Tôi đã 60 tuổi nhưng rất thích xem chương trình của phan đăng tôi chỉ ước gì các con tôi cũng xem và học được các bài học từ chương trình của phan đăng
cháu năm nay 25 tuổi và vừa nghỉ một công việc văn phòng sau 3 năm. Bây h đã nghỉ dc 2 tháng và cháu cũng đôi khi thấy hoang mang khi chưa kiếm dc tiền. Đôi lúc lại lên mạng tìm việc để giải toả nhưng cháu tin vào tầm nhìn của cháu. cháu sẽ k quay trở lại con đường đó nữa. tương lai chữa rõ lối nhưng cháu đã có hướng đi, dù hoang mang nhất thời thì cũng nhất trí từ bỏ con đường cũ, đó là đúc rút của cháu. dù con đường mới chưa rõ thành lối thì cứ dứt khoát bỏ con đường cũ đã.
Thực sự, em xem rất nhiều video của anh Đăng, và phải công nhận anh đăng rất hoạt ngôn, xử lý khéo léo, dẫn dắt câu chuyện, hỏi xoáy nội dung thực sự không có gì phải nói rồi. Anh Đăng làm người được phỏng vấn, có thể chia sẻ những cảm xúc chân thực nhất từ đáy lòng, những điều khó nói của họ
Tập này như món quà khích lệ tinh thần cho thế hệ trẻ cảm thấy lạc loài và mông lung trên hành trình tìm hiểu bản thân mình. Xin cảm ơn Chuyên gia Trần Sĩ Chương và anh Phan Đăng rất nhiều ạ!
Em cám ơn anh Phan Đăng, cám ơn Chú Sĩ Chương, cám ơn Chú Đại đã tạo duyên để có buổi trò chuyện tuyệt vời này. Nghe xong câu chuyện này em cảm thấy mình cũng “thông” được cái mạch bị nghẽn nào đó trong người.. 1 câu chuyện truyền cảm hứng, xin trân trọng
Thật cảm động khi nghe chuyên gia Trần Sỹ Chương tâm sự về trăn trở của ông với đất nước trong giai đoạn khó khăn . Cảm ơn ông đã cống hiến trí tuệ , sức lực cho đất nước❤
Con được gặp chú ngoài đời mấy lần qua cô Lộc nhưng lần đầu nghe chu kể cau chuyện về cuộc đời chu thật thú vị cháu sẽ tim sách của chú , cảm ơn chú về kiến thức bao la của chú
Cháu gen Y nhưng cũng hoang mang như bao thế hệ. Đúng là khi mình sinh ra với một kỹ năng bẩm sinh mình nghĩ rằng cả đời này mình chỉ có mình nó và mình là nó, nhưng thật ra mình là thế giới, là một hành trình luôn thay đổi và nhìn thấy nhiều điều kì diệu hơn nữa🎉 Cảm ơn buổi trò chuyện rất chân thật, gần gũi và rất "chạm" ạ.
Cảm ơn chú Chương và anh Phan Đăng về một cuộc trò chuyện chất lượng, giúp cho em là một Gen Y đang cảm thấy chông chênh được bình tâm lại và đỡ hoang mang giữa cuộc sống hối hả hiện nay.
