mình đã khóc, tớ không nhận ra mình trầm cảm từ bao giờ, có lẽ đã từ bé, ngay cả khi chưa định hình cho mình được những tư duy đúng đắn, mình không biết làm sao bản thân có thể sống được đến bây giờ, cứ mơ hồ tồn tại như thế.
Trầm cảm đã đi theo tớ trong 6 năm. Tớ nhận ra một điều quan trọng rằng chính bản thân tớ đã quyết định cho trầm cảm bước vào cuộc đời mình mà không phải điều gì khác.
Thật không tốt khi bạn đã trầm cảm trong 1 khoảng thời gian dài như thế. Nhưng bạn đã làm rất tốt khi bạn đã làm cho mình cảm nhận được b đang dần tích cực. Chúc những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn
tớ cũng có thể hiểu phần nào. khi tớ cảm nhận được nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ mình sẽ bị trầm cảm, mình phải vực dậy mình phải vượt qua được. bởi mình không cho phép mình rơi vào trầm cảm cậu ơi cậu hãy cố gắng lên nhé
Không biết phải định nghĩa như thế nào nữa nhưng ý nghĩ kết thúc cuộc đời đã giày vò từ năm t 4 tuổi đến nay 😊 sau rất nhiều khám phá liên quan đến gia đình. Cố găng tự tử vài lần, sắp giết người vài lần 😊 quay lại chất vấn gia đình, cố gắng tìm sự an ủi từ mối quan hệ bạn bè rồi lại bị phản bội, hủy hoại cả công việc, đầu năm nay còn bị cha ruột đuổi giết, sức khỏe tệ hại đến mức có lúc tỉnh dậy thì trên giường toàn máu trào ra từ mũi miệng😊 sự tự ti kinh khủng không bao giờ dám bắt đầu mối quan hệ và cũng không dám mơ tưởng đến chuyện có gia đình 😊Giờ đây t chỉ cố gắng sống đến khi bằng tuổi mẹ t trước đây rồi tự tìm tới cái chết 🎉
@@DuyNguyen-1904bạn đã đấu tranh được đến ngày hôm nay chứng tỏ bạn rất mạnh mẽ, hãy cố thêm chút nữa tìm kiếm sự giúp đỡ, vũ trụ sẽ lắng nghe và đưa ai đó đến bên cạnh bạn, bạn ơi ❤
Mình mua 1 chiếc xe đạp. Cứ 3-4h sáng giật mình thức dậy, để ngăn bản thân nghĩ quẩn, mình dắt xe ra ngoài đạp một mình đi khắp nơi... May mắn đối với mình, việc đó hiệu quả
Cảm ơn VSTN với podcast này. Mình nghe sau những vết thương trên tay và những đêm dài khóc lóc. Mình luôn ao ước có ai đó ôm lấy vỗ về mình những lúc tiêu cực, nhưng không có ai cả. Đây thực sự là lần đầu tiên có ai đó nói với mình rằng họ mong được nghe tiếng trái tim ấm nóng của mình vẫn còn đang đập, họ mong mình đừng vỡ tan trong đêm đen. Thật sự cảm ơn các bạn rất nhiều.
nghe tới 6:56 thì nước mắt mình muốn tuôn trào vì mình thật sự rất hối hận vì một điều mình đã làm trong quá khứ. một cậu bạn kém mình một tuổi, quen biết qua mạng nhờ một group game nọ, cậu ấy thích mình. vì bản thân mình là người nhạy cảm nên không cần nói hay thể hiện quá nhiều nhưng mình vẫn biết tình cảm của cậu, vì khi ấy mặc cảm tự ti đối với bản thân và với người khác mà mình thường né tránh các câu nói có phần tình cảm của cậu ấy. đôi khi cậu ấy đã chia sẻ một vài câu nói như kiểu “không nấu ăn sẽ bị bố đánh”, “phòng t cũng gần bàn thờ, nên chắc t cũng sớm lên ấy thôi” mình cũng chỉ an ủi qua loa vì mình thật sự quá ngu ngốc không thể nhận ra sự bất thường ấy, mình còn tỏ ra sợ hãi, hơi phần khó chịu với thái độ đôi khi dễ mất kiểm soát của cậu (như là giận dỗi,..) sau đó vào tháng 8/2021 thì cậu rời khỏi group, bản thân tớ thật sự có lỗi vì trước đó tớ đã leak tin nhắn giữa tớ và cậu (tin nhắn cậu nói không hay về cô bạn thân của tớ lúc ấy) ngay lúc cậu cô bạn ấy có xích mích to lớn và có lẽ cậu cảm thấy bị phản bội thì đau đớn lắm….sau đó khoảng tháng 10 cùng năm, tớ nghe được thông tin cha mẹ cậu ly hôn, cậu ở với bố và bị bạo hành…..bản thân tớ lại càng lo lắng, bồn chồn hơn…tớ đã có suy nghĩ rằng sẽ nhắn tin hỏi han cậu, xin lỗi cậu vì những gì tớ đã làm…nhưng tớ không đủ mạnh mẽ, tớ sợ cậu sẽ không chấp nhận tớ, và một phần vì cái tôi quá lớn của tớ…12h đêm ngày 4/11/2021 là ngày tớ không thể quên trong cuộc đời tớ. tớ thức dậy vào giữa đêm, đọc những dòng tin nhắn do chính cô bạn phía trên kể lại rằng cậu đã mất, cậu đã tự kết thúc cuộc đời cậu bằng cách nhảy từ trên lầu cao xuống…bản thân tớ như ngưng hoạt động, đôi mắt nhìn lên trần nhà không thể chớp, cũng không thể thở, rồi tớ bắt đầu khóc nấc lên vì hối hận. tớ đã khóc như vậy hàng giờ rồi thiếp đi, khoảng thời gian sau đó với tớ thật sự rất khó khăn…tớ không thể ăn, không thể ngủ hay học tập một cách nghiêm túc được….tớ vẫn muốn xin lỗi cậu rất nhiều. giá như khi ấy tớ chịu bỏ mặc cái tôi của mình xuống và tâm sự với cậu, thì liệu tớ có cứu được cậu không? dù chỉ là một thời gian ngắn?chỉ tiếc là không có giá như.. có lẽ cậu, mọi người, không ai ngoài tớ biết được rằng bản thân tớ rất nhớ cậu, từ cái tháng 8 tan vỡ ấy chúng ta không còn chơi với nhau nữa tớ đã luôn nghĩ rằng cậu sẽ trở về với nhóm, suy nghĩ ấy mạnh mẽ nhất vào cuối tháng 10 nhưng có lẽ ông trời muốn trừng phạt tớ, nên mới cho tớ biết rằng cậu đã xảy ra chuyện, kết thúc chuỗi hoang tưởng của tớ…cho tới ngày hôm nay 27/1/2023, tớ vẫn nhớ cậu, và hối hận với cậu…mong cậu yên nghỉ❤bạn của tớ
Tôi đã đọc được rồi , thật tiết vì nó đã xảy ra , tôi chẳng biết phải nói thế nào nữa , một nỗi ám ảnh tâm lý lớn có thể theo bạn mãi . Tôi mong bạn rút kinh nghiệm và một điều nữa là mọi chuyện đã lỡ xảy ra rồi thì hãy tập chấp nhận với sự thật nhé , bạn cứ sống trong nỗi dằn vặt mãi thì cũng không khá lên được , ai cũng có sai lầm hết ,nếu bạn biết được lỗi và tìm cách sửa lỗi ( hay rút kinh nghiệm) thì mọi chuyện cũng ổn thôi, không ổn cũng sẽ ổn , cố lên ! , thật lòng đó .
Tin nhắn từ 3 tháng trước giờ đã sang tháng 5, tớ đọc xong cũng thấu hiểu cậu, tớ thì là kẻ thích lắng nghe và an ủi ngkh, nhưng đây có vẻ là lần đầu tớ thấy cậu nói cậu có ng bạn bị bạo hành, tớ chả biết phải nói thế nào cho hợp lý nhưng mà họ chọn cách giải thoát đó có lẽ là họ có cái đêm dài với tiêu cực quấn quanh mãi không rời đấy, điều đó nó dễ tới với bệnh tramcam nếu như lúc đấy cậu lắng nghe một chút thôi là bạn cậu sẽ thay đổi suy nghĩ giải thoát đó, nhưng mà họ chọn vậy rồi mất thật rồi thì hãy chấp nhận đau đớn này cậu nhé, tại bạn đó mất rồi mà chúng ta cũng không thể ngăn được. Và hiện tại hãy lo cho bản thân cậu nha đừng nghĩ nhiều quá cũng đừng tiêu cực, hãy học cách yêu bản thân mình, mạnh mẽ lên nào cậu ơi!
Bạn rút ra bài học là đc, quan tâm những người xung quanh, hạ cái tôi xuống, nhưng cũng đừng nên tự trách mình quá lâu nhé, bảo vệ sức khoẻ tinh thần của mình, cậu bạn kia chắc chắn ko muốn bạn đau khổ vì cậu ấy đâu Lựa chọn của cậu bạn kia đến từ nhiều nguyên nhân ko phải chỉ từ sự việc của bạn Đôi khi bạn ko đủ sức giúp ai đó vượt qua trầm cảm đâu, lúc đó cần bác sĩ tâm lý, bạn bè người thân bên cạnh, và bản thân họ mới giúp họ đc
@@TuanNguyen-mh9dd mình ổn rồi á, bây giờ nhắc về bạn cũ thì mình chỉ thấy thương thôi chứ không còn khóc lóc hay suy nghĩ nhiều nữa, cám ơn c đã quan tâm nha
1 câu cậu ơi làm tôi rưng rưng, tôi muốn sống, muốn sống thật vui vẻ, tôi hay khóc đơn giản chỉ ngồi 1 chút nhìn chằm chằm vào 1 chỗ rồi chảy nước mắt, tôi thương gia đình, thương mọi người xung quanh, tôi nghĩ cho quá nhiều người mà bản thân thì bỏ quên mất. Tôi thật sự muốn sống
Người ta không thể nhận ra bởi vì khi có ý định, họ đã phát tín hiệu từ lâu lâu rồi, họ cố làm nó bất thường một cách bình thường nhất. Và rồi dần dần, mọi người sẽ tự coi đó như một lẽ thường thôi bởi ai mà chẳng có nỗi buồn và ai mà chẳng có lúc tiêu cực. Vậy nhưng, với những người trầm cảm thì có lẽ họ cũng sợ suy nghĩ của mình sẽ chạm đến nỗi buồn sâu thẳm bên trong người khác, và họ sợ, họ sẽ làm mất một linh hồn vui vẻ của cuộc đời ngoài kia. Mình vẫn có thể sống tiếp, những người xung quanh cũng còn nhiều điều muốn mang đến cho cậu, hãy trải lòng và tiếp tục yêu thương nhé! Cuộc đời này thật đẹp khi có cậu.
Từ lúc sinh ra đến giờ mình chưa bao giờ có được một giấc ngủ bình yên thực sự. Nhiều lúc mình tự hỏi điều gì đã níu giữ mình ở lại với thế giới này. Chúc những ai như mình sẽ sớm tìm được ánh sáng cho đời mình
Nghe tập podcast này mình cảm thấy không cô đơn nữa, vì chính bản thân mình được nghe những tổn thương của mình. Mình không biết có thể nghe tập podcast này bao lâu nữa, nhưng cảm ơn Vì Sao Thế Nhỉ! rất nhiều.
Trầm cảm, mình từng ra nghĩa trang liệt sĩ ngồi, chả hiểu sao, ngồi 1 hồi mình khóc, khóc như chưa bao giờ đc khóc, rồi về, mình lại mơ về 1 cuộc chiến, trong đó toàn những gương mặt có trên bia mộ, nhìn trẻ lắm, 16-17-18, nhìn các anh chiến đấu, hi sinh khi còn tuổi xanh, cái tuổi còn đầy hoài bão , ước mơ chưa thực hiện đc, , mình lại thấy mình quá nhu nhược,yếu đuối, chắc là do các anh động viên,cuộc sống mình từ đó dần dần tốt hơn..
6:21 nghe tới đoạn này, mình bật khóc thật sự. Thì ra mình cũng chẳng cần thứ gì to tát. Mình chỉ cần những phút giây bình yên, được ngồi nghe bản nhạc mình thích mà không cần phải lo lắng điều gì. Giấc ngủ thật sự rất quan trọng đối với mình. Nhưng việc mất ngủ, ngủ không sâu giấc, cộng thêm bệnh trầm cảm đã ảnh hưởng đến bộ não mình rất nhiều. Mình không biết mình đang nghĩ gì, mình không biết mình đang cảm thấy gì, mình cảm giác như mình chỉ nghĩ được đến 10 phút tiếp theo của cuộc đời, không thể xa hơn. Mình cũng không thể nhớ được ngày hôm qua mình đã làm những gì. Nhiều lúc cũng thấy bản thân thật siêu, khi tối hôm qua còn nằm khóc đến phát điên, sáng thức dậy với một nụ cười tươi, như hôm qua chưa xảy ra bất cứ chuyện gì, và cũng không một ai nhận ra được sự không ổn ở mình. Podcast này thực sự rất hay. Nó nói lên được tâm trạng thực sự của một người bị trầm cảm. Với một người bị bệnh, mình cảm thấy vấn đề của mình được đề cập một chân thật, nhưng không hề mang cảm giác bị dạy đời hay dè bỉu. Cảm ơn các bạn nhiều. (Chữ nghĩa lộn xộn quá huhu TT)
Chỉ một câu nói "Xin cậu hãy ở lại" ấy đã thật sự làm mình gục ngã, thật sự rất mệt mỏi trong cả đống thứ tiêu cực đang bủa vây quanh mình, mặc dù đã cố gắng sống tích cực lên, nhưng thật sự là mình không thể làm được. Cảm giác rất mệt 😢😢😢
Cảm ơn rất nhiều về chiếc clip này. Mình đã từng chìm vào nỗi buồn, những đêm mất ngủ, những suy nghĩ, hối hận, trống rỗng và mất mát từng khiến mình không tin vào thế gian này có gì tốt đẹp. Cảm ơn podcast của cậu rất nhiều, nó giúp mình chầm chậm học cách chấp nhận, bình tĩnh và từng ngày cố vượt qua nỗi buồn. Không liên quan nhưng khi cậu nói về chúng ta rồi sẽ vỡ tan, mình đã nghĩ đến bài hát Nứt của Ngọt. Và nó là những điều nhỏ bé cứu rỗi những nỗi đau buồn của mình. Thật sự cảm ơn cậu rất nhiều.
