Hình như có một khoảng thời gian mình bị trầm cảm nhẹ , không phải lúc mới nhập học vào đại học mà là lúc mình bắt đầu cố gắng tự lập của bản thân ,mình bắt đầu đi làm thêm tự học thêm nhiều thứ mình bắt buộc bản thân phải cân bằng giữa việc học và đi làm .Lúc mới bắt đầu làm điều đó mình gần như bị sốc khi vừa phải làm quen với môi trường giáo dục mới vừa chập chững bước ra xã hội kiếm tiền những thứ đó khiến mình bị kiệt sức trong một thời gian dài ,xa nhà cũng như không có người đủ thân để nghe những lời tâm sự từ đáy lòng như tích tụ những điều tiêu cực đó hàng ngày đã làm cho mình bị chai lì cảm xúc từ một cậu học sinh vui vẻ năng lượng mình trở nên trầm mặc ít nói .Mình thật sự cảm ơn những kênh podcast như này nó như thay một lời xoa dịu cho tâm hồn của mình ."Cảm ơn bản thân đã đứng vững và Hãy cố gắng sống sao cho đáng sống hơn ".
Từ khi mình còn rất nhỏ, mình đã có các dấu hiệu về tâm lí. Mình rất mệt nhưng mình lại chẳng thể làm gì. Ngày nào cũng là một ngày bất ổn, muốn tức giận nhưng chẳng biết tuôn trào ở đâu
Hôm nay mình được nghe postcard này, cảm giác nhẹ nhàng hơn 1 xíu. Mình đang bị thất nghiệp và bị áp lực bởi kinh tế, mình cũng đã được rất nhiều người an ủi nhưng dường như chính bản thân mình vẫn chưa chấp nhận được việc này. Mẹ mình mất lúc mình 18 tuổi, hôm nay là Vu Lan mình cũng cảm thấy rất buồn😢. Mình có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực nhưng luôn bày ra trạng thái tích cực vui vẻ với người khác vì mình sợ ảnh hưởng tới họ. Hôm nay mình cứ loanh quanh trong phòng, thu mình với xã hội, dường như mình sợ đối diện với nó. Cho phép bản thân thêm 1 ngày buồn, hy vọng mai mình sẽ tốt hơn. Cảm ơn bạn vì chiếc postcard dể thương, nó thấy mình nhẹ nhàng và thoải mái hơn.
Mong bạn đủ vững tin để vượt qua giông bão cuộc đời này nhé. Chia sẻ câu chuyện của ô xã mình, mẹ mất khi anh 14 15, ba thì có dì 2 và ở riêng, a cũng vật vã trải qua những giông bão trong đời, hiện tại vẫn ngày ngày vất vả làm việc, hầu như ko có thời gian nghỉ, m biết a mệt mà cũng k biết chia sẻ kiểu gì. Khi là ng lớn ai cũng mệt thì phải
Thực sự em đang có vấn đề với việc không thể khống chế cảm xúc của mình mỗi khi nói chuyện với ba mẹ, sau khi nghe xong tập podcast này em đã hiểu ra nhiều điều rồi, cảm ơn Vì Sao Thế Nhỉ! đã mang đến một điều tuyệt vời như thế
Mỗi lần nghe giọng bạn mình cảm thấy rất cuốn hút có những lần bạn kể những câu chuyện mà như mình đặt vào vị trí người đã từng trải qua. Chúc kênh của bạn ngày càng thành công
khi nào học bài hay làm btvn mình đều bật podcast của ad lên nghe, cảm thấy lòng nhẹ hơn đôi lúc còn cảm nhận được mình trong câu chuyện nào đó và nhận được những lời an ủi, lời khuyên nhẹ nhàng và chân thành nhất..
mình không định nghĩa được cảm xúc của chính mình bây giờ. nó là sự vô định, buồn bực, lạc lõng, nhỏ bé, lo lắng, lo âu. dường như cảm xúc lẫn lộn hơn mình nghĩ nhỉ. Công việc đầu tiên, thành phố mới mẻ, con người khác lạ. Mình nhìn ánh mắt chằm chằm của họ mà cố gồng mình chịu đựng mà tâm trí trống rỗng. Chẳng muốn kể cho ai cả ngay cả người thân của mình.....Mình không ổn chút nào..
k hiểu sao chứ mỗi lần mệt mõi chỉ cần nghe giọng chị là khỏe liền, ko care c nói gì, nội dung sao miễn là được nghe giọng c. cảm giác như được an ủi vậy. 🥰
Cảm ơn bạn với những chia sẻ, góc nhìn hữu ích ạ. Giọng bạn cũng dễ nghe nữa ^^ Chúc bạn luôn bình an và tiếp tục cho ra những podcast ý nghĩa như thế này bạn nhé ^^
Em tham gia thi HSG trên trường. Thời gian làm bài không nhiều, nên bài của em không được tốt. Khi có điểm, em đậu nhưng điểm không cao, mẹ em mắng em rất nhiều, rồi còn so sánh em với bạn khác rất nhiều. Em đang cố gắng làm bài tốt nhất có thể, nhưng mẹ em chỉ chăm chăm vào kết quả của người khác, mà mẹ không biết là đã mấy đêm em không ngủ, mấy bữa sáng em không ăn. Em cảm thấy như mọi cố gắng của em chỉ đổi lại được lời trách mắng của mẹ. Em uất ức và khóc rất nhiều. Em không biết phải làm gì để mẹ hiểu cho em nữa...
em mong thế giới có thể đối xử với em nhẹ nhàng một chút vì em không xinh đẹp như người ta cũng không giỏi giang như người ta nhưng em là em mà?em muốn được làm chính mình chứ không phải làm bản sao của người ta. Quá khứ của em tồi tệ lắm,tệ đến mức em chẳng muốn quen thêm một ai vì em không muốn phải tổn thương thêm nữa,em cũng muốn được yêu thương nhưng nó quá xa làm sao em có thể với lấy được đây vì quá khứ em rất tệ nên em chẳng muốn nói cho anh biết em đã khóc nhiều như thế nào,em chỉ mong anh sẽ là người cho em cảm thấy an toàn hơn khi bên cạnh anh em muốn được yêu em muốn được an ủi,có những lúc em sai nhưng anh vẫn là người đứng ra xin lỗi em trước .em cũng muốn được yêu mà... Cảm giác tuyệt vời nhất trên thế giới là gì? Sự an toàn. Bất chấp tâm trạng tồi tệ của bạn, họ vẫn ở lại. Ngay cả khi bạn đang có một ngày tồi tệ , họ vẫn ở lại. Và khi bạn không làm chủ được lời nói của mình , họ sẽ hiểu và ở lại. Không có gì tốt hơn khi biết rằng ai đó sẽ ở lại cho dù khó khăn đến đâu.
