Bài viết: Bạn có phải là một HSP (người cực kỳ nhạy cảm)? Được viết bởi: Kim Chi Link bài viết: spiderum.com/bai-dang/Ban-co-phai-la-mot-HSP-nguoi-cuc-ky-nhay-cam-9d0 Link Podcast: anchor.fm/spiderum Các bạn đừng quên Like và Subscribe để luôn nhận được thông báo khi clip mới ra mắt nhé!
Thực ra mình là 1 HSP rất sợ đám đông, ghét bản thân và dễ bị tổn thương nhưng mình vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra cho đến khi xem video này, cảm ơn add
Chỉ cần bị chê là mặt mình nóng, tim mình đập nhanh. Và sau đó là lúc nào cũng sợ xem có làm sai không, sợ người ta nghĩ không tốt về mình. Điều mình thấy HSP an ủi nhất đó là khi ở 1 mình, thì mình chìm đắm trong thế giới của riêng mình vậy.Và mình thấy vui vì điều đó.
mình thấy bản thân mình đâu đó trong bài này và mình là nam... thực sự nó làm khó mình rất nhiều như luôn cảm thấy thua thiệt, tự ti, rất hay tự tạo áp lực cho bản thân và hay bị chê là "như con gái"... Cảm ơn tác giả đã cho mình sự cảm giác của sự đồng cảm...
@@GIANGNGUYEN-dl4rf Cảm ơn bạn đã gợi ý nhé, mình sẽ đọc nhưng mình từ lâu đã mặc kệ việc bị người khác ghét mình rồi nhưng vẫn có phần nhạy cảm với lời nói của người khác vì không phải bị ghét mới nhạy cảm Cảm ơn bạn nhé
Ad làm vid này, dường như đúng hết những triệu chứng mà mình đang bị. Khi thức dậy mỗi sáng, mình luôn sợ mọi thứ xung quanh hôm nay có ảnh hưởng xấu đến mình không. Khi đi dạo hoặc đi đâu đó, mình luôn nghĩ người khác có nghĩ xấu về mình không hoặc mìn có đang làm gì xấu không. Khi làm việc và học tập, mình luôn sợ ý kiến của mình sai và luôn nhận mình là thứ đầu tiên khiến công việc của nhóm không đạt được hiệu quả. Và cũng vì triệu chứng này, mình đã bõ lỡ 2 lần, để người quan trọng bước qua cuộc đời mình... Âm nhạc chính là điều đã giúp mình vượt qua những lo lắng đó, khi ở một mình và nghe nhạc, những suy nghĩ tiêu cực trong mình phần nào được vơi đi. Cảm ơn ad đã chia sẽ nội dung này. Chúc kênh sẽ phát triển hơn trong tương lai.
Mình là 1 người thuộc nhóm HSP, nhưng mình ko là người hướng nội, mình rất muốn có bạn nhưng vì tự ti, quá tốt, quá quan tâm người khác nghĩ gì, chỉ cần người ta đối tốt một chút thì sẵn sàng hết lòng vì người đó nên thường bị người ta lợi dụng. Bản thân có quá nhiều cảm xúc hơn lý trí nên lúc bị tổn thương dù không muốn nhưng nước mắt vẫn rơi. Đôi lúc dặn lòng bản thân phải thật mạnh mẽ, không quan tâm kẻ khác nói gì về mình, không lo cho cảm xúc của kẻ khác nhưng thật khó để làm được như vậy, đôi lúc chán ghét bản thân tại sao lại yếu đuối đến thế, hiền thế, rụt rè thế !!!
Tối nào cũng suy nghĩ rồi khóc, suy nghỉ về sự tự ti mà bản thân không thể nào vượt qua được, suy nghỉ về người mình thương nhưng chưa bao giờ nói ra. Suy nghỉ về một thằng con trai 23 tuổi nghề nghiệp không, dũng khí cũng không, tương lai quá mù mịp. Suy nghỉ nếu mình đi xa thì sẽ như thế nào, sẽ thoát một kiếp người vô dụng, hay sẽ tiếc nuối vì một con người không chịu thay đổi. Tâm lý bất định, làm gì cũng để trong lòng! Tôi dần bị đánh gục bởi cảm súc trong tôi. Làm ơn, tôi cũng muốn được thấy nụ cười tự hào ở ba mẹ, làm ơn tôi cũng muốn thấy bản thân mình tương lai được tot đẹp. Tôi đã trở thành con người mà tôi rất ghét. Cảm ơn bạn, bài viết đã chia sẽ một quan điểm rất hay về những người nhạy cảm như tôi.
Em cũng đang chạc tuổi anh thời điểm anh cmt . Phải nói là quá khó khăn luôn tính thì cũng k phải công tử ngại vất vả mà đến đâu cũng bị cái tâm lý nhạy cảm là rào cản k thể hòa đồng với mọi người , đôi lúc người ta chỉ nói vu vơ mà suy nghĩ cả ngày , bị bắt nạt các kiểu . Thành ra giờ cảm giác sợ đi làm dù thực sự trong lòng không hề muốn lười . Kiểu đọc cmt của anh em tìm sự đồng cảm rất lớn vì nó như soi chiếu bản thân mình vậy không biết anh giờ đã ổn hơn chưa !
Mình vừa thất nghiệp , chia tay người yêu , thiếu nợ , bế tắc đủ đường và hôm qua mình vừa có ý định tự sát , nhưng sau khi nhìn nhận lại bản thân thì mọi thứ không đến nỗi tệ chỉ là do mình quá nhạy cảm với những thứ xung quanh thôi , bài viết như vừa cứu mình vậy . Buồn đau vẫn còn đó nhưng mọi thứ sẽ ổn thôi .. Cảm ơn tác giả và người đọc , giọng bạn truyền cảm lắm ! .
@@bangkhanh1767 cũng đỡ nhiều em, phần vì công việc bận rộn, phần con cái gđ nên chị k quan tâm nhiều nữa. Chị nghĩ lạc quan lên, nhân vô thập toàn, sống thiện lương, thế là ổn.
Mình là 1 thằng con trai nhưng HSP khiến bạn bè mình gọi mình là thằng đàn bà khó chịu suốt quãng thời gian đi học. Mình đã từng rất ghét bản thân như vậy nhưng rồi lớn dần hsp cũng giúp mình hiểu, biết lắng nghe và đồng cảm, có thể chia sẻ khó khăn với mọi người xung quanh nhiều hơn, và mọi người cũng thay đổi cách nghĩ về con người mình tốt hơn. Mình thấy nó như món quà thật quý giá không phải ai cũng có được vậy tuy đã phải mất rất nhiều thời gian để nhận ra nó.
=]] mình cũng nghĩ mình hsp nhưng ko phải kiểu làm mọi thứ quá lên... nhưng mình thường tự làm quá cảm xúc của bản thân, và hay lo lăng về những việc đã làm như có đúng, ổn chưa.
Ơ t k bị gọi là thằng đàn bà nhưng n khó hoà nhập cho tới khi lên đh thì n rộng hơn nên mình thấy nhiều người như mình hơn và mình dễ đồng cảm với người như mình hơn
Hum video này mình thấy rất hợp với những gì mình đã trải qua để khắc phụ HSP. " mình càng gét nó thì nó càng phiền phức". Có nhiều lần mình đã khóc trước mọi ng trong lớp vì chuyện nhỏ thôi rồi sau đó cứ tự trách bản thân sao yếu đuối này nọ blaaa... Cho đến khi mình chấp nhận bản thân cứ khóc thoải mái chấp nhận bản thân thì mọi chuyện có vẻ dần ổn hơn sau những lần như vậy. Tự tạo niềm vui đọc sách .. khá thú vị
Mình cũng là HSP, mình tưởng mình nhạy cảm bth thôi giờ mình mới hiểu là mình quá nhảy cảm 😆 nhưng mình đã vượt qua nó có thể là bằng cách đi dạo 1 mình, nghe nhạc, đi đọc sách, viết và mình hiểu ra chính mình nhiều hơn, yêu thương mình nhiều hơn và giờ thế giới của mình màu hồng ghê luôn 🤣
Hé, mình - nam HSP, HSP đã là một lợi thế của mình, đương nhiên đôi lúc vẫn thấy phiền toái nhưng mình vẫn tích cực cố gắng rất nhiều cho chính mình. =)))) HSP thực sự là một vũ khí trong công việc và cuộc sống khi mình tận dụng được cái khả năng xử lý thông tin nhanh và cụ thể đến bất ngờ của nó. =)))
mình thấy bản thân ở trong này mệt mỏi vãi. Tôi 22 tuổi đô con, cơ bắp, nhưng thứ mà hàng ngày đang hạ gục tôi đó là cảm xúc. Mềm yếu đến mức mà 1 ng bạn bt đang nc vui vẻ, thoải mái nhưng 1 lần vì lý do nào đó gắt 1 chút (tôi hiểu ở vị trí của nó thì bạn bè chửi nhau 1 2 câu cửa miệng cũng ko có vấn đề gì) tôi hiểu điều đó nhưng cảm xúc của t thì ko, vẫn có cảm giác gì đó như bị tổn thương. Về chuyện tình cảm thì t cũng chịu thua bản thân luôn, éo hiểu mình như nào nữa, cứ thấy đứa cgai nào hơi xinh thôi, hơi trắng thôi là thích r, mà có mấy e đá đá mấy câu cười mấy cái là mình đã tự đổ r, ngày đêm suy nghĩ về ngta nữa chứ. Thi thoảng ai đó cũng nói tôi "Như con gái". Nghe chán vãi trong khi ngoại hình mình thì cục súc vc, ai cũng bất ngờ khi tiếp súc vì lúc đầu tưởng khó gần. Xin lỗi nếu đoạn trên hơi lan man ạ. Mình là người nhạy cảm, và đúng là hay tự tạo áp lực cho mình mà toàn là vô ý thôi. Cảm giác cứ bị loanh quanh trong 1 không gian gò bó vô hình nào ấy mà ko thế tìm được lối thoát. Có những ngày cảm thấy như chỉ muốn ngủ cho hết ngày ấy, chẳng muốn làm gì cả. Có ai như mình ko ạ, có ai biết cách giải quyết ko ạ?
Mình 26 tuổi là một người HSP và trong khoảng thời gian tìm hiểu bản thân cũng biết mình thuộc nhóm người nhạy cảm , dù trước đây mình đã tự hỏi tại sao tôi sống trên cuộc đời này , một cs k nhiều ý nghĩa . Mình đã cố gắng thay đổi nhiều mọi thứ cũng được cải thiện mình chỉ cần cười , suy nghĩ đơn giản , tích cực hơn thì mỗi ngày cs sẽ trôi qua nhẹ nhàng hơn . Vì dù sao mình cũng đã có nhà ( bố mẹ xây :)) ) có vợ , có xe , có Công việc tương đối ổn định lương 8 con sôx2 có số dư trong tài khoản không nhiều nhưng cũng vài vài cây 😂 . Vậy nên mình cứ lạc quan , vui vẻ để sống có ya nghĩa và trải nghiệm những điều xung quanh mình . Và vì mình cũng chỉ là một bông hoa nhỏ trong cs này nhưng nó tô đẹp thêm trong muôn vàn sắc hoa của cuộc đời. Xin cảm ơn .❤
T là 1 HSP và t mệt mỏi vì nó. T đã từng cố gắng để kiểm soát những suy nghĩ trong đầu,mặc kệ những ý nghĩ vớ vẩn. T đã từng căm ghét nó,ruồng bỏ chỉ trích,coi bản thân như 1 con người khác và thù địch với nó. Nhưng cuối cùng t nhận ra, cuộc sống là chấp nhận. Chấp nhận nó như thế Chấp nhận những suy nghĩ Và khi nó xuất hiện Mình sẽ làm gì. Cuối cùng t muốn nói hsp là người tốt.
Mình là 1 HSP. Quá nhiều và cảm xúc và tốt bụng. Nhưng tốt bụng quá lại khiến mng k trân trọng mình và coi đó như 1 điều dĩ nhiên. Càng lớn mình càng lảng tránh điều đó, và luôn có 1 mình, cảm thấy cô đơn. Không có ai là bạn bè thân thiết hết. Bế tắc lắm!
Đúng hầu hết nhưng mình lại không phải đứa hay khóc thậm trí đôi khi có cảm giác chỉ 1 cái đẩy nữa thôi mình có thể khóc, có thể giải toả hết nỗi lòng (chi ít là mình mong v). Mỗi khi mình buồn thì thường viết stt nhưng lại để chỉ mình tôi (đôi khi chẳng hiểu s lại làm v) mong muốn rồi nó sẽ qua đi. Mình luôn cảm thấy có thứ gì đó khác 1 thứ luôn nuốt hết nhưng tốt đẹp và để lại mọi tiêu cực trong suy nghĩ. Và vài tháng gần đây mình luôn mệt mọi có lẽ vì đã quá lâu rồi mình mới ở gần gia đình mình lâu như v.
Có thể đây chính là tên gọi của thứ mà gần 4 năm qua mình không thể gọi tên. Nó khiến mình thay đổi theo chiều hướng xấu đi, lấy đi của mình sức khỏe và nhiều thứ khác nữa.
Cần lắm những topic nói về chủ đề này ạ. Vì người HSP thật sự cần đồng cảm 😿 em chỉ mới 17 tuổi thôi, số lượng người mà em tiếp xúc rất ít. Xung quanh em chỉ có mỗi em bị nhạy cảm quá mức, nên em cảm thấy mình khác biệt và cô đơn lắm ạ. May nhờ topic này mới biết nhiều người cũng giống mình hihi
Mình vừa khóc 1 trận chỉ vì câu nói đùa của bạn làm cùng đây, bt là ngta ns đùa thôi ko có ý gì hết nh chs vẫn cứ nghĩ về n mãi, tủi thân rồi khóc, haizz :(( Chỉ ước giá như mình ko quá nhạy cảm ntn thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng và đỡ mệt mỏi hơn biết bao
Bạn gái của mình là một HSP đích thực. Bạn ấy luôn suy nghĩ về cảm xúc của người khác, luôn lo lắng khi thấy mình hay người khác có hành vi khác lạ. Thật ra bạn ấy rất mặc cảm và hay suy nghĩ tiêu cực, và rất hay mất bình tĩnh. Gần đây mình có hơi mệt mỏi, đến từ học tập, công việc, nhưng bạn ấy cho rằng sự mệt mỏi của mình là do bạn ấy tạo ra.