Mình mệt mỏi lắm, mình đã khóc rất nhiều sau khi nghe podcast của VSTN, chỉ khi ngủ mik mới chút bỏ đc, nhưng nó là quá nhanh. Mình áp lực lắm, thất nghiệp, tương lai vô định, xung đột trong các mối quan hệ. Mình ko có tiếng nói trong gia đình, mình bị coi thường đến từ những người trong nhà. Chỉ 1,2 câu trách móc với mình thôi cũng như 1 lưỡi dao cứa vào tim mình. Mình đã cố gắng để tìm đc tiếng nói chung, tìm đc nơi để chia sẻ. Nhưng thay vì mình được chia sẻ, mình lại trở thành người phải nghe giảng đạo. Mình mệt mỏi lắm, mình muốn ngủ mãi, nhưng mình lại nhớ tới bố mẹ mình, nhớ tới a mình, ny mik. Mình cứ vướng vào vòng luẩn quẩn này mãi thôi. Cảm ơn VSTN, những chia sẻ của cậu thật ý nghĩa đối với mik.
Cảm ơn bạn về nó. Trước đó tôi đã tự mình đưa ra rất nhiều tín hiệu cho moi người xung quanh.Họ thờ ơ khi biết nó hay đơn giản là họ nghĩ tôi là kẻ hèn.Tôi xin nói rằng tôi chưa dưới 5 lần làm bản thân bị thương cả. Cho dù ra sao tôi cũng chẳng nói với ai......Bởi ko ai sẵn sàng lắng xuống nghe tôi cả. Rồi tôi phải tạo cho mình thêm 2 tính cách mới. Chỉ khi ở một mình tôi mới dám sống thật với chính mình. Khi tôi đang bất lực nhất thì gặp cậu. Cảm ơn nha! Tôi biết tôi nên gặp ai tiếp theo trong hành trình sắp tới rồi^^
nghe giọng c làm nước mắt tớ cứ tuôn trào,tớ rất mệt mỗi khi đêm đến tớ không thể ngủ đc những dòng duy nghĩ tiêu cực cứ hiện trong tâm trí tớ khiến tớ không ngủ đc
cha mẹ tôi luôn kính trọng chiều chuộng anh trai hơn mình , anh ấy thất bại trong hôn nhân cũng chẳng ai khiển trách gì , nhưng tôi yêu người này họ đối xử tốt với tôi thì lại cấm đoán , mỗi lần tôi muốn nhờ vả 1 điều gì từ bố mẹ thì nhận lại toàn những câu khó nghe , vậy tôi còn ai để dựa vào nữa , cuộc đời tôi còn gì để cố gắng nữa
7:53 đôi khi không cần phải có lí do, những ng bị tổn thương chỉ đơn giản là cần 1 cái ôm hoặc 1 sự đồng hành để có thể có dũng khí vượt qua nỗi đau này😌😌
Mình cảm nhận được sự rưng rưng như muốn khóc trong giọng của cậu. Mình luôn tìm đến postcard của cậu trong những lúc cần được chữa lành, nó khiến mình cảm thấy nhẹ nhõm, bình yên đến lạ thường. Cảm ơn và mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với cậu.
Trong hè là khoản thời gian ngõ cụt của mình mọi thứ của mình tệ đi , mất ngủ overthingking bắt đầu với mình , đau đầu rất nhìu và điều kinh khủng nhất tới ba mình ngoại tình gđ mình gần như vỡ nát , mình bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn đôi lúc chỉ nhìn thấy một thứ gì đó vu vơ mình cũng suy nghĩ , suy nghĩ quá nhiều khiến mình rất đau đầu , không một ai hiểu đc cảm xúc của mình tưởng chừng như ko ai nêu lên đc cảm nhận của mình nhưng mình đã thấy đc video này nó nếu lên đc những gì mình gặp phải rất nhìu khiến mình cảm thấy phần nào đỡ bế tắc 🎉
Khi bạn biết mình mắc vấn đề về sức khỏe tâm thần, hãy nhớ đầu đầu tiên và quan trọng nhất, bản thân bạn không có lỗi gì cả. Bạn không tự mình chuốc lấy, không phải tội lỗi phải trả, đừng mặc cảm và dằn vặt với bản thân mình. Chỉ đơn giản là bạn kém may mắn thôi. Cố lên, rồi bạn sẽ vượt qua tất cả.
yah, chiếc pod này mình nghe vào hơn 1 năm trước, khoảng thời gian đó thật sự rất đáng sợ, trầm cảm thực sự k đơn giản như thế. cảm ơn chiếc pod này lúc đó đã làm tui bớt vỡ tan một chút, đc ôm ấm áp một chút lúc k có ai bên cạnh và bh tui quay lại nghe với hiện trang rất tốt. mong ad ra nhiều chiếc pod để xoa dịu các bạn khác nha. và nếu 1 ngày nào đó ad k ổn thì cũng la làng lên nha, những chiếc fan sẽ quay lại xoa dịu bạn.
Cảm ơn vì đã giữ tớ ở lại, tớ đã từng tu tu thất bại và tớ sau đó đã chọn ở lại. Tớ ở lại vì tớ chưa thể chet nhưng giờ tớ không ổn, mọi người luôn bảo rằng tớ cố tình tỏ ra là tớ tiêu cực, rằng tớ muốn lôi kéo sự chú ý. Những câu nói đó đã làm tớ tổn thương nhưng khi xem đc vid thì tớ đã cảm thấy đỡ hơn phần nào và cảm ơn vì đã giữ tớ ở lại. Mong cho những bạn đang gặp tình trạng như tớ hãy ở lại, dù chỉ là trong khoảnh khắc này thôi, cho dù ngoài kia có bao nhiêu người, bao nhiêu điều làm cậu tổn thương thì vẫn sẽ có tớ ở đây và sẵn sàng cùng cậu học cách yêu bản thân, chữa lành cho chính mình. Làm ơn đung chet và cũng đừng tự hại vì cậu xinh đẹp lắm, chẳng qua thế giới này không biết cách để giữ gìn 1 bông hoa xinh đẹp thoi.
@@caubevang1322 Tớ rất xin lỗi vì bây giờ mới trả lời cậu, cậu có thể liên lạc cho tớ bất cứ khi nào cậu cần. Tớ sẽ trả lời lại nhanh nhất có thể. Cậu gặp tình trạng này bao lâu rồi, điều tồi tệ nào đã khiến 1 người đáng yêu như cậu phải trải qua căn bệnh kinh khủng này. Hãy chia sẻ với tớ, tớ cam đoan sẽ không bao giờ để bất kỳ ai khác biết những chuyện cậu không muốn nói ra ngoài đâu 😘
Khi xem kênh của cj e cảm thấy được an ủi phần nào...E biết mình đg bị trầm cảm... nhưng e chả có wi tâm sự chả ai muônnlangws nghe lời e nói...🥺 Mong VSTN luôn thành công
Cảm ơn VSTN vì đã làm ra podcast này, mình đã vô tình thấy được podcast này lúc tan vỡ nhất, lúc mọi chuyện từ tứ phía ập đến mình. Những lời nói như đi thẳng vào tim mình vậy. Cảm ơn vì cho mình nhận ra, mình ko cô đơn.
điều khiến tôi tuyệt vọng nhất là khi 1 người bạn học chung vs tôi chửi tôi câu "KHỐN NẠN". Tôi chẳng hiểu tại sao và tôi đã làm j sai, rồi cậu ấy ns 1 câu "chỉ là đùa thôi mà", tim tôi như vỡ ra cả nghìn mảnh, thật tuyệt vọng
thật sự để mà nói thì khi xem được vid này bản thân cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều giống như đã tìm được một người hiểu được cảm xúc của bản thân bấy lâu nay "Xin hãy ở lại với bọn mình" đã khiến mình suy nghĩ rất nhiều nhưng mọi chuyện r cũng sẽ qua thôi chúc mọi người hãy sống hết mình vì "con người chỉ sống một lần duy nhất"
1:596:33 mình hay nói về việc mình yêu ngủ đến mức nào, sẵn sàng chết để được ngủ, nhưng chắc do vui vẻ khùng điên là những gì ngta ấn tượng về mình, mn đều xem đây là chuyện vui rằng mình mê ngủ yêu ngủ ngủ nướng ngủ khắp nơi ... để rồi mình tự nhận ra bản thân đang gửi đi tín hiệu, giống như những người có vẻ như đang sống vui vẻ khiến gia đình bạn bè bàng hoàng khi t4t4, không ai nhận ra những câu nói hành vi bth hay kì lạ đó cho đến khi họ thật sự t4t4, nên mình dừng lại việc nói rằng ngủ tuyệt ra sao mình muốn ngủ nhiều thế nào, vì cốt lõi mình chỉ muốn biến mất thôi, muốn mất kết nối với thế giới, tình cờ ngủ lại giúp mình làm điều đó
Mình cũng cực kì rất yêu ngủ, mình có cảm giác nếu mình ngủ mình có thể xuyên qua trong cái không gian vô định này để đến một nơi mà mình nghĩ đó là nơi của mình, mng xung quanh chắc k thể biết được tại sao mình lại ngủ nhiều đến thế = )) Hy vọng rằng khi mình ngủ mình có thể đến thế giới trong giấc ngủ của mng (cảm giác cũng tuyệt)
Em chào chị, cảm ơn chị vì đã đăng một video ý nhĩa như vậy. Hiện tại em đang trong giai đoạn trầm cảm và bắt đầu có những hành vi có ý định t# sát và em xém nữa đã thực hiện hành vi đó, nếu như có bạn nào đọc được bình luận này thì em chỉ mong bản thân có thể tìm được một sự giúp đỡ nào đó. Em cũng có ý định sẽ bấm số mà kênh đã gửi nhưng em vẫn còn sợ và chưa an tâm lắm ạ. Chúc mong những người như em có thể vượt qua sóng gió này, sống một cuộc đời mà mình yêu nhất.
mình cũng đã từng mất ngủ, cũng hay giật mình tỉnh lại trong đêm lúc 2 - 3h sáng, thậm chí mình uống thuốc ngủ nhưng vẫn chỉ ngủ đc 1 lúc. Thời ấy chưa có nhiều người biết đến chữa lành, cũng chưa có nhiều postcard như thế này, mình rất mệt mỏi, nhưng mình chưa bao h nghĩ đến việc kết liễu đời mình. Mình cảm ơn bản thân hồi đó đã mạnh mẽ vượt qua quãng thời gian khó khăn, mình cảm ơn bản thân sau những vấp ngã đã thức tỉnh và thấu hiểu cho mình nhiều hơn. Mình cảm ơn bản thân đã chịu quay về bên trong chứ không còn hướng ra ngoài nữa. Mình cảm ơn các linh hồn, các đấng ơn trên đã dẫn dắt, soi sáng cho mình trong suốt thời gian qua. Mình cảm ơn bản thân mình mặc dù đau khổ nhưng vẫn giữ được bản chất vốn có, không buông thả, không làm hại người khác. Mình xin lỗi đã bỏ rơi, chối bỏ, ghét bỏ, tức giận vs bản thân mình. Chúc cho những bạn đã đang giống như mình cũng sẽ sớm thức tỉnh và vượt qua giai đoạn khó khăn trong đời, hãy nhớ chỉ cần bạn còn sống thì điều gì cũng thay đổi được, người mất thì mọi thứ cũng sẽ mất theo. Cố lên.
tớ đã kịp thoát khỏi trầm cảm khi nó trở nên quá tệ, trong thời gian ngắn bị trầm cảm đã khiến tớ rất bất mực và mệt mỏi, sau đó tớ đã hiểu những người bị trẩm cảm đã lựa chọn ở lại và thoát khỏi nó thật sự rất dũng cảm.