Từ trc đến giờ, thì mình chỉ lun cố nhịn những cảm xúc tiêu cực khó chịu. Lúc nào cx vậy, tự nói với bản thân "Nhịn, nhịn, nhịn đi,..." rùi tự đánh vào ngực mình. Nhưng vẫn ko thể nào thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực. Mình bít rõ lí do những cảm xúc này từ đâu ra, nhưng bản thân mình vốn ko thể chia sẻ nỗi lòng với gia đình. Cx có lúc mình đủ can đảm để nói ra, nhưng ko thể nói ra tất cả đc, vì có những lí do rất khó nói, thậm chí ko thể nói cho bất kì ai. Để rùi cứ tiếp tục nhịn ngày qua ngày 😢
Đừng nhịn như thế nữa, để khi không thể nhịn được nữa thì..., cứ xõa nó ra đi, giữa trốn đông người cũng được, mặc kệ ánh nhìn xung quanh mà chỉ cần bản thân nhẹ nhõm hơn là được.
cảm xúc mình hỗn độn, sau khi thi xong, mình cứ luôn dằn vặt những lỗi sai vớ vẩn. Tớ mắc kẹt trong dòng suy nghĩ, tớ cảm thấy bản thân kém cỏi, tớ buồn lắm... Mọi người hỏi tớ có thi tốt kh? ổn kh? tớ cũng chỉ biết giả bộ ổn, rồi liên tục cười để quên đi nỗi dằn vặt ấy... tớ thật sự mệt, thật sự mắc kẹt, tớ muốn thoát ra lắm, nhưung chừng nào chưa biết điểm, tớ còn cảm giác tội lỗi sâu thẳm trong mình. Tớ không biết ph làm sao nữa... cứu tớ với
Bố em chẳng cho em thể hiện cảm xúc thật đôi khi bị mắng muốn khóc mà khóc bố em lại nói là :yếu đuối thế là em lại phải cố nín ,vừa buồn tủi thân ,áp lực 😊💔
Nhiều khi cảm xúc tớ có rất nhiều mớ hỗn độn, ngày xưa tớnlaf 1 người dễ tính ngăng động và hoạt bát... nhưng từ lúc lên lớp 2 cảm xúc, tính cách tớ dần thanh đổi tớ dễ nổi dận,dễ khóc và hay sợ hãi...ko muốn tiếp xúc với một ai. Lúc lên cấp 2 trở lên tớ mới biết mình bị trầm cảm... Và tớ đã biết đến kênh bạn, nó khá ý nghĩa và có ích với tớ , bh tớ đỡ hơn xưa r...chỉ là vẫn còn một chút trẩm cảm.
Cảm ơn Postcard, mình tự hỏi, vì sao lại không biết " Vì Sao Thế Nhỉ! " sớm hơn? Mình luôn luôn bị mất kiểm soát về mặt cảm xúc lẫn lời nói, mình cảm thấy lạc lõng, buồn phiền, buồn bực, có khi là sự vô định. Hỗn độn lắm! Nó như một sợi chỉ bị rối rắm lại tới mức càng muốn tháo càng trở nên rối, có lúc rồi lại tự khóc mà không biết vì sao, hoặc lúc bản thân đúng thì không nói một cách bình thường, mình cứ " ú ớ ", hoặc đôi lúc lại la lên với ba mẹ. Ngày hôm nay của mình, tồi tệ lắm ! Cảm ơn postcard, cậu có lẽ đã giúp cảm xúc mình ổn hơn.
tại sao lại có những người thích phán xét sở thích của ng khác ạ. nếu họ không thích có thể rời đi mà. tại sao lại buông ra những lời cay nghiệt, phán xét theo khía cạnh của họ. em đã cố không quan tâm. nhưng đã nghe rồi thì sao mà không tổn thương được chứ ạ. em thích nghe podcast của "vì sao thế nhỉ" nhưng khi họ tình cờ biết đc em nghe podcast, người đó lại cho rằng nó thật nhảm nhỉ, không cần thiết,... em ...Em còn không biết chửi thề, không biết phải làm sao để mất đi sự đau khổ này.
Một ngày trôi qua thì ta luôn nhìn lại xem mik đã tệ như thế nào để mọi người nói đến thật sự trong mỗi người đều có cái được gọi là cô đơn điều đó còn như một người cười bên ngoài những khi họ về nhà thì họ dần chìm sâu vào cái âu lo muội phiên đau lòng trầm tư😢😢nó có đk nhỉ?
Mình giúp đỡ bạn bè, vậy ai sẽ giúp đỡ mình? Mình quan tâm đến bạn bè, ai sẽ quan tâm đến mình? Nhiều lần cảm giác bị làm ngơ còn đau đớn hơn cả bị ghét:(
nó khá tồi tệ, mình không biết gọi nó như thế nào nữa cũng không muốn làm mọi người thấy tiêu cực nhưng ba mẹ mình sấp li hôn, cảm giác mọi thứ như sụp đỗ vậy, không tin được ai cả. Mẹ nói cũng có lí ba nói cũng có lí, cảm thấy áp lực khi nhận được câu hỏi từ họ hàng, càng áp lực hơn khi mẹ hỏi " con muốn sống với ai ''. Mình cần lời khuyên từ mọi người nhưng không ai lắng nghe cả, họ chỉ nói qua loa là " mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi '' hay là " chuyện của ba mẹ mày mà quan tâm làm gì ". Sự việc lên đỉnh điểm vào tuần trước khi mình đọc trộm được tin nhắn của ba mẹ, họ súc phạm nhau thậm tệ đến nỗi mình còn không nghĩ là họ có thể nói như vậy...
