Thế Nào Là Lập Gia Đình? Có DUYÊN mới gặp gỡ, có NỢ mới yêu nhau | HT. Viên Minh

Поділитися
Вставка
  • Опубліковано 3 січ 2025

КОМЕНТАРІ • 15

  • @dieuminhnguyen9154
    @dieuminhnguyen9154 2 дні тому

    Con xin niệm ơn Ngài và xin đảnh lễ Ngài ,con hạnh phúc được lắng nghe một thời pháp vô cũng ý nghĩa ạ !🙏🙏🙏

  • @thithuhiennguyen6839
    @thithuhiennguyen6839 2 дні тому

    NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
    CON XIN KÍNH CHÚC HOÀ THƯƠNG NHIỀU SỨC KHOẺ VÀ THẬT HẠNH PHÚC NHIỀU Ạ
    🙏🙏🙏🩷💎

  • @Tungang-jr5tb
    @Tungang-jr5tb 5 днів тому +3

    Con xin tri ân công đức thầy viên Minh tới 10 phương pháp giới chúng sanh.🎉🎉🎉🎉

  • @GàTre379
    @GàTre379 4 дні тому

    🙏 Nam Mô A Di Đà Phật 🙇

  • @TMDTL
    @TMDTL 2 дні тому

    Tóm tắt bài giảng "Thế Nào Là Lập Gia Đình? Có DUYÊN mới gặp gỡ, có NỢ mới yêu nhau" của Sư Ông Viên Minh:
    I. Thế nào là lập gia đình và từ bỏ gia đình? (0:00 - 4:35)
    • Lập gia đình: Mong muốn tìm kiếm sự nương tựa, bảo vệ và an toàn lẫn nhau giữa người đàn ông và người phụ nữ.
    • Từ bỏ gia đình (xuất gia): Từ bỏ sự an toàn của cuộc sống thế tục để đối diện với những bất toàn, khó khăn của cuộc sống. Thời Đức Phật, người xuất gia sống cuộc sống rất khó khăn: lượm vải bỏ đi để may y, khất thực từng bữa, không có chỗ ở cố định, đối diện với mưa nắng, đói no, bệnh tật. Mục đích là để soi sáng lại chính mình, tìm thấy Niết bàn trong cuộc sống đó.
    II. Mục đích của việc tu tập (4:35 - 6:34)
    • Nếu xuất gia chỉ để tìm kiếm sự an toàn, cầu an nhàn thì đó là sai lầm, không thể giác ngộ.
    • Cuộc đời với tất cả những tác động (khen, chê) là cơ hội để đánh thức và soi sáng chính mình.
    • Thái độ của mỗi người đối với cuộc sống mới là yếu tố quyết định hạnh phúc, đau khổ. Đau khổ của cuộc đời giúp con người giác ngộ.
    III. Tánh biết và Đại ngã (6:34 - 12:17)
    • Tánh biết: Thực tánh của vạn pháp.
    • Đại ngã: Ảo tưởng do chấp vào tánh biết là "ta", "của ta".
    • Ví dụ: Bông hoa có thực tánh của nó. Sai lầm là khi chấp bông hoa đó là "hoa đẹp", "hoa xấu", "hoa của tôi".
    • Quan trọng là không chấp bất cứ điều gì là "ta", "của ta".
    • Tâm có tánh (tánh biết), tướng (mắt, tai, mũi...), thể (thanh tịnh), dụng (nhận thức đối tượng).
    IV. Về việc xuất gia và học Phật (12:17 - 24:27)
    • Học hay không học không quan trọng bằng việc có giác ngộ được cốt lõi của sự tu tập hay không. Nếu đã thấy được cốt lõi thì không cần học thêm.
    • Nếu đi học, nên xem đó là tham khảo để tìm ra sự thật, không nên gom góp kiến thức.
    • Nên đối chiếu những điều học với thực tế cuộc sống.
    • Nếu gặp được vị thầy đã giác ngộ, chỉ cần nghe vị thầy đó là đủ. Cách nhận biết vị thầy đó là lời nói của họ có chạm đến thực tế cuộc sống của mình hay không.
    • Không nên chấp vào một pháp môn tu nào.
    • Việc tu tập chính yếu là tự soi sáng lại chính mình. Tất cả yếu tố giác ngộ đều có sẵn trong mỗi người.
    V. Về việc đặt bát (24:27 - 35:25)
    • Khi đặt bát, nên đứng, xá, không nên quỳ lạy để tránh gây trở ngại cho người khác.
    • Về việc đặt tiền: Theo giới luật thì không nên nhận vàng bạc châu báu. Tiền hiện tại chỉ là tín dụng, tương đương với tứ vật dụng. Quan trọng là vị sư đó sử dụng tiền vào mục đích gì (tứ vật dụng, việc lợi ích). Đừng quá xem trọng hình thức, quan trọng là thái độ, nhận thức và hành vi của mỗi người.
    VI. Về sự thay đổi trong giao tiếp và thực hành thiền (35:25 - 43:33)
    • Nếu chậm giao tiếp, ít để ý đến bên ngoài thì có thể là do định trệ (do thiền định hoặc do dính mắc vào điều gì đó).
    • Thiền Vipassana giúp con người ngày càng tinh tế hơn trong ứng xử.
