mâu thuẫn quá, cha mẹ tôi họ muốn bù đắp, tôi thương họ nhất nhất thế gian này, nhưng đồng thời tôi cũng hận họ nhất thế gian này, đôi khi tôi ổn, lòng vị tha tôi trao đi đủ lớn, đôi khi tôi lại không thể đối diện
tớ không biết bây giờ tớ thật sự ổn không nữa ! tớ mệt ... tớ thật sự rất mệt . Mệt với sự thiên vị của ba mẹ , những trận đòi roi đau đớn từ chị , sự miệt thị sự xa lánh từ bạn (hehe) tớ cả giác tớ vẫn ổn kkk
Bố mẹ mình từng rất không hạnh phúc . Đó là suy nghĩ của mình khi nhớ lại quá khứ ấy . Lúc đấy gia đình mình còn nghèo có lúc bố về cùng với mùi rượu nồng là lúc những cuộc cãi vã và phàn nàn từ bố bắt đầu . Bố luôn bắt bẻ cấm đoán mẹ . Lúc đấy mình rất sợ hãi đến giờ cũng vậy khi nhớ lại . Điều mình ghét nhất là khi bố lấy con cái lấy mình và anh trai mình ra làm lí do để phàn vàn với mẹ để cãi nhau với mẹ và là lí do để xin lỗi mẹ... Cứ tiếp tục như vậy cãi nhau làm hòa lien tiếp trước mắt mình . Mình mệt lắm có lúc mình nghĩ sao bố mẹ không chia tay luôn đi cứ lặp lại như vậy cả 2 đều mệt . Nếu biết sẽ làm hòa tại sao lại cãi nhau ? Mọi cuộc cãi vã đều bắt đầu bởi bố . Mình thương mẹ lắm Giờ đây gia đình mình nhìn có vẻ hạnh phúc bố cũng biết nhịn mẹ mình tuy nhiên lâu lâu bố lại làm mình thất vọng . Tuy vậy mỗi khi bố bắt đầu lớn tiếng hay bắt bẻ mẹ con mình từ sâu trong lòng như phản xạ có điều kiện mà cảm thấy sợ hãi tìm cách trốn đi . Mình vẫn không thể nào quên được quá khứ ấy...
Mình đã từng có giấc mơ mỗi khi mình ốm. Mình cảm giác mình đang trượt trên đường ruột của mình. Nó tối tối, màu của máu. Mình sợ lắm. Chui tuột vào trong. Và càng chui thì càng thấy hố to, sâu và không đáy. Rồi mình tỉnh 😢
Vết thg trái tim từ nhỏ có thể theo ta đến hết cuộc đời vì nó giống như kiểu cảm giác như sắp chết í, cảm giác chỉ cần động đến là trái tim lại run rẩy và đập nhanh ĐÂY GỌI LÀ J VẬY NHỈ TRẢ PHẢI ĐẬP NHANH NHƯ GẶP TÌNH ĐẦU MAK NHƯ KIỂU SỢ HÃI TỘT ĐỘ🤕
Tuổi thơ của tớ có cả đủ bố và mẹ nhưng..... tớ thiếu đi tình cảm của bố mẹ. Bố tớ là 1 ng đàn ông tệ bạc, tớ có thể nói rằng những gì tồi tệ nhất đều xuất hiện trên ng của bố tớ. Tuổi thơ của tớ vây quanh bởi sự bạo lực gia đình, tớ vẫn còn nhớ những lần bố đánh mẹ mà tớ chỉ có thể đứng đó khóc.....Bố tớ ghét tớ lắm, bố tớ muốn con trai nhưng tớ lại là con gái, từ lức sinh ra bố tớ đã kh bế tớ dù 1 lần. Tuổi thơ của mng đều có để tình cảm của bố mẹ, tuổi thơ hạnh phúc nhưng tớ hình như không có được tuổi thơ như vậy, mỗi khi tớ đến nhà các bạn cùng lớp chơi tớ thấy được bố của các bạn ấy yêu thương lo lắng chăm sóc cho các bạn tớ chỉ biết nhìn và ao ước rằng bố mình cũng được như vậy. Mỗi khi nói chuyện với các bạn mà về chủ đề tuổi thơ tớ chỉ biết ngồi nghe các bạn nói cố gắng không tỏ ra sự ao ước của tuổi thơ đó. Càng ngày càng lớn hơn tớ cũng đã biết cách che giấu cảm xúc của mình trước mng và luôn cố tỏ ra vui vẻ dù có ở trước gia đình hay bất kì ai, mọi người xung quanh tớ bảo là 1 người luôn vui vẻ hạnh phúc nhưng họ không biết về những vết thương trong tuổi thơ của tớ, tớ cững ngại chia sẻ cho mọi người về cuộc sống quá khứ của tớ nên mọi người chỉ biết về mặt tớ luôn vui vẻ hạnh phúc còn mặt đau buồn trầm lặng lúc nào tớ cũng giấu đi để cho mọi người kh biết kể cả gd của tớ.