😀Anh kể chuyện hay, rất hay!! Quá khứ, kỷ niệm trở về, qua chuyện anh kể. Có 3 chữ trong chuyện anh kể:: 1) Liên quan đến Triết, philosophy, Thật. 2) Thú vị. 3) Quan tâm. Muốn góp vui với anh qua vài mẩu chuyện, về quá khứ. Chuyện thứ nhất, người cháu ko huyết thống, chỉ quan hệ trong tình cảm, cùng nguồn gốc với anh, Huế. Từ lúc chập chững bước chân vô sân trường, tới lúc tốt nghiệp trung học, cháu là học sinh số 1 hoặc 2 ở những sân trường mà cháu có mặt. Rất cocky, kiêu ngạo ở tuổi ấu thơ. Một lần phải thốt lên: Con giỏi, có thể rất giỏi. Nhưng dưới mắt uncle, con chưa kiếm được một cắc nào, tự bàn tay của con. Khi nào, con kiếm được tiền, lúc đó uncle sẽ lắng nghe lời con nói. Hoặc lúc đó, con mới có quyền cocky, trước mặt uncle. Khoảng 1 thập niên sau, cháu được nhận học bổng trọn gói từ chỗ ăn, chốn ở, tại Berkeley. Một trong những trường khét tiếng trên thế giới. Trước khi ra trường 2 năm, hãng xưởng tranh đua chộp cháu đầu quân. Vài năm sau, người uncle này phải thốt lên: Con giỏi, lúc bé thơ, con nhìn tụi chú như cỏ rác. Con đúng, uncle sai, và con có cái quyền đó vì tài năng của con. Hiện tại, cháu rất từ tốn và có một giọng nói rất đầm ắm. Chuyện thứ 2, người bạn, đã từng thân thiết với nhau 1 thập niên, cũng cùng vùng đất chôn nhau của anh. Cá nhân chỉ là hạt cát, trong tiếp xúc đời thường, người bạn là 1 trong 2 người, cá nhân phải nể phục sự thông minh của bạn. Một điểm tương đồng với anh, gương mặt chữ Điền. Kể chuyện về bạn, hơi bị nhiều, nhưng tếu lâm lắm. Hai trường phái khác biệt, 1 Huệ,1 Bắc Kỳ, tôn giáo cũng xa lạ, nhưng có thể ngồì nhậu với nhau nhiều tiếng, rộn vang tiếng cười. Hoặc ôm phone cả tiếng hơn, vẫn ko dứt, tếu lắm. Chủ đề làm bạn hứng thú, hình như liên quan đến tôn giáo. Một thằng đạo dòng, chuyên đi lòng vòng nhà thờ ngắm nàng, có khả năng nói về Đức Phật. Có lẽ, với bạn, là một thú vị. Mỗi lần đến nhà bạn party, là mỗi lần ko ngại ngần mỡ ̉ tủ lạnh, mở tất cả những cửa kệ trong bếp. Có bố ngạc nhiên, thắc mắc.... sao you lại tự nhiên thế? Thẳng thừng, me đến đây nhậu, me phải mở tủ lạnh coi có hàng gì, quất liền. Mở kệ bếp để biết chỗ lấy ly, chén, giấy, đũa .... nó ở chỗ nào. Mà lúc me lấy hàng, cũng lấy luôn cho mấy bố hưởng. Me ko thuộc trường phái ngồi chờ hàng rớt vô miệng. Me phải lục lọi và tìm tòi chớ. Cả đám cười. Tiếp, mấy bố đến cái miểu của me, me cũng muốn và hoan nghênh mấy bố như vậy. Vô tư đi. Qua quá nhiều màn action nốc, một hôm trong lúc ngà ngà, bạn vỗ vai, nói: Tôi gặp và nhậu quá nhiều người. Bố là người duy nhất trong lúc nhậu, lại hỏi tôi .... Papa của tôi có khỏe ko? Nếu nói về duyên, có đến, có đi, nhưng kỷ niệm vẫn luôn còn đó với người bạn, đáng nhớ. Chuyện anh kể, có đề cập đến nàng. Chuyện mà ko có nàng, còn gì là lý thú. Chán chết. Như đã nói, chỉ là góp vui. Góp vui với anh. Ngoài trời, màn đêm đã buông phủ, bên trong tiếng nhạc rộn ràng, ca sĩ thi đua lên sân khấu, nghiệp dư có, chuyện nghiệp cũng có. Men đã thấm, nàng kề bên có vẻ hưng phấn hơn, cực kỳ chủ quan, bàn tay trái nàng đặt lên đùi, kỳ vọng và mong chờ, nàng hỏi: Trong đời anh, anh thương ai nhất? Bottom up, nốc cạn ly trước mặt, giơ tay kễu thêm ly: Anh thương cô Thái Lan nhất. Man oh man, một đau đớn của cái nhéo!! Muốn ứa nước mắt, gồng mình, nàng chi tiết: Tại sao anh lại nói vậy trước mặt em? Một hơi, hết ly, bình thản, rất bình thản: Bởi lẽ nàng đã đến với anh trong lúc anh ko có gì, trong lúc nhiều người, thậm chí khinh rẻ anh. Nhưng nàng đã gần anh, ko một đòi hỏi. Vẫn chỉ là góp vui, ngẫu nhiên thôi. Chúc may mắn và bình an 😀