Mình là nam nhưng tính cách lại rất hay xúc động, dễ rơi nước mắt nhưng lại không được ai thông cảm cả, chỉ vì ngoại hình mình không phải là loại mong manh dễ vỡ mà mình cao to lực lưỡng như con gấu. Có lúc mình cảm thấy tuyện vọng đến mức muốn tự sát. Sau khi cố gắng thay đổi để bản thân mạnh mẽ hơn mới có thể sống được trong môi trường toàn người xấu thì bây giờ mình nhận ra mình gần như vô cảm. Mình không còn khóc cười gì nữa, mà trơ trơ như là gỗ đá. Giờ mình chỉ muốn có được cảm xúc bình thường như trước kia thôi.
Bạn nên chấp nhận bản thân mình như nó vốn có. Một tâm hồn nhạy cảm trong một thể xác to lớn có gì là khác người đâu. Mình nghĩ bạn nên tìm một ai đó để tâm sự, chất chứa trong lòng khiến bản thân trở nên trơ lì cảm xúc vậy đó. Mà thực ra cảm xúc vẫn còn đó vì bạn là người nhạy cảm mà.
Cảm ơn ad đã cho mọi người và cả mình kiến thức bổ ích này. Mình rất khó khăn trong việc hiểu bản thân, mình cũng không dám thừa nhận và chấp nhận con người thật của mình. Điều này dẫn đến việc mình bị trầm cảm và bị rối loạn danh tính. Mình luôn cố gắng gồng và thể hiện mình là người lí trí, mình cảm thấy bản thân mình thật yếu đuối. Hiện tại mình nghĩ mình nên chấp nhận nó, mình cũng nhận ra nhạy cảm cũng là thế mạnh của mình. Thế mạnh của mình chính là mang lại năng lượng yêu thương và chữa lành cho người thân và bạn bè, mình có thể là hậu phương tốt cho mọi người mình yêu thương. Tuy sẽ rất khó khăn nhưng mình nghĩ mình đã chấp nhận bản thân thì đã thành công bước đầu tiên rồi.
Mình là HSP từ khi bắt đầu sống tập thể và cho đến giờ vẫn thế. Cuộc sống của mình khá tẻ nhạt nhưng mình chấp nhận và tự đi tìm những thứ khiến mình cảm thấy vui vẻ hạnh phúc hơn.
Phương Thu mình cũng vậy, cùng với niềm đam mê tò mò về nguồn gốc con người, vũ trụ..mình đã tìm ra được câu trả lời(sâu xa) và thoả mãn cho hầu hết các vấn đề về cảm xúc mà những người nhạy cảm gặp phải 😃
@@__-ij7pi Nhưng nhiều lúc mình cảm thấy vô cùng lạc lõng khi xung quanh mình chẳng có ai giống và hiểu mình cả. Mình tự thấy bản thân vô cùng khó tính. Chẳng ưa thích một ai thực sự. Tiếp xúc ít thì không nói làm gì nhưng biết nhau lâu mọi người xung quanh có một vài tính xấu là mình lại thấy chướng tai gai mắt. Đó là tật xấu của mình. Mình cũng muốn sửa lắm nhưng không được. Có lẽ do là người quá nhạy cảm hay một vài lí do nào khác nên mình nhìn thấy hoặc sống cùng10 người thì ghét 9 người. Mình cảm thấy khó chịu vô cùng dù họ không trực tiếp làm ảnh hưởng đến mình. Ngoài ra mình cũng khá nhạy cảm với ánh sáng và tiếng ồn . Rất ghét chúng luôn. Không viết có ai giống mình không?
Phương Thu có, mình giống bạn và có rất nhiều người cũng giống bạn ^^ không thích tụ tập nơi quá đông người ồn ào. Thực ra chúng mình đôi khi nghĩ rằng mình không thuộc về nơi này, không hiểu trái đất này, nhiều người còn đùa cợt rằng trả đĩa bay tao về :Vv nhưng mà điều đó đúng á..Thực ra trước kia linh hồn của những người gặp phải vấn đề cảm xúc thường là kiếp trước sống ở hành tinh khác ở ngoài vũ trụ kia, khi luân hồi đến trái đất vẫn còn mang theo 1 số kí ức và cảm nhận ở hành tinh nhà ^^ và đồng thời cảm thấy không thân thuộc trái đất..Mình ban đầu cũng nghe điều này qua 1 số nhà ngoại cảm nói nhưng cũng không tin, thế là mình mới tìm hiểu qua nhiều nguồn thông tin biết điều đầu tiên luân hồi đầu thai là có thật, và chuyện chúng ta cô đơn vì đây không phải là ngôi nhà thật sự của chúng ta..Khi mình hiểu rõ sự thật này tự nhiên trong mình giống như sự cô đơn nó hiển hiện để cho mình nhận biết á, tự nhiên biết được điều này nó biến mất luôn. Đôi khi mình vẫn cảm thấy sự cô đơn nhưng là do hiểu lí do tại sao nên mình vượt qua nhanh hơn những lần trước ^^ Nếu bạn mong muốn hay thắc mắc biết nhiều hơn có thể kết bạn zalo với mình để mình chia sẽ nguồn thông tin này qua các trang sách báo. zalo mình : 0332153773
Mình luôn tự tạo áp lực cho bản thân và suy nghĩ kĩ càng được mất ở tất cả các sự kiện hay dự định trong tương lai, rồi mình cố gắng rất nhiều thì kết quả lại gây tổn thương cho mình nên mình trở nên tự ti và buồn tủi
mình cảm thấy gần như mình sống 9 phần cảm xúc và 1 phần lí trí. đôi khi nhìn lại mình thấy rõ ràng nếu lí trí mình lên tiếng thì có những chuyện đã xảy ra tốt đẹp hơn. thực sự mình cảm thấy cần 1 bsi tâm lý, hi vọng ai thấy cmt này có thể giới thiệu cho mình
Lâu lâu mình lên cơn trong những mỗi quan hệ xung quanh, khi mình nén cảm xúc lại và nó nổ, thế là những người xung quanh mình phải chịu đựng mình. Thấy thương người ta lắm, nhưng tới bây giờ thì đang học cách chữ trị sau những lần lên cơn.
Mình là 1 HSP nam, năm nay đã năm 4. Mình thực sự cảm thấy rất khó chịu, đan xen giữa sự ấm ức bên trong và sự sợ hãi bên ngoài mỗi khi mình lên kế hoạch gì đó. Ra đường, đi hoc, đi chơi, xem phim, về nhà, đi ăn,... Tất cả mọi nơi có đông người đều làm mình sợ, và cách giải quyết tất cả vấn đề đó là...nằm lỳ ở nhà và từ chối cả. Đôi lúc mình cũng ghét mình lắm, mình đã bỏ qua cơ hội để gắn kết với những người bạn, tự đẩy bản thân ra khỏi giao tiếp xã hội thông thường và trở nên chui rúc, sợ sệt, nhạy cảm, lo lắng tới thái độ và hành vi người khác sẽ tác động tới mình như thế nào. Mình như dần mất đi chính mình vậy. Để bản thân trở thành là chính mình dần trở thành 1 thứ xa xỉ phẩm với chính mình. Thời gian gần đây, mình đã khá hơn 1 chút. Có những người bạn, thật may mắn, họ đã hiểu ra nỗi đau của mình. Và nhờ sự giúp sức cùng nhau, cuối cùng 1 đứa như mình cũng có thể chui ra khỏi cái kén đó và vùng dậy, thành 1 con bướm nhỏ bay lượn trong 1 góc nhỏ của khu vườn. Mình rất mong bản thân sẽ dần thấu hiểu, yêu thương cái nội tại khá "ủy mị" này so với phần đông các bạn khác. Và dần dà, mình có thể bước xa hơn trên hành trình tìm hiểu thế giới rộng lớn, kỳ lạ nhưng cũng không kém phần thú vị ngoài kia☺️
True, là một HSP mệt về suy nghĩ và cảm xúc, nó giống như có một suy nghĩ xấu thoáng qua trong đầu cũng phải mất khá lâu để loại bỏ những dòng suy nghĩ tiêu cực. ĐIều đó làm tôi phát điên!!!
Em là 1 hsp ... Em cảm thấy rất mệt mỏi khi mà trong suy nghĩ của mình nhg "bản thể" khác liên tục đấu tranh và khiến em mệt mỏi và chán nản.Cảm ơn spiderum đã cho ra vid này em nghĩ nhg kinh nghiệm này sẽ giúp ích cho em.
Em không biết mình lại là HSP, thậm chí em còn cho rằng mình không phải là một người nhạy cảm luôn ấy. Em chỉ nghĩ bản thân có chút tự ti, hơi để ý đến người khác thôi. Sự tự ti của em bắt nguồn từ những so sánh của ba mẹ và suy nghĩ của chính bản thân em. Vì điều đó em luôn thấy bản thân thật kém cỏi, em không nên được sinh ra, không nên tồn tại, những suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại đến khó chịu, đỉnh điểm là khi xảy ra việc em làm sai bị mắng rất nhiều, mọi thứ cứ dồn nén lại làm em mệt mỏi và muốn tự tử, may thay con dao không bén chỉ rạch ra những đường mỏng, chảy máu thôi (sau đó em lại có thêm hội chứng thích tự làm đau bản thân). Em không dám để ba mẹ nhìn thấy những vết rạch trên tay, e cũng sợ bạn bè nhìn thấy sẽ cười nhạo và bỏ rơi mình. Em chỉ dừng suy nghĩ tự tử khi vô tình đọc được một bài báo nói thân thể là mẹ cha cho không ai được cướp đi sinh mạng kể cả chính bạn ( hoặc đó trở thành lý do để em sống). Em rất ghét nơi đông người và tiếng ồn, vì thế em thích đêm khuya khoảng thời gian yên tĩnh nhất ngày, dẫn đến em luôn thức rất muộn. Em luôn chú ý đến cái nhìn của bạn bè, em sợ làm mất lòng họ, mỗi câu nói dù là vu vơ nhưng làm em cứ suy nghĩ mãi; em cũng tự ti về ngoại hình, khi họ nhìn vào khuôn mặt em liền cúi xuống vì sợ họ thấy cái xấu của mình. Cả với thầy cô giáo cũng vậy, một cái nhăn mặt làm em lo lắng có làm gì sai không, bị mắng nhưng cứ để trong lòng mãi rồi mệt mỏi rồi tổn thương bản thân, dù em là một hsg nhưng em rất ám ảnh về điểm số, chỉ cần không đúng dù ba mẹ chẳng để ý nhưng em sẽ tự trừng phạt bản thân, nó như một cái vòng lặp vậy. Em bắt đầu thay đổi nhưng không phải theo hướng tích cực hơn, em tự tạo cho mình một tính cách vô tư vô lo để có thể quên đi những chuyện tồi tệ, một người hướng ngoại (trong khi em là người hướng nội), mọi thứ vẫn ý nguyên ở đó không khác gì cả chỉ là em giấu nó đi để cho em cũng không biết thôi, và mỗi khi cảm xúc dâng trào cách ngăn cản duy nhất vẫn là làm cho cơ thể đau đớn nó sẽ dễ chịu hơn nhiều. Hôm nay em vô tình coi được bài chia sẻ của chị, em hi vọng bản thân có thể đối mặt với sự nhạy cảm trong em và trân trọng mình hơn.
Từ nhỏ mình đã cảm thấy bản thân khác biệt rồi ,sau này khi khi biết mình là ng hướng nội ,cực kì nhạy cảm mình hiểu bản thân hơn chút. Mình suy nghĩ rất nhiều và mỗi khi cảm thấy bí bách k thể giãi bày cùng ai là mình viết nhật ký.
Thực sự cần một giải pháp kịp thời khi chuẩn bị rơi nước mắt trong mọi tình huống xảy ra. Thật muối mặt khi cứ để người khác nhìn thấy mình khóc bởi họ không thể hiểu nổi lúc đó mình nghĩ gì. Họ càng an ủi mình mình càng khóc ( chẳng lẽ gào lên nói họ cút đi, mà nói thế thật thì hơi quá, còn không nói thế sẽ khóc oà lên luôn).chờ đợi các bác cho xin lời khuyên.
Cảm ơn bạn vì bài chia sẽ này. Nó gần như phản ánh con người mình ngay lúc này. Qúa nhiều suy nghĩ , và những cơn đau đầu cứ ập đến. Hôm nay mình sẽ chính thức tìm hiểu và hiểu rõ hơn về bản thân mình hơn. Mình xin vài tựa sách về vấn đề này.
Mình thương hay hoài nghi về bản thân Thường có suy nghĩ là sao mn k yêu quý mình như những người đồng nghiệp khác Và mình hiểu đc rằng hãy nên yêu quý chính con người mình thay vì là hoài nghi tự vấn Đôi lúc có những ng sẽ lấy tiêu chuẩn của số đông mà áp dụng vào cho bản thân nếu đối với 1 hsp thì thực sự là hết cứu chữa
Mk cx là hsp, cx từng là ng dễ tổn thương, từng suy nghĩ rất rất nhiều đến điên cả đầu, nhưng giờ có lẽ mk đã thay đổi theo hướng tốt hơn rồi, tất cả cũng chính là sự mệt mỏi quá độ khi lúc nào cx quá bận tâm về ng khác, mk thấy mệt mỏi vì chính những cảm xúc đó. Thế nên vì ko chịu đc thêm nữa mà mk đã sửa đổi, thử một lần sống cho mk và học cách mạnh mẽ hơn. Đó là cả một quá trình khó khăn và mặc dù vẫn còn đó những sự tổn thương trog quá khứ. Mong mng cx vậy, học cách thay đổi từ từ và để sự nhảy cảm đó làm ưu điểm chứ không phải để nó khiến mk mệt mỏi và hao mòn từng ngày.
