Riêng với những bạn nào nghiêm túc muốn có 1 sự thay đổi bền vững trong lối sống, tìm được phương pháp rèn luyện phù hợp với thể lực của mình, cải thiện thành tích cá nhân trong việc tập luyện, các bạn có thể tìm hiểu về khóa học chạy bộ AYP Adventure của tôi tại đây: bit.ly/AYP_Adventure_no_pain_no_gain
cái câu no pain, no gain. Theo ý mình hiểu nó là "nếu ko đổ mồ hôi công sức vào 1 điều gì đó, thì chắc chắn là sẽ ko đạt được". Thấy nhiều bạn trong comment có vẻ đang hiểu câu này theo đúng nghĩa đen là " ko đau đớn thì ko đạt được", dẫn đến việc tự hành hạ (chứ ko phải rèn luyện) trong các bộ môn là chính, làm mình thấy có gì đó nó lạ lắm. Còn nguồn gốc câu này từ giới gym mà ra thì đúng cả nghĩa đen và bóng, nếu bạn muốn gain cơ bắp, chắc chắn bạn sẽ phải focus và đổ mồ hôi công sức, cơ bắp bạn sẽ phải gồng gánh khối tạ nặng nề đó để cơ bắp có dc áp lực nhất dình mà phát triển, chứ kiểu tập như ngắm hương hoa mà đòi cơ bắp 6 múi cuồn cuộn thì ko dc đâu. Câu " no pain, no gain" nó mình thấy nó đúng và rất cần để luôn tự nhắc nhở bản thân, đó là 1 câu kiểu quote châm ngôn giống Việt Nam mình hay có để thể hiện tinh thần "phải bỏ sức ra, thì mới đạt dc thành tựu". giống mấy câu "có công mài sắt, có ngày nên kim", "năng nhặt chặt bị", "đi 1 ngày đàng, học 1 sàng khôn", "pressure create diamond", đơn giản vậy thôi.
"No love no gain" E hoàn toàn đồng ý Mỗi khi nhớ tới sự trân trọng, quan tâm của giáo viên đối với mình thì nó cho e rất nhiều động lực hơn là những lời mắng chửi, phê bình một cách gắt gỏng của thầy cô của cha mẹ Nghe chửi là chán, ngán, nghỉ Xinnnnnnnnnnn!! Đương nhiên là có khen phải có chê Nhưng mà làm sao để cho người nghe cảm nhận đc sự thành tâm mong muốn cho mình thay đổi tốt hơn thì mới là quan trọng, mới là "love"
Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman: 1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể 2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong tập luyện 3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ta ép mình tăng tốc độ 4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối với bản thân
Cảm ơn anh trí , em đã theo đuổi con đường tập gym và giờ đang trên con đường võ thuật, sao bao nhiêu lắng thúc ép bản thân.”No pain, no gain” thì những lúc như thế 1 ngày tập đối với em là sự hành hạ bản thân. No pain, no pain và qua ngày hôm sau vẫn tiếp tục. Vì em có một tư duy là “ tập hàng ngày cho nó thành một thói quen để không còn phải đau nữa” vì thế dù đau cỡ nào cũng phải tập hằng ngày.( vì trong võ trọng ý chí và sức bền, sức chịu đựng). Nhưng rồi lại phản tác dụng, đến một lúc cơ thể không còn nhít nổi nữa thì đó là lúc em bỏ cuộc. Nghỉ vài ngày lại tiếp tục no pain no gain và kiên định giữ niềm tin” thành thói quen”. Và đến giờ cơ thể vẫn phản hồi là” mày vẫn còn tệ, mày tập sai phương pháp rồi mà m vẫn còn áp dụng à, quay đầu đi cưng “. Và clip này của anh Trí sẽ phải làm em suy nghĩ và trăn trở nhiều. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc cảm nghĩ cá nhân
"No love,no gain" một điều mới e được học từ thầy Trí.Từ trước đến nay e luôn ghét môn toán nhưng thầy e đã nói một câu:"Đừng có ghét nó,mình yêu nó thì nó sẽ yêu lại mình".Đôi khi học ngày này qua tháng nọ nhưng không bằng dành 15p lắng nghe thầy chia sẻ!
Cuối cùng cũng có video phản biện câu "No pain no gain". Mỗi khi em nghỉ ngơi để giải tỏa căng thẳng, thầy cô bạn bè đều khuyên em câu nói này. Họ cứ cho là thành công PHẢI trải qua đau đớn, nỗ lực đến quên mình, kiệt quệ về mặt sức khỏe,... mới đạt được thành quả to lớn. Chán! Thời buổi bây giờ phức tạp, nỗ lực thôi sao đủ, thế mà họ vẫn tin rằng "No pain no gain " :). Mà thôi, họ tin thì kệ, đằng này lại đem cái tư duy cũ rích đi áp đặt người khác, ác thật sự ạ :(((
Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman: 1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể 2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong tập luyện 3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ta ép mình tăng tốc độ 4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối với bản thân Cảm ơn chia sẻ của anh ạ
Mình cực kì đồng ý với video này của anh Trí. Mình là 1 người tập luyện nghiệp dư với 5 năm kinh nghiệm 3 năm đầu mình theo đuổi các chương trình nghiêm ngặt đẩy giới hạn bản thân, chấn thương và rồi nhận ra lịch tập loằng ngoằng không bằng bố mày thích thế :))
Việc đi theo cái slogan " no pain no gain" đã từng khiến em tự thúc đẩy bản thân phải đạt đc dù đau đớn đến đâu, căm ghét điều này đến đâu, e vẫn phải làm. Em chạy đến khi em rách dây chằng, em đấm bao đến đi em bong gân, em đã ko thể giảm cân vì quá stress vì k giảm cân nào, quá mong đợi 1 cái thành tích nhất thời. Đêm đi ngủ thì lấy nịt bụng nịt ép thật chặt xương sườn để mong là giảm đc 1 vài cm bụng , em nịt cả đêm , đến lúc sáng dậy xương sườn và cơ hoành của em bị tổn thương nặng nề, và đến bây h sau 2 năm nó vẫn có những biến chứng hậu quả của việc trên và em thì sợ hãi việc đeo giày, đeo găng, em đã nghỉ tập từ lâu rồi :( . Xem clip của anh xong , làm em chợt nhớ , mình từng yêu thích thể thao đến nhường nào mà bây giờ lại căm ghét chúng và chấp nhận để cơ thể thừa thãi 20kg mỡ và tự cho rằng điều đó là bình thường, chấp nhận đc, thà ko " gain" còn hơn là phải "pain" :(
Bạn muốn lấy lại vóc dáng mà ko phải no pain no gain ko?! Mình xuống kí ko chỉ nhờ tập luyện nhẹ nhàng, mà còn nhờ cân chỉnh giờ ăn & chế độ dinh dưỡng. Cái gì quá cũng ko tốt đâu bạn. Tập luyện vừa đủ với tinh thần thoải mái & đam mê thì kết quả mới tốt bạn ơi.
The power of forgivness - If you enough pain - - Last year, i just pass 7 days to walk around 400km from HCM to Dak Lak. The end the trip at the seventh day, it give me the gift for forgiving in my subconscious story. Some bab thing i need to forgive, to feel peace at present time.
Cháu cảm thấy rất may mắn khi xem được bài giảng này của chú Trí. Giống như chú "vô tình nhưng hữu ý" tìm ra con đường cách mạng cho mình, cháu có lẽ cũng đã tương tự khi xem được video này của chú :))). Một tháng nữa là cháu thi đại học, thì gần 2 tháng nay cháu không ngủ được (1 phần cũng vì chuyện gia đình). Ban ngày cày bài, tối không ngủ được, đến bữa ăn ít đi. Và tự cháu cảm nhận được việc học của cháu gần đây không tiến bộ, mà đỉnh điểm là chiều qua cháu làm đề thi thử trong cơn buồn ngủ. Nhưng vẫn kịp, còn 1 tháng này cháu sẽ sống tốt với mình hơn. May quá, cháu cảm ơn chú và ekip nhiều ạ!
“No Love No Gain” cảm ơn anh vì lời khuyên này , em nhớ hồi còn sinh viên năm nhất chỉ mải mê tập luyện cố gắng bằng các anh trong CLB , cố gắng đi diễn cố gắng tập buổi chiều đến 8h tối mỗi ngày , nhưng nhận sâu bên trong mình là nhịp tim đang tăng cao vì ăn quá nhiều trứng , rối loạn tiêu hoá vì thường xuyên ăn đạm động vật và rồi khi không còn niềm vui thích thì No Pain No Gain không còn có tác động nữa . Giờ em đang học ăn nhiều món hơn , hạn chế ăn đạm động vật , ăn cá và rau củ quả nhiều và nhẹ nhàng với bản thân hơn.
Em đồng ý với với anh Trí, no pain no gain k phải là con đường phát triển bền vững cho luyện tập thể chất nói riêng và các hoạt động học tập, cuộc sống khác nói chung, em có chơi bóng rổ, workout và chạy bộ và cũng đã nhận ra triết lý kết nối sâu sắc và lứng nghe cơ thể 1 thời gian. Hiện em cũng đang áp dụng cho các hoạt động học tập công việc và kết quả thực sự rất bất ngờ. Chúc anh và mọi người sức khoẻ
Có thể kỷ luật đối với mọi người là khắc nghiệt nhưng đối với mình là kỷ luật đến từ việc mình kết nối rõ ràng bản thân với phần tâm thức sâu bên trong mình . Tôi biết rõ tôi muốn gì và sống như thế nào nên tôi càng phải kỷ luật cao để đạt được những mục tiêu đề ra . Kỷ luật càng cao yêu thương của tôi càng lớn 😊
Video thật sự hay và bổ ích , em cảm ơn anh Trí rất nhiều , em đang trong giai đoạn ôn thi tốt nghiệp và thi THPT Quốc Gia , video của anh đã giúp cho em hiểu cách lắng nghe và thấu hiểu bản thân thay vì cố gắng học cày ngày cày đêm ôn thi làm hao mòn sức khoẻ , em cảm ơn anh Trí rất nhiều 🥰🥰🥰
Theo dõi anh Trí từ lúc còn là học sinh cấp ba đến khi lên đại học em đã học được rất nhiều điều tích cực từ anh, nhờ vậy mà em từ một người khá nhút nhát và đôi lúc tự ti , bây giờ em đã trở nên tự tin hơn rất nhiều và có nhiều góc nhìn hơn trong cuộc sống. Em nghĩ thành công lớn nhất của em tới thời điểm hiện tại là có thể tìm ra được một người mentor tuyệt vời như anh. Em thật sự rất cảm ơn anh vì điều đó.