Thực sự thì áp lực mình nhận nhiều nhất không đến từ ba mẹ mình. Mình có crush một bạn trong lớp được gần một năm rồi, bạn ấy siu xinh luôn^^. Vào đầu năm cấp 3 thì mình cực kỳ ham chơi, không lo học nên thành tích cao ngời ngợi từ những năm trước hai lần lượt xuống dốc, chính người con gái ấy đã giúp mình hoàn toàn thay đổi. Mình yêu cái cách mà cô ấy nói chuyện, yêu cái cách cô ấy đối xử với người khác cũng như bản thân mình. Mặc dù có thể cô ấy không biết được tình cảm của mình nhưng mình lại không đủ dũng khí để nói ra. Và rồi một lần mình tháy được cô ấy khá thân mật với người con trai khác mà không phải mình, lúc đấy mình hoàn toàn bối rối, nghĩ mình nên tiến tiếp, lùi lại hay chỉ dừng ở mức "bạn thân". Bản thân mình là một người khá nhạy cảm với cảm xúc, mình cứ nghĩ đi nghĩ lại rồi chợt bật khóc lúc nào không hay. Nếu cô ấy không thích mình và hẹn hò cũng một người con trai khác, mình hoàn toàn ủng hộ và còn giúp đỡ cô ấy đến với người xứng đáng (tất nhiên phải qua kiểm duyệt của mình) nhưng nếu cô ấy hoàn toàn chấp nhận mình, mình chắc chắn mình sẽ là người con trai hạnh phúc nhất trên đời này.
mình chọn cách tác động vật lý bản thân để tránh những suy nghĩ tiêu cực ập tới nhưng đó không phải là một ý kiến hay lâu dài. Mình mong cậu có thể giải đáp giúp mình.
Mình có crs một bạn 4,5 năm r nhưng mình cũng k nói mình chọn cách im lặng nhìn họ ,rồi h họ rời đi không chung trường với mình nữa bây h mình vẫn thích cậu ấy nhưng theo một cách im lặng không trò chuyện không gặp mặt mình khá hiểu câu chuyện của bạn
Tớ muốn hỏi cậu một câu thôi"cậu có bao giờ thương tớ không vậy?" Có một câu từ miệng cậu tớ mãi nhớ đến tận bây giờ cậu bảo tớ đểu trước mặt nhiều người.cậu bảo tớ khôn,bảo tính tớ ghét , ác, không thương người.Cậu nói tớ bằng những j cay nghiệt nhất có thể tuôn ra, tớ ch từng thấy cậu nỡ nói ra với ai nthe.Chắc hẳn tớ đã tệ dữ lắm, người tệ nhất cậu từng gặp đúng không? Tớ muốn biết rốt cuộc tớ làm gì cô ta, cũng ch từng cố ý làm j tổn thương cậu,vậy tại sao ngần ấy nỗi đau một mình tớ chịu hết. Đến hôm nay khi ngta bảo tớ khôn lỏi, ghét tớ,tớ tổn thương nữa r, nhưng không tổn thương bằng chính miệng người mình thích nói ra....Liệu mất bao lâu để quên đi một câu nói,liệu mất bao lâu để tổn thương lành lại???? Rốt cuộc phải lsao bây giờ,ai có thể cứu tớ bây giờ? Rốt cuộc bao lâu tớ mới tìm được một nơi mình thuộc về?
Nếu bn thấy quá sức chịu đựg thì bn có thể khóc và khóc thật to khóc để trôi đi hết cảm giác ấy và ngủ thiếp đi sau cảm giác đấy ai cũg có vấn đề riêg của họ cả vậy nên bạn à hãy tin vào bản thân bn dù mệt mỏi hay có nhiều cảm xúc tiêu cực đến đâu nếu bn cảm thấy cô đơn và cần 1 người lắg nghe thì tớ sẵn lòg lắn nghe để có thể trôi đi cảm giác ấy
Nhẹ nhàng, sâu lắng và sẽ ngấm rất lâu. Tớ nghe VSTN rất nhiều, nghe đi nghe nghe lại. Tớ muốn nuốt từng câu vào bụng để bản thân có thể tốt hơn, để người yêu tương lai của tốt hơn và cũng để dạy đứa con sau này của mình
Tớ rất có tâm lý dễ buồn suy nghĩ những thứ khó hiểu tớ không hiểu tại sao tâm lý tớ càng lệch lạc chẳng muốn tiếp xúc gì cả nó như kiều nhân bản thứ 2 vậy ngoài mặt với mọi người thì hay tươi cười nhưng bên trong trầm lặng không có cảm xúc và có những thứ tự ti thái quá chẳng có gì là hoàn hảo tớ rất mệt mỏi với tâm lý của tớ, tớ rất sợ họ kì thị tính của mình nó khiến suy nghĩ đủ điều.
Hôm nay của tôi là 1 ngày ổn tí nào phải đè nến những bất mãn của mình để nhìn mặt người khác mà sống tôi bt việc tôi đang làm nó rất khó chịu nhưng tôi cx chẳng còn cách nào khác
Thời gian này vô tình gặp được em, không biết là đã lỡ xảy ra tương tư từ khi nào, nhưng mà... tại sao bây giờ, mình lại có những cảm xúc kì lạ, lạc lõng, mình kh thể gọi tên đc cảm xúc mỗi lần đứng trước em, mình thật sự lạc lõng, mơ hồ, kh biết liệu có nên tiếp tục không :( h mình kh thể điều khiển được cảm xúc mình nữa
Thật sự mình cảm thấy bất lực.Hôm đó mình làm contest ck nmlt thế nhưng chỉ được 4.2 m mik lúc đó thật sự rất buồn. Năng lực của mình có thể hơn nhưng vì tâm lí. Đến giờ thì mình vânx còn rất buồn và tìm đến podcast của bạn.