Mong cho bạn yêu thương bản thân hơn, bạn thật sự dũng cảm khi nói những lời này. Hôm nay, và ngày mai, mai nữa... hãy cười nụ cười mà cậu xứng đáng có nhé 💝
Sau khi xem video thì t thấy có vài điểm về bản thân trong đó như là cảm xúc quá mạnh, nghĩ quá nhiều (không phải về người khác nghĩ gì về mình, cái quan tâm người ta nghĩ gì về mình thì t đã k còn vì biết k thể vừa lòng cả thế giới) mà cái t nghĩ là vấn đề trong chính cuộc sống một cách hơi bị tiêu cực một tý, bên cạnh đó cũng khá là nhạy cảm với cách nói chuyện cũng như giọng điệu của người đối diện, cũng khá là mau nước mắt một phần vì cảm xúc tiêu cực dồn nén quá nhiều và một phần vì k thể kìm đc (thực sự là k thể kìm và k điều khiển đc luôn ý, bth thì k sao nhưng bị tác động đúng thời điểm có thể khóc ngon lành) và một đứa con trai mau nc mắt thì mọi người hay nói gì thì ai cũng biết nhưng khá may là có một vài người bạn có thể hiểu được mình chịu lắng nghe mình và có vài người bạn cũng giống như mình nên hiện tại là khá ổn. Chỉ khi còn học cấp 3 thì mình mới thấy mình như một đứa dị hợm vì cách suy nghĩ, luồng suy nghĩ của mình khác hoàn toàn so với mọi người và k hiểu đc sao mn lại nghĩ nt
Mình ghét các hoạt động tập thể vô cùng. Bởi mình không quen thân ai mà cũng chẳng ai muốn chơi với mình cả. Có đứa bạn học cùng lớp 5 năm nhưng khi nào nó buồn chán không có ai nói chuyện, chơi cùng, không tin cậy được thì nó mới tìm đến mình. Là HSP mình không có một người bạn thân nào đúng nghĩa cả. Càng chơi với nhau hiểu rõ tính của đối phương thì mình lại thấy khó chịu nhưng không biết chia sẻ cùng ai. Mình biết là không ai hoàn hảo cả. Tất nhiên là mình cũng có rất nhiều tật xấu. Nhưng cứ hễ thấy gì không hợp ý mình là mình chán ghét chẳng muốn tiếp tục sống như vậy. Mình sống tập thể nhiều năm và mình cũng chẳng ưa thích một ai cả. Đến giờ vẫn vậy. Liệu có phải mình quá khó tính, quá ích kỉ không? Mình đã tự đi tìm câu trả lời rất lâu rồi nhưng không tìm được. Ban đầu mình nghĩ là xuất phát từ sự tự ti mặc cảm nhưng cũng không hẳn vậy. Mình trầm tính ít nói thật nhưng chưa đến nỗi nào. Thật sự sau khi xem được vid này mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng có một chút gì đó chưa ổn. Mình không biết diễn tả như thế nào nữa. Chẳng có ai thấu hiểu và nghe mình chai sẻ hết. Bình thường nói chuyện với bạn bè thì họ cũng không hứng thú và thích trò chuyện với mình do mình quá tẻ nhạt * mình nghĩ vậy*.
Ừa. Sự nhạy cảm này làm mình muốn chết đi sống lại. Nhưng nhờ nó, mình có động cơ học để giỏi trong cuộc sống: yêu đương, kết bạn, giữ tình bạn, chống lại sự công kích, kết đôi vợ chồng,... Cả bản năng tự nhiên mình vẫn phải học để hiểu nó mà điều chỉnh ứng xử.
Tôi cũng là một HSP và rất khổ sở vì điều này. Người khác nặng lời một chút là buồn nguyên ngày, lỡ miệng nặng lời với người khác cũng tự dằn vặt cả ngày. Nhiều lúc cố trấn an "chẳng sao đâu" nhưng vẫn không kiểm soát được, trong đầu đầy rẫy những suy nghĩ tiêu cực. Giờ ổn hơn rồi, ngoài các hoạt động thì tôi rất ít giao tiếp với người khác. Tôi vẫn không ra khỏi vòng an toàn của mình, chỉ là đã mở rộng nó ra thôi.
Kênh này đánh tâm lý quá, mọi người cứ sống bình thường đi HSP cái gì, cái thời buổi này xã hội ngày càng phát triển, thông minh ngày càng tăng, áp lực cạnh tranh ngày càng tăng, nên nhạy cảm càng tăng chứ có gì
theo con thì cái này là do con người họ như vậy chứ ko phải do cạnh tranh hay áp lực đâu chú ,đúng là nó liên quan 1 phần đến độ nhạy cảm nhưng trong trường hợp này thì ko phải đâu ạ
T mún khóc mà rất khó chứ ko mít ướt, mà bất kể bùn hay vui, bất kể lúc nào t cũng có những suy nghĩ tiêu cực, hay để ý lời nói ng khác, sự quan tâm chỉ dành cho 1 người hay tự nhắc nhở bản thân về giới hạn các mối quan hệ của mình , không thể chơi thân với cả 2 người. Ko biết được điểm mạnh điểm yêý của bản thân, dễ bị lời nói của ng khác chi phối, ngta nói mình ko nghe thì sợ ngta buồn, mình buồn sợ ngta buồn theo, mình mún tỏ ra ko vui vẻ vì điều gì đấy lại sợ ngta ghét bỏ. Có nhiều lúc thấy ngta tụ lại 1 chỗ trừ mình ra lại nghĩ " ngt đag nói xấu mình sao?" Rồi ở nơi đông người cảm thấy rất đáng sợ, và sợ ngta soi xét
Tui là HSP rồi...chỉ cần ai đó nặng lời với tui 1 cái thôi là buồn cả tuần luôn.Hôm bữa lên bảng làm bài sai hết xong quay qua thấy thằng bạn ngồi cười,khinh thường tui....thế là buồn rồi khóc 😢😭 tui cực kỳ nhạy cảm luôn,trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ nhiều lắm....haizzzz cố gắng vượt qua thôi!
Tào lao... Sự nhạy cảm quá mức là do nhu cầu căn bản của người đó trở nên thái quá: quá cần sự tôn trọng, công nhận từ người khác, chỉ quan tâm bản thân mình ra sao, luôn làm hài lòng người khác, quan tâm ánh mắt dò xét của người khác dành cho mình. Nói trắng ra thì HSP mà được mọi người làm màu lên thực ra chỉ là người ích kỷ, yếu đuối. Một người đã yêu thương, tôn trọng bản thân mình thì lại dễ quan tâm, tôn trọng người khác hơn nữa, họ vẫn có thể là người tinh tế trong cuộc sống, nhưng ko phải kiểu "nhạy cảm chỉ quan tâm bản thân mình ra sao, ng khác nghĩ gì về mình"
Tiến Lê Quang ngắn gọn thì "nhận biết về xung quanh" nó khác hoàn toàn với việc "nhận thức bản thân cảm thấy ra sao trước mọi thứ xung quanh". Cảm thì cũng có cảm that cảm this và mình nói mâu thuẫn hay là bạn đang bó hẹp vào khái niệm.
Toàn Nguyễn Đắc Bạn hiểu nhầm r đấy. HSP chính xác là nói về nhóm người có độ nhạy cảm cao hơn mức bình thường. Điều đó gây ra hậu quả là họ dễ bị tác động hơn hẳn nhưng người khác. Điều đó có nghĩa là-đôi khi có những sự kiện đối vs ng vs độ nhạy cảm bình thường chỉ là 1 sự kiện tích cực hoặc tiêu cực, ko đến mức khiến họ quá vui hoặc quá buồn thì cùng sự kiện như thế, đối vs hsp thì đó lại có thể gây ra phản ứng mạnh(quá hưng phấn hoặc quá tiêu cực) hơn so vs ng bthg. Điều đó không đại diện cho việc hsp là người yếu đuối vì yếu đuối nghĩa là không có khả năng hoặc yếu kém hơn trong việc vượt qua những khó khăn, nó khác hoàn toàn với việc nhạy cảm với các tác động đến từ môi trường xung quanh và từ bên trong chính bản thân mình. Nói ngắn gọn thì đó là vấn đề về mức độ nhạy cảm, ko phải là về tính cách hay nhân cách Mình thấy bạn có thể cũng thuộc kiểu người này vì phản ứng của bạn đối với nội dung trong video trên cũng như bình luận phản đối đối với quan điểm của bạn cũng là một kiểu phản ứng thái quá và phản ứng của bạn là phản ứng tiêu cực, có thể gây khó chịu cho người khác. Phản ứng của người có độ nhạy cảm ở mức bình thường(không thuộc nhóm hsp) với tình huống như trên(khi vô tình gặp phải thông tin trái với quan điểm của bản thân)thường là bỏ qua và không quan tâm nữa. Hoặc nếu có nhu cầu nêu quan điểm của bản thân thì chỉ nêu quan điểm 1 lần, không tranh cãi, không chỉ trích đối với những bình luận trái chiều sau đó vì điều đó không mang lại lợi ích thật sự, cũng không quá quan trọng đến mức ảnh hưởng đến quyền lợi hay cuộc sống của họ. Và thế là với người thuộc nhóm hsp, lời khuyên của mình là: họ phải học cách để có thể chịu đựng và vượt qua và kiểm soát những cảm xúc đến từ việc bản thân nhạy cảm quá mức đối với những yếu tố tác động đến tâm lý của chính họ. Đồng thời, việc nhạy cảm hơn mức bình thường không hẳn là xấu. Nếu có thể xử lý được những thông tin do sự nhạy cảm của chính bản thân mình mang lại, người thuộc nhóm hsp hoàn toàn có thể trở thành những người thông minh và tinh tế hơn hẳn so với những người có độ nhạy cảm ở mức bình thường. Hi vọng ý kiến của mình có thể giúp bạn :))
Để chữa trị hsp tốt nhất đó là yêu được 1 người cùng đồng cảm với mình. Shp khi yêu được 1 người đồng cảm với mình thì, thì tự bản thân người shp sẽ muốn chia sẻ những tâm sự với người mà đem lại cho họ cảm giác "an toàn". Mà khi trút đi được gánh nặng tâm lí thì tự khắc bản thân sẽ xua bỏ đi được những tâm lí tiêu cực và nhìn nhận mọi thứ tích cực hơn.
Hình như người nhạy cảm thì rất khó để thành công và không đc mọi người coi trọng.😞20 năm trôi qua rồi thực sự mỗi lần vấp ngã m cần rất nhiều thời gian để có thể đứng dậy trong khi với người khác chỉ là cái phủi tay.
tôi cx là 1 người hsp tôi đã vượt qua đc chút chút. Có thể giúp ích cho bạn: Cứ khi nào thất bại bạn hãy tự nhủ ít nhất mình còn sống mình vẫn còn đủ chân đủ tay
Mình cũng là HSP nếu gặp chuyện buồn thì hãy nhủ với bản thân mình là : Tuy vấp ngã nhưng đây ko phải là lần đầu tiên, đã đi đến đây rồi còn bỏ cuộc nữa sao, đã đi rồi thì đi tới bến chơi tới đích 😂👌 Ko thì vấp ngã lần này sẽ là 1 câu chuyện truyền cảm hứng cho ai đó trong tương lai, để trở thành 1 kinh nghiệm trên con đường đi đến thành công ❤ Bản thân mình thấy HSP ko phải ko dc m.n coi trọng mà là do ít thể hiện, hướng nội nên ko ai chú ý :(( nhưng với n lạ và n ngoài thôi, chớ với n thân, bạn bè thân thì khác )
Thật ra những ng nhạy cảm có thể thành công cao hơn những ng khác (đặc biệt là trên con đường nghệ thuật), bằng chứng có rất nhiều thiên tài, những ng thành công cũng là ng nhạy cảm như Michael Jackson, Albert Einstein ... đều là những ng cực kỳ nhạy cảm. Những ng nhạy cảm thường cảm nhận mọi thứ sâu hơn do đó họ có thể bt đc điều gì tốt nhất cho mình và linh cảm của họ cũng rất mạnh, họ có lòng trắc ẩn và khả năng đọc vì cảm xúc tuyệt vời, nhờ đó sẽ đc lòng mọi ng và dễ dàng thành công hơn trong công việc và cuộc sống. Họ cũng sẽ là ng bạn đời đáng mơ ước vì khả năng đồng cảm với ng khác. Nói tóm lại, nhạy cảm là 1 đặc ân hay lời nguyền còn tùy thuộc vào cách bạn chấp nhận và đối mặt với nó ntn
Hì thiệt ra mình nghĩ người nhạy cảm vốn dĩ thông minh vì họ vốn suy nghĩ nhiều ( đó cũng là lý do khiến cho họ nhạy cảm 😂 ) Những suy nghĩ tiêu cực sẽ kéo lùi họ xuống đáy vực sâu nhưng nếu biết hướng suy nghĩ theo hướng tích cực thì đó sẽ là kim chỉ nam cho họ ✌❤😎
Những ai là HSP thì sẽ hiểu clip 10 phút này ý nghĩa như thế nào với họ! Cảm Ơn spiderum rất nhiều. Cảm Ơn Kim Chi. By the way, có 1 chút góp ý cho Kim Chi . Giọng rất hay rất ấm , trai nghe là mê. Nhưng có 1 chút chưa hoàn hảo ở chỗ là một vài chữ trong video (những video khác không phải video này) bạn đọc trầm xuống quá nhiều làm nó nhỏ lại quá mức và người nghe không nghe được giống như là mất chữ vậy. Bạn chỉ cần đọc thật rõ là perfect!
