Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi. [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi" [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
Cam] Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu, em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền, có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời [Quỳnh] Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay [Cam] Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà “Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách "Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi "Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày sầu lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngô nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì... tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, tăng ca hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn được nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời, giờ thì ta chết đi cho rồi.
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, anh có tội, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn xe mì gõ gần nhà
Em nói: "Từ từ tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em lấy ớt hiểm em trét người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
2022 ai còn nghe…
Có 😌
mn có thể ủng hộ lyrics video mới nhất của mình :P
Suy Nghĩ Và Hoài Niệm | MC ILL [Lyric Video]
ua-cam.com/video/tTw3ZxapboU/v-deo.html
2024 check
Tình cảm của tôi như bài hát này vậy nhưng thời gian giết đi nó rồi
Cam]
Anh ước gì là mình dc chết đi cho rồi, ngày buồn lo trôi
Từ sáng mình chờ chập tối chỉ để nhìn mây bay ngược lối
Ngu nghê nhưng a biết trước rồi, người tốt thì nên chết sớm
thì tốt hơn, ko ai biết hoa kia một ngày nọ hết thơm
không ai bắt em phải dừng lại được, ăn no mặc sướng
hơn 19 20 năm trời, giờ thì giông tố ai giăng mà vướng
em bước theo anh là hết đó, hết nhà cửa, hết nệm êm
nơi của anh có nghèo có khó, tiếng kèn ngoài ngõ có chó đệm thêm
anh phải đi làm nhiều, vì tiền ở nhà còn thiếu,
em, cất thanh xuân này lại, dạy thêm hết tối mới có tiền tiêu
hóa đơn không còn dc nhỏ như lúc hẹn hò
con số nó to, to gấp ba gấp bốn con số ngày vui đôi ta từng có
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
vì tiền chưa đủ em ơi, lo hoài sao ngủ em ơi
đói nghèo đang rủ sang chơi, sang đây sống nốt ngàn thu trên đời
[Quỳnh]
Giờ thì ta chết đi cho rồi, trên cao bầu trời kia như sập tối
Nơi ta được nghỉ ngơi, vui đùa thảnh thơi, ta thôi rã rời
Giờ thì em sống sao cho vừa, cho anh lại được ôm em lần nữa
Ướt bờ môi này, siết bờ vai gầy, nơi em dang tay
[Cam]
Cũng đã rất lâu em không đi đâu chơi
Hay ăn gì mới, mà em ơi, bài ca mà anh từng viết quá nửa quên lời
Anh hứa anh cho em tất cả, không phiền lo, không vất vả
Nhưng thật ra, anh nợ người ta, nợ luôn dây tiền góp gần nhà
“Tui nói từ từ để rồi tui trả mà”, em hét và la
Người ta vào đòi đập đòi phá, em đòi vác dao em chém người ta
Anh trở về nhà, em nằm vất vưởng ngay sát cửa buồng
Nhiều vết thương, máu còn rướm, mắt thì sưng, tay nắm tay buông
Và lại một đêm bi thương ập xuống, bầu rượu cạn thêm em đang tập uống
Em phải trốn chạy, ngay, quay đầu lại, em phải nằm chiếu hoa chứ đâu phải cửa buồng
Em lại chỉ vớ dc tôi thôi, một kiếp gấm hoa thật thôi rồi
Anh chết mất, yêu nhầm anh là phải tội rồi, em khỏi chối
Nhưng mà, em có được đâu 2 giây hờn trách
Em bước vào trong hâm cơm và bánh em lấy về hôm liên hoan cùng khách
"Nhưng mà em à..." em im lặng và ôm lấy tôi thôi
"Anh ăn cơm ngoan đi làm về mệt rồi"
hay ghê đó bạn, ra bài tiếp đi nghe nào
Nghe xong chỉ muốn đi đâu đó một mình
chỉ biết ước
0:25
Hay q
Ngoc Chong
Thích giọng nữ
Trời ơi chị tôi tròn 30 người đăng kí
32 rồi :3
Oki
Vừa tròn 30 người bạn ạ :V cảm ơn bạn :V
nhanh một tí đi
like
Chê
Kiếm thằng khác ráp nếu muốn nó nổi
Võ lâm Hoang ủa Cam không có fame hả 😃
Cam mà k nổi =)) kênh 80 sub mà 43k viewer k chắc k phải vì chữ cam nên mới vô nghe quá =)))
Võ lâm Hoang ấu trĩ vcl
t vô nghe thì có chữ "CAM"
ngu