Kiểu em rất muốn phản biện với anh Trí luôn ấy. Cái mọi người gọi là pain, là đau đớn, hay là 1 từ nặng hơn là tr* tấn, đối với cộng đồng street workout bọn em, cái đấy gọi là love đấy. Việc hít đất 100 cái trong 5 phút bọn em coi nó là love, chứ không phải pain, nó lạ như vậy đấy ạ. Hít xong thấy đã lắm ạ. Và bọn em sẽ luôn chọn cả 3 cái là cả love cả pain và cả gain. Em đã theo triết lý đẩy bản thân đến giới hạn trong mỗi set tập 4 năm nay rồi và cực kì hiệu quả. Và quan trọng là em thực sự rất hạnh phúc và bình an khi áp dụng triết lý này ạ
Em chào a Trí. Trước tiên em xin gửi lời cám ơn a Trí & e-kip đã chia sẻ chiếc video có nội dung ý nghĩa này, cũng như những video ý nghĩa khác của kênh. Cám ơn a Khương, người đã gửi đến cuốn sách đặc biệt, tạo cảm hứng để a Trí cùng mn sản xuất ra clip chia sẻ này. Thực sự, một lần nữa nội dung a Trí trình bày đã khiến em lật ngược lại suy nghĩ lối mòn của mình, giúp em thêm lần nữa tự vấn lại chính những hiểu biết, kinh nghiệm còn hạn hẹp mà mình có lâu nay để mở rộng thêm kiến thức, và thúc đẩy sự tìm hiểu nhiều hơn. Em hiện tại cũng đang theo chế độ tập luyện thể thao tại nhà theo kênh youtube của chị Hana Giang Anh. Em đã theo dc hơn 1 năm rồi & có gặt hái nhiều kết quả tốt cho sức khoẻ. Những bài tập có sự xen kẽ nặng nhẹ khác nhau, có cardio cường độ cao, có slow burn đa dạng do chị Hana lên lịch. Cho tới khi em xem video này, em vẫn đinh ninh rằng tập luyện phải thật nặng nhọc, lên bờ xuống ruộng, xỉu up xỉu dơn mới đem lại kq tốt như a Trí từng nghĩ. Tuy tập luyện lâu như vậy, có thể thực hiện những động tác rất khó, nhưng mỗi lần leo cầu thang ở cty tầm 2 tầng thôi là em thở hổn hển còn hơn những người không tập. Em cũng nhiều lúc đặt câu hỏi về vấn đề này mà cũng chỉ là thoáng qua thôi, chứ chưa có tìm hiểu kỹ, vì thực sự là em có định kiến về nguyên tắc tập luyện là như em chia sẻ trên. Nay nhờ có a chia sẻ (như có tín hiệu gửi vào vũ trụ vô tình gặp nhau zậy đó haha), em hiểu hơn về những tín hiệu từ cơ thể mình. Rồi đây em sẽ cố gắng tìm hiểu nhiều hơn về thể thao, sức khoẻ, để không chỉ giúp cho mình, mà còn chia sẻ kiến thức thêm dc cho người thân, bạn bè. Ba em nay đã 60t, từ lúc thấy em tập td có hiệu quả thì cũng tập khá nặng đô, cũng làm dc những động tác khó. Em cũng khá vui và khuyến khích ba nhiều hơn. Nhưng em thấy sau t/g tập luyện này, ba đi khám sức khoẻ thì lại có kq xấu hơn về tim mạch. Em nghĩ có thể một phần do lối sống, dinh dưỡng, và sau hôm nay em đang tìm hiểu thêm liệu có phải phương thức tập luyện chưa phù hợp. Hy vọng là như tín hiệu em gửi đi được vũ trụ lắng nghe, thì sắp tới em sẽ tìm hiểu thêm dc nhiều kiến thức để bù đắp thêm cho hiểu biết hạn hẹp của mình. Chưa nghĩ đến giúp đỡ hơn cho ai nhưng ít nhất là ko hướng dẫn sai cách là đỡ hơn nhiều phần rồi đúng ko ạ hihi (nghĩ lại thấy cũng hơi sợ sợ mấy lần động viên chưa đúng cách của mình mà cứ tưởng hay lắm haha) Dạ vâng cmt dài nhất trước tới h của em trên kênh của a mặc dù em cũng theo dõi kênh gần 2 năm rồi ý, hihi. Chúc a & mn nhiều sức khoẻ, và chúng ta có cơ hội tiếp tục đồng hành trên chặng đường trưởng thành tiếp theo nhé.
Anh đã đọc nhe. Good thing là em là người rất nghiêm túc. Lắng nghe cơ thể và tìm ra cách thức phù hợp nữa là ok. Trên đời, sợ nhất là người nữa vời thôi.
Triết lý anh Trí chia sẻ thực sự đúng ở các lĩnh vực khác của đời sống, em thấy bản thân mình trong đó. Ta càng cố ép bản thân làm một việc gì đó liên tục với cường độ cao thì càng khiến mình dần đánh mất hứng thú, thậm chí ghét việc mình đang làm. Em ví von là việc ta cứ dồn ép mình vào áp lực căng thẳng để đổi lấy thành quả tức thời giống như đang giao kèo với quỷ vậy.
Mỗi triết lý đều có giá trị riêng của nó! Với những ngừoi tập gym lâu năm như em thì triết lý No Pain No Gain là chân lý! Tuỳ theo cách mình áp dụng nó với bản thân mình! No Love No Gain cũng là một triết lý tốt! Bản thân em thấy nếu chúng ta kết hợp cả 2 triết lý thì cơ thể mới phát triển hết khả năng của nó được! Đôi khi đau đớn cũng là yêu, ngọt ngào cũng là yêu!
Em là một người tập luyện theo võ tự do. Em luôn nén hơi trong cơ thể, đẩy nhịp tim tăng cao và cố hết sức để tung những đòn với lực mạnh nhất mà em có. Em vẫn đấm, vẫn đá cho dù tay em nó cảm giác như nát ra và chân thì vỡ vụn. Em cảm thấy cơ thể dần không thể nhanh được như trước và nó ngày càng yếu hơn. Em đang ở trong một cái thế bí mà không có hướng giải quyết thì bất ngờ có video này của anh. Em thật sự rất cảm ơn anh vì bài học ý nghĩa này.
Mọi câu nói đều mang tính chất tương đối, đa số đều không phải là chân lý, nên tùy tình huống mà lựa ra những câu nói thích hợp với bản thân. Sống tùy duyên là vậy
Trước em có tập chạy nhưng sau vài tháng ép mình nhanh lên thì cảm thấy mệt mỏi chán nản và ko còn hứng thú nữa Khoảng gần đây thì em có chạy lại giống cách mà a chia sẻ thì việc chạy bộ trở nên dễ dàng thoải mái và tự mình cảm thấy hứng thú hơn rất nhiều
Tham vọng của chúng ta không phải là giành chiến thắng trong cuộc chơi, khi đó, mà là chơi bằng tất cả sự nỗ lực của chúng ta. Mục đích của chúng ta không phải là để được cảm ơn hay công nhận, mà là để giúp đỡ và làm những gì chúng ta cho là đúng. Sự tập trung của chúng ta không phải vào điều gì xảy ra với chúng ta mà vào cách chúng ta phản ứng với điều đó như thế nào. Ở lúc này, chúng ta sẽ luôn tìm thấy sự hài lòng và bề bỉ kiên cường.
Em thấy cả 2 câu No Pain No Gain và No Love No Gain đều đúng. Xét về mặt lâu dài, No Love No Gain vẫn là 1 điều gì đó xuyên suốt giúp chúng ta có thể đạt được mục tiêu, nhưng trên con đường đó không thể tránh khỏi khó khăn, đau đớn và chán nản, nghi ngờ bản thân. Lúc đó sự kết nối với cơ thể thôi em nghĩ chưa đủ. Cần phải có cả biện pháp cứng là kỷ luật bản thân thật tốt thì mới có thể đạt được mục tiêu cao.
Rất đúng anh ạ ! em cũng chơi thể thao đến nay là hơn 1 năm khoảng thời gian đầu em chạy bộ và đạp xe giảm cân thì hiệu quả rất rõ rệt và cân nặng cải thiện đi đáng kể và thế rồi em lại hì hục vì cái kết quả mãn nhãn ban đầu và tập theo cách bất chấp tới kiệt quệ cơ thể trong nhiều tháng liên tiếp, em nhận ra cái việc ăn uống dinh dưỡng chưa hợp lý + thêm việc tập bào đến kiệt cả sức lực nên mỗi khi em đến buổi tập em lại rất sợ sệt trì hoãn mà có tập thì cũng mất tập trung tập theo kiểu cho xong cho được nên việc stress nó luôn luôn tồn tại, đi làm lúc nào cũng trong trạng thái lờ đờ uể oải. 1 tháng trở lại đây em thay đổi cách mình tập luyện lắng nghe cơ thể hơn như a nói trong video và tập cường độ hợp lý từ nhẹ nhàng cho cơ thể thăng hoa thoải mái nhất rồi mới tới cường độ mạnh hơn lại thì cảm giác thoải mái nó thấy rõ, bớt stress và việc tập nó k còn là thứ gây ra áp lực cực độ như mọi lúc và hứng thú lại quay trở lại.
nhưng có một điều em mới nhận ra sau khi trải nghiệm no love no gain, đó là việc chúng ta mượn cái cớ là " no love no gain" để bạo biện cho nhưng thất bại và là những cái cớ để làm mình bỏ cuộc. em xin bổ sung phâng này là việc no love bo gain là một quá trình chiêm nghiệm và ngẫm lại quá trình đã đi qua và điểu chinht nó để cho phù hợp với riêng mỗi người
A là 1 trong 3 người có ảnh hướng giúp e biết, yêu thích và nghiêm túc trong môn chạy bộ. Đến bây giờ e đã chạy đc gần 2 năm và cũng hoàn thành 1 số giải chạy. E hị vọng sẽ đc chạy cùng anh trong một giải marathon nào đó. Cảm ơn anh vì tất cả. Chúc anh và gia đình thật nhiêug sức khoẻ ❤️
Nếu như anh đăng video này 4-5 năm trước có lẽ điều đó đã giúp em không bị lầm đường lạc lối trong cái sự nghiệp. Em lẽ ra phải chuyển sang ngành thiết kế đồ họa và học quay dựng video (cái mà hiện tại em đang học khá là tốt trong thời gian em đang thất nghiệp) khi em nhận thấy sự bất ổn, chán ghét khi không thể tiếp thu được nổi kiến thức lập trình trong lúc học ngành kỹ thuật phần mềm. Nhưng tư tưởng "No pain, no gain" độc hại đã xâm lấn tâm trí của 1 đứa 19 tuổi (vào năm 2018) như em và em đã ra trường (giờ em 23 tuổi và thất nghiệp), nhưng không thể làm việc đúng ngành được do không đủ năng lực làm việc - cụ thể em đã không thể tiếp thu được kiến thức chuyên môn, khiến cho mỗi ngày làm việc của em như địa ngục do không thể hoàn thành công việc được giao, và em đã bị sa thải. Được học đúng chuyên ngành mình thích và có khả năng là một niềm hạnh phúc, phải học cái mình vừa không thích vừa yếu năng lực thật sự là ác mộng.
Dạ đây là quan điểm cá nhân của em "No Love, No Gain". Đồng ý, nó đúng đó anh Trí ^^, nhưng sẽ đúng ở thời điểm sau khi trải qua "No Pain, No Gain". Vì cơ bản, chúng ta cần có 1 thành công "nhỏ" nhất định trước khi bức phá lên 1 level mới. Cảm giác hoàn thành được buổi tập đầu tiên của người mới, khác hoàn toàn với dân đã tập luyện lâu năm ^^. Nếu không giữ vững ý chí nhằm đạt mục tiêu cơ thể sexy, hoặc nền tảng sức khoẻ bền bỉ, thì những tháng đầu tiên là rất rất khó để vượt qua. Xin cho em mượn ví dụ của anh, ở thời điểm anh bắt đầu làm cho công ty Nhật, và cụ thể là khoảnh khắc anh nhận ra mình cần thay đổi. Lúc đó chắc chắn diễn ra sự khó chịu ngắn hạn, nếu anh không thể luyện tập nó 1 time đủ lâu để thích nghi và vượt qua, biến nó thành thói quen, và lỡ đâu đó anh bỏ cuộc. Em tin những trãi nghiệm đó đã mang đến 1 anh Trí khác. Em chân thành cảm ơn ông Quéo 😁😁😁
Hi anh Trí và mọi người! Hoàn toàn đồng ý với anh. Em chia sẻ thêm về một trải nghiệm cá nhân về việc Lắng nghe cơ thể. Khoảng 8 năm trước lúc phong trào Running đang nở rộ, em cũng tham gia bằng cách rèn luyện chạy bộ nhưng cho dù chạy cách nào bản thân cũng cảm giác rất mệt mỏi, chán nản, không tìm thấy được hứng thú dù bạn bè xung quanh, những anh chị em ngưỡng mộ đều là runner. Cuối cùng thì cũng từ bỏ và quay trở về lối sống văn phòng. 3 năm trước, hữu duyên em lại được tiếp xúc với bộ môn Đạp Xe Touring. Khác với xe đạp Road (racing) hoặc MTB (thường chạy trail rừng) thì đạp xe touring đề cao trải nghiệm vừa luyện tập, vừa du lịch, không quan trọng tốc độ chạy mà chú trọng vào tận hưởng hành trình mình đi. Lúc đầu em đạp chỉ được 10km mỗi ngày, sau 6 tháng em dễ dàng chạy 1 chặng liền mạch được 60km. Có thể nói không cảm giác nào tuyệt vời bằng chuyến chạy xe đạp đầu tiên đi Vũng Tàu. Và gần đây nhất là đạp xe từ Sài Gòn tới đất mũi Cà Mau 450km trong vòng 4 ngày. Em thấy tuy trễ nhưng thể thao đã giúp em rèn luyện tâm trí, tính kỷ luật và một lối sống lành mạnh hơn. Quan trọng nhất là kiếm được một môn thể thao mà bản thân cảm thấy hứng thú khi luyện tập
Em trước đây từng có thời điểm tập luyện với pp no pain no gain này, dù cuối mỗi buổi tập rất hưng phấn nhưgn đến khi về nhà là cảm giác nhức mỏi, sáng hôm sau nghĩ đến việc đi tập cũng áp lực vô cùng. Từ đó em đổi cách tập sang kiểu từ từ hơn, hít thở sâu hơn tập thiêng về sức bền thì cảm giác nhẹ nhàng tận hưởng và thèm tập vô cùng. Cảm ơn chia sẻ của anh Trí ạ
1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể 2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong luyện tập 3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sức khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ép mình tăng tốc độ 4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối bản thân
Chủ đề này khá là nhạy cảm đối với xã hội Việt Nam. Em có nghe câu No Pain No Gain rồi ạ. Và bản thân em hoàn toàn hiểu đc cái sát thương tinh thần và tâm lý, vì vậy em hoàn toàn ko muốn lặp lại những sai lầm mà các phụ huynh ở VN thường xuyên mắc phải.
