Lúc còn trẻ không nên gặp người quá tuyệt vời , nếu không cả cuộc đời sẽ mãi vấn vương . Người ta quay lưng nhẹ thôi nhưng đã mang theo cả tuổi thanh xuân của bạn . Bạn không rõ người ấy có gì đặc biệt nhưng lại chẳng ai thay thế được . Những người quá tuyệt vời một khi gặp được quá sớm hoặc là quãng đời còn lại chính là người đó , hoặc là quãng đời còn lại đều chỉ là hồi ức ..... Quãng đường sau này của em không có anh đi cùng nó cũng chẳng còn gì ý nghĩa nữa anh ạ! Hẹn kiếp sau lại được gặp và yêu anh, thanh xuân ấy quên em đi.
Thao Nguyễn làm sao bạn biết được người ấy quá tuyệt vời hay ko? Cái đó chẳng phải do bản cảm nhận sao? Đã yêu thật tâm rồi, chẳng phải bạn chỉ nhìn thấy điều tuyệt vời của họ và cố tình không thấy điều tồi tệ của họ sao? Đã yêu thật lòng 1 người rồi, dù là tốt hay là xấu thì vẫn sẽ làm bạn mãi vấn vương nếu không đến được với họ...
Thao Nguyễn thời gian chỉ làm bạn thích nghi được với chuyện đó thôi, cái chuyện mà người đó ko còn là của mình, và mình vẫn phải sống nếu ko có ng đó bên cạnh. Còn quên? Thì chắc đập đầu vô tường cho mất trí thôi, chứ quên kiểu gì. Là do bạn có thể chấp nhận được hay ko kìa. Chấp nhận và mở lòng thì lúc đó bạn sẽ vượt qua được. Có những người họ rất cố chấp, bản thân họ cũng ko thể hiểu được, nhưng làm vậy thiệt cho mình. Hãy thử makeup thật đẹp, chăm chút cho mình thật tốt và mở lòng thử các đối tượng khác, biết đâu lại được. Bản thân mình nếu đã ko đến được với nhau thì sẽ ko có khái niệm đúng người đâu, vậy thì tại sao phải tự ôm nỗi đau 1 mình cho người qua đường kia chứ đúng ko? Đừng ráng giữ, mệt mỏi rồi thì buông đi. Chúc bạn mau tìm lại màu hồng của đời mình.
Sau này tôi mới biết bông hoa đó không phải của tôi, chẳng qua là tôi đã đi ngang vào đúng lúc mùa hoa nở đẹp nhất. Cũng như người đó không thuộc về tôi, chỉ là tôi đã đi ngang qua vào lúc người đó cô đơn nhất.
@@hangmark1628 nhiều khi là đúng người thì họ bất chấp, họ bảo vệ bạn đến khi bạn có khả năng bảo vệ họ. Chỉ là 1 số bạn nam trở nên ỷ lại, cảm thấy vậy là được rồi nên ko cần phấn đấu nữa.
Bạn biết gì về tôi mà vội vàng đưa ra lời kết bạn hiểu gì vê tôi mà bập mồm vào bạn biết gì về tôi đó chỉ là suy đoán của bạn khi tôi say dượu bạn hiểu gì về kiểu người tôi đừng bao giờ uống dượu say khi người khác đang tỉnh bạn làm tôi tức. Bạn có phải là too đâu mà biết tôi muốn gì làm gì sống ra sao bạn có phải là trái tim tôi đâu mà biết tôi chẳn che điều gì bạn hiểu gì vào tôi đâu bạn không phải giọt máu của tôi
Gặp nhau có thể là may mắn, nhưng chia xa lại là lựa chọn. Nhưng thứ quý giá, đẹp đẽ nhất của đời người vẫn là những năm tháng ngày xưa ấy. Không rực rỡ sao gọi là thanh xuân.
Cảm nhận sâu đậm nhất là tiếc nuối. Thật ra chúng ta luôn có thể thấy rõ mỗi khúc ngoặt của một mối tình. Cũng giống như Lâm Kiến Thanh và Phương Tiểu Hiểu. Họ đều biết ánh mắt trao nhau trong chuyến tàu điện ngầm cuối cùng là cơ hội sau cuối cả hai. Chỉ tiếc là khi ấy còn quá trẻ. Một người quật cường không chịu ở lại, một người nông nổi chẳng muốn đuổi theo. Có hai phân cảnh khiến tôi xúc động nhất trong bộ phim này: Một là, khoảnh khắc Lâm Kiến Thanh bật khóc nhìn thấy sáu trăm nghìn tệ tiền tiết kiệm trong tài khoản, và trên màn hình trò chơi mà anh thiết kế hiển thị tràn ngập những câu "Xin lỗi". Hai là, khi bố của Kiến Thanh viết thư cho Tiểu Hiểu, trong đó có một câu: "Duyên phận ấy mà... Không phụ người kia đã là tốt rồi, muốn không phụ cuộc đời này... khó lắm." Trên thế gian vốn có nhiều chuyện vô lý. Người có thể cùng em đi qua giông bão, lại không thể bên em đón nắng ban mai. Và người đã dạy em biết cách yêu thương, chưa chắc có thể cùng em thực hiện tình yêu đó. Thì cũng giống như lời ca khúc "Sau này" của Lưu Nhược Anh: "Sau này, cuối cùng anh cũng học được cách yêu Chỉ tiếc là em đã xa rất xa, tan mất trong biển người vô tận Sau này, cuối cùng nước mắt cũng làm anh hiểu được Rằng có những người, đã để lỡ rồi thì sẽ không bao giờ về lại..." Quả thật là, có một số người xuất hiện trong đời là để dạy ta cách lớn lên. Và bỏ lỡ chính là cái giá của sự trưởng thành. Có lẽ thơ ngây không kịp ngày xưa, hợp tan không do đôi lứa. Nhưng mỗi lần nhớ tới những năm tháng yêu anh say đắm, em đều cảm thấy vô cùng tốt đẹp. Thật ra đối với rất nhiều người, gặp được nhau đã là may mắn lắm rồi. "Sau này, chúng ta có được tất cả. Thế nhưng lại chẳng còn nhau."
Người bố của Kiến Thanh cũng giống như mẹ nyc của mình. Bác có nói: "Thôi cháu ạ, quần áo, giày dép còn có số. Duyên phận cũng vậy cháu ạ". Tối qua mới xem phim này xong, thấy nhớ đến mình ngày xưa...
Mình hay nghe bài này mỗi khi nghĩ đến tương lai của cả hai. Bên nhau vậy thôi chứ trong lòng mỗi người đều biết đối phương chỉ là người đi cùng một đoạn đường mà thôi. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta còn nhiều thứ muốn theo đuổi hơn là tình yêu. Mỗi lần nghe là khóc. Có nhiều chuyện, dù biết trước cũng không thể ngăn được cảm xúc bản thân.
Cuối cùng mình cũng hiểu tại sao 1 phần của bộ phim lại có màu đen trắng: "Vì nếu Ian không tìm thấy Kelly, thế giới sẽ không có màu sắc". Thực sự là 1 bộ phim rất rất hay...
Trái Đất vẫn đầy đủ màu sắc đó là điều hiển nhiên và vốn dĩ của nó. Nhưng đối với Tiểu Hiểu và Kiến Thanh thì Ian và Kelly ko tìm đc nhau thì trong mắt họ thế giới chẳng có màu sắc, vì họ ko tìm đc nhau nên suy cho cùng họ ko phải là ng ở bên nhau cũng giống nhau thôi
Chúng ta của sau này cái gì cũng có, chỉ là không có được nhau thôi, không còn là chúng ta của ngày xưa nữa. Cái giá phải trả cho ngây thơ, cho yếu đuối, cho bất lực, là cả cuộc đời sau này sống trong hối hận, nuối tiếc. Em thương anh là thật, anh cũng từng thương em rất thật, chỉ là tình cảm của chúng ta không đủ mạnh để vượt qua tất cả phảu không anh.
"Hoa sẽ không vì người lạnh nhạt mà sang năm không nở Nhưng người có thể vì sự bỏ lỡ của người mà chớp mắt đã trở thành người dưng" Dù sau này bước đi cùng ai sẽ không còn là người ban đầu nữa Trái tim luôn có một khoảng trống không thể nào lấp đầy.
Nghe bài này đột nhiên nhớ đến chàng trai mình từng yêu thầm thời đi học, bạn ấy có nhiều điểm giống Châu Thâm lắm! Không biết có phải vì vậy mà khi tìm hiểu nhiều hơn mình đã trở thành fan Thâm luôn! Bài này nằm trong trong album cá nhân đầu tay của anh, ngoài ra Ca Ca, Nhạt nhòa, Một sợi chấp niệm đều cực kỳ hay mọi người có thể tìm nghe thử nhé!
Nghe một người bạn kể một câu chuyện về người cũ. Mặc dù ko còn tình cảm nhưng lại hồi tưởng rất nhiều. Tôi đang đau lòng vì cuộc tình vừa tan, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện của trước đây. Cuộc tình dài ban đầu từ trời trẻ con đi học kéo dài 7, 8 năm kết thúc với người thứ 3. Đau lòng ko quá lâu, ko hối tiếc, ko hận thù, ko làm phiền... Mối tình vừa qua kéo dài đúng 6 tháng chưa kể thời gian tôi thầm thích, ko dài. Tại sao khi tan vỡ lại có cảm giác như mất đi cả thế giới. Tại sao từ một người đầy kiêu hãnh với cái tôi cao vút ban đầu tôi lại vứt bỏ hết để phiền họ hết lần này đến lần khác, tại sao ?? Dù mọi chuyện đã thực sự kết thúc, dù đã nhận đủ mọi sự ác độc từ người đó, dù đã quyết tâm rất nhiều lần. Nhớ lại những chuyện trước đây giờ cảm thấy như phù du. Mong sẽ sớm vượt qua đc cảm giác của bây giờ.
Rất lâu rồi mới xem một bộ phim chạm đến trái tim mình như vậy. Sau này mình và anh ấy cũng có thể gặp lại nhau, thật vui vì nếu anh đã có tất cả sự nghiệp và gia đình, nhưng cũng thật chạnh lòng vì có lẽ lúc đó mình vẫn cô đơn lẻ loi giữa đời với những hoài niệm.
Đúng là bộ phim chạm vào nỗi đau của chính mình, mình cũng từ bỏ a để a có thể có sự nghiệp như bây giờ, a từng quay về tp nơi quen thuộc tìm mình, nhưng có lẽ duyên chỉ đến đó, " chúng ta vẫn lạc nhau ". Con đường a và mình mãi mãi song song.
Khi người kia ra đi, người còn lại sẽ nghĩ: nếu người kia yêu mình thì cớ sao họ lại rời bỏ? Còn người kia nghĩ: nếu người đó yêu mình, cớ sao lại không níu kéo? Chung quy lại khi yêu nhau : đừng dùng từ chia tay để thử lòng nhau.
