Nhạc Thầy Bắc Sơn v Thầy Vũ Đức Sao Biển sáng tác chỉ có mỗi Danh Ca Hương Lan mới ... thể hiện được hồn nhạc v làn hơi chất gịong mới chuyển cảm xúc vào tận sâu xa con tim người thính giả . Thật trân trọng sự tài hoa của hai Bậc Thầy đã quá cố : N.S BẮC SƠN & N.S VŨ ĐỨC SAO BIỂN ! Cảm ơn GỊONG CA sẽ đi vào HUYỀN THOẠI HƯƠNG LAN !
Tôi ở Bắc nhưng rất thích nghe dân ca nam bộ, đặc biệt là đờn ca tài tử, có người nói tôi là già rồi, nhưng tôi thích từ bé khi mới khoảng 10 tuổi, khi đó chỉ nghe trên đài phát thanh năm nay đã 37 rồi
Mình người Bắc nhưng rất thích nghe những bài hát dân ca của miền Nam, nghe rất đi vào lòng người . Qua những bài hát mình cũng biết thêm về mảnh đất phương Nam xa xôi. Mong rằng có ngày được vào trong đó để được trải nghiệm và cảm nhận.
Cảm ơn bạn! tui là người gốc bắc sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Gần năm mươi tuổi chưa một lần ra bắc. Những câu hò,điệu lý Nam bộ rất đi vào lòng người.Dù ở đâu trên quả địa cầu này cũng không thể quên...
Lần nào cũng vậy .Mình đã khóc nức nở khi Nge bài này. Mình nhớ quê nhớ thuở nhỏ. Cái thời rất nghèo của miền Tây còn ghe xuồng. Buông gánh bán bưng, làm thuê làm mướn. Dũ lát mướn.
23/10/2021 con mất ngoại rồi, ngoại ơi con nhớ ngoại lắm. Khi bé ở cùng ngoại, trưa nào ngoại cũng mở bài này nghe. Thương ngoại quá, covid lấy ngoại đi rồi ngoại ơi
Chỉ còn 2 năm nữa là tròn nửa thế kỷ tôi nghe chị Hương Lan hát .Nay đang ở cách quê hương nửa vòng trái đất mở nghe bài của chị vẫn thấy thổn thức nhớ quê nhà .
Giọng cô như dòng sông Tiền, sông Hậu chở nặng phù sa mát ngọt, len lỏi vào những cánh đồng như thấm sâu vào tâm hồn người Việt, để rồi ra biển khơi mát lành và bay bổng
Chị Hương Lan mà cất giọng lên thì chỉ có chết! Không ai bì nổi nhất là những bài ca nam bộ nghe mà lòng không kiềm được xúc động trào dâng . Một danh ca của Việt Nam vượt thời gian!
Không ai có thể hát hay hơn Hương Lan bài này. Giờ làm sân khấu, ca sĩ trẻ đẹp dàn dựng hoành tráng cũng ko bằng. Mùi mẫn ngọt ngào nhất, ko cần lên gân hay gồng lên, rất nhẹ nhàng. Yêu giọng chị quá
@@codefastlab Tôi cho rằng bạn đã viết reply sai chỗ vào Comments của tôi. Tôi không tranh luận với ai, cũng chưa từng tranh luận với bạn. Nên không rõ bạn nói nguỵ biện là về chuyện gì
“Đàn thiên thu…đứt dây tơ rồi “ Câu hát nghe thật xót xa, đặc biệt là cách biểu đạt chữ “đứt” nghe mà tan nát cõi lòng…❤ Các câu hát có độ to nhỏ, đàn hồi rất cân bằng, nghe thật buồn nhưng không hề sến. Sao giọng hát cô ấy có thể tuyệt vời, tinh tế đến như thế?
Về phương Nam lắng nghe cung đàn. Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng. Rồi theo sóng Cửu Long nhớ nhung dâng tràn. Chợt thương con sáo bay xa bầy. Sương khói buồn để lại lòng ai? Con sáo sang sông, sáo đã sổ lồng. Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người. Bay về Trà Vinh, con sáo bay... qua đời... tôi...Câu hát ngân nga, tiếng tơ giao hòa Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi! Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi Thương những đời như lục bình trôi!
K phải người miền Tây. Nhưng sao thấy thân thương quá❤ cảm giác thương như thể nơi sinh ra vậy. Nó yên bình. Êm đềm. Con người chân chất và thật thà. ❤
Về phương Nam lắng nghe cung đàn, Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng, Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn, Chợt thương con sáo bay xa bầy, Sương khói buồn để lại lòng ai. Con sáo sang sông, Sáo đã sổ lồng, Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người, Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi. Câu hát ngân nga, Tiếng tơ giao hòa, Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự, Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi! Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi, Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi. Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời, Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi, Thương những đời như lục bình trôi.
Bài hát ca từ đi vào lòng người..Cảm ơn người Nhạc Sĩ tài hoa Vũ Đức Sao Biển..Vĩnh biệt Ông.. Hương Lan vẫn ngọt ngào ,điêu luyện,nghe mà thương quê da diết...Cảm ơn Cô...
Chùa Tây Phương (Sơn Tây) ( Thạch Thất, Hà Nội)có những pho tượng La Hán rất đẹp, rất sinh động tạc vào thế kỷ 18. Nhà nghệ sĩ xưa đã vô tình hay hữu ý mượn đề tài chuyện Phật mà miêu tả xã hội quằn quại đau khổ trong nhiều biến động, và bế tắc không tìm được lối ra. Là kiệt tác nghệ thuật . Mô tả đúng chiều sâu nhân thế .Bản tuyên ngôn về dân chủ . Bài thơ được nhà nghệ sĩ viết trong chuyến thăm về xứ Đoài. Về Nhà Trịnh . Lúc khó khăn trong lịch sử . Nhà Trịnh có tiếng nói rất lớn đại diện cho tiếng nói và mong muốn của nhân dân . Các vị La Hán chùa Tây Phương Tôi đến thăm về lòng vấn vương. Há chẳng phải đây là xứ Phật, Mà sao ai nấy mặt đau thương? Đây vị xương trần chân với tay Có chi thiêu đốt tấm thân gầy Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt Tự bấy ngồi y cho đến nay. Có vị mắt giương, mày nhíu xệch Trán như nổi sóng biển luân hồi Môi cong chua chát, tâm hồn héo Gân ( dân) vặn bàn tay mạch máu sôi. Có vị chân tay co xếp lại Tròn xoe từa thể chiếc thai non Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn.... Các vị ngồi đây trong lặng yên Mà nghe giông bão nổ trăm miền Như từ vực thẳm đời ( dân tộc ) nhân loại Bóng tối đùn ra trận gió đen. Mỗi người một vẻ, mặt con người Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi. Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau Quay theo tám hướng hỏi trời sâu Một câu hỏi lớn. Không lời đáp Cho đến bây giờ mặt vẫn chau. Có thực trên đường tu đến Phật Trần gian tìm cởi áo trầm luân Bấy nhiêu quằn quại run lần chót Các vị đau theo lòng chúng nhân? Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu? Sống lại cho tôi hỏi một câu: Bác tạc bấy nhiêu hình khổ hạnh Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau? Hay bấy nhiêu hồn ( người )trong gió bão Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời Là cha ông đó bằng xương máu Đã khổ, không yên cả đứng ngồi. Cha ông năm tháng đè lưng nặng Những bạn đương thời của Nguyễn Du Nung nấu tâm can (gò võ chán ) vò võ trán Đau đời có cứu được đời đâu. Đứt ruột cha ông trong cái thuở ( trách quở) Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn Héo tựa mầm non thiếu ánh dương. Hoàng hôn thế kỷ phủ ( khổ )bao la Sờ soạng, cha ông tìm lối ra Có phải thế mà trên mặt tượng Nửa như khói ám, nửa sương tà. Các vị La Hán chùa Tây Phương! Hôm nay ( đất nước) xã hội đã lên đường Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương. Cha ông yêu mến thời xưa cũ Trần trụi đau thương bỗng hoá gần! Những bước mất ( nước mắt) đi trong thớ gỗ. Về đây, tươi vạn dặm đường xuân. Bản gốc... 27-12-1960
Lúc nhỏ mình chỉ biết nghe mấy bài nhạc đỏ và mình nghĩ đó là đỉnh cao của nhạc.sau có 1 lần tình cờ nghe đc bài"Đêm gành Hào nghe điệu Hoài lang" thì mình mới biết đâu mới là thứ mình cần tìm. Nghe nó thấm từng chữ.tự nhiên nghĩ lại sao lúc nhỏ mình ngu ngơ quá, nhạc gì mà toàn ăn uống, chết chóc thế mà lại cũng thik,ngố thật
Ca sy Huong Lan hat nhac que huong thi qua tuyet voi. Nhin Chi hat that nhe nhang, mem mai, va du duong. Tung not nhac va loi ca nhu rot vao tim. That tuyet voi
Tôi không khóc mà sao mắt cứ cay xè.... Khi nghe những bản nhạc viết về vùng đất phương nam. Ôi! Nhớ miền tây Quá.. Cảm ơn các nhạc sĩ đã viết nên những ca từ những nốt nhạc đầy trữ tình lắng đọng da diết.... Rất đâm chất miền tây...