Haha, triết lý trong sách nói đúng vs suy nghĩ của em rồi nè hihi, em là 1 đứa hay đi bộ mỗi ngày, nhưng có những lúc đi học đi thực tập mệt quá thì những ngày đó em ko đi bộ nữa, em cảm nhận đc cơ thể mình ko gồng gánh nỗi buổi đi bộ thì em nằm nghỉ thả lỏng, còn những lúc cơ thể ì ạch, ăn ko tiêu, thì em sẽ đứng dậy đi bộ. Cảm ơn anh
Nếu chỉ là tập thể lực, sức khỏe thì e hoàn toàn đồng ý với anh. Còn nếu a bao hàm cả phát triển con người thì e xin phép ko đồng ý. E thấy đôi lúc, vẫn phải có cái gọi là trải qua đau đớn, thì mới biết đến hạnh phúc. Câu no love, no gain cũng hay, nhưng trong “love” thì vẫn có chút “pain” nhé a. Cheer
điều gì cũng cần sự đủ ! em không đồng ý vài quan điểm nhưng nói chung là balance là ổn nha anh ! là một con người sống và làm việc bthg không phải vđv đi thi đấu thì cứ bền bỉ và kiên trì mới là số 1
Đó cũng là điều em đang lấn cấn, em đã đẩy bản thân đến cực hạn( ko chỉ trong thể thao) nhưng về sau, em chỉ cảm nhận đc sự mệt mỏi mà quá trình đó mang lại, cảm ơn anh đã cho em câu trả lời thỏa đáng_!
02/06/2022 Em vừa mới coi xong video của anh và cảm thấy thực sự hứng thú muốn viết vài dòng chia sẻ với anh. Hồi năm 2020, em cũng từng tham gia 1 giải chạy marathon của bên Techcombank tổ chức. Lúc đó, em chọn quãng đường chạy là 5km, sau khi hoàn thành xong được 1 thời gian thì cơ thể em bắt đầu có dấu hiệu lười biếng và trì hoãn việc chạy. Nhờ nghe anh nói hôm nay đã giúp em hiểu được phần nào việc mình đã vận động quá sức và chưa thực sự lắng nghe cơ thể mình muốn gì. Ngoài ra, những hệ lụy của No Pain, No Gain mà anh chia sẻ đã làm em tìm thấy con đường cách mạng thực sự :D Em rất biết ơn vì hôm nay lại được biết thêm nhiều điều mới từ anh. Em cảm ơn anh Trí nhiều.
Anh Quéo nói đúng, việc tập luyện phải thấu hiểu cơ thể bản thân, cortisol nội sinh tiết ra nhiều gây tích luỹ mỡ, nên cái việc tập luyện "no pain, no gain" trước giờ là sai. Chưa nói đến việc chấn thương, thì nội tiết như vậy đã gây hủy hoại cơ thể.
“Giáo dục dựa trên tình thương và sự thấu hiểu. Sự trưởng thành thuận tự nhiên. Khi mà sức mạnh và ý chí bên trong mỗi chúng ta được khơi gợi và đánh thức” ❤
"Chú" Trí làm về áp lực học đường đi chú. Cháu luôn cảm thấy có "ác cảm" với mấy trường chuyên (mặc dù cháu đang học trường Chuyên của Huyện:))). Không hẳn là ghét nhưng cx ko yêu thích đến nỗi HỌC NGÀY HỌC ĐÊM để vào đc trường ạ. Gần đây cháu bắt đầu học hè với đt Anh của trường. Nhớ hồi hôm trao giải h chào cờ nghe thầy Hiệu trưởng dõng dạc bảo: "Các em lớp 7, lớp 6 hãy nhìn lên để noi gương các ac,...." cháu cứ thấy là lạ sao ý ạ. Cứ mỗi mùa thi cử qua cháu lại lên mạng tìm đọc về nào là "nên vào ĐTHSG ko?" hay mấy cái tin "tiêu xì cực" về vụ trường này trường kia, áp lực điêmt số các kiểu. Cháu có một chị gái năm nay lên Lớp 11. Hồi còn trong đt chỉ học ghê dữ lắm chú. Học ngày học đêm. Từ lúc đấy cháu mới tự hỏi là "Tg lai của mình chẳng lẽ cứ hoàn như vậy s???" Cháu phân tâm dữ lắm chú. Mỗi khi nghe các thầy cô "giảng giải" về tiền ĐTHSG cháu vô hình tự nhủ ko biết từ bao h "ĐTHSG" đã từ LỰA CHỌN của hs giờ lại là ĐIỀU BẮT BUỘC vs mỗi bạn. Thế nên cháu quyết định đi ngược lại với số đông. Cả lớp, trừ cháu là người duy nhất ko thi bất kì tiền đt nào. Và bây h cháu đang trong đt Anh 8 của trường:") Lý do ban đầu của cháu đơn giản như hai chữ ÁP LỰC. Cháu đã xem video "ÁP LỰC TẠO NÊN KIM CƯƠNG" của thầy Quéo rồi ạ, chú ko cần lo đâu chú :))) Cháu tự nhủ "Áp lực bao nhiêu là 'đủ'?!" Hay " Mình có đang trốn tránh j ko ?!" H cháu vẫn đang lục tìm câu tl
Clip anh Trí lúc nào cũng mới lạ, thú vị nhưng em có một băn khoăn . Vì như anh Trí nói cơ bắp phát triển nhờ bị xé và hồi phục lại bự hơn vậy làm sao tập nhẹ nhàng kết nối với bản thân lại phát triển cơ bắp được. Bản thân em tập gym dù không hùng hục lúc nào cũng ráng tập chậm hết động tác nhưng nó thậm chí còn đau hơn tập nhanh rất nhiều vì không bị dồn áp lực nhiều. Mong anh Trí phản hồi
E cũng lờ mờ nhận ra điều này sau một thời gian chạy nhưng thời gian đầu cũng vật vã vã vật lắm, sau khi đọc cuốn "Sức mạnh của toàn tâm toàn ý" tác giả Jim Loehr & Tony Schwartz mới thực sự phát hiện ra. Giờ xem thêm được video này của a Trí lại càng thêm chắc chắn. Cảm ơn anh!
Nói chung thì cách tốt nhất để thấu hiểu giới hạn của bản thân (ít nhất là trong rèn luyện sức khỏe) là bạn hãy tập mà không đặt ra 1 giới hạn nhất định nào đó cho mỗi buổi tập, ngừng mỗi khi bạn cảm thấy nên dừng lại
Nói về bạo lực học đường vụ trường quốc tế đi anh ơi. Em là giáo viên mà hoang mang quá, muốn ủng hộ chị Bi, mong hsinh được sống trong môi trường an toàn nhưng ko biết làm thế nào mới đủ mạnh mẽ....còn cả trường hợp gv bạo hành tinh thần nhau nữa, doạ dẫm sẽ hạ điểm hs của lớp mình chủ nhiệm vì ghét mình, hzzzzzzz ....
Cảm ơn a thật nhiều! e đang gặp khó khăn trong học tập mặc dù e đã cố gắng ép mình vào chuyện học hành nhưng kết quả ko được tốt. Giờ e đã nhận ra nếu ko có hứng thú gì về chủ đề mà mình cố học thì sẽ học ko tốt mặc dù cố gắng như thế nào.
Em là người đã từng bị giáo viên văn lắng và chửi rất nhiều ,mỗi lần như vậy cô ấy cũng nói là yêu cho roi cho vọt,giờ em đã hiểu rồi và dần tha thứ và chấp nhận quá khứ
Thanks anh Trí for sharing this belief. I watched this video a few months ago and I applied this knowledge to my life. I realized I love running instead of forcing myself to get up and run faster as I did before. I also use these concepts with my family and get many good results. I've just finished the AYP course and I get your spirit of NO LOVE NO GAIN. Thanks a lot!
em cảm ơn a Trí rất nhiều, e là người mới tập chạy bộ mà xem được video này như một liều thuốc tiên giúp em hình thành phương pháp chạy bộ của e. Cảm ơn a rất nhiều!
Anh Trí ơi ,anh làm về video phân tích vụ học sinh ở trường quốc tế bị bạn đánh đi ạ .Và mẹ của bạn nữ quyết tìm công bằng cho con í .Mong anh làm về video phân tích ạ .Cảm ơn anh
Chào thầy tôi là một học sinh đã từng trải qua cảm giác bị bạo hành tại trường. Và gần đây có vụ bạo lực học đường trường quốc tế cần Anh cho ra cảm nhận công tâm về vụ drama nói riêng và hoàng cảnh của các học trường nói chung.
chưa xem vid này đã cmt nhưng từ tr đến nay mình luôn nghĩ câu này nó chỉ đơn giản là 1 phép ẩn dụ " ko bỏ ko sức thì ko có dc thành công " thế thôi và mình tin ng đầu tiên nói ra câu này cũng có ý như vậy
Ko nên lạm dụng phương thức phá hủy cơ bắp để luyện tập quá sức vì rất dễ gây ra chấn thương và tổn hại sức khỏe . -Nếu nghỉ ngơi và thư giãn ko đủ thì để lại stress, gây mất cân bằng nội tiết tố, ảnh hưởng trao đổi chất và nhiều vấn đề khác. -Ko nên lạm dụng vào phát triển giáo dục tâm lí, cảm xúc và tinh thần - Áp dụng cho tâm lí và cảm xúc thì để lại tổn thương vè tâm lí, sự chai sạn về cảm xúc. - Khi gặp giới hạn, tìm người giỏi nhất đã vượt qua được nó để xem họ sử dụng triết lí, phương pháp và chiến lược như thế nào. Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman: 1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể. 2. Giải toả hoàn toàn căng thẳng trong lúc tập luyện 3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở 1 nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khoẻ mạnh ,dẻo dai trước khi ép mik tăng tốc độ. 4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối chứ ko p sự đau đớn, áp lực và khắc nghiệt. - Sự đau đớn kích thích tiết ra cortisol, adrenaline đưa cơ thể vào trạng thái xuất thần nhưng sau buổi tập lại gây sự mệt mỏi, ức chế hoạt động hệ tiêu hóa,x thúc đẩy tích lũy mỡ, ức chế canxi -> đây là sự hủy hoại từ từ bên trong cơ thể để đổi lại sự ấn tượng tức thời. Phương thức mới giúp : Cảm nhận và kết nối sâu với suy nghĩ, cảm xúc của mik trong suốt buổi tập. Phương thức mới trong giáo dục: No love, no gain. Love ở đây ko p là nuông chiều mà là tình thương, sự thấu hiểu và kết nối. Áp dụng BH: Em đã bỏ việc tập bài tập kích hoạt tuyến tùng vì bài tập này là một bài tập nín thở, đưa cơ thể đến trạng thái cận tử, lúc đầu em tập bài này vì thấy nó giúp mik tập trung, ngủ ngon, sáng tạo, thấy nó tốt nên cứ set h tập nhưng h nhận ra bài tập đó đưa vào trạng thái căng thẳng thì sẽ phát sinh nhiều thứ gây hại đến thế nên nếu muốn tập trung,ngủ ngon mik có thể tìm những cách khác nên em bỏ VC tập bài này, thật ra nếu bài tập này là dạng tập về thể lực em nghĩ mik có thể điều chỉnh nhưng vì tính chất của nó là cơ thể phải đạt đến cận tử thì mới hiệu quả nên em bỏ nó.
Em thực hành BH bằng cách tìm hiểu sâu về nhịn ăn ,mấy hôm nay em có tìm hiểu về nhịn ăn, em cắt giảm thức ăn, ăn vào h này h kia ko theo h cố định, em cảm thấy mik hơi đau ở 1 số bộ phận, em nghĩ mik thật sự chưa hiểu kĩ về nhịn ăn nên trong lúc áp dụng có j đó sai sót, em sẽ xem vid Nhịn ăn 36h của chị Uyên trên channel Uyên care để hiểu kĩ hơn các nguyên tắc khi em hiểu kĩ, áp dụng đúng thì cơ thể này sẽ khoẻ mạnh,VC tìm hiểu đó là đang yêu thương cơ thể của mik.