3 роки тому+43
Chiếc dù màu xanh- bài hát chủ đề album debut của Châu Thâm - Thâm trong Thâm 深的深 năm 2017. Cảm giác của mình anh hát bài này giống như hát về thời niên thiếu anh đã trải qua, nhiều cô đơn và nỗi buồn. Nhưng giông tố rồi cũng qua, cám ơn anh vì đã chọn nghệ thuật, Châu Thâm
Mối tình đầu là mối tình ngàn năm ko quên, dù sau này có yêu ai hay bên ai đi chăng nữa khi nghĩ đến mối tình đầu đều thở dài tiếc nuối. Đời người mà ko có hối hận tiếc nuối thì quá vô vị
Chiếc ô năm ấy không đủ che cho 2 chúng ta. Cũng giống như tình cảm không đủ để vượt qua mọi thứ. Ngày ấy trời đổ giông, nhưng có lẽ cơn giông trong em lớn gấp nhiều. Bao nhiêu cố gắng. Bao nhiêu tình cảm. Những kỉ niệm. Ờ thì cũng giống giọt mưa thôi, rơi rồi thì hết. Em vẫn mong một ngày nắng trở lại. Mà Chắc không thể. Vì chúng ta đã xa nhau vào ngày mưa.
Hôm nay trong lòng cứ trống lỏng. Lúc còn bé cứ mơ về thế giới đông đục nhộn nhịp ở thành phố xa hoa đến khi lớn có dc tất cả nhưg ko còn cảm giác gì cả.
Nếu ko gặp gỡ thì chắc sẽ ko đau như hiện tại nhưng dù thời gian có quay trở lại em vẫn sẽ chọn gặp đc anh. Gặp anh ms làm thanh xuân của em ý nghĩa tuyệt vời đến vậy, sau này sẽ ko bao h tìm đc sự kiên cường, can đảm của ngày ấy nữa dù thế nào thì ta vẫn còn sống trong kí ức của nhau
Năm tháng đó, em và anh còn ở cạnh nhau, em cùng anh đi qua những tháng ngày sự nghiệp anh khó khăn nhất. Em còn nhớ tầm này năm ngoái, tụi mình còn đang nằm cạnh nhau cùng nghe bài này nhỉ, năm nay thì khác rồi, mỗi em nghe cùng những kí ức ở lại. Hết dịch này anh lấy vợ rồi, cũng đến lúc em nên quên anh thôi, quên năm tháng đó, con đường đó, quán ăn đó, em sẽ quên sạch mọi thứ về anh. Cảm ơn anh...
Trúc Nguyễn mình cũng khóc, nhg mình nghĩ đã có thể quay lại nếu lần về thăm bố sau khi a ấy thành đạt mà tiểu hiểu vẫn từ chối. Vẫn thắc mắc tại sao đã thành con nguòi cô ấy mong rồi mà!
Mỗi lần nghe bài hát tôi lại nhớ tới đoạn thời gian tôi tạm gọi là giai đoạn cuối của tuổi thanh xuân. Bởi sau khoảng thời gian ấy tôi luôn cảm thấy mình đã đánh rơi tuổi thanh xuân của mình cùng mối tình dang dở ấy. Mối tình mà biết trước kết quả là ko thể đến đc với nhau, mối tình mà biết là có thể chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng vẫn bất chấp lao vào đó. Để đến khi kết thúc, còn lưu lại chỉ là sự hoài niệm và tiếc nuối
Bài này giống như viết về cuộc đời của Châu Thâm. Đẩy mở cửa sổ, xuyên qua hành lang, Một ngõ hẻm đổ mưa. Gió đong đưa đầu tóc, Bên trong cửa, mái nhà trống rỗng. ( Mở cửa sổ, nhìn ra ngoài hành lang. Một con hẻm đổ mưa. Mái tóc bị gió thổi đong đưa, Trong cửa, một căn phòng trọ trống rỗng. ) Mộng tưởng dưới gối của ta, Phiền muộn trong cặp sách của ta. Các nàng đợi ta nảy mầm, Chờ đến đầy đất hoa rơi. ( Giấc mộng âm nhạc mà ta chỉ được gối lên trong lúc ngủ, Sinh hoạt cầu học tựa như ác mộng của ta. Bọn chúng đợi ta lớn lên, Đợi hết một mùa lại một mùa hoa.) Dù nhảy màu xanh của ta, Giữa không trung, cô đơn như vậy Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người, Nhìn ta bị nhấn chìm. ( Dù nhảy màu xanh thẫm: ta. Giữa không trung, chỉ có một mình. Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người, Ta nhìn chính ta bị nhấn chìm. ) Đứa bé trai non nớt kia, Giữa năm tháng, cô đơn như vậy. Bỗng nhiên nhảy xuống khỏi bàn đu dây cũ, Lập lòe lập lòe mà đi xa ( Đứa bé trai non nớt kia, Giữa năm tháng, cũng chỉ có một mình. Bỗng nhiên bị buộc phải buông ra niềm vui ấu thơ, Khập khiễng đi về hướng trưởng thành.) Đẩy mở cửa sổ, xuyên qua hành lang, Một khoang trái tim đổ mưa. Gió đong đưa đầu tóc, Bên ngoài cửa, mái nhà trống rỗng. ( Mở cửa sổ, nhìn ra ngoài hành lang. Trái tim của nơi đây đang rơi lệ. Mái tóc bị gió thổi đong đưa, Ngoài cửa, một thành thị xa lạ. ) Một mùa đông chưa bao giờ bắt đầu, Một mái hiên chưa từng sáng sủa, Không ai dạy ta hiểu nỗi nhớ mong. Một bông gạo bị đốt thành tàn tro. ( Mùa đông không có bắt đầu, nghĩa là sẽ không có điểm cuối. Ukraine quanh năm đứng dưới ánh mặt trời, trong lòng vẫn lạnh căm căm, vẫn tối mịt. Nhờ có bọn chúng, ta hiểu được thế nào là nỗi nhớ. Lòng ta giống như cây gạo trong gió rét, đã cằn cỗi, lại còn bị chính cái "đỏ rực" của mình đốt rụi.) Dù nhảy màu xanh của ta, Giữa không trung, cô đơn như vậy. Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người, Nhìn ta bị nhấn chìm. ( Dù nhảy màu xanh thẫm: ta. Giữa không trung, chỉ có một mình. Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người, Ta nhìn chính ta bị nhấn chìm. ) Đứa bé trai non nớt kia, Giữa năm tháng, cô đơn như vậy. Điếu thuốc kia trên khóe miệng hắn, Lập lòe lập lòe mà đi xa. ( Đứa bé trai non nớt kia, Giữa năm tháng, cũng chỉ có một mình. Cho dù căm ghét mùi thuốc, nhưng nỗi buồn trong thế giới của người trưởng thành, chung quy vẫn quanh quẩn trong mùi thuốc lá. Ánh sáng từ điếu thuốc bị ta đốt lên, xa dần, bị đêm tối nhấn chìm. )
Thời gian, ý trí không thể thay đổi tình yêu và nỗi nhớ của mỗi người. Mà nó nằm ở sự trưởng thành trong suy nghĩ, khi bạn đến một nấc khác thì suy nghĩ sẽ thay đổi. VD quan điểm về người yêu hoàn hảo của một anh công nhân và một người thành công sẽ khác nhau, khi người ta có nhiều tri thức và trải nghiệm hơn chợt nhận ra những thứ khi trước thật khờ khạo. Khi bạn sống , tiếp xúc trong môi trường toàn những người hoàn hảo hơn bạn sẽ thấy sự hoàn hào khi xưa thật bình thường. Kỷ niệm là duy nhất và không thay đổi được, thì mình cũng nói rằng kỳ niệm có thể tạo ra và trải nghiệm... thanh xuân rất đẹp nhưng nó chỉ đẹp nhất ở nhan sắc mỗi quãng thời gian trong đời đều có một ý nghĩa vẻ đẹp giêng...
Lúc xem phim này là khi hai ta còn yêu nhau, cũng tự hiểu rõ chúng ta rồi cũng chỉ là người dưng ngược lối, chúng ta thua những đam mê của tuổi trẻ, tình yêu không đủ lớn để bước tiếp cùng nhau. Và lúc nghe lại nhạc này là đôi ta đã chia xa. Hôm nay (12/10/21) là 2 năm sau khi tôi viết bình luận này, tôi đã chợt quên mất mình đã từng để lại dấu ấn nơi đây. Chỉ là nay xem đoạn cut ở Tiktok về "Us and them" lại muốn nghe bài này, tôi không còn tiếc nuối hay buồn bã về mối tình hai năm trước nữa, bây giờ nghĩ lại chỉ mỉm cười và nói rằng "À hoá ra tình đầu của tôi là thế". Có lẽ tôi nhẹ nhõm nghĩ vậy bởi tôi biết bản thân đã yêu hết mình để không phải nói nếu như.
Đúng là mình đã thua những đam mê của tuổi trẻ. Nhưng không có cái gọi là tuổi trẻ ấy thì ta mãi cũng không thể trưởng thành, mà cái giá của sự trưởng thành là cả 1 sự nuối tiếc. Chúng ta có tất cả nhưng không có nhau.
_Có một người đã đi thật sâu vào hồi ức xưa _ Có một điều không thể nhớ cũng chẳng thể nào quên_ _Chúng ta không chỉ nợ nhau ỡ một tuổi trẻ đầy rạo rực đẹp đẽ ấy mà thứ ta nợ nhau là cả 1 đời người _ _Hồi ức là chiếc cầu thời gian rãi đầy hoa oải hương đẫm lệ_ *____Thản Lệ______*
4,5 năm dành cả thanh xuân xây dựng tình yêu. Giờ ra đi như 1 cơn gió. Chẳng 1 lời cảm ơn. Ở tuổi 28 chẳng còn muốn bắt đầu vs ai nữa. Biết vậy mình đã ra đi sớm hơn chút. Có lẽ sẽ có chàng trai nào đó trân trọng mình!
Có ai thích đoạn nhạc đầu giống mình k? Cảm giác nhói lòng và day dứt, tiếc nuối điều gì đó. Mình cũng đã tiếc nuối rất nhiều, bỏ lỡ nhiều thứ vì không dám cho mình một cơ hội. Nếu ai đó đọc được dòng này, mình hi vọng bạn hãy yêu bản thân, sống hết mình cho tuổi trẻ.
Tình yêu 7 năm, 9 năm hay 10 năm đó chỉ đều là con số. Cuối cùng vẫn cứ kết thúc bằng câu " chia tay". Phải chăng lòng chúng ta bây giờ đã xa nhau như hai thành phố !
Lại 1 ngày nữa trôi qua, như mọi khi, tôi vẫn đặt ánh mắt nơi cậu, lặng lẽ đắm chìm vào khuôn mặt ấy, còn tâm can thì khao khát muốn được ôm cậu, nhưng rồi tôi bỗng tỉnh lại, bởi vì hôm nay cậu lại có hẹn với người cậu yêu mất rồi...
