"Thằng vô tâm" đó là câu mà mình sẽ nhắc lại trong đầu mình cả đời. Mình và nó biết nhau khi 2 bờ sông bắt 1 cây cầu lúc đó mình tầm 9-10 tuổi. Nhà nó thì gần nhà mình mà 2 đứa chưa bao giờ biết nhau đến khi cây cầu xuất hiện. Cả quản đời cấp 3 nó là ng đứng trước nhà chở mình đi học. Đến khi mình lên thành phố cái hoa lệ ở nơi này dần dần biến mình thành con ng khác mình trở nên " thành phố" theo cách gọi của mọi người ở quê. Nó cứ nhắn cho mình mỗi khi rãnh mà lúc đó mình lại bị vướng nhiều mối quan hệ khác nhiều công việc khác rồi mình xa cách với nó lúc nào k biết nữa. Đến 1 ngày nó gọi mình nó bảo nó lên TP chơi cho biết mà thật ra mình nghĩ nó muốn gặp mình đi chơi với mình. Mà vì 1 cái lý do khốn kiếp nào đó mà mình đã không đi và hẹn nó 1 ngày khác.... Và cái ngày khác đó,...... có lẽ là kiếp sau. Bb ở quê gọi cho mình bảo nó mất và điều mà khiến mình ám ảnh k vứt ra đc là trước đó 1 tháng nó đã biết nó bị khối u não (hay là cái bệnh gì đó mà GĐ nó k muốn nói cho mn biết) chẳng còn thời gian nữa và lần nó lên TP là muốn gặp mình để nói chuyện lần cuối......... Sau này, chắc chẳn còn ai hiểu mình hơn nó mặc dù khi nhắc đến chuyện buồn hay liên quan đến gia đình là bọn mình sẽ rẽ câu chuyện đi hướng khác hoặc là những câu đùa gây bất ngờ cho cả 2. Nó là ng dám tin nhưng trò điên khùng nhất của mình sẽ trở thành sự thật, dám tin mình sẽ thành công, dám tin mình sẽ sút được quả bóng siêu phẩm hình trái chuối. Haizzz!!!!! (Nếu mà ai đọc được đến đây thì mình mong bạn hãy trân trọng những ng gần b quan tâm b tin và hiểu b. Bớt nhưng mối quan hệ k cần thiết và tin vào chính mình để tập trung cho những mối qq thật sự quan trọng. Mỗi lần gặp 1 ai đó thì đó là duyên (và có lẽ sẽ k gặp lại) nên mong bạn hãy trân trọng những khoảnh khắc khi gặp ai đó mà b xem là bb nhé.) Cảm ơn vì đã đọc câu chuyện chưa kể với ai của mình. ❤
11 năm, từ lúc chập chững mới bước vào mẫu giáo, đến bây giờ cũng lớp 9 rồi. Càng lớn, càng nhận ra, thì ra ai rồi cũng sẽ thay đổi, sẽ ít nói chuyện lại, sẽ bớt quan tâm nhau, sẽ càng xa lạ, sẽ càng lạc mất nhau. Những lời hứa từ hồi còn trẻ trâu đến bây giờ chắc m cũng quên hết rồi. Ai nói chia tay bạn thân không buồn? Buồn còn hơn cả chia tay người yêu ấy chứ. Đến bây giờ mới nhận ra thì ra từ bạn thân thành bạn thân cũ không phải là cạch mặt nghỉ chơi mà chỉ là không còn nói chuyện nữa, khi gặp nhau không phải là những câu chuyện đùa vui vẻ mà là những lời nói khác sáo đau lòng. Tại sao từng thân thiết đến thế mà bây giờ lạ ra nông nỗi này? Không ai biết cả vì thời gian làm thay đổi mọi thứ mà. Chỉ biết chúc cậu luôn vui vẻ, hạnh phúc với con đường mà mình chọn. Thân ái.
Nhóm bn thân mà tôi xem họ như những ng ae thân thiết. ăn cùng nhau, chiến game cùng nhau. bọn tôi như một nhóm bn hoàn hảo. nhưng rồi một thg trong nhóm đổ lỗi và đâm sau lưng tôi. rồi cả nhóm đã bỏ tôi ở lại, đến giờ tôi vẫn ko tin rằng nó lại là người như vậy. ba tôi từng bảo "đừng bao h phản bội bn bè con nhé" tôi vẫn luôn làm vậy. nhưng cuối cùng kẻ đau khổ vẫn là tôi. những kí ức tốt đẹp cứ dằn xé tinh thần tôi mỗi ngày. Tôi ước mình có thể quên đi tất cả, tôi ko bt mình còn cố gắng đc bao lâu, con người hoạt bát lúc trước đang chết dần chết mòn. Và cũng có ngày cái tính cách lạnh lùng băng giá trong tôi sẽ trở lại. Tôi viết những dòng này là để nói ra cảm xúc của tôi hằng ngày khi nhìn họ vui vẻ hạnh phúc.
Người bạn thân của mình , cũng cũ nhưng mà đột ngột quá vĩnh viễn chả bao giờ có thêm cơ hội nào chơi với nó nữa. Nó đột ngột ra đi giữa đêm , phải hơn tháng sau mình mới biết tin , đến giờ cũng được nửa năm rồi ... mình buồn
Thương cho cậu, tớ biết quãng thời gian này cậu sẽ rất buồn, nhưng cậu ơi đừng lo vì tớ có thể tâm sự vs cậu. Ai rồi cũng sẽ đi qua cơn giông của mình, khi ta biết cách tự đứng lên mùa đông trong lòng rồi sẽ tan. Tớ hiểu cảm giác của cậu, tớ đã trải qua rồi cho đến nay tớ đã chấp nhận hiện tại và sống rất tốt. Mong cho cậu sẽ tiếp tục viết tiếp hành trình của bản thân và cả người bạn quan trọng ấy nữa.*ôm câụ❤**
mình biết kênh đã rất lâu nhưng chỉ dừng lại ở việc theo dõi. mình chưa bao h có đủ dũng khí để có thể nghe hết mà ko dừng lại, mình sợ hãi khi phải đối mặt với sự thật. nhưng mình sẽ thử. mình rất thích kênh, thật sự rất cảm ơn bạn vì những gì bạn đang làm.
Mình từng có một nhóm bạn thân toàn là con gái.Mình tâm sự rất nhiều với họ,nhưng chơi một thời gian mình cứ thấy cấn cấn.Những câu chuyện các bạn ấy chia sẻ ngày càng giả đi.Đến khi các bạn ấy có người yêu hết,đi học chỉ toàn kể về chuyện tình yêu,mình dần ít chơi với các cậu ấy hơn.Tớ chơi với nhiều con trai hơn vì tớ cảm thấy hợp."Con trà xanh ,chen chân vào tình yêu của người khác"tớ nhớ,nhớ mãi tớ chả bao giờ quên tớ tự hỏi vì sao và đã làm gì sai trong khi tớ chả hề yêu ai cả ,tớ biết rõ người bọn nó thích,tớ đã từng nói với bọn nó tớ ko thích yêu.Nhưng rồi bọn nó chả hề để tâm.Bọn nó chửi tớ ko nói cho tớ một lí do,dần tì chuyển sang tra tấn tâm lí bằng lời lẽ khó nghe.Dần bọn tớ chả còn thân nhau nữa vì cảm thấy mỗi đứa có một lối tư duy khác nhau.Vẫn còn nói chuyện nhưng ít hơn trước kia.
4 hay 5 năm có phải một thời gian dài. Tớ đã từng có những người bạn thân thiết, tớ cố gắng cứu vớt tình bạn toxic này, tớ hết lòng vì tình bạn các cậu ấy lại đi nói xấu tớ, bắt nạt tớ khiến tớ mất tự tin vào bản thân mình, họ lợi dụng tớ để làm mấy trò mà họ thấy vui còn tớ chỉ thấy đau đớn, họ đánh tớ rồi nói đùa vui thôi mà. Thật sự thì hồi đó tớ thấy mình thật ngốc nhưng mà giờ tớ chả còn quan tâm mấy lời nói hay hành động của họ hồi ấy nữa, tớ cũng cảm ơn họ vì nhờ họ mà giờ tớ mạnh mẽ hơn, tớ đã biết xù cái lông nhím lên để bảo vệ bản thân mình rồi.
Từ khi lên cấp 2, tớ và cậu ấy từng có khoảng thời gian ko liên lạc với nhau tớ tưởng tới đó là chấm hết rồi..Nhưng mà sau khi lên lớp 7 tớ bt đc lí do cậu ấy ko còn chơi với tớ khi chuyển trường nữa. Đó là vì cậu ấy muốn tớ thành người có thể tự kết bạn và giao tiếp nhiều hơn với mọi người xung quanh, lúc trước đều do cậu ấy mà mình mới nói chuyện được nhiều hơn với mọi người trog lớp..Từ lúc cậu ấy ngừng trao đổi về chuyện hằng ngày, tớ đã khóc, rầu rĩ suốt 1 tuần.. Nhưng tớ đã bình tĩnh không còn suy nghĩ nhiều nữa. Tớ bắt đầu giao tiếp với bạn kế bên đầu tiên, dần tớ nói chuyện đc với từng người từng người sau đó là nguyên lớp, tớ luôn muốn trò chuyện 1 cách tự nhiên với mọi người nhưng khi lên lớp 7. Tớ sang lớp chọn không còn ở cùng các bạn lớp cũ nữa, tớ cảm thấy cô đơn, không quen 1 ai. Tớ lại bắt đầu với việc nói với người kế bên (cũng như là người mà tớ thích bây giờ) nhưng nó khó hơn nhiều. Tớ nói cậu ấy nch với tớ nhiều hơn trong khi đó tớ lại né mỗi khi cậu ấy bắt chuyện 1 cách tự nhiên. Và cứ thế tới cuối năm tớ và cậu ây chưa thảo luận cũng như nch với nhau bất kì lần nào nữa.. Tớ cảm thấy cô đơn lắm tớ không tìm được sự chia sẻ.
Mình cũng có một người bạn thân, mà cậu ấy cho tớ dũng cảm đứng trên sân khấu, dám cười tươi, dám nghĩ mình xinh, dám hạnh phúc, dám buông bỏ. Nhưng khi tớ chuyển trg, từ năm ấy tới h, tớ chưa cảm thấy hạnh phúc chút nào. Tớ ko thể buông bỏ cậu ấy
Tớ từng là bạn thân với cậu, không cùng lớp, trường ở cấp 1 nhma nhà chúng tớ ở gần nhau nên lúc nào cậu cũng sang nhà tớ chơi. Cho đến khi có bạn ấy xuất hiện, tớ với cậu cũng chả chơi với nhau nữa tại cậu có bạn ấy rồi mà. Thôi nói là nghỉ chơi cũng được, xin cậu đừng nói xấu tớ với bạn ấy nữa, cùng đừng lườm và chụm đầu lại với bạn ấy khi thấy tớ đi qua. Bạn thân cũ nghe đau hơn người cũ gấp ngàn lần ấy nhỉ... cậu đã thay đổi, nhưng tớ vẫn vậy. Tớ vẫn nhớ cậu, vẫn tiếc 10 năm chơi với cậu, cảm ơn cậu đã ở bên tớ. Tớ vẫn luôn ở bên cậu lúc cậu cần, ủng hộ mọi quyết định của cậu... tớ cảm ơn
Giờ khi lớn, cậu cũng lớn rồi nhỉ, mình đã học chung trường, nhưng không chung lớp. Có rất lần tớ nghĩ, tớ làm gì sai để cậu nói tớ vậy. Tớ nghĩ kĩ, tớ không cần cậu trả lời nữa, tớ cũng có bạn mới và cậu cũng vậy.... đừng để mọi người làm cậu buồn nhe. Tớ vẫn ở đây, vẫn vậy và cậu thay đổi, ko cần tớ nữa. Nhưng vẫn rất cảm ơn cậu...
Mình cũng từng có một người bạn thân cũng gần 10 năm. Tính họ luôn hơn thua, khinh thường, và khó chịu với những người, những thứ xung quanh trừ mình. Mình cũng cố gắng để giúp họ thay đổi dần. Nhưng đến 1 lúc thì những sự hơn thua, khó chịu đấy nó nhắm vào mình, vào lúc mình đang rất là stress. Lúc đó mình thực sự cần 1 người để chia sẻ, lắng nghe mình thì lại nhận về những điều ấy. Và mình chọn kết thúc trong im lặng, chặn mọi liên lạc. Trong thời gian đầu thì mình vẫn có cảm giác hối tiếc, nghĩ cho họ. Nhưng dần thì mình nghĩ đó là quyết định tốt nhất mình có thể làm vào thời điểm đó. Những thứ đến lúc cần buông, muốn níu giữ cũng khó. Rồi chúng ta sẽ gặp những người khác, những mối quan hệ khác. Không dễ có ai đi bên nhau mãi
mình cũng từng có một người bạn thân đối với mình. Nhưng càng lớn mình càng cảm thấy mình và bạn ấy cách quá xa, bạn ấy thì đang tỏa sáng, mình thì mãi vùng vẫy trong đống bùn lầy của bản thân. Dần mình tự ti mặc cảm hơn, mình dần ít liên lạc và bạn ấy cũng chọn cách im lặng. Đến hiện tại, cả hai đã không còn liên lạc nữa, nhưng mình vẫn luôn dõi theo cậu ấy, quý trọng khoảng thời gian cạnh nhau và vẫn mong bạn ấy thành công vững bước trên hành trình của mình. Dù hiện tại, mình chỉ có một mình nhưng mình lại cảm thấy ổn hơn về điều đó, có lẽ quyết định ngày đó là đều tốt cho mình và bạn ấy, giữ lại cho nhau những suy nghĩ tốt về nhau trước khi quá muộn.
Mình có một người bạn thân cũng chơi với nhau được gần 8 năm rồi, cơ mà bây giờ khoảng cách của bọn mình cứ xa vời vậy ấy. Đó là điều mà mình nhận ra khi thấy bạn ấy không còn trò chuyện với mình nhiều như trước nữa, bạn ấy cũng có những người bạn mới rồi. Hồi trước đó, mỗi lần buồn là bọn mình hay tâm sự với nhau cả buổi để giải tỏa, bây giờ thì bạn ấy cũng chỉ tâm sự với bạn mới, còn mình thì cũng im lặng chứ không biết làm gì nữa cũng không thể nào trách bạn ấy được. Mình rất nhớ cái lần mà bọn mình cùng nhau học bài, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau làm mọi việc yêu thích, cơ mà đây chỉ còn là kỉ niệm chứ không còn diễn ra nữa. Bọn mình khoảng cách ngày càng xa, và cũng có khi là đường ai nấy đi.
Mình từng có 1 "người bạn thân". Chú chó của mình đã đc 9 tuổi. Em theo mình từ những ngày cuối của cấp 1. Em rất thông minh. Em biết tên em là gì. Em biết bảo vệ mình khi mình gặp nguy hiểm. Em hiểu tất cả lời của mọi người nói. Em hiểu cả khi em nghe mọi người nói gia đình mình sẽ chuyển đi và ko thể mang em theo được, em sẽ có 1 ngôi nhà mới, 1 người chủ mới. Khi mà mình đi, em tiễn mình rất xa, em chạy hết sức mình, đến khi đôi chân em ko thể đuổi được tốc độ của cái hộp sắt đang trở gia đình em kia nữa. Mình ko thể trở về thăm em vì lý do khoảng cách. Mình nghe rằng, khi mà người ta mang lồng và xích đến bắt em, em đã ko kháng cự, cho dù bản thân em ghét bị nhốt và sợ người lạ như thế nào. Mặt em buồn hiu, lẳng lặng bước vào lồng. Ko sủa, cũng ko giãy giụa. Mọi người chứng kiến cảnh đó đều đau lòng. Sao em lại hiểu chuyện đến vậy? Em về nhà mới, gia đình ấy thương em lắm. Do em lớn rồi, em rất thông minh, em hiểu chuyện. Rất lâu mình ko về thăm em, ko 1 lần từ ngày ấy, cho đến tận ngày em ko còn trên đời này nữa. Hôm nay người chủ mới gọi đến cho mình nghe. Em bị câu mất rồi. Bọn trộm chó mang em đi rồi. Mình buồn lắm. Lâu ko gặp em, mình ngỡ mình quên em rồi, mình sẽ ko buồn nếu em qua đời vì tuổi già. Nhưng sao khi nghe em bị câu rồi, mình lại buồn thế? Giờ này mình hối hận vì đã ko về thăm em dù chỉ 1 lần. Nâu ơi, chị xin lỗi. Chị có lỗi với em nhiều lắm. Mong em kiếp sau mãi đc sống hạnh phúc và đc sống trọn kiếp em nhé! Chị yêu Nâu của chị rất nhiều!
cap video đã thực sự chạm tới nối đau chôn dấu sâu thẳm trong tim của tớ.Tớ thực sự tiếc nuối tình bạn này,mất đi thực sự đau:((.Tớ bây giờ chỉ cô đơn lẻ bóng tất cả mọi việc sa sút và lặng lẽ đứng từ xa nhìn sự thay đổi tích cực,bước tiến triển mới của cậu ấy rồi vui thay cậu ấy.Cậu ấy im lặng tớ thật sự mong ngóng câu trả lời nhưng tớ hình như cũng sai vì cái tôi quá cao, không mở lời tìm câu trả từ cậu,thật sự vương vấn tình bạn này.😢
Mình vừa trải qua điều đó cách đây không lâu,bạn thân của mình nó đột nhiên biến mất khỏi cuộc sống của mình. Mình không biết vì sao nữa,vì mình quá vô tâm,hay do mình đã xen vào cuộc sống của nó quá nhiều. Khi trước lúc nó buồn mình luôn cố gắng an ủi,nói chuyện để nó không buồn và nó im lặng,nó không nói gì hết. Nó cũng dần dần không đợi mình về cùng nữa,và nó luôn đi với những người bạn mới của nó về trước. Mặc dù mình đã cố gắng để duy trì mối quan hệ,nhưng có lẽ nó nghĩ điều đó là không cần thiết. Mình buồn lắm,những người xung quanh vẫn thường xuyên hỏi mình sao lại không thấy đi chung với con T nữa. Mình cũng không biết nữa,bọn mình không cãi nhau cũng chẳng làm nhau buồn nhưng dường như duyên của bọn mình đã hết. Mình đau lòng lắm,mình cứ nghĩ mãi sao nó lại bỏ mình và những suy nghĩ cứ chất chồng từng ngày. Cho đến khi mình hiểu ra là trên đời này gặp được nhau là duyên số nhưng đến một lúc nào đó nó sẽ không còn có thể duy trì nữa,cho dù mình cố gắng ra sao,mình nỗ lực thế nào nhưng một mình mình thì làm sao có thể tiếp tục chứ? Và rồi mình từ bỏ việc đó. Khi bạn đọc được đến đây thì mình mong bạn sẽ tìm được những người thực sự yêu quý bạn,và mong rằng nếu người đó thực sự không quan tâm đến bạn khi bạn đang ngày ngày cố gắng duy trì mqh thì bạn sẽ có thể từ bỏ và học cách yêu chính mình nhiều hơn. Cảm ơn rất nhiều!!💗
Mình cũng giống b lúc bạn mình mất đi người thân(em trai) của bạn đó mình như kẻ điên vì mình thương bạn ấy quá mức 😢 mình ngày nào cũng an ủi muốn bạn cố lên trong cuộc sống lúc đó 2 bọn mình rất thân đi đâu cũng có nhau vì mình sợ bạn mình buồn tối nào cũng xin mẹ qa nhà b ấy cho bn mình bớt cô đơn tâm sự chia sẻ xong vào 1 ngày cậu ấy ko còn muốn chơi với mình đi chơi riêng với nhóm bạn khác nổi hơn mình chụp hình đăng ảnh với những ng bạn đó mình khá buồn vì 1 câu rủ đi chơi cũng ko có mình đi cùng nữa và từ đó mình với b ấy k còn vui đùa như trc đi học thì lơ nhau nhiều khi mình ra nhà vs hút thuốc mình đi sau b ấy nhưng b ấy cố tình khoác vai những đứa khác và lơ mình đi mình rất buồn mình đã cố ko nghĩ đến nghĩ đến lòng lại cứ nhói Buồn và suy rất nhiều
Video này thực sự đã chạm đến trái tim mình. Bạn đã truyền tải những thông điệp về lòng dũng cảm và sự hy sinh trong cuộc sống một cách rất chân thật, khiến mình cảm thấy vô cùng xúc động. Đây là một video mang đầy giá trị nhân văn mà ai cũng nên xem để suy ngẫm và trân trọng hơn những gì mình có.
Clip này thực sự đã chạm đến trái tim mình. Bạn đã truyền tải những cảm xúc về tình yêu, lòng kiên nhẫn và sự bao dung một cách rất chân thành và tinh tế. Đây thực sự là một video có giá trị nhân văn cao mà mình tin rằng ai cũng nên xem để suy ngẫm về cuộc sống và cách đối xử với nhau.
Mình cũng từng có một nhóm bạn , chúng mình chỉ chơi với nhau được một khoảng thời gian ngắn nhưng đủ để hiểu nhau , mình khi ở bên họ luôn đc thoải mái, vui vẻ, đc hạnh phúc. Nhưng giờ đây vì một số hiểu lầm ko đáng có của các bạn với nhau mà chỉ còn mình và cô bạn thân nhất là còn chơi . Dù giờ đây chỉ còn 2 đứa , dù chúng mình lâu lâu cũng nhớ CNDT nhưng biết nó đã là kỉ niệm, là hồi ức ko thể quay lại. Nhiều lúc hai đứa ngồi ko nhìn nhóm bạn khác chơi với nhau lại thốt ra câu " t lại nhớ CNDT rồi m ạ " nhưng chẳng làm đc gì cả , dù gì thì cũng cảm ơn vì các cậu đã đến và cho chúng mình một khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tuổi học trò.
Cuối cùng thì, những cảm xúc của t, là dành cho m của khi trước và những kỉ niệm của 2 đứa thôi. Giờ đây, m khác, t khác, và t cảm thấy vô cùng xa lạ với m. M à, t mong m sẽ vui vẻ và khỏe mạnh, chỉ thế thôi. Gửi lời chúc mừng sinh nhật sớm tới m nhé!
Đây thực sự là một video đầy cảm hứng, giúp mình có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Bạn đã rất khéo léo trong việc lồng ghép những thông điệp ý nghĩa về sự đồng cảm, lòng biết ơn và tình yêu thương, giúp người xem cảm nhận sâu sắc hơn về những giá trị mà chúng ta cần trân trọng.
chơi thân với nhau phải hơn 10 năm, đến cuối cùng cũng chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà suy nghĩ xấu về nhau, không nói chuyện và rồi chấm dứt một tình bạn không có lấy một lời nói. Nhưng thoát ra rồi mình mới biết chỉ là đó giờ mình quá nhẫn nhịn, mình không tự tin vào bản thân mình nên dễ bị chèn ép, họ luôn nghĩ mình ngu ngốc và sẵn sàng nghe theo lời họ. Tự thoát ra mới biết rằng mình đã chơi trong sự toxic vô bờ bến đó được 10 năm, đánh đổi một thời gian dài để tự thấy rằng có những thứ mình không thể nắm lấy mãi mãi, có những thứ dù tới muộn nhưng bù đắp lại rất nhiều cho những thứ đã qua. Mình tự tin hơn, mình biết tự bảo vệ bản thân và biết mạnh mẽ hơn cũng là nhờ họ. Dù bản thân bị ám ảnh với việc bị chèn ép nhiều tới mức khóc không thành tiếng nhưng khóc chỉ được 2 đêm rồi lại sống như bth, dù sao mình cũng phải sống cuộc sống của mình, bạn thân rồi cũng thành từng thân thôi :(((
Tự dưng 1 đêm khó ngủ, tôi mò vào fb xem lại tất cả ảnh của mình rồi tôi nhận ra mình đã mất đi nhiều thứ, từ ảnh chụp nhóm với cái gọi là bạn thân, rồi h đây hầu như chỉ share lại những bài của các trang khác chỉ để thấy rằng mình vẫn ổn khi 1 mình.
