Một câu chuyện rất hay và xúc động, cảm ơn tác giả đã kể một câu chuyện mà rất nhiều người phụ nữ trong thời chiến phải chịu những oan ức tương tự ko thể nói thành lời.
Nghe đến hai lần truyện ngắn này mà vẫn muốn tiếp tục nghe nữa - câu chuyện hay và xúc động quá! Không biết nhà văn Hồ Ngọc Quang có phải là thầy Quang - trưởng phòng giáo vụ trường Cao đẳng sư phạm Nghệ Tĩnh một thời ko nhỉ ? ( mình học ở đó k4 Văn 4 - 1982-1985)
câu chuyện hay và gây xúc động quá chiến tranh tàn khốc và thật đáng sợ có biết bao nhiêu người đã hy sinh vì mất mát tất cả cho cuộc sống bình yên của ngày hôm nay cảm ơn tác giả đã viết lên câu chuyện có thật trong chiến tranh mà nhiều sự hy sinh lặng lẽ mà ko phải ai cũng biết đến
Truyện ngắn hay nhất mà là có thật.cái đám cưới Quỳnh Hồng tháng 7/1972 bị bom bi tôi nhớ rất rõ.mẹ tôi cũng bị bom trước đó 2ngày.cảm ơn nhà văn hồ ngọc quang đã nhắc cho tôi nhớ lại kỷ niệm này.những ngày gian khổ nuôi mẹ bị bom trong bệnh viện Quỳnh hoa.quỳnh lưu.rất cảm phục người phụ nữ trong truyện.xứng đáng người phụ nữ Việt Nam mà Bác Hồ đã tặng.
Câu chuyện hay và cảm động quá thời mẹ tôi năm nay cụ còn sống 85 tuổi là một thời sống làm việc và chờ chồng đi bộ đội thương quá nay con cái cụ đã ngoài 60 tuổi rồi !
Chiến tranh tạo ra những câu chuyện nghe như vô lý nhưng thật đến 100/100 Nhưng người chồng này cũng vô lý chính bản thân mình trốn về với vợ mà lại tin lời đồn thổi của dân làng
Chiến tranh đã làm tan vỡ hạnh phúc lứa đôi, nhưng chính lúc này phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ thật đáng cả ngợi! Cảm ơn tác giả đã cho ra đời một câu chuyện vô cùng ý nghĩa!
Câu chuyện này đúng là rất thật về anh em họ của nhà văn Hồ nhật quang Cảm ơn những người phụ nữ đã vì ck thời chiến tranh bây giờ nhiều pn cũng độ tuổi gần 70 có nhiều nỗi đau nỗi oan giá được những nhà văn biết được mà viết truyện thì hay lắm nhỉ
Người Tày chúng tôi không gọi trời bằng "Giàng" đâu. Nếu trong truyện, chị Tòng Thị Thuận thốt lên "Phạ ới" trong đoạn gặp mự Thảo thì mới chuẩn là truyện về người Tày!
Truyện hay,giọng đọc của các anh các chị rất truyền cảm...chỉ chán với cái nhạc vừa to vừa xói vào đầu giữa " đêm khuya".Góp ý hoài mà chắc chẳng ai thèm quan tâm.Đã thế còn thêm vụ "lời bình của Biên tập viên" ,không biết để làm gì...chán quá sang kênh khác nghe luôn
Thật sự nghe 1 câu chuyện mà tới tấp quảng cáo. Mà rõ là được tài trợ 1 phần hoặc toàn phần bời chính phủ rồi mà nhỉ? Cứ tập trung nghe thì lại quảng cáo, k ấn bỏ qua thì p nghe tận hơn 2p mới hết quảng cáo. Thấy nản luôn.
Câu chuyện thật cảm động. Tôi cũng thích nghe ST đọc nhưng ko hiểu sao càng ngày càng đọc nhão nhoét ra thế không biết. Cường điệu quá không cần thiết.
Câu chuyện hay và ấm tình người . Nhưng đoạn Thảo đến vùng đất mới thì không đúng với những việc như thế . Việc thu nhập những năm đó vài chục nghìn một ngày là ko thực tế , việc làm giấy tờ và hộ khẩu mới như vậy là ko thể ! Tác giả tìm hiểu kĩ những năm đầu thập kỉ 70 sẽ hiểu và viết chuẩn hơn !
Trong chuyện tg đã nói hư cấu giá trị tiền hồi đó có mấy chục nghìn ở vùng cao là không tưởng lương cán bộ được mấy chục/ tháng(Trung uý 73 đồng) Vàng gần 200 đồng/chỉ thì tg lộn là cái chắc!
Cảm ơn tác giả, cảm ơn bạn đọc chuyện. Thời chúng tôi thế đấy,có nhiều điều oan mà chẳng dám nói, tôi đã khóc khi nghe câu chuyện của bạn .
Câu chuyện rất hay, vô cùng cảm động
Cảm ơn nhà Văn Hồ ngoc Quang
Một câu chuyện rất hay và xúc động, cảm ơn tác giả đã kể một câu chuyện mà rất nhiều người phụ nữ trong thời chiến phải chịu những oan ức tương tự ko thể nói thành lời.