Tiểu Hiểu luôn nói đùa mình thật ổn, nhưng đến cuối cùng tôi cũng không biết lời ấy có phải thật không, đến cuối cùng vẫn mang cái gì đó day dứt, chúng ta cái gì cũng có chỉ không có nhau.
@monmon tv em lại hiểu nhầm rằng, đến cuối cùng anh chàng đó cũng không hiểu được Tiểu Hiểu. Có phần trách móc đến cuối cùng cũng không hiểu rõ cô ấy muốn gì và thích gì
@@LinhKhanh-js2sw Uh, Giống mình, lúc đọc lá thư trời ơi sao mà nó buồn ghê gớm. Cái cảnh người cha chống gậy ra bên tàu đón con mà cứ tưởng là cô gái đó thấy tôị quá
Gặp những ng có cùng cảm xúc vs mình đây rồi, xem phim mình đang rất bt đến khi nghe lá thư của ng cha Kiến Thanh, dù mắt bị loà nhưng ông vẫn cố viết 1 bức thư trên lập trg của ng cha thương Tiểu hiểu
anh à đã hơn 1 năm rồi. Tại sao chúng ta lại trở nên như vậy. Em biết, khoảng cách giữa em và anh là rất lớn. Em có bước đến bao nhiêu bước thì anh lùi đi nhiều hơn. Chúng ta như nam châm cùng cực. Chỉ còn có thể nói : chàng trai chúc anh một đời bình an, vui vẻ. Rồi anh sẽ gặp một người trân trọng anh.
Đúng người sai thời điểm là tiếc nuối Sai người sai thời điểm là đau thương Có những nỗi đau vẫn âm ỉ đâu đó , có những nỗi buồn cất giấu 1 góc trong tim chẳng thể quên , đó là khi gặp người quá tốt ta sẽ khó rũ bỏ để quên 😔
Chúng ta của quá khứ không thật sự đẹp nhưng có đủ nhiều kỷ niệm để hiện tại còn lưu luyến. Chúng ta của tương lai sẽ là hai người xa lạ dành cho nhau 1 cái mỉm cười nếu gặp lại.
Vẫn dừng lại ở năm đó, đợi cậu ấy, nếu đi rồi cậu ấy quay lại không tìm thấy tôi thì phải làm sao, nếu cậu ấy không quay lại có phải tôi vẫn sẽ mãi đứng đợi ở đây. Thật ra không phải là lụy tình, chỉ là mong người đó hạnh phúc, còn bản thân lại không thể buông bỏ được quá khứ mà thôi.
Lúc em nghĩ mình muốn lấy 1 người nhiều tiền thì anh ở bên cạnh quân tâm em. Lúc e thật lòng muốn ở bên anh thì a lại đang cố trở thành người mà e muốn lấy lúc đầu.
Cảm ơn a đã buông tay em, để em biết cảm giác tổn thương là thế nào, câu chuyện tình yêu ngỡ là đẹp như mơ, nhưng khi giấc mơ kết thúc, chúng ta đã mất nhau thật rồi
Tôi chưa từng nghĩ, cuộc đời mình lại có ngày giống bộ phim này đến vậy. Giây phút tôi được ôm trong những giọt nước mắt người đối điện, tôi biết là tôi thua rồi. Đáng tiếc, tôi không phải là cô gái tốt nhất. Đáng tiếc, tình yêu của anh dành cho tôi không đủ nhiều. Đáng tiếc, không phải anh. Tạm biệt.
Tình cản hồi đó suy cho cùng cũng chỉ là một đoạn hồi ức tạm bợ. Nhưng mãi về sau này,em luôn nhớ về nó,tuy đã từng tồn tại,từng tha thiết với nhau đến vậy nhưng giờ nhìn lại..nó như từng miếng kính vụn.. day dứt đến cực cùng..
23/12/2022 ngày mà em công khai nym, cũng là ngày mà anh vừa buồn vừa vui. Buồn vì người sẽ đi cùng em không phải là anh, mà vui cũng vì anh sẽ không đi bên em suốt cuộc đời này. Anh đã để lại cho em những chuỗi ngày mệt mỏi, đau khổ cũng như sự cô đơn mặc cho em có cho anh cơ hội anh cũng chẳng quay đầu. Thứ mà em nhận được sau cuộc tình này chỉ là 1 thằng đàn ông tệ bạc, ruồng rẫy bỏ mặc lại em. Trước đây anh thật ngu ngốc cứ mải lo nghĩ quá mức về tương lai rồi bỏ quên hiện tại. Anh chẳng xin lỗi em 1 lời, vì đơn giản lời xin lỗi với em chẳng còn ý nghĩa. Ngày hôm nay, có lẽ anh sẽ để lại tình cảm của anh đối với em dừng lại tại bài hát này. Cảm ơn em vì tất cả.
Hóa ra đã từng nghe mấy lần mà k biết, tết mở lên nghe thấy nó hay dã man mới biết tên bài hát. Ôi nhạc trung sao cứ man mác hoài niệm điều gì đó, lòng cứ nao nao...
@@thutrangnguyen4174 bây giờ thì t đã biết. bên TQ có những giọng hát nghe trong như nước, lên cao ko bị chói tí nào nhỉ, giống mấy chụy Nam Mỹ hoặc Nam Phi giọng khỏe, còn mấy bác Latin thì giọng sẹc xy ấy. thế giới âm nhạc thật tuyệt nhỉ
Lựa chọn nào cũng có cái giá của nó, Kiến Thanh chọn sự nghiệp và chấp nhận đánh đổi tình yêu nhưng vẫn muốn có tình yêu của Tiểu Hiểu, tham vọng có cả 2 cùng lúc ở 1 số thời điểm không thể. Nếu ngày ấy cả 2 lựa chọn ở bên bên nhau thì chưa chắc đã đến được với nhau, yêu nhau thì dễ, sống với nhau mới khó nên những ai đang sống được với mình thì cứ trân trọng thôi. Suy cho cùng cuộc đời là 1 chuỗi lựa chọn, nếu mà cứ day dứt vì lựa chọn trước đây thì cả đời sống an yên không nổi.
Có đôi khi tôi chợt nhớ đến những năm tháng đó, ko phải là tôi liến tiếc, nhớ anh, có chăng tôi liến tiếc và nhớ nhung cô gái năm đó đã dành 1 thứ tình cảm trong sáng nhất, mãnh liệt nhất, suy nghĩ đẹp nhất về mối tình đầu năm đó. Tôi luôn muốn 1 lần nữa nhìn thấy cô gái đó, tình cảm đó. Nhưng về sau cho đến tận bây giờ tôi vẫn ko thể nhìn thấy được nữa
Gửi tới anh, chàng trai của gió thu năm ấy. Em thực sự rất nhớ anh, tại sao em lại khóc, lại buồn khi chính mình là người nói câu dừng lại. Em muốn chúng ta trở lại như trước kia, có được không anh? Em vẫn giữ lời hứa năm nào, cảm xúc em dành cho anh vẫn vẹn nguyên như giây phút ban đầu. Anh ơi, trời Hải Phòng đêm tháng 7 có cơn mưa rồi, anh không còn yêu em nữa!
Gặp nhau là duyên những có lẽ duyên ta chỉ đến vậy, không trách người cũng không trách mình. Chỉ trách thanh xuân quá ngắn mà tình cảm dành cho người lại quá thuần khiết quá trân thành để rồi sau này phảng phất bóng dáng người. Những năm tháng ấy !
Bài hát thật sự rất thấm! Tôi chẳng có một người dưng yêu mình ở thời thanh xuân đẹp đẽ này, nhưng bài hát lại làm tôi rung động và luyến tiếc. Tình yêu phải chăng đều là thế, trao tất cả tình yêu của mình cho người ấy, ở khoảng thời gian ấy, chúng ta trao nhau những lời hứa, những câu nói ngọt ngào đến đau đớn, nhưng rồi ta lại lạc mất nhau giữa dòng đời tất cả chỉ vì hiện thực tàn khốc, bởi vì cái tương lai vô định trước mắt, đây liệu có phải chính là tình yêu?
"Chúng tôi chia tay thật rồi" chiếc ô mà chúng ta đã từng đi cùng nhau suốt 4 năm giờ em đã chê nhỏ bé, không đủ che cho 2 đứa hiện tại. Thôi thì chúc em hạnh phúc, tìm đc 1 bờ vai vững vàng cho quãng đường phía trước ko có tôi!
Khi đó chúng ta đều trẻ và bồng bột, nhưng đừng là những điều tiếc nuối em ạ. Có lẽ và chỉ có lẽ ko còn chúng ta nên bây giờ chúng ta mới ko còn là những đứa trẻ biết yêu nữa. Hãy thầm cảm ơn cuộc đời vì đã từng có chúng ta khi đó
Bởi thế người ta mới nói hãy yêu khi bạn đã có tất cả trong tay, vì lòng người có thể chỉ vì một phút yếu mềm, đứng trước tham vọng mà sẵn sàng quay lưng nếu bạn không đủ quan trọng. Tham vọng con người lớn lắm, không chỉ làm mờ mắt còn nuốt chửng cả họ. Nhưng dù sao phim này thì không phải do main tham lam mà do ảnh hưởng từ cuộc sống, một người không tiền tài sẽ không có chỗ đứng trong xã hội và anh cũng không muốn người con gái của mình phải chịu đau khổ.
Chúng ta sau này cái gì cũng có , chỉ là chúng ta không có nhau . Chúng ta sau này rồi cũng sẽ hạnh phúc nhưng lại không phải là hạnh phúc cùng nhau . Chúng ta đã từng cười nói vui vẻ cùng ôm nhau những hôm lạnh lẽo nhưng chúng ta sau này không còn được vui vẻ và ôm nhau nửa . Tình yêu đẹp nhất là lúc còn dang dở , hãy thật phúc NHV 😀
Một bộ phim thật sự cảm động. Tuổi trẻ yêu thật nhiều theo cảm xúc nhưng chính nó đã lấy đi tình yêu đó. Sau tất cả những năm tháng của sau này những kí ức đó vẫn mãi theo ta dù ta có muôn vàn đổi thay và điều quan trọng là Tôi đã bị điếc rồi bởi không phân biệt được giọng nam Châu Thâm. Cảm ơn
Chúng tôi đã xem bộ phim này sau khi cả hai chia tay nhau, cả hai đều set ảnh fb màu đen trắng, cũng thầm hiểu rằng, quãng thời gian thanh xuân đẹp đẽ ấy, đã từng vì nhau mà cố gắng như thế nào. Tôi vẫn cầu mong anh luôn hạnh phúc dù cho sự lựa chọn cuối cùng của anh không phải là tôi. Hạnh phúc nhé, người em từng thương.
Chúng mình đã từng làm người khác tổn thương, từng bị tổn thương, nhưng đấy là vì chúng mình chưa hiểu "Thế nào là tình yêu". Lúc ấy, chỉ có sự ích kỉ của bản thân, chúng mình nghĩ chúng mình yêu người kia, nhưng chúng mình chẳng biết gì về tình yêu cả. Chúng mình đã từng hận, từng cáu gắt, khó chịu với nhau, nhưng sau này đến bây giờ, chúng mình hiểu rằng "Chia tay là điều tốt nhất", và luôn mong người kia hạnh phúc, dù không còn bao giờ quay lại được với nhau.
