Đã subscribe Cám ơn kênh UA-cam Phong Thái. Mình vừa nghe là thấy quý quến kênh anh quá giọng đọc vừa miền Tây vừa biểu đạt quá hay nhân vật. Mong được thì anh sub lại khi lời này tới được anh :))) Xưa đọc truyện này lúc còn nhỏ lắm, chủ yếu đọc truyện Sơn Nam do dễ hiểu, lạ lùng, mà tui lại dân miền Tây nhưng xa quê, hè về cũng hái bần, cũng lội sông, cúng ra cửa biển sống với rừng đước nhưng đọc truyện SNA lại thấy thân thuộc. Ban đầu đọc truyện này không hiểu, nhưng được cái nó vui. Giờ tình cơ nghe lại thì thấy cũng thâm sâu quý. Đáng quý là truyện cũng nói về nét đặc sắc miền tây, cũng nói về cái nhục mất nước sống dưới bọn me Tây, bọn địa chủ, trên đó tới "mẫu quốc" Pháp vĩ đại (nói lái là "vãi đ") nhưng không hề giáo điều nói chuyện viễn vông đạo đức dạ thưa gì. - Hài, lạ: mấy anh nhà quê ve vãn cô vợ lẻ, tình nhân lẻ của tên quan Tây, xét lại thấy đúng là... hạng hèn mọn. 3 anh thay phiên trổ tài. 3 anh còn tự cổ vũ nhau với những lời thật là tự dối lòng. Ta được nghe đoạn kể vui vui về mấy anh trổ tài để tán gái. - Cái đinh của câu chuyện là con ả "me Tây" (vợ mướn hoặc vợ lẻ cho Tây) hóa ra tận hưởng cái cảm giác là kẻ trên kẻ trước (trong khi bản chất là sống bám), và càng "cao tay" hơn nửa là lựa riêng ra cái anh biết chữ để cho đọc thơ, đó là làm nhục anh ta và cả đám nhà quê. Cái đoạn viết về cảm giác nhục của anh biết chữ này mới là chỗ cho thấy nhà văn viết có suy tính chứ không phải viết chỉ để đọc cho vui.
Quá tuyệt vời, cảm ơn Kênh
Đã subscribe
Cám ơn kênh UA-cam Phong Thái. Mình vừa nghe là thấy quý quến kênh anh quá giọng đọc vừa miền Tây vừa biểu đạt quá hay nhân vật. Mong được thì anh sub lại khi lời này tới được anh :)))
Xưa đọc truyện này lúc còn nhỏ lắm, chủ yếu đọc truyện Sơn Nam do dễ hiểu, lạ lùng, mà tui lại dân miền Tây nhưng xa quê, hè về cũng hái bần, cũng lội sông, cúng ra cửa biển sống với rừng đước nhưng đọc truyện SNA lại thấy thân thuộc.
Ban đầu đọc truyện này không hiểu, nhưng được cái nó vui. Giờ tình cơ nghe lại thì thấy cũng thâm sâu quý.
Đáng quý là truyện cũng nói về nét đặc sắc miền tây, cũng nói về cái nhục mất nước sống dưới bọn me Tây, bọn địa chủ, trên đó tới "mẫu quốc" Pháp vĩ đại (nói lái là "vãi đ") nhưng không hề giáo điều nói chuyện viễn vông đạo đức dạ thưa gì.
- Hài, lạ: mấy anh nhà quê ve vãn cô vợ lẻ, tình nhân lẻ của tên quan Tây, xét lại thấy đúng là... hạng hèn mọn. 3 anh thay phiên trổ tài. 3 anh còn tự cổ vũ nhau với những lời thật là tự dối lòng. Ta được nghe đoạn kể vui vui về mấy anh trổ tài để tán gái.
- Cái đinh của câu chuyện là con ả "me Tây" (vợ mướn hoặc vợ lẻ cho Tây) hóa ra tận hưởng cái cảm giác là kẻ trên kẻ trước (trong khi bản chất là sống bám), và càng "cao tay" hơn nửa là lựa riêng ra cái anh biết chữ để cho đọc thơ, đó là làm nhục anh ta và cả đám nhà quê. Cái đoạn viết về cảm giác nhục của anh biết chữ này mới là chỗ cho thấy nhà văn viết có suy tính chứ không phải viết chỉ để đọc cho vui.
Cảm ơn những cảm nhận từ người nghe đối với các tác phẩm của Sơn Nam 🙃🙃