Đây là vid mà mình cần nhất để ổn định cảm xúc và nhìn lại tình bạn đẹp ấy. Dù sao cậu vẫn mãi là the best trong lòng tớ, là kỉ niệm đẹp tớ không bh quên❤❤❤❤❤
tớ cũng từng có bạn thân nhưng bây giờ ko chơi cùng nữa. Tuy không đi cùng 1 chặng đường nữa nhưng mình vẫn luôn tôn trọng cậu ấy. Nếu được chọn chơi lại với nhau thì tớ nghĩ tớ sẽ không chơi lại mà dù có chơi lại tớ nghĩ chúng tớ sẽ không thể nào thân được như trước nữa.
"bạn từng thân" nghe nhẹ nhàng nhưng lại rất đau, tớ cx vừa trải qua cảm giác đấy. nói sao ta nó thật sự khó nói lắm như có thứ j ngăn lại. trong 1 nhóm bạn 3 ng ,mà 2 ng thân nhau riêng bản thân lạc loài thật sự đau. đau hơn là với những đứa ovthk như tớ thì nó đáng sợ. Dẫu biết không sớm thì muộn cx phải trải qua nhưngko ngờ nó nhanh v, cảm giác bất lực hụt hẫng đôi chút ghen tị với người khác nó nghẹn đến rơi nước mắt. h đây vs tớ thân với 1 ai đó thật sự rất khó, khó mở lòng để chấp nhận thêm 1 ai đó,tuy đc mn quý nhưng vs tớ tình bạn thân thiêng liêng nhưng cx rất rất đau.Mong rằng sau này chúng ta đừng gặp lại nhau nữa,hãy lướt qua nhau 1 cách nhẹ nhàng, quên hết tất cả kỷ niệm cũ sẽ giúp mỗi ng đủ mạnh mẽ , can đảm bước tiếp. tạm biệt 7 năm
Bạn ấy đã từng là chỗ dựa tinh thần của tớ, mỗi lần mệt mỏi cậu ấy luôn hỏi han quan tâm và mình đã thật sự dựa vào. Mình hi vọng cậu ấy hạnh phúc luôn mong mỏi cậu ấy vượt qua mọi khó khăn khiến cậu gục ngã, nhưng mình k ngờ cậu ấy chọn cách kết thúc tình bạn khiến tớ rất buồn( tớ chưa từng suy nghĩ sẽ chen vào mối quan hệ iu đương của cậu, thật tâm tớ mong cậu hạnh phúc cầu chúc cho tình iu của 2 cậu) nhưng mà 2 cậu chọn cách đỗ lỗi cho tớ, đau buồn thay mất đi một người bạn cũng là mất đi những kĩ niệm vui vẻ, chúng ta đều khác rồi cậu đừng mãi trách người khác nữa nhé, tớ đau mãi vì k thể nghĩ được con người thật của cậu là vậy thật xa lạ.
Tớ cũng có 1 người bạn từng thân Bạn ấy nhỏ hơn tớ 1 tuổi Chỉ vì 1 vài chuyện xích mích ,chẳng phải lỗi của bạn nhưng tớ vẫn giận , tớ trốn tránh , không rep tin nhắn của bạn ,và rồi tớ chủ động cắt đứt liên lạc Đầu năm 11 , tớ gặp lại bạn , tưởng sẽ không trò chuyện , nhưng bạn lại bắt chuyện với tớ . Tớ vui lắm , tớ vẫn mãi xem bạn là người bạn thân của tớ Nhưng chúng tớ không thể thân như trước nữa , chỉ là khi gặp nhau sẽ nhìn nhau cười thay lời chào rồi cũng bước đi Hè lớp 12 , tớ nghe tin bạn tự tử. Tớ thật sự rất sốc , rất ân hận , muốn gửi lời xin lỗi thì cũng đã quá muộn Dù sao thì cảm ơn bạn đã là 1 phần trong thanh xuân của tớ và xin lỗi vì tất cả . Hy vọng ở một cuộc đời khác , cta sẽ lại gặp nhau
Mình từng nghĩ là họ cũng coi trọng mình, mình hết lòng với họ. Nhưng cuối cùng mình nhận ra: họ nhân danh tình bạn, nhân danh sự ưu ái của mình mà không trân trọng mình, lợi dụng mình, không xem trọng cảm xúc của mình, đối xử không tốt với mình.
Cứ mỗi lần nghĩ tới sẽ kết thúc một mối quan hệ thân thiết với đứa bạn thân của mình thì lại thấy đau, nhiều lúc cứ cọc rồi nóng giận với nó thế chứ khi suy nghĩ lại vẫn thấy giằn vặt lắm, mình thì cứ sợ một ngày cả hai đứa không còn chơi với nhau nữa, không phải là mình không tìm được bạn mới mà vì mình với nó đã chơi với nhau 4 năm rồi, đã là "Bạn thân" thì bỏ đâu dễ, nó thì cứ bảo sẽ vẫn chơi với nhau, nhưng mà mình cũng biết là nó nói thế thôi.Cấp 3, lúc ấy nó lớp khác mình lớp khác thì cũng sẽ bắt đầu xa nhau, cứ dần dà không có chuyện chung để kể , không có điểm gì chung để nói nữa thì không cần một lời tạm biệt nào mà cứ thế dần chia xa thôi. Nhưng mà trong cuộc đời mỗi người người, đều có những người đã tới và đi, thật tuyệt vời với những kỉ niệm ở bên cậu,và có lẽ phải cảm ơn vì đã ở bên và dành cho mình những hình ảnh đẹp đẽ nhất thời học sinh.
Từ trước đến nay chỉ có ba thứ làm tớ khóc Một là lời mắng mỏ, chỉ trích của gia đình Hai là những tình huống đau thương trong mỗi câu truyện Và thứ ba là khi tớ nhận ra...cậu và tớ đã ko còn là bạn thân nữa. Tớ đã bật khóc ngay trên đường đi học về, đau lòng khi người cậu đi bên cạnh và cười đùa ko còn là tớ. Tớ cũng vui khi ko chơi với tớ cậu tỏa sáng, trở nên rực rỡ hơn nhiều... xin lỗi nhé, tớ chưa quên cậu đc
Người bạn tớ yêu thương, quý trọng nó nhất lại vì một người cậu thích mà nói tớ vì tớ thân cậu ấy hợn cậu. tại sao lại vậy? cậu chính là người đã cứu tớ khỏi vũng lầy của sự tuyệt vọng chứ. tớ cũng cảm ơn cậu đã cùng tớ vượt qua khoảng thời gian ấy nhưng cũng tạm biệt vì bạn đã tự tay đá mình ra khỏi cuộc sống của cậu
gửi trucks, 1,2tháng nữa là tròn 2năm kể từ lúc t với m không còn xuất hiện trong cuộc sống của nhau. Không biết phải nói gì nữa, tự nhiên trong khoảng khắc một mình ở hiện tại, t lại nghĩ tới m. M là một đứa bạn tốt mà t nghĩ, t thật may mắn khi quen biết được m. Thời điểm t nghĩ là bản thân bất hạnh lắm rồi, thì m ở đó với t, mặc dù nỗi đau và cuộc sống của m kinh khủng hơn gấp trăm lân so với nhũng gì t trải qua lúc đó, nhưng m vẫn chọn nghe t khóc than về cuộc đời t. Mqh của tụi mình kết thúc là cái t luôn biết trước được, và t chấp nhận điều đó với một cái buông vai nhẹ nhõm. Chúng ta trải qua nhiều điều cùng nhau, nhưng khi đoạn đường rẽ nhánh thì phải tạm biệt thôi. Lời cảm ơn không bao giờ được nghe thấy này, t muốn gửi tới mày. Hãy cố gắng lên nhé, hãy thoát khỏi căn nhà đày đau khổ đó, sống cuộc sống mày luôn khao khát, và đừng nghĩ đến chuyện rời đi, ít nhất là vì t nhé. Mặc dù hiện tại cta là người xa lạ, song t luôn mong điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mày from bơ
Cũng có cô bạn, hai đứa thân nhau từ lớp 1 đến khi lên cấp 2. Lớp 6 xếp lớp, 2 đứa bị tách và rồi từ đó ít liên lạc, tương tác với nhau. Môi trường cấp 2 cũng dần thay đổi 2 đứa. Cô bạn kia của mình có 1 cách sống khác, sở thích khác, mối quan tâm và yêu thích khác,... nhiều thứ khác đủ để khiến mình cảm thấy như 2 bên gần như không còn 1 mối liên kết chung. Điểm gắn kết còn lại là cảm giác thân thuộc giữ 2 bên sau năm tháng tình bạn. Chúng tớ vẫn gọi nhau hai chữ thân thiết nhưng không rõ còn đủ thân thiết không. Cảm giác xa vời ngày càng tăng khi mình nhận ra có những người đồng hành với cậu ấy xa hơn mình. Mình vui vì cậu ấy có thể mở lòng nhiều hơn chỉ là sự lạc lõng lại khiến mình tổn thương. Sự lạc lõng nhiều đến nỗi mình đã nghĩ hình bóng nhạt nhòa của mình không còn làm bận tâm tới cô bạn ấy, mình đi rồi sẽ có người khác lấp vào.
Vào mấy tháng trước tớ đã vào đây nghe để dành vài phút để niệm về tình bạn thân " cũ " của tớ. Sau đó tớ đã dám nối lại đoạn tình bạn ấy tớ cứ tưởng mọi thứ sẽ mãi tốt đẹp như thế, nhưng giờ đây một lần nữa tớ đã phải vào đây để khóc vì tình bạn ấy....
mấy nay vài người bạn bè tớ cũng ko còn kết nối được nữa, tớ cx rất buồn nhưng có bạn đã cổ vũ mình cố lên🥰💗 p/s: podcast của VSTN hay lắmm, tớ nghiềnn video của các cậu lắm
Em có 1 người bạn thân rất rất tuyệt vời, tình bạn ấy đối em là bạn tri kỉ tuy chỉ có 5 năm. Lúc em buồn lúc vui điều có bạn ấy, có những lúc em giận bạn ấy vô cớ cơ mà bạn ấy là người dỗ dành em dù em mới là sai, cậu ấy là người đầu tiên em khóc trước mặt mà không phải là ba mẹ em. Vì mẹ cậu ấy ly hôn cậu ấy đi theo mẹ nên tình bạn của em chấm dứt, cậu ấy đi theo mẹ rất đúng. Em lụy bạn ấy tận 4 năm cơ lâu lâu lại nhớ cậu ấy lại khóc, nhớ dáng vẻ mũm mĩm của cậu ấy, cậu ấy với làng da ngăm vì em và cậu ấy đi chơi toàn chạy ra nắng, lúc nào 2 đứa em cũng dính nhau, bây giờ em vẫn nhớ họ và tên của cậu ấy cho dù là đã 5 năm rồi, khi em nghe ai nhắc về 2 chữ bạn thân thì em sẽ luôn luôn nhớ cậu ấy, vì cậu ấy là 1 bạn tri kỉ ngàn năm em mới gặp được và được quen biết cậu ấy cơ. Lúc cậu ấy đi em đang giận cậu ấy, em cứ tưởng là cậu ấy chỉ đi theo mẹ chơi rồi sẽ về ai ngờ là ba mẹ cậu ly hôn cơ chứ, phải chi lúc đó em xin số điện thoại để gọi điện lẫn nhau tại lúc đó em mới học lớp 5 còn ngu ngốc và ngây thơ. Em mong là em có thể gặp lại cậu ấy đúng không bạn thân Kim Yến à, mà không biết đã 5 năm rồi cậu ấy có nhớ em không 😢
Cảm ơn bạn nghe xong lá thư giờ tôi mới hiểu ko phải vì cố chấp mà vì ko được nghe lời tâm sự giãi bày tâm tư tình cảm của bạn nên ko mở lòng bởi vì trái tim đã khép kín sợ bị tổn thương
không biết từ bao giờ mình đã luôn suy nghĩ sẽ không bao giờ có cơ hội thoải mái lại với người được gọi là bạn từng thân, dù tâm huyết với tình bạn ấy bao nhiêu thì không thể cố chấp níu kéo khi cả hai bắt đầu có khoảng cách, họ có bạn mới, vẫn nhớ tới mình, vẫn trò chuyện vui vẻ và giới thiệu bạn của họ với mình, nhưng trong các cuộc trò chuyện mình chẳng hiểu họ nói gì, có những lúc đi chung, mình chỉ biết cầm chặt đt, lâu lâu lại mở lên như ktra gì đó vì mình không muốn ai thấy vẻ lạc lõng của bản thân. Cậu ấy vẫn nhớ tới mình còn ở đó và lâu lâu bắt chuyện nhưng vẫn không thể xua đi cảm giác cô dơn của mình đc. mình không muốn tách biệt với mọi người, nhưng mỗi lần ở cùng họ mình lại cảm thấy mệt mỏi lắm, nhưng cậu ấy là bạn từng thân nên mình cứ bám víu vào lí do đó để cố gắng duy trì tình bạn này. đôi khi mình lại muốn tự cười vào mặt vì đx khiến bản thân quen với việc luôn có các bạn vây quanh, mình chưa từng là kẻ thiếu bạn, thậm chí còn tự nguyện chơi cùng các bạn đang tự "cô lập" mình, vậy mà bây giờ chính mình lại trở thành người lạc lõng giữa tình bạn của bản thân
đôi khi những người"bạn" đã cũ nên mới thay đổi,cũng như tôi....tôi bị phản bội bởi ng tôi chơi thân nhất.tôi tìm được sự an ủi,sự thoải mái bên những người bạn mới,có thể lúc đầu bạn sẽ rất buồn,có khi là khóc nhưng một thời gian bạn sẽ giần quen với những người bạn mới và quên đi những người bạn cũ,tớ thành thật xinloi cậu rất nhiều H ạ
nghe bức thư chưa gửi sao lại giống mình thế, mình vẫn nhớ người ta nhưng chẳng biết người ta có nhớ mình ko, chắc là ko nhỉ vì cậu là người tránh xa tớ trc mà, cậu tìm được người có thể chia sẻ khác r, tớ buồn nhưng cũng đã chấp nhận rồi, tạm biệt nhé tình bạn đẹp hơn 10 năm ấy. Có những lần bọn tớ tình cờ gặp, tớ vẫn cười thật tươi hỏi thăm cậu, vì tớ khác r tớ ko quên nhưng cũng ko dai dứt trong lòng nữa, tớ bình thản chấp nhận sự xa cách của cậu bằng nụ cười...☺️ Mình đã có tình bạn đẹp đấy các cậu ơi, ít nhất trong lòng tớ người đó rất tốt, rất giỏi, rất xinh đẹp!!!!🥰
Tớ và cậu đã cùng trải nghiệm cuộc sống của thời học sinh. tớ không biết tương lai tớ với cậu có còn như hôm nay khộn nhưng tớ mong nhưng điều tốt đẹp nhất sẽ đến cùng cậu và tớ❤
Mình từng có 1 ng bạn lên đến 10 năm . Tụi mình đã từng chơi với nhau từ lúc mình mới 5 tuổi Vào thời điểm đó , mình mới chuyến nhà đến sống ở khu đó , mình là một ng nhúc nhát và trầm tính dường như ở khu trc hay khu này mình chẳng có nỗi một ng bạn . Mình đã từng nghĩ sẽ ko có ai chịu chơi mình đâu nhưng mình đã sai . Khác với mình cậu ấy rất lanh lợi lại còn hài hước nx , từ lúc mình đến sống ở chỗ đó lúc nào cậu cũng rủ mình đi chơi . Dần dần , một đứa trẻ mới 5 t đã chấp nhận ng bạn này , mình và cậu ấy đã đi chung với nhau từ lúc vui vẻ đến lúc khó khăn tuy có những giận hờn vô cứ cũng từ có những lần cãi vã đầy mùi thước súng nhưng bọn mình vững chơi với nhau , bọn mình vững cứ như vậy . Mình nhớ lúc mình đc giải thưởng cậu ấy cũng sẽ vui thay cho mình , khi bố mẹ mình ly hôn cậu là ng duy nhất an ủi mình và luôn bảo vệ mình ( một đứa nhút nhát ) nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi mẹ mình quyết định chuyển đi . Do bố mẹ mình chia tay nên quyền nuôi con thuộc về mẹ mình , mẹ mình quyết định chuyến đi , trc khi đi tụi mình đã hứa sẽ luôn là những ng bạn thân . Mình chuyển đến một nơi khác sống , mọi thứ cứ như bắt đầu lại vào ngày hôm ấy ( cái ngày tụi mình bắt đầu gặp mặt ) vì chuyển nhà nên mình cx chuyển trường luôn , mình ko học cùng bạn ấy nx .Tuy ở xa nhau nhưng bn ấy vững luôn đến thăm mình nhưng tụi cũng ko thể nào tránh đc sự nhạt dần của tình cảm, bọn mình từ rất thân nhau đến mức dường như mỗi ngày đều nhắn tin nhưng bây h bọn mình chỉ nhắn tin cho khi nào cần thiết và nó cứ nhạt dần , cho đến khi việc nhắn tin cx không cần thiết nx và những cuộc gặp mặt đầy tiếng cười cx ít dần . Cho đến một ngày mình xem đc chiếc story từ Facebook của ng bạn đã từ thân kia đăng lên một video bn ấy nô đùa với một bạn khác và từ lúc ấy mình đã nhận ra tụi mình hết thân r , tụi mình đã hết thân đến mức kể hết bí mật cho nhau nghe , hết nhắn tin cho nhau suốt cả đêm, mất đi những lần lén đi chơi với nhau vào buổi trưa , dường như mọi thứ đã kết thúc Tuy bọn mình vững nói chuyện với nhau nhưng cx ko còn nhưng ngày xưa nữa mọi thứ chỉ còn là đã từ mà thôi Chưa bao h mình nói từ đã từng mà nghẹn lại đến như thế này😢
tớ từng có 1 người bạn, tớ gọi là bạn thân. rất hiếm có, vì tớ vốn là 1 người vô cùng tự ti, đến nỗi có những người tớ dù muốn cũng không dám nhận là bạn. ấy vậy mà, tớ với cậu ấy, hài hoà, thoải mái, an toàn, gọi nhau là bạn thân. cậu ấy là người chủ động đến gần tớ, không phải vì tớ đặc biệt, mà vì đó vốn là tính cách của cậu ấy. đây là điều mà về sau và đến cuối cùng tớ mới nhận ra.
tơ là ng vô cùng thân thiện ai cx lm bn mà khi nghe postcast liền nhớ 1 bài khiến tớ ko chơi thân vớ ai nx bài học mà tớ vô cùng đau cảm giác tình bn 3 ng tht đáng sợ,tớ đến trc cx đi trc.tớ đã chơi thân với cạu ý hơn 5 năm dến năm t6 có 1 bn khác gia nhập nhưng chỉ sau vài tháng tớ nhận ra mình là một đồ dư thừa họ cái ng mà tớ coi như cj e trong nhà đã đặt điều nói xấu tớ khi nói chuỵen khích dểu đăt biệt danh cho tớ ẩn ý khá là sâu sa mãi giờ mình mói hiểu đc nhũng lời đó,họ lơi dụng tớ để chép bài tớ.. mà tớ lại nghĩ tình bạn và tớ cũng cố chơi thân thêm1 năm nx, mà thôi tớ cũng kệ để chuyện đó qua đi thuận theo tự nhiên giờ đây t vẫn găpj lại nói chuyện như thường chỉ lài tớ ko thể lm bb như trc mà chỉ có thể trò chuyện như ng xa lạ BL CỦA TỚ HƠI DÀI MONG CÁC CẬU THONG CẢM, CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC Ạ!
Tớ vừa mới mất đi một người bạn thân! Và khi nghe những lời này mình không thể nào ngừng khóc, mình muốn một nào đó chúng ta sẽ lại là bạn thân, Hằng nhé!
Gửi Anii, người bạn thân nhất của mình. mò lại những tin nhắn cũ, mình lại nhớ tới những giây phút còn gặp cậu. Khoảng cách địa lý thật đáng sợ, có lẽ đó là lý do lớn mà khiến mình và cậu không còn thân như trước nữa. Hai đứa không nói với nhau câu như ''đừng chơi với nhau nữa'' nhưng vốn dĩ, mình đã cảm thấy tình bạn này không còn thân nữa. Tin nhắn thưa dần đi, rồi chả còn nữa, mình lướt mới thấy tin nhắn cuối cùng chúng ta cười đùa cùng nhau là trước khi cậu chuyển đi, lại là do khoảng cách địa lý. Mình nhớ cậu lắm, người bạn thân đầu tiên của mình, cậu đã khiến mình không còn là đứa rụt rè, nhút nhát như trước mà trở thành một cô bé cởi mở hơn, phóng khoáng hơn. Mình mong một điều, sau này chúng ta sẽ gặp lại nhau, mong rằng ta vẫn sẽ làm bạn với nhau. Mình vẫn sẽ gửi tin nhắn cho cậu biết là mình nhớ cậu, mình vẫn sẽ gửi tin nhắn chúc mừng khi có lễ hội, mình sẽ chúc mừng sinh nhật cậu hằng năm, mong rằng cậu sẽ trả lời mình, mong rằng cậu sẽ đáp lại và tiếp tục thân với mình. Mình muốn cậu biết, sẽ chẳng có ai thay thế vị trí của cậu trong lòng mình, cậu là người bạn thân nhất. Mình chỉ hy vọng, ta sẽ tái ngộ khi cả hai đủ trưởng thành, nơi có những bông hoa rực rỡ tượng trưng cho tình bạn đẹp đẽ của chúng ta. Cảm ơn vì đã gặp mình, vì đã làm bạn với mình.
Gửi tới 2 người bạn 7 năm của mình, mình hong còn giận 2 bạn nữa chỉ mong 2 bạn sẽ thay đổi bỡi chuyện từng qua đã làm mình rất thất vọng về 2 người nhưng mà quy cho cùng mình cũng chỉ muốn điều tốt nhất cho người bạn mình chân quý, mong 2 bạn trên đường đời phía trước sẽ luôn cố gắng phấn đấu thì cuộc sống các bạn, cái danh dự là cái quý giá của con người nên là mong 2 bạn sẽ giữ được nó, gửi hai chị em sinh đôi TSP, TSP!