Em chào anh Phan Đăng, Em hiện là sinh viên năm 2 học 1 trường công ở TP Hồ Chí Minh. Em nhận ra bản thân Em là thứ Em cần tìm là vào khoảng tầm 6 tháng trước. Trước đó việc học của Em không ổn chỉ tạm. Hiện em vẫn đang đi trong tâm bão đó chưa thoát ra được. Tâm bão tìm thấy mình, thật may em được xem cuộc hội thoại này của Anh và chú. Nó giống như 1 case study cho em biết kết quả Em sẽ đạt được là gì vì Em trước lúc viết bình luận này là rất hoang mang. Hoang mang vì xung quanh Em các bạn hay các thông tin về sự tìm mình quá ít. Không biết mình sẽ đạt gì và hành trình đó như thế nào. Em viết bình luận này khi dừng lại ở 46:11, Em sẽ nghe hết. Nhưng Em muôn dừng lại chia sẽ mạch cảm xúc trong mình, Em vẫn chưa hình dung ra tìm mình nhưng mình không biết mình là cái gì, ở đâu, là ai, điều gì làm mình thích giống như đi trong tâm bão. Em cũng ngộ nhận ra rất nhiều điều và Em hy vọng khi Em viết một bình luận tiếp theo đến anh thì những điều đó dần dần được bóc tách. Nó sẽ lâu nhưng em sẽ đi đến đó. Cảm ơn anh.
Tôi đã 60 tuổi nhưng rất thích xem chương trình của phan đăng tôi chỉ ước gì các con tôi cũng xem và học được các bài học từ chương trình của phan đăng
Nghe người có tri thức nói chuyện mà tôi hiểu hơn về xã hội và thế giới
cháu năm nay 25 tuổi và vừa nghỉ một công việc văn phòng sau 3 năm. Bây h đã nghỉ dc 2 tháng và cháu cũng đôi khi thấy hoang mang khi chưa kiếm dc tiền. Đôi lúc lại lên mạng tìm việc để giải toả nhưng cháu tin vào tầm nhìn của cháu. cháu sẽ k quay trở lại con đường đó nữa. tương lai chữa rõ lối nhưng cháu đã có hướng đi, dù hoang mang nhất thời thì cũng nhất trí từ bỏ con đường cũ, đó là đúc rút của cháu. dù con đường mới chưa rõ thành lối thì cứ dứt khoát bỏ con đường cũ đã.
Thực sự, em xem rất nhiều video của anh Đăng, và phải công nhận anh đăng rất hoạt ngôn, xử lý khéo léo, dẫn dắt câu chuyện, hỏi xoáy nội dung thực sự không có gì phải nói rồi. Anh Đăng làm người được phỏng vấn, có thể chia sẻ những cảm xúc chân thực nhất từ đáy lòng, những điều khó nói của họ
Khách mời quá chất lượng! Sống đàng hoàng, quan tâm tới người xung quanh chân thành, tìm hiểu vấn đề một cách hồn nhiên,
Tập này như món quà khích lệ tinh thần cho thế hệ trẻ cảm thấy lạc loài và mông lung trên hành trình tìm hiểu bản thân mình. Xin cảm ơn Chuyên gia Trần Sĩ Chương và anh Phan Đăng rất nhiều ạ!
Câu chuyện chia sẻ thật tuyệt vời ! Cám ơn PĐ vì đẫ mời được Chuyên gia có tầm, có tâm !❤️❤️❤️
Rất khâm phục chú Chương. Ở chú toát lên sự khiêm tốn, lịch thiệp và lại rất sâu sắc. Cám ơn anh Đăng một cuộc trò chuyện rất ý nghĩa.
Em cám ơn anh Phan Đăng, cám ơn Chú Sĩ Chương, cám ơn Chú Đại đã tạo duyên để có buổi trò chuyện tuyệt vời này. Nghe xong câu chuyện này em cảm thấy mình cũng “thông” được cái mạch bị nghẽn nào đó trong người.. 1 câu chuyện truyền cảm hứng, xin trân trọng
Rất hy vọng anh Đăng có thêm các dịp nói chuyện với Bác Chương. Thực sự là một câu chuyện rất cảm hứng cho những người trẻ chúng cháu.