    • Mục đích của tu hành là Giới - Định - Tuệ. Giới là hành động tinh tế, không hại mình hại người.
    • Muốn biết một người có giới định rồi hay không thì xem cách ứng xử của họ có tinh tế hay không.
    VII. Về việc kiềm chế cơn sân (43:33 - 45:24)
    • Quan trọng là luôn biết rõ mình trong hành động, nói năng, suy nghĩ (Niệm Thân, niệm Thọ, niệm Tâm, niệm Pháp). Lúc đầu là nhận biết cơn sân, sau đó tìm cách chuyển hóa nó.
    1. Khía cạnh "Duyên" và "Nợ" trong hôn nhân:
    Bài giảng đề cập đến "Có DUYÊN mới gặp gỡ, có NỢ mới yêu nhau". Đây là một quan niệm phổ biến trong Phật giáo về mối quan hệ giữa người với người.
    • Duyên: Chỉ những mối liên hệ, sự gặp gỡ do những hành động, suy nghĩ trong quá khứ tạo thành. Duyên có thể là duyên lành (giúp đỡ, yêu thương) hoặc duyên xấu (gây hấn, oán hận). Gặp gỡ trong đời sống, đặc biệt là trong hôn nhân, được xem là do duyên đã hình thành từ trước.
    • Nợ: Chỉ những mối ràng buộc, trách nhiệm giữa người với người, thường phát sinh từ những hành động trong quá khứ. "Nợ" trong tình yêu, hôn nhân không nhất thiết mang nghĩa tiêu cực, mà chỉ sự ràng buộc, trách nhiệm cần phải hoàn trả, giải quyết trong mối quan hệ.
    Hiểu được "duyên" và "nợ" giúp chúng ta nhìn nhận các mối quan hệ một cách khách quan hơn, không quá vui mừng khi gặp điều tốt đẹp cũng không quá đau khổ khi gặp điều không như ý.
    2. Đi sâu vào "Tánh biết" và "Đại ngã":
    Hòa thượng nhấn mạnh sự khác biệt giữa "Tánh biết" (thực tánh của vạn pháp) và "Đại ngã" (ảo tưởng do chấp vào tánh biết).
    • Tánh biết: Bản chất nhận biết, trong sáng, không phân biệt của tâm. Nó là nền tảng của mọi hiện tượng tâm lý.
    • Đại ngã: Do vô minh (si mê) mà chúng ta chấp vào những hiện tượng (bao gồm cả tánh biết) là "ta", "của ta". Sự chấp trước này tạo ra ảo tưởng về một cái "tôi" độc lập, thường hằng, từ đó sinh ra khổ đau.
    Ví dụ: Khi nhìn một bông hoa, tánh biết chỉ đơn thuần nhận biết sự hiện diện của bông hoa. Nhưng do chấp trước, chúng ta gán cho bông hoa những khái niệm như "đẹp", "xấu", "thích", "ghét", và cho rằng "bông hoa này là của tôi". Chính sự chấp trước này tạo ra khổ đau.
    3. Ý nghĩa của việc "tự soi sáng lại chính mình":
    Đây là trọng tâm của bài giảng, thể hiện qua việc tu tập. "Tự soi sáng" nghĩa là quán chiếu, nhìn sâu vào bên trong tâm mình, nhận biết rõ ràng những suy nghĩ, cảm xúc, hành động đang diễn ra. Mục đích của việc này là:
    • Nhận diện bản chất của các pháp: Thấy rõ vô thường, khổ, vô ngã của vạn pháp.
    • Chuyển hóa tâm: Buông bỏ những chấp trước, tham ái, sân hận, đạt được sự an lạc, giải thoát.
    Việc "tự soi sáng" không chỉ giới hạn trong lúc thiền định mà cần được thực hành trong mọi hoạt động của đời sống hàng ngày.
    4. Ứng dụng vào cuộc sống:
    Những lời dạy trong bài giảng có thể được áp dụng vào cuộc sống hàng ngày như sau:
    • Trong các mối quan hệ: Hiểu được "duyên" và "nợ" giúp chúng ta đối xử với mọi người bằng lòng từ bi, bao dung, không oán trách, đổ lỗi.
    • Khi đối diện với khó khăn: Nhận thức rằng mọi sự đều vô thường, khổ, vô ngã giúp chúng ta không bị chìm đắm trong đau khổ, mà tìm cách vượt qua.
    • Trong công việc và cuộc sống: Thực hành "tự soi sáng" giúp chúng ta hành động, nói năng, suy nghĩ một cách tỉnh thức, tránh gây hại cho mình và người khác.
    Xin Lưu ý: Đây là một bản tóm tắt của buổi pháp thoại. Để hiểu rõ hơn về nội dung, bạn nên nghe lại toàn bộ bài giảng.
    Qua năm mới, chúc các thiện tri thức được hạnh phúc và luôn tinh tấn tiến tu 🙏

  • @hoc.cachsong
    @hoc.cachsong 5 днів тому +1

    Chú nai ăn xong lại lên đường
    Mặc cho người thợ săn than khóc
    (Người tỉnh thức/Kẻ chìm đắm)