Mình ổn hơn trước, chấp nhận mọi thứ đến và đi trong cuộc đời mình đều dạy cho mình một ý nghĩa nào đó. Vào những ngày mình cảm thấy yên bình nhất, mình nghĩ đến mấy cái ngày tăm tối đó, hình như mình hiểu ra được tại sao mình lại trở nên như thế ?, vì sao và vì sao ? Mình chấp nhận được quá khứ rồi, tự ngồi nhìn lại những thứ khiến mình khóc ròng từng đêm, mình ổn. Nhưng mình không biết phải làm sao với tương lai nữa....... Mình đã cố gắng tự vùng vẫy thoát ra khỏi chỗ đó đôi ba lần, nhưng lần này hình như hơi quá sức với mình. Chắc là mọi thứ sẽ ổn thôi. Mình không còn nghĩ đến sự ra đi nữa, nhưng mình đã sẵn sàng để ra đi. Mình đã chuẩn bị tất cả mọi thứ để đón chờ kết thúc cho mình. Viết những gì mình mong muốn sau khi ra đi, chuẩn bị tất cả mật khẩu vào 1 file mềm, 1 tờ note cứng, ghi lại bản thân là ai, đến từ đâu và muốn được chôn cất như thế nào. Nhưng mình vẫn chưa ra đi. Mình nhớ có 1 video của Vì sao thế nhỉ trên tiktok nói về 1 cậu bạn sống mà chỉ vì phải sống mà thôi. Mình đang giống cậu ấy, không thể ra đi thật sự thì mình cố gắng xóa bỏ mọi thứ về bản thân, tách biệt khỏi thế giới. mỗi ngày đều hi vọng sẽ không còn có ai nhớ đến mình - như thế đối với mình cũng là một sự ra đi. Nhẹ nhõm. Người ta nói điều ước vào ngày sinh nhật sẽ dễ thành hiện thực, mặc dù sau 1h sáng hôm sau mình mới thật sự nghỉ ngơi để tự ước với trời đêm, nhưng hi vọng nó sẽ mau mau đến. Cảm ơn cậu nhiều nhé, giọng đọc của cậu rất ấm áp, chúc cậu nhiều điều tốt đẹp.
Năm nay là năm 2024 tớ còn nghe lại tấm postcard này . Cx là lúc tớ bt mình bị trầm cảm , chx ai biết cả . Nhiều lúc , tớ hay nghĩ quẩn rằng 'Sự tồn tại của mình chính là vấn đề', nên lúc nào cx nghĩ mình kh còn trên đời này thì mọi thứ sẽ tốt hơn . Tớ luôn nghĩ vậy, kể cả khi mình đang vui vẻ , đang cười nói mà lại nghĩ quẩn như vây . tớ chẳng biết mình muốn gì , chắc là tớ muốn cht...
Trầm cảm nó xuất phát từ cảm xúc. Theo mình thì all chúng ta đều có cảm xúc tốt xấu chỉ cần ta tối giản dc cảm xúc hoặc thậm chí vứt nó đi cx dc. Thì đầu sẽ nhẹ hơn ❤
Đúng vậy! Việc tôi thích nhất là ngủ, chìm sâu, chìm sâu không ai quan tâm hay gọi tên tôi. Tôi ghét việc người khác cứ khuyên tôi tích cực, vui vẻ. Họ chế nhạo tôi người thần kinh không bình thường. Và buồn nhất họ là người thân của tôi. 35 tuổi, tôi chưa muốn rời khỏi đây - kiếp sống của tôi.
Khổ thân bạn. Bạn hiền ngoan, không phá phách,hãm hại ai mà vẫn bị người nhà nói xấu như thế. Thế thì bạn thử chuyển sang phá phách bật nhạc to để xem người nhà bạn có tiếp tục nói xấu bạn tiếp nữa không ?
@@nguyenhoa4566 vì họ người thân nên việc từ bỏ hay làm tổn thương đến họ, chỉ còn cách cố gắng, cố hết sức để nó ngoài tai. Nếu họ thương mình, thì sau những cố gắng mình bảo mình bị bệnh, không ai tin mình thì mình biết họ không thương mình nhiều như mình nghĩ.
Tôi đã bật khóc khi nghe qua số radio này, cảm xúc tôi cảm thấy lẫn lộn không thẻ xác định được, tôi quá mệt mỏi khi phải đối mặt với những áp lực, tôi muốn chết đi đổi đổi lấy sự bình yên, những nỗi đau cứ dày vò tôi vào mỗi đêm, tôi cảm thấy quá mệt mỏi
Cảm thấy mệt mỏi trống rỗng, tựa như rơi vào vực sâu tôi tăm lạnh lẽo. Mình bt có lẽ mình bị trầm cảm, cũng muốn bố mẹ đưa đi gặp bác sĩ để chữa khỏi, cũng muốn quay lại cuộc sống bình thường như trước kia nhưng ko dám. Mình sợ rằng mình vốn chẳng bị gì hết, sợ rằng chỉ là do bản thân nghĩ quá nhiều, sợ những lời mắng nhiếc của bố mẹ khi bác sĩ nói mình vẫn bình thường. Ko dám nghĩ đến cx chẳng dám làm đành tự mình âm thầm chịu đựng tất cả. Thực sự mệt quá rồi
Em cảm ơn VSTN rất nhiều, cụôc đời em đã trãi qua thật sự rất nhiều chuyện, em có lẽ đag muốn thực hiện ý định kết liễu, thì VSTN lại xúât hiện như định mệnh ,VSTN đã giúp em quên đi các giai đoạn mệt mỏi và các ý định đấy. Cảm ơn VSTN rất nhiều ạ❤.
Người yêu của mình là một người trầm cảm , mình đang cố gắng tìm hiểu rõ hơn về trầm cảm mình cảm ơn VSTN vì nh postcard rất có ích đối với mình :( mình hy vọng anh ấy sẽ không đột nhiên bỏ mình đ....
Cuộc sống thật vô nghĩa^^ nhiều khi tớ không còn muốn sống nữa. Tại sao cuộc đời lại bất công với tớ như vậy? Tớ cũng cần được hạnh phúc cũng cần được tự do cũng cần đc chia sẻ nma...chẳng ai chịu lắng nghe tớ cả cũng chẳng ai hiểu tớ^^ tớ không đủ dũng cảm để được lm những điều mình thik tớ cũng cần có 1 cuộc sống hp kia mà... Tại sao vậy? Sao cuộc sống tớ vô nghĩa vậy chứ? Bạn bè, gia đình, anh cj em đều xa lánh tớ. Tớ đã lm gì sai kia chứ? Tớ muốn có 1 cuộc sống tự do mà mình mong muốn...^^
cảm giác mệt mỏi lắm e cứ tưởng bản thân sẽ thoát ra đc nó nhưng mà không. mọi vấn đề đều xoay quay mãi trong đầu e, nó lặp đi lặp lại như 1 cơn ác mộng, đánh thẳng vào tâm lí của bản thân, e luôn cố tổ răng bản thân mình ổn nhất nhưng cũng phải gục xuống với nhưng câu nói đầy ác ít từ mọi ng xung quang
Lần đầu tiên tôi nghe 1 câu mà khiến tôi dần dần thoát khỏi bóng tối đó là " Cậu đừng buồn bọn tớ luôn ở bên cậu " nhưng rồi những lời nói đó lại trở thành những lời nói dao đâm cứa vào tim tôi và tôi lại chìm vào bóng tối rơi xuống đấy biển sâu im lặng. Tôi ước gì tôi đc ngủ mãi mãi ko bao giờ tỉnh lại nữa 😊🥀
Có những đêm mình cũng không hiểu sao mình lại khóc lúc đó chỉ ước có ai bên cạnh ôm lấy vỗ về nhưng rồi chỉ có chính bản thân mình vỗ về tự nín khóc để rồi chìm vào giấc ngủ một cách đau đớn
Cậu à bầu trời ngày mai đẹp lắm đoá hoa ngoài vườn vẫn đang nở rộ xin cậu hãy ở lại. Tớ biết cậu mệt mỏi lắm chắc hẳn k ai hiểu cho cảm giác của cậu cả tớ chỉ mong đôi lời của tớ có thể sưởi ấm 1 tí trái tim của cậu. Yêu cậu nhiều lắm ôm cậu một cái nhé để ta có thể cảm nhận hơi ấm từ nhịp đập của trái tim ❤
Ông anh trai con bác mình mới tự vẫn vì trầm cảm,thật sự mình quá đỗi bất ngờ vì ko thể nghĩ rằng a ấy lại có thể làm chuyện như vậy, vì a ấy vẫn rất bình thường cho đến khi 1 vài tháng gần đây mới có 1 vài biểu hiện bất thường nhưng k ai ngờ a ấy lại giải thoát nhanh như vậy
Tớ khóc đến đỏ mắt rồi tự an ủi bản thân có nhiều lúc tớ còn hẹn cho mình một ngày rời xa thế giới nhưng tớ sợ không dám cứ như vậy ngày nào nước mắt cũng rơi !
Em nhận ra rằng em đã bị trầm cảm, họ hàng, ng thân, họ đã khiến em đau buồn, đặc biệt là họ hàng của em, em mệt lắm, em từng muốn tự s.á.t, nhưng em ko làm được, em sợ khi phải đối mặt vs họ, họ nói này nọ em, họ nói xấu em, họ nói 1 cách thậm tệ, em sợ lắm, cũng may gặp đc cj, em cảm thấy đc chữa lành❤
mình đã nghĩ đến rất nhiều đến cái chết , rất nhiều cho đến khi nghe podcats này , nó làm mình cảm thấy êm dịu khi mỗi lần mình nghĩ tới nó , mình không thể kêu ai cứu được , nếu có nói thì họ chỉ nghĩ là mình đang đùa mà thôi :((
Mình đã từng có một khoản thời gian mà mình cảm thấy rất mệt mỏi Trong đầu luôn van lên những câu nói như: mình mệt quá, mệt mỏi rồi thì buôn bỏ đi, phải làm sao bây giờ mình là ai mình nên làm gì Những câu nói và những câu hỏi cứ vang lên trong đầu mình khiến mình rất mệt nhưng rồi mình bình tĩnh lại suy nghĩ nhiều hơn mình nghĩ: nếu mình ch*t thì sẽ ra sao, địa ngục liệu có thật, ở đó sẽ có quỹ không? Mình từ từ sợ cái ch*t và bắt đầu nghĩ khác đi: mình sẽ không chết một cách vô nghĩa được ích nhất phải làm được một cái gì đó có ý nghĩa rồi mới chết hoặc ích nhất là lập gia đình rồi có con có cháu rồi mới chết😊
Chào chị, giờ em mới xem được video này, trước giờ e không có nghĩ e bị trầm cảm hay gì cả vì e thấy e khá mạnh mẽ, nhưng nghe được video này e thấy có nhiều ý hình như e đã trải qua vậy, e không nghĩ e bị trầm cảm đâu vì e không bị áp lực bất cứ thứ gì từ công việc đến gia đình, chỉ có công việc của e không áp lực thỉnh thoảng cũng có khoảng thời gian kéo dài tầm một tháng vì nhiều việc nhưng công việc không có ngày nghỉ chủ Nhật cũng không, chỉ khi e bận việc e mới được nghỉ 1 ngày, e đi làm như thế 2 năm lúc nào e cx đi làm trong sự chán nản cảm giác rất nhàm chán và lặp đi lặp lại liên tục, cảm giác e cảm thấy nhẹ nhõm nhất là lúc tối về nhà được ăn cơm cùng bố mẹ nhưng có gì đó khiến e không thể nào vui vẻ được mặc dù mọi người vẫn nói chuyện vui vẻ bthg, e vẫn cười nhưng e có cảm giác nụ cười ấy không phải là vui ấy. Xem video của chị có đoạn 3 giai đoạn ấy và đoạn có ai đó thì thầm , tự dưng e bị giật mình , e cảm thấy u tối nhất là vào mùa đông mùa Xuân , e đi làm từ sớm và về lúc 6h lúc ấy trời cx tối mịt cảm giác khoảng tgian đó của e là cuộc sống như một màu xám vậy, mọi thứ vẫn có màu sắc nhưng e không thấy nó đâu cả😢, lúc ấy e cũng có nhiều lần nghĩ tại sao phải sống nhỉ đằng nào chả c*** , rốt cuộc sống để làm gì nhỉ ( mặc dù lúc ấy e vẫn tự đặt ra cho mình những mục tiêu tương lai rõ ràng á) nhưng ngay sau đó e bỏ ngay những ý nghĩ đó và tiếp tục đi tiếp , nhưng có một lần chắc là tầm tháng 3 hoặc t4 vừa r là lúc công việc e áp lực nhất lúc nào e cũng trong trạng thái mệt mỏi không muốn làm j cả, nhưng có một hôm e gặp 1 chuyện j đó k quá lớn nhưng cảm giác lúc đó của e thật kinh khủng, lúc đó em nằm xung quanh vẫn rất nhiều đèn mọi người vẫn nói cười bên cạnh nhưng lúc ấy e chỉ cảm thấy trước mắt e là một màu đen một khoảng không vô tận ấy không một tiếng động và e cảm nhận e đang rơi, rơi xuống một cái hố ( e chưa bao giờ bị như thế luôn ) lúc ấy nhưng suy nghĩ tiêu cực nhất xuất hiện “ giờ mà c**** thì mọi chuyện ổn cả mà , thường ngày mình hay đi qua cầu chỉ cần dừng xe lại nhảy xuống là không phải mọi chuyện dừng lại à, bây giờ chỉ cần đứng dậy dắt xe đi thôi mà “ ui e thề luôn lúc nghe được video của chị cái đoạn như ai đó thì thầm bên tai e nghĩ lại lúc ấy lúc ấy e đã có ý định thế thật ( e không nghĩ là lúc ấy e có suy nghĩ như vậy luôn cơ do trước e hay bảo là tại sao người ta có thể tự sát vậy cuộc đời quá đẹp để sống mà, nên e thấy sợ hãi thực sự luôn cảm giác đó không phải e vậy 😢), hiện tại sang hè r e thấy cuộc sống nhiều màu sắc hơn sáng hơn cuộc sống đẹp hơn . Nhưng e thật sự thắc mắc là e có bị trầm cảm không hay những cảm xúc ấy chỉ là nhất thời do chán nản nên nghĩ thế thôi ( e không tin là một người mạnh mẽ như em có thể mắc bệnh tâm lý được ấy ) mong nhận được lời khuyên ạ ❤
1 tuần trước mình quyết định đi khám bệnh và đã kết quả là mình bị trầm cảm và rối loạn lo âu hỗn hợp. Tự nhiên lúc đó mình cảm thấy nhẹ nhàng hơn mình nghĩ, sự xác nhận từ bác sĩ như là lời an ủi rằng những gì mình làm và chịu đựng trong khoảng thời gian qua đều không phải là do bản mình vô lý mà thật sự là mình đã rất mệt mỏi. Mình đã từng chia sẻ nhưng rồi những gì nhận lại được lại không như mình mong đợi. Mình châm điếu thuốc lên bàn tay mình, lúc đầu mình đã nghĩ rằng, đó chỉ là mình muốn biết cảm giác đó thế nào nhưng đúng thật là mình đang cần 1 ai đó chủ động hỏi han mình. Nhưng mà vết thương ngoài da thì lành, còn bên trong thì mình vẫn phải uống thuốc mỗi ngày. Thuốc làm mình ngủ nhiều hơn, ngủ đến mức mình muốn thức dậy nhưng cơ thể thì không tài nào nhúc nhích được. Cảm xúc mình bị ức chế, không còn bùng nổ hay buồn nhưng mình biết đó chỉ là tạm thời. Mình đang cố tự chữa lành cho bản thân nhưng mình không chắc có thể cố đến khi nào
bệnh về tâm lý nó đáng sợ hơn bệnh mà nhìn, sờ hay cảm nhận dc lắm, bị đau bị tai nạn hay gãy chân tay còn biết chữa tnao, chứ bị bệnh về tâm lý thì khổ vô cùng, mỗi ngày trôi qua là 1 ngày khổ cực, mà nó khiến mình ăn k dc ngủ k dc, k có sức khỏe thể chất khiến tinh thần càng giảm sút.
