Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp, Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập. Ôm trọn món nợ em mang cho, Để bây giờ 2k mì ăn liền cũng không có. Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm Lúc em ăn thì tiền này ai nắm Lúc em nói là em đang xui lắm Thì sâu bên trong, tim anh như gai đâm. Tiền dành dụm anh góp đuợc 2 năm. Anh từng ước tương lai thật xa xăm. Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ Mỗi tháng không góp tiền, là tụi nó lại qua đấm Em sẽ dạy con gái chơi xì dách Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên Anh và em sẽ là nguời nghĩ cách, Gia đình sẽ khiến Ma Cao phải biết tên. Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chác Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác Tên ta em block luôn ở trong contact Chỉ còn chiếc Wave tàu, em cũng chôm rồi thoát Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt Vì với ta ... người ... luôn là nút thắt Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại...
Verse 1: [Young H] em đi khi ở đây .. còn vương gió .. a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm.. ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. ta từng ước tương lai thật xa xăm.. ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm e sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. a sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. a và e sẽ là người ươm mầm.. gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... tên ta sẽ... ko còn trong contact ... chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... Hook: [Táo] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Verse 2: [Bray] Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc. Verse 3: [Nah] Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Bray : Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian , Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Táo : Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Chú 13 : Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả. Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả. Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó. Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó. Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau. Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa. Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ. Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ. Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em.. Khóc - Cười - Khô cả nước mắt.. Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt. Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu. Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả. Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả. Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó. Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó. Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau. Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa. Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ. Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ. Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em.. Khóc - Cười - Khô cả nước mắt.. Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt. Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu. Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau. Táo : Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
2 5 parody Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp Anh nơi đây bị đầu gấu tới đập Ôm trọn món nợ em ban cho Vì giờ 2 ngàn ăn mì cũng không có Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm Lúc em ăn thì tiền này ai nắm Lúc em nói là em đang xui lắm Thì sâu bên trong tim anh như gai đâm Tiền dành dụm anh góp được hai năm Anh từng ước tương lai thật xa xăm Bây giờ đời anh thua nùi giẻ Mỗi tháng không góp tiền là tụi nó qua đấm Em sẽ dạy con gái chơi xì dách Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên Anh và em sẽ là người nghĩ cách Gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên Giờ mọi thứ vỡ nát Lỗ vốn tổ trác Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác Tên ta em block luôn ở trong contact Chỉ còn chiếc wave tàu em cũng chôm rồi thoát
Ngày em bỏ ta ra đi Chẳng còn gì với anh được gọi là thiết thực Nỗi buồn này ta chẳng biết để đâu Đành để ra giấy cùng với viết mực Anh đối với em thì chả là gì Nhưng nàng đối với ta thì lại tiếc thật Để cố gắng trong đêm thì Mong hình bóng nàng phần nào đó sẽ được vơi đi mất Bao nhiêu mong ước anh đã dựng xây Tự hỏi bao giờ anh mới có được đây Để rồi mình tự ngã xuống vực đáy Bao nhiêu chân thành này nào em có thấy Con tim nàng ta đã cố lấy Giữa dòng đời tình yêu này xô đẩy Nhưng tình yêu này nàng đâu cần mấy Phá vỡ mộng tưởng mà ta đã cố xây Ta đau buồn nàng nào có hay Trái tim nàng ta vẫn cố lay Nhưng giấc mộng nó vẫn vỗ bay Anh ngu muội đâm vào thứ anh không thể lấy Ta vẫn khóc cười khô cả nước mắt Và rồi người không còn trước mắt Em ơi Sẽ thế nào nếu ta đứng trước mặt
Khi mà em Rời xa vòng tay của riêng anh Chạy theo cơn mơ Chạy theo hạnh phúc ở nơi nào Chỉ mỗi anh nơi này Nâng niu những thơ ngây Và khi anh lặng lẽ chôn giấu Bao buồn vui gói trong ngăn đựng những niềm đau Tháng tháng ngày chẳng màng Anh lạc lối giữa bao làn gió đang hát vu vơ Rằng Ah hah, hah ah ah ah hah ah Tự nắm đôi tay anh mơ màng Hình dung em đang chốn đây Ah hah, hah ah ah ah hah ah Tự hé đôi môi anh mỉm cười Hình dung em đang ôm anh lúc này Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói Mình anh với trăng vương bên thềm Gợi nhớ ai hương tóc mềm Để thấy không gian dài rộng thế Mình anh mỗi đêm ru anh vào một giấc mơ có em về Dù mai đây ai thay anh yêu em Mình anh với riêng anh trong đời Vệt nắng trên cao vời vợi Thời gian nhẹ khâu vết thương anh Có lúc chỉ muốn nói em nghe Những điều cất giấu cứ xoáy trái tim anh Những điều quấn lấy nhức nhối trái tim anh Đánh mất chính bản thân anh Có lúc đã mất hết vô tư Quanh mình chỉ những sóng gió những ưu tư Anh lại nhớ đến những lúc ta an nhiên Nói những câu chuyện thâu đêm Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói Mình anh với trăng vương bên thềm Gợi nhớ ai hương tóc mềm Để thấy không gian dài rộng thế
Verse 2: [Sol'Bass] Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao gio che giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh bước vào đời em với quá khứ Em, ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh, vết thương cũ lòng cũng còn khá bự Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh, chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên Em thời gian troi qua thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng chúc phúc thì không Em,làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta còn Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. Hook: [Táo] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Verse 3: [Táo] Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi
Táo Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Young H em đi khi ở đây .. còn vương gió .. a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhung sâu bên …trong tim a nhu gai đâm.. ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. ta từng ước tương lai thật xa xăm.. ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm e sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. a sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. a và e sẽ là người ươm mầm.. gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. giờ mọi thứ vỡ nát… lâu đài cát.. ta vội chạy theo… những thứ lâu dài khác… tên ta sẽ… ko còn trong contact … chỉ còn chút kỉ niệm …e cũng chôn vào rác ta đã khóc… cười.. khô cả nước mắt…. vì với ta …người… luôn là nút thắt.. em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt… Táo Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Sol’Bass :Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh,bước vào đời em với quá khứ Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không Em,làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta còn Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. Táo : Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Không phải anh than thở Mà đó thật sự là quảng thời gian khổ Khi chẳng có em bên cạnh Cùng chia sẻ niềm vui nổi buồn Có lẽ em đã quên anh Bỏ những khối phiền đong đầy nỗi niềm Vào cuộc tình này đổ vỡ Chẳng lẽ phải quên đi Tình 2 năm Bàn tay nắm Càng say đắm Từng cố vì nhau mặc cả gia đình can ngăn Trong bản thân anh vào những ngày đó
2-5 Từ khi em đi chỉ cảm giác một mình mới là thứ làm cho anh thấy ổn Anh không còn phải lo những suy nghĩ đã không còn tự do bởi vì muộn phiền anh đã chất đầy kho Anh cầu cho mọi thứ phát nổ anh sẽ chấp nhận chết chỉ để lại được tự do tự do là nơi những suy nghĩ không còn hình bóng em Tự do là khi anh không còn nhốt mình trong những ký ưc đó Anh biết mình đang sống với một gã phản bội Trái tim của anh nó vẫn đập nhưng lý do là vì em Đôi khi câu hỏi "tại sao" anh luôn đặt Tình cảm anh trao có lúc nào là không thật Vậy tại sao em vẫn chọn cách ngoảnh mặt Bỏ anh nơi đây chỉ một mình với những đêm dài vắng lặng
Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ Tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà…
Ver 1: Anh nhìn trời đêm phủ rồi lại thở than Vì cuộc đời anh chẳng có gì vẻ vang Anh mang dây thanh của anh đi bán Làm niềm vui của họ lúc cần mỗi khi chán Lắng nghe giọt nước mắt ở trong tim Đắng cay ngọt bùi còn hơn ở trong phim Lặng nghe gió lộng ngoài ban công Trong phòng bật bài nhạc "Hư không" Cũng như lẽ thường tình người đến rồi đi Chẳng quan tâm giọt lệ hoan bờ mi Vẫn bài tình ca viết ra da diết Ngân nga trong ta nỗi nhớ tha thiết Nếu anh được gửi nỗi niềm vào mây Anh muốn đến gần bên và nắm bàn tay Ôm thêm 1 lần mong em thứ tha Rồi cảm ơn vì quãng thời gian cùng anh đã qua Kỷ niệm ngày cuối cùng mình là học sinh Đón em thật sớm rồi đi ngắm bình minh Em yêu vẫn còn ngồi ở yên sau Trao anh cái ôm hôm đó thật lâu Em hỏi anh yêu em không? Anh cười đáp lại là "có chứ" Nhưng 2 ta giờ đã trưởng thành... Kỷ niệm trở thành là quá khứ 02:20 Ver 2: Câu hát ngày cũ xưa anh còn ngân vang Đôi chân bước chầm chậm một mình lang thang Ánh nắng dần ngả theo bóng em lướt qua Trong chiều gió em đứng đối diện ngay trước ta Đôi môi bỗng ngập ngừng vì anh khó nói Chỉ ánh mắt anh là có thể cất lên lời Em bảo rằng em cũng vừa mới tới Mà trái tim anh đây đã loạn nhịp liên hồi Anh cầm lái đèo em ngay sau xe Rồi kể lại chuyện cũ này cho nhau nghe Nào là những dòng tin: "Em đã ngủ chưa?" Khi Hà Nội đêm trắng vì trời phủ mưa Em kể rằng e đã có người mới rồi Cũng đã gần 2 năm sắp đám cưới rồi Anh cầm thiệp em đưa tới và chúc phúc Gượng cười nhưng lòng còn nhiều bứt rứt Nhìn lên trời đêm phủ đầy sao ngàn Muốn gặp em vì nỗi nhớ này vô vàn Hái vì sao đặt vào đôi mắt nàng Nhưng đôi tay chỉ có nắm tro tàn Ngày mà nước mắt em rơi ướt mi Nhìn theo bóng em quay gót bước đi Anh lặng lẽ tự vấn ước gì Níu đôi tay em trước khi em bước đi Ver 3: Tình yêu này em có còn không? Đôi tay anh nắm thì e lại càng buông Anh nhớ buổi chiều, cái chiều hôm đó Nghe giọng em cười hòa cùng vào trong gió Tí tách, tí tách có tiếng mưa rơi Giông bão đến như lòng anh còn chưa nguôi Kết thúc chuyện tình đành phải buông xuôi Chuyện cũ đã lâu rồi cảm xúc còn nguyên mà em ơi Nếu được quay lại, cái lần đầu tiên Anh sẽ quay đi và chỉ lặng im Không có cuộc hẹn lúc mà em rảnh Để cho trái tim không tan thành trăm mảnh Quán quen anh ngồi thiếu bóng em rồi Thôi hẹn em vào kiếp luận hồi Mình gặp lại sẽ không có nước mắt Mà lúc đó anh chỉ nghe thấy tiếng em cười
Không sao không sao Đứng trước khẩu súng trạng thái anh không nao Nhưng bản thân có thể chết bất kì lúc nào Vì vài lời nói vô tình nhưng sắc hơn con dao Áp lực cuộc sống đè nặng lên vai Vẫn luôn cố gắng vì mình thân trai Gắng nặng cuộc đời như hàng vạn thước sắt Còn em cho anh hàng vạn gọt nước mắt Liệu ngày mai rồi sẽ tốt hơn Thì con người ta liệu có thay đổi Nếu như cám dỗ đã in vào tâm trí Thì ơn trên cũng không thể lay nổi Sẽ không còn buổi chiều thu Và chẳng còn những cái ôm tha thiết Hàng vạn câu hỏi những lời nhắn nhủ Giữ trong tim cùng nỗi nhớ da diết Không để quá khứ làm anh hao gầy Siết một điếu thuốc rồi anh thổi bay Sau cùng thân xác anh vẫn vẹn nguyên Chỉ có trái tim dần dần đổi thay Em... Sau tất cả thì ta còn lại gì Em... Từ ngày mình xa bỗng chốc anh vui, đến lạ kì
Verse 1: Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, (Cổ) họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, (Dày) vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, (Anh) đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề (biết) em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh (nghĩ) có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên (anh) không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ (có) thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng (đi), cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Lạ, yêu, hy sinh, rồi thương... Tình cảm luôn dẫn dắt ta đến những cảm xúc vô thường Ngọt ngào khi gần gũi , dày vò khi hiểu sai hướng Phút nhìn được ra điều gì đó , mỗi người đã mỗi con đường Khác chi anh và em…ngay lúc này. Hôm qua ôm lấy chặt nhau nay dáng chẳng còn muốn thấy Người bình thản quay lưng , kẻ khóc thét giữa trời mây Sự im lặng lên tiếng thay cho 2 từ chia tay Đời bảo vạn sự tuỳ duyên tất cả là do ý trời Phải an phận khi thuyền cặp bến chấp nhận khi thuyền xa khơi Nên cả khi em tuyệt tình gieo lời cuối khiến mắt anh rã rời Anh vẫn thương…dù tim nhói chẳng thể thốt ra lời Em biết không ! thực sự trên đời chẳng ai hợp ai Họ vượt qua tất cả cũng chỉ bởi vì nhau Và cho đến hôm nay anh vẫn yêu em đậm sâu Dù từ lâu em đã dứt khoát chuyện mình như chưa bắt đầu.
1:30 Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi. Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói, xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua.
Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc.
Trả lại cho anh 1 nàng thơ Trả lại cho anh mối tình còn dang dở Trả, anh trái tim chưa từng tan vỡ Để mà bây h đây thân xác như kẻ mang nợ Trả lại cho e những gì e từng có Trả lại cho anh những thứ anh từng cho Trả lại cho a niềm tin và lòng nhiệt huyết , bởi vì a biết e đã từng vứt bỏ Vì là lúc đó , tình yêu 2 đứa chưa đúg đắn Em oi 3 năm thật sự đâu có ngắn Rõ ràng luật chơi của em không công bằng Anh đã cố gắng mặc kệ người đời có ngăn 1 người bước tiếp còn 1 người thì ở lại Hi vọng ngày nào sao bây giờ thàng trở ngại Giá như anh đần, không nghĩ về tương lai Không đi nước ngoài , em ko phải hoài
Em cộng với biển bằng nỗi đau Tình yêu của em và biển thật giống nhau Khi dịu dàng, khi sâu thẳm Khi dồn dập em không quan tâm Để những con sóng lấn xô vào bờ Vỡ hết những lâu đài cát ta xây bằng giấc mơ Và rồi mang giấc mơ của anh đi về vực tối Nơi sâu thẳm anh không thể nào tìm tới Và anh không thể nào hiểu được biển Nên anh không thể nào hiểu được em Ah! Anh không thể nào hiểu được tình yêu Như giọt nắng không thể hiểu được đêm Ah! Tất cả về em anh đều không hiểu Nhưng anh hiểu duy nhất có một điều Anh đã yêu và sẽ yêu tất cả Kể cả những nỗi đau em đã mang đến
Sau một quãng thời gian gặp em gục ngã Anh thả mình vào đống đầy đau thương và dối trá Loay hoay đi tìm 1 góc nhỏ nào bình yên Đã từng sẽ chẳng bao giờ còn tin vào tình duyên Đâu hề sai nhưng con người anh lại cần kiểu lặp lại Để rồi ôm từng cung bậc cảm xúc chả cùng ai Đã chịu đựng mỗi đêm dài và giấu nó mãi mãi Anh biết tình cảm vốn dĩ không thể nào còn Mọi thứ dành cho nhau chỉ CÒN LẠI là phép toán Vì càng thương là càng chia như là khuya ngoài bàn bia cạn đi anh đâu được phép ngán Mấy tk bạn còn cũ huống chi là em mặc cho trời sắp sáng chỉ có bia và men Nhưng anh buồn thì cũng đã 2 năm Vết sẹo trong lòng thì cũng chả ai đâm Anh ghét con người mình vì quá ích kỉ Tạo cho mình nhiều những suy nghĩ sầu và thích nghi Chỉ cầu là đừng gặp em nữa Cho 2 từ chắp cá khá ích đi
Khi em đi ở đây còn chướng ngại Sau bao cố gắng không qua nổi được chương hai A đã tập cố để làm lại nhưng ánh nắng vẫn còn chưa vươn vai Vậy chẳng đường dài ai sẽ cũng anh bước Con đường em để lai rồi ai cùng anh ước Tim anh đầy trầy xước em của ngày trước
Trên đời này vốn chẳng có gì thực sự là hợp nhau Nếu hai ta điều cô gắng thì sẽ bên nhau trọn đời đến bạc đầu Nắm tay nhau vượt qua bao sóng gió Của sự nghiệt ngã tình yêu nó ban cho Muốn có một bông hoa đẹp thì trước đó đã phải trãi qua biết bao gian khó Anh không biết là em yêu anh bao nhiêu Nhưng tình cảm anh trao em luôn bao real Màn đêm buông xuống giọt sương rơi lạnh ở trên vai Và cái tên cũng chẳng thể quên mãi Đó chính là em chứ chẳng phải tên ai Anh châm điếu thuốc cố kìm nén nước mắt tuông rơi
Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Em nghe lời anh thoáng qua Nghe thời gian đứng yên...nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên em nhìn sao chẳng thấy Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của em tan vỡ -- Young H Em đi khi ở đây còn vương gió Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó Ôm trọn nỗi đau em ban cho Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có Gắn bó vì trách nhiệm là sai lầm Xa nhau thì bàn tay này ai nắm Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhưng sâu bên trong tim anh như gai đâm Ta đã bước qua nhau được hai năm Ta từng ước tương lai thật xa xăm Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ ta chỉ cần nhau, ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow Anh và em sẽ là người ươm mầm Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu Giờ mọi thứ vỡ nát..lâu đài cát Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác Tên ta sẽ không còn trong contact Chỉcòn chút kỉ niệm em cũng chôn vào rác Ta đã khóc, cười, khô cả nước mắt Vì với ta, người, luôn là nút thắt Em ơi.. Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt ____Táo: Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Em nghe lời anh thoáng qua Nghe thời gian đứng yên...nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên em nhìn sao chẳng thấy Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của em tan vỡ -- Sol’Bass Anh, không thể gọi là gã khờ si tình Em, xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh, chưa bao giờ che giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh, bước vào đời em với quá khứ Em, không chắc chắn về chuyện tương lai Anh, vết thương cũ trong lòng còn khá bự Khi tim em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh, chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên em thời gian trôi qua thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau không còn dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng chúc phúc thì không Em làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân Nhưng em vẫn không thấy anh trong hình ảnh về đôi ta, còn anh thì không thể rũ bỏ, không thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh không lạc lối, anh biết nơi anh sẽ đến nên em hãy cứ đứng đó, khi cần cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. -- Nah Anh xin lỗi em khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm Như thể em muốn ném anh vào xứ biệt giam Không thể kìm hãm con rồng của nước Việt Nam Sống biết từng ngày như kẻ không nhà Con mình sẽ không muốn nó phải không cha Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá Em thì nhắc anh về ngày mai và ngày hôm qua Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi không thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hoà mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên, không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng, anh không cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm, những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ, thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta xa nhau cũng là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ -- Táo Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Em nghe lời anh thoáng qua Nghe thời gian đứng yên...nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên em nhìn sao chẳng thấy Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của em tan vỡ -- Bray Tíc tắc, tíc tắc Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Điếu thuốc trên tay anh siết chặt Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả những gì vẫn còn lại là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc Tâm trí anh là cỗ máy thời gian Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng Em ơi, luật chơi của em không công bằng Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về em qua từng bài hát họ vẫn không hề biết em là ai Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai Đôi khi anh nghỉ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi Uhm anh, hoàn toàn đồng ý không phải cãi Ước gì họ có thể nói cho những tiếng nói to bên trong đầu anh lải nhải Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến Anh không muốn nhớ nhưng vẫn còn chưa muốn quên Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì -- Táo Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Em nghe lời anh thoáng qua Nghe thời gian đứng yên...nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên em nhìn sao chẳng thấy Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của em tan vỡ -- Chú 13 Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gấp thả Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em đã phải chịu nhiều vất vả Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người anh nói có em, là có tất cả Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao ? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau Nhưng ta vẫn vậy ta là ta và cũng chính là, ngọn lửa Nhưng ta biết ta là ai và trái tim ta bây giờ thực sự đã tìm được một nửa Em vẫn vậy, vẫn nụ cười và sự tha thứ Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em Khóc, cười, khô cả nước mắt Và nhưng hạnh phúc là khi đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt Em có biết làm gì ngoài yêu thương anh đâu Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau -- Táo Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên em nhìn sao chẳng thấy Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của em tan vỡ Bóng tối khiến em không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước em không thể dừng lại Thì em cũng đã chẳng đi Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần Chắc em không đợi còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm, giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi, nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặt Để mình hoàn thành trọn vẹn lý do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi, không được bên nhau em ơi -- Khói Khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặt Để mình hoàn thành trọn vẹn lý do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi, không được bên nhau, em ơi Bóng tối khiến em không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước em không thể dừng lại Thì em cũng đã chẳng đi Share
Anh đi khi ở đây còn vương gió Em nơi đây vẫn nghe mùi hương đó Ôm trọn nỗi đau anh ban cho Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có Gắn bó vì trách nhiệm là sai lầm Xa nhau thì bàn tay này ai nắm Anh vẫn nghỉ là em đang vui lắm Nhưng sâu bên trong tim em như gai đâm Ta đã bước qua nhau được hai năm Ta từng ước tương lai thật xa xăm Ta từng nói chỉ cần sống vui vẽ Ta chỉ cần nhau, ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow Anh và em sẽ là người ươm mầm Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu Giờ mọi thứ vỡ nát..lâu đài cát Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác Tên ta sẽ không còn trong contact Chỉ còn chút kỉ niệm em cũng chôn vào rác Ta đã khóc, cười, khô cả nước mắt Vì với ta, người, luôn là nút thắt Anh ơi.. Anh thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
[Q] Anh đang chờ đợi điều gì đến? Có những cảm xúc trong đầu anh không tên Nấc thang hạnh phúc anh leo hoài không đến Trong lòng anh là kỉ niệm nhắc mình không được quên
Em dùng tổn thương làm cột móc Đêm về tự thu mình vào một góc Gục đầu,rồi lại bật khóc Tự trách bản thân sao mình thật ngốc. Áp lực gia đình, cuộc sống Người thân,bạn bè khiến em bỏ học. gương mặt thì nở nụ cười tươi Nhưng đâu biết chỉ là vỏ bọc. Suy nghĩ của em lúc này. Càng ngày rối ren,càng ngày tăm tối. Em tự hỏi rằng thiên đàng nơi đâu. Đường vào địa ngục hiện diện trăm lối?.. Sự hạnh phúc của một con người Là được sinh ra không bị chết yểu. Vậy giờ đây những người như em. Vì chuyện không may,mà tự kết liễu..(chính mình)
Chuyện ta và nàng (2 5 remix) Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình Một ai quan tâm và nghe lời anh hát Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy Nếu kí ức hôm nay tan như mây khói Xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua Verse 1: Anh chẳng bao giờ muốn mình phải bước đi Và bỏ em ở phía sau 1 mình Anh chỉ ước ta chưa từng phải chia ly Để bây giờ đây vỡ tan cả cuộc tình Anh đâu bao giờ muốn mình phải buông tay Nhưng anh và em cuối cùng phải đau đớn Anh đã bao giờ muốn phải ta buồn như vậy Anh và em giờ phải đối mặt với cô đơn Anh chỉ tự trách bản thân mình vội vàng Bước vào đời em vào 1 ngày đầy nắng Thật đáng tiếc khi tình ta đã muộn màng Những bài thơ tình chỉ còn là giấy trắng Giá như đôi ta đã có thể chậm lại Giá như lòng ta đã có thể vững hơn Giá như mà anh đã nhận là mình sai Và giá như mà ta đã nói được lời cảm ơn Em ơi em ơi câu chuyện tình của thuở xưa Mình bên nhau mặc ngày nắng hay chiều mưa Để rồi bây giờ đôi mình vỡ thành đôi nửa Không biết là em đã quên được hay là chưa Nếu như đã quên thì làm ơn đừng nhìn lại Có thể là em sẽ chỉ lại thêm tiếc nuối Để rồi bây giờ màn đêm đen lại thêm dài Và cả 2 chúng ta đều đã buông xuôi Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của tim của anh tan vỡ Verse 2: Anh chỉ đơn giản là gã khờ si tình Quanh anh bây giờ chỉ là những chiếc bóng Anh đã quen giấu những cảm giác kia cho riêng mình Còn em, khi em đã quen 1 đời màu hồng Anh bước vào đời em vào ngày nắng Em đã bước đi trong 1 đêm đông Anh đã quen với những cơn đau trong đời Và em thì chưa 1 lần đau đớn và trông mong Anh chỉ tự trách đôi ta đã kém duyên Không thể ở bên nhau dù chỉ thêm 1 ngày nữa Anh đã từng nhắm nháp hương vị của tình yêu Anh đã từng tin tưởng vào em đến vậy mà Nhưng em có biết không, anh đã bao giờ nghĩ tới ngày cả 2 phải chạnh lòng Em làm anh tin vào số phận, anh đã muốn từ bỏ và quên đi được cố nhân Nhưng em thì luôn ở đó, ở sâu trong trái tim anh Còn anh thì có lẽ đã biến mất trong tim em Em chắc chắn chính là người tuyệt vời nhất Người tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh luôn đợi em, anh biết em sẽ trở về Em hãy cứ ở đó, khi cần hãy cứ gọi anh Anh rồi sẽ đón em khi em quay về Đó sẽ là ngày tuyệt nhất ở trong đời anh Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của tim của anh tan vỡ
Verse 2: [Bray] Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc.