00:50 20/4/2020 5 năm rồi, đã k thể mừng sinh nhật cùng a. Những năm tháng từng bên nhau, e chưa 1 lần mừng sn a đúng nghĩa cả. Tháng năm tuổi trẻ ấy, chúng ta đã từng hp, nhiều ước mơ biết mấy, vậy mà vẫn k thể đi đến cuối đường. Lỗi tại e thôi, chẳng trách ai cả, chỉ là tháng năm đẹp nhất, e lại bỏ lỡ người đã từng yêu em nhất..
Dù nge lại bao nhiêu lần vẫn như lần đầu.. cảm thấy nuối tiếc mối tình đẹp nhưng lại có kết đẹp.. chúng ta của sau này cái j cũng có chỉ là không thể nào có nhau
Tôi chờ đợi 7 năm trời sau khi chia tay mối tình đầu để rồi gặp em. Tôi chả biết sao mình lại thích em và rồi tự dưng thương em nhiều đến thế. Nhưng mà cuộc đời này xảy ra không như tôi mong muốn, tôi thương em còn em thì lại không. Thật buồn, nhưng biết sao được, tôi cứ ngỡ dù em có thương tôi hay là không thì tôi vẫn cố bên em, nhưng mà không được. Em khó chịu vì điều đó, còn tôi thì tổn thương.
Cho dù đợi thêm bao lâu thì cũng có gì thay đổi? Quá khứ vhỉ là con đường chẳng có lối về. Dù là tình yêu nồng nhiệt nhất, kiên trinh nhất cũng không theo kịp thời gian. Chúng ta 17 tuổi đã dừng lại 9 năm trước, hiện tại đã chứng minh... Hai đường thẳng cắt nhau chỉ gặp ở 1 điểm duy nhất mà thôi!
Thanh xuân của mỗi người chúng ta, ai cũng đều bỏ lỡ một ai đó, bởi vì vào những năm tháng ngốc ngếch trẻ dại ấy, chúng ta vẫn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Nhưng tôi rất muốn hỏi một câu, tại sao lại là người ấy, tại sao lại phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ là bỏ lỡ kia cơ chứ
những lúc mệt mỏi cuộc sống, nghe bài này càng muốn đi tự sát hơn :)) cảm thấy con đường từ dưới chân đến hết nơi xa toàn thuỷ tinh nhọn, chẳng qua càng xa nhìn thấy mịn mịn ko phát hiện ra :)) nhưng biết thừa.. đi đến đó cũng thế... mãi mãi là khổ ải...
Có hợp chắc chắn sẽ có tan, cảm ơn ai đó đã làm em tin vào định mệnh. Sau này dù trời có sập xuống em cũng đã không thể gặp được một người như vậy nữa.
Đó là tình đầu, dù đi đến đâu, không gặp bao lâu, nhưng vẫn không quên, càng ngày chỉ càng thấy xót xa trong lòng. Tình đơn phương, không có được, cũng không mất đi. Giữa cuộc sống dồn dập vẫn có một ng không liên quan để nhớ.
hồi xưa đang yêu xem phim này còn tưởng tượng tương lai sẽ chia tay rồi khóc lóc cơ. Thế mà 1 thời gian sau đó t chán nó, rồi mới thấy bỏ đi là 1 lựa chọn đúng đắn (y) Tự nhiên cảm thấy may mắn vì thằng đó k tốt, làm t đỡ phải luyến tiếc
Nếu quay lại năm đó, em sẽ không buông tay anh. Em tìm mãi rồi, mà vẫn không ai như anh. Giờ em nhớ nhung anh nhưng anh lại bên ai khác. Xin lỗi anh thật nhiều.
Phim quá hay luôn =(((((((( xem phim nghĩ mình không khóc mà đến đoạn cuối khóc không tưởng =((( mình xem tối nên cố nén khóc để sáng hôm sau mắt k sưng mà nghe thấy câu i missed you phát vỡ oà luôn huhu
Lúc còn trẻ không nên gặp người quá tuyệt vời , nếu không cả cuộc đời sẽ mãi vấn vương . Người ta quay lưng nhẹ thôi nhưng đã mang theo cả tuổi thanh xuân của bạn . Bạn không rõ người ấy có gì đặc biệt nhưng lại chẳng ai thay thế được . Những người quá tuyệt vời một khi gặp được quá sớm hoặc là quãng đời còn lại chính là người đó , hoặc là quãng đời còn lại đều chỉ là hồi ức .....
Quãng đường sau này của em không có anh đi cùng nó cũng chẳng còn gì ý nghĩa nữa anh ạ!
Hẹn kiếp sau lại được gặp và yêu anh, thanh xuân ấy quên em đi.
Thao Nguyễn làm sao bạn biết được người ấy quá tuyệt vời hay ko? Cái đó chẳng phải do bản cảm nhận sao? Đã yêu thật tâm rồi, chẳng phải bạn chỉ nhìn thấy điều tuyệt vời của họ và cố tình không thấy điều tồi tệ của họ sao? Đã yêu thật lòng 1 người rồi, dù là tốt hay là xấu thì vẫn sẽ làm bạn mãi vấn vương nếu không đến được với họ...
@@haanhnguyenngoc9958 thế thì làm sao để quên đây ?
@@vytuong8180 thời gian
@@HaHoang-sx9zz thời gian chỉ là cách nói, điều kiện là có muốn quên ng đó hay không. Nếu đã không muốn thì cho dù là bao lâu cũng vậy thôi
Thao Nguyễn thời gian chỉ làm bạn thích nghi được với chuyện đó thôi, cái chuyện mà người đó ko còn là của mình, và mình vẫn phải sống nếu ko có ng đó bên cạnh. Còn quên? Thì chắc đập đầu vô tường cho mất trí thôi, chứ quên kiểu gì. Là do bạn có thể chấp nhận được hay ko kìa. Chấp nhận và mở lòng thì lúc đó bạn sẽ vượt qua được. Có những người họ rất cố chấp, bản thân họ cũng ko thể hiểu được, nhưng làm vậy thiệt cho mình. Hãy thử makeup thật đẹp, chăm chút cho mình thật tốt và mở lòng thử các đối tượng khác, biết đâu lại được. Bản thân mình nếu đã ko đến được với nhau thì sẽ ko có khái niệm đúng người đâu, vậy thì tại sao phải tự ôm nỗi đau 1 mình cho người qua đường kia chứ đúng ko? Đừng ráng giữ, mệt mỏi rồi thì buông đi. Chúc bạn mau tìm lại màu hồng của đời mình.
Sau này tôi mới biết bông hoa đó không phải của tôi, chẳng qua là tôi đã đi ngang vào đúng lúc mùa hoa nở đẹp nhất.
Cũng như người đó không thuộc về tôi, chỉ là tôi đã đi ngang qua vào lúc người đó cô đơn nhất.
😢
😓😓😓
Xin cop ạ
:( 2 năm
Nói gì buồn vậy
Làm tôi nhớ đến một câu nói : " Đáng tiếc nhất là khi bản thân không có bản lĩnh và năng lực, lại gặp phải người muốn che chở cả đời ".
Đây gọi là "đúng người nhưng sai thời điểm"
@@hangmark1628 nhiều khi là đúng người thì họ bất chấp, họ bảo vệ bạn đến khi bạn có khả năng bảo vệ họ. Chỉ là 1 số bạn nam trở nên ỷ lại, cảm thấy vậy là được rồi nên ko cần phấn đấu nữa.
@@hangmark1628k đúng ng luôn
Bạn biết gì về tôi mà vội vàng đưa ra lời kết bạn hiểu gì vê tôi mà bập mồm vào bạn biết gì về tôi đó chỉ là suy đoán của bạn khi tôi say dượu bạn hiểu gì về kiểu người tôi đừng bao giờ uống dượu say khi người khác đang tỉnh bạn làm tôi tức. Bạn có phải là too đâu mà biết tôi muốn gì làm gì sống ra sao bạn có phải là trái tim tôi đâu mà biết tôi chẳn che điều gì bạn hiểu gì vào tôi đâu bạn không phải giọt máu của tôi
Gặp nhau có thể là may mắn, nhưng chia xa lại là lựa chọn. Nhưng thứ quý giá, đẹp đẽ nhất của đời người vẫn là những năm tháng ngày xưa ấy. Không rực rỡ sao gọi là thanh xuân.
Mượn câu này của bạn nhé. Tks!
O
Cho h xin coppy
Mượn nhé. Cảm ơn
Cho mình copy nhé, cảm ơn
Hôm qua đọc được 1 câu rất hay: Thứ mà ta nhớ trong những năm tháng ấy, không phải là 1 người mà là thứ tình cảm thuần khiết nhất, chân thành nhất...
Câu này ở "thời niên thiếu không thể quay lại ấy".
Nghe bài hát này cứ mãi nghĩ tới La Kỳ Kỳ và Trương Tuấn
Cho xin câu này nha bạn
Nhưng nếu ko có người ấy xuất hiện thì sẽ ko có cảm giác đặc biệt,
và cũng chính thứ tìm cảm giết chết ta theo năm tháng.
Cảm nhận sâu đậm nhất là tiếc nuối.
Thật ra chúng ta luôn có thể thấy rõ mỗi khúc ngoặt của một mối tình.
Cũng giống như Lâm Kiến Thanh và Phương Tiểu Hiểu.
Họ đều biết ánh mắt trao nhau trong chuyến tàu điện ngầm cuối cùng là cơ hội sau cuối cả hai.
Chỉ tiếc là khi ấy còn quá trẻ.
Một người quật cường không chịu ở lại,
một người nông nổi chẳng muốn đuổi theo.
Có hai phân cảnh khiến tôi xúc động nhất trong bộ phim này:
Một là, khoảnh khắc Lâm Kiến Thanh bật khóc nhìn thấy sáu trăm nghìn tệ tiền tiết kiệm trong tài khoản, và trên màn hình trò chơi mà anh thiết kế hiển thị tràn ngập những câu "Xin lỗi".
Hai là, khi bố của Kiến Thanh viết thư cho Tiểu Hiểu, trong đó có một câu:
"Duyên phận ấy mà... Không phụ người kia đã là tốt rồi, muốn không phụ cuộc đời này... khó lắm."
Trên thế gian vốn có nhiều chuyện vô lý.
Người có thể cùng em đi qua giông bão, lại không thể bên em đón nắng ban mai.
Và người đã dạy em biết cách yêu thương, chưa chắc có thể cùng em thực hiện tình yêu đó.
Thì cũng giống như lời ca khúc "Sau này" của Lưu Nhược Anh:
"Sau này, cuối cùng anh cũng học được cách yêu
Chỉ tiếc là em đã xa rất xa, tan mất trong biển người vô tận
Sau này, cuối cùng nước mắt cũng làm anh hiểu được
Rằng có những người, đã để lỡ rồi
thì sẽ không bao giờ về lại..."