Khi các bạn muốn 44 giống mình, hãy viết nó vào Moodpress, nó giúp mình chia sẻ nỗi buồn giúp cậu vượt qua, đọc lại những ghi chú cậu đã viết để vươn lên, mình muốn mang thông điệp rằng ''cậu ơi,đừng tự làm đau bản thân mình nhé, vì cả thế giới,không chỉ có những người iu cậu đâuu, cậu không thể nghĩ họ yêu cậu đến mức nào, vì vậy, hãy luôn cố gắng và chia sẻ nhìu hơn nhé💞
Mình đang bị trầm cảm. Bởi vì mình đã trải qua nhiều chuyện đau thương trong quá khứ. Bây giờ mình đang tự tách khỏi xã hội và không hòa nhập được. Mình rất tiêu cực, rất dễ khóc. Mình rất mệt mỏi😔.
"Vì sao thế nhỉ" ơi, em luôn có một ước mơ là có một cuộc sống bình yên nhưng sao mà khó quá đi, em luôn gặp những chuyện tồi tệ cứ bám lấy em mãi. Em muốn nghỉ ngơi quá "vì sao thế nhỉ" ạ. Em muốn ngưng hết mọi thứ để được chữa lành trái tim, em muốn được ngắm Bình Minh, ngắm biển, ngắm san hô, "vì sao thế nhỉ ạ.
5 năm rồi. Tớ vẫn đang tìm cách để thoát ra. Tớ đánh mất bản thân mình, mất đi người tớ yêu suốt 5 năm. Tớ mất những người thân. Tớ muốn nhìn họ sống hạnh phúc nhưng bây giờ tớ không cố gắng được nữaaa..
Mình có thể nói là một người khá thích trốn tránh thực tại. Mình không muốn những áp lực cứ bủa vây lấy mình. Mình luôn muốn đến buổi đêm để có thể đi ngủ và trốn tránh thực tại. Thế nhưng cả những giấc ngủ khi chìm sâu vào những giấc mơ thì những giọt nước mắt vẫn cứ rơi, những đau khổ vẫn cứ bủa vây lấy mình. Có đôi lúc mình nằm trằn trọc đến sáng không ngủ được mặc dù mình cố gắng mở nhạc chill để chìm vào giấc ngủ nhưng vẫn không tài nào ngủ được. Mình đã cố gắng từng làm chuyện ấy nhiều lần nhưng những luoidao chạm đến tay mình, mình nghĩ về bố mẹ mình lại trằn trọc. Mình rất sợ bố mẹ, gia đình sẽ nghĩ như nào khi mình làm chuyện đó. Mẹ mình đôi lúc cũng đã nhận ra dấu hiệu của mình. Có lúc nằm ngủ với mẹ, mẹ hỏi mình rằng: "Mẹ đưa con đi khám nhé" nhưng mà mình bảo mẹ là con không sao đâu bởi mình sợ rằng mẹ sẽ lo lắng cho mình. Với cả mình không biết chia sẻ nnao với mẹ cả. Mình cảm giác bất lực, tuyệt vọng.
Thật sự là đã từng có khoảng thời gian mình xem thường những căn bệnh tâm lý thế này, cho đến khi mình tự cảm nhận và nghe tập podcast này của các cậu thì mình bất chợt nhận ra rằng "Oh có vẻ bản thân mình cũng bị rồi", mình cũng chẳng còn nhớ rõ đêm nay là đêm thứ mấy mình khóc trong căn phòng lạnh lẽo này....
Mình đã hối hận khi để lại những vết sẹo đó, nếu ai thấy dòng nhắn này xin hãy ở lại cùng chúng tớ nhé. Chúng ta sẽ cùng ở lại và tận hưởng cuộc sống này, bạn chẳng cần phải bận tâm về điều khiến bạn phiền muộn. Hãy đi dạo lúc hoàng hôn đi, bạn sẽ cảm thấy yêu cuộc sống này hơn đấy. Vậy bạn hãy ở lại cùng chúng tớ nhé! ❤
9:30 Cố lên nhé, nếu mệt thì nghỉ ngơi chút rồi tiếp tục. Rồi bạn sẽ nhận được rất nhiều điều tốt đẹp. Hãy cứ mơ những điều mình thích, và đừng từ bỏ ước mơ của mình nếu mình có thể hiện thực hoá nó 🤍
Không khóc thì làm sao có thể tìm thấy nỗi đau, không khóc thì làm sao có thể chữa lành, không khóc thì làm sao có thể thoải mái? Nếu muốn khóc thì cứ khóc thôi, nếu có một vị bác sĩ nào bảo bạn ngừng khóc, bảo bạn lắm nước mắt, không quan tâm đến cảm xúc của bạn mà cứ áp đặt suy nghĩ của họ lên bạn, họ bảo bạn im, họ bảo bạn không được khóc, vậy thì người bác sĩ này không thật sự là người bác sĩ bạn cần tìm và đã đến lúc tự đi tìm người bác sĩ thật sự có thể giúp bạn rồi. Hôm nay khóc thôi, khóc rồi thì hãy mỉm cười, không ai hối bạn, không ai thúc giục bạn vì vậy không cần một hai ngày để giải quyết vấn đề của bạn. Không nhất thiết phải lập tức gọi tên được nỗi đau, hiểu người khác khó 1 hiểu bản thân khó 10 nhưng đừng bỏ cuộc, hãy tin mình làm bạn với chính bản thân rồi bạn sẽ có sức mạnh nội tại, sẽ vượt qua, bạn sẽ có thêm một người bạn, một lá bùa hộ mệnh giúp bạn vượt qua mọi nỗi đau. Xin hãy ở lại với tụi mình, xin đừng bỏ cuộc.
mik ko chắc mik có bị trầm cảm hay không nhưng mik đã từng có một khoảng thời gian được coi là 'tồi tệ' kéo dài suốt 3 năm. sáng thì mik vẫn cười đấy nhưng tối về khi đên xuống nước mắt vẫn lăn dài trên má. mik ko biết bản thân mik bị làm sao chỉ là đôi khi lại cảm thấy tủi thân, cảm thấy bị bỏ rơi và còn.... cảm thấy bản thân vô dụng, là thứ ko ai quan tâm. mình đã từng nghĩ mik có nên 'chết' đi hay không vì lúc đó mik cảm thấy thật mệt mỏi. mik bt mik ích kỉ lắm nhưng lúc đó mik ko bt phải làm sao, đối với mik khoảng thời gian đó thật sự tồi tệ nhưng cũng chính lúc mik tuyệt vọng nhất mik cô đơn nhất vẫn có một người sẵn sàng lắng nghe mik nói, mik tâm sự về những sự lo lắng và mệt mỏi hàng ngày của mik. đến bâyh thì mik đã ổn hơn rồi suy nghĩ thoáng hơn và cười nhiều hơn và mình biết đc cậu ấy người đã ở bên cạnh mik suốt thời gian qua vẫn ở cạnh mik. hôm nay mik viết ra những dòng này cũng coi như đã bỏ hết tất cả. Mình cảm ơn vì mọi người đã đọc những dòng tâm sự này 💜
Mình đã sống với trầm cảm trong hơn 3 năm nay, mình đã thắc mắc rất nhiều lần rằng có phải mình quá nhạy cảm, quá xấu tính, quá tiêu cực để rồi phải nhận lại đau khổ. Ban đầu mình quyết định tự mình đối mặt với nó. Mình đã nỗ lực rất nhiều, thử vô số cách, cật lực đi làm để đủ chi trả cho tất cả những phương pháp ấy nhưng đều ko nhận lại kết quả. Khi cảm thấy thật sự quá sức chịu đựng rồi, mình đã nói với bố mẹ... và oh wow, thứ mình nhận lại được khiến cho mình thấy đau khổ hơn nữa. Họ không hề quan tâm đến việc mình bị trầm cảm, họ cho những kết quả thăm khám của mình của vô lý, các bác sĩ giúp minhg kiểm tra là lang băm. Thậm chí việc mình bị trầm cảm còn bị lấy ra làm trò đùa trong nhà, họ nhớ như in câu nói của mẹ mình là:"Chỉ có thằng ngu mới nghĩ đến việc bỏ tiền chữa trầm cảm... m nhàn dỗi quá nên mới trầm cảm...". Mình thực sự rất giận, mình cảm thấy nỗ lực reconnect với thế giới của mình sụp đổ. Mình không muốn phải tự mình dày vò bản thân của mình lâu hơn nữa
"Xin hãy ở lại với bọn mình" câu nói đã khiến mình phải bật khóc... vì đây là lần đầu tiên mình được nghe câu này
gửi đến cậu một cái ôm..
@@NhưÝNguyễn-b6lgửi đến cậu 1 cái ôm :❤
Mình cũng khóc khi nghe câu đấy
gửi đến cậu sự đồng cảm...
" mong cậu, dù có tan vỡ, cũng đừng lặng lẽ vỡ tan trong đêm đen."
mình đã khóc, tớ không nhận ra mình trầm cảm từ bao giờ, có lẽ đã từ bé, ngay cả khi chưa định hình cho mình được những tư duy đúng đắn, mình không biết làm sao bản thân có thể sống được đến bây giờ, cứ mơ hồ tồn tại như thế.
câu "Xin hãy ở lại với bọn mình" đã khiến tôi phải khóc, vì chưa bao giờ đc ai nói câu đó và an ủi tôi...
Trầm cảm đã đi theo tớ trong 6 năm. Tớ nhận ra một điều quan trọng rằng chính bản thân tớ đã quyết định cho trầm cảm bước vào cuộc đời mình mà không phải điều gì khác.
Thật không tốt khi bạn đã trầm cảm trong 1 khoảng thời gian dài như thế. Nhưng bạn đã làm rất tốt khi bạn đã làm cho mình cảm nhận được b đang dần tích cực. Chúc những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn
tớ cũng có thể hiểu phần nào. khi tớ cảm nhận được nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ mình sẽ bị trầm cảm, mình phải vực dậy mình phải vượt qua được. bởi mình không cho phép mình rơi vào trầm cảm
cậu ơi cậu hãy cố gắng lên nhé
Mình thì 20 năm rồi và giờ mình đang 40t 😢
Không biết phải định nghĩa như thế nào nữa nhưng ý nghĩ kết thúc cuộc đời đã giày vò từ năm t 4 tuổi đến nay 😊 sau rất nhiều khám phá liên quan đến gia đình. Cố găng tự tử vài lần, sắp giết người vài lần 😊 quay lại chất vấn gia đình, cố gắng tìm sự an ủi từ mối quan hệ bạn bè rồi lại bị phản bội, hủy hoại cả công việc, đầu năm nay còn bị cha ruột đuổi giết, sức khỏe tệ hại đến mức có lúc tỉnh dậy thì trên giường toàn máu trào ra từ mũi miệng😊 sự tự ti kinh khủng không bao giờ dám bắt đầu mối quan hệ và cũng không dám mơ tưởng đến chuyện có gia đình 😊Giờ đây t chỉ cố gắng sống đến khi bằng tuổi mẹ t trước đây rồi tự tìm tới cái chết 🎉
@@DuyNguyen-1904bạn đã đấu tranh được đến ngày hôm nay chứng tỏ bạn rất mạnh mẽ, hãy cố thêm chút nữa tìm kiếm sự giúp đỡ, vũ trụ sẽ lắng nghe và đưa ai đó đến bên cạnh bạn, bạn ơi ❤
Mình mua 1 chiếc xe đạp. Cứ 3-4h sáng giật mình thức dậy, để ngăn bản thân nghĩ quẩn, mình dắt xe ra ngoài đạp một mình đi khắp nơi... May mắn đối với mình, việc đó hiệu quả
Cảm ơn VSTN với podcast này. Mình nghe sau những vết thương trên tay và những đêm dài khóc lóc. Mình luôn ao ước có ai đó ôm lấy vỗ về mình những lúc tiêu cực, nhưng không có ai cả. Đây thực sự là lần đầu tiên có ai đó nói với mình rằng họ mong được nghe tiếng trái tim ấm nóng của mình vẫn còn đang đập, họ mong mình đừng vỡ tan trong đêm đen. Thật sự cảm ơn các bạn rất nhiều.