Young H em đi khi ở đây .. còn vương gió .. a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm.. ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. ta từng ước tương lai thật xa xăm.. ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm e sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. a sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. a và e sẽ là người ươm mầm.. gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... tên ta sẽ... ko còn trong contact ... chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... Bray : Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại g Nah : Anh xin lỗi em Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà Con mình sẽ ko muốn nó phải không cha Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng là chuyện bình thường Nhưng mà em , khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Khi em đi anh dùng thay thế là điếu thuốc lá và cà phê Những buổi tiệc không đường về và những tin nhắn giờ đã trễ Anh như món đồ thất lạc không có nơi trả về Nhưng nếu không mất sẽ không tìm thường thì đời là thế Anh nghĩ về quá khứ không tính chuyện tương lai Em không bên anh hiện tại nhưng vẫn thấy em thường ngày Những thước phim những lời nhạc cấu xé Những câu chuyện chỉ buồn cười khi ta kể nhau nghe Anh trở về thành phố này đều là đã từng đã từng Mang theo những kỉ niệm giờ em chả cần chả cần Mẹ anh nói đây là nợ anh phải trả dần Nhưng bao lâu là điều duy nhất mẹ không thể nói ra Đứng trên lầu hai mươi của toà cao ốc chỉ để hút và ăn tối Với những cô gái nói lời yêu thương khi gặp vài lần là chăn gối Vài người bạn vẫn luôn có mặt đỡ một phần nào tăm tối Những tin nhắn dài anh gửi cho em nhưng anh chưa từng làm văn giỏi Anh chỉ muốn có những cảm giác mà họ nói (sau tất cả) Anh muốn một lần tự do muốn một lần được bỏ trói (anh trở lại) Muốn gặp em ngày đó Muốn là anh hôm qua (nơi căn phòng buồn) Muốn cảm nhận lời em nói theo một cách nôm na Nhưng mà tất cả nỗi nhớ này để đâu Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu Anh mang theo nó chẳng thể lâu Áng mây kia rong chơi đâu rồi Thành phố sau lưng anh buồn Vậy đâu là điều em muốn
Anh xin lỗi em Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà Con mình sẽ ko muốn nó phải không cha Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Lại một ngày lại một ngày Bước xuống giường với một chút sức lực này Nhìn phía sau bóng lưng chút nghẹn ngào Thấy người mình thương cùng mình chịu nhiều điều Ấm ức bị gia đình cấm túc vì quen một thằng như anh Ít tiền không gia cảnh liều lĩnh hư danh Thích tiền và ảo ảnh rùi ai cũng như anh Vì quá nhiều suy nghĩ vô tận Em ak Nếu một ngày lạc bước Thì đừng như hạt nước Rơi thấm vào đường Còn vương vấn là con thương Tay trắng thì buông Cay đắng nhìn xuống Bia đã hết từ lâu Mà tay vẫn cứ đưa lên miệng uống Vì sao Ngày đầu đầu vì nhau Mà h đây hỏi vì sao Có lẽ ah suy nghĩ quá nhiều đến mất bình tĩnh Ngồi một chỗ đến lúc bình minh Nhận ra rằng xung quanh không còn em không còn ai Như tất cả chưa từng tồn tại Anh vẫn chưa định hồn lại Biết thứ đó là hại Vẫn đi cùng nó cả chặng đường dài Nhưng chuyện gì cũng có lúc sẽ xảy ra Ngày anh sơ sẩy nhất Là ngày em lộng lẫy nhất Anh không biết vẫn còn cười nổi Khi nhìn em qua chiếc điện thoại Nhỏ bé thôi Giữ riêng cho mình thỏ thẻ thôi Có lẽ ngày đó anh đến quá trễ Lúc anh quá trẻ tương lai chưa vững vàng khá giả Nên điều đó đẩy ta khá xa Làm sao yêu một kẻ phạm tội Lạm dụng nhiều nước mắt của cô gái trẻ
Em đi khi ngôi nhà bị thế chấp Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập Ôm trọn món nợ em ban cho Để bây giờ 2k mì ăn liền cũng không có Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm Lúc em ăn thì tiền này ai nắm Lúc em nói là em đang xui lắm Thì sâu bên trong tim anh như gai đâm Tiền dành dụm anh góp được 2 năm Anh từng ước tương lai thật xa xăm Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ mỗi tháng không góp tiền là tụi nó lại qua đấm Em sẽ dạy con gái chơi xì dách Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên Anh và em sẽ là người nghĩ cách Gia Đình sẽ khiên Ma Cao phải biết tên Giờ mọi thứ vỡ nát lỗ vốn tổ chác Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác Tên ta em block luôn ở trong contact Chỉ còn chiếc Wave tàu Em cũng chôm rồi thoát Ta đã khóc cười khô cả nước mắt Vì với ta người luôn là nút thắt Em ơi….. Em thế nào nếu ta đứng trước mặt….hở?
Bây giờ mới cảm thấy mình mệt nhoài đôi khi về nhà vào lúc trời đã rạng tối không gian bỗng chợt như ngưng vội nhưng dòng suy nghĩ vẫn tiếp diễn chứ không thôi Lướt qua đoạn kí ức người với ta..nhớ nhanh những bài học từng trãi qua Một cô gái một chàng trai một hạnh phúc chờ ngày mai Vậy mà đóa hồng tàn phai buộc cô gái rời chàng trai Em vẫn nhớ từng vị ngọt của đôi môi nhớ từng hạnh phúc ta nằm nhìn nó êm trôi Nhưng giờ kí ức ấy dần phôi phai em chẳng dám nghĩ đến những chuyện của tương lai cánh hoa trắng đặt nhẹ trên vai anh mùi hương năm đó nhiều người vẫn không quên Mà gió cứ hát làm vương thêm hình ảnh ai đó dù dặn lòng là không nên Nỗi nhớ ấy dường như là mong manh vì nấm mồ này cũng đến lúc mọc rêu xanh Em ngỡ mọi chuyện đã chấm dứt nhưng "anh" là thứ khiến tim anh chịu vết nứt Giá như cánh hoa không phai tàn chẳng gì có thể thắng nổi được thời gian Giá như anh không chìm vào quá khứ Bỏ lại nơi đó cùng tàn tro và lá thư.
Vậy chuyện gì đã khác? Từ cái ngày, ta nhận ra lâu đài ta xây là cát? 1 tiểu thuyết với tình tiết, cốt truyện thật hay, mà ác Là em nói không muốn gặp anh thêm 1 giây nào khác, Anh mang câu chuyện đó gói gọn cất lại trong hành trang Tuy là hơi chật chỗ nhưng là báu vật nên anh đành mang Nhiều đêm anh cố viết, sửa cho 1 kết cục hoành tráng Nhưng mà anh càng viết, đường ta đi với nhau càng đứt thành đoạn Và em biết, tâm sự anh có đem chất thành hàng Anh đem nó giấu, kĩ còn hơn người ta đem cất bạc vàng Người ta vứt tàn tro, anh của em đem vứt cái gạt tàn Dăm ba câu rap, anh lại xem nó như 1 khúc nhạc vàn Hey Em đã đi xa chưa? Anh biết em nói em kiếm 1 thằng Bảo khi xa xưa Mà ngoài anh ra, còn ai giống anh hơn chính anh bây giờ?
Em đi.. khi ở đây .. còn vương gió .. Anh nơi đây .. vẫn còn nghe mùi hương đó Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. Khi bây giờ gặp nhau .. niềm vui cũng không có.. Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. Xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. Em vẫn nghĩ .. là anh .. đang vui lắm Nhưng sâu bên trong … tim anh như gai đâm.. Ta đã bước qua nhau .. được 2 năm .. Ta từng ước .. tương lai thật xa xăm.. Ta từng nói ... chỉ cần sống vui vẻ.. Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy.. con gái chơi dương cầm.. Anh sẽ dạy.. con trai từng nhịp flow .. Anh và em sẽ.. là người ươm mầm.. Gia đình hạnh phúc ..không ai sánh …kịp đâu.. Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... Tên ta sẽ... ko còn contact ... Chỉ còn chút kỉ niệm ...em cũng chôn vào rác Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... Vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Verse 1: Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
]Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh [F]nhớ không gì là biết chắc Điếu [Em]thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta [Em]trao cho nhau phải viết ngoặc. Anh biết tình [Dm]yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả [Dm]đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả [C]những gì vẫn còn lại, là chút kỷ [C]niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc. Tâm trí anh là [F]cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để [F]thốt ra lời than Tâm sự anh [Em]chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao [Em]lâu cho 1 người thì mới đáng?. Em ơi, [Dm]luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt [Dm]qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về [C]em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, [C]Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai. Đôi khi anh [F]nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời [F]nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên[Em]anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng [Em]ý không phải cãi Ước gì họ [Dm]có thể nói cho, những tiếng nói [Dm]to bên trong đầu anh lãi nhãi Em, như chưa từng [C]đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên Chỉ sợ nếu [C]quên thì sẽ chẳng còn lại gì. [F]Tíc tắc, tíc tắc.Đời nhắc anh [Em]nhớ không gì là biết chắc. [Dm]Tíc tắc, tíc tắc, Thân phận ta [C]trao cho nhau phải viết ngoặc.
Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho em tất cả những gì anh có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra trở thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ Khóc cười khô cả nước mắt nhưng thực tế Chia tay nhau là bước ngoặc để mình hoàn thành trọn vẹn lý do sống trên đời Dù những thứ minh mong đợi không được bên nhau em ơi
Điều gì tệ hơn một kẻ nói 2 lời Là đều cùng một lời nói Nhưng mà lại dành cho 2 người Cùng dòng máu chỉ có nghĩa Là mình cùng một họ Chẳng thể gọi là gia đình Nếu lòng trung thành không có Ta học cách bỏ bớt Những kẻ chẳng đáng liên quan Những kẻ mài dao nhọn Đâm tao một nhát xuyên ngang Kẻ phạm tội thì cả đời Sẽ phải mang tiền án Việc mày làm trời chứng giám Nên cứ ráng hiên ngang Vẫn là đứa con miền Nam Tao vẫn flow điềm đạm Vẫn là mục tiêu số một Khi tụi nhỏ cần kiếm chác Mình khác nhau ở tầm nhìn Khó trách mày không thấy Tao chửi mày mà mày đưa tiền Thì mắc gì không lấy hả Nhưng mà, rồi mày sẽ thử qua Những kẻ đổi quân phục Khi nhìn mày dư dả Chẳng phải đấng cứu thế Tao không giỏi thứ tha Nên bữa tiệc cuối sẽ không có Judas J Cole nói Lừa tao lần 1 đó là lỗi của mày Lừa tao lần 2 chẳng thể trách được ai Lừa tao lần 3 xin Chúa hãy thứ tha Lên đạn bóp cò let it ratatata Lừa tao lần 1 đó là lỗi của mày Lừa tao lần 2 chẳng thể trách được ai Lừa tao lần 3 xin Chúa hãy thứ tha Lên đạn bóp cò let it ratatata
Cô viết gì qua lá thư tay Nỗi lòng của cô ở trong đây Cô chỉ muôn tôi được trông thấy Tôi cũng xin lỗi vì những gì không hay Sự thật do tôi không nói rõ Tổn thương của cô cũng không nhỏ Lúc đó cô không muốn nghe gì Vì lời tôi nói chỉ toàn là lí do Ta từng muốn cùng nhau được qua năm Tôi lại chạy theo những thứ thật xa xăm Tôi đứng trên sân khấu thật lạ lẫm Khoảnh khắc lúc đó chỉ cần cô ra ngắm Vì bạn bè mà đổ sông đổ bể Cô thấy mọi thứ thật uổng công Nhưng năm tháng sự thật được phơi bay Một người thì khác - một người thì vẫn mong Giờ mọi thứ vỡ nát lâu đài cát Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác Tên ta tôi sẽ lưu lại trong bài hát Và một chút kỉ niệm Xin được mang và vác Bây giờ chắc cô không còn lo Tôi cũng xin được nói thật cho Tình cảm lúc đó là sự thật Nhưng giờ cả hai đều bận rộn dành cho
Anh hỏi người bán trà sữa tại sao không bỏ trân châu Thì bà chủ nói có tình yêu nào mà khi buôn bỏ không đau À thì ra...chất độc hại trong trân châu quá nhiều Vui để em đi...thật sự ngày đó thì anh đã quá liều Anh đã uống quá nhiều chỉ vì anh luôn nhớ em Lật lại quá khứ...tấm hình cũ bây giờ đã lấm lem Đó là em, người mà anh đã từng yêu thương nhất Ôi những kỉ niệm, giờ người đã mang đi mất Nhớ những lần mình nắm tay đi qua con phố nhỏ Anh khẽ hôn...nhẹ nhàng hôn lên đôi má đỏ Anh thường không vui đêm xuống Mọi chuyện đâu dễ như anh muốn Đằng sau sự thật là nước mắt ai đang tuông Dẫu cho đằng sau là nước mắt , anh chỉ mong em sẽ không buông Cuộc sống thật khốn nạn , như đúc ra từ trong khuôn Và ... Tính anh không thích dài dòng Yêu em anh yêu đên trót , liệu em có một lòng Vì anh cơm bưng nước rót Anh nghĩ về em đã quá nhiều nghĩ về tương lai ta có nhau Về 1 mái ấm thật hạnh phúc ta có tất cả và có nhau Xin Lỗi Những Kỷ Niệm Đẹp Xin Lỗi Tất Cả Niềm Đâu Xin Lỗi Những Khi Vụn Vỡ và Xin Lỗi Nỗi buồn khi bên nhau Anh không muốn thấy em buồn Trong đôi mắt kẻ thua cuộc Yêu em như là kẻ khờ Thường bị người xấu mua chuộc Thà anh ngu anh dại anh khờ Còn hơn khôn mà để mất em Đôi tay ai đang ôm lấy Hi vọng sống của đời anh Trái tim này như đang vỡ nát Từ ngày em nói câu rời xa Âm thanh quen thuộc đâu đó Vang vọng trong con tim ta Anh nghe được câu thương nhớ Giống như lần đầu mình gặp nhau Thôi anh chúc em hạnh phúc Sống vui vẻ với người sau Đừng để đánh mất như anh Hội hận bao nhiêu vẫn không đủ Anh buồn anh khóc nhiều đêm Cố gắng nhắm mắt để đi ngủ Trong đầu lại hiện lên màn ảnh Lúc chúng ta đang thật hạnh phúc Anh bỗng nhớ lại câu chuyện Mà chúng ta gôm lại từng chút Anh vẫn mong em sống tốt Bên người nào đó k phải anh Đánh mất em từ kiếp này Ta hẹn gặp nhau ở kiếp sau Rồi chúng ta sẽ hạnh phúc Như là bức tranh đủ sắc màu
Ta tìm đến nhau vốn không do lựa chọn, Ngày anh đi, em cũng sẽ chẳng thể nào ra đưa đón, Ngày gặp lại, chắc cũng cả thế kỉ vừa tròn, Trách duyên, trách nợ, trách người đã viết ra cuốn tiểu thuyết chưa trọn, Có thể do lời nói anh không trọng dụng, Đời anh cao hoặc thấp, tâm trí anh là không trung, Là anh mơ mộng hảo, quen suy nghĩ điều mông lung, Và tất cả những người mà em sẽ gặp sau anh đều không đúng, Em mang đến cho anh cái cảm giác bình yên đến 1 cách lạ thường, Họ nói nhiều việc trong đời này không hoàn hảo như ta tưởng, Em có thể nào làm 1 bến bờ cho 1 kẻ tha hương, Sài Gòn đầy xe, anh vẫn nhìn mắt em khi qua đường, They said that I'm lost, what we do is so wrong, 3 o'clock, and this weed is too strong, I don't wanna stop, but I have to move on, Look into your heart, and tell me that you don't. shh... Anh gặp em, trên đường về thăm nhà, Kỉ niệm ta có, gắn liền với lại những cơn mưa tầm tã, Nhiều lần hẹn, em chỉ nói là em sợ hãi chẳng ra, Đến khi ta không thể tự chủ, để phục tùng tâm ma, Hay thiên ý, anh cũng không biết tên chi, Và ta đồng ý, mối quan hệ không bền bỉ, Anh biết rồi hình bóng em 1 ngày sẽ quên đi, Anh sẽ nhớ nhất con người anh, sau cái ngày em đi. Và anh nhớ là.
Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Lời bài hát: Tíc tắc, tíc tắc Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Điếu thuốc trên tay anh siết chặt Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc Tâm trí anh là cỗ máy thời gian Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Tíc tắc, tíc tắc Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc I've been, changed a little slowly Lately, I don't even know me I've been, someone who I hated I just thought that I should say it Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn I should call it quits and go home Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn? Em ơi, khung thành nào không có thủ môn? Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống, Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn Always overcomplicate things Always keep a good girl waiting Anh muốn nói với em, là em ích kỉ Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ? Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù? Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ? Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu? Tíc tắc, tíc tắc. Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Tíc tắc, tíc tắc. Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Tíc tắc tíc tắc cuộc đời này không gì là biết Bao nhiêu lần thay đổi cả ván cược nhưng nó đều trở về bàn tay trắng. Anh biết anh đã sai rất nhiều lần nhưng không thể bào chữa cho bản thân. Đầu anh cứ vậy cứ nghĩ mà tiếng tới nên đến bây giờ tâm trí anh bất cần. Tương lai sẽ ra sao cuộc sống như thế nào cứ vậy mà tiếng tới hay là sao. Hay là phải nhốt mình trong căn phòng vắng và tự nghe mình tự cao? (Vậy sao) Biết bao lần phải đi tìm kiếm những thứ không thuộc về mình nhưng nó lại thuộc theo về người khác. Anh chỉ muốn cố gắng cho cuộc tình Mình được xây nên 1 cái lâu đài cát Vậy sẽ ra sao,kết thúc hay thế nào Hay là như 1 bộ phim dài kết cục bi thảm hay là 1 kết cục mưa rào. Anh vẫn luôn luôn tự tin vào bản thân dù cuộc sống anh,nó có tàn nhẫn Anh đã khác không như ngày xưa nữa,không còn khóc lóc và ngồi hụt hẫng Vậy đã đủ khóc than với anh rồi nên em hãy nín đi đừng để nước mắt nó dâng.
2 5 Có khi anh say, có khi anh uống Có khi kỉ niệm làm tâm trạng anh đi xuống Có khi anh quên, có khi anh nhớ Có khi xa nhau phải chấp nhận là do cớ Đổi sự bình yên lấy nổi đau 2 ta giả vờ không biết nhau Vết thương trong tim ngày càng lớn Suy nghĩ thì chìm xuống hố sâu Nên anh luôn mong mình ác Mong con tim này sẽ không trầy xát, khi anh yêu người khác Nhưng tâm ma dần ác Nổi buồn của anh đã tạo nên kiệt tác, ở trong 1 bài hát viết về em Những dòng tin nhắn chưa hề xem Vết mực trên giấy đag dần lem Xóa đi ký ức cũ về em Nhưng sao có thể nghĩ mà xem Nó lại khiến anh đau nhiều thêm Nên anh viết lên câu ca Viết cho thăng trầm mà mình anh đã đi qua Viết cho ngày tháng mà anh đây phải bôn ba, cho nét mực ở trên da Còn lại điều gì phải hối tiếc khi ta xa Nên chìm đắm trong cơn say này Đã có quá nhiều thứ không nên phơi bày Em cũng hứa thay đổi nhưng lại không đổi thay Để lại anh 1 nỗi buồn lớn trên đôi vai gày Baeeeee
em ơi anh yêu em lắm ... tai nạn anh hứa đi thăm đêm khuya em nhớ thức tắm ... ăn rau muống sau khi xăm anh biết anh biết em ho ... đi bay về sớm anh lo ho thì phải nhớ hút cỏ ... nhớ uống thuốc đừng có uống khi no nếu anh có nước trong tay... phòng em bị cháy không ai biết hay sao thể bạc tình như vậy ... anh vừa đánh răng ... vừa đứng ngắm em cháy tim anh em lấy em chơi ... quả báo đến sớm em ơi không cần chờ đến kiếp sau ... không chừng em thức giấc là ngày mai nó tới như là chết đuối khi đang bơi ... cá mập nó cắn khi ra khơi chơi nhầm thuốc giả mà qua đời ... chết vì kiệt sức khi đang chơi yêu toàn thằng chó ... được chốc lát rồi chia tay đéo thằng nào em tha ... đến bạn anh em cũng lầy anh không phải bến thuyền đợi chờ em như đã tính anh không phải giường êm để đêm đêm em ngã mình anh không phải bị mù mà không thấy em đi thả thính nếu quay về lúc quen em anh sẽ tự vả mình nhẹ dạ cả tin trong suốt quá trình anh vẫn là thằng bại binh... những lời em nói anh coi như chưa từng nghe chúc em hạnh phúc đêm hôm đi coi chừng xe
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập Ôm trọn món nợ em ban cho Vì bây giò 2ngan mỳ ăn liền cũng k có Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm Lúc em ăn thì tiền này ai nắm Lúc em nói là e đg xui lắm Thi sâu bên trongtim anh như gai đâm Tiền dành dụm anh gop đc hai năm A từng ước tương lai thật xa xăm Bây giờ a thua cái giẻ mỗi tháng k góp tiền là tụi nó lại qua đấm Em sẽ dạy con gái chơi xì dách Anh sẽ con trai mình tiến lên Anh và em sẽ là người nghĩ cách gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên Giờ mọi thứ vỡ nát lỗ vốn tổ chác Em vọi xách đồ r lại chốn chỗ khác Tên ta em block lun trong content Chỉ còn chiếc veaw em cũng chôm rồi thoát Em oi e thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
Chú 13 : Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả. Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả. Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó. Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó. Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau. Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa. Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ. Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ. Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em.. Khóc - Cười - Khô cả nước mắt.. Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt. Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu. Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
25 đã trôi qua thời gian đã rất lâu Cây non đâm chồi ươm mầm xanh tươi tốt mau Tại sao có tình cảm nhưng lại đánh mất nhau kết thúc quá dễ dàng vậy tại sao lại bắt đầu Ngày em đi là anh cô đơn buồn ở trong lòng Tự khóa cửa chặt nhốt mình ở trong phòng khi màn đêm buông xuống kí ức ùa về anh nhớ hình bóng em hiện lên anh cứ ngỡ như là mơ Ngày không em ở bên cạnh cô đơn đến hiu quạnh Thời tiết càng thêm lạnh tất cả còn chỉ là anh Nỗi đau sẽ mau quên Dặn lòng không nhớ đến Hình bóng em quá lớn Phần cuối cùng là tổn thương
ANH EM CÓ THỂ GHÉP LỜI KHÁC VÔ MÀ HÁT NHÉ ! VÀI NGÀY NỮA MÌNH SẼ RA VIDEO COVER Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Em đi khi ở đây .. còn vương gió .. Anh nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. Xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm Nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm.. Ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. Ta từng ước tương lai thật xa xăm.. Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. Anh và em sẽ là người ươm mầm.. Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... Tên ta sẽ... ko còn trong contact ... Chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... Vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không Em,làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta còn Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc. Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Em đi khi ngồi nhà còn thế chấp anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập Ôm trọn món nợ em mang cho để bây giờ 2 ngàn mì ăn liền cũng không có Cấn nợ vì trach nhiệm thật sai lầm Lúc em ăn thì tiền này ai nắm Lúc em nói là em đang xui lắm Thì xâu bên trong tim anh như gai đâm Tiền dành dụm anh góp được 2 năm Anh từng ước tương lai thật xa xăm Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ Mỗi tháng không góp tiền là tuổi nó lại qua đấm Em sẽ dạy con gái chơi sì dách Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên Anh và em sẽ là người nghĩ cách Gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chát Em vội sách đồ rồi đi trốn chỗ khác Tên ta em block luôn ở trong contact Chỉ còn chiếc wave tàu em cũng trôm rồi thoát Ta đã khóc cười khô cả nước mắt Vì với ta người luôn là nút thắt em ơi Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt hả
Bài Hát: 25 Ca Sĩ: Young H, Táo, Sol Bass Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn Chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình Trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao Nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của anh tan vỡ Em đi khi ở đây còn vương gió Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó Ôm trọn nỗi đau em ban cho Khi bây giờ gặp nhau Niềm vui cũng không có Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm Xa nhau thì bàn tay này ai nắm Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm Nhưng sâu bên trong tim anh như gai đâm Ta đã bước qua nhau được hai năm Ta từng ước tương lai thật xa xăm Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ Ta chỉ cần nhau Ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow Anh và em sẽ là người ươm mầm Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu Giờ mọi thứ vỡ nát lâu đài cát Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác Tên ta sẽ không còn trong contact Chỉ còn chút kỷ niệm Em cũng chôn vào rác Ta đã khóc cười khô cả nước mắt Vì với ta người luôn là nút thắt em ơi Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn Chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình Trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao Nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của anh tan vỡ Anh không thể gọi là gã khờ si tình Em xung quanh em Luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao giờ Che giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn Với những đêm dài chiếc bóng mà Bước vào đời em với quá khứ em Không chắc chắn về chuyện tương lai Vết thương cũ lòng còn khá bự Khi tim em thậm chí còn chưa từng Đau một lần vì thương ai Anh chưa từng trách Bản thân mình vội vàng Bên em thời gian trôi qua Thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau không còn dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ Nhưng chúc phúc thì không Em làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ Hình ảnh của cố nhân Nhưng em vẫn không thấy anh Trong hình ảnh về đôi ta Còn anh vẫn không thể rũ bỏ Không thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh không lạc lối Anh biết nơi anh sẽ đến Nên em hãy cứ đứng đó Khi cần cứ gọi tên Anh rồi sẽ cố cất tiếng em yêu à Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn Chẳng còn chút nắng Sau ô cửa giam mình Trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao Nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô Con tim của anh tan vỡ Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi Anh còn không nhớ nổi Ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó Mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em Thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em Không một chút dây dưa Anh không biết trước Chuyện hôm nay em ơi Xa là không gần Chắc em không đợi Còn chân anh bị bong gân đẩy xe về Thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm Giờ anh bệnh thì ai thăm Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm Anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em Xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi Nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc cười khô cả nước mắt Nhưng thực tế Chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn Lý do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi Không được bên nhau em ơi Khóc cười khô cả nước mắt Nhưng thực tế Chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn Lý do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi Không được bên nhau em ơi Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi ...
Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc, Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt, Để tất cả những gì vẫn còn lại, Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc, Tâm trí anh là cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh…
Tíc tắc tíc tắc cuộc đời này không gì là biết Bao nhiêu lần thay đổi cả ván cược nhưng nó đều trở về bàn tay trắng. Anh biết anh đã sai rất nhiều lần nhưng không thể bào chữa cho bản thân. Đầu anh cứ vậy cứ nghĩ mà tiến tới nên đến bây giờ tâm trí anh bất cần. Tương lai sẽ ra sao cuộc sống như thế nào cứ vậy mà tiến tới hay là sao. Hay là phải nhốt mình trong căn phòng vắng trong bóng tối và tự nghe mình tự cao? (Vậy sao) Biết bao lần phải đi tìm kiếm những thứ không thuộc về mình nhưng nó lại thuộc sở hữu theo về người khác. Anh chỉ muốn cố gắng cho cuộc tình Mình được xây nên, 1 cái lâu đài cát Vậy sẽ ra sao,bao nhiêu lần đau chúng ta nên vứt nó vào nơi sâu hay nơi đâu Hay là vứt nó vào nơi phải cất giữ những nổi niềm mà anh đã cất giữ ở trong từ lâu Anh biết bộ phim nào cũng phải kết thúc nhưng kết cục của anh nó lại khác hoàn toàn Phải chịu lỗi và nhận mọi trách nhiệm như 1 con sói hoang chính nó là đầu đàng.
Lời nói anh cũng chỉ như thoáng qua Chớp mắt 2 5 anh đã ở nơi phương xa Đêm nay mi mắt em cũng k còn đổ lệ Dẫu biết có cố gắng cuộc tình mình chỉ thêm trì trệ Anh từng nói khoảng cách không là vấn đề chỉ cần anh và em phải có sự tin tưởng rồi anh quyết định rời bỏ mối tình này và coi như đó là một cuộc tình trường Anh nói vì em anh sẽ vẫn mãi chờ mà sao e thấy tương lai đôi ta lại mịt mờ quá Ta đã từng hứa hẹn nhiều điều cho tương lai nhưng mà bây giờ tất cả em còn lại là một chút kỉ niệm hoà vào dòng nỗi nhớ Có ngàn bài hát buồn e viết mà sao k thể cất nên lời Anh giết chết con tim em bằng chính sự hờ hững và buông lơi Đêm về đêm em thì lại nhớ anh da diết Hai chấm xanh phát sáng nhưng lại không biết nói gì Em thì đang buồn lắm anh cũng đâu hề hay biết Hạnh phúc ở ngay đây sao anh vẫn tìm mải miết Anh ơi anh có biết rằng , em đang đau thế nào Khi anh ra đi mà không một lời chào Và liệu tình ta có phải chỉ như thoáng qua Anh Cứ đi đi và cũng đừng ngoảnh mặt lại
Không như anh mơ ngày đó, thật khó gặp nhau [giữa con phố] nhỏ này. Anh [ghé nơi đây] với trái tim này nhớ, sâu trong lòng anh có đôi lời tỏ bày. Em có nghe lời thì thầm mùa thu? Lại nhắc chúng ta những chiều hôm đó, [Dụi vào bàn tay] anh-vu-vơ tờ giấy gấp, nháy mắt, em đưa nụ hôn gió. Rồi ta sẽ cứ, hoài thay đổi, khi nhận ra tình yêu chẳng giản đơn. Em về khẽ dấu giọt sầu trên gối... Anh bàng hoàng nhìn mình chểnh mảng hơn [Anh đã thấy rồi] trời phong đỏ hồi kết, Nhưng sao chẳng chịu rời bao nơi thường đến. Bước chân em qua-phủ đầy màu tuyệt vọng Anh trôi hoài theo liệu biết còn kịp không? [Có bao giờ em thấy] mình chợt buồn khi, vô tình nhìn thấy, hoa ngừng nở tựa dạo trước. Anh chết lặng ở trên những nhành cây, tàn phai rơi ngang-nơi em chào bước. [Đôi vòng tay anh] là ghế đá ngọn đèn, Đôi lần em đi làm hạt sương động thềm. Sương rơi vỡ tan, đưa tay bắt lấy, Là những cuộc gọi mà không người nhấc máy. Ô cửa cô đơn nhớ giọt nắng xanh, em có vui sau những ngày vắng anh? Người cũ đi qua, như là mây ngang trời, [thôi thì cũng qua rồi] những đêm trắng canh. Như hoa trong gương [như bóng trăng đáy nước], thứ anh mơ là thứ anh ko lấy được. [Cũng là thứ không thấy trước], quay bước, em về bên đôi tay ai [hai lối về hôm ấy ngược]. Điệp khúc: Tình yêu đâu như anh mơ, Để rồi mai cũng phôi phai, uh! Và ai đã đưa em về, Em giờ bên đôi tay ai, rồi? Tình nào là tình ngây ngấttt...? Tình đầu là tình đau nhấttt...? Rồi mình sẽ lại quên nhau đi vào trong một sớm mai, buồn! Nhẹ lui đôi chân em về, em về trên con phố quen. Khẽ lê bước chân anh về, vì nhiều khi anh nhớ em Liệu rằng mình sẽ quên nhau đi được không? Xóa đi hết được không?... Hỡi emmm...?
trên tay cầm điếu thuốc và đang siết anh đang làm gì chính a cx k biết chỉ là chết lặng chữ tình này đẹ nằng trong lòng còn đau nhưng vẫn nói là ko tiếc dựa vào ban công khi tâm trí này rối bời suy nghĩ về em khi đôi mắt này ngắm trời bật điện thoại và tin nhắn đã gửi đi lúc vào 2h sáng dòng lệ lăn trên đôi mi em đã hứa sẽ ko bao giờ nói dối nhưng mà chính lời nói dối lại đè a vào góc tối anh ko tin là mọi thứ đã xảy ra viết tâm sự vào lời ca chuyện đã lỡ và mọi thứ và đi xa anh tự chữa lành e chữa lành với anh ta em bảo là ta ko hợp nhau nhưng mà ai đã là người mở đầu em bảo là chiatay anh im lặng và gật đầu Thật sầu trên tầng lầu mong nỗi đau này qua mau điếu thuốc đã tàn nhưng nước mắt ko ai lau a rất nhớ về e dù điều đó làm tim đau Tình yêu thật ngọt ngào nhưng đi kèm vs cay đắng Biển cả rất dữ dội nhưng đôi khi lại trầm lắng Những cuộc chia li, những lí do làm lá chắn những sai lầm quá khứ để nhận ra điều đúng đắn
Tíc tắc, tíc tắc. Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc. Điếu thuốc trên tay anh siết chặt. Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc. Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại,nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt. Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc. Tâm trí anh là cỗ máy thời gian. Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than, Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng, Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai, Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai, Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi, Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi, Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Hook: Tíc tắc, tíc tắc. Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc, Tíc tắc, tíc tắc, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Căn phòng vẫn còn mùi hương quen, nhưng bóng hình của em trôi theo cùng cơn gió Em bước về phía thành phố vắng, có lẽ đôi môi em đã thuộc về nơi đó Gốc phố anh vẫn cứ chờ em, dù đã hai giờ đêm cùng bao nhiêu sầu lắng Cơn mưa xoá đi những chiếc hôn, và hoàng hôn kia không còn một hạt nắng Nơi đây còn đọng chút bình yên, nơi gốc phố nhỏ đôi ta đã cùng ngồi Từng dấu chân em bước về phố thị, chia cách hai ta khuất xa hai vùng trời
ngày em đi cõi lòng này vỡ tan bao nhiêu mộng mơ rồi cũng đã vỡ nát duyên tình lỡ làng ra đi trong ngỡ ngàng sau ngày hôm đó thì mọi chuyện đã khác kẻ đâm đầu iu còn một kẻ hững hờ kẻ nhiều suy nghĩ còn một kẻ ngẩn ngơ kẻ không quan tâm còn một kẻ vẫn chờ khi người kia quên còn người này vẫn nhớ và em chưa từng tiếc, chưa hề đau khổ vì những gì xảy ra chưa hề quan tâm điếu thuốc mình từng siết chưa từng thốt lên lời thật lòng xin lỗi chưa từng hạ giọng những tình huống cần thiết và anh chẳng muốn dày vò mình thêm buông đôi tay lòng day dứt từng đêm châm điếu thuốc thu mình trên gác xếp vị mặn lăn trên má là những gì anh nếm căn phòng nhỏ như đang trói buộc mình em chẳng hề bận tâm mà không cần liên lạc anh vẫn đang gỡ rối cho cuộc tình đem nỗi buồn gói gém vào trong nhạc ta từng yêu, ta từng hẹn, ta từng thề là sẽ mãi có nhau ta chỉ nói miệng chứ chưa từng hành động vậy khi nào ta mới mãi có nhau?
Tao muốn quay lại hồi nho khi hoi do chỉ là 1 thằng nhóc Vì có có ngừoi mẹ bao bọc Luôn yêu thương và sự chăm sóc Tuổi thơ của tao từ nhỏ Là cậu bé luôn luôn sống thật Những lần tao đã mắc tội Đứng trước mẹ tao phải xin lỗi Hiện tại tao chảng còn được Những tuổi ùa về lức trước Tao biết tao phải đứng lên Vẫn tiếp tục cần thêm cố gắng Những người yêu thương cạnh bên Luôn tin tương tao sẽ chiến thắng Mất đi một người tuyệt vời Là một ngừoi tao yêu thương nhất Đã sinh tao ra cuộc đợi Nhưng hiện tạo bà ấy đã mất Cũng chỉ là một cậu bé sao lại không như bao đứa khác Nhìn những đứa bạn còn mẹ Ông trời ơi sao lại bội bạc Cũng đã 10 trôi qua Khi gia đình chỉ còn mình ba Tao biết ba ta rất buồn Nhưng thật su ổng không có muốn Ba tao phải làm nhiều nghề Kiếm tưng đồng để nuôi tao lớn Ổng không muốn tao thiệt thồi Ổng chỉ muốn con mình phải hơn Muốn nói xin lỗi với ba Vì tao là một mất thằng mất dạy Nghĩ học bươn trải xa nhà Tao chỉ muốn quạy trước đây Nge những lời ba tâm sự Chỉ muốn con mình là người tốt Nói hết tất cả mọi thử Ai cũng phải 1 lần ngu dốt Muốn mình là người hoàn chỉnh Điều nên cần chính là bản thân Lắng nge học hỏi nhiều điều Trong cuộc sống tao điều luôn cần Vút bỏ đi những quá khứ Và hãy sống chính mình hiện tại Con đường dẫn đến thành công Thì ta trải qua lỗi sai Thử thách trước mặt còn nhiều Hãy suy nghĩ và thật thấu hiểu Lời dọc Đây là nhữ thứ con muôn ba mẹ tha lỗi đén con và con cám ơn ba mẹ những điều tốt đẹp luôn luôn giành đến còn và con chỉ muốn ba bây gioè thật khoẻ mạnh như còn trẻ Con chỉ muốn nói vs gia đình mình là ..., Ver 2 Bây giờ con đã 18 Đủ thấu hiểu và nhiều hiểu biết Bây gioè chỉ mới bắt đầu Là một trang vở mà con đang viết Con viết trong tâm của mình Là những lời con không thể nói Vì con chưa đủ đủ bãn lĩnh Chỉ có thể nói qua điện thoại Chỉ vì muốn dấu sự buồn Con không muốn gia dinh lo lắng Cam đảm vượt qua thử thách Để một ngày mọi ngừoi biết rằng Con không bao giờ thất bại Luôn mỉm tự hào phía trước Không để thua bất kì ai Vì con trai của ba làm được Cũng cám ơn lũ chim sẽ Luôn cùng nhau sát cánh bên vai Tình cảm giữ nguyên như vậy Là kĩ niệm vẫn luôn còn mãi Từng ngày từng ngày đêm dày Nhớ cái hồi đi chơi cả bầy Giờ thì mỗi thằng một nơi Phai Lo cuộc sống chính mình Tao cảm thật tuyệt vời Vì chúng ta là một gia đình Bây giờ chỉ biết ngồi khóc Muốn quay lại là một thàng nhóc Vì lớn thật quá cô đơn Không nhu những thứ tao đã từng nghĩ Muốn nói với ae rằng Đừng bỏ cuộc hãy cứ bước đi Bây giờ tao vẫn là tao Còn tụi mày bây giờ ra sao Cho dù có như thế nào Vẫn là sơn ae tự hào
Có khi anh say , có khi anh uống Có khi kỉ niệm làm tâm trạng anh đi xuống Có khi anh quên , có khi anh nhớ Có khi xa nhau phải chấp nhận là do cớ Đổi sự bình yên lấy nỗi đau Hai ta giả vờ không biết nhau Vết thương trong tim ngày càng lớn Suy nghĩ thì chìm xuống hố sâu Nên anh luôn mong mình ác Mong con tim này sẽ không trầy xát khi anh yêu người khác Nhưng tâm ma dần át Nỗi buồn của anh đã tạo nên kiệt tác Ở trong một bài hát viết về em Những dòng tin nhắn chưa hề xem Vết mực trên giấy đang dần lên Xoá đi ký ức cũ về em Nhưng sao có thể nghĩ mà xem Nó lại khiến anh đau nhiều thêm Nên anh viết lên câu ca Viết cho thăng trầm mà mình anh đã đi qua Viết cho ngày tháng mà anh đây đã bôn ba cho nét mực ở trên da Còn lại điều gì phải hối tiếc khi ta xa Nên chìm đắm trong cơn say này Đã có quá nhiều thứ không nên phơi bày Em đã hứa thay đổi nhưng không đổi thay Để lại anh một nỗi buồn lớn trên đôi vai gầy
Đã 2 năm qua đã khá lâu Tình mình quên lãng đã quá sâu Anh trở về đây để thú tội Tổn thương đó em không còn thấy đau Sao bây giờ anh mới trở lại Sao bây giờ anh mới đối hoài Không thể tha thứ cho bản thân Anh là kẻ tàn ác Đọa đày một nạn nhân Ta đã bước qua nhau được 2 năm Lời nói lúc đó như ngàn vết dao găm Cứ ngỡ sẽ có được tay nắm Nhưng đâu ai biết chưa kịp chuyện trăm năm anh không mong cầu sự tha thứ Chỉ muốn một lần nói thật cho Năm tháng của em chờ anh đó Anh luôn rất tiếc thanh xuân em phiền lo Rồi mọi thứ vỡ nát lâu đài cát Anh lại chạy theo những thứ lâu dài khác Bỏ mặt em lại không ngó sang Thật tàn ác Rồi tự trách bản thân rất thối tha đầy nhạo bán anh không biết cách để giải bày Đành mượn lời nhạc nói ra đây Anh không chắc mình sẽ quên được Nhưng lần cuối nhắc tên em trong bài này Ver2:
LYRICS: [H] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ. Em đi khi ở đây .. còn vương gió .. Anh nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. Xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. ? Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm Nhưng sâu bên ...trong tim anh như gai đâm.. Ta đã bước qua nhau được 2 năm .. Ta từng ước tương lai thật xa xăm.. Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. Anh và em sẽ là người ươm mầm.. Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... Tên ta sẽ... không còn trong contact ... Chỉ còn chút kỉ niệm ...em cũng chôn vào rác Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... Vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... [H] Anh ko thể gọi là gã khờ si tình Em xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trễ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh...bước vào đời em với quá khứ Em...ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh vết thương cũ lòng cũng còn khá bự Khi tim em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên em thời gian trôi qua thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không Em...làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân Nhưng....em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta Còn....anh vẫn không thể rủ bỏ, không thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh không lạc lối, anh biết nơi anh sẽ đến Nên em hãy cứ đứng nơi đó, khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. Anh xin lỗi em Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà Con mình sẽ không muốn nó phải không cha Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi không thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh không cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ Tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà… Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ. Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Điếu thuốc trên tay anh siết chặt Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả những gì vẫn còn lại Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc Tâm trí anh là cỗ máy thời gian Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc. Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó. Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm Khi ta không có trong khoảng thời gian đó. Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau. Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa. Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ. Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ. Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em.. Khóc - Cười - Khô cả nước mắt.. Vậy nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt. Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu. Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau. [H] Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa ? Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi. Khóc ... cười .... khô cả nước mắt Nhưng thực tế.... chia tay nhau là bước ngoặt Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.. Bóng tối khiến anh không tìm được lối Có những tiếng yêu thương thèm được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi
Những ngày cuối cùng của mùa hạ Sắp phải rời xa Ta phải chào đón la những ánh nắng dang chiếu sáng khắp khắp nhà Bỗng chợp nhớ những kỉ niệm là những ngày của năm tháng qua Tự nhủ chính mình hãy đừng bỏ lỡ vi thanh xuân rat quý giá Ta đã học được thêm nhiêu thứ cho bản thân mình Gặp đc nhung người mà mình xem như là người thân trong gia đình La 1 Cuộc sống bây giờ bản thân ta phải có 1 trách nhiệm Bởi vì thời gian không thể dừng nên ta phải Đành . chấp nhận Vì ngày nào đó bông dưng ta nhớ lại lưu niệm Đã từng trách móc đi nhiều lỗi lầm chỉ biết bây giờ hối hận Nhưng vì nhờ chính nó nên ta mới có ngày hôm nay Không bao giờ từ bỏ đôi chân này phải đứng dậy Chỉ có bản thân Mới làm được những cai thứ mình muốn Dù không hoàn hảo Luôn mỉm cười cười bản thân không được buồn Cho dù mai sau này thế nào Thì dặn lòng di len từng bước cái thứ mà từng ước ao Thì phải làm sao mình có được Sẽ một ngày nào đó Cô gái minh yêu sẽ ở bên cạnh Mọi thứ đem đi vức bỏ Cùng bên nhau không phải là xa lánh Thế giới là qua địa cầu Ta sinh ra là để có nhau Anh biết em rất hoàn hảo Nhưng bây gio anh phải lam thế nào Thế giới này thật là ảo Người như anh thì nhiều biết bao Tại sao em phải như vậy Trong Khi bản thân anh thật quá tệ Trong khi em cũng nhìn thấy Sao em lại chịu khổ như thế Không biết bây giờ thế nào Anh chỉ biết nói lời cảm ơn Em là người mà anh tự hào Xem tình yêu không phải là giỡn Người mà cho anh cuộc sống Thành công bắt đầu từ số không Đến giờ vẫn không trả đủ Em chỉ cười và nói những lời chỉ cần anh ôm em ngủ Mãi bên em cho tới cuộc đời Đó là những lời chân thật trong trái tim của em phát ra Anh sẽ không phải để mất người mà coi anh là tất cả Anh thật hạnh phúc biết bao Em da đưa anh khỏi bóng tối Dù anh coa tệ thế nào Thì em cũng không hề thay đổi giống như là một bầu trời Lúc nào cũng phải quý trọng Cho dù đến suốt cuộc đời Thi Những điều đó cũng phai thật lòng
Anh biết yêu em là một điều rất khó Nhiều lần anh muốn mình phải cố từ bỏ Nhưng sao những gì mà anh đây cố nghĩ Một chút kỷ niệm đã chẳng còn lại gì Ừ thì anh chính là một thằng ích kỉ Cố giữ em lại mặc cho em thích nghi Anh đã đứng chờ và không yêu người khác Tình cảm của anh em bỏ vào xọt rác Tất cả nỗi lòng ảnh bỏ trong lời rap Nỗi buồn của anh nó vơi đi trong bài nhạc Em. Là người con gái anh vẫn còn đang thương Cố giữ tất cả vì nỗi lòng này đang vướng
nh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè ... mất tất cả Và anh sai khi 2 năm để tình cảm 2 ta như là gắp thả Anh sai khiến cho người con gái anh yêu là em đã chịu nhiều vất vả Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người anh nói có em là có tất cả Ta đã có nước mắt thắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta ko có trong khoảng thời gian đó Em muốn ta cười trong 1 tin nhắn cứ mãi quên quài là sao Và em chỉ cần điều đó để bít trái tim ta và em thuộc về nhau Nhưng ta vẫn vậy ta là ta vẫn chính là ngọn lửa Nhưng ta biết ta là ai và trái tim bây giờ thật sự đã tìm được 1 nửa Em vẫn vậy vẫn nụ cười và sự tha thứ Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm và quá khứ Và đôi khi ta vô tâm đôi mi kia buồn và rồi em khóc cười khô cả nước mắt Và nhưng hạnh phúc là khi đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt Em có bít làm gì ngoài yêu thương anh đâu Còn anh chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau
Em bảo tình cảm cũng như một đoá hoa hồng không ai chăm sóc sẽ úa tàn theo thời gian Dù có cố gắn thì cũng là số 0 Dù phải vượt dậy cũng lạc lõng nơi đám đông
Và Em đâu cần biêt thì rằng anh như thế nào Mọi chuyện sẽ tiếp tục hay ra sao ? Khi tình ta chưa tìm được điểm đến Và tất cả mình cũng đã lướt qua mau Những kĩ niệm mà ah đang chôn giấu Ah sẽ dữ bên mình và không rời xa đâu Dù tất cả nổi đâu phải 1 mình ránh chịu Ah vẫn mong là ta còn bên nhau Em đừng bao giờ muốn mọi thứ sẽ êm đềm Bới vì cuộc sống k như 1 trò chơi Dù phải ránh bao nhiêu là vết sướt Em cũng phải đứng dạy mà không được chờ đợi Dù thế giới này có tệ bạc với em chăng đi nữa Em cũng phải đứng dạy mà cần nghĩ ngơi Vì thời gian không chờ 1 ai cả Nếu em ngừng ngại thì mọi thứ sẽ thua Cứ im lặng âm thầm mà bướt tiếp Như dòng thời gian này sẽ được xã tua
Tíc tắc, tíc tắc Thời gian nhắc anh nhớ không có gì là biết chắc Đã hai năm ta không gặp nhau Anh đã bỏ thuốc chưa hay vẫn còn siết chặt Và ngày đó anh chọn mình rời đi Không quan tâm dù em ướt hai hàng mi Lỗi lầm anh gây ra là quá lớn Tạo ra những tổn thương Em chắc không thể nào quên
Gửi đến em những điều quý giá nhất Khi tình cảm anh trao đã bị em phá mất Làm mờ vết son trên môi em nồng nàn Đem thứ tình yêu vĩnh cửu chôn vùi sâu cùng lá, đất Mất quá nhiều chiếc hôn để em yêu anh nhiều Nhưng chỉ cần một câu nặng lời để cho em rời xa anh Anh đâu biết trước tương lai ta thế nào Em đã chán ngán, chỉ mong điều đó qua nhanh Đến một ngày ta không cùng bước tiếp thì anh chúc em hạnh phúc mỉm cười và bước đi Những cuộc gọi nhỡ sẽ không còn làm phiền, kh còn những lần cãi vả buồn bã như trước khi Bên trong thâm tâm anh mong ta vui vẻ, mọi thứ đều suôn sẻ giống như ta đã từng Dựng lâu đài cát, rồi phá nát tâm hồn thì thứ lâu đài hư ảo anh chả mong và chả cần
Táo Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Sol'Bass :Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh,bước vào đời em với quá khứ Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không Em,làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta còn Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
0:35 Hai tequila như mọi khi trong tuần Nhạc bật Frank Sinatra nhưng mà tôi không cần Buồn phiền từ đâu lao đến đây vây quanh Mệt nhoài cùng tôi đang nắm tay Em ra ban công vô tình đi ngang quầy Hình như em đang say sau vài ly vang đầy Tình cờ đời ta va lấy nhau, không may Người tìm được tôi nơi đáy sâu Bồi hồi nhìn nhau điếu thuốc kia đang tàn Ngoài đường dòng xe nối tiếp nhau vội vàng Nhiều lần hợp tan nuối tiếc trong muộn màng Chỉ cần một ai xoá hết đi thời gian Đừng làm trời lên khói thuốc kia thay màu Đừng làm bầu không khí chuốc thêm ưu sầu Đừng làm tình ta sẽ chết ngay ban đầu Dù mập mờ không biết sẽ đi về đâu. Và người nhìn bằng đôi mắt khép hờ lại bờ môi Một người làm lòng tôi muốn có một người cần tôi Sau bao dối gian trong đời Yêu đương hoá ra không lời, nên... Người chìm mình vào ao ước biến cuộc tình thành phim Người vì vài lần đau đớn bắt lòng mình lặng im Riêng tôi sẽ luôn yêu người Như tôi đã luôn yêu người Từ đầu.