Ko biết có phải e đã vô tình áp dụng đúng pp này hay ko, e tập thể dục mỗi sáng từ 20-30'/ngày tập theo sự lắng nghe của cơ thể: nghĩa là hôm nào e mệt e sẽ tập nhẹ hơn, hôm nào hứng thú e sẽ tập nặng hơn... và kết quả dù e chỉ giảm dc tầm gần 1kg nhưng body gọn gàng hơn rất nhiều mà ai cũng tưởng e giảm dc cả 3-4kg trở lên. Qtrong là e rất hứng thú mỗi buổi sáng khi tới h tập, ko hề bị áp lực ngày đó phải tập abc gì cả, và e giữ thói quen này hơn nửa năm nay rồi...sức khoẻ thì khỏi bàn, ko còn hoặc rất ít bị bệnh vặt như trước
Bên phát triển sự nghiệp có áp dụng triết lý “no love, no gain” được không a. Và nếu có thì áp dụng cụ thể như thế nào, khác gì so với rèn luyện thể chất. Mong a làm video ạ
Cám ơn a Trí về video này!! Em có 1 trăn trở, anh có thể làm video cho vấn đề này ko ạ: em tìm được niềm đam mê, e thật sự enjoy khi làm việc và em còn “không thể chờ trời sáng để làm tiếp” mà e làm thâu đêm nhưng em cảm thấy sức khỏe xuống dốc vì sau đấy em cần ngủ bù nhiều hơn và e phải tự bắt bản thân mình bớt đam mê để tập trung lấy lại giấc ngủ toàn vẹn để mới có sức khỏe làm những gì mình thích. Anh có những lưu ý gì cho những đứa vì quá đam mê mà ko thể chờ trời sáng như em ko ạ? Hụ hụ. Vừa háo hức vì đam mê vừa phải tự kiềm chế bản thân nó cũng khó chịu sao sao ấy hic
Cảm ơn anh đã giúp em hiểu rõ bản thân và nhu cầu của cơ thể, em cũng mừng vì đã làm theo cách anh dạy, rất đạt. Em mong anh có thể nói về LGBT, em chỉ mới em kênh anh và thấy rất tốt
đang coi nửa clip của a. Hang mang thật sự. Khi mà cơ thể đang gào rú, sợ hãi và sợ phải 1 lần nữa đối mặt với nổi cô đơn, mệt nhọc, kiệt quệ. 160km thực sự là một thử thách. Khi mà cơ thể chưa bao giờ đối mặt với bức tường quá lớn như thế. 100km đã quá lớn rồi, trải nghiệm 1 lần rồi. Nếu theo nguyên tắt a phải đối mặt với nỗi sợ 7 lần. Nghĩa là 7 lần a đối mặt với 100km mới là cơ hội để sẳn sàng cho 160km. Nên, hãy lắng nghe cơ thể của mình là bài học e rút ra được
Yeah, thật ra bạn nào có kiến thức nhất định về gym sẽ biết rằng thật ra nguyên tắc tập luyện “To failure every set” đã ko còn phù hợp nữa, mà hãy lắng nghe cơ thể nhiều hơn. Muốn vươn xa hơn, bạn phải biết lùi lại 1 chút để có sức bật xa hơn cả giới hạn cũ.
Em đã dành ra cả đêm để suy nghĩ xem là mình nên viết gì lên đây vì em thấy anh phân tích chưa công bằng lắm, anh đã đưa ra điểm mạnh và yếu của "no pain, no gain" nhưng anh lại chưa đưa ra đủ điểm mạnh và yếu của "no love, no gain" hay chính xác hơn là anh chỉ nói về thế mạnh của nó chứ chưa đưa ra điểm yếu. Em không bảo "no pain, no gain" là sai, cũng không nói "no love, no gain" là đúng, tùy theo từng người sẽ có sự thích hợp với từng phương thức riêng, "no pain, no gain" đề cao tính kỉ luật, sử dụng nỗi đau để vượt lên hoàn cảnh, còn "no love, no gain" lại thiên về cảm hứng, cảm xúc, mỗi thứ về lâu về dài đều mang lại một sự việc duy nhất đó chính là sự trì trệ nhất định, "no pain, no gain" giống như anh phân tích ở trên, còn "no love, no gain" thì cảm hứng nó đến bất chợt và nó cũng đi nhanh như gió, có thể một ngày đẹp trời anh hứng thú với chạy bộ nhưng cũng có thể vào ngày xấu trời anh đọt nhiên chán và bỏ nó qua một bên. Em nghĩ môt người thông minh và thành công sẽ có cách cân bằng cả pain và love, không để love bay qua nhanh như gió nhưng cũng không để pain lấn quá nhiều
Chào anh. Cmt này sẽ ko có liên qua đến nội dung video nhưng em muốn chia sẻ với anh về vấn đề của em đang mắc phải. Năm nay là năm cuối cấp, còn khoảng 40 ngày nữa là em bước vào kì thi quyết định của cuộc đời mik. Nhưng em lại có 1 áp lực, ko phải về vấn đề học tập mà là từ phía gia đình . Ba em là một người rất khó tính và luôn tự cho mik là đúng, luôn bác bỏ mọi ý kiến góp ý hay giải thik từ em.Lúc nhỏ em ko thể nói gì vì nghĩ ba em là người đi trước nên lời nói có thể đúng nhưng càng lớn dần thì em nhận ra rằng em chưa từng có tiếng nói trong gia đình. Em muốn chọn theo ngành nghề mà em thik đó là ngôn ngữ Nhật nhưng ông ấy lại bác bỏ và cho rằng cái nghề đó ko thể kiếm ra tiền. Đúng là thời trước nghề đấy ko có tương lại nhg hiện tại nó đã có chỗ đứng trg xh.Gần đây nhất là việc ông ấy so sánh giữa kì thi ở quá khứ và kì thi hiện nay, ông ấy nói rằng chỉ cần hc theo lý thuyết thì vô làm bài đc thôi, có j đâu mà áp lực nhg ông ấy lại ko bik kì thi hiện tại nó khắc nghiệt và khó bik dường nào.Anh có thể cho em một hướng đi để ba em có thể ngồi xuống và nghe em giải thik về thời hiện nay nó khác vs ngày xưa ntn ko ? em cảm ơn
Xin được phép rep bạn tí, dù mình k có chuyên môn gì, nhưng mình thấy 1 số vấn đề bạn có thể tham khảo để có 1 cách nhìn khác, mình k thể thay đổi ng khác đâu, cái duy nhất mình có thể thay đổi là bản thân mình, biết đâu, mình thay đổi mình thì ng khác thấy vậy cũng sẽ thay đổi theo thì sao: - Về câu "40 ngày nữa là em bước vào kì thi quyết định của cuộc đời mik", theo mình k có kỳ thi nào là quyết định cuộc đời của chúng ta cả, nó cùng lắm là rẽ nhánh 1 tí/ làm cho đường đi cuộc đời mình nó thay đổi thôi, còn mục đích bạn thi để làm gì, thì nếu kỳ thi này không đạt, vẫn có nhiều cách khác, hoặc cơ hội khác để thực hiện cái mục đích đó mà, mình suy nghĩ kỳ thi này là quyết định cuộc đời mình thì k đúng rồi, làm như vậy thì áp lực lắm, áp lực vừa phải thì tốt, chứ áp lực để mà stress thì k hay tí nào. - Về cái vấn đề thi cử thời nay và thời xưa, thì thật ra thời nào nó cũng khó khăn cả thôi b à, k phải thi cử giờ khó hơn hồi xưa đâu, thời nào cũng phải luyện tập/tư duy nỗ lực hết sức nếu muốn đạt được mục đích của mình. Có chăng là cái câu của ba bạn nghe đơn giản quá, thực tế thì làm gì có cái gì mà đơn giản dễ dàng như thế được. - không biết ba bạn đang hướng bạn đến ngành học gì, nhưng nếu bạn không ghét bỏ nó, thì b cũng hoàn toàn có thể vừa học nó vừa học tiếng nhật. Theo mình hiểu thì học ngôn ngữ Nhật sẽ học chuyên sâu về nước Nhật, nếu chỉ cần ứng dụng ngôn ngữ Nhật trong công việc thì cũng không nhất thiết phải học ngành này.
Hi Anh Trí, Em nghĩ no pain no gain không áp dụng được cho người đã cố gắng hết sức, vì họ đã chạm limit của họ rồi. Có những bạn chỉ cần khó 1 chút đã bỏ, mệt 1 chút đã chán anh à. Theo em nghĩ đối với người học không hiểu được không làm thì hok có kết quả, không cố gắng thì làm sao biết khả năng của mình ? thì có love cũng hok có gain bởi vì không có làm, tại vì làm thì mới thấy đau , thấy đau thì mới biết khả năng và kiếm cái phù hợp với mình và cách phù hợp với mình, mà đã làm thì chắn chắn sẽ đau, chỉ là mình phải kiếm ra cái giới hạn để điều chỉnh thôi. Chằng có công việc nào mà nhàn hạ mà để thành công và không áp lực hết.
Thay vì "No pain No gain" thì ta cần Nuôi dưỡng sự phát triển tự nhiên và bền vững hơn. Có một cái gì đó rất quan trọng để thay đổi. Sợ những buổi luyện tập đầy đau đớn và kiệt quệ. Đâu là câu trả lời? Lắng nghe, thấu hiểu nhu cầu của cơ thể, hích thú chứ không đau đớn, khắc nghiệt.
Mình thấy không gì là tuyệt đối Anh trí nói đúng Nhưng no pain no gain chưa hẳn sai Cr7 là điển hình, cr7 khổ luyện điên cuồng, nhưng anh ta có tiền, có bác sĩ riêng, bảo đảm dinh dưỡng và chế độ Còn nhiều môn thể thao , thể chất khác, vì không đủ điều kiện chế độ như cr7 nên nếu áp dụng no pain no gain lâu dài sẽ ảnh hưởng sức khoẻ.
@@NganTran-sj5gh nói chính xác là a ấy yêu chiến thắng Mà muốn có thành quả tốt thì phải làm việc tập luyện nhiều hơn mọi người A ấy ép mình vào khuôn khổ, điều đó k chỉ là yêu thích mà còn là hi sinh Vậy nên ngoài messi, a ấy là điều khác biệt hoàn toàn với tất cả các cầu thủ
Riêng với những bạn nào nghiêm túc muốn có 1 sự thay đổi bền vững trong lối sống, tìm được phương pháp rèn luyện phù hợp với thể lực của mình, cải thiện thành tích cá nhân trong việc tập luyện, các bạn có thể tìm hiểu về khóa học chạy bộ AYP Adventure của tôi tại đây: bit.ly/AYP_Adventure_no_pain_no_gain
cái câu no pain, no gain. Theo ý mình hiểu nó là "nếu ko đổ mồ hôi công sức vào 1 điều gì đó, thì chắc chắn là sẽ ko đạt được". Thấy nhiều bạn trong comment có vẻ đang hiểu câu này theo đúng nghĩa đen là " ko đau đớn thì ko đạt được", dẫn đến việc tự hành hạ (chứ ko phải rèn luyện) trong các bộ môn là chính, làm mình thấy có gì đó nó lạ lắm. Còn nguồn gốc câu này từ giới gym mà ra thì đúng cả nghĩa đen và bóng, nếu bạn muốn gain cơ bắp, chắc chắn bạn sẽ phải focus và đổ mồ hôi công sức, cơ bắp bạn sẽ phải gồng gánh khối tạ nặng nề đó để cơ bắp có dc áp lực nhất dình mà phát triển, chứ kiểu tập như ngắm hương hoa mà đòi cơ bắp 6 múi cuồn cuộn thì ko dc đâu.
Câu " no pain, no gain" nó mình thấy nó đúng và rất cần để luôn tự nhắc nhở bản thân, đó là 1 câu kiểu quote châm ngôn giống Việt Nam mình hay có để thể hiện tinh thần "phải bỏ sức ra, thì mới đạt dc thành tựu". giống mấy câu "có công mài sắt, có ngày nên kim", "năng nhặt chặt bị", "đi 1 ngày đàng, học 1 sàng khôn", "pressure create diamond", đơn giản vậy thôi.
"No love no gain"
E hoàn toàn đồng ý
Mỗi khi nhớ tới sự trân trọng, quan tâm của giáo viên đối với mình thì nó cho e rất nhiều động lực hơn là những lời mắng chửi, phê bình một cách gắt gỏng của thầy cô của cha mẹ
Nghe chửi là chán, ngán, nghỉ
Xinnnnnnnnnnn!!