3 роки тому+2
Mình cũng giống bạn. Giờ thấy cuộc sống khó khổ.. dịch bệnh nữa.. nước mắt cứ rơi
Tạm biệt ns Vũ Đức Sao Biển. Mới nghe tin giờ quay lại nghe nhạc của chú sao buồn thế😰. Cảm ơn chú đã dân cho đời những tác phẩm cảm xúc .bình dị,mộc mạc chân quê
Quá tuyệt vời. Cảm ơn cô hương lan. Cảm ơn nhạc sĩ Vũ Đức sao Biển, tuy bác là người con Quảng Nam nhưng sáng tác những ca khúc mang âm hưởng nam bộ rất hay.
Chị Huong Lan ca bài này hay quá ❤❤❤❤. " Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự, Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi! Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi, Theo sóng vàng cát lở sông bồi. Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời " Nghe đến đâu nhói tim đến đó....hay quá ❤❤❤
Tục ngữ ta có câu: "Mật ngọt chết ruồi" nhưng "thuốc đắng đả tật". Lời khen nghe có vẻ ngọt ngào nhưng chỉ làm cho ta thêm cao ngạo tự đắc. Trái lại, lời phê bình chỉ trích xem ra thật là cay đắng nhưng có thể giúp ta sửa chữa được những thói xấu tật hư. Vì thế mà người ta có lý khi nói rằng: "khen là thù, chê là bạn". Chúng ta phải cam đảm đón nhận những lời chỉ trích, vì trong số những lời chỉ trích đó hẳn phải có điều đúng với sự thật, khi đó ta phải cố gắng sửa sai và thành thật cảm ơn người đã chỉ trích mình hơn là oán giận, tự ái. Đành rằng lòng tự ái được đặt đúng chỗ là một đức tính cho sự tiến bộ. Nhưng tự ái quá đáng, nhất là trong trường hợp bị người phê bình thì chẳng những không có lợi gì cho ta mà còn biến bạn thành thù. Mặt khác, khi thấy bạn lầm lỗi ta cũng nên thẳng thắn tìm cách nhắc nhở nhưng phải khéo léo sao cho đừng mất thể diện của bạn. Chúng ta cũng phải nhớ rằng: "Lầm lỗi mà ta thấy nơi tha nhân là phản ảnh những lầm lỗi của chính mình". Vì đã làm người thì ai cũng có cái xấu cái tốt như nhau. Câu tục ngữ: "Suy bụng ta ra bụng người" tuy có vẻ nôm na mộc mạc nhưng không phải là không chí lý. Vậy thì người ta chỉ hơn kém nhau ở chỗ có tự biết lỗi hoặc biết lắng nghe người khác phê bình hay không mà thôi. Nên hoan hỷ chấp nhận lời phê phán chỉ trích đúng của người khác dù với thiện tâm hay ác ý. Nhưng khi góp ý với người khác thì cần phải khéo léo, chân tình với một tấm lòng bao dung thông cảm.
Moi khi nghe những bài hát ve phương nam ,Long tôi cứ man mat nho ve thoi tuổi thơ đa song va lớn lên mien song nước ,bao nhiêu kỷ niệm bao nhieu ky ức cứ như ua ve trong tâm tôi ,oi tuổi thơ bao giờ mới cho loi day ?mai mai mang theo tôi khi nào ve với đat lanh ,thế là một kiếp người ,!
Về phương Nam lắng nghe cung đàn. Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng. Rồi theo sóng Cửu Long nhớ nhung dâng tràn. Chợt thương con sáo bay xa bầy. Sương khói buồn để lại lòng ai? Con sáo sang sông, sáo đã sổ lồng. Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người. Bay về Trà Vinh, con sáo bay... qua đời... tôi... (Vọng cổ:) Con sáo trong lòng nhớ bầy than thở. Tiếng sáo bi thương nức nở giữa đêm... trường. Sầu đối gương loan em cũng đoạn trường. Sáo xa bầy cung thương không hòa điệu. Em xa người đàn lạc phím chùng dây. Tâm sự này biết tỏ với ai đây? Men rượu nồng cay chẳng làm vơi thương nhớ. Con sáo buồn nên sáo khóc nỉ non. Còn trời cũng buồn sao mà trời mưa không dứt. Hương phấn nhạt mùi khói sương mờ nhân ảnh. Em chỉ thèm nghe một tiếng tơ lòng. Thèm một điệu buồn phương Nam ru giấc say nồng. Trời mưa trút sợi tơ lòng. Mơ ai xa ngoài vạn dặm. Hờn ai nước mắt đong sầu. Biết tìm ai người tri ngộ? Ru hồn trong suối thơ. Mơ màng theo tiếng tơ. Câu hát phương Nam đong đầy nước mắt mộc mạc quê mùa mà đốt cháy lòng em. (Nhạc:) Câu hát ngân nga, tiếng tơ giao hòa Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi! Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi Thương những đời như lục bình trôi! (Vọng cổ:) Sáo ơi cửa lòng son đã mở hãy hát lên bài ca ly biệt Hát một lần này thôi rồi không gặp nữa bao giờ... Sáo bay theo điệu buồn phương Nam đang đợi đang chờ. Trở về lại dòng sông mênh mông thuở ấy như ngày nào sáo đã sang sông Còn em thì chẳng dám ước mong nối lại cung đàn khi tơ tình đã đoạn Một kiếp hồng nhan qua như gió thoảng còn chút phấn hương đâu dám lụy cho người. (Trăng thu dạ khúc:) Hát... hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi! Một điệu ru hời! Nặng nỗi đau đời. Lời ru theo nước mắt rơi rơi. Trắng đêm tâm sự mà lòng sầu thương sao chẳng vơi? Bạn tình chung ơi! Sao bỗng nghẹn lời? Khúc ca ly biệt thôi đành từ đây dở dang. Sáo đã bay xa mang theo điệu hát. Còn lại mình em trong tê tái nghẹn ngào. Một lần lỡ bước lầm đường là bao nhiêu nỗi đoạn trường riêng mang. Đêm đêm bên ngọn đèn tàn.
Ngày xưa cô hát bài ai ra xứ Huế, cũng hay lắm, hoi đó tôi rất thích nghe các bạn, không biết có ai đã từng nghe chưa 5,6 chuc năm trước tiếng hát còn bé lắm.
Đọc thơ vui chưa biết làm gì nhé. Thuở xưa người nước rô ma Con nhà sang trọng tên là el phê Ga lê chính thực... ... Hôm nay thứ sáu lễ nhà Để anh ra nhà ngoài.... Tưởng phận má hồng ít ai sánh tài Nghe nàng rỉ rón ắt có ngày sa ngay Chi bằng ta cao chạy xa bay. ....thơ hay nhưng tôi không thuộc.