Đôi lúc chính mình cũng không hiểu cảm xúc của mình, vì rất nhiều tổn thương cũ đã tạo nên một người nhạy cảm hay suy nghĩ đôi lúc là tự suy diễn. Làm sao mới có thể thoát ra được đống hỗn độn cảm xúc đó đây? Nếu phải tự chữa lành bản thân vậy mọi thứ nên bắt đầu từ đâu nhỉ?
Eo tht sự luôn ấy trước mình kiểu mít ướt cực kì luôn , bị ngkh nói một tí là đã chảy nc mắt rồi nhưg h chx lớn đg ở cái độ tuổi mới lớn thôi í nên là bây h cứ khi nào mà mình chuẩn bị khóc mình lại nhớ đến nhx cái bài nhc í nên là nó đieu chỉnh cảm xúc của mình nên là cx k khóc nx nhưg h chắc là thói quen r hay s í h có cái vc j quan trọng đến mức gần như mình bất lực đến mức sụp độ mình cx chả khóc nổi nhiều như lúc trc nx cùng lắm chỉ chảy vài giọt r thôi
bây h cảm xuc của tớ cũng khongbiet như thế nào nữa khi mà tớ bị trươt học sinh giỏi ,điều đó rất là bthuong nhưng mà công sức mà tớ bỏ ra và cô tin tưởng vào tớ nhưng thât sự tớ rất buồn khi tớ chỉ thiếu 0,1 điểm .và một mình tớ không có giải mà các bạn lại có điều đó tớ cảm thấy rấ áy áy . mặc dù bên ngoài tớ rất vui vẻ nhưng khi về đến nhà tớ lại cảm thấy rất áy náy và tủi thân và tớ luôn đặt ra câu hỏi tại sao mình không cố gắng thêm tí nữa để đỡ có kqua buồn như bây h
Ôi em nghe Hì Hi thì em nhớ đến câu chào của chị Bim Nguyễn Styling, giọng hai chị cũng giống nhau, không biết phải chị Bim đọc podcast này hông nhỉ 🥺🥺
Tớ ghét làm việc nhóm với tụi cgai lắm. Chỉ thích làm việc nhóm với ctrai trong lớp. Tớ là đứa nhỏ nhất lớp học phụ đạo t.anh. Tớ muốn làm việc với các a ctrai vì các anh rất tốt và thông minh nữa. Còn các chị thì cũng tốt, nhưng thử tưởng tượng mà xem : Team work 4 người mà hết 3 người phải đợi thầy đến ngồi kế bên chỉ từng chút một thì có tức không có chứ ! Tớ vốn rất thích học tiếng anh nhưng ngày hôm nay thật tệ. Tớ cũng đã kiểm soát cơn giận, nhưng khi về tớ rất không thích hoạt động với đồng đội không thông minh. Tớ cũng k biết tớ đang nghĩ gì nữa...Tớ ghét bị thua cuộc
Hình như có một khoảng thời gian mình bị trầm cảm nhẹ , không phải lúc mới nhập học vào đại học mà là lúc mình bắt đầu cố gắng tự lập của bản thân ,mình bắt đầu đi làm thêm tự học thêm nhiều thứ mình bắt buộc bản thân phải cân bằng giữa việc học và đi làm .Lúc mới bắt đầu làm điều đó mình gần như bị sốc khi vừa phải làm quen với môi trường giáo dục mới vừa chập chững bước ra xã hội kiếm tiền những thứ đó khiến mình bị kiệt sức trong một thời gian dài ,xa nhà cũng như không có người đủ thân để nghe những lời tâm sự từ đáy lòng như tích tụ những điều tiêu cực đó hàng ngày đã làm cho mình bị chai lì cảm xúc từ một cậu học sinh vui vẻ năng lượng mình trở nên trầm mặc ít nói .Mình thật sự cảm ơn những kênh podcast như này nó như thay một lời xoa dịu cho tâm hồn của mình ."Cảm ơn bản thân đã đứng vững và Hãy cố gắng sống sao cho đáng sống hơn ".
Từ khi mình còn rất nhỏ, mình đã có các dấu hiệu về tâm lí. Mình rất mệt nhưng mình lại chẳng thể làm gì. Ngày nào cũng là một ngày bất ổn, muốn tức giận nhưng chẳng biết tuôn trào ở đâu
Hôm nay mình được nghe postcard này, cảm giác nhẹ nhàng hơn 1 xíu. Mình đang bị thất nghiệp và bị áp lực bởi kinh tế, mình cũng đã được rất nhiều người an ủi nhưng dường như chính bản thân mình vẫn chưa chấp nhận được việc này. Mẹ mình mất lúc mình 18 tuổi, hôm nay là Vu Lan mình cũng cảm thấy rất buồn😢. Mình có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực nhưng luôn bày ra trạng thái tích cực vui vẻ với người khác vì mình sợ ảnh hưởng tới họ. Hôm nay mình cứ loanh quanh trong phòng, thu mình với xã hội, dường như mình sợ đối diện với nó. Cho phép bản thân thêm 1 ngày buồn, hy vọng mai mình sẽ tốt hơn. Cảm ơn bạn vì chiếc postcard dể thương, nó thấy mình nhẹ nhàng và thoải mái hơn.
Mong bạn đủ vững tin để vượt qua giông bão cuộc đời này nhé. Chia sẻ câu chuyện của ô xã mình, mẹ mất khi anh 14 15, ba thì có dì 2 và ở riêng, a cũng vật vã trải qua những giông bão trong đời, hiện tại vẫn ngày ngày vất vả làm việc, hầu như ko có thời gian nghỉ, m biết a mệt mà cũng k biết chia sẻ kiểu gì. Khi là ng lớn ai cũng mệt thì phải
Thực sự em đang có vấn đề với việc không thể khống chế cảm xúc của mình mỗi khi nói chuyện với ba mẹ, sau khi nghe xong tập podcast này em đã hiểu ra nhiều điều rồi, cảm ơn Vì Sao Thế Nhỉ! đã mang đến một điều tuyệt vời như thế
Mỗi lần nghe giọng bạn mình cảm thấy rất cuốn hút có những lần bạn kể những câu chuyện mà như mình đặt vào vị trí người đã từng trải qua. Chúc kênh của bạn ngày càng thành công
khi nào học bài hay làm btvn mình đều bật podcast của ad lên nghe, cảm thấy lòng nhẹ hơn đôi lúc còn cảm nhận được mình trong câu chuyện nào đó và nhận được những lời an ủi, lời khuyên nhẹ nhàng và chân thành nhất..
mình không định nghĩa được cảm xúc của chính mình bây giờ. nó là sự vô định, buồn bực, lạc lõng, nhỏ bé, lo lắng, lo âu. dường như cảm xúc lẫn lộn hơn mình nghĩ nhỉ. Công việc đầu tiên, thành phố mới mẻ, con người khác lạ. Mình nhìn ánh mắt chằm chằm của họ mà cố gồng mình chịu đựng mà tâm trí trống rỗng. Chẳng muốn kể cho ai cả ngay cả người thân của mình.....Mình không ổn chút nào..