Cậu đã đủ trưởng thành để tự kiếm hạnh phúc cho mình chưa? Mình rất tiếc khi đọc được những dòng chia sẻ về cuộc sống khó khăn của cậu, bản thân mình cũng gặp nhiều khó khăn. Chỉ mong cậu sau khi cắn rứt, hết lòng viết được ra những dòng này, lòng cậu đã an yên..
Mình được xây dựng trên sự tự ti. Cả tuổi thơ của mình luôn bị chì chiết, chửi rủa, chê bai, khinh thường, "tại sao m ko như người ta" "mập, lùn, đen, xấu" "m ngu như ch.ó" những sự cố gắng của mình không được công nhận, mặc dù mình đã cố gắng nhiều. Và rồi đến tận bây giờ, mình là một đứa tự ti, ko tin vào bản thân mình, mình dễ dàng bị gục ngã trước khó khăn, lúc nào những câu nói "m dở tệ" luôn vang vảng trong đầu mình, mình ko thể đánh bại được nó rồi để nó nhấm chìm mình....
Mình luôn bị chỉ trích nếu làm sai, mình ko biết là lỗi sai đó có lớn ko. Hồi lớp 5, vì không chú ý mà mình làm vỡ lọ thuốc ho của em trai. Mẹ rượt đánh mình, vì quá sợ hãi nên mình đạp phải miễng chai rất to, máu từ chân mình chảy lênh láng trên sàn nhà. Mình chạy vào góc tường để trốn nhưng mẹ vẫn dí tới cùng để đánh. M có khóc, có van xin, máu mình vẫn chảy, máu chảy thành vũng lênh láng nhưng mẹ vẫn đánh. Ba mình nghe mình khóc lóc nên mới xuống coi và hốt hoảng ẵm mình ra trạm y tế.....
cha mẹ tớ ly hôn với nhau từ lúc tớ còn rất nhỏ, tớ còn nhớ. Lúc đó tớ đứng trước cửa nhà nội, đang khóc. Tớ bị đuổi đi, lúc đó tớ chỉ biết đứng ở đó khóc lớn. Khi tớ lớn hơn 1 chút, mẹ tớ để tớ với ngoại. Mẹ tớ đi lên thành phố làm việc, 1 năm về 1-2 lần. Lúc đó tớ thường bị mấy đứa trẻ trong xóm nói rằng, "đồ không có cha", "cái thứ bị mẹ bỏ". Tớ bị chúng nó đánh, chửi.... Chỉ có ông bà ngoại lo cho tớ, lúc đó tớ đã nghĩ rằng. "Họ là người duy nhất yêu tớ"... Nhưng có lẽ tớ đã lầm, năm lớp 5. Tớ bị đuổi, do gì ư? Giờ tớ cũng đã rõ, là do tớ không cho tiền họ... Tớ vẫn còn nhớ lời nói dối khi họ tìm lý do đuổi tớ. Khi tớ 5 tuổi, mẹ tớ tái hôn... Trong 5 năm ấy, nó rất vui tớ hạnh phúc hơn bao giờ hết nhưng... Khi em tớ ra đời, tất cả mọi thứ điều sụp đổ. Lúc em tớ biết lật người, lúc đó tớ 10t. Tớ chỉ chú ý xem tivi nên ko để ý em tớ đã lật gần tớ mép giường, may là lúc đó cha mẹ tớ vào kịp. Tớ bị đánh, tớ bị chửi, bị ném dép vào đầu... Kể từ ngày ấy, mọi thứ, mọi suy nghĩ rằng họ sẽ luôn yêu thương tớ cuối cùng đã sụp đổ... Trong câu chuyện trên, tớ có rất nhiều phần sai... Có lẽ việc tớ sai nhất là đã được sinh ra....