_B-Ray ver. Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Điếu thuốc trên tay anh siết chặt Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả những gì vẫn còn lại Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc Tâm trí anh là cỗ máy thời gian Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên, Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. _Táo ver. Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa ? Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
em đi khi ở đây .. còn vương gió .. a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm.. ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. ta từng ước tương lai thật xa xăm.. ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm e sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. a sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. a và e sẽ là người ươm mầm.. gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... tên ta sẽ... ko còn trong contact ... chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Hook: [Táo] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Verse 1: [Young H] em đi khi ở đây .. còn vương gió .. a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó .. ôm trọn nỗi đau.. em ban cho .. khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có.. gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm.. xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm.. ta đã bước qua nhau dc 2 năm .. ta từng ước tương lai thật xa xăm.. ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ.. ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm e sẽ dạy con gái chơi dương cầm.. a sẽ dạy con trai từng nhịp flow .. a và e sẽ là người ươm mầm.. gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu.. giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát.. ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác... tên ta sẽ... ko còn trong contact ... chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt.... vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt... Hook: [Táo] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Verse 2: [Sol'Bass] Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh,bước vào đời em với quá khứ Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không Em,làm anh tin vào số phận Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân nhưng Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta còn Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh. Hook: [Táo] Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Verse 3: [Táo] Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi
Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình Một ai quan tâm và nghe lời anh hát Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát. Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói, xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua. Bóng tối khiến đôi ta về ngược lối Có những thứ anh chưa từng được nói Nếu biết trước anh không thể dừng lại Thì anh cũng đã chẳng đi. Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi. Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói, xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua. Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Từng lời nói dối em để ở trên môi Rằng em chỉ muốn ở bên cạnh tôi thôi Chẳng có cảm xúc thật nào giữa đôi ta Để cho nước mắt nhạt nhoà rồi phôi pha Hãy cứ yêu đi khi môi em còn đỏ Lên con thuyền nhỏ lênh đênh ngoài khơi xanh Nếu có thích anh xin em cứ bày tỏ Má em ửng đỏ lời thì thầm nơi anh Bấy lâu nay tôi vẫn như vậy thôi Cô đơn có lẽ, nỗi buồn trên đầu môi Em bảo tôi, lâu nay chưa ai rước Em chỉ ước bước cùng bước tay trong tay Nhưng mà em ơi, anh đâu có cần người yêu đâu em à Sao quay sang nhìn anh hoài Đang tập trung bận ôn bài Sao phải khoe cặp chân dài Tryna make me think about it all 9? Hoa tươi như em sao tàn phai Xung quanh em bao nhiêu chàng trai Em đi gieo thính, không tha một ai Tôn em như vua bao anh trai xếp hàng dài Như anh đây đâu có người tán Trai ngoan ngây thơ chưa 18 Study thâu đêm cho tới sáng Không hay ham chơi, không hay phí thời gian Xa ra, anh đâu muốn nhắc thêm I know chưa ai qua mắt em I know you'r bad, khuyên em thôi tà lưa Sang bên kia kiếm cây mà cưa Này tránh xa anh ra, đừng o ép anh làm chi Nàng có cả đống trai kế bên, nên anh cũng đâu là gì Đừng flirt qua đôi môi ánh mắt, tay lướt qua người anh Trái tim không cho em đánh cắp, thân này con nhà lành Baby stay away from me, tránh xa ra 1 tí Anh là trai độc thân chân chính, sống vui không cần tính Xung quanh anh homie so tốt, don't step in my zone Boiz vô tư chăm ngoan không phốt, flexin' on my own
Hai năm trôi qua giờ ta về đôi ngã Mọi thứ xung quanh như hối hả trôi qua Không ai muốn chôn mình trong bóng tối cả Nhưng liệu có lối đi nào cho đôi ta Thôi thì mình buông tay Nụ cười của em là điều anh muốn thấy Miễn cưỡng bên nhau không giúp ta được gì Chỉ là vô ích nếu đôi chân không muốn chạy Em có còn nhớ những điều ta từng ước Trên những con đường mỗi chiều ta dừng bước Anh vẫn hằng ước ngày đó sẽ trở lại Trong tâm trí chỉ em mà không còn nhớ ai Để không phải giam mình vào căn phòng tối Nơi chỉ còn anh cùng những tiếng thở dài Em ơi cảm xúc đâu dễ để mất đi Nên anh luôn muốn mình là kẻ mất trí Một ngày nào đó bỗng chợt tỉnh giấc khi Quên đi tất cả không biết mình mất gì Anh tự hứa với lòng sẽ không yêu thêm lần nữa Dù bão trong lòng nhưng vẫn muốn một lần mưa Chỉ một cơn mưa để xóa đi tất cả Có thêm trăm ngày nắng cũng chỉ là bằng thừa...
Hy vọng mình .không gặp nhau .dù thêm 1 lần nữa Vết thương. này sẽ đau. dù thêm bao lần sửa Giờ ta .là người lạ không một chút vấn vương Vẫn cứ. như vậy có một cuộc sống bình thường Anh từng nghĩ .thời điểm đó .ta sẽ mãi bên nhau Cuối cùng. em cũng bỏ .để nỗi buồn thêm đau Anh chỉ. có hơi men. với màn đêm thêm sầu Giờ có. nhắc lại. cũng chẳng. thiết tha đâu Lần đầu tiên.gặp nhau là. những cơn mưa ướt vai Em ngồi trên .xe thẹn thùng .đợi anh đến nắm tay Quán cà phê. ngắm mây .ôm hôn. mỗi tối Là kỉ niệm. khó quên. hằng đêm. ướt gói Anh là thằng. chưa biết gì. chưa biết nghĩ cho tương lai Cấm đầu. chỉ biết yêu. chỉ biết lòng mình thương ai Chỉ muốn. gặp em. Dù nữa tiếng là vì.. Nếu tay. em lại . nên chẳng muốn em đi Ngồi bên lề. cười đùa .không chút buồn lo Anh đâu nghỉ .một ngày. rằng mình sẽ phải buông bỏ Chiều mùa hạ. em nói. Em đã yêu xong rồi Thật buồn .không muốn. tình cảm này phai phôi Vội vàng. nắm bàn tay. đặt nụ hôn lên môi Anh đã rơi. nước mắt vì .con tim còn nút thắt Cảm ơn. người đầu tiên . lau cho anh nước mắt Khi anh buồn. khi anh khóc. khi nỗi đau trước mặt
Tình cảm ta bao lâu giờ đây đã vỡ nát Khi mà tim em làm anh lỡ lạc Vẫn thường ở nơi mà hai ta thường đến Anh vẫn một mình và lặng thầm thương đêm Ta quen nhau được bao lâu Mà giờ đây cta đã đôi dg Anh vẫn tự nhủ ừ thì k sao đâu Phải làm gì để cho anh thôi thương Thôi thw làm khói trắng thứ đã tiễn em đi Thôi thương thứ đã khiến a quên đi Bao năm xa cách chắc giờ em đã quên Nhưng có lẽ tim anh mãi chả quên Góc phố cũ là nơi mỗi đêm anh tới Anh mong sẽ có ngày gặp lại em Anh muốn nói với em rắng em ơi chờ anh với
Tíc tắc, tíc tắc Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Điếu thuốc trên tay anh siết chặt Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc Tâm trí anh là cỗ máy thời gian Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng? Em ơi, luật chơi của em không công bằng Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai? Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Tíc tắc, tíc tắc Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Tíc tắc, tíc tắc Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc I've been, changed a little slowly Lately, I don't even know me I've been, someone who I hated I just thought that I should say it Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn I should call it quits and go home Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn? Em ơi, khung thành nào không có thủ môn? Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống, Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn Always overcomplicate things Always keep a good girl waiting Anh muốn nói với em, là em ích kỉ Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ? Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù? Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ? Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu? Tíc tắc, tíc tắc. Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc Tíc tắc, tíc tắc. Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc.
2... 5 Đó là khoảng thời gian ko quá ngắn vì ...... việc cá nhân giờ anh đã ...... vô tình bị khóa chân quá gần anh lại cứ...... lao đầu vào công việc không biết em ...... gửi thông điệp anh xông vào ..... cơn giông tiếp anh chỉ muốn nói là ...... anh đang thấy hối hận anh nhớ......... những phút giây ...... mình thường hay ngồi gần em thấy tủi thân điều này anh biết chiều nay nhanh...... viết rủ em đi chơi cuối tuần em thường cảm giấy ....... cô đơn môi không thể ..... nào khô hơn em đã từng là ..... coolgirl giờ đây.... trở nên vô hồn môi...... hôn này dường như đã phôi pha còn ..... lối mòn nào ..... cho chuyện tình ... .. của đôi ta anh chả ngọt ngào . ... lại quá ồn ào yahh ko có nổi .... 1 hào , .... người ta chả thèm vào ra những kẻ hào hoa mang em đi mất vì họ chỉ cần cướp em đi mất
Em, có thương anh thì hãy nói cho anh biết , để rồi e không thương anh lở người khác thì anh tiết , anh vẫn đợi chờ em ở góc phố cũ kỉ , còn tình yêu ngày nào , để anh giấu cất đi , anh thương em, cho em những điều tuyệt vời nhất , điều tuyệt vời mà em đã đánh mất , em , những câu nói đi bên nhau thì củng lâu rồi , đến bây giờ anh vẫn nhớ , còn em kh lẽ quên sau , anh vẫn chờ em giữa đêm trôi , bực tức vì cả tn của ai gửi đến là chỉ một đêm thôi , Huy , là tên mà người em thầm nhớ , chưa bao giờ anh bực dụ dì kể cả anh trách lầm cớ , tại sao đêm đó a đã không ngủ được , chỉ muốn đợi em về anh đứng đợi ở ngã tư , em đã về chắc có lẽ là em đã say , còn mặt của em thì đỏ , chót ở cổ sắp xuống gần cả tay ,cho a hỏi em đã đi đâu từ tối , rồi em nhìn anh bằng đôi mắt khác bỏ đi rồi chối , em quay lưng làm ngơ chỉ còn lại mình anh và nói , Em thoáng qua nhau như chẳng đâu tiếc , anh xinloi em vì anh đâu biết
Bình luận Bình luận công khai... ALLACCESS VIETNAM đã ghim Nhật Ling LYRICS : Anh còn không nhớ lần đầu mình gặp là nắng hay mưa Xa nhau mình đã nắm tay chưa Xin một lần nữa để anh gặp em và chẳng dây dưa. Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình Một ai quan tâm và nghe lời anh hát Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát. Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy Nếu kí ức hôm nay tan như mây khói, Xin em đừng đi ngang qua đường chúng ta thường đan tay bước qua. Vì bóng tối khiến đôi ta không còn lối ra Có những thứ anh chưa bao giờ nói Nếu biết trước anh không thể quay lại Thì anh cũng đã chẳng đi. Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình . Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ. Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa . Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ? Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm. Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi.
yeah rap shit... rơi trong màn đêm khi mà em chẳng còn đây vào một chiều mưa em đã buôn đôi bàn tay thử hỏi liệu có đôi mắt nào không cay khi trái tim tan vỡ đã lỡ vướng vào một chuyện tình không may
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp, Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập. Ôm trọn món nợ em mang cho, Để bây giờ 4k mì ăn liền cũng không có. Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm, Lúc em hạ đề thì tiền anh em nắm... Lúc em nói là em đang xui lắm, Thì tiền nợ đề anh chịu hộ cho em nha. Tiền dành dụm anh góp đuợc 2 năm. Anh từng ước tương lai thật xa xăm. Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ, Mỗi tháng không góp tiền, xh đen nó lại qua đấm. Em sẽ dạy con gái chơi xì dách, Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên, Anh và em sẽ là nguời nghĩ cách, Gia đình sẽ khiến Ma Cao phải biết tên. Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chác, Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác, Tên ta em block luôn ở trong contact, Chỉ còn chiếc Wave tàu, em cũng chôm rồi thoát, ta đã khóc... cười.. méo luôn cả mặt.... vì với ta ...người... luôn là nút thắt.. em ơi .. em trốn đi đâu hiện hình về mau.
Anh Muốn quên em đi thật là khó Quên hết tình cảm em ban cho Chỉ còn nơi đây nổi dầy vò Yêu thương đã dần hết Em ơi em có Lo Lúc trước quen nhau chắc là sai lầm Tình cảm dần hết thì ai thấm Mình yêu nhau cũng gần 2 năm Yêu thương trong lòng. Giờ chỉ còn là vết xăm Chắc là do anh đay đã sai lầm Chắc do anh quá íu đuối Chọn cách buông xuôi Để em vui khi ta ko thấy nhau
Cố quên đi người con gái a từg thương Cô quên tất cả nhữg kí ức còn vấn vương Em ơi em còn ở nơi đó hay là đã đi mãi theo cơn gió A vẫn ở đây vẫn giữ kí ức của đôi ta kĩ niệm bây h ko còn chút xót xa Nhớ đôi bàn tay ấy nhớ vết son ấy còn đâu người con gái a thw bây h còn nữa Em đã wên hết nhữg kĩ niệm đẹp của đôi ta bây h còn lại j ko còn chút xót xa Em ơi giờ em đang ở đâu nên bây h a là người đến sau
Đã bao lâu rồi em cho anh biết đi kể từ khi cái ngày đó Ko thể quên trong đầu anh vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm cho đến bây giờ Hai ta đã cùng nhau vượt qua hết tất cả những chuỗi ngày khó Vậy cớ sao bây giờ bức tranh tình yêu này lại bị phai mờ Anh đã cố lên sơn màu cho nó nhưng mà chợt nhận ra là anh không thể Mọi cố gắng mọi lời nói và hành động của anh giờ đây đều đã quá trễ Em đang đi tìm cho mình 1 hạnh phúc mới với 1 người khác Tâm sự và nỗi buồn của anh bấy lâu viết nên thành 1 bài nhạc
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp,
Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập.
Ôm trọn món nợ em mang cho,
Để bây giờ 2k mì ăn liền cũng không có.
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì sâu bên trong, tim anh như gai đâm.
Tiền dành dụm anh góp đuợc 2 năm.
Anh từng ước tương lai thật xa xăm.
Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ
Mỗi tháng không góp tiền, là tụi nó lại qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là nguời nghĩ cách,
Gia đình sẽ khiến Ma Cao phải biết tên.
Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chác
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc Wave tàu, em cũng chôm rồi thoát
Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt
Vì với ta ... người ... luôn là nút thắt
Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại...
Việt Bùi hài vl
=)))))))))))) clm
Kkkk
Hay !!
vãi l
Verse 1: [Young H]
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Verse 2: [Bray]
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.
Verse 3: [Nah]
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Bray : Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
, Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì. Táo : Một ngày khác đã đến hôm nay Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Chú 13 : Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả.
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả.
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả. Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao? Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa. Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc - Cười - Khô cả nước mắt.. Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả.
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả.
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả.
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao?
Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa.
Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc - Cười - Khô cả nước mắt..
Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
Táo :
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
2 5 parody
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp
Anh nơi đây bị đầu gấu tới đập
Ôm trọn món nợ em ban cho
Vì giờ 2 ngàn ăn mì cũng không có
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì sâu bên trong tim anh như gai đâm
Tiền dành dụm anh góp được hai năm
Anh từng ước tương lai thật xa xăm
Bây giờ đời anh thua nùi giẻ
Mỗi tháng không góp tiền là tụi nó qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là người nghĩ cách
Gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên
Giờ mọi thứ vỡ nát
Lỗ vốn tổ trác
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc wave tàu em cũng chôm rồi thoát
Ngày em bỏ ta ra đi
Chẳng còn gì với anh được gọi là thiết thực
Nỗi buồn này ta chẳng biết để đâu
Đành để ra giấy cùng với viết mực
Anh đối với em thì chả là gì
Nhưng nàng đối với ta thì lại tiếc thật
Để cố gắng trong đêm thì
Mong hình bóng nàng phần nào đó sẽ được vơi đi mất
Bao nhiêu mong ước anh đã dựng xây
Tự hỏi bao giờ anh mới có được đây
Để rồi mình tự ngã xuống vực đáy
Bao nhiêu chân thành này nào em có thấy
Con tim nàng ta đã cố lấy
Giữa dòng đời tình yêu này xô đẩy
Nhưng tình yêu này nàng đâu cần mấy
Phá vỡ mộng tưởng mà ta đã cố xây
Ta đau buồn nàng nào có hay
Trái tim nàng ta vẫn cố lay
Nhưng giấc mộng nó vẫn vỗ bay
Anh ngu muội đâm vào thứ anh không thể lấy
Ta vẫn khóc cười khô cả nước mắt
Và rồi người không còn trước mắt
Em ơi
Sẽ thế nào nếu ta đứng trước mặt
Khi mà em
Rời xa vòng tay của riêng anh
Chạy theo cơn mơ
Chạy theo hạnh phúc ở nơi nào
Chỉ mỗi anh nơi này
Nâng niu những thơ ngây
Và khi anh lặng lẽ chôn giấu
Bao buồn vui gói trong ngăn đựng những niềm đau
Tháng tháng ngày chẳng màng
Anh lạc lối giữa bao làn gió đang hát vu vơ
Rằng
Ah hah, hah ah ah ah hah ah
Tự nắm đôi tay anh mơ màng
Hình dung em đang chốn đây
Ah hah, hah ah ah ah hah ah
Tự hé đôi môi anh mỉm cười
Hình dung em đang ôm anh lúc này
Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng vương bên thềm
Gợi nhớ ai hương tóc mềm
Để thấy không gian dài rộng thế
Mình anh mỗi đêm ru anh vào một giấc mơ có em về
Dù mai đây ai thay anh yêu em
Mình anh với riêng anh trong đời
Vệt nắng trên cao vời vợi
Thời gian nhẹ khâu vết thương anh
Có lúc chỉ muốn nói em nghe
Những điều cất giấu cứ xoáy trái tim anh
Những điều quấn lấy nhức nhối trái tim anh
Đánh mất chính bản thân anh
Có lúc đã mất hết vô tư
Quanh mình chỉ những sóng gió những ưu tư
Anh lại nhớ đến những lúc ta an nhiên
Nói những câu chuyện thâu đêm
Mình anh bên những tháng năm âm thầm đổi thay
Mình anh bên những chất chứa chưa một lần nói
Mình anh với trăng vương bên thềm
Gợi nhớ ai hương tóc mềm
Để thấy không gian dài rộng thế
Verse 2: [Sol'Bass]
Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình
Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao gio che giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng Anh
bước vào đời em với quá khứ Em,
ko chắc chắn về chuyện tương lai Anh,
vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai Anh,
chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên Em thời gian troi qua thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng chúc phúc thì không
Em,làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Verse 3: [Táo]
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi
11/2020 ai còn nghe!
Táo
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Young H
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên …trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát… lâu đài cát..
ta vội chạy theo… những thứ lâu dài khác…
tên ta sẽ… ko còn trong contact …
chỉ còn chút kỉ niệm …e cũng chôn vào rác
ta đã khóc… cười.. khô cả nước mắt….
vì với ta …người… luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt…
Táo
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Sol’Bass :Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình
Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Anh,bước vào đời em với quá khứ
Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai
Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em,làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Táo :
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Không phải anh than thở
Mà đó thật sự là quảng thời gian khổ
Khi chẳng có em bên cạnh
Cùng chia sẻ niềm vui nổi buồn
Có lẽ em đã quên anh
Bỏ những khối phiền đong đầy nỗi niềm
Vào cuộc tình này đổ vỡ
Chẳng lẽ phải quên đi
Tình 2 năm
Bàn tay nắm
Càng say đắm
Từng cố vì nhau mặc cả gia đình can ngăn
Trong bản thân anh vào những ngày đó
2-5
Từ khi em đi chỉ cảm giác một mình mới là thứ làm cho anh thấy ổn
Anh không còn phải lo những suy nghĩ đã không còn tự do bởi vì muộn phiền anh đã chất đầy kho
Anh cầu cho mọi thứ phát nổ anh sẽ chấp nhận chết chỉ để lại được tự do
tự do là nơi những suy nghĩ không còn hình bóng em
Tự do là khi anh không còn nhốt mình trong những ký ưc đó
Anh biết mình đang sống với một gã phản bội
Trái tim của anh nó vẫn đập nhưng lý do là vì em
Đôi khi câu hỏi "tại sao" anh luôn đặt
Tình cảm anh trao có lúc nào là không thật
Vậy tại sao em vẫn chọn cách ngoảnh mặt
Bỏ anh nơi đây chỉ một mình với những đêm dài vắng lặng
Cục kim cương của anh chính là em đó Vũ trụ của anh chính là em đó Cho anh tất cả những gì em có Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó Xăm lên trên mình những cái tên Xác thịt này mãi ko thể quên Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ Tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà…
0:10
0:18
0:13
1:11
Ohh . Trót nhớ , trót thương những cảm giác ấy anh đã nhận lại
Và anh biết sẽ không còn thấy nụ cười em vào những ngày mai
Ver 1:
Anh nhìn trời đêm phủ rồi lại thở than
Vì cuộc đời anh chẳng có gì vẻ vang
Anh mang dây thanh của anh đi bán
Làm niềm vui của họ lúc cần mỗi khi chán
Lắng nghe giọt nước mắt ở trong tim
Đắng cay ngọt bùi còn hơn ở trong phim
Lặng nghe gió lộng ngoài ban công
Trong phòng bật bài nhạc "Hư không"
Cũng như lẽ thường tình người đến rồi đi
Chẳng quan tâm giọt lệ hoan bờ mi
Vẫn bài tình ca viết ra da diết
Ngân nga trong ta nỗi nhớ tha thiết
Nếu anh được gửi nỗi niềm vào mây
Anh muốn đến gần bên và nắm bàn tay
Ôm thêm 1 lần mong em thứ tha
Rồi cảm ơn vì quãng thời gian cùng anh đã qua
Kỷ niệm ngày cuối cùng mình là học sinh
Đón em thật sớm rồi đi ngắm bình minh
Em yêu vẫn còn ngồi ở yên sau
Trao anh cái ôm hôm đó thật lâu
Em hỏi anh yêu em không?