Đọc được nó:
-
k hiểu sao chứ mỗi lần mệt mõi chỉ cần nghe giọng chị là khỏe liền, ko care c nói gì, nội dung sao miễn là được nghe giọng c. cảm giác như được an ủi vậy.
🥰
Mong chị làm những video có thời gian dài như này vì nó sẽ giúp mọi người thư giãn sau 1 ngày áp lực
Cứ mỗi lần nghe chị nói thì không khóc ít thì cũng rất nhiều . Cảm ơn chị
Hôm nay là ngày tồi tệ của mình cảm ơn video podcast của chị giúp tâm trạng mình nhẹ nhàng hơn
Cảm ơn bạn với những chia sẻ, góc nhìn hữu ích ạ. Giọng bạn cũng dễ nghe nữa ^^
Chúc bạn luôn bình an và tiếp tục cho ra những podcast ý nghĩa như thế này bạn nhé ^^
Podcast kênh cậu thực sự rất hay, giọng trầm ổn và rất chữa lành
chúc cậu thành công trên con đường sắp tới 🌹
Yeah! Cuối cùng cũng có podcast dài rùi :3. Cảm ơn c vì những tập podcast vô cùng ý nghĩa.
Em tham gia thi HSG trên trường. Thời gian làm bài không nhiều, nên bài của em không được tốt. Khi có điểm, em đậu nhưng điểm không cao, mẹ em mắng em rất nhiều, rồi còn so sánh em với bạn khác rất nhiều. Em đang cố gắng làm bài tốt nhất có thể, nhưng mẹ em chỉ chăm chăm vào kết quả của người khác, mà mẹ không biết là đã mấy đêm em không ngủ, mấy bữa sáng em không ăn. Em cảm thấy như mọi cố gắng của em chỉ đổi lại được lời trách mắng của mẹ. Em uất ức và khóc rất nhiều. Em không biết phải làm gì để mẹ hiểu cho em nữa...
Cảm ơn cậu vì đã mang lại những video ý nghĩa như này
mong kênh postcard hay như thế này có thể đi thật xa, lâu lắm rồi mới thấy được một kênh hợp với mình như thế này
Ui em hóng mãi đó, tương tác chưa tốt nhưng hi vọng chị vẫn có thể ra đều đều🥺
em mong thế giới có thể đối xử với em nhẹ nhàng một chút
vì em không xinh đẹp như người ta cũng không giỏi giang như người ta nhưng em là em mà?em muốn được làm chính mình chứ không phải làm bản sao của người ta. Quá khứ của em tồi tệ lắm,tệ đến mức em chẳng muốn quen thêm một ai vì em không muốn phải tổn thương thêm nữa,em cũng muốn được yêu thương nhưng nó quá xa làm sao em có thể với lấy được đây
vì quá khứ em rất tệ nên em chẳng muốn nói cho anh biết em đã khóc nhiều như thế nào,em chỉ mong anh sẽ là người cho em cảm thấy an toàn hơn khi bên cạnh anh em muốn được yêu em muốn được an ủi,có những lúc em sai nhưng anh vẫn là người đứng ra xin lỗi em trước
.em cũng muốn được yêu mà...
Cảm giác tuyệt vời nhất trên thế giới là gì?
Sự an toàn.
Bất chấp tâm trạng tồi tệ của bạn, họ vẫn ở lại. Ngay cả khi bạn đang có một ngày tồi tệ , họ vẫn ở lại. Và khi bạn không làm chủ được lời nói của mình , họ sẽ hiểu và ở lại.
Không có gì tốt hơn khi biết rằng ai đó sẽ ở lại cho dù khó khăn đến đâu.
Tôi biết là tôi tự tạo ra tất cả áp lực nhưng lại không biết cách chấm dứt nó, gd, bb, thi cử, tc, rồi nên làm gi để kiếm tiền và hàng trăm thứ:(
Từ trc đến giờ, thì mình chỉ lun cố nhịn những cảm xúc tiêu cực khó chịu. Lúc nào cx vậy, tự nói với bản thân "Nhịn, nhịn, nhịn đi,..." rùi tự đánh vào ngực mình. Nhưng vẫn ko thể nào thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực. Mình bít rõ lí do những cảm xúc này từ đâu ra, nhưng bản thân mình vốn ko thể chia sẻ nỗi lòng với gia đình. Cx có lúc mình đủ can đảm để nói ra, nhưng ko thể nói ra tất cả đc, vì có những lí do rất khó nói, thậm chí ko thể nói cho bất kì ai. Để rùi cứ tiếp tục nhịn ngày qua ngày 😢
Đừng nhịn như thế nữa, để khi không thể nhịn được nữa thì..., cứ xõa nó ra đi, giữa trốn đông người cũng được, mặc kệ ánh nhìn xung quanh mà chỉ cần bản thân nhẹ nhõm hơn là được.