Giờ cũng hiểu đc vì sao lúc nhỏ cứ thấy người lớn toàn nghe thể loại nhạc này. Giờ lớn rồi càng nghe càng thấy hay còn nhạc trẻ bây giờ nghe cứ như đấm vào tai. Các cô chú thời xưa hát hay truyền cảm thật sự
Điều thứ nhất: Các loài chúng sanh ở thế gian thích làm điều ác, mạnh hiếp yếu, chèn ép nhau, tàn sát tổn hại ăn nuốt lẫn nhau, không biết làm lành để chịu hậu quả, nên có kẻ cùng khổ, cô độc, câm điếc đui ngọng, si ác ngông cuồng là do đời trước không tin đạo đức, không chịu làm lành. Những hạng tôn quí, hào phú, hiền minh, trưởng giả, trí dõng tài cao là do biết từ ái hiếu thuận, tu thiện tích đức từ đời trước. Khi còn sanh tiền đã làm sai trái, sau khi mạng chung vào chốn u minh chuyển thọ thân hình sanh vào các nẻo, nên có địa ngục, súc sanh - ví như lao ngục ở thế gian có cực hình kịch khổ - thần thức tùy tội đã tạo mà thọ mạng có dài ngắn theo nhau trả báo, tội ác chưa hết lại tiếp tục chịu tội, xoay vần nhiều kiếp không thôi rất khó giải thoát, khổ thống không thể nói hết được! Ác đạo tuần hoàn cảm ứng tự nhiên, tuy không báo ứng tức thời, nhưng thiện ác chung qui vẫn phải chịu quả báo. Điều thứ hai: Nhân loại thế gian không theo pháp luật, hoang dâm thái quá mặc tình phóng túng, trên thì không minh, tại vị không chính, hãm hại oan uổng, tổn hại trung lương, tâm miệng khác biệt, mưu toan nhiều bề, trong ngoài dối trá, giận dỗi ngu si, muốn lợi về mình, tham lam không chán, lợi hại được thua, oán giận thành thù, tan nhà mất mạng, không xét trước sau, giàu có keo kiệt không chịu bố thí, chất chứa cho đầy, nhọc tâm khổ thân, đến khi mạng chung không đem được gì, thiện ác họa phước tùy nghiệp thọ sanh, hoặc sanh vào nơi sung sướng hay vào chốn khổ độc. Thấy người làm lành lại còn hủy báng không chịu bắt chước, thường nghĩ trộm cắp, rình đoạt của người, tiêu phá hết rồi lại đi tìm nữa. Chết đọa vào ba đường ác chịu vô lượng khổ, xoay vần nhiều kiếp rất khó ra khỏi, đau khổ vô cùng. Điều thứ ba: Người đời nương nhau mà sống còn trong trời đất, thọ mạng chẳng được là bao? Kẻ bất lương tâm không chính đính, ôm lòng tà ác, luôn nghĩ dâm dục, phiền não tràn hông, thái độ tà ngụy buông lung, hao tổn tài sản, làm điều phi pháp, ai cầu xin gì cũng không chấp thuận, lại còn tụ bè kết đảng, hưng binh gây chiến đánh cướp giết hại, chiếm đoạt bức hiếp chu cấp cho vợ con, no thân hưởng lạc, khiến người chán ghét, lo lắng khổ cực, tạo nhiều tội ác, chết vào tam đồ chịu vô lượng khổ, qua lại nhiều kiếp, khó được giải thoát, khổ đau khôn xiết. Điều thứ tư: Người ta ở đời không chịu tu thiện, nói dối, nói lời hung dữ, nói đâm thọc, nói thêu dệt, ganh ghét người lành, hãm hại người hiền, bất hiếu với cha mẹ, khinh mạn sư trưởng, chẳng thành tín với bằng hữu, tự cao tự đại, cho mình có lý, cậy mình ỷ thế, lấn hiếp mọi người mong người kính nể, không biết hổ thẹn, ôm lòng kiêu mạn, khó thể giáo hóa. Nhờ chút phước đức từ đời trước, đời này làm ác phước đức mất hết, thọ mạng hết rồi, các điều ác bao vây, oán cừu dẫn dắt không sao tránh khỏi, chỉ việc tiến vào vạc lửa, thân thể tan nát, tâm thần thống khổ, bấy giờ nghĩ lại ăn năn thì đã muộn rồi! Điều thứ năm: Người đời phóng túng lười biếng không chịu làm lành, tu sửa thân tâm; cha mẹ khuyên bảo, ngang trái chống đối như là oan gia, phụ bạc ân nghĩa không chút báo đền, phóng túng lêu lổng, rượu chè xa hoa, đần độn bướng bỉnh, chẳng chút lễ nghĩa, không thể can gián, giao tiếp lục thân quyến thuộc không chút ân tình, không nhớ ơn cha mẹ, không đoái nghĩa thầy trò bằng hữu, chỉ lo cho tự thân, không được một điều lành, không tin Phật pháp, không tin sanh tử thiện ác, muốn hại hiền nhân, phá hoại Phật pháp, ngu si mông muội tự cho thông minh, không biết từ đâu sanh đến, chết sẽ đi về đâu, bất nhơn bất thuận lại muốn trường thọ. Thương xót khuyên bảo lại không chịu nghe, khô hơi khản tiếng cũng thành vô ích. Tâm ý cố chấp không chịu thấu hiểu. Mạng chung cận kề hối tiếc đã không tu thiện, đến khi nhắm mắt ăn năn hối hận sao còn kịp nữa! Trong vũ trụ, năm đường phân minh, thiện ác báo ứng họa phước đành rành, thân tự chịu lấy không ai thay được. Người thiện làm lành thì từ cảnh sướng đến cõi sướng, từ sáng vào sáng. Người ác làm ác từ cảnh khổ vào cõi khổ, từ tối vào chỗ tối. Ai hay biết được? Chỉ có đức Phật biết rõ khai thị chỉ dạy, người tuân hành rất ít, nên sanh tử không thôi, ác đạo không dứt. Người đời tạo ác như thế, nên tự nhiên có ba đường ác, chịu vô lượng khổ, xoay vần nhiều kiếp không có hạn kỳ ra khỏi, khó được giải thoát đau đớn không thể nói được. Do vậy nên có ngũ ác, ngũ thống, ngũ thiêu, như lò lửa lớn thiêu đốt thân người. Nếu tự nhứt tâm giữ ý, đoan thân chánh niệm, ngôn hành tương xứng, chí tâm làm lành không làm việc ác, thì được độ thoát, đầy đủ phước đức được trường thọ đến đạo Bồ đề. Đây là năm điều đại thiện...
Cầu bất đắc khổ (thất vọng). Người ta ở đời, hễ hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lắm. Bất luận trong một vấn đề gì, số người được toại nguyện thì quá hiếm hoi, mà kẻ thất bại bất như ý, thì không sao kể xiết. Muốn được kết quả tốt đẹp, người ta phải vận dụng không biết bao nhiêu năng lực, lao tâm, tổn trí, mất ăn, bỏ ngủ, chỉ mong sao cho chóng đến ngày thành công. Thế rồi, chẳng may những điều thành công, những điều mong ước ấy không thành, sự đau khổ không biết đâu là bờ bến. Dưới đây, xin nêu lên vài thí dụ về những thất vọng mà người đời thường gặp nhiều nhất. Thất vọng vì công danh. Trong đời, danh vọng thường là một miếng mồi ngon mà phần đông người đời ưa thích. Nhưng miếng mồi ấy, phải đâu dễ giành giật được? Không nói gì đến những kẻ nhảy dù, muốn làm quan tắt, nên phần nhiều hay thất bại, chỉ nói đến trường hợp những kẻ mong cầu danh vọng một cách chánh đáng, bằng năng lực, tài trí, học hỏi của mình. Ðối với những hạnh người này, cũng phải nếm bao mùi thất bại, cuối cùng may ra mới được thành công. Thật đúng như lời Ôn Như Hầu Nguyễn gia Thiều đã nói: "Gót danh lợi, bùn pha sắc xám Mặt phong trần nắng nám mùi dâu !" Thất vọng vì phú quý. Số người thất vọng vì công anh đã nhiều. Nhưng số người thất vọng vì phú quý cũng không phải ít. Muốn cho mau giàu, nhiều người tìm mưu này chước nọ để lừa phỉnh người ta; nhưng rồi mưu gian chước lận đỗ bể ra, tài sản bị tịch thu, bản thân bị tù tội, gia quyến bị nhục nhã theo, thực là khổ ! Thất vọng vì tình duyên. Tình duyên cũng là một điều làm cho bao người phải điêu đứng, khổ sở. Trong trường tình ái, thử hỏi đã mấy ai được toại nguyện? Nhan nhãn trên báo chí hằng ngày, những câu chuyện tình duyên trắc trở đưa đến sự quyên sinh, thật không sao kể xiết. Ðấy là "Cầu bất đắc khổ"...! 0908.179.784
Phai Cong nhan nhac si Vu Duc Sao Bien la nguoi mien Trung ma dat nhac dan ca Nam phan that xuat sac nhat la bai nay va chi co Huong Lan trinh bay la so mot! Khong doi thu!!!