Thật cảm động khi nghe chuyên gia Trần Sỹ Chương tâm sự về trăn trở của ông với đất nước trong giai đoạn khó khăn .
Cảm ơn ông đã cống hiến trí tuệ , sức lực cho đất nước❤
Học --> Biết --> Ngộ --> Hành. Cảm ơn anh Chương đã chia sẻ!
Cám ơn Chú Trần Sĩ Chương rất rất nhiều-
Cám ơn DG Phan Đăng
Con được gặp chú ngoài đời mấy lần qua cô Lộc nhưng lần đầu nghe chu kể cau chuyện về cuộc đời chu thật thú vị cháu sẽ tim sách của chú , cảm ơn chú về kiến thức bao la của chú
Giọng nói ấm áp truyền cảm hứng của cả 2 người và chia sẻ những quan điểm, câu chuyện rất cuốn hút người nghe và có nhiều giá trị cho mọi thế hệ !❤️
Cháu gen Y nhưng cũng hoang mang như bao thế hệ. Đúng là khi mình sinh ra với một kỹ năng bẩm sinh mình nghĩ rằng cả đời này mình chỉ có mình nó và mình là nó, nhưng thật ra mình là thế giới, là một hành trình luôn thay đổi và nhìn thấy nhiều điều kì diệu hơn nữa🎉 Cảm ơn buổi trò chuyện rất chân thật, gần gũi và rất "chạm" ạ.
Tuyệt vời quá! Ctr quá có ích khách mời chất lượng! Mong nhiều người nghe đc ctr này ! Tksm a PĐ
Khách mời Chất thật, cuộc trò chuyện rất bổ ích
Nghe phan đăng và anh chương nói chuyện cũng hay đấy
Nghe những người có học nói chuyện thích thật 👌.
cám ơn Diễn Giả Phan Đăng và Chuyên Gia Trần Sĩ Chương.
Cảm ơn chuyên gia Trần Sĩ Chương và diễn giả Phan Đăng.
cảm ơn anh Phan Đăng và TS Chương
Quá tuyệt vời/ thú vị
Clip hay, nhiều bài học kinh nghiệm sâu sắc. Cám ơn anh Phan Đăng ❤
❤❤❤cảm ơn kênh rất hay trung thực truyền tải bổ ích chân lý cuộc sống
Biết ơn chuyên gia Trần Sĩ Chương và Phan Đăng đã có một chương trình tuyệt vời.
Mình thuộc thế hệ 7X cũng cảm nhận giống với diễn giả rằng thế hệ 7X may mắn vì tuổi thơ gian khổ thật, nghị lực thật. Cảm ơn chương trình
Cảm ơn câu chuyện cuộc đời và kênh Trò chuyện cùng Phan Đăng❤❤❤
Cảm ơn chú Chương và anh Phan Đăng về một cuộc trò chuyện chất lượng, giúp cho em là một Gen Y đang cảm thấy chông chênh được bình tâm lại và đỡ hoang mang giữa cuộc sống hối hả hiện nay.
Biết ơn anh đã cùng các nhà lãnh đạo tâm huyết kiến tạo đất nước trong thời kỳ đổi mới sinh tử!
Một bài học cuộc sống tuyệt vời .
Cảm ơn chuyên gia Chương và diễn giả Phan Đăng với cuộc hỏi chuyện hay
Cảm ơn chương trình của anh Phần Đáng rất tuyệt vời với cuộc nói chuyện của 2 người
Em rất biết ơn những chia sẻ của Chuyên Gia Trần Sĩ Chương và Diễn giả Phan Đăng! Rất mong nhiều bạn trẻ biết đến cuộc trò truyện bổ ích này ạ!!!
Cảm ơn diễn giả Phan Đăng....
Hay quá PĐ và anh Sĩ Chương ơi ❤❤❤
Thích cách anh nói về từ THỢ HỌC. khiêm tốn chân thành!
Nghe được chương trình của hai bạn thật là thú vị😊😊
Quá tuyệt vời, cám ơn 2 vị .
Tuyệt vời ! Chân thành Cám ơn chương trình ❤
🎉 tuyệt vờiiii ạ.
Quá hay❤
Rất hy vọng sẽ có phần tiếp theo
cuộc trò chuyện rất bổ ích, xin cảm ơn
Cảm ơn hai anh Phan Đăng và anh Chương ❤❤
Con cảm ơn nhiều ạ!!