Quả thật là, có một số người xuất hiện trong đời là để dạy ta cách lớn lên.
Và bỏ lỡ chính là cái giá của sự trưởng thành.
Có lẽ thơ ngây không kịp ngày xưa, hợp tan không do đôi lứa.
Nhưng mỗi lần nhớ tới những năm tháng yêu anh say đắm, em đều cảm thấy vô cùng tốt đẹp.
Thật ra đối với rất nhiều người, gặp được nhau đã là may mắn lắm rồi.
"Sau này, chúng ta có được tất cả.
Thế nhưng lại chẳng còn nhau."
Người bố của Kiến Thanh cũng giống như mẹ nyc của mình. Bác có nói: "Thôi cháu ạ, quần áo, giày dép còn có số. Duyên phận cũng vậy cháu ạ". Tối qua mới xem phim này xong, thấy nhớ đến mình ngày xưa...
Mình hay nghe bài này mỗi khi nghĩ đến tương lai của cả hai. Bên nhau vậy thôi chứ trong lòng mỗi người đều biết đối phương chỉ là người đi cùng một đoạn đường mà thôi. Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta còn nhiều thứ muốn theo đuổi hơn là tình yêu.
Mỗi lần nghe là khóc. Có nhiều chuyện, dù biết trước cũng không thể ngăn được cảm xúc bản thân.
Hay chich di khi doi con cho phép. Mai nay chia tay xa nhau, chich co' khi con bi chinh quuyen bat
WL
Có nhiều thứ muốn theo đuổi hơn tình yêu, nhưng chẳng nỡ buông bỏ
TỰ TIN LÊN NÀO
Hy vọng cả hai sẽ là những người cuối cùng của nhau
Tình cảm chúng ta, cuối cùng cũng thua hiện thực. Rốt cục, chúng ta có tất cả, chỉ không có nhau. Chuyện ngày xưa đó, quên thôi anh.
Thư Anh cậu ơi cậu có bản tiếng trung của mấy câu này không cậu?
我們的感情,最後還是輸給了現實,終究,我們有了全部,只是沒有彼此。以前的事,忘了吧。(tu dich)
@@雅丁 /
😥😥
Đau lòng !!!
Cuối cùng mình cũng hiểu tại sao 1 phần của bộ phim lại có màu đen trắng: "Vì nếu Ian không tìm thấy Kelly, thế giới sẽ không có màu sắc". Thực sự là 1 bộ phim rất rất hay...
Nhưng rốt cuộc cuối cùng, trái đất vẫn đầy đủ sắc màu như vốn dĩ nó vẫn có, chỉ có điều Ian không phải là người bên cạnh Kelly mà thôi...
@@vietan4113 câu nói của bạn thấm thật
Trái Đất vẫn đầy đủ màu sắc đó là điều hiển nhiên và vốn dĩ của nó. Nhưng đối với Tiểu Hiểu và Kiến Thanh thì Ian và Kelly ko tìm đc nhau thì trong mắt họ thế giới chẳng có màu sắc, vì họ ko tìm đc nhau nên suy cho cùng họ ko phải là ng ở bên nhau cũng giống nhau thôi
B có thể cho m hỏi đây là film gì ko
@@thuongnguyenhoai8482 ngay tua de cung co ten phim roi do ban @u
Chúng ta của sau này cái gì cũng có, chỉ là không có được nhau thôi,
không còn là chúng ta của ngày xưa nữa. Cái giá phải trả cho ngây thơ, cho yếu đuối, cho bất lực, là cả cuộc đời sau này sống trong hối hận, nuối tiếc. Em thương anh là thật, anh cũng từng thương em rất thật, chỉ là tình cảm của chúng ta không đủ mạnh để vượt qua tất cả phảu không anh.
"Hoa sẽ không vì người lạnh nhạt mà sang năm không nở
Nhưng người có thể vì sự bỏ lỡ của người mà chớp mắt đã trở thành người dưng"
Dù sau này bước đi cùng ai sẽ không còn là người ban đầu nữa
Trái tim luôn có một khoảng trống không thể nào lấp đầy.
Nguyễn Dương đến bây giờ mới tìm được câu trích dẫn này là của ai ^.^
Mình thì k biết của ai nhưng còn thêm hai câu sau là
"Bởi mới nói nhân sinh rắc rối
Lỡ hẹn một giờ lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm." 😊
Hóa ra thanh xuân là tiếc nuối
Dù có thế nào cũng không phải là anh
Dù ai đi nữa cũng không phải là em
Đau quá
" Đúng người đúng thời điểm là *Cổ tích*
Đúng người sai thời điểm là *Thanh xuân* ..."
Đúng người đúng thời điểm là hạnh phúc
Đúng người sai thời điểm là bi ai
Sai người đúng thời điểm là bất lực
Sai người sai thời điểm là thê lương.
- " I missed you"
- "Anh cũng nhớ em"
-" Ý em là... Em đã lỡ mất anh rồi..."
Nghe bài này đột nhiên nhớ đến chàng trai mình từng yêu thầm thời đi học, bạn ấy có nhiều điểm giống Châu Thâm lắm! Không biết có phải vì vậy mà khi tìm hiểu nhiều hơn mình đã trở thành fan Thâm luôn! Bài này nằm trong trong album cá nhân đầu tay của anh, ngoài ra Ca Ca, Nhạt nhòa, Một sợi chấp niệm đều cực kỳ hay mọi người có thể tìm nghe thử nhé!
Nghe một người bạn kể một câu chuyện về người cũ. Mặc dù ko còn tình cảm nhưng lại hồi tưởng rất nhiều. Tôi đang đau lòng vì cuộc tình vừa tan, hồi tưởng lại rất nhiều chuyện của trước đây. Cuộc tình dài ban đầu từ trời trẻ con đi học kéo dài 7, 8 năm kết thúc với người thứ 3. Đau lòng ko quá lâu, ko hối tiếc, ko hận thù, ko làm phiền... Mối tình vừa qua kéo dài đúng 6 tháng chưa kể thời gian tôi thầm thích, ko dài. Tại sao khi tan vỡ lại có cảm giác như mất đi cả thế giới. Tại sao từ một người đầy kiêu hãnh với cái tôi cao vút ban đầu tôi lại vứt bỏ hết để phiền họ hết lần này đến lần khác, tại sao ?? Dù mọi chuyện đã thực sự kết thúc, dù đã nhận đủ mọi sự ác độc từ người đó, dù đã quyết tâm rất nhiều lần.
Nhớ lại những chuyện trước đây giờ cảm thấy như phù du. Mong sẽ sớm vượt qua đc cảm giác của bây giờ.
Rất lâu rồi mới xem một bộ phim chạm đến trái tim mình như vậy. Sau này mình và anh ấy cũng có thể gặp lại nhau, thật vui vì nếu anh đã có tất cả sự nghiệp và gia đình, nhưng cũng thật chạnh lòng vì có lẽ lúc đó mình vẫn cô đơn lẻ loi giữa đời với những hoài niệm.
Nguyễn Hà Trang đọc cmt bạn mình rớt nước mắt vì như đang nói mình của hiện tại, con gái nặng lòng quá thì khổ tâm.
Đúng là bộ phim chạm vào nỗi đau của chính mình, mình cũng từ bỏ a để a có thể có sự nghiệp như bây giờ, a từng quay về tp nơi quen thuộc tìm mình, nhưng có lẽ duyên chỉ đến đó, " chúng ta vẫn lạc nhau ". Con đường a và mình mãi mãi song song.
Sao nghe bài hát này nc mắt cứ tự nhiên rơi. Chỉ đôi lúc thôi cho em nghỉ về a về những ngày xưa ấy 1 lần nữa. 😔
Phim hay không bạn . Xem mv nên đang có ý định xem phim
Phim tên gì vậy ạ
Ban đầu nghe nhạc và tìm hiểu về Châu Thâm, đây là 1 trong những bài yêu thích đến giờ
Khi người kia ra đi, người còn lại sẽ nghĩ: nếu người kia yêu mình thì cớ sao họ lại rời bỏ? Còn người kia nghĩ: nếu người đó yêu mình, cớ sao lại không níu kéo? Chung quy lại khi yêu nhau : đừng dùng từ chia tay để thử lòng nhau.
Chiếc dù màu xanh- bài hát chủ đề album debut của Châu Thâm - Thâm trong Thâm 深的深 năm 2017. Cảm giác của mình anh hát bài này giống như hát về thời niên thiếu anh đã trải qua, nhiều cô đơn và nỗi buồn. Nhưng giông tố rồi cũng qua, cám ơn anh vì đã chọn nghệ thuật, Châu Thâm
Mối tình đầu là mối tình ngàn năm ko quên, dù sau này có yêu ai hay bên ai đi chăng nữa khi nghĩ đến mối tình đầu đều thở dài tiếc nuối. Đời người mà ko có hối hận tiếc nuối thì quá vô vị
Trời ơi cái giọng hát nghe buồn da diết . Tui u mê cái giọng hát này lắm rồi.
Chiếc ô năm ấy không đủ che cho 2 chúng ta.
Cũng giống như tình cảm không đủ để vượt qua mọi thứ.
Ngày ấy trời đổ giông, nhưng có lẽ cơn giông trong em lớn gấp nhiều.
Bao nhiêu cố gắng.
Bao nhiêu tình cảm.
Những kỉ niệm.
Ờ thì cũng giống giọt mưa thôi, rơi rồi thì hết.
Em vẫn mong một ngày nắng trở lại.
Mà
Chắc không thể.
Vì chúng ta đã xa nhau vào ngày mưa.
Hôm nay trong lòng cứ trống lỏng. Lúc còn bé cứ mơ về thế giới đông đục nhộn nhịp ở thành phố xa hoa đến khi lớn có dc tất cả nhưg ko còn cảm giác gì cả.
cứ ngỡ là bạn đời, hóa ra là bạn đường. Chúng ta chỉ cách nhau một con đường mang tên "tuổi trẻ"
Người đi cùng anh trên cả con đường là em nhưng đáng tiếc người chờ anh ở cuối con đường đấy lại kp em.
- Nếu lúc đó anh dũng cảm bước lên tàu điện cùng em, em sẽ ở bên anh suốt đời.
- Nếu lúc đó em ở lại bên anh, chúng ta bây giờ đã khác.
Câu này thấm thật :(
Buồn thật 😢
Cuộc sống không có nếu như
Nếu ko gặp gỡ thì chắc sẽ ko đau như hiện tại nhưng dù thời gian có quay trở lại em vẫn sẽ chọn gặp đc anh. Gặp anh ms làm thanh xuân của em ý nghĩa tuyệt vời đến vậy, sau này sẽ ko bao h tìm đc sự kiên cường, can đảm của ngày ấy nữa dù thế nào thì ta vẫn còn sống trong kí ức của nhau
Năm tháng đó, em và anh còn ở cạnh nhau, em cùng anh đi qua những tháng ngày sự nghiệp anh khó khăn nhất. Em còn nhớ tầm này năm ngoái, tụi mình còn đang nằm cạnh nhau cùng nghe bài này nhỉ, năm nay thì khác rồi, mỗi em nghe cùng những kí ức ở lại. Hết dịch này anh lấy vợ rồi, cũng đến lúc em nên quên anh thôi, quên năm tháng đó, con đường đó, quán ăn đó, em sẽ quên sạch mọi thứ về anh. Cảm ơn anh...
