Nghe 3,4 lần liền nhau .hay thế .câu chuyện hay giọng đọc tuyệt.lại còn lồng ghép bao nhiêu chi tiết thời bao cấp vào câu chuyện.cảm ơn tg thật nhiều ❤
Tôi rất nể phục sức sáng tác mạnh mẽ, bền bĩ của tác giả BNP.Lời văn giản dị,gần gũi với đời sống xã hội kết hợp giọng đọc diễn cảm của mc PG nghe thật hấp dẫn thú vị. Cảm ơn tác giả và người đọc truyện. ❤
Hay quá ! Tác giả miêu tả nếp sống của gia đình phố cổ Hà nội 1 cách rất Hà nội thời bấy giờ, chân thực giản dị...các thế hệ của 1 đại GĐ phố cổ ... hấp dẫn , hài hước vô cùng nghe ko dứt đc ra ... vừa nghe vừa cười, tác giả quá giỏi .. anh nắm bắt tâm lý từng nhân vật , khắc hoạ câu chuyệnta đang nghe như 1 bức tranh mình nhìn thấy trc mắt Tài giỏi vô cùng , kiến thức sâu sắc, vô cùng khAm phục tài năng của Bùi xuân Phúc ... cám ơn anh Giọng đoc truyền cảm , ấm áp của Phạm Giang đầy kịch tính , hấp dẫn ng nghe vô cùng ... cám ơn a Phạm Giang Chúc tác giả và ng đọc luôn mạnh khoẻ để mang tới khán giả nhiều niềm vui mới..... yêu mến vô cùng!
@@phanyen1961 tác giả Bùi Ngọc Phúc tái hiện khá chính xác và phong phú về cuộc sống xưa Hà Nội thời bao cấp trong các tác phẩm của mình, nên có thể coi đây là một nguồn tài liệu tốt...
@@ẨndanhPhạm có truyện là về tuổi thơ,có truyện là về những khắc khoải của con người về những làng quê,có khi kể về một con cóc. Tôi thấy có một bài viết của độc giả gởi cho tác giả thấy hay nên xin chia sẻ lại,mà thấy tác giả cũng nói là hết sách rồi.Phải đợi tái bản lần ba trong vòng có bốn tháng từ khi sách ra mắt. “Vợ biết không, cuốn sách Hơi thở trong bàn tay, chồng đọc cả tuổi thơ của chồng trong đó. Dễ thương, nhẹ nhàng, mộc mạc. Chồng đọc cảm tưởng như mình lạc vô câu chuyện, từng khoảnh khắc. Hóa ra, cuộc sống nhẹ nhàng đẹp đẽ, chồng đã từng có”. Đó là lời nhắn của một người chồng cho vợ mình. Và chị đã chia sẻ cho tôi những tâm sự ấy, trong cảm xúc hạnh phúc. Chị kể về tuổi thơ đầy bất hạnh và đau khổ của chồng, cái tuổi thơ đã luôn ám ảnh anh suốt mấy chục năm cuộc đời đã qua, mà không sao chữa lành được. Chị viết: “Cha mất khi anh chưa biết đi, mẹ đến với người đàn ông hàng xóm đã có gia đình... Vì thiếu sự che chở của cha và sự quan tâm của mẹ, nên tuổi thơ của anh sau những buổi tới trường là những giờ phút lang thang cùng các bạn trong xóm. Dalat những năm 83, 84 vẫn còn hoang vắng. Đồi Cù vẫn là của dân, vẫn còn những lối mòn đất đỏ dẫn vào những khu rừng thông “bí ẩn” trong những chuyến thám hiểm của lũ trẻ. Nhưng mỗi khi nhớ về tuổi thơ, anh luôn chỉ có cảm giác bất hạnh. Ngày hôm nay, cuốn sách của thầy đã kéo đi một phần của lớp màn u ám, mở ra cho anh thấy một khoảng thời gian hạnh phúc mà anh không biết là mình đã từng có, và đó cũng là điều mà em mãi vẫn không có cách nào giúp được anh. Một lần nữa, em cảm ơn thầy”. “Mấy hôm nay, anh ôm cuốn sách của thầy bên người”,
@@ẨndanhPhạm tôi cũng chả liên quan gì tới cuốn sách đó chỉ là thấy hay nên giới thiệu,hồi nãy có tl bạn rồi mà chủ kênh này xoá bl của tôi bạn ạ.Thật không ngờ những người đọc và viết những con chữ cứ ngỡ là những người tuyệt vời nhưng hình như không phải như vậy,tôi đã nghe kênh của anh từ rất lâu và nghe rất nhiều những từ bây giờ thì không.Chào anh!
Giọng đọc hay truyện hay hài hước
Hay quá ❤
Nghe 3,4 lần liền nhau .hay thế .câu chuyện hay giọng đọc tuyệt.lại còn lồng ghép bao nhiêu chi tiết thời bao cấp vào câu chuyện.cảm ơn tg thật nhiều ❤
Giọng đọc hay ,truyền cảm,rõ ràng...
Truyện quá hay, giọng đọc Phạm Giang quá tuyệt. Rất cám ơn.
Rất thú vị!
Chuyện vui dí dỏm hơi hài hay cảm ơn tác giả và MC
Bùi ngoc phúc kỳ tài
Truyện lôi cuốn vô cùng.
Câu chuyện của tác giả quá hay, chỉ những người đã sống qua thời kỳ bao cấp như mình mới thấu hiểu được 😂😂😂
@@HangNguyen-ky5ir Chuẩn!
Tôi rất nể phục sức sáng tác mạnh mẽ, bền bĩ của tác giả BNP.Lời văn giản dị,gần gũi với đời sống xã hội kết hợp giọng đọc diễn cảm của mc PG nghe thật hấp dẫn thú vị. Cảm ơn tác giả và người đọc truyện. ❤
Cùng suy nghĩ với bạn ❤
Hay quá !
Tác giả miêu tả nếp sống của gia đình phố cổ Hà nội 1 cách rất Hà nội thời bấy giờ, chân thực giản dị...các thế hệ của 1 đại GĐ phố cổ ... hấp dẫn , hài hước vô cùng nghe ko dứt đc ra ... vừa nghe vừa cười, tác giả quá giỏi .. anh nắm bắt tâm lý từng nhân vật , khắc hoạ câu chuyệnta đang nghe như 1 bức tranh mình nhìn thấy trc mắt
Tài giỏi vô cùng , kiến thức sâu sắc, vô cùng khAm phục tài năng của Bùi xuân Phúc ... cám ơn anh
Giọng đoc truyền cảm , ấm áp của Phạm Giang đầy kịch tính , hấp dẫn ng nghe vô cùng ... cám ơn a Phạm Giang
Chúc tác giả và ng đọc luôn mạnh khoẻ để mang tới khán giả nhiều niềm vui mới..... yêu mến vô cùng!
@@nghesyhuonggiang Cảm ơn sự yêu mến mà bạn dành cho tác giả Bùi Ngọc Phúc và người kể chuyện Phạm Giang.
Chủ đề phố cổ luôn hấp dẫn, cám ơn.
Hay tuyệt cú mèo ❤❤❤
Muốn tìm hiểu về cuộc sống và xã hội xưa Hà nội hãy nghe các tác phẩm BNP ?
@@phanyen1961 tác giả Bùi Ngọc Phúc tái hiện khá chính xác và phong phú về cuộc sống xưa Hà Nội thời bao cấp trong các tác phẩm của mình, nên có thể coi đây là một nguồn tài liệu tốt...
❤❤❤❤
Quá tuyệt. Sao k đọc Hồn trinh nữ phần 10 anh Giang ơi ?
Anh là hậu duệ của họ Phạm, đang bận nghĩ cách lấy kho báu của họ Lã nên chờ anh lấy được đã rồi đăng nốt phần cuối
❤
Tập hợp truyện ngắn Hơi Thở Trong Bàn Tay đang nổi rần rần khiến mọi độc giả nức lòng mà ad không thấy đọc nhỉ?
Cảm ơn bạn đã quan tâm góp ý.
Xin hỏi truyện viết về đề tài gì ạ?
@@ẨndanhPhạm có truyện là về tuổi thơ,có truyện là về những khắc khoải của con người về những làng quê,có khi kể về một con cóc.
Tôi thấy có một bài viết của độc giả gởi cho tác giả thấy hay nên xin chia sẻ lại,mà thấy tác giả cũng nói là hết sách rồi.Phải đợi tái bản lần ba trong vòng có bốn tháng từ khi sách ra mắt.
“Vợ biết không, cuốn sách Hơi thở trong bàn tay, chồng đọc cả tuổi thơ của chồng trong đó. Dễ thương, nhẹ nhàng, mộc mạc. Chồng đọc cảm tưởng như mình lạc vô câu chuyện, từng khoảnh khắc. Hóa ra, cuộc sống nhẹ nhàng đẹp đẽ, chồng đã từng có”.
Đó là lời nhắn của một người chồng cho vợ mình. Và chị đã chia sẻ cho tôi những tâm sự ấy, trong cảm xúc hạnh phúc. Chị kể về tuổi thơ đầy bất hạnh và đau khổ của chồng, cái tuổi thơ đã luôn ám ảnh anh suốt mấy chục năm cuộc đời đã qua, mà không sao chữa lành được.
Chị viết:
“Cha mất khi anh chưa biết đi, mẹ đến với người đàn ông hàng xóm đã có gia đình... Vì thiếu sự che chở của cha và sự quan tâm của mẹ, nên tuổi thơ của anh sau những buổi tới trường là những giờ phút lang thang cùng các bạn trong xóm. Dalat những năm 83, 84 vẫn còn hoang vắng. Đồi Cù vẫn là của dân, vẫn còn những lối mòn đất đỏ dẫn vào những khu rừng thông “bí ẩn” trong những chuyến thám hiểm của lũ trẻ. Nhưng mỗi khi nhớ về tuổi thơ, anh luôn chỉ có cảm giác bất hạnh.
Ngày hôm nay, cuốn sách của thầy đã kéo đi một phần của lớp màn u ám, mở ra cho anh thấy một khoảng thời gian hạnh phúc mà anh không biết là mình đã từng có, và đó cũng là điều mà em mãi vẫn không có cách nào giúp được anh. Một lần nữa, em cảm ơn thầy”.
“Mấy hôm nay, anh ôm cuốn sách của thầy bên người”,
@@ẨndanhPhạm tôi cũng chả liên quan gì tới cuốn sách đó chỉ là thấy hay nên giới thiệu,hồi nãy có tl bạn rồi mà chủ kênh này xoá bl của tôi bạn ạ.Thật không ngờ những người đọc và viết những con chữ cứ ngỡ là những người tuyệt vời nhưng hình như không phải như vậy,tôi đã nghe kênh của anh từ rất lâu và nghe rất nhiều những từ bây giờ thì không.Chào anh!
Tôi vào mục Mới nhất và vẫn thấy bình luận của bạn.... có chuyện nói về tuổi thơ,, có chuyện nói về nỗi khắc khoải,,,,,
❤tác giả nhận tn kiểu j đấy ạ
Bạn có thể viết rõ hơn không? Viết tắt vậy không luận chính xác được.
@@nguoi-kechuyen cái đoạn nhận lại tin nhắn từ bà mối ấy
@@winnienguyen7824 nhắn miệng bạn ơi, cái cô chim mồi chuyển lời
❤❤❤❤❤❤❤❤❤
❤❤❤