Hy vọng ad tiếp tục làm nhiều video hơn về tâm lý . Thấy thế mạnh nhất của ad là chủ đề này. Vì những chủ đề khác như kinh tế , tài chính, phát triển kỹ năng bản thân,... đều đã được các kênh khác khai thác hết rồi. Rất cạnh tranh. Còn về chủ đề tâm lý thì không có ai làm. Là một cái mỏ nhiều tài nguyên để khai thác.
Mình thật sự ko bt do mình nhạy cảm hay mình bị rối loạn lưỡng cực nữa. Cảm xúc của mình thay đổi rất nhanh, giây trước cảm thấy buồn bã, tuyệt vong, đau khổ như bị trầm cảm, tưởng chừng như ko thoát đc ra nữa thì giây sau lại trở nên vui vẻ, yêu đời, cảm giác mọi thứ đều màu hồng, nghĩ mình sẽ ko bh buồn nữa, cứ lặp đi lặp lại như vậy và gần như chẳng có lí do gì cho những lúc vui buồn như thế, mình thích thì vui thích thì buồn thôi. Nhưng dạo gần đây mình thường xuyên đau tim, đau lưng và đau đầu nên chắc mình bị rối loạn lưỡng cực r (tại mình thấy mấy ng bị bệnh này cũng có triệu chứng tương tự). Đôi khi mình cảm giác như chính tính nhạy cảm đã tạo nên bệnh rối loạn lưỡng cực và cũng chính bệnh rối loạn lưỡng cực đã tạo nên tính nhạy cảm của mình vậy, mình cũng có tìm hiểu 1 số bệnh về tâm lý như rối loạn lo âu, trầm cảm... và mình có hầu hết các triệu chứng của những bệnh đó luôn :)
Mình cũng từng có cảm giác như bạn thường thì những người nhạy cảm hay khuyết đại thái quá cảm xúc lên, điều đó càng làm cho họ khổ sở tột cùng hoặc vui quá. Sống lâu với cảm xúc mạnh như z mà không kiểm soát về lâu dài sẽ sinh ra nhiều bệnh . Đây là cách mình sống chung với nhạy cảm nè hy vọng nó sẽ giúp bạn phần nào . 1 Chấp nhận nó như một phần trong con người mình. 2 đọc sách để tư tưởng mình thoáng và có nhiều điều thú vị về sách sẽ làm bạn bất ngờ. 3 chơi một loại nhạc cụ nào bạn thích như mình là guitar ( ko cần năng kiếu vẫn chơi ngon lành nha , siêng là dc). 4 dành thời gian tập thể dục mỗi ngày ( rất quan trọng vì khi tập thể dục sẽ sinh ra năng lượng tích cực). Cuối cùng chúng ta chỉ sống một lần trên đời nên hãy làm cái gì mình thích, theo đuổi đến cùng hạnh phúc sẽ tìm tới bạn.
khi nhận thức được bản thân là HSP mình cảm thấy có khả năng control nó hơn khi cảm xúc xấu hổ đến mình sẽ nghĩ đó là do HSP không phải do mình làm sai gì. Đó chỉ là cảm xúc
Khi mình là người nhạy cảm nhưng được nuôi dưỡng trở thành người vô cảm. Vì chưa từng hiểu sự nhạy cảm trong mình, mình học cách vô cảm với bản thân như cách mn thường không tôn trọng cảm giác của mình. Mình vẫn luôn bất lực dù có trưởng thành như thế nào
Mình khi làm việc part time biết là mình có thể nghỉ bất cứ lúc nào và lường trước đc áp lực và tự hiểu mình kém, nma mình cx muốn làm tốt nhất có thể công việc part time đó để xứng đáng với đồng lương, nhưng lúc nào mình làm trong đầu cx là lo âu sai sót cái này cái kia, thái độ trong cv của mình khá tốt, chăm chỉ, tập trung làm, chỉ có điểm yếu là chậm và giao tiếp k tốt, lại còn là du học sinh giao tiếp cv bằng ngôn ngữ thứ 2. Dù bt có thể nghỉ việc nếu thấy k muốn nma khi chỉ bị nói hay làm k chắc chắn, mình đã cảm thấy lo lắng k nghĩ đc gì khác nữa, mấy lần sếp chỉ to tiếng quát xong mình cx bị run rẩy khó thở tim đập nhanh r về nhà não cứ liên tục nghĩ đi nghĩ lại. Thực sự mệt lắm
Mọi người đều thích người vui vẻ, mạnh mẽ, lạc quan, hay cười những người nhạy cảm yếu đuối như t thường sẽ bị coi thường đối với họ t là người ko thể thành công họ đối với t là sự thương hại, họ không thích chơi với t và chơi với t cũng vì thương hại, việc suy nghĩ lo lắng quá nhiều khiến tôi trở nên tự ti, ko thoải mái, điều đó càng biến tôi trở thành người ko có bạn bè. Ko phải tôi ghét bản thân mà là tôi ko thể hạnh phúc hơn với sự nhạy cảm quá mức này. Chẳng ai thích một người luôn buồn bã lo lắng cả, dù đã cố giấu đi cảm xúc của mình nhưng cũng ko lm tôi có thêm bạn bè . Sự ko thoải mái của t luôn lm mọi thứ xung quanh trở nên gượng ép, chỉ cần lần đi chơi nào có t thì sẽ ko còn vui nữa, họ ko muốn t đi chơi cùng. T o bao h muốn gặp lại họ, điều đó lm t ko muốn bước ra khỏi nhà t giằn vặt chính mình, bố mẹ t luôn cảm thấy đau lòng thấy t ko đc bình thường như người khác Ko cười nhạo thì cũng là thương hại .
ad làm về rối loạn cảm xúc lưỡng cực được không, mình chả biết mình nhạy cảm quá với cảm xúc hay không mà cảm xúc thay đổi giữa buồn với vui rất nhanh nếu chỉ cần thấy 1 hình ảnh không đẹp, hoặc ai đó nói 1 câu thôi;
Bạn có thường hay quá vui sau đó lại buồn tột độ ko ? Nếu tâm trạng đang vui mà thấy buồn thì có lẽ bạn là ng nhạy cảm. Nhưng nếu đang vui quá, yêu đời quá r lại thấy buồn tột độ, buồn như ko thể buồn hơn thì có lẽ bạn bị rỗi loạn cảm xúc lưỡng cực
Chưa hẳn nha bạn, mình là 1 người rối loạn cảm xúc lưỡng cực nhưng mình ở trong trạng thái hoàn toàn "hưng cảm" cách đây 10 tháng và giờ là trạng thái hoàn toàn "trầm cảm", chúng không hề diễn ra song song như bạn tưởng đâu.
Em bị HSP và nhạy cảm với những bài nhạc buồn , khi nghe quá nhiều nhạc buồn em tự khóc không lí do , em rất khó chịu khi ở nơi đông người, nơi ồn ào , ko thích karaoke, em Rất nhiều tính cách khác 🙁
Hoá ra mình củng là HSP . Nhưng mà mình cố chấp và k chấp nhận nên khá khó khăn vs nó . Vẩn cố để sống như mình k phải người nội tâm . Là con trai nên khi nào củng thấy mình quá yếu đuối so vs những người khác , hmmm
mình nghĩ rằng mình là một HSP, và đúng là mình cũng có tìm cách ghi lại mọi thứ, và đó là lý do mà dòng điện thoại ưa thích của mình là Note ( mình là người chơi hệ cổ điển, và hiện tại đang dùng Note 5) (đây không phải quảng cáo trá hình)
Mình k đồng ý với vc HSP cần tiếp thu ý kiến Mình cũng là một HSP, chúng ta nên có đòi hỏi về bản thân những gì chúng ta muốn, còn nếu họ k có tiếng nói chung thì chúng ta có thể dừng lại, tìm một nơi thích hợp hơn
Thực sự là dễ bị trầm cảm luôn á, chả vì lý do ghê gớm j cả, đôi khi đã có quá nhiều sự tổn thương thì lơ đi mà sống ai cx có số phận của họ cả chả ai giúp dc j
Mình có tất cả những biểu hiện trên,không sai một tí nào.Bị từ bé,từ 2-3 năm trở lại đây sau khi trả qua một số chuyện không như ý thì nó càng mạnh hơn.mình nghĩ quá nhiều,để ý quá nhiều.Mình biết nhưng chưa thể làm được.
ước gì có người hiểu dc và khoan dung cho người bị HSB vì nhiều lúc người bên cạnh hoặc người thân hay ck điều cảm thấy khó chịu và nghĩ rằng HSB là con người xấu và luôn ghét SHB mong rằng có người thấu hiểu ở bên cạnh SHB , vì họ luôn nghĩ SHB ích kỉ quá đáng ,nhưng thật ra ko phải như vậy mà là vì SHB luôn có cảm giác lo sợ và luôn suy nghĩ quá nhiều về việc đã xẩy ra và SHB rất là khổ tâm
Bài viết: Bạn có phải là một HSP (người cực kỳ nhạy cảm)?
Được viết bởi: Kim Chi
Link bài viết: spiderum.com/bai-dang/Ban-co-phai-la-mot-HSP-nguoi-cuc-ky-nhay-cam-9d0
Link Podcast: anchor.fm/spiderum
Các bạn đừng quên Like và Subscribe để luôn nhận được thông báo khi clip mới ra mắt nhé!
Cho em hỏi có thể nào vừa là HSP nhưng vẫn sống bằng lí trí ko ạ?
Thực ra mình là 1 HSP rất sợ đám đông, ghét bản thân và dễ bị tổn thương nhưng mình vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra cho đến khi xem video này, cảm ơn add
Tớ cũng thế. Thích ở mình mà xã hội này fai giao tiếp nhiều nên cũng quen 😅😅
Tôi cũng thế
Mik thì nhạy cảm đến nỗi lm j cx cười nhưng từ khi bỏ đc thói đấy thì bh mik ko khác j ng câm Do đt mik mất cảm ứng nên mik cmt hạn chế thoi😅
Chỉ cần bị chê là mặt mình nóng, tim mình đập nhanh.
Và sau đó là lúc nào cũng sợ xem có làm sai không, sợ người ta nghĩ không tốt về mình.
Điều mình thấy HSP an ủi nhất đó là khi ở 1 mình, thì mình chìm đắm trong thế giới của riêng mình vậy.Và mình thấy vui vì điều đó.
Mk cx v . Y hệt.mà lâu r mk trốn tránh nó đúng là ở 1 mk ms thoải mái nhất
Các bài nhạc trong video ❤️
UA-cam Audio Library
1. Side Path - Kevin MacLeod
2. The Rising - Aakash Gandhi
3. Nice To You - Vibe Tracks
mình thấy bản thân mình đâu đó trong bài này và mình là nam... thực sự nó làm khó mình rất nhiều như luôn cảm thấy thua thiệt, tự ti, rất hay tự tạo áp lực cho bản thân và hay bị chê là "như con gái"...
Cảm ơn tác giả đã cho mình sự cảm giác của sự đồng cảm...
Bạn đọc cuốn sách dám bị ghét thử đi 😉
@@GIANGNGUYEN-dl4rf Cảm ơn bạn đã gợi ý nhé, mình sẽ đọc nhưng mình từ lâu đã mặc kệ việc bị người khác ghét mình rồi nhưng vẫn có phần nhạy cảm với lời nói của người khác vì không phải bị ghét mới nhạy cảm
Cảm ơn bạn nhé
Hì cuốn sách có tên vậy thoi nha nhưng có nhiều cái hay lắm như bạn để ý ng khác nói ắ cái đó là yếu tố ngoại cảnh ... 🙃
Còn có cuốn "nhạy cảm món quà hay lời nguyền" nữa
Ad làm vid này, dường như đúng hết những triệu chứng mà mình đang bị. Khi thức dậy mỗi sáng, mình luôn sợ mọi thứ xung quanh hôm nay có ảnh hưởng xấu đến mình không. Khi đi dạo hoặc đi đâu đó, mình luôn nghĩ người khác có nghĩ xấu về mình không hoặc mìn có đang làm gì xấu không. Khi làm việc và học tập, mình luôn sợ ý kiến của mình sai và luôn nhận mình là thứ đầu tiên khiến công việc của nhóm không đạt được hiệu quả. Và cũng vì triệu chứng này, mình đã bõ lỡ 2 lần, để người quan trọng bước qua cuộc đời mình... Âm nhạc chính là điều đã giúp mình vượt qua những lo lắng đó, khi ở một mình và nghe nhạc, những suy nghĩ tiêu cực trong mình phần nào được vơi đi. Cảm ơn ad đã chia sẽ nội dung này. Chúc kênh sẽ phát triển hơn trong tương lai.
Mình cx vậy, guitar giúp mình vượt qua tất cả
Mình là 1 người thuộc nhóm HSP, nhưng mình ko là người hướng nội, mình rất muốn có bạn nhưng vì tự ti, quá tốt, quá quan tâm người khác nghĩ gì, chỉ cần người ta đối tốt
một chút thì sẵn sàng hết lòng vì người đó nên thường bị người ta lợi dụng. Bản thân có quá nhiều cảm xúc hơn lý trí nên lúc bị tổn thương dù không muốn nhưng nước mắt vẫn rơi. Đôi lúc dặn lòng bản thân phải thật mạnh mẽ, không quan tâm kẻ khác nói gì về mình, không lo cho cảm xúc của kẻ khác nhưng thật khó để làm được như vậy, đôi lúc chán ghét bản thân tại sao lại yếu đuối đến thế, hiền thế, rụt rè thế !!!
Tối nào cũng suy nghĩ rồi khóc, suy nghỉ về sự tự ti mà bản thân không thể nào vượt qua được, suy nghỉ về người mình thương nhưng chưa bao giờ nói ra. Suy nghỉ về một thằng con trai 23 tuổi nghề nghiệp không, dũng khí cũng không, tương lai quá mù mịp. Suy nghỉ nếu mình đi xa thì sẽ như thế nào, sẽ thoát một kiếp người vô dụng, hay sẽ tiếc nuối vì một con người không chịu thay đổi. Tâm lý bất định, làm gì cũng để trong lòng! Tôi dần bị đánh gục bởi cảm súc trong tôi. Làm ơn, tôi cũng muốn được thấy nụ cười tự hào ở ba mẹ, làm ơn tôi cũng muốn thấy bản thân mình tương lai được tot đẹp. Tôi đã trở thành con người mà tôi rất ghét. Cảm ơn bạn, bài viết đã chia sẽ một quan điểm rất hay về những người nhạy cảm như tôi.