Giọng ca quá tuyệt sâu thẩm tình người vùng đất non trẻ cho những con người mở cỏi đầy gian khổ nhưng cũng rất tự hào của những con người phương nam chất chất tình người tình quê xây dụng đất nước theo tâm hồn của người dân miền sông nước nam bộ chan chứa tình người không phân biệt thiệt hơn tinh thần lạc quan hồn nhiên yêu đời
Nhạc Thầy Bắc Sơn v Thầy Vũ Đức Sao Biển sáng tác chỉ có mỗi Danh Ca Hương Lan mới ... thể hiện được hồn nhạc v làn hơi chất gịong mới chuyển cảm xúc vào tận sâu xa con tim người thính giả .
Thật trân trọng sự tài hoa của hai Bậc Thầy đã quá cố : N.S BẮC SƠN & N.S VŨ ĐỨC SAO BIỂN !
Cảm ơn GỊONG CA sẽ đi vào HUYỀN THOẠI HƯƠNG LAN !
Tôi ở Bắc nhưng rất thích nghe dân ca nam bộ, đặc biệt là đờn ca tài tử, có người nói tôi là già rồi, nhưng tôi thích từ bé khi mới khoảng 10 tuổi, khi đó chỉ nghe trên đài phát thanh năm nay đã 37 rồi
Mình người Bắc nhưng rất thích nghe những bài hát dân ca của miền Nam, nghe rất đi vào lòng người . Qua những bài hát mình cũng biết thêm về mảnh đất phương Nam xa xôi. Mong rằng có ngày được vào trong đó để được trải nghiệm và cảm nhận.
Cảm ơn bạn đã yêu mến giai điệu dân ca Nam Bộ .
Người Nam phóng khoáng mến khách vui là chính
Long vũ, bạn cảm nhận rất chuẩn, ko tự hào thổi phồng vùng miền quê mình
Cảm ơn ban
Thân ái
Cảm ơn bạn! tui là người gốc bắc sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn. Gần năm mươi tuổi chưa một lần ra bắc. Những câu hò,điệu lý Nam bộ rất đi vào lòng người.Dù ở đâu trên quả địa cầu này cũng không thể quên...
Miền nam luôn chào đón!!!
Lần nào cũng vậy .Mình đã khóc nức nở khi Nge bài này. Mình nhớ quê nhớ thuở nhỏ. Cái thời rất nghèo của miền Tây còn ghe xuồng. Buông gánh bán bưng, làm thuê làm mướn. Dũ lát mướn.
23/10/2021 con mất ngoại rồi, ngoại ơi con nhớ ngoại lắm. Khi bé ở cùng ngoại, trưa nào ngoại cũng mở bài này nghe. Thương ngoại quá, covid lấy ngoại đi rồi ngoại ơi
Mình cũng mất ngoại rồi nghe bạn nói mình rất cảm động và nhớ ngoại, mình cũng giống bạn, rất thương ngoại. Cố gắng bạn nha!
Giống mình với Ngoai của mình qa
Tội nghiệp cậu quá , mình chúc cậu sớm vượt qua nỗi buồn nha , cậu cố gắng lên nhé , bà ngoại ở trên trời đang nhớ cậu lắm đó❤❤❤
Đồng cảm sâu sắc,mình cũng vừa mất Ngoại.
Chỉ còn 2 năm nữa là tròn nửa thế kỷ tôi nghe chị Hương Lan hát .Nay đang ở cách quê hương nửa vòng trái đất mở nghe bài của chị vẫn thấy thổn thức nhớ quê nhà .
thổn thức !
@@AnNguyen-ro7ks Cám ơn bạn đã nhắc lỗi .
Giọng cô Hương Lan mãi bất hủ với dòng nhạc quê hương,tình yêu đôi lứa.Gần 30 năm nghe cô hát rồi mà vẫn cứ thích nghe hoài.Chúc cô luôn khoẻ,bình an!
Bởi cô là con nhà nòi ca cải lương đó bạn à
S3NHACMHUPUY
Cô Hương Lan càng nhìn lâu càng thấy đẹp , gươ mặt rất thánh thiện
Giọng ca vàng đây rồi , nghe bao nhiêu năm mà chưa biết chán
❤❤❤
Giọng cô như dòng sông Tiền, sông Hậu chở nặng phù sa mát ngọt, len lỏi vào những cánh đồng như thấm sâu vào tâm hồn người Việt, để rồi ra biển khơi mát lành và bay bổng
Chị Hương Lan mà cất giọng lên thì chỉ có chết! Không ai bì nổi nhất là những bài ca nam bộ nghe mà lòng không kiềm được xúc động trào dâng . Một danh ca của Việt Nam vượt thời gian!
Chính xác !
Tôi người bắc nhưng rất mê nhạc chữ tình Hương lan hát thật tuyệt vời
Ca sĩ Hương Lan hát như phù thủy.thổi vào hồn văn hóa xứ Nam kỳ đặc sắc😍
có cần thiết phải nói vậy không?
Nhạc ngụy nghe cũng ra gì đấy
Không ai có thể hát hay hơn Hương Lan bài này. Giờ làm sân khấu, ca sĩ trẻ đẹp dàn dựng hoành tráng cũng ko bằng. Mùi mẫn ngọt ngào nhất, ko cần lên gân hay gồng lên, rất nhẹ nhàng. Yêu giọng chị quá
@@codefastlab Tôi cho rằng bạn đã viết reply sai chỗ vào Comments của tôi. Tôi không tranh luận với ai, cũng chưa từng tranh luận với bạn. Nên không rõ bạn nói nguỵ biện là về chuyện gì
Tôi đã nổi da gà khi nghe giọng cô ấy cất lên, thấm đến từng làn da, thớ thịt, giai điệu da diết sâu lắng, yêu Phương Nam biết bao.
“Đàn thiên thu…đứt dây tơ rồi “
Câu hát nghe thật xót xa, đặc biệt là cách biểu đạt chữ “đứt” nghe mà tan nát cõi lòng…❤ Các câu hát có độ to nhỏ, đàn hồi rất cân bằng, nghe thật buồn nhưng không hề sến. Sao giọng hát cô ấy có thể tuyệt vời, tinh tế đến như thế?
Về phương Nam lắng nghe cung đàn.
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng.
Rồi theo sóng Cửu Long nhớ nhung dâng tràn.
Chợt thương con sáo bay xa bầy.
Sương khói buồn để lại lòng ai?
Con sáo sang sông, sáo đã sổ lồng.
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người.
Bay về Trà Vinh, con sáo bay... qua đời... tôi...Câu hát ngân nga, tiếng tơ giao hòa
Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự
Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi
Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi
Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi
Thương những đời như lục bình trôi!
Iu
Sáng nay nghe Bác Vũ Đức Sao Biển mất. Lòng chợt buồn vào nghe. 😌
Tiếc quá, chẳng biết bao giờ mới đươc đón nhận những ca khúc tuyệt vời như của nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển. Thương ôi "Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi"...