Câu chuyện khá dài càng nghe càng hấp dẫn sót xa một số phận của người vợ người mẹ phải chịu đựng nỗi oan cảm ơn tác giả về câu chuyện rất hay
Cảm ơn VOV, cảm ơn tác giả. Đây là truyện ngân hay nhất mà tôi đã từng nghe.
mot tac pham tuyet voi nghe ma cam dong roi nuoc mat the moi biet cai nghiet nga cua dang.
Thương quá cô Thảo ơi .ô Trời o phụ người tốt như côi .mong ở thế giới bên kia .cô đã đầu Thai đươc moi người kính nể .NAM MÔ A DI ĐÀ PHÂT .
Câu chuyện thật hay và cảm động, Cảm ơn tác giả
Truyện hay quá ạ
hay quá giọng đọc truyền cảm
Nghe câu chuyện tôi thật cảm động sự hy sinh của người phụ nữ Việt Nam trong cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước
Cảm ơn vov câu chuyện hay quá
Nghe đến hai lần truyện ngắn này mà vẫn muốn tiếp tục nghe nữa - câu chuyện hay và xúc động quá!
Không biết nhà văn Hồ Ngọc Quang có phải là thầy Quang - trưởng phòng giáo vụ trường Cao đẳng sư phạm Nghệ Tĩnh một thời ko nhỉ ? ( mình học ở đó k4 Văn 4 - 1982-1985)
Người phụ nữ tuyệt vời
Bác Quang quê Quỳnh Đôi, Quỳnh Lưu. Nghệ An.
Chắc phải đó bạn
Chuyện quá hay trong chiến tranh sự chịu đựng chờ đợi của những người phụ nữ vì chồng vì con là vô bờ
câu chuyện hay và gây xúc động quá chiến tranh tàn khốc và thật đáng sợ có biết bao nhiêu người đã hy sinh vì mất mát tất cả cho cuộc sống bình yên của ngày hôm nay cảm ơn tác giả đã viết lên câu chuyện có thật trong chiến tranh mà nhiều sự hy sinh lặng lẽ mà ko phải ai cũng biết đến
Câu chuyện rất cảm động và rất hay
Câu chuyện hay quá
Cảm ơn nhà văn, cảm ơn vov
Truyện ngắn hay nhất mà là có thật.cái đám cưới Quỳnh Hồng tháng 7/1972 bị bom bi tôi nhớ rất rõ.mẹ tôi cũng bị bom trước đó 2ngày.cảm ơn nhà văn hồ ngọc quang đã nhắc cho tôi nhớ lại kỷ niệm này.những ngày gian khổ nuôi mẹ bị bom trong bệnh viện Quỳnh hoa.quỳnh lưu.rất cảm phục người phụ nữ trong truyện.xứng đáng người phụ nữ Việt Nam mà Bác Hồ đã tặng.
Câu chuyện quá hay và cảm động trước sự hy sinh của người phụ nữ thời chiến tranh😢😢😢
tối mà nghe mấy chuyện này ngủ ngon ghê luôn.
Chuyện có thật hay quá .cảm ơn t g
Nghe hay quá. Khổ thân cô Thảo
Truyện ngắn thật hay, thật xúc động.
Nghe câu chuyện tôi khóc như một đứa trẻ.
Câu chuyện này ở Xã Quỳnh Đôi huyện Quỳnh Lưu nghệ An quê hương của cố nhà thơ Hồ Xuân Hương đấy ạ
0LL
L
11
@@muiao1612 ❤
Tuyệt vời
Câu chuyện cảm động , thương xót người phụ nữ thời chiến tranh , hy sinh cả cuộc đời , chấp nhận tủi nhục để bảo vệ chồng con!
Truyện rất hay nhưng ám ảnh tiếng nhạc quá
Thương nhân vật cô THẢO quá
👍♥️
Phụ nữ VN cam chịu vì HP gia đình. Chỉ có ở vn .cảm ơn.tác giả
Nghe xong câu chuyện đầy nước mắt này tôi đã khóc cạn nước mắt thương cho số phận cô Thảo 😢
Câu chuyện hay và cảm động quá thời mẹ tôi năm nay cụ còn sống 85 tuổi là một thời sống làm việc và chờ chồng đi bộ đội thương quá nay con cái cụ đã ngoài 60 tuổi rồi !
Mẹ việt nam a hùng tuyệt vời nét đẹp sự hi sinh của mẹ luôn là niềm tự hào của các con
Sợ miệng lưỡi người đời quá .làm tan nát gđ .thương số phận người phụ nữ .mợ Thảo
Chiến tranh tạo ra những câu chuyện nghe như vô lý nhưng thật đến 100/100
Nhưng người chồng này cũng vô lý chính bản thân mình trốn về với vợ mà lại tin lời đồn thổi của dân làng
❤️❤️❤️
Chiến tranh đã làm tan vỡ hạnh phúc lứa đôi, nhưng chính lúc này phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ thật đáng cả ngợi! Cảm ơn tác giả đã cho ra đời một câu chuyện vô cùng ý nghĩa!