Gửi 1 cái ôm đến cậu nhé ❤
Ôm thật chặt nè 🤗❤
Ôm thì hông có, nhưng nếu bạn muốn một ly cafe vào một buổi sáng nào đó thì mình sẵn sàng mời nhé. Nếu bạn ở Sg
Đã 10 năm chưa có 1 giấc ngủ tự nhiên thật ngon
"Lúc nhỏ rạch tay người ta gọi trẻ trâu vậy lớn lên rạch tay gọi là gì"
Tôi 18t hay làm đau bản thân để giải tỏa cảm xúc tiêu cực, lo lắng
nghe tới 6:56 thì nước mắt mình muốn tuôn trào vì mình thật sự rất hối hận vì một điều mình đã làm trong quá khứ. một cậu bạn kém mình một tuổi, quen biết qua mạng nhờ một group game nọ, cậu ấy thích mình. vì bản thân mình là người nhạy cảm nên không cần nói hay thể hiện quá nhiều nhưng mình vẫn biết tình cảm của cậu, vì khi ấy mặc cảm tự ti đối với bản thân và với người khác mà mình thường né tránh các câu nói có phần tình cảm của cậu ấy. đôi khi cậu ấy đã chia sẻ một vài câu nói như kiểu “không nấu ăn sẽ bị bố đánh”, “phòng t cũng gần bàn thờ, nên chắc t cũng sớm lên ấy thôi” mình cũng chỉ an ủi qua loa vì mình thật sự quá ngu ngốc không thể nhận ra sự bất thường ấy, mình còn tỏ ra sợ hãi, hơi phần khó chịu với thái độ đôi khi dễ mất kiểm soát của cậu (như là giận dỗi,..) sau đó vào tháng 8/2021 thì cậu rời khỏi group, bản thân tớ thật sự có lỗi vì trước đó tớ đã leak tin nhắn giữa tớ và cậu (tin nhắn cậu nói không hay về cô bạn thân của tớ lúc ấy) ngay lúc cậu cô bạn ấy có xích mích to lớn và có lẽ cậu cảm thấy bị phản bội thì đau đớn lắm….sau đó khoảng tháng 10 cùng năm, tớ nghe được thông tin cha mẹ cậu ly hôn, cậu ở với bố và bị bạo hành…..bản thân tớ lại càng lo lắng, bồn chồn hơn…tớ đã có suy nghĩ rằng sẽ nhắn tin hỏi han cậu, xin lỗi cậu vì những gì tớ đã làm…nhưng tớ không đủ mạnh mẽ, tớ sợ cậu sẽ không chấp nhận tớ, và một phần vì cái tôi quá lớn của tớ…12h đêm ngày 4/11/2021 là ngày tớ không thể quên trong cuộc đời tớ. tớ thức dậy vào giữa đêm, đọc những dòng tin nhắn do chính cô bạn phía trên kể lại rằng cậu đã mất, cậu đã tự kết thúc cuộc đời cậu bằng cách nhảy từ trên lầu cao xuống…bản thân tớ như ngưng hoạt động, đôi mắt nhìn lên trần nhà không thể chớp, cũng không thể thở, rồi tớ bắt đầu khóc nấc lên vì hối hận. tớ đã khóc như vậy hàng giờ rồi thiếp đi, khoảng thời gian sau đó với tớ thật sự rất khó khăn…tớ không thể ăn, không thể ngủ hay học tập một cách nghiêm túc được….tớ vẫn muốn xin lỗi cậu rất nhiều. giá như khi ấy tớ chịu bỏ mặc cái tôi của mình xuống và tâm sự với cậu, thì liệu tớ có cứu được cậu không? dù chỉ là một thời gian ngắn?chỉ tiếc là không có giá như.. có lẽ cậu, mọi người, không ai ngoài tớ biết được rằng bản thân tớ rất nhớ cậu, từ cái tháng 8 tan vỡ ấy chúng ta không còn chơi với nhau nữa tớ đã luôn nghĩ rằng cậu sẽ trở về với nhóm, suy nghĩ ấy mạnh mẽ nhất vào cuối tháng 10 nhưng có lẽ ông trời muốn trừng phạt tớ, nên mới cho tớ biết rằng cậu đã xảy ra chuyện, kết thúc chuỗi hoang tưởng của tớ…cho tới ngày hôm nay 27/1/2023, tớ vẫn nhớ cậu, và hối hận với cậu…mong cậu yên nghỉ❤bạn của tớ
Tôi đã đọc được rồi , thật tiết vì nó đã xảy ra , tôi chẳng biết phải nói thế nào nữa , một nỗi ám ảnh tâm lý lớn có thể theo bạn mãi . Tôi mong bạn rút kinh nghiệm và một điều nữa là mọi chuyện đã lỡ xảy ra rồi thì hãy tập chấp nhận với sự thật nhé , bạn cứ sống trong nỗi dằn vặt mãi thì cũng không khá lên được , ai cũng có sai lầm hết ,nếu bạn biết được lỗi và tìm cách sửa lỗi ( hay rút kinh nghiệm) thì mọi chuyện cũng ổn thôi, không ổn cũng sẽ ổn , cố lên ! , thật lòng đó .
Tin nhắn từ 3 tháng trước giờ đã sang tháng 5, tớ đọc xong cũng thấu hiểu cậu, tớ thì là kẻ thích lắng nghe và an ủi ngkh, nhưng đây có vẻ là lần đầu tớ thấy cậu nói cậu có ng bạn bị bạo hành, tớ chả biết phải nói thế nào cho hợp lý nhưng mà họ chọn cách giải thoát đó có lẽ là họ có cái đêm dài với tiêu cực quấn quanh mãi không rời đấy, điều đó nó dễ tới với bệnh tramcam nếu như lúc đấy cậu lắng nghe một chút thôi là bạn cậu sẽ thay đổi suy nghĩ giải thoát đó, nhưng mà họ chọn vậy rồi mất thật rồi thì hãy chấp nhận đau đớn này cậu nhé, tại bạn đó mất rồi mà chúng ta cũng không thể ngăn được. Và hiện tại hãy lo cho bản thân cậu nha đừng nghĩ nhiều quá cũng đừng tiêu cực, hãy học cách yêu bản thân mình, mạnh mẽ lên nào cậu ơi!
Bạn rút ra bài học là đc, quan tâm những người xung quanh, hạ cái tôi xuống, nhưng cũng đừng nên tự trách mình quá lâu nhé, bảo vệ sức khoẻ tinh thần của mình, cậu bạn kia chắc chắn ko muốn bạn đau khổ vì cậu ấy đâu
Lựa chọn của cậu bạn kia đến từ nhiều nguyên nhân ko phải chỉ từ sự việc của bạn
Đôi khi bạn ko đủ sức giúp ai đó vượt qua trầm cảm đâu, lúc đó cần bác sĩ tâm lý, bạn bè người thân bên cạnh, và bản thân họ mới giúp họ đc
@@cathy4007 đúng hơn là nên nhìn về nhiều khía cạnh và xem rằng nó đúng hay sai ấy
@@TuanNguyen-mh9dd mình ổn rồi á, bây giờ nhắc về bạn cũ thì mình chỉ thấy thương thôi chứ không còn khóc lóc hay suy nghĩ nhiều nữa, cám ơn c đã quan tâm nha
1 câu cậu ơi làm tôi rưng rưng, tôi muốn sống, muốn sống thật vui vẻ, tôi hay khóc đơn giản chỉ ngồi 1 chút nhìn chằm chằm vào 1 chỗ rồi chảy nước mắt, tôi thương gia đình, thương mọi người xung quanh, tôi nghĩ cho quá nhiều người mà bản thân thì bỏ quên mất. Tôi thật sự muốn sống
Người ta không thể nhận ra bởi vì khi có ý định, họ đã phát tín hiệu từ lâu lâu rồi, họ cố làm nó bất thường một cách bình thường nhất. Và rồi dần dần, mọi người sẽ tự coi đó như một lẽ thường thôi bởi ai mà chẳng có nỗi buồn và ai mà chẳng có lúc tiêu cực. Vậy nhưng, với những người trầm cảm thì có lẽ họ cũng sợ suy nghĩ của mình sẽ chạm đến nỗi buồn sâu thẳm bên trong người khác, và họ sợ, họ sẽ làm mất một linh hồn vui vẻ của cuộc đời ngoài kia. Mình vẫn có thể sống tiếp, những người xung quanh cũng còn nhiều điều muốn mang đến cho cậu, hãy trải lòng và tiếp tục yêu thương nhé! Cuộc đời này thật đẹp khi có cậu.
Từ lúc sinh ra đến giờ mình chưa bao giờ có được một giấc ngủ bình yên thực sự. Nhiều lúc mình tự hỏi điều gì đã níu giữ mình ở lại với thế giới này. Chúc những ai như mình sẽ sớm tìm được ánh sáng cho đời mình
Xin cậu hãy ở lại......
Mk thật sự muốn chấm dứt nỗi đau này.
Mong ngày mai sẽ tươi sáng
Nghe tập podcast này mình cảm thấy không cô đơn nữa, vì chính bản thân mình được nghe những tổn thương của mình. Mình không biết có thể nghe tập podcast này bao lâu nữa, nhưng cảm ơn Vì Sao Thế Nhỉ! rất nhiều.
Trầm cảm, mình từng ra nghĩa trang liệt sĩ ngồi, chả hiểu sao, ngồi 1 hồi mình khóc, khóc như chưa bao giờ đc khóc, rồi về, mình lại mơ về 1 cuộc chiến, trong đó toàn những gương mặt có trên bia mộ, nhìn trẻ lắm, 16-17-18, nhìn các anh chiến đấu, hi sinh khi còn tuổi xanh, cái tuổi còn đầy hoài bão , ước mơ chưa thực hiện đc, , mình lại thấy mình quá nhu nhược,yếu đuối, chắc là do các anh động viên,cuộc sống mình từ đó dần dần tốt hơn..
6:21 nghe tới đoạn này, mình bật khóc thật sự. Thì ra mình cũng chẳng cần thứ gì to tát. Mình chỉ cần những phút giây bình yên, được ngồi nghe bản nhạc mình thích mà không cần phải lo lắng điều gì. Giấc ngủ thật sự rất quan trọng đối với mình. Nhưng việc mất ngủ, ngủ không sâu giấc, cộng thêm bệnh trầm cảm đã ảnh hưởng đến bộ não mình rất nhiều. Mình không biết mình đang nghĩ gì, mình không biết mình đang cảm thấy gì, mình cảm giác như mình chỉ nghĩ được đến 10 phút tiếp theo của cuộc đời, không thể xa hơn. Mình cũng không thể nhớ được ngày hôm qua mình đã làm những gì. Nhiều lúc cũng thấy bản thân thật siêu, khi tối hôm qua còn nằm khóc đến phát điên, sáng thức dậy với một nụ cười tươi, như hôm qua chưa xảy ra bất cứ chuyện gì, và cũng không một ai nhận ra được sự không ổn ở mình. Podcast này thực sự rất hay. Nó nói lên được tâm trạng thực sự của một người bị trầm cảm. Với một người bị bệnh, mình cảm thấy vấn đề của mình được đề cập một chân thật, nhưng không hề mang cảm giác bị dạy đời hay dè bỉu. Cảm ơn các bạn nhiều. (Chữ nghĩa lộn xộn quá huhu TT)
Trầm cảm khổ quá b ơi...mình ao ước có 1 giấc ngủ ngon mà khó quá
Chỉ một câu nói "Xin cậu hãy ở lại" ấy đã thật sự làm mình gục ngã, thật sự rất mệt mỏi trong cả đống thứ tiêu cực đang bủa vây quanh mình, mặc dù đã cố gắng sống tích cực lên, nhưng thật sự là mình không thể làm được. Cảm giác rất mệt 😢😢😢
Cảm ơn rất nhiều về chiếc clip này. Mình đã từng chìm vào nỗi buồn, những đêm mất ngủ, những suy nghĩ, hối hận, trống rỗng và mất mát từng khiến mình không tin vào thế gian này có gì tốt đẹp. Cảm ơn podcast của cậu rất nhiều, nó giúp mình chầm chậm học cách chấp nhận, bình tĩnh và từng ngày cố vượt qua nỗi buồn. Không liên quan nhưng khi cậu nói về chúng ta rồi sẽ vỡ tan, mình đã nghĩ đến bài hát Nứt của Ngọt. Và nó là những điều nhỏ bé cứu rỗi những nỗi đau buồn của mình. Thật sự cảm ơn cậu rất nhiều.
Mình mệt mỏi lắm, mình đã khóc rất nhiều sau khi nghe podcast của VSTN, chỉ khi ngủ mik mới chút bỏ đc, nhưng nó là quá nhanh. Mình áp lực lắm, thất nghiệp, tương lai vô định, xung đột trong các mối quan hệ. Mình ko có tiếng nói trong gia đình, mình bị coi thường đến từ những người trong nhà. Chỉ 1,2 câu trách móc với mình thôi cũng như 1 lưỡi dao cứa vào tim mình. Mình đã cố gắng để tìm đc tiếng nói chung, tìm đc nơi để chia sẻ. Nhưng thay vì mình được chia sẻ, mình lại trở thành người phải nghe giảng đạo. Mình mệt mỏi lắm, mình muốn ngủ mãi, nhưng mình lại nhớ tới bố mẹ mình, nhớ tới a mình, ny mik. Mình cứ vướng vào vòng luẩn quẩn này mãi thôi. Cảm ơn VSTN, những chia sẻ của cậu thật ý nghĩa đối với mik.