Đương nhiên là có khen phải có chê
Nhưng mà làm sao để cho người nghe cảm nhận đc sự thành tâm mong muốn cho mình thay đổi tốt hơn thì mới là quan trọng, mới là "love"
Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman:
1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể
2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong tập luyện
3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ta ép mình tăng tốc độ
4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối với bản thân
mình từng bị PT ép vào chế độ luyện tập hà khắc suốt 2 năm chỉ có ăn ngủ tập, ko còn hứng thú vs chuyện gì khác và dần nhận ra sai lầm
thanks bạn, mình cũng đang tập chạy bộ, sẽ áp dụng này thử :D
Cảm ơn anh trí , em đã theo đuổi con đường tập gym và giờ đang trên con đường võ thuật, sao bao nhiêu lắng thúc ép bản thân.”No pain, no gain” thì những lúc như thế 1 ngày tập đối với em là sự hành hạ bản thân. No pain, no pain và qua ngày hôm sau vẫn tiếp tục. Vì em có một tư duy là “ tập hàng ngày cho nó thành một thói quen để không còn phải đau nữa” vì thế dù đau cỡ nào cũng phải tập hằng ngày.( vì trong võ trọng ý chí và sức bền, sức chịu đựng). Nhưng rồi lại phản tác dụng, đến một lúc cơ thể không còn nhít nổi nữa thì đó là lúc em bỏ cuộc. Nghỉ vài ngày lại tiếp tục no pain no gain và kiên định giữ niềm tin” thành thói quen”. Và đến giờ cơ thể vẫn phản hồi là” mày vẫn còn tệ, mày tập sai phương pháp rồi mà m vẫn còn áp dụng à, quay đầu đi cưng “. Và clip này của anh Trí sẽ phải làm em suy nghĩ và trăn trở nhiều. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc cảm nghĩ cá nhân
Karate chào chiến hữu🥋
hay quá ❤
"No love,no gain" một điều mới e được học từ thầy Trí.Từ trước đến nay e luôn ghét môn toán nhưng thầy e đã nói một câu:"Đừng có ghét nó,mình yêu nó thì nó sẽ yêu lại mình".Đôi khi học ngày này qua tháng nọ nhưng không bằng dành 15p lắng nghe thầy chia sẻ!
hay quá
Cuối cùng cũng có video phản biện câu "No pain no gain". Mỗi khi em nghỉ ngơi để giải tỏa căng thẳng, thầy cô bạn bè đều khuyên em câu nói này. Họ cứ cho là thành công PHẢI trải qua đau đớn, nỗ lực đến quên mình, kiệt quệ về mặt sức khỏe,... mới đạt được thành quả to lớn. Chán! Thời buổi bây giờ phức tạp, nỗ lực thôi sao đủ, thế mà họ vẫn tin rằng "No pain no gain " :). Mà thôi, họ tin thì kệ, đằng này lại đem cái tư duy cũ rích đi áp đặt người khác, ác thật sự ạ :(((
Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman:
1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể
2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong tập luyện
3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ta ép mình tăng tốc độ
4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối với bản thân
Cảm ơn chia sẻ của anh ạ
Mình cực kì đồng ý với video này của anh Trí. Mình là 1 người tập luyện nghiệp dư với 5 năm kinh nghiệm 3 năm đầu mình theo đuổi các chương trình nghiêm ngặt đẩy giới hạn bản thân, chấn thương và rồi nhận ra lịch tập loằng ngoằng không bằng bố mày thích thế :))
Việc đi theo cái slogan " no pain no gain" đã từng khiến em tự thúc đẩy bản thân phải đạt đc dù đau đớn đến đâu, căm ghét điều này đến đâu, e vẫn phải làm. Em chạy đến khi em rách dây chằng, em đấm bao đến đi em bong gân, em đã ko thể giảm cân vì quá stress vì k giảm cân nào, quá mong đợi 1 cái thành tích nhất thời. Đêm đi ngủ thì lấy nịt bụng nịt ép thật chặt xương sườn để mong là giảm đc 1 vài cm bụng , em nịt cả đêm , đến lúc sáng dậy xương sườn và cơ hoành của em bị tổn thương nặng nề, và đến bây h sau 2 năm nó vẫn có những biến chứng hậu quả của việc trên và em thì sợ hãi việc đeo giày, đeo găng, em đã nghỉ tập từ lâu rồi :( . Xem clip của anh xong , làm em chợt nhớ , mình từng yêu thích thể thao đến nhường nào mà bây giờ lại căm ghét chúng và chấp nhận để cơ thể thừa thãi 20kg mỡ và tự cho rằng điều đó là bình thường, chấp nhận đc, thà ko " gain" còn hơn là phải "pain" :(
Bạn muốn lấy lại vóc dáng mà ko phải no pain no gain ko?! Mình xuống kí ko chỉ nhờ tập luyện nhẹ nhàng, mà còn nhờ cân chỉnh giờ ăn & chế độ dinh dưỡng. Cái gì quá cũng ko tốt đâu bạn. Tập luyện vừa đủ với tinh thần thoải mái & đam mê thì kết quả mới tốt bạn ơi.
The power of forgivness - If you enough pain - - Last year, i just pass 7 days to walk around 400km from HCM to Dak Lak. The end the trip at the seventh day, it give me the gift for forgiving in my subconscious story. Some bab thing i need to forgive, to feel peace at present time.
Cháu cảm thấy rất may mắn khi xem được bài giảng này của chú Trí. Giống như chú "vô tình nhưng hữu ý" tìm ra con đường cách mạng cho mình, cháu có lẽ cũng đã tương tự khi xem được video này của chú :))). Một tháng nữa là cháu thi đại học, thì gần 2 tháng nay cháu không ngủ được (1 phần cũng vì chuyện gia đình). Ban ngày cày bài, tối không ngủ được, đến bữa ăn ít đi. Và tự cháu cảm nhận được việc học của cháu gần đây không tiến bộ, mà đỉnh điểm là chiều qua cháu làm đề thi thử trong cơn buồn ngủ. Nhưng vẫn kịp, còn 1 tháng này cháu sẽ sống tốt với mình hơn. May quá, cháu cảm ơn chú và ekip nhiều ạ!
“No Love No Gain” cảm ơn anh vì lời khuyên này , em nhớ hồi còn sinh viên năm nhất chỉ mải mê tập luyện cố gắng bằng các anh trong CLB , cố gắng đi diễn cố gắng tập buổi chiều đến 8h tối mỗi ngày , nhưng nhận sâu bên trong mình là nhịp tim đang tăng cao vì ăn quá nhiều trứng , rối loạn tiêu hoá vì thường xuyên ăn đạm động vật và rồi khi không còn niềm vui thích thì No Pain No Gain không còn có tác động nữa . Giờ em đang học ăn nhiều món hơn , hạn chế ăn đạm động vật , ăn cá và rau củ quả nhiều và nhẹ nhàng với bản thân hơn.
Em đồng ý với với anh Trí, no pain no gain k phải là con đường phát triển bền vững cho luyện tập thể chất nói riêng và các hoạt động học tập, cuộc sống khác nói chung, em có chơi bóng rổ, workout và chạy bộ và cũng đã nhận ra triết lý kết nối sâu sắc và lứng nghe cơ thể 1 thời gian. Hiện em cũng đang áp dụng cho các hoạt động học tập công việc và kết quả thực sự rất bất ngờ. Chúc anh và mọi người sức khoẻ
Có thể kỷ luật đối với mọi người là khắc nghiệt nhưng đối với mình là kỷ luật đến từ việc mình kết nối rõ ràng bản thân với phần tâm thức sâu bên trong mình . Tôi biết rõ tôi muốn gì và sống như thế nào nên tôi càng phải kỷ luật cao để đạt được những mục tiêu đề ra . Kỷ luật càng cao yêu thương của tôi càng lớn 😊
Những video của anh truyền cảm hứng nhiều lắm ạ, em có thói quen cứ ngồi vào máy tính là mở 1 tab nghe video chia sẻ của anh. Cảm ơn anh rất nhiều
Video thật sự hay và bổ ích , em cảm ơn anh Trí rất nhiều , em đang trong giai đoạn ôn thi tốt nghiệp và thi THPT Quốc Gia , video của anh đã giúp cho em hiểu cách lắng nghe và thấu hiểu bản thân thay vì cố gắng học cày ngày cày đêm ôn thi làm hao mòn sức khoẻ , em cảm ơn anh Trí rất nhiều 🥰🥰🥰
Theo dõi anh Trí từ lúc còn là học sinh cấp ba đến khi lên đại học em đã học được rất nhiều điều tích cực từ anh, nhờ vậy mà em từ một người khá nhút nhát và đôi lúc tự ti , bây giờ em đã trở nên tự tin hơn rất nhiều và có nhiều góc nhìn hơn trong cuộc sống. Em nghĩ thành công lớn nhất của em tới thời điểm hiện tại là có thể tìm ra được một người mentor tuyệt vời như anh. Em thật sự rất cảm ơn anh vì điều đó.
Kiểu em rất muốn phản biện với anh Trí luôn ấy. Cái mọi người gọi là pain, là đau đớn, hay là 1 từ nặng hơn là tr* tấn, đối với cộng đồng street workout bọn em, cái đấy gọi là love đấy. Việc hít đất 100 cái trong 5 phút bọn em coi nó là love, chứ không phải pain, nó lạ như vậy đấy ạ. Hít xong thấy đã lắm ạ. Và bọn em sẽ luôn chọn cả 3 cái là cả love cả pain và cả gain. Em đã theo triết lý đẩy bản thân đến giới hạn trong mỗi set tập 4 năm nay rồi và cực kì hiệu quả. Và quan trọng là em thực sự rất hạnh phúc và bình an khi áp dụng triết lý này ạ
Em chào a Trí. Trước tiên em xin gửi lời cám ơn a Trí & e-kip đã chia sẻ chiếc video có nội dung ý nghĩa này, cũng như những video ý nghĩa khác của kênh. Cám ơn a Khương, người đã gửi đến cuốn sách đặc biệt, tạo cảm hứng để a Trí cùng mn sản xuất ra clip chia sẻ này.
Thực sự, một lần nữa nội dung a Trí trình bày đã khiến em lật ngược lại suy nghĩ lối mòn của mình, giúp em thêm lần nữa tự vấn lại chính những hiểu biết, kinh nghiệm còn hạn hẹp mà mình có lâu nay để mở rộng thêm kiến thức, và thúc đẩy sự tìm hiểu nhiều hơn.
Em hiện tại cũng đang theo chế độ tập luyện thể thao tại nhà theo kênh youtube của chị Hana Giang Anh. Em đã theo dc hơn 1 năm rồi & có gặt hái nhiều kết quả tốt cho sức khoẻ. Những bài tập có sự xen kẽ nặng nhẹ khác nhau, có cardio cường độ cao, có slow burn đa dạng do chị Hana lên lịch. Cho tới khi em xem video này, em vẫn đinh ninh rằng tập luyện phải thật nặng nhọc, lên bờ xuống ruộng, xỉu up xỉu dơn mới đem lại kq tốt như a Trí từng nghĩ. Tuy tập luyện lâu như vậy, có thể thực hiện những động tác rất khó, nhưng mỗi lần leo cầu thang ở cty tầm 2 tầng thôi là em thở hổn hển còn hơn những người không tập. Em cũng nhiều lúc đặt câu hỏi về vấn đề này mà cũng chỉ là thoáng qua thôi, chứ chưa có tìm hiểu kỹ, vì thực sự là em có định kiến về nguyên tắc tập luyện là như em chia sẻ trên.
Nay nhờ có a chia sẻ (như có tín hiệu gửi vào vũ trụ vô tình gặp nhau zậy đó haha), em hiểu hơn về những tín hiệu từ cơ thể mình. Rồi đây em sẽ cố gắng tìm hiểu nhiều hơn về thể thao, sức khoẻ, để không chỉ giúp cho mình, mà còn chia sẻ kiến thức thêm dc cho người thân, bạn bè. Ba em nay đã 60t, từ lúc thấy em tập td có hiệu quả thì cũng tập khá nặng đô, cũng làm dc những động tác khó. Em cũng khá vui và khuyến khích ba nhiều hơn. Nhưng em thấy sau t/g tập luyện này, ba đi khám sức khoẻ thì lại có kq xấu hơn về tim mạch. Em nghĩ có thể một phần do lối sống, dinh dưỡng, và sau hôm nay em đang tìm hiểu thêm liệu có phải phương thức tập luyện chưa phù hợp.