Tôi đã từng có một người bạn thân đó là... chị tôi, dù không cùng cha mẹ nhưng cùng huyết thống. Từ khi còn nhỏ người chị ấy được mẹ xinh ra rồi không chăm sóc, nuôi nấng , đưa về cho nhà nội nuôi dưỡng. Người chị ấy lúc nhỏ rất hiền hòa rất vui vẻ, hồn nhiên, mình lúc đó cũng không có lấy một người bạn chỉ có duy nhất một người chị ấy chơi cùng mình, lúc ấy rất vui vẻ hạnh phúc nhưng rồi người chị ấy dần lớn lên và về ở với mẹ. Chỉ còn một mình mình cô đơn vì không còn ai chơi cùng, mình lớn lên với cũng chẳng có tuổi thơ gì hạnh phúc cả chỉ toàn là sống trong đau khổ nước mắt.... Không hiểu sao lúc ấy cho đến nhiều năm sau mình vẫn luôn yêu quý người chị ấy dù cũng có nhiều điều bất hòa nhưng mỗi khi người chị ấy về nội chơi thì trong lòng mình rất vui và nhộn nhịp, mình cũng không muốn nhắc đến người chị ấy nữa nhưng cứ vu vơ lại nhớ lại mà họ thì có lẽ đã quên từ lâu. Người chị ấy bây giờ đã khác xưa quá nhiều, không còn là chị mà tôi nhìn thấy lúc xưa.. họ bây giờ ăn chơi, trai gái kể cả mẹ của họ có la rầy nhưng vô ích. Tôi đã từng tin tưởng và yêu thương chị ấy và... cũng từng xem người đó là bạn thân.
Này! Mách thật, thật không tin được. Bạn bè không phải lúc nào cũng đứng về phía mình. Nhưng hãy tin rằng nhà tắm cũng chỉ là nơi để tắm còn những người mà ta yêu thương thì không thể nào thay thế. Hãy mở rộng tư duy, sống ở hiện tại: việc gì rồi cũng sẽ là việc, tốt hay xấu, muốn hay không muốn thì thời gian vẫn cứ trôi qua. Búa kéo bao ra cái gì còn chưa biết / Thanh xuân trôi qua sống sao cho không hối tiếc. Chỉ là trò chơi giữa được và mất thôi bro. Nào đến đây và để yên cho tôi tận hưởng!
Tớ đang có một người bạn thân.Tớ không biết sau này có thể duy trì mqh này lâu dài không nhưng tớ luôn trân trọng những khoảng khắc trong hiện tại.Từ l6 đến l8 tớ gần như không chơi với bất kìa ai mặc dù tớ luôn thể hiện mình là con người hòa đồng có thể nói chuyện được với tất cả mn.Nhưng tớ nhận ra rằng chẳng có ai hiểu được tớ như cậu ấy ,cũng chẳng ai khiến tớ có thể thoải mái tâm sự nhiều như vậy.Tớ là LGBT - đó là bí mật mà tớ luôn dấu kín,tớ cố gắng trở nên mạnh mẽ như những người con trai khác(nhưng nó có vẻ ko hiệu quả lắm) tớ chưa nói với bạn thân tớ về chuyện này nhưng tớ tin nếu một ngày nào đó tớ dũng cảm thừa nhận thì cậu ấy cũng sẽ chấp nhận dễ dàng mà thôi.Cậu là người mang lại ánh sáng cho cuộc đời tớ,kéo tớ ra khỏi bóng tối giúp tớ cởi mở và thật sự"sống" nhiều hơn.Tớ yêu cậu nhưng theo kiểu bạn thân."Chẳng biết sau này hai ta có lạc mất nhau ở khoảng trời nào không nhưng ngay giây phút hiện tại hãy cứ sống hết mình,trân trọng,cùng nhau vun vén một tình bạn đẹp nhiều nhất có thể,bạn nhé!"
Cậu ấy là ng đã giúp mik rất nhiều và cậu ấy cx làm cho mik rất vui vẻ, chúng mik nói chuyện vs nhau rất vui, nhưng rồi sau này khi lên một ngôi trường khác, tớ và cậu ấy đã bị tách lớp, tớ ít nói chuyện vs cậu ấy và cậu ấy cx ko còn nói chuyện vs mik nữa, 2 ng bọn tớ cx đã có những ng bạn mới rồi😊
Hi vọng tớ sẽ ko quên các cậu, dù h đả ko còn liên lạc gì v nhau.Tớ nhớ lắm! Khoảng thời gian đó,h thì ko quai lại đc. Mỗi ng 1 lối, tớ cố níu liên lạc nhưng chẳng thể. Thôi thì cảm ơn nha!! những ng bạn "từng thân". Cho tớ kỉ niệm mà khi tớ nhớ lại là ng năm c3 tuyệt đẹp. Cảm ơn vì cho tớ là 1 phần kí ức đẹp của các cậu!!!!
mình bất giác nhớ đến bạn thân mình, nó lúc nào cũng vùi đầu vào bài vở, chẳng có thời gian nhắn tin với mình, hai đứa cách nhau 10km, bận trường lớp, bận cuộc sống riêng, mình cũng chỉ có thể gặp nó khi nó lên chơi với ny nó. mình chưa bao h muốn xen vào cuộc sống của nó cả, nhưng mình cảm thấy cô đơn và ganh tị với ny nó, được ở gần, được yêu thương nó, mình sợ mình làm phiền nó vì có quá nhiều vụng vỡ trong lòng mà phải dấu đi. Mình cũng có một nhóm bạn chơi thân, nhưng có lẽ mình không thể bắt được sóng cùng chúng nó, chỉ có thể nghe những câu truyện chúng nó kể với nhau mà mình hoàn toàn chẳng biết gì, cứ bám theo chúng nó, có lẽ mình sợ cô đơn, có lẽ mình sợ bỏ rơi chăng, mình cx muốn được vô tư như đứa nói nhiều nhất nhóm, muốn chúng nó trêu trọc mình cũng được, mình sợ một ngày chẳng còn ai bên cạnh, mình ghét cái chứng overthinking của mình, mình ghét chứng rối loạn lo âu luôn bám theo tâm trí, mình sợ mình làm phiền họ, đôi khi ghét luôn cả trái tim quá nhạy cảm kia. Nhưng dù thế nào mình vẫn học cách yêu thương chúng, học cách sống với chúng bởi chúng là một phần của mình. Mình vẫn có niềm tin mình sẽ không mất họ, có lẽ do mình quá phai nhạt thôi
mình cx có bản thân nhm tính mình rất kì càng thân càng thoải mái càng cọc cằn khó chịu ,những hành động thực sự quá đáng nhm đối mặt vs nó mình lại buột miệng nói ra ,thaan thiết dần mất,giờ nó ko còn chủ đọng vs mình nx,ko còn qua nhà đón ,ko còn rủ mình qua nhà ,giờ mất hết r mình lại lưu luyến điều đó,có lẹ kph 3 dãy nhà học là khoảng cách mà chính những lời nói vô cảm đó " m phiền vừa " " thôi đừng qua nhà t nx " thôi phiền lắm t ko sang đâu " giờ hối hận r nhưng họ cx có bb mới chỉ có mình lưu luyến họ chứ họ cx có ng bên cạnh r
12 năm bắt đầu chơi với nhau từ lúc đi mẫu giáo, cùng nhau trải qua vui buồn.Nhưng lúc nghỉ chơi với nhau thì tại sao tớ lại nhẹ nhõm nhỉ, tại sao tớ lại cảm thấy trở nên tốt hơn khi không chơi với cậu nhỉ.Đôi khi tớ cũng không biết tớ đúng hay sai nữa, nhưng tớ lại cảm thấy nhẹ nhõm, xin lỗi vì tớ tệ nhưng có lẽ chúng ta không cùng tần số với nhau nữa.Tớ khá đau lòng khi biết rằng cậu sử dụng tớ như một công cụ để tìm kiếm bạn mới, khá buồn khi trước khi chúng ta kết thúc mqh này tớ vẫn không nỡ, đôi lúc suy nghĩ bâng quơ tớ đã tiếc nhưng có lẽ chúng ta không hợp để chơi với nhau nữa. Tớ biết ơn vì đã cùng nhau đi qua những năm tháng đáng nhớ, cảm ơn vì đã bên tớ rất nhiều chuyện buồn.
" Bạn thân " mình từng coi cậu ấy là bạn thân nhưng cậu ấy chx bao giờ coi tớ là bạn thân . Mặc dù mình với cậu ấy biết nhau từ hồi bé , cũng chơi với nhau nhưng cũng ko chơi với nhau nhiều lắm . Sau này đi học mới bắt đầu chơi với nhau , ngày nào mình cũng rủ cậu ấy đi chơi nhưng khi mình hỏi cậu ấy có coi mình là bạn ko cậu ấy chỉ nói là " chỉ coi là bạn bình thường chứ ko thân " . Thật sự lúc đó mình ko biết nói gì hơn nx , chơi với nhau 7 năm nhưng nghe câu nói đó thật sự mình chỉ biết cười trừ. Lúc đó mình chỉ nghĩ là câu nói đùa nhưng sau khi vào cấp 2 mình mới biết câu nói đó là thật . Mình và cậu ấy vào cùng một lớp , dù mình và cậu ấy biết nhau từ trước cũng có nói chuyện nhưng tần suất ko nhiều . Cậu ấy nhờ mình chở đi học mỗi ngày mình cũng đồng ý nhưng đó chỉ là cậu ấy lợi dụng mình thôi. Vào những dịp sinh nhật mình luôn đăng ảnh chúc cậu ấy sinh nhật vui vẻ nhưng cậu ấy chx bao giờ làm thế với mình . Mà cậu ấy lại đi chúc một người khác chỉ mới quen được vài ngày . Mình lại hỏi cậu ấy một lần nx " cậu có coi mình là bạn ko" cậu ấy thẳng thừng nói là" chỉ là bạn bình thường ko thân hiểu chưa ko thì thôi khỏi phải bạn j nx" mình lại nói " hiểu mà' xong lần đó tụi mình ko chơi với nhau nx . Lúc đó mình đã chạy về nhà đóng của lại khóc , ko biết cậu ấy có hiểu cảm giác của tớ hay ko nữa
Mình từng chơi với 1 người bạn khoảng 4 năm, 2 đứa chơi rất thân, từ khi mình mới vào lớp 1, khi nhìn quanh lớp và va ánh mắt vào bạn, trái tim của mình như muốn định hình rằng "à! đây sẽ là người sẽ gắn bó với mình rất lâu đây.", mình lâu lâu cứ nhìn bạn, rồi dồn hết sự tự tin mà rủ bạn đi chơi thì lúc đó bạn đang còn ở trong một nhóm nên mình vẫn đợi mãi, đến năm lớp 3 mình chỉ có thể tìm những em lớp dưới để xin chơi cùng, đến năm lớp4, lớp5 thì bạn của cậu ấy chuyển trường thì lúc đó 2 đứa mới bắt đầu chơi với nhau, chơi lâu, mình cảm thấy rằng mọi quyết định của mình hầu như là phụ thuộc vào quyết định của bạn, mình rủ bạn đi chơi, đi mua đồ hay đi dạo, bạn không đồng ý thì mình cũng chỉ dời lịch để bữa sau cả 2 có thể cùng đi với nhau. nhưng chỉ cần bạn rủ cái là mình sẵn sàng sang nhà bạn để cùng bạn đi chơi, đôi lúc bạn cũng đồng ý sẽ đi chơi hay đi dạo với mình nếu cùng giúp bạn làm việc nhà, nên mấy phần công việc nhà bạn như quét nhà, rửa bát, phơi đồ, ... hầu như đã qua tay mình. nhưng mình không than vãn nhiều và không nói gì vì mình là người đồng ý với cậu, đôi lúc làm việc đến trời muộn, cậu phải ở nhà thì mình cũng chỉ cười rồi chào cậu và đi về. Mình lúc đó thấy bình thường lắm, những lâu dần thì mọi thứ mình làm cho cậu ấy cũng quen. Cậu ấy thường có thói quen ăn chậm vào buổi sáng, mình thì hay đến nhà cậu sớm mọi lúc để còn nói cậu ăn nhanh kể cả bữa sáng mình cũng bỏ mà đến kêu cậu đi học.Lên cấp 2 thì cả 2 đứa vẫn thân nhưng dần mình cảm thấy cậu ấy với mình không còn thân thiết như trước, càng cách xa, cho đến cuối năm lớp 8 thì mình nói lời kết thúc cho tình bạn, đó là buổi chiều của ngày ở cuối tháng 5. Mình trước đó từ tháng 2 đã cảm thấy chán nản và rất mệt mỏi trong mối quan hệ khi mình càng thay đổi phù hợp với bạn thì bạn càng lơ đi và làm nó càng khó khăn và truyệt vọng. Mình trong 3 tháng vẫn luôn nghĩ rằng "chắc đây chỉ là một giai đoạn ngắn thôi và mọi thứ sẽ quay lại như cũ thôi" Nhưng mình vẫn thấy nó quá là mệt mỏi và giả dối trong mối quan hệ khi mình cảm thấy rằng mình đã là người muốn rời đi trước. Sau khi kết thúc mối quan hệ, tôi thấy thoải mái hơn một chút nhưng mấy ngày sau đó mình lại nghĩ rằng mình nên xin lỗi cậu ấy và quay lại làm thân nhưng lí trí mình đã ngăn lại, nếu mìnhtiếp tục mối quan hệ này thì nó vẫn như thế, cứ 1 tháng tiếp theo thì mình vẫn còn phân vân và đôi lúc khóc rất nhiều trong mấy ngày liền, nhưng mình vẫn vững ý định là kết thúc. Mình đã thấy quá đủ cho mqh này, mình cảm thấy không thể mãi mãi nhận mọi lỗi sai về của mình mà ngỏ lời xin lỗi một lần nữa, cậu ấy và mình lâu lâu hay giận nhau lắm, nhưng chỉ có mình là mở lời xin lỗi và cậu chỉ chấp nhận. Cậu vẫn ở trong giấc mơ của mình cho đến hôm nay dù đã hơn 1 năm rồi, mình đôi lúc rất yếu lòng và không hiểu tại sao cứ chơi với cậu như muốn hút hết sức lực của mình vậy. Mình không hối hận, nhưng vẫn luôn mong cậu thử quay lại và giữ lấy tay mình. Tâm trí mình cứ cố xóa nhòa cậu đi nhưng càng muốn quên lại càng nhỡ cậu. Mình luôn muốn làm bạn với cậu nhưng cũng không muốn. 'Cậu vô tâm với tớ lắm! Tớ luôn muốn thu hút sự chú ý từ cậu mà sao cậu cứ luôn không bao giờ thấy vậy'-Mình đôi lúc muốn trách lắm nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ biết trách mình chứ trách ai bây giờ. Cậu ở giấc mơ gần đây của tớ, trong lúc tớ đang hoảng loạn thì lời nói của cậu như muốn an ủi tớ, làm tớ khóc cả buổi sáng. Đó chắc chỉ là những lời duy nhất mà tớ mong muốn câu ngỏ lời với tớ dù chỉ một lần "Cậu có ổn không?"
mình đã từng có 1 tình bạn ba người,ba đứa bọn mình chơi với nhau trong 3 năm khoảng thời gian đầu mình và các bạn ấy rất thân với nhau chúng mình đã có những chuyến đi chơi,khám phá những điều mới lạ cùng với nhau, chúng mình đã từng ngồi lại kể cho nhau nghe những câu chuyện trên trời dưới đất và kết thúc nó bằng những tiếng cười thật to mặc dù cũng rất thân nhưng đôi lúc chúng mình vẫn có những cuộc cãi vã và sau đó là chiến tranh lạnh đến 3-4 ngày tuy nhiên sau đó khi suy nghĩ lại thì chúng mình thấy những lỗi lầm đó không đáng để có thể hủy hoại tình bạn này nên chúng mình đã tha thứ và chơi lại với nhau và cứ thế bọn mình cứ chơi với nhau hết ngày này qua tháng nọ đôi lúc mình đã từng muốn nói với cả thế giới rằng mình đang có những cô bạn thân tuyệt vời hơn ai hết, nhưng không mình đã lầm bởi gần đây mình nhận ra 2 bạn ấy bắt đầu chơi thân với nhau hơn,dần có những câu chuyện riêng của họ,đi học về cũng không còn chờ mình nữa và mình đã có cảm giác mình chính là người bị bỏ rơi,mình thật sự rất không hài lòng về điều ấy nên mình đã quyết định giận 2 bạn ấy trong im lặng mình chẳng muốn nói chuyện với họ nữa,cứ nghĩ là ít nhất thì 2 người đó sẽ nhận ra sự thay đổi của mình nhưng sự thật thì không phải như thế họ bắt đầu coi mình như người lạ,không còn đến bắt chuyện với mình rồi cứ coi như mình chưa từng thân thiết với họ và cuối cùng mình đã không chờ được nữa mình đã chủ động để bắt chuyện lại với họ nhưng rồi cuối cùng thứ mình nhận lại được là sự thờ ơ,vô cảm của họ lúc đó mình cảm thấy bản thân không được tôn trọng nên mình đã chọn cách tạm rời khỏi họ trong một thời gian.thế rồi hôm qua mình đã nhận được tin nhắn của họ đó là tin nhắn làm mình mong mỏi nhất lúc đó mình cứ nghĩ là họ nhắn xin lỗi mình nhưng rồi khi đọc tin nhắn tim mình đã hẫng đi 1 nhịp họ nói muốn kết thúc mối quan hệ này họ nói mình không hợp với họ nữa,rồi họ cảm thấy phát ngán khi chơi với mình,lúc đó mình gần như là tuyệt vọng mình không nghĩ là tình bạn này lại kết thúc sớm như thế mình nhớ lại những lời hứa mà họ đã hứa với mình để rồi giờ đây nó được gọi là "kỷ niệm" mình thật sự vẫn tiếc tình bạn ấy nếu ai đó hỏi rằng "m có muốn chơi lại với chúng nó nữa không?" thì câu trả lời luôn luôn là có,mình đang thấy nhớ các bạn ấy rất nhiều mình muốn được quay trở lại những ngày chúng mình thân với nhau và có lẽ mình vẫn chưa thể thực sự buông bỏ được tình bạn này!...
nếu có thể giá như mà tớ xem được video này sớm hơn dạo gần đây tớ đã làm người bạ tớ chân trọng không còn tin tưởng tớ nữa, tớ nhớ khoảng thời gian 2 đứa đi cùng nhau, ăn cùng nhau, học cùng nhau, cùng nhau đi học muộn, cùng nhau chia sẻ cảm xúc riêng, tớ nhớ khoảng thời gian ấy, là lúc tớ không biết buồn là gì. Nhưng hiện tại, tớ và cậu ấy đã kết thúc tình bạn ấy chỉ vì tớ buồn khi không có cậu ấy, tớ thắc mắc tại sao chúng tớ không còn vui vẻ, không còn kể cho nhau nghe chuyện gì đang xảy ra xung quanh nữa, tớ cảm giác đã làm phiền cậu ấy 1 thời gian dài vì những phàn nàn khi cậu ấy lạnh nhạt, không còn hay nhắn tin với tớ. Tớ nhận ra tớ đã khiến cậu ấy không thoải mái khi chơi với tớ, chúng tớ đã k nói chuyện vui vẻ cùng nhau nữa mà chỉ là những câu hỏi qua lại như 2 người lạ. Cùng với đó, khoảng thời gian bên cậu ấy tớ rất hạnh phúc, tớ chưa bao giờ có người bạn như vậy và tớ đã làm tổn thương các mqh khác vì sự lạnh nhạt thờ ơ của tớ. Cuối cùng tớ đã mất đi người bạn tớ luôn quan tâm, và rồi tớ lại đánh mất thêm một người bạn đã đồng hành cùng tớ suốt 5 năm. Tớ đã khóc rất nhiều khi đánh mất 2 người rất quan trọng trong cuộc đời tớ. Tớ cảm thấy có lỗi vì những gì mình đã và đang làm, hiện tại tớ cảm thấy rất buồn và khó chịu với việc tớ đã làm:(((
Ng bn thân đầu tiên , chs với nhau 9 năm , bị phản bội mấy lần vx tha thứ và tiếp tục chơi..lên cấp 3 t mới bt nó và t cùng thích 1 người , may mà khác trường chứ ko thì t cx không bt đối mặt như nào cho đúng... Ng bn thân thứ 2 , chơi từ c2 , từng chung suy nghĩ bao nhiêu điều thì giờ cái j cũng khác...đứa thì đa cảm , đứa thì vô tâm , đứa suy nghĩ cho ngkh , trong các cuộc cãi vã luôn nhún nhường.. Đứa thì luôn cho là mình đúng , kbh nhận sai kể cả vc tổn thương ng còn lại cx ko chịu xin lỗi trc..Cái tôi cao-thứ gietchet 1 tình cảm đẹp.. Chỉ mới mấy ngày trở lại đây 2 đứa lại cãi nhau chỉ vì t ngủ quên và bỏ quên nó chờ 40' t tht sự bt lỗi của mình , xin lỗi và mong muốn sửa sai nhưng nó ko chấp nhận và giờ thì..ko bt tình bn này có thể tiếp tục đc nx hay ko😞
_Tớ có người bạn từng thân , cậu ấy rất tốt , hài hước và luôn kể cho tớ nghe tất_ _cả mọi thứ mà cậu ấy trải qua. Lúc đó chúng tớ còn add zalo của nhau rồi trò_ _chuyện không thể nào thoải mái hơn , hệt như đang trút bầu tâm sự với một người_ _bạn cũ lâu ngày không gặp. Nhưng rồi một người bạn khác đã xin làm_ _quen và tham gia vào nhóm của chúng tớ_ _Trùng hợp thế nào khi cậu ấy học cùng tớ từ hồi cấp 1 đến tận cấp 2. Ban đầu , tớ_ _ngồi cùng bàn với người bạn từng thân kia , chỉ đến ngày tớ bị cô điều đi chỗ_ _khác ngồi... Ngồi ở một góc bàn cũng những người bạn xa lạ mà bản thân chưa_ _tiếp xúc lần nào , nhìn người bạn từng thân kia ngồi cùng với người khác , cậu ấy_ _đã khóc lúc tớ phải chuyển sang tổ khác vì chúng tớ ngồi cũng nhau khá lâu_ Nhưng , điều làm tớ buồn chính là bạn cùng bàn mới của bạn tớ là người bạn bọn tớ mới làm quen kia. Tớ không buồn vì cậu ấy ngồi cùng bạn tớ rồi dần thân với người ta hơn cả tớ , chỉ cảm thấy lạc lõng , lạ lẫm và trống rỗng đến khó hiểu. Dần dần về sau , bạn của tớ và tớ cũng cắt liên lạc , như chưa từng quen biết nhau. Tớ và mọi người có tạo một gr zalo , nhưng kể từ đó , tớ cũng tự động hiểu được mối quan hệ giữa tớ và mọi người lúc này , nên đã phũ phàng mà rời nhóm không kèm theo bất cứ lời tạm biệt nào... Bây giờ bản thân chỉ biết lẻ loi mà vào thư viện đọc sách để với đi nỗi nhớ về những người bạn. Nhưng , tớ hạnh phúc với những gì tớ có. Gia cảnh , Thành tích , Kiến thức... Có lẽ , sống mà không có lấy 1 người bạn cũng chẳng sao đâu nhỉ?
vì lúc trc tớ bị bệnh , đành nghĩ học, và từ khoảnh khắc đó tình bạn của tớ với cậu cũng chấp dứt, cậu không còn ib, an ủi, qtam tớ nx, tớ can đảm lắm ms dám nhắn wa hỏi thăm nhg c thì o còn nhớ tớ, c có nhg ng bthan wan tâm, còn tớ thì o có ai cả, tớ và cậu xa nhau 3 năm r.Cảm ơn c lúc trc đã tt bthan của tớ
Mình là người thứ ba chen chân vào tình bạn 2 người ấy. Mình chỉ chơi với 1 bạn trong nhóm đó ,còn một bạn thì mình ít chơi.Nhưng đến khi chuyển cấp thì bạn mình hay chơi nhất đã ở một trường khác. Những mơ mộng về việc rủ nhau đi học đã bị xua tan. Mình năm đầu còn học cùng ngban mà mình ít trò chuyện. Nhưng năm sau thì đã khác. Mình chơi với một bạn khác nhưng người bạn mới luôn luôn nhận mình và bạn ấy là bạn thân. Đối với mình, mình cảm thấy rằng không phải là bạn thân mà chỉ là bạn thôi. Mỗi lần gặp lại người bạn mà mình ít nói chuyện,mình cảm thấy rất ngại. Còn người bạn thân cũ thì cũng ít nói chuyện do khác trường và bạn ấy đã cũng tìm được những người bạn mới phù hợp hơn
Mình vừa mất đi một người bạn,một người mà mình xem như là một thói quen hằng ngày của mình. Chỉ vì chút chuyện mà bạn ấy ko còn là bạn thân của mình nữa,mình đã rất cố gắng để đứng cạnh bạn ấy,nhưng bạn ấy lại k nghĩ thế...