Cảm ơn bạn về nó. Trước đó tôi đã tự mình đưa ra rất nhiều tín hiệu cho moi người xung quanh.Họ thờ ơ khi biết nó hay đơn giản là họ nghĩ tôi là kẻ hèn.Tôi xin nói rằng tôi chưa dưới 5 lần làm bản thân bị thương cả. Cho dù ra sao tôi cũng chẳng nói với ai......Bởi ko ai sẵn sàng lắng xuống nghe tôi cả. Rồi tôi phải tạo cho mình thêm 2 tính cách mới. Chỉ khi ở một mình tôi mới dám sống thật với chính mình. Khi tôi đang bất lực nhất thì gặp cậu. Cảm ơn nha! Tôi biết tôi nên gặp ai tiếp theo trong hành trình sắp tới rồi^^
nghe giọng c làm nước mắt tớ cứ tuôn trào,tớ rất mệt mỗi khi đêm đến tớ không thể ngủ đc những dòng duy nghĩ tiêu cực cứ hiện trong tâm trí tớ khiến tớ không ngủ đc
Hôm nay là một ngày mưa, thật tốt khi trời mưa, vì tớ có thể khóc thật to mà không ai nghe thấy.
cha mẹ tôi luôn kính trọng chiều chuộng anh trai hơn mình , anh ấy thất bại trong hôn nhân cũng chẳng ai khiển trách gì , nhưng tôi yêu người này họ đối xử tốt với tôi thì lại cấm đoán , mỗi lần tôi muốn nhờ vả 1 điều gì từ bố mẹ thì nhận lại toàn những câu khó nghe , vậy tôi còn ai để dựa vào nữa , cuộc đời tôi còn gì để cố gắng nữa
tình cờ thấy 1 podcast của kênh trên tik tok, nghe xong thấy yên bình hơn hẳn, nghiện vch:((
7:53 đôi khi không cần phải có lí do, những ng bị tổn thương chỉ đơn giản là cần 1 cái ôm hoặc 1 sự đồng hành để có thể có dũng khí vượt qua nỗi đau này😌😌
Mình cảm nhận được sự rưng rưng như muốn khóc trong giọng của cậu. Mình luôn tìm đến postcard của cậu trong những lúc cần được chữa lành, nó khiến mình cảm thấy nhẹ nhõm, bình yên đến lạ thường.
Cảm ơn và mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với cậu.
cảm ơn cậu, nếu không có video này tôi đã không cứu được người ấy.
Trong hè là khoản thời gian ngõ cụt của mình mọi thứ của mình tệ đi , mất ngủ overthingking bắt đầu với mình , đau đầu rất nhìu và điều kinh khủng nhất tới ba mình ngoại tình gđ mình gần như vỡ nát , mình bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn đôi lúc chỉ nhìn thấy một thứ gì đó vu vơ mình cũng suy nghĩ , suy nghĩ quá nhiều khiến mình rất đau đầu , không một ai hiểu đc cảm xúc của mình tưởng chừng như ko ai nêu lên đc cảm nhận của mình nhưng mình đã thấy đc video này nó nếu lên đc những gì mình gặp phải rất nhìu khiến mình cảm thấy phần nào đỡ bế tắc 🎉
Khi bạn biết mình mắc vấn đề về sức khỏe tâm thần, hãy nhớ đầu đầu tiên và quan trọng nhất, bản thân bạn không có lỗi gì cả. Bạn không tự mình chuốc lấy, không phải tội lỗi phải trả, đừng mặc cảm và dằn vặt với bản thân mình. Chỉ đơn giản là bạn kém may mắn thôi. Cố lên, rồi bạn sẽ vượt qua tất cả.
Mình rất hay nghe podcast. Không hiểu sao nghe bài này mình lại khóc…
không hiểu sau. nghe lại thấy ấm áp vô cùng
yah, chiếc pod này mình nghe vào hơn 1 năm trước, khoảng thời gian đó thật sự rất đáng sợ, trầm cảm thực sự k đơn giản như thế. cảm ơn chiếc pod này lúc đó đã làm tui bớt vỡ tan một chút, đc ôm ấm áp một chút lúc k có ai bên cạnh và bh tui quay lại nghe với hiện trang rất tốt. mong ad ra nhiều chiếc pod để xoa dịu các bạn khác nha. và nếu 1 ngày nào đó ad k ổn thì cũng la làng lên nha, những chiếc fan sẽ quay lại xoa dịu bạn.
Cảm ơn vì đã giữ tớ ở lại, tớ đã từng tu tu thất bại và tớ sau đó đã chọn ở lại. Tớ ở lại vì tớ chưa thể chet nhưng giờ tớ không ổn, mọi người luôn bảo rằng tớ cố tình tỏ ra là tớ tiêu cực, rằng tớ muốn lôi kéo sự chú ý. Những câu nói đó đã làm tớ tổn thương nhưng khi xem đc vid thì tớ đã cảm thấy đỡ hơn phần nào và cảm ơn vì đã giữ tớ ở lại. Mong cho những bạn đang gặp tình trạng như tớ hãy ở lại, dù chỉ là trong khoảnh khắc này thôi, cho dù ngoài kia có bao nhiêu người, bao nhiêu điều làm cậu tổn thương thì vẫn sẽ có tớ ở đây và sẵn sàng cùng cậu học cách yêu bản thân, chữa lành cho chính mình. Làm ơn đung chet và cũng đừng tự hại vì cậu xinh đẹp lắm, chẳng qua thế giới này không biết cách để giữ gìn 1 bông hoa xinh đẹp thoi.
Tớ có thể liên lạc với bạn để cùng chia sẻ với bạn được không ạ tớ đang bị trầm cảm haizz
@@caubevang1322 Tớ rất xin lỗi vì bây giờ mới trả lời cậu, cậu có thể liên lạc cho tớ bất cứ khi nào cậu cần. Tớ sẽ trả lời lại nhanh nhất có thể. Cậu gặp tình trạng này bao lâu rồi, điều tồi tệ nào đã khiến 1 người đáng yêu như cậu phải trải qua căn bệnh kinh khủng này. Hãy chia sẻ với tớ, tớ cam đoan sẽ không bao giờ để bất kỳ ai khác biết những chuyện cậu không muốn nói ra ngoài đâu 😘
Khi xem kênh của cj e cảm thấy được an ủi phần nào...E biết mình đg bị trầm cảm... nhưng e chả có wi tâm sự chả ai muônnlangws nghe lời e nói...🥺 Mong VSTN luôn thành công
Cảm ơn VSTN vì đã làm ra podcast này, mình đã vô tình thấy được podcast này lúc tan vỡ nhất, lúc mọi chuyện từ tứ phía ập đến mình. Những lời nói như đi thẳng vào tim mình vậy. Cảm ơn vì cho mình nhận ra, mình ko cô đơn.
Gửi cậu một cái ôm nhé, mong mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn với cậu
điều khiến tôi tuyệt vọng nhất là khi 1 người bạn học chung vs tôi chửi tôi câu "KHỐN NẠN". Tôi chẳng hiểu tại sao và tôi đã làm j sai, rồi cậu ấy ns 1 câu "chỉ là đùa thôi mà", tim tôi như vỡ ra cả nghìn mảnh, thật tuyệt vọng
thật sự để mà nói thì khi xem được vid này bản thân cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều giống như đã tìm được một người hiểu được cảm xúc của bản thân bấy lâu nay "Xin hãy ở lại với bọn mình" đã khiến mình suy nghĩ rất nhiều nhưng mọi chuyện r cũng sẽ qua thôi chúc mọi người hãy sống hết mình vì "con người chỉ sống một lần duy nhất"
1:59 6:33 mình hay nói về việc mình yêu ngủ đến mức nào, sẵn sàng chết để được ngủ, nhưng chắc do vui vẻ khùng điên là những gì ngta ấn tượng về mình, mn đều xem đây là chuyện vui rằng mình mê ngủ yêu ngủ ngủ nướng ngủ khắp nơi ... để rồi mình tự nhận ra bản thân đang gửi đi tín hiệu, giống như những người có vẻ như đang sống vui vẻ khiến gia đình bạn bè bàng hoàng khi t4t4, không ai nhận ra những câu nói hành vi bth hay kì lạ đó cho đến khi họ thật sự t4t4, nên mình dừng lại việc nói rằng ngủ tuyệt ra sao mình muốn ngủ nhiều thế nào, vì cốt lõi mình chỉ muốn biến mất thôi, muốn mất kết nối với thế giới, tình cờ ngủ lại giúp mình làm điều đó
Mình cũng cực kì rất yêu ngủ, mình có cảm giác nếu mình ngủ mình có thể xuyên qua trong cái không gian vô định này để đến một nơi mà mình nghĩ đó là nơi của mình, mng xung quanh chắc k thể biết được tại sao mình lại ngủ nhiều đến thế = ))
Hy vọng rằng khi mình ngủ mình có thể đến thế giới trong giấc ngủ của mng (cảm giác cũng tuyệt)
Em chào chị, cảm ơn chị vì đã đăng một video ý nhĩa như vậy. Hiện tại em đang trong giai đoạn trầm cảm và bắt đầu có những hành vi có ý định t# sát và em xém nữa đã thực hiện hành vi đó, nếu như có bạn nào đọc được bình luận này thì em chỉ mong bản thân có thể tìm được một sự giúp đỡ nào đó. Em cũng có ý định sẽ bấm số mà kênh đã gửi nhưng em vẫn còn sợ và chưa an tâm lắm ạ. Chúc mong những người như em có thể vượt qua sóng gió này, sống một cuộc đời mà mình yêu nhất.
mình xin cậu ở lại mới bọn mình nhé!
Ko sao đâu, đừng buồn cậu nhé? Tớ sẽ an ủi cậu, cố lên nhé❤
mình cũng đã từng mất ngủ, cũng hay giật mình tỉnh lại trong đêm lúc 2 - 3h sáng, thậm chí mình uống thuốc ngủ nhưng vẫn chỉ ngủ đc 1 lúc. Thời ấy chưa có nhiều người biết đến chữa lành, cũng chưa có nhiều postcard như thế này, mình rất mệt mỏi, nhưng mình chưa bao h nghĩ đến việc kết liễu đời mình. Mình cảm ơn bản thân hồi đó đã mạnh mẽ vượt qua quãng thời gian khó khăn, mình cảm ơn bản thân sau những vấp ngã đã thức tỉnh và thấu hiểu cho mình nhiều hơn. Mình cảm ơn bản thân đã chịu quay về bên trong chứ không còn hướng ra ngoài nữa. Mình cảm ơn các linh hồn, các đấng ơn trên đã dẫn dắt, soi sáng cho mình trong suốt thời gian qua. Mình cảm ơn bản thân mình mặc dù đau khổ nhưng vẫn giữ được bản chất vốn có, không buông thả, không làm hại người khác. Mình xin lỗi đã bỏ rơi, chối bỏ, ghét bỏ, tức giận vs bản thân mình. Chúc cho những bạn đã đang giống như mình cũng sẽ sớm thức tỉnh và vượt qua giai đoạn khó khăn trong đời, hãy nhớ chỉ cần bạn còn sống thì điều gì cũng thay đổi được, người mất thì mọi thứ cũng sẽ mất theo. Cố lên.
trầm cảm lại đến với bản thân mình một lần nữa rồi
tớ đã kịp thoát khỏi trầm cảm khi nó trở nên quá tệ, trong thời gian ngắn bị trầm cảm đã khiến tớ rất bất mực và mệt mỏi, sau đó tớ đã hiểu những người bị trẩm cảm đã lựa chọn ở lại và thoát khỏi nó thật sự rất dũng cảm.
Mình ổn hơn trước, chấp nhận mọi thứ đến và đi trong cuộc đời mình đều dạy cho mình một ý nghĩa nào đó. Vào những ngày mình cảm thấy yên bình nhất, mình nghĩ đến mấy cái ngày tăm tối đó, hình như mình hiểu ra được tại sao mình lại trở nên như thế ?, vì sao và vì sao ? Mình chấp nhận được quá khứ rồi, tự ngồi nhìn lại những thứ khiến mình khóc ròng từng đêm, mình ổn. Nhưng mình không biết phải làm sao với tương lai nữa.......
Mình đã cố gắng tự vùng vẫy thoát ra khỏi chỗ đó đôi ba lần, nhưng lần này hình như hơi quá sức với mình. Chắc là mọi thứ sẽ ổn thôi.
Mình không còn nghĩ đến sự ra đi nữa, nhưng mình đã sẵn sàng để ra đi. Mình đã chuẩn bị tất cả mọi thứ để đón chờ kết thúc cho mình. Viết những gì mình mong muốn sau khi ra đi, chuẩn bị tất cả mật khẩu vào 1 file mềm, 1 tờ note cứng, ghi lại bản thân là ai, đến từ đâu và muốn được chôn cất như thế nào.
Nhưng mình vẫn chưa ra đi. Mình nhớ có 1 video của Vì sao thế nhỉ trên tiktok nói về 1 cậu bạn sống mà chỉ vì phải sống mà thôi. Mình đang giống cậu ấy, không thể ra đi thật sự thì mình cố gắng xóa bỏ mọi thứ về bản thân, tách biệt khỏi thế giới. mỗi ngày đều hi vọng sẽ không còn có ai nhớ đến mình - như thế đối với mình cũng là một sự ra đi. Nhẹ nhõm. Người ta nói điều ước vào ngày sinh nhật sẽ dễ thành hiện thực, mặc dù sau 1h sáng hôm sau mình mới thật sự nghỉ ngơi để tự ước với trời đêm, nhưng hi vọng nó sẽ mau mau đến.