K phải người miền Tây. Nhưng sao thấy thân thương quá❤ cảm giác thương như thể nơi sinh ra vậy. Nó yên bình. Êm đềm. Con người chân chất và thật thà. ❤
Tôi nghe bài này hoài lần nào cũng muốn khóc . Nghe đến sắp thuộc rồi nè!😅
Về phương Nam lắng nghe cung đàn,
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng,
Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn,
Chợt thương con sáo bay xa bầy,
Sương khói buồn để lại lòng ai.
Con sáo sang sông,
Sáo đã sổ lồng,
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người,
Bay về Trà Vinh, con sáo bay qua đời tôi.
Câu hát ngân nga,
Tiếng tơ giao hòa,
Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự,
Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi,
Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi.
Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời,
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi,
Thương những đời như lục bình trôi.
Quá hay
Cảm ơn bác Vũ Đức Sao Biển, một người con đất Quảng đã dành nhiều tình cảm cho miền Nam bằng những lời nhạc xúc động như áng thơ này.
Vĩnh biệt bác ❤️
Bác viết nhạc về Miền Nam hay quá
Đêm ghành hào... nữa b ạ, mình chơi tiêu sáo, nghiện luôn chất Nam Bộ này, Hò Xự Xang Xê Cống ăn vào máu dần để thêm iu chất Nam Bộ này
Nghe sao mà buồn da diết vậy Hương Lan ơi ! Bài hát thật tuyệt vời , giọng ca trên cả tuyệt vời .
Bài hát ca từ đi vào lòng người..Cảm ơn người Nhạc Sĩ tài hoa Vũ Đức Sao Biển..Vĩnh biệt Ông..
Hương Lan vẫn ngọt ngào ,điêu luyện,nghe mà thương quê da diết...Cảm ơn Cô...
Chùa Tây Phương (Sơn Tây) ( Thạch Thất, Hà Nội)có những pho tượng La Hán rất đẹp, rất sinh động tạc vào thế kỷ 18. Nhà nghệ sĩ xưa đã vô tình hay hữu ý mượn đề tài chuyện Phật mà miêu tả xã hội quằn quại đau khổ trong nhiều biến động, và bế tắc không tìm được lối ra. Là kiệt tác nghệ thuật . Mô tả đúng chiều sâu nhân thế .Bản tuyên ngôn về dân chủ . Bài thơ được nhà nghệ sĩ viết trong chuyến thăm về xứ Đoài. Về Nhà Trịnh . Lúc khó khăn trong lịch sử . Nhà Trịnh có tiếng nói rất lớn đại diện cho tiếng nói và mong muốn của nhân dân .
Các vị La Hán chùa Tây Phương
Tôi đến thăm về lòng vấn vương.
Há chẳng phải đây là xứ Phật,
Mà sao ai nấy mặt đau thương?
Đây vị xương trần chân với tay
Có chi thiêu đốt tấm thân gầy
Trầm ngâm đau khổ sâu vòm mắt
Tự bấy ngồi y cho đến nay.
Có vị mắt giương, mày nhíu xệch
Trán như nổi sóng biển luân hồi
Môi cong chua chát, tâm hồn héo
Gân ( dân) vặn bàn tay mạch máu sôi.
Có vị chân tay co xếp lại
Tròn xoe từa thể chiếc thai non
Nhưng đôi tai rộng dài ngang gối
Cả cuộc đời nghe đủ chuyện buồn....
Các vị ngồi đây trong lặng yên
Mà nghe giông bão nổ trăm miền
Như từ vực thẳm đời ( dân tộc ) nhân loại
Bóng tối đùn ra trận gió đen.
Mỗi người một vẻ, mặt con người
Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời
Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã
Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi.
Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau
Quay theo tám hướng hỏi trời sâu
Một câu hỏi lớn. Không lời đáp
Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.
Có thực trên đường tu đến Phật
Trần gian tìm cởi áo trầm luân
Bấy nhiêu quằn quại run lần chót
Các vị đau theo lòng chúng nhân?
Nào đâu, bác thợ cả xưa đâu?
Sống lại cho tôi hỏi một câu:
Bác tạc bấy nhiêu hình khổ hạnh
Thật chăng chuyện Phật kể cho nhau?
Hay bấy nhiêu hồn ( người )trong gió bão
Bấy nhiêu tâm sự, bấy nhiêu đời
Là cha ông đó bằng xương máu
Đã khổ, không yên cả đứng ngồi.
Cha ông năm tháng đè lưng nặng
Những bạn đương thời của Nguyễn Du
Nung nấu tâm can (gò võ chán ) vò võ trán
Đau đời có cứu được đời đâu.
Đứt ruột cha ông trong cái thuở ( trách quở)
Cuộc sống giậm chân hoài một chỗ
Bao nhiêu hi vọng thúc bên sườn
Héo tựa mầm non thiếu ánh dương.
Hoàng hôn thế kỷ phủ ( khổ )bao la
Sờ soạng, cha ông tìm lối ra
Có phải thế mà trên mặt tượng
Nửa như khói ám, nửa sương tà.
Các vị La Hán chùa Tây Phương!
Hôm nay ( đất nước) xã hội đã lên đường
Tôi nhìn mặt tượng dường tươi lại
Xua bóng hoàng hôn, tản khói sương.
Cha ông yêu mến thời xưa cũ
Trần trụi đau thương bỗng hoá gần!
Những bước mất ( nước mắt) đi trong thớ gỗ.
Về đây, tươi vạn dặm đường xuân.
Bản gốc...
27-12-1960
Hôm nay dân miền tây.thuong bộ sự ra đi. Tìm miền cơm manh áo ở Saigon . đáp đối qua ngày.tet mới về thăm nhà.that.buon
Wa đúng
Lúc nhỏ mình chỉ biết nghe mấy bài nhạc đỏ và mình nghĩ đó là đỉnh cao của nhạc.sau có 1 lần tình cờ nghe đc bài"Đêm gành Hào nghe điệu Hoài lang" thì mình mới biết đâu mới là thứ mình cần tìm. Nghe nó thấm từng chữ.tự nhiên nghĩ lại sao lúc nhỏ mình ngu ngơ quá, nhạc gì mà toàn ăn uống, chết chóc thế mà lại cũng thik,ngố thật
Vĩnh biệt nhạc sĩ của những giai điệu phương Nam
"Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi
Theo sóng vàng cát lở sông bồi..."
Covid lần 4 năm 2021 nghe mà nhớ Miền Tây ♥️
Minh cũng vậy . Ở SG xa quê
Chị hát hay quá. Tự nhiên lại rưng rưng nước mắt
Ca sy Huong Lan hat nhac que huong thi qua tuyet voi. Nhin Chi hat that nhe nhang, mem mai, va du duong. Tung not nhac va loi ca nhu rot vao tim. That tuyet voi
Iub6
Hát chi mà hay quá xá hay vậy chị HL ơi,em nghe mà muốn rụng tim luôn
Hay quá cô ạ. Sẽ rất ít ca sĩ hiện đại có khả năng song ca với cô. Giộng cô quá tuyệt, sâu lắng và đi vào lòng người.
Rất truyền cảm!Dù Hương Lan đã khá lớn tuổi nhưng theo tôi khó ai có thể ca hay hơn Hương Lan bản này.
Bài Dạ Cổ Hoài Lang Nữa ạ
Tuyệt vời
Tôi không khóc mà sao mắt cứ cay xè.... Khi nghe những bản nhạc viết về vùng đất phương nam. Ôi! Nhớ miền tây Quá.. Cảm ơn các nhạc sĩ đã viết nên những ca từ những nốt nhạc đầy trữ tình lắng đọng da diết....
Rất đâm chất miền tây...
Mình cũng giống bạn. Giờ thấy cuộc sống khó khổ.. dịch bệnh nữa.. nước mắt cứ rơi
Nghe da diết đến nao lòng
Nhắm mắt nghe mà da diết làm sao...buồn, nhớ về miền tây..