Em cũng đang chạc tuổi anh thời điểm anh cmt . Phải nói là quá khó khăn luôn tính thì cũng k phải công tử ngại vất vả mà đến đâu cũng bị cái tâm lý nhạy cảm là rào cản k thể hòa đồng với mọi người , đôi lúc người ta chỉ nói vu vơ mà suy nghĩ cả ngày , bị bắt nạt các kiểu . Thành ra giờ cảm giác sợ đi làm dù thực sự trong lòng không hề muốn lười . Kiểu đọc cmt của anh em tìm sự đồng cảm rất lớn vì nó như soi chiếu bản thân mình vậy không biết anh giờ đã ổn hơn chưa !
Sống tại Việt Nam không thoải mái dễ bị trầm cảm tại vì người Việt sống vì cái miệng nhiều hơn tình cảm cứ miệng lanh lươn lẹo thì được quý mến
Hic nói cx đúng, như tớ k khéo léo cx khổ
Đúng 👍
Đr, thấy mà chán
Thật sự thì ở đâu cũnh vậy
Mình vừa thất nghiệp , chia tay người yêu , thiếu nợ , bế tắc đủ đường và hôm qua mình vừa có ý định tự sát , nhưng sau khi nhìn nhận lại bản thân thì mọi thứ không đến nỗi tệ chỉ là do mình quá nhạy cảm với những thứ xung quanh thôi , bài viết như vừa cứu mình vậy . Buồn đau vẫn còn đó nhưng mọi thứ sẽ ổn thôi ..
Cảm ơn tác giả và người đọc , giọng bạn truyền cảm lắm ! .
1 năm trôi qua rồi, hi vọng bạn đã ổn. Bạn giống như đang viết về tôi ở hiện tại :(((
Mong cho bạn vực dậy và có được hạnh phúc mà xứng đáng có 👍
32 tuổi rồi mà giờ tôi mới hiểu tôi là 1 HSP. Quá nhạy cảm với mọi thứ xung quanh, cứ phải sống theo cảm xúc của người khác. Công việc tốt nhưng không bao giờ thấy tự tin, chỉ 1 chỉ trích là đau lòng mấy ngày . Tự động viên cố lên, mọi việc sẽ ổn thôi
Bây giờ chị đã thay đổi được chưa ạ
Ừ bạn
Giờ mình mới biết mà cũng may mình quen rồi
@@bangkhanh1767 cũng đỡ nhiều em, phần vì công việc bận rộn, phần con cái gđ nên chị k quan tâm nhiều nữa. Chị nghĩ lạc quan lên, nhân vô thập toàn, sống thiện lương, thế là ổn.
Mình cũng y hệt 🥴🥴
Mình là 1 thằng con trai nhưng HSP khiến bạn bè mình gọi mình là thằng đàn bà khó chịu suốt quãng thời gian đi học. Mình đã từng rất ghét bản thân như vậy nhưng rồi lớn dần hsp cũng giúp mình hiểu, biết lắng nghe và đồng cảm, có thể chia sẻ khó khăn với mọi người xung quanh nhiều hơn, và mọi người cũng thay đổi cách nghĩ về con người mình tốt hơn. Mình thấy nó như món quà thật quý giá không phải ai cũng có được vậy tuy đã phải mất rất nhiều thời gian để nhận ra nó.
=]] mình cũng nghĩ mình hsp nhưng ko phải kiểu làm mọi thứ quá lên... nhưng mình thường tự làm quá cảm xúc của bản thân, và hay lo lăng về những việc đã làm như có đúng, ổn chưa.
Ơ t k bị gọi là thằng đàn bà nhưng n khó hoà nhập cho tới khi lên đh thì n rộng hơn nên mình thấy nhiều người như mình hơn và mình dễ đồng cảm với người như mình hơn
ko bt bạn có giống mình ko nhưng hsp có những người bạn vô cùng chất lượng
Cảm ơn rất nhiều những người đã cùng nhau tạo ra một video có giá trị như thế này
Hum video này mình thấy rất hợp với những gì mình đã trải qua để khắc phụ HSP. " mình càng gét nó thì nó càng phiền phức". Có nhiều lần mình đã khóc trước mọi ng trong lớp vì chuyện nhỏ thôi rồi sau đó cứ tự trách bản thân sao yếu đuối này nọ blaaa... Cho đến khi mình chấp nhận bản thân cứ khóc thoải mái chấp nhận bản thân thì mọi chuyện có vẻ dần ổn hơn sau những lần như vậy. Tự tạo niềm vui đọc sách .. khá thú vị
mình vượt qua bằng cách yêu thương bản thân nhiều hơn ,cố gắng gạt bỏ đi những suy nghĩ tiêu cực :> suy nghĩ tích cực tận hưởng cuộc sống
Đôi khi sn tiêu cực lại làm bạn trưởng thành hơn ❤️
Mình cũng là HSP, mình tưởng mình nhạy cảm bth thôi giờ mình mới hiểu là mình quá nhảy cảm 😆 nhưng mình đã vượt qua nó có thể là bằng cách đi dạo 1 mình, nghe nhạc, đi đọc sách, viết và mình hiểu ra chính mình nhiều hơn, yêu thương mình nhiều hơn và giờ thế giới của mình màu hồng ghê luôn 🤣
Ai là HSP thì hãy đọc quyển sách" người nhạy cảm là món quà hay lời nguyền" nhé😌
Hé, mình - nam HSP, HSP đã là một lợi thế của mình, đương nhiên đôi lúc vẫn thấy phiền toái nhưng mình vẫn tích cực cố gắng rất nhiều cho chính mình. =)))) HSP thực sự là một vũ khí trong công việc và cuộc sống khi mình tận dụng được cái khả năng xử lý thông tin nhanh và cụ thể đến bất ngờ của nó. =)))
Chẳng nói đâu xa mình là một người nhạy cảm, đến nỗi dù chỉ một lời nói vu vơ mình cũng nóng giật hoặc đủ thứ trên trời dưới đất
mình thấy bản thân ở trong này
mệt mỏi vãi. Tôi 22 tuổi đô con, cơ bắp, nhưng thứ mà hàng ngày đang hạ gục tôi đó là cảm xúc. Mềm yếu đến mức mà 1 ng bạn bt đang nc vui vẻ, thoải mái nhưng 1 lần vì lý do nào đó gắt 1 chút (tôi hiểu ở vị trí của nó thì bạn bè chửi nhau 1 2 câu cửa miệng cũng ko có vấn đề gì) tôi hiểu điều đó nhưng cảm xúc của t thì ko, vẫn có cảm giác gì đó như bị tổn thương. Về chuyện tình cảm thì t cũng chịu thua bản thân luôn, éo hiểu mình như nào nữa, cứ thấy đứa cgai nào hơi xinh thôi, hơi trắng thôi là thích r, mà có mấy e đá đá mấy câu cười mấy cái là mình đã tự đổ r, ngày đêm suy nghĩ về ngta nữa chứ. Thi thoảng ai đó cũng nói tôi "Như con gái". Nghe chán vãi trong khi ngoại hình mình thì cục súc vc, ai cũng bất ngờ khi tiếp súc vì lúc đầu tưởng khó gần.
Xin lỗi nếu đoạn trên hơi lan man ạ. Mình là người nhạy cảm, và đúng là hay tự tạo áp lực cho mình mà toàn là vô ý thôi. Cảm giác cứ bị loanh quanh trong 1 không gian gò bó vô hình nào ấy mà ko thế tìm được lối thoát. Có những ngày cảm thấy như chỉ muốn ngủ cho hết ngày ấy, chẳng muốn làm gì cả. Có ai như mình ko ạ, có ai biết cách giải quyết ko ạ?
Mình 26 tuổi là một người HSP và trong khoảng thời gian tìm hiểu bản thân cũng biết mình thuộc nhóm người nhạy cảm , dù trước đây mình đã tự hỏi tại sao tôi sống trên cuộc đời này , một cs k nhiều ý nghĩa .
Mình đã cố gắng thay đổi nhiều mọi thứ cũng được cải thiện mình chỉ cần cười , suy nghĩ đơn giản , tích cực hơn thì mỗi ngày cs sẽ trôi qua nhẹ nhàng hơn . Vì dù sao mình cũng đã có nhà ( bố mẹ xây :)) ) có vợ , có xe , có Công việc tương đối ổn định lương 8 con sôx2 có số dư trong tài khoản không nhiều nhưng cũng vài vài cây 😂 . Vậy nên mình cứ lạc quan , vui vẻ để sống có ya nghĩa và trải nghiệm những điều xung quanh mình . Và vì mình cũng chỉ là một bông hoa nhỏ trong cs này nhưng nó tô đẹp thêm trong muôn vàn sắc hoa của cuộc đời.
Xin cảm ơn .❤
Woa, một Hsp thành công, cho em xin vía 😂😂hịi
T là 1 HSP và t mệt mỏi vì nó.
T đã từng cố gắng để kiểm soát những suy nghĩ trong đầu,mặc kệ những ý nghĩ vớ vẩn.
T đã từng căm ghét nó,ruồng bỏ chỉ trích,coi bản thân như 1 con người khác và thù địch với nó.
Nhưng cuối cùng t nhận ra, cuộc sống là chấp nhận.
Chấp nhận nó như thế
Chấp nhận những suy nghĩ
Và khi nó xuất hiện
Mình sẽ làm gì.
Cuối cùng t muốn nói hsp là người tốt.
Mình là 1 HSP. Quá nhiều và cảm xúc và tốt bụng. Nhưng tốt bụng quá lại khiến mng k trân trọng mình và coi đó như 1 điều dĩ nhiên. Càng lớn mình càng lảng tránh điều đó, và luôn có 1 mình, cảm thấy cô đơn. Không có ai là bạn bè thân thiết hết. Bế tắc lắm!
Đúng hầu hết nhưng mình lại không phải đứa hay khóc thậm trí đôi khi có cảm giác chỉ 1 cái đẩy nữa thôi mình có thể khóc, có thể giải toả hết nỗi lòng (chi ít là mình mong v). Mỗi khi mình buồn thì thường viết stt nhưng lại để chỉ mình tôi (đôi khi chẳng hiểu s lại làm v) mong muốn rồi nó sẽ qua đi. Mình luôn cảm thấy có thứ gì đó khác 1 thứ luôn nuốt hết nhưng tốt đẹp và để lại mọi tiêu cực trong suy nghĩ. Và vài tháng gần đây mình luôn mệt mọi có lẽ vì đã quá lâu rồi mình mới ở gần gia đình mình lâu như v.
Có thể đây chính là tên gọi của thứ mà gần 4 năm qua mình không thể gọi tên. Nó khiến mình thay đổi theo chiều hướng xấu đi, lấy đi của mình sức khỏe và nhiều thứ khác nữa.
Vậy bây h bạn ổn hơn chưa?
@@_LeHaoMinh mình ổn hơn nhiều rồi bạn ạ
Bn ơi, liệu có thể cho mình xin fb để cùng nch k ạ :”)))
Ngày cuối cùng của năm 2020 được xem video này đúng là một may mắn đối với 1 đứa hsp như em. Em cảm ơn chị nhiều lém ạ 😚
Cần lắm những topic nói về chủ đề này ạ. Vì người HSP thật sự cần đồng cảm 😿 em chỉ mới 17 tuổi thôi, số lượng người mà em tiếp xúc rất ít. Xung quanh em chỉ có mỗi em bị nhạy cảm quá mức, nên em cảm thấy mình khác biệt và cô đơn lắm ạ. May nhờ topic này mới biết nhiều người cũng giống mình hihi
Me too 🙁
Me too
Mình vừa khóc 1 trận chỉ vì câu nói đùa của bạn làm cùng đây, bt là ngta ns đùa thôi ko có ý gì hết nh chs vẫn cứ nghĩ về n mãi, tủi thân rồi khóc, haizz :((
Chỉ ước giá như mình ko quá nhạy cảm ntn thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng và đỡ mệt mỏi hơn biết bao
Cố lênn
Mình là một HSP nhưng sống khá lí trí. Nên mọi thứ đều ổn.
Bạn gái của mình là một HSP đích thực. Bạn ấy luôn suy nghĩ về cảm xúc của người khác, luôn lo lắng khi thấy mình hay người khác có hành vi khác lạ. Thật ra bạn ấy rất mặc cảm và hay suy nghĩ tiêu cực, và rất hay mất bình tĩnh. Gần đây mình có hơi mệt mỏi, đến từ học tập, công việc, nhưng bạn ấy cho rằng sự mệt mỏi của mình là do bạn ấy tạo ra.
Mình là nam nhưng tính cách lại rất hay xúc động, dễ rơi nước mắt nhưng lại không được ai thông cảm cả, chỉ vì ngoại hình mình không phải là loại mong manh dễ vỡ mà mình cao to lực lưỡng như con gấu. Có lúc mình cảm thấy tuyện vọng đến mức muốn tự sát. Sau khi cố gắng thay đổi để bản thân mạnh mẽ hơn mới có thể sống được trong môi trường toàn người xấu thì bây giờ mình nhận ra mình gần như vô cảm. Mình không còn khóc cười gì nữa, mà trơ trơ như là gỗ đá.
Giờ mình chỉ muốn có được cảm xúc bình thường như trước kia thôi.
Mình hiểu mà
Bạn nên chấp nhận bản thân mình như nó vốn có. Một tâm hồn nhạy cảm trong một thể xác to lớn có gì là khác người đâu. Mình nghĩ bạn nên tìm một ai đó để tâm sự, chất chứa trong lòng khiến bản thân trở nên trơ lì cảm xúc vậy đó. Mà thực ra cảm xúc vẫn còn đó vì bạn là người nhạy cảm mà.