Cảm ơn cậu nhiều nhé, giọng đọc của cậu rất ấm áp, chúc cậu nhiều điều tốt đẹp.
6:17 mình đã bật khóc sau khi nghe xong câu này. Lần đầu tiên, mình cảm giác có ai đó cần mình và mong mình tiếp tục sống...
''hãy ở lại'' 3 từ mà nghe nước mắt cứ rơi...ước j người nhà hay bạn bè nói vs mình,,hãy ở lại.
Năm nay là năm 2024 tớ còn nghe lại tấm postcard này . Cx là lúc tớ bt mình bị trầm cảm , chx ai biết cả . Nhiều lúc , tớ hay nghĩ quẩn rằng 'Sự tồn tại của mình chính là vấn đề', nên lúc nào cx nghĩ mình kh còn trên đời này thì mọi thứ sẽ tốt hơn . Tớ luôn nghĩ vậy, kể cả khi mình đang vui vẻ , đang cười nói mà lại nghĩ quẩn như vây . tớ chẳng biết mình muốn gì , chắc là tớ muốn cht...
em nói thật là em đã bật khóc khi nghe video nói đúng thế nào về bản thân...
Trầm cảm nó xuất phát từ cảm xúc. Theo mình thì all chúng ta đều có cảm xúc tốt xấu chỉ cần ta tối giản dc cảm xúc hoặc thậm chí vứt nó đi cx dc. Thì đầu sẽ nhẹ hơn ❤
Từ ngày mình vứt thứ cảm xúc đó đi và mặc kệ tất cả. Thì mình thành người ích kỉ, và chỉ biết sống cho bản thân. 😢
Đúng vậy! Việc tôi thích nhất là ngủ, chìm sâu, chìm sâu không ai quan tâm hay gọi tên tôi. Tôi ghét việc người khác cứ khuyên tôi tích cực, vui vẻ. Họ chế nhạo tôi người thần kinh không bình thường. Và buồn nhất họ là người thân của tôi. 35 tuổi, tôi chưa muốn rời khỏi đây - kiếp sống của tôi.
Khổ thân bạn. Bạn hiền ngoan, không phá phách,hãm hại ai mà vẫn bị người nhà nói xấu như thế. Thế thì bạn thử chuyển sang phá phách bật nhạc to để xem người nhà bạn có tiếp tục nói xấu bạn tiếp nữa không ?
@@nguyenhoa4566 vì họ người thân nên việc từ bỏ hay làm tổn thương đến họ, chỉ còn cách cố gắng, cố hết sức để nó ngoài tai. Nếu họ thương mình, thì sau những cố gắng mình bảo mình bị bệnh, không ai tin mình thì mình biết họ không thương mình nhiều như mình nghĩ.
Tôi đã bật khóc khi nghe qua số radio này, cảm xúc tôi cảm thấy lẫn lộn không thẻ xác định được, tôi quá mệt mỏi khi phải đối mặt với những áp lực, tôi muốn chết đi đổi đổi lấy sự bình yên, những nỗi đau cứ dày vò tôi vào mỗi đêm, tôi cảm thấy quá mệt mỏi
Cảm thấy mệt mỏi trống rỗng, tựa như rơi vào vực sâu tôi tăm lạnh lẽo. Mình bt có lẽ mình bị trầm cảm, cũng muốn bố mẹ đưa đi gặp bác sĩ để chữa khỏi, cũng muốn quay lại cuộc sống bình thường như trước kia nhưng ko dám. Mình sợ rằng mình vốn chẳng bị gì hết, sợ rằng chỉ là do bản thân nghĩ quá nhiều, sợ những lời mắng nhiếc của bố mẹ khi bác sĩ nói mình vẫn bình thường. Ko dám nghĩ đến cx chẳng dám làm đành tự mình âm thầm chịu đựng tất cả. Thực sự mệt quá rồi
Em cảm ơn VSTN rất nhiều, cụôc đời em đã trãi qua thật sự rất nhiều chuyện, em có lẽ đag muốn thực hiện ý định kết liễu, thì VSTN lại xúât hiện như định mệnh ,VSTN đã giúp em quên đi các giai đoạn mệt mỏi và các ý định đấy. Cảm ơn VSTN rất nhiều ạ❤.
Người yêu của mình là một người trầm cảm , mình đang cố gắng tìm hiểu rõ hơn về trầm cảm mình cảm ơn VSTN vì nh postcard rất có ích đối với mình :( mình hy vọng anh ấy sẽ không đột nhiên bỏ mình đ....
Mẹ ơi cha ơi con sợ bệnh đó lắm con ko muốn rời xa gia đình mình cả
Cuộc sống thật vô nghĩa^^ nhiều khi tớ không còn muốn sống nữa. Tại sao cuộc đời lại bất công với tớ như vậy? Tớ cũng cần được hạnh phúc cũng cần được tự do cũng cần đc chia sẻ nma...chẳng ai chịu lắng nghe tớ cả cũng chẳng ai hiểu tớ^^ tớ không đủ dũng cảm để được lm những điều mình thik tớ cũng cần có 1 cuộc sống hp kia mà... Tại sao vậy? Sao cuộc sống tớ vô nghĩa vậy chứ? Bạn bè, gia đình, anh cj em đều xa lánh tớ. Tớ đã lm gì sai kia chứ? Tớ muốn có 1 cuộc sống tự do mà mình mong muốn...^^
Đang trầm cảm đang muốn một mình đi vào đêm lần nữa nhưng mà… nghe xong ấm thật
cảm giác mệt mỏi lắm e cứ tưởng bản thân sẽ thoát ra đc nó nhưng mà không. mọi vấn đề đều xoay quay mãi trong đầu e, nó lặp đi lặp lại như 1 cơn ác mộng, đánh thẳng vào tâm lí của bản thân, e luôn cố tổ răng bản thân mình ổn nhất nhưng cũng phải gục xuống với nhưng câu nói đầy ác ít từ mọi ng xung quang
có thể các bạn chưa phải là biến cố của mình nhưng các bạn đặt biệt bạn đã thu postcad này đã tạo cho mình gợn sóng giọng bạn ấm quá
Lần đầu tiên tôi nghe 1 câu mà khiến tôi dần dần thoát khỏi bóng tối đó là " Cậu đừng buồn bọn tớ luôn ở bên cậu " nhưng rồi những lời nói đó lại trở thành những lời nói dao đâm cứa vào tim tôi và tôi lại chìm vào bóng tối rơi xuống đấy biển sâu im lặng. Tôi ước gì tôi đc ngủ mãi mãi ko bao giờ tỉnh lại nữa 😊🥀
Mình đã khóc khi nghe xong. Cảm ơn đã níu giữ mình lại
Có những đêm mình cũng không hiểu sao mình lại khóc lúc đó chỉ ước có ai bên cạnh ôm lấy vỗ về nhưng rồi chỉ có chính bản thân mình vỗ về tự nín khóc để rồi chìm vào giấc ngủ một cách đau đớn
Cậu à bầu trời ngày mai đẹp lắm đoá hoa ngoài vườn vẫn đang nở rộ xin cậu hãy ở lại. Tớ biết cậu mệt mỏi lắm chắc hẳn k ai hiểu cho cảm giác của cậu cả tớ chỉ mong đôi lời của tớ có thể sưởi ấm 1 tí trái tim của cậu. Yêu cậu nhiều lắm ôm cậu một cái nhé để ta có thể cảm nhận hơi ấm từ nhịp đập của trái tim ❤
"Xin hãy ở lại với bọn mình" nc mắt mình rơi ko ngừng...
mình ước mình quên đi tất cả những kí ức đau buồn và giờ mình đã quên hết tất cả , cả những kỉ niệm và kiến thức mình cũng dần quên
Tớ đã cố gắng bình thường như mng nhg dường như chẳng thể bình thường đc ☺️
giọng của ad như đang khóc ý
rất ý nghĩa
thăn kiu rất nhiều
Ông anh trai con bác mình mới tự vẫn vì trầm cảm,thật sự mình quá đỗi bất ngờ vì ko thể nghĩ rằng a ấy lại có thể làm chuyện như vậy, vì a ấy vẫn rất bình thường cho đến khi 1 vài tháng gần đây mới có 1 vài biểu hiện bất thường nhưng k ai ngờ a ấy lại giải thoát nhanh như vậy
5:50 câu tớ muốn nghe lúc bất lực nhất không ngờ lại được nghe từ một người xa lạ
Tớ khóc đến đỏ mắt rồi tự an ủi bản thân có nhiều lúc tớ còn hẹn cho mình một ngày rời xa thế giới nhưng tớ sợ không dám cứ như vậy ngày nào nước mắt cũng rơi !
Em nhận ra rằng em đã bị trầm cảm, họ hàng, ng thân, họ đã khiến em đau buồn, đặc biệt là họ hàng của em, em mệt lắm, em từng muốn tự s.á.t, nhưng em ko làm được, em sợ khi phải đối mặt vs họ, họ nói này nọ em, họ nói xấu em, họ nói 1 cách thậm tệ, em sợ lắm, cũng may gặp đc cj, em cảm thấy đc chữa lành❤
mình đã nghĩ đến rất nhiều đến cái chết , rất nhiều cho đến khi nghe podcats này , nó làm mình cảm thấy êm dịu khi mỗi lần mình nghĩ tới nó , mình không thể kêu ai cứu được , nếu có nói thì họ chỉ nghĩ là mình đang đùa mà thôi :((
Mình đã từng có một khoản thời gian mà mình cảm thấy rất mệt mỏi
Trong đầu luôn van lên những câu nói như: mình mệt quá, mệt mỏi rồi thì buôn bỏ đi, phải làm sao bây giờ mình là ai mình nên làm gì
Những câu nói và những câu hỏi cứ vang lên trong đầu mình khiến mình rất mệt nhưng rồi mình bình tĩnh lại suy nghĩ nhiều hơn mình nghĩ: nếu mình ch*t thì sẽ ra sao, địa ngục liệu có thật, ở đó sẽ có quỹ không?
Mình từ từ sợ cái ch*t và bắt đầu nghĩ khác đi: mình sẽ không chết một cách vô nghĩa được ích nhất phải làm được một cái gì đó có ý nghĩa rồi mới chết hoặc ích nhất là lập gia đình rồi có con có cháu rồi mới chết😊
Chào chị, giờ em mới xem được video này, trước giờ e không có nghĩ e bị trầm cảm hay gì cả vì e thấy e khá mạnh mẽ, nhưng nghe được video này e thấy có nhiều ý hình như e đã trải qua vậy, e không nghĩ e bị trầm cảm đâu vì e không bị áp lực bất cứ thứ gì từ công việc đến gia đình, chỉ có công việc của e không áp lực thỉnh thoảng cũng có khoảng thời gian kéo dài tầm một tháng vì nhiều việc nhưng công việc không có ngày nghỉ chủ Nhật cũng không, chỉ khi e bận việc e mới được nghỉ 1 ngày, e đi làm như thế 2 năm lúc nào e cx đi làm trong sự chán nản cảm giác rất nhàm chán và lặp đi lặp lại liên tục, cảm giác e cảm thấy nhẹ nhõm nhất là lúc tối về nhà được ăn cơm cùng bố mẹ nhưng có gì đó khiến e không thể nào vui vẻ được mặc dù mọi người vẫn nói chuyện vui vẻ bthg, e vẫn cười nhưng e có cảm giác nụ cười ấy không phải là vui ấy. Xem video của chị có đoạn 3 giai đoạn ấy và đoạn có ai đó thì thầm , tự dưng e bị giật mình , e cảm thấy u tối nhất là vào mùa đông mùa Xuân , e đi làm từ sớm và về lúc 6h lúc ấy trời cx tối mịt cảm giác khoảng tgian đó của e là cuộc sống như một màu xám vậy, mọi thứ vẫn có màu sắc nhưng e không thấy nó đâu cả😢, lúc ấy e cũng có nhiều lần nghĩ tại sao phải sống nhỉ đằng nào chả c*** , rốt cuộc sống để làm gì nhỉ ( mặc dù lúc ấy e vẫn tự đặt ra cho mình những mục tiêu tương lai rõ ràng á) nhưng ngay sau đó e bỏ ngay những ý nghĩ đó và tiếp tục đi tiếp , nhưng có một lần chắc là tầm tháng 3 hoặc t4 vừa r là lúc công việc e áp lực nhất lúc nào e cũng trong trạng thái mệt mỏi không muốn làm j cả, nhưng có một hôm e gặp 1 chuyện j đó k quá lớn nhưng cảm giác lúc đó của e thật kinh khủng, lúc đó em nằm xung quanh vẫn rất nhiều đèn mọi người vẫn nói cười bên cạnh nhưng lúc ấy e chỉ cảm thấy trước mắt e là một màu đen một khoảng không vô tận ấy không một tiếng động và e cảm nhận e đang rơi, rơi xuống một cái hố ( e chưa bao giờ bị như thế luôn ) lúc ấy nhưng suy nghĩ tiêu cực nhất xuất hiện “ giờ mà c**** thì mọi chuyện ổn cả mà , thường ngày mình hay đi qua cầu chỉ cần dừng xe lại nhảy xuống là không phải mọi chuyện dừng lại à, bây giờ chỉ cần đứng dậy dắt xe đi thôi mà “ ui e thề luôn lúc nghe được video của chị cái đoạn như ai đó thì thầm bên tai e nghĩ lại lúc ấy lúc ấy e đã có ý định thế thật ( e không nghĩ là lúc ấy e có suy nghĩ như vậy luôn cơ do trước e hay bảo là tại sao người ta có thể tự sát vậy cuộc đời quá đẹp để sống mà, nên e thấy sợ hãi thực sự luôn cảm giác đó không phải e vậy 😢), hiện tại sang hè r e thấy cuộc sống nhiều màu sắc hơn sáng hơn cuộc sống đẹp hơn . Nhưng e thật sự thắc mắc là e có bị trầm cảm không hay những cảm xúc ấy chỉ là nhất thời do chán nản nên nghĩ thế thôi ( e không tin là một người mạnh mẽ như em có thể mắc bệnh tâm lý được ấy ) mong nhận được lời khuyên ạ ❤
1 tuần trước mình quyết định đi khám bệnh và đã kết quả là mình bị trầm cảm và rối loạn lo âu hỗn hợp. Tự nhiên lúc đó mình cảm thấy nhẹ nhàng hơn mình nghĩ, sự xác nhận từ bác sĩ như là lời an ủi rằng những gì mình làm và chịu đựng trong khoảng thời gian qua đều không phải là do bản mình vô lý mà thật sự là mình đã rất mệt mỏi. Mình đã từng chia sẻ nhưng rồi những gì nhận lại được lại không như mình mong đợi. Mình châm điếu thuốc lên bàn tay mình, lúc đầu mình đã nghĩ rằng, đó chỉ là mình muốn biết cảm giác đó thế nào nhưng đúng thật là mình đang cần 1 ai đó chủ động hỏi han mình. Nhưng mà vết thương ngoài da thì lành, còn bên trong thì mình vẫn phải uống thuốc mỗi ngày. Thuốc làm mình ngủ nhiều hơn, ngủ đến mức mình muốn thức dậy nhưng cơ thể thì không tài nào nhúc nhích được. Cảm xúc mình bị ức chế, không còn bùng nổ hay buồn nhưng mình biết đó chỉ là tạm thời. Mình đang cố tự chữa lành cho bản thân nhưng mình không chắc có thể cố đến khi nào
Mình cảm ơn kênh, cảm ơn giọng thu âm của người đọc. ❤️
bệnh về tâm lý nó đáng sợ hơn bệnh mà nhìn, sờ hay cảm nhận dc lắm, bị đau bị tai nạn hay gãy chân tay còn biết chữa tnao, chứ bị bệnh về tâm lý thì khổ vô cùng, mỗi ngày trôi qua là 1 ngày khổ cực, mà nó khiến mình ăn k dc ngủ k dc, k có sức khỏe thể chất khiến tinh thần càng giảm sút.