2 tiếng xem phim khóc hết nước mắt. Rốt cuộc chúng ta đều thua danh vọng tuổi trẻ...
Chúng ta sau này có mọi thứ nhưng lại chẳng có chúng ta
Bạn xem ở đâu vậy Trúc Nguyễn?
www.phimmoi.net/phim/chung-ta-cua-sau-nay-6905/ nè cậu ơi
Trúc Nguyễn mình cũng khóc, nhg mình nghĩ đã có thể quay lại nếu lần về thăm bố sau khi a ấy thành đạt mà tiểu hiểu vẫn từ chối. Vẫn thắc mắc tại sao đã thành con nguòi cô ấy mong rồi mà!
trang Lê lúc sau này khi gặp lại nhau Kiến Thanh có hỏi là nếu lúc trước em lấy anh thì bây giờ chúng ta có nhà rồi thì Tiểu Hiểu mới tl lại là nếu lúc trước em lấy anh thì bây giờ anh có 10 cô bồ rồi. Mình nghĩ là do ổng giàu lên những ko phải kiểu thay đổi mà bả mong muốn, bả sợ ổng sau này thay lòng đó cho nên bả vẫn từ chối vì biết ổng sẽ ko đủ dũng khí và với tính cách của 2 người khi bên nhau nhất định sẽ dày vò nhau! Với lại Kiến Thanh là con người sĩ diện nữa
" em là người Dưng tôi Thương nhất cuộc đời này"
Nghe câu này sao mà thấy đau
Mỗi lần nghe bài hát tôi lại nhớ tới đoạn thời gian tôi tạm gọi là giai đoạn cuối của tuổi thanh xuân. Bởi sau khoảng thời gian ấy tôi luôn cảm thấy mình đã đánh rơi tuổi thanh xuân của mình cùng mối tình dang dở ấy. Mối tình mà biết trước kết quả là ko thể đến đc với nhau, mối tình mà biết là có thể chỉ là khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng vẫn bất chấp lao vào đó. Để đến khi kết thúc, còn lưu lại chỉ là sự hoài niệm và tiếc nuối
Bài này giống như viết về cuộc đời của Châu Thâm.
Đẩy mở cửa sổ, xuyên qua hành lang,
Một ngõ hẻm đổ mưa.
Gió đong đưa đầu tóc,
Bên trong cửa, mái nhà trống rỗng.
( Mở cửa sổ, nhìn ra ngoài hành lang.
Một con hẻm đổ mưa.
Mái tóc bị gió thổi đong đưa,
Trong cửa, một căn phòng trọ trống rỗng. )
Mộng tưởng dưới gối của ta,
Phiền muộn trong cặp sách của ta.
Các nàng đợi ta nảy mầm,
Chờ đến đầy đất hoa rơi.
( Giấc mộng âm nhạc mà ta chỉ được gối lên trong lúc ngủ,
Sinh hoạt cầu học tựa như ác mộng của ta.
Bọn chúng đợi ta lớn lên,
Đợi hết một mùa lại một mùa hoa.)
Dù nhảy màu xanh của ta,
Giữa không trung, cô đơn như vậy
Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người,
Nhìn ta bị nhấn chìm.
( Dù nhảy màu xanh thẫm: ta.
Giữa không trung, chỉ có một mình.
Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người,
Ta nhìn chính ta bị nhấn chìm. )
Đứa bé trai non nớt kia,
Giữa năm tháng, cô đơn như vậy.
Bỗng nhiên nhảy xuống khỏi bàn đu dây cũ,
Lập lòe lập lòe mà đi xa
( Đứa bé trai non nớt kia,
Giữa năm tháng, cũng chỉ có một mình.
Bỗng nhiên bị buộc phải buông ra niềm vui ấu thơ,
Khập khiễng đi về hướng trưởng thành.)
Đẩy mở cửa sổ, xuyên qua hành lang,
Một khoang trái tim đổ mưa.
Gió đong đưa đầu tóc,
Bên ngoài cửa, mái nhà trống rỗng.
( Mở cửa sổ, nhìn ra ngoài hành lang.
Trái tim của nơi đây đang rơi lệ.
Mái tóc bị gió thổi đong đưa,
Ngoài cửa, một thành thị xa lạ. )
Một mùa đông chưa bao giờ bắt đầu,
Một mái hiên chưa từng sáng sủa,
Không ai dạy ta hiểu nỗi nhớ mong.
Một bông gạo bị đốt thành tàn tro.
( Mùa đông không có bắt đầu, nghĩa là sẽ không có điểm cuối.
Ukraine quanh năm đứng dưới ánh mặt trời, trong lòng vẫn lạnh căm căm, vẫn tối mịt.
Nhờ có bọn chúng, ta hiểu được thế nào là nỗi nhớ.
Lòng ta giống như cây gạo trong gió rét, đã cằn cỗi, lại còn bị chính cái "đỏ rực" của mình đốt rụi.)
Dù nhảy màu xanh của ta,
Giữa không trung, cô đơn như vậy.
Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người,
Nhìn ta bị nhấn chìm.
( Dù nhảy màu xanh thẫm: ta.
Giữa không trung, chỉ có một mình.
Trôi dạt về phía cuồn cuộn biển người,
Ta nhìn chính ta bị nhấn chìm. )
Đứa bé trai non nớt kia,
Giữa năm tháng, cô đơn như vậy.
Điếu thuốc kia trên khóe miệng hắn,
Lập lòe lập lòe mà đi xa.
( Đứa bé trai non nớt kia,
Giữa năm tháng, cũng chỉ có một mình.
Cho dù căm ghét mùi thuốc, nhưng nỗi buồn trong thế giới của người trưởng thành, chung quy vẫn quanh quẩn trong mùi thuốc lá.
Ánh sáng từ điếu thuốc bị ta đốt lên, xa dần, bị đêm tối nhấn chìm. )
Thời gian, ý trí không thể thay đổi tình yêu và nỗi nhớ của mỗi người. Mà nó nằm ở sự trưởng thành trong suy nghĩ, khi bạn đến một nấc khác thì suy nghĩ sẽ thay đổi. VD quan điểm về người yêu hoàn hảo của một anh công nhân và một người thành công sẽ khác nhau, khi người ta có nhiều tri thức và trải nghiệm hơn chợt nhận ra những thứ khi trước thật khờ khạo. Khi bạn sống , tiếp xúc trong môi trường toàn những người hoàn hảo hơn bạn sẽ thấy sự hoàn hào khi xưa thật bình thường. Kỷ niệm là duy nhất và không thay đổi được, thì mình cũng nói rằng kỳ niệm có thể tạo ra và trải nghiệm... thanh xuân rất đẹp nhưng nó chỉ đẹp nhất ở nhan sắc mỗi quãng thời gian trong đời đều có một ý nghĩa vẻ đẹp giêng...
Xem mấy phim của Châu Đông Vũ đều tốn rất nhiều nước mắt, cảm xúc thật, nước mắt thật, nụ cười thật
Cung tỏa trầm hương
đúng rồi, đi search xem mấy phim của bà cố này xem hầu hết đều ấn tượng
Lúc xem phim này là khi hai ta còn yêu nhau, cũng tự hiểu rõ chúng ta rồi cũng chỉ là người dưng ngược lối, chúng ta thua những đam mê của tuổi trẻ, tình yêu không đủ lớn để bước tiếp cùng nhau. Và lúc nghe lại nhạc này là đôi ta đã chia xa.
Hôm nay (12/10/21) là 2 năm sau khi tôi viết bình luận này, tôi đã chợt quên mất mình đã từng để lại dấu ấn nơi đây. Chỉ là nay xem đoạn cut ở Tiktok về "Us and them" lại muốn nghe bài này, tôi không còn tiếc nuối hay buồn bã về mối tình hai năm trước nữa, bây giờ nghĩ lại chỉ mỉm cười và nói rằng "À hoá ra tình đầu của tôi là thế".
Có lẽ tôi nhẹ nhõm nghĩ vậy bởi tôi biết bản thân đã yêu hết mình để không phải nói nếu như.
Đúng là mình đã thua những đam mê của tuổi trẻ. Nhưng không có cái gọi là tuổi trẻ ấy thì ta mãi cũng không thể trưởng thành, mà cái giá của sự trưởng thành là cả 1 sự nuối tiếc. Chúng ta có tất cả nhưng không có nhau.
打开窗穿过走廊,下起雨来的弄堂
dǎkāi chuāng chuānguò zǒuláng, xià qǐ yǔ lái de lòngtáng
风里飘散的头发,门里空荡荡的家
fēng lǐ piāosàn de tóufǎ, mén li kōngdàngdàng de jiā
我枕头下的梦想 ,我书包里的惆怅
wǒ zhěntou xià de mèngxiǎng, wǒ shūbāo lǐ de chóuchàng
她们等着我发芽,等到一地的落花
tāmen děngzhe wǒ fāyá, děngdào yī dì de luòhuā
我蓝色的降落伞,在天空里那么孤单
wǒ lán sè de jiàngluòsǎn, zài tiānkōng lǐ nàme gūdān
飘向翻涌的人海,望着我被掩埋
piāo xiàng fānyǒng de rén hǎi, wàngzhe wǒ bèi yǎnmái
那个青涩的男孩,在岁月里那么孤单
nàgè qīng sè de nánhái, zài suìyuè lǐ nàme gūdān
蓦然跳下老秋千,忽明忽暗地走远
mòrán tiào xià lǎo qiūqiān, hū míng hū àn dì zǒu yuǎn
打开窗穿过走廊,下起雨来的心房
dǎkāi chuāng chuānguò zǒuláng, xià qǐ yǔ lái de xīnfáng
风里飘散的头发,门外空荡荡的家
fēng lǐ piāosàn de tóufǎ, mén wài kōngdàngdàng de jiā
从不开始的冬天,从未晴朗的屋簷
cóng bù kāishǐ de dōngtiān, cóng wèi qínglǎng de wūyán
没人教会我想念,烧成灰烬的木棉
méi rén jiàohuì wǒ xiǎngniàn, shāo chéng huījìn de mùmián
我蓝色的降落伞,在天空里那么孤单
wǒ lán sè de jiàngluòsǎn, zài tiānkōng lǐ nàme gūdān
飘向翻涌的人海,望着我被掩埋
piāo xiàng fānyǒng de rén hǎi, wàngzhe wǒ bèi yǎnmái
那个青涩的男孩,在岁月里那么孤单
nàgè qīng sè de nánhái, zài suìyuè lǐ nàme gūdān
他嘴角的那根烟,忽明忽暗地走远
tā zuǐjiǎo de nà gēn yān, hū míng hū àn dì zǒu yuǎn
Ly Nhi cảm ơn bạn nhiều
888yêu
多谢。
谢谢你
Cầm ơn b
Đã có thể bên nhau ngày mưa gió lại chẳng thể cạnh nhau lúc bình yên...sau này chúng ta thứ thì cũng có...chỉ là không có nhau. Em vẫn yêu anh!