😀Anh kể chuyện hay, rất hay!! Quá khứ, kỷ niệm trở về, qua chuyện anh kể. Có 3 chữ trong chuyện anh kể:: 1) Liên quan đến Triết, philosophy, Thật. 2) Thú vị. 3) Quan tâm.
Muốn góp vui với anh qua vài mẩu chuyện, về quá khứ.
Chuyện thứ nhất, người cháu ko huyết thống, chỉ quan hệ trong tình cảm, cùng nguồn gốc với anh, Huế. Từ lúc chập chững bước chân vô sân trường, tới lúc tốt nghiệp trung học, cháu là học sinh số 1 hoặc 2 ở những sân trường mà cháu có mặt. Rất cocky, kiêu ngạo ở tuổi ấu thơ. Một lần phải thốt lên: Con giỏi, có thể rất giỏi. Nhưng dưới mắt uncle, con chưa kiếm được một cắc nào, tự bàn tay của con. Khi nào, con kiếm được tiền, lúc đó uncle sẽ lắng nghe lời con nói. Hoặc lúc đó, con mới có quyền cocky, trước mặt uncle.
Khoảng 1 thập niên sau, cháu được nhận học bổng trọn gói từ chỗ ăn, chốn ở, tại Berkeley. Một trong những trường khét tiếng trên thế giới. Trước khi ra trường 2 năm, hãng xưởng tranh đua chộp cháu đầu quân. Vài năm sau, người uncle này phải thốt lên: Con giỏi, lúc bé thơ, con nhìn tụi chú như cỏ rác. Con đúng, uncle sai, và con có cái quyền đó vì tài năng của con. Hiện tại, cháu rất từ tốn và có một giọng nói rất đầm ắm.
Chuyện thứ 2, người bạn, đã từng thân thiết với nhau 1 thập niên, cũng cùng vùng đất chôn nhau của anh. Cá nhân chỉ là hạt cát, trong tiếp xúc đời thường, người bạn là 1 trong 2 người, cá nhân phải nể phục sự thông minh của bạn. Một điểm tương đồng với anh, gương mặt chữ Điền. Kể chuyện về bạn, hơi bị nhiều, nhưng tếu lâm lắm. Hai trường phái khác biệt, 1 Huệ,1 Bắc Kỳ, tôn giáo cũng xa lạ, nhưng có thể ngồì nhậu với nhau nhiều tiếng, rộn vang tiếng cười. Hoặc ôm phone cả tiếng hơn, vẫn ko dứt, tếu lắm. Chủ đề làm bạn hứng thú, hình như liên quan đến tôn giáo. Một thằng đạo dòng, chuyên đi lòng vòng nhà thờ ngắm nàng, có khả năng nói về Đức Phật. Có lẽ, với bạn, là một thú vị.
Mỗi lần đến nhà bạn party, là mỗi lần ko ngại ngần mỡ ̉ tủ lạnh, mở tất cả những cửa kệ trong bếp. Có bố ngạc nhiên, thắc mắc.... sao you lại tự nhiên thế? Thẳng thừng, me đến đây nhậu, me phải mở tủ lạnh coi có hàng gì, quất liền. Mở kệ bếp để biết chỗ lấy ly, chén, giấy, đũa .... nó ở chỗ nào. Mà lúc me lấy hàng, cũng lấy luôn cho mấy bố hưởng. Me ko thuộc trường phái ngồi chờ hàng rớt vô miệng. Me phải lục lọi và tìm tòi chớ. Cả đám cười. Tiếp, mấy bố đến cái miểu của me, me cũng muốn và hoan nghênh mấy bố như vậy. Vô tư đi.
Qua quá nhiều màn action nốc, một hôm trong lúc ngà ngà, bạn vỗ vai, nói: Tôi gặp và nhậu quá nhiều người. Bố là người duy nhất trong lúc nhậu, lại hỏi tôi .... Papa của tôi có khỏe ko?
Nếu nói về duyên, có đến, có đi, nhưng kỷ niệm vẫn luôn còn đó với người bạn, đáng nhớ.