Cậu đã đủ trưởng thành để tự kiếm hạnh phúc cho mình chưa? Mình rất tiếc khi đọc được những dòng chia sẻ về cuộc sống khó khăn của cậu, bản thân mình cũng gặp nhiều khó khăn, hãy vượt qua và tiếp tục sống cùng nhau. Chỉ mong cậu sau khi hết lòng viết được ra những dòng này, lòng cậu đã an yên..
Hồi còn bé tí mẹ bồng tớ trên tay tránh những con chó hung dữ với mình, giờ mình vẫn sợ chó nhưng nếu có người đi cạnh thì đỡ hơn. Nhưng bị đánh thì mình sẽ trở nên hung hăng tùy trường hợp mình sẽ phản đòn. Kiểu như "tại sao lại làm thế với tôi?" Giống như quá khứ mình bị chó dí, và vồ tới mình sẽ chống trả tới cùng để thoát ra. Khi ba mẹ đánh nhưng mình mặc định vẫn là người quan trọng nên sẽ chỉ khóc hoặc sẽ chống đối nhẹ nhàng, nhưng người lạ ko giữ khoảng cách với mình thì mình vẫn rất đề phòng trong âm thầm. Mình mặc dù vẫn bị ba mẹ đánh mắng nhưng thời thơ ấu dù có đánh thì vẫn sẽ bảo kê mình khỏi mọi hung dữ, nên có một sự bất lực vô tình hình thành.
tớ rất mệt tớ biết quá khứ chỉ là một bước đệm đau khổ nhưng tớ không buông bỏ được tớ bi lụy vào cái qk tồi tàn ấy nó đục khoét trái tim tớ dù bây giờ cuộc đời tớ không còn sự đau khổ đó nữa nhưng liệu tâm một người đã chết đi trên con đường đầy hoa thì liệu nó có còn hạnh phúc:(
hồi lớp 7 có tg bị ốm mình thg xuyên mơ( lúc ngủ) hoặc tưởng tượng (lúc thức) về không gian rất nhiều vật thể khổng lồ và choáng ngợp, mk k thể mô tả rõ ràng cảm giác đó. chỉ nhớ là mỗi lần nó đến mk đều sợ hãi đến mức thời gian đó mk phải uống thuốc an thần để có thể ngủ ngon.
tớ dần vô cảm và trốn tránh gia đình của mình tớ quá sợ đối diện với bố mẹ vì những lời vô tình bố mẹ nói ra ,tớ biết bố mẹ thương tớ nhưng tớ thật sự mệt mỏi quá.Nhà tớ khó khăn mẹ tớ chỉ muốn tớ giúp đỡ gia đình nhưng tớ đang gần thi muốn học và dần lười biếng sợ hãi trốn tránh bố mẹ t vô tâm k quan tâm gia đình.Tớ bị chửi là vô tâm đúng nhưng t k biết làm gì hết tớ sợ quá t k biết làm gì đã quá một lần t muốn mình k tồn tại để nhẹ nhõm đi...tớ phải làm gì:(
Mình nhớ có thời điểm mình nằm mơ thấy một thứ gì đó khiến mình sợ hãi đến mức không dám đi ngủ nữa, mấy đêm liền không dám đi ngủ mà cứ những lúc 1,2 h sáng lại gục mất, mà giờ lại không nhớ là mơ thấy gì...
giấc mơ của mik rất là ảo, mik mơ thấy một đứa trẻ nhưng mik ko bt là ai và mik nhìn thấy rằng đứa bé đó đi xuống cầu thang, nó khiến mik cảm thấy lạ nhưng kì lạ và khiến mik hoảng hốt nhất là ngay sau đó, đứa bé té xuống và màu chảy ra, rồi bỗng nhiên những giọt máu biến mất và đứa bé tỉnh lại, cười như ko có chuyện gì cả.