Hy vọng là như tín hiệu em gửi đi được vũ trụ lắng nghe, thì sắp tới em sẽ tìm hiểu thêm dc nhiều kiến thức để bù đắp thêm cho hiểu biết hạn hẹp của mình. Chưa nghĩ đến giúp đỡ hơn cho ai nhưng ít nhất là ko hướng dẫn sai cách là đỡ hơn nhiều phần rồi đúng ko ạ hihi (nghĩ lại thấy cũng hơi sợ sợ mấy lần động viên chưa đúng cách của mình mà cứ tưởng hay lắm haha)
Dạ vâng cmt dài nhất trước tới h của em trên kênh của a mặc dù em cũng theo dõi kênh gần 2 năm rồi ý, hihi. Chúc a & mn nhiều sức khoẻ, và chúng ta có cơ hội tiếp tục đồng hành trên chặng đường trưởng thành tiếp theo nhé.
Anh đã đọc nhe. Good thing là em là người rất nghiêm túc. Lắng nghe cơ thể và tìm ra cách thức phù hợp nữa là ok.
Trên đời, sợ nhất là người nữa vời thôi.
Triết lý anh Trí chia sẻ thực sự đúng ở các lĩnh vực khác của đời sống, em thấy bản thân mình trong đó. Ta càng cố ép bản thân làm một việc gì đó liên tục với cường độ cao thì càng khiến mình dần đánh mất hứng thú, thậm chí ghét việc mình đang làm. Em ví von là việc ta cứ dồn ép mình vào áp lực căng thẳng để đổi lấy thành quả tức thời giống như đang giao kèo với quỷ vậy.
Nói hay quá! Đoạn giao kèo với ác quỷ nghe rất gắt
Mỗi triết lý đều có giá trị riêng của nó! Với những ngừoi tập gym lâu năm như em thì triết lý No Pain No Gain là chân lý! Tuỳ theo cách mình áp dụng nó với bản thân mình! No Love No Gain cũng là một triết lý tốt! Bản thân em thấy nếu chúng ta kết hợp cả 2 triết lý thì cơ thể mới phát triển hết khả năng của nó được! Đôi khi đau đớn cũng là yêu, ngọt ngào cũng là yêu!
Em là một người tập luyện theo võ tự do. Em luôn nén hơi trong cơ thể, đẩy nhịp tim tăng cao và cố hết sức để tung những đòn với lực mạnh nhất mà em có. Em vẫn đấm, vẫn đá cho dù tay em nó cảm giác như nát ra và chân thì vỡ vụn.
Em cảm thấy cơ thể dần không thể nhanh được như trước và nó ngày càng yếu hơn.
Em đang ở trong một cái thế bí mà không có hướng giải quyết thì bất ngờ có video này của anh.
Em thật sự rất cảm ơn anh vì bài học ý nghĩa này.
Mọi câu nói đều mang tính chất tương đối, đa số đều không phải là chân lý, nên tùy tình huống mà lựa ra những câu nói thích hợp với bản thân. Sống tùy duyên là vậy
Trước em có tập chạy nhưng sau vài tháng ép mình nhanh lên thì cảm thấy mệt mỏi chán nản và ko còn hứng thú nữa
Khoảng gần đây thì em có chạy lại giống cách mà a chia sẻ thì việc chạy bộ trở nên dễ dàng thoải mái và tự mình cảm thấy hứng thú hơn rất nhiều
Tham vọng của chúng ta không phải là giành chiến thắng trong cuộc chơi, khi đó, mà là chơi bằng tất cả sự nỗ lực của chúng ta. Mục đích của chúng ta không phải là để được cảm ơn hay công nhận, mà là để giúp đỡ và làm những gì chúng ta cho là đúng. Sự tập trung của chúng ta không phải vào điều gì xảy ra với chúng ta mà vào cách chúng ta phản ứng với điều đó như thế nào. Ở lúc này, chúng ta sẽ luôn tìm thấy sự hài lòng và bề bỉ kiên cường.
video quá hay ạ ! Đa số các thầy cô hay thậm chí cha mẹ của tôi vẫn còn đang mang triết lí cũ: " no pain no gain" thay vì "no love no gain".
Em thấy cả 2 câu No Pain No Gain và No Love No Gain đều đúng. Xét về mặt lâu dài, No Love No Gain vẫn là 1 điều gì đó xuyên suốt giúp chúng ta có thể đạt được mục tiêu, nhưng trên con đường đó không thể tránh khỏi khó khăn, đau đớn và chán nản, nghi ngờ bản thân. Lúc đó sự kết nối với cơ thể thôi em nghĩ chưa đủ. Cần phải có cả biện pháp cứng là kỷ luật bản thân thật tốt thì mới có thể đạt được mục tiêu cao.
Rất đúng anh ạ ! em cũng chơi thể thao đến nay là hơn 1 năm khoảng thời gian đầu em chạy bộ và đạp xe giảm cân thì hiệu quả rất rõ rệt và cân nặng cải thiện đi đáng kể và thế rồi em lại hì hục vì cái kết quả mãn nhãn ban đầu và tập theo cách bất chấp tới kiệt quệ cơ thể trong nhiều tháng liên tiếp, em nhận ra cái việc ăn uống dinh dưỡng chưa hợp lý + thêm việc tập bào đến kiệt cả sức lực nên mỗi khi em đến buổi tập em lại rất sợ sệt trì hoãn mà có tập thì cũng mất tập trung tập theo kiểu cho xong cho được nên việc stress nó luôn luôn tồn tại, đi làm lúc nào cũng trong trạng thái lờ đờ uể oải. 1 tháng trở lại đây em thay đổi cách mình tập luyện lắng nghe cơ thể hơn như a nói trong video và tập cường độ hợp lý từ nhẹ nhàng cho cơ thể thăng hoa thoải mái nhất rồi mới tới cường độ mạnh hơn lại thì cảm giác thoải mái nó thấy rõ, bớt stress và việc tập nó k còn là thứ gây ra áp lực cực độ như mọi lúc và hứng thú lại quay trở lại.
nhưng có một điều em mới nhận ra sau khi trải nghiệm no love no gain, đó là việc chúng ta mượn cái cớ là " no love no gain" để bạo biện cho nhưng thất bại và là những cái cớ để làm mình bỏ cuộc. em xin bổ sung phâng này là việc no love bo gain là một quá trình chiêm nghiệm và ngẫm lại quá trình đã đi qua và điểu chinht nó để cho phù hợp với riêng mỗi người
A là 1 trong 3 người có ảnh hướng giúp e biết, yêu thích và nghiêm túc trong môn chạy bộ. Đến bây giờ e đã chạy đc gần 2 năm và cũng hoàn thành 1 số giải chạy. E hị vọng sẽ đc chạy cùng anh trong một giải marathon nào đó. Cảm ơn anh vì tất cả. Chúc anh và gia đình thật nhiêug sức khoẻ ❤️
Nếu như anh đăng video này 4-5 năm trước có lẽ điều đó đã giúp em không bị lầm đường lạc lối trong cái sự nghiệp.
Em lẽ ra phải chuyển sang ngành thiết kế đồ họa và học quay dựng video (cái mà hiện tại em đang học khá là tốt trong thời gian em đang thất nghiệp) khi em nhận thấy sự bất ổn, chán ghét khi không thể tiếp thu được nổi kiến thức lập trình trong lúc học ngành kỹ thuật phần mềm. Nhưng tư tưởng "No pain, no gain" độc hại đã xâm lấn tâm trí của 1 đứa 19 tuổi (vào năm 2018) như em và em đã ra trường (giờ em 23 tuổi và thất nghiệp), nhưng không thể làm việc đúng ngành được do không đủ năng lực làm việc - cụ thể em đã không thể tiếp thu được kiến thức chuyên môn, khiến cho mỗi ngày làm việc của em như địa ngục do không thể hoàn thành công việc được giao, và em đã bị sa thải.
Được học đúng chuyên ngành mình thích và có khả năng là một niềm hạnh phúc, phải học cái mình vừa không thích vừa yếu năng lực thật sự là ác mộng.
Dạ đây là quan điểm cá nhân của em "No Love, No Gain". Đồng ý, nó đúng đó anh Trí ^^, nhưng sẽ đúng ở thời điểm sau khi trải qua "No Pain, No Gain".
Vì cơ bản, chúng ta cần có 1 thành công "nhỏ" nhất định trước khi bức phá lên 1 level mới. Cảm giác hoàn thành được buổi tập đầu tiên của người mới, khác hoàn toàn với dân đã tập luyện lâu năm ^^. Nếu không giữ vững ý chí nhằm đạt mục tiêu cơ thể sexy, hoặc nền tảng sức khoẻ bền bỉ, thì những tháng đầu tiên là rất rất khó để vượt qua.
Xin cho em mượn ví dụ của anh, ở thời điểm anh bắt đầu làm cho công ty Nhật, và cụ thể là khoảnh khắc anh nhận ra mình cần thay đổi. Lúc đó chắc chắn diễn ra sự khó chịu ngắn hạn, nếu anh không thể luyện tập nó 1 time đủ lâu để thích nghi và vượt qua, biến nó thành thói quen, và lỡ đâu đó anh bỏ cuộc. Em tin những trãi nghiệm đó đã mang đến 1 anh Trí khác.
Em chân thành cảm ơn ông Quéo 😁😁😁
Nghe bài giảng của a Quéo mà e cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái đồng thời thêm nhiều nhận thức mới cho bản thân
cảm ơn em
Hi anh Trí và mọi người! Hoàn toàn đồng ý với anh. Em chia sẻ thêm về một trải nghiệm cá nhân về việc Lắng nghe cơ thể. Khoảng 8 năm trước lúc phong trào Running đang nở rộ, em cũng tham gia bằng cách rèn luyện chạy bộ nhưng cho dù chạy cách nào bản thân cũng cảm giác rất mệt mỏi, chán nản, không tìm thấy được hứng thú dù bạn bè xung quanh, những anh chị em ngưỡng mộ đều là runner. Cuối cùng thì cũng từ bỏ và quay trở về lối sống văn phòng.
3 năm trước, hữu duyên em lại được tiếp xúc với bộ môn Đạp Xe Touring. Khác với xe đạp Road (racing) hoặc MTB (thường chạy trail rừng) thì đạp xe touring đề cao trải nghiệm vừa luyện tập, vừa du lịch, không quan trọng tốc độ chạy mà chú trọng vào tận hưởng hành trình mình đi.
Lúc đầu em đạp chỉ được 10km mỗi ngày, sau 6 tháng em dễ dàng chạy 1 chặng liền mạch được 60km. Có thể nói không cảm giác nào tuyệt vời bằng chuyến chạy xe đạp đầu tiên đi Vũng Tàu. Và gần đây nhất là đạp xe từ Sài Gòn tới đất mũi Cà Mau 450km trong vòng 4 ngày.
Em thấy tuy trễ nhưng thể thao đã giúp em rèn luyện tâm trí, tính kỷ luật và một lối sống lành mạnh hơn. Quan trọng nhất là kiếm được một môn thể thao mà bản thân cảm thấy hứng thú khi luyện tập
Cho em xin các group giải chạy của mình được không ạ
@@leviethak16_hl94 mình tự chạy thôi, không có tổ chức nào hết
Em trước đây từng có thời điểm tập luyện với pp no pain no gain này, dù cuối mỗi buổi tập rất hưng phấn nhưgn đến khi về nhà là cảm giác nhức mỏi, sáng hôm sau nghĩ đến việc đi tập cũng áp lực vô cùng. Từ đó em đổi cách tập sang kiểu từ từ hơn, hít thở sâu hơn tập thiêng về sức bền thì cảm giác nhẹ nhàng tận hưởng và thèm tập vô cùng. Cảm ơn chia sẻ của anh Trí ạ
chúc em áp dụng được phương pháp mới nhe
1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể
2. Giải tỏa hoàn toàn căng thẳng trong luyện tập
3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở một nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sức khỏe mạnh, dẻo dai trước khi ép mình tăng tốc độ
4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối bản thân
Triết lý "No love, no gain" thật sự rất bổ ích và vô cùng xúc động. Em cám ơn anh đã chia sẻ ạ.
Chủ đề này khá là nhạy cảm đối với xã hội Việt Nam. Em có nghe câu No Pain No Gain rồi ạ. Và bản thân em hoàn toàn hiểu đc cái sát thương tinh thần và tâm lý, vì vậy em hoàn toàn ko muốn lặp lại những sai lầm mà các phụ huynh ở VN thường xuyên mắc phải.
Thương là hiểu...hiểu để Thương
Thương lắm...cảm ơn
Haha, triết lý trong sách nói đúng vs suy nghĩ của em rồi nè hihi, em là 1 đứa hay đi bộ mỗi ngày, nhưng có những lúc đi học đi thực tập mệt quá thì những ngày đó em ko đi bộ nữa, em cảm nhận đc cơ thể mình ko gồng gánh nỗi buổi đi bộ thì em nằm nghỉ thả lỏng, còn những lúc cơ thể ì ạch, ăn ko tiêu, thì em sẽ đứng dậy đi bộ. Cảm ơn anh
Nếu chỉ là tập thể lực, sức khỏe thì e hoàn toàn đồng ý với anh.