Mình có 1 người bn rất thân, luôn chia sẻ mọi điều cho nhau, mình cũng có nhiều người bn bên ngoài đến mức khiến ng bn thân ấy kiểm soát mình đến mức ko muốn mình thân. hay nói chuyện với các bn khác, bạn ấy luôn chia sẻ với tớ về chuyện gia đình bn ấy mất mát, tồi tề thế nào nhưng mà do một số chuyện mình với bn ấy ko còn thân nữa lúc đó là lúc mình thu mình lại ko tin tưởng bất kỳ ai nữa, bn ấy quay sang chơi với những ng bn ấy ghét rồi nói xấu mình, nói chuyện gđ mình ra cho mn biết, khi mà nghỉ chơi mình đã định xin lỗi bn ấy nhưng ko được. Mình cũng ko thể bắt bn chấp nhận nó được, mình đã ngu ngốc nghĩ là bạn thân cũ với nhau không chơi thân nữa cũng vẫn quan hệ bn bè bình thường nhưng mà ko ngờ bn ấy lại quay đi như vậy... Mình bây giờ còn chẳng nghĩ tại sao mình với bn ấy lại làm bn thực sự nữa
12 năm tình bạn, gọi nhau 2 tiếng "bạn thân". Đột ngột kết thúc chỉ vì mỗi người đã chọn cho mình 1 con đường riêng, 1 cuộc sống riêng. Nhóm có 3 người nhưng 2 người kia, 1 trong số họ ăn cắp tiền của ông bà, đổ lỗi cho nhau vì xui dại. Họ bắt đầu ganh ghét đố kị nhau, tôi đứng giữa chả biết phải làm thế nào. Rồi dần dần nó tự chia cắt, họ tự tách mình khỏi nhóm. Tôi thì vẫn cố nối tình bạn ấy khoảng 4 năm, tìm cách cho họ nói chuyện với nhau nhưng vô ích. 12 năm đó đổ sông đổ bể, những lời hứa cũng từ đó bay theo con gió mùa hè năm đó
Thực sự khi viết những dòng này, mình đã phải suy nghĩ và khóc rất nhiều cho tình bạn này. Tình bạn này không phải là một đôi bạn thân mà là ba người bạn thân. Và các cậu biết đấy người ta thường nói tình yêu không thể có ba người và tình bạn cũng vậy , thật buồn thay bản thân mình lại là người thứ 3 ấy . Mình không biết từ bao giờ, cũng không biết từ khi nào một người biết một người biết một trong hai người trước người khi, là người kết nối hai cậu lại, lại là người phải tự mình bước ra khỏi mối quan hệ bạn thân này. Mình đã từng suy nghĩa rất nhiều rằng có phải bản thân mình quá nhạy cảm hay không, hay chính bản thân mình ghen tị với tình bạn ấy của hai cậu và hình như thời gian đã cho mình câu trả lời. Thật buồn thay câu trả lời ấy lại là "phải " mình thật sự ghen tị với tình bạn ấy. Các cậu đi đâu cũng có nhau, luôn đăng ảnh nhau trên mạng, luôn công khai thể hiện sự thân thiết vậy mà mình, một người bạn thân khác của các cậu lại không có gì cả. Không một tấm ảnh chung, không một món đồ chung, không có bất cứ cái gì cả. Ngay cả khi các cậu có việc gì vui hay buồn mình cũng sẽ là ngươi biết muộn nhất , vậy "tại sao một người bạn thân như mình lại không được biết điều ấy trong khi những người bạn cậu không thân đều biết hết cả, tại sao mỗi khi các cậu nói chuyện thì mình luôn chỉ là người im lặng để nghe những câu chuyện mà các cậu nói với nhau" câu hỏi ấy đã tồn tại trong đầu mình suốt 3 năm qua và thực sự mình cũng muốn biết câu trả lời từ hai cậu, nhưng có lẽ ngay bây h mình không cần nó nữa rồi...vì mình đã nhận ra mình ghét hai cậu mất rồi, mình ghét việc các cậu luôn đi với nhau mà không có mình đi chung, mình ghét cảm giác các cậu nói những câu chuyện mà bản thân mình không biết và nhất là mình ghét việc các cậu không bao h cho mình nói ra cảm xúc ấy. Mình thực sự ghét nó, bây giờ mình không hy vọng gì các cậu có thể nghe được bài postcard này vì mình hiểu rằng dù các cậu có nghe thì nó cũng không thể cứu vãn được tình bạn đã vỡ này nữa, mong các cậu cứ mãi đi tiếp với nhau, trưởng thành cùng nhau mà không có sự hiện diện của tớ, đó sẽ là lời cảm ơn cuối cùng mà tớ dành cho hai cậu vì khoảng thời gian các cậu đã đi cũng tớ, cho tớ nhận ra rằng tình bạn vốn không nên có ba người...Hy vọng Pages có thể đọc những lời tâm sự này của tớ vì tớ thực sự muốn nghe lại nó khi tớ trưởng thành và cũng để bản thân biết mình đã từng có được hai chữ " bạn thân".
Mình cũng giống b lúc bạn mình mất đi người thân(em trai) của bạn đó mình như kẻ điên vì mình thương bạn ấy quá mức 😢 mình ngày nào cũng an ủi muốn bạn cố lên trong cuộc sống lúc đó 2 bọn mình rất thân đi đâu cũng có nhau vì mình sợ bạn mình buồn tối nào cũng xin mẹ qa nhà b ấy cho bn mình bớt cô đơn tâm sự chia sẻ xong vào 1 ngày cậu ấy ko còn muốn chơi với mình đi chơi riêng với nhóm bạn khác nổi hơn mình chụp hình đăng ảnh với những ng bạn đó mình khá buồn vì 1 câu rủ đi chơi cũng ko có mình đi cùng nữa và từ đó mình với b ấy k còn vui đùa như trc đi học thì lơ nhau nhiều khi mình ra nhà vs hút thuốc mình đi sau b ấy nhưng b ấy cố tình khoác vai những đứa khác và lơ mình đi mình rất buồn mình đã cố ko nghĩ đến nghĩ đến lòng lại cứ nhói Buồn và suy rất nhiều
cho mk hỏi bạn và 2 người bạn thân của bạn đã chơi với nhau được bao lâu rồi ạ và bây giờ cậu có chơi cùng cno nx k tại câu chuyện của bạn thực sự rất giống với của mk ấy ạ
Hnay la sn b 20.7 , tui chuc b luon luon hạnh phúc, vui vẻ như khi ở bên cạnh tui nhé. Mặc dù tui ở SG , có b mới nhưng khi nhắc đến b ở quê tui cũng chỉ nhắc “3 con Ngoc th” đặc biệt là Ánh Ngọc hjhj. Tui tự hào khi có 1 ng b như may , ấm áp thích chia sẻ vs mng luon luon qt ngkhac. Những ng gặp lần đầu sẽ nói “ nhỏ này có vẻ khó gần , lạnh lùng , chảnh ?” Nhưng ko, chắc hẳn khi con ngta trải qua một thứ gì đó ngta mới thay đổi nthe ~ 2m chắc cũng hẳn hết duyên r nhỉ ? À ko nói thế cx chẳng đúng nói sao ta 😅. À là “ khoảng cách “ nhỉ ? Mình ít gặp nhau , ít nt qt nhau hơn hòi c1 nên là bgio mình chẳng biet cậu thích gì , ghét gì và yêu ai tâm trạng hnay ntn ? 😅 nhưng mình mong, cậu bỏ qua all vì sinh ra đâu ai giống ai và cx ko đâu có quyền dc sống lần 2 như thế này! Mình kbiet nói gì hơn , hi vọng cậu đọc dc những dòng này 1 cách bất nhờ nhỉ hihi. Mình viết dc ra những dòng này khóc ngất khi nào k hay 😹. Cảm ơn b ! Chúc b tất cả sinh thần vui vẻ , Ánh Ngọc ! 💝
Giờ mới hiểu tại sao người ta nói đừng chơi trong nhóm bạn 3 người, bị bỏ rơi lúc nào không hay. Khờ đến mức mà biết mình bị ra rìa rồi mà vẫn bám theo, tìm cách hòa nhập một lần nữa, nhưng có ích gì? Nhóm 3 người đó có 1 đứa trước nói xấu mình, nói với bạn bè điều sai trái rồi còn bảo sẽ cạch mình trong khi mình còn chả làm gì sai. 1 đứa thì đúng lúc đó vớt mình lên, lúc đó mình biết ơn vô cùng, tưởng đã tìm được người bạn thực sự. Cuối cùng nó chơi cùng đứa bạn thân cũ trước đây nói xấu mình luôn, không nghĩ là nó có thể chơi lại với một người nó từng chửi thậm tệ luôn ý. Mình thì là đứa ngốc, thấy nó chơi cùng nên cũng ráng hòa nhập theo, xong thì bị bỏ rơi như lúc đầu đã nói. Mình vẫn cố giúp nó từng chút một, hùng lại làm ăn, nhưng chỉ có mình làm thôi, còn nó thì ăn, vậy mà bây giờ còn chửi rồi cạch mình như mình là kẻ phản bội. Nghĩ lại thì hóa ra bản thân sợ không có bạn nên mới bám theo như thế, sợ cái cảm giác đi học một mình, sợ cái cảm giác ngồi thờ thẫn trong lớp vì bọn nó dắt nhau đi ăn mà không rủ mình. Thật sự thì không ngờ bản thân sẽ lên đây để chia sẽ luôn ấy, nói cái này thì hơi mắc cỡ chứ ad có cần câu chuyện buồn nào thì nói mình nha, cuộc sống của mình nhiều cái đau lắm, đau đến nổi mà giờ nhớ lại mình còn thấy bản thân đáng thương + đáng trách thật sự..
Đã từ chơi vs nhau từ lớp 3 hai đứa rất thân di đâu cx có nhau lên lớp 6 thì mik chuyển trường thì hai mik cx chả tách ra dc lên lớp 7 thì hai đứa bắt có những cuộc chơi vs bn bè khác hai đứa dần tách ra kh còn nc vs nhau nữa lâu tao nhớ lại những kỉ niệm tao lại khóc khóc vì mik đng từ hp đến v ❤
Gửi người bạn thân hiện tại của tớ, Thật sự mà nói, tớ là người thích được trò chuyện, thích tâm sự với mọi người và gia đình. Và lúc đi học, tớ có 2 người bạn thân, cả hai người bạn tớ đều thật sự rất rất tin tưởng họ, nên tớ đã có chút tâm sự về gia đình tớ. Người bạn thứ nhất, cậu ấy luôn lắng nghe mình, luôn đồng cảm, lúc tớ cảm thấy buồn cậu ấy sẽ yên lặng. Cho đến khi chuyển cấp- tớ không còn học chung với người bạn thứ nhất- và khoảng thời gian gần cuối chuyển lên cấp 3, tớ quen được người bạn thứ 2. Tớ cũng ngây thơ mà tin rằng cậu ấy sẽ giống người bạn thân đầu tiên của tớ, nên khi buồn tớ cũng tâm sự. Nhưng trong một khoảng khắc tớ nhắn tâm sự cậu ấy đã tỏ khó chịu. Tớ biết bản thân là kẻ ích kỷ, khi lại luôn lảm nhảm về chuyện gia đình tớ. Nhưng thật sự, tớ không có ai để tâm sự😢, tớ chẳng thể nói với gia đình vì chính nó là lý do khiến tớ luôn phải buồn. Tớ biết cậu là người ít nói, ít quan tâm đến cảm xúc cảm nhận của mọi người kể cả tớ. Nhưng tại sao đôi lúc cậu hay tỏ ra phớt lờ tớ nhỉ? Cậu có thể cười đùa vui vẻ với bạn cùng lớp nhưng lại nói với tớ là không có gì để nói. Có lần tớ, cậu, người bạn cùng lớp ấy cùng ngồi chung bàn, mình chả bao giờ thấy cậu bắt chuyện với mình chỉ có mình thôi, hai cậu thì cười đùa, nói chuyện rơm rả😢. Rồi lúc ăn sáng chung với bạn(* có tớ, cậu, một người bạn khác), người bạn kia đùa vui" t tưởng m có người ny j r" cậu đáp"có ai thèm yêu đâu" nghe như bông đùa nhưng tớ buồn nhé(* tớ là người hay tự ti)... Ngoài những lúc vô tâm ra, cậu là người rất tốt, rất thân thiện, hay giúp đỡ bạn bè Mình không thể nói trực tiếp với cậu. Vì rất sợ tình bạn sẽ nứt. Mong cậu và tớ có thể hiểu nhau nhau hơn❤. Dù cho thời gian càng trôi, cậu và tớ sẽ càng lớn thì mong cho tình bạn của chúng ta sẽ bền mãi❤
tui có một người bạn tên A, tôi và cô ấy từng cùng nhau trải qua 4 năm cấp 2, 6,7,8 có lẽ lúc đó chúng tôi thân với nhau nhất sau đó tôi làm nhiều điều không đúng, tôii làm cô ấy buồn, mãi đến năm l9 cô ấy có nhiều mqh hơn và chúng tôi dần xa nhau từ đó, những cuộc gặp mặt vào hàng tuần nhưng mỗi ng có nhóm bạn riêng, những câu chuyện vui buồn đều kể nhau nghe nhưng giờ lại đc thay thế bằng những người khác, cái gặp mặt nói chuyện như trước cũng khó, lướt qua nhau như người lạ. nếu có cơ hội t vẫn muốn hàn gắn lại với m A à, t muốn xin lỗi m ì những chuyện gây ra nhưng t đủ can đảm, m phải thật vui vẻ và hạnh phúc nha, t vẫn đứng từ xa cổ vũ m
Mình có 1 người bạn thân lắm thậm chí coi mẹ của cậu ấy như mẹ của mình mình gắn kết được 2 năm chỉ vì giá đình mà 2 chúng tớ phải rời xa nhau tớ nhớ lúc mình buồn cậu đấy dùng cách riêng để đỗ dành mình cậu ấy chia sẻ cùng mình và khóc cùng mình luôn bên tớ lúc tớ cần như hình với bóng đến nỗi chỉ cần hành động nhỏ cũng nhớ đến nhau luôn luôn quân tâm đến nhau
mình có 1 cậu bạn thân, chơi với nhau từ hồi mần non , khi lên cấp1 thì hai đứa bị tách lớp nhưng vẫn chơi với nhau sau đó thì dần lạnh nhạt cuối cùng thì ko chơi với nhau tận 2 năm rồi lại tiếp tục chơi với nhau lúc đó tớ tâm sự với cậu ấy nhiều lắm thậm chí cả việc tớ đg tìm hiểu xhtd của bản thân ( đến h cậu ấy vẫn nhớ cuộc tâm sự đó), lúc đó tớ hay sang nhà cậu ấy xem hoạt hình. Thế rồi một việc ko mong muốn đã xẩy ra bắt nguồn từ cậu ấy, bọn tớ lại tiếp tục ko chơi cùng ( lớp 5 bọn tớ có học cùng nhưng ko thân ). Đến tận bâyh lớp 9 tớ lại tiếp tục chơi với cậu ấy (thông 1 cậu bạn tớ chơi khá thân) hai thường nt với nhau đôi khi lại đi dạo, đánh cầu, cậu ta cx là người bt xhtd của tớ đầu tiên . Bên ngoài của cậu những j cậu thể hiện vẫn như ngày nào nhưng bênh trong cậu ấy khác lắm đầy tiêu cực rất giống tớ bâyh, bọn tớ phô bày một phần đen tối cho nhau xem nhưng phần lớn tin nhắn giữa bọn tớ rất nhảm :)))) tớ chỉ muốn nói với cậu là tớ muốn cậu trở thành nơi tớ có thể tâm sự vì tớ rất tin cậu, tớ bt cậu sẽ giữ bí mật cho tớ thấu hiểu cho tớ, ko phán xét những j tớ giấu kín, tớ muốn cậu là người duy nhất bt về bí mật của tớ
Là 1 người thích xem VSTN, nhưng khi nhìn thấy tiêu đề của clip lần này, tôi thậm chí còn chẳng đủ cam đảm để nhấp vào xem. Từng có 2 người bạn thân, và cả 2 đều bỏ tôi lại một mình. Tôi thật sự không còn muốn kết bạn nữa
mình từng chơi rất thân với 1 người bạn hồi cấp 2, gần như chiều nào mình cũng bao bạn đi ăn, đi chơi. Cậu ấy là người khá trẻ con và rất hay dỗi, chơi với nhau lâu thì mình cảm thấy chán vì cậu ấy rất hay dỗi, thường đòi mình bao cậu ấy đi ăn. Một lần cậu ấy giận mình, lúc đó mình cũng chán chẳng muốn dỗ nữa... Vậy là từ đó chúng mình dần xa cách và ko chơi cùng nhau nhiều nữa...
Mình cũng chẳng rõ lắm lý do tại sao chúng mình lại không còn chơi cùng nhau nữa, mình chỉ biết khi nhận thức được thì chúng mình đã chẳng còn gì để nói, chẳng còn những buổi trò chuyện thâu đêm tới sáng. Hiện tại khi mọi người hỏi mình về cậu, mình luôn lảng tránh chọn cách im lặng hoặc nói mình thật ghét cậu. Thế nhưng mình luôn biết rõ bản thân đã từng trân quý cậu thế nào. Cậu là người đầu tiên chịu nghe mình nói, là người đầu tiên để ý đến cảm xúc của mình cũng là người đầu tiên cùng mình vẽ lên tương lai khi cả 2 đứa đều kiệt quệ vì cuộc sống nhưng vẫn muốn vực dậy đối phương. Không phải là không có cậu mình sẽ không sống được, mình vẫn có thể sống tốt vẫn có thể có những người bạn mới thật tuyệt thế nhưng một lúc nào đó mình vẫn bất giác nhớ về cậu với những điều hối tiếc. Mình nhận ra thứ mình bỏ lại không chỉ có cậu mà còn có cả những ngây thơ non nớt của khi ấy. Sau tất cả thứ mình mong muốn nhất là chúng ta đều có thể sống thật hạnh phúc, bình an như những gì chúng ta nói ở quá khứ.
Mỗi lần nhìn người ta chơi vui vẻ với đám bạn của họ, mình lại thấy ghen tỵ biết bao nhiêu. Có lẽ mình sinh ra đã được định sẵn là con người cô đơn rồi...
đúng vậy , tôi đã từng nghĩ như vậy và cũng đã từng nghĩ bạn của tôi cx sẽ như vậy nhưng tôi đã nhầm r :( thâtt sự trong năm qua tôi đã rất thất vọng về những ngban của mình . Trong những năm chơi thân với nhau , tôi luôn quan tâm giúp đỡ ... vậy mà lúc tôi gặp khó khăn thì cno lạiii k hề đưa tay ra giúp đỡ 😊 . đến lúc nch đàng hoàng thì ngban thân nhất lại quay ra chỉ trích tôi , họ cho rằng tôi kiêu , tôi k muốn làm bạn với họ nx , tôi kể lể , ..... 😕nhưng họ chx từng hỏi tôi , cảm xúc lúc bị bỏ rơi , bị chính những người bạn của mình bỏ mặc thì sẽ như nào . họ tần công lời lẽ cay đắng vào tôi trong lúc tinh thần tôi hoạn loạn nhất . đến bh để nói tình bạn 3 năm qua thatt sự đã để lại trong tâm lý tôi 1 bức tường cản trở việc kết thân với mn . nó làm tôi k muốn thân và tin tưởng bất cứ ai ngoài gd :((
mình có 1 người bạn chơi 2 năm 1 lần sau tết bạn ấy chỉ trích mình,rồi bỏ đi,giờ cứ đến lớp nhìn bạn nói chuyện với người khác mà mình nhớ lại bọn mình từng thân với nhau như thế nào,đến 1 hôm có bạn bảo mình là '2 đứa mày thân lắm mà,tao không nghĩ 2 đứa mày là đứa sẽ không bao giờ nghỉ chơi nhau đâu' nghe vậy mà mình không biết nói gì,mình nghĩ có lẽ là do cả 2 đứa chưa đủ hiểu nhau để chơi tiếp nữa😥😥
"Thằng vô tâm" đó là câu mà mình sẽ nhắc lại trong đầu mình cả đời.
Mình và nó biết nhau khi 2 bờ sông bắt 1 cây cầu lúc đó mình tầm 9-10 tuổi. Nhà nó thì gần nhà mình mà 2 đứa chưa bao giờ biết nhau đến khi cây cầu xuất hiện. Cả quản đời cấp 3 nó là ng đứng trước nhà chở mình đi học. Đến khi mình lên thành phố cái hoa lệ ở nơi này dần dần biến mình thành con ng khác mình trở nên " thành phố" theo cách gọi của mọi người ở quê. Nó cứ nhắn cho mình mỗi khi rãnh mà lúc đó mình lại bị vướng nhiều mối quan hệ khác nhiều công việc khác rồi mình xa cách với nó lúc nào k biết nữa. Đến 1 ngày nó gọi mình nó bảo nó lên TP chơi cho biết mà thật ra mình nghĩ nó muốn gặp mình đi chơi với mình. Mà vì 1 cái lý do khốn kiếp nào đó mà mình đã không đi và hẹn nó 1 ngày khác.... Và cái ngày khác đó,...... có lẽ là kiếp sau. Bb ở quê gọi cho mình bảo nó mất và điều mà khiến mình ám ảnh k vứt ra đc là trước đó 1 tháng nó đã biết nó bị khối u não (hay là cái bệnh gì đó mà GĐ nó k muốn nói cho mn biết) chẳng còn thời gian nữa và lần nó lên TP là muốn gặp mình để nói chuyện lần cuối......... Sau này, chắc chẳn còn ai hiểu mình hơn nó mặc dù khi nhắc đến chuyện buồn hay liên quan đến gia đình là bọn mình sẽ rẽ câu chuyện đi hướng khác hoặc là những câu đùa gây bất ngờ cho cả 2. Nó là ng dám tin nhưng trò điên khùng nhất của mình sẽ trở thành sự thật, dám tin mình sẽ thành công, dám tin mình sẽ sút được quả bóng siêu phẩm hình trái chuối. Haizzz!!!!! (Nếu mà ai đọc được đến đây thì mình mong bạn hãy trân trọng những ng gần b quan tâm b tin và hiểu b. Bớt nhưng mối quan hệ k cần thiết và tin vào chính mình để tập trung cho những mối qq thật sự quan trọng. Mỗi lần gặp 1 ai đó thì đó là duyên (và có lẽ sẽ k gặp lại) nên mong bạn hãy trân trọng những khoảnh khắc khi gặp ai đó mà b xem là bb nhé.) Cảm ơn vì đã đọc câu chuyện chưa kể với ai của mình. ❤
tớ cũng thế, nhìu khi nhắc lai cứ thấy sót trong lòng
11 năm, từ lúc chập chững mới bước vào mẫu giáo, đến bây giờ cũng lớp 9 rồi. Càng lớn, càng nhận ra, thì ra ai rồi cũng sẽ thay đổi, sẽ ít nói chuyện lại, sẽ bớt quan tâm nhau, sẽ càng xa lạ, sẽ càng lạc mất nhau. Những lời hứa từ hồi còn trẻ trâu đến bây giờ chắc m cũng quên hết rồi. Ai nói chia tay bạn thân không buồn? Buồn còn hơn cả chia tay người yêu ấy chứ. Đến bây giờ mới nhận ra thì ra từ bạn thân thành bạn thân cũ không phải là cạch mặt nghỉ chơi mà chỉ là không còn nói chuyện nữa, khi gặp nhau không phải là những câu chuyện đùa vui vẻ mà là những lời nói khác sáo đau lòng. Tại sao từng thân thiết đến thế mà bây giờ lạ ra nông nỗi này? Không ai biết cả vì thời gian làm thay đổi mọi thứ mà. Chỉ biết chúc cậu luôn vui vẻ, hạnh phúc với con đường mà mình chọn.