Chuyện anh kể, có đề cập đến nàng. Chuyện mà ko có nàng, còn gì là lý thú. Chán chết. Như đã nói, chỉ là góp vui. Góp vui với anh. Ngoài trời, màn đêm đã buông phủ, bên trong tiếng nhạc rộn ràng, ca sĩ thi đua lên sân khấu, nghiệp dư có, chuyện nghiệp cũng có. Men đã thấm, nàng kề bên có vẻ hưng phấn hơn, cực kỳ chủ quan, bàn tay trái nàng đặt lên đùi, kỳ vọng và mong chờ, nàng hỏi: Trong đời anh, anh thương ai nhất? Bottom up, nốc cạn ly trước mặt, giơ tay kễu thêm ly: Anh thương cô Thái Lan nhất.
Man oh man, một đau đớn của cái nhéo!! Muốn ứa nước mắt, gồng mình, nàng chi tiết: Tại sao anh lại nói vậy trước mặt em? Một hơi, hết ly, bình thản, rất bình thản: Bởi lẽ nàng đã đến với anh trong lúc anh ko có gì, trong lúc nhiều người, thậm chí khinh rẻ anh. Nhưng nàng đã gần anh, ko một đòi hỏi.
Vẫn chỉ là góp vui, ngẫu nhiên thôi. Chúc may mắn và bình an 😀
Mong là có lần sau ❤
Rất mong được gặp anh trong các chương trình tiếp theo
Em chào anh Phan Đăng, Em hiện là sinh viên năm 2 học 1 trường công ở TP Hồ Chí Minh. Em nhận ra bản thân Em là thứ Em cần tìm là vào khoảng tầm 6 tháng trước. Trước đó việc học của Em không ổn chỉ tạm. Hiện em vẫn đang đi trong tâm bão đó chưa thoát ra được. Tâm bão tìm thấy mình, thật may em được xem cuộc hội thoại này của Anh và chú. Nó giống như 1 case study cho em biết kết quả Em sẽ đạt được là gì vì Em trước lúc viết bình luận này là rất hoang mang. Hoang mang vì xung quanh Em các bạn hay các thông tin về sự tìm mình quá ít. Không biết mình sẽ đạt gì và hành trình đó như thế nào. Em viết bình luận này khi dừng lại ở 46:11, Em sẽ nghe hết. Nhưng Em muôn dừng lại chia sẽ mạch cảm xúc trong mình, Em vẫn chưa hình dung ra tìm mình nhưng mình không biết mình là cái gì, ở đâu, là ai, điều gì làm mình thích giống như đi trong tâm bão. Em cũng ngộ nhận ra rất nhiều điều và Em hy vọng khi Em viết một bình luận tiếp theo đến anh thì những điều đó dần dần được bóc tách. Nó sẽ lâu nhưng em sẽ đi đến đó. Cảm ơn anh.
Phan Đăng cho file âm thanh những cuộc trò chuyện này lên Spotify đi ạ!
PĐ mời anh Trương vài số nghe chuyện sáng cả cái đầu.vỡ da nhiều chuyện.
Cảm ơn bác và chú vì bài nói chuyện ạ ❤
Hay quá
❤🎉Quá hay làm tỉnh ngộ
Nghe lại quá trình học của chú mà thấy mình thật tồi tệ 😢
Gen z hoang mang lớn hơn nhiều, nhận định này mang tính chất hòa giải nhưng lại phiến diện. sự thiếu cảm thông là nguồn gốc mọi xung đột
thanks
Tập này thật hay phải không cả nhà? Biết ơn anh Chương đã chia sẻ!
Khách mời của anh Phan Đăng ai cũng giỏi
Cũng do nền gd lúc ấy rất cơ bản nên hs đc gd về mọi mặt rất hoàn chỉnh chứ ko như nền gd bây h 😢
Anh ấy chuyển từ thợ học ngành này sang thợ học ngành khác!
câu chuyện hay quá cảm ơn 2 chú
💐💝
Chào Phan Đăng
Hoan nghênh Anh Trần Sĩ Chương Và anh Phan Đăng đã lay thức các bạn trẻ Gen Z
Không khác gì bảo google là ko ra gì…
Những ông như phan đăng này chắc chưa biết cách dùng gpt
Chán ông phan đăng quá.. ông lại nói là gpt là bậy.. ông lại định kéo lùi lịch sử loài người lại à???