Cảm ơn ad đã cho mọi người và cả mình kiến thức bổ ích này. Mình rất khó khăn trong việc hiểu bản thân, mình cũng không dám thừa nhận và chấp nhận con người thật của mình. Điều này dẫn đến việc mình bị trầm cảm và bị rối loạn danh tính. Mình luôn cố gắng gồng và thể hiện mình là người lí trí, mình cảm thấy bản thân mình thật yếu đuối. Hiện tại mình nghĩ mình nên chấp nhận nó, mình cũng nhận ra nhạy cảm cũng là thế mạnh của mình. Thế mạnh của mình chính là mang lại năng lượng yêu thương và chữa lành cho người thân và bạn bè, mình có thể là hậu phương tốt cho mọi người mình yêu thương. Tuy sẽ rất khó khăn nhưng mình nghĩ mình đã chấp nhận bản thân thì đã thành công bước đầu tiên rồi.
P còn có thể chữa lành cho người khác còn SHP như mình thì yếu đuối lại tiêu cực ai ở gần cx bị lây năng lượng tiêu cực ấy.
Chỉ mk cách chữa lành của p dc k
Mình là HSP từ khi bắt đầu sống tập thể và cho đến giờ vẫn thế. Cuộc sống của mình khá tẻ nhạt nhưng mình chấp nhận và tự đi tìm những thứ khiến mình cảm thấy vui vẻ hạnh phúc hơn.
Phương Thu mình cũng vậy, cùng với niềm đam mê tò mò về nguồn gốc con người, vũ trụ..mình đã tìm ra được câu trả lời(sâu xa) và thoả mãn cho hầu hết các vấn đề về cảm xúc mà những người nhạy cảm gặp phải 😃
@@__-ij7pi Nhưng nhiều lúc mình cảm thấy vô cùng lạc lõng khi xung quanh mình chẳng có ai giống và hiểu mình cả. Mình tự thấy bản thân vô cùng khó tính. Chẳng ưa thích một ai thực sự. Tiếp xúc ít thì không nói làm gì nhưng biết nhau lâu mọi người xung quanh có một vài tính xấu là mình lại thấy chướng tai gai mắt. Đó là tật xấu của mình. Mình cũng muốn sửa lắm nhưng không được. Có lẽ do là người quá nhạy cảm hay một vài lí do nào khác nên mình nhìn thấy hoặc sống cùng10 người thì ghét 9 người. Mình cảm thấy khó chịu vô cùng dù họ không trực tiếp làm ảnh hưởng đến mình. Ngoài ra mình cũng khá nhạy cảm với ánh sáng và tiếng ồn . Rất ghét chúng luôn. Không viết có ai giống mình không?
Phương Thu có, mình giống bạn và có rất nhiều người cũng giống bạn ^^ không thích tụ tập nơi quá đông người ồn ào. Thực ra chúng mình đôi khi nghĩ rằng mình không thuộc về nơi này, không hiểu trái đất này, nhiều người còn đùa cợt rằng trả đĩa bay tao về :Vv nhưng mà điều đó đúng á..Thực ra trước kia linh hồn của những người gặp phải vấn đề cảm xúc thường là kiếp trước sống ở hành tinh khác ở ngoài vũ trụ kia, khi luân hồi đến trái đất vẫn còn mang theo 1 số kí ức và cảm nhận ở hành tinh nhà ^^ và đồng thời cảm thấy không thân thuộc trái đất..Mình ban đầu cũng nghe điều này qua 1 số nhà ngoại cảm nói nhưng cũng không tin, thế là mình mới tìm hiểu qua nhiều nguồn thông tin biết điều đầu tiên luân hồi đầu thai là có thật, và chuyện chúng ta cô đơn vì đây không phải là ngôi nhà thật sự của chúng ta..Khi mình hiểu rõ sự thật này tự nhiên trong mình giống như sự cô đơn nó hiển hiện để cho mình nhận biết á, tự nhiên biết được điều này nó biến mất luôn. Đôi khi mình vẫn cảm thấy sự cô đơn nhưng là do hiểu lí do tại sao nên mình vượt qua nhanh hơn những lần trước ^^ Nếu bạn mong muốn hay thắc mắc biết nhiều hơn có thể kết bạn zalo với mình để mình chia sẽ nguồn thông tin này qua các trang sách báo. zalo mình : 0332153773
Mình cũng là HSP thực thụ.
@@mikamika9357 ao bạn giống mk thật
Mình luôn tự tạo áp lực cho bản thân và suy nghĩ kĩ càng được mất ở tất cả các sự kiện hay dự định trong tương lai, rồi mình cố gắng rất nhiều thì kết quả lại gây tổn thương cho mình nên mình trở nên tự ti và buồn tủi
mình cảm thấy gần như mình sống 9 phần cảm xúc và 1 phần lí trí. đôi khi nhìn lại mình thấy rõ ràng nếu lí trí mình lên tiếng thì có những chuyện đã xảy ra tốt đẹp hơn. thực sự mình cảm thấy cần 1 bsi tâm lý, hi vọng ai thấy cmt này có thể giới thiệu cho mình
Lâu lâu mình lên cơn trong những mỗi quan hệ xung quanh, khi mình nén cảm xúc lại và nó nổ, thế là những người xung quanh mình phải chịu đựng mình. Thấy thương người ta lắm, nhưng tới bây giờ thì đang học cách chữ trị sau những lần lên cơn.
Ghé Shop ủng hộ nhà Nhện thôi các bạn ơi:
shop.spiderum.com/
❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️
Video rất bổ ích, đến mức chỉ cần tóm gọn lại thành 2 việc: rèn luyện phong thái điềm tĩnh và chuyển thành tư duy cầu tiến. Vậy cho nhanh
Mình là 1 HSP nam, năm nay đã năm 4. Mình thực sự cảm thấy rất khó chịu, đan xen giữa sự ấm ức bên trong và sự sợ hãi bên ngoài mỗi khi mình lên kế hoạch gì đó. Ra đường, đi hoc, đi chơi, xem phim, về nhà, đi ăn,... Tất cả mọi nơi có đông người đều làm mình sợ, và cách giải quyết tất cả vấn đề đó là...nằm lỳ ở nhà và từ chối cả. Đôi lúc mình cũng ghét mình lắm, mình đã bỏ qua cơ hội để gắn kết với những người bạn, tự đẩy bản thân ra khỏi giao tiếp xã hội thông thường và trở nên chui rúc, sợ sệt, nhạy cảm, lo lắng tới thái độ và hành vi người khác sẽ tác động tới mình như thế nào. Mình như dần mất đi chính mình vậy. Để bản thân trở thành là chính mình dần trở thành 1 thứ xa xỉ phẩm với chính mình. Thời gian gần đây, mình đã khá hơn 1 chút. Có những người bạn, thật may mắn, họ đã hiểu ra nỗi đau của mình. Và nhờ sự giúp sức cùng nhau, cuối cùng 1 đứa như mình cũng có thể chui ra khỏi cái kén đó và vùng dậy, thành 1 con bướm nhỏ bay lượn trong 1 góc nhỏ của khu vườn. Mình rất mong bản thân sẽ dần thấu hiểu, yêu thương cái nội tại khá "ủy mị" này so với phần đông các bạn khác. Và dần dà, mình có thể bước xa hơn trên hành trình tìm hiểu thế giới rộng lớn, kỳ lạ nhưng cũng không kém phần thú vị ngoài kia☺️
Cảm ơn nhiều ạ. Mình biết mình không cô đơn mà ^^....
True, là một HSP mệt về suy nghĩ và cảm xúc, nó giống như có một suy nghĩ xấu thoáng qua trong đầu cũng phải mất khá lâu để loại bỏ những dòng suy nghĩ tiêu cực. ĐIều đó làm tôi phát điên!!!
Em là 1 hsp ... Em cảm thấy rất mệt mỏi khi mà trong suy nghĩ của mình nhg "bản thể" khác liên tục đấu tranh và khiến em mệt mỏi và chán nản.Cảm ơn spiderum đã cho ra vid này em nghĩ nhg kinh nghiệm này sẽ giúp ích cho em.
Đúng càng cố thay đổi càng đau đớn hơn cảm ơn bạn về video.
Em không biết mình lại là HSP, thậm chí em còn cho rằng mình không phải là một người nhạy cảm luôn ấy. Em chỉ nghĩ bản thân có chút tự ti, hơi để ý đến người khác thôi. Sự tự ti của em bắt nguồn từ những so sánh của ba mẹ và suy nghĩ của chính bản thân em. Vì điều đó em luôn thấy bản thân thật kém cỏi, em không nên được sinh ra, không nên tồn tại, những suy nghĩ đó cứ lặp đi lặp lại đến khó chịu, đỉnh điểm là khi xảy ra việc em làm sai bị mắng rất nhiều, mọi thứ cứ dồn nén lại làm em mệt mỏi và muốn tự tử, may thay con dao không bén chỉ rạch ra những đường mỏng, chảy máu thôi (sau đó em lại có thêm hội chứng thích tự làm đau bản thân). Em không dám để ba mẹ nhìn thấy những vết rạch trên tay, e cũng sợ bạn bè nhìn thấy sẽ cười nhạo và bỏ rơi mình. Em chỉ dừng suy nghĩ tự tử khi vô tình đọc được một bài báo nói thân thể là mẹ cha cho không ai được cướp đi sinh mạng kể cả chính bạn ( hoặc đó trở thành lý do để em sống). Em rất ghét nơi đông người và tiếng ồn, vì thế em thích đêm khuya khoảng thời gian yên tĩnh nhất ngày, dẫn đến em luôn thức rất muộn. Em luôn chú ý đến cái nhìn của bạn bè, em sợ làm mất lòng họ, mỗi câu nói dù là vu vơ nhưng làm em cứ suy nghĩ mãi; em cũng tự ti về ngoại hình, khi họ nhìn vào khuôn mặt em liền cúi xuống vì sợ họ thấy cái xấu của mình. Cả với thầy cô giáo cũng vậy, một cái nhăn mặt làm em lo lắng có làm gì sai không, bị mắng nhưng cứ để trong lòng mãi rồi mệt mỏi rồi tổn thương bản thân, dù em là một hsg nhưng em rất ám ảnh về điểm số, chỉ cần không đúng dù ba mẹ chẳng để ý nhưng em sẽ tự trừng phạt bản thân, nó như một cái vòng lặp vậy. Em bắt đầu thay đổi nhưng không phải theo hướng tích cực hơn, em tự tạo cho mình một tính cách vô tư vô lo để có thể quên đi những chuyện tồi tệ, một người hướng ngoại (trong khi em là người hướng nội), mọi thứ vẫn ý nguyên ở đó không khác gì cả chỉ là em giấu nó đi để cho em cũng không biết thôi, và mỗi khi cảm xúc dâng trào cách ngăn cản duy nhất vẫn là làm cho cơ thể đau đớn nó sẽ dễ chịu hơn nhiều. Hôm nay em vô tình coi được bài chia sẻ của chị, em hi vọng bản thân có thể đối mặt với sự nhạy cảm trong em và trân trọng mình hơn.
Từ nhỏ mình đã cảm thấy bản thân khác biệt rồi ,sau này khi khi biết mình là ng hướng nội ,cực kì nhạy cảm mình hiểu bản thân hơn chút.
Mình suy nghĩ rất nhiều và mỗi khi cảm thấy bí bách k thể giãi bày cùng ai là mình viết nhật ký.
Me too, mong cho bạn chấp nhận và yêu thương con người mình. Bạn thật tốt bụng và đáng yêu, chúc bạn yêu thương bạn như cách tôi yêu thương tôi❤
đây là con người của mình . mình nghĩ chắc mình như này thôi không ngờ có cả một nhóm người như mình
Me too, gửi lời chúc tới bạn yêu quý của tôi❤
Thực sự cần một giải pháp kịp thời khi chuẩn bị rơi nước mắt trong mọi tình huống xảy ra. Thật muối mặt khi cứ để người khác nhìn thấy mình khóc bởi họ không thể hiểu nổi lúc đó mình nghĩ gì. Họ càng an ủi mình mình càng khóc ( chẳng lẽ gào lên nói họ cút đi, mà nói thế thật thì hơi quá, còn không nói thế sẽ khóc oà lên luôn).chờ đợi các bác cho xin lời khuyên.
Thiêt chẳng buồn nói luôn áh ,nhiều lúc tự làm mình mệt và cả những ng xung quanh củg bị mình ảnh hưởng ,🙄🙄🙄
Cảm ơn bạn vì bài chia sẽ này. Nó gần như phản ánh con người mình ngay lúc này.
Qúa nhiều suy nghĩ , và những cơn đau đầu cứ ập đến. Hôm nay mình sẽ chính thức tìm hiểu và hiểu rõ hơn về bản thân mình hơn.
Mình xin vài tựa sách về vấn đề này.
P đọc cuốn:" người nhạy cảm là món quà hay lời nguyền "xem
Mình thương hay hoài nghi về bản thân
Thường có suy nghĩ là sao mn k yêu quý mình như những người đồng nghiệp khác
Và mình hiểu đc rằng hãy nên yêu quý chính con người mình thay vì là hoài nghi tự vấn
Đôi lúc có những ng sẽ lấy tiêu chuẩn của số đông mà áp dụng vào cho bản thân nếu đối với 1 hsp thì thực sự là hết cứu chữa
Nhớ đọc đâu đó là "người nhiều cảm xúc coi cuộc sống như bi kịch, còn ít cảm xúc thì thấy nó như trò hề."
Mk cx là hsp, cx từng là ng dễ tổn thương, từng suy nghĩ rất rất nhiều đến điên cả đầu, nhưng giờ có lẽ mk đã thay đổi theo hướng tốt hơn rồi, tất cả cũng chính là sự mệt mỏi quá độ khi lúc nào cx quá bận tâm về ng khác, mk thấy mệt mỏi vì chính những cảm xúc đó. Thế nên vì ko chịu đc thêm nữa mà mk đã sửa đổi, thử một lần sống cho mk và học cách mạnh mẽ hơn. Đó là cả một quá trình khó khăn và mặc dù vẫn còn đó những sự tổn thương trog quá khứ. Mong mng cx vậy, học cách thay đổi từ từ và để sự nhảy cảm đó làm ưu điểm chứ không phải để nó khiến mk mệt mỏi và hao mòn từng ngày.