Còn nếu a bao hàm cả phát triển con người thì e xin phép ko đồng ý.
E thấy đôi lúc, vẫn phải có cái gọi là trải qua đau đớn, thì mới biết đến hạnh phúc.
Câu no love, no gain cũng hay, nhưng trong “love” thì vẫn có chút “pain” nhé a.
Cheer
điều gì cũng cần sự đủ ! em không đồng ý vài quan điểm nhưng nói chung là balance là ổn nha anh ! là một con người sống và làm việc bthg không phải vđv đi thi đấu thì cứ bền bỉ và kiên trì mới là số 1
Đó cũng là điều em đang lấn cấn, em đã đẩy bản thân đến cực hạn( ko chỉ trong thể thao) nhưng về sau, em chỉ cảm nhận đc sự mệt mỏi mà quá trình đó mang lại, cảm ơn anh đã cho em câu trả lời thỏa đáng_!
02/06/2022 Em vừa mới coi xong video của anh và cảm thấy thực sự hứng thú muốn viết vài dòng chia sẻ với anh. Hồi năm 2020, em cũng từng tham gia 1 giải chạy marathon của bên Techcombank tổ chức. Lúc đó, em chọn quãng đường chạy là 5km, sau khi hoàn thành xong được 1 thời gian thì cơ thể em bắt đầu có dấu hiệu lười biếng và trì hoãn việc chạy. Nhờ nghe anh nói hôm nay đã giúp em hiểu được phần nào việc mình đã vận động quá sức và chưa thực sự lắng nghe cơ thể mình muốn gì. Ngoài ra, những hệ lụy của No Pain, No Gain mà anh chia sẻ đã làm em tìm thấy con đường cách mạng thực sự :D Em rất biết ơn vì hôm nay lại được biết thêm nhiều điều mới từ anh. Em cảm ơn anh Trí nhiều.
Anh Quéo nói đúng, việc tập luyện phải thấu hiểu cơ thể bản thân, cortisol nội sinh tiết ra nhiều gây tích luỹ mỡ, nên cái việc tập luyện "no pain, no gain" trước giờ là sai. Chưa nói đến việc chấn thương, thì nội tiết như vậy đã gây hủy hoại cơ thể.
“Giáo dục dựa trên tình thương và sự thấu hiểu. Sự trưởng thành thuận tự nhiên. Khi mà sức mạnh và ý chí bên trong mỗi chúng ta được khơi gợi và đánh thức”
❤
Em cảm ơn anh. Em đã hiểu thêm 1 điều. Quan trọng hơn em tìm thấy thói quen hay: đọc sách và xem video của anh !
❤️ em biết ơn những bài học rất giá trị của anh Trí
"Chú" Trí làm về áp lực học đường đi chú. Cháu luôn cảm thấy có "ác cảm" với mấy trường chuyên (mặc dù cháu đang học trường Chuyên của Huyện:))). Không hẳn là ghét nhưng cx ko yêu thích đến nỗi HỌC NGÀY HỌC ĐÊM để vào đc trường ạ.
Gần đây cháu bắt đầu học hè với đt Anh của trường. Nhớ hồi hôm trao giải h chào cờ nghe thầy Hiệu trưởng dõng dạc bảo: "Các em lớp 7, lớp 6 hãy nhìn lên để noi gương các ac,...." cháu cứ thấy là lạ sao ý ạ.
Cứ mỗi mùa thi cử qua cháu lại lên mạng tìm đọc về nào là "nên vào ĐTHSG ko?" hay mấy cái tin "tiêu xì cực" về vụ trường này trường kia, áp lực điêmt số các kiểu.
Cháu có một chị gái năm nay lên Lớp 11. Hồi còn trong đt chỉ học ghê dữ lắm chú. Học ngày học đêm. Từ lúc đấy cháu mới tự hỏi là "Tg lai của mình chẳng lẽ cứ hoàn như vậy s???" Cháu phân tâm dữ lắm chú. Mỗi khi nghe các thầy cô "giảng giải" về tiền ĐTHSG cháu vô hình tự nhủ ko biết từ bao h "ĐTHSG" đã từ LỰA CHỌN của hs giờ lại là ĐIỀU BẮT BUỘC vs mỗi bạn. Thế nên cháu quyết định đi ngược lại với số đông.
Cả lớp, trừ cháu là người duy nhất ko thi bất kì tiền đt nào. Và bây h cháu đang trong đt Anh 8 của trường:")
Lý do ban đầu của cháu đơn giản như hai chữ ÁP LỰC.
Cháu đã xem video "ÁP LỰC TẠO NÊN KIM CƯƠNG" của thầy Quéo rồi ạ, chú ko cần lo đâu chú :)))
Cháu tự nhủ "Áp lực bao nhiêu là 'đủ'?!" Hay " Mình có đang trốn tránh j ko ?!"
H cháu vẫn đang lục tìm câu tl
Nghe bài giảng của thầy Quéo mà e cảm thấy vô cùng vui vẻ và thoải mái đồng thời thêm nhiều nhận thức mới cho bản thân 🥰
2 youtube mà e hay coi nhất là Anh Dưa Leo và Anh Trí 😊😊😊.Cực kì thích
Clip anh Trí lúc nào cũng mới lạ, thú vị nhưng em có một băn khoăn . Vì như anh Trí nói cơ bắp phát triển nhờ bị xé và hồi phục lại bự hơn vậy làm sao tập nhẹ nhàng kết nối với bản thân lại phát triển cơ bắp được. Bản thân em tập gym dù không hùng hục lúc nào cũng ráng tập chậm hết động tác nhưng nó thậm chí còn đau hơn tập nhanh rất nhiều vì không bị dồn áp lực nhiều.
Mong anh Trí phản hồi
E cũng lờ mờ nhận ra điều này sau một thời gian chạy nhưng thời gian đầu cũng vật vã vã vật lắm, sau khi đọc cuốn "Sức mạnh của toàn tâm toàn ý" tác giả Jim Loehr & Tony Schwartz mới thực sự phát hiện ra. Giờ xem thêm được video này của a Trí lại càng thêm chắc chắn. Cảm ơn anh!
Nói chung thì cách tốt nhất để thấu hiểu giới hạn của bản thân (ít nhất là trong rèn luyện sức khỏe) là bạn hãy tập mà không đặt ra 1 giới hạn nhất định nào đó cho mỗi buổi tập, ngừng mỗi khi bạn cảm thấy nên dừng lại
Nói về bạo lực học đường vụ trường quốc tế đi anh ơi. Em là giáo viên mà hoang mang quá, muốn ủng hộ chị Bi, mong hsinh được sống trong môi trường an toàn nhưng ko biết làm thế nào mới đủ mạnh mẽ....còn cả trường hợp gv bạo hành tinh thần nhau nữa, doạ dẫm sẽ hạ điểm hs của lớp mình chủ nhiệm vì ghét mình, hzzzzzzz ....
Cảm ơn a thật nhiều! e đang gặp khó khăn trong học tập mặc dù e đã cố gắng ép mình vào chuyện học hành nhưng kết quả ko được tốt. Giờ e đã nhận ra nếu ko có hứng thú gì về chủ đề mà mình cố học thì sẽ học ko tốt mặc dù cố gắng như thế nào.
Em là người đã từng bị giáo viên văn lắng và chửi rất nhiều ,mỗi lần như vậy cô ấy cũng nói là yêu cho roi cho vọt,giờ em đã hiểu rồi và dần tha thứ và chấp nhận quá khứ
Đúng theo kiến thức y khoa về nội tiết tố. Xin cảm ơn Anh Trí rất nhiều. Tập vừa phải để cơ thể tiết cortisol đúng liều
Thanks anh Trí for sharing this belief. I watched this video a few months ago and I applied this knowledge to my life. I realized I love running instead of forcing myself to get up and run faster as I did before. I also use these concepts with my family and get many good results. I've just finished the AYP course and I get your spirit of NO LOVE NO GAIN. Thanks a lot!
em cảm ơn a Trí rất nhiều, e là người mới tập chạy bộ mà xem được video này như một liều thuốc tiên giúp em hình thành phương pháp chạy bộ của e. Cảm ơn a rất nhiều!
Love nghĩa là thấu hiểu, kết nối là tình thương. 1 ý tưởng rất hay
hồi nhỏ em đã chứng kiến bố mẹ em cãi nhau tối ngày nên em giờ chỉ thích một môi trường lành mạnh vui vẻ
Cảm ơn anh trí đã giải đáp được hết những vấn đề mà em cũng đang gặp phải trong việc tập luyện
Cảm hứng tập luyện quay trở lại khi xem vid của anh 🥰 cảm ơn anh rất nhiều❤
Anh Trí ơi ,anh làm về video phân tích vụ học sinh ở trường quốc tế bị bạn đánh đi ạ .Và mẹ của bạn nữ quyết tìm công bằng cho con í .Mong anh làm về video phân tích ạ .Cảm ơn anh
Em nghĩ triết lý chạy bộ này có thể áp dụng cả cho việc học lẫn công việc, em cảm ơn anh Trí nhiều !
Chào thầy tôi là một học sinh đã từng trải qua cảm giác bị bạo hành tại trường. Và gần đây có vụ bạo lực học đường trường quốc tế cần Anh cho ra cảm nhận công tâm về vụ drama nói riêng và hoàng cảnh của các học trường nói chung.
Cám ơn anh Trí rất nhiều ,anh đã giúp em rất nhiều trong suốt thời gian 1 năm qua
chưa xem vid này đã cmt nhưng từ tr đến nay mình luôn nghĩ câu này nó chỉ đơn giản là 1 phép ẩn dụ " ko bỏ ko sức thì ko có dc thành công " thế thôi và mình tin ng đầu tiên nói ra câu này cũng có ý như vậy
Mê các khai thác nhiều khía cạnh mới của mọi vấn đề của mr Quéo lắm luônn!
Chúc mừng anh và cảm ơn anh!
Yêu anh Trí!! Luôn dễ hiểu và vui tươi
Ko nên lạm dụng phương thức phá hủy cơ bắp để luyện tập quá sức vì rất dễ gây ra chấn thương và tổn hại sức khỏe .
-Nếu nghỉ ngơi và thư giãn ko đủ thì để lại stress, gây mất cân bằng nội tiết tố, ảnh hưởng trao đổi chất và nhiều vấn đề khác.
-Ko nên lạm dụng vào phát triển giáo dục tâm lí, cảm xúc và tinh thần
- Áp dụng cho tâm lí và cảm xúc thì để lại tổn thương vè tâm lí, sự chai sạn về cảm xúc.
- Khi gặp giới hạn, tìm người giỏi nhất đã vượt qua được nó để xem họ sử dụng triết lí, phương pháp và chiến lược như thế nào.
Triết lí chạy bộ của Stu Mittleman:
1. Lắng nghe và thấu hiểu nhu cầu của cơ thể.
2. Giải toả hoàn toàn căng thẳng trong lúc tập luyện
3. Chạy nhẹ nhàng và thư giãn ở 1 nhịp tim vừa phải để cơ thể tích lũy đủ sự khoẻ mạnh ,dẻo dai trước khi ép mik tăng tốc độ.
4. Rèn luyện dựa trên sự thích thú, thư giãn và kết nối chứ ko p sự đau đớn, áp lực và khắc nghiệt.
- Sự đau đớn kích thích tiết ra cortisol, adrenaline đưa cơ thể vào trạng thái xuất thần nhưng sau buổi tập lại gây sự mệt mỏi, ức chế hoạt động hệ tiêu hóa,x thúc đẩy tích lũy mỡ, ức chế canxi
-> đây là sự hủy hoại từ từ bên trong cơ thể để đổi lại sự ấn tượng tức thời.
Phương thức mới giúp : Cảm nhận và kết nối sâu với suy nghĩ, cảm xúc của mik trong suốt buổi tập.
Phương thức mới trong giáo dục: No love, no gain.
Love ở đây ko p là nuông chiều mà là tình thương, sự thấu hiểu và kết nối.
Áp dụng BH:
Em đã bỏ việc tập bài tập kích hoạt tuyến tùng vì bài tập này là một bài tập nín thở, đưa cơ thể đến trạng thái cận tử, lúc đầu em tập bài này vì thấy nó giúp mik tập trung, ngủ ngon, sáng tạo, thấy nó tốt nên cứ set h tập nhưng h nhận ra bài tập đó đưa vào trạng thái căng thẳng thì sẽ phát sinh nhiều thứ gây hại đến thế nên nếu muốn tập trung,ngủ ngon mik có thể tìm những cách khác nên em bỏ VC tập bài này, thật ra nếu bài tập này là dạng tập về thể lực em nghĩ mik có thể điều chỉnh nhưng vì tính chất của nó là cơ thể phải đạt đến cận tử thì mới hiệu quả nên em bỏ nó.