ko bt rõ khi đó tớ bao nhiêu tuổi chỉ biết khi đó tớ vẫn còn rất nhỏ chx bt nói chẳng biết đi tớ vẫn cần bồng bế tớ nhớ rằng tớ đã khóc rất lớn khi mẹ bỏ tớ cho ai đó và đi với ai đó về sau tớ bt ngày ấy mẹ bỏ tớ lại 8 năm với bà và bỏ đi với bố khi tớ chưa cai sữa tớ đói nên đã khóc
cái tôi người lớn luôn nghĩ cọn mình sai và cho rằng người ngoài đúng.nhớ lần bị ném đa vào người về nói với mẹ thì mẹ nói có mà mày ném nó i mày đanh đá thế mà
@@thethuan8633 Quảng cáo do chủ kênh tự nói trong video kìa bạn. Chứ có phải quảng cáo của UA-cam bấm nút skip đâu mà bảo người ta mua gói Premium :)))
K cái gì miễn phí cả cậu ơi, ngừoi ta cho cậu nội dung kiến thức nhưng cũng cần kinh phí chứ :))) sao chăm chăm vào những thứ mình nhận được thôi vậy. Chừng nào người ta quảng cáo những thứ tệ hại thì hãy nói
bạn mình cũng từng bị chấn thương thời thơ ấu. Cứ mỗi lần thấy đồ sắc nhọn là nó run dữ lắm. Sau mới bt hồi nhỏ ba mẹ nó li hôn mà ba nó còn bạo lực nó nữa. Nó kêu lúc đó nó còn muốn tự sát. Có lúc mới đi học về đã thấy hai người cãi rồi thậm chí là đánh nhau nữa. Hồi đó nó cũng kêu là bị cô lập rồi ko có ai bên cạnh. Còn bây giờ thì gia đình nó đã hanh phúc hơn và sinh cho nó 1 đứa em, nhưng ba mẹ chỉ thương mỗi thằng e thôi chứ k còn thương bạn mình nữa. Nhưng bây giờ đã có những người bạn sẽ cùng nó đồng hành gòi :>>>>
Mình xem VSTN vì giọng đọc này, chứ nhiều khi cũng chẳng cần hiểu podcast đang nói gì nữa, chỉ cần nghe giọng đọc là thấy thoải mái
mâu thuẫn quá, cha mẹ tôi họ muốn bù đắp, tôi thương họ nhất nhất thế gian này, nhưng đồng thời tôi cũng hận họ nhất thế gian này, đôi khi tôi ổn, lòng vị tha tôi trao đi đủ lớn, đôi khi tôi lại không thể đối diện
tớ không biết bây giờ tớ thật sự ổn không nữa ! tớ mệt ... tớ thật sự rất mệt . Mệt với sự thiên vị của ba mẹ , những trận đòi roi đau đớn từ chị , sự miệt thị sự xa lánh từ bạn (hehe) tớ cả giác tớ vẫn ổn kkk
Cố lên bạn oiii
Bố mẹ mình từng rất không hạnh phúc . Đó là suy nghĩ của mình khi nhớ lại quá khứ ấy . Lúc đấy gia đình mình còn nghèo có lúc bố về cùng với mùi rượu nồng là lúc những cuộc cãi vã và phàn nàn từ bố bắt đầu . Bố luôn bắt bẻ cấm đoán mẹ . Lúc đấy mình rất sợ hãi đến giờ cũng vậy khi nhớ lại . Điều mình ghét nhất là khi bố lấy con cái lấy mình và anh trai mình ra làm lí do để phàn vàn với mẹ để cãi nhau với mẹ và là lí do để xin lỗi mẹ... Cứ tiếp tục như vậy cãi nhau làm hòa lien tiếp trước mắt mình . Mình mệt lắm có lúc mình nghĩ sao bố mẹ không chia tay luôn đi cứ lặp lại như vậy cả 2 đều mệt . Nếu biết sẽ làm hòa tại sao lại cãi nhau ? Mọi cuộc cãi vã đều bắt đầu bởi bố . Mình thương mẹ lắm
Giờ đây gia đình mình nhìn có vẻ hạnh phúc bố cũng biết nhịn mẹ mình tuy nhiên lâu lâu bố lại làm mình thất vọng . Tuy vậy mỗi khi bố bắt đầu lớn tiếng hay bắt bẻ mẹ con mình từ sâu trong lòng như phản xạ có điều kiện mà cảm thấy sợ hãi tìm cách trốn đi . Mình vẫn không thể nào quên được quá khứ ấy...