Mong cho bạn yêu thương bản thân hơn, bạn thật sự dũng cảm khi nói những lời này. Hôm nay, và ngày mai, mai nữa... hãy cười nụ cười mà cậu xứng đáng có nhé 💝
Mình là người hsp và mình đã có một năm học rất tồi tệ và hiện tại mình đã chuyển trường rồi cảm ơn video của chị 😊
Sau khi xem video thì t thấy có vài điểm về bản thân trong đó như là cảm xúc quá mạnh, nghĩ quá nhiều (không phải về người khác nghĩ gì về mình, cái quan tâm người ta nghĩ gì về mình thì t đã k còn vì biết k thể vừa lòng cả thế giới) mà cái t nghĩ là vấn đề trong chính cuộc sống một cách hơi bị tiêu cực một tý, bên cạnh đó cũng khá là nhạy cảm với cách nói chuyện cũng như giọng điệu của người đối diện, cũng khá là mau nước mắt một phần vì cảm xúc tiêu cực dồn nén quá nhiều và một phần vì k thể kìm đc (thực sự là k thể kìm và k điều khiển đc luôn ý, bth thì k sao nhưng bị tác động đúng thời điểm có thể khóc ngon lành) và một đứa con trai mau nc mắt thì mọi người hay nói gì thì ai cũng biết nhưng khá may là có một vài người bạn có thể hiểu được mình chịu lắng nghe mình và có vài người bạn cũng giống như mình nên hiện tại là khá ổn. Chỉ khi còn học cấp 3 thì mình mới thấy mình như một đứa dị hợm vì cách suy nghĩ, luồng suy nghĩ của mình khác hoàn toàn so với mọi người và k hiểu đc sao mn lại nghĩ nt
Em cũng vậy, h em đang học c3
Lúc đầu mk cũng bị nó nhưng nhờ những người bạn của mình và vài đạo lí đời sống đã giúp mk đỡ nhiều r;3
Cảm ơn admin và người Viết ra bài viết này
Mình ghét các hoạt động tập thể vô cùng. Bởi mình không quen thân ai mà cũng chẳng ai muốn chơi với mình cả. Có đứa bạn học cùng lớp 5 năm nhưng khi nào nó buồn chán không có ai nói chuyện, chơi cùng, không tin cậy được thì nó mới tìm đến mình. Là HSP mình không có một người bạn thân nào đúng nghĩa cả. Càng chơi với nhau hiểu rõ tính của đối phương thì mình lại thấy khó chịu nhưng không biết chia sẻ cùng ai. Mình biết là không ai hoàn hảo cả. Tất nhiên là mình cũng có rất nhiều tật xấu. Nhưng cứ hễ thấy gì không hợp ý mình là mình chán ghét chẳng muốn tiếp tục sống như vậy. Mình sống tập thể nhiều năm và mình cũng chẳng ưa thích một ai cả. Đến giờ vẫn vậy. Liệu có phải mình quá khó tính, quá ích kỉ không? Mình đã tự đi tìm câu trả lời rất lâu rồi nhưng không tìm được. Ban đầu mình nghĩ là xuất phát từ sự tự ti mặc cảm nhưng cũng không hẳn vậy. Mình trầm tính ít nói thật nhưng chưa đến nỗi nào. Thật sự sau khi xem được vid này mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhưng có một chút gì đó chưa ổn. Mình không biết diễn tả như thế nào nữa. Chẳng có ai thấu hiểu và nghe mình chai sẻ hết. Bình thường nói chuyện với bạn bè thì họ cũng không hứng thú và thích trò chuyện với mình do mình quá tẻ nhạt * mình nghĩ vậy*.
Tôi rất giống bạn, từng lời bạn biết như thể dành cho tôi
Me too
Mình giống bạn và thật sự cần giải pháp ấy :((
Những gì bạn viết cũng là những điều đang xảy ra ở bản thân mình. Phải ls đây?
Bạn giống mình quá, ko khác gì cả. Làm sao đây
Ừa. Sự nhạy cảm này làm mình muốn chết đi sống lại. Nhưng nhờ nó, mình có động cơ học để giỏi trong cuộc sống: yêu đương, kết bạn, giữ tình bạn, chống lại sự công kích, kết đôi vợ chồng,... Cả bản năng tự nhiên mình vẫn phải học để hiểu nó mà điều chỉnh ứng xử.
Đồng cảnh ngộ và đồng cảm giác cực kỳ thích học hỏi để giỏi.
Tôi cũng là một HSP và rất khổ sở vì điều này. Người khác nặng lời một chút là buồn nguyên ngày, lỡ miệng nặng lời với người khác cũng tự dằn vặt cả ngày. Nhiều lúc cố trấn an "chẳng sao đâu" nhưng vẫn không kiểm soát được, trong đầu đầy rẫy những suy nghĩ tiêu cực. Giờ ổn hơn rồi, ngoài các hoạt động thì tôi rất ít giao tiếp với người khác. Tôi vẫn không ra khỏi vòng an toàn của mình, chỉ là đã mở rộng nó ra thôi.
Tôi đã biết mình mà HSP. Cảm ơn Spiderum.
Kênh này đánh tâm lý quá, mọi người cứ sống bình thường đi
HSP cái gì, cái thời buổi này xã hội ngày càng phát triển, thông minh ngày càng tăng, áp lực cạnh tranh ngày càng tăng, nên nhạy cảm càng tăng chứ có gì
theo con thì cái này là do con người họ như vậy chứ ko phải do cạnh tranh hay áp lực đâu chú ,đúng là nó liên quan 1 phần đến độ nhạy cảm nhưng trong trường hợp này thì ko phải đâu ạ
T mún khóc mà rất khó chứ ko mít ướt, mà bất kể bùn hay vui, bất kể lúc nào t cũng có những suy nghĩ tiêu cực, hay để ý lời nói ng khác, sự quan tâm chỉ dành cho 1 người hay tự nhắc nhở bản thân về giới hạn các mối quan hệ của mình , không thể chơi thân với cả 2 người. Ko biết được điểm mạnh điểm yêý của bản thân, dễ bị lời nói của ng khác chi phối, ngta nói mình ko nghe thì sợ ngta buồn, mình buồn sợ ngta buồn theo, mình mún tỏ ra ko vui vẻ vì điều gì đấy lại sợ ngta ghét bỏ. Có nhiều lúc thấy ngta tụ lại 1 chỗ trừ mình ra lại nghĩ " ngt đag nói xấu mình sao?"
Rồi ở nơi đông người cảm thấy rất đáng sợ, và sợ ngta soi xét
Tui là HSP rồi...chỉ cần ai đó nặng lời với tui 1 cái thôi là buồn cả tuần luôn.Hôm bữa lên bảng làm bài sai hết xong quay qua thấy thằng bạn ngồi cười,khinh thường tui....thế là buồn rồi khóc 😢😭 tui cực kỳ nhạy cảm luôn,trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ nhiều lắm....haizzzz cố gắng vượt qua thôi!
Mình là 1 HSP chính hiệu. Rất hay tự ti, quá để ý đến những lời nói của những người xung quanh
Có ai bị nhạy cảm với âm thanh không , những âm thanh vọng lại từ xa như tiếng sáo diều hay nhạc karaoke đều khiến bản thân rất khó chịu
Tào lao...
Sự nhạy cảm quá mức là do nhu cầu căn bản của người đó trở nên thái quá: quá cần sự tôn trọng, công nhận từ người khác, chỉ quan tâm bản thân mình ra sao, luôn làm hài lòng người khác, quan tâm ánh mắt dò xét của người khác dành cho mình. Nói trắng ra thì HSP mà được mọi người làm màu lên thực ra chỉ là người ích kỷ, yếu đuối.
Một người đã yêu thương, tôn trọng bản thân mình thì lại dễ quan tâm, tôn trọng người khác hơn nữa, họ vẫn có thể là người tinh tế trong cuộc sống, nhưng ko phải kiểu "nhạy cảm chỉ quan tâm bản thân mình ra sao, ng khác nghĩ gì về mình"
Toàn Nguyễn Đắc cảm của bạn mâu thuẫn Vl :))
Tiến Lê Quang ngắn gọn thì "nhận biết về xung quanh" nó khác hoàn toàn với việc "nhận thức bản thân cảm thấy ra sao trước mọi thứ xung quanh". Cảm thì cũng có cảm that cảm this và mình nói mâu thuẫn hay là bạn đang bó hẹp vào khái niệm.
Toàn Nguyễn Đắc Bạn hiểu nhầm r đấy. HSP chính xác là nói về nhóm người có độ nhạy cảm cao hơn mức bình thường. Điều đó gây ra hậu quả là họ dễ bị tác động hơn hẳn nhưng người khác. Điều đó có nghĩa là-đôi khi có những sự kiện đối vs ng vs độ nhạy cảm bình thường chỉ là 1 sự kiện tích cực hoặc tiêu cực, ko đến mức khiến họ quá vui hoặc quá buồn thì cùng sự kiện như thế, đối vs hsp thì đó lại có thể gây ra phản ứng mạnh(quá hưng phấn hoặc quá tiêu cực) hơn so vs ng bthg. Điều đó không đại diện cho việc hsp là người yếu đuối vì yếu đuối nghĩa là không có khả năng hoặc yếu kém hơn trong việc vượt qua những khó khăn, nó khác hoàn toàn với việc nhạy cảm với các tác động đến từ môi trường xung quanh và từ bên trong chính bản thân mình. Nói ngắn gọn thì đó là vấn đề về mức độ nhạy cảm, ko phải là về tính cách hay nhân cách
Mình thấy bạn có thể cũng thuộc kiểu người này vì phản ứng của bạn đối với nội dung trong video trên cũng như bình luận phản đối đối với quan điểm của bạn cũng là một kiểu phản ứng thái quá và phản ứng của bạn là phản ứng tiêu cực, có thể gây khó chịu cho người khác.
Phản ứng của người có độ nhạy cảm ở mức bình thường(không thuộc nhóm hsp) với tình huống như trên(khi vô tình gặp phải thông tin trái với quan điểm của bản thân)thường là bỏ qua và không quan tâm nữa. Hoặc nếu có nhu cầu nêu quan điểm của bản thân thì chỉ nêu quan điểm 1 lần, không tranh cãi, không chỉ trích đối với những bình luận trái chiều sau đó vì điều đó không mang lại lợi ích thật sự, cũng không quá quan trọng đến mức ảnh hưởng đến quyền lợi hay cuộc sống của họ.
Và thế là với người thuộc nhóm hsp, lời khuyên của mình là: họ phải học cách để có thể chịu đựng và vượt qua và kiểm soát những cảm xúc đến từ việc bản thân nhạy cảm quá mức đối với những yếu tố tác động đến tâm lý của chính họ. Đồng thời, việc nhạy cảm hơn mức bình thường không hẳn là xấu. Nếu có thể xử lý được những thông tin do sự nhạy cảm của chính bản thân mình mang lại, người thuộc nhóm hsp hoàn toàn có thể trở thành những người thông minh và tinh tế hơn hẳn so với những người có độ nhạy cảm ở mức bình thường.
Hi vọng ý kiến của mình có thể giúp bạn :))
Để chữa trị hsp tốt nhất đó là yêu được 1 người cùng đồng cảm với mình. Shp khi yêu được 1 người đồng cảm với mình thì, thì tự bản thân người shp sẽ muốn chia sẻ những tâm sự với người mà đem lại cho họ cảm giác "an toàn". Mà khi trút đi được gánh nặng tâm lí thì tự khắc bản thân sẽ xua bỏ đi được những tâm lí tiêu cực và nhìn nhận mọi thứ tích cực hơn.
Cảm ơn bro. Tôi đồng ý luôn!
Hình như người nhạy cảm thì rất khó để thành công và không đc mọi người coi trọng.😞20 năm trôi qua rồi thực sự mỗi lần vấp ngã m cần rất nhiều thời gian để có thể đứng dậy trong khi với người khác chỉ là cái phủi tay.
tôi cx là 1 người hsp tôi đã vượt qua đc chút chút. Có thể giúp ích cho bạn: Cứ khi nào thất bại bạn hãy tự nhủ ít nhất mình còn sống mình vẫn còn đủ chân đủ tay
Mình cũng là HSP nếu gặp chuyện buồn thì hãy nhủ với bản thân mình là : Tuy vấp ngã nhưng đây ko phải là lần đầu tiên, đã đi đến đây rồi còn bỏ cuộc nữa sao, đã đi rồi thì đi tới bến chơi tới đích 😂👌
Ko thì vấp ngã lần này sẽ là 1 câu chuyện truyền cảm hứng cho ai đó trong tương lai, để trở thành 1 kinh nghiệm trên con đường đi đến thành công ❤
Bản thân mình thấy HSP ko phải ko dc m.n coi trọng mà là do ít thể hiện, hướng nội nên ko ai chú ý :(( nhưng với n lạ và n ngoài thôi, chớ với n thân, bạn bè thân thì khác )
Thật ra những ng nhạy cảm có thể thành công cao hơn những ng khác (đặc biệt là trên con đường nghệ thuật), bằng chứng có rất nhiều thiên tài, những ng thành công cũng là ng nhạy cảm như Michael Jackson, Albert Einstein ... đều là những ng cực kỳ nhạy cảm. Những ng nhạy cảm thường cảm nhận mọi thứ sâu hơn do đó họ có thể bt đc điều gì tốt nhất cho mình và linh cảm của họ cũng rất mạnh, họ có lòng trắc ẩn và khả năng đọc vì cảm xúc tuyệt vời, nhờ đó sẽ đc lòng mọi ng và dễ dàng thành công hơn trong công việc và cuộc sống. Họ cũng sẽ là ng bạn đời đáng mơ ước vì khả năng đồng cảm với ng khác. Nói tóm lại, nhạy cảm là 1 đặc ân hay lời nguyền còn tùy thuộc vào cách bạn chấp nhận và đối mặt với nó ntn
Hì thiệt ra mình nghĩ người nhạy cảm vốn dĩ thông minh vì họ vốn suy nghĩ nhiều ( đó cũng là lý do khiến cho họ nhạy cảm 😂 )
Những suy nghĩ tiêu cực sẽ kéo lùi họ xuống đáy vực sâu nhưng nếu biết hướng suy nghĩ theo hướng tích cực thì đó sẽ là kim chỉ nam cho họ ✌❤😎
Đúng quá vậy trời tôi giờ mới biết vào xem và giờ mới biết từ trước đến nay mình vẫn cứ nghĩ sao mình lại ko giống bao người khác 😢
đúng thật, mọi thứ xung quanh vẫn bình thường. Chỉ có mình là ko bình thường thôi
Những ai là HSP thì sẽ hiểu clip 10 phút này ý nghĩa như thế nào với họ!