Anh cười đáp lại là "có chứ"
Nhưng 2 ta giờ đã trưởng thành...
Kỷ niệm trở thành là quá khứ
02:20
Ver 2:
Câu hát ngày cũ xưa anh còn ngân vang
Đôi chân bước chầm chậm một mình lang thang
Ánh nắng dần ngả theo bóng em lướt qua
Trong chiều gió em đứng đối diện ngay trước ta
Đôi môi bỗng ngập ngừng vì anh khó nói
Chỉ ánh mắt anh là có thể cất lên lời
Em bảo rằng em cũng vừa mới tới
Mà trái tim anh đây đã loạn nhịp liên hồi
Anh cầm lái đèo em ngay sau xe
Rồi kể lại chuyện cũ này cho nhau nghe
Nào là những dòng tin: "Em đã ngủ chưa?"
Khi Hà Nội đêm trắng vì trời phủ mưa
Em kể rằng e đã có người mới rồi
Cũng đã gần 2 năm sắp đám cưới rồi
Anh cầm thiệp em đưa tới và chúc phúc
Gượng cười nhưng lòng còn nhiều bứt rứt
Nhìn lên trời đêm phủ đầy sao ngàn
Muốn gặp em vì nỗi nhớ này vô vàn
Hái vì sao đặt vào đôi mắt nàng
Nhưng đôi tay chỉ có nắm tro tàn
Ngày mà nước mắt em rơi ướt mi
Nhìn theo bóng em quay gót bước đi
Anh lặng lẽ tự vấn ước gì
Níu đôi tay em trước khi em bước đi
Ver 3:
Tình yêu này em có còn không?
Đôi tay anh nắm thì e lại càng buông
Anh nhớ buổi chiều, cái chiều hôm đó
Nghe giọng em cười hòa cùng vào trong gió
Tí tách, tí tách có tiếng mưa rơi
Giông bão đến như lòng anh còn chưa nguôi
Kết thúc chuyện tình đành phải buông xuôi
Chuyện cũ đã lâu rồi cảm xúc còn nguyên mà em ơi
Nếu được quay lại, cái lần đầu tiên
Anh sẽ quay đi và chỉ lặng im
Không có cuộc hẹn lúc mà em rảnh
Để cho trái tim không tan thành trăm mảnh
Quán quen anh ngồi thiếu bóng em rồi
Thôi hẹn em vào kiếp luận hồi
Mình gặp lại sẽ không có nước mắt
Mà lúc đó anh chỉ nghe thấy tiếng em cười
Không sao không sao
Đứng trước khẩu súng trạng thái anh không nao
Nhưng bản thân có thể chết bất kì lúc nào
Vì vài lời nói vô tình nhưng sắc hơn con dao
Áp lực cuộc sống đè nặng lên vai
Vẫn luôn cố gắng vì mình thân trai
Gắng nặng cuộc đời như hàng vạn thước sắt
Còn em cho anh hàng vạn gọt nước mắt
Liệu ngày mai rồi sẽ tốt hơn
Thì con người ta liệu có thay đổi
Nếu như cám dỗ đã in vào tâm trí
Thì ơn trên cũng không thể lay nổi
Sẽ không còn buổi chiều thu
Và chẳng còn những cái ôm tha thiết
Hàng vạn câu hỏi những lời nhắn nhủ
Giữ trong tim cùng nỗi nhớ da diết
Không để quá khứ làm anh hao gầy
Siết một điếu thuốc rồi anh thổi bay
Sau cùng thân xác anh vẫn vẹn nguyên
Chỉ có trái tim dần dần đổi thay
Em...
Sau tất cả thì ta còn lại gì
Em...
Từ ngày mình xa bỗng chốc anh vui, đến lạ kì
Verse 1:
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
(Cổ) họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
(Dày) vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
(Anh) đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề (biết) em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh (nghĩ) có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên (anh) không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ (có) thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng (đi), cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Lạ, yêu, hy sinh, rồi thương...
Tình cảm luôn dẫn dắt ta đến những cảm xúc vô thường
Ngọt ngào khi gần gũi , dày vò khi hiểu sai hướng
Phút nhìn được ra điều gì đó , mỗi người đã mỗi con đường
Khác chi anh và em…ngay lúc này.
Hôm qua ôm lấy chặt nhau nay dáng chẳng còn muốn thấy
Người bình thản quay lưng , kẻ khóc thét giữa trời mây
Sự im lặng lên tiếng thay cho 2 từ chia tay
Đời bảo vạn sự tuỳ duyên tất cả là do ý trời
Phải an phận khi thuyền cặp bến chấp nhận khi thuyền xa khơi
Nên cả khi em tuyệt tình gieo lời cuối khiến mắt anh rã rời
Anh vẫn thương…dù tim nhói chẳng thể thốt ra lời
Em biết không ! thực sự trên đời chẳng ai hợp ai
Họ vượt qua tất cả cũng chỉ bởi vì nhau
Và cho đến hôm nay anh vẫn yêu em đậm sâu
Dù từ lâu em đã dứt khoát chuyện mình như chưa bắt đầu.
1:30
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói
Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy
Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói,
xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua.
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.
Bray
minh hoàng nguyễn lời này nghe hay
Tui sẽ cove bài nầy cua người viết bài nầy
Thík Bray
Trả lại cho anh 1 nàng thơ
Trả lại cho anh mối tình còn dang dở
Trả, anh trái tim chưa từng tan vỡ
Để mà bây h đây thân xác như kẻ mang nợ
Trả lại cho e những gì e từng có
Trả lại cho anh những thứ anh từng cho
Trả lại cho a niềm tin và lòng nhiệt huyết , bởi vì a biết e đã từng vứt bỏ
Vì là lúc đó , tình yêu 2 đứa chưa đúg đắn
Em oi 3 năm thật sự đâu có ngắn
Rõ ràng luật chơi của em không công bằng
Anh đã cố gắng mặc kệ người đời có ngăn
1 người bước tiếp còn 1 người thì ở lại
Hi vọng ngày nào sao bây giờ thàng trở ngại
Giá như anh đần, không nghĩ về tương lai
Không đi nước ngoài , em ko phải hoài
Em cộng với biển bằng nỗi đau
Tình yêu của em và biển thật giống nhau
Khi dịu dàng, khi sâu thẳm
Khi dồn dập em không quan tâm
Để những con sóng lấn xô vào bờ
Vỡ hết những lâu đài cát ta xây bằng giấc mơ
Và rồi mang giấc mơ của anh đi về vực tối
Nơi sâu thẳm anh không thể nào tìm tới
Và anh không thể nào hiểu được biển
Nên anh không thể nào hiểu được em
Ah! Anh không thể nào hiểu được tình yêu
Như giọt nắng không thể hiểu được đêm
Ah! Tất cả về em anh đều không hiểu
Nhưng anh hiểu duy nhất có một điều
Anh đã yêu và sẽ yêu tất cả
Kể cả những nỗi đau em đã mang đến
Sau một quãng thời gian gặp em gục ngã
Anh thả mình vào đống đầy đau thương và dối trá
Loay hoay đi tìm 1 góc nhỏ nào bình yên
Đã từng sẽ chẳng bao giờ còn tin vào tình duyên
Đâu hề sai nhưng con người anh lại cần kiểu lặp lại
Để rồi ôm từng cung bậc cảm xúc chả cùng ai
Đã chịu đựng mỗi đêm dài và giấu nó mãi mãi
Anh biết tình cảm vốn dĩ không thể nào còn
Mọi thứ dành cho nhau chỉ CÒN LẠI là phép toán
Vì càng thương là càng chia như là khuya ngoài bàn bia cạn đi anh đâu được phép ngán
Mấy tk bạn còn cũ huống chi là em mặc cho trời sắp sáng chỉ có bia và men
Nhưng anh buồn thì cũng đã 2 năm
Vết sẹo trong lòng thì cũng chả ai đâm
Anh ghét con người mình vì quá ích kỉ
Tạo cho mình nhiều những suy nghĩ sầu và thích nghi
Chỉ cầu là đừng gặp em nữa
Cho 2 từ chắp cá khá ích đi
Khi em đi ở đây còn chướng ngại
Sau bao cố gắng không qua nổi được chương hai
A đã tập cố để làm lại nhưng ánh nắng vẫn còn chưa vươn vai
Vậy chẳng đường dài ai sẽ cũng anh bước
Con đường em để lai rồi ai cùng anh ước
Tim anh đầy trầy xước em của ngày trước
Trên đời này vốn chẳng có gì thực sự là hợp nhau
Nếu hai ta điều cô gắng thì sẽ bên nhau trọn đời đến bạc đầu
Nắm tay nhau vượt qua bao sóng gió
Của sự nghiệt ngã tình yêu nó ban cho
Muốn có một bông hoa đẹp thì trước đó đã phải trãi qua biết bao gian khó
Anh không biết là em yêu anh bao nhiêu
Nhưng tình cảm anh trao em luôn bao real
Màn đêm buông xuống giọt sương rơi lạnh ở trên vai
Và cái tên cũng chẳng thể quên mãi
Đó chính là em chứ chẳng phải tên ai
Anh châm điếu thuốc cố kìm nén nước mắt tuông rơi
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
trong những tiếng mơ hồ
Em nghe lời anh thoáng qua Nghe
thời gian đứng yên...nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên
em nhìn sao chẳng thấy
Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của em
tan vỡ
-- Young H
Em đi khi ở đây còn vương gió
Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau em ban cho
Khi bây giờ gặp nhau niềm vui
cũng không có
Gắn bó vì trách nhiệm là sai lầm
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm
Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm nhưng
sâu bên trong tim anh như gai đâm
Ta đã bước qua nhau được hai năm
Ta từng ước tương lai thật xa xăm
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ ta
chỉ cần nhau, ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow
Anh và em sẽ là người ươm mầm Gia
đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu
Giờ mọi thứ vỡ nát..lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta sẽ không còn trong contact
Chỉcòn chút kỉ niệm em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Vì với ta, người, luôn là nút thắt
Em ơi.. Em thế nào nếu
ta đang đứng trước mặt
____Táo:
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
trong những tiếng mơ hồ
Em nghe lời anh thoáng qua Nghe
thời gian đứng yên...nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên
em nhìn sao chẳng thấy
Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của em
tan vỡ
-- Sol’Bass
Anh, không thể gọi là gã khờ si tình
Em, xung quanh em luôn
có những chiếc bóng
Anh, chưa bao giờ che giấu
cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với
những đêm dài chiếc bóng
Anh, bước vào đời em với quá khứ
Em, không chắc chắn về chuyện tương lai
Anh, vết thương cũ trong lòng còn
khá bự Khi tim em thậm chí còn
chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh, chưa từng trách bản thân mình
vội vàng
Bên em thời gian trôi qua
thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát
của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau không còn dài
Nhưng hạnh phúc thì không Anh yêu em đủ
để buông bỏ nhưng chúc phúc thì không
Em làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh
của cố nhân
Nhưng em vẫn không thấy anh trong
hình ảnh về đôi ta, còn anh thì không
thể rũ bỏ, không thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh không lạc lối, anh biết
nơi anh sẽ đến nên em hãy cứ
đứng đó, khi cần cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
-- Nah
Anh xin lỗi em khi mà em
nhìn anh như thể anh là tội phạm
Như thể em muốn ném anh vào xứ biệt giam
Không thể kìm hãm con
rồng của nước Việt Nam
Sống biết từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ không muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói
anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày
mai và ngày hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi không thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hoà mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên,
không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng, anh
không cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm,
những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ, thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ
là chuyện tình buồn
Hai ta xa nhau cũng
là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc
lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
-- Táo
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
trong những tiếng mơ hồ
Em nghe lời anh thoáng qua Nghe
thời gian đứng yên...nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên
em nhìn sao chẳng thấy
Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của em
tan vỡ
-- Bray
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho
nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại
Nhưng mất cả đời nhiều
người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại là chút
kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra
lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng
Em ơi, luật chơi của em không công bằng
Anh đã vượt qua bao nhiêu
bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát
họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải
nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghỉ có khi nào
vì hành động hay chỉ 1 lời
nói vô tình nào đó anh đã sai
Nhiều người khuyên anh
không nên giữ nó mãi mãi
Uhm anh, hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho những tiếng
nói to bên trong đầu anh lải nhải
Em, như chưa từng đi,
cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ nhưng
vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì
-- Táo
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng em cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
trong những tiếng mơ hồ
Em nghe lời anh thoáng qua Nghe
thời gian đứng yên...nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên
em nhìn sao chẳng thấy
Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của em
tan vỡ
-- Chú 13
Anh sai khi 2 năm qua anh
đã vì bạn bè, mất tất cả
Và anh sai khi 2 năm anh đã để
tình cảm đôi ta như là gấp thả
Anh sai khi khiến cho người con gái anh
yêu là em đã phải chịu nhiều vất vả
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi
người anh nói có em, là có tất cả
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười
và bao nhiêu là gian khó
Nhưng ta quên thứ em cần là
sự quan tâm khi ta không có
trong khoảng thời gian đó
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn
nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao ?
Và em chỉ cần điều đó để biết
trái tim ta và em thuộc về nhau
Nhưng ta vẫn vậy ta là ta
và cũng chính là, ngọn lửa
Nhưng ta biết ta là ai và trái tim ta
bây giờ thực sự đã tìm được một nửa
Em vẫn vậy, vẫn nụ cười và sự tha thứ
Chỉ cần anh được bình yên
mọi lỗi lầm là quá khứ
Và đôi khi ta vô tâm làm
đôi mi kia buồn và rồi em
Khóc, cười, khô cả nước mắt Và
nhưng hạnh phúc là khi đôi tay
vô tâm anh đây chợt nắm chặt
Em có biết làm gì ngoài yêu thương
anh đâu Còn anh thì chẳng biết làm
gì ngoài gây ra cho em thương đau
-- Táo
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên
em nhìn sao chẳng thấy
Anh ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của em tan vỡ
Bóng tối khiến em không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước em không thể dừng lại
Thì em cũng đã chẳng đi
Anh còn không nhớ nổi ngày
cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của
em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em
không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện
hôm nay em ơi, xa là không gần
Chắc em không đợi còn
chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố
trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,
giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh
nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em,
xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi,
nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia
tay nhau là bước ngoặt
Để mình hoàn thành trọn
vẹn lý do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi,
không được bên nhau em ơi
-- Khói
Khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia
tay nhau là bước ngoặt
Để mình hoàn thành trọn
vẹn lý do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi,
không được bên nhau, em ơi
Bóng tối khiến em không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước em không thể dừng lại
Thì em cũng đã chẳng đi
Share
Anh đi khi ở đây còn vương gió
Em nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau anh ban cho
Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có
Gắn bó vì trách nhiệm là sai lầm
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm
Anh vẫn nghỉ là em đang vui lắm
Nhưng sâu bên trong tim em như gai đâm
Ta đã bước qua nhau được hai năm
Ta từng ước tương lai thật xa xăm
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẽ
Ta chỉ cần nhau, ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow
Anh và em sẽ là người ươm mầm
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu
Giờ mọi thứ vỡ nát..lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta sẽ không còn trong contact
Chỉ còn chút kỉ niệm em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Vì với ta, người, luôn là nút thắt
Anh ơi..
Anh thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
[Q]
Anh đang chờ đợi điều gì đến?
Có những cảm xúc trong đầu anh không tên
Nấc thang hạnh phúc anh leo hoài không đến
Trong lòng anh là kỉ niệm nhắc mình không được quên
Em dùng tổn thương làm cột móc
Đêm về tự thu mình vào một góc
Gục đầu,rồi lại bật khóc
Tự trách bản thân sao mình thật ngốc.
Áp lực gia đình, cuộc sống
Người thân,bạn bè khiến em bỏ học.
gương mặt thì nở nụ cười tươi
Nhưng đâu biết chỉ là vỏ bọc.
Suy nghĩ của em lúc này.
Càng ngày rối ren,càng ngày tăm tối.
Em tự hỏi rằng thiên đàng nơi đâu.
Đường vào địa ngục hiện diện trăm lối?..
Sự hạnh phúc của một con người
Là được sinh ra không bị chết yểu.
Vậy giờ đây những người như em.
Vì chuyện không may,mà tự kết liễu..(chính mình)
Chuyện ta và nàng
(2 5 remix)
Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình
Một ai quan tâm và nghe lời anh hát
Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn
Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát
Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói
Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy
Nếu kí ức hôm nay tan như mây khói
Xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua
Verse 1:
Anh chẳng bao giờ muốn mình phải bước đi
Và bỏ em ở phía sau 1 mình
Anh chỉ ước ta chưa từng phải chia ly
Để bây giờ đây vỡ tan cả cuộc tình
Anh đâu bao giờ muốn mình phải buông tay
Nhưng anh và em cuối cùng phải đau đớn
Anh đã bao giờ muốn phải ta buồn như vậy
Anh và em giờ phải đối mặt với cô đơn
Anh chỉ tự trách bản thân mình vội vàng
Bước vào đời em vào 1 ngày đầy nắng
Thật đáng tiếc khi tình ta đã muộn màng
Những bài thơ tình chỉ còn là giấy trắng
Giá như đôi ta đã có thể chậm lại
Giá như lòng ta đã có thể vững hơn
Giá như mà anh đã nhận là mình sai
Và giá như mà ta đã nói được lời cảm ơn
Em ơi em ơi câu chuyện tình của thuở xưa
Mình bên nhau mặc ngày nắng hay chiều mưa
Để rồi bây giờ đôi mình vỡ thành đôi nửa
Không biết là em đã quên được hay là chưa
Nếu như đã quên thì làm ơn đừng nhìn lại
Có thể là em sẽ chỉ lại thêm tiếc nuối
Để rồi bây giờ màn đêm đen lại thêm dài
Và cả 2 chúng ta đều đã buông xuôi
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của tim của anh tan vỡ
Verse 2:
Anh chỉ đơn giản là gã khờ si tình
Quanh anh bây giờ chỉ là những chiếc bóng
Anh đã quen giấu những cảm giác kia cho riêng mình
Còn em, khi em đã quen 1 đời màu hồng
Anh bước vào đời em vào ngày nắng
Em đã bước đi trong 1 đêm đông
Anh đã quen với những cơn đau trong đời
Và em thì chưa 1 lần đau đớn và trông mong
Anh chỉ tự trách đôi ta đã kém duyên
Không thể ở bên nhau dù chỉ thêm 1 ngày nữa
Anh đã từng nhắm nháp hương vị của tình yêu
Anh đã từng tin tưởng vào em đến vậy mà
Nhưng em có biết không, anh đã bao giờ nghĩ tới ngày cả 2 phải chạnh lòng
Em làm anh tin vào số phận, anh đã muốn từ bỏ và quên đi được cố nhân
Nhưng em thì luôn ở đó, ở sâu trong trái tim anh
Còn anh thì có lẽ đã biến mất trong tim em
Em chắc chắn chính là người tuyệt vời nhất
Người tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh luôn đợi em, anh biết em sẽ trở về
Em hãy cứ ở đó, khi cần hãy cứ gọi anh
Anh rồi sẽ đón em khi em quay về
Đó sẽ là ngày tuyệt nhất ở trong đời anh
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của tim của anh tan vỡ
Verse 2: [Bray]
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.
ver này thay vừa khít đoạn 2
2024 giờ nghe lại thấy cảm xúc sao ý 😢
Young H
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Bray :
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại g
Nah :
Anh xin lỗi em
Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm
Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam
Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam
Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ ko muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng là chuyện bình thường
Nhưng mà em , khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Khi em đi anh dùng thay thế là điếu thuốc lá và cà phê
Những buổi tiệc không đường về và những tin nhắn giờ đã trễ
Anh như món đồ thất lạc không có nơi trả về
Nhưng nếu không mất sẽ không tìm thường thì đời là thế
Anh nghĩ về quá khứ không tính chuyện tương lai
Em không bên anh hiện tại nhưng vẫn thấy em thường ngày
Những thước phim những lời nhạc cấu xé
Những câu chuyện chỉ buồn cười khi ta kể nhau nghe
Anh trở về thành phố này đều là đã từng đã từng
Mang theo những kỉ niệm giờ em chả cần chả cần
Mẹ anh nói đây là nợ anh phải trả dần
Nhưng bao lâu là điều duy nhất mẹ không thể nói ra
Đứng trên lầu hai mươi của toà cao ốc chỉ để hút và ăn tối
Với những cô gái nói lời yêu thương khi gặp vài lần là chăn gối
Vài người bạn vẫn luôn có mặt đỡ một phần nào tăm tối
Những tin nhắn dài anh gửi cho em nhưng anh chưa từng làm văn giỏi
Anh chỉ muốn có những cảm giác mà họ nói (sau tất cả)
Anh muốn một lần tự do muốn một lần được bỏ trói (anh trở lại)
Muốn gặp em ngày đó
Muốn là anh hôm qua (nơi căn phòng buồn)
Muốn cảm nhận lời em nói theo một cách nôm na
Nhưng mà tất cả nỗi nhớ này để đâu
Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu
Em ơi tất cả nỗi nhớ này để đâu
Anh mang theo nó chẳng thể lâu
Áng mây kia rong chơi đâu rồi
Thành phố sau lưng anh buồn
Vậy đâu là điều em muốn
Anh xin lỗi em
Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm
Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam
Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam
Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ ko muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Lại một ngày lại một ngày
Bước xuống giường với một chút sức lực này
Nhìn phía sau bóng lưng chút nghẹn ngào
Thấy người mình thương cùng mình chịu nhiều điều
Ấm ức bị gia đình cấm túc vì quen một thằng như anh
Ít tiền không gia cảnh liều lĩnh hư danh
Thích tiền và ảo ảnh rùi ai cũng như anh
Vì quá nhiều suy nghĩ vô tận
Em ak
Nếu một ngày lạc bước
Thì đừng như hạt nước
Rơi thấm vào đường
Còn vương vấn là con thương
Tay trắng thì buông
Cay đắng nhìn xuống
Bia đã hết từ lâu
Mà tay vẫn cứ đưa lên miệng uống
Vì sao
Ngày đầu đầu vì nhau
Mà h đây hỏi vì sao
Có lẽ ah suy nghĩ quá nhiều đến mất bình tĩnh
Ngồi một chỗ đến lúc bình minh
Nhận ra rằng xung quanh không còn em không còn ai
Như tất cả chưa từng tồn tại
Anh vẫn chưa định hồn lại
Biết thứ đó là hại
Vẫn đi cùng nó cả chặng đường dài
Nhưng chuyện gì cũng có lúc sẽ xảy ra
Ngày anh sơ sẩy nhất
Là ngày em lộng lẫy nhất
Anh không biết vẫn còn cười nổi
Khi nhìn em qua chiếc điện thoại
Nhỏ bé thôi
Giữ riêng cho mình thỏ thẻ thôi
Có lẽ ngày đó anh đến quá trễ
Lúc anh quá trẻ tương lai chưa vững vàng khá giả
Nên điều đó đẩy ta khá xa
Làm sao yêu một kẻ phạm tội
Lạm dụng nhiều nước mắt của cô gái trẻ
Em đi khi ngôi nhà bị thế chấp
Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập
Ôm trọn món nợ em ban cho
Để bây giờ 2k mì ăn liền cũng không có
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì sâu bên trong tim anh như gai đâm
Tiền dành dụm anh góp được 2 năm
Anh từng ước tương lai thật xa xăm
Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ mỗi tháng không góp tiền là tụi nó lại qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là người nghĩ cách
Gia Đình sẽ khiên Ma Cao phải biết tên
Giờ mọi thứ vỡ nát lỗ vốn tổ chác
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc Wave tàu
Em cũng chôm rồi thoát
Ta đã khóc cười khô cả nước mắt
Vì với ta người luôn là nút thắt
Em ơi…..