Cảm xúc của tôi cứ ngày một tiêu cực, kh bt phải tích cực như thế nào
cảm xúc mình hỗn độn, sau khi thi xong, mình cứ luôn dằn vặt những lỗi sai vớ vẩn. Tớ mắc kẹt trong dòng suy nghĩ, tớ cảm thấy bản thân kém cỏi, tớ buồn lắm... Mọi người hỏi tớ có thi tốt kh? ổn kh? tớ cũng chỉ biết giả bộ ổn, rồi liên tục cười để quên đi nỗi dằn vặt ấy... tớ thật sự mệt, thật sự mắc kẹt, tớ muốn thoát ra lắm, nhưung chừng nào chưa biết điểm, tớ còn cảm giác tội lỗi sâu thẳm trong mình. Tớ không biết ph làm sao nữa... cứu tớ với
Bố em chẳng cho em thể hiện cảm xúc thật đôi khi bị mắng muốn khóc mà khóc bố em lại nói là :yếu đuối thế là em lại phải cố nín ,vừa buồn tủi thân ,áp lực 😊💔
Nhiều khi cảm xúc tớ có rất nhiều mớ hỗn độn, ngày xưa tớnlaf 1 người dễ tính ngăng động và hoạt bát... nhưng từ lúc lên lớp 2 cảm xúc, tính cách tớ dần thanh đổi tớ dễ nổi dận,dễ khóc và hay sợ hãi...ko muốn tiếp xúc với một ai. Lúc lên cấp 2 trở lên tớ mới biết mình bị trầm cảm... Và tớ đã biết đến kênh bạn, nó khá ý nghĩa và có ích với tớ , bh tớ đỡ hơn xưa r...chỉ là vẫn còn một chút trẩm cảm.
Khi xem kênh bạn nó đã giúp tớ phần nào hiểu đc 1 chút bản thân
Yeah! Cuối cùng cũng có podcast dài rùi :3
Cảm ơn Postcard, mình tự hỏi, vì sao lại không biết " Vì Sao Thế Nhỉ! " sớm hơn? Mình luôn luôn bị mất kiểm soát về mặt cảm xúc lẫn lời nói, mình cảm thấy lạc lõng, buồn phiền, buồn bực, có khi là sự vô định. Hỗn độn lắm! Nó như một sợi chỉ bị rối rắm lại tới mức càng muốn tháo càng trở nên rối, có lúc rồi lại tự khóc mà không biết vì sao, hoặc lúc bản thân đúng thì không nói một cách bình thường, mình cứ " ú ớ ", hoặc đôi lúc lại la lên với ba mẹ. Ngày hôm nay của mình, tồi tệ lắm ! Cảm ơn postcard, cậu có lẽ đã giúp cảm xúc mình ổn hơn.
tại sao lại có những người thích phán xét sở thích của ng khác ạ. nếu họ không thích có thể rời đi mà. tại sao lại buông ra những lời cay nghiệt, phán xét theo khía cạnh của họ. em đã cố không quan tâm. nhưng đã nghe rồi thì sao mà không tổn thương được chứ ạ. em thích nghe podcast của "vì sao thế nhỉ" nhưng khi họ tình cờ biết đc em nghe podcast, người đó lại cho rằng nó thật nhảm nhỉ, không cần thiết,... em ...Em còn không biết chửi thề, không biết phải làm sao để mất đi sự đau khổ này.
Podcast này hay quá
Hy vọng kênh được mọi người biết tới nhiều hơn
hôm nay là sinh nhật tớ
cảm ơn định mệnh đã cho tớ gặp được podcast này
cảm ơn kênh đã giúp em tốt hơn nhờ những lời nói đã khiến em thay đổi và trở nên tốt hơn rất rất nhiều !
Cậu chính là người động viên tớ giúp tớ có động lực sống😊😊
Cảm ơn vì những giá trị chữa lành.
Ước j mình tàng hình để đc ngắm bình minh ngắm mây ngắm biển tận hưởng sự bình yên và tự do mà đó giờ tôi ko có :(
mong câu phát triển trên các nền tảng podcast khác
Cảm ơn c vì những tập podcast vô cùng ý nghĩa
Chị à, em vừa khóc vừa nghe podcast của chị, chỉ vì một chiếc sim, một kỉ niệm 2 năm làm em khóc nấc lên khi nhớ về. Em lên làm sao bây giờ?
cảm ơn cậu rất nhiều, vì đã giúp mình chữa lành những muộn phiền trong lòng
Cảm ơn cậu vì đã chữa lành cho tớ ngày hôm nay
Một ngày trôi qua thì ta luôn nhìn lại xem mik đã tệ như thế nào để mọi người nói đến thật sự trong mỗi người đều có cái được gọi là cô đơn điều đó còn như một người cười bên ngoài những khi họ về nhà thì họ dần chìm sâu vào cái âu lo muội phiên đau lòng trầm tư😢😢nó có đk nhỉ?
Mình giúp đỡ bạn bè, vậy ai sẽ giúp đỡ mình?
Mình quan tâm đến bạn bè, ai sẽ quan tâm đến mình?
Nhiều lần cảm giác bị làm ngơ còn đau đớn hơn cả bị ghét:(
Mình củng vậy. Cảm giác đó đau lắm. Tổn thương trái tim mình rất nhiều
chẳng điều gì làm tớ quá buồn, cũng chẳng quá vui, tớ vẫn luôn cười, nhưng khi một mình, tớ sẽ tự ôm lấy mình, ngồi cuộn tròn
điều tồi tệ làm tớ khóc xảy ra vào những phút cuối cùng của ngày
Giọng hay lắmmm :3, cảm ơn bạn bài cuốn quáa
Tớ bị áp lực công việc. Kìm nén riết tớ mắc trầm cảm mà ko hay biết
Đây là lần đầu mình nghe kênh bạn nhưng hay thật
nó khá tồi tệ, mình không biết gọi nó như thế nào nữa cũng không muốn làm mọi người thấy tiêu cực nhưng ba mẹ mình sấp li hôn, cảm giác mọi thứ như sụp đỗ vậy, không tin được ai cả. Mẹ nói cũng có lí ba nói cũng có lí, cảm thấy áp lực khi nhận được câu hỏi từ họ hàng, càng áp lực hơn khi mẹ hỏi " con muốn sống với ai ''. Mình cần lời khuyên từ mọi người nhưng không ai lắng nghe cả, họ chỉ nói qua loa là " mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi '' hay là " chuyện của ba mẹ mày mà quan tâm làm gì ". Sự việc lên đỉnh điểm vào tuần trước khi mình đọc trộm được tin nhắn của ba mẹ, họ súc phạm nhau thậm tệ đến nỗi mình còn không nghĩ là họ có thể nói như vậy...
mình là đứa có năng lượng cảm xúc vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là cảm xúc tiêu cực 🥲
cảm xúc là 1 cái gì đó khó nói ra..nói thì sợ phiền, nhưng ko ns thì ko ai biết..