Mình thật sự hiểu và đồng cảm với cậu🫂
Chung ta giong y nhau vay...
@NhuYLam-it8yx giống như tôi vậy nhỉ, tôi cũng đã quá quen nó rồi
mong cậu sớm tìm được "nơi" để nghỉ ngơi và thư giãn nhé
Thật sự mình rất thích nghe những podcast kênh của bạn. Nó sâu sắc, nhẹ nhàng và giọng đọc cũng rất hay nữa. Cảm ơn bạn 🌻
Mình đã từng có giấc mơ mỗi khi mình ốm. Mình cảm giác mình đang trượt trên đường ruột của mình. Nó tối tối, màu của máu. Mình sợ lắm. Chui tuột vào trong. Và càng chui thì càng thấy hố to, sâu và không đáy. Rồi mình tỉnh 😢
Vết thg trái tim từ nhỏ có thể theo ta đến hết cuộc đời vì nó giống như kiểu cảm giác như sắp chết í, cảm giác chỉ cần động đến là trái tim lại run rẩy và đập nhanh
ĐÂY GỌI LÀ J VẬY NHỈ TRẢ PHẢI ĐẬP NHANH NHƯ GẶP TÌNH ĐẦU MAK NHƯ KIỂU SỢ HÃI TỘT ĐỘ🤕
Tuổi thơ của tớ có cả đủ bố và mẹ nhưng..... tớ thiếu đi tình cảm của bố mẹ. Bố tớ là 1 ng đàn ông tệ bạc, tớ có thể nói rằng những gì tồi tệ nhất đều xuất hiện trên ng của bố tớ. Tuổi thơ của tớ vây quanh bởi sự bạo lực gia đình, tớ vẫn còn nhớ những lần bố đánh mẹ mà tớ chỉ có thể đứng đó khóc.....Bố tớ ghét tớ lắm, bố tớ muốn con trai nhưng tớ lại là con gái, từ lức sinh ra bố tớ đã kh bế tớ dù 1 lần. Tuổi thơ của mng đều có để tình cảm của bố mẹ, tuổi thơ hạnh phúc nhưng tớ hình như không có được tuổi thơ như vậy, mỗi khi tớ đến nhà các bạn cùng lớp chơi tớ thấy được bố của các bạn ấy yêu thương lo lắng chăm sóc cho các bạn tớ chỉ biết nhìn và ao ước rằng bố mình cũng được như vậy. Mỗi khi nói chuyện với các bạn mà về chủ đề tuổi thơ tớ chỉ biết ngồi nghe các bạn nói cố gắng không tỏ ra sự ao ước của tuổi thơ đó. Càng ngày càng lớn hơn tớ cũng đã biết cách che giấu cảm xúc của mình trước mng và luôn cố tỏ ra vui vẻ dù có ở trước gia đình hay bất kì ai, mọi người xung quanh tớ bảo là 1 người luôn vui vẻ hạnh phúc nhưng họ không biết về những vết thương trong tuổi thơ của tớ, tớ cững ngại chia sẻ cho mọi người về cuộc sống quá khứ của tớ nên mọi người chỉ biết về mặt tớ luôn vui vẻ hạnh phúc còn mặt đau buồn trầm lặng lúc nào tớ cũng giấu đi để cho mọi người kh biết kể cả gd của tớ.
Cậu đã đủ trưởng thành để tự kiếm hạnh phúc cho mình chưa?