Thân ái.
Nhóm bn thân mà tôi xem họ như những ng ae thân thiết. ăn cùng nhau, chiến game cùng nhau. bọn tôi như một nhóm bn hoàn hảo. nhưng rồi một thg trong nhóm đổ lỗi và đâm sau lưng tôi. rồi cả nhóm đã bỏ tôi ở lại, đến giờ tôi vẫn ko tin rằng nó lại là người như vậy. ba tôi từng bảo "đừng bao h phản bội bn bè con nhé" tôi vẫn luôn làm vậy. nhưng cuối cùng kẻ đau khổ vẫn là tôi. những kí ức tốt đẹp cứ dằn xé tinh thần tôi mỗi ngày. Tôi ước mình có thể quên đi tất cả, tôi ko bt mình còn cố gắng đc bao lâu, con người hoạt bát lúc trước đang chết dần chết mòn. Và cũng có ngày cái tính cách lạnh lùng băng giá trong tôi sẽ trở lại. Tôi viết những dòng này là để nói ra cảm xúc của tôi hằng ngày khi nhìn họ vui vẻ hạnh phúc.
Người bạn thân của mình , cũng cũ nhưng mà đột ngột quá vĩnh viễn chả bao giờ có thêm cơ hội nào chơi với nó nữa. Nó đột ngột ra đi giữa đêm , phải hơn tháng sau mình mới biết tin , đến giờ cũng được nửa năm rồi ... mình buồn
🥺
Thương cho cậu, tớ biết quãng thời gian này cậu sẽ rất buồn, nhưng cậu ơi đừng lo vì tớ có thể tâm sự vs cậu. Ai rồi cũng sẽ đi qua cơn giông của mình, khi ta biết cách tự đứng lên mùa đông trong lòng rồi sẽ tan. Tớ hiểu cảm giác của cậu, tớ đã trải qua rồi cho đến nay tớ đã chấp nhận hiện tại và sống rất tốt. Mong cho cậu sẽ tiếp tục viết tiếp hành trình của bản thân và cả người bạn quan trọng ấy nữa.*ôm câụ❤**
mình biết kênh đã rất lâu nhưng chỉ dừng lại ở việc theo dõi. mình chưa bao h có đủ dũng khí để có thể nghe hết mà ko dừng lại, mình sợ hãi khi phải đối mặt với sự thật. nhưng mình sẽ thử.
mình rất thích kênh, thật sự rất cảm ơn bạn vì những gì bạn đang làm.
Mình từng có một nhóm bạn thân toàn là con gái.Mình tâm sự rất nhiều với họ,nhưng chơi một thời gian mình cứ thấy cấn cấn.Những câu chuyện các bạn ấy chia sẻ ngày càng giả đi.Đến khi các bạn ấy có người yêu hết,đi học chỉ toàn kể về chuyện tình yêu,mình dần ít chơi với các cậu ấy hơn.Tớ chơi với nhiều con trai hơn vì tớ cảm thấy hợp."Con trà xanh ,chen chân vào tình yêu của người khác"tớ nhớ,nhớ mãi tớ chả bao giờ quên tớ tự hỏi vì sao và đã làm gì sai trong khi tớ chả hề yêu ai cả ,tớ biết rõ người bọn nó thích,tớ đã từng nói với bọn nó tớ ko thích yêu.Nhưng rồi bọn nó chả hề để tâm.Bọn nó chửi tớ ko nói cho tớ một lí do,dần tì chuyển sang tra tấn tâm lí bằng lời lẽ khó nghe.Dần bọn tớ chả còn thân nhau nữa vì cảm thấy mỗi đứa có một lối tư duy khác nhau.Vẫn còn nói chuyện nhưng ít hơn trước kia.
4 hay 5 năm có phải một thời gian dài. Tớ đã từng có những người bạn thân thiết, tớ cố gắng cứu vớt tình bạn toxic này, tớ hết lòng vì tình bạn các cậu ấy lại đi nói xấu tớ, bắt nạt tớ khiến tớ mất tự tin vào bản thân mình, họ lợi dụng tớ để làm mấy trò mà họ thấy vui còn tớ chỉ thấy đau đớn, họ đánh tớ rồi nói đùa vui thôi mà. Thật sự thì hồi đó tớ thấy mình thật ngốc nhưng mà giờ tớ chả còn quan tâm mấy lời nói hay hành động của họ hồi ấy nữa, tớ cũng cảm ơn họ vì nhờ họ mà giờ tớ mạnh mẽ hơn, tớ đã biết xù cái lông nhím lên để bảo vệ bản thân mình rồi.
Từ khi lên cấp 2, tớ và cậu ấy từng có khoảng thời gian ko liên lạc với nhau tớ tưởng tới đó là chấm hết rồi..Nhưng mà sau khi lên lớp 7 tớ bt đc lí do cậu ấy ko còn chơi với tớ khi chuyển trường nữa. Đó là vì cậu ấy muốn tớ thành người có thể tự kết bạn và giao tiếp nhiều hơn với mọi người xung quanh, lúc trước đều do cậu ấy mà mình mới nói chuyện được nhiều hơn với mọi người trog lớp..Từ lúc cậu ấy ngừng trao đổi về chuyện hằng ngày, tớ đã khóc, rầu rĩ suốt 1 tuần.. Nhưng tớ đã bình tĩnh không còn suy nghĩ nhiều nữa. Tớ bắt đầu giao tiếp với bạn kế bên đầu tiên, dần tớ nói chuyện đc với từng người từng người sau đó là nguyên lớp, tớ luôn muốn trò chuyện 1 cách tự nhiên với mọi người nhưng khi lên lớp 7. Tớ sang lớp chọn không còn ở cùng các bạn lớp cũ nữa, tớ cảm thấy cô đơn, không quen 1 ai. Tớ lại bắt đầu với việc nói với người kế bên (cũng như là người mà tớ thích bây giờ) nhưng nó khó hơn nhiều. Tớ nói cậu ấy nch với tớ nhiều hơn trong khi đó tớ lại né mỗi khi cậu ấy bắt chuyện 1 cách tự nhiên. Và cứ thế tới cuối năm tớ và cậu ây chưa thảo luận cũng như nch với nhau bất kì lần nào nữa.. Tớ cảm thấy cô đơn lắm tớ không tìm được sự chia sẻ.
Mình cũng có một người bạn thân, mà cậu ấy cho tớ dũng cảm đứng trên sân khấu, dám cười tươi, dám nghĩ mình xinh, dám hạnh phúc, dám buông bỏ. Nhưng khi tớ chuyển trg, từ năm ấy tới h, tớ chưa cảm thấy hạnh phúc chút nào. Tớ ko thể buông bỏ cậu ấy
Tớ từng là bạn thân với cậu, không cùng lớp, trường ở cấp 1 nhma nhà chúng tớ ở gần nhau nên lúc nào cậu cũng sang nhà tớ chơi. Cho đến khi có bạn ấy xuất hiện, tớ với cậu cũng chả chơi với nhau nữa tại cậu có bạn ấy rồi mà. Thôi nói là nghỉ chơi cũng được, xin cậu đừng nói xấu tớ với bạn ấy nữa, cùng đừng lườm và chụm đầu lại với bạn ấy khi thấy tớ đi qua. Bạn thân cũ nghe đau hơn người cũ gấp ngàn lần ấy nhỉ... cậu đã thay đổi, nhưng tớ vẫn vậy. Tớ vẫn nhớ cậu, vẫn tiếc 10 năm chơi với cậu, cảm ơn cậu đã ở bên tớ. Tớ vẫn luôn ở bên cậu lúc cậu cần, ủng hộ mọi quyết định của cậu... tớ cảm ơn
Giờ khi lớn, cậu cũng lớn rồi nhỉ, mình đã học chung trường, nhưng không chung lớp. Có rất lần tớ nghĩ, tớ làm gì sai để cậu nói tớ vậy. Tớ nghĩ kĩ, tớ không cần cậu trả lời nữa, tớ cũng có bạn mới và cậu cũng vậy.... đừng để mọi người làm cậu buồn nhe. Tớ vẫn ở đây, vẫn vậy và cậu thay đổi, ko cần tớ nữa. Nhưng vẫn rất cảm ơn cậu...
Mình cũng từng có một người bạn thân cũng gần 10 năm. Tính họ luôn hơn thua, khinh thường, và khó chịu với những người, những thứ xung quanh trừ mình. Mình cũng cố gắng để giúp họ thay đổi dần. Nhưng đến 1 lúc thì những sự hơn thua, khó chịu đấy nó nhắm vào mình, vào lúc mình đang rất là stress. Lúc đó mình thực sự cần 1 người để chia sẻ, lắng nghe mình thì lại nhận về những điều ấy.
Và mình chọn kết thúc trong im lặng, chặn mọi liên lạc. Trong thời gian đầu thì mình vẫn có cảm giác hối tiếc, nghĩ cho họ. Nhưng dần thì mình nghĩ đó là quyết định tốt nhất mình có thể làm vào thời điểm đó. Những thứ đến lúc cần buông, muốn níu giữ cũng khó. Rồi chúng ta sẽ gặp những người khác, những mối quan hệ khác. Không dễ có ai đi bên nhau mãi
mình cũng từng có một người bạn thân đối với mình. Nhưng càng lớn mình càng cảm thấy mình và bạn ấy cách quá xa, bạn ấy thì đang tỏa sáng, mình thì mãi vùng vẫy trong đống bùn lầy của bản thân. Dần mình tự ti mặc cảm hơn, mình dần ít liên lạc và bạn ấy cũng chọn cách im lặng. Đến hiện tại, cả hai đã không còn liên lạc nữa, nhưng mình vẫn luôn dõi theo cậu ấy, quý trọng khoảng thời gian cạnh nhau và vẫn mong bạn ấy thành công vững bước trên hành trình của mình. Dù hiện tại, mình chỉ có một mình nhưng mình lại cảm thấy ổn hơn về điều đó, có lẽ quyết định ngày đó là đều tốt cho mình và bạn ấy, giữ lại cho nhau những suy nghĩ tốt về nhau trước khi quá muộn.
Mình có một người bạn thân cũng chơi với nhau được gần 8 năm rồi, cơ mà bây giờ khoảng cách của bọn mình cứ xa vời vậy ấy. Đó là điều mà mình nhận ra khi thấy bạn ấy không còn trò chuyện với mình nhiều như trước nữa, bạn ấy cũng có những người bạn mới rồi. Hồi trước đó, mỗi lần buồn là bọn mình hay tâm sự với nhau cả buổi để giải tỏa, bây giờ thì bạn ấy cũng chỉ tâm sự với bạn mới, còn mình thì cũng im lặng chứ không biết làm gì nữa cũng không thể nào trách bạn ấy được. Mình rất nhớ cái lần mà bọn mình cùng nhau học bài, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau làm mọi việc yêu thích, cơ mà đây chỉ còn là kỉ niệm chứ không còn diễn ra nữa. Bọn mình khoảng cách ngày càng xa, và cũng có khi là đường ai nấy đi.
Mình từng có 1 "người bạn thân".
Chú chó của mình đã đc 9 tuổi. Em theo mình từ những ngày cuối của cấp 1. Em rất thông minh. Em biết tên em là gì. Em biết bảo vệ mình khi mình gặp nguy hiểm. Em hiểu tất cả lời của mọi người nói. Em hiểu cả khi em nghe mọi người nói gia đình mình sẽ chuyển đi và ko thể mang em theo được, em sẽ có 1 ngôi nhà mới, 1 người chủ mới.
Khi mà mình đi, em tiễn mình rất xa, em chạy hết sức mình, đến khi đôi chân em ko thể đuổi được tốc độ của cái hộp sắt đang trở gia đình em kia nữa. Mình ko thể trở về thăm em vì lý do khoảng cách. Mình nghe rằng, khi mà người ta mang lồng và xích đến bắt em, em đã ko kháng cự, cho dù bản thân em ghét bị nhốt và sợ người lạ như thế nào. Mặt em buồn hiu, lẳng lặng bước vào lồng. Ko sủa, cũng ko giãy giụa. Mọi người chứng kiến cảnh đó đều đau lòng. Sao em lại hiểu chuyện đến vậy?
Em về nhà mới, gia đình ấy thương em lắm. Do em lớn rồi, em rất thông minh, em hiểu chuyện. Rất lâu mình ko về thăm em, ko 1 lần từ ngày ấy, cho đến tận ngày em ko còn trên đời này nữa.
Hôm nay người chủ mới gọi đến cho mình nghe. Em bị câu mất rồi. Bọn trộm chó mang em đi rồi.
Mình buồn lắm. Lâu ko gặp em, mình ngỡ mình quên em rồi, mình sẽ ko buồn nếu em qua đời vì tuổi già. Nhưng sao khi nghe em bị câu rồi, mình lại buồn thế? Giờ này mình hối hận vì đã ko về thăm em dù chỉ 1 lần.
Nâu ơi, chị xin lỗi. Chị có lỗi với em nhiều lắm. Mong em kiếp sau mãi đc sống hạnh phúc và đc sống trọn kiếp em nhé! Chị yêu Nâu của chị rất nhiều!
cap video đã thực sự chạm tới nối đau chôn dấu sâu thẳm trong tim của tớ.Tớ thực sự tiếc nuối tình bạn này,mất đi thực sự đau:((.Tớ bây giờ chỉ cô đơn lẻ bóng tất cả mọi việc sa sút và lặng lẽ đứng từ xa nhìn sự thay đổi tích cực,bước tiến triển mới của cậu ấy rồi vui thay cậu ấy.Cậu ấy im lặng tớ thật sự mong ngóng câu trả lời nhưng tớ hình như cũng sai vì cái tôi quá cao, không mở lời tìm câu trả từ cậu,thật sự vương vấn tình bạn này.😢
Mình vừa trải qua điều đó cách đây không lâu,bạn thân của mình nó đột nhiên biến mất khỏi cuộc sống của mình. Mình không biết vì sao nữa,vì mình quá vô tâm,hay do mình đã xen vào cuộc sống của nó quá nhiều. Khi trước lúc nó buồn mình luôn cố gắng an ủi,nói chuyện để nó không buồn và nó im lặng,nó không nói gì hết. Nó cũng dần dần không đợi mình về cùng nữa,và nó luôn đi với những người bạn mới của nó về trước. Mặc dù mình đã cố gắng để duy trì mối quan hệ,nhưng có lẽ nó nghĩ điều đó là không cần thiết. Mình buồn lắm,những người xung quanh vẫn thường xuyên hỏi mình sao lại không thấy đi chung với con T nữa. Mình cũng không biết nữa,bọn mình không cãi nhau cũng chẳng làm nhau buồn nhưng dường như duyên của bọn mình đã hết. Mình đau lòng lắm,mình cứ nghĩ mãi sao nó lại bỏ mình và những suy nghĩ cứ chất chồng từng ngày. Cho đến khi mình hiểu ra là trên đời này gặp được nhau là duyên số nhưng đến một lúc nào đó nó sẽ không còn có thể duy trì nữa,cho dù mình cố gắng ra sao,mình nỗ lực thế nào nhưng một mình mình thì làm sao có thể tiếp tục chứ? Và rồi mình từ bỏ việc đó. Khi bạn đọc được đến đây thì mình mong bạn sẽ tìm được những người thực sự yêu quý bạn,và mong rằng nếu người đó thực sự không quan tâm đến bạn khi bạn đang ngày ngày cố gắng duy trì mqh thì bạn sẽ có thể từ bỏ và học cách yêu chính mình nhiều hơn. Cảm ơn rất nhiều!!💗
mình giống cậu 😔
Mình cũng giống b lúc bạn mình mất đi người thân(em trai) của bạn đó mình như kẻ điên vì mình thương bạn ấy quá mức 😢 mình ngày nào cũng an ủi muốn bạn cố lên trong cuộc sống lúc đó 2 bọn mình rất thân đi đâu cũng có nhau vì mình sợ bạn mình buồn tối nào cũng xin mẹ qa nhà b ấy cho bn mình bớt cô đơn tâm sự chia sẻ xong vào 1 ngày cậu ấy ko còn muốn chơi với mình đi chơi riêng với nhóm bạn khác nổi hơn mình chụp hình đăng ảnh với những ng bạn đó mình khá buồn vì 1 câu rủ đi chơi cũng ko có mình đi cùng nữa và từ đó mình với b ấy k còn vui đùa như trc đi học thì lơ nhau nhiều khi mình ra nhà vs hút thuốc mình đi sau b ấy nhưng b ấy cố tình khoác vai những đứa khác và lơ mình đi mình rất buồn mình đã cố ko nghĩ đến nghĩ đến lòng lại cứ nhói Buồn và suy rất nhiều
Video này thực sự đã chạm đến trái tim mình. Bạn đã truyền tải những thông điệp về lòng dũng cảm và sự hy sinh trong cuộc sống một cách rất chân thật, khiến mình cảm thấy vô cùng xúc động. Đây là một video mang đầy giá trị nhân văn mà ai cũng nên xem để suy ngẫm và trân trọng hơn những gì mình có.
Clip này thực sự đã chạm đến trái tim mình. Bạn đã truyền tải những cảm xúc về tình yêu, lòng kiên nhẫn và sự bao dung một cách rất chân thành và tinh tế. Đây thực sự là một video có giá trị nhân văn cao mà mình tin rằng ai cũng nên xem để suy ngẫm về cuộc sống và cách đối xử với nhau.
Mình cũng từng có một nhóm bạn , chúng mình chỉ chơi với nhau được một khoảng thời gian ngắn nhưng đủ để hiểu nhau , mình khi ở bên họ luôn đc thoải mái, vui vẻ, đc hạnh phúc. Nhưng giờ đây vì một số hiểu lầm ko đáng có của các bạn với nhau mà chỉ còn mình và cô bạn thân nhất là còn chơi . Dù giờ đây chỉ còn 2 đứa , dù chúng mình lâu lâu cũng nhớ CNDT nhưng biết nó đã là kỉ niệm, là hồi ức ko thể quay lại. Nhiều lúc hai đứa ngồi ko nhìn nhóm bạn khác chơi với nhau lại thốt ra câu " t lại nhớ CNDT rồi m ạ " nhưng chẳng làm đc gì cả , dù gì thì cũng cảm ơn vì các cậu đã đến và cho chúng mình một khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tuổi học trò.
Cuối cùng thì, những cảm xúc của t, là dành cho m của khi trước và những kỉ niệm của 2 đứa thôi. Giờ đây, m khác, t khác, và t cảm thấy vô cùng xa lạ với m. M à, t mong m sẽ vui vẻ và khỏe mạnh, chỉ thế thôi. Gửi lời chúc mừng sinh nhật sớm tới m nhé!
Đây thực sự là một video đầy cảm hứng, giúp mình có cái nhìn tích cực hơn về cuộc sống. Bạn đã rất khéo léo trong việc lồng ghép những thông điệp ý nghĩa về sự đồng cảm, lòng biết ơn và tình yêu thương, giúp người xem cảm nhận sâu sắc hơn về những giá trị mà chúng ta cần trân trọng.
chơi thân với nhau phải hơn 10 năm, đến cuối cùng cũng chỉ vì những điều nhỏ nhặt mà suy nghĩ xấu về nhau, không nói chuyện và rồi chấm dứt một tình bạn không có lấy một lời nói. Nhưng thoát ra rồi mình mới biết chỉ là đó giờ mình quá nhẫn nhịn, mình không tự tin vào bản thân mình nên dễ bị chèn ép, họ luôn nghĩ mình ngu ngốc và sẵn sàng nghe theo lời họ. Tự thoát ra mới biết rằng mình đã chơi trong sự toxic vô bờ bến đó được 10 năm, đánh đổi một thời gian dài để tự thấy rằng có những thứ mình không thể nắm lấy mãi mãi, có những thứ dù tới muộn nhưng bù đắp lại rất nhiều cho những thứ đã qua. Mình tự tin hơn, mình biết tự bảo vệ bản thân và biết mạnh mẽ hơn cũng là nhờ họ. Dù bản thân bị ám ảnh với việc bị chèn ép nhiều tới mức khóc không thành tiếng nhưng khóc chỉ được 2 đêm rồi lại sống như bth, dù sao mình cũng phải sống cuộc sống của mình, bạn thân rồi cũng thành từng thân thôi :(((
đồng cảm với bạn quá. Mình có lẽ cũng đang ở trong trường hợp tương tự, nhưng chưa thể thoát khỏi nó.... :((((
Mình kết thúc tình bạn 11 năm cũng tương tự.
Tự dưng 1 đêm khó ngủ, tôi mò vào fb xem lại tất cả ảnh của mình rồi tôi nhận ra mình đã mất đi nhiều thứ, từ ảnh chụp nhóm với cái gọi là bạn thân, rồi h đây hầu như chỉ share lại những bài của các trang khác chỉ để thấy rằng mình vẫn ổn khi 1 mình.