Em thế nào nếu ta đứng trước mặt….hở?
Bây giờ mới cảm thấy mình mệt nhoài
đôi khi về nhà vào lúc trời đã rạng tối
không gian bỗng chợt như ngưng vội nhưng dòng suy nghĩ vẫn tiếp diễn chứ không thôi
Lướt qua đoạn kí ức người với ta..nhớ nhanh những bài học từng trãi qua
Một cô gái một chàng trai một hạnh phúc chờ ngày mai
Vậy mà đóa hồng tàn phai buộc cô gái rời chàng trai
Em vẫn nhớ từng vị ngọt của đôi môi nhớ từng hạnh phúc ta nằm nhìn nó êm trôi
Nhưng giờ kí ức ấy dần phôi phai em chẳng dám nghĩ đến những chuyện của tương lai
cánh hoa trắng đặt nhẹ trên vai anh mùi hương năm đó nhiều người vẫn không quên
Mà gió cứ hát làm vương thêm hình ảnh ai đó dù dặn lòng là không nên
Nỗi nhớ ấy dường như là mong manh vì nấm mồ này cũng đến lúc mọc rêu xanh
Em ngỡ mọi chuyện đã chấm dứt nhưng "anh" là thứ khiến tim anh chịu vết nứt
Giá như cánh hoa không phai tàn chẳng gì có thể thắng nổi được thời gian
Giá như anh không chìm vào quá khứ
Bỏ lại nơi đó cùng tàn tro và lá thư.
Vậy chuyện gì đã khác?
Từ cái ngày, ta nhận ra lâu đài ta xây là cát?
1 tiểu thuyết với tình tiết, cốt truyện thật hay, mà ác
Là em nói không muốn gặp anh thêm 1 giây nào khác,
Anh mang câu chuyện đó gói gọn cất lại trong hành trang
Tuy là hơi chật chỗ nhưng là báu vật nên anh đành mang
Nhiều đêm anh cố viết, sửa cho 1 kết cục hoành tráng
Nhưng mà anh càng viết, đường ta đi với nhau càng đứt thành đoạn
Và em biết, tâm sự anh có đem chất thành hàng
Anh đem nó giấu, kĩ còn hơn người ta đem cất bạc vàng
Người ta vứt tàn tro, anh của em đem vứt cái gạt tàn
Dăm ba câu rap, anh lại xem nó như 1 khúc nhạc vàn
Hey
Em đã đi xa chưa?
Anh biết em nói em kiếm 1 thằng Bảo khi xa xưa
Mà ngoài anh ra, còn ai giống anh hơn chính anh bây giờ?
Em đi.. khi ở đây .. còn vương gió ..
Anh nơi đây .. vẫn còn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
Khi bây giờ gặp nhau .. niềm vui cũng không có..
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
Em vẫn nghĩ .. là anh .. đang vui lắm
Nhưng sâu bên trong … tim anh như gai đâm..
Ta đã bước qua nhau .. được 2 năm ..
Ta từng ước .. tương lai thật xa xăm..
Ta từng nói ... chỉ cần sống vui vẻ..
Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy.. con gái chơi dương cầm..
Anh sẽ dạy.. con trai từng nhịp flow ..
Anh và em sẽ.. là người ươm mầm..
Gia đình hạnh phúc ..không ai sánh …kịp đâu..
Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
Tên ta sẽ... ko còn contact ...
Chỉ còn chút kỉ niệm ...em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
Vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Verse 1:
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
]Tíc tắc, tíc tắc, Đời nhắc anh [F]nhớ không gì là biết chắc
Điếu [Em]thuốc trên tay anh siết chặt, Thân phận ta [Em]trao cho nhau phải viết ngoặc.
Anh biết tình [Dm]yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả [Dm]đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả [C]những gì vẫn còn lại, là chút kỷ [C]niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc.
Tâm trí anh là [F]cỗ máy thời gian, Cổ họng anh không quen để [F]thốt ra lời than
Tâm sự anh [Em]chất đống dành dụm để đợi bán, Dày vò bao [Em]lâu cho 1 người thì mới đáng?.
Em ơi, [Dm]luật chơi của em không công bằng, Anh đã vượt [Dm]qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về [C]em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
[C]Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai.
Đôi khi anh [F]nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời [F]nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên[Em]anh không nên giữ nó mãi mãi, Uhm, anh hoàn toàn đồng [Em]ý không phải cãi
Ước gì họ [Dm]có thể nói cho, những tiếng nói [Dm]to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng [C]đi, cũng như chưa từng đến, Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu [C]quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
[F]Tíc tắc, tíc tắc.Đời nhắc anh [Em]nhớ không gì là biết chắc.
[Dm]Tíc tắc, tíc tắc, Thân phận ta [C]trao cho nhau phải viết ngoặc.
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho em tất cả những gì anh có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra trở thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Khóc cười khô cả nước mắt nhưng thực tế
Chia tay nhau là bước ngoặc để mình hoàn thành trọn vẹn lý do sống trên đời
Dù những thứ minh mong đợi không được bên nhau em ơi
Điều gì tệ hơn một kẻ nói 2 lời
Là đều cùng một lời nói
Nhưng mà lại dành cho 2 người
Cùng dòng máu chỉ có nghĩa
Là mình cùng một họ
Chẳng thể gọi là gia đình
Nếu lòng trung thành không có
Ta học cách bỏ bớt
Những kẻ chẳng đáng liên quan
Những kẻ mài dao nhọn
Đâm tao một nhát xuyên ngang
Kẻ phạm tội thì cả đời
Sẽ phải mang tiền án
Việc mày làm trời chứng giám
Nên cứ ráng hiên ngang
Vẫn là đứa con miền Nam
Tao vẫn flow điềm đạm
Vẫn là mục tiêu số một
Khi tụi nhỏ cần kiếm chác
Mình khác nhau ở tầm nhìn
Khó trách mày không thấy
Tao chửi mày mà mày đưa tiền
Thì mắc gì không lấy hả
Nhưng mà, rồi mày sẽ thử qua
Những kẻ đổi quân phục
Khi nhìn mày dư dả
Chẳng phải đấng cứu thế
Tao không giỏi thứ tha
Nên bữa tiệc cuối sẽ không có Judas
J Cole nói
Lừa tao lần 1 đó là lỗi của mày
Lừa tao lần 2 chẳng thể trách được ai
Lừa tao lần 3 xin Chúa hãy thứ tha
Lên đạn bóp cò let it ratatata
Lừa tao lần 1 đó là lỗi của mày
Lừa tao lần 2 chẳng thể trách được ai
Lừa tao lần 3 xin Chúa hãy thứ tha
Lên đạn bóp cò let it ratatata
Cô viết gì qua lá thư tay
Nỗi lòng của cô ở trong đây
Cô chỉ muôn tôi được trông thấy
Tôi cũng xin lỗi vì những gì không hay
Sự thật do tôi không nói rõ
Tổn thương của cô cũng không nhỏ
Lúc đó cô không muốn nghe gì
Vì lời tôi nói chỉ toàn là lí do
Ta từng muốn cùng nhau được qua năm
Tôi lại chạy theo những thứ thật xa xăm
Tôi đứng trên sân khấu thật lạ lẫm
Khoảnh khắc lúc đó chỉ cần cô ra ngắm
Vì bạn bè mà đổ sông đổ bể
Cô thấy mọi thứ thật uổng công
Nhưng năm tháng sự thật được phơi bay
Một người thì khác - một người thì vẫn mong
Giờ mọi thứ vỡ nát lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta tôi sẽ lưu lại trong bài hát
Và một chút kỉ niệm
Xin được mang và vác
Bây giờ chắc cô không còn lo
Tôi cũng xin được nói thật cho
Tình cảm lúc đó là sự thật
Nhưng giờ cả hai đều bận rộn dành cho
Anh hỏi người bán trà sữa tại sao không bỏ trân châu
Thì bà chủ nói có tình yêu nào mà khi buôn bỏ không đau
À thì ra...chất độc hại trong trân châu quá nhiều
Vui để em đi...thật sự ngày đó thì anh đã quá liều
Anh đã uống quá nhiều chỉ vì anh luôn nhớ em
Lật lại quá khứ...tấm hình cũ bây giờ đã lấm lem
Đó là em, người mà anh đã từng yêu thương nhất
Ôi những kỉ niệm, giờ người đã mang đi mất
Nhớ những lần mình nắm tay đi qua con phố nhỏ
Anh khẽ hôn...nhẹ nhàng hôn lên đôi má đỏ
Anh thường không vui đêm xuống
Mọi chuyện đâu dễ như anh muốn
Đằng sau sự thật là nước mắt ai đang tuông
Dẫu cho đằng sau là nước mắt , anh chỉ mong em sẽ không buông
Cuộc sống thật khốn nạn , như đúc ra từ trong khuôn
Và ... Tính anh không thích dài dòng
Yêu em anh yêu đên trót , liệu em có một lòng
Vì anh cơm bưng nước rót
Anh nghĩ về em đã quá nhiều nghĩ về tương lai ta có nhau
Về 1 mái ấm thật hạnh phúc ta có tất cả và có nhau
Xin Lỗi Những Kỷ Niệm Đẹp
Xin Lỗi Tất Cả Niềm Đâu
Xin Lỗi Những Khi Vụn Vỡ và Xin Lỗi Nỗi buồn khi bên nhau
Anh không muốn thấy em buồn
Trong đôi mắt kẻ thua cuộc
Yêu em như là kẻ khờ
Thường bị người xấu mua chuộc
Thà anh ngu anh dại anh khờ
Còn hơn khôn mà để mất em
Đôi tay ai đang ôm lấy
Hi vọng sống của đời anh
Trái tim này như đang vỡ nát
Từ ngày em nói câu rời xa
Âm thanh quen thuộc đâu đó
Vang vọng trong con tim ta
Anh nghe được câu thương nhớ
Giống như lần đầu mình gặp nhau
Thôi anh chúc em hạnh phúc
Sống vui vẻ với người sau
Đừng để đánh mất như anh
Hội hận bao nhiêu vẫn không đủ
Anh buồn anh khóc nhiều đêm
Cố gắng nhắm mắt để đi ngủ
Trong đầu lại hiện lên màn ảnh
Lúc chúng ta đang thật hạnh phúc
Anh bỗng nhớ lại câu chuyện
Mà chúng ta gôm lại từng chút
Anh vẫn mong em sống tốt
Bên người nào đó k phải anh
Đánh mất em từ kiếp này
Ta hẹn gặp nhau ở kiếp sau
Rồi chúng ta sẽ hạnh phúc
Như là bức tranh đủ sắc màu
Ta tìm đến nhau vốn không do lựa chọn,
Ngày anh đi, em cũng sẽ chẳng thể nào ra đưa đón,
Ngày gặp lại, chắc cũng cả thế kỉ vừa tròn,
Trách duyên, trách nợ, trách người đã viết ra cuốn tiểu thuyết chưa trọn,
Có thể do lời nói anh không trọng dụng,
Đời anh cao hoặc thấp, tâm trí anh là không trung,
Là anh mơ mộng hảo, quen suy nghĩ điều mông lung,
Và tất cả những người mà em sẽ gặp sau anh đều không đúng,
Em mang đến cho anh cái cảm giác bình yên đến 1 cách lạ thường,
Họ nói nhiều việc trong đời này không hoàn hảo như ta tưởng,
Em có thể nào làm 1 bến bờ cho 1 kẻ tha hương,
Sài Gòn đầy xe, anh vẫn nhìn mắt em khi qua đường,
They said that I'm lost, what we do is so wrong,
3 o'clock, and this weed is too strong,
I don't wanna stop, but I have to move on,
Look into your heart, and tell me that you don't.
shh...
Anh gặp em, trên đường về thăm nhà,
Kỉ niệm ta có, gắn liền với lại những cơn mưa tầm tã,
Nhiều lần hẹn, em chỉ nói là em sợ hãi chẳng ra,
Đến khi ta không thể tự chủ, để phục tùng tâm ma,
Hay thiên ý, anh cũng không biết tên chi,
Và ta đồng ý, mối quan hệ không bền bỉ,
Anh biết rồi hình bóng em 1 ngày sẽ quên đi,
Anh sẽ nhớ nhất con người anh, sau cái ngày em đi.
Và anh nhớ là.
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi ko thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh ko cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Lời bài hát:
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
I've been, changed a little slowly
Lately, I don't even know me
I've been, someone who I hated
I just thought that I should say it
Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn
I should call it quits and go home
Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn?
Em ơi, khung thành nào không có thủ môn?
Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày
Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày
Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược
Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống,
Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng
Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn
Always overcomplicate things
Always keep a good girl waiting
Anh muốn nói với em, là em ích kỉ
Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi
Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ?
Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù?
Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ?
Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu?
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc.
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Tíc tắc tíc tắc cuộc đời này không gì là biết
Bao nhiêu lần thay đổi cả ván cược nhưng nó đều trở về bàn tay trắng.
Anh biết anh đã sai rất nhiều lần nhưng không thể bào chữa cho bản thân.
Đầu anh cứ vậy cứ nghĩ mà tiếng tới nên đến bây giờ tâm trí anh bất cần.
Tương lai sẽ ra sao cuộc sống như thế nào cứ vậy mà tiếng tới hay là sao.
Hay là phải nhốt mình trong căn phòng vắng và tự nghe mình tự cao? (Vậy sao)
Biết bao lần phải đi tìm kiếm những thứ không thuộc về mình nhưng nó lại thuộc theo về người khác.
Anh chỉ muốn cố gắng cho cuộc tình Mình được xây nên 1 cái lâu đài cát
Vậy sẽ ra sao,kết thúc hay thế nào
Hay là như 1 bộ phim dài kết cục bi thảm hay là 1 kết cục mưa rào.
Anh vẫn luôn luôn tự tin vào bản thân dù cuộc sống anh,nó có tàn nhẫn
Anh đã khác không như ngày xưa nữa,không còn khóc lóc và ngồi hụt hẫng
Vậy đã đủ khóc than với anh rồi nên em hãy nín đi đừng để nước mắt nó dâng.
2 5
Có khi anh say, có khi anh uống
Có khi kỉ niệm làm tâm trạng anh đi xuống
Có khi anh quên, có khi anh nhớ
Có khi xa nhau phải chấp nhận là do cớ
Đổi sự bình yên lấy nổi đau
2 ta giả vờ không biết nhau
Vết thương trong tim ngày càng lớn
Suy nghĩ thì chìm xuống hố sâu
Nên anh luôn mong mình ác
Mong con tim này sẽ không trầy xát, khi anh yêu người khác
Nhưng tâm ma dần ác
Nổi buồn của anh đã tạo nên kiệt tác, ở trong 1 bài hát viết về em
Những dòng tin nhắn chưa hề xem
Vết mực trên giấy đag dần lem
Xóa đi ký ức cũ về em
Nhưng sao có thể nghĩ mà xem
Nó lại khiến anh đau nhiều thêm
Nên anh viết lên câu ca
Viết cho thăng trầm mà mình anh đã đi qua
Viết cho ngày tháng mà anh đây phải bôn ba, cho nét mực ở trên da
Còn lại điều gì phải hối tiếc khi ta xa
Nên chìm đắm trong cơn say này
Đã có quá nhiều thứ không nên phơi bày
Em cũng hứa thay đổi nhưng lại không đổi thay
Để lại anh 1 nỗi buồn lớn trên đôi vai gày
Baeeeee
em ơi anh yêu em lắm ... tai nạn anh hứa đi thăm
đêm khuya em nhớ thức tắm ... ăn rau muống sau khi xăm
anh biết anh biết em ho ... đi bay về sớm anh lo
ho thì phải nhớ hút cỏ ... nhớ uống thuốc đừng có uống khi no
nếu anh có nước trong tay... phòng em bị cháy không ai biết hay
sao thể bạc tình như vậy ... anh vừa đánh răng ... vừa đứng ngắm em cháy
tim anh em lấy em chơi ... quả báo đến sớm em ơi
không cần chờ đến kiếp sau ... không chừng em thức giấc là ngày mai nó tới
như là chết đuối khi đang bơi ... cá mập nó cắn khi ra khơi
chơi nhầm thuốc giả mà qua đời ... chết vì kiệt sức khi đang chơi
yêu toàn thằng chó ... được chốc lát rồi chia tay
đéo thằng nào em tha ... đến bạn anh em cũng lầy
anh không phải bến thuyền đợi chờ em như đã tính
anh không phải giường êm để đêm đêm em ngã mình
anh không phải bị mù mà không thấy em đi thả thính
nếu quay về lúc quen em anh sẽ tự vả mình
nhẹ dạ cả tin trong suốt quá trình anh vẫn là thằng bại binh...
những lời em nói anh coi như chưa từng nghe
chúc em hạnh phúc đêm hôm đi coi chừng xe
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp
Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập
Ôm trọn món nợ em ban cho
Vì bây giò 2ngan mỳ ăn liền cũng k có
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là e đg xui lắm
Thi sâu bên trongtim anh như gai đâm
Tiền dành dụm anh gop đc hai năm
A từng ước tương lai thật xa xăm
Bây giờ a thua cái giẻ mỗi tháng k góp tiền là tụi nó lại qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách
Anh sẽ con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là người nghĩ cách
gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên
Giờ mọi thứ vỡ nát lỗ vốn tổ chác
Em vọi xách đồ r lại chốn chỗ khác
Tên ta em block lun trong content
Chỉ còn chiếc veaw em cũng chôm rồi thoát
Em oi e thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
Chú 13 :
Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả.
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả.
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả.
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao?
Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa.
Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc - Cười - Khô cả nước mắt..
Và nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
25 đã trôi qua thời gian đã rất lâu
Cây non đâm chồi ươm mầm xanh tươi tốt mau
Tại sao có tình cảm nhưng lại đánh mất nhau
kết thúc quá dễ dàng vậy tại sao lại bắt đầu
Ngày em đi là anh cô đơn buồn ở trong lòng
Tự khóa cửa chặt nhốt mình ở trong phòng
khi màn đêm buông xuống kí ức ùa về anh nhớ
hình bóng em hiện lên anh cứ ngỡ như là mơ
Ngày không em ở bên cạnh cô đơn đến hiu quạnh
Thời tiết càng thêm lạnh tất cả còn chỉ là anh
Nỗi đau sẽ mau quên
Dặn lòng không nhớ đến
Hình bóng em quá lớn
Phần cuối cùng là tổn thương
ANH EM CÓ THỂ GHÉP LỜI KHÁC VÔ MÀ HÁT NHÉ ! VÀI NGÀY NỮA MÌNH SẼ RA VIDEO COVER
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
Anh nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
Nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
Ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
Ta từng ước tương lai thật xa xăm..
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
Anh và em sẽ là người ươm mầm..
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
Tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
Chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
Vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em,làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Em đi khi ngồi nhà còn thế chấp anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập
Ôm trọn món nợ em mang cho để bây giờ 2 ngàn mì ăn liền cũng không có
Cấn nợ vì trach nhiệm thật sai lầm
Lúc em ăn thì tiền này ai nắm
Lúc em nói là em đang xui lắm
Thì xâu bên trong tim anh như gai đâm
Tiền dành dụm anh góp được 2 năm
Anh từng ước tương lai thật xa xăm
Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ
Mỗi tháng không góp tiền là tuổi nó lại qua đấm
Em sẽ dạy con gái chơi sì dách
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên
Anh và em sẽ là người nghĩ cách
Gia đình sẽ khiến ma cao phải biết tên
Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chát
Em vội sách đồ rồi đi trốn chỗ khác
Tên ta em block luôn ở trong contact
Chỉ còn chiếc wave tàu em cũng trôm rồi thoát
Ta đã khóc cười khô cả nước mắt
Vì với ta người luôn là nút thắt em ơi
Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt hả
Bài Hát: 25
Ca Sĩ: Young H, Táo, Sol Bass
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn
Chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
Trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua
Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao
Nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của anh tan vỡ
Em đi khi ở đây còn vương gió
Anh nơi đây vẫn nghe mùi hương đó
Ôm trọn nỗi đau em ban cho
Khi bây giờ gặp nhau
Niềm vui cũng không có
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm
Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
Nhưng sâu bên trong tim anh như gai đâm
Ta đã bước qua nhau được hai năm
Ta từng ước tương lai thật xa xăm
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ
Ta chỉ cần nhau
Ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow
Anh và em sẽ là người ươm mầm
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu
Giờ mọi thứ vỡ nát lâu đài cát
Ta vội chạy theo những thứ lâu dài khác
Tên ta sẽ không còn trong contact
Chỉ còn chút kỷ niệm
Em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc cười khô cả nước mắt
Vì với ta người luôn là nút thắt em ơi
Em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn
Chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
Trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua
Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao
Nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của anh tan vỡ
Anh không thể gọi là gã khờ si tình
Em xung quanh em
Luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ
Che giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn
Với những đêm dài chiếc bóng mà
Bước vào đời em với quá khứ em
Không chắc chắn về chuyện tương lai
Vết thương cũ lòng còn khá bự
Khi tim em thậm chí còn chưa từng
Đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách
Bản thân mình vội vàng
Bên em thời gian trôi qua
Thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau không còn dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ
Nhưng chúc phúc thì không
Em làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ
Hình ảnh của cố nhân
Nhưng em vẫn không thấy anh
Trong hình ảnh về đôi ta
Còn anh vẫn không thể rũ bỏ
Không thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh không lạc lối
Anh biết nơi anh sẽ đến
Nên em hãy cứ đứng đó
Khi cần cứ gọi tên
Anh rồi sẽ cố cất tiếng em yêu à
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn
Chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa giam mình
Trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua
Nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao
Nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô
Con tim của anh tan vỡ
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
Anh còn không nhớ nổi
Ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó
Mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em
Thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em
Không một chút dây dưa
Anh không biết trước
Chuyện hôm nay em ơi
Xa là không gần
Chắc em không đợi
Còn chân anh bị bong gân đẩy xe về
Thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm
Giờ anh bệnh thì ai thăm
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm
Anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em
Xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi
Nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc cười khô cả nước mắt
Nhưng thực tế
Chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn
Lý do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi
Không được bên nhau em ơi
Khóc cười khô cả nước mắt
Nhưng thực tế
Chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn
Lý do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi
Không được bên nhau em ơi
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
...
Ý
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại,
Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt,
Để tất cả những gì vẫn còn lại,
Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc,
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian,
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động
Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh…
Tíc tắc tíc tắc cuộc đời này không gì là biết
Bao nhiêu lần thay đổi cả ván cược nhưng nó đều trở về bàn tay trắng.
Anh biết anh đã sai rất nhiều lần nhưng không thể bào chữa cho bản thân.
Đầu anh cứ vậy cứ nghĩ mà tiến tới nên đến bây giờ tâm trí anh bất cần.
Tương lai sẽ ra sao cuộc sống như thế nào cứ vậy mà tiến tới hay là sao.
Hay là phải nhốt mình trong căn phòng vắng trong bóng tối và tự nghe mình tự cao? (Vậy sao)
Biết bao lần phải đi tìm kiếm những thứ không thuộc về mình nhưng nó lại thuộc sở hữu theo về người khác.