J 0 ..
j...
P0
❤
Câu chuyện này đúng là rất thật về anh em họ của nhà văn Hồ nhật quang
Cảm ơn những người phụ nữ đã vì ck thời chiến tranh bây giờ nhiều pn cũng độ tuổi gần 70 có nhiều nỗi đau nỗi oan giá được những nhà văn biết được mà viết truyện thì hay lắm nhỉ
Chiến tranh ưua đi nhưng nỗi đau còn ở lại
Tác giả viết quá hay quá đẳng cấp
Người Tày chúng tôi không gọi trời bằng "Giàng" đâu. Nếu trong truyện, chị Tòng Thị Thuận thốt lên "Phạ ới" trong đoạn gặp mự Thảo thì mới chuẩn là truyện về người Tày!
Lm về mệt nên ngủ sớm...
23h 23p..8/3. 2023
Câu chuyện quá buồnThuong quá người đàn bà trong truyện
Xem
Truyện hay,giọng đọc của các anh các chị rất truyền cảm...chỉ chán với cái nhạc vừa to vừa xói vào đầu giữa " đêm khuya".Góp ý hoài mà chắc chẳng ai thèm quan tâm.Đã thế còn thêm vụ "lời bình của Biên tập viên" ,không biết để làm gì...chán quá sang kênh khác nghe luôn
Sang kênh khác mà nghe đi thôi .góp ý hoài mà k ai đoái hoài🤣🤣🤣🤣
Thật sự nghe 1 câu chuyện mà tới tấp quảng cáo. Mà rõ là được tài trợ 1 phần hoặc toàn phần bời chính phủ rồi mà nhỉ? Cứ tập trung nghe thì lại quảng cáo, k ấn bỏ qua thì p nghe tận hơn 2p mới hết quảng cáo. Thấy nản luôn.
Câu chuyện thật cảm động. Sự hy sinh của người phụ nữ thật cao cả. Chị em ngày này phải học giẵ trấu thành cám của nhân vật Thảo
khi nghe, bạn thu nhỏ màn hình lại , sẽ không còn quảng cáo nữa.
Bực mình nghe truyện đêm khuya để ngủ mà quảng cáo liên tục và to, thật sự rất khó chịu, mình đã thu nhỏ màn hình nhưng vẫn quảng cáo là sao
Đc chính phủ tài trợ thì lquan gì đến quảng cáo. =)))
😊 0:14
Làm ơn đừng cho nhạc vào
Câu chuyện thật cảm động. Tôi cũng thích nghe ST đọc nhưng ko hiểu sao càng ngày càng đọc nhão nhoét ra thế không biết. Cường điệu quá không cần thiết.
Đầu năm 80 nhà Hải Phòng mặt đường khoảng 10 nghìn 40 m2
Câu chuyện hay và ấm tình người . Nhưng đoạn Thảo đến vùng đất mới thì không đúng với những việc như thế . Việc thu nhập những năm đó vài chục nghìn một ngày là ko thực tế , việc làm giấy tờ và hộ khẩu mới như vậy là ko thể !
Tác giả tìm hiểu kĩ những năm đầu thập kỉ 70 sẽ hiểu và viết chuẩn hơn !
Bỏ phần quảng cáo đi,mất lịch sự quá...
Mự thì chỉ có nghệ An
Đúng rồi đây là câu chuyện có thật ở xã Quỳnh Đôi huyện Quỳnh Lưu nghệ An quê hương của nhà thơ lữ Hồ Xuân Hương..
Giọng đọc rất mềm như đàn bà cực ẽo
Anh chổng đểu vãi ,,, ham tiền tài danh vọng
Người chồng cũng là kẻ háo danh hèn nhát mới nên nỗi này
Bạn ơi cũng phải ngĩ cho 3 người đi cùng nữa chứ. Nói chung chiến tranh thì chỉ có khổ
Truyện viết có lộn ko nhỉ, theo lời kể thì vào thập niên 80 thì dân bản làm gì có nhiều tiền mà trả mấy chục nghìn,
Tôi đồng quan điểm với bạn giai đoạn đó làm gì có tiền nghìn mà tiêu trừ đại gia tham nhũng
Trong chuyện tg đã nói hư cấu giá trị tiền hồi đó có mấy chục nghìn ở vùng cao là không tưởng lương cán bộ được mấy chục/ tháng(Trung uý 73 đồng) Vàng gần 200 đồng/chỉ thì tg lộn là cái chắc!
Nhạt
TẤT CẢ LÀ DO CHIẾN TRANH NHƯNG TIN VUI LÀ GIA ĐÌNH MỰ KO AI CHẾT VÌ CHIẾN TRANH CON CÁI LÀM QUAN
Câu truyện rất hay cảm ơn tác giả !
Hay cảm ơn tác giả!
minh thích nghe những mẫu chuyện hay đêm khuya, về con người và cảnh vật của miền quê
Chuyện hay nghe rất quan
Giọng đọc tuyệt 👍
Tuyệt vời
😍🥰💖
Truyện hay quá !😮😮
Truyện hay quá .cảm động
truyện rất hay .cảm ơn tác giả ❤