HƯƠNG BỤI PHẤN BAY “ Thơ và tản văn “ (Kính tặng các thầy cô giáo đã nghỉ hưu nhân ngày Nhà giáo Việt Nam) Thầy về, hương phấn còn bay, Một đời tận tụy gió lay tóc thầy. Sân trường, bục giảng, ngày nay, In sâu ký ức, lòng đầy luyến thương. Thời gian bạc mái tóc sương, Bàn tay phấn trắng dặm trường khắc ghi. Bảng đen, sách vở, mùa thi Ngoảnh nhìn kỷ niệm thầm thì yêu thương. Thầy về, trăng lặng bên đường, Nghe trong sâu thẳm vấn vương tuổi đời. Nắng chiều phai nhạt xa xôi, Như bụi phấn trắng rụng rơi tháng ngày. Thầy về, gửi gió mây bay, Gói tròn bao nỗi đong đầy tâm can. Cả đời một kiếp gian nan, Giờ là lúc sống an nhàn tháng năm. Thầy ơi, cánh võng trăng rằm, Hãy nằm thư thái để thầm mơ xa. Con đường gieo hạt hôm qua, Chồi xanh nay đã vươn ra khắp trời. Dù cho năm tháng xa vời, Lòng con luôn mãi nhớ lời Thầy xưa. **************************************** Hương bụi phấn bay - Lời tri ân thầm lặng gửi đến các thầy cô giáo Ngày Nhà giáo Việt Nam là dịp để tri ân những người đã từng cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp trồng người. Mỗi năm đến ngày này, trong lòng những người học trò chúng ta lại dâng lên những xúc cảm bồi hồi khó tả, nhất là khi nghĩ về các thầy cô giáo đã nghỉ hưu - những người đã gác lại phấn trắng, bảng đen, nhưng mãi mãi để lại dấu ấn sâu đậm trong trái tim nhiều thế hệ. Bài thơ "Hương bụi phấn bay" không chỉ là một lời tri ân chân thành, mà còn như một bức tranh nhẹ nhàng phác họa lại hành trình đầy ý nghĩa của người thầy. Một đời tận tụy, gió lay tóc thầy Hình ảnh người thầy trong bài thơ hiện lên thật giản dị nhưng đầy thiêng liêng. Những năm tháng đứng trên bục giảng, thầy đã dành cả tuổi thanh xuân của mình để gieo mầm tri thức, dẫu mái tóc đã dần điểm sương, đôi tay chai sạn vì cầm phấn. Những bài học trên bảng đen không chỉ là kiến thức, mà còn là cả những bài học làm người, những giá trị nhân văn thầy muốn truyền đạt. Thời gian có thể làm phai nhạt nhiều điều, nhưng không thể xóa nhòa những dấu ấn thầy để lại. "Bàn tay phấn trắng dặm trường khắc ghi" - hình ảnh ấy khơi gợi biết bao ký ức đẹp về người thầy tận tâm, kiên nhẫn dìu dắt bao thế hệ học trò từ bước đi chập chững đầu tiên trên hành trình học vấn. Kỷ niệm - Những hạt bụi phấn lặng lẽ rơi Hình ảnh "bụi phấn" trong bài thơ như một biểu tượng đẹp đẽ về nghề giáo. Đó là những giọt mồ hôi lặng thầm, là sự hy sinh lặng lẽ, không ồn ào nhưng vô cùng cao cả. Mỗi hạt bụi phấn rơi xuống là một dấu ấn của thầy cô trên hành trình dạy dỗ. Khi về hưu, thầy cô có thể rời xa sân trường, nhưng trong tâm trí của những người học trò, hình bóng của họ mãi mãi không phai nhòa. "Kỷ niệm thầm thì yêu thương" - mỗi lời giảng, mỗi ánh mắt trìu mến của thầy cô vẫn như những ký ức sống động, tiếp thêm động lực cho học trò trên bước đường đời. Gửi lại tất cả để sống an nhàn tuổi già Cuộc đời của một người thầy không dễ dàng. Đó là những năm tháng miệt mài bên bục giảng, là sự tận tâm dạy dỗ mà đôi khi không phải ai cũng thấu hiểu. Nhưng giờ đây, khi đã hoàn thành sứ mệnh cao cả, thầy cô xứng đáng được sống những ngày an yên. Bài thơ khéo léo nhắc đến "cánh võng trăng rằm", như một hình ảnh bình yên, thư thái của tuổi già. Thầy cô không còn bận tâm về những buổi lên lớp, những kỳ thi, mà thay vào đó là sự an nhàn, hạnh phúc khi thấy những "chồi xanh" mà mình vun đắp ngày nào đã trưởng thành, vươn xa. Lời tri ân dành cho người thầy mãi mãi "Hương bụi phấn bay" không chỉ là lời cảm ơn gửi đến các thầy cô đã nghỉ hưu, mà còn là một lời nhắc nhở chúng ta về giá trị cao quý của nghề giáo. Dẫu cuộc sống có thay đổi, dẫu thời gian có trôi đi, những giá trị mà thầy cô mang lại vẫn luôn trường tồn. Để rồi, mỗi lần ngước nhìn sân trường, nghe tiếng trống vang vọng hay bắt gặp ánh mắt thân thương của một người thầy già, ta lại cảm nhận sâu sắc hơn tình thầy trò - một tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng không gì thay thế được. Trong ngày Nhà giáo Việt Nam, xin kính chúc những thầy cô giáo đã nghỉ hưu luôn mạnh khỏe, an nhiên, và mãi là tấm gương sáng cho bao thế hệ học trò noi theo. Hương bụi phấn có thể bay xa, nhưng tình thầy trò sẽ mãi ở lại, không bao giờ phai nhạt. Nguyệt Thu Vân.✍🏻 20/11/2024 Ca khúc : BỤI PHẤN Sáng tác : Vũ Hoàng Nguyệt Thu Vân : Hát (cây nhà lá vườn)
HƯƠNG BỤI PHẤN BAY
“ Thơ và tản văn “
(Kính tặng các thầy cô giáo đã nghỉ hưu nhân ngày Nhà giáo Việt Nam)
Thầy về, hương phấn còn bay,
Một đời tận tụy gió lay tóc thầy.
Sân trường, bục giảng, ngày nay,
In sâu ký ức, lòng đầy luyến thương.
Thời gian bạc mái tóc sương,
Bàn tay phấn trắng dặm trường khắc ghi.
Bảng đen, sách vở, mùa thi
Ngoảnh nhìn kỷ niệm thầm thì yêu thương.
Thầy về, trăng lặng bên đường,
Nghe trong sâu thẳm vấn vương tuổi đời.
Nắng chiều phai nhạt xa xôi,
Như bụi phấn trắng rụng rơi tháng ngày.
Thầy về, gửi gió mây bay,
Gói tròn bao nỗi đong đầy tâm can.
Cả đời một kiếp gian nan,
Giờ là lúc sống an nhàn tháng năm.
Thầy ơi, cánh võng trăng rằm,
Hãy nằm thư thái để thầm mơ xa.
Con đường gieo hạt hôm qua,
Chồi xanh nay đã vươn ra khắp trời.
Dù cho năm tháng xa vời,
Lòng con luôn mãi nhớ lời Thầy xưa.
****************************************
Hương bụi phấn bay - Lời tri ân thầm lặng gửi đến các thầy cô giáo
Ngày Nhà giáo Việt Nam là dịp để tri ân những người đã từng cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp trồng người. Mỗi năm đến ngày này, trong lòng những người học trò chúng ta lại dâng lên những xúc cảm bồi hồi khó tả, nhất là khi nghĩ về các thầy cô giáo đã nghỉ hưu - những người đã gác lại phấn trắng, bảng đen, nhưng mãi mãi để lại dấu ấn sâu đậm trong trái tim nhiều thế hệ.
Bài thơ "Hương bụi phấn bay" không chỉ là một lời tri ân chân thành, mà còn như một bức tranh nhẹ nhàng phác họa lại hành trình đầy ý nghĩa của người thầy.
Một đời tận tụy, gió lay tóc thầy
Hình ảnh người thầy trong bài thơ hiện lên thật giản dị nhưng đầy thiêng liêng. Những năm tháng đứng trên bục giảng, thầy đã dành cả tuổi thanh xuân của mình để gieo mầm tri thức, dẫu mái tóc đã dần điểm sương, đôi tay chai sạn vì cầm phấn. Những bài học trên bảng đen không chỉ là kiến thức, mà còn là cả những bài học làm người, những giá trị nhân văn thầy muốn truyền đạt.
Thời gian có thể làm phai nhạt nhiều điều, nhưng không thể xóa nhòa những dấu ấn thầy để lại. "Bàn tay phấn trắng dặm trường khắc ghi" - hình ảnh ấy khơi gợi biết bao ký ức đẹp về người thầy tận tâm, kiên nhẫn dìu dắt bao thế hệ học trò từ bước đi chập chững đầu tiên trên hành trình học vấn.
Kỷ niệm - Những hạt bụi phấn lặng lẽ rơi
Hình ảnh "bụi phấn" trong bài thơ như một biểu tượng đẹp đẽ về nghề giáo. Đó là những giọt mồ hôi lặng thầm, là sự hy sinh lặng lẽ, không ồn ào nhưng vô cùng cao cả. Mỗi hạt bụi phấn rơi xuống là một dấu ấn của thầy cô trên hành trình dạy dỗ.
Khi về hưu, thầy cô có thể rời xa sân trường, nhưng trong tâm trí của những người học trò, hình bóng của họ mãi mãi không phai nhòa. "Kỷ niệm thầm thì yêu thương" - mỗi lời giảng, mỗi ánh mắt trìu mến của thầy cô vẫn như những ký ức sống động, tiếp thêm động lực cho học trò trên bước đường đời.
Gửi lại tất cả để sống an nhàn tuổi già
Cuộc đời của một người thầy không dễ dàng. Đó là những năm tháng miệt mài bên bục giảng, là sự tận tâm dạy dỗ mà đôi khi không phải ai cũng thấu hiểu. Nhưng giờ đây, khi đã hoàn thành sứ mệnh cao cả, thầy cô xứng đáng được sống những ngày an yên.
Bài thơ khéo léo nhắc đến "cánh võng trăng rằm", như một hình ảnh bình yên, thư thái của tuổi già. Thầy cô không còn bận tâm về những buổi lên lớp, những kỳ thi, mà thay vào đó là sự an nhàn, hạnh phúc khi thấy những "chồi xanh" mà mình vun đắp ngày nào đã trưởng thành, vươn xa.
Lời tri ân dành cho người thầy mãi mãi
"Hương bụi phấn bay" không chỉ là lời cảm ơn gửi đến các thầy cô đã nghỉ hưu, mà còn là một lời nhắc nhở chúng ta về giá trị cao quý của nghề giáo. Dẫu cuộc sống có thay đổi, dẫu thời gian có trôi đi, những giá trị mà thầy cô mang lại vẫn luôn trường tồn.
Để rồi, mỗi lần ngước nhìn sân trường, nghe tiếng trống vang vọng hay bắt gặp ánh mắt thân thương của một người thầy già, ta lại cảm nhận sâu sắc hơn tình thầy trò - một tình cảm đẹp đẽ, thiêng liêng không gì thay thế được.
Trong ngày Nhà giáo Việt Nam, xin kính chúc những thầy cô giáo đã nghỉ hưu luôn mạnh khỏe, an nhiên, và mãi là tấm gương sáng cho bao thế hệ học trò noi theo. Hương bụi phấn có thể bay xa, nhưng tình thầy trò sẽ mãi ở lại, không bao giờ phai nhạt.
Nguyệt Thu Vân.✍🏻
20/11/2024
Ca khúc : BỤI PHẤN
Sáng tác : Vũ Hoàng
Nguyệt Thu Vân : Hát (cây nhà lá vườn)
@@Nguyetthuvan Ca khúc ngọt ngào và lời bình rất sâu sắc
Thu Vân bé nhỏ là cả một rừng thơ.
Thu Vân bé nhỏ là bụi phấn dễ thương.
😂❤😂