Mình rất tiếc khi đọc được những dòng chia sẻ về cuộc sống khó khăn của cậu, bản thân mình cũng gặp nhiều khó khăn. Chỉ mong cậu sau khi cắn rứt, hết lòng viết được ra những dòng này, lòng cậu đã an yên..
Cảm ơn đội ngũ VSTN đã làm ra video ý nghĩa này ❤
Mình được xây dựng trên sự tự ti. Cả tuổi thơ của mình luôn bị chì chiết, chửi rủa, chê bai, khinh thường, "tại sao m ko như người ta" "mập, lùn, đen, xấu" "m ngu như ch.ó" những sự cố gắng của mình không được công nhận, mặc dù mình đã cố gắng nhiều. Và rồi đến tận bây giờ, mình là một đứa tự ti, ko tin vào bản thân mình, mình dễ dàng bị gục ngã trước khó khăn, lúc nào những câu nói "m dở tệ" luôn vang vảng trong đầu mình, mình ko thể đánh bại được nó rồi để nó nhấm chìm mình....
Mình luôn bị chỉ trích nếu làm sai, mình ko biết là lỗi sai đó có lớn ko. Hồi lớp 5, vì không chú ý mà mình làm vỡ lọ thuốc ho của em trai. Mẹ rượt đánh mình, vì quá sợ hãi nên mình đạp phải miễng chai rất to, máu từ chân mình chảy lênh láng trên sàn nhà.
Mình chạy vào góc tường để trốn nhưng mẹ vẫn dí tới cùng để đánh. M có khóc, có van xin, máu mình vẫn chảy, máu chảy thành vũng lênh láng nhưng mẹ vẫn đánh.
Ba mình nghe mình khóc lóc nên mới xuống coi và hốt hoảng ẵm mình ra trạm y tế.....
cha mẹ tớ ly hôn với nhau từ lúc tớ còn rất nhỏ, tớ còn nhớ. Lúc đó tớ đứng trước cửa nhà nội, đang khóc. Tớ bị đuổi đi, lúc đó tớ chỉ biết đứng ở đó khóc lớn. Khi tớ lớn hơn 1 chút, mẹ tớ để tớ với ngoại. Mẹ tớ đi lên thành phố làm việc, 1 năm về 1-2 lần.
Lúc đó tớ thường bị mấy đứa trẻ trong xóm nói rằng, "đồ không có cha", "cái thứ bị mẹ bỏ". Tớ bị chúng nó đánh, chửi....
Chỉ có ông bà ngoại lo cho tớ, lúc đó tớ đã nghĩ rằng. "Họ là người duy nhất yêu tớ"... Nhưng có lẽ tớ đã lầm, năm lớp 5. Tớ bị đuổi, do gì ư? Giờ tớ cũng đã rõ, là do tớ không cho tiền họ... Tớ vẫn còn nhớ lời nói dối khi họ tìm lý do đuổi tớ.
Khi tớ 5 tuổi, mẹ tớ tái hôn... Trong 5 năm ấy, nó rất vui tớ hạnh phúc hơn bao giờ hết nhưng... Khi em tớ ra đời, tất cả mọi thứ điều sụp đổ. Lúc em tớ biết lật người, lúc đó tớ 10t. Tớ chỉ chú ý xem tivi nên ko để ý em tớ đã lật gần tớ mép giường, may là lúc đó cha mẹ tớ vào kịp. Tớ bị đánh, tớ bị chửi, bị ném dép vào đầu...
Kể từ ngày ấy, mọi thứ, mọi suy nghĩ rằng họ sẽ luôn yêu thương tớ cuối cùng đã sụp đổ...
Trong câu chuyện trên, tớ có rất nhiều phần sai... Có lẽ việc tớ sai nhất là đã được sinh ra....
Cậu đã đủ trưởng thành để tự kiếm hạnh phúc cho mình chưa?
Mình rất tiếc khi đọc được những dòng chia sẻ về cuộc sống khó khăn của cậu, bản thân mình cũng gặp nhiều khó khăn, hãy vượt qua và tiếp tục sống cùng nhau. Chỉ mong cậu sau khi hết lòng viết được ra những dòng này, lòng cậu đã an yên..