Rất đúg b ạ
Từ lúc có những postcard khiến tớ luôn muốn chìm vào giấc ngủ
Khi các bạn muốn 44 giống mình, hãy viết nó vào Moodpress, nó giúp mình chia sẻ nỗi buồn giúp cậu vượt qua, đọc lại những ghi chú cậu đã viết để vươn lên, mình muốn mang thông điệp rằng ''cậu ơi,đừng tự làm đau bản thân mình nhé, vì cả thế giới,không chỉ có những người iu cậu đâuu, cậu không thể nghĩ họ yêu cậu đến mức nào, vì vậy, hãy luôn cố gắng và chia sẻ nhìu hơn nhé💞
Tớ cảm ơn vì sao thế nhỉ và các bạn đã giúp tớ cảm thấy ổn hơn đôi chút
Mình đang bị trầm cảm. Bởi vì mình đã trải qua nhiều chuyện đau thương trong quá khứ. Bây giờ mình đang tự tách khỏi xã hội và không hòa nhập được. Mình rất tiêu cực, rất dễ khóc. Mình rất mệt mỏi😔.
Cảm ơn bạn vì đã cho tôi hi vọng sống!🙂🙂🙂
nghe những lời này mình thấy được an ủi lắm, biết ơn lắm ạ
"nhưng em sợ chị khóc" câu nói lo lắng đầu tiên tớ nghe được từ em gái tớ..
Cứ mỗi một tập podcast của bạn kết thúc, là lại có một nụ cười nở trên môi mình
"Vì sao thế nhỉ" ơi, em luôn có một ước mơ là có một cuộc sống bình yên nhưng sao mà khó quá đi, em luôn gặp những chuyện tồi tệ cứ bám lấy em mãi. Em muốn nghỉ ngơi quá "vì sao thế nhỉ" ạ. Em muốn ngưng hết mọi thứ để được chữa lành trái tim, em muốn được ngắm Bình Minh, ngắm biển, ngắm san hô, "vì sao thế nhỉ ạ.
5 năm rồi. Tớ vẫn đang tìm cách để thoát ra. Tớ đánh mất bản thân mình, mất đi người tớ yêu suốt 5 năm. Tớ mất những người thân. Tớ muốn nhìn họ sống hạnh phúc nhưng bây giờ tớ không cố gắng được nữaaa..
Cảm ơn vì sao thế nhỉ
Sau khi xem những clip của bạn mình đã ngưng suy nghĩ về đêm và từ bỏ ý định 44 em cảm ơn rất rất nhiều ạ...
Những người dễ bị trầm cảm đều thuộc tuýp người thấu cảm,họ hay bị tuýp người ngược lại là tuýp người ái kỷ làm tổn thương
Sống nôi tâm huu
Mình có thể nói là một người khá thích trốn tránh thực tại. Mình không muốn những áp lực cứ bủa vây lấy mình. Mình luôn muốn đến buổi đêm để có thể đi ngủ và trốn tránh thực tại. Thế nhưng cả những giấc ngủ khi chìm sâu vào những giấc mơ thì những giọt nước mắt vẫn cứ rơi, những đau khổ vẫn cứ bủa vây lấy mình. Có đôi lúc mình nằm trằn trọc đến sáng không ngủ được mặc dù mình cố gắng mở nhạc chill để chìm vào giấc ngủ nhưng vẫn không tài nào ngủ được. Mình đã cố gắng từng làm chuyện ấy nhiều lần nhưng những luoidao chạm đến tay mình, mình nghĩ về bố mẹ mình lại trằn trọc. Mình rất sợ bố mẹ, gia đình sẽ nghĩ như nào khi mình làm chuyện đó. Mẹ mình đôi lúc cũng đã nhận ra dấu hiệu của mình. Có lúc nằm ngủ với mẹ, mẹ hỏi mình rằng: "Mẹ đưa con đi khám nhé" nhưng mà mình bảo mẹ là con không sao đâu bởi mình sợ rằng mẹ sẽ lo lắng cho mình. Với cả mình không biết chia sẻ nnao với mẹ cả. Mình cảm giác bất lực, tuyệt vọng.
Thật sự là đã từng có khoảng thời gian mình xem thường những căn bệnh tâm lý thế này, cho đến khi mình tự cảm nhận và nghe tập podcast này của các cậu thì mình bất chợt nhận ra rằng "Oh có vẻ bản thân mình cũng bị rồi", mình cũng chẳng còn nhớ rõ đêm nay là đêm thứ mấy mình khóc trong căn phòng lạnh lẽo này....
Mình đã hối hận khi để lại những vết sẹo đó, nếu ai thấy dòng nhắn này xin hãy ở lại cùng chúng tớ nhé. Chúng ta sẽ cùng ở lại và tận hưởng cuộc sống này, bạn chẳng cần phải bận tâm về điều khiến bạn phiền muộn. Hãy đi dạo lúc hoàng hôn đi, bạn sẽ cảm thấy yêu cuộc sống này hơn đấy. Vậy bạn hãy ở lại cùng chúng tớ nhé! ❤
xin hay o lai voi bon minh... lúc ấy nhờ câu nói của các cậu mà tớ ở lại thật
lần đầu tiên mình được nghe câu này: " Xin hãy ở lại với bọn mình".
Cảm ơn . bạn như đang tâm sự vs mình vậy . mong bạn ra nhiều video hơn . bạn đã cứu mình . mình muốn tiếp tục sống
"xin ở lại với bọn mình" khiến tớ phải khoc,chưa bao giờ có ai muon tớ ở lại cả..
Mình nè, tới đây với mình nhé...🤝
Hôm nay mik lại rạch tay nữa rồi xin lỗi bản thân nhưng tâm trí lúc đó không cho phép mình bình tĩnh ❤️🩹
Mình chỉ là đang không tìm ra cách tốt hơn để dọn dẹp cuộc sống đang bộn bề của mình, có lẽ nếu cuộc sống tốt hơn mình cũng sẽ tốt hơn.
9:30 Cố lên nhé, nếu mệt thì nghỉ ngơi chút rồi tiếp tục. Rồi bạn sẽ nhận được rất nhiều điều tốt đẹp. Hãy cứ mơ những điều mình thích, và đừng từ bỏ ước mơ của mình nếu mình có thể hiện thực hoá nó 🤍
Hay quá có khi tôi viết sưu tập luôn ko chừng ❤
Không khóc thì làm sao có thể tìm thấy nỗi đau, không khóc thì làm sao có thể chữa lành, không khóc thì làm sao có thể thoải mái? Nếu muốn khóc thì cứ khóc thôi, nếu có một vị bác sĩ nào bảo bạn ngừng khóc, bảo bạn lắm nước mắt, không quan tâm đến cảm xúc của bạn mà cứ áp đặt suy nghĩ của họ lên bạn, họ bảo bạn im, họ bảo bạn không được khóc, vậy thì người bác sĩ này không thật sự là người bác sĩ bạn cần tìm và đã đến lúc tự đi tìm người bác sĩ thật sự có thể giúp bạn rồi. Hôm nay khóc thôi, khóc rồi thì hãy mỉm cười, không ai hối bạn, không ai thúc giục bạn vì vậy không cần một hai ngày để giải quyết vấn đề của bạn. Không nhất thiết phải lập tức gọi tên được nỗi đau, hiểu người khác khó 1 hiểu bản thân khó 10 nhưng đừng bỏ cuộc, hãy tin mình làm bạn với chính bản thân rồi bạn sẽ có sức mạnh nội tại, sẽ vượt qua, bạn sẽ có thêm một người bạn, một lá bùa hộ mệnh giúp bạn vượt qua mọi nỗi đau. Xin hãy ở lại với tụi mình, xin đừng bỏ cuộc.
mik ko chắc mik có bị trầm cảm hay không nhưng mik đã từng có một khoảng thời gian được coi là 'tồi tệ' kéo dài suốt 3 năm. sáng thì mik vẫn cười đấy nhưng tối về khi đên xuống nước mắt vẫn lăn dài trên má. mik ko biết bản thân mik bị làm sao chỉ là đôi khi lại cảm thấy tủi thân, cảm thấy bị bỏ rơi và còn.... cảm thấy bản thân vô dụng, là thứ ko ai quan tâm. mình đã từng nghĩ mik có nên 'chết' đi hay không vì lúc đó mik cảm thấy thật mệt mỏi. mik bt mik ích kỉ lắm nhưng lúc đó mik ko bt phải làm sao, đối với mik khoảng thời gian đó thật sự tồi tệ nhưng cũng chính lúc mik tuyệt vọng nhất mik cô đơn nhất vẫn có một người sẵn sàng lắng nghe mik nói, mik tâm sự về những sự lo lắng và mệt mỏi hàng ngày của mik. đến bâyh thì mik đã ổn hơn rồi suy nghĩ thoáng hơn và cười nhiều hơn và mình biết đc cậu ấy người đã ở bên cạnh mik suốt thời gian qua vẫn ở cạnh mik. hôm nay mik viết ra những dòng này cũng coi như đã bỏ hết tất cả. Mình cảm ơn vì mọi người đã đọc những dòng tâm sự này 💜
Mình đã sống với trầm cảm trong hơn 3 năm nay, mình đã thắc mắc rất nhiều lần rằng có phải mình quá nhạy cảm, quá xấu tính, quá tiêu cực để rồi phải nhận lại đau khổ. Ban đầu mình quyết định tự mình đối mặt với nó. Mình đã nỗ lực rất nhiều, thử vô số cách, cật lực đi làm để đủ chi trả cho tất cả những phương pháp ấy nhưng đều ko nhận lại kết quả. Khi cảm thấy thật sự quá sức chịu đựng rồi, mình đã nói với bố mẹ... và oh wow, thứ mình nhận lại được khiến cho mình thấy đau khổ hơn nữa. Họ không hề quan tâm đến việc mình bị trầm cảm, họ cho những kết quả thăm khám của mình của vô lý, các bác sĩ giúp minhg kiểm tra là lang băm. Thậm chí việc mình bị trầm cảm còn bị lấy ra làm trò đùa trong nhà, họ nhớ như in câu nói của mẹ mình là:"Chỉ có thằng ngu mới nghĩ đến việc bỏ tiền chữa trầm cảm... m nhàn dỗi quá nên mới trầm cảm...". Mình thực sự rất giận, mình cảm thấy nỗ lực reconnect với thế giới của mình sụp đổ. Mình không muốn phải tự mình dày vò bản thân của mình lâu hơn nữa
Tớ ôm cậu một cái nhé :(((
Cố lên nhé❤
Mỗi lần nhắm mắt, tớ chỉ muốn khi mở mắt ra tớ sẽ không còn phải ở đây chịu những cơn ác mộng tứ phía xung quanh nữa. Tớ không thể thở nổi nữa rồi...
Mình dang muốn va cũng chuan bị từ giã trần gian này...... thế giới khác hy vọng se tot hơn với mình