Giọng Châu Thâm hay quá. Trầm hơn giọng nữ, cao hơn giọng nam, lửng ở giữa nghe tuyệt thật
Bạn nói đúng ý mình quá. NHưng thật ra giọng Châu Thâm nếu so với giọng nữ vẫn là rất cao ấy
Một cái quay lưng, tâm hồn xa cách vạn dặm.
Cả một đời dài như thế, chỉ để gặp được một người vấn vương một đời.
_Có một người đã đi thật sâu vào hồi ức xưa _
Có một điều không thể nhớ cũng chẳng thể nào quên_
_Chúng ta không chỉ nợ nhau ỡ một tuổi trẻ đầy rạo rực đẹp đẽ ấy mà thứ ta nợ nhau là cả 1 đời người _
_Hồi ức là chiếc cầu thời gian rãi đầy hoa oải hương đẫm lệ_
*____Thản Lệ______*
4,5 năm dành cả thanh xuân xây dựng tình yêu. Giờ ra đi như 1 cơn gió. Chẳng 1 lời cảm ơn. Ở tuổi 28 chẳng còn muốn bắt đầu vs ai nữa. Biết vậy mình đã ra đi sớm hơn chút. Có lẽ sẽ có chàng trai nào đó trân trọng mình!
Có ai thích đoạn nhạc đầu giống mình k? Cảm giác nhói lòng và day dứt, tiếc nuối điều gì đó. Mình cũng đã tiếc nuối rất nhiều, bỏ lỡ nhiều thứ vì không dám cho mình một cơ hội. Nếu ai đó đọc được dòng này, mình hi vọng bạn hãy yêu bản thân, sống hết mình cho tuổi trẻ.
Tình yêu 7 năm, 9 năm hay 10 năm đó chỉ đều là con số. Cuối cùng vẫn cứ kết thúc bằng câu " chia tay". Phải chăng lòng chúng ta bây giờ đã xa nhau như hai thành phố !
Lại 1 ngày nữa trôi qua, như mọi khi, tôi vẫn đặt ánh mắt nơi cậu, lặng lẽ đắm chìm vào khuôn mặt ấy, còn tâm can thì khao khát muốn được ôm cậu, nhưng rồi tôi bỗng tỉnh lại, bởi vì hôm nay cậu lại có hẹn với người cậu yêu mất rồi...
Tiểu Hiểu luôn nói đùa mình thật ổn, nhưng đến cuối cùng tôi cũng không biết lời ấy có phải thật không, đến cuối cùng vẫn mang cái gì đó day dứt, chúng ta cái gì cũng có chỉ không có nhau.
@monmon tv em lại hiểu nhầm rằng, đến cuối cùng anh chàng đó cũng không hiểu được Tiểu Hiểu. Có phần trách móc đến cuối cùng cũng không hiểu rõ cô ấy muốn gì và thích gì
Sau cùng, thứ giết chết chúng ta chính là kỷ niệm.
Em tốt, anh tốt, nhưng “chúng ta” không đủ tốt cùng nhau
Không hiểu sao mỗi lần nghe bài hát này, xem mv này lại có cảm giác buồn , buồn 1 cách da diết , 1 nỗi buồn khó tả khó viết thành lời...
mình thấy lá thư của người cha tới cô gái rất cảm động.
Dien Nguyen cả phim mình chưa khóc, nhưng đến đoạn bức thư của người cha thì nước mắt cứ rơi thôi.
@@LinhKhanh-js2sw Uh, Giống mình, lúc đọc lá thư trời ơi sao mà nó buồn ghê gớm. Cái cảnh người cha chống gậy ra bên tàu đón con mà cứ tưởng là cô gái đó thấy tôị quá
Cho hỏi nội dung lá thư với ạ
Gặp những ng có cùng cảm xúc vs mình đây rồi, xem phim mình đang rất bt đến khi nghe lá thư của ng cha Kiến Thanh, dù mắt bị loà nhưng ông vẫn cố viết 1 bức thư trên lập trg của ng cha thương Tiểu hiểu
Công nhận, mình thấy điểm sáng là bức thư của người cha. Bao năm rồi vẫn nhớ tới khúc đó
anh à đã hơn 1 năm rồi. Tại sao chúng ta lại trở nên như vậy. Em biết, khoảng cách giữa em và anh là rất lớn. Em có bước đến bao nhiêu bước thì anh lùi đi nhiều hơn. Chúng ta như nam châm cùng cực. Chỉ còn có thể nói : chàng trai chúc anh một đời bình an, vui vẻ. Rồi anh sẽ gặp một người trân trọng anh.
Chúng ta của sau này, cái gì cũng đều có những lại không còn "chúng ta". Tình yêu dù có sâu đậm đến mấy cũng không tàn nhẫn bằng hiện thực...
Dành cả thanh xuân tìm kiếm tình yêu tự nhiên, vô tư và chân thành mặc kết quả có thế nào nhưng tìm mãi không ra, chỉ có những tính toan và phũ phàng.
Châu Thâm hát :(( xong cả phim. Giờ thì cảm xúc cứ trôi theo lời hát vậy á
Đúng người sai thời điểm là tiếc nuối
Sai người sai thời điểm là đau thương
Có những nỗi đau vẫn âm ỉ đâu đó , có những nỗi buồn cất giấu 1 góc trong tim chẳng thể quên , đó là khi gặp người quá tốt ta sẽ khó rũ bỏ để quên 😔
Chúng ta của quá khứ không thật sự đẹp nhưng có đủ nhiều kỷ niệm để hiện tại còn lưu luyến. Chúng ta của tương lai sẽ là hai người xa lạ dành cho nhau 1 cái mỉm cười nếu gặp lại.
Trên thế gian này không có gì là trường tồn mãi mãi mà ngược lại hối tiếc mới làm con người ta khắc cốt ghi tâm.
Vẫn dừng lại ở năm đó, đợi cậu ấy, nếu đi rồi cậu ấy quay lại không tìm thấy tôi thì phải làm sao, nếu cậu ấy không quay lại có phải tôi vẫn sẽ mãi đứng đợi ở đây. Thật ra không phải là lụy tình, chỉ là mong người đó hạnh phúc, còn bản thân lại không thể buông bỏ được quá khứ mà thôi.
Khi còn trẻ ta thường dễ từ bỏ vì nghĩ đó chỉ là một mối tình nhưng sao này mới biết đó thực sự là cả cuộc đời :((
Tran Bui Rất thích câu này của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
ct hơn 3 năm. ngỡ là quên được rồi. mà khi gặp lại, tình còn vẹn nguyên. chẳng biết bao giờ mới quên được người.
Lúc em nghĩ mình muốn lấy 1 người nhiều tiền thì anh ở bên cạnh quân tâm em. Lúc e thật lòng muốn ở bên anh thì a lại đang cố trở thành người mà e muốn lấy lúc đầu.
Cảm ơn a đã buông tay em, để em biết cảm giác tổn thương là thế nào, câu chuyện tình yêu ngỡ là đẹp như mơ, nhưng khi giấc mơ kết thúc, chúng ta đã mất nhau thật rồi
Tôi chưa từng nghĩ, cuộc đời mình lại có ngày giống bộ phim này đến vậy.
Giây phút tôi được ôm trong những giọt nước mắt người đối điện, tôi biết là tôi thua rồi.
Đáng tiếc, tôi không phải là cô gái tốt nhất.
Đáng tiếc, tình yêu của anh dành cho tôi không đủ nhiều.
Đáng tiếc, không phải anh.
Tạm biệt.
Tình cản hồi đó suy cho cùng cũng chỉ là một đoạn hồi ức tạm bợ. Nhưng mãi về sau này,em luôn nhớ về nó,tuy đã từng tồn tại,từng tha thiết với nhau đến vậy nhưng giờ nhìn lại..nó như từng miếng kính vụn.. day dứt đến cực cùng..
Phần dạo nhạc ở giữa nghe hay quá. Chảy nước mắt TT
Cuối cùng chẳng thể biết cô gái đó sống như thế nào! Chỉ biết rằng cuộc sống của cô ấy không còn màu sắc như trước nữa!
23/12/2022 ngày mà em công khai nym, cũng là ngày mà anh vừa buồn vừa vui. Buồn vì người sẽ đi cùng em không phải là anh, mà vui cũng vì anh sẽ không đi bên em suốt cuộc đời này. Anh đã để lại cho em những chuỗi ngày mệt mỏi, đau khổ cũng như sự cô đơn mặc cho em có cho anh cơ hội anh cũng chẳng quay đầu. Thứ mà em nhận được sau cuộc tình này chỉ là 1 thằng đàn ông tệ bạc, ruồng rẫy bỏ mặc lại em. Trước đây anh thật ngu ngốc cứ mải lo nghĩ quá mức về tương lai rồi bỏ quên hiện tại. Anh chẳng xin lỗi em 1 lời, vì đơn giản lời xin lỗi với em chẳng còn ý nghĩa. Ngày hôm nay, có lẽ anh sẽ để lại tình cảm của anh đối với em dừng lại tại bài hát này. Cảm ơn em vì tất cả.
2017 là năm mình thì tốt nghiệp và mình đã nghe bài này giờ 2023 vẫn như lúc ban đầu
Hóa ra đã từng nghe mấy lần mà k biết, tết mở lên nghe thấy nó hay dã man mới biết tên bài hát. Ôi nhạc trung sao cứ man mác hoài niệm điều gì đó, lòng cứ nao nao...
Bạn có biết ca sĩ hát bài này là nam ko?
@@thutrangnguyen4174 bây giờ thì t đã biết. bên TQ có những giọng hát nghe trong như nước, lên cao ko bị chói tí nào nhỉ, giống mấy chụy Nam Mỹ hoặc Nam Phi giọng khỏe, còn mấy bác Latin thì giọng sẹc xy ấy. thế giới âm nhạc thật tuyệt nhỉ
Lựa chọn nào cũng có cái giá của nó, Kiến Thanh chọn sự nghiệp và chấp nhận đánh đổi tình yêu nhưng vẫn muốn có tình yêu của Tiểu Hiểu, tham vọng có cả 2 cùng lúc ở 1 số thời điểm không thể. Nếu ngày ấy cả 2 lựa chọn ở bên bên nhau thì chưa chắc đã đến được với nhau, yêu nhau thì dễ, sống với nhau mới khó nên những ai đang sống được với mình thì cứ trân trọng thôi. Suy cho cùng cuộc đời là 1 chuỗi lựa chọn, nếu mà cứ day dứt vì lựa chọn trước đây thì cả đời sống an yên không nổi.