Cảm Ơn spiderum rất nhiều. Cảm Ơn Kim Chi.
By the way, có 1 chút góp ý cho Kim Chi . Giọng rất hay rất ấm , trai nghe là mê. Nhưng có 1 chút chưa hoàn hảo ở chỗ là một vài chữ trong video (những video khác không phải video này) bạn đọc trầm xuống quá nhiều làm nó nhỏ lại quá mức và người nghe không nghe được giống như là mất chữ vậy.
Bạn chỉ cần đọc thật rõ là perfect!
Hy vọng ad tiếp tục làm nhiều video hơn về tâm lý . Thấy thế mạnh nhất của ad là chủ đề này. Vì những chủ đề khác như kinh tế , tài chính, phát triển kỹ năng bản thân,... đều đã được các kênh khác khai thác hết rồi. Rất cạnh tranh.
Còn về chủ đề tâm lý thì không có ai làm. Là một cái mỏ nhiều tài nguyên để khai thác.
Mình thật sự ko bt do mình nhạy cảm hay mình bị rối loạn lưỡng cực nữa. Cảm xúc của mình thay đổi rất nhanh, giây trước cảm thấy buồn bã, tuyệt vong, đau khổ như bị trầm cảm, tưởng chừng như ko thoát đc ra nữa thì giây sau lại trở nên vui vẻ, yêu đời, cảm giác mọi thứ đều màu hồng, nghĩ mình sẽ ko bh buồn nữa, cứ lặp đi lặp lại như vậy và gần như chẳng có lí do gì cho những lúc vui buồn như thế, mình thích thì vui thích thì buồn thôi. Nhưng dạo gần đây mình thường xuyên đau tim, đau lưng và đau đầu nên chắc mình bị rối loạn lưỡng cực r (tại mình thấy mấy ng bị bệnh này cũng có triệu chứng tương tự). Đôi khi mình cảm giác như chính tính nhạy cảm đã tạo nên bệnh rối loạn lưỡng cực và cũng chính bệnh rối loạn lưỡng cực đã tạo nên tính nhạy cảm của mình vậy, mình cũng có tìm hiểu 1 số bệnh về tâm lý như rối loạn lo âu, trầm cảm... và mình có hầu hết các triệu chứng của những bệnh đó luôn :)
Mình cũng từng có cảm giác như bạn thường thì những người nhạy cảm hay khuyết đại thái quá cảm xúc lên, điều đó càng làm cho họ khổ sở tột cùng hoặc vui quá. Sống lâu với cảm xúc mạnh như z mà không kiểm soát về lâu dài sẽ sinh ra nhiều bệnh . Đây là cách mình sống chung với nhạy cảm nè hy vọng nó sẽ giúp bạn phần nào . 1 Chấp nhận nó như một phần trong con người mình. 2 đọc sách để tư tưởng mình thoáng và có nhiều điều thú vị về sách sẽ làm bạn bất ngờ. 3 chơi một loại nhạc cụ nào bạn thích như mình là guitar ( ko cần năng kiếu vẫn chơi ngon lành nha , siêng là dc). 4 dành thời gian tập thể dục mỗi ngày ( rất quan trọng vì khi tập thể dục sẽ sinh ra năng lượng tích cực). Cuối cùng chúng ta chỉ sống một lần trên đời nên hãy làm cái gì mình thích, theo đuổi đến cùng hạnh phúc sẽ tìm tới bạn.
khi nhận thức được bản thân là HSP mình cảm thấy có khả năng control nó hơn khi cảm xúc xấu hổ đến mình sẽ nghĩ đó là do HSP không phải do mình làm sai gì. Đó chỉ là cảm xúc
em cũng là một người sống nhưng em rất muốn hòa đồng với người khác nhưng lại không thể☹😟😔
Hic hic chị nói rất đúng! Em thật sự rất là mít ước 😭😭
Khi mình là người nhạy cảm nhưng được nuôi dưỡng trở thành người vô cảm. Vì chưa từng hiểu sự nhạy cảm trong mình, mình học cách vô cảm với bản thân như cách mn thường không tôn trọng cảm giác của mình. Mình vẫn luôn bất lực dù có trưởng thành như thế nào
cám ơn bài chia sẻ của bạn
mình cảm thấy sợ đám đông - và cực kỳ áp lực
Mình cũng vậy, Năm nay gần 19 tuổi rồi chỉ ước mình có thể trở nên vô cảm để bớt mệt mỏi hơn !
Mình khi làm việc part time biết là mình có thể nghỉ bất cứ lúc nào và lường trước đc áp lực và tự hiểu mình kém, nma mình cx muốn làm tốt nhất có thể công việc part time đó để xứng đáng với đồng lương, nhưng lúc nào mình làm trong đầu cx là lo âu sai sót cái này cái kia, thái độ trong cv của mình khá tốt, chăm chỉ, tập trung làm, chỉ có điểm yếu là chậm và giao tiếp k tốt, lại còn là du học sinh giao tiếp cv bằng ngôn ngữ thứ 2. Dù bt có thể nghỉ việc nếu thấy k muốn nma khi chỉ bị nói hay làm k chắc chắn, mình đã cảm thấy lo lắng k nghĩ đc gì khác nữa, mấy lần sếp chỉ to tiếng quát xong mình cx bị run rẩy khó thở tim đập nhanh r về nhà não cứ liên tục nghĩ đi nghĩ lại. Thực sự mệt lắm
em làm đổ bát nước mắm, bị người ta chửi, sau hôm đấy em buồn, làm gì cũng thẫn thờ phải đến 3 ngày mới hết, liệu em có quá nhạy cảm không 🙃
Mình chỉ cần 1 câu "làm gì mà căng" thôi là đã đủ buồn cả ngày r
@@Jnee1029 làm gì mà căng :v
@@gahiep5148 ._., duma mày làm vỡ cái bát kìa, mắt với chả mũi
@@gahiep5148 nói thật là chửi bạn xong mình lại cảm thấy có lỗi cơ :v
@@Jnee1029 tôi đọc cmt của bạn mà lặng người mất mấy phút :)
Mọi người đều thích người vui vẻ, mạnh mẽ, lạc quan, hay cười những người nhạy cảm yếu đuối như t thường sẽ bị coi thường đối với họ t là người ko thể thành công họ đối với t là sự thương hại, họ không thích chơi với t và chơi với t cũng vì thương hại, việc suy nghĩ lo lắng quá nhiều khiến tôi trở nên tự ti, ko thoải mái, điều đó càng biến tôi trở thành người ko có bạn bè.
Ko phải tôi ghét bản thân mà là tôi ko thể hạnh phúc hơn với sự nhạy cảm quá mức này. Chẳng ai thích một người luôn buồn bã lo lắng cả, dù đã cố giấu đi cảm xúc của mình nhưng cũng ko lm tôi có thêm bạn bè . Sự ko thoải mái của t luôn lm mọi thứ xung quanh trở nên gượng ép, chỉ cần lần đi chơi nào có t thì sẽ ko còn vui nữa, họ ko muốn t đi chơi cùng. T o bao h muốn gặp lại họ, điều đó lm t ko muốn bước ra khỏi nhà t giằn vặt chính mình, bố mẹ t luôn cảm thấy đau lòng thấy t ko đc bình thường như người khác
Ko cười nhạo thì cũng là thương hại .
ad làm về rối loạn cảm xúc lưỡng cực được không, mình chả biết mình nhạy cảm quá với cảm xúc hay không mà cảm xúc thay đổi giữa buồn với vui rất nhanh nếu chỉ cần thấy 1 hình ảnh không đẹp, hoặc ai đó nói 1 câu thôi;
Bạn có thường hay quá vui sau đó lại buồn tột độ ko ? Nếu tâm trạng đang vui mà thấy buồn thì có lẽ bạn là ng nhạy cảm. Nhưng nếu đang vui quá, yêu đời quá r lại thấy buồn tột độ, buồn như ko thể buồn hơn thì có lẽ bạn bị rỗi loạn cảm xúc lưỡng cực
@@Jnee1029 mình đi viện tâm thần bác sĩ bảo bị lưỡng cực rồi :3 cơ mà nhiều lúc cũng không tin bác sĩ lắm, mình tìm hiểu rất nhiều rồi :3
Chưa hẳn nha bạn, mình là 1 người rối loạn cảm xúc lưỡng cực nhưng mình ở trong trạng thái hoàn toàn "hưng cảm" cách đây 10 tháng và giờ là trạng thái hoàn toàn "trầm cảm", chúng không hề diễn ra song song như bạn tưởng đâu.
@@NgThKhD có trường hợp diễn ra song song nhé, có rất nhiều bệnh nhân vừa hưng cảm vừa trầm cảm cùng một lúc luôn
@@Jnee1029 Uhm, nói chung là trường hợp của mình và của bạn đều có thể xảy ra.
Tôi cũng vậy, chỉ có một chuyện nhỏ xíu xíu mà cứ nghĩ vẩn vơ mất cả ngủ😂
Thấy i hệt bản thân.20 tuổi thay đổi chắc chưa muộn😭
Em bị HSP và nhạy cảm với những bài nhạc buồn , khi nghe quá nhiều nhạc buồn em tự khóc không lí do , em rất khó chịu khi ở nơi đông người, nơi ồn ào , ko thích karaoke, em Rất nhiều tính cách khác 🙁
Mình khá nhạy cảm, nhưng về vấn đề đông người thì mình k gặp :))
Hoá ra mình củng là HSP . Nhưng mà mình cố chấp và k chấp nhận nên khá khó khăn vs nó . Vẩn cố để sống như mình k phải người nội tâm . Là con trai nên khi nào củng thấy mình quá yếu đuối so vs những người khác , hmmm
HSP+ Thể chất nước mắt không tự chủ + Hướng nội
Có ai như mình không? Mình cần sự đồng cảm:(
mình nghĩ rằng mình là một HSP, và đúng là mình cũng có tìm cách ghi lại mọi thứ, và đó là lý do mà dòng điện thoại ưa thích của mình là Note ( mình là người chơi hệ cổ điển, và hiện tại đang dùng Note 5)
(đây không phải quảng cáo trá hình)
em không hiểu sao mỗi khi ai đó nói điều gì tiêu cực về em thì tự nhiên nước mắt em tự tuôn ra mặc dù đã cố nén lại rồi...
Tôi là 1 HSP chính hiệu mà tôi ko nhận ra vì tôi ln cố thay đổi bản thân mình cho thật mạnh mẽ
Ad làm về OCD rối loạn ám ảnh cưỡng chế đi..
Mình nên tự điều chỉnh cho bớt nhạy cảm thôi vì người nhạy cảm là người bị cả thế giới làm cho tổn thương!
Mình k đồng ý với vc HSP cần tiếp thu ý kiến
Mình cũng là một HSP, chúng ta nên có đòi hỏi về bản thân những gì chúng ta muốn, còn nếu họ k có tiếng nói chung thì chúng ta có thể dừng lại, tìm một nơi thích hợp hơn
Thực sự là dễ bị trầm cảm luôn á, chả vì lý do ghê gớm j cả, đôi khi đã có quá nhiều sự tổn thương thì lơ đi mà sống ai cx có số phận của họ cả chả ai giúp dc j
Mình có tất cả những biểu hiện trên,không sai một tí nào.Bị từ bé,từ 2-3 năm trở lại đây sau khi trả qua một số chuyện không như ý thì nó càng mạnh hơn.mình nghĩ quá nhiều,để ý quá nhiều.Mình biết nhưng chưa thể làm được.
Bạn hãy chấp nhận bản thân mình và coi việc nghĩ quá nhiều đó là chuyện bình thường thử xem, bạn sẽ cảm thấy lòng nhẹ hơn rất nhiều đấy
@@Jnee1029 cảm ơn bạn .mình đang cố gắng xem thế nào.mình không muốn bị như này thêm một tí nào nữa.
Đó là một loại bệnh , con người không bệnh về cơ thể , thì cũng bệnh về tâm hồn . Bệnh không chừa một ai .
ước gì có người hiểu dc và khoan dung cho người bị HSB
vì nhiều lúc người bên cạnh hoặc người thân hay ck điều cảm thấy khó chịu và nghĩ rằng HSB là con người xấu và luôn ghét SHB
mong rằng có người thấu hiểu ở bên cạnh SHB , vì họ luôn nghĩ SHB ích kỉ quá đáng ,nhưng thật ra ko phải như vậy mà là vì SHB luôn có cảm giác lo sợ và luôn suy nghĩ quá nhiều về việc đã xẩy ra và SHB rất là khổ tâm
Mình sẽ thử áp dụng. Mong rằng cuộc sống đỡ nát hơn
Mình đã từng nhưng giờ đã vượt qua ranh giới ngại và đau buồn về lời nói người khác về bản thân
Ôi trời ơi, là mình đây, 1 chiếc lá rơi cũng làm mình giật mình huhu
Anh có thể làm về những người khá vô cảm và vô tâm không ạ, 8% ý trí ấy, em muốn biết thêm
80%