^^ Vui vẻ lắm ^^ vui muốn khóc tự kỉ luôn ý ^^
Thực sự thì áp lực mình nhận nhiều nhất không đến từ ba mẹ mình. Mình có crush một bạn trong lớp được gần một năm rồi, bạn ấy siu xinh luôn^^. Vào đầu năm cấp 3 thì mình cực kỳ ham chơi, không lo học nên thành tích cao ngời ngợi từ những năm trước hai lần lượt xuống dốc, chính người con gái ấy đã giúp mình hoàn toàn thay đổi. Mình yêu cái cách mà cô ấy nói chuyện, yêu cái cách cô ấy đối xử với người khác cũng như bản thân mình. Mặc dù có thể cô ấy không biết được tình cảm của mình nhưng mình lại không đủ dũng khí để nói ra. Và rồi một lần mình tháy được cô ấy khá thân mật với người con trai khác mà không phải mình, lúc đấy mình hoàn toàn bối rối, nghĩ mình nên tiến tiếp, lùi lại hay chỉ dừng ở mức "bạn thân". Bản thân mình là một người khá nhạy cảm với cảm xúc, mình cứ nghĩ đi nghĩ lại rồi chợt bật khóc lúc nào không hay. Nếu cô ấy không thích mình và hẹn hò cũng một người con trai khác, mình hoàn toàn ủng hộ và còn giúp đỡ cô ấy đến với người xứng đáng (tất nhiên phải qua kiểm duyệt của mình) nhưng nếu cô ấy hoàn toàn chấp nhận mình, mình chắc chắn mình sẽ là người con trai hạnh phúc nhất trên đời này.
mình chọn cách tác động vật lý bản thân để tránh những suy nghĩ tiêu cực ập tới nhưng đó không phải là một ý kiến hay lâu dài. Mình mong cậu có thể giải đáp giúp mình.
Mình có crs một bạn 4,5 năm r nhưng mình cũng k nói mình chọn cách im lặng nhìn họ ,rồi h họ rời đi không chung trường với mình nữa bây h mình vẫn thích cậu ấy nhưng theo một cách im lặng không trò chuyện không gặp mặt mình khá hiểu câu chuyện của bạn
Tỏ tình đi bạn! Hãy tin mình, tỏ tình đi để sau này ko tiếc nuối! Chúc bạn thành công và chờ hồi âm từ bạn!🎉
Chúc bạn chocopie thành công!
mình tỏ tình thất bại rồi ạ, cậu ấy nói cậu ấy chỉ muốn làm bạn cùng mình chứ không muốn yêu đương vì sợ mất tình bạn@@huynhcungle2978
đợi mãi mới có postcast dài
Để cậu đợi hơi lâu rùi 🥺
Cảm ơn các bạn 💗
Tớ muốn hỏi cậu một câu thôi"cậu có bao giờ thương tớ không vậy?"
Có một câu từ miệng cậu tớ mãi nhớ đến tận bây giờ cậu bảo tớ đểu trước mặt nhiều người.cậu bảo tớ khôn,bảo tính tớ ghét , ác, không thương người.Cậu nói tớ bằng những j cay nghiệt nhất có thể tuôn ra, tớ ch từng thấy cậu nỡ nói ra với ai nthe.Chắc hẳn tớ đã tệ dữ lắm, người tệ nhất cậu từng gặp đúng không? Tớ muốn biết rốt cuộc tớ làm gì cô ta, cũng ch từng cố ý làm j tổn thương cậu,vậy tại sao ngần ấy nỗi đau một mình tớ chịu hết.
Đến hôm nay khi ngta bảo tớ khôn lỏi, ghét tớ,tớ tổn thương nữa r, nhưng không tổn thương bằng chính miệng người mình thích nói ra....Liệu mất bao lâu để quên đi một câu nói,liệu mất bao lâu để tổn thương lành lại????
Rốt cuộc phải lsao bây giờ,ai có thể cứu tớ bây giờ? Rốt cuộc bao lâu tớ mới tìm được một nơi mình thuộc về?
Nếu bn thấy quá sức chịu đựg thì bn có thể khóc và khóc thật to khóc để trôi đi hết cảm giác ấy và ngủ thiếp đi sau cảm giác đấy ai cũg có vấn đề riêg của họ cả vậy nên bạn à hãy tin vào bản thân bn dù mệt mỏi hay có nhiều cảm xúc tiêu cực đến đâu nếu bn cảm thấy cô đơn và cần 1 người lắg nghe thì tớ sẵn lòg lắn nghe để có thể trôi đi cảm giác ấy
🥺 cảm thấy tự ti về nhắn sắc của mình
Nhẹ nhàng, sâu lắng và sẽ ngấm rất lâu. Tớ nghe VSTN rất nhiều, nghe đi nghe nghe lại. Tớ muốn nuốt từng câu vào bụng để bản thân có thể tốt hơn, để người yêu tương lai của tốt hơn và cũng để dạy đứa con sau này của mình
Tớ rất có tâm lý dễ buồn suy nghĩ những thứ khó hiểu tớ không hiểu tại sao tâm lý tớ càng lệch lạc chẳng muốn tiếp xúc gì cả nó như kiều nhân bản thứ 2 vậy ngoài mặt với mọi người thì hay tươi cười nhưng bên trong trầm lặng không có cảm xúc và có những thứ tự ti thái quá chẳng có gì là hoàn hảo tớ rất mệt mỏi với tâm lý của tớ, tớ rất sợ họ kì thị tính của mình nó khiến suy nghĩ đủ điều.
Hôm nay của tôi là 1 ngày ổn tí nào phải đè nến những bất mãn của mình để nhìn mặt người khác mà sống tôi bt việc tôi đang làm nó rất khó chịu nhưng tôi cx chẳng còn cách nào khác
Kênh bạn rất thú vị, cảm ơn bạn!