Em thực hành BH bằng cách tìm hiểu sâu về nhịn ăn ,mấy hôm nay em có tìm hiểu về nhịn ăn, em cắt giảm thức ăn, ăn vào h này h kia ko theo h cố định, em cảm thấy mik hơi đau ở 1 số bộ phận, em nghĩ mik thật sự chưa hiểu kĩ về nhịn ăn nên trong lúc áp dụng có j đó sai sót, em sẽ xem vid Nhịn ăn 36h của chị Uyên trên channel Uyên care để hiểu kĩ hơn các nguyên tắc khi em hiểu kĩ, áp dụng đúng thì cơ thể này sẽ khoẻ mạnh,VC tìm hiểu đó là đang yêu thương cơ thể của mik.
cám ơn anh rất nhiều !!!
Cảm ơn anh Trí, ngày hôm nay của em trở nên giá trị hơn nhờ học thêm 1 điều mới từ anh
Bài học rất hay và chạm ạ
Hay thì like và share cho ông Quéo nhé 💕
Ko biết có phải e đã vô tình áp dụng đúng pp này hay ko, e tập thể dục mỗi sáng từ 20-30'/ngày tập theo sự lắng nghe của cơ thể: nghĩa là hôm nào e mệt e sẽ tập nhẹ hơn, hôm nào hứng thú e sẽ tập nặng hơn... và kết quả dù e chỉ giảm dc tầm gần 1kg nhưng body gọn gàng hơn rất nhiều mà ai cũng tưởng e giảm dc cả 3-4kg trở lên. Qtrong là e rất hứng thú mỗi buổi sáng khi tới h tập, ko hề bị áp lực ngày đó phải tập abc gì cả, và e giữ thói quen này hơn nửa năm nay rồi...sức khoẻ thì khỏi bàn, ko còn hoặc rất ít bị bệnh vặt như trước
từ giờ em sẽ love những buổi tập của mình :>
4:35 🙄 bắt đầu lắng đọng từ đây khi nghe a Trí chia sẻ
hay thật 😁👋👌👍💯🤩👏
Bên phát triển sự nghiệp có áp dụng triết lý “no love, no gain” được không a. Và nếu có thì áp dụng cụ thể như thế nào, khác gì so với rèn luyện thể chất. Mong a làm video ạ
Cảm ơn anh!
Cám ơn a Trí về video này!! Em có 1 trăn trở, anh có thể làm video cho vấn đề này ko ạ: em tìm được niềm đam mê, e thật sự enjoy khi làm việc và em còn “không thể chờ trời sáng để làm tiếp” mà e làm thâu đêm nhưng em cảm thấy sức khỏe xuống dốc vì sau đấy em cần ngủ bù nhiều hơn và e phải tự bắt bản thân mình bớt đam mê để tập trung lấy lại giấc ngủ toàn vẹn để mới có sức khỏe làm những gì mình thích. Anh có những lưu ý gì cho những đứa vì quá đam mê mà ko thể chờ trời sáng như em ko ạ? Hụ hụ. Vừa háo hức vì đam mê vừa phải tự kiềm chế bản thân nó cũng khó chịu sao sao ấy hic
Very good teacher
Trong lúc này e đang cần video này nhất ^^
Cảm ơn a Trí hen và ekip hí
No Love, No gain. Cảm ơn anh Trí ạ
Cảm ơn anh đã giúp em hiểu rõ bản thân và nhu cầu của cơ thể, em cũng mừng vì đã làm theo cách anh dạy, rất đạt. Em mong anh có thể nói về LGBT, em chỉ mới em kênh anh và thấy rất tốt
đang coi nửa clip của a. Hang mang thật sự. Khi mà cơ thể đang gào rú, sợ hãi và sợ phải 1 lần nữa đối mặt với nổi cô đơn, mệt nhọc, kiệt quệ. 160km thực sự là một thử thách. Khi mà cơ thể chưa bao giờ đối mặt với bức tường quá lớn như thế. 100km đã quá lớn rồi, trải nghiệm 1 lần rồi. Nếu theo nguyên tắt a phải đối mặt với nỗi sợ 7 lần. Nghĩa là 7 lần a đối mặt với 100km mới là cơ hội để sẳn sàng cho 160km. Nên, hãy lắng nghe cơ thể của mình là bài học e rút ra được
anh cày 100km được 4 lần rồi. Trước giải sẽ cày thêm 1,2 lần nữa là ổn.
Yeah, thật ra bạn nào có kiến thức nhất định về gym sẽ biết rằng thật ra nguyên tắc tập luyện “To failure every set” đã ko còn phù hợp nữa, mà hãy lắng nghe cơ thể nhiều hơn. Muốn vươn xa hơn, bạn phải biết lùi lại 1 chút để có sức bật xa hơn cả giới hạn cũ.
Hay quá 😍
Em đã dành ra cả đêm để suy nghĩ xem là mình nên viết gì lên đây vì em thấy anh phân tích chưa công bằng lắm, anh đã đưa ra điểm mạnh và yếu của "no pain, no gain" nhưng anh lại chưa đưa ra đủ điểm mạnh và yếu của "no love, no gain" hay chính xác hơn là anh chỉ nói về thế mạnh của nó chứ chưa đưa ra điểm yếu. Em không bảo "no pain, no gain" là sai, cũng không nói "no love, no gain" là đúng, tùy theo từng người sẽ có sự thích hợp với từng phương thức riêng, "no pain, no gain" đề cao tính kỉ luật, sử dụng nỗi đau để vượt lên hoàn cảnh, còn "no love, no gain" lại thiên về cảm hứng, cảm xúc, mỗi thứ về lâu về dài đều mang lại một sự việc duy nhất đó chính là sự trì trệ nhất định, "no pain, no gain" giống như anh phân tích ở trên, còn "no love, no gain" thì cảm hứng nó đến bất chợt và nó cũng đi nhanh như gió, có thể một ngày đẹp trời anh hứng thú với chạy bộ nhưng cũng có thể vào ngày xấu trời anh đọt nhiên chán và bỏ nó qua một bên. Em nghĩ môt người thông minh và thành công sẽ có cách cân bằng cả pain và love, không để love bay qua nhanh như gió nhưng cũng không để pain lấn quá nhiều
Chào anh. Cmt này sẽ ko có liên qua đến nội dung video nhưng em muốn chia sẻ với anh về vấn đề của em đang mắc phải. Năm nay là năm cuối cấp, còn khoảng 40 ngày nữa là em bước vào kì thi quyết định của cuộc đời mik. Nhưng em lại có 1 áp lực, ko phải về vấn đề học tập mà là từ phía gia đình . Ba em là một người rất khó tính và luôn tự cho mik là đúng, luôn bác bỏ mọi ý kiến góp ý hay giải thik từ em.Lúc nhỏ em ko thể nói gì vì nghĩ ba em là người đi trước nên lời nói có thể đúng nhưng càng lớn dần thì em nhận ra rằng em chưa từng có tiếng nói trong gia đình. Em muốn chọn theo ngành nghề mà em thik đó là ngôn ngữ Nhật nhưng ông ấy lại bác bỏ và cho rằng cái nghề đó ko thể kiếm ra tiền. Đúng là thời trước nghề đấy ko có tương lại nhg hiện tại nó đã có chỗ đứng trg xh.Gần đây nhất là việc ông ấy so sánh giữa kì thi ở quá khứ và kì thi hiện nay, ông ấy nói rằng chỉ cần hc theo lý thuyết thì vô làm bài đc thôi, có j đâu mà áp lực nhg ông ấy lại ko bik kì thi hiện tại nó khắc nghiệt và khó bik dường nào.Anh có thể cho em một hướng đi để ba em có thể ngồi xuống và nghe em giải thik về thời hiện nay nó khác vs ngày xưa ntn ko ? em cảm ơn
Xin được phép rep bạn tí, dù mình k có chuyên môn gì, nhưng mình thấy 1 số vấn đề bạn có thể tham khảo để có 1 cách nhìn khác, mình k thể thay đổi ng khác đâu, cái duy nhất mình có thể thay đổi là bản thân mình, biết đâu, mình thay đổi mình thì ng khác thấy vậy cũng sẽ thay đổi theo thì sao:
- Về câu "40 ngày nữa là em bước vào kì thi quyết định của cuộc đời mik", theo mình k có kỳ thi nào là quyết định cuộc đời của chúng ta cả, nó cùng lắm là rẽ nhánh 1 tí/ làm cho đường đi cuộc đời mình nó thay đổi thôi, còn mục đích bạn thi để làm gì, thì nếu kỳ thi này không đạt, vẫn có nhiều cách khác, hoặc cơ hội khác để thực hiện cái mục đích đó mà, mình suy nghĩ kỳ thi này là quyết định cuộc đời mình thì k đúng rồi, làm như vậy thì áp lực lắm, áp lực vừa phải thì tốt, chứ áp lực để mà stress thì k hay tí nào.
- Về cái vấn đề thi cử thời nay và thời xưa, thì thật ra thời nào nó cũng khó khăn cả thôi b à, k phải thi cử giờ khó hơn hồi xưa đâu, thời nào cũng phải luyện tập/tư duy nỗ lực hết sức nếu muốn đạt được mục đích của mình. Có chăng là cái câu của ba bạn nghe đơn giản quá, thực tế thì làm gì có cái gì mà đơn giản dễ dàng như thế được.
- không biết ba bạn đang hướng bạn đến ngành học gì, nhưng nếu bạn không ghét bỏ nó, thì b cũng hoàn toàn có thể vừa học nó vừa học tiếng nhật. Theo mình hiểu thì học ngôn ngữ Nhật sẽ học chuyên sâu về nước Nhật, nếu chỉ cần ứng dụng ngôn ngữ Nhật trong công việc thì cũng không nhất thiết phải học ngành này.
Hi Anh Trí,
Em nghĩ no pain no gain không áp dụng được cho người đã cố gắng hết sức, vì họ đã chạm limit của họ rồi. Có những bạn chỉ cần khó 1 chút đã bỏ, mệt 1 chút đã chán anh à.
Theo em nghĩ đối với người học không hiểu được không làm thì hok có kết quả, không cố gắng thì làm sao biết khả năng của mình ? thì có love cũng hok có gain bởi vì không có làm, tại vì làm thì mới thấy đau , thấy đau thì mới biết khả năng và kiếm cái phù hợp với mình và cách phù hợp với mình, mà đã làm thì chắn chắn sẽ đau, chỉ là mình phải kiếm ra cái giới hạn để điều chỉnh thôi. Chằng có công việc nào mà nhàn hạ mà để thành công và không áp lực hết.
Tuyệt vời quá ạ, anh Trí ơi ❤️❤️❤️❤️
Xem video của Anh giúp em tìm rất nhiều giá trị cho cuộc sống và bản thân mình
Bài chia sẻ hay quá anh, no love no gain
Thay vì "No pain No gain" thì ta cần Nuôi dưỡng sự phát triển tự nhiên và bền vững hơn. Có một cái gì đó rất quan trọng để thay đổi. Sợ những buổi luyện tập đầy đau đớn và kiệt quệ. Đâu là câu trả lời? Lắng nghe, thấu hiểu nhu cầu của cơ thể, hích thú chứ không đau đớn, khắc nghiệt.
Mình thấy không gì là tuyệt đối
Anh trí nói đúng
Nhưng no pain no gain chưa hẳn sai
Cr7 là điển hình, cr7 khổ luyện điên cuồng, nhưng anh ta có tiền, có bác sĩ riêng, bảo đảm dinh dưỡng và chế độ
Còn nhiều môn thể thao , thể chất khác, vì không đủ điều kiện chế độ như cr7 nên nếu áp dụng no pain no gain lâu dài sẽ ảnh hưởng sức khoẻ.
CR7 tập luyện nhiều nhưng anh ấy yêu thích việc anh ấy tập luyện chứ ko phải là ÉP BUỘC á 🥰❤😊
@@NganTran-sj5gh nói chính xác là a ấy yêu chiến thắng
Mà muốn có thành quả tốt thì phải làm việc tập luyện nhiều hơn mọi người
A ấy ép mình vào khuôn khổ, điều đó k chỉ là yêu thích mà còn là hi sinh
Vậy nên ngoài messi, a ấy là điều khác biệt hoàn toàn với tất cả các cầu thủ
Cảm ơn anh đãchia sẻ