Tạm biệt ns Vũ Đức Sao Biển. Mới nghe tin giờ quay lại nghe nhạc của chú sao buồn thế😰. Cảm ơn chú đã dân cho đời những tác phẩm cảm xúc .bình dị,mộc mạc chân quê
K ca sĩ nào có thể hát hay hơn Hương lan bài này cả... tuyệt👍👍👍👍👍❤️❤️❤️❤️❤️
Mình vốn khô khan nhưng mổi lần nghe dân ca thì tâm hồn mình như lắng lại chợt rưng rưng chợt như thổn thức
Miền quê hiền hòa, yên bình với con người bình dị hiển hiện.Yêu quê hương đất nước của tôi.
Xưa toàn nghe đĩa cứng album của cô . Ở việt nam chả ai chặt lại dòng nhạc này với cô luôn ấy . Quá là da diết và truyền cảm
Quá tuyệt vời. Cảm ơn cô hương lan. Cảm ơn nhạc sĩ Vũ Đức sao Biển, tuy bác là người con Quảng Nam nhưng sáng tác những ca khúc mang âm hưởng nam bộ rất hay.
Chị Huong Lan ca bài này hay quá ❤❤❤❤. " Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự,
Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi,
Theo sóng vàng cát lở sông bồi.
Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời "
Nghe đến đâu nhói tim đến đó....hay quá ❤❤❤
Vĩnh biệt người con đất Quảng!
Tôi. Là. Phan. Hâm. Mộ. Tiếng. Hát. Của. Chị. Từ thập kỉ. Trước. Tới. Giờ. Cứ. Mỗi. Khi. Chị. Cất tiếng. Hát. Làm. Trái. Tim. Tôi. Rung. Động. Xin cảm ơn. Chúc. Chị. Luôn. Khỏe. Trẻ. Mãi. Để. Phục. Vụ. Người. Hâm. Mộ TB chị
Làm sao tôi quên được, giọng ca quê hương, giọng ca đất nước, đi vào lòng người của từng thế hệ Việt Nam, ca sĩ Hương Lan
Chỉ ơi giống ca chị em đã rất ưu ái từ thuở nhỏ chất giọng rất tuyệt mà cũng rất khó tìm em rất cảm ơn chị chúc chị luôn nhiều sức khỏe
Trong cuộc đời tôi thì tôi chưa nghe ai hát dân ca mà qua cô Hương Lan. Cô quá đỉnh !
Y zay
Chắc là vậy rồi👍
@@thoakim6053 l
Mèng ơi,hát gì mà hay qúa chời dzậy cô Hương Lan ơ
Cám ơn tác giả đã sáng tác bài hát tuyệt vời, và cô hương lan hát rất hay đi vào lòng người giọng ca truyền cảm
Về Phương Nan ngắm sông ngậm ngùi, thương những đời như Lục Bình trôi, yêu Phương Nam, yêu giọng hát của cô Hương Lan
Hương Lan rất duyên dáng giọng hát thật hay không còn chỗ khen
Nghe nhạc.... Nhìn hình ảnh miền tây mà nhớ quê... Nghe mà nghẹn ngào.... Con nhớ VN còn 3 năm con mới về
Chúc bạn luôn mạnh khoẻ
hy vọng mọi điều tốt đẹp đến với bạn!
bạn ở đâu trên thế giới
Tôi rất mê những cảnh miệt vườn, của miền Tây, rất tiếc tôi chưa có dịp ghé qua.
Tục ngữ ta có câu: "Mật ngọt chết ruồi" nhưng "thuốc đắng đả tật". Lời khen nghe có vẻ ngọt ngào nhưng chỉ làm cho ta thêm cao ngạo tự đắc. Trái lại, lời phê bình chỉ trích xem ra thật là cay đắng nhưng có thể giúp ta sửa chữa được những thói xấu tật hư. Vì thế mà người ta có lý khi nói rằng: "khen là thù, chê là bạn".
Chúng ta phải cam đảm đón nhận những lời chỉ trích, vì trong số những lời chỉ trích đó hẳn phải có điều đúng với sự thật, khi đó ta phải cố gắng sửa sai và thành thật cảm ơn người đã chỉ trích mình hơn là oán giận, tự ái.
Đành rằng lòng tự ái được đặt đúng chỗ là một đức tính cho sự tiến bộ. Nhưng tự ái quá đáng, nhất là trong trường hợp bị người phê bình thì chẳng những không có lợi gì cho ta mà còn biến bạn thành thù.
Mặt khác, khi thấy bạn lầm lỗi ta cũng nên thẳng thắn tìm cách nhắc nhở nhưng phải khéo léo sao cho đừng mất thể diện của bạn. Chúng ta cũng phải nhớ rằng: "Lầm lỗi mà ta thấy nơi tha nhân là phản ảnh những lầm lỗi của chính mình". Vì đã làm người thì ai cũng có cái xấu cái tốt như nhau. Câu tục ngữ: "Suy bụng ta ra bụng người" tuy có vẻ nôm na mộc mạc nhưng không phải là không chí lý. Vậy thì người ta chỉ hơn kém nhau ở chỗ có tự biết lỗi hoặc biết lắng nghe người khác phê bình hay không mà thôi.
Nên hoan hỷ chấp nhận lời phê phán chỉ trích đúng của người khác dù với thiện tâm hay ác ý. Nhưng khi góp ý với người khác thì cần phải khéo léo, chân tình với một tấm lòng bao dung thông cảm.
Giọng hát quá hay và ngọt ngào..
Sâu lắng đi vào lòng người..
Thanks for post..
Nghe cô hát cứ day dứt, nghẹn ngào...
Giọng hát của cô truyền tải được cái hồn của bài hát đến người nghe 1 cách trọn vẹn 👍
Nghe bài này cảm thấy ngậm ngùi ,tủi thân vì cuộc đời mình giống nội dung bài hát này😭😭😭😭😭
Nghe từ hồi phụ hồ giờ lên thợ chính vẫn còn nghe
Nhìn cô rất dễ mến! Chúc cô sức khoẻ cùng niềm vui trong cuộc sống!
Moi khi nghe những bài hát ve phương nam ,Long tôi cứ man mat nho ve thoi tuổi thơ đa song va lớn lên mien song nước ,bao nhiêu kỷ niệm bao nhieu ky ức cứ như ua ve trong tâm tôi ,oi tuổi thơ bao giờ mới cho loi day ?mai mai mang theo tôi khi nào ve với đat lanh ,thế là một kiếp người ,!
Về phương Nam lắng nghe cung đàn.
Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng.
Rồi theo sóng Cửu Long nhớ nhung dâng tràn.
Chợt thương con sáo bay xa bầy.
Sương khói buồn để lại lòng ai?
Con sáo sang sông, sáo đã sổ lồng.
Bay về Bạc Liêu, con sáo bay theo phương người.
Bay về Trà Vinh, con sáo bay... qua đời... tôi...
(Vọng cổ:)
Con sáo trong lòng nhớ bầy than thở.
Tiếng sáo bi thương nức nở giữa đêm... trường.
Sầu đối gương loan em cũng đoạn trường.
Sáo xa bầy cung thương không hòa điệu.
Em xa người đàn lạc phím chùng dây.
Tâm sự này biết tỏ với ai đây?
Men rượu nồng cay chẳng làm vơi thương nhớ.
Con sáo buồn nên sáo khóc nỉ non.
Còn trời cũng buồn sao mà trời mưa không dứt.
Hương phấn nhạt mùi khói sương mờ nhân ảnh.
Em chỉ thèm nghe một tiếng tơ lòng.
Thèm một điệu buồn phương Nam ru giấc say nồng.
Trời mưa trút sợi tơ lòng.
Mơ ai xa ngoài vạn dặm.
Hờn ai nước mắt đong sầu.
Biết tìm ai người tri ngộ?
Ru hồn trong suối thơ.
Mơ màng theo tiếng tơ.
Câu hát phương Nam đong đầy nước mắt
mộc mạc quê mùa mà đốt cháy lòng em.
(Nhạc:)
Câu hát ngân nga, tiếng tơ giao hòa
Cháy lên trong dạ muôn ngàn tâm sự
Hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
Đàn thiên thu đứt dây tơ rồi
Theo sóng vàng cát lỡ sông bồi
Còn chi nữa, biển dâu đã bao đổi dời
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi
Thương những đời như lục bình trôi!
