Hi so at my school we started an esports podcast that's non profit and I would love to use it as either background or the intro for the podcast? So do I need to pay to do that or what?
xung quanh của nó là 4 bức tường trên là trần dưới là sàn ko gian lặng im đến bất thường thứ nó cần lúc này là 1 người bạn nó vẫn cứ tìm đeo tai phone bật max âm lượng cứ để cho quá khứ chìm và đưa đôi mắt nó nhìn nhìn thật xa về phía trước nhìn thật rõ mình trong gương nhìn thấy những điều nhỏ bé và cả những thứ to không tưởng sống phải biết ngẩng cao đầu ngước lên thấy mình nhỏ bé việc chi nó phải đau đầu cứ nghe con tim thỏ thẻ chẳng ai hiểu chính nó bằng chính bản thân nó đi tìm câu trả lời chi ở đâu xa không ít lần nó phải đối diện vs những điều khăn khó mà chính nó phải đáng bỏ có những điều cần sáng tỏ qua lời hát và câu ca Sống để tới ngày chết thì vẫn còn lâu mà Tội tình gì mà không mơ đi Chạm đến đáy vực sâu là lúc giấu đi sự vô tri Sống để tới ngày chết thì vẫn còn lâu mà Tội gì mà ko mơ đi Nhắm đôi mắt thật lâu và thôi nghĩ ngợi tự do gì ver2' nó đâu muốn thế, bị ưu phiền bám lấy bên trong căn phòng lạnh lẽo nhưng ở trong lòng là 1 đám cháy cái mà nó muốn thấy , thứ nó đang cần tìm niềm tin coi là hi vọng nhưng sức mạnh ấy nó đang dần chìm mất time vào mấy lời nhạc lật sổ ghi chép thổ lộ vào mic đứng trước gương đối diện phiên tòa chính nó thẩm phán ko lời nào khai Khi mà ko biết phải dựa vào ai và coi âm nhạc là bạn mấy vết thương tưởng chừng như mới hôm nay đã dần liền chai và sạn đã đến lúc căn phòng mở cửa đưa đôi chân và nó bước ra cũng đã lâu ko thấy tia nắng tiếng chim ríu rít líu lo thước tha mấy đứa bạn mà nó coi thân nguyên 1 đám mới chạy lướt qua những đứa bè nó xem là bạn luôn đâm cho nó nhiều vết xước da nhm thôi kệ đưa mắt ngắm lên bầu đời những vệt mây đang trôi nhẹ làm say đắm gã sầu đời thả mình nhẹ vào cơn gió xé nháp và sang chương mới nó phải là nó hơn nó hôm qua tích cực và luôn hướng tới
23:38 Như là một giấc mơ anh được thấy ở trong đời Em chính là người anh muốn ở bên cạnh anh mãi không rời Dù mùa xuân này có đi qua cho đến khi mùa đông tới Thì anh vẫn muốn đi cùng em khắp thế gian mình rong chơi Em ơi Khi mặt trời vừa lên trên dãy đồi còn xanh thắm Anh thấy thời gian ngồi bên em trôi nhanh lắm
áp lực cuộc sống tao muốn thoát ra khỏi nơi này . là những cảm xúc luôn giấu tao không thể nào mà phơi bày . làm sao để thoát ra cảm thấy cuộc sống như trò chơi vậy . áp lực quá mức không biết ông trời có thấy . tao viết nhưng dòng suy tư và gửi gắm nó vào nhạc . tao chỉ muốn một mình trong phòng chứ không cần đến một nơi nào khác . phải chạy theo cuộc sống khi mà đồng tiên nó luôn làm chủ . cố chạy thật nhanh nhưng rồi vẫn chưa làm đủ . gia đình không hiểu cho tao họ chỉ trích những gì tao nói . đôi khi chỉ cần một câu nói một câu hỏi dạo này sao rồi . vẫn thế và tao chẳng có gì khác . vẫn cố làm mỗi ngày không cho phép bản lười nhát . cảm xúc tao luôn che giấu nụ cười vẫn nở trên môi . biết tâm sự với ai nhiều lúc tao khóc tâm sự lên gối .
Anh thấy nước mắt mẹ rơi khi mà anh tuột cân Anh thấy nỗi buồn của cha khi anh trược chân Những điều em nói khi trước giờ anh thuộc dần Cũng hiểu vì sao lúc đó em luôn buộc chân Anh biết rồi, cách yêu em, anh hiểu được, nỗi buồn đó Những cáu gắt trong anh, em không đáng để nhận nó Nhưng mà anh, anh lại quá là tệ hại Anh không snghi cho ai anh chỉ biết có bản thân mình Anh nói, anh yêu em nhưng lại không hành động Em nói, thích nghe anh hát Em nói, em sẽ đợi anh snghi có thật không Nhưng chưa biết em là tất cả, như chú gấu chỉ biết mỗi mật ong
Con đâu muốn buồn sầu , giọt lẹ giăng kín trên mi Cũng không phải lần đầu , con muốn phút chốc quên đi Người bạn hằng đêm đó , con cũng chẳng biết tên chi
Em ơi anh chỉ muốn ta trao nhau được vài câu Ver Em ơi, anh ko muốn tim em còn phải đau Dù vẫn biết mình ko còn là gì của nhau Tất cả của quá khứ chỉ để nhìn lại hiểu thấu Nhớ lại những chiều ăn kem lúc đó mình tìm hiểu nhau Bất cứ story nào của em anh đều là người tim đầu Gom lại mọi thứ với anh cứ như là giấc mọng chiêm bao Đâu ai biết dc mai sau, đâu ai biết lần đầu Buổi chiều đỏ lừng hôm ấy là lần cuối ta gần nhau Hai đứa hai chí hướng ko chung một con đường Hy vọng lúc gặp lại nhau sẽ mỉm cười ờ 4 phương Và em sẽ tìm được cho mình 1 chổ dựa 1 trốn thương Anh ko muốn trái tim anh nâng niu lại bị làm cho tổn thương Và nếu 1 ngày em ko có cho mình 1 hình tượng Hãy quay lại đây anh sẳn sàng trao tình thương Anh sẽ cố hai đứa mình cùng chung 1 phương hướng Nhưng lại thôi suy cho cùng cũng chỉ là anh tưởng tượng Ver2 Ngày đó 2 đứa yêu nhau cũng chỉ là vì một cái cớ Anh hay làm văn thơ nhưng trong đầu chỉ toàn là văn dở Muốn thấy được em đi về nên hằng ngày anh vẫn chờ Gương mặt thì thẫn thờ nhưng vẫn chờ và vẫn đợi Nhưng lúc đó anh còn hăng chơi nên câu tỏ tình em còn phải chờ đợi Rồi 1 lần nó được thốt lên bao nỗi lòng trong anh thoát hết Bất ngờ là em đồng ý nên từ đó 2 ta kề bên Em thì có được bến đến anh thì có được trái tim Chúng ta như 2 đường thẳng giao vs nhau rồi có được kỉ niệm Dù cho có là kỉ niệm nhưng để ta nhớ và ngợi ca Anh thì ko viết được vần 3 cũng ko viết được vần 4 Chỉ biết viết lời trăng hoa rồi tự lấy nó làm vốn
Trải qua bao sống gió tao mới biết mình đã lớn khôn Và khi cơn mưa ập tới bản thân cũng biết sợ hãi với nổi cô đơn Khi mỗi đêm tao lại chìm đắm trong muôn vàng suy nghĩ làm sao ngày mai trời sẽ sáng hơn Và tao biết tất cả những gì mà tao đã gây ra Luôn hình thành bao nhiêu niềm đau vẫn luôn còn đó cứ như vừa mới hôm qua Tao đã làm những việc tệ hại để rồi những người thân cứ thế chia xa thật tồi tệ với mẹ tao Khi bà luôn kì vọng quá nhiều về tao Bà luôn là người hiểu bản thân tao nhất đánh đổi tất Cả việc bà làm chỉ vì thằng con trai là tao không đòi hỏi Chỉ cần tao mạnh khoẻ bà luôn hi sinh mặc dù bệnh không hề khỏi Đời không nhàn rỗi Bà luôn nhắc nhở tao phải cố gắng mà sống đừng tệ nạn giống cha Vì khi còn trẻ bà đã sai lầm mãi ôm trong lòng chẳng thể nói ra Ngày mà bà cất bước đi Nước mắt có lẻ ướt mi Bà đánh đổi hết khi Tuổi trẻ đã dần mất đii Chịu nhiều cay đắng là vì Thằng con trai là tao Không ngần ngại
Từng hạt mưa đang rời lất phất Trôi đi theo là từng dòng nước mắt Cuộc đời là thước phim cảnh sắc Từng khoảnh khắc chỉ toàn trắng và đen Nơi cuối hẹn con phố quen giờ chẳng còn em Em đi mất từng dòng tin anh nhắn gửi mà em chẳng thèm xem Bên cạnh anh chỉ còn hơi men và làn khói trắng Anh ước mình có thể quay lại biết đâu anh may mắn không bỏ lỡ được em Kim đồng hồ 2h sáng chỉ còn nước mắt anh rơi trên khuôn nhạc Dòng nhật ký mà anh đang viết dở Ướt đẫm tất cả nhoè chữ đi hết rồi Nếu đã không thành đôi Thì anh chỉ nhìn em và đành thôi Em thì anh vẫn luôn giữ mãi trong Lòng rồi đành thôi Nhìn em anh sẽ cố gắng thật mỉm cười Lòng anh đau nhưng anh cố anh sẽ khác Tâm sự anh viết thành từng chữ Để cho mai sau này em nghe được còn gìn giữ Gìn giữ ký ức kĩ niệm thật đẹp như một cuốn phim Lời cuối anh chúc em hạnh phúc bên người em trao cả trái tim
Có nhiều khi không viết thành lời Vì anh biết những điều mật ngọt Là đôi lúc không có trong đời Khi bàn tay người đã muốn buông Anh càng cố thì lại càng tuông Để lại là dòng kí ức Thay kỉ niệm mà ta đã quên Quên thay là còn nhớ Còn nhớ thay là còn yêu Yêu đi những quá khứ cũ Nên chấp niệm là ta chẵng quên Thời gian rồi vẫn cứ trôi Ta chỉ còn lại những , cái tên Quên đi , rồi chơi vơi Buông rơi , theo , từng đêm tối Cố nói Dù là đã trối Thay chỉ là, những lời, nói dối Mong manh rồi thật long lanh Để thấy được con tim anh Yêu thương dù, đã gói gém Thay chỉ nói , là anh kém Cố gắng thay mình , cố thắng Trong lòng
Có quá nhiều cảm xúc trong 1 bài nhạc rời rạc Rồi cứ nghĩ là đời bạc với mình dù là sai Có thành ai đi nữa cũng sống phải cháy lửa Dù bữa trưa còn chưa ăn tối thì nằm băng khoăng Về những khoảng nợ vẫn còn đang chất đống Thì cũng phải sống cho thật thà không 1 vết dơ
Bước trên lầu 30 hút một điếu thuốc Tao tự ngậm nghĩ cuộc đời có ai sẽ biết trước được tương lai của tao sẽ vận hành nào Trước khó khăn và những hoài bảo mà tao đã trao cho tao Không như là phép màu Không gian này trống trãi Để điều khiển trò chơi 1 mạng thì chỉ có mày chứ không ai 1:06
Hey i’ve made up a song on this beat and gave credit to you in the description still it’s blocked in instagram, what can i do, can you please assist me ?
Ba và mẹ đã nên duyên khi tuổi 19 Đó là lúc ý thức cha mẹ bắt đầu hình thành như một người lính Ngày trước ba chẳng thể hiểu ông bà vất vả đến bao nhiêu phen Đến khi nhìn con từng ngày lớn lên ôm chặt con trong sự yếu mềm Rồi từng bước con lớn hơn xưa Ba luôn mong là những điều tốt đến cho mẹ và cả con yêu nên ko hơn thua Học cách trưởng thành sinh tồn trong môi trường khắc nghiệt nhất Ba Chạy đi ngoài nắng dù cay đắng
(Verse 1) Cada mes llevaba rosas, un regalo para ti, Pero en tu jardín de espinas, mi amor se perdió aquí. Cargando el peso de la relación, como un fardo sin fin, Me hiciste sentir que siempre perdía, sin saber si ganaría. (Chorus) Rosas con espinas, amor que lastima, Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida. Enredado en tu mundo, mi mente se rompía, Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría. (Verse 2) Cada noche en vela, pensando en tu calor, Pero tus abrazos, se volvieron fríos sin amor. En este jardín de espinas, mi corazón sangrando, Me hice pedazos, mientras tú seguías ignorando. (Chorus) Rosas con espinas, amor que lastima, Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida. Enredado en tu mundo, mi mente se rompía, Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría. (Bridge) Tus promesas rotas, como cristales en el suelo, Mi confianza se desvaneció, como un sueño antiguo. Atrapado en esta trampa, mi corazón se desliza, La herida profunda, no sé si se curará algún día. (Chorus) Rosas con espinas, amor que lastima, Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida. Enredado en tu mundo, mi mente se rompía, Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría. (Outro) Así que aquí me quedo, con mi corazón partido, En este jardín de espinas, donde el amor se ha ido. Esperando algún día, encontrar la paz perdida, Y dejar atrás el peso, de esta relación herida.
Tao cầu mong anh em tao luôn binh an mạnh khoẻ Luôn vui ve khát khao cuộc sống của tuổi trẻ Vài dòng văn dành cho cảm xúc thỏ thẻ Khi khong còn rap nữa khiến tôi Nhỏ lệ Nho những buồi trưa cặm cụi ngồi thu ngồi tập Nhiều người bảo tôi điên hay ngồi lẩm ba lẩm bẩm Mọi người nói tôi giống như ất ơ giong nhu thằng chập tôi muốn chứng minh một mai tôi sẽ làm được Em cảm ơn a phương đã chỉ dạy được nhiều điều Tôi cảm ơn minh cho tôi cảm xúc không thể thiếu Những suy tư áp lực cuộc sống luôn dè lên vai Để xứng đánh là trụ cuộc gia đình mác anh hai
em vẫn không rơi được giọt nước mắt nào, vì lòng tự tôn quá cao hay em chẳng muốn thấy mình được khóc sao, không còn điều gì đầu tiên hay là lần cuối để cho em hiểu hết, anh cũng giống như em mỗi ngày cơn đau muốn đôi mình được chết, vậy rồi mình thì hãy chết trong nhau, ôm thật chặt rồi chết trong nhau, mình sẽ cùng vùi hết ngày đang đến rồi giết mình sau những lối khuất, mưa đang rơi hay ngày đẹp trời chẳng còn khoảng khắc nào đối chất, vén mái tóc cho em đương dài lại kí ức đã cũ kĩ , rồi những ngày sau cả anh và em sẽ không còn ai phải phí sức,... nhưng mà, chỉ có anh chết trong em mà thôi siết thật chặt lại hai lá phổi rồi khói cũng chẳng còn đâu mà trôi, mang chiếc xác vẫn tưởng vô hình,người vô tình là kẻ khốn? yêu với anh là khắc cho mình một cơn đau không thể trốn, còn với chính em người đã xem cuộc sống đang bạc đãi đáng thương, anh chỉ muốn nằm cùng với em và suy nghĩ về ánh dương, nơi biển đen hoà vào đôi mắt chẳng chừa cơ hội cho ta nổi, trả lại đêm dài nhiều giấc ngủ cũng chẳng còn đủ cho ta rồi, ga tàu đèn mãi còn xanh nhắc lí do em tồn tại, em chẳng thể kể ra được hết về những đơn đau mình còn lại, và muốn cùng anh đau một lần nữa không, chết cùng nhau thêm một lần nữa không, dưới đáy sâu thêm một lần nữa không, sau tất cả rồi chết cùng anh thêm một lần nữa không, thấy ánh sáng thêm một lần nữa không, tỉnh giấc ngủ thêm một lần nữa không, thoát cùng anh thêm một lần nữa không, rồi nhắm mắt lại gieo mình vào giữa đông, ta sẽ cùng thức giấc lại một ban mai, coi ánh sáng mặt trời hiện tại chói nhẹ qua một khung tay, hằn trên giấy là dòng thư vết mực đen còn loan lỗ, một nỗi đau 1 trái tim được chia đầy ra hai chỗ.
Sáng tao mở mắt nghĩ về chuyện ngày hôm nay Sống kiểu gì khi không có đồng tiền trong tay Quay đi quay lại là những muộn phiền không thay Tuyệt vọng + chìm sâu như vùng biển không đáy
Oh how that feel khi nằm xuống nghĩ về những ngày mở mắt Sau bao năm vẫn chưa có được thứ gì ngoài hơi thở gắt Vài ánh sáng hi vọng loé lên tao trót vương tay lỡ tắt Sau bao con đàn bà trở mặt tao ngoặc cuộc đời vào con ngõ tắc Tao vẫn chưa biết mình là ai Nhưng tao lỡ biết dối trá là gì khi sự thật chia làm hai Qua bao nhiêu lần dại vẫn bước không ngần ngại vì đời còn dài dù là bao nhiêu lần sai quyết cứ lao về trước mà không dừng lại Qua ngày mai, vẫn cứ bước ra đường như con người khác Cúi đầu xuống thật sâu giết chết danh dự rồi tự đóng vai lười nhác Cuộc đời cứ thế xoay vòng cho những ước mơ không có lối thoát Họ mụ mị về sự ấm no nhưng để cảm xúc trong cơn đói khát Không phó thác, nhưng bản thân họ tự không tin Còn thần thánh thì được phó thác cho sự cứu rỗi mà họ luôn tin Một góc nhìn nhưng đại đa số họ cùng nhìn về một góc Ở trong góc là cả bầu trời còn từ góc nhìn là những con cóc Họ khóc lóc khi bị trừng phạt tự sám hối những việc làm sai Trong thâm tâm không muốn làm hại nhưng nếu như vậy kẻ xấu là ai Không có đúng không có sai Trăng hay đen thì đều chẳng phải Ai là ma ai là phật một câu hỏi cứ văn vẳng mãi Nếu nhìn thấy sự thật đằng sau liệu có ai giữ được con người tốt Khi sau lưng hàng trăm lưỡi dao bản thân lại tự đâm vào người nốt Những cơn lú sẽ mãi kéo dài cho đến khi nắng chiếu rọi trong lòng nhưng ở trong lồng những chú chim ấy sẽ luôn tìm cách không ở trong lồng Ai mà chẳng muốn được tự do nhưng không dám nhìn vào thế giới Thứ bên ngoài khiến họ khiếp sợ khi chưa kể đến những việc kế tới Ai dám bẻ gãy cái kéo để tung cánh bay lên bầu trời Cây kéo mang tên cuộc sống cắt bỏ đi những giấc mơ đầu đời
mình kết quả lyrics của bạn quá bạn ơi, nma mình thấy thiếu thiếu nên mình thêm đoạn này bạn thấy oke ko Nó cứ ghì nặng ta xuống, đè lên ta những áp lực vô hình Loài người luôn muốn so sánh, muốn cuộc đời như một cuộc so trình Ta đâu thể trách ai mà chỉ có thể nhìn lại và trách là do mình Cuộc sống quá phức tạp kiếm đâu ra cái gọi là yên bình Muốn được yên bình ta phải chấp nhận và học cách sống nghiêng mình
Bởi tao nói mà: Đời mình sẽ khổ/ ích nhất thêm vài năm Biết bao dối trá Như lần tao vẽ bức hoạ ảo trên bài văn Cầm mic thì tao cũng thích nó như ước muốn của bao thằng nhóc như mình Lỗi lầm mai / ghi vào chú thích / trước khi buông xuống tất cả tao từng là thằng thư xin Tao tin vào tình yêu / từ những cô gái đôi lần gặp mặt Sao mình ảo / mình chịu / hạnh phúc sẽ đến khi mày biết chỗ công tắt vừa mới lắp đặt Tao nhớ lần đó / lần đầu tiên mà môi lem son Nhìn ôi em ngon ! Tao cần nó / nhưng tao đâu phải tầm thường nên không được kén chọn Hãy yêu tới lúc/ tình yêu từ chối mày thứ tao cần nhớ Lúc say đi về hỏi mẹ : bả nói tao là thằng tệ hại Good bye đi ra khỏi xe : em nói tao luôn để công việt trể nãi Cút ngay / khi tao / không nghe : tao không nghe ai nói/ tao nghe theo lý trí / tao thật dễ dãi
Và anh là ai ở trong cuộc đời này Mất bao lâu để nhận ra hạnh phúc phải tự đổi lấy Nhiều điều ta không nhìn thấy , không có nghĩa là họ sai Nếu đổi thời gian thay cho giấc ngủ, thì không biết mình là ai Nhìn nơi xa có một khoảng trời , ta muốn về nơi đó Và có biết bao nhiêu điều, và ta muốn bản thân mình luôn có Phải tự mình đứng lên thôi, niềm đau thay nụ cười ở trên môi
mỗi ngày là một câu chuyện thì phải có cả tá và muốn nghe thì click nó không có cái giá một con beat và một câu chuyện tao lại gá vào nếu cuộc sống mày đang đen thì hãy tô thêm màu do mày làm nên chứ có hà cớ nào cũng đâu có say mà gặp mặt lúc nào cũng làu bàu mạng sống này lúc nhắm mắt mới có người đào vâỵ hãy sống biết trân trọng coi như lời chào Thế là ngày dài cảm xúc cứ miệt mài Đến lúc cũng chai sạn vì mãi nghĩ hoài Nhiều lần nhìn quanh như tao đang lạc loài Tận cùng trời xanh là nơi không điện đài Cũng chả cần tiền tài để mà sài nơi thấu nhau nỗi đau là câu chuyện hài Hở cứ gặp nhau là cười vui Nên làm tao quên đi mệt nhoài Thằng nào cũng là đều bản thân tự nuôi Học cách tập thích nghi ở bên ngoài NHẬN LẠI Yêu thương rồi chán ghét đến phán xét từng lời Và hãy nhìn lại nhìn lại còn gì cận kề Năm tháng vùi đầu lo toan bộn bề Nhìn lại sở thích chỉ còn rap là chủ đề Luôn nhắc bản thân giữ lửa cùng đam mê Tao phải nghiêm túc hơn bù lại ngày bỏ bê Nhìn lại bên đường về còn có mình tao Là khi anh em hết giờ cà kê Thì trăng cũng đã mọc lên cao Gió sương hiu hiu mà làm tao tê buốt Cũng đâu cần chạy vội để về nhà thật mau Những gì xảy ra trong hôm nay là do tao chuốc Chọn con đường không ai đồng tình phía sau Hành trình dài còn !có ae cùng khuyên nhau suốt Và tao có riêng một góc xó khi nhìn trên đó là các vì sao Có bao nhiêu sầu lo tao sẽ không tìm một liều thuốc Trở về với thiên nhiên cùng nó và đón bầu trời xanh xao Mẹ tao luôn nhắc có chuyện gì cũng phải nhịn nuốt Lớn rồi tao mới đồng cảnh dưới bộ rễ của một cây cao Nó đã đâm sâu dù có người đến muốn tìm cuốc Chẳng thể thấy đâu chỉ có cái xác để lại và Khao Mất đi lúc phát giác thấy có là bao thời gian MÀ LẠI Yêu thương rồi chán ghét đến phán xét từng lời Hãy ngồi nhìn lại nhìn lại còn gì cận kề
Người đời ta ôm ấp những ảo mộng Mộng tưởng những thứ rất ích kỉ Đặt niềm tin vào thứ sáo rỗng Lười biến tìm tòi và tích luỹ Kiến thức rộng thất khó để tiếp thu Đó chính là lời nói của kẻ lười biến Chỉ cần nói là biết ng Âm vang bên tai chính là lời nói động lực của ba Cố gắng, nổ lực không ngừng nghĩ
yêu em như vậy mà em lại mang cho anh đắng cay trao tất cả sự thật thà một người khác làm em đắm say bước xuống phố không còn một người cảm xúc trong anh rối ren. hoà minh với cơn mưa nặng hạt, cả bầu trời như đang vừa tối đen
2 giờ sáng và anh thức, anh thức đọc lại dòng tin nhắn mà anh đã làm tổn thương em Lúc đó, anh cứ nghĩ là mình đúng , bây giờ nhận ra điều đó thì đã quá là muộn Giá như, anh có 1 điều ước, anh ước quay về khoảng thời gian có em ở bên cạnh Chung quy lại cũng chỉ là 2 từ "giá như", nếu điều ước trở thành sự thật thì nước mắt anh cũng đã tạnh Thật lòng là anh nhớ em nhiều lắm em ơi, Không có em bên cạnh thì lòng anh lại chơi vơi Bắt đầu thay đổi cho bản thân mình tốt hơn, Thay đổi luôn suy nghĩ của một cậu nhóc rất ham chơi
2 giờ sáng rồi mà anh vẫn chưa ngủ em đang nơi đâu bên ai khi ngoài trời mưa phủ khóc bao nhiêu cho đủ, lúc mà em buông tay anh anh ngồi bên khung cửa sổ, khói thuốc thì luôn vay quanh bản nhạc rời rạc nhìn bên người khác quá ác khi tim bị em đâm vài nhát thấm thoát thời gian trôi anh nhớ nụ cười và đôi môi anh thả cảm xúc đi khắp muôn nơi nếu như quay lại thì em có buông lơi mình còn hứa hẹn nhiều nơi muốn tới
Gọi đời tao là sóng biển Vì nó cứ là bấp bên Nó cứ vùi dập tao từ lần đến lần khác Khi cảm thấy yên bình Thì cơn bão lại ập tới Khiến tao phải trao đảo Ngã từ đây xuống ngã khác Nó khiếp tao phải ngợp thở Vì cuộc đời nó chó đẻ Ngã thì ngã thật đau Đứng lên lại càng khó Người thân là chỗ dựa Nhưng mày lại đi xa mất Mày nuối tiết từng chút một Vì đã chọn phải đường sai
và rồi phóng tầm mắt cuốn kí ức này đi xa vài lời ong và bướm đã giết chết người thi ca dòng người đi qua, vài người đi xa còn lại là thơ ca, giờ này còn thơ ca? anh thì vẫn có cánh nhưng mà có người ấy rồi anh trao cho cô ấy, quyền hạn của mây trời mặc dù giờ còn lại mình anh, ko nghe tiếng một ai nhìn lại dòng đời mình ở xng quanh, ko nghe tiếng thở dài baby look up, what do you see maybe took it up untill you and me take me out within the sun, gotta move mighta lose, but the sky are blue, your eyes are blue 1:12 3 giờ sáng, mắt mở to, mọi cơ hội như đóng lối chỉ mong một ngày tình yêu đi qua: xua tan đi bóng tối soi sáng được ngóc ngách tâm can, lòng chỉ bình khi tâm an vài dòng ngệch ngoạc thô lỗ đã động, thối vứt xuống gồm bản với tao vũ trụ là tâm trí, là bản thể chân thực mình là thứ cá thể bé nhất nỗi đau này ko xâm thực mà cũng không quân lực , càng không âm vực âm nhạc này không chân thực, nghe vào là đen như mực baby look up, what do you see maybe took it up untill you and me take me out within the sun, gotta move mighta lose, but the sky are blue, your eyes are blue
Ngày mà a mất lí trú Là ngày anh mất đi em Phải nói lời chia tay dẫu biết đau đớn Nhưng ta phải trưởng thành để ta lớn Ko còn những buổi sáng hỏi hang Cũng ko còn những cuộc gọi xuyên đêm tới tối đen
Trải qua 1 thập kỷ thì ta mới hiểu được vòng tuần hoàn Ngoài miệng đời ngọt đắng thì về nhà vẫn thằng con ngoan Chạy thoát ra khỏi những thứ được cho là điều tồi tệ nhất Còn thứ khác thì sao do ai mà để mất
và con hiểu hết những gì mà ba trải hiểu phải sống khiêm nhường , và kiên cường trước miệng đời ba phải hiểu mình thật nhỏ bé giữa vũ trụ đầy những điều cam go và con cảm ơn tất cả , cảm ơn những gì ba mẹ ban cho có những ngày con thấy trống rỗng , thấy cuộc đời này toàn màu tối đen tâm hồn con mất phương hướng , vì cả đống tiêu cực làm rối quen như 1 thói quen , đó là con phải học cách đối diện con biết cuộc sống đã khác , từ ngày ba mẹ không còn nói chuyện nhưng mà con thấy vui.
Ừ thì anh cũng biết là em đang có nhiều sự tiêu cực đấy Như là ngọn lửa vàng bị dập đi khi mà đang rực cháy Còn cuộc đời vùi dập em khiến em chìm vào sâu vực đáy Còn anh chỉ muốn được cho em biết em xinh nhất khi mà em mặc váy
Hơi đông lạnh giá lại ùa về nơi đây nhưng sao anh vẫn còn cô đơn thế này Bao đêm dài vẫn còn lệ nhoè mi cay vẫn còn chờ em dẫu qua bao tháng ngày Anh chẳng biết là phải tìm nơi đâu, dặn lòng là sẽ chẳng sao đâu Đoạn đường khi xưa vẫn đang còn quá quen em muốn anh chờ vậy thì là bao lâu Anh không phải là một chàng trai tinh tế, kinh tế cũng chẳng được bao nhiêu Tự hỏi lòng là sao em xinh thế, quá khó để làm điều cao siêu Con tim anh trong gió đông lạnh buốt nhưng vẫn mong hoài về vao một ngày không xa Bao yêu thương thương nhớ nhung ngày ấy vẫn mãi in hằn dù là mùa đông qua
Đưa em phố nhỏ những chặng đường mà mình từng đi qua Nhớ về điều ấn tượng mình gặp nhau qua từng điệu ghi ta Và những ngày mùa hạ vài hạt mưa sao mà tim băng giá Vài hạt vài hạt mưa sao có thể giữ bước chân ta
Lại một năm nữa sắp trôi qua, ta ngồi ngẫm về những chuyện đời Có nhưng điều đến đúng thời điểm dù làm mọi cách chẳng thể chuyển dời Có những điều mình nói ra được còn vài thứ cần phải chuyển lời Đã phải sống lạc quan thế nào để có thể tránh đc hết miệng đời Có những mất mác khắc sau tâm trí, vô hình chung trở thành nỗi đau Những sai lầm dù là nhỏ nhất, không còn cơ hội để xin lỗi nhau Khép lại một năm cũ, một hành trình có nhục có vinh Có lúc khổ và vài lúc buồn với những điều mình ko hề cố tình Có những niềm vui vỡ òa hay những hạnh phúc chưa thể vẹn toàn Vài câu chuyện bỏ ngang luyến tiếc bên trong tiềm thức, cảm xúc ngỗn ngang vài ước mơ còn đang dang dở, những mục tiêu chưa thể hoàn thành Thêm một năm vết sẹo tâm hồn vẫn không thể nào tự nó làm lành Làm Như một chú ong chăm chỉ, chỉ hi vọng mọi thứ bình yên Mong những điều còn lại suông sẻ không gặp trắc trở như chuyện tình duyên Mong năm tới mọi thứ dễ dàng để vơi gánh nặng đang đè trên vai Hạnh phúc nhỏ cũng đc may mắn, hi vọng thiệp hồng sẽ có tên ai :))
Và ta chỉ muốn tâm hồn như làn gió Trôi theo làn mây Nhưng tia nắng ấm Đi qua bàn tay Biết nổi đau này vẫn còn lớn Đi qua từng ngày Từng giờ từng phút rồi đến từng giây
Muốn được kể mà chẳng biết kể ai nghe Suy nghĩ trong đầu, cứ xoay xoay khiến tao như thể say xe Ước được là tre, trong đời chỉ nở hoa một lần là đủ Nếu mà phải bon chen nằm trên gấm hoa thì tao thà trải cỏ ra để nằm mà ngủ
Free Hằng đếm anh không ngủ được Là chỉ vì nhớ bóng hình em Một cô gái bỏ anh đi Một cô gái đã bỏ anh lại Một gái đã đâm vào tim anh cả hàng ngàn vết dao Nhưng tại sao Anh không hiểu rằng là Rằng là tại sao ở trong con tim của anh nó không thể quên Không thể quên được hình bóng Không thể quên được ngày ấy Ngày mà còn thơ ngây Ngày mà còn nồng cháy Ngày cùng nhau ở bên bờ hồ 2 đứa ngồi nắm tay Nhưng mà sao em ơi, anh lại không thể hiểu Em đột nhiên ra đi, bỏ lại anh một mình Một mình trong con phòng trống anh đang đau buồn nè em ơi Em liệu đâu có biết Em liệu đâu có tiết Rằng con tim của anh giờ đây nó như bị giết rồi em ơi Em có biết không hả baby Hát: Nhớ em hằng đêm Anh như là kẻ ngốc,Nằm một mình trong góc, nằm lặng thầm anh khóc (đó baby) Nếu em đừng đi 2 đứa cùng nhau hát, 2 đứa cùng nhau rap, 2 đứa cùng đi tháp (tháp eiffel) Nhưng bây giờ đâu thể, quay được lại như trước(nữa em ơi)
Cốc cốc sau cánh cửa có ai bên cạnh em Nốc nốc thêm 1 ly anh rót vào nửa đêm Uống cố vài giọt cuối cùng trong chai Anh ước rằng cái ngày hôm đó bản thân anh đã không sai Điếu thuốc cuối cùng trong bao Anh đưa lên môi Vài ngày trôi qua, tự nhủ bản thân sẽ quên em nhanh thôi Ánh mắt đôi môi nụ cười ,tất cả sẽ không còn nữa Cái ngày em đi tim anh giờ đây đã mất đi một ngọn lửa
Năm 18 anh bỏ đại học và vào sài gòn để lập nghiệp Cuộc sống dưới quê khổ cực , thúc đẩy anh phải làm việc Anh vẫn cứ làm và làm và làm đến khi sức lực đã cạn kiệt Đó cũng là lúc anh phải chấp nhận rất nhiều lời tạm biệt Sau vài năm có được ít vốn anh kinh doanh nhưng không thành Có đôi lúc anh muốn bỏ cuộc nhưng trong thâm tâm lại không đành Ý chí giúp anh vựt dậy Ngọn lửa đam mê thì vẫn còn cháy Anh luôn nhắc với bản thân mình là Rồi đâu sẽ vào đấy Khi cánh cửa này đóng lại Cánh cửa khác lại mở ra Sau nhiều lần anh thất bại Anh nghĩ mình phải cố gắng nhìu hơn nữa Có những ngày ăn không đủ 3 bữa Không màng đến trời nắng hay mưa Thức dậy vào mỗi buổi sáng Đốt điếu thuốc rồi lao vào làm Anh luôn tin vào một ngày nào đó cuộc sống sẽ khác
Estoy soñando Mis metas con color dorado las voy marcando Me despierto y lo estoy creando Me aceleró no controlo mis inseguridades y La voy cagando No nací sabiendo Voy aprendiendo Lo poco que se lo voy enseñando Siento que vivimos con falta de empatía Ayer la cagué hoy pido que seas mi guía Escucha lo que tú mismo me dijiste No confiaron te sobrevaloraron y tu qué hiciste Te preparaste para mostrarles que el jale más pesado puede cumplirse se quedaron con el pico cerrado Y hoy estoy en tu lugar Tu lo sentiste primero que yo Un novato para ser sensato De a ratos desmadroso Otros más rezando pero para ser más específico un ser humano Solo se más paciente Eres talentoso pero no consciente Dime cuánto tiempo te llevo estar en tu lugar Así que si si sé lo que carece mi persona Pero tampoco exageres No soy un molde vacío Yo se lo que puedo entregar Pero piensa que estoy aquí por qué me quiero superar Si puedo ganar un par de pesos yo la vengo a chingar Y tú hermano que no te sientes preparado La práctica tus ganas de sobresaltar son tus claves para triunfar Cada ser humano nació con una habilidad No dejes que te digan que te falta agilidad
Bài hc mà t đc nhận phải làm ng và bt cách sống Vẫn tỏa ra ánh hoà quang cho dù m có ở vách cóng Đường nào mà chẳng dan nan ko đường nào là rãi hoa hồng Đừng cứ mơ hồ ảo tưởng vì cuộc sống là ko như mong
nhung suy nghi - Bwill yeh tâm trí muốn cất lời con tim thì trống rỗng rồi bất chợt chơi vơi nỗi đau cứ dày xéo đâu thể nào Với tới lặng im theo từng nhịp rồi cứ thế buông lơi Giờ hai đứa hai nơi Tình mình đã phai phôi bên nhau sẽ không kết quả đó là lời mà em nói khi em muốn xa tôi Giờ hai đứa hai nơi Tình mình đã phai phôi nổi buồn anh tự gánh lấy cùng với cảm giác đơn côi Làm sao em hiểu em ơi Tìm đâu giữa trốn thực tại thứ tình cảm nằm sâu trong tâm can một khi kết thúc là dừng lại cũng chẳng còn những tiếng ngân vang nổi buồn nó cứ rơi xuống như là ngôi sao tàn Kỉ niệm là thứ tồn tại và quý giá còn hơn cả kho vàng những kí ức những cảm xúc vẫn còn mãi ở đây những vết thương những nổi đau em có thấy Em mang đến những hy vọng rồi lại vùi dập nó xuống thật sâu Cảm xúc cứ lên rồi xuống em chả hiểu được đâu | sẽ chẳng bao giờ em hiểu thấu được đâu baby Khi ta trao cho em con tim là cảm xúc thông qua từng câu Cũng là khi mà anh nghĩ vẻ đẹp tình yêu lúc nào cũng muôn màu nhưng mà chỉ toàn là những niềm đau anh muốn giấu thật sâu Sâu vào trong tâm trí để cho bản thân anh đi Đi về một nơi mà anh chắc chắn thuộc về Đi về cái nơi mà đôi ta đã tưng hẹn thề Đi về phút giấy ngày mà tim anh chưa đau như thế Đi về ngày mà hai gặp gỡ anh sẽ không bị u mê Giờ hai đứa hai nơi Tình mình đã phai phôi bên nhau sẽ không kết quả đó là lời mà em nói khi em muốn xa tôi Giờ hai đứa hai nơi Tình mình đã phai phôi nổi buồn anh tự gánh lấy cùng với cảm giác đơn côi tình yêu như là khúc nhạc vàng nhưng lần bên nhau như là Phút bạc ngàng còn đâu nhưng lần nói chuyện đến Khi trời sáng Hạnh phúc như nào đi chăng nữa rồi cũng sẽ đến lúc vỡ tan...
Chuyện 2 giờ đêm, vẫn ngồi gặm nhấm mảnh kí ức nó không thể quên Nuối tiếc về tương lai lúc vấp ngã nó đè lên Lại vùi mình vào những bài nhạc nó quên để tên Nhớ về những người mà nó không thể bên Cạnh, khi mà đêm đông thêm lạnh Là lúc nó biết rằng bản thân nó sẽ phải thêm mạnh Mẽ dù vẫn ngồi 1 góc, vẫn chẳng thể được bật khóc Mang hình hài chàng trai nhưng tâm hồn biến thành cậu nhóc Nhưng đời người này vẫn bắt nó cố tiếp tục Viết và viết và viết cho đến lúc bút hết mực Để không khiến cho bản thân chết trong kiếp nhục Nhưng miệng người cười chê, họ nói giấc mơ ko thiết thực Và rồi nó vẫn cứ cố mà đi Giữ lại nước mắt ko để ướt nhòa mi Sau nỗi đau đã khắc sâu thẳm vào trong tâm trí đang đảo điên Những lý do cũng chỉ là bao biện Nụ cười tươi trên môi cũng chỉ được gọi là giao diện Lời nói kẻ thấp hèn chẳng thể coi là cao kiến Nhưng mày đừng nghĩ rằng lặng im là do tao hiền Bởi vì tao coi mấy lời đàm tiếu chỉ như gió thổi qua tai Keep it humble đừng có tí rồi ra oai Nên cây này vẫn lặng dù gió đó vẫn chẳng ngừng Và chó cứ sủa còn đoàn người vẫn chẳng dừng Đã từng có lúc tao đã lạc lối và lầm đường Trốn khỏi thế giới này như con quỷ trong gầm giường Chẳng hề ló mặt ra, cứ thấy khó là xa, Chỉ muốn tận hưởng cuộc sống này như một người tầm thường trân trọng trong trận
Chuyện 2 giờ đêm, vẫn ngồi gặm nhấm mảnh kí ức nó không thể quên Nuối tiếc về tương lai lúc vấp ngã nó đè lên Lại vùi mình vào những bài nhạc nó quên để tên Nhớ về những người mà nó không thể bên Cạnh, khi mà đêm đông thêm lạnh Là lúc nó biết rằng bản thân nó sẽ phải thêm mạnh Mẽ dù vẫn ngồi 1 góc, vẫn chẳng thể được bật khóc Mang hình hài chàng trai nhưng tâm hồn biến thành cậu nhóc Nhưng đời người này vẫn bắt nó cố tiếp tục Viết và viết và viết cho đến lúc bút hết mực Để không khiến cho bản thân chết trong kiếp nhục Nhưng miệng người cười chê, họ nói giấc mơ ko thiết thực Và rồi nó vẫn cứ cố mà đi Giữ lại nước mắt ko để ướt nhòa mi Sau nỗi đau đã khắc sâu thẳm vào trong tâm trí đang đảo điên Những lý do cũng chỉ là bao biện Nụ cười tươi trên môi cũng chỉ được gọi là giao diện Lời nói kẻ thấp hèn chẳng thể coi là cao kiến Nhưng mày đừng nghĩ rằng lặng im là do tao hiền Bởi vì tao coi mấy lời đàm tiếu chỉ như gió thổi qua tai Keep it humble đừng có tí rồi ra oai Nên cây này vẫn lặng dù gió đó vẫn chẳng ngừng Và chó cứ sủa còn đoàn người vẫn chẳng dừng Đã từng có lúc tao đã lạc lối và lầm đường Trốn khỏi thế giới này như con quỷ trong gầm giường Chẳng hề ló mặt ra, cứ thấy khó là xa, Chỉ muốn tận hưởng cuộc sống này như là một con người tầm thường Những ước mơ và đam mê bảo tao ko được vậy Đừng chìm vào nỗi sợ hãi giờ là lúc phải vực dậy Nghĩ là như thế, nhưng t biết thực tế sẽ khác xa Làm sao chiếc lồng giấy có thể ngăn cản nỗi sợ này thoát ra Rồi lại cuốn lấy nó như một bức tường chắn thế giới Khiến nó thu mình lại, như chú rùa nhỏ giữa biển đông Mặc kệ cho sóng cuốn, tương lai cứ thế mà tới Đã từng là mục tiêu giờ là ước mơ viển vông Là do kém may hay tài năng nó ko có triển vọng Như cánh chim nhỏ lạc đàn giữa rừng mây và biển rộng Thất bại là thế dù nó chẳng cam tâm hay đành lòng Lựa chọn cuộc sống, hay liều mình để có được thành công? …. Và giọt nước mắt là thứ duy nhất được “viết” thành dòng Lại một lần nữa, bản thân chẳng được lựa chọn Dù ngọn lửa còn, nhưng năng lượng nó thì không Thiêu chết ước mơ, tương lai của nó từ bên trong…
Vào một ngày tháng 9, hơi ấm buổi sáng còn chưa buông Lần đầu chúng mình gặp gỡ, em như thể nàng thiên thần bay xuống Khiến tay chân anh luống cuống, tâm tình lộn xộn như nốt chẳng hay khuông Để rồi khi mình tạm biệt, hàng nghìn lời nói trong đầu mà anh muốn... nói Em là cô gái mà tâm trí anh vẫn mãi luôn hướng tới Circle K gần nhà sáng đèn, mua cho em đồ uống với Coke hay là Strongbow để đêm nay thêm chơi vơi Ôm ấp tình cảm với anh một người khác giới Có lẽ em là một kiệt tác bởi Em mang một vẻ đẹp khác người Cant wait till we fall in love I will make you forget yeah all these hurts Làm anh quên mất luôn cả thực tế Anh không phải là dạng trai cực tệ Nếu em đang buồn bã thì mình ngồi tỉ tê.. Nhỡ đâu mình yêu nhau, gọi em là chị bé Verse 2: Chẳng biết là em đang vui đang buồn hay đang ở bên ai Chẳng biết nói gì với em nên anh mới đành thổ lộ bằng cây mic Em bận rộn với cuộc sống, ít thời gian cho mối quan hệ khác Nhưng anh vẫn sẽ đợi em, cho dù là thời gian có tệ bạc Trong tương lai, hình ảnh hai ta trong em cũng phai nhoà Có thể ở trong đôi mắt em anh không là ai cả Xin em hãy luôn nhớ, có một người vì em Trao đi hết tấm lòng, cuz this not a game Lời anh cũng chẳng còn mấy Chỉ còn sự suy tư trong màn đêm Chút mật ngọt ở nơi khoé miệng trao đến người anh thương là em Nên nếu em đang buồn bã, thì mình ngồi tỉ tê Nhỡ đâu mình yêu nhau, gọi em là chị bé x4
Thực tại làm anh mất đi nhiều Chẳng còn nhớ đến bản thân lúc xưa Đi làm tới lúc tan chiều và rửa nước mắt bằng một chút mưa Thời gian làm ta trưởng thành bên ngoài đầy sẹo do gai góc Nhưng mà bên trong ta vẫn chỉ là một cậu bé muốn bay bổng Nhưng mà không sao thanh xuân đi vậy mà chẳng tiếc Ước mơ của tôi là em còn em yêu họ mà họ chẳng biết Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi chẳng lẽ xa để ta ngắm nhìm Thuyền va bằng một ánh thì titanic cũng phải đắm chìm Nhưng mà vẫn okay bao nỗi nhớ giờ lại chất chứa Tình yêu đi kèm hành động nhưng thứ anh giỏi chỉ là thất hứa Ta yêu bằng 2 ánh mắt thì mọi hành động đều đặt lên môi 2 thân xác cùng 1 cảm xúc nhưng chỉ dục vọng được đặt lên thôi Thật biết cách làm đau khi mà ta thích sống trong kỷ niệm giống đầu Chản nản ở với thực tại nhưng kỷ niệm giờ lại chẳng còn nhau
Và trên trời cao, đã có thêm một vì sao Đã thêm một ánh mắt sâu bên trong là hoài bão Đã có thêm sự bao bọc khi tuổi trê còn ngang dọc Đã có thêm sự trách nhiệm cho tương lai này mang nhọc
thả mình cho theo làn gió đi chiều mới Bỏ anh đi theo cách k thể ngờ tới Để anh suy nghĩ Anh đứng đây để chờ đợi Bao nhiêu lần thì mới đủ hả em ơi Nhớ lần đầu ta iu nhau sây giấc nồng Bên cạnh ngôi nhà lá Anh tặng em 1 vườn hồng Trên lễ đường đầy hoa em sẽ cưới anh làm chồng Những giấc mộng chiêm bao Anh k thể nào ngờ tới Tai nạn cướp em đi mất Anh sẽ nhớ mãi cô gái ấy anh iu nhất Anh ngồi đây chờ đợi Anh nhớ ngày đầu tiên mà anh đã tặng vườn hoa Anh nhớ lại ngày cũ khi ta vừa mới tự do
Em đã đối xử với anh trông rất khác Anh chọn cách quên em 1 mình tìm kiếm vùng đất khác Cũng tại ngày đó anh vô tâm chuyện tình yêu anh lười nhác Để giờ đây anh đơn coi dõi theo em đi cùng 1 người khác Anh nhớ những lúc em bên chẳng bận tâm người ta có nói gì Ngày đó hai đứa vẫn vui khi bữa trưa chỉ có 1 gói mì Anh lại 1 mình buồn rầu vì một cuộc tình Có những ngày tháng cặm cụi anh không thể tìm thấy được mình Những niềm vui ngày ấy của anh dường như đã bị rút cạn Câu chuyện tình yêu của mình giờ tan biến thành cát vụn
.? Chưa kịp nắm tay thì tụi mình đã chia tay Chưa gặp được nhau thì em đã gặp hắn ngay Sau lời mật ngọt em đã theo tiếng gọi đó "1 năm" em đem vứt xó rồi "3 ngày" em chốt ngay ? Tim anh hụt một nhịp chừng khoảng là 2 giây Okay nếu đã vậy thì anh chấp nhận buông tay Để em theo tiếng gọi họ hay nói là gió bay Đồng hồ tíc tắc anh đợi "ngày đó" sắp đến đây :)) Xong sau vài năm anh đã quen với đau khổ Từng đêm nước mắt lăn dài "đừng nhớ cổ !" Anh đã có 1 mối tình còn em thì 1 ổ Tới lượt em lại tuôn nước mắt nhiều lần vì đau khổ Thôi thì cảm ơn vì anh đã tùng yêu em Vì em cho anh thấy cặp sừng tặng từ em :)) Giờ là lúc bù đắp người anh coi xứng đáng hơn Cô gái ấy có rất nhiều điều mà anh phải cần biết ơn.❤
Tại sao em vẫn còn chưa ngủ Khi sương đêm mây mờ bao phủ Em nhốt mình trong căn phòng tối Lại ướt gối rồi nói dối là em không sao Trên mí mắt còn ngấn hạt lệ Khi đêm về làm tim em đau Instagram hiện dòng thông báo Rằng em buồn và nhớ a ta Đến cuối cùng e nhận lại gì Ngoài những lời ong bướm trăng hoa E cố tỏ ra mình mạnh mẽ Hi vọng rằng ngày đó không sai Em chọn cách âm thầm lặng lẽ Hình bóng ấy vẫn mãi không phai Lau khô hàng mi Còn vương vấn khi a ta rời đi Mình em với đêm trôi từng đêm Em hãy cười lên Bình mình ngày mai Sẽ đẹp như nụ cười của em Ngất ngây hồn ta Tựa như đóa hoa xinh thật xinh Em hãy cười lên Em xứng đáng Để có một cuộc sống tốt hơn Em xứng đáng Không phải khóc mỗi lúc cô đơn Em xứng đáng Có một người tử tế bên cạnh Và em xứng đáng Một bờ vai sưởi ấm khi lạnh Rồi ngày mai trời sẽ tạnh Sẽ có người thay thế anh ta Và trao cho e tình yêu xứng đáng Không còn khóc Không còn buồn Không còn làm nước mắt em tuôn Một tình yêu như cách em muốn Là một người vẫn luôn ân cần Sẽ chữa lành trái tim tổn thương Dù rằng biết em vẫn đau trăm lần Em ân hận...khi con tim đã đi lầm đường Lí trí đã chọn sai hướng Và nuốt nước mắt Em chọn cách âm thầm tổn thương
Tao đã trải qua quá nhiều câu chuyện thế nên mới biến bản thân tao lầm lì Tao bước qua quá nhiều mối tình đến mức chẳng biết được tình yêu là gì Đôi khi tao muốn được quay trở lại Tao ước mình quay về thuở dại, vô tư vướng vai âu lo nỗi sầu chi Tao cũng từng có những hoài bão Bên trong hình hài nhỏ bé là những khát vọng muôn vàn lớn lao Tao không muốn mình phải chóng lớn, phải trải qua trăm ngàn đớn đau Tao không muốn những cuộc điện thoại sẽ chỉ là câu" không hợp với nhau" But man, đời vốn đâu dễ đi Khi xung quanh tao toàn sói đói chỉ chờ đến lúc tao gụ̣c và ngã đi Tao chỉ tiến chứ không luì bước, bọn họ nhầm tưởng rằng tao để thí Và cũng nhiều lần phải vào thế bí để có thể biết đời vốn đâu dễ đi Tâm sự rồi cũng đến hồi kết Chỉ mong mày hiểu được tao lý do vì sao da in đầy vết Tao và thằng dg chỉ cách được nhau qua internet Dù cho có trăm ngàn khó khăn tao vẫn vỗ ngực, i'm still the best
Em vẫn hay trách rằng thế giới ,đâu hề đối xử dịu dàng với em Không giống bộ phim hay cổ , tích mà em đã vừa mới xem Lời nói dối tệ em từng nói , nói rằng em không còn yêu họ Nhưng em chẳng thể làm điều gì ,để có thể chứng minh điều đó Em cũng đâu có muốn, dòng nước mắt cứ lăn trên gối Thâm tâm em cũng rất cần, có người sẽ đưa về khi trời đêm tối Chẵng còn tin vào bản thân, và cuối cùng ai sẽ bên tôi Và ký ức cũ ngày ấy, em tự nhủ rằng mình quên rồi Em hay tự hỏi, rằng ai sẽ yêu em dù lúc em xuề xoà
Tao không còn chút sức sống trên đời Không còn niềm tin với những chuyện xa vời Gia đình không đặt vào tao nữa thì thôi tao xin ngưng đợi Tao chỉ thả vào beat với những lời tâm sự Tao không tha thiết với tình yêu to bự Và tao không tiếc với những điều tao viết Đôi chân tao đã ngã từ đấy sâu Tao không nghĩ mình như thế đâu Té một phát rồi mới biết đau Ba mẹ thì đặt ở trên đầu tao chỉ biết làm ba mẹ tao rầu Con xin lỗi mama baba Con đã sống với con cuộc sống bê tha Con đã biết con đi quá đà Làm ba mẹ phải khóc nhiều đêm qua
Và tao đã cố học cách yêu bản thân vậy… tại sao nỗi đau lại nhân lên ngàn lần có phải suy nghĩ trong đầu đã quá nhiều dẹp hết phiền muộn đi đâu đó thật xa nhưng mà mà chính cảm xúc của tao … tao vẫn chưa hiểu làm thế nào để mà thoát ra ôm cho mình quá nhiều tiêu cực rồi hằng đêm vẫn còn thức trắng còn nỗi đau vẫn đè nặng lòng ngực cố dặn lòng phải thích nghi mọi cay đắng
Có những câu chuyện mà anh đâu thể nào giấu Có những tin đồn về anh, họ cứ đem ra xào nấu Tâm tư rộng như biển khơi, ai lên thuyền rồi khám phá Chẳng còn gì đáng giá, tâm can anh lại cào cấu Huh Chắc là không Câu trả lời chắc là 0 Dập tắt đi những hi vọng, vụt bay những thao thức hằng mong Và chặng hành trình của mình, có điểm dừng, chắc là xong, chẳng còn gì.. Lạnh ngắt như gió mùa đông Con người đi tìm tình yêu, giữa cuộc đời nhịp sống hối hả Đến rồi cũng đi nhanh, liệu ta có thật sự vội vã? Tại sao chẳng thể hạnh phúc, như là trong lời ca Ta lỡ dâng hiến cả con tim, em lại bảo là cần chừa lối ra
Đau thật sâu, lâu thật lâu, găm vào tim này Tại vì sao mà anh vẫn chưa thể quên, những lời em vậy ? Chỉ là anh vẫn đang cố quên Những ký ức với anh giờ này, như là thói quen
Đêm nay, khi mọi thứ xung quanh đã tĩnh lặng, tao ngồi đây, trong căn phòng nhỏ, và những suy nghĩ cứ tuôn lên mỗi đêm Cuộc sống này đôi khi quá đỗi phức tạp khiến tao lệ rơi vài dòng Có những lúc, taoi tự hỏi, liệu tao có tin đúng người liệu những gì tao làm có ý nghĩa hay không. Ngày qua ngày, tao cố gắng, đôi khi tao thốt ra lời than như thể mọi nỗ lực chỉ để giữ khi mà mọi thứ dường như chồng chất lên nhau và tao chỉ muốn buông bỏ tất cả chạy trốn đến một nơi nào đó thật xa.
Lời nói đầu tiên mà anh muốn nói, bài này viết ra là dành cho em Những lỗi lầm của anh không bao giờ chối, kí ức của chúng ta ngày càng làm anh say thêm Trong căn phòng xung quanh anh là 4 bức tường, anh ngồi châm điếu thuốc không gian tĩnh lặng tới bất thường Anh bật bài nhạc mà chúng mình thường hay nghe, nhớ lại những kỉ niệm cùng em cắp sách tới trường Tệ thật, anh đúng là thằng tồi, nếu anh mà tốt thì anh đã suy nghĩ cảm xúc em rồi Anh hối hận những chuyện mà anh đã làm cho em, muốn quan tâm em thì bây giờ anh lại chả dám Buổi chiều ngày hôm ấy là lần cuối mà ta được gần nhau, Nói yêu em lần cuối vì nó sẽ không bao giờ có lần sau Cảm xúc của anh bây giờ đang rất rối ren, hòa vào cơn mưa nặng hạt bầu trời ngày càng tối đen
Ah làm gì đứa trẻ nào không chịu lớn đâu Có người nào trưởng thành không nhờ sự đớn đau Nỗi buồn lấn sau ta đã quên mất phần trẻ con trong mình Nụ cười ngây ngô bây giờ có lẻ chỉ để ngắm qua khung hình xưa Mnng muốn mình được làm siêu nhân Ta sẽ bay đi khắp nơi làm việc có ích cho mọi người Nhưng đến năm mười tám nhận ra mình chỉ là thiêu thân Chẳng là gì trong tám tỷ dân Và vẫn đang dần lãng phí cuộc đời Ta từng hỏi rằng tình yêu khi còn bé có lẽ nó rất là đẹp ? Chẳng thể trách thằng bé hồi đó tầm nhìn rất là hẹp Nó chỉ nhìn thấy bề nổi những nụ hôn câu thề thốt Rồi đánh mất đi lòng tự tôn từ câu chia tay nó chưa hề chốt oh Mây trôi nắng tắt Giông đen kéo đến ngay chỉ sau cái nhắm mắt Nắm bắt từng giờ ta chỉ muốn cái khổ qua Rồi chuỗi bi kịch nổ ra t phải nếm vị đắng ngắt của đời
tưởng k hợp ai dè hợp k tưởng: Em ơi xin em đừng bao giờ nói về những câu chuyện tình trăm năm Chỉ cần em nhớ, một điều là luôn phải giữ nhau trong thâm tâm Đừng cố quên anh, vì điều đó chưa từng dễ dàng như ước muốn Ngoài trời nước cuốn cơn mưa nặng hạt giai điệu anh hoá thành âm thanh Mưa lâm râm ở trên mái nhà còn căn gác của anh ngọn đèn được… cháy Em chính là những lời nhạc buồn còn đau hơn cả vết mực…..máy Anh ngồi bật dậy không có em giống như bình thường Lại một ngày bữa trưa văn phòng cafe đen làm cho mình buồn Chuyện ngụ ngôn nằm trong gầm giường a lấy ra nam đọc rồi ngủ Sự cô đơn chưa bao giờ quên thời sinh viên thằng học trò cũ Vài bông hoa trên đường em đi giờ đây đã mọc và phủ Anh ước mình biết quý trọng hơn và yêu thương hơn viên ngọc ngà cũ Lời yêu thương đơn độc nào cũng không hàn thuyên về mối tình đầu Yêu em một cách lạ thường anh yêu em như là khối hình cầu A mỉm cười, đôi khi nhận ra rằng mình quá nhiều nhược điểm Anh biết rằng bỏ nó đi là một trong số những điều thực tiễn Em à .. Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều, 2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều, Anh gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết, Em gửi nắng hạ những cơn mưa hoà tan vào thời tiết. …. Xám Chút hơi thở ánh đèn cửa sổ và đêm thâu Ta gọi nụ cười là thứ đắt nhất vì khi đó ta được bên nhau Em hỏi tại sao phải yêu trọn vẹn anh chỉ có một câu trả lời Mọi thứ hôm nay sao rã rời Anh chỉ muốn ôm em cả đời Anh vẫn yêu đến khi mùi rượu trên áo anh bận đã thấy nồng Saxophone hoà cùng mùi tóc yêu người đến tận cả đáy lòng Nhưng mà trách sao được em ơi đến cả ánh trăng còn lừa dối Điếu thuốc này li rựou này xin đừng quên những lời vừa nói Và vài cuốn phim sẽ tiếp tục bật mình ngồi bên nhau nghe nhịp thở Không phải thức nhắn tin cả đêm vì a đã đc che đc chở Một chút hạnh phúc cũng là em Em đưa ta ra xa nhịp tình Ánh đèn đường va đại loại cơn mưa đi qua anh chưa kịp nhìn ” Anh cũng chỉ là một người điên trong vòng hoa tình ái ” ” Anh cũng chỉ là một người say bên đường em nhìn thấy ” Và chợt xung quanh thấy màn đêm kia tối đen Anh yêu em đây là lần cuối cùng anh dối em…. Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều, 2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều, Anh gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết, Em gửi nắng hạ những cơn mưa hoà tan vào thời tiết
Con thuyền thì nó chưa cập bến Nhưng hàng tỉ khó khăn nó đã ập đến Cho con ngươi,trắng dã như là mắt cá Để nỗi buồn thành viên đạn, ta nạp vào súng bắn ra và nó văng xa Ta muốn đeo chiếc mặt nạ sắt như vua hủi Để giấu mình khỏi trăm thứ mua vui Cứ để ta bình yên ở một chỗ Còn hơn là đi giao du với nỗi khổ Sách vở vứt đầy ra bàn,cây bút chì lầm lì ở góc Những vinh quang,nỗi niềm vui tao ngẫm nghĩ chờ mong Trong đầu đặt ra câu hỏi? Thế nào được gọi là hòa bình Như nào bị coi là đả kích Dưới cơn mưa rơi rả rích, Thành công là cả quá trình Viết tới dòng này,chẳng có hứng nữa Mong cho ngoài trời tắt gió,ngừng mưa
Oh khi nằm xuống nghĩ đến những ngày mở mắt Sau bao năm vẫn chưa được gì ngoài tiếng hơi dài thở gắt Vài hi vọng lỡ tắt Vài con đàn bà trở mặt Khiến cuộc sống của tao bây giờ như 1 bức họa trở sắc Những ánh mắt khinh khi , miệng đời vẫn luôn miệt thị Cái phán xét tinh vi , niềm tin đặt sai vị trí Và anh là ai , trong tâm trí này anh là ai ? Dù có bao nhiêu lần vấp ngã , thì họ vẫn thấy anh là người sai Tại sao tao cần phải chứng minh , khi những sự thật trở thành hai nữa Tao còn quá nhiều thứ phải lo , lo cho nhà tao 1 ngày 3 bữa
hey, cũng đã 4 năm trôi qua rồi nhỉ? Chẳng biết bây giờ ông đang cư ngụ nơi thiên đường nào, liệu nơi đó có lấp đầy khoảng trống tối tăm của ông không? Tôi nhớ như in cái ngày tôi được biết về chuyện đấy, buồn chẳng buồn, chẳng buồn lắm đâu, vô tình suy nghĩ vô định kéo dài thêm nỗi sầu, nhìn ra ngoài cửa sổ, căn phòng lớn như thế mình tôi với cơn mưa sắp kéo tới thế chỗ, thế nỗi buồn sâu tận đáy lòng tôi, tự đặt câu hỏi rồi lại bật khóc, ướt gối chăn bỏ học mấy hôm rồi, nếu còn sống thì giờ ông ra sao?
Đến lúc t phải đổi khác khi còn mẹ t còn khổ Buôn bỏ đi cái dỉ diện t vứt đi những thứ vô bổ Chỉ mong tâm dc thanh thản khi sống ở thanh phố sô bồ Gia đình là thứ duy nhất ở tim sẽ ko phai mờ
Em có muốn thức giấc một chỗ không phải là nơi của anh Và đặt vị son của em lên chỗ không phải là mỗi của anh Em có muốn tự đặt câu hỏi sao thời gian trôi quá nhanh Và nếu anh đan tay ra sau áo em có nói là đừng vội quá anh Em có thể lừa thiên hạ, nhưng sao mà dối được anh Nhưng lỡ một ngày em đem tình cảm anh trao gói vội thật nhanh Và để một kẻ nào khác ngồi chạm kề lên trên ngôi của anh Thì cũng không sao, anh tin em đó là lỗi của anh Vì xinh như em thì không bao giờ phải xin thứ lỗi từ ai cả Đừng như đôi chân của em gặp anh thì đã chia đôi làm 2 ngã Anh biết là sẽ có kẻ nói anh ngu but baby khi mà yêu thì cả thế giới này ai mà chẳng mù
Mọi thứ cứ như một vòng lặp, vẫn đêm tối rồi lại ban mai Cảm xúc luôn giấu kín trong, thâm tâm không dành cho ai Vậy thì ta nhận được điều gì còn lại Hay vẫn nằm góc và làm thêm chai
Có nhiều truyện sảy ra , nhưng đôi chân của tao vẫn vững Dù cho nhau là tất cả , nhưng bây giờ đây chỉ là đã từng Anh biết điều đó quá khó để đưa ra sự lựa chọn Anh vẫn chưa từng hề bỏ , điếu cỏ mà a thường roll Anh vẫn đi tìm chỗ trốn Nhưng thứ a cần chỉ là nụ hôn... Chuồn chuồn cắn vào lỗ rốn Nhưng k thể bơi khỏi sự cô đơn Đôi môi đang dần khô hơn Cơn đau thì bắt đầu lớn Cứ cuộn đi theo từng cơn, cứ cuộn đi theo từng cơn. . Anh như đang lạc vào trong giấc mơ Vậy mà anh cứ ngỡ Thu qua làn gió bay Gửi em người đến đây..... thức dậy
Và tuổi 20 tao vẫn cố loay để kiếm được công việc Những biến số ẩn ý trong đời t vẫn xem là thông điệp Cuộc đời như một chuyến tàu, hằng ngày vẫn đuổi mà không kịp Người bạn tâm trí đôi lúc ranh ma nhưng đôi lúc thì thân thiện
nếu anh nói liệu ngày mai rằng mình sẽ quay lại thì em sẽ có cầm thật chặt tay anh rồi mình cùng xây lâu đài cũng chỉ là mộng tưởng, that ra anh suy nghĩ nhiều ví em la ngon sóng lon, danh vao anh như thủy triều em là ngựa chê cỏ,còn anh là đồng cỏ hoang cung giống la cuốn sách, ma e đọc bo nua trang yeu em đến như vậy mà,em mang lại cho anh đắng cay gui trao cho em tất cả, người khác lai làm em đắm say cầm điếu thuốc trên tay, cổ họng không nói nên lời đi đến nơi ta tung den, nhung tình cảm em đã quên rồi luc roi xa, anh cố gượng kh để rơi một giọt nước mắt nào nỗi đau cứ mãi còn, đó con tim anh cứ đang thắt vao anh hứa rằng, ngày mai anh sẽ không nhớ em đâu kỉ niệm dần phai nhòa, đi theo vào những ngày tháng đêm sau anh đã cố quêm những nỗi nhớ lại thêm lâu vẫn còn hình bóng và nụ cười đó như cái ngày ta bên nhau một mảnh kí ức rời rạc dốc hết tâm can thả mình vào trong những lời nhạc anh đoán là hiện tại mình không ổn có những chuyện buồn không lung lay cố gặng cười dù trái tim đã hư tổn, nhưng đời ai đâu hay anh vẫn bước, 1 mình trên con phố nhỏ đi chậm qua những kĩ niệm xưa mà giờ anh cố bỏ là những nơi mà ta từng đi qua được anh khắc lại nhưng mãi sau này mới ghi ra anh ghi lại những nỗi buồn khắc họa vào sâu tâm trí ví nỗi buồn anh như tảng băng chìm, nặng sâu và đau cả trăm khí anh không muốn biết tâm tư của em hiện tại ra sao liệu có sống tốt hay hiện tại ra như thế nào khi mà ta vô tình gặp nhau có còn đưa tay vẫy chào mọi chuyện kết thức rồi em ơi chuyện tình ta không thể níu giữ để rồi phải buông lơi chỉ còn mình anh đi giữ khoảng mây trời và trao em bao đắm đuối không thể nói nên lời dẫu có biết trước ta không nen hẹn gặp và đi đến nơi và đi đén nơi mà 2 ta từng qua
Nó bỏ học quá sớm khi còn quá trẻ Tuổi đôi mươi đối với nó còn quá nhiều điều mới mẻ Nhận ra hạnh phúc không thể nào mua bằng tiền Thứ nó muốn hiện tại là 1 cuộc sống không ai làm phiền Nhớ buổi chiều ngày nào cùng bạn bè trong xóm Với con gió thều thào, tụi mình như đom đóm, trong 1 khu xóm nhỏ với mấy thằng nhóc lom dom, đi đá bóng trốn tìm xong về nhà ăn cơm Nhận ra mày đang có 1 điều ước Ước cho bản thân mày có đủ mạnh mạnh mẽ vượt qua Suy nghĩ tiêu cực đã khiến mày làm chuyện xấu, nhưng mày lại xin ơn trên cho con 1 chút vị tha Còn đâu thằng nhóc long bông Lúc nhỏ cứ tưởng cuộc sống nó tràn đầy màu hồng.
Năm 18 anh bỏ đại học và vào sài gòn để lập nghiệp Cuộc sống dưới quê khổ cực , thúc đẩy anh phải làm việc Anh vẫn cứ làm và làm và làm đến khi sức lực đã cạn kiệt Đó cũng là lúc anh phải chấp nhận rất nhiều lời tạm biệt Sau vài năm có được ít vốn anh kinh doanh nhưng không thành Có đôi lúc anh muốn bỏ cuộc nhưng trong thâm tâm lại không đành Ý chí giúp anh vựt dậy Ngọn lửa đam mê thì vẫn còn cháy Anh luôn nhắc với bản thân mình là Rồi đâu sẽ vào đấy Khi cánh cửa này đóng lại Cánh cửa khác lại mở ra Sau nhiều lần anh thất bại Anh nghĩ mình phải cố gắng nhìu hơn nữa Có những ngày ăn không đủ 3 bữa Không màng đến trời nắng hay mưa Thức dậy vào mỗi buổi sáng Đốt điếu thuốc rồi lao vào làm Anh luôn tin vào một ngày nào đó cuộc sống sẽ khác Rồi cuộc sống sẽ khác đi Cuộc sống sẽ khác đi thôi mà Cứ luyến tiếc làm chi Xuất phát điểm của anh không bằng ai Anh phải cố gắng gấp đôi để không bị bỏ lại
Nếu được chọn lại hai lần Trong một khoảnh khắc có lẽ tao cũng muốn được sửa chữa vài sai lầm Bỏ vài câu, thêm vài từ mà tao để quên trong bản nháp Sửa melody cho vài câu hát, vài đoạn rap được thay vần Và có thể, ngay từ đầu tao đã chọn buông mic Cố học hành thật tốt để không còn phải lo lắng chuyện tương lai Cắm đầu vào sách vở, mặc sự đời hôm nay mai mốt Cố làm thằng con trai tốt và trái tim này sẽ quyết chẳng thương ai Và có lẽ cô ấy sẽ không phải khổ vì tao Sẽ không thất vọng và giọt nước mắt sẽ không phải đổ vì tao Sẽ lướt qua nhau và khi gặp mặt sẽ không lo sợ tí nào Sẽ không bắt đầu sẽ không kết thúc sẽ không mắc nợ gì nhau Và có thể tao sẽ ngồi thong thả ngắm bầu trời cao không mây Cuộc đời hoàn hảo nắm lấy danh vọng như những ngôi sao trong tay Ghệ đẹp xe sang và khoác trên mình những bộ quần áo bóng bẩy Nhưng có lẽ đó là một ai khác chứ không phải tao hôm nay You know Oh, nếu như tao có thể chọn hai lần Thì có lẽ tao vẫn, giữ nguyên hết tất cả mọi sai lầm Nhận mình không hoàn hảo, để mặc cho thế gian này xoay vần Vì chẳng có cây nào lớn mà trên thân không có một vết chai sần Không nuối tiếc vì những việc tao làm sai Vì những vấp ngã sẽ định nghĩa nên con người tao là ai Làm những điều vĩ đại, ghi đè lên những gì tao muốn quên Vết sẹo không thể nào bé lại nhưng nên nhớ tao có thể lớn lên
Tự nhốt mình ở trong phòng, Âm nhạc là nơi mà để than thở. Dần dần, thì những mũi khâu , cũng giá lại trái tim đang vỡ. Nước mắt rơi trong thầm lặng, khi hạnh phúc đang còn dang dở. Nút bế tắc trong cuộc sống, tôi đã cố và nó đang mở,oh Người ta thường nghĩ, đặt nặng vấn đề cố gắng. Cố gắng không có mục đích, cũng giống như rơi xuống hố rắn Tôi cũng đã bị lu mờ, vì tôi đã rất rất cố gắng. Cái nhận lại không phải kết quả. Mà chỉ là một con số trắng,oh Người ta thường thế , động viên bằng những lời nói đích thực. Nhưng hãy nhìn bản thân họ, có phải thay đổi hướng tích cực. Nếu như lời nói , là thứ để đổi lấy Tinh hoa. Thì ông thầy bói, bây giờ cũng đã có những vinh hoa.oh Tại sao, bên trong con người lại chứa nhiều những động lực. Con người là Loại động Vật, muốn sức khỏe sẽ mở rộng ngực. Tại sao sống trong im lặng, im lặng đổi lấy thứ gọi là yên bình. Chứ không phải là làm vua, sống Ảo diệu như là ở trên thiên đình,oh Bên trong những gì quý giá không phải vật chất mà là cốt lõi con người là thứ kho báu. Nếu như Phi hành đến những gì bên trong bản thân thì cần gì mất, mất những sương máu Ai nó chính bản thân là thứ vô dụng để cho người khác đạp lên chẳng cần thương tiếc. liều thuốc bổ đó là do chính mình không phải là kê đơn do mấy thằng nội thương viết Người ta thường nghĩ nỗ lực là tìm những thứ ở ngoài thực tế. Người ta cố gắng tìm những thức danh vọng rồi tự than vãn ôi tôi khổ cực thế. Nỗ lực là chiến đấu bản thân chứ chẳng phải nó từ đâu ra. Chiến thắng bản thân sẽ có một tương lai cực kì sâu xa. Chiến đấu bản thân chính là tạo nên một kiệt tác của chiến tranh. Đến khi hi sinh trên bãi chiến trường thì sẽ có những con cháu viếng thăm. Và thứ nỗ lực ấy dù có khổ cực nhưng chiếm lấy được thì sẽ để lại cho con cháu thật nhiều tiếng tăm .woo
-Thú thật tao còn không biết bản thân mình đã làm gì -Có quá nhiều bí mật đc giấu ở bên trong 1 kẻ lầm lì -tao là thằng cứng đầu nên không bao giờ chịu nhận lỗi sai - chắc cũng vì vậy bên cạnh tao cũng chẳng còn nỗi ai -luôn muốn làm 1 người đặc biệt - nhưng những hành động tao làm thì lại tỏ ra mình quá tầm thường - luôn giấu sự yếu kém bằng những lý lẽ tao cho là đúng -hiện thực dần bị sụp đỗ với những điều mà tao lầm tưởng
Con được tình yêu của mẹ bao bọc Nên con chưa phải chịu vấp ngã Con được cho đi ăn học Nhưng con luôn tìm cách đáp trả Con là 1 đứa ngu ngốc Nhưng lại nghĩ mình là người đặc biệt Và cho dù có đặt biệt đến mấy , thì cũng chỉ là 1 thằng k có gì cả Luôn đặt câu hỏi vì sao Nhưng k bao giờ đi tìm đáp án Luôn luôn oán trách trời cao Nhưng k bao giờ nghe người lớn phán Sự cứng đầu nằm trong suy nghĩ Đến bây giờ mới đc tỉnh ngộ Nhìn mẹ làm việc không ngày nghỉ Con biết mình k đc đi bộ Ngay lúc này con cần phải chạy Để kím tiền đồng ra đồng vô Gia đình ngta đi du lich Con cũng muốn đưa mẹ đi như vậy Để mẹ k phải phiền muộn , vì những việc con làm trước đây Sẽ k phải nhớ mãi những đau buồn mẹ đang chất đầy Có 1 đứa con trai thành công , con nghĩ mẹ cũng đang ước vậy Niềm tự hào của mẹ ,nên con được đặt tên là Chiến Nhưng k sống đúng với cái tên , mà lúc nào cũng là thằng lười biếng Làm đủ mọi chuyện điên khùng , đến mức mẹ phải đưa con vào viện 23 tuổi , nên là lúc thay đổi Vì mẹ cũng k còn trẻ để lo lắng cho con nữa rồi
Em đã đối xử với anh trông rất khác Anh chọn cách quên em 1 mình tìm kiếm vùng đất khác Cũng tại ngày đó anh vô tâm chuyện tình yêu anh lười nhác Để giờ đây anh đơn coi dõi theo em đi cùng 1 người khác Anh nhớ những lúc em bên chẳng bận tâm người ta có nói gì Tim anh khi nghĩ về em nó vẫn đập và luôn đau nhói vì Quá nhiều nuối tiếc vì kết quả chẳng như ta sắp đặt Nếu ngày đó quay trở lại anh sẽ chạy tới và ôm em thật chặt
Kyoto has cool stories, Vietnam's learning, finding its glories. Kyoto shares tips, like a friendly chat, Vietnam's catching on, let's go with that! Vietnam's changing, got a fresh view, Mixing old tales with something new. Kyoto spills secrets in the morning light, Vietnam's dancing in the night. Vietnam says, "Come on, arms open wide, Let's go together, enjoy the ride!"
Bước chân vào đại học ngồi lớp học 303 Mơ mộng về những tháng Ngày đẹp qua không xa Ngôi trường là nơi tao đến và nơi đó tao coi là nhà Ươm mầm tương lai để đôi chân bé nhỏ không còn la cà Lúc đó tao mong đời sinh viên luôn được BÌNH AN Ban ngày đến trường, đêm đàn kêu tích tịch tình tang Nhưng mà tao biết cuộc sống này đâu có lung LINH Vốn dĩ như phim ảnh lỗi nên giật từng khung hình Dù cho Vũ bão PHONG ba, diều vẫn bay xa Như HẢI YẾN tư do giữa một vùng trời bao la Năm nhất làm THU NGÂN nhưng tâm trí về ngân hà Miệng thì NGÂN nga nhưng vẫn phải vâng dạ Không còn là thiếu NHI,không còn câu hỏi thiếu vị Cần tính toán lại CHI phí, cần phải tập đi Đến khi dôi chân ngừng đi thì trong ví có vài trăm tỷ Để an dưỡng tuổi già và nếm SƠN hào hải vị Và tao gặp những người bạn Luôn giúp đỡ mỗi khi hoạn nạn Những lúc đau ốm hay thở than luôn được hỏi han Và 4 năm đại học đã phải đến lúc phải sang TRANG Quen được các bạn còn quý hơn cả mang vàng
anh tự tìm thấy bản thân mình sau những buổi chiều ngồi suy 1 mình anh tìm cách trốn tránh sau làn khói thuốc lặng nhìn thời gian một mình thêm nữa, anh biết dáng vẻ của mình rất tệ, anh mặc kệ khi mình ướt lệ không còn nhiều trang giấy tô vẽ lời nhạc đọc mãi chẳng thể vỗ về và em, anh đã bỏ quên rất nhiều điều cho tới khi thấy được ánh mắt em không hướng về anh nhưng lại long lanh đến thế anh ước có em lúc này kề bên, bao muộn phiền cứ thế tàn đi cho tới khi mà em về.
Nhớ năm t còn tiểu hc chx từng nghỉ những thứ sâu xa đồng tiền t tiêu hàng ngay chưa từng nghỉ nó ở đâu ra Chưa hiểu về lòng tự kiu trong bài hc đối nhân sử thế Đến khi ăn 1 cú tát có sai lầm họ đâu cho qua Cơm nhà vẫn là ngon nhất khi m hiểu bước chân ra đời Đồng tiền nó lo trước mắt ko cần nghỉ những thứ xa vời Cứ bước đi thật mạnh r chuyễn j nó cx qua mau Ở đâu ai giàu mãi cx ko ai sống khổ 3 đời
Phải trãi qua bao nhiêu nữa mới thấy mình trưởng thành Bản thân đôi lúc vẫn còn ương ngạnh Bà nội của con , vai phủ màn sương lạnh Cuộc sống của con sao thấy cứ hiu quạnh Con càng tìm lối thoát , mọi thứ càng tối đen Thuốc lá và cafe , như một thói quen Con buồn lắm nội ơi , lục tìm ánh mặt trời bừng sáng lên trong đêm tối Con biết chuyện ở đời , miệng của con không nên nói Ai biết được nợ đời dòng lệ tuôn in trên gối Hơi thở vẫn phát ra nhưng thể xác đã dần tan Linh hồn muốn thoát ra , nhưng gối óc không ngừng đan Tiếng ai đó khóc ngất lên , như quá khứ đã từng oan Sau cùng chỉ muốn chết đi , tai tiếng đó không cần mang Trên đời có hai chữ hận và thương Trời cao có Đức Phật , đời là kiếp vô thường Hận là vì ta quá yêu nên lạc mất phương hướng Thương sau hận , lắm chuyện rối ren trong một kiếp tình trường
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ trở về nguồn Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang? Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở một mảnh đất Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong Nhìn một cái Cây cả ngày là việc không hề cao siêu Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi Kiếp người thì thực sự chẳng có ai được gọi là nhàn dỗi Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế những đã chuẩn bị cho kết thúc. Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi, mặc dù bản thân đã cố hết sức. Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than. Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang. Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để cho phút giây này đừng chấm dứt Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng 1 cái bấm nút Và chưa kịp làm điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi mình đi Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi. Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào Chiếc đồng hồ cát miệt mài mải miết chạy ngược đến khi không còn hạt nào Và ta bị lạc vào sự hối hả nhưng không thể thoát ra. Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta
Con là đứa trẻ to xác nhưng thâm tâm mãi là trẻ con Món cơm gia đình luôn là duy nhất mọi cái khác nó k thể hơn Con không thể nói hết lời dành cho ba Nhưng càng không thể nói lời yêu thương để dành cho má Con biết nhiều điều còn sai nhưng cảm xúc luôn bị lấn át Cha dạy là thằng đàn ông cho dù có khổ cũng phài cứng cáp Đam mê con muốn theo đuổi đơn giản chỉ là cầm mic và mình đứng rap Con hiểu tất cả ở trên vai ba dù rất nặng nề nhưng phải gánh vác Ba hay thức khuya dậy sớm me thì gánh nặng trên vai Đôi lúc con hay bực mình vì nhung tieng than phien của má bên tai Ba mẹ luôn muốn cuộc sống tốt hơn để con còn có tương lai Mọi chuyện không dễ như mỗi buổi sáng là tiếng điện thoại chứ không phải 1 cái vươn vai Con có ước mình của mình dù có khó khăn thì con sẽ ráng Con biết phải đi 1 mình dù con đường con đi con biết sẽ chán Nhưng con biet la con làm được Bầu trời sau những cơn mưa có những tia nắng và nó sẽ sáng Con tìm được 1 cô gái chịu được những thu kho hieu A biết a vẫn còn tệ và lời nói vẫn còn khó chịu Mong e sẽ lắng nghe đôi lời a vẫn quanh quẩn
Rời thành thị đông đúc , trở về với con phố chật hẹp Tối nào cũng chỉ mong , mình có 1 giấc mơ thật đẹp Có 1 gia đình nhỏ , đc lớn lên ở trong yêu thương Ước mơ thật giản dị , như 1 cuộc sống của ng bình thường Oh , tao đã đi qua bao gian lao Nghĩ là mình trên đỉnh , để đc rơi khi đang trên cao Mơ , những giấc mơ ko bao giờ có thật Có chủ nhật làm gì , rồi cũng lao vào dòng ng tất bật Rơi , khi đang trên cao Rap cả khi đang ngủ , để khi tỉnh giấc vẫn đang chiêm bao Rơi , khi đang trên cao Sống như cỗ máy , đc lập trình để mang cơn đau x2 Rơi , đôi khi đó là cách tốt nhất Rơi để biết điểm dừng , biết những gì đời đã cướp mất Rơi , để một lần nữa lại về với con phố La mắng và quát nạt , bởi vì nó là thằng ko bố Oh , đâu ai đọc chuyện cho nó nghe Đâu ai cầm tay lái , dạy dỗ nó ngày đầu lái xe Oh , đâu ai hiểu và đâu ai thông cảm Cười cợt 1 kẻ yếu hơn , để cố che giấu sự thê thảm Rơi , và một lần nữa nó rơi khỏi giấc mơ Cảm giác nó vỡ oà , khi ng nhà vẫn nằm kế bên Túi vẫn ko có tiền , mỗi ngày xuống phố phải luồn cúi Nó ko nhớ là lần thứ mấy , khi châm lửa lên bảo lần cuối Và mưa đang rơi , trên con đg nó về Nó ko nhớ là lần thứ mấy , khi lỡ hứa và lỡ thề Với những cô gái đã đi qua và có vài ng muốn ở lại Nó ko phải đang bước đi tiếp mà đang tìm cách để bỏ chạy Nên nó rơi , vào vòng lặp vô hạn Vài hình ảnh liên tục lướt ngang , khiến nó trở nên điên loạn Nên nó rơi , vào vòng lặp vô hạn Nó lạc lối chỉ có một mình vì nó còn ko thù ko bạn Nên là Rơi , khi đang trên cao Rap cả khi đang ngủ , để khi tỉnh giấc vẫn đang chiêm bao Rơi , khi đang trên cao Sống như cỗ máy , đc lập trình để mang cơn đau
Bước ra con hẻm nhỏ tao luôn nghĩ mình thật sự là ai Đa nghi về chính bản với những câu chuyện không có là sai Trải qua cả 1 thập kỉ thì tao mới hiểu được vòng tuần hoàn Ở ngoài miệng đời thì đắng nhưng khi về nhà thì ngọt dành cho 1 thằng con ngoan Tao đang đi sâu vào cõi tâm trí Tự sự với bản thân tao xem dòng thời gian nó đã biến tao thành gì Tao đã biết quá nhiều điều nhưng tao lựa chọn không nói và cũng không để tà trong tâm nên thói
Tao là tao và tao vẫn như vậy Dù bao nhiêu lời ra lời vào Lòng tao vẫn như cây Dù từ nhỏ đã phải làm quen với sự miệt thị Bao nhiêu sự tủi thân, bao đêm chăn gối ướt và người động viên tao vẫn là chị Tao sống hết mình với tất cả những người mà tao trân quý Để rồi nhận lại không có gì là ngoài những điều thị phi Vậy điều gì khiến cho tao phải bận tâm suy nghĩ hah Tao ghét cái cách tụi nó so sánh với tao những thứ khác Trong khi tao chẳng là gì và vốn dĩ chỉ là hạt cát Cứ là tâm điểm của sự sát phạt đến nỗi tao chẳng dám nhìn một ai
Bỏ học ,em quyết định đã bỏ học Em không còn thấp thoản lo âu, chuyện bị đánh sau khi bỏ học Và sau khi bỏ học, nhà trường đến để động viên Nhưng nó căm hận, và không còn muốn về động điên Nó cần lắm lời động viên, của ba của má ngay lúc này nó sợ lắm lời lẽ thờ ơ, của thầy giám thị ngay phút ấy Và nó bị đánh nó bị đập, ngày qua ngày cứ dồn dập Đầu của nó không còn tỉn táo, điên điên dại dại như bị dập Chuyện gì tới nó cũng đã tới, khi nó lấy dao để tự vệ nó đâm lưng người ta, nó lại tự hỏi sao như thế và khi công an đã tới, nó bị bắt và còng đi ai ai khi nhìn cảnh đó, cũng thấy tăt cõi lòng đi
Có chú mèo nhỏ ở trong ngôi nhà xanh lá.. Chú thích được nuông chiều dù không phải là con nhà danh giá.. Chú thích được ăn cá nhưng mà cá phải đừng có tanh quá.. Bởi vì chú muốn dành nụ hôn cho co mèo cái thật đanh đá.. Chú lượn 1 vòng thành phố ..ngắm ánh nắng sau làn mây.. Bầu trời mang ngọt ngào …pha thêm đỏ ở đằng tây.. Chú nằm ở bụi cây..mắt càng nhìn lại càng say… Bụng lên tiếng reo hò..phải đi về ngay và ngay… Lướt qua hàng xóm chú thấy cô gái đang nhìn mình..
anh xin lỗi vì lời dối trá nhiều năm chưa chịu thay đổi anh muốn bản thân mình như cây mỗi khi gặp em không bị lây nổi anh chìm đắm với anh em với hơi khói nằm ở ngang phổi chuyến hành trình cho anh biết ai hợp với bản thân mình tao biết có những hạt gióng chung tay veo tròng Sẽ gặt hái niềm vui trong cuộc sống đồng tiền số lẻ với tao không quan tâm tao biết đường phía trước luôn thăng trầm tao không muốn đồng tiền làm tao tâm tao biết trong phổi ngập khói với hạt gióng t nay đã ương mầm tao biết mà , rap cho mấy thằng anh phải khen - cảm giác thiệt sướng mà Tao có cảm giác đc chiều trên nghững chiếc phà , medicad khaliwhizpha Dù cuộc sống khó khăn con thuyền không thể nào chim đắm 420 tụ tập trước boon bầu trời còn nhiều thứ để mình ngắm biết thế giới với bản thân vẩn còn nhỏ lắm
một vài người bạn của tao cuối cùng cũng đã chấp nhận rời bỏ sài gòn không còn những lần hẹn sau giờ tan làm anh em vài lon cuối đầu, hạ cái tôi để khi về nhà vẫn còn người đón không còn những đêm buồn, có khi nước mắt đã nhỏ vài giọt
SOLD
Hi so at my school we started an esports podcast that's non profit and I would love to use it as either background or the intro for the podcast? So do I need to pay to do that or what?
I got the beat can I put it on Bandlab I’ll credit you and EVEYTHING?
xung quanh của nó là 4 bức tường
trên là trần dưới là sàn
ko gian lặng im đến bất thường
thứ nó cần lúc này là 1 người bạn nó vẫn cứ tìm
đeo tai phone bật max âm lượng cứ để cho quá khứ chìm và
đưa đôi mắt nó nhìn
nhìn thật xa về phía trước
nhìn thật rõ mình trong gương
nhìn thấy những điều nhỏ bé
và cả những thứ to không tưởng
sống phải biết ngẩng cao đầu
ngước lên thấy mình nhỏ bé
việc chi nó phải đau đầu
cứ nghe con tim thỏ thẻ
chẳng ai hiểu chính nó bằng chính bản thân nó
đi tìm câu trả lời chi ở đâu xa
không ít lần nó phải đối diện vs những điều khăn khó mà chính nó phải đáng bỏ
có những điều cần sáng tỏ qua lời hát và câu ca
Sống để tới ngày chết thì vẫn còn lâu mà
Tội tình gì mà không mơ đi
Chạm đến đáy vực sâu là lúc giấu đi sự vô tri
Sống để tới ngày chết thì vẫn còn lâu mà
Tội gì mà ko mơ đi
Nhắm đôi mắt thật lâu và thôi nghĩ ngợi tự do gì
ver2'
nó đâu muốn thế, bị ưu phiền bám lấy
bên trong căn phòng lạnh lẽo nhưng ở trong lòng là 1 đám cháy
cái mà nó muốn thấy , thứ nó đang cần tìm
niềm tin coi là hi vọng nhưng sức mạnh ấy nó đang dần chìm
mất time vào mấy lời nhạc lật sổ ghi chép thổ lộ vào mic
đứng trước gương đối diện phiên tòa chính nó thẩm phán ko lời nào khai
Khi mà ko biết phải dựa vào ai và coi âm nhạc là bạn
mấy vết thương tưởng chừng như mới hôm nay đã dần liền chai và sạn
đã đến lúc căn phòng mở cửa đưa đôi chân và nó bước ra
cũng đã lâu ko thấy tia nắng tiếng chim ríu rít líu lo thước tha
mấy đứa bạn mà nó coi thân nguyên 1 đám mới chạy lướt qua
những đứa bè nó xem là bạn luôn đâm cho nó nhiều vết xước da
nhm thôi kệ đưa mắt ngắm lên bầu đời
những vệt mây đang trôi nhẹ làm say đắm gã sầu đời
thả mình nhẹ vào cơn gió xé nháp và sang chương mới
nó phải là nó hơn nó hôm qua tích cực và luôn hướng tới
23:38
Như là một giấc mơ anh được thấy ở trong đời
Em chính là người anh muốn ở bên cạnh anh mãi không rời
Dù mùa xuân này có đi qua cho đến khi mùa đông tới
Thì anh vẫn muốn đi cùng em khắp thế gian mình rong chơi
Em ơi
Khi mặt trời vừa lên trên dãy đồi còn xanh thắm
Anh thấy thời gian ngồi bên em trôi nhanh lắm
áp lực cuộc sống tao muốn thoát ra khỏi nơi này .
là những cảm xúc luôn giấu tao không thể nào mà phơi bày .
làm sao để thoát ra cảm thấy cuộc sống như trò chơi vậy .
áp lực quá mức không biết ông trời có thấy .
tao viết nhưng dòng suy tư và gửi gắm nó vào nhạc .
tao chỉ muốn một mình trong phòng chứ không cần đến một nơi nào khác .
phải chạy theo cuộc sống khi mà đồng tiên nó luôn làm chủ .
cố chạy thật nhanh nhưng rồi vẫn chưa làm đủ .
gia đình không hiểu cho tao họ chỉ trích những gì tao nói .
đôi khi chỉ cần một câu nói một câu hỏi dạo này sao rồi .
vẫn thế và tao chẳng có gì khác .
vẫn cố làm mỗi ngày không cho phép bản lười nhát .
cảm xúc tao luôn che giấu nụ cười vẫn nở trên môi .
biết tâm sự với ai nhiều lúc tao khóc tâm sự lên gối .
Anh thấy nước mắt mẹ rơi khi mà anh tuột cân
Anh thấy nỗi buồn của cha khi anh trược chân
Những điều em nói khi trước giờ anh thuộc dần
Cũng hiểu vì sao lúc đó em luôn buộc chân
Anh biết rồi, cách yêu em, anh hiểu được, nỗi buồn đó
Những cáu gắt trong anh, em không đáng để nhận nó
Nhưng mà anh, anh lại quá là tệ hại
Anh không snghi cho ai anh chỉ biết có bản thân mình
Anh nói, anh yêu em nhưng lại không hành động
Em nói, thích nghe anh hát
Em nói, em sẽ đợi anh snghi có thật không
Nhưng chưa biết em là tất cả, như chú gấu chỉ biết mỗi mật ong
Con đâu muốn buồn sầu , giọt lẹ giăng kín trên mi
Cũng không phải lần đầu , con muốn phút chốc quên đi
Người bạn hằng đêm đó , con cũng chẳng biết tên chi
Em ơi anh chỉ muốn ta trao nhau được vài câu
Ver
Em ơi, anh ko muốn tim em còn phải đau
Dù vẫn biết mình ko còn là gì của nhau
Tất cả của quá khứ chỉ để nhìn lại hiểu thấu
Nhớ lại những chiều ăn kem lúc đó mình tìm hiểu nhau
Bất cứ story nào của em anh đều là người tim đầu
Gom lại mọi thứ với anh cứ như là giấc mọng chiêm bao
Đâu ai biết dc mai sau, đâu ai biết lần đầu
Buổi chiều đỏ lừng hôm ấy là lần cuối ta gần nhau
Hai đứa hai chí hướng ko chung một con đường
Hy vọng lúc gặp lại nhau sẽ mỉm cười ờ 4 phương
Và em sẽ tìm được cho mình 1 chổ dựa 1 trốn thương
Anh ko muốn trái tim anh nâng niu lại bị làm cho tổn thương
Và nếu 1 ngày em ko có cho mình 1 hình tượng
Hãy quay lại đây anh sẳn sàng trao tình thương
Anh sẽ cố hai đứa mình cùng chung 1 phương hướng
Nhưng lại thôi suy cho cùng cũng chỉ là anh tưởng tượng
Ver2
Ngày đó 2 đứa yêu nhau cũng chỉ là vì một cái cớ
Anh hay làm văn thơ nhưng trong đầu chỉ toàn là văn dở
Muốn thấy được em đi về nên hằng ngày anh vẫn chờ
Gương mặt thì thẫn thờ nhưng vẫn chờ và vẫn đợi
Nhưng lúc đó anh còn hăng chơi nên câu tỏ tình em còn phải chờ đợi
Rồi 1 lần nó được thốt lên bao nỗi lòng trong anh thoát hết
Bất ngờ là em đồng ý nên từ đó 2 ta kề bên
Em thì có được bến đến anh thì có được trái tim
Chúng ta như 2 đường thẳng giao vs nhau rồi có được kỉ niệm
Dù cho có là kỉ niệm nhưng để ta nhớ và ngợi ca
Anh thì ko viết được vần 3 cũng ko viết được vần 4
Chỉ biết viết lời trăng hoa rồi tự lấy nó làm vốn
Trải qua bao sống gió tao mới biết mình đã lớn khôn
Và khi cơn mưa ập tới bản thân cũng biết sợ hãi với nổi cô đơn
Khi mỗi đêm tao lại chìm đắm trong muôn vàng suy nghĩ làm sao ngày mai trời sẽ sáng hơn
Và tao biết tất cả những gì mà tao đã gây ra
Luôn hình thành bao nhiêu niềm đau vẫn luôn còn đó cứ như vừa mới hôm qua
Tao đã làm những việc tệ hại để rồi những người thân cứ thế chia xa thật tồi tệ với mẹ tao
Khi bà luôn kì vọng quá nhiều về tao
Bà luôn là người hiểu bản thân tao nhất đánh đổi tất
Cả việc bà làm chỉ vì thằng con trai là tao không đòi hỏi
Chỉ cần tao mạnh khoẻ bà luôn hi sinh mặc dù bệnh không hề khỏi
Đời không nhàn rỗi
Bà luôn nhắc nhở tao phải cố gắng mà sống đừng tệ nạn giống cha
Vì khi còn trẻ bà đã sai lầm mãi ôm trong lòng chẳng thể nói ra
Ngày mà bà cất bước đi
Nước mắt có lẻ ướt mi
Bà đánh đổi hết khi
Tuổi trẻ đã dần mất đii
Chịu nhiều cay đắng là vì
Thằng con trai là tao
Không ngần ngại
Từng hạt mưa đang rời lất phất
Trôi đi theo là từng dòng nước mắt
Cuộc đời là thước phim cảnh sắc
Từng khoảnh khắc chỉ toàn trắng và đen
Nơi cuối hẹn con phố quen giờ chẳng còn em
Em đi mất từng dòng tin anh nhắn gửi mà em chẳng thèm xem
Bên cạnh anh chỉ còn hơi men và làn khói trắng
Anh ước mình có thể quay lại biết đâu anh may mắn không bỏ lỡ được em
Kim đồng hồ 2h sáng chỉ còn nước mắt anh rơi trên khuôn nhạc
Dòng nhật ký mà anh đang viết dở
Ướt đẫm tất cả nhoè chữ đi hết rồi
Nếu đã không thành đôi
Thì anh chỉ nhìn em và đành thôi
Em thì anh vẫn luôn giữ mãi trong
Lòng rồi đành thôi
Nhìn em anh sẽ cố gắng thật mỉm cười
Lòng anh đau nhưng anh cố anh sẽ khác
Tâm sự anh viết thành từng chữ
Để cho mai sau này em nghe được còn gìn giữ
Gìn giữ ký ức kĩ niệm thật đẹp như một cuốn phim
Lời cuối anh chúc em hạnh phúc bên người em trao cả trái tim
Có nhiều khi không viết thành lời
Vì anh biết những điều mật ngọt
Là đôi lúc không có trong đời
Khi bàn tay người đã muốn buông
Anh càng cố thì lại càng tuông
Để lại là dòng kí ức
Thay kỉ niệm mà ta đã quên
Quên thay là còn nhớ
Còn nhớ thay là còn yêu
Yêu đi những quá khứ cũ
Nên chấp niệm là ta chẵng quên
Thời gian rồi vẫn cứ trôi
Ta chỉ còn lại những , cái tên
Quên đi , rồi chơi vơi
Buông rơi , theo , từng đêm tối
Cố nói Dù là đã trối
Thay chỉ là, những lời, nói dối
Mong manh rồi thật long lanh
Để thấy được con tim anh
Yêu thương dù, đã gói gém
Thay chỉ nói , là anh kém
Cố gắng thay mình , cố thắng
Trong lòng
Có quá nhiều cảm xúc trong 1 bài nhạc rời rạc
Rồi cứ nghĩ là đời bạc với mình dù là sai
Có thành ai đi nữa cũng sống phải cháy lửa
Dù bữa trưa còn chưa ăn tối thì nằm băng khoăng
Về những khoảng nợ vẫn còn đang chất đống
Thì cũng phải sống cho thật thà không 1 vết dơ
I will be a big name in the music industry. God has a plan 💫💯🙏
@GxblinEdxtz -_ Same.
Fuck the industry
Be prepared 🌚
Ima fight for that position 💯
@@fewdose6674 thats the gayest thing I've ever heard I fucken quit
I hope for you bro haha
Bước trên lầu 30 hút một điếu thuốc
Tao tự ngậm nghĩ cuộc đời
có ai sẽ biết trước được tương lai của tao sẽ vận hành nào
Trước khó khăn và những hoài bảo mà tao đã trao cho tao
Không như là phép màu
Không gian này trống trãi
Để điều khiển trò chơi 1 mạng thì chỉ có mày chứ không ai
1:06
Hey i’ve made up a song on this beat and gave credit to you in the description still it’s blocked in instagram, what can i do, can you please assist me ?
Ba và mẹ đã nên duyên khi tuổi 19
Đó là lúc ý thức cha mẹ bắt đầu hình thành như một người lính
Ngày trước ba chẳng thể hiểu ông bà vất vả đến bao nhiêu phen
Đến khi nhìn con từng ngày lớn lên ôm chặt con trong sự yếu mềm
Rồi từng bước con lớn hơn xưa
Ba luôn mong là những điều tốt đến cho mẹ và cả con yêu nên ko hơn thua
Học cách trưởng thành sinh tồn trong môi trường khắc nghiệt nhất
Ba Chạy đi ngoài nắng dù cay đắng
(Verse 1)
Cada mes llevaba rosas, un regalo para ti,
Pero en tu jardín de espinas, mi amor se perdió aquí.
Cargando el peso de la relación, como un fardo sin fin,
Me hiciste sentir que siempre perdía, sin saber si ganaría.
(Chorus)
Rosas con espinas, amor que lastima,
Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida.
Enredado en tu mundo, mi mente se rompía,
Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría.
(Verse 2)
Cada noche en vela, pensando en tu calor,
Pero tus abrazos, se volvieron fríos sin amor.
En este jardín de espinas, mi corazón sangrando,
Me hice pedazos, mientras tú seguías ignorando.
(Chorus)
Rosas con espinas, amor que lastima,
Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida.
Enredado en tu mundo, mi mente se rompía,
Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría.
(Bridge)
Tus promesas rotas, como cristales en el suelo,
Mi confianza se desvaneció, como un sueño antiguo.
Atrapado en esta trampa, mi corazón se desliza,
La herida profunda, no sé si se curará algún día.
(Chorus)
Rosas con espinas, amor que lastima,
Tu juego de ilusiones, dejó mi alma herida.
Enredado en tu mundo, mi mente se rompía,
Dejándome sin ganas, de volver a sentir alegría.
(Outro)
Así que aquí me quedo, con mi corazón partido,
En este jardín de espinas, donde el amor se ha ido.
Esperando algún día, encontrar la paz perdida,
Y dejar atrás el peso, de esta relación herida.
Tao cầu mong anh em tao luôn binh an mạnh khoẻ
Luôn vui ve khát khao cuộc sống của tuổi trẻ
Vài dòng văn dành cho cảm xúc thỏ thẻ
Khi khong còn rap nữa khiến tôi Nhỏ lệ
Nho những buồi trưa cặm cụi ngồi thu ngồi tập
Nhiều người bảo tôi điên hay ngồi lẩm ba lẩm bẩm
Mọi người nói tôi giống như ất ơ giong nhu thằng chập
tôi muốn chứng minh một mai tôi sẽ làm được
Em cảm ơn a phương đã chỉ dạy được nhiều điều
Tôi cảm ơn minh cho tôi cảm xúc không thể thiếu
Những suy tư áp lực cuộc sống luôn dè lên vai
Để xứng đánh là trụ cuộc gia đình mác anh hai
em vẫn không rơi được giọt nước mắt nào,
vì lòng tự tôn quá cao hay em chẳng muốn thấy mình được khóc sao,
không còn điều gì đầu tiên hay là lần cuối để cho em hiểu hết,
anh cũng giống như em mỗi ngày cơn đau muốn đôi mình được chết,
vậy rồi mình thì hãy chết trong nhau, ôm thật chặt rồi chết trong nhau,
mình sẽ cùng vùi hết ngày đang đến rồi giết mình sau những lối khuất,
mưa đang rơi hay ngày đẹp trời chẳng còn khoảng khắc nào đối chất,
vén mái tóc cho em đương dài lại kí ức đã cũ kĩ ,
rồi những ngày sau cả anh và em sẽ không còn ai phải phí sức,...
nhưng mà,
chỉ có anh chết trong em mà thôi
siết thật chặt lại hai lá phổi rồi khói cũng chẳng còn đâu mà trôi,
mang chiếc xác vẫn tưởng vô hình,người vô tình là kẻ khốn?
yêu với anh là khắc cho mình một cơn đau không thể trốn,
còn với chính em
người đã xem cuộc sống đang bạc đãi đáng thương,
anh chỉ muốn nằm cùng với em và suy nghĩ về ánh dương,
nơi biển đen hoà vào đôi mắt chẳng chừa cơ hội cho ta nổi,
trả lại đêm dài nhiều giấc ngủ cũng chẳng còn đủ cho ta rồi,
ga tàu đèn mãi còn xanh nhắc lí do em tồn tại,
em chẳng thể kể ra được hết về những đơn đau mình còn lại,
và muốn cùng anh đau một lần nữa không,
chết cùng nhau thêm một lần nữa không,
dưới đáy sâu thêm một lần nữa không,
sau tất cả rồi chết cùng anh thêm một lần nữa không,
thấy ánh sáng thêm một lần nữa không,
tỉnh giấc ngủ thêm một lần nữa không,
thoát cùng anh thêm một lần nữa không,
rồi nhắm mắt lại gieo mình vào giữa đông,
ta sẽ cùng thức giấc lại một ban mai, coi ánh sáng mặt trời hiện tại chói nhẹ qua một khung tay,
hằn trên giấy là dòng thư vết mực đen còn loan lỗ,
một nỗi đau 1 trái tim được chia đầy ra hai chỗ.
Sáng tao mở mắt nghĩ về chuyện ngày hôm nay
Sống kiểu gì khi không có đồng tiền trong tay
Quay đi quay lại là những muộn phiền không thay
Tuyệt vọng + chìm sâu như vùng biển không đáy
Oh how that feel khi nằm xuống nghĩ về những ngày mở mắt
Sau bao năm vẫn chưa có được thứ gì ngoài hơi thở gắt
Vài ánh sáng hi vọng loé lên tao trót vương tay lỡ tắt
Sau bao con đàn bà trở mặt tao ngoặc cuộc đời vào con ngõ tắc
Tao vẫn chưa biết mình là ai
Nhưng tao lỡ biết dối trá là gì khi sự thật chia làm hai
Qua bao nhiêu lần dại vẫn bước không ngần ngại vì đời còn dài dù là bao nhiêu lần sai quyết cứ lao về trước mà không dừng lại
Qua ngày mai, vẫn cứ bước ra đường như con người khác
Cúi đầu xuống thật sâu giết chết danh dự rồi tự đóng vai lười nhác
Cuộc đời cứ thế xoay vòng cho những ước mơ không có lối thoát
Họ mụ mị về sự ấm no nhưng để cảm xúc trong cơn đói khát
Không phó thác, nhưng bản thân họ tự không tin
Còn thần thánh thì được phó thác cho sự cứu rỗi mà họ luôn tin
Một góc nhìn nhưng đại đa số họ cùng nhìn về một góc
Ở trong góc là cả bầu trời còn từ góc nhìn là những con cóc
Họ khóc lóc khi bị trừng phạt tự sám hối những việc làm sai
Trong thâm tâm không muốn làm hại nhưng nếu như vậy kẻ xấu là ai
Không có đúng không có sai
Trăng hay đen thì đều chẳng phải
Ai là ma ai là phật một câu hỏi cứ văn vẳng mãi
Nếu nhìn thấy sự thật đằng sau liệu có ai giữ được con người tốt
Khi sau lưng hàng trăm lưỡi dao bản thân lại tự đâm vào người nốt
Những cơn lú sẽ mãi kéo dài cho đến khi nắng chiếu rọi trong lòng
nhưng ở trong lồng những chú chim ấy sẽ luôn tìm cách không ở trong lồng
Ai mà chẳng muốn được tự do nhưng không dám nhìn vào thế giới
Thứ bên ngoài khiến họ khiếp sợ khi chưa kể đến những việc kế tới
Ai dám bẻ gãy cái kéo để tung cánh bay lên bầu trời
Cây kéo mang tên cuộc sống cắt bỏ đi những giấc mơ đầu đời
bạn ơi, mình thấy lyric bạn hay quá mà chưa hình dung khi nào vào beat này sẽ ra sao, bạn có thu hay ghi âm chưa được thì cho mình nghe thử vs
cho em xin cover lại ạ
@@Nicka_2007cứ đi flow như thường thôi, ko offbeat là đc á mà
@@hantruong8549đi vần như nào v ạ e mới tập chs
mình kết quả lyrics của bạn quá bạn ơi, nma mình thấy thiếu thiếu nên mình thêm đoạn này bạn thấy oke ko
Nó cứ ghì nặng ta xuống, đè lên ta những áp lực vô hình
Loài người luôn muốn so sánh, muốn cuộc đời như một cuộc so trình
Ta đâu thể trách ai mà chỉ có thể nhìn lại và trách là do mình
Cuộc sống quá phức tạp kiếm đâu ra cái gọi là yên bình
Muốn được yên bình ta phải chấp nhận và học cách sống nghiêng mình
Bởi tao nói mà:
Đời mình sẽ khổ/ ích nhất thêm vài năm
Biết bao dối trá
Như lần tao vẽ bức hoạ ảo trên bài văn
Cầm mic thì tao cũng thích nó như ước muốn của bao thằng nhóc như mình
Lỗi lầm mai / ghi vào chú thích / trước khi buông xuống tất cả tao từng là thằng thư xin
Tao tin vào tình yêu / từ những cô gái đôi lần gặp mặt
Sao mình ảo / mình chịu / hạnh phúc sẽ đến khi mày biết chỗ công tắt vừa mới lắp đặt
Tao nhớ lần đó / lần đầu tiên mà môi lem son
Nhìn ôi em ngon ! Tao cần nó / nhưng tao đâu phải tầm thường nên không được kén chọn
Hãy yêu tới lúc/ tình yêu từ chối mày thứ tao cần nhớ
Lúc say đi về hỏi mẹ : bả nói tao là thằng tệ hại
Good bye đi ra khỏi xe : em nói tao luôn để công việt trể nãi
Cút ngay / khi tao / không nghe : tao không nghe ai nói/ tao nghe theo lý trí / tao thật dễ dãi
có bài nhạc này không bạn
Và anh là ai ở trong cuộc đời này
Mất bao lâu để nhận ra hạnh phúc phải tự đổi lấy
Nhiều điều ta không nhìn thấy , không có nghĩa là họ sai
Nếu đổi thời gian thay cho giấc ngủ, thì không biết mình là ai
Nhìn nơi xa có một khoảng trời , ta muốn về nơi đó
Và có biết bao nhiêu điều, và ta muốn bản thân mình luôn có
Phải tự mình đứng lên thôi, niềm đau thay nụ cười ở trên môi
mỗi ngày là một câu chuyện thì phải có cả tá
và muốn nghe thì click nó không có cái giá
một con beat và một câu chuyện tao lại gá vào
nếu cuộc sống mày đang đen thì hãy tô thêm màu
do mày làm nên chứ có hà cớ nào
cũng đâu có say mà gặp mặt lúc nào cũng làu bàu
mạng sống này lúc nhắm mắt mới có người đào
vâỵ hãy sống biết trân trọng coi như lời chào
Thế là ngày dài cảm xúc cứ miệt mài
Đến lúc cũng chai sạn vì mãi nghĩ hoài
Nhiều lần nhìn quanh như tao đang lạc loài
Tận cùng trời xanh là nơi không điện đài
Cũng chả cần tiền tài để mà sài
nơi thấu nhau nỗi đau là câu chuyện hài
Hở cứ gặp nhau là cười vui
Nên làm tao quên đi mệt nhoài
Thằng nào cũng là đều bản thân tự nuôi
Học cách tập thích nghi ở bên ngoài
NHẬN LẠI
Yêu thương rồi chán ghét đến phán xét từng lời
Và hãy nhìn lại nhìn lại còn gì cận kề
Năm tháng vùi đầu lo toan bộn bề
Nhìn lại sở thích chỉ còn rap là chủ đề
Luôn nhắc bản thân giữ lửa cùng đam mê
Tao phải nghiêm túc hơn bù lại ngày bỏ bê
Nhìn lại bên đường về còn có mình tao
Là khi anh em hết giờ cà kê
Thì trăng cũng đã mọc lên cao
Gió sương hiu hiu mà làm tao tê buốt
Cũng đâu cần chạy vội để về nhà thật mau
Những gì xảy ra trong hôm nay là do tao chuốc
Chọn con đường không ai đồng tình phía sau
Hành trình dài còn !có ae cùng khuyên nhau suốt
Và tao có riêng một góc xó khi nhìn trên đó là các vì sao
Có bao nhiêu sầu lo tao sẽ không tìm một liều thuốc
Trở về với thiên nhiên cùng nó và đón bầu trời xanh xao
Mẹ tao luôn nhắc có chuyện gì cũng phải nhịn nuốt
Lớn rồi tao mới đồng cảnh dưới bộ rễ của một cây cao
Nó đã đâm sâu dù có người đến muốn tìm cuốc
Chẳng thể thấy đâu chỉ có cái xác để lại và Khao
Mất đi lúc phát giác thấy có là bao thời gian
MÀ LẠI
Yêu thương rồi chán ghét đến phán xét từng lời
Hãy ngồi nhìn lại nhìn lại còn gì cận kề
Người đời ta ôm ấp những ảo mộng
Mộng tưởng những thứ rất ích kỉ
Đặt niềm tin vào thứ sáo rỗng
Lười biến tìm tòi và tích luỹ
Kiến thức rộng thất khó để tiếp thu
Đó chính là lời nói của kẻ lười biến
Chỉ cần nói là biết ng
Âm vang bên tai chính là lời nói động lực của ba
Cố gắng, nổ lực không ngừng nghĩ
yêu em như vậy mà
em lại mang cho anh đắng cay
trao tất cả sự thật thà
một người khác làm em đắm say
bước xuống phố không còn một người cảm xúc trong anh rối ren.
hoà minh với cơn mưa nặng hạt, cả bầu trời như đang vừa tối đen
2 giờ sáng và anh thức, anh thức đọc lại dòng tin nhắn mà anh đã làm tổn thương em
Lúc đó, anh cứ nghĩ là mình đúng , bây giờ nhận ra điều đó thì đã quá là muộn
Giá như, anh có 1 điều ước, anh ước quay về khoảng thời gian có em ở bên cạnh
Chung quy lại cũng chỉ là 2 từ "giá như", nếu điều ước trở thành sự thật thì nước mắt anh cũng đã tạnh
Thật lòng là anh nhớ em nhiều lắm em ơi, Không có em bên cạnh thì lòng anh lại chơi vơi
Bắt đầu thay đổi cho bản thân mình tốt hơn, Thay đổi luôn suy nghĩ của một cậu nhóc rất ham chơi
2 giờ sáng rồi mà anh vẫn chưa ngủ
em đang nơi đâu bên ai khi ngoài trời mưa phủ
khóc bao nhiêu cho đủ, lúc mà em buông tay anh
anh ngồi bên khung cửa sổ, khói thuốc thì luôn vay quanh
bản nhạc rời rạc nhìn bên người khác
quá ác khi tim bị em đâm vài nhát
thấm thoát thời gian trôi anh nhớ nụ cười và đôi môi anh thả cảm xúc đi khắp muôn nơi
nếu như quay lại thì em có buông lơi
mình còn hứa hẹn nhiều nơi muốn tới
This is on another level 🔥🔥🔥🔥🔥
Gọi đời tao là sóng biển
Vì nó cứ là bấp bên
Nó cứ vùi dập tao từ lần đến lần khác
Khi cảm thấy yên bình
Thì cơn bão lại ập tới
Khiến tao phải trao đảo
Ngã từ đây xuống ngã khác
Nó khiếp tao phải ngợp thở
Vì cuộc đời nó chó đẻ
Ngã thì ngã thật đau
Đứng lên lại càng khó
Người thân là chỗ dựa
Nhưng mày lại đi xa mất
Mày nuối tiết từng chút một
Vì đã chọn phải đường sai
và rồi phóng tầm mắt cuốn kí ức này đi xa
vài lời ong và bướm đã giết chết người thi ca
dòng người đi qua, vài người đi xa
còn lại là thơ ca, giờ này còn thơ ca?
anh thì vẫn có cánh nhưng mà có người ấy rồi
anh trao cho cô ấy, quyền hạn của mây trời
mặc dù giờ còn lại mình anh, ko nghe tiếng một ai
nhìn lại dòng đời mình ở xng quanh, ko nghe tiếng thở dài
baby look up, what do you see
maybe took it up untill you and me
take me out within the sun, gotta move
mighta lose, but the sky are blue, your eyes are blue
1:12
3 giờ sáng, mắt mở to, mọi cơ hội như đóng lối chỉ mong một ngày tình yêu đi qua: xua tan đi bóng tối
soi sáng được ngóc ngách tâm can,
lòng chỉ bình khi tâm an
vài dòng ngệch ngoạc thô lỗ đã động, thối vứt xuống gồm bản
với tao vũ trụ là tâm trí, là bản thể chân thực
mình là thứ cá thể bé nhất nỗi đau này ko xâm thực
mà cũng không quân lực , càng không âm vực
âm nhạc này không chân thực, nghe vào là đen như mực
baby look up, what do you see
maybe took it up untill you and me
take me out within the sun, gotta move
mighta lose, but the sky are blue, your eyes are blue
Ngày mà a mất lí trú
Là ngày anh mất đi em
Phải nói lời chia tay dẫu biết đau đớn
Nhưng ta phải trưởng thành để ta lớn
Ko còn những buổi sáng hỏi hang
Cũng ko còn những cuộc gọi xuyên đêm tới tối đen
Trải qua 1 thập kỷ thì ta mới hiểu được vòng tuần hoàn
Ngoài miệng đời ngọt đắng thì về nhà vẫn thằng con ngoan
Chạy thoát ra khỏi những thứ được cho là điều tồi tệ nhất
Còn thứ khác thì sao do ai mà để mất
và con hiểu hết những gì mà ba trải
hiểu phải sống khiêm nhường , và kiên cường trước miệng đời ba phải
hiểu mình thật nhỏ bé giữa vũ trụ đầy những điều cam go
và con cảm ơn tất cả , cảm ơn những gì ba mẹ ban cho
có những ngày con thấy trống rỗng , thấy cuộc đời này toàn màu tối đen
tâm hồn con mất phương hướng , vì cả đống tiêu cực làm rối quen
như 1 thói quen , đó là con phải học cách đối diện
con biết cuộc sống đã khác , từ ngày ba mẹ không còn nói chuyện
nhưng mà con thấy vui.
Ừ thì anh cũng biết là em đang có nhiều sự tiêu cực đấy
Như là ngọn lửa vàng bị dập đi khi mà đang rực cháy
Còn cuộc đời vùi dập em khiến em chìm vào sâu vực đáy
Còn anh chỉ muốn được cho em biết em xinh nhất khi mà em mặc váy
Hơi đông lạnh giá lại ùa về nơi đây nhưng sao anh vẫn còn cô đơn thế này
Bao đêm dài vẫn còn lệ nhoè mi cay vẫn còn chờ em dẫu qua bao tháng ngày
Anh chẳng biết là phải tìm nơi đâu, dặn lòng là sẽ chẳng sao đâu
Đoạn đường khi xưa vẫn đang còn quá quen em muốn anh chờ vậy thì là bao lâu
Anh không phải là một chàng trai tinh tế, kinh tế cũng chẳng được bao nhiêu
Tự hỏi lòng là sao em xinh thế, quá khó để làm điều cao siêu
Con tim anh trong gió đông lạnh buốt nhưng vẫn mong hoài về vao một ngày không xa
Bao yêu thương thương nhớ nhung ngày ấy vẫn mãi in hằn dù là mùa đông qua
Đưa em phố nhỏ những chặng đường mà mình từng đi qua
Nhớ về điều ấn tượng mình gặp nhau qua từng điệu ghi ta
Và những ngày mùa hạ vài hạt mưa sao mà tim băng giá
Vài hạt vài hạt mưa sao có thể giữ bước chân ta
Lại một năm nữa sắp trôi qua, ta ngồi ngẫm về những chuyện đời
Có nhưng điều đến đúng thời điểm dù làm mọi cách chẳng thể chuyển dời
Có những điều mình nói ra được còn vài thứ cần phải chuyển lời
Đã phải sống lạc quan thế nào để có thể tránh đc hết miệng đời
Có những mất mác khắc sau tâm trí, vô hình chung trở thành nỗi đau
Những sai lầm dù là nhỏ nhất, không còn cơ hội để xin lỗi nhau
Khép lại một năm cũ, một hành trình có nhục có vinh
Có lúc khổ và vài lúc buồn với những điều mình ko hề cố tình
Có những niềm vui vỡ òa hay những hạnh phúc chưa thể vẹn toàn
Vài câu chuyện bỏ ngang luyến tiếc bên trong tiềm thức, cảm xúc ngỗn ngang
vài ước mơ còn đang dang dở, những mục tiêu chưa thể hoàn thành
Thêm một năm vết sẹo tâm hồn vẫn không thể nào tự nó làm lành
Làm Như một chú ong chăm chỉ, chỉ hi vọng mọi thứ bình yên
Mong những điều còn lại suông sẻ không gặp trắc trở như chuyện tình duyên
Mong năm tới mọi thứ dễ dàng để vơi gánh nặng đang đè trên vai
Hạnh phúc nhỏ cũng đc may mắn, hi vọng thiệp hồng sẽ có tên ai :))
Và ta chỉ muốn tâm hồn như làn gió
Trôi theo làn mây
Nhưng tia nắng ấm
Đi qua bàn tay
Biết nổi đau này vẫn còn lớn
Đi qua từng ngày
Từng giờ từng phút rồi đến từng giây
Muốn được kể mà chẳng biết kể ai nghe
Suy nghĩ trong đầu, cứ xoay xoay khiến tao như thể say xe
Ước được là tre, trong đời chỉ nở hoa một lần là đủ
Nếu mà phải bon chen nằm trên gấm hoa thì tao thà trải cỏ ra để nằm mà ngủ
relax vibe
ôm 1 chút lòng đam mê..tìm về lúc đời trống trải...
Free
Hằng đếm anh không ngủ được
Là chỉ vì nhớ bóng hình em
Một cô gái bỏ anh đi
Một cô gái đã bỏ anh lại
Một gái đã đâm vào tim anh cả hàng ngàn vết dao
Nhưng tại sao
Anh không hiểu rằng là
Rằng là tại sao ở trong con tim của anh nó không thể quên
Không thể quên được hình bóng
Không thể quên được ngày ấy
Ngày mà còn thơ ngây
Ngày mà còn nồng cháy
Ngày cùng nhau ở bên bờ hồ
2 đứa ngồi nắm tay
Nhưng mà sao em ơi, anh lại không thể hiểu
Em đột nhiên ra đi, bỏ lại anh một mình
Một mình trong con phòng trống anh đang đau buồn nè em ơi
Em liệu đâu có biết
Em liệu đâu có tiết
Rằng con tim của anh giờ đây nó như bị giết rồi em ơi
Em có biết không hả baby
Hát:
Nhớ em hằng đêm
Anh như là kẻ ngốc,Nằm một mình trong góc, nằm lặng thầm anh khóc (đó baby)
Nếu em đừng đi
2 đứa cùng nhau hát, 2 đứa cùng nhau rap, 2 đứa cùng đi tháp (tháp eiffel)
Nhưng bây giờ đâu thể, quay được lại như trước(nữa em ơi)
Cốc cốc sau cánh cửa có ai bên cạnh em
Nốc nốc thêm 1 ly anh rót vào nửa đêm
Uống cố vài giọt cuối cùng trong chai
Anh ước rằng cái ngày hôm đó bản thân anh đã không sai
Điếu thuốc cuối cùng trong bao Anh đưa lên môi
Vài ngày trôi qua, tự nhủ bản thân sẽ quên em nhanh thôi
Ánh mắt đôi môi nụ cười ,tất cả sẽ không còn nữa
Cái ngày em đi tim anh giờ đây đã mất đi một ngọn lửa
Năm 18 anh bỏ đại học và vào sài gòn để lập nghiệp
Cuộc sống dưới quê khổ cực , thúc đẩy anh phải làm việc
Anh vẫn cứ làm và làm và làm đến khi sức lực đã cạn kiệt
Đó cũng là lúc anh phải chấp nhận rất nhiều lời tạm biệt
Sau vài năm có được ít vốn anh kinh doanh nhưng không thành
Có đôi lúc anh muốn bỏ cuộc nhưng trong thâm tâm lại không đành
Ý chí giúp anh vựt dậy
Ngọn lửa đam mê thì vẫn còn cháy
Anh luôn nhắc với bản thân mình là
Rồi đâu sẽ vào đấy
Khi cánh cửa này đóng lại
Cánh cửa khác lại mở ra
Sau nhiều lần anh thất bại
Anh nghĩ mình phải cố gắng nhìu hơn nữa
Có những ngày ăn không đủ 3 bữa
Không màng đến trời nắng hay mưa
Thức dậy vào mỗi buổi sáng
Đốt điếu thuốc rồi lao vào làm
Anh luôn tin vào một ngày nào đó cuộc sống sẽ khác
Estoy soñando
Mis metas con color dorado las voy marcando
Me despierto y lo estoy creando
Me aceleró no controlo mis inseguridades y
La voy cagando
No nací sabiendo
Voy aprendiendo
Lo poco que se lo voy enseñando
Siento que vivimos con falta de empatía
Ayer la cagué hoy pido que seas mi guía
Escucha lo que tú mismo me dijiste
No confiaron te sobrevaloraron y tu qué hiciste
Te preparaste para mostrarles que el jale más pesado puede cumplirse
se quedaron con el pico cerrado
Y hoy estoy en tu lugar
Tu lo sentiste primero que yo
Un novato para ser sensato
De a ratos desmadroso
Otros más rezando
pero para ser más específico un ser humano
Solo se más paciente
Eres talentoso pero no consciente
Dime cuánto tiempo te llevo estar en tu lugar
Así que si si
sé lo que carece mi persona
Pero tampoco exageres
No soy un molde vacío
Yo se lo que puedo entregar
Pero piensa que estoy aquí por qué me quiero superar
Si puedo ganar un par de pesos yo la vengo a chingar
Y tú hermano que no te sientes preparado
La práctica tus ganas de sobresaltar son tus claves para triunfar
Cada ser humano nació con una habilidad
No dejes que te digan que te falta agilidad
Bài hc mà t đc nhận phải làm ng và bt cách sống
Vẫn tỏa ra ánh hoà quang cho dù m có ở vách cóng
Đường nào mà chẳng dan nan ko đường nào là rãi hoa hồng
Đừng cứ mơ hồ ảo tưởng vì cuộc sống là ko như mong
nhung suy nghi - Bwill
yeh tâm trí muốn cất lời
con tim thì trống rỗng rồi bất chợt chơi vơi
nỗi đau cứ dày xéo đâu thể nào Với tới
lặng im theo từng nhịp rồi cứ thế buông lơi
Giờ hai đứa hai nơi
Tình mình đã phai phôi
bên nhau sẽ không kết quả đó là lời mà em nói khi em muốn xa tôi
Giờ hai đứa hai nơi
Tình mình đã phai phôi
nổi buồn anh tự gánh lấy cùng với cảm giác đơn côi
Làm sao em hiểu em ơi
Tìm đâu giữa trốn thực tại thứ tình cảm nằm sâu trong tâm can
một khi kết thúc là dừng lại cũng chẳng còn những tiếng ngân vang
nổi buồn nó cứ rơi xuống như là ngôi sao tàn
Kỉ niệm là thứ tồn tại và quý giá còn hơn cả kho vàng
những kí ức những cảm xúc vẫn còn mãi ở đây
những vết thương những nổi đau em có thấy
Em mang đến những hy vọng rồi lại vùi dập nó xuống thật sâu
Cảm xúc cứ lên rồi xuống em chả hiểu được đâu | sẽ chẳng bao giờ em hiểu thấu được đâu baby
Khi ta trao cho em con tim là cảm xúc thông qua từng câu
Cũng là khi mà anh nghĩ vẻ đẹp tình yêu lúc nào cũng muôn màu
nhưng mà chỉ toàn là những niềm đau anh muốn giấu thật sâu
Sâu vào trong tâm trí để cho bản thân anh đi
Đi về một nơi mà anh chắc chắn thuộc về
Đi về cái nơi mà đôi ta đã tưng hẹn thề
Đi về phút giấy ngày mà tim anh chưa đau như thế
Đi về ngày mà hai gặp gỡ anh sẽ không bị u mê
Giờ hai đứa hai nơi
Tình mình đã phai phôi
bên nhau sẽ không kết quả đó là lời mà em nói khi em muốn xa tôi
Giờ hai đứa hai nơi
Tình mình đã phai phôi
nổi buồn anh tự gánh lấy cùng với cảm giác đơn côi
tình yêu như là khúc nhạc vàng
nhưng lần bên nhau như là Phút bạc ngàng
còn đâu nhưng lần nói chuyện đến Khi trời sáng
Hạnh phúc như nào đi chăng nữa rồi cũng sẽ đến lúc vỡ tan...
Chuyện 2 giờ đêm, vẫn ngồi gặm nhấm mảnh kí ức nó không thể quên
Nuối tiếc về tương lai lúc vấp ngã nó đè lên
Lại vùi mình vào những bài nhạc nó quên để tên
Nhớ về những người mà nó không thể bên
Cạnh, khi mà đêm đông thêm lạnh
Là lúc nó biết rằng bản thân nó sẽ phải thêm mạnh
Mẽ dù vẫn ngồi 1 góc, vẫn chẳng thể được bật khóc
Mang hình hài chàng trai nhưng tâm hồn biến thành cậu nhóc
Nhưng đời người này vẫn bắt nó cố tiếp tục
Viết và viết và viết cho đến lúc bút hết mực
Để không khiến cho bản thân chết trong kiếp nhục
Nhưng miệng người cười chê, họ nói giấc mơ ko thiết thực
Và rồi nó vẫn cứ cố mà đi
Giữ lại nước mắt ko để ướt nhòa mi
Sau nỗi đau đã khắc sâu thẳm vào trong tâm trí đang đảo điên
Những lý do cũng chỉ là bao biện
Nụ cười tươi trên môi cũng chỉ được gọi là giao diện
Lời nói kẻ thấp hèn chẳng thể coi là cao kiến
Nhưng mày đừng nghĩ rằng lặng im là do tao hiền
Bởi vì tao coi mấy lời đàm tiếu chỉ như gió thổi qua tai
Keep it humble đừng có tí rồi ra oai
Nên cây này vẫn lặng dù gió đó vẫn chẳng ngừng
Và chó cứ sủa còn đoàn người vẫn chẳng dừng
Đã từng có lúc tao đã lạc lối và lầm đường
Trốn khỏi thế giới này như con quỷ trong gầm giường
Chẳng hề ló mặt ra, cứ thấy khó là xa,
Chỉ muốn tận hưởng cuộc sống này như một người tầm thường
trân trọng trong trận
Chuyện 2 giờ đêm, vẫn ngồi gặm nhấm mảnh kí ức nó không thể quên
Nuối tiếc về tương lai lúc vấp ngã nó đè lên
Lại vùi mình vào những bài nhạc nó quên để tên
Nhớ về những người mà nó không thể bên
Cạnh, khi mà đêm đông thêm lạnh
Là lúc nó biết rằng bản thân nó sẽ phải thêm mạnh
Mẽ dù vẫn ngồi 1 góc, vẫn chẳng thể được bật khóc
Mang hình hài chàng trai nhưng tâm hồn biến thành cậu nhóc
Nhưng đời người này vẫn bắt nó cố tiếp tục
Viết và viết và viết cho đến lúc bút hết mực
Để không khiến cho bản thân chết trong kiếp nhục
Nhưng miệng người cười chê, họ nói giấc mơ ko thiết thực
Và rồi nó vẫn cứ cố mà đi
Giữ lại nước mắt ko để ướt nhòa mi
Sau nỗi đau đã khắc sâu thẳm vào trong tâm trí đang đảo điên
Những lý do cũng chỉ là bao biện
Nụ cười tươi trên môi cũng chỉ được gọi là giao diện
Lời nói kẻ thấp hèn chẳng thể coi là cao kiến
Nhưng mày đừng nghĩ rằng lặng im là do tao hiền
Bởi vì tao coi mấy lời đàm tiếu chỉ như gió thổi qua tai
Keep it humble đừng có tí rồi ra oai
Nên cây này vẫn lặng dù gió đó vẫn chẳng ngừng
Và chó cứ sủa còn đoàn người vẫn chẳng dừng
Đã từng có lúc tao đã lạc lối và lầm đường
Trốn khỏi thế giới này như con quỷ trong gầm giường
Chẳng hề ló mặt ra, cứ thấy khó là xa,
Chỉ muốn tận hưởng cuộc sống này như là một con người tầm thường
Những ước mơ và đam mê bảo tao ko được vậy
Đừng chìm vào nỗi sợ hãi giờ là lúc phải vực dậy
Nghĩ là như thế, nhưng t biết thực tế sẽ khác xa
Làm sao chiếc lồng giấy có thể ngăn cản nỗi sợ này thoát ra
Rồi lại cuốn lấy nó như một bức tường chắn thế giới
Khiến nó thu mình lại, như chú rùa nhỏ giữa biển đông
Mặc kệ cho sóng cuốn, tương lai cứ thế mà tới
Đã từng là mục tiêu giờ là ước mơ viển vông
Là do kém may hay tài năng nó ko có triển vọng
Như cánh chim nhỏ lạc đàn giữa rừng mây và biển rộng
Thất bại là thế dù nó chẳng cam tâm hay đành lòng
Lựa chọn cuộc sống, hay liều mình để có được thành công?
….
Và giọt nước mắt là thứ duy nhất được “viết” thành dòng
Lại một lần nữa, bản thân chẳng được lựa chọn
Dù ngọn lửa còn, nhưng năng lượng nó thì không
Thiêu chết ước mơ, tương lai của nó từ bên trong…
Can i use it 😭🔥🔥
Vào một ngày tháng 9, hơi ấm buổi sáng còn chưa buông
Lần đầu chúng mình gặp gỡ, em như thể nàng thiên thần bay xuống
Khiến tay chân anh luống cuống, tâm tình lộn xộn như nốt chẳng hay khuông
Để rồi khi mình tạm biệt, hàng nghìn lời nói trong đầu mà anh muốn... nói
Em là cô gái mà tâm trí anh vẫn mãi luôn hướng tới
Circle K gần nhà sáng đèn, mua cho em đồ uống với
Coke hay là Strongbow để đêm nay thêm chơi vơi
Ôm ấp tình cảm với anh một người khác giới
Có lẽ em là một kiệt tác bởi
Em mang một vẻ đẹp khác người
Cant wait till we fall in love
I will make you forget yeah all these hurts
Làm anh quên mất luôn cả thực tế
Anh không phải là dạng trai cực tệ
Nếu em đang buồn bã thì mình ngồi tỉ tê..
Nhỡ đâu mình yêu nhau, gọi em là chị bé
Verse 2:
Chẳng biết là em đang vui đang buồn hay đang ở bên ai
Chẳng biết nói gì với em nên anh mới đành thổ lộ bằng cây mic
Em bận rộn với cuộc sống, ít thời gian cho mối quan hệ khác
Nhưng anh vẫn sẽ đợi em, cho dù là thời gian
có tệ bạc
Trong tương lai, hình ảnh hai ta trong em cũng phai nhoà
Có thể ở trong đôi mắt em anh không là ai cả
Xin em hãy luôn nhớ, có một người vì em
Trao đi hết tấm lòng, cuz this not a game
Lời anh cũng chẳng còn mấy
Chỉ còn sự suy tư trong màn đêm
Chút mật ngọt ở nơi khoé miệng trao đến người anh thương là em
Nên nếu em đang buồn bã, thì mình ngồi tỉ tê
Nhỡ đâu mình yêu nhau, gọi em là chị bé x4
Thực tại làm anh mất đi nhiều
Chẳng còn nhớ đến bản thân lúc xưa
Đi làm tới lúc tan chiều và rửa nước mắt bằng một chút mưa
Thời gian làm ta trưởng thành bên ngoài đầy sẹo do gai góc
Nhưng mà bên trong ta vẫn chỉ là một cậu bé muốn bay bổng
Nhưng mà không sao thanh xuân đi vậy mà chẳng tiếc
Ước mơ của tôi là em còn em yêu họ mà họ chẳng biết
Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi chẳng lẽ xa để ta ngắm nhìm
Thuyền va bằng một ánh thì titanic cũng phải đắm chìm
Nhưng mà vẫn okay bao nỗi nhớ giờ lại chất chứa
Tình yêu đi kèm hành động nhưng thứ anh giỏi chỉ là thất hứa
Ta yêu bằng 2 ánh mắt thì mọi hành động đều đặt lên môi
2 thân xác cùng 1 cảm xúc nhưng chỉ dục vọng được đặt lên thôi
Thật biết cách làm đau khi mà ta thích sống trong kỷ niệm giống đầu
Chản nản ở với thực tại nhưng kỷ niệm giờ lại chẳng còn nhau
Và trên trời cao, đã có thêm một vì sao
Đã thêm một ánh mắt sâu bên trong là hoài bão
Đã có thêm sự bao bọc khi tuổi trê còn ngang dọc
Đã có thêm sự trách nhiệm cho tương lai này mang nhọc
Anh, vẫn đang cố, tìm lại những
trong hơi ấm bờ môi đã trao em bỏ lỡ khi xa rời
thả mình cho theo làn gió đi chiều mới
Bỏ anh đi theo cách k thể ngờ tới
Để anh suy nghĩ
Anh đứng đây để chờ đợi
Bao nhiêu lần thì mới đủ hả em ơi
Nhớ lần đầu ta iu nhau sây giấc nồng
Bên cạnh ngôi nhà lá
Anh tặng em 1 vườn hồng
Trên lễ đường đầy hoa em sẽ cưới anh làm chồng
Những giấc mộng chiêm bao
Anh k thể nào ngờ tới
Tai nạn cướp em đi mất
Anh sẽ nhớ mãi cô gái ấy anh iu nhất
Anh ngồi đây chờ đợi
Anh nhớ ngày đầu tiên mà anh đã tặng vườn hoa
Anh nhớ lại ngày cũ khi ta vừa mới tự do
Em đã đối xử với anh trông rất khác
Anh chọn cách quên em 1 mình tìm kiếm vùng đất khác
Cũng tại ngày đó anh vô tâm chuyện tình yêu anh lười nhác
Để giờ đây anh đơn coi dõi theo em đi cùng 1 người khác
Anh nhớ những lúc em bên chẳng bận tâm người ta có nói gì
Ngày đó hai đứa vẫn vui khi bữa trưa chỉ có 1 gói mì
Anh lại 1 mình buồn rầu vì một cuộc tình
Có những ngày tháng cặm cụi anh không thể tìm thấy được mình
Những niềm vui ngày ấy của anh dường như đã bị rút cạn
Câu chuyện tình yêu của mình giờ tan biến thành cát vụn
.?
Chưa kịp nắm tay thì tụi mình đã chia tay
Chưa gặp được nhau thì em đã gặp hắn ngay
Sau lời mật ngọt em đã theo tiếng gọi đó
"1 năm" em đem vứt xó rồi "3 ngày" em chốt ngay ?
Tim anh hụt một nhịp chừng khoảng là 2 giây
Okay nếu đã vậy thì anh chấp nhận buông tay
Để em theo tiếng gọi họ hay nói là gió bay
Đồng hồ tíc tắc anh đợi "ngày đó" sắp đến đây :))
Xong sau vài năm anh đã quen với đau khổ
Từng đêm nước mắt lăn dài "đừng nhớ cổ !"
Anh đã có 1 mối tình còn em thì 1 ổ
Tới lượt em lại tuôn nước mắt nhiều lần vì đau khổ
Thôi thì cảm ơn vì anh đã tùng yêu em
Vì em cho anh thấy cặp sừng tặng từ em :))
Giờ là lúc bù đắp người anh coi xứng đáng hơn
Cô gái ấy có rất nhiều điều mà anh phải cần biết ơn.❤
This is a sales worth type beat. Fascinating work!
Tại sao em vẫn còn chưa ngủ
Khi sương đêm mây mờ bao phủ
Em nhốt mình trong căn phòng tối
Lại ướt gối rồi nói dối là em không sao
Trên mí mắt còn ngấn hạt lệ
Khi đêm về làm tim em đau
Instagram hiện dòng thông báo
Rằng em buồn và nhớ a ta
Đến cuối cùng e nhận lại gì
Ngoài những lời ong bướm trăng hoa
E cố tỏ ra mình mạnh mẽ
Hi vọng rằng ngày đó không sai
Em chọn cách âm thầm lặng lẽ
Hình bóng ấy vẫn mãi không phai
Lau khô hàng mi
Còn vương vấn khi a ta rời đi
Mình em với đêm trôi từng đêm
Em hãy cười lên
Bình mình ngày mai
Sẽ đẹp như nụ cười của em
Ngất ngây hồn ta
Tựa như đóa hoa xinh thật xinh
Em hãy cười lên
Em xứng đáng
Để có một cuộc sống tốt hơn
Em xứng đáng
Không phải khóc mỗi lúc cô đơn
Em xứng đáng
Có một người tử tế bên cạnh
Và em xứng đáng
Một bờ vai sưởi ấm khi lạnh
Rồi ngày mai trời sẽ tạnh
Sẽ có người thay thế anh ta
Và trao cho e tình yêu xứng đáng
Không còn khóc
Không còn buồn
Không còn làm nước mắt em tuôn
Một tình yêu như cách em muốn
Là một người vẫn luôn ân cần
Sẽ chữa lành trái tim tổn thương
Dù rằng biết em vẫn đau trăm lần
Em ân hận...khi con tim đã đi lầm đường
Lí trí đã chọn sai hướng
Và nuốt nước mắt
Em chọn cách âm thầm tổn thương
Tao đã trải qua quá nhiều câu chuyện thế nên mới biến bản thân tao lầm lì
Tao bước qua quá nhiều mối tình đến mức chẳng biết được tình yêu là gì
Đôi khi tao muốn được quay trở lại
Tao ước mình quay về thuở dại, vô tư vướng vai âu lo nỗi sầu chi
Tao cũng từng có những hoài bão
Bên trong hình hài nhỏ bé là những khát vọng muôn vàn lớn lao
Tao không muốn mình phải chóng lớn, phải trải qua trăm ngàn đớn đau
Tao không muốn những cuộc điện thoại sẽ chỉ là câu" không hợp với nhau"
But man, đời vốn đâu dễ đi
Khi xung quanh tao toàn sói đói chỉ chờ đến lúc tao gụ̣c và ngã đi
Tao chỉ tiến chứ không luì bước, bọn họ nhầm tưởng rằng tao để thí
Và cũng nhiều lần phải vào thế bí để có thể biết đời vốn đâu dễ đi
Tâm sự rồi cũng đến hồi kết
Chỉ mong mày hiểu được tao lý do vì sao da in đầy vết
Tao và thằng dg chỉ cách được nhau qua internet
Dù cho có trăm ngàn khó khăn tao vẫn vỗ ngực, i'm still the best
Em vẫn hay trách rằng thế giới ,đâu hề đối xử dịu dàng với em
Không giống bộ phim hay cổ , tích mà em đã vừa mới xem
Lời nói dối tệ em từng nói , nói rằng em không còn yêu họ
Nhưng em chẳng thể làm điều gì ,để có thể chứng minh điều đó
Em cũng đâu có muốn, dòng nước mắt cứ lăn trên gối
Thâm tâm em cũng rất cần, có người sẽ đưa về khi trời đêm tối
Chẵng còn tin vào bản thân, và cuối cùng ai sẽ bên tôi
Và ký ức cũ ngày ấy, em tự nhủ rằng mình quên rồi
Em hay tự hỏi, rằng ai sẽ yêu em dù lúc em xuề xoà
Tao không còn chút sức sống trên đời
Không còn niềm tin với những chuyện xa vời
Gia đình không đặt vào tao nữa thì thôi tao xin ngưng đợi
Tao chỉ thả vào beat với những lời tâm sự
Tao không tha thiết với tình yêu to bự
Và tao không tiếc với những điều tao viết
Đôi chân tao đã ngã từ đấy sâu
Tao không nghĩ mình như thế đâu
Té một phát rồi mới biết đau
Ba mẹ thì đặt ở trên đầu
tao chỉ biết làm ba mẹ tao rầu
Con xin lỗi mama baba
Con đã sống với con cuộc sống bê tha
Con đã biết con đi quá đà
Làm ba mẹ phải khóc nhiều đêm qua
Và tao đã cố học cách yêu bản thân
vậy… tại sao nỗi đau lại nhân lên ngàn lần
có phải suy nghĩ trong đầu đã quá nhiều
dẹp hết phiền muộn đi đâu đó thật xa
nhưng mà mà chính cảm xúc của tao … tao vẫn chưa hiểu
làm thế nào để mà thoát ra
ôm cho mình quá nhiều tiêu cực
rồi hằng đêm vẫn còn thức trắng
còn nỗi đau vẫn đè nặng lòng ngực
cố dặn lòng phải thích nghi mọi cay đắng
Có những câu chuyện mà anh đâu thể nào giấu
Có những tin đồn về anh, họ cứ đem ra xào nấu
Tâm tư rộng như biển khơi, ai lên thuyền rồi khám phá
Chẳng còn gì đáng giá, tâm can anh lại cào cấu
Huh
Chắc là không
Câu trả lời chắc là 0
Dập tắt đi những hi vọng, vụt bay những thao thức hằng mong
Và chặng hành trình của mình, có điểm dừng, chắc là xong, chẳng còn gì..
Lạnh ngắt như gió mùa đông
Con người đi tìm tình yêu, giữa cuộc đời nhịp sống hối hả
Đến rồi cũng đi nhanh, liệu ta có thật sự vội vã?
Tại sao chẳng thể hạnh phúc, như là trong lời ca
Ta lỡ dâng hiến cả con tim, em lại bảo là cần chừa lối ra
Đau thật sâu, lâu thật lâu, găm vào tim này
Tại vì sao mà anh vẫn chưa thể quên, những lời em vậy ?
Chỉ là anh vẫn đang cố quên
Những ký ức với anh giờ này, như là thói quen
Khi màn đêm xuống, anh lại mong muốn
Được quay trở về bên em, và anh chẳng cần gì hơn nữa
Đêm nay, khi mọi thứ xung quanh đã tĩnh lặng, tao ngồi đây, trong căn phòng nhỏ,
và những suy nghĩ cứ tuôn lên
mỗi đêm
Cuộc sống này đôi khi quá đỗi phức tạp
khiến tao lệ rơi vài dòng
Có những lúc, taoi tự hỏi, liệu tao có tin đúng người
liệu những gì tao làm có ý nghĩa hay không.
Ngày qua ngày, tao cố gắng, đôi khi tao thốt ra lời than
như thể mọi nỗ lực chỉ để giữ
khi mà mọi thứ dường như chồng chất lên nhau
và tao chỉ muốn buông bỏ tất cả
chạy trốn đến một nơi nào đó thật xa.
Lời nói đầu tiên mà anh muốn nói, bài này viết ra là dành cho em
Những lỗi lầm của anh không bao giờ chối, kí ức của chúng ta ngày càng làm anh say thêm
Trong căn phòng xung quanh anh là 4 bức tường, anh ngồi châm điếu thuốc không gian tĩnh lặng tới bất thường
Anh bật bài nhạc mà chúng mình thường hay nghe, nhớ lại những kỉ niệm cùng em cắp sách tới trường
Tệ thật, anh đúng là thằng tồi, nếu anh mà tốt thì anh đã suy nghĩ cảm xúc em rồi
Anh hối hận những chuyện mà anh đã làm cho em, muốn quan tâm em thì bây giờ anh lại chả dám
Buổi chiều ngày hôm ấy là lần cuối mà ta được gần nhau, Nói yêu em lần cuối vì nó sẽ không bao giờ có lần sau
Cảm xúc của anh bây giờ đang rất rối ren, hòa vào cơn mưa nặng hạt bầu trời ngày càng tối đen
Ah làm gì đứa trẻ nào không chịu lớn đâu
Có người nào trưởng thành không nhờ sự đớn đau
Nỗi buồn lấn sau ta đã quên mất phần trẻ con trong mình
Nụ cười ngây ngô bây giờ có lẻ chỉ để ngắm qua khung hình xưa
Mnng muốn mình được làm siêu nhân
Ta sẽ bay đi khắp nơi làm việc có ích cho mọi người
Nhưng đến năm mười tám nhận ra mình chỉ là thiêu thân
Chẳng là gì trong tám tỷ dân
Và vẫn đang dần lãng phí cuộc đời
Ta từng hỏi rằng tình yêu khi còn bé có lẽ nó rất là đẹp ?
Chẳng thể trách thằng bé hồi đó tầm nhìn rất là hẹp
Nó chỉ nhìn thấy bề nổi những nụ hôn câu thề thốt
Rồi đánh mất đi lòng tự tôn từ câu chia tay nó chưa hề chốt oh
Mây trôi nắng tắt
Giông đen kéo đến ngay chỉ sau cái nhắm mắt
Nắm bắt từng giờ ta chỉ muốn cái khổ qua
Rồi chuỗi bi kịch nổ ra t phải nếm vị đắng ngắt của đời
tưởng k hợp ai dè hợp k tưởng:
Em ơi xin em đừng bao giờ nói về những câu chuyện tình trăm năm
Chỉ cần em nhớ, một điều là luôn phải giữ nhau trong thâm tâm
Đừng cố quên anh, vì điều đó chưa từng dễ dàng như ước muốn
Ngoài trời nước cuốn cơn mưa nặng hạt giai điệu anh hoá thành âm thanh
Mưa lâm râm ở trên mái nhà còn căn gác của anh ngọn đèn được… cháy
Em chính là những lời nhạc buồn còn đau hơn cả vết mực…..máy
Anh ngồi bật dậy không có em giống như bình thường
Lại một ngày bữa trưa văn phòng cafe đen làm cho mình buồn
Chuyện ngụ ngôn nằm trong gầm giường a lấy ra nam đọc rồi ngủ
Sự cô đơn chưa bao giờ quên thời sinh viên thằng học trò cũ
Vài bông hoa trên đường em đi giờ đây đã mọc và phủ
Anh ước mình biết quý trọng hơn và yêu thương hơn viên ngọc ngà cũ
Lời yêu thương đơn độc nào cũng không hàn thuyên về mối tình đầu
Yêu em một cách lạ thường anh yêu em như là khối hình cầu
A mỉm cười, đôi khi nhận ra rằng mình quá nhiều nhược điểm
Anh biết rằng bỏ nó đi là một trong số những điều thực tiễn
Em à
..
Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều,
2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều,
Anh gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết,
Em gửi nắng hạ những cơn mưa hoà tan vào thời tiết.
….
Xám
Chút hơi thở ánh đèn cửa sổ và đêm thâu
Ta gọi nụ cười là thứ đắt nhất vì khi đó ta được bên nhau
Em hỏi tại sao phải yêu trọn vẹn anh chỉ có một câu trả lời
Mọi thứ hôm nay sao rã rời
Anh chỉ muốn ôm em cả đời
Anh vẫn yêu đến khi mùi rượu trên áo anh bận đã thấy nồng
Saxophone hoà cùng mùi tóc yêu người đến tận cả đáy lòng
Nhưng mà trách sao được em ơi đến cả ánh trăng còn lừa dối
Điếu thuốc này li rựou này xin đừng quên những lời vừa nói
Và vài cuốn phim sẽ tiếp tục bật mình ngồi bên nhau nghe nhịp thở
Không phải thức nhắn tin cả đêm vì a đã đc che đc chở
Một chút hạnh phúc cũng là em
Em đưa ta ra xa nhịp tình
Ánh đèn đường va đại loại cơn mưa đi qua anh chưa kịp nhìn
” Anh cũng chỉ là một người điên trong vòng hoa tình ái
”
” Anh cũng chỉ là một người say bên đường em nhìn thấy
”
Và chợt xung quanh thấy màn đêm kia tối đen
Anh yêu em đây là lần cuối cùng anh dối em….
Đã có lúc ta nhìn về ánh chiều,
2 bàn tay đan vào nhau yêu là phải đánh liều,
Anh gửi nước mắt chút đắng cay hoa tan vào lời viết,
Em gửi nắng hạ những cơn mưa hoà tan vào thời tiết
Con thuyền thì nó chưa cập bến
Nhưng hàng tỉ khó khăn nó đã ập đến
Cho con ngươi,trắng dã như là mắt cá
Để nỗi buồn thành viên đạn,
ta nạp vào súng bắn ra và nó văng xa
Ta muốn đeo chiếc mặt nạ sắt như vua hủi
Để giấu mình khỏi trăm thứ mua vui
Cứ để ta bình yên ở một chỗ
Còn hơn là đi giao du với nỗi khổ
Sách vở vứt đầy ra bàn,cây bút chì lầm lì ở góc
Những vinh quang,nỗi niềm vui tao ngẫm nghĩ chờ mong
Trong đầu đặt ra câu hỏi?
Thế nào được gọi là hòa bình
Như nào bị coi là đả kích
Dưới cơn mưa rơi rả rích,
Thành công là cả quá trình
Viết tới dòng này,chẳng có hứng nữa
Mong cho ngoài trời tắt gió,ngừng mưa
Oh khi nằm xuống nghĩ đến những ngày mở mắt
Sau bao năm vẫn chưa được gì ngoài tiếng hơi dài thở gắt
Vài hi vọng lỡ tắt
Vài con đàn bà trở mặt
Khiến cuộc sống của tao bây giờ như 1 bức họa trở sắc
Những ánh mắt khinh khi , miệng đời vẫn luôn miệt thị
Cái phán xét tinh vi , niềm tin đặt sai vị trí
Và anh là ai , trong tâm trí này anh là ai ?
Dù có bao nhiêu lần vấp ngã , thì họ vẫn thấy anh là người sai
Tại sao tao cần phải chứng minh , khi những sự thật trở thành hai nữa
Tao còn quá nhiều thứ phải lo , lo cho nhà tao 1 ngày 3 bữa
hey, cũng đã 4 năm trôi qua rồi nhỉ? Chẳng biết bây giờ ông đang cư ngụ nơi thiên đường nào, liệu nơi đó có lấp đầy khoảng trống tối tăm của ông không? Tôi nhớ như in cái ngày tôi được biết về chuyện đấy, buồn chẳng buồn, chẳng buồn lắm đâu, vô tình suy nghĩ vô định kéo dài thêm nỗi sầu, nhìn ra ngoài cửa sổ, căn phòng lớn như thế mình tôi với cơn mưa sắp kéo tới thế chỗ, thế nỗi buồn sâu tận đáy lòng tôi, tự đặt câu hỏi rồi lại bật khóc, ướt gối chăn bỏ học mấy hôm rồi, nếu còn sống thì giờ ông ra sao?
Đến lúc t phải đổi khác khi còn mẹ t còn khổ
Buôn bỏ đi cái dỉ diện t vứt đi những thứ vô bổ
Chỉ mong tâm dc thanh thản khi sống ở thanh phố sô bồ
Gia đình là thứ duy nhất ở tim sẽ ko phai mờ
Where can I buy this beat?
You can search it here on my beatstore:
traktrain.com/a/srktnz
Em có muốn thức giấc một chỗ không phải là nơi của anh
Và đặt vị son của em lên chỗ không phải là mỗi của anh
Em có muốn tự đặt câu hỏi sao thời gian trôi quá nhanh
Và nếu anh đan tay ra sau áo em có nói là đừng
vội quá anh
Em có thể lừa thiên hạ, nhưng sao mà dối được anh
Nhưng lỡ một ngày em đem tình cảm anh trao
gói vội thật nhanh
Và để một kẻ nào khác ngồi chạm kề lên trên ngôi của anh
Thì cũng không sao, anh tin em đó là lỗi của anh
Vì xinh như em thì không bao giờ phải xin thứ lỗi
từ ai cả
Đừng như đôi chân của em gặp anh thì đã chia
đôi làm 2 ngã
Anh biết là sẽ có kẻ nói anh ngu but baby khi mà yêu thì cả thế giới này ai mà chẳng mù
Mọi thứ cứ như một vòng lặp, vẫn đêm tối rồi lại ban mai
Cảm xúc luôn giấu kín trong, thâm tâm không dành cho ai
Vậy thì ta nhận được điều gì còn lại
Hay vẫn nằm góc và làm thêm chai
Bhay
Có nhiều truyện sảy ra , nhưng đôi chân của tao vẫn vững
Dù cho nhau là tất cả , nhưng bây giờ đây chỉ là đã từng
Anh biết điều đó quá khó để đưa ra sự lựa chọn
Anh vẫn chưa từng hề bỏ , điếu cỏ mà a thường roll
Anh vẫn đi tìm chỗ trốn
Nhưng thứ a cần chỉ là nụ hôn...
Chuồn chuồn cắn vào lỗ rốn
Nhưng k thể bơi khỏi sự cô đơn
Đôi môi đang dần khô hơn
Cơn đau thì bắt đầu lớn
Cứ cuộn đi theo từng cơn, cứ cuộn đi theo từng cơn.
.
Anh như đang lạc vào trong giấc mơ
Vậy mà anh cứ ngỡ
Thu qua làn gió bay
Gửi em người đến đây..... thức dậy
Và tuổi 20 tao vẫn cố loay để kiếm được công việc
Những biến số ẩn ý trong đời t vẫn xem là thông điệp
Cuộc đời như một chuyến tàu, hằng ngày vẫn đuổi mà không kịp
Người bạn tâm trí đôi lúc ranh ma nhưng đôi lúc thì thân thiện
nếu anh nói liệu ngày mai rằng mình sẽ quay lại
thì em sẽ có cầm thật chặt tay anh rồi mình cùng xây lâu đài
cũng chỉ là mộng tưởng, that ra anh suy nghĩ nhiều
ví em la ngon sóng lon, danh vao anh như thủy triều
em là ngựa chê cỏ,còn anh là đồng cỏ hoang
cung giống la cuốn sách, ma e đọc bo nua trang
yeu em đến như vậy mà,em mang lại cho anh đắng cay
gui trao cho em tất cả, người khác lai làm em đắm say
cầm điếu thuốc trên tay, cổ họng không nói nên lời
đi đến nơi ta tung den, nhung tình cảm em đã quên rồi
luc roi xa, anh cố gượng kh để rơi một giọt nước mắt nào
nỗi đau cứ mãi còn, đó con tim anh cứ đang thắt vao
anh hứa rằng, ngày mai anh sẽ không nhớ em đâu
kỉ niệm dần phai nhòa, đi theo vào những ngày tháng đêm sau
anh đã cố quêm những nỗi nhớ lại thêm lâu
vẫn còn hình bóng và nụ cười đó như cái ngày ta bên nhau
một mảnh kí ức rời rạc
dốc hết tâm can thả mình vào trong những lời nhạc
anh đoán là hiện tại mình không ổn có những chuyện buồn không lung lay
cố gặng cười dù trái tim đã hư tổn,
nhưng đời ai đâu hay
anh vẫn bước, 1 mình trên con phố nhỏ
đi chậm qua những kĩ niệm xưa mà giờ anh cố bỏ
là những nơi mà ta từng đi qua
được anh khắc lại nhưng mãi sau này mới ghi ra
anh ghi lại những nỗi buồn khắc họa vào sâu tâm trí
ví nỗi buồn anh như tảng băng chìm, nặng sâu và đau cả trăm khí
anh không muốn biết tâm tư của em hiện tại ra sao
liệu có sống tốt hay hiện tại ra như thế nào
khi mà ta vô tình gặp nhau có còn đưa tay vẫy chào
mọi chuyện kết thức rồi em ơi
chuyện tình ta không thể níu giữ để rồi phải buông lơi
chỉ còn mình anh đi giữ khoảng mây trời
và trao em bao đắm đuối không thể nói nên lời
dẫu có biết trước ta không nen hẹn gặp
và đi đến nơi và đi đén nơi mà 2 ta từng qua
Nó bỏ học quá sớm khi còn quá trẻ
Tuổi đôi mươi đối với nó còn quá nhiều điều mới mẻ
Nhận ra hạnh phúc không thể nào mua bằng tiền
Thứ nó muốn hiện tại là 1 cuộc sống không ai làm phiền
Nhớ buổi chiều ngày nào cùng bạn bè trong xóm
Với con gió thều thào, tụi mình như đom đóm, trong 1 khu xóm nhỏ với mấy thằng nhóc lom dom, đi đá bóng trốn tìm xong về nhà ăn cơm
Nhận ra mày đang có 1 điều ước
Ước cho bản thân mày có đủ mạnh mạnh mẽ vượt qua
Suy nghĩ tiêu cực đã khiến mày làm chuyện xấu, nhưng mày lại xin ơn trên cho con 1 chút vị tha
Còn đâu thằng nhóc long bông
Lúc nhỏ cứ tưởng cuộc sống nó tràn đầy màu hồng.
Năm 18 anh bỏ đại học và vào sài gòn để lập nghiệp
Cuộc sống dưới quê khổ cực , thúc đẩy anh phải làm việc
Anh vẫn cứ làm và làm và làm đến khi sức lực đã cạn kiệt
Đó cũng là lúc anh phải chấp nhận rất nhiều lời tạm biệt
Sau vài năm có được ít vốn anh kinh doanh nhưng không thành
Có đôi lúc anh muốn bỏ cuộc nhưng trong thâm tâm lại không đành
Ý chí giúp anh vựt dậy
Ngọn lửa đam mê thì vẫn còn cháy
Anh luôn nhắc với bản thân mình là
Rồi đâu sẽ vào đấy
Khi cánh cửa này đóng lại
Cánh cửa khác lại mở ra
Sau nhiều lần anh thất bại
Anh nghĩ mình phải cố gắng nhìu hơn nữa
Có những ngày ăn không đủ 3 bữa
Không màng đến trời nắng hay mưa
Thức dậy vào mỗi buổi sáng
Đốt điếu thuốc rồi lao vào làm
Anh luôn tin vào một ngày nào đó cuộc sống sẽ khác
Rồi cuộc sống sẽ khác đi
Cuộc sống sẽ khác đi thôi mà
Cứ luyến tiếc làm chi
Xuất phát điểm của anh không bằng ai
Anh phải cố gắng gấp đôi để không bị bỏ lại
Nếu được chọn lại hai lần
Trong một khoảnh khắc có lẽ tao cũng muốn được sửa chữa vài sai lầm
Bỏ vài câu, thêm vài từ mà tao để quên trong bản nháp
Sửa melody cho vài câu hát, vài đoạn rap được thay vần
Và có thể, ngay từ đầu tao đã chọn buông mic
Cố học hành thật tốt để không còn phải lo lắng chuyện tương lai
Cắm đầu vào sách vở, mặc sự đời hôm nay mai mốt
Cố làm thằng con trai tốt và trái tim này sẽ quyết chẳng thương ai
Và có lẽ cô ấy sẽ không phải khổ vì tao
Sẽ không thất vọng và giọt nước mắt sẽ không phải đổ vì tao
Sẽ lướt qua nhau và khi gặp mặt sẽ không lo sợ tí nào
Sẽ không bắt đầu sẽ không kết thúc sẽ không mắc nợ gì nhau
Và có thể tao sẽ ngồi thong thả ngắm bầu trời cao không mây
Cuộc đời hoàn hảo nắm lấy danh vọng như những ngôi sao trong tay
Ghệ đẹp xe sang và khoác trên mình những bộ quần áo bóng bẩy
Nhưng có lẽ đó là một ai khác chứ không phải tao hôm nay
You know
Oh, nếu như tao có thể chọn hai lần
Thì có lẽ tao vẫn, giữ nguyên hết tất cả mọi sai lầm
Nhận mình không hoàn hảo, để mặc cho thế gian này xoay vần
Vì chẳng có cây nào lớn mà trên thân không có một vết chai sần
Không nuối tiếc vì những việc tao làm sai
Vì những vấp ngã sẽ định nghĩa nên con người tao là ai
Làm những điều vĩ đại, ghi đè lên những gì tao muốn quên
Vết sẹo không thể nào bé lại nhưng nên nhớ tao có thể lớn lên
Tự nhốt mình ở trong phòng, Âm nhạc là nơi mà để than thở.
Dần dần, thì những mũi khâu , cũng giá lại trái tim đang vỡ.
Nước mắt rơi trong thầm lặng, khi hạnh phúc đang còn dang dở.
Nút bế tắc trong cuộc sống, tôi đã cố và nó đang mở,oh
Người ta thường nghĩ, đặt nặng vấn đề cố gắng.
Cố gắng không có mục đích, cũng giống như rơi xuống hố rắn
Tôi cũng đã bị lu mờ, vì tôi đã rất rất cố gắng.
Cái nhận lại không phải kết quả.
Mà chỉ là một con số trắng,oh
Người ta thường thế , động viên bằng những lời nói đích thực.
Nhưng hãy nhìn bản thân họ, có phải thay đổi hướng tích cực.
Nếu như lời nói , là thứ để đổi lấy Tinh hoa.
Thì ông thầy bói, bây giờ cũng đã có những vinh hoa.oh
Tại sao, bên trong con người lại chứa nhiều những động lực.
Con người là Loại động Vật, muốn sức khỏe sẽ mở rộng ngực.
Tại sao sống trong im lặng, im lặng đổi lấy thứ gọi là yên bình.
Chứ không phải là làm vua, sống Ảo diệu như là ở trên thiên đình,oh
Bên trong những gì quý giá không phải vật chất mà là cốt lõi con người là thứ kho báu.
Nếu như Phi hành đến những gì bên trong bản thân thì cần gì mất, mất những sương máu
Ai nó chính bản thân là thứ vô dụng để cho người khác đạp lên chẳng cần thương tiếc.
liều thuốc bổ đó là do chính mình không phải là kê đơn do mấy thằng nội thương viết
Người ta thường nghĩ nỗ lực là tìm những thứ ở ngoài thực tế.
Người ta cố gắng tìm những thức danh vọng rồi tự than vãn ôi tôi khổ cực thế.
Nỗ lực là chiến đấu bản thân chứ chẳng phải nó từ đâu ra.
Chiến thắng bản thân sẽ có một tương lai cực kì sâu xa.
Chiến đấu bản thân chính là tạo nên một kiệt tác của chiến tranh.
Đến khi hi sinh trên bãi chiến trường thì sẽ có những con cháu viếng thăm.
Và thứ nỗ lực ấy dù có khổ cực nhưng chiếm lấy được thì sẽ để lại cho con cháu thật nhiều tiếng tăm .woo
Is SoundCloud cool? If i do use your beat , it's a real vibe.
Yup! Just give credit!
-Thú thật tao còn không biết bản thân mình đã làm gì
-Có quá nhiều bí mật đc giấu ở bên trong 1 kẻ lầm lì
-tao là thằng cứng đầu nên không bao giờ chịu nhận lỗi sai
- chắc cũng vì vậy bên cạnh tao cũng chẳng còn nỗi ai
-luôn muốn làm 1 người đặc biệt
- nhưng những hành động tao làm thì lại tỏ ra mình quá tầm thường
- luôn giấu sự yếu kém bằng những lý lẽ tao cho là đúng
-hiện thực dần bị sụp đỗ với những điều mà tao lầm tưởng
Con được tình yêu của mẹ bao bọc
Nên con chưa phải chịu vấp ngã
Con được cho đi ăn học
Nhưng con luôn tìm cách đáp trả
Con là 1 đứa ngu ngốc
Nhưng lại nghĩ mình là người đặc biệt
Và cho dù có đặt biệt đến mấy , thì cũng chỉ là 1 thằng k có gì cả
Luôn đặt câu hỏi vì sao
Nhưng k bao giờ đi tìm đáp án
Luôn luôn oán trách trời cao
Nhưng k bao giờ nghe người lớn phán
Sự cứng đầu nằm trong suy nghĩ
Đến bây giờ mới đc tỉnh ngộ
Nhìn mẹ làm việc không ngày nghỉ
Con biết mình k đc đi bộ
Ngay lúc này con cần phải chạy
Để kím tiền đồng ra đồng vô
Gia đình ngta đi du lich
Con cũng muốn đưa mẹ đi như vậy
Để mẹ k phải phiền muộn , vì những việc con làm trước đây
Sẽ k phải nhớ mãi những đau buồn mẹ đang chất đầy
Có 1 đứa con trai thành công , con nghĩ mẹ cũng đang ước vậy
Niềm tự hào của mẹ ,nên con được đặt tên là Chiến
Nhưng k sống đúng với cái tên , mà lúc nào cũng là thằng lười biếng
Làm đủ mọi chuyện điên khùng , đến mức mẹ phải đưa con vào viện
23 tuổi , nên là lúc thay đổi
Vì mẹ cũng k còn trẻ để lo lắng cho con nữa rồi
lyric ai b
si litttt
Em đã đối xử với anh trông rất khác
Anh chọn cách quên em 1 mình tìm kiếm vùng đất khác
Cũng tại ngày đó anh vô tâm chuyện tình yêu anh lười nhác
Để giờ đây anh đơn coi dõi theo em đi cùng 1 người khác
Anh nhớ những lúc em bên chẳng bận tâm người ta có nói gì
Tim anh khi nghĩ về em nó vẫn đập và luôn đau nhói vì
Quá nhiều nuối tiếc vì kết quả chẳng như ta sắp đặt
Nếu ngày đó quay trở lại anh sẽ chạy tới và ôm em thật chặt
Kyoto has cool stories,
Vietnam's learning, finding its glories.
Kyoto shares tips, like a friendly chat,
Vietnam's catching on, let's go with that!
Vietnam's changing, got a fresh view,
Mixing old tales with something new.
Kyoto spills secrets in the morning light,
Vietnam's dancing in the night.
Vietnam says, "Come on, arms open wide,
Let's go together, enjoy the ride!"
Bước chân vào đại học ngồi lớp học 303
Mơ mộng về những tháng Ngày đẹp qua không xa
Ngôi trường là nơi tao đến và nơi đó tao coi là nhà
Ươm mầm tương lai để đôi chân bé nhỏ không còn la cà
Lúc đó tao mong đời sinh viên luôn được BÌNH AN
Ban ngày đến trường, đêm đàn kêu tích tịch tình tang
Nhưng mà tao biết cuộc sống này đâu có lung LINH
Vốn dĩ như phim ảnh lỗi nên giật từng khung hình
Dù cho Vũ bão PHONG ba, diều vẫn bay xa
Như HẢI YẾN tư do giữa một vùng trời bao la
Năm nhất làm THU NGÂN nhưng tâm trí về ngân hà
Miệng thì NGÂN nga nhưng vẫn phải vâng dạ
Không còn là thiếu NHI,không còn câu hỏi thiếu vị
Cần tính toán lại CHI phí, cần phải tập đi
Đến khi dôi chân ngừng đi thì trong ví có vài trăm tỷ
Để an dưỡng tuổi già và nếm SƠN hào hải vị
Và tao gặp những người bạn Luôn giúp đỡ mỗi khi hoạn nạn
Những lúc đau ốm hay thở than luôn được hỏi han
Và 4 năm đại học đã phải đến lúc phải sang TRANG
Quen được các bạn còn quý hơn cả mang vàng
anh tự tìm thấy bản thân mình sau những buổi chiều ngồi suy 1 mình
anh tìm cách trốn tránh sau làn khói thuốc lặng nhìn thời gian một mình
thêm nữa, anh biết dáng vẻ của mình rất tệ, anh mặc kệ khi mình ướt lệ
không còn nhiều trang giấy tô vẽ lời nhạc đọc mãi chẳng thể vỗ về
và em, anh đã bỏ quên rất nhiều điều cho tới khi thấy được ánh mắt em
không hướng về anh nhưng lại long lanh đến thế
anh ước có em lúc này kề bên, bao muộn phiền cứ thế tàn đi cho tới khi mà em về.
Nhớ năm t còn tiểu hc chx từng nghỉ những thứ sâu xa đồng tiền t tiêu hàng ngay chưa từng nghỉ nó ở đâu ra
Chưa hiểu về lòng tự kiu trong bài hc đối nhân sử thế
Đến khi ăn 1 cú tát có sai lầm họ đâu cho qua
Cơm nhà vẫn là ngon nhất khi m hiểu bước chân ra đời
Đồng tiền nó lo trước mắt ko cần nghỉ những thứ xa vời
Cứ bước đi thật mạnh r chuyễn j nó cx qua mau
Ở đâu ai giàu mãi cx ko ai sống khổ 3 đời
Phải trãi qua bao nhiêu nữa mới thấy mình trưởng thành
Bản thân đôi lúc vẫn còn ương ngạnh
Bà nội của con , vai phủ màn sương lạnh
Cuộc sống của con sao thấy cứ hiu quạnh
Con càng tìm lối thoát , mọi thứ càng tối đen
Thuốc lá và cafe , như một thói quen
Con buồn lắm nội ơi , lục tìm ánh mặt trời bừng sáng lên trong đêm tối
Con biết chuyện ở đời , miệng của con không nên nói
Ai biết được nợ đời dòng lệ tuôn in trên gối
Hơi thở vẫn phát ra nhưng thể xác đã dần tan
Linh hồn muốn thoát ra , nhưng gối óc không ngừng đan
Tiếng ai đó khóc ngất lên , như quá khứ đã từng oan
Sau cùng chỉ muốn chết đi , tai tiếng đó không cần mang
Trên đời có hai chữ hận và thương
Trời cao có Đức Phật , đời là kiếp vô thường
Hận là vì ta quá yêu nên lạc mất phương hướng
Thương sau hận , lắm chuyện rối ren trong một kiếp tình trường
Nếu chấm hết cho một ngày dài
Quá nhiều sức mẻ đã từng tồn tại
Anh nghĩ mình cần tự do để cho tương lai anh còn vực lại
Thoát ra tiếng thở dài
Thời gian là một dòng sông, không bao giờ trở về nguồn
Nó không cho phép thực hiện tất cả những điều mình hằng mong muốn
Tìm ở đâu đó trong tâm khảm, âm thanh nào còn ngân vang?
Nếu chỉ một lần nó quay trở lại ta sẵn sàng vẫy tay chào hân hoan
Nhưng khoảnh khắc là khoảnh khắc, thay đổi sau một lần ngoảnh mắt
Biết đâu ngày mai thức dậy thấy mình đang nằm ở một mảnh đất
Giống như là loài hoa sữa, cứ mỗi một mùa đơm bông
Nhưng mà thực sự thì nó đang bị dòng thời gian đốt cháy từ bên trong
Nhìn một cái Cây cả ngày là việc không hề cao siêu
Nhưng không có ai có thể quan sát nó lớn lên được bao nhiêu
Chẳng mấy chốc mà cây đã già, chẳng mấy chốc mà cây đã cằn cỗi
Kiếp người thì thực sự chẳng có ai được gọi là nhàn dỗi
Lại cúi đầu ngậm ngùi, đã bao lần tiếc nuối
Quay trở về trong lầm lũi, thời gian chỉ trôi chứ không biết nói
Và có những ngày còn chưa bắt đầu thế những đã chuẩn bị cho kết thúc.
Ta chỉ biết lặng nhìn nó ra đi, mặc dù bản thân đã cố hết sức.
Những vòng xoáy thời gian, những ngày tháng lầm than.
Điểm dừng của nó chính là vô hạn giống như số 8 nằm ngang.
Có lúc muốn thời gian đóng băng lại để cho phút giây này đừng chấm dứt
Như Doraemon quay ngược thời gian chỉ bằng 1 cái bấm nút
Và chưa kịp làm điều mình nghĩ và chưa đặt chân đến nơi mình đi
Thời gian ngấm ngầm làm bao khát vọng trong ta mài mòn và dần chết lịm đi.
Làm tóc xanh trở thành bạc màu, làm cảm xúc không còn dạt dào
Chiếc đồng hồ cát miệt mài mải miết chạy ngược đến khi không còn hạt nào
Và ta bị lạc vào sự hối hả nhưng không thể thoát ra.
Trời làm cơn mưa xối xả nhưng không thể nào tưới mát ta
Con là đứa trẻ to xác nhưng thâm tâm mãi là trẻ con
Món cơm gia đình luôn là duy nhất mọi cái khác nó k thể hơn
Con không thể nói hết lời dành cho ba
Nhưng càng không thể nói lời yêu thương để dành cho má
Con biết nhiều điều còn sai nhưng cảm xúc luôn bị lấn át
Cha dạy là thằng đàn ông cho dù có khổ cũng phài cứng cáp
Đam mê con muốn theo đuổi đơn giản chỉ là cầm mic và mình đứng rap
Con hiểu tất cả ở trên vai ba dù rất nặng nề nhưng phải gánh vác
Ba hay thức khuya dậy sớm me thì gánh nặng trên vai
Đôi lúc con hay bực mình vì nhung tieng than phien của má bên tai
Ba mẹ luôn muốn cuộc sống tốt hơn để con còn có tương lai
Mọi chuyện không dễ như mỗi buổi sáng là tiếng điện thoại chứ không phải 1 cái vươn vai
Con có ước mình của mình dù có khó khăn thì con sẽ ráng
Con biết phải đi 1 mình dù con đường con đi con biết sẽ chán
Nhưng con biet la con làm được
Bầu trời sau những cơn mưa có những tia nắng và nó sẽ sáng
Con tìm được 1 cô gái chịu được những thu kho hieu
A biết a vẫn còn tệ và lời nói vẫn còn khó chịu
Mong e sẽ lắng nghe đôi lời a vẫn quanh quẩn
Rời thành thị đông đúc , trở về với con phố chật hẹp
Tối nào cũng chỉ mong , mình có 1 giấc mơ thật đẹp
Có 1 gia đình nhỏ , đc lớn lên ở trong yêu thương
Ước mơ thật giản dị , như 1 cuộc sống của ng bình thường
Oh , tao đã đi qua bao gian lao
Nghĩ là mình trên đỉnh , để đc rơi khi đang trên cao
Mơ , những giấc mơ ko bao giờ có thật
Có chủ nhật làm gì , rồi cũng lao vào dòng ng tất bật
Rơi , khi đang trên cao
Rap cả khi đang ngủ , để khi tỉnh giấc vẫn đang chiêm bao
Rơi , khi đang trên cao
Sống như cỗ máy , đc lập trình để mang cơn đau x2
Rơi , đôi khi đó là cách tốt nhất
Rơi để biết điểm dừng , biết những gì đời đã cướp mất
Rơi , để một lần nữa lại về với con phố
La mắng và quát nạt , bởi vì nó là thằng ko bố
Oh , đâu ai đọc chuyện cho nó nghe
Đâu ai cầm tay lái , dạy dỗ nó ngày đầu lái xe
Oh , đâu ai hiểu và đâu ai thông cảm
Cười cợt 1 kẻ yếu hơn , để cố che giấu sự thê thảm
Rơi , và một lần nữa nó rơi khỏi giấc mơ
Cảm giác nó vỡ oà , khi ng nhà vẫn nằm kế bên
Túi vẫn ko có tiền , mỗi ngày xuống phố phải luồn cúi
Nó ko nhớ là lần thứ mấy , khi châm lửa lên bảo lần cuối
Và mưa đang rơi , trên con đg nó về
Nó ko nhớ là lần thứ mấy , khi lỡ hứa và lỡ thề
Với những cô gái đã đi qua và có vài ng muốn ở lại
Nó ko phải đang bước đi tiếp mà đang tìm cách để bỏ chạy
Nên nó rơi , vào vòng lặp vô hạn
Vài hình ảnh liên tục lướt ngang , khiến nó trở nên điên loạn
Nên nó rơi , vào vòng lặp vô hạn
Nó lạc lối chỉ có một mình vì nó còn ko thù ko bạn
Nên là Rơi , khi đang trên cao
Rap cả khi đang ngủ , để khi tỉnh giấc vẫn đang chiêm bao
Rơi , khi đang trên cao
Sống như cỗ máy , đc lập trình để mang cơn đau
Bước ra con hẻm nhỏ tao luôn nghĩ mình thật sự là ai
Đa nghi về chính bản với những câu chuyện không có là sai
Trải qua cả 1 thập kỉ thì tao mới hiểu được vòng tuần hoàn
Ở ngoài miệng đời thì đắng nhưng khi về nhà thì ngọt dành cho 1 thằng con ngoan
Tao đang đi sâu vào cõi tâm trí
Tự sự với bản thân tao xem dòng thời gian nó đã biến tao thành gì
Tao đã biết quá nhiều điều nhưng tao lựa chọn không nói và cũng không để tà trong tâm nên thói
Tao là tao và tao vẫn như vậy
Dù bao nhiêu lời ra lời vào
Lòng tao vẫn như cây
Dù từ nhỏ đã phải làm quen với sự miệt thị
Bao nhiêu sự tủi thân, bao đêm chăn gối ướt và người động viên tao vẫn là chị
Tao sống hết mình với tất cả những người mà tao trân quý
Để rồi nhận lại không có gì là ngoài những điều thị phi
Vậy điều gì khiến cho tao phải bận tâm suy nghĩ hah
Tao ghét cái cách tụi nó so sánh với tao những thứ khác
Trong khi tao chẳng là gì và vốn dĩ chỉ là hạt cát
Cứ là tâm điểm của sự sát phạt đến nỗi tao chẳng dám nhìn một ai
Như thể tao được sinh ra đã là một điều sai
Không ai bên cạnh những lúc tao cần
Không ai hiểu tao dù chỉ một lần
Như thể khi tao được sinh ra từ đầu đã là một điều sai
Không ai bên cạnh lúc tao thấy mình cần
Không ai đủ để khoan dung hiểu thấu dù chỉ một lần
Bỏ học ,em quyết định đã bỏ học
Em không còn thấp thoản lo âu, chuyện bị đánh sau khi bỏ học
Và sau khi bỏ học, nhà trường đến để động viên
Nhưng nó căm hận, và không còn muốn về động điên
Nó cần lắm lời động viên, của ba của má ngay lúc này
nó sợ lắm lời lẽ thờ ơ, của thầy giám thị ngay phút ấy
Và nó bị đánh nó bị đập, ngày qua ngày cứ dồn dập
Đầu của nó không còn tỉn táo, điên điên dại dại như bị dập
Chuyện gì tới nó cũng đã tới, khi nó lấy dao để tự vệ
nó đâm lưng người ta, nó lại tự hỏi sao như thế
và khi công an đã tới, nó bị bắt và còng đi
ai ai khi nhìn cảnh đó, cũng thấy tăt cõi lòng đi
i will use this as official track for my game! thanks!
Có chú mèo nhỏ ở trong ngôi nhà xanh lá..
Chú thích được nuông chiều dù không phải là con nhà danh giá..
Chú thích được ăn cá nhưng mà cá phải đừng có tanh quá..
Bởi vì chú muốn dành nụ hôn cho co mèo cái thật đanh đá..
Chú lượn 1 vòng thành phố ..ngắm ánh nắng sau làn mây..
Bầu trời mang ngọt ngào …pha thêm đỏ ở đằng tây..
Chú nằm ở bụi cây..mắt càng nhìn lại càng say…
Bụng lên tiếng reo hò..phải đi về ngay và ngay…
Lướt qua hàng xóm chú thấy cô gái đang nhìn mình..
anh xin lỗi vì lời dối trá nhiều năm chưa chịu thay đổi
anh muốn bản thân mình như cây mỗi khi gặp em không bị lây nổi
anh chìm đắm với anh em với hơi khói nằm ở ngang phổi
chuyến hành trình cho anh biết ai hợp với bản thân mình
tao biết có những hạt gióng chung tay veo tròng
Sẽ gặt hái niềm vui trong cuộc sống
đồng tiền số lẻ với tao không quan tâm
tao biết đường phía trước luôn thăng trầm
tao không muốn đồng tiền làm tao tâm
tao biết trong phổi ngập khói với hạt gióng t nay đã ương mầm
tao biết mà , rap cho mấy thằng anh phải khen - cảm giác thiệt sướng mà
Tao có cảm giác đc chiều trên nghững chiếc phà , medicad khaliwhizpha
Dù cuộc sống khó khăn con thuyền không thể nào chim đắm
420 tụ tập trước boon bầu trời còn nhiều thứ để mình ngắm
biết thế giới với bản thân vẩn còn nhỏ lắm
một vài người bạn của tao cuối cùng cũng đã chấp nhận rời bỏ sài gòn
không còn những lần hẹn sau giờ tan làm anh em vài lon
cuối đầu, hạ cái tôi để khi về nhà vẫn còn người đón
không còn những đêm buồn, có khi nước mắt đã nhỏ vài giọt