Rất tiếc cho tuổi thơ của cậu, ôm cậu một cái nhen
mình thực sự sợ những âm thanh chân thực trong tập postcard lần này
nó thực sự là mình của những ngày hôm đó
tim mình thực sự bị bóp nghẹt
Hồi còn bé tí mẹ bồng tớ trên tay tránh những con chó hung dữ với mình, giờ mình vẫn sợ chó nhưng nếu có người đi cạnh thì đỡ hơn. Nhưng bị đánh thì mình sẽ trở nên hung hăng tùy trường hợp mình sẽ phản đòn. Kiểu như "tại sao lại làm thế với tôi?" Giống như quá khứ mình bị chó dí, và vồ tới mình sẽ chống trả tới cùng để thoát ra. Khi ba mẹ đánh nhưng mình mặc định vẫn là người quan trọng nên sẽ chỉ khóc hoặc sẽ chống đối nhẹ nhàng, nhưng người lạ ko giữ khoảng cách với mình thì mình vẫn rất đề phòng trong âm thầm.
Mình mặc dù vẫn bị ba mẹ đánh mắng nhưng thời thơ ấu dù có đánh thì vẫn sẽ bảo kê mình khỏi mọi hung dữ, nên có một sự bất lực vô tình hình thành.
Thật tiếc khi tôi lại không có tuổi thơ..
tớ rất mệt tớ biết quá khứ chỉ là một bước đệm đau khổ nhưng tớ không buông bỏ được tớ bi lụy vào cái qk tồi tàn ấy nó đục khoét trái tim tớ dù bây giờ cuộc đời tớ không còn sự đau khổ đó nữa nhưng liệu tâm một người đã chết đi trên con đường đầy hoa thì liệu nó có còn hạnh phúc:(
Chamh được vào sâu trong tim mình r ạ
Rất hay ❤ Chúc kênh phát triển bền vững ❤
hay ạ , mình góp ý một chút là quảng cáo có thể để ở cuối vd được không ạ, để ở phần đầu nó hơi hụt cảm xúc í ạ
Để cuối mn thường skip nhanh tui không phiền nghe QC qua chất giọng êm này đâu. Chỉ mong kênh đừng bao giờ ngừng ra video chất lượng.
@@duongmocnam7556 b tải pure tuber ấy, k qc đâu
để cuối k ai xem
hồi lớp 7 có tg bị ốm mình thg xuyên mơ( lúc ngủ) hoặc tưởng tượng (lúc thức) về không gian rất nhiều vật thể khổng lồ và choáng ngợp, mk k thể mô tả rõ ràng cảm giác đó. chỉ nhớ là mỗi lần nó đến mk đều sợ hãi đến mức thời gian đó mk phải uống thuốc an thần để có thể ngủ ngon.
Thương bạn
mình cũng bị bạn ơi. mỗi lần ốm hoặc ngủ là hay nhìn thấy những cái j nó cứ lớn dần lên . ngộp lắm . khó thoát ra nữa
Tôi vẫn nhớ lúc ba đánh mẹ như thế nào😔
Tớ ổn nhưng ko bt sao tớ lại khóc và trái tim tớ có chút tổn thương...
Nếu mà kí ức lúc nhỏ đc phát lại vậy trẻ sơ sinh được phẫu thuật nhưng kh dùng thuốc mê thì vẫn lưu lại cảm giác đk😢
hồi đó cắn đũa gãy răng nhớ mãi hồi 3 tuổi :v
riêng tôi nhớ như in những tổn thương từ lúc 4 tuổi đến bây h đã là 24t
Mong kênh phát triển hơn nữa ạ ❤❤🎉
tớ dần vô cảm và trốn tránh gia đình của mình tớ quá sợ đối diện với bố mẹ vì những lời vô tình bố mẹ nói ra ,tớ biết bố mẹ thương tớ nhưng tớ thật sự mệt mỏi quá.Nhà tớ khó khăn mẹ tớ chỉ muốn tớ giúp đỡ gia đình nhưng tớ đang gần thi muốn học và dần lười biếng sợ hãi trốn tránh bố mẹ t vô tâm k quan tâm gia đình.Tớ bị chửi là vô tâm đúng nhưng t k biết làm gì hết tớ sợ quá t k biết làm gì đã quá một lần t muốn mình k tồn tại để nhẹ nhõm đi...tớ phải làm gì:(
Mình nhớ có thời điểm mình nằm mơ thấy một thứ gì đó khiến mình sợ hãi đến mức không dám đi ngủ nữa, mấy đêm liền không dám đi ngủ mà cứ những lúc 1,2 h sáng lại gục mất, mà giờ lại không nhớ là mơ thấy gì...