(Vọng cổ:)
Sáo ơi cửa lòng son đã mở hãy hát lên bài ca ly biệt
Hát một lần này thôi rồi không gặp nữa bao giờ...
Sáo bay theo điệu buồn phương Nam đang đợi đang chờ.
Trở về lại dòng sông mênh mông thuở ấy
như ngày nào sáo đã sang sông
Còn em thì chẳng dám ước mong
nối lại cung đàn khi tơ tình đã đoạn
Một kiếp hồng nhan qua như gió thoảng
còn chút phấn hương đâu dám lụy cho người.
(Trăng thu dạ khúc:)
Hát... hát lên một lần để một đời xa nhau sáo ơi!
Một điệu ru hời! Nặng nỗi đau đời.
Lời ru theo nước mắt rơi rơi.
Trắng đêm tâm sự mà lòng sầu thương sao chẳng vơi?
Bạn tình chung ơi! Sao bỗng nghẹn lời?
Khúc ca ly biệt thôi đành từ đây dở dang.
Sáo đã bay xa mang theo điệu hát.
Còn lại mình em trong tê tái nghẹn ngào.
Một lần lỡ bước lầm đường
là bao nhiêu nỗi đoạn trường riêng mang.
Đêm đêm bên ngọn đèn tàn.
Bông sầu Đâu
K
Đây là bản tân cổ độc quyền của cs Phi Nhung mà?
Cô Hương Lan hát quá hay,nghe mà sâu lắng
Xin cảm ơn bac vu dúc sao biển da viết lên bài hát này de dời , dù chú rời khỏi thế gian,
Tạm biệt người nhạc sĩ của đất phương nam
Ngày xưa cô hát bài ai ra xứ Huế, cũng hay lắm, hoi đó tôi rất thích nghe các bạn, không biết có ai đã từng nghe chưa 5,6 chuc năm trước tiếng hát còn bé lắm.
CÔ HƯƠNG LAN HÁT NHẠC QUÊ HƯƠNG LÀ NHẤT KO AI QUA NỖI GIỌNG CÔ. NGHE BUỒN NHỚ QUÊ HƯƠNG DÙ Ở VIỆT NAM HAY HẢI NGOẠI.
Cô hát câu: “ sáo đã sổ lòng...” trời ơi nó mùi và da diết làm sao!
A11aa1
Minh nguoi VIET NAM phai dong cam va thuong nhau! Cam on! NS VD SAO BIEN va co HUONG LAN rat nhieu!
Đọc thơ vui chưa biết làm gì nhé.
Thuở xưa người nước rô ma
Con nhà sang trọng tên là el phê
Ga lê chính thực...
...
Hôm nay thứ sáu lễ nhà
Để anh ra nhà ngoài....
Tưởng phận má hồng ít ai sánh tài
Nghe nàng rỉ rón ắt có ngày sa ngay
Chi bằng ta cao chạy xa bay.
....thơ hay nhưng tôi không thuộc.
Quá tuyệt vời đối với mình không ai thể hiện ca khúc này được như cs HL❤❤❤
Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi. Thương những đời như lục bình trôi ...
Ca sỉ hát hay quá trào dâng nổi niềm quê hương rung tay rung chân luôn
Con Ông cháu cha theo nghĩa tích cực nhất
Giờ cũng hiểu đc vì sao lúc nhỏ cứ thấy người lớn toàn nghe thể loại nhạc này. Giờ lớn rồi càng nghe càng thấy hay còn nhạc trẻ bây giờ nghe cứ như đấm vào tai. Các cô chú thời xưa hát hay truyền cảm thật sự
Nhìn miệng cô hát dịu dàng hiền hậu ,nhìn mãi ko chán ,yêu lắm
MInh thi thích nhìn mieng cua cô nghe nó dìu dang
Điều thứ nhất: Các loài chúng sanh ở thế gian thích làm điều ác, mạnh hiếp yếu, chèn ép nhau, tàn sát tổn hại ăn nuốt lẫn nhau, không biết làm lành để chịu hậu quả, nên có kẻ cùng khổ, cô độc, câm điếc đui ngọng, si ác ngông cuồng là do đời trước không tin đạo đức, không chịu làm lành. Những hạng tôn quí, hào phú, hiền minh, trưởng giả, trí dõng tài cao là do biết từ ái hiếu thuận, tu thiện tích đức từ đời trước.
Khi còn sanh tiền đã làm sai trái, sau khi mạng chung vào chốn u minh chuyển thọ thân hình sanh vào các nẻo, nên có địa ngục, súc sanh - ví như lao ngục ở thế gian có cực hình kịch khổ - thần thức tùy tội đã tạo mà thọ mạng có dài ngắn theo nhau trả báo, tội ác chưa hết lại tiếp tục chịu tội, xoay vần nhiều kiếp không thôi rất khó giải thoát, khổ thống không thể nói hết được! Ác đạo tuần hoàn cảm ứng tự nhiên, tuy không báo ứng tức thời, nhưng thiện ác chung qui vẫn phải chịu quả báo.
Điều thứ hai: Nhân loại thế gian không theo pháp luật, hoang dâm thái quá mặc tình phóng túng, trên thì không minh, tại vị không chính, hãm hại oan uổng, tổn hại trung lương, tâm miệng khác biệt, mưu toan nhiều bề, trong ngoài dối trá, giận dỗi ngu si, muốn lợi về mình, tham lam không chán, lợi hại được thua, oán giận thành thù, tan nhà mất mạng, không xét trước sau, giàu có keo kiệt không chịu bố thí, chất chứa cho đầy, nhọc tâm khổ thân, đến khi mạng chung không đem được gì, thiện ác họa phước tùy nghiệp thọ sanh, hoặc sanh vào nơi sung sướng hay vào chốn khổ độc. Thấy người làm lành lại còn hủy báng không chịu bắt chước, thường nghĩ trộm cắp, rình đoạt của người, tiêu phá hết rồi lại đi tìm nữa. Chết đọa vào ba đường ác chịu vô lượng khổ, xoay vần nhiều kiếp rất khó ra khỏi, đau khổ vô cùng.
Điều thứ ba: Người đời nương nhau mà sống còn trong trời đất, thọ mạng chẳng được là bao? Kẻ bất lương tâm không chính đính, ôm lòng tà ác, luôn nghĩ dâm dục, phiền não tràn hông, thái độ tà ngụy buông lung, hao tổn tài sản, làm điều phi pháp, ai cầu xin gì cũng không chấp thuận, lại còn tụ bè kết đảng, hưng binh gây chiến đánh cướp giết hại, chiếm đoạt bức hiếp chu cấp cho vợ con, no thân hưởng lạc, khiến người chán ghét, lo lắng khổ cực, tạo nhiều tội ác, chết vào tam đồ chịu vô lượng khổ, qua lại nhiều kiếp, khó được giải thoát, khổ đau khôn xiết.
Điều thứ tư: Người ta ở đời không chịu tu thiện, nói dối, nói lời hung dữ, nói đâm thọc, nói thêu dệt, ganh ghét người lành, hãm hại người hiền, bất hiếu với cha mẹ, khinh mạn sư trưởng, chẳng thành tín với bằng hữu, tự cao tự đại, cho mình có lý, cậy mình ỷ thế, lấn hiếp mọi người mong người kính nể, không biết hổ thẹn, ôm lòng kiêu mạn, khó thể giáo hóa. Nhờ chút phước đức từ đời trước, đời này làm ác phước đức mất hết, thọ mạng hết rồi, các điều ác bao vây, oán cừu dẫn dắt không sao tránh khỏi, chỉ việc tiến vào vạc lửa, thân thể tan nát, tâm thần thống khổ, bấy giờ nghĩ lại ăn năn thì đã muộn rồi!