Thời gian này vô tình gặp được em, không biết là đã lỡ xảy ra tương tư từ khi nào, nhưng mà... tại sao bây giờ, mình lại có những cảm xúc kì lạ, lạc lõng, mình kh thể gọi tên đc cảm xúc mỗi lần đứng trước em, mình thật sự lạc lõng, mơ hồ, kh biết liệu có nên tiếp tục không :( h mình kh thể điều khiển được cảm xúc mình nữa
những chia sẽ quý giá
thích kênh này lắm luôn🥺
Cảm ơn cậu nhé ❤
mỗi lần nghe giọng là cảm thấy dễ chịu
Thật sự mình cảm thấy bất lực.Hôm đó mình làm contest ck nmlt thế nhưng chỉ được 4.2 m mik lúc đó thật sự rất buồn. Năng lực của mình có thể hơn nhưng vì tâm lí. Đến giờ thì mình vânx còn rất buồn và tìm đến podcast của bạn.
cảm ơn vì video ý nghĩa này
Cảm ơn chị rất nhiều ạ
Cảm ơn cậu ❤
Mik chỉ muốn ngồi xuống để nghỉ ngơi thôi
Đôi lúc chính mình cũng không hiểu cảm xúc của mình, vì rất nhiều tổn thương cũ đã tạo nên một người nhạy cảm hay suy nghĩ đôi lúc là tự suy diễn. Làm sao mới có thể thoát ra được đống hỗn độn cảm xúc đó đây? Nếu phải tự chữa lành bản thân vậy mọi thứ nên bắt đầu từ đâu nhỉ?
Eo tht sự luôn ấy trước mình kiểu mít ướt cực kì luôn , bị ngkh nói một tí là đã chảy nc mắt rồi nhưg h chx lớn đg ở cái độ tuổi mới lớn thôi í nên là bây h cứ khi nào mà mình chuẩn bị khóc mình lại nhớ đến nhx cái bài nhc í nên là nó đieu chỉnh cảm xúc của mình nên là cx k khóc nx nhưg h chắc là thói quen r hay s í h có cái vc j quan trọng đến mức gần như mình bất lực đến mức sụp độ mình cx chả khóc nổi nhiều như lúc trc nx cùng lắm chỉ chảy vài giọt r thôi
Vì SAO THẾ NHỈ ơi,tại sao khi mình xem một bộ phim có kết thúc tốt đẹp,mình lại bật khóc và thấy trong lòng rất buồn ,có chút gì đó nuối tiếc vậy?
cảm ơn cậu nhiều
Hay quá 🥰🥰🥰
Thật ra thì em luôn không hiểu cảm xúc của em em luôn không biết em đang nghĩ cái tình em chỉ biết là tim em nhói đau và nước mắt em rơi 😀
Hay quá
bây h cảm xuc của tớ cũng khongbiet như thế nào nữa khi mà tớ bị trươt học sinh giỏi ,điều đó rất là bthuong nhưng mà công sức mà tớ bỏ ra và cô tin tưởng vào tớ nhưng thât sự tớ rất buồn khi tớ chỉ thiếu 0,1 điểm .và một mình tớ không có giải mà các bạn lại có điều đó tớ cảm thấy rấ áy áy . mặc dù bên ngoài tớ rất vui vẻ nhưng khi về đến nhà tớ lại cảm thấy rất áy náy và tủi thân và tớ luôn đặt ra câu hỏi tại sao mình không cố gắng thêm tí nữa để đỡ có kqua buồn như bây h
Ôi em nghe Hì Hi thì em nhớ đến câu chào của chị Bim Nguyễn Styling, giọng hai chị cũng giống nhau, không biết phải chị Bim đọc podcast này hông nhỉ 🥺🥺
Câu hỏi vì sao của em hiện tại là tại sao bố mẹ lại không đi họp phụ huynh cho con
Em muốn hiểu thêm về vđ họp phụ huynh ạ
Mong chị chia sẻ
Thảo mến ơi, trường hợp này chắc chỉ có ba mẹ của Thảo mới giải thích được. Thảo thử hỏi ba mẹ bao giờ chưa?
7 ngày 🥺 đáng ạ 🙆♀️
Hoang mang
Cảm ơn nhé
Tớ ghét làm việc nhóm với tụi cgai lắm. Chỉ thích làm việc nhóm với ctrai trong lớp. Tớ là đứa nhỏ nhất lớp học phụ đạo t.anh. Tớ muốn làm việc với các a ctrai vì các anh rất tốt và thông minh nữa. Còn các chị thì cũng tốt, nhưng thử tưởng tượng mà xem : Team work 4 người mà hết 3 người phải đợi thầy đến ngồi kế bên chỉ từng chút một thì có tức không có chứ ! Tớ vốn rất thích học tiếng anh nhưng ngày hôm nay thật tệ. Tớ cũng đã kiểm soát cơn giận, nhưng khi về tớ rất không thích hoạt động với đồng đội không thông minh. Tớ cũng k biết tớ đang nghĩ gì nữa...Tớ ghét bị thua cuộc
Cảm ơn
Không gọi tên được cảm xúc sẽ vô cùng khó chịu luôn ạ 😂phải tìm ra bằng được để giải quyết được vấn đề ạ
Xl vì luôn làm ba mẹ buồn vì lời nói của con 🥹
Podcast hay nhưng cậu nên để quảng cáo đầu hoặc cuối video thôi
Ra nhiều video hơn đii ạ
💕
cảm ơn các cậu
ngày hôm nay đi học muộn bị phạt nè 😂😢
em cảm ơn ạ
ngày hôm nay của mình rất mệt, mình khóc rất nhiều, mình tủi thân lắm
😢mình cảm thấy gia đình bên nội cứ khiến mình trở nên mất bình tĩnh mình ghét lời nói và sự quan tâm giả vờ của họ
Have a nice day ☁️
You too
chị ra clip dài hơn được không huhu
Ad luyện giọng bao lâu mới nói hay thế này vậy ??
❤️❤️❤️
Vậy là bao lâu qua mình vứt bỏ cảm xúc sang 1 bên quá lâu
ổn