Có đôi khi tôi chợt nhớ đến những năm tháng đó, ko phải là tôi liến tiếc, nhớ anh, có chăng tôi liến tiếc và nhớ nhung cô gái năm đó đã dành 1 thứ tình cảm trong sáng nhất, mãnh liệt nhất, suy nghĩ đẹp nhất về mối tình đầu năm đó. Tôi luôn muốn 1 lần nữa nhìn thấy cô gái đó, tình cảm đó. Nhưng về sau cho đến tận bây giờ tôi vẫn ko thể nhìn thấy được nữa
Gửi tới anh, chàng trai của gió thu năm ấy. Em thực sự rất nhớ anh, tại sao em lại khóc, lại buồn khi chính mình là người nói câu dừng lại. Em muốn chúng ta trở lại như trước kia, có được không anh? Em vẫn giữ lời hứa năm nào, cảm xúc em dành cho anh vẫn vẹn nguyên như giây phút ban đầu. Anh ơi, trời Hải Phòng đêm tháng 7 có cơn mưa rồi, anh không còn yêu em nữa!
Gặp nhau là duyên những có lẽ duyên ta chỉ đến vậy, không trách người cũng không trách mình. Chỉ trách thanh xuân quá ngắn mà tình cảm dành cho người lại quá thuần khiết quá trân thành để rồi sau này phảng phất bóng dáng người. Những năm tháng ấy !
Bài hát thật sự rất thấm! Tôi chẳng có một người dưng yêu mình ở thời thanh xuân đẹp đẽ này, nhưng bài hát lại làm tôi rung động và luyến tiếc. Tình yêu phải chăng đều là thế, trao tất cả tình yêu của mình cho người ấy, ở khoảng thời gian ấy, chúng ta trao nhau những lời hứa, những câu nói ngọt ngào đến đau đớn, nhưng rồi ta lại lạc mất nhau giữa dòng đời tất cả chỉ vì hiện thực tàn khốc, bởi vì cái tương lai vô định trước mắt, đây liệu có phải chính là tình yêu?
Chung quy là giờ mình vẫn chưa có ngiu haha
Gửi bản thân mình năm 2021. Mong ai đó đọc được cmt này của mình và mình muốn nói với a, mình rất thương.
"Chúng tôi chia tay thật rồi" chiếc ô mà chúng ta đã từng đi cùng nhau suốt 4 năm giờ em đã chê nhỏ bé, không đủ che cho 2 đứa hiện tại. Thôi thì chúc em hạnh phúc, tìm đc 1 bờ vai vững vàng cho quãng đường phía trước ko có tôi!
:(
Khi đó chúng ta đều trẻ và bồng bột, nhưng đừng là những điều tiếc nuối em ạ. Có lẽ và chỉ có lẽ ko còn chúng ta nên bây giờ chúng ta mới ko còn là những đứa trẻ biết yêu nữa. Hãy thầm cảm ơn cuộc đời vì đã từng có chúng ta khi đó
Bởi thế người ta mới nói hãy yêu khi bạn đã có tất cả trong tay, vì lòng người có thể chỉ vì một phút yếu mềm, đứng trước tham vọng mà sẵn sàng quay lưng nếu bạn không đủ quan trọng. Tham vọng con người lớn lắm, không chỉ làm mờ mắt còn nuốt chửng cả họ. Nhưng dù sao phim này thì không phải do main tham lam mà do ảnh hưởng từ cuộc sống, một người không tiền tài sẽ không có chỗ đứng trong xã hội và anh cũng không muốn người con gái của mình phải chịu đau khổ.
Kiểu giai điệu này làm mình nhớ đến Love you and love me
Chúng ta sau này cái gì cũng có , chỉ là chúng ta không có nhau . Chúng ta sau này rồi cũng sẽ hạnh phúc nhưng lại không phải là hạnh phúc cùng nhau . Chúng ta đã từng cười nói vui vẻ cùng ôm nhau những hôm lạnh lẽo nhưng chúng ta sau này không còn được vui vẻ và ôm nhau nửa . Tình yêu đẹp nhất là lúc còn dang dở , hãy thật phúc NHV 😀
Một bộ phim thật sự cảm động. Tuổi trẻ yêu thật nhiều theo cảm xúc nhưng chính nó đã lấy đi tình yêu đó. Sau tất cả những năm tháng của sau này những kí ức đó vẫn mãi theo ta dù ta có muôn vàn đổi thay và điều quan trọng là Tôi đã bị điếc rồi bởi không phân biệt được giọng nam Châu Thâm. Cảm ơn
Coi lại cái này nhớ tới lời bài hát " Có tình yêu vượt qua mùa đông , gụt chết sao đêm mùa xuân"
Xin lỗi
Chúng tôi đã xem bộ phim này sau khi cả hai chia tay nhau, cả hai đều set ảnh fb màu đen trắng, cũng thầm hiểu rằng, quãng thời gian thanh xuân đẹp đẽ ấy, đã từng vì nhau mà cố gắng như thế nào. Tôi vẫn cầu mong anh luôn hạnh phúc dù cho sự lựa chọn cuối cùng của anh không phải là tôi. Hạnh phúc nhé, người em từng thương.
Anh này, chúng ta của sau này có tất cả nhưng lại chẳng còn chúng ta
Phải nói lời tạm biệt anh rồi. Nơi đó anh An, nơi em rồi cũng Ổn…
Chúng mình đã từng làm người khác tổn thương, từng bị tổn thương, nhưng đấy là vì chúng mình chưa hiểu "Thế nào là tình yêu". Lúc ấy, chỉ có sự ích kỉ của bản thân, chúng mình nghĩ chúng mình yêu người kia, nhưng chúng mình chẳng biết gì về tình yêu cả. Chúng mình đã từng hận, từng cáu gắt, khó chịu với nhau, nhưng sau này đến bây giờ, chúng mình hiểu rằng "Chia tay là điều tốt nhất", và luôn mong người kia hạnh phúc, dù không còn bao giờ quay lại được với nhau.
Mỗi một lần xem là nước mắt tự động rơi, có cái gì đó xa xăm, man mác ùa về. Ngay cả bản thân cũng ko rõ là gì, nhưng buồn, buồn lắm...
00:50 20/4/2020
5 năm rồi, đã k thể mừng sinh nhật cùng a. Những năm tháng từng bên nhau, e chưa 1 lần mừng sn a đúng nghĩa cả. Tháng năm tuổi trẻ ấy, chúng ta đã từng hp, nhiều ước mơ biết mấy, vậy mà vẫn k thể đi đến cuối đường. Lỗi tại e thôi, chẳng trách ai cả, chỉ là tháng năm đẹp nhất, e lại bỏ lỡ người đã từng yêu em nhất..
Thanh xuân nếu đẹp thì sẽ là một cuộc đời của chúng ta, mà nếu bỏ lỡ nhau thì sẽ mãi là thanh xuân....
Chất giọng đánh thẳng vào trái tim ng nghe ❤️
Dù nge lại bao nhiêu lần vẫn như lần đầu.. cảm thấy nuối tiếc mối tình đẹp nhưng lại có kết đẹp.. chúng ta của sau này cái j cũng có chỉ là không thể nào có nhau
Tôi chờ đợi 7 năm trời sau khi chia tay mối tình đầu để rồi gặp em. Tôi chả biết sao mình lại thích em và rồi tự dưng thương em nhiều đến thế. Nhưng mà cuộc đời này xảy ra không như tôi mong muốn, tôi thương em còn em thì lại không. Thật buồn, nhưng biết sao được, tôi cứ ngỡ dù em có thương tôi hay là không thì tôi vẫn cố bên em, nhưng mà không được. Em khó chịu vì điều đó, còn tôi thì tổn thương.
Nghe bài này hoài niệm thật. Cảm giác nghe 1 mình , trời mưa, cô đơn nhớ lại một mối tình rất đẹp nhưng cuối cùng lại để bỏ lỡ qua nhau . Thật buồn ❤❤
Cho dù đợi thêm bao lâu thì cũng có gì thay đổi? Quá khứ vhỉ là con đường chẳng có lối về. Dù là tình yêu nồng nhiệt nhất, kiên trinh nhất cũng không theo kịp thời gian. Chúng ta 17 tuổi đã dừng lại 9 năm trước, hiện tại đã chứng minh... Hai đường thẳng cắt nhau chỉ gặp ở 1 điểm duy nhất mà thôi!
Thanh xuân của mỗi người chúng ta, ai cũng đều bỏ lỡ một ai đó, bởi vì vào những năm tháng ngốc ngếch trẻ dại ấy, chúng ta vẫn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Nhưng tôi rất muốn hỏi một câu, tại sao lại là người ấy, tại sao lại phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ là bỏ lỡ kia cơ chứ
những lúc mệt mỏi cuộc sống, nghe bài này càng muốn đi tự sát hơn :)) cảm thấy con đường từ dưới chân đến hết nơi xa toàn thuỷ tinh nhọn, chẳng qua càng xa nhìn thấy mịn mịn ko phát hiện ra :)) nhưng biết thừa.. đi đến đó cũng thế... mãi mãi là khổ ải...
Dù phát hiện ra thủy tinh nhọn vẫn cứ không kìm đc tình cảm mà nghĩ rằng cứ đi đi, đau quá sẽ tự dừng lại....
Có hợp chắc chắn sẽ có tan, cảm ơn ai đó đã làm em tin vào định mệnh. Sau này dù trời có sập xuống em cũng đã không thể gặp được một người như vậy nữa.
Thời gian dài mênh mông, tiếc là năm tháng bên người ít ỏi... Tất cả đọng lại một bóng hình chấp nối tan biến.
Một chàng trai mà giọng hát có thể da diết hơn cả nữ :">
Đó là tình đầu, dù đi đến đâu, không gặp bao lâu, nhưng vẫn không quên, càng ngày chỉ càng thấy xót xa trong lòng. Tình đơn phương, không có được, cũng không mất đi. Giữa cuộc sống dồn dập vẫn có một ng không liên quan để nhớ.
hồi xưa đang yêu xem phim này còn tưởng tượng tương lai sẽ chia tay rồi khóc lóc cơ. Thế mà 1 thời gian sau đó t chán nó, rồi mới thấy bỏ đi là 1 lựa chọn đúng đắn (y) Tự nhiên cảm thấy may mắn vì thằng đó k tốt, làm t đỡ phải luyến tiếc
Nếu quay lại năm đó, em sẽ không buông tay anh.
Em tìm mãi rồi, mà vẫn không ai như anh. Giờ em nhớ nhung anh nhưng anh lại bên ai khác. Xin lỗi anh thật nhiều.
Giống tâm trạng của mình quá:) mong rằng bạn cũng sẽ tìm được hạnh phúc của mình nhé☺
:(((
Người yêu năm ấy đã lấy vợ
Mình đau lắm
Phim quá hay luôn =(((((((( xem phim nghĩ mình không khóc mà đến đoạn cuối khóc không tưởng =((( mình xem tối nên cố nén khóc để sáng hôm sau mắt k sưng mà nghe thấy câu i missed you phát vỡ oà luôn huhu