Điều thứ năm: Người đời phóng túng lười biếng không chịu làm lành, tu sửa thân tâm; cha mẹ khuyên bảo, ngang trái chống đối như là oan gia, phụ bạc ân nghĩa không chút báo đền, phóng túng lêu lổng, rượu chè xa hoa, đần độn bướng bỉnh, chẳng chút lễ nghĩa, không thể can gián, giao tiếp lục thân quyến thuộc không chút ân tình, không nhớ ơn cha mẹ, không đoái nghĩa thầy trò bằng hữu, chỉ lo cho tự thân, không được một điều lành, không tin Phật pháp, không tin sanh tử thiện ác, muốn hại hiền nhân, phá hoại Phật pháp, ngu si mông muội tự cho thông minh, không biết từ đâu sanh đến, chết sẽ đi về đâu, bất nhơn bất thuận lại muốn trường thọ. Thương xót khuyên bảo lại không chịu nghe, khô hơi khản tiếng cũng thành vô ích. Tâm ý cố chấp không chịu thấu hiểu. Mạng chung cận kề hối tiếc đã không tu thiện, đến khi nhắm mắt ăn năn hối hận sao còn kịp nữa!
Trong vũ trụ, năm đường phân minh, thiện ác báo ứng họa phước đành rành, thân tự chịu lấy không ai thay được. Người thiện làm lành thì từ cảnh sướng đến cõi sướng, từ sáng vào sáng. Người ác làm ác từ cảnh khổ vào cõi khổ, từ tối vào chỗ tối. Ai hay biết được? Chỉ có đức Phật biết rõ khai thị chỉ dạy, người tuân hành rất ít, nên sanh tử không thôi, ác đạo không dứt. Người đời tạo ác như thế, nên tự nhiên có ba đường ác, chịu vô lượng khổ, xoay vần nhiều kiếp không có hạn kỳ ra khỏi, khó được giải thoát đau đớn không thể nói được. Do vậy nên có ngũ ác, ngũ thống, ngũ thiêu, như lò lửa lớn thiêu đốt thân người.
Nếu tự nhứt tâm giữ ý, đoan thân chánh niệm, ngôn hành tương xứng, chí tâm làm lành không làm việc ác, thì được độ thoát, đầy đủ phước đức được trường thọ đến đạo Bồ đề. Đây là năm điều đại thiện...
Chúc cô luôn thật nhiều sức khoẻ ạ❤🥰
Bài dân ca miền nam hay quá! Nghe xúc động ghê !
Bài này là sáng tác của nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển, không phải dân ca đâu ạ.
Dân ca ??? Có tác giả mà dân ca j . Sao nhiều ng cứ hiểu nhầm thế ???
@@saotrucvietnam189 tác giả là người miền Trung nhưng viết bài này là dân ca Nam bộ tưởng nhớ của ông đã từng ở miền Nam
Rất là buồn cô Hương Lan giờ lớn tuổi rồi chắc k hát được bao lâu nữa chỉ có thể nghe lại những bài cũ. Bài này nghe thời chiến chắc k đi nổi
Tôi người Bắc thích nghe nhạc dân ca Nam Bộ
Quá sâu lắng,biểu cảm ❤️
đàn thiên thu đứt dây tơ rồi, nghe mà nổi da gà luôn
Cầu bất đắc khổ (thất vọng).
Người ta ở đời, hễ hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lắm. Bất luận trong một vấn đề gì, số người được toại nguyện thì quá hiếm hoi, mà kẻ thất bại bất như ý, thì không sao kể xiết. Muốn được kết quả tốt đẹp, người ta phải vận dụng không biết bao nhiêu năng lực, lao tâm, tổn trí, mất ăn, bỏ ngủ, chỉ mong sao cho chóng đến ngày thành công. Thế rồi, chẳng may những điều thành công, những điều mong ước ấy không thành, sự đau khổ không biết đâu là bờ bến.
Dưới đây, xin nêu lên vài thí dụ về những thất vọng mà người đời thường gặp nhiều nhất.
Thất vọng vì công danh. Trong đời, danh vọng thường là một miếng mồi ngon mà phần đông người đời ưa thích. Nhưng miếng mồi ấy, phải đâu dễ giành giật được? Không nói gì đến những kẻ nhảy dù, muốn làm quan tắt, nên phần nhiều hay thất bại, chỉ nói đến trường hợp những kẻ mong cầu danh vọng một cách chánh đáng, bằng năng lực, tài trí, học hỏi của mình. Ðối với những hạnh người này, cũng phải nếm bao mùi thất bại, cuối cùng may ra mới được thành công.
Thật đúng như lời Ôn Như Hầu Nguyễn gia Thiều đã nói:
"Gót danh lợi, bùn pha sắc xám
Mặt phong trần nắng nám mùi dâu !"
Thất vọng vì phú quý. Số người thất vọng vì công anh đã nhiều. Nhưng số người thất vọng vì phú quý cũng không phải ít. Muốn cho mau giàu, nhiều người tìm mưu này chước nọ để lừa phỉnh người ta; nhưng rồi mưu gian chước lận đỗ bể ra, tài sản bị tịch thu, bản thân bị tù tội, gia quyến bị nhục nhã theo, thực là khổ !
Thất vọng vì tình duyên. Tình duyên cũng là một điều làm cho bao người phải điêu đứng, khổ sở. Trong trường tình ái, thử hỏi đã mấy ai được toại nguyện? Nhan nhãn trên báo chí hằng ngày, những câu chuyện tình duyên trắc trở đưa đến sự quyên sinh, thật không sao kể xiết. Ðấy là "Cầu bất đắc khổ"...!
0908.179.784
Thật tuyệt vời của nghệ sĩ Việt tôi nghe mà rạo rực trong người cảm ơn chương trình và cũng cảm ơn bạn nhiều lắm
Chị Hương Lan có giọng hát rất đặc biệt
Giongj của chị Hương Lan vẫn là đỉnh nhất, yêu quý chị
Ko hiểu sao nghe cô Lan hát mà mình cứ bị xúc động theo từng câu, từng giai điệu.😳😥😥
Về phương nam ngắm sông ngậm ngùi, thương những đời như lục bình trôi!. Nghe Hương Lan hát mà nghẹn lòng
Co huong lan la than tuong cua con
Bài này rắng liền với miền tây cảm ơn nhạc sĩ và ca sĩ làm tôi đã nhìn thấy hình ảnh và lời hát vô tặng
Hương Lan là ca số 1
Cô nhả chữ " TƠ " nhẹ nhàng hay quá ❤❤❤
Phai Cong nhan nhac si Vu Duc Sao Bien la nguoi mien Trung ma dat nhac dan ca Nam phan that xuat sac nhat la bai nay va chi co Huong Lan trinh bay la so mot! Khong doi thu!!!
Mình người miền Tây thích nhất bài này với bài Đêm Gành Hào nghe điệu Hoài Lang
Dân ca ???
tôi rất thích giọng hát hương lan. 💖🌻🥀💦
Nhiều ca sĩ đã biểu diễn nhạc phẩm này
Nhưng với cảm nhận cá nhân tôi cho rằng Hương Lan trình bày hay hơn hết
Hoan hô ca sĩ Hương Lan
Nghe trong câu hát có nỗi buồn đau đáu,da diết quá...nghe nó buồn...
K ai hát bài này hay bằng HLan
❤không ai hát hay hơn Hương Lan ! Xa quê hương nghe bài này mà rơi lệ 🥲!
Giọng ca quá tuyệt sâu thẩm tình người vùng đất non trẻ cho những con người mở cỏi đầy gian khổ nhưng cũng rất tự hào của những con người phương nam chất chất tình người tình quê xây dụng đất nước theo tâm hồn của người dân miền sông nước nam bộ chan chứa tình người không phân biệt thiệt hơn tinh thần lạc quan hồn nhiên yêu đời
Lâu lắm giờ mới nghe lại .nho lắm ky ức trẻ thơ
Nhìn cảnh ngày xưa nhớ quá cảnh buồn nhưng là niềm vui thơ ấu
HƯƠNG LAN là giọng ca hay nhất của ĐIỆU BUỔN PHƯƠNG NAM !!!
Qua hay ay chu
giọng hát cô: ngọt ngào ấm êm trời phú, càng nghe, càng da diết nhớ
Đẳng cấp ít ai sánh nổi
Chị Hương Lan thì đẳng của đẳng dòng nhạc dân ca...