Anh chỉ muốn cố gắng cho cuộc tình Mình được xây nên, 1 cái lâu đài cát
Vậy sẽ ra sao,bao nhiêu lần đau chúng ta nên vứt nó vào nơi sâu hay nơi đâu
Hay là vứt nó vào nơi phải cất giữ những nổi niềm mà anh đã cất giữ ở trong từ lâu
Anh biết bộ phim nào cũng phải kết thúc nhưng kết cục của anh nó lại khác hoàn toàn
Phải chịu lỗi và nhận mọi trách nhiệm như 1 con sói hoang chính nó là đầu đàng.
Lời nói anh cũng chỉ như thoáng qua
Chớp mắt 2 5 anh đã ở nơi phương xa
Đêm nay mi mắt em cũng k còn đổ lệ
Dẫu biết có cố gắng cuộc tình mình chỉ thêm trì trệ
Anh từng nói khoảng cách không là vấn đề
chỉ cần anh và em phải có sự tin tưởng
rồi anh quyết định rời bỏ mối tình này và coi như đó là một cuộc tình trường
Anh nói vì em anh sẽ vẫn mãi chờ mà sao e thấy tương lai đôi ta lại mịt mờ quá
Ta đã từng hứa hẹn nhiều điều cho tương lai nhưng mà bây giờ tất cả em còn lại là một chút kỉ niệm hoà vào dòng nỗi nhớ
Có ngàn bài hát buồn e viết mà sao k thể cất nên lời
Anh giết chết con tim em bằng chính sự hờ hững và buông lơi
Đêm về đêm em thì lại nhớ anh da diết
Hai chấm xanh phát sáng nhưng lại không biết nói gì
Em thì đang buồn lắm anh cũng đâu hề hay biết
Hạnh phúc ở ngay đây sao anh vẫn tìm mải miết
Anh ơi anh có biết rằng , em đang đau thế nào
Khi anh ra đi mà không một lời chào
Và liệu tình ta có phải chỉ như thoáng qua
Anh Cứ đi đi và cũng đừng ngoảnh mặt lại
Bài gì vậy b
Không như anh mơ ngày đó, thật khó gặp nhau [giữa con phố] nhỏ này.
Anh [ghé nơi đây] với trái tim này nhớ, sâu trong lòng anh có đôi lời tỏ bày.
Em có nghe lời thì thầm mùa thu?
Lại nhắc chúng ta những chiều hôm đó,
[Dụi vào bàn tay] anh-vu-vơ tờ giấy gấp, nháy mắt, em đưa nụ hôn gió.
Rồi ta sẽ cứ, hoài thay đổi, khi nhận ra tình yêu chẳng giản đơn.
Em về khẽ dấu giọt sầu trên gối... Anh bàng hoàng nhìn mình chểnh mảng hơn
[Anh đã thấy rồi] trời phong đỏ hồi kết,
Nhưng sao chẳng chịu rời bao nơi thường đến.
Bước chân em qua-phủ đầy màu tuyệt vọng
Anh trôi hoài theo liệu biết còn kịp không?
[Có bao giờ em thấy] mình chợt buồn khi, vô tình nhìn thấy, hoa ngừng nở tựa dạo trước.
Anh chết lặng ở trên những nhành cây,
tàn phai rơi ngang-nơi em chào bước.
[Đôi vòng tay anh] là ghế đá ngọn đèn,
Đôi lần em đi làm hạt sương động thềm.
Sương rơi vỡ tan, đưa tay bắt lấy,
Là những cuộc gọi mà không người nhấc máy.
Ô cửa cô đơn nhớ giọt nắng xanh, em có vui sau những ngày vắng anh?
Người cũ đi qua, như là mây ngang trời,
[thôi thì cũng qua rồi] những đêm trắng canh.
Như hoa trong gương [như bóng trăng đáy nước], thứ anh mơ là thứ anh ko lấy được.
[Cũng là thứ không thấy trước], quay bước, em về bên đôi tay ai [hai lối về hôm ấy ngược].
Điệp khúc:
Tình yêu đâu như anh mơ,
Để rồi mai cũng phôi phai, uh!
Và ai đã đưa em về,
Em giờ bên đôi tay ai, rồi?
Tình nào là tình ngây ngấttt...?
Tình đầu là tình đau nhấttt...?
Rồi mình sẽ lại quên nhau đi vào trong một sớm mai, buồn!
Nhẹ lui đôi chân em về, em về trên con phố quen.
Khẽ lê bước chân anh về, vì nhiều khi anh nhớ em
Liệu rằng mình sẽ quên nhau đi được không?
Xóa đi hết được không?... Hỡi emmm...?
trên tay cầm điếu thuốc và đang siết
anh đang làm gì chính a cx k biết
chỉ là chết lặng chữ tình này đẹ nằng
trong lòng còn đau nhưng vẫn nói là ko tiếc
dựa vào ban công khi tâm trí này rối bời
suy nghĩ về em khi đôi mắt này ngắm trời
bật điện thoại và tin nhắn đã gửi đi
lúc vào 2h sáng dòng lệ lăn trên đôi mi
em đã hứa sẽ ko bao giờ nói dối
nhưng mà chính lời nói dối lại đè a vào góc tối
anh ko tin là mọi thứ đã xảy ra
viết tâm sự vào lời ca
chuyện đã lỡ và mọi thứ và đi xa
anh tự chữa lành e chữa lành với anh ta
em bảo là ta ko hợp nhau
nhưng mà ai đã là người mở đầu
em bảo là chiatay anh im lặng và gật đầu
Thật sầu trên tầng lầu mong nỗi đau này qua mau
điếu thuốc đã tàn nhưng nước mắt ko ai lau
a rất nhớ về e dù điều đó làm tim đau
Tình yêu thật ngọt ngào nhưng đi kèm vs cay đắng
Biển cả rất dữ dội nhưng đôi khi lại trầm lắng
Những cuộc chia li, những lí do làm lá chắn
những sai lầm quá khứ để nhận ra điều đúng đắn
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc.
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt.
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc.
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại,nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt.
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc.
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian.
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than,
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán,
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng,
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai,
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai,
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi,
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi,
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi,
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến,
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Hook:
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc,
Tíc tắc, tíc tắc,
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc,
Căn phòng vẫn còn mùi hương quen, nhưng bóng hình của em trôi theo cùng cơn gió
Em bước về phía thành phố vắng, có lẽ đôi môi em đã thuộc về nơi đó
Gốc phố anh vẫn cứ chờ em, dù đã hai giờ đêm cùng bao nhiêu sầu lắng
Cơn mưa xoá đi những chiếc hôn, và hoàng hôn kia không còn một hạt nắng
Nơi đây còn đọng chút bình yên, nơi gốc phố nhỏ đôi ta đã cùng ngồi
Từng dấu chân em bước về phố thị, chia cách hai ta khuất xa hai vùng trời
ngày em đi cõi lòng này vỡ tan
bao nhiêu mộng mơ rồi cũng đã vỡ nát
duyên tình lỡ làng ra đi trong ngỡ ngàng
sau ngày hôm đó thì mọi chuyện đã khác
kẻ đâm đầu iu còn một kẻ hững hờ
kẻ nhiều suy nghĩ còn một kẻ ngẩn ngơ
kẻ không quan tâm còn một kẻ vẫn chờ
khi người kia quên còn người này vẫn nhớ
và em chưa từng tiếc, chưa hề đau khổ vì những gì xảy ra
chưa hề quan tâm điếu thuốc mình từng siết
chưa từng thốt lên lời thật lòng xin lỗi
chưa từng hạ giọng những tình huống cần thiết
và anh chẳng muốn dày vò mình thêm
buông đôi tay lòng day dứt từng đêm
châm điếu thuốc thu mình trên gác xếp
vị mặn lăn trên má là những gì anh nếm
căn phòng nhỏ như đang trói buộc mình
em chẳng hề bận tâm mà không cần liên lạc
anh vẫn đang gỡ rối cho cuộc tình
đem nỗi buồn gói gém vào trong nhạc
ta từng yêu, ta từng hẹn, ta từng thề là sẽ mãi có nhau
ta chỉ nói miệng chứ chưa từng hành động
vậy khi nào ta mới mãi có nhau?
Tao muốn quay lại hồi nho khi hoi do chỉ là 1 thằng nhóc
Vì có có ngừoi mẹ bao bọc
Luôn yêu thương và sự chăm sóc
Tuổi thơ của tao từ nhỏ
Là cậu bé luôn luôn sống thật
Những lần tao đã mắc tội
Đứng trước mẹ tao phải xin lỗi
Hiện tại tao chảng còn được
Những tuổi ùa về lức trước
Tao biết tao phải đứng lên
Vẫn tiếp tục cần thêm cố gắng
Những người yêu thương cạnh bên
Luôn tin tương tao sẽ chiến thắng
Mất đi một người tuyệt vời
Là một ngừoi tao yêu thương nhất
Đã sinh tao ra cuộc đợi
Nhưng hiện tạo bà ấy đã mất
Cũng chỉ là một cậu bé
sao lại không như bao đứa khác
Nhìn những đứa bạn còn mẹ
Ông trời ơi sao lại bội bạc
Cũng đã 10 trôi qua
Khi gia đình chỉ còn mình ba
Tao biết ba ta rất buồn
Nhưng thật su ổng không có muốn
Ba tao phải làm nhiều nghề
Kiếm tưng đồng để nuôi tao lớn
Ổng không muốn tao thiệt thồi
Ổng chỉ muốn con mình phải hơn
Muốn nói xin lỗi với ba
Vì tao là một mất thằng mất dạy
Nghĩ học bươn trải xa nhà
Tao chỉ muốn quạy trước đây
Nge những lời ba tâm sự
Chỉ muốn con mình là người tốt
Nói hết tất cả mọi thử
Ai cũng phải 1 lần ngu dốt
Muốn mình là người hoàn chỉnh
Điều nên cần chính là bản thân
Lắng nge học hỏi nhiều điều
Trong cuộc sống tao điều luôn cần
Vút bỏ đi những quá khứ
Và hãy sống chính mình hiện tại
Con đường dẫn đến thành công
Thì ta trải qua lỗi sai
Thử thách trước mặt còn nhiều
Hãy suy nghĩ và thật thấu hiểu
Lời dọc
Đây là nhữ thứ con muôn ba mẹ tha lỗi đén con và con cám ơn ba mẹ những điều tốt đẹp luôn luôn giành đến còn và con chỉ muốn ba bây gioè thật khoẻ mạnh như còn trẻ
Con chỉ muốn nói vs gia đình mình là
...,
Ver 2
Bây giờ con đã 18
Đủ thấu hiểu và nhiều hiểu biết
Bây gioè chỉ mới bắt đầu
Là một trang vở mà con đang viết
Con viết trong tâm của mình
Là những lời con không thể nói
Vì con chưa đủ đủ bãn lĩnh
Chỉ có thể nói qua điện thoại
Chỉ vì muốn dấu sự buồn
Con không muốn gia dinh lo lắng
Cam đảm vượt qua thử thách
Để một ngày mọi ngừoi biết rằng
Con không bao giờ thất bại
Luôn mỉm tự hào phía trước
Không để thua bất kì ai
Vì con trai của ba làm được
Cũng cám ơn lũ chim sẽ
Luôn cùng nhau sát cánh bên vai
Tình cảm giữ nguyên như vậy
Là kĩ niệm vẫn luôn còn mãi
Từng ngày từng ngày đêm dày
Nhớ cái hồi đi chơi cả bầy
Giờ thì mỗi thằng một nơi
Phai Lo cuộc sống chính mình
Tao cảm thật tuyệt vời
Vì chúng ta là một gia đình
Bây giờ chỉ biết ngồi khóc
Muốn quay lại là một thàng nhóc
Vì lớn thật quá cô đơn
Không nhu những thứ tao đã từng nghĩ
Muốn nói với ae rằng
Đừng bỏ cuộc hãy cứ bước đi
Bây giờ tao vẫn là tao
Còn tụi mày bây giờ ra sao
Cho dù có như thế nào
Vẫn là sơn ae tự hào
Có khi anh say , có khi anh uống
Có khi kỉ niệm làm tâm trạng anh đi xuống
Có khi anh quên , có khi anh nhớ
Có khi xa nhau phải chấp nhận là do cớ
Đổi sự bình yên lấy nỗi đau
Hai ta giả vờ không biết nhau
Vết thương trong tim ngày càng lớn
Suy nghĩ thì chìm xuống hố sâu
Nên anh luôn mong mình ác
Mong con tim này sẽ không trầy xát khi anh yêu người khác
Nhưng tâm ma dần át
Nỗi buồn của anh đã tạo nên kiệt tác
Ở trong một bài hát viết về em
Những dòng tin nhắn chưa hề xem
Vết mực trên giấy đang dần lên
Xoá đi ký ức cũ về em
Nhưng sao có thể nghĩ mà xem
Nó lại khiến anh đau nhiều thêm
Nên anh viết lên câu ca
Viết cho thăng trầm mà mình anh đã đi qua
Viết cho ngày tháng mà anh đây đã bôn ba cho nét mực ở trên da
Còn lại điều gì phải hối tiếc khi ta xa
Nên chìm đắm trong cơn say này
Đã có quá nhiều thứ không nên phơi bày
Em đã hứa thay đổi nhưng không đổi thay
Để lại anh một nỗi buồn lớn trên đôi vai gầy
Đã 2 năm qua đã khá lâu
Tình mình quên lãng đã quá sâu
Anh trở về đây để thú tội
Tổn thương đó em không còn thấy đau
Sao bây giờ anh mới trở lại
Sao bây giờ anh mới đối hoài
Không thể tha thứ cho bản thân
Anh là kẻ tàn ác
Đọa đày một nạn nhân
Ta đã bước qua nhau được 2 năm
Lời nói lúc đó như ngàn vết dao găm
Cứ ngỡ sẽ có được tay nắm
Nhưng đâu ai biết chưa kịp chuyện trăm năm
anh không mong cầu sự tha thứ
Chỉ muốn một lần nói thật cho
Năm tháng của em chờ anh đó
Anh luôn rất tiếc thanh xuân em phiền lo
Rồi mọi thứ vỡ nát lâu đài cát
Anh lại chạy theo những thứ lâu dài khác
Bỏ mặt em lại không ngó sang
Thật tàn ác
Rồi tự trách bản thân rất thối tha đầy nhạo bán
anh không biết cách để giải bày
Đành mượn lời nhạc nói ra đây
Anh không chắc mình sẽ quên được
Nhưng lần cuối nhắc tên em trong bài này
Ver2:
LYRICS:
[H]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ.
Em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
Anh nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
Ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
Khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
Gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
Xa nhau thì bàn tay này ai nắm.. ?
Em vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
Nhưng sâu bên ...trong tim anh như gai đâm..
Ta đã bước qua nhau được 2 năm ..
Ta từng ước tương lai thật xa xăm..
Ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
Ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
Em sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
Anh sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
Anh và em sẽ là người ươm mầm..
Gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
Giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
Ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
Tên ta sẽ... không còn trong contact ...
Chỉ còn chút kỉ niệm ...em cũng chôn vào rác
Ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
Vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
Em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
[H]
Anh ko thể gọi là gã khờ si tình
Em xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trễ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Anh...bước vào đời em với quá khứ
Em...ko chắc chắn về chuyện tương lai
Anh vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên em thời gian trôi qua thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em...làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
Nhưng....em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
Còn....anh vẫn không thể rủ bỏ, không thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh không lạc lối, anh biết nơi anh sẽ đến
Nên em hãy cứ đứng nơi đó, khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Anh xin lỗi em
Khi mà em nhìn anh như thể anh là tội phạm
Như thể muốn ném anh vào xứ biệt giam
Ko thể kiềm hãm con rồng của nước Việt Nam
Sóng biếc từng ngày như kẻ không nhà
Con mình sẽ không muốn nó phải không cha
Cho nên em cứ đi để tìm hạnh phúc
Áo lạnh anh để sẵn cho ngày phong ba
Phật tổ trong đầu nói anh đừng làm ồn quá
Em thì nhắc anh về ngày mai và hôm qua
Đừng bao giờ để rời những tình yêu xa
Đừng bao giờ phụ lòng những người yêu ta
Cục kim cương của anh chính là em đó
Vũ trụ của anh chính là em đó
Cho anh tất cả những gì em có
Dãy thiên hà cuộn vào nhau như là đêm đó
Xăm lên trên mình những cái tên
Xác thịt này mãi không thể quên
Và nếu như ta có tan ra thành cát bụi
Ta cũng mãi hòa mình vào bài hát vui
Không phải người đầu tiên không phải người cuối cùng
Vứt bỏ sự nổi tiếng anh không cần làm người hùng
Anh chỉ muốn trải nghiệm những cái đẹp vô biên
Nếu anh là ác quỷ thì em là cô tiên
Hai cực của vạn vật chỉ là chuyện tình buồn
Hai ta mất nhau cũng chỉ là chuyện bình thường
Nhưng mà em, khoảnh khắc lúc này là vĩnh cửu
Có khi nào giấc mơ chưa tỉnh ngủ
Tất cả cũng chỉ là một giấc mơ thôi mà…
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ.
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại
Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại
Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động
Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc.
Anh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè, mất tất cả
Và anh sai khi 2 năm anh đã để tình cảm đôi ta như là gắp thả
Anh sai khi khiến cho người con gái anh yêu là em phải chịu nhiều vất vả.
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người nói có em là có tất cả.
Ta đã có nước mắt tắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó.
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm
Khi ta không có trong khoảng thời gian đó.
Em muốn ta gửi cho một tin nhắn nhưng ta cứ mãi quên hoài là sao?
Và em chỉ cần điều đó để biết trái tim ta và em thuộc về nhau.
Nhưng ta vẫn vậy - ta là ta và cũng chính là ngọn lửa.
Như ta biết ta là ai và trái tim ta đã thực sự đã tìm được một nửa.
Em vẫn vậy - vẫn nụ cười và sự tha thứ.
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm là quá khứ.
Và đôi khi ta vô tâm làm đôi mi kia buồn và rồi em..
Khóc - Cười - Khô cả nước mắt..
Vậy nhưng hạnh phúc là đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt.
Em có biết làm gì ngoài yêu thương đâu.
Còn anh thì chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau.
[H]
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa ?
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Khóc ... cười .... khô cả nước mắt
Nhưng thực tế.... chia tay nhau là bước ngoặt
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi..
Bóng tối khiến anh không tìm được lối
Có những tiếng yêu thương thèm được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi
Những ngày cuối cùng của mùa hạ
Sắp phải rời xa
Ta phải chào đón la những ánh nắng dang chiếu sáng khắp khắp nhà
Bỗng chợp nhớ những kỉ niệm là những ngày của năm tháng qua
Tự nhủ chính mình hãy đừng bỏ lỡ vi thanh xuân rat quý giá
Ta đã học được thêm nhiêu thứ cho bản thân mình
Gặp đc nhung người mà mình xem như là người thân trong gia đình
La 1 Cuộc sống bây giờ bản thân ta phải có 1 trách nhiệm
Bởi vì thời gian không thể dừng nên ta phải Đành . chấp nhận
Vì ngày nào đó bông dưng ta nhớ lại lưu niệm
Đã từng trách móc đi nhiều lỗi lầm chỉ biết bây giờ hối hận
Nhưng vì nhờ chính nó nên ta mới có ngày hôm nay
Không bao giờ từ bỏ đôi chân này phải đứng dậy
Chỉ có bản thân Mới làm được những cai thứ mình muốn
Dù không hoàn hảo
Luôn mỉm cười cười bản thân không được buồn
Cho dù mai sau này thế nào
Thì dặn lòng di len từng bước
cái thứ mà từng ước ao
Thì phải làm sao mình có được
Sẽ một ngày nào đó
Cô gái minh yêu sẽ ở bên cạnh
Mọi thứ đem đi vức bỏ
Cùng bên nhau không phải là xa lánh
Thế giới là qua địa cầu
Ta sinh ra là để có nhau
Anh biết em rất hoàn hảo
Nhưng bây gio anh phải lam thế nào
Thế giới này thật là ảo
Người như anh thì nhiều biết bao
Tại sao em phải như vậy
Trong Khi bản thân anh thật quá tệ
Trong khi em cũng nhìn thấy
Sao em lại chịu khổ như thế
Không biết bây giờ thế nào
Anh chỉ biết nói lời cảm ơn
Em là người mà anh tự hào
Xem tình yêu không phải là giỡn
Người mà cho anh cuộc sống
Thành công bắt đầu từ số không
Đến giờ vẫn không trả đủ
Em chỉ cười và nói những lời
chỉ cần anh ôm em ngủ
Mãi bên em cho tới cuộc đời
Đó là những lời chân thật
trong trái tim của em phát ra
Anh sẽ không phải để mất
người mà coi anh là tất cả
Anh thật hạnh phúc biết bao
Em da đưa anh khỏi bóng tối
Dù anh coa tệ thế nào
Thì em cũng không hề thay đổi
giống như là một bầu trời
Lúc nào cũng phải quý trọng
Cho dù đến suốt cuộc đời
Thi Những điều đó cũng phai thật lòng
Anh biết yêu em là một điều rất khó
Nhiều lần anh muốn mình phải cố từ bỏ
Nhưng sao những gì mà anh đây cố nghĩ
Một chút kỷ niệm đã chẳng còn lại gì
Ừ thì anh chính là một thằng ích kỉ
Cố giữ em lại mặc cho em thích nghi
Anh đã đứng chờ và không yêu người khác
Tình cảm của anh em bỏ vào xọt rác
Tất cả nỗi lòng ảnh bỏ trong lời rap
Nỗi buồn của anh nó vơi đi trong bài nhạc
Em. Là người con gái anh vẫn còn đang thương
Cố giữ tất cả vì nỗi lòng này đang vướng
nh sai khi 2 năm qua anh đã vì bạn bè ... mất tất cả
Và anh sai khi 2 năm để tình cảm 2 ta như là gắp thả
Anh sai khiến cho người con gái anh yêu là em đã chịu nhiều vất vả
Nhưng anh đúng khi đối mặt với mọi người anh nói có em là có tất cả
Ta đã có nước mắt thắt nụ cười và bao nhiêu là gian khó
Nhưng ta quên thứ em cần là sự quan tâm khi ta ko có trong khoảng thời gian đó
Em muốn ta cười trong 1 tin nhắn cứ mãi quên quài là sao
Và em chỉ cần điều đó để bít trái tim ta và em thuộc về nhau
Nhưng ta vẫn vậy ta là ta vẫn chính là ngọn lửa
Nhưng ta biết ta là ai và trái tim bây giờ thật sự đã tìm được 1 nửa
Em vẫn vậy vẫn nụ cười và sự tha thứ
Chỉ cần anh được bình yên mọi lỗi lầm và quá khứ
Và đôi khi ta vô tâm đôi mi kia buồn và rồi em khóc cười khô cả nước mắt
Và nhưng hạnh phúc là khi đôi tay vô tâm anh đây chợt nắm chặt
Em có bít làm gì ngoài yêu thương anh đâu
Còn anh chẳng biết làm gì ngoài gây ra cho em thương đau
Em bảo tình cảm cũng như một đoá hoa hồng
không ai chăm sóc sẽ úa tàn theo thời gian
Dù có cố gắn thì cũng là số 0
Dù phải vượt dậy cũng lạc lõng nơi đám đông
Và Em đâu cần biêt thì rằng anh như thế nào
Mọi chuyện sẽ tiếp tục hay ra sao ?
Khi tình ta chưa tìm được điểm đến
Và tất cả mình cũng đã lướt qua mau
Những kĩ niệm mà ah đang chôn giấu
Ah sẽ dữ bên mình và không rời xa đâu
Dù tất cả nổi đâu phải 1 mình ránh chịu
Ah vẫn mong là ta còn bên nhau
Em đừng bao giờ muốn mọi thứ sẽ êm đềm
Bới vì cuộc sống k như 1 trò chơi
Dù phải ránh bao nhiêu là vết sướt
Em cũng phải đứng dạy mà không được chờ đợi
Dù thế giới này có tệ bạc với em chăng đi nữa
Em cũng phải đứng dạy mà cần nghĩ ngơi
Vì thời gian không chờ 1 ai cả
Nếu em ngừng ngại thì mọi thứ sẽ thua
Cứ im lặng âm thầm mà bướt tiếp
Như dòng thời gian này sẽ được xã tua
Tíc tắc, tíc tắc
Thời gian nhắc anh nhớ không có gì là biết chắc
Đã hai năm ta không gặp nhau
Anh đã bỏ thuốc chưa hay vẫn còn siết chặt
Và ngày đó anh chọn mình rời đi
Không quan tâm dù em ướt hai hàng mi
Lỗi lầm anh gây ra là quá lớn
Tạo ra những tổn thương
Em chắc không thể nào quên
Lấy ver ngta còn chế lại nữa xàm
@@lbi40 =)) remake bộ kh được hả cha ?
@@lbi40 cứ ver ngta là kh được remake à với cũng viết lại chơi chứ cũng có thu hay up đâu mà xàm bố
@@TruongXuan-ex5us kh ai cấm chế hay gì cả mà chế thì đừng có nhai vần của ngta rất là khó chịu luôn á
với lại lyrics cũng chả có liên quan gì đến nhau
music blind
@@lbi40 =)) đó là góc nhìn khó chịu của bạn chứ chả ai nói tôi cả,thế nên bạn cũng đừng nhìn
Gửi đến em những điều quý giá nhất
Khi tình cảm anh trao đã bị em phá mất
Làm mờ vết son trên môi em nồng nàn
Đem thứ tình yêu vĩnh cửu chôn vùi sâu cùng lá, đất
Mất quá nhiều chiếc hôn để em yêu anh nhiều
Nhưng chỉ cần một câu nặng lời để cho em rời xa anh
Anh đâu biết trước tương lai ta thế nào
Em đã chán ngán, chỉ mong điều đó qua nhanh
Đến một ngày ta không cùng bước tiếp thì anh chúc em hạnh phúc mỉm cười và bước đi
Những cuộc gọi nhỡ sẽ không còn làm phiền, kh còn những lần cãi vả buồn bã như trước khi
Bên trong thâm tâm anh mong ta vui vẻ, mọi thứ đều suôn sẻ giống như ta đã từng
Dựng lâu đài cát, rồi phá nát tâm hồn thì thứ lâu đài hư ảo anh chả mong và chả cần
Táo
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Sol'Bass :Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình
Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Anh,bước vào đời em với quá khứ
Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai
Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em,làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
0:35
Hai tequila như mọi khi trong tuần
Nhạc bật Frank Sinatra nhưng mà tôi không cần
Buồn phiền từ đâu lao đến đây vây quanh
Mệt nhoài cùng tôi đang nắm tay
Em ra ban công vô tình đi ngang quầy
Hình như em đang say sau vài ly vang đầy
Tình cờ đời ta va lấy nhau, không may
Người tìm được tôi nơi đáy sâu
Bồi hồi nhìn nhau điếu thuốc kia đang tàn
Ngoài đường dòng xe nối tiếp nhau vội vàng
Nhiều lần hợp tan nuối tiếc trong muộn màng
Chỉ cần một ai xoá hết đi thời gian
Đừng làm trời lên khói thuốc kia thay màu
Đừng làm bầu không khí chuốc thêm ưu sầu
Đừng làm tình ta sẽ chết ngay ban đầu
Dù mập mờ không biết sẽ đi về đâu.
Và người nhìn bằng đôi mắt khép hờ lại bờ môi
Một người làm lòng tôi muốn có một người cần tôi
Sau bao dối gian trong đời
Yêu đương hoá ra không lời, nên...
Người chìm mình vào ao ước biến cuộc tình thành phim
Người vì vài lần đau đớn bắt lòng mình lặng im
Riêng tôi sẽ luôn yêu người
Như tôi đã luôn yêu người
Từ đầu.
_B-Ray ver.
Tíc tắc, tíc tắc,
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại
Nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại
Là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng,
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động
Hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên,
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
_Táo ver.
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa ?
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi, xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Verse 1: [Young H]
em đi khi ở đây .. còn vương gió ..
a nơi đây vẫn nghe.. mùi hương đó ..
ôm trọn nỗi đau.. em ban cho ..
khi bây giờ gặp nhau niềm vui cũng không có..
gắn bó vì trách nhiệm thật sai lầm..
xa nhau thì bàn tay này ai nắm..
e vẫn nghĩ là anh đang vui lắm
nhung sâu bên ...trong tim a nhu gai đâm..
ta đã bước qua nhau dc 2 năm ..
ta từng ước tương lai thật xa xăm..
ta từng nói chỉ cần sống vui vẻ..
ta chỉ cần nhau .. ta không cần nhà ba tấm
e sẽ dạy con gái chơi dương cầm..
a sẽ dạy con trai từng nhịp flow ..
a và e sẽ là người ươm mầm..
gia đình hạnh phúc không ai sánh kịp đâu..
giờ mọi thứ vỡ nát... lâu đài cát..
ta vội chạy theo... những thứ lâu dài khác...
tên ta sẽ... ko còn trong contact ...
chỉ còn chút kỉ niệm ...e cũng chôn vào rác
ta đã khóc... cười.. khô cả nước mắt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em thế nào nếu ta đang đứng trước mặt...
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Verse 2: [Sol'Bass]
Anh, ko thể gọi là gã khờ si tình
Em,xung quanh em luôn có những chiếc bóng
Anh chưa bao giờ quen giấu cảm xúc cho riêng mình
Em quá trẻ để bầu bạn với những đêm dài chiếc bóng
Anh,bước vào đời em với quá khứ
Em,ko chắc chắn về chuyện tương lai
Anh,vết thương cũ lòng cũng còn khá bự
Khi tim Em thậm chí còn chưa từng đau một lần vì thương ai
Anh chưa từng trách bản thân mình vội vàng
Bên Em thời gian thật yên bình và chậm rãi
Anh đã nhấm nháp từng hạt cát của thời gian
Em đã làm anh tin nỗi đau ko còn kéo dài
Nhưng hạnh phúc thì không
Anh yêu em đủ để buông bỏ nhưng mà chúc phúc thì không
Em,làm anh tin vào số phận
Anh đã muốn buông bỏ hình ảnh của cố nhân
nhưng
Em vẫn ko thấy anh trong hình ảnh về đôi ta
còn
Anh vẫn không thể rủ bỏ,ko thể để nó trôi xa
Em chắc chắn là điều tuyệt vời nhất
Điều tuyệt vời mà anh đã đánh mất
Anh ko lạc lối,anh biết nơi anh sẽ đến
Em hãy cứ đứng nơi đó,khi cần hãy cứ gọi tên
Anh rồi sẽ có cách lại khiến em yêu anh
Rồi bầu trời sẽ lại màu thiên thanh.
Hook: [Táo]
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Verse 3: [Táo]
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi
Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình
Một ai quan tâm và nghe lời anh hát
Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn
Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát.
Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói
Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy
Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói,
xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua.
Bóng tối khiến đôi ta về ngược lối
Có những thứ anh chưa từng được nói
Nếu biết trước anh không thể dừng lại
Thì anh cũng đã chẳng đi.
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau , em ơi.
Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói
Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy
Nếu kí ức hôm qua tan như mây khói,
xin em đừng đi ngang qua đường chung ta thường đan tay bước qua.
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa , giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ
Từng lời nói dối em để ở trên môi
Rằng em chỉ muốn ở bên cạnh tôi thôi
Chẳng có cảm xúc thật nào giữa đôi ta
Để cho nước mắt nhạt nhoà rồi phôi pha
Hãy cứ yêu đi khi môi em còn đỏ
Lên con thuyền nhỏ lênh đênh ngoài khơi xanh
Nếu có thích anh xin em cứ bày tỏ
Má em ửng đỏ lời thì thầm nơi anh
Bấy lâu nay tôi vẫn như vậy thôi
Cô đơn có lẽ, nỗi buồn trên đầu môi
Em bảo tôi, lâu nay chưa ai rước
Em chỉ ước bước cùng bước tay trong tay
Nhưng mà em ơi, anh đâu có cần người yêu đâu em à
Sao quay sang nhìn anh hoài
Đang tập trung bận ôn bài
Sao phải khoe cặp chân dài
Tryna make me think about it all 9?
Hoa tươi như em sao tàn phai
Xung quanh em bao nhiêu chàng trai
Em đi gieo thính, không tha một ai
Tôn em như vua bao anh trai xếp hàng dài
Như anh đây đâu có người tán
Trai ngoan ngây thơ chưa 18
Study thâu đêm cho tới sáng
Không hay ham chơi, không hay phí thời gian
Xa ra, anh đâu muốn nhắc thêm
I know chưa ai qua mắt em
I know you'r bad, khuyên em thôi tà lưa
Sang bên kia kiếm cây mà cưa
Này tránh xa anh ra, đừng o ép anh làm chi
Nàng có cả đống trai kế bên, nên anh cũng đâu là gì
Đừng flirt qua đôi môi ánh mắt, tay lướt qua người anh
Trái tim không cho em đánh cắp, thân này con nhà lành
Baby stay away from me, tránh xa ra 1 tí
Anh là trai độc thân chân chính, sống vui không cần tính
Xung quanh anh homie so tốt, don't step in my zone
Boiz vô tư chăm ngoan không phốt, flexin' on my own
Hai năm trôi qua giờ ta về đôi ngã
Mọi thứ xung quanh như hối hả trôi qua
Không ai muốn chôn mình trong bóng tối cả
Nhưng liệu có lối đi nào cho đôi ta
Thôi thì mình buông tay
Nụ cười của em là điều anh muốn thấy
Miễn cưỡng bên nhau không giúp ta được gì
Chỉ là vô ích nếu đôi chân không muốn chạy
Em có còn nhớ những điều ta từng ước
Trên những con đường mỗi chiều ta dừng bước
Anh vẫn hằng ước ngày đó sẽ trở lại
Trong tâm trí chỉ em mà không còn nhớ ai
Để không phải giam mình vào căn phòng tối
Nơi chỉ còn anh cùng những tiếng thở dài
Em ơi cảm xúc đâu dễ để mất đi
Nên anh luôn muốn mình là kẻ mất trí
Một ngày nào đó bỗng chợt tỉnh giấc khi
Quên đi tất cả không biết mình mất gì
Anh tự hứa với lòng sẽ không yêu thêm lần nữa
Dù bão trong lòng nhưng vẫn muốn một lần mưa
Chỉ một cơn mưa để xóa đi tất cả
Có thêm trăm ngày nắng cũng chỉ là bằng thừa...
2:02
Cho mình xin tên beat nhạc này với
Hy vọng mình .không gặp nhau .dù thêm 1 lần nữa
Vết thương. này sẽ đau. dù thêm bao lần sửa
Giờ ta .là người lạ không một chút vấn vương
Vẫn cứ. như vậy có một cuộc sống bình thường
Anh từng nghĩ .thời điểm đó .ta sẽ mãi bên nhau
Cuối cùng. em cũng bỏ .để nỗi buồn thêm đau
Anh chỉ. có hơi men. với màn đêm thêm sầu
Giờ có. nhắc lại. cũng chẳng. thiết tha đâu
Lần đầu tiên.gặp nhau là. những cơn mưa ướt vai
Em ngồi trên .xe thẹn thùng .đợi anh đến nắm tay
Quán cà phê. ngắm mây .ôm hôn. mỗi tối
Là kỉ niệm. khó quên. hằng đêm. ướt gói
Anh là thằng. chưa biết gì. chưa biết nghĩ cho tương lai
Cấm đầu. chỉ biết yêu. chỉ biết lòng mình thương ai
Chỉ muốn. gặp em. Dù nữa tiếng là vì..
Nếu tay. em lại . nên chẳng muốn em đi
Ngồi bên lề. cười đùa .không chút buồn lo
Anh đâu nghỉ .một ngày.
rằng mình sẽ phải buông bỏ
Chiều mùa hạ. em nói. Em đã yêu xong rồi
Thật buồn .không muốn. tình cảm này phai phôi
Vội vàng. nắm bàn tay. đặt nụ hôn lên môi
Anh đã rơi. nước mắt vì .con tim còn nút thắt
Cảm ơn. người đầu tiên . lau cho anh nước mắt
Khi anh buồn. khi anh khóc. khi nỗi đau trước mặt
Tình cảm ta bao lâu giờ đây đã vỡ nát
Khi mà tim em làm anh lỡ lạc
Vẫn thường ở nơi mà hai ta thường đến
Anh vẫn một mình và lặng thầm thương đêm
Ta quen nhau được bao lâu
Mà giờ đây cta đã đôi dg
Anh vẫn tự nhủ ừ thì k sao đâu
Phải làm gì để cho anh thôi thương
Thôi thw làm khói trắng thứ đã tiễn em đi
Thôi thương thứ đã khiến a quên đi
Bao năm xa cách chắc giờ em đã quên
Nhưng có lẽ tim anh mãi chả quên
Góc phố cũ là nơi mỗi đêm anh tới
Anh mong sẽ có ngày gặp lại em
Anh muốn nói với em rắng em ơi chờ anh với
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Điếu thuốc trên tay anh siết chặt
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
Anh biết tình yêu là thứ có tồn tại, nhưng mất cả đời nhiều người chưa biết mặt
Để tất cả những gì vẫn còn lại, là chút kỷ niệm, căn phòng, và tiếng tíc tắc
Tâm trí anh là cỗ máy thời gian
Cổ họng anh không quen để thốt ra lời than
Tâm sự anh chất đống dành dụm để đợi bán
Dày vò bao lâu cho 1 người thì mới đáng?
Em ơi, luật chơi của em không công bằng
Anh đã vượt qua bao nhiêu bàn vẫn không thắng
Anh viết về em qua từng bài hát, họ vẫn không hề biết em là ai
Ích kỷ là khi anh phải nhận nỗi ám ảnh cho cả hai
Đôi khi anh nghĩ có khi nào vì hành động hay chỉ 1 lời nói vô tình nào đó anh đã sai?
Nhiều người khuyên anh không nên giữ nó mãi mãi
Uhm, anh hoàn toàn đồng ý không phải cãi
Ước gì họ có thể nói cho, những tiếng nói to bên trong đầu anh lãi nhãi
Em, như chưa từng đi, cũng như chưa từng đến
Anh không muốn nhớ, những vẫn còn chưa muốn quên
Chỉ sợ nếu quên thì sẽ chẳng còn lại gì.
Tíc tắc, tíc tắc
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc
I've been, changed a little slowly
Lately, I don't even know me
I've been, someone who I hated
I just thought that I should say it
Gần đây anh cảm giác không còn chỗ trốn
I should call it quits and go home
Tâm tư ai trả, bao lâu mới đủ vốn?
Em ơi, khung thành nào không có thủ môn?
Em vẫn nằm trong hành trang mà anh mang theo mỗi ngày
Chặng đường vẫn dài, chân anh đã đổi giày
Nhìn những người lạ đem tình cảm đặt cược
Mong được 1 ngày hành trang kia đặt xuống,
Anh vẫn cọc cằn, vẫn ngạo mạn, háo thắng
Vẫn đem quá khứ của anh làm lá chắn
Always overcomplicate things
Always keep a good girl waiting
Anh muốn nói với em, là em ích kỉ
Em chỉ bỏ đi, và mặc cho anh thích nghi
Nói đi, phải bao nhiêu lâu thì mới đủ?
Bao nhiêu tíc tắc nặn ra 1 hình thù?
Ác mộng nào đến thì anh mới tỉnh ngủ?
Vấp ngã bao lần mới biết là mình ngu?
Tíc tắc, tíc tắc.
Đời nhắc anh nhớ không gì là biết chắc
Tíc tắc, tíc tắc.
Thân phận ta trao cho nhau phải viết ngoặc.
2... 5
Đó là khoảng thời gian ko quá ngắn
vì ...... việc cá nhân
giờ anh đã ...... vô tình bị khóa chân
quá gần
anh lại cứ...... lao đầu vào công việc
không biết em ...... gửi thông điệp
anh xông vào ..... cơn giông tiếp
anh chỉ muốn nói là ...... anh đang thấy hối hận
anh nhớ......... những phút giây ...... mình thường hay ngồi gần
em thấy tủi thân
điều này anh biết
chiều nay nhanh...... viết rủ em đi chơi cuối tuần
em thường cảm giấy ....... cô đơn
môi không thể ..... nào khô hơn
em đã từng là ..... coolgirl
giờ đây.... trở nên vô hồn
môi...... hôn này dường như đã phôi pha
còn ..... lối mòn nào ..... cho chuyện tình ... .. của đôi ta
anh chả ngọt ngào . ... lại quá ồn ào yahh
ko có nổi .... 1 hào , .... người ta chả thèm vào ra
những kẻ hào hoa
mang em đi mất
vì họ chỉ cần
cướp em đi mất
Xin phép đc sử dụng con beat để viết nhạc
Ko cho á
Em, có thương anh thì hãy nói cho anh biết , để rồi e không thương anh lở người khác thì anh tiết , anh vẫn đợi chờ em ở góc phố cũ kỉ , còn tình yêu ngày nào , để anh giấu cất đi , anh thương em, cho em những điều tuyệt vời nhất , điều tuyệt vời mà em đã đánh mất , em , những câu nói đi bên nhau thì củng lâu rồi , đến bây giờ anh vẫn nhớ , còn em kh lẽ quên sau , anh vẫn chờ em giữa đêm trôi , bực tức vì cả tn của ai gửi đến là chỉ một đêm thôi , Huy , là tên mà người em thầm nhớ , chưa bao giờ anh bực dụ dì kể cả anh trách lầm cớ , tại sao đêm đó a đã không ngủ được , chỉ muốn đợi em về anh đứng đợi ở ngã tư , em đã về chắc có lẽ là em đã say , còn mặt của em thì đỏ , chót ở cổ sắp xuống gần cả tay ,cho a hỏi em đã đi đâu từ tối , rồi em nhìn anh bằng đôi mắt khác bỏ đi rồi chối , em quay lưng làm ngơ chỉ còn lại mình anh và nói , Em thoáng qua nhau như chẳng đâu tiếc , anh xinloi em vì anh đâu biết
Ma na rap hay qa
Bình luận
Bình luận công khai...
ALLACCESS VIETNAM đã ghim
Nhật Ling
LYRICS :
Anh còn không nhớ lần đầu mình gặp là nắng hay mưa
Xa nhau mình đã nắm tay chưa
Xin một lần nữa để anh gặp em và chẳng dây dưa.
Lần đầu tiên anh mong tìm ra cho riêng mình
Một ai quan tâm và nghe lời anh hát
Ngồi kề bên đưa anh bờ vai khi anh buồn
Lặng im em khâu lành tim từng vỡ nát.
Có những lúc cô đơn nhưng anh không nói
Lê đôi bàn chân bâng khuâng tìm đâu yên vui ngày xưa vẫn đong đầy
Nếu kí ức hôm nay tan như mây khói,
Xin em đừng đi ngang qua đường chúng ta thường đan tay bước qua.
Vì bóng tối khiến đôi ta không còn lối ra
Có những thứ anh chưa bao giờ nói
Nếu biết trước anh không thể quay lại
Thì anh cũng đã chẳng đi.
Một ngày khác đã đến hôm nay
Căn phòng anh cô đơn chẳng còn chút nắng
Sau ô cửa, giam mình trong những tiếng mơ hồ
Anh nghe lời em thoáng qua, nghe thời gian đứng yên nghiêng mình
.
Nhìn mọi thứ trống vắng mông lung
Xung quanh tường cao nên anh nhìn sao chẳng thấy
Em ơi mình xa bao lâu rồi đã trôi đi
Đôi mi của em đã khô, con tim của anh tan vỡ.
Anh còn không nhớ nổi ngày cuối cùng trời nắng hay mưa
Bên nhau hôm đó mình có nắm tay chưa
Nếu chưa cho anh xin của em thêm chỉ một ngày nữa
Để anh an tâm rời bỏ em, không một chút dây dưa
.
Anh không biết trước chuyện hôm nay em ơi,xa là không gần
Chắc em không đợi, còn chân anh bị bong gân
Đẩy xe về, thành phố trên lưng anh nặng lắm
Anh yêu em được hai năm,giờ anh bệnh thì ai thăm ?
Chắc đơn giản phần của anh là sai lầm
Dù cho sâu trong thâm tâm anh nghĩ mình lâu hơn trăm năm
Những thứ anh tặng em, xin em giữ đừng bụi bặm
Vì mình cũ kĩ được rồi nhiều vạn dặm xa xăm.
Anh đã khóc, cười, khô cả nước mắt
Nhưng thực tế, chia tay nhau là bước ngoặc
Để mình hoàn thành trọn vẹn lí do sống trên đời
Dù những thứ mình mong đợi không được bên nhau, em ơi.
yeah rap shit...
rơi trong màn đêm khi mà em chẳng còn đây
vào một chiều mưa em đã buôn đôi bàn tay
thử hỏi liệu có đôi mắt nào không cay khi trái tim tan vỡ
đã lỡ vướng vào một chuyện tình không may
Em đi khi ngôi nhà còn thế chấp,
Anh nơi đây bị đầu gấu nó tới đập.
Ôm trọn món nợ em mang cho,
Để bây giờ 4k mì ăn liền cũng không có.
Cấn nợ vì trách nhiệm thật sai lầm,
Lúc em hạ đề thì tiền anh em nắm...
Lúc em nói là em đang xui lắm,
Thì tiền nợ đề anh chịu hộ cho em nha.
Tiền dành dụm anh góp đuợc 2 năm.
Anh từng ước tương lai thật xa xăm.
Bây giờ đời anh thua cái nùi giẻ,
Mỗi tháng không góp tiền, xh đen nó lại qua đấm.
Em sẽ dạy con gái chơi xì dách,
Anh sẽ dạy con trai mình tiến lên,
Anh và em sẽ là nguời nghĩ cách,
Gia đình sẽ khiến Ma Cao phải biết tên.
Giờ mọi thứ vỡ nát, lỗ vốn tổ chác,
Em vội xách đồ rồi đi trốn chỗ khác,
Tên ta em block luôn ở trong contact,
Chỉ còn chiếc Wave tàu, em cũng chôm rồi thoát,
ta đã khóc... cười.. méo luôn cả mặt....
vì với ta ...người... luôn là nút thắt..
em ơi .. em trốn đi đâu hiện hình về mau.
Anh Muốn quên em đi thật là khó
Quên hết tình cảm em ban cho
Chỉ còn nơi đây nổi dầy vò
Yêu thương đã dần hết
Em ơi em có Lo
Lúc trước quen nhau chắc là sai lầm
Tình cảm dần hết thì ai thấm
Mình yêu nhau cũng gần 2 năm
Yêu thương trong lòng. Giờ chỉ còn là vết xăm
Chắc là do anh đay đã sai lầm
Chắc do anh quá íu đuối
Chọn cách buông xuôi
Để em vui khi ta ko thấy nhau
Cố quên đi người con gái a từg thương
Cô quên tất cả nhữg kí ức còn vấn vương
Em ơi em còn ở nơi đó hay là đã đi mãi theo cơn gió
A vẫn ở đây vẫn giữ kí ức của đôi ta kĩ niệm bây h ko còn chút xót xa
Nhớ đôi bàn tay ấy nhớ vết son ấy còn đâu người con gái a thw bây h còn nữa
Em đã wên hết nhữg kĩ niệm đẹp của đôi ta bây h còn lại j ko còn chút xót xa
Em ơi giờ em đang ở đâu nên bây h a là người đến sau
Có ai có bài này mà không hook ạ cho e xin đi
Đã bao lâu rồi em cho anh biết đi kể từ khi cái ngày đó
Ko thể quên trong đầu anh vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm cho đến bây giờ
Hai ta đã cùng nhau vượt qua hết tất cả những chuỗi ngày khó
Vậy cớ sao bây giờ bức tranh tình yêu này lại bị phai mờ
Anh đã cố lên sơn màu cho nó nhưng mà chợt nhận ra là anh không thể
Mọi cố gắng mọi lời nói và hành động của anh giờ đây đều đã quá trễ
Em đang đi tìm cho mình 1 hạnh phúc mới với 1 người khác
Tâm sự và nỗi buồn của anh bấy lâu viết nên thành 1 bài nhạc