de
jrs
giấc mơ của mik rất là ảo, mik mơ thấy một đứa trẻ nhưng mik ko bt là ai và mik nhìn thấy rằng đứa bé đó đi xuống cầu thang, nó khiến mik cảm thấy lạ nhưng kì lạ và khiến mik hoảng hốt nhất là ngay sau đó, đứa bé té xuống và màu chảy ra, rồi bỗng nhiên những giọt máu biến mất và đứa bé tỉnh lại, cười như ko có chuyện gì cả.
ko bt rõ khi đó tớ bao nhiêu tuổi chỉ biết khi đó tớ vẫn còn rất nhỏ chx bt nói chẳng biết đi tớ vẫn cần bồng bế tớ nhớ rằng tớ đã khóc rất lớn khi mẹ bỏ tớ cho ai đó và đi với ai đó về sau tớ bt ngày ấy mẹ bỏ tớ lại 8 năm với bà và bỏ đi với bố khi tớ chưa cai sữa tớ đói nên đã khóc
1/9/2024 ai còn nghe ko
cái tôi người lớn luôn nghĩ cọn mình sai và cho rằng người ngoài đúng.nhớ lần bị ném đa vào người về nói với mẹ thì mẹ nói có mà mày ném nó i mày đanh đá thế mà
Mình cũng nghĩ là nên để quảng cáo ở cuối video ạ 😢
T ám ảnh về một kí ức khó quên,nó cx giống như 1vết nhơ luôn đi theo t
Mình hay sống trong hoảng loạn lo âu
mình cũng vậy.. nặng nề với mong lung thật cậu nhỉ?
nghe mà cứ như phản ánh về mình ý
hnay tệ thật..
mình không cảm thấy ổn
Cho mik xin nhạc nền với " vì sao thế nhỉ "
Bạn ơi sao link sách fonos không vào được ạ
lút trước k có quảng cảo mình cảm thấy hứng thú hơn bạn để quảnh cáo ngay đầu tui cảm thấy mất cảm xúc
Vậy bạn có thể mua gói rì ni um của youtube mà bạn :V, ngta làm cũng để kiếm tiền mà bạn lại nói vậy?
@@thethuan8633đrùi có xem là được rồi tui thấy nó không phải là vấn đề, bỏ ra vài phút xem cũng k mất gì 😅
@@thethuan8633 Quảng cáo do chủ kênh tự nói trong video kìa bạn. Chứ có phải quảng cáo của UA-cam bấm nút skip đâu mà bảo người ta mua gói Premium :)))
K cái gì miễn phí cả cậu ơi, ngừoi ta cho cậu nội dung kiến thức nhưng cũng cần kinh phí chứ :))) sao chăm chăm vào những thứ mình nhận được thôi vậy. Chừng nào người ta quảng cáo những thứ tệ hại thì hãy nói
bạn mình cũng từng bị chấn thương thời thơ ấu. Cứ mỗi lần thấy đồ sắc nhọn là nó run dữ lắm. Sau mới bt hồi nhỏ ba mẹ nó li hôn mà ba nó còn bạo lực nó nữa. Nó kêu lúc đó nó còn muốn tự sát. Có lúc mới đi học về đã thấy hai người cãi rồi thậm chí là đánh nhau nữa. Hồi đó nó cũng kêu là bị cô lập rồi ko có ai bên cạnh. Còn bây giờ thì gia đình nó đã hanh phúc hơn và sinh cho nó 1 đứa em, nhưng ba mẹ chỉ thương mỗi thằng e thôi chứ k còn thương bạn mình nữa. Nhưng bây giờ đã có những người bạn sẽ cùng nó đồng hành gòi :>>>>