THIÊN Y-A-NA THÁNH MẪU Ba cung quế phất phê bóng nguyệt Chén yên hà chi xiết mừng vui Tầng trên minh cãnh cao đài Lòng chầu trong suốt bốn phương dân hòa Gốc nha trang kì nam một cội Tiếng thơm đầy nam hải yến kinh Vốn xưa chúa ở thiên đình Đại an núi chúa giáng sinh cõi này Kể từ thuở non mây trăng rạng Dưới vườn dưa thấp thoáng bóng tiên Tiều ông phu phụ nhơn hiền Xui nên gặp đặng chúa tiên về nhà Ơn dưỡng dục lòng đà yêu dấu Nghĩa mịn linh nương náu làm thân Chạnh lòng nhớ cánh tam thân Nhớ xưa chúa lại tưỡng chừng non tiên Ba mươi sáu động tiên phước địa Cãnh bồng lai gác tía lầu son Chín tầng đá hx giáp chon von Đèn trăng khuya sớm nĩ non chơi bời Vẻ xuân tươi hoa cười ngọc thốt Trên thiên đình có một không hai Tóc mây mái phụng trâm cài Thanh tao cách điệu xấp mười thuyền quyên Khi chúa dạo sang miền yên dự Dưới trăng vầy tiên nữ vui chơi Có khi mang lãnh đến nơi Ngàn cây bóng nước thãnh thơi thích tình Kiếp ba sanh duyên lành còn đợi Mượn gỗ kì mà gửi mình hương Trôi bề bể bắc đại dương Yến kinh chốn ấy chúa tường báu linh Chiếc tiên hương linh đinh mặt nước Chúng thổ dân theo với đua bơi Nặng như sắc đá chẳng dời Muôn ngày dân cũng giũa vời bó tay Tiếng đồn bay đến tay thái tử Đạo long thuyền xin thử dường bao . Dang tay xin đỡ gỗ vào Gỗ hương nhẹ lướt sóng đào lặng theo Thớt về đền kính yêu dấu để Bữa bữa thường gắm ghé thở than Mùi hương thơm nức tòa vàng Trông cây hương ánh nguyệt quang rạng ngời Khi thong thả đến nơi ngoan thượng Thấy bóng người thấp thoáng vào ra Khác nào nguộc điện Tiên nga Xa trông thoáng thầy gần mà lại không Ngước mắt trông nguy kì khốn liệu Phải lo khi kiếm bẽo đón ngăn Mãng còn đợi gió chờ trăng Phút đầu đã thấy chị hằng xuống đây Vội vàng mới bắt tay han hỏi Chúa ngỡ ngàn khó nỗi lánh đâu Chúa bèn bày tỏ tiêu hao Vì duyên luống chịu ba đào bấy lâu Người gặp gỡ xiết bao mừng sợ . Hỡi là duyên là nợ mà hay Quế xem lục hạp tốt thay Tâu lên trạch các đợi ngày kết hôn (Đoạn này phụng trích theo lịch sử) Sau hôm ấy khắp hoàng thành rực rỡ Quốc lễ mừng thái tử thành hôn Vua tứ ban dân chúng suy tôn Tiếng chiêng tiếng pháo nổ đòn ngày đêm Thái tữ đã nên danh tuấn kiệt Chúa tiên thêm đức hạnh thắng trần gian Nhạc thần tiên trỗi khúc nghê thường Hoàng cung rực rỡ phố phường hoa đăng Qua năm tháng qua bao lần thời tiết Gió thanh bình thổi khắp non sông Mẫu song sanh nhị vị tôn ông Mày ngài mắt phụng mặt rồng phương phi Trãi qua mấy duyên hài cầm sắc Vận cung thương diều dắt tiếng tơ Chúa từ cá nước duyên ưa Ứng điềm chiêm ngọc bây giờ sỡ sang Dễ quên lời sơn manh hải thệ Một chữ đồng ghi dễ vào sương Lạ chi tiên vẫn khác thường Gỡ xong duyên phận lánh đường phiền ba Riêng ưa thú yên hà cãnh trí Chẳng vui về nẻo lợi đường danh Nặng bên cảnh nhẹ bên tình Lữa hương tơ tóc đã đành chia phôi Sẵn gỗ hương riêng trời dành để Hóa long thần bút rẽ cao bay Đem hai tiên nữ ẫm vào Gỗ hương nhẹ lướt sóng cao mấy tầng Trãi qua mấy non bồng nước dược Những nước non non nước tằng quen Gỗ hương trôi, giữa dòng quyên Cửa cù lao đã đến quên xưa Gót sen lội vườn dưa lối cũ Nước non mừng hoa cỏ thêm tươi Hỡi làng hỡi xã khắp nơi Hỏi triều phu phụ đôi người vắng không Câu sanh dưỡng đạo đồng đám phụ Kết thảo lộ trên mộ triều ông ( đoạn này phụng trích theo lịch sử) Chúa về đây chung sống mấy năm Xa lìa trung quốc không màng hồi loan Lòng thái tử ngày đêm thao thức Nhớ con thơ mong đợi bạn hiền Vội vàng ban lịch kết thuyền Xuôi miền nam quốc băng miền cố đô Trãi mấy thu thuyền rồng xