Ngàn năm lá mọc, ngàn năm tan, Ngàn năm hoa nở, ngàn năm tàn, Hoa vừa kịp nở lá vội tan, Lá vừa chớm mọc hoa lại tàn, Chỉ thấy hoa mà không thấy lá, Khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa, Lá và hoa dẫu cùng chung một rễ, Vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau. Bỉ ngạn ngàn năm hoa đợi lá, Cũng như trọn kiếp ta đợi nàng, Mạnh bà chén canh tình quên lãng, Nguyện làm quỷ hồn tại vong xuyên, Cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ… Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp bi. Hoa Bỉ Ngạn nhuộm màu máu tươi, Nhắc lại cho ai chuyện cũ ngày xưa, Ở nơi đây con Sông Hoàng Tuyền, Nhuộm màu sắc đỏ đau thương, Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn, Có tên gọi khác Mạn Châu Sa, Bỉ ngạn hoa nở rộ cầu nại hà, Mạn Châu Sa đỏ rực cả trời hoa. Bỉ ngạn ngàn năm hoa đợi lá, Cũng như trọn kiếp ta đợi nàng, Trên đường hoàng tuyền hoa Bỉ Ngạn, Hoa chờ một người yêu tận tâm can, Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở, Số mệnh sắp đặt vạn kiếp chẳng nên duyên… Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp, Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền, Vong xuyên bất tận, Bỉ ngạn tịch liêu, Có phải chăng chẳng chờ được người yêu? Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất, Có hoa không lá, có lá không hoa, Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi… Bời thế gian quá nhiều u tối, Nên Hoàng tuyền mới có bỉ ngạn hoa, Ngàn năm tới thấy hoa không thấy lá, Có lá rồi lại chẳng thấy hoa đâu, Tình đôi lứa như màu hoa thắm đỏ, Chất chứa buồn và thấm đẫm đau thương. Mạnh Bà kia đứng bên bờ Xuyên thủy, Đợi chờ người quên hết chuyện nhân gian, Gửi hồi ức vào màu hoa đỏ ấy, Rồi lưu lại cho đến cả ngàn năm. Đường hoàng tuyền thấm màu máu đỏ, Đứng mình trông nhìn vạn kiếp cô đơn, Bỉ Ngạn hoa ơi! Bỉ Ngạn hoa, Dẫu chung một rễ, mà lá chẳng ở cùng, Người ta nói, đó là hoa Bỉ Ngạn.
Hoa này ở địa ngục màu đỏ tươi nhưng khi ĐỨC PHẬT thấy đẹp và hái đem về cõi PHẬT thì hoa lại hóa ra màu trắng và ĐỨC PHẬT gọi đó là u đàm bỉ ngạn Nam mô a Di Đà Phật
Ta là Mạn Đà La Hoa,(Bỉ Ngạn Trắng) Ta Vô Tình, Ta Chẳng Yêu Ai. Ta là Mạn Châu xa hoa,(Bỉ Ngạn Đỏ) Ta Yêu Người, Yêu đến đau lòng. Mạng Đà La theo về nơi cõi Phật, Mạng Châu Sa ở lại chốn Hoàng Tuyền, Nguyện dùng thân giúp người lưu hồi ức, Giúp vong linh đang lạc lối trở về.
Ông này quây video mà ko bít tìm hiểu . Bỉ ngạn đỏ là đau khổ . Bỉ ngạn trắng là trên thiên đường . Nghĩ sau . Quây bông bỉ ngạn trắng bảo địa ngụ c vậy .
Tuyệt vời ❤❤❤❤❤
Hoa Bỉ ngạn trắng đẹp.quá❤
Ngàn năm lá mọc, ngàn năm tan,
Ngàn năm hoa nở, ngàn năm tàn,
Hoa vừa kịp nở lá vội tan,
Lá vừa chớm mọc hoa lại tàn,
Chỉ thấy hoa mà không thấy lá,
Khi thấy lá lại chẳng thể gặp hoa,
Lá và hoa dẫu cùng chung một rễ,
Vốn rất gần mà chẳng thể gặp nhau.
Bỉ ngạn ngàn năm hoa đợi lá,
Cũng như trọn kiếp ta đợi nàng,
Mạnh bà chén canh tình quên lãng,
Nguyện làm quỷ hồn tại vong xuyên,
Cứ nhớ thương mà ôm sầu thương nhớ…
Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp bi.
Hoa Bỉ Ngạn nhuộm màu máu tươi,
Nhắc lại cho ai chuyện cũ ngày xưa,
Ở nơi đây con Sông Hoàng Tuyền,
Nhuộm màu sắc đỏ đau thương,
Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn,
Có tên gọi khác Mạn Châu Sa,
Bỉ ngạn hoa nở rộ cầu nại hà,
Mạn Châu Sa đỏ rực cả trời hoa.
Bỉ ngạn ngàn năm hoa đợi lá,
Cũng như trọn kiếp ta đợi nàng,
Trên đường hoàng tuyền hoa Bỉ Ngạn,
Hoa chờ một người yêu tận tâm can,
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở,
Số mệnh sắp đặt vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp,
Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền,
Vong xuyên bất tận, Bỉ ngạn tịch liêu,
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa,
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…
Bời thế gian quá nhiều u tối,
Nên Hoàng tuyền mới có bỉ ngạn hoa,
Ngàn năm tới thấy hoa không thấy lá,
Có lá rồi lại chẳng thấy hoa đâu,
Tình đôi lứa như màu hoa thắm đỏ,
Chất chứa buồn và thấm đẫm đau thương.
Mạnh Bà kia đứng bên bờ Xuyên thủy,
Đợi chờ người quên hết chuyện nhân gian,
Gửi hồi ức vào màu hoa đỏ ấy,
Rồi lưu lại cho đến cả ngàn năm.
Đường hoàng tuyền thấm màu máu đỏ,
Đứng mình trông nhìn vạn kiếp cô đơn,
Bỉ Ngạn hoa ơi! Bỉ Ngạn hoa,
Dẫu chung một rễ, mà lá chẳng ở cùng,
Người ta nói, đó là hoa Bỉ Ngạn.
Hay quá ban ơi😊🌹😊🌹🌹🌹
Hoa này ở địa ngục màu đỏ tươi nhưng khi ĐỨC PHẬT thấy đẹp và hái đem về cõi PHẬT thì hoa lại hóa ra màu trắng và ĐỨC PHẬT gọi đó là u đàm bỉ ngạn
Nam mô a Di Đà Phật
Bỉ ngạn trắng, là hoa cõi Phật a ơi, bỉ ngạn đỏ mới mọc dưới địa ngục vì nghiệp duyên vẫn còn.
Nàng vì ta làm nhân gian điên đảo,
Ta vì Nàng náo loạn cả nhân gian,
Hoa nở ngàn năm hoa bỉ ngạn,
Vạn kiếp luân hồi ,vạn kiếp thương.
Văn hay quá
@@cuocsongosaitama3654 cảm ơn ạ ^^
loài hoa tuyệt đẹp
Ta là Mạn Đà La Hoa,(Bỉ Ngạn Trắng)
Ta Vô Tình,
Ta Chẳng Yêu Ai.
Ta là Mạn Châu xa hoa,(Bỉ Ngạn Đỏ)
Ta Yêu Người,
Yêu đến đau lòng.
Mạng Đà La theo về nơi cõi Phật,
Mạng Châu Sa ở lại chốn Hoàng Tuyền,
Nguyện dùng thân giúp người lưu hồi ức,
Giúp vong linh đang lạc lối trở về.
Hoa đẹp hihi
Đẹp quá
Mi Mi e muốn xem bỉ ngạn đỏ chứ? Videos sau nhé
hoa đẹp này mà không hái về trồng được nhỉ
Mình có bán củ giống hoa bỉ ngạn này....bạn muốn trồng thì liên hệ mình nhé.....
@@anghongnhien7616 bạn ở đâu
Ông này quây video mà ko bít tìm hiểu . Bỉ ngạn đỏ là đau khổ . Bỉ ngạn trắng là trên thiên đường . Nghĩ sau . Quây bông bỉ ngạn trắng bảo địa ngụ c vậy .
ray of hope vậy à bạn. Thì mình đoán thôi.
Hoa bị ngạn đỏ mới ở đường hoàng tiền. còn hoa bị ngạn trắng và vàng thì k phải nhé.
Hoa bỉ ngạn trắng thì ở tây phương cực lạc nhé
Bỉ ngạn trắng là vùng đất của phật nhé.vì đất tinh khiết nên màu đỏ của bỉ ngạn bị phai đi.và trở thành màu trắng