Đây là vid mà mình cần nhất để ổn định cảm xúc và nhìn lại tình bạn đẹp ấy. Dù sao cậu vẫn mãi là the best trong lòng tớ, là kỉ niệm đẹp tớ không bh quên❤❤❤❤❤
tớ cũng từng có bạn thân nhưng bây giờ ko chơi cùng nữa. Tuy không đi cùng 1 chặng đường nữa nhưng mình vẫn luôn tôn trọng cậu ấy. Nếu được chọn chơi lại với nhau thì tớ nghĩ tớ sẽ không chơi lại mà dù có chơi lại tớ nghĩ chúng tớ sẽ không thể nào thân được như trước nữa.
tình bạn đó có vẻ chưa đủ thân thiết rồi bạn ơi
"bạn từng thân" nghe nhẹ nhàng nhưng lại rất đau, tớ cx vừa trải qua cảm giác đấy. nói sao ta nó thật sự khó nói lắm như có thứ j ngăn lại. trong 1 nhóm bạn 3 ng ,mà 2 ng thân nhau riêng bản thân lạc loài thật sự đau. đau hơn là với những đứa ovthk như tớ thì nó đáng sợ. Dẫu biết không sớm thì muộn cx phải trải qua nhưngko ngờ nó nhanh v, cảm giác bất lực hụt hẫng đôi chút ghen tị với người khác nó nghẹn đến rơi nước mắt. h đây vs tớ thân với 1 ai đó thật sự rất khó, khó mở lòng để chấp nhận thêm 1 ai đó,tuy đc mn quý nhưng vs tớ tình bạn thân thiêng liêng nhưng cx rất rất đau.Mong rằng sau này chúng ta đừng gặp lại nhau nữa,hãy lướt qua nhau 1 cách nhẹ nhàng, quên hết tất cả kỷ niệm cũ sẽ giúp mỗi ng đủ mạnh mẽ , can đảm bước tiếp. tạm biệt 7 năm
Bạn ấy đã từng là chỗ dựa tinh thần của tớ, mỗi lần mệt mỏi cậu ấy luôn hỏi han quan tâm và mình đã thật sự dựa vào. Mình hi vọng cậu ấy hạnh phúc luôn mong mỏi cậu ấy vượt qua mọi khó khăn khiến cậu gục ngã, nhưng mình k ngờ cậu ấy chọn cách kết thúc tình bạn khiến tớ rất buồn( tớ chưa từng suy nghĩ sẽ chen vào mối quan hệ iu đương của cậu, thật tâm tớ mong cậu hạnh phúc cầu chúc cho tình iu của 2 cậu) nhưng mà 2 cậu chọn cách đỗ lỗi cho tớ, đau buồn thay mất đi một người bạn cũng là mất đi những kĩ niệm vui vẻ, chúng ta đều khác rồi cậu đừng mãi trách người khác nữa nhé, tớ đau mãi vì k thể nghĩ được con người thật của cậu là vậy thật xa lạ.
Tớ cũng có 1 người bạn từng thân
Bạn ấy nhỏ hơn tớ 1 tuổi
Chỉ vì 1 vài chuyện xích mích ,chẳng phải lỗi của bạn nhưng tớ vẫn giận , tớ trốn tránh , không rep tin nhắn của bạn ,và rồi tớ chủ động cắt đứt liên lạc
Đầu năm 11 , tớ gặp lại bạn , tưởng sẽ không trò chuyện , nhưng bạn lại bắt chuyện với tớ . Tớ vui lắm , tớ vẫn mãi xem bạn là người bạn thân của tớ
Nhưng chúng tớ không thể thân như trước nữa , chỉ là khi gặp nhau sẽ nhìn nhau cười thay lời chào rồi cũng bước đi
Hè lớp 12 , tớ nghe tin bạn tự tử.
Tớ thật sự rất sốc , rất ân hận , muốn gửi lời xin lỗi thì cũng đã quá muộn
Dù sao thì cảm ơn bạn đã là 1 phần trong thanh xuân của tớ và xin lỗi vì tất cả . Hy vọng ở một cuộc đời khác , cta sẽ lại gặp nhau
series của cậu làm tớ nhớ đến tiệm tạp hóa namiya
Mình từng nghĩ là họ cũng coi trọng mình, mình hết lòng với họ. Nhưng cuối cùng mình nhận ra: họ nhân danh tình bạn, nhân danh sự ưu ái của mình mà không trân trọng mình, lợi dụng mình, không xem trọng cảm xúc của mình, đối xử không tốt với mình.
nghe xong chợt nhận ra mình chẳng có nổi một" người bạn thân" nào
Cứ mỗi lần nghĩ tới sẽ kết thúc một mối quan hệ thân thiết với đứa bạn thân của mình thì lại thấy đau, nhiều lúc cứ cọc rồi nóng giận với nó thế chứ khi suy nghĩ lại vẫn thấy giằn vặt lắm, mình thì cứ sợ một ngày cả hai đứa không còn chơi với nhau nữa, không phải là mình không tìm được bạn mới mà vì mình với nó đã chơi với nhau 4 năm rồi, đã là "Bạn thân" thì bỏ đâu dễ, nó thì cứ bảo sẽ vẫn chơi với nhau, nhưng mà mình cũng biết là nó nói thế thôi.Cấp 3, lúc ấy nó lớp khác mình lớp khác thì cũng sẽ bắt đầu xa nhau, cứ dần dà không có chuyện chung để kể , không có điểm gì chung để nói nữa thì không cần một lời tạm biệt nào mà cứ thế dần chia xa thôi. Nhưng mà trong cuộc đời mỗi người người, đều có những người đã tới và đi, thật tuyệt vời với những kỉ niệm ở bên cậu,và có lẽ phải cảm ơn vì đã ở bên và dành cho mình những hình ảnh đẹp đẽ nhất thời học sinh.
c2 mà thân lên c3 k thân nx thì tình bn ấy mk nghĩ vẫn có vẻ chưa đủ thân lắm rồi b
bạn thân là 1 cái j đó quá mỹ miều với tôi, tôi cx từng có vài người bạn thân ,mik hết lòng với người ta mà người ta lại đâm sau lưng ....
Đúng roi đấy 😢
Từ trước đến nay chỉ có ba thứ làm tớ khóc
Một là lời mắng mỏ, chỉ trích của gia đình
Hai là những tình huống đau thương trong mỗi câu truyện
Và thứ ba là khi tớ nhận ra...cậu và tớ đã ko còn là bạn thân nữa. Tớ đã bật khóc ngay trên đường đi học về, đau lòng khi người cậu đi bên cạnh và cười đùa ko còn là tớ. Tớ cũng vui khi ko chơi với tớ cậu tỏa sáng, trở nên rực rỡ hơn nhiều... xin lỗi nhé, tớ chưa quên cậu đc
Chúc cậu sẽ sống thật hạnh phúc , bình yên và xin hãy tha thứ cho lỗi lầm thời ngây dại của mình💕
Người bạn tớ yêu thương, quý trọng nó nhất lại vì một người cậu thích mà nói tớ vì tớ thân cậu ấy hợn cậu. tại sao lại vậy? cậu chính là người đã cứu tớ khỏi vũng lầy của sự tuyệt vọng chứ. tớ cũng cảm ơn cậu đã cùng tớ vượt qua khoảng thời gian ấy nhưng cũng tạm biệt vì bạn đã tự tay đá mình ra khỏi cuộc sống của cậu
gửi trucks,
1,2tháng nữa là tròn 2năm kể từ lúc t với m không còn xuất hiện trong cuộc sống của nhau. Không biết phải nói gì nữa, tự nhiên trong khoảng khắc một mình ở hiện tại, t lại nghĩ tới m. M là một đứa bạn tốt mà t nghĩ, t thật may mắn khi quen biết được m. Thời điểm t nghĩ là bản thân bất hạnh lắm rồi, thì m ở đó với t, mặc dù nỗi đau và cuộc sống của m kinh khủng hơn gấp trăm lân so với nhũng gì t trải qua lúc đó, nhưng m vẫn chọn nghe t khóc than về cuộc đời t. Mqh của tụi mình kết thúc là cái t luôn biết trước được, và t chấp nhận điều đó với một cái buông vai nhẹ nhõm. Chúng ta trải qua nhiều điều cùng nhau, nhưng khi đoạn đường rẽ nhánh thì phải tạm biệt thôi. Lời cảm ơn không bao giờ được nghe thấy này, t muốn gửi tới mày. Hãy cố gắng lên nhé, hãy thoát khỏi căn nhà đày đau khổ đó, sống cuộc sống mày luôn khao khát, và đừng nghĩ đến chuyện rời đi, ít nhất là vì t nhé. Mặc dù hiện tại cta là người xa lạ, song t luôn mong điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mày
from bơ
Cũng có cô bạn, hai đứa thân nhau từ lớp 1 đến khi lên cấp 2. Lớp 6 xếp lớp, 2 đứa bị tách và rồi từ đó ít liên lạc, tương tác với nhau. Môi trường cấp 2 cũng dần thay đổi 2 đứa. Cô bạn kia của mình có 1 cách sống khác, sở thích khác, mối quan tâm và yêu thích khác,... nhiều thứ khác đủ để khiến mình cảm thấy như 2 bên gần như không còn 1 mối liên kết chung. Điểm gắn kết còn lại là cảm giác thân thuộc giữ 2 bên sau năm tháng tình bạn. Chúng tớ vẫn gọi nhau hai chữ thân thiết nhưng không rõ còn đủ thân thiết không. Cảm giác xa vời ngày càng tăng khi mình nhận ra có những người đồng hành với cậu ấy xa hơn mình. Mình vui vì cậu ấy có thể mở lòng nhiều hơn chỉ là sự lạc lõng lại khiến mình tổn thương. Sự lạc lõng nhiều đến nỗi mình đã nghĩ hình bóng nhạt nhòa của mình không còn làm bận tâm tới cô bạn ấy, mình đi rồi sẽ có người khác lấp vào.
Vào mấy tháng trước tớ đã vào đây nghe để dành vài phút để niệm về tình bạn thân " cũ " của tớ. Sau đó tớ đã dám nối lại đoạn tình bạn ấy tớ cứ tưởng mọi thứ sẽ mãi tốt đẹp như thế, nhưng giờ đây một lần nữa tớ đã phải vào đây để khóc vì tình bạn ấy....
mấy nay vài người bạn bè tớ cũng ko còn kết nối được nữa, tớ cx rất buồn nhưng có bạn đã cổ vũ mình cố lên🥰💗
p/s: podcast của VSTN hay lắmm, tớ nghiềnn video của các cậu lắm
Một tình bạn kéo dài 12 năm nhưng vì một chuyện nhỏ mà nó đã kết thúc mãi mãi ,sau tất cả chúng ta chỉ gọi nhau bằng 3 chữ “BẠN THÂN CŨ “ 🙂❤🩹
Em có 1 người bạn thân rất rất tuyệt vời, tình bạn ấy đối em là bạn tri kỉ tuy chỉ có 5 năm. Lúc em buồn lúc vui điều có bạn ấy, có những lúc em giận bạn ấy vô cớ cơ mà bạn ấy là người dỗ dành em dù em mới là sai, cậu ấy là người đầu tiên em khóc trước mặt mà không phải là ba mẹ em. Vì mẹ cậu ấy ly hôn cậu ấy đi theo mẹ nên tình bạn của em chấm dứt, cậu ấy đi theo mẹ rất đúng. Em lụy bạn ấy tận 4 năm cơ lâu lâu lại nhớ cậu ấy lại khóc, nhớ dáng vẻ mũm mĩm của cậu ấy, cậu ấy với làng da ngăm vì em và cậu ấy đi chơi toàn chạy ra nắng, lúc nào 2 đứa em cũng dính nhau, bây giờ em vẫn nhớ họ và tên của cậu ấy cho dù là đã 5 năm rồi, khi em nghe ai nhắc về 2 chữ bạn thân thì em sẽ luôn luôn nhớ cậu ấy, vì cậu ấy là 1 bạn tri kỉ ngàn năm em mới gặp được và được quen biết cậu ấy cơ. Lúc cậu ấy đi em đang giận cậu ấy, em cứ tưởng là cậu ấy chỉ đi theo mẹ chơi rồi sẽ về ai ngờ là ba mẹ cậu ly hôn cơ chứ, phải chi lúc đó em xin số điện thoại để gọi điện lẫn nhau tại lúc đó em mới học lớp 5 còn ngu ngốc và ngây thơ. Em mong là em có thể gặp lại cậu ấy đúng không bạn thân Kim Yến à, mà không biết đã 5 năm rồi cậu ấy có nhớ em không 😢
Cảm ơn bạn nghe xong lá thư giờ tôi mới hiểu ko phải vì cố chấp mà vì ko được nghe lời tâm sự giãi bày tâm tư tình cảm của bạn nên ko mở lòng bởi vì trái tim đã khép kín sợ bị tổn thương
"những thứ đã qua, hãy coi đó là kỷ niệm, chứ đừng trở thành chấp niệm" nói thì dễ, làm khó quá🙂
không biết từ bao giờ mình đã luôn suy nghĩ sẽ không bao giờ có cơ hội thoải mái lại với người được gọi là bạn từng thân, dù tâm huyết với tình bạn ấy bao nhiêu thì không thể cố chấp níu kéo khi cả hai bắt đầu có khoảng cách, họ có bạn mới, vẫn nhớ tới mình, vẫn trò chuyện vui vẻ và giới thiệu bạn của họ với mình, nhưng trong các cuộc trò chuyện mình chẳng hiểu họ nói gì, có những lúc đi chung, mình chỉ biết cầm chặt đt, lâu lâu lại mở lên như ktra gì đó vì mình không muốn ai thấy vẻ lạc lõng của bản thân. Cậu ấy vẫn nhớ tới mình còn ở đó và lâu lâu bắt chuyện nhưng vẫn không thể xua đi cảm giác cô dơn của mình đc. mình không muốn tách biệt với mọi người, nhưng mỗi lần ở cùng họ mình lại cảm thấy mệt mỏi lắm, nhưng cậu ấy là bạn từng thân nên mình cứ bám víu vào lí do đó để cố gắng duy trì tình bạn này. đôi khi mình lại muốn tự cười vào mặt vì đx khiến bản thân quen với việc luôn có các bạn vây quanh, mình chưa từng là kẻ thiếu bạn, thậm chí còn tự nguyện chơi cùng các bạn đang tự "cô lập" mình, vậy mà bây giờ chính mình lại trở thành người lạc lõng giữa tình bạn của bản thân
đôi khi những người"bạn" đã cũ nên mới thay đổi,cũng như tôi....tôi bị phản bội bởi ng tôi chơi thân nhất.tôi tìm được sự an ủi,sự thoải mái bên những người bạn mới,có thể lúc đầu bạn sẽ rất buồn,có khi là khóc nhưng một thời gian bạn sẽ giần quen với những người bạn mới và quên đi những người bạn cũ,tớ thành thật xinloi cậu rất nhiều H ạ
nghe bức thư chưa gửi sao lại giống mình thế, mình vẫn nhớ người ta nhưng chẳng biết người ta có nhớ mình ko, chắc là ko nhỉ vì cậu là người tránh xa tớ trc mà, cậu tìm được người có thể chia sẻ khác r, tớ buồn nhưng cũng đã chấp nhận rồi, tạm biệt nhé tình bạn đẹp hơn 10 năm ấy. Có những lần bọn tớ tình cờ gặp, tớ vẫn cười thật tươi hỏi thăm cậu, vì tớ khác r tớ ko quên nhưng cũng ko dai dứt trong lòng nữa, tớ bình thản chấp nhận sự xa cách của cậu bằng nụ cười...☺️
Mình đã có tình bạn đẹp đấy các cậu ơi, ít nhất trong lòng tớ người đó rất tốt, rất giỏi, rất xinh đẹp!!!!🥰
Tớ và cậu đã cùng trải nghiệm cuộc sống của thời học sinh. tớ không biết tương lai tớ với cậu có còn như hôm nay khộn nhưng tớ mong nhưng điều tốt đẹp nhất sẽ đến cùng cậu và tớ❤
Mình từng có 1 ng bạn lên đến 10 năm . Tụi mình đã từng chơi với nhau từ lúc mình mới 5 tuổi
Vào thời điểm đó , mình mới chuyến nhà đến sống ở khu đó , mình là một ng nhúc nhát và trầm tính dường như ở khu trc hay khu này mình chẳng có nỗi một ng bạn . Mình đã từng nghĩ sẽ ko có ai chịu chơi mình đâu nhưng mình đã sai . Khác với mình cậu ấy rất lanh lợi lại còn hài hước nx , từ lúc mình đến sống ở chỗ đó lúc nào cậu cũng rủ mình đi chơi . Dần dần , một đứa trẻ mới 5 t đã chấp nhận ng bạn này , mình và cậu ấy đã đi chung với nhau từ lúc vui vẻ đến lúc khó khăn tuy có những giận hờn vô cứ cũng từ có những lần cãi vã đầy mùi thước súng nhưng bọn mình vững chơi với nhau , bọn mình vững cứ như vậy . Mình nhớ lúc mình đc giải thưởng cậu ấy cũng sẽ vui thay cho mình , khi bố mẹ mình ly hôn cậu là ng duy nhất an ủi mình và luôn bảo vệ mình ( một đứa nhút nhát ) nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi mẹ mình quyết định chuyển đi . Do bố mẹ mình chia tay nên quyền nuôi con thuộc về mẹ mình , mẹ mình quyết định chuyến đi , trc khi đi tụi mình đã hứa sẽ luôn là những ng bạn thân . Mình chuyển đến một nơi khác sống , mọi thứ cứ như bắt đầu lại vào ngày hôm ấy ( cái ngày tụi mình bắt đầu gặp mặt ) vì chuyển nhà nên mình cx chuyển trường luôn , mình ko học cùng bạn ấy nx .Tuy ở xa nhau nhưng bn ấy vững luôn đến thăm mình nhưng tụi cũng ko thể nào tránh đc sự nhạt dần của tình cảm, bọn mình từ rất thân nhau đến mức dường như mỗi ngày đều nhắn tin nhưng bây h bọn mình chỉ nhắn tin cho khi nào cần thiết và nó cứ nhạt dần , cho đến khi việc nhắn tin cx không cần thiết nx và những cuộc gặp mặt đầy tiếng cười cx ít dần . Cho đến một ngày mình xem đc chiếc story từ Facebook của ng bạn đã từ thân kia đăng lên một video bn ấy nô đùa với một bạn khác và từ lúc ấy mình đã nhận ra tụi mình hết thân r , tụi mình đã hết thân đến mức kể hết bí mật cho nhau nghe , hết nhắn tin cho nhau suốt cả đêm, mất đi những lần lén đi chơi với nhau vào buổi trưa , dường như mọi thứ đã kết thúc
Tuy bọn mình vững nói chuyện với nhau nhưng cx ko còn nhưng ngày xưa nữa mọi thứ chỉ còn là đã từ mà thôi
Chưa bao h mình nói từ đã từng mà nghẹn lại đến như thế này😢
bn năm nay bao nhiêu tuổi r
đây là podcast đầu tiên mình nghe hết từ đầu đến cuối ^^
tớ từng có 1 người bạn, tớ gọi là bạn thân. rất hiếm có, vì tớ vốn là 1 người vô cùng tự ti, đến nỗi có những người tớ dù muốn cũng không dám nhận là bạn. ấy vậy mà, tớ với cậu ấy, hài hoà, thoải mái, an toàn, gọi nhau là bạn thân. cậu ấy là người chủ động đến gần tớ, không phải vì tớ đặc biệt, mà vì đó vốn là tính cách của cậu ấy. đây là điều mà về sau và đến cuối cùng tớ mới nhận ra.
tơ là ng vô cùng thân thiện ai cx lm bn mà khi nghe postcast liền nhớ 1 bài khiến tớ ko chơi thân vớ ai nx bài học mà tớ vô cùng đau cảm giác tình bn 3 ng tht đáng sợ,tớ đến trc cx đi trc.tớ đã chơi thân với cạu ý hơn 5 năm dến năm t6 có 1 bn khác gia nhập nhưng chỉ sau vài tháng tớ nhận ra mình là một đồ dư thừa họ cái ng mà tớ coi như cj e trong nhà đã đặt điều nói xấu tớ khi nói chuỵen khích dểu đăt biệt danh cho tớ ẩn ý khá là sâu sa mãi giờ mình mói hiểu đc nhũng lời đó,họ lơi dụng tớ để chép bài tớ.. mà tớ lại nghĩ tình bạn và tớ cũng cố chơi thân thêm1 năm nx, mà thôi tớ cũng kệ để chuyện đó qua đi thuận theo tự nhiên giờ đây t vẫn găpj lại nói chuyện như thường chỉ lài tớ ko thể lm bb như trc mà chỉ có thể trò chuyện như ng xa lạ
BL CỦA TỚ HƠI DÀI MONG CÁC CẬU THONG CẢM, CẢM ƠN ĐÃ ĐỌC Ạ!
Tớ vừa mới mất đi một người bạn thân! Và khi nghe những lời này mình không thể nào ngừng khóc, mình muốn một nào đó chúng ta sẽ lại là bạn thân, Hằng nhé!
Gửi Anii, người bạn thân nhất của mình.
mò lại những tin nhắn cũ, mình lại nhớ tới những giây phút còn gặp cậu.
Khoảng cách địa lý thật đáng sợ, có lẽ đó là lý do lớn mà khiến mình và cậu không còn thân như trước nữa. Hai đứa không nói với nhau câu như ''đừng chơi với nhau nữa'' nhưng vốn dĩ, mình đã cảm thấy tình bạn này không còn thân nữa. Tin nhắn thưa dần đi, rồi chả còn nữa, mình lướt mới thấy tin nhắn cuối cùng chúng ta cười đùa cùng nhau là trước khi cậu chuyển đi, lại là do khoảng cách địa lý. Mình nhớ cậu lắm, người bạn thân đầu tiên của mình, cậu đã khiến mình không còn là đứa rụt rè, nhút nhát như trước mà trở thành một cô bé cởi mở hơn, phóng khoáng hơn. Mình mong một điều, sau này chúng ta sẽ gặp lại nhau, mong rằng ta vẫn sẽ làm bạn với nhau. Mình vẫn sẽ gửi tin nhắn cho cậu biết là mình nhớ cậu, mình vẫn sẽ gửi tin nhắn chúc mừng khi có lễ hội, mình sẽ chúc mừng sinh nhật cậu hằng năm, mong rằng cậu sẽ trả lời mình, mong rằng cậu sẽ đáp lại và tiếp tục thân với mình. Mình muốn cậu biết, sẽ chẳng có ai thay thế vị trí của cậu trong lòng mình, cậu là người bạn thân nhất. Mình chỉ hy vọng, ta sẽ tái ngộ khi cả hai đủ trưởng thành, nơi có những bông hoa rực rỡ tượng trưng cho tình bạn đẹp đẽ của chúng ta. Cảm ơn vì đã gặp mình, vì đã làm bạn với mình.
Gửi tới 2 người bạn 7 năm của mình, mình hong còn giận 2 bạn nữa chỉ mong 2 bạn sẽ thay đổi bỡi chuyện từng qua đã làm mình rất thất vọng về 2 người nhưng mà quy cho cùng mình cũng chỉ muốn điều tốt nhất cho người bạn mình chân quý, mong 2 bạn trên đường đời phía trước sẽ luôn cố gắng phấn đấu thì cuộc sống các bạn, cái danh dự là cái quý giá của con người nên là mong 2 bạn sẽ giữ được nó, gửi hai chị em sinh đôi TSP, TSP!
Tôi đã từng có một người bạn thân đó là... chị tôi, dù không cùng cha mẹ nhưng cùng huyết thống. Từ khi còn nhỏ người chị ấy được mẹ xinh ra rồi không chăm sóc, nuôi nấng , đưa về cho nhà nội nuôi dưỡng. Người chị ấy lúc nhỏ rất hiền hòa rất vui vẻ, hồn nhiên, mình lúc đó cũng không có lấy một người bạn chỉ có duy nhất một người chị ấy chơi cùng mình, lúc ấy rất vui vẻ hạnh phúc nhưng rồi người chị ấy dần lớn lên và về ở với mẹ. Chỉ còn một mình mình cô đơn vì không còn ai chơi cùng, mình lớn lên với cũng chẳng có tuổi thơ gì hạnh phúc cả chỉ toàn là sống trong đau khổ nước mắt.... Không hiểu sao lúc ấy cho đến nhiều năm sau mình vẫn luôn yêu quý người chị ấy dù cũng có nhiều điều bất hòa nhưng mỗi khi người chị ấy về nội chơi thì trong lòng mình rất vui và nhộn nhịp, mình cũng không muốn nhắc đến người chị ấy nữa nhưng cứ vu vơ lại nhớ lại mà họ thì có lẽ đã quên từ lâu. Người chị ấy bây giờ đã khác xưa quá nhiều, không còn là chị mà tôi nhìn thấy lúc xưa.. họ bây giờ ăn chơi, trai gái kể cả mẹ của họ có la rầy nhưng vô ích. Tôi đã từng tin tưởng và yêu thương chị ấy và... cũng từng xem người đó là bạn thân.
Này! Mách thật, thật không tin được. Bạn bè không phải lúc nào cũng đứng về phía mình. Nhưng hãy tin rằng nhà tắm cũng chỉ là nơi để tắm còn những người mà ta yêu thương thì không thể nào thay thế. Hãy mở rộng tư duy, sống ở hiện tại: việc gì rồi cũng sẽ là việc, tốt hay xấu, muốn hay không muốn thì thời gian vẫn cứ trôi qua. Búa kéo bao ra cái gì còn chưa biết / Thanh xuân trôi qua sống sao cho không hối tiếc. Chỉ là trò chơi giữa được và mất thôi bro. Nào đến đây và để yên cho tôi tận hưởng!
Tớ đang có một người bạn thân.Tớ không biết sau này có thể duy trì mqh này lâu dài không nhưng tớ luôn trân trọng những khoảng khắc trong hiện tại.Từ l6 đến l8 tớ gần như không chơi với bất kìa ai mặc dù tớ luôn thể hiện mình là con người hòa đồng có thể nói chuyện được với tất cả mn.Nhưng tớ nhận ra rằng chẳng có ai hiểu được tớ như cậu ấy ,cũng chẳng ai khiến tớ có thể thoải mái tâm sự nhiều như vậy.Tớ là LGBT - đó là bí mật mà tớ luôn dấu kín,tớ cố gắng trở nên mạnh mẽ như những người con trai khác(nhưng nó có vẻ ko hiệu quả lắm) tớ chưa nói với bạn thân tớ về chuyện này nhưng tớ tin nếu một ngày nào đó tớ dũng cảm thừa nhận thì cậu ấy cũng sẽ chấp nhận dễ dàng mà thôi.Cậu là người mang lại ánh sáng cho cuộc đời tớ,kéo tớ ra khỏi bóng tối giúp tớ cởi mở và thật sự"sống" nhiều hơn.Tớ yêu cậu nhưng theo kiểu bạn thân."Chẳng biết sau này hai ta có lạc mất nhau ở khoảng trời nào không nhưng ngay giây phút hiện tại hãy cứ sống hết mình,trân trọng,cùng nhau vun vén một tình bạn đẹp nhiều nhất có thể,bạn nhé!"
Cậu ấy là ng đã giúp mik rất nhiều và cậu ấy cx làm cho mik rất vui vẻ, chúng mik nói chuyện vs nhau rất vui, nhưng rồi sau này khi lên một ngôi trường khác, tớ và cậu ấy đã bị tách lớp, tớ ít nói chuyện vs cậu ấy và cậu ấy cx ko còn nói chuyện vs mik nữa, 2 ng bọn tớ cx đã có những ng bạn mới rồi😊
thật sự tớ cảm thấy may mắn khi bao mối quan hệ bạn bè xung quanh tớ đều không bằng cậu ấy. cậu ấy chẳng phải gọi là bạn bè mà là tri kỉ thì đúng hơn
Hi vọng tớ sẽ ko quên các cậu, dù h đả ko còn liên lạc gì v nhau.Tớ nhớ lắm! Khoảng thời gian đó,h thì ko quai lại đc. Mỗi ng 1 lối, tớ cố níu liên lạc nhưng chẳng thể. Thôi thì cảm ơn nha!! những ng bạn "từng thân". Cho tớ kỉ niệm mà khi tớ nhớ lại là ng năm c3 tuyệt đẹp.
Cảm ơn vì cho tớ là 1 phần kí ức đẹp của các cậu!!!!
mình bất giác nhớ đến bạn thân mình, nó lúc nào cũng vùi đầu vào bài vở, chẳng có thời gian nhắn tin với mình, hai đứa cách nhau 10km, bận trường lớp, bận cuộc sống riêng, mình cũng chỉ có thể gặp nó khi nó lên chơi với ny nó. mình chưa bao h muốn xen vào cuộc sống của nó cả, nhưng mình cảm thấy cô đơn và ganh tị với ny nó, được ở gần, được yêu thương nó, mình sợ mình làm phiền nó vì có quá nhiều vụng vỡ trong lòng mà phải dấu đi. Mình cũng có một nhóm bạn chơi thân, nhưng có lẽ mình không thể bắt được sóng cùng chúng nó, chỉ có thể nghe những câu truyện chúng nó kể với nhau mà mình hoàn toàn chẳng biết gì, cứ bám theo chúng nó, có lẽ mình sợ cô đơn, có lẽ mình sợ bỏ rơi chăng, mình cx muốn được vô tư như đứa nói nhiều nhất nhóm, muốn chúng nó trêu trọc mình cũng được, mình sợ một ngày chẳng còn ai bên cạnh, mình ghét cái chứng overthinking của mình, mình ghét chứng rối loạn lo âu luôn bám theo tâm trí, mình sợ mình làm phiền họ, đôi khi ghét luôn cả trái tim quá nhạy cảm kia. Nhưng dù thế nào mình vẫn học cách yêu thương chúng, học cách sống với chúng bởi chúng là một phần của mình. Mình vẫn có niềm tin mình sẽ không mất họ, có lẽ do mình quá phai nhạt thôi
Same😊
mình cx có bản thân nhm tính mình rất kì càng thân càng thoải mái càng cọc cằn khó chịu ,những hành động thực sự quá đáng nhm đối mặt vs nó mình lại buột miệng nói ra ,thaan thiết dần mất,giờ nó ko còn chủ đọng vs mình nx,ko còn qua nhà đón ,ko còn rủ mình qua nhà ,giờ mất hết r mình lại lưu luyến điều đó,có lẹ kph 3 dãy nhà học là khoảng cách mà chính những lời nói vô cảm đó " m phiền vừa " " thôi đừng qua nhà t nx " thôi phiền lắm t ko sang đâu " giờ hối hận r nhưng họ cx có bb mới chỉ có mình lưu luyến họ chứ họ cx có ng bên cạnh r
12 năm bắt đầu chơi với nhau từ lúc đi mẫu giáo, cùng nhau trải qua vui buồn.Nhưng lúc nghỉ chơi với nhau thì tại sao tớ lại nhẹ nhõm nhỉ, tại sao tớ lại cảm thấy trở nên tốt hơn khi không chơi với cậu nhỉ.Đôi khi tớ cũng không biết tớ đúng hay sai nữa, nhưng tớ lại cảm thấy nhẹ nhõm, xin lỗi vì tớ tệ nhưng có lẽ chúng ta không cùng tần số với nhau nữa.Tớ khá đau lòng khi biết rằng cậu sử dụng tớ như một công cụ để tìm kiếm bạn mới, khá buồn khi trước khi chúng ta kết thúc mqh này tớ vẫn không nỡ, đôi lúc suy nghĩ bâng quơ tớ đã tiếc nhưng có lẽ chúng ta không hợp để chơi với nhau nữa. Tớ biết ơn vì đã cùng nhau đi qua những năm tháng đáng nhớ, cảm ơn vì đã bên tớ rất nhiều chuyện buồn.
" Bạn thân " mình từng coi cậu ấy là bạn thân nhưng cậu ấy chx bao giờ coi tớ là bạn thân . Mặc dù mình với cậu ấy biết nhau từ hồi bé , cũng chơi với nhau nhưng cũng ko chơi với nhau nhiều lắm . Sau này đi học mới bắt đầu chơi với nhau , ngày nào mình cũng rủ cậu ấy đi chơi nhưng khi mình hỏi cậu ấy có coi mình là bạn ko cậu ấy chỉ nói là " chỉ coi là bạn bình thường chứ ko thân " . Thật sự lúc đó mình ko biết nói gì hơn nx , chơi với nhau 7 năm nhưng nghe câu nói đó thật sự mình chỉ biết cười trừ. Lúc đó mình chỉ nghĩ là câu nói đùa nhưng sau khi vào cấp 2 mình mới biết câu nói đó là thật . Mình và cậu ấy vào cùng một lớp , dù mình và cậu ấy biết nhau từ trước cũng có nói chuyện nhưng tần suất ko nhiều . Cậu ấy nhờ mình chở đi học mỗi ngày mình cũng đồng ý nhưng đó chỉ là cậu ấy lợi dụng mình thôi. Vào những dịp sinh nhật mình luôn đăng ảnh chúc cậu ấy sinh nhật vui vẻ nhưng cậu ấy chx bao giờ làm thế với mình . Mà cậu ấy lại đi chúc một người khác chỉ mới quen được vài ngày . Mình lại hỏi cậu ấy một lần nx " cậu có coi mình là bạn ko" cậu ấy thẳng thừng nói là" chỉ là bạn bình thường ko thân hiểu chưa ko thì thôi khỏi phải bạn j nx" mình lại nói " hiểu mà' xong lần đó tụi mình ko chơi với nhau nx . Lúc đó mình đã chạy về nhà đóng của lại khóc , ko biết cậu ấy có hiểu cảm giác của tớ hay ko nữa
Mình từng chơi với 1 người bạn khoảng 4 năm, 2 đứa chơi rất thân, từ khi mình mới vào lớp 1, khi nhìn quanh lớp và va ánh mắt vào bạn, trái tim của mình như muốn định hình rằng "à! đây sẽ là người sẽ gắn bó với mình rất lâu đây.", mình lâu lâu cứ nhìn bạn, rồi dồn hết sự tự tin mà rủ bạn đi chơi thì lúc đó bạn đang còn ở trong một nhóm nên mình vẫn đợi mãi, đến năm lớp 3 mình chỉ có thể tìm những em lớp dưới để xin chơi cùng, đến năm lớp4, lớp5 thì bạn của cậu ấy chuyển trường thì lúc đó 2 đứa mới bắt đầu chơi với nhau, chơi lâu, mình cảm thấy rằng mọi quyết định của mình hầu như là phụ thuộc vào quyết định của bạn, mình rủ bạn đi chơi, đi mua đồ hay đi dạo, bạn không đồng ý thì mình cũng chỉ dời lịch để bữa sau cả 2 có thể cùng đi với nhau. nhưng chỉ cần bạn rủ cái là mình sẵn sàng sang nhà bạn để cùng bạn đi chơi, đôi lúc bạn cũng đồng ý sẽ đi chơi hay đi dạo với mình nếu cùng giúp bạn làm việc nhà, nên mấy phần công việc nhà bạn như quét nhà, rửa bát, phơi đồ, ... hầu như đã qua tay mình. nhưng mình không than vãn nhiều và không nói gì vì mình là người đồng ý với cậu, đôi lúc làm việc đến trời muộn, cậu phải ở nhà thì mình cũng chỉ cười rồi chào cậu và đi về. Mình lúc đó thấy bình thường lắm, những lâu dần thì mọi thứ mình làm cho cậu ấy cũng quen. Cậu ấy thường có thói quen ăn chậm vào buổi sáng, mình thì hay đến nhà cậu sớm mọi lúc để còn nói cậu ăn nhanh kể cả bữa sáng mình cũng bỏ mà đến kêu cậu đi học.Lên cấp 2 thì cả 2 đứa vẫn thân nhưng dần mình cảm thấy cậu ấy với mình không còn thân thiết như trước, càng cách xa, cho đến cuối năm lớp 8 thì mình nói lời kết thúc cho tình bạn, đó là buổi chiều của ngày ở cuối tháng 5. Mình trước đó từ tháng 2 đã cảm thấy chán nản và rất mệt mỏi trong mối quan hệ khi mình càng thay đổi phù hợp với bạn thì bạn càng lơ đi và làm nó càng khó khăn và truyệt vọng. Mình trong 3 tháng vẫn luôn nghĩ rằng "chắc đây chỉ là một giai đoạn ngắn thôi và mọi thứ sẽ quay lại như cũ thôi" Nhưng mình vẫn thấy nó quá là mệt mỏi và giả dối trong mối quan hệ khi mình cảm thấy rằng mình đã là người muốn rời đi trước. Sau khi kết thúc mối quan hệ, tôi thấy thoải mái hơn một chút nhưng mấy ngày sau đó mình lại nghĩ rằng mình nên xin lỗi cậu ấy và quay lại làm thân nhưng lí trí mình đã ngăn lại, nếu mìnhtiếp tục mối quan hệ này thì nó vẫn như thế, cứ 1 tháng tiếp theo thì mình vẫn còn phân vân và đôi lúc khóc rất nhiều trong mấy ngày liền, nhưng mình vẫn vững ý định là kết thúc. Mình đã thấy quá đủ cho mqh này, mình cảm thấy không thể mãi mãi nhận mọi lỗi sai về của mình mà ngỏ lời xin lỗi một lần nữa, cậu ấy và mình lâu lâu hay giận nhau lắm, nhưng chỉ có mình là mở lời xin lỗi và cậu chỉ chấp nhận. Cậu vẫn ở trong giấc mơ của mình cho đến hôm nay dù đã hơn 1 năm rồi, mình đôi lúc rất yếu lòng và không hiểu tại sao cứ chơi với cậu như muốn hút hết sức lực của mình vậy. Mình không hối hận, nhưng vẫn luôn mong cậu thử quay lại và giữ lấy tay mình. Tâm trí mình cứ cố xóa nhòa cậu đi nhưng càng muốn quên lại càng nhỡ cậu. Mình luôn muốn làm bạn với cậu nhưng cũng không muốn. 'Cậu vô tâm với tớ lắm! Tớ luôn muốn thu hút sự chú ý từ cậu mà sao cậu cứ luôn không bao giờ thấy vậy'-Mình đôi lúc muốn trách lắm nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ biết trách mình chứ trách ai bây giờ.
Cậu ở giấc mơ gần đây của tớ, trong lúc tớ đang hoảng loạn thì lời nói của cậu như muốn an ủi tớ, làm tớ khóc cả buổi sáng. Đó chắc chỉ là những lời duy nhất mà tớ mong muốn câu ngỏ lời với tớ dù chỉ một lần "Cậu có ổn không?"
Tuyệt đỉnh công phu!
mình đã từng có 1 tình bạn ba người,ba đứa bọn mình chơi với nhau trong 3 năm khoảng thời gian đầu mình và các bạn ấy rất thân với nhau chúng mình đã có những chuyến đi chơi,khám phá những điều mới lạ cùng với nhau, chúng mình đã từng ngồi lại kể cho nhau nghe những câu chuyện trên trời dưới đất và kết thúc nó bằng những tiếng cười thật to mặc dù cũng rất thân nhưng đôi lúc chúng mình vẫn có những cuộc cãi vã và sau đó là chiến tranh lạnh đến 3-4 ngày tuy nhiên sau đó khi suy nghĩ lại thì chúng mình thấy những lỗi lầm đó không đáng để có thể hủy hoại tình bạn này nên chúng mình đã tha thứ và chơi lại với nhau và cứ thế bọn mình cứ chơi với nhau hết ngày này qua tháng nọ đôi lúc mình đã từng muốn nói với cả thế giới rằng mình đang có những cô bạn thân tuyệt vời hơn ai hết, nhưng không mình đã lầm bởi gần đây mình nhận ra 2 bạn ấy bắt đầu chơi thân với nhau hơn,dần có những câu chuyện riêng của họ,đi học về cũng không còn chờ mình nữa và mình đã có cảm giác mình chính là người bị bỏ rơi,mình thật sự rất không hài lòng về điều ấy nên mình đã quyết định giận 2 bạn ấy trong im lặng mình chẳng muốn nói chuyện với họ nữa,cứ nghĩ là ít nhất thì 2 người đó sẽ nhận ra sự thay đổi của mình nhưng sự thật thì không phải như thế họ bắt đầu coi mình như người lạ,không còn đến bắt chuyện với mình rồi cứ coi như mình chưa từng thân thiết với họ và cuối cùng mình đã không chờ được nữa mình đã chủ động để bắt chuyện lại với họ nhưng rồi cuối cùng thứ mình nhận lại được là sự thờ ơ,vô cảm của họ lúc đó mình cảm thấy bản thân không được tôn trọng nên mình đã chọn cách tạm rời khỏi họ trong một thời gian.thế rồi hôm qua mình đã nhận được tin nhắn của họ đó là tin nhắn làm mình mong mỏi nhất lúc đó mình cứ nghĩ là họ nhắn xin lỗi mình nhưng rồi khi đọc tin nhắn tim mình đã hẫng đi 1 nhịp họ nói muốn kết thúc mối quan hệ này họ nói mình không hợp với họ nữa,rồi họ cảm thấy phát ngán khi chơi với mình,lúc đó mình gần như là tuyệt vọng mình không nghĩ là tình bạn này lại kết thúc sớm như thế mình nhớ lại những lời hứa mà họ đã hứa với mình để rồi giờ đây nó được gọi là "kỷ niệm" mình thật sự vẫn tiếc tình bạn ấy nếu ai đó hỏi rằng "m có muốn chơi lại với chúng nó nữa không?" thì câu trả lời luôn luôn là có,mình đang thấy nhớ các bạn ấy rất nhiều mình muốn được quay trở lại những ngày chúng mình thân với nhau và có lẽ mình vẫn chưa thể thực sự buông bỏ được tình bạn này!...
nếu có thể giá như mà tớ xem được video này sớm hơn dạo gần đây tớ đã làm người bạ tớ chân trọng không còn tin tưởng tớ nữa, tớ nhớ khoảng thời gian 2 đứa đi cùng nhau, ăn cùng nhau, học cùng nhau, cùng nhau đi học muộn, cùng nhau chia sẻ cảm xúc riêng, tớ nhớ khoảng thời gian ấy, là lúc tớ không biết buồn là gì. Nhưng hiện tại, tớ và cậu ấy đã kết thúc tình bạn ấy chỉ vì tớ buồn khi không có cậu ấy, tớ thắc mắc tại sao chúng tớ không còn vui vẻ, không còn kể cho nhau nghe chuyện gì đang xảy ra xung quanh nữa, tớ cảm giác đã làm phiền cậu ấy 1 thời gian dài vì những phàn nàn khi cậu ấy lạnh nhạt, không còn hay nhắn tin với tớ. Tớ nhận ra tớ đã khiến cậu ấy không thoải mái khi chơi với tớ, chúng tớ đã k nói chuyện vui vẻ cùng nhau nữa mà chỉ là những câu hỏi qua lại như 2 người lạ. Cùng với đó, khoảng thời gian bên cậu ấy tớ rất hạnh phúc, tớ chưa bao giờ có người bạn như vậy và tớ đã làm tổn thương các mqh khác vì sự lạnh nhạt thờ ơ của tớ. Cuối cùng tớ đã mất đi người bạn tớ luôn quan tâm, và rồi tớ lại đánh mất thêm một người bạn đã đồng hành cùng tớ suốt 5 năm. Tớ đã khóc rất nhiều khi đánh mất 2 người rất quan trọng trong cuộc đời tớ. Tớ cảm thấy có lỗi vì những gì mình đã và đang làm, hiện tại tớ cảm thấy rất buồn và khó chịu với việc tớ đã làm:(((
huhu cúi cùm VSTN đã ra video mới ròi chờ mãi luon ấy🥲
Ng bn thân đầu tiên , chs với nhau 9 năm , bị phản bội mấy lần vx tha thứ và tiếp tục chơi..lên cấp 3 t mới bt nó và t cùng thích 1 người , may mà khác trường chứ ko thì t cx không bt đối mặt như nào cho đúng...
Ng bn thân thứ 2 , chơi từ c2 , từng chung suy nghĩ bao nhiêu điều thì giờ cái j cũng khác...đứa thì đa cảm , đứa thì vô tâm , đứa suy nghĩ cho ngkh , trong các cuộc cãi vã luôn nhún nhường.. Đứa thì luôn cho là mình đúng , kbh nhận sai kể cả vc tổn thương ng còn lại cx ko chịu xin lỗi trc..Cái tôi cao-thứ gietchet 1 tình cảm đẹp.. Chỉ mới mấy ngày trở lại đây 2 đứa lại cãi nhau chỉ vì t ngủ quên và bỏ quên nó chờ 40' t tht sự bt lỗi của mình , xin lỗi và mong muốn sửa sai nhưng nó ko chấp nhận và giờ thì..ko bt tình bn này có thể tiếp tục đc nx hay ko😞
Từ cái ngày đầu tôi và cậu gặp nhau, cái năm "định mệnh" khi mới 6 tuổi ấy. Lần đầu cậu rủ tôi qua nhà cậu chơi, cũng biết bao lần tôi trốn đi chơi cùng đã tạo ra nhiều kỉ niệm đến thế. Câu chuyện tiếp tục đến tận "9 năm" cứ nghĩ mọi chuyện sẽ tiếp tục như thế nhưng... cậu thay đổi rồi. Cậu có những người bạn mới, cũng có những trải nghiệm mới của riêng mình mặc dù tôi biết khi đã không còn chung chí hướng nữa câu chuyện này sẽ kết thúc vào lúc nào đó thôi. Tôi cũng không thể ích kỷ được, dẫu sao cậu cũng sẽ có cuộc sống của riêng cậu... nên dù có kết thúc tình ban này thì sâu thẳm trong ký ức của tôi thì cậu mãi là người bạn tốt nhất.
_Tớ có người bạn từng thân , cậu ấy rất tốt , hài hước và luôn kể cho tớ nghe tất_
_cả mọi thứ mà cậu ấy trải qua. Lúc đó chúng tớ còn add zalo của nhau rồi trò_
_chuyện không thể nào thoải mái hơn , hệt như đang trút bầu tâm sự với một người_ _bạn cũ lâu ngày không gặp. Nhưng rồi một người bạn khác đã xin làm_ _quen và tham gia vào nhóm của chúng tớ_
_Trùng hợp thế nào khi cậu ấy học cùng tớ từ hồi cấp 1 đến tận cấp 2. Ban đầu , tớ_ _ngồi cùng bàn với người bạn từng thân kia , chỉ đến ngày tớ bị cô điều đi chỗ_ _khác ngồi... Ngồi ở một góc bàn cũng những người bạn xa lạ mà bản thân chưa_ _tiếp xúc lần nào , nhìn người bạn từng thân kia ngồi cùng với người khác , cậu ấy_ _đã khóc lúc tớ phải chuyển sang tổ khác vì chúng tớ ngồi cũng nhau khá lâu_
Nhưng , điều làm tớ buồn chính là bạn cùng bàn mới của bạn tớ là người bạn bọn tớ mới làm quen kia. Tớ không buồn vì cậu ấy ngồi cùng bạn tớ rồi dần thân với người ta hơn cả tớ , chỉ cảm thấy lạc lõng , lạ lẫm và trống rỗng đến khó hiểu.
Dần dần về sau , bạn của tớ và tớ cũng cắt liên lạc , như chưa từng quen biết nhau.
Tớ và mọi người có tạo một gr zalo , nhưng kể từ đó , tớ cũng tự động hiểu được mối quan hệ giữa tớ và mọi người lúc này , nên đã phũ phàng mà rời nhóm không kèm theo bất cứ lời tạm biệt nào... Bây giờ bản thân chỉ biết lẻ loi mà vào thư viện đọc sách để với đi nỗi nhớ về những người bạn. Nhưng , tớ hạnh phúc với những gì tớ có. Gia cảnh , Thành tích , Kiến thức... Có lẽ , sống mà không có lấy 1 người bạn cũng chẳng sao đâu nhỉ?
vì lúc trc tớ bị bệnh , đành nghĩ học, và từ khoảnh khắc đó tình bạn của tớ với cậu cũng chấp dứt, cậu không còn ib, an ủi, qtam tớ nx, tớ can đảm lắm ms dám nhắn wa hỏi thăm nhg c thì o còn nhớ tớ, c có nhg ng bthan wan tâm, còn tớ thì o có ai cả, tớ và cậu xa nhau 3 năm r.Cảm ơn c lúc trc đã tt bthan của tớ
Thật sự mong cậu có một cuộc sống thật an yên và hạnh phúc cậu nhé :)
Mình là người thứ ba chen chân vào tình bạn 2 người ấy. Mình chỉ chơi với 1 bạn trong nhóm đó ,còn một bạn thì mình ít chơi.Nhưng đến khi chuyển cấp thì bạn mình hay chơi nhất đã ở một trường khác. Những mơ mộng về việc rủ nhau đi học đã bị xua tan. Mình năm đầu còn học cùng ngban mà mình ít trò chuyện. Nhưng năm sau thì đã khác. Mình chơi với một bạn khác nhưng người bạn mới luôn luôn nhận mình và bạn ấy là bạn thân. Đối với mình, mình cảm thấy rằng không phải là bạn thân mà chỉ là bạn thôi. Mỗi lần gặp lại người bạn mà mình ít nói chuyện,mình cảm thấy rất ngại. Còn người bạn thân cũ thì cũng ít nói chuyện do khác trường và bạn ấy đã cũng tìm được những người bạn mới phù hợp hơn
Mình vừa mất đi một người bạn,một người mà mình xem như là một thói quen hằng ngày của mình. Chỉ vì chút chuyện mà bạn ấy ko còn là bạn thân của mình nữa,mình đã rất cố gắng để đứng cạnh bạn ấy,nhưng bạn ấy lại k nghĩ thế...
Mình có 1 người bn rất thân, luôn chia sẻ mọi điều cho nhau, mình cũng có nhiều người bn bên ngoài đến mức khiến ng bn thân ấy kiểm soát mình đến mức ko muốn mình thân. hay nói chuyện với các bn khác, bạn ấy luôn chia sẻ với tớ về chuyện gia đình bn ấy mất mát, tồi tề thế nào nhưng mà do một số chuyện mình với bn ấy ko còn thân nữa lúc đó là lúc mình thu mình lại ko tin tưởng bất kỳ ai nữa, bn ấy quay sang chơi với những ng bn ấy ghét rồi nói xấu mình, nói chuyện gđ mình ra cho mn biết, khi mà nghỉ chơi mình đã định xin lỗi bn ấy nhưng ko được. Mình cũng ko thể bắt bn chấp nhận nó được, mình đã ngu ngốc nghĩ là bạn thân cũ với nhau không chơi thân nữa cũng vẫn quan hệ bn bè bình thường nhưng mà ko ngờ bn ấy lại quay đi như vậy... Mình bây giờ còn chẳng nghĩ tại sao mình với bn ấy lại làm bn thực sự nữa
12 năm tình bạn, gọi nhau 2 tiếng "bạn thân". Đột ngột kết thúc chỉ vì mỗi người đã chọn cho mình 1 con đường riêng, 1 cuộc sống riêng. Nhóm có 3 người nhưng 2 người kia, 1 trong số họ ăn cắp tiền của ông bà, đổ lỗi cho nhau vì xui dại. Họ bắt đầu ganh ghét đố kị nhau, tôi đứng giữa chả biết phải làm thế nào. Rồi dần dần nó tự chia cắt, họ tự tách mình khỏi nhóm. Tôi thì vẫn cố nối tình bạn ấy khoảng 4 năm, tìm cách cho họ nói chuyện với nhau nhưng vô ích. 12 năm đó đổ sông đổ bể, những lời hứa cũng từ đó bay theo con gió mùa hè năm đó
lời của cậu khá là thật.....xuân mới gởi cậu an khan thịnh vượng..
Đỉnh của chóp!
Thực sự khi viết những dòng này, mình đã phải suy nghĩ và khóc rất nhiều cho tình bạn này. Tình bạn này không phải là một đôi bạn thân mà là ba người bạn thân. Và các cậu biết đấy người ta thường nói tình yêu không thể có ba người và tình bạn cũng vậy , thật buồn thay bản thân mình lại là người thứ 3 ấy . Mình không biết từ bao giờ, cũng không biết từ khi nào một người biết một người biết một trong hai người trước người khi, là người kết nối hai cậu lại, lại là người phải tự mình bước ra khỏi mối quan hệ bạn thân này. Mình đã từng suy nghĩa rất nhiều rằng có phải bản thân mình quá nhạy cảm hay không, hay chính bản thân mình ghen tị với tình bạn ấy của hai cậu và hình như thời gian đã cho mình câu trả lời. Thật buồn thay câu trả lời ấy lại là "phải " mình thật sự ghen tị với tình bạn ấy. Các cậu đi đâu cũng có nhau, luôn đăng ảnh nhau trên mạng, luôn công khai thể hiện sự thân thiết vậy mà mình, một người bạn thân khác của các cậu lại không có gì cả. Không một tấm ảnh chung, không một món đồ chung, không có bất cứ cái gì cả. Ngay cả khi các cậu có việc gì vui hay buồn mình cũng sẽ là ngươi biết muộn nhất , vậy "tại sao một người bạn thân như mình lại không được biết điều ấy trong khi những người bạn cậu không thân đều biết hết cả, tại sao mỗi khi các cậu nói chuyện thì mình luôn chỉ là người im lặng để nghe những câu chuyện mà các cậu nói với nhau" câu hỏi ấy đã tồn tại trong đầu mình suốt 3 năm qua và thực sự mình cũng muốn biết câu trả lời từ hai cậu, nhưng có lẽ ngay bây h mình không cần nó nữa rồi...vì mình đã nhận ra mình ghét hai cậu mất rồi, mình ghét việc các cậu luôn đi với nhau mà không có mình đi chung, mình ghét cảm giác các cậu nói những câu chuyện mà bản thân mình không biết và nhất là mình ghét việc các cậu không bao h cho mình nói ra cảm xúc ấy. Mình thực sự ghét nó, bây giờ mình không hy vọng gì các cậu có thể nghe được bài postcard này vì mình hiểu rằng dù các cậu có nghe thì nó cũng không thể cứu vãn được tình bạn đã vỡ này nữa, mong các cậu cứ mãi đi tiếp với nhau, trưởng thành cùng nhau mà không có sự hiện diện của tớ, đó sẽ là lời cảm ơn cuối cùng mà tớ dành cho hai cậu vì khoảng thời gian các cậu đã đi cũng tớ, cho tớ nhận ra rằng tình bạn vốn không nên có ba người...Hy vọng Pages có thể đọc những lời tâm sự này của tớ vì tớ thực sự muốn nghe lại nó khi tớ trưởng thành và cũng để bản thân biết mình đã từng có được hai chữ " bạn thân".
Mình cũng giống b lúc bạn mình mất đi người thân(em trai) của bạn đó mình như kẻ điên vì mình thương bạn ấy quá mức 😢 mình ngày nào cũng an ủi muốn bạn cố lên trong cuộc sống lúc đó 2 bọn mình rất thân đi đâu cũng có nhau vì mình sợ bạn mình buồn tối nào cũng xin mẹ qa nhà b ấy cho bn mình bớt cô đơn tâm sự chia sẻ xong vào 1 ngày cậu ấy ko còn muốn chơi với mình đi chơi riêng với nhóm bạn khác nổi hơn mình chụp hình đăng ảnh với những ng bạn đó mình khá buồn vì 1 câu rủ đi chơi cũng ko có mình đi cùng nữa và từ đó mình với b ấy k còn vui đùa như trc đi học thì lơ nhau nhiều khi mình ra nhà vs hút thuốc mình đi sau b ấy nhưng b ấy cố tình khoác vai những đứa khác và lơ mình đi mình rất buồn mình đã cố ko nghĩ đến nghĩ đến lòng lại cứ nhói Buồn và suy rất nhiều
cho mk hỏi bạn và 2 người bạn thân của bạn đã chơi với nhau được bao lâu rồi ạ và
bây giờ cậu có chơi cùng cno nx k tại câu chuyện của bạn thực sự rất giống với của mk ấy ạ
Quá xuất sắc!
Hnay la sn b 20.7 , tui chuc b luon luon hạnh phúc, vui vẻ như khi ở bên cạnh tui nhé. Mặc dù tui ở SG , có b mới nhưng khi nhắc đến b ở quê tui cũng chỉ nhắc “3 con Ngoc th” đặc biệt là Ánh Ngọc hjhj. Tui tự hào khi có 1 ng b như may , ấm áp thích chia sẻ vs mng luon luon qt ngkhac. Những ng gặp lần đầu sẽ nói “ nhỏ này có vẻ khó gần , lạnh lùng , chảnh ?” Nhưng ko, chắc hẳn khi con ngta trải qua một thứ gì đó ngta mới thay đổi nthe ~ 2m chắc cũng hẳn hết duyên r nhỉ ? À ko nói thế cx chẳng đúng nói sao ta 😅. À là “ khoảng cách “ nhỉ ? Mình ít gặp nhau , ít nt qt nhau hơn hòi c1 nên là bgio mình chẳng biet cậu thích gì , ghét gì và yêu ai tâm trạng hnay ntn ? 😅 nhưng mình mong, cậu bỏ qua all vì sinh ra đâu ai giống ai và cx ko đâu có quyền dc sống lần 2 như thế này! Mình kbiet nói gì hơn , hi vọng cậu đọc dc những dòng này 1 cách bất nhờ nhỉ hihi. Mình viết dc ra những dòng này khóc ngất khi nào k hay 😹. Cảm ơn b ! Chúc b tất cả sinh thần vui vẻ , Ánh Ngọc ! 💝
Giờ mới hiểu tại sao người ta nói đừng chơi trong nhóm bạn 3 người, bị bỏ rơi lúc nào không hay. Khờ đến mức mà biết mình bị ra rìa rồi mà vẫn bám theo, tìm cách hòa nhập một lần nữa, nhưng có ích gì? Nhóm 3 người đó có 1 đứa trước nói xấu mình, nói với bạn bè điều sai trái rồi còn bảo sẽ cạch mình trong khi mình còn chả làm gì sai. 1 đứa thì đúng lúc đó vớt mình lên, lúc đó mình biết ơn vô cùng, tưởng đã tìm được người bạn thực sự. Cuối cùng nó chơi cùng đứa bạn thân cũ trước đây nói xấu mình luôn, không nghĩ là nó có thể chơi lại với một người nó từng chửi thậm tệ luôn ý. Mình thì là đứa ngốc, thấy nó chơi cùng nên cũng ráng hòa nhập theo, xong thì bị bỏ rơi như lúc đầu đã nói. Mình vẫn cố giúp nó từng chút một, hùng lại làm ăn, nhưng chỉ có mình làm thôi, còn nó thì ăn, vậy mà bây giờ còn chửi rồi cạch mình như mình là kẻ phản bội. Nghĩ lại thì hóa ra bản thân sợ không có bạn nên mới bám theo như thế, sợ cái cảm giác đi học một mình, sợ cái cảm giác ngồi thờ thẫn trong lớp vì bọn nó dắt nhau đi ăn mà không rủ mình. Thật sự thì không ngờ bản thân sẽ lên đây để chia sẽ luôn ấy, nói cái này thì hơi mắc cỡ chứ ad có cần câu chuyện buồn nào thì nói mình nha, cuộc sống của mình nhiều cái đau lắm, đau đến nổi mà giờ nhớ lại mình còn thấy bản thân đáng thương + đáng trách thật sự..
Đã từ chơi vs nhau từ lớp 3 hai đứa rất thân di đâu cx có nhau lên lớp 6 thì mik chuyển trường thì hai mik cx chả tách ra dc lên lớp 7 thì hai đứa bắt có những cuộc chơi vs bn bè khác hai đứa dần tách ra kh còn nc vs nhau nữa lâu tao nhớ lại những kỉ niệm tao lại khóc khóc vì mik đng từ hp đến v ❤
Gửi người bạn thân hiện tại của tớ,
Thật sự mà nói, tớ là người thích được trò chuyện, thích tâm sự với mọi người và gia đình. Và lúc đi học, tớ có 2 người bạn thân, cả hai người bạn tớ đều thật sự rất rất tin tưởng họ, nên tớ đã có chút tâm sự về gia đình tớ. Người bạn thứ nhất, cậu ấy luôn lắng nghe mình, luôn đồng cảm, lúc tớ cảm thấy buồn cậu ấy sẽ yên lặng. Cho đến khi chuyển cấp- tớ không còn học chung với người bạn thứ nhất- và khoảng thời gian gần cuối chuyển lên cấp 3, tớ quen được người bạn thứ 2. Tớ cũng ngây thơ mà tin rằng cậu ấy sẽ giống người bạn thân đầu tiên của tớ, nên khi buồn tớ cũng tâm sự. Nhưng trong một khoảng khắc tớ nhắn tâm sự cậu ấy đã tỏ khó chịu. Tớ biết bản thân là kẻ ích kỷ, khi lại luôn lảm nhảm về chuyện gia đình tớ. Nhưng thật sự, tớ không có ai để tâm sự😢, tớ chẳng thể nói với gia đình vì chính nó là lý do khiến tớ luôn phải buồn. Tớ biết cậu là người ít nói, ít quan tâm đến cảm xúc cảm nhận của mọi người kể cả tớ. Nhưng tại sao đôi lúc cậu hay tỏ ra phớt lờ tớ nhỉ? Cậu có thể cười đùa vui vẻ với bạn cùng lớp nhưng lại nói với tớ là không có gì để nói. Có lần tớ, cậu, người bạn cùng lớp ấy cùng ngồi chung bàn, mình chả bao giờ thấy cậu bắt chuyện với mình chỉ có mình thôi, hai cậu thì cười đùa, nói chuyện rơm rả😢. Rồi lúc ăn sáng chung với bạn(* có tớ, cậu, một người bạn khác), người bạn kia đùa vui" t tưởng m có người ny j r" cậu đáp"có ai thèm yêu đâu" nghe như bông đùa nhưng tớ buồn nhé(* tớ là người hay tự ti)... Ngoài những lúc vô tâm ra, cậu là người rất tốt, rất thân thiện, hay giúp đỡ bạn bè
Mình không thể nói trực tiếp với cậu. Vì rất sợ tình bạn sẽ nứt. Mong cậu và tớ có thể hiểu nhau nhau hơn❤. Dù cho thời gian càng trôi, cậu và tớ sẽ càng lớn thì mong cho tình bạn của chúng ta sẽ bền mãi❤
huhu vừa học vừa nghe mà lâu lâu lại quay ra màn hình vì k hiểu s lại giống mình đến thế, dù khó chấp nhận lắm, như rồi cũng ph hiểu cho cậu ấy
tui có một người bạn tên A, tôi và cô ấy từng cùng nhau trải qua 4 năm cấp 2, 6,7,8 có lẽ lúc đó chúng tôi thân với nhau nhất sau đó tôi làm nhiều điều không đúng, tôii làm cô ấy buồn, mãi đến năm l9 cô ấy có nhiều mqh hơn và chúng tôi dần xa nhau từ đó, những cuộc gặp mặt vào hàng tuần nhưng mỗi ng có nhóm bạn riêng, những câu chuyện vui buồn đều kể nhau nghe nhưng giờ lại đc thay thế bằng những người khác, cái gặp mặt nói chuyện như trước cũng khó, lướt qua nhau như người lạ. nếu có cơ hội t vẫn muốn hàn gắn lại với m A à, t muốn xin lỗi m ì những chuyện gây ra nhưng t đủ can đảm, m phải thật vui vẻ và hạnh phúc nha, t vẫn đứng từ xa cổ vũ m
Mình có 1 người bạn thân lắm thậm chí coi mẹ của cậu ấy như mẹ của mình mình gắn kết được 2 năm chỉ vì giá đình mà 2 chúng tớ phải rời xa nhau tớ nhớ lúc mình buồn cậu đấy dùng cách riêng để đỗ dành mình cậu ấy chia sẻ cùng mình và khóc cùng mình luôn bên tớ lúc tớ cần như hình với bóng đến nỗi chỉ cần hành động nhỏ cũng nhớ đến nhau luôn luôn quân tâm đến nhau
mình có 1 cậu bạn thân, chơi với nhau từ hồi mần non , khi lên cấp1 thì hai đứa bị tách lớp nhưng vẫn chơi với nhau sau đó thì dần lạnh nhạt cuối cùng thì ko chơi với nhau tận 2 năm rồi lại tiếp tục chơi với nhau lúc đó tớ tâm sự với cậu ấy nhiều lắm thậm chí cả việc tớ đg tìm hiểu xhtd của bản thân ( đến h cậu ấy vẫn nhớ cuộc tâm sự đó), lúc đó tớ hay sang nhà cậu ấy xem hoạt hình. Thế rồi một việc ko mong muốn đã xẩy ra bắt nguồn từ cậu ấy, bọn tớ lại tiếp tục ko chơi cùng ( lớp 5 bọn tớ có học cùng nhưng ko thân ). Đến tận bâyh lớp 9 tớ lại tiếp tục chơi với cậu ấy (thông 1 cậu bạn tớ chơi khá thân) hai thường nt với nhau đôi khi lại đi dạo, đánh cầu, cậu ta cx là người bt xhtd của tớ đầu tiên . Bên ngoài của cậu những j cậu thể hiện vẫn như ngày nào nhưng bênh trong cậu ấy khác lắm đầy tiêu cực rất giống tớ bâyh, bọn tớ phô bày một phần đen tối cho nhau xem nhưng phần lớn tin nhắn giữa bọn tớ rất nhảm :))))
tớ chỉ muốn nói với cậu là tớ muốn cậu trở thành nơi tớ có thể tâm sự vì tớ rất tin cậu, tớ bt cậu sẽ giữ bí mật cho tớ thấu hiểu cho tớ, ko phán xét những j tớ giấu kín, tớ muốn cậu là người duy nhất bt về bí mật của tớ
s cái kênh này toàn cđề tôi thích tnayyy
Là 1 người thích xem VSTN, nhưng khi nhìn thấy tiêu đề của clip lần này, tôi thậm chí còn chẳng đủ cam đảm để nhấp vào xem. Từng có 2 người bạn thân, và cả 2 đều bỏ tôi lại một mình. Tôi thật sự không còn muốn kết bạn nữa
tớ cũng vậy bây h cảm thấy sợ
“Bạn bình thường thôi.”
“Chuyện của t thì liên quan gì đến m?”
Sau tất cả, chỉ có mình là xem trọng mối quan hệ này.
mình từng chơi rất thân với 1 người bạn hồi cấp 2, gần như chiều nào mình cũng bao bạn đi ăn, đi chơi. Cậu ấy là người khá trẻ con và rất hay dỗi, chơi với nhau lâu thì mình cảm thấy chán vì cậu ấy rất hay dỗi, thường đòi mình bao cậu ấy đi ăn. Một lần cậu ấy giận mình, lúc đó mình cũng chán chẳng muốn dỗ nữa... Vậy là từ đó chúng mình dần xa cách và ko chơi cùng nhau nhiều nữa...
Mình cũng chẳng rõ lắm lý do tại sao chúng mình lại không còn chơi cùng nhau nữa, mình chỉ biết khi nhận thức được thì chúng mình đã chẳng còn gì để nói, chẳng còn những buổi trò chuyện thâu đêm tới sáng. Hiện tại khi mọi người hỏi mình về cậu, mình luôn lảng tránh chọn cách im lặng hoặc nói mình thật ghét cậu. Thế nhưng mình luôn biết rõ bản thân đã từng trân quý cậu thế nào. Cậu là người đầu tiên chịu nghe mình nói, là người đầu tiên để ý đến cảm xúc của mình cũng là người đầu tiên cùng mình vẽ lên tương lai khi cả 2 đứa đều kiệt quệ vì cuộc sống nhưng vẫn muốn vực dậy đối phương. Không phải là không có cậu mình sẽ không sống được, mình vẫn có thể sống tốt vẫn có thể có những người bạn mới thật tuyệt thế nhưng một lúc nào đó mình vẫn bất giác nhớ về cậu với những điều hối tiếc. Mình nhận ra thứ mình bỏ lại không chỉ có cậu mà còn có cả những ngây thơ non nớt của khi ấy. Sau tất cả thứ mình mong muốn nhất là chúng ta đều có thể sống thật hạnh phúc, bình an như những gì chúng ta nói ở quá khứ.
Mỗi lần nhìn người ta chơi vui vẻ với đám bạn của họ, mình lại thấy ghen tỵ biết bao nhiêu. Có lẽ mình sinh ra đã được định sẵn là con người cô đơn rồi...
đối với con trai, "bạn thân" là thứ không quá cần thiết. chơi xã giao với nhau là đủ rồi
đúng vậy , tôi đã từng nghĩ như vậy và cũng đã từng nghĩ bạn của tôi cx sẽ như vậy nhưng tôi đã nhầm r :( thâtt sự trong năm qua tôi đã rất thất vọng về những ngban của mình . Trong những năm chơi thân với nhau , tôi luôn quan tâm giúp đỡ ... vậy mà lúc tôi gặp khó khăn thì cno lạiii k hề đưa tay ra giúp đỡ 😊 . đến lúc nch đàng hoàng thì ngban thân nhất lại quay ra chỉ trích tôi , họ cho rằng tôi kiêu , tôi k muốn làm bạn với họ nx , tôi kể lể , ..... 😕nhưng họ chx từng hỏi tôi , cảm xúc lúc bị bỏ rơi , bị chính những người bạn của mình bỏ mặc thì sẽ như nào . họ tần công lời lẽ cay đắng vào tôi trong lúc tinh thần tôi hoạn loạn nhất . đến bh để nói tình bạn 3 năm qua thatt sự đã để lại trong tâm lý tôi 1 bức tường cản trở việc kết thân với mn . nó làm tôi k muốn thân và tin tưởng bất cứ ai ngoài gd :((
mình có 1 người bạn chơi 2 năm 1 lần sau tết bạn ấy chỉ trích mình,rồi bỏ đi,giờ cứ đến lớp nhìn bạn nói chuyện với người khác mà mình nhớ lại bọn mình từng thân với nhau như thế nào,đến 1 hôm có bạn bảo mình là '2 đứa mày thân lắm mà,tao không nghĩ 2 đứa mày là đứa sẽ không bao giờ nghỉ chơi nhau đâu' nghe vậy mà mình không biết nói gì,mình nghĩ có lẽ là do cả 2 đứa chưa đủ hiểu nhau để chơi tiếp nữa😥😥