- 3
- 403 040
Best Sad!
Приєднався 25 бер 2019
bụi đời chợ lớn
Chill |Hút Cần Không Homie (Lyric)
#Chill Canabis #RapvietUnderground #Homie
Hút Cần Không Homie ? (Lyric)
Song: HUT CAN KHONG HOMIE ? Artist: UNDERGROUND Vietnamese Rap Remember to REGISTER to listen to the latest songs, wish you happy listening. Các bạn nhớ ĐĂNG KÝ kênh để nghe những bài nhạc mới nhất nhé, chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ. #Canabis #RapvietUnderground #Homie
Danh mụcMọi người và Blog
Âm nhạc trong video này
Tìm hiểu thêmBài hátThey FallNghệ sĩRasqoAlbumThey Fall - SingleNgười cấp phép cho UA-cam:zojakworldwide (thay mặt cho Rhythm Republic Records); BMI - Broadcast Music Inc. và 1 Hội bảo vệ quyền âm nhạcMua ngay trên Google Play
Hút Cần Không Homie ? (Lyric)
Song: HUT CAN KHONG HOMIE ? Artist: UNDERGROUND Vietnamese Rap Remember to REGISTER to listen to the latest songs, wish you happy listening. Các bạn nhớ ĐĂNG KÝ kênh để nghe những bài nhạc mới nhất nhé, chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ. #Canabis #RapvietUnderground #Homie
Danh mụcMọi người và Blog
Âm nhạc trong video này
Tìm hiểu thêmBài hátThey FallNghệ sĩRasqoAlbumThey Fall - SingleNgười cấp phép cho UA-cam:zojakworldwide (thay mặt cho Rhythm Republic Records); BMI - Broadcast Music Inc. và 1 Hội bảo vệ quyền âm nhạcMua ngay trên Google Play
Переглядів: 68 021
Відео
Anh Chúc Em Hạnh Phúc-Đam Mê Racing-Phiên Bản Xe Độ Tổng Hợp.mp4
Переглядів 10 тис.5 років тому
Anh Chúc Em Hạnh Phúc-Đam Mê Racing-Phiên Bản Xe Độ Tổng Hợp.mp4
Lại một bài hát anh dành cho em viết vào một ngày đẹp nhất Nhìn ra ngoài ô cửa, bầy chim vẫn đang tròn giấc Thêm một chút trọn vẹn, thêm cả những ngày bên em Mớ cảm xúc hỗn độn với một chút cồn lên men Anh viết bài hát này, sáng tác này không phải để một ai khác nghe Những ngày thiếu vắng em trong đời đã khiến trái tim anh áp se Nếu như "thiếu Nhi", anh và đứa trẻ chẳng khác đâu Anh thích được đi xe máy vì chính lúc đó ta mới ngồi sát nhau Anh nhớ ngày mình còn khổ (khổ), làm ăn nhiều khi bị lỗ (lỗ) Mua ly trà sữa, gọi bánh mì chia đôi một ổ (chia đôi một ổ) Đêm trong căn phòng trọ (ah), ăn chung một hộp xôi (xôi) Tựa vai anh nói nhỏ, "Giờ đã xem nhau như một đôi" Và, và em đẹp hơn cả ánh dương (ánh dương) Là cô dâu, em bước lên thánh đường (thánh đường) Mở cửa ra để anh nhìn thấy em (thấy em) Niềm hạnh phúc trong đời anh có được Dù mình không lớn lên cùng thành phố nhưng mà định mệnh cho anh được gặp em Tây Nguyên sẽ mãi đẹp nhất, nơi mà dấu chân anh được đặt lên Dù thế nào đi nữa thì anh vẫn muốn là mình cùng (muốn được cùng) Được nắm đôi bàn tay em và nhìn về phía xa nghìn trùng Anh muốn được ôm em, trao nụ hôn thân quen lên hai bên tóc (bên tóc) Anh đã có quá nhiều lầm sai làm bao nhiêu đêm em khóc Nếu buồn quá thì làm vài chai, đưa lên môi anh nốc Mấy cô em kia anh xin block vì em luôn luôn là người xinh nhất, ah Có nhiều cạm bẫy mà anh biết là mình phải cần nhau Em là mở bài, anh sẽ là cái kết của phần sau Quá nhiều cách cảm thì mới biết mình có thần giao Nói về tình yêu thì anh không cần phải đợi tới lần sau Ước mơ của anh, không phải vài ba tỉ Mà là 24 tiếng bên em đã là một ngày xa xỉ Và em à (em à), hãy lại đây gần bên anh Con tim này là thành phố và em là ánh đèn trung tâm (em à) Và em, chỉ muốn nói với anh rằng Cuộc sống này có rất là nhiều thăng trầm Nhưng anh đừng lo, cơn giông dù to Cơm canh thịt kho, và em vẫn chờ anh!
Vẫn thường ngày, vẫn cafe và cốc trà đá, Nhưng sao hôm nay, anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá . Những lá thư, viết chưa xong anh đang để ở sau hè . Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trải qua. Bình minh lên có những con xe, còn đang bận chuyến hàng . Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng. Gửi tặng em ca khúc, mà do chính anh viết . Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn. Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói, Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói . Anh cảm thấy rã rời chắc từ khi vắng bóng em . Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm . Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất. Nói nhưng không quên nơi em là nơi bình yên nhất. Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh . Em lặng thầm nhìn đôi mắt , nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh. Và em là ngôi sao, mang đến anh nhiều hy vọng . Ngày đêm dài trôi mau , em nhớ mang áo ấm khi đông. Thời gian, không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã . Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả. Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa, Tình yêu anh cũ kĩ như Sài Gòn và nhạc xưa . Những ca khúc anh viết , bao nhiêu trang đã thuộc lời . Và yêu em anh mới biết , mình đã sửa sang cả cuộc đời. Chuẩn bị ngay một buổi sáng , anh sẽ đợi em thức giấc . Em hôn vào giữa trán đó là cảm giác anh thích nhất . Thời gian trôi tick tac vì đã đến giờ đến rước em , Mặt trời vừa nhá nhem , thì anh đã đợi em ở trước hẻm. Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, Thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế đó em đã xa rời tôi, Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi
Oh Anh như trẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn, tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là một con đom đóm, mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả một mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp mười, người ta gọi là "lưu linh" Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa, hỏi tại sao chẳng phụ mình Gửi tặng em màu son cỏ dại, chút bình yên trên môi bỏ lại Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai Mắt phượng mày ngài, mình phải tìm đến thiên thai À ơi câu hát, em không cần những lời khuyên Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên Đời em phiêu bạc, đau đớn lắm lúc cũng vì tiền Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến Nếu em có về, anh sẽ mang hết những suy tư Mang hết hành trang những ngày sống khổ để cho gió biển di cư Anh thà lênh đênh không có ngày về, hoá kiếp thân trai như Thủy Hử Chẳng đành để em từ một cô bé sóng gió vây quanh thành quỷ dữ Ta tự đẩy mình hay tự ta trói, bây giờ có khác gì đâu Ta chả bận lòng hay chẳng thể nói, tụi mình có khác gì nhau? Yêu sao cánh điệp phủ mờ nét bút, dẫu người chẳng hẹn đến về sau Phố thị đèn màu ta chỉ cần chung lối để rồi sống chết cũng vì nhau
Vẫn thường ngày vẫn cafe và cốc trà đá Nhưng sao hôm nay anh chạy xe mà thấy con dốc dài quá Những lá thư viết chưa xong anh đang để ở sau hè Ta kể nhau nghe về những câu chuyện chỉ một phút chốc trãi qua Bình minh lên có những con xe còn đang bận chuyến hàng Đến bây giờ mà em vẫn giận thì anh vẫn lưu luyến nàng Gửi tặng em ca khúc mà do chính anh viết Vẫn đôi mắt xanh biết anh ru vào vài tiếng đàn Đã vài lần em giận vì anh lỡ giọng nói Dù anh không hút thuốc nhưng trong lớp mỡ động khói Anh cảm thấy rã rời trong từ khi vắng bóng em Dù chỉ còn những ngày ngắn ngủi anh vẫn cố gắng sống thêm Anh sẽ nhớ về những nơi từng kỉ niệm mình đem cất Nói nhưng không quên nếu em là nơi bình yên nhất Còn lại những khoảnh khắc của một thời ta tuổi xanh Em lặng thầm nhìn đôi mắt nhẹ nhàng nụ hôn em gửi anh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Ê, chắc là vì đã có em trong đời Liếc nhìn đôi mắt em không rời Ta có còn bên nhau khi mùa đông tới Nhắc chi chuyện hôm qua cũng đã xong rồi Ta còn phải khắc tên nhau trước khi đôi mắt em lâu Biết là em vẫn muốn ôm trọn khoảnh khắc bên nhau Anh luôn muốn gần em bất kể là sáng tối Còn lời đáng nói thì anh đâu chắc quên mau Và em là ngôi sao mang đến anh nhiều hy vọng Ngày đêm dài trôi mau em nhớ mang áo ấm khi đông Thời gian không thể ngừng mà còn trôi qua rất vội vã Gió khẽ thổi hàng mi cong hình bóng em anh gợi tả Trước lối em đi về thì vẫn còn vài hạt mưa Tình yêu anh cũ kĩ như sài gòn và nhạc xưa Nhưng ca khúc anh viết bao nhiêu trang đã thuộc lời Yêu em anh mới biết mình đã sửa sang cả cuộc đời Và nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh Nếu một lần em khóc mà chẳng có anh bên cạnh Nếu một lần em nhớ nhưng lại đọc sai tên anh Nếu một lần em chờ nhưng anh lại không đến Và anh đâu mong đến tình yêu này phai quên nhanh
Trong tay anh cầm chỉ có 1 đóa hoa nên cửa nhà em anh chỉ đứng, và ngó qua không dám lại gần, không phải do anh sợ chó mà ở căn hộ đó, em còn mẹ và có ba biết là 2 người đó, không muốn 2 ta thành đôi biết là chưa có tiền, chắc phải về để dành thôi xe đạp là thứ duy nhất, anh dùng nó chạy tới lui điều kiện anh cũng không có, còn tương lai thì tối thui yêu em nhiêu lắm, đĩa làm sao với được hạc không lẽ mang hết tiền túi, đi đánh bài để cược bạc biết đâu ăn hên hốt về tay vài trăm củ ông già em mới cho phép anh tìm em để ăn ngủ tiếc thây anh không phải bác sĩ hay kỹ sư nên gia đình em khóa cửa thật kĩ dữ... thôi chắc đành chúc người sau sẽ bên em.. sông cho hạnh phúc chào em cô mỹ nữ!
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi! Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi Mường Lát hoa về trong đêm hơi Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm Heo hút cồn mây súng ngửi trời Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi Anh bạn dãi dầu không bước nữa Gục lên súng mũ bỏ quên đời! Chiều chiều oai linh thác gầm thét Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói Mai Châu mùa em thơm nếp xôi * Doanh trại bừng lên hội đuốc, hoa Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa * Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc Quân xanh màu lá dữ oai hùm Mắt trừng gửi mộng qua biên giới Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm Rải rác biên cương mồ viễn xứ Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh Áo bào thay chiếu anh về đất Sông Mã gầm lên khúc độc hành * Tây Tiến người đi không hẹn ước Đường lên thăm thẳm một chia phôi Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
Bao đêm , anh vẫn chờ và vẫn còn yêu em Trong sương mờ anh đâu ngờ có 1 bản nhạc buồn khôg tên Là khi em k còn đó nữa , anh nhốt mình vào bên trong xó cửa
Người ta bảo ,anh dại khờ, tại sao lại chờ,mình em. Nếu là một người khác, thì anh không phãi, mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này. Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em. hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa. hay kề mưa ,khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật, dài lâu, như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu... Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người, hãy nhớ về nhau Anh không chọn, nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò... Nhưng anh chọn khu đồi gió, và khơi tình truyện trò... Muốn nghe giọng em nói ,rồi giữ tin nhắn thâu đêm... Quảng đời còn lại, là đầy tiếng cười ,không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi ,câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua, theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè, chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi ,mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn, để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra, thì thà anh cất vào tim
Xa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây Mình lại ngủ say. Chìm vào trong cơn mơ Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề Em ơi!Tại sao tình yêu của ta ngủ say? Tại vì tất cả mọi thứ bây giờ không còn đủ hay Đơn giản Anh không phải người nhân bản Nhưng mà bây giờ anh rap bây giờ lên Bây giờ anh rap gì đây cứ việc gãy rồi lại tiếp tục Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc Em là ai là thế gian là cả ngân hà Là những thứ thức ăn giống như là chân gà Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi Tại sao mà mình nên hút mi Vì cái bút bi hay là bút máy Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây Anh ko phải là racing boy Ko mang cho em đến những đường cao tốc, em sẽ ói Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi Tại sao mà em khóa em lại khóa mi tôi Em điên quá đi thôi Em đã bỏ anh đi Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị Anh đã rap nhiều lần nhiều lần Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần Anh đã rap và anh lại ngã ra Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba Đời mà,em mong ước nhưng mà Cuộc đời của tụi mày gọi là thắt dây giày? Đây là mắt, đây gọi là môi mũi Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi Và có nhiều lần anh vẫn nói chính xác về điều đó Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư Và có thể nói, như là số điện thoại 115 Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng được ước bỏ Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ Yêu em không màng thời gian. Yêu em không màng tháng năm Yêu em ta luôn nghĩ suy. Em ơi chớ lo làm gì
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em, Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này, Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu... Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò... Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò... Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm... Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì anh lại cất vào tim
Thu đến và đi như những gì đã sắp đặt Trang giấy trắng đâu thể mờ đi từng màu buồn của nắng À ơi vu vơ câu hát, có lẽ chưa bao giờ anh viết tặng Em nhẹ bước chân qua, bao ngọt ngào, bao nhiêu cố gắng Có hay không những bước thềm trong con tim em cần một khoảng rộng Biết lúc nào anh có thể lại được gặp, em một lần nữa Là khi đó anh cảm nhận mùi hương tàn cánh hoa sữa Anh yêu em thật nồng nàn như một định lí đã muôn thuở Yêu..! một người có lẽ phải học thêm nhiều điều Em là mảnh ghép cuối cùng anh còn thiếu Nhiều đêm dằn vặt tự gắng mình không hiểu Lắm những yêu thương trôi qua trong em nào thật nhiều Không..! Lí do nào đã khiến em cùng người đó gặp mặt rồi vội yêu . Cánh cửa hy vọng như đang đổ sập ngay trước mắt Không còn hơi ấm nụ hôn bờ vai êm thật chặt Cảm xúc bỗng nhiên chết lặng… Đông tới ghé nhắn anh rằng… Thu cuối rồi cũng qua nhanh cuốn theo cơn gió lặng lẽ hòa tan vào trong một buổi chiều mưa vắng.
PC: Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. TeA: Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Tofu: Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. TeA: Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh.
Anh nghĩ ta nên yêu vào một ngày khác Ngày tim anh còn nguyên vẹn, chưa vết trầy xước Ngày một chút quan tâm cũng làm anh vấn vương Ngày anh là Hiếu nhỏ, chưa được người ta thần tượng Ngày còn xài Yahoo, chưa biết đến Wi-Fi Ngày hâm mộ Đan Trường, thằng nào cũng tóc hai mái Anh, không quen cách yêu đương đại Ngày nay bất chấp đem tình yêu làm thương mại Làm điều khó coi, và chỉ xin được thương hại Anh lại mơ một mối tình thật trong vắt tựa sương mai Anh chưa biết mình thương ai, em nên sống vì tương lai Những thứ đẹp đẽ ta có về nhau hãy quên hết, đừng vướng lại Anh không muốn làm chướng ngại nếu đời anh còn lông bông Nhà ở một phòng, trưa ăn cơm không Lương có một đồng, em có đi theo anh không Liệu có một lòng? Đừng yêu ta hôm nay em ơi Thân trai còn lông bông, ah Đừng yêu ta hôm nay em ơi (ooh-woah) Cơm lo còn chưa xong ah, oh-oh Đừng yêu ta hôm nay em ơi (ooh) Biết đâu ngày mai sẽ tốt hơn, yeah Lắm khi đời long dong em ơi Mắc chi mà yêu ta cho phí đời Hay là mình, yêu nhau vào một ngày khác Một ngày khi em gần, anh sẽ không bị trầy sát Một ngày anh trước khi cầm microphone lên rap Một ngày anh là của em, không thuộc về ai khác Một ngày trong tương lai anh không có quá khứ Dù anh vẫn đeo trên vai, em không ngại nó chứ? Em sẽ yêu anh khi không biết những gì anh đã trải Những lời nói ta đã trao, liệu em sẽ trả lại? Vì ngày đó, anh sẽ không có gì em ơi Anh vẫn chưa biết rap, vẫn chưa biết trải đời Vẫn tâm trí bất an, chưa suy nghĩ chững chạc Nhưng anh sẽ cần em, nhiều hơn anh cần nhạc Nên nếu là vào một ngày khác, không phải hôm nay Anh tự hỏi, có cách nào sẽ có em trong tay Như là bập bênh bập bênh, đi lên đi xuống Ta bên nhau khi buồn, rồi lại quên nhau khi muốn Đừng yêu ta hôm nay em ơi Thân trai còn lông bông, ah Đừng yêu ta hôm nay em ơi (ooh-woah) Cơm lo còn chưa xong ah, oh-oh Đừng yêu ta hôm nay em ơi (ooh) Biết đâu ngày mai sẽ tốt hơn, yeah Lắm khi đời long dong em ơi Mắc chi mà yêu ta cho phí đời
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yêu đất trời Nơi cỏ cây hòa vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi một mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hòa mình vào bông hoa quỳnh Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai ra sao chăng nữa ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơii Ngày nắng ngày nắng cớ sao lai đêm dài đêm dài Chào sớm mai bằng cốc cà phê, và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao, hình bóng em, cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá, là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương ,anh nguyện bị đày xuống âm trì Em ơi, có nhớ tới cảm giác ấy, lần đầu Giận hờn, tách biệt, và ta cảm thấy cần nhau Anh nghĩ bây giờ ,hay là mấy lần ,sau Niềm đau ,là vụt mất, khiến tụi ta phải tìm nhau Đôi lúc những lần cãi vã, em bảo vì thương, nên, khóc Nó, sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tóc Tình cảm anh dành cho em, anh không muốn mờ đi Và nếu như em có buồn, đừng để lệ cuốn bờ mi Ngày đầu ta có được nhau, tưởng chừng như rất, vất, vả Nếu như đánh mất em rồ,i thì anh đánh mất tất cả Sớm mai ở lại với gần em đối với anh thật quan trọng Yah gửi gió một chút yêu thương, đưa tình âm thanh này lan rộng Em ơi.
Ngày buồn tháng nhớ và năm thương Tôi lại nhớ em người cô gái từ mảnh đất ở trong sương Dặn mình mà không thương nhưng sợ tình vào cơn say lại Chỉ biết trách bản thân ngày xưa lại buông lời yêu ngây dại Và đây là tâm thư….Anh viết ra dòng suy nghĩ Nó vân còn chút dư âm dành cho người từng tri kỉ Đã từng hẹn ngàn chân trời khi ta còn chung nhịp thở Ngắm bình minh vào sương mai còn vinh hoa chưa kịp nở ….Và ngày thật ngắn, cớ sao đêm thật dài Bản du dương nghe sầu lắng mà tại sao anh bật hoài Rồi một ngày không màu trắng anh chẳng thể đặt tên nó Ngàn nỗi nhớ dành cho em chỉ biết đặt trên gió..Và gửi đi… Băng qua nhiều núi thông Hồn anh thả trong hoàng hôn vào một buổi chiều cuối đông Khi bầu trời mênh mông, anh là gã không hoàn thiện Để giờ lạc mất em rồi viết bản tình ca không hoàn thiện Anh là chu vi ,ôm chặt hơi thở núi..rừng vào em Ngu si vì mù quáng rồi ngã vào một đêm Anh chỉ muốn được cùng em than thở quên đi cái sầu Quá khứ và hiện tại đến khi bạc đi mái đầu Sẽ là đóa hồng đỏ ôm chặt em vào lòng anh Nở rộ giữa phong ba vì em là..cánh đồng xanh Bản tình này đã chết khi anh ở tuổi đôi mươi Xin em đừng bao giờ buồn phiên và luôn để đôi môi tươi
Và chẳng tình yêu nào trôi qua để cho ta chọn ngã Gửi chút hạt lúa vào mùa tương tư vào tóc vài ba lọn tả Hỏi vì sao buồn bả, em vẫn đang buồn hả em? Giấu kín sau lốp bóc xốp một vài món quà đã đem Anh vẫn quá nhiều công việc, xin lỗi vì đã khất lời Anh mua thời gian chỉ bởi một tiếng dù phải trả bằng cả đất trời Đàn chim đã ngã giấc rồi, đôi môi không còn chung cánh Lời hứa từ gã thất lời, anh vội vàng soạn tin nhắn Anh vẫn còn nhớ lúc gần nhau em đẹp biết đến chường nào Nhưng sao con đường đi vào tim em anh mãi không biết đường vào Tương tư còn buồn nhiều thứ, gọi cốc cà phê trung nguyên Làm một ngụm nhỏ vị đắng không đường nhấm nháp nỗi buồn trung niên Và em ơi, điều gì khiến ta xa mặt cách lòng Tình yêu dạy khờ đến mức đã từng cướp đi một thuở sắc hồng Anh vội vàng đi tìm em, xa tận thiên hà quả đất Anh tựa vào ghế trầm ngâm một mình nhìn những bình yên đã mất Những ngày mà mình còn gần bên nhau anh gửi giọt nắng trên khoé môi Là những làn gió thổi tóc em bay anh chỉ luôn cần như thế thôi Hai đứa nhìn lên làn mây hồng, chút gió làm tim anh cay nồng Em ơi chạm vào bờ vai anh đi, hãy nhìn cuộc sống này xoay vòng Và anh chỉ muốn ghi vài câu, như ghé qua trên mảng giấy Uống cho say, hết đêm nay để quên những gì mình cảm thấy Sự cô đơn trong anh nhiều lắm tính cả lối ngã trăm nghìn Đôi khi anh muốn gặp lại em nói hết tất cả tâm tình Và những ngày tháng trôi qua, tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau, môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em , cầm tay em ta về Em à màu mắt xanh biếc của em còn gửi lại đây Đó là lí do mỗi khi chạm mặt dẫu anh không cười là vậy Anh sợ một ngày em không trở lại cùng anh nắng chiều buông xuống Không còn được thấy em cười trên mỗi bài nhạc và đó là điều luôn muốn Anh chẳng làm được gì ngoài ngắm mây trời Mùi nước hoa huyện vào tóc làm anh đắm say rồi Đành gửi gắm thay lời cho vài lần tình lấn át Cả màu buồn giờ còn đọng ở trên đường huỳnh tấn phát 93 cuộc hẹn gặp ở mỗi tối thử ba Và sau những lần cải vã anh vẫn muốn nói thứ tha Nhiều khi hành động chính là thứ dằn vặt anh cả trăm lần Trốn một góc cứ ngồi uống như là gã tâm thần Và lần tình cờ, làm anh nhớ ngày đầu Anh chỉ là bức tranh màu xám còn em là mớ đầy màu Là một người vẫn luôn nghe lời em tâm sự khi cần Nắm bàn tay siết chặt môi em trong cự li gần Em ở lại nhìn những điều này ở cha li Trong này có socola liệu em thích hãy mở ra đi Anh mệt mỏi làm sao để thoát ra đường cùng Anh con say cả ánh mắt biếc và thứ nước hoa thường dùng Em ở lại nhìn những điều này ở cha li Trong này có socola liệu em thích hãy mở ra đi Anh mệt mỏi làm sao để thoát ra đường cùng Anh còn say cả ánh mắt biếc và thứ nước hoa thường dùng Anh nhớ về em mỗi đêm hương thơm của em đắm say Sao em lại nỡ bỏ anh cùng những tháng ngày mà giờ đã qua Nắm lấy bàn tay của anh Anh tin mình đã có nhau Giấc mơ ngày ấy vỡ tan để lại cô đơn giờ còn mỗi anh Và những ngày tháng trôi qua tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau, môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em , cầm tay em ta về Và những ngày tháng trôi qua, tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau, môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em , cầm tay em ta về
Sau bao năm không gặp hiện giờ em đã ổn hơn chưa Nhớ lại cả hai cùng nhau chạy tránh những cơn mưa Anh thì vẫn một mình còn em giờ bên một người khác Cũng như hôm nay anh sẽ gửi tâm tư vào bài nhạc Xin lỗi em vì lúc trước anh đã có quá nhiều lỗi lầm Để nhìn em cất bước ra đi anh chỉ biết ngồi lặng câm Lúc trước anh nói với em đợi khi về anh sẽ tỏ tình Làm cho em thất vọng anh chỉ biết ngồi lặng thinh Nhưng mà anh xin lỗi đã không thực hiện được lời nói Cả hai dần trở nên tồi tệ chẳng có một cuộc gọi Chỉ còn mình anh với một căn phòng trống trải Từng câu nói yêu giờ tan biến như làn khói bay Đêm dài trôi qua anh lại càng nhớ em thật nhiều Nước mắt anh rơi lòng này lạnh giá không một lời yêu Có lẽ mình chẳng thể nào quay lại như xưa Nhưng mà tình cảm này chẳng bao giờ là thừa Anh vẫn nhớ ngày đó em nắm tay anh thật chặt Và em nói là em thích nhất bộ phim lật mặt Những ngày ta bên nhau giờ chỉ còn là giấc mơ Tình cảm này anh vẫn giữ dù lòng này đã tan vỡ Anh đã từng mơ về một tương lai không xa Nhưng giờ đây chỉ còn mình anh lẻ loi trong đêm tà Tình yêu hai ta từng đẹp như trong tranh Nhưng giờ đây chỉ còn là nổi nhớ mong manh
chill chill // 2024
Tao đánh đổi màn đêm yên giấc viết những bài nhạc hay nhất cuộc đời Di sản là nguồn cảm hứng, fan theo răm rắp nhạc tao thuộc lời Trên bàn tiệc của tiên và quỷ tao là thằng duy nhất được mời Mọi thứ đổ dồn hết vào tao như kiểu tao là một ván cược hời Tao là đứa con của mặt trăng, mang năng lượng mặt trời Cuộc đời xoay tao như trực thăng, vẫn vượt lên như thể gặp thời Tao không vứt đi bản chất tao như mấy thằng khác để ví được lời Nếu mày cũng mặt nặng mài nhẹ vì không đồng ý thì thôi được rồi, ah Shout out cho anh Sea lời chúc phúc bay trên bầu trời Em mong anh hãy nói với mẹ “cuộc sống con giờ đã đỡ cực rồi” Hai anh em đã đổ nước mắt, nhiều câu chuyện về những người tồi Sự đánh đổi này vẫn luôn đẹp như thể ngày xưa chơi cất nhà chồi Fuck it whoa, đêm đông lạnh giữa trời Hà Nội Flow tao chảy cùng những niềm đau như thể đang châm thêm mực vào ngòi Chuỗi hành trình cùng nhiều câu hỏi, ai là cá còn ai là mồi Mọi thứ đều luôn có mặt tối nhưng liệu mày có sẵn sàng đánh đổi?
Xa khỏi chân trời xa khỏi tầm mây Xa khỏi những thứ mà đôi mắt mình nằm đây Mình lại ngủ say chìm vào trong cơn mơ Để ngày mai biết cuộc đời của mình là em vẫn tới Em vẫn đợi ta trên lối về và em vẫn nói thế Những buổi tối ta cùng em nằm gối kề Em ơi, tại sao tình yêu của ta ngủ say Đều vì tất cả mọi thứ bây giờ ko còn đủ hay Đơn giản anh ko phải người dân bản Nhưng mà bây giờ anh rap, bây giờ đây Bây giờ anh rap gì đây có việc gãy rồi lại tiếp tục Cho em thấy tình yêu của anh là hạnh phúc Em là ai là thế gian là cả ngân hà Là những thứ thức ăn giống như là chân gà Là những khi mà mình ngủ say bên bếp lò Là tình cảm khi hai đứa mình cùng xếp giò Có bao nhiêu cố gắng giờ đây mà sao mình quên hết đi em ơi Tại sao mà mình nên …. Vì cái bút bi hay là bút máy Anh sẽ yêu em ko phải chữ mà chính bằng phút giây Anh ko phải là racing boy Ko ai chở em đến những đường cao tốc, em sẽ ói Bởi vì sao tình cảm của ta như những vì sao Và đôi khi, ta vẫn rap vậy thôi Em ơi, anh yêu em nhiều quá đi rồi Tại sao mắt em khóa em lại khóa mi tôi Em điên quá đi thôi Em đã bỏ anh đi Tại sao cuộc đời của anh bao nhiêu lần trị Anh đã rap nhiều lần nhiều lần Trong một buổi chiều dần anh lại cần nhiều cần Anh đã rap và anh lại ngã ra Anh là người ko biết rẽ vào ngã ba Đời mà,em mong ước nhưng mà Cuộc đời của tụi màn mạc cứ thắt dây giày ( sub đại chứ tui đéo nghe =))) Đây là mắt, đây gọi là môi mũi Cho mày thấy đc rằng công an đã thôi đuổi …. Anh vẫn nói chính xác về điều đó Em đã đi xa rồi anh vẫn đợi chiều gió Và có thể nói, đầu anh nó vốn đã hư Nên đợi chờ em dại khờ ở cái chốn bốn ngã tư Và có thể nói, như là số điện thoại 115 Bác sĩ báo em bệnh anh đột ngột thăm Nhưng mà ko sao, những thứ anh tặng dc ước bỏ Anh vẫn đứng đợi em một lần ở trước ngõ
Lời bài hát [Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Lời bài hát [Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Ây zô vợ ơi ah là cha của 2 đứa rồi Mới 25 nồi bánh chưn trên vai pải gánh 2 cục dàng ối dồi Gánh nặng ah đay cũng phải ráng Bởi có 2 thằng quý tử e xanh cho a quá lá thoả mảng Người đời bảo ah sao còn trẻ lại có vợ con sóm thế À tại vì ah không biết ông trời sắp đặt để ah thoát ế Tránh sao được cái duyên cái phận Trách nhiệm của ah do ông trời sắp đặt Ây zô e ơi ngưởi ta bảo ah là thằng hư hỏng Ah có hư chứ không có hỏng Hỏng là ah chỉ sợ em phải cực khổ Ah chấp nhận với bản thân ah lắm lem bụo bẩn Nhưng ah chã mún em phải khổ sở vì ah
Brother brother brother Wowy tới để gặp anh Minh Tìm một ly cà phê Xe anh để trước nhà, nhà nhỏ mà xe to? Anh luôn sống như vầy sao? Ảnh nói Wy đừng có lo Anh mới mua một căn kế bên để cho chiếc xe mà anh mới có Anh Minh mời Wy zô thăm nhà nà từ từ cho nó thong thả Giới thiệu wy khắp các phòng và Kể về những nỗi lòng Rằng anh đã sống ra sao? Trước anh ở nhà thuê Giờ anh mới mua được nhà có cuộc sống mà nhiều người mê Nói thiệt hay anh giỡn chơi? Yeah anh nói thiệt Anh theo đạo không nói xạo lâu lâu anh nhây em đừng có quạo Wowy take it eazy Cuộc sống không có gì dễ anh phải cố gắng rất nhiều mà xe của anh không có chỗ để ey Thôi đi theo anh ra ngoài kia mình đi cà phê Lên trên con xe bật nhạc mình nghe tới chiều mình zề Nhấn lên chân ga trên cao tốc anh chạy thật nhanh Về hướng long thành trên con mercedes màu xanh Mercedes màu xanh trong cơn mưa lướt đi thật nhanh Mercedes màu xanh không biết khi nào trời tạnh Mercedes màu xanh đi về hướng long thành Mercedes màu xanh bên trong mercedes màu xanh Điều mà anh làm được đẩy vốn công ty lên vài chục ngàn tỉ Nhưng mà anh không thể viết rap bày tỏ nỗi lòng như Wowy con tim anh chết lặng bờ vai đang rất nặng Làm sao duy trì điều đó trán anh tăng thêm vài vết nhăn Mọi người nhìn xe anh bên ngoài mỗi khi anh đi vào bên trong Anh cười tươi rất thoải mái chỉ để an ủi ở trong lòng Nhưng họ không hề biết có những điều đáng tiếc đôi khi cũng chỉ vì stress Có những đêm anh chết ở trong phòng Anh mua thêm Bugatti , Pagani , Lamborghini Danh tiếng anh tăng thêm vài bậc nhưng nói em nghe nè Wowy Cái anh muốn không phải chiếc xe Đó là cách anh xử lý stress Công việc của anh áp lực And Thats why i do the best Anh đã chạy xa , Xe an
Ɲgoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Ϲũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Ϲó người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em baу ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng câу bút vàng
Anh ôm hết những nỗi đau vào trong trái tim chĩa đầy gai nhọn Một con đường hiện ra trước mắt không có mặt trời ta như hai ngọn Đèn đã không còn lữa anh cũng nhắm mắt ở trong tâm bão Anh có thể nhìn hết được thế giới những vẫn không thể nhìn vào tâm nhau Em đã đau anh đã thấu hết những vết xước do anh vô tình Anh đã thấy em đã nhìn vào những câu nói tựa Như nhát dao vô hình Cái vở kịch anh đã viết dỡ liệu em sẽ đọc nó thêm lần nữa Liệu ông trời vẫn thương tình cho ta cơ hội thêm một lần sửa Liệu bài nhạc mà anh đang hát ngay tại sân khấu em có đến xem Từ giá như anh viết vào đây có đưa theo giớ rồi chuyền đến em Ngày mà em bước vào lễ đường cũng chính là lễ trưởng thành của anh Hai ta từng là thiên thần nhưng lại đốt hết lông vũ của cánh Ngắm nhìn cả dãy ngân hà nhưng anh chỉ nhớ nhung một vì sao Thứ thật sự đáng giá là những dòng tin nhắn hay thứ ta làm vì nhau Mẹ ở nhà vẫn nhắc về đứa con dâu vô tình bỏ lỡ Trái tim hai ta như ly rựu nhạc khiến ta đã phải bỏ dỡ
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Có người đến, có người đi và có người ở lại Có lúc khôn và cũng có lần lỡ dại Có lúc tủi, có lúc vinh và lúc thăng hoa Có ngày cười, có ngày khóc và có ngày hoang ca Đời cho ta quá nhiều thứ ta chưa cho đời được nhiều Đến bây giờ vẫn chưa học được cách làm sao để lời được nhiều Mười năm như một bức hoạ, cũng may là trời đỡ xám hơn Thứ mà ta học được nhiều nhất là cách xin lỗi và lời cảm ơn !!! Mặt trời là cái bếp lớn, còn tia nắng là than hồng Mỗi ngày mà ta thức dậy, ta chỉ mong được an lòng Hoàng hôn là vải lụa, còn màn đêm là tấm chăn Mỗi đêm ta ngồi ta viết ta chỉ mong không bị cấm ngăn Nhởn nhơ trên con đường vắng, tự nhủ mình không cần tăng ga Lắng nghe cuộc đời như lá, lá rơi nghiêng như Trần Đăng Khoa Lời ca là chất kích thích cho cuộc đời thêm phần thăng hoa Âm nhạc là cô gái đẹp vì ta và nhạc bao lần trăng hoa ! Yeah yeah ...
-Ah! Nếu em có về, anh sẽ mang hết những suy tư Mang hết hành trang những ngày sống khổ để cho gió biển di cư Anh thà lênh đênh không có ngày về, hoá kiếp thân trai như Thủy Hử Chẳng đành để em từ một cô bé sóng gió vây quanh thành quỷ dữ Ta tự đẩy mình hay tự ta trói, bây giờ có khác gì đâu Ta chả bận lòng hay chẳng thể nói, tụi mình có khác gì nhau? Yêu sao cánh điệp phủ mờ nét bút Dẫu người chẳng hẹn đến về sau Phố thị đèn màu ta chỉ cần chung lối Để rồi sống chết cũng vì nhau - Xe chốt và pháo là những thứ mà em tao xâm mình Xe tốt, quần áo là những mà tao bao năm rình Phường khóm công an là nơi tao đang đăng hình Hẻm 48 ngay từ xưa đã không là yên bình Sáng ngày hôm qua cũng giống như sáng của ngày hôm nay Việc tao làm cũng như mọi ngày, thằng Karik đã thấy Back to my hood, tao làm việc của tao Khi tất cả trở thành vấn đề tao để dao làm việc của tao -Em dạo này ổn không? Còn đi làm ở công ty cũ? Còn đi sớm về hôm nhưng mà đồng lương vẫn không khi đủ? (ay) Đồng nghiệp của em thế nào, trong thang máy có chào với nhau? Có nói qua nói lại và những cuộc họp có đào bới nhau? Sếp của em thế nào? Dễ tính hay thường gắt gỏng? Anh ta có thương nhân viên hay thường buông lời sắc mỏng? (ah) Em còn thiếu ngủ trong những lần phải chạy deadline Em quên ăn quên uống, quên cả việc chải lại tóc tai
Bố là tàu lửa, bố là xe hơi. Bố là con ngựa em cưỡi, em chơi. Bố là thuyền nan cho em vượt sóng. Bố là sông rộng cho thuyền em bơi Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo Khi đến trường cô giáo như mẹ hiền Cô và mẹ là hai cô giáo Mẹ và cô ơi á hai mẹ hiền ! Cháu lên ba, cháu đi mẫu giáo Cô thương cháu vì cháu không khóc nhè Không khóc nhè thì mẹ trồng cây trái Ông vào nhà máy, ông bà vui cấy cày Là lá la la là là lá la la Con cò bé bé Nó đậu cành tre Đi không hỏi mẹ Biết đi đường nào Khi đi em hỏi Khi về em chào Miệng em chúm chím Mẹ có yêu không nào Cháu vẽ ông mặt trời Miệng ông cười thật tươi, Như miệng cười cô giáo dạy cháu hát, dạy cháu chơi Cháu vẽ ông mặt trời Chúm mây ở cạnh ông, Như ở cạnh cô giáo Là mái tóc của bé thơ
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Có một cái cây trong một cái vườn Trên những tán cây nở rộ những đóa hoa Có hai đứa nhóc đang chơi trốn tìm Tìm hoài tìm mãi nên quên lối về Anh đi tìm thì em trốn, anh đi trốn em không tìm Lòng em không gợn sóng, cuối cùng anh mất công chìm Nếu mà có cây búa anh sẽ nện cho bõ công Vì nhớ nhung đặc quánh giờ nó khô thành bê tông Chúng ta rồi sẽ có, có những chuyến đi dài Phải tự học lấy mọi thứ vì trong tình trường làm biếng ghi bài Câu chuyện của chúng ta bỗng có thêm một miếng bi hài Vì cách mà em gọi anh, không có u và thiếu y dài (ê) Phía xa thành phố người ta đã bật đèn đường Hương quen xưa làm anh thấy thật thèm thuồng Nỗi buồn vàng rực cứ như là chứa đồng thau Hệt như là Beckham vậy, em chỉ giỏi cứa lòng nhau Hé cửa sổ ra mà xem Có một chàng thi sĩ đứng ở ngay nhà em Viết nhạc tình mát ngọt tựa như cây cà rem Anh ta sẽ đứng ở nơi đây cả đêm Có hai cái cây trong một cái vườn Trên những tán cây nở rộ những đóa hoa Có hai đứa nhóc đang chơi trốn tìm Tìm hoài tìm mãi nên quên lối về Hồi đó anh rụt rè như đám cây mắc cỡ Gần em làm anh hồi hộp tới mức gây tắc thở Ta đều không biết có điều gì sau đám mây sắp nở Trò chơi trốn tìm ngày đó, sau này đầy trắc trở Ta săn bắn những khát vọng và hái lượm những giấc mơ Ta gieo trồng cây ước mộng, thứ mà lấy đi nhiều thì giờ Ta đào những cái hố mà không biết có ngày bị lọt Để rất lâu sau này chúng ta cau mày nhận ra không phải tất cả bông hoa thì đều sẽ có những nhụy ngọt Gọi tên em làm anh mất giọng hoài Hệt như là một giấc mộng dài Ta đi tìm cả thế giới nhưng mà lại trốn nhau Biết vậy thà nghỉ chơi từ lúc mới chớm đau Người đi tìm cái người đi trốn Người đi trốn cái người đi tìm Tình yêu từ những ngày xưa đã Ngủ quên dưới tán cây im lìm Có ba cái cây trong một cái vườn Trên những tán cây nở rộ những đóa hoa Có hai đứa nhóc đang chơi trốn tìm Tìm hoài tìm mãi nên quên lối về Ai đó đã chặt hết cây và cũng chẳng thấy vườn (chẳng thấy cây trong vườn) Ai đó đã xây một ngôi nhà rất to (chặt hết cây đi rồi) Chắc em hạnh phúc yên vui với người Nhà em có chó anh không dám vào Niềm cô đơn của những người trưởng thành Là khi muốn trốn nhưng không ai tìm Nhiều khi ta muốn ta được bé lại Để khi đi trốn có người đi tìm Nhiều khi ta muốn ta được bé lại Để khi đi trốn... Có người đi tìm
ba thương con vì con giống mẹ mẹ thương con vì con giống ba cả nhà ta cungf yêuthuongwf nhau xa là nhớ gần nhau là cười bà ơi bà cháu yêu bà lắm tóc bà trắng bà trắng như vôi cháu yêu bà cháu năm bàn tay khi cháu vâng lời cháu iết bà vui 1 con vịt xoè ra 2 cái cánh nó kêu rằng gâu gâu meo meo gặp hồ nc nó bị bà bị bớm lúc lên bờ nó vẫn canh cho khô bắc kim thang cà lang bị rợ ôctj qua koef là kèo qua cột chú bán dầu qua cầu mà té chú bán ết ở lại làm chi con le le đánh chống thổi kèn con bìm bịp thôi tò tí te te tí tí tò to teeeee
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió cùng với những tâm tư rất rời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng nhau qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài đêm dài, đêm dài (x2) [TeA:] Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió. [PC:] Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. [Tofu:] Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa *** rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. [PC:] Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. [TeA:] Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh nhạt nhòa thân anh
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em, Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem… ai đã khiến cho tôi thế này, Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai… đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em… hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa? hay kề mưa…khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng… nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng…những lời nói mấy câu… Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò… Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò… Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm… Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì thà anh cất vào tim
Lại là 1 đêm anh thức trắng Với những gánh nặng trên bờ vai Viết hết nỗi buồn rồi 2 Anh cũng mong ta không nhìn lại Rồi nhiều khi anh cũng chẳng biết Rốt cuộc là từ đâu Nhét nỗi buồn này vào đâu Vào hết thiu hay là thần tài Khi mà cô đơn thì chẳng ai ở bên Anh trọn cách thả hồn vào game TĐứng trước cương vị anh và xem REm sẽ thấy cảm giác lúc ấy nó như thế nào Tại vì sao rõ là 5 vàng 3 sao Nhường thg chó đó 1 2 roud Xong out top , ôi out top điên đéo ngủ được
Bình luận Hy vọng em không còn buồn mỗi khi đêm tới Hy vọng em sẽ có giấc ngủ ngon trên gối Hy vọng là đường em về mây không giăng lối Hy vọng em có thể nghe những lời anh nói Anh muốn mình được bay lên bầu trời Để hái tặng em ngôi sao đêm Đúc kết thành một bản tình ca hoàn thiện Sau đó anh lấy đem trao em Tương tư ấp ủ đã bấy lâu Thời khắc cả đời mà anh mong Nhưng lại sợ em thẳng thấy đâu Liệu rằng em có yêu anh không? Vì chỉ mình anh say giấc hồng trần Bao đêm ôm trọn thứ luyến ái tình vương Nếu có một ngày ta được ở bên nhau Anh nguyện dánh đổi cả vùng Thái Bình Dương Anh biết điều đó là không thể Hiểu được tâm trí em không dễ Chỉ ước ngân hà này quan sát và chứng giảm rằng tình cảm này Chỉ dành cho người con Gái Mình Thương!!! Ngước lên trời caooo Anh chắp tay nguyện cầu Em là lý do Thế giới này nhiệm màu Anh biết một mai giữa dòng đời đầy biến cố Xuất hiện lý do nào đó mà khiến em phải quên anh Anh vẫn đứng đây và sẽ đợi em mỗi giây chờ khoảnh khắc em vô tình có thể nhớ được tên anh
Dưới ánh đèn buồn, tình yêu ta trở nên sâu lắng Nhưng nụ cười em đã phai, nhạt nhòa trong bóng đêm yên vắng Bước chân của anh lạc lỏng, lẻ bước giữa phố đông xa lạ Tim ta vẫn nhớ mãi hình bóng thân quen nhành cây gió thổi chiều tà Những cánh hoa héo tàn làm cho nốt nhạc thêm dịu êm Những giọt nước mắt lặng lẽ như tiếng kinh thương của ai vọng hằng đêm Tim ta tan nát như vỡ vụn trong cơn đau buồn Điếu thuốc anh siết trên môi, anh viết lại càng đau thêm
Lời bài hát [Đố em biết anh đang nghĩ gì] Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo Một khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng [Bản tình ca không hoàn thiện] Tình giống như sóng biển Tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào năm tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở với nổi cô đơn sầu lắng Sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh Anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh Qua kẻ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Ánh đèn kia sao chớm tắt ,hình bóng ấy đã mờ trôi Dù mai đi sao chăng nữa, ta với người cùng kề đầu Ánh trăng kia lạc lối, ta vẫn luôn nghĩ về nhau. [Ghé qua] Anh lại muốn cùng em đi về nơi bình yên vàng nắng chiều Phía hoàng hôn vẫn còn sương mai còn chưa hòa tan vào cánh diều Ngồi cạnh nhau, trên đồi hoa, thoảng mùi vị phấn hoa Chân trời hiện rõ qua ánh kẽ tay, ánh đèn đường thị trấn xa Tháng 11 vẫn chờ hoài đông chí, có đôi khi mình gắt gọng Gửi tặng em vài ba thỏi son, tô duyên tình và sắc mộng Nếu như yêu nhau mà luôn kề nhau thì có lẽ điều đó là quá dễ Nên anh chọn cách đoạn tuyệt nhau chia đôi ta trở thành cá thể Tháng 12, mưa nặng hạt dù tiết trời hoe nắng cháy Sẽ có một khoảnh khắc anh được ngồi cùng em, trên chiếc xe gắn máy Vỡ tan hết, những khao khát được cùng em đi thật xa Qua rừng xà biếc tựa bên vách núi bầy chim hót vang mật hoa Anh còn nhớ, có lần tưởng chừng ta không sánh duyên Ta tìm thấy điểm tương đồng phía bên trong ánh kim Anh tìm kiếm chuổi ngày đầu, khi chuông cửa vang lên Và anh nhìn ngắm đóa hoa tươi thắm, tặng em giữa ban đêm [Anh biết] Anh biết là k ai thay thế đc anh ta Cũng phải đến ngày chân rời cảng và chuyến tàu nhanh xa Sẽ có ngày bình yên những gì và mắt màu xanh biếc Nếu anh là chim sẻ thì anh ta là sói già ranh ma Chẳng có đường nào để mà lui đâu em Không buồn thì lon bia này sẽ k khui đâu em Cuối cùng anh cũng chỉ nhận lại những niềm đau thâu đêm Không có em thì trên đời này có gì vui đâu em Em à! Ngày cuối cùng nói vội đc mấy câu Căn nhà cũ kĩ mình sống đc bấy lâu Anh đã xem việc yêu em trở thành 1 nghi thức Ngày người đi mất là ngày cuối cùng tim anh thấy đau Bae lại phải về với bài nhạc cũ xưa Nhiều lần muốn gọi hỏi rằng em đã ngủ chưa Con đường đầy nắng thì bây giờ cũng phủ mưa Vậy thì cho anh hỏi rằng tim em đã có ai làm chủ chưa xin đừng để nỗi buồn lên sắc mặt xin đừng đứng bên khung cửa sổ đôi mi thắt chặt xin đừng tìm tới anh và nghe được bài này Anh đùa thôi ! vì anh nghĩ mình chỉ quên em được vài ngày cảm, ơn vì em đã đến đây anh đã chuẩn bị hêt rượu , hoa , và nến cây chẳng thể nào cùng em qua hết nhưng tháng ngày dây dưa về nơi mình từng gọi là nhà liệu đã sáng đèn hay chưa [Em à] Và cơn mưa này vừa dứt, thêm một ngày vừa trôi đi 24h không còn em, còn lại gì sau đôi mi Em chả thèm buồn để ý những tin nhắn như ngày đầu mình gặp nhau Nếu câu chuyện này là bộ phim anh mong là mình còn tập sau Anh có nhiều điều để tiếc, anh cần có một người lắng nghe Anh cần cảm giác được đi trên phố chỉ có tụi mình và vắng xe Anh có cả đống suy nghĩ về đêm và em là người hiểu anh duy nhất Em là người xua đi bóng tối và đem muộn phiền của anh đi mất Em à, số 1 Bùi Viện hôm nay sẽ thiếu một người Em à, phố đi bộ huyền thoại hôm nay sẽ thiếu một người Em à, kêu ly cà phê sữa nhưng hôm nay thiếu một người Em à, vậy thì cho anh hỏi, em có đang thiếu một người
Thành phố hôm nay thật đẹp anh chỉ muốn được ôm em thôi Nắm tay em mình đi khắp phố ngắm bầu trời mặt kệ đêm trôi Có những lần cải vã khiến cả hai phải lắng đọng Tình yêu như cóc coffee nó khiến cho anh phải đắng họng Nhưng mà không sao rồi tất cả cũng trải qua Tình yêu của em thật đẹp nó khiến cho anh phải rải hoa Anh chỉ là một thằng nhóc không muốn ai lừa gạt mình Nỗi đau như cơn lóc nó cuốn anh vào người bạc tình
Như là phút giây ban đầu gieo thương nhớ tuổi xanh Nhưng bài nhạc này được viết lên đó là cái cớ của anh Vì yêu em, nên anh quyết định không ở lại Anh chấp nhận sự cô đơn đi cùng với tiếng thở dài Nếu anh chúc em hạnh phúc là tự làm khó bản thân Nhưng em yên tâm anh sẽ không để cho điều đó cản chân Và những điều mình không muốn thì nó cũng đến thôi em Anh chẳng mong bờ môi ai đó sẽ lại trao đến môi em Con đường tình chỉ còn một mình nên anh phải dần * lối Nếu tình yêu chỉ nằm trên môi thì anh không cần em nói Này em ơi, em còn nhớ hay đã quên Những nơi mình hẹn thề và nơi ngày xưa mình đã đến Chúng ta đã từng trải và cùng nhau nếm hết màn đêm Vậy mặt trăng với mặt trời là một cuộc thời thế nào em Rhế nào em, thế nào em, là thế nào em Yaloele Gia cũng nhau là được anh chưa manh tinh vat vai Già cùng nhau là được em còn dại khờ mắt nai Già cùng nhau là được yên vui đi qua phú bần Già cùng nhau là được đến khi hai ta "Tứ Tuần" Sâu trong đời người chỉ cần ấm êm bên căn phòng Còn những ngày tháng không em, thật quá đơn côi và thăng trầm Lũ trẻ sau này có "dạ đáp lời thưa " Hoặc là ta chẳng cùng một cuộc đời trở thành chuyện cũ hồi xưa! Rồi một ngày có một người ngồi đợi ai qua đây Anh chỉ muốn thấy em cười cho dù là 2 3 giây Anh muốn được bay qua mây để thấy được cuối chân trời Anh vẫn mãi là một thằng nhóc chưa học được cách vâng lời Và rồi, chúng ta trở thành hai người dưng Trao cho nhau bao đắm đuối đến phút cuối lại dừng Dù cho anh cũng đã từng cùng em trò chuyện trắng đêm Hong Kong đã không còn đẹp vì những ngày buồn vắng em Đợi khi năng lên cho thành phố này ấm áp Anh bán luôn cả niềm vui mua nỗi buồn về nhấm nháp Rất nhiều người khác họ sẵn sàng đến bên em Nhưng chỉ có một mình anh lại là người muốn quên em Lạc trong thành phố đi giữa dòng người đan xen Anh phải học cách từ bỏ với những điều mình đang * Dành cho em người mà anh đã từng nhớ Một lần và mãi mãi để bản thân thôi ngừng mơ Anh trả lại em nụ cười trong bài này Hẹn lần sau... Anh chưa đủ dũng cảm nhìn em rẽ hướng khác Ừ chắc còn ích kỷ nên mới nghĩ đó là đường lạc Anh sẽ viết về em thêm nhiều năm nữa Em có buồn không? Nếu chỉ được dăm bữa? Ai mà biết cuộc đời Anh vẫn cố đấy thôi Lỡ ngày thấy em hạnh phúc, mà cười nổi... Là mất anh rồi... Em ơi
Người ta bảo anh dại khờ tại sao lại chờ mình em, Nếu là một người khác thì anh không phãi mãi ngồi nhìn đêm, Hãy nhìn xem... ai đã khiến cho tôi thế này, Lạc vào trong mộng mơ, chẳng chịu rời khỏi đây! Và ai... đang lanh quanh trong nổi nhớ này? Chắc là em... hương tóc vẫn còn thổi, gió bay.. Giờ đó đây, chẳng biết em có hay nơi anh sầu lắng, Em đã về chưa? hay kề mưa...khi mây không mầu trắng Yêu cô gái thanh xuân, vừa qua tuổi trăng tròn.. Yêu cô gái bao năm, cho dù bị ăn mòn.. Đi qua bao bão tố, đứng vững không vùng vẫy.. Yêu em thật dài lâu như cao nguyên hùng vĩ.. Vội vàng... nhớ người tình bấy lâu.. Lụi tàng...những lời nói mấy câu... Một người..câu chuyện đó về đâu Nhưng nếu một mai ngã xuống xin người hãy nhớ về nhau Anh không chọn nơi quán xá là nơi đôi mình hẹn hò... Nhưng anh chọn khu đồi gió và khơi tình truyện trò... Muốn nghe giọng em nói rồi giữ tin nhắn thâu đêm... Quảng đời còn lại là đầy tiếng cười không cải vả đâu em.. Anh đâu kể làm chi câu chuyện dài buồn chán.. Cứ để nó trôi qua theo quy luật ngày tháng Có tiếng ve sau hè chắc nó về để thăm gió.. Sao không chạy ngay đi mà ở lại tháng 5 đó Anh nhớ dáng em ngồi, anh nhớ tiếng em cười Đèn phố xá lên rồi, em giữa chốn đông người Chọc tức cả cô đơn để giờ anh phãi âm thầm Đến một giây còn không có, làm gì có chuyện trăm năm.. Cho anh gặp được em, rồi lại đi đâu mất Những tháng, năm, ngày đó anh đã ghi sâu nhất Tình này anh thôi thúc, chẳng một phút nào im.. Nhưng thay gì gặp mặt nói ra thì thà anh cất vào tim
bài rap gửi tặng em,vào 1 ngày trời rực nắng,mọi thứ xung quanh bình thường có mỗi em thì xinh xắn đôi giày anh đi ngày nào giờ nó cũng phủ đầy bụi,anh sẽ yêu em hết mình đến khi nhan sắc em tàn lụi miền quê của anh ninh thuận nắng gió phan rang thì rất ác,bên ngoài anh tuy hơi đen còn bên trong anh chất phác năm nay mới 23t nhà anh nằm trên cái ngọn đồi,tình cảm này dành cho em từ bây giờ đến trọn đời thời tiết hôm nay nó lạ ,bầu trời thất thường còn nắng gió để tìm cô gái tốt như em,đối với anh thì rất khó cô bé lọ lem đời thật mang trong chân đôi giày đỏ,nếu em mà tạo cơ hội anh sẽ xin đc bày tỏ bày tỏ tấm lòng chung thủy dành cho em đầy son sắt,ước mơ có em bên mình đó là điều anh mong nhất thành phố dù cố chật chội ,ta tìm thấy nhau khoảnh khắc trời mưa hoàng tử đến bên công chúa,khơi gợi lại kỉ niệm ngày xưa😊
bao yêu thương rụng rơi mất hết Bao câu ca làm cho ta phải ướt mi Bao yêu thương giời đâu hỡi em Sao con tim này đau quá men Con tim này đau No no hôm nay và ngày sau Và chẳng tình yêu nào trôi qua Để cho ta chọn ngã Gửi chút hạt lúa vào mùa tương tư Vào tóc vài ba lọn tả Hỏi vì sao buồn bã Em vẫn đang buồn hả em Giấu kín sau lớp bao xốp Một vài món quà đã đem Anh vẫn quá nhiều công việc Xin lỗi vì đã thất lời Anh mua thời gian chỉ bởi một tiếng Dù phải trả bằng cả đất trời Đàn chim đã ngã giấc rồi Đôi môi không còn chung cánh Lời hứa từ gã thất lời Anh vội vàng soạn tin nhắn Anh vẫn còn nhớ lúc gần nhau Em đẹp biết đến nhường nào Nhưng sao con đường đi vào tim em Anh mãi không biết đường vào Tương tư còn buồn nhiều thứ Gọi cốc cà phê Trung Nguyên Làm một ngụm nhỏ vị đắng không đường Nhấm nháp nỗi buồn trung niên Và em ơi Điều gì khiến ta xa mặt cách lòng Tình yêu dại khờ đến mức Đã từng cướp đi một thuở sắc hồng Anh vội vàng đi tìm em Xa tận thiên hà quả đất Anh tựa vào ghế trầm ngâm một mình Nhìn những bình yên đã mất Những ngày mà mình còn gần bên nhau Anh gửi giọt nắng trên khóe môi Là những làn gió thổi tóc em bay Anh chỉ luôn cần như thế thôi Hai đứa nhìn lên làn mây hồng Chút gió làm tim anh cay nồng Em ơi chạm vào bờ vai anh đi Hãy nhìn cuộc sống này xoay vòng Và anh chỉ muốn ghi vài câu Như ghé qua trên mảng giấy Uống cho say hết đêm nay Để quên những gì mình cảm thấy Sự cô đơn trong anh nhiều lắm Tính cả lối ngã trăm nghìn Đôi khi anh muốn gặp lại em Nói hết tất cả tâm tình Và những ngày tháng trôi qua Tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em Trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau Môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em Cầm tay em ta về Em à Màu mắt xanh biếc của em còn gửi lại đây Đó là lý do mỗi khi chạm mặt Dẫu anh không cười là vậy Anh sợ một ngày em không trở lại Cùng anh nắng chiều buông xuống Không còn được thấy em cười Trên mỗi bài nhạc và đó là điều luôn muốn Anh chẳng làm được gì ngoài ngắm mây trời Mùi nước hoa huyện vào tóc Làm anh đắm say rồi Đành gửi gắm thay lời Cho vài lần tình lấn át Cả màu buồn giờ còn đọng Ở trên đường Huỳnh Tấn Phát 93 cuộc hẹn gặp ở mỗi tối thứ ba Và sau những lần cãi vã Anh vẫn muốn nói thứ tha Nhiều khi hành động chính là Thứ dằn vặt anh cả trăm lần Trốn một góc cứ ngồi uống Như là gã tâm thần Và lần tình cờ Làm anh nhớ ngày đầu Anh chỉ là bức tranh màu xám Còn em là mớ đầy màu Là một người Vẫn luôn nghe lời em tâm sự khi cần Nắm bàn tay siết chặt môi em Trong cự ly gần Em ở lại Nhìn những điều này ở cha li Trong này có socola Liệu em thích hãy mở ra đi Anh mệt mỏi Làm sao để thoát ra đường cùng Anh còn say cả ánh mắt biếc Và thứ nước hoa thường dùng Em ở lại Nhìn những điều này ở cha li Trong này có socola Liệu em thích hãy mở ra đi Anh mệt mỏi Làm sao để thoát ra đường cùng Anh còn say cả ánh mắt biếc Và thứ nước hoa thường dùng Anh nhớ về em mỗi đêm Hương thơm của em đắm say Sao em lại nỡ bỏ anh Cùng những tháng ngày mà giờ đã qua Nắm lấy bàn tay của anh Anh tin mình đã có nhau Giấc mơ ngày ấy vỡ tan Để lại cô đơn giờ còn mỗi anh Và những ngày tháng trôi qua Tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em Trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau Môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em Cầm tay em ta về Và những ngày tháng trôi qua Tim anh đã lỡ say rồi Còn gì nữa đâu em Trên con đường ta chung đôi Và mình đã ở bên nhau Môi anh đã trao em rồi Và giờ chỉ nhớ thôi em Cầm tay em ta về
Gửi tặng em trăm nỗi nhớ ngàn lời thương Bài nhạc này là lời bày tỏ anh không thể nói ở đời thường Cảm ơn em đã bên anh khi chỉ có bàn tay trắng 1 thằng ham chơi như này mà có đc em là may mắn Nên hôm nay đành tỏ lòng dành tuổi 17 lung linh Anh hứa sẽ yêu em hoài theo 1 cách thật chung tình Như là oxit trung tính theo em nên muối không kết tinh Nếu sau này em hết xinh thì anh vẫn nguyện yêu hết mình Babe, em là mặt trời là cầu vòng là mây xanh Hiền diệu trong tay anh vun đắp tình yêu ta xây thành Tình đôi ta là biển rộng mỗi giọt nước là trăm thương Thì hạt cát là ngàn nỗi nhớ ở trong sa mạc anh lầm đường Em ơi ... Đà thành này vốn chỉ đẹp khi có em Trong anh là những kỹ niệm về những con đường thật khó quên Những con đường mình cùng hẹn ước cùng bên nhau khi gió đến Những con đường mà mình đi qua đó thì tự động nó có tên Uhm... Em là mèo là nai là cá Biết biển xanh anh vẫn chèo dù mai già quá Hạnh phúc mình chung tay xây dựng nên 1 lâu đài Anh là người đàn ông trưởng thành che chở cho em đc lâu dài Nhưng có nhiều lúc anh biết em buồn khi anh vô tâm Anh vẫn yêu em tha thiết chuyện tình mình anh cố lắm Anh đã cố cất hết cảm xúc che giấu những lần anh yếu mềm Vì anh hi sinh tất cả vì vốn sinh ra để yêu em Ver 2 Chuyện tình của đôi ta đã định nghĩa từ vĩnh hằng Là những lần mình cũng nhìn biển ở trong trời đêm buồn tĩnh lặng Là lúc ta ngồi thẫn thơ ngẫn ngơ giấc mơ rồi than thở Là lúc mà anh vẫn chờ từng giờ để làm thơ trên trang vở Nên giờ là tiếng dương cầm trong lòng còn âm vang Nỗi lòng về một cô gái thương thầm trông mong trong tâm can Những lúc em quay đi khiến con tim anh lâm sàng Những giây phút đôi ta giận dỗi hay anh lén lút đến thăm nàng Nhân duyên của hai ta tính thời gian không hữu hạn Yêu em 1 kiếp không đủ thì anh nguyện yêu cả cửu vạn Từ nay 2 ta là 1 đoạn đường mình đi sát vô Yêu em là môn nghệ thuật thì anh chính là Picaso Nếu sau này sóng gió đến anh sẽ đuổi nó đi xa Sống chung 1 ngôi nhà và mình cùng hát với guitar Cả 2 ta cùng say đắm không quan tâm điều gì và Anh làm trai mơ vì em khiến anh hight như sativa Nhưng em ơi còn xa lắm khi tình anh còn nhiều vì Anh chỉ biết thương em dù không biết thương vì điều gì Em như là chất thức thần mà cuộc đời này đã đem tới Anh muốn yêu em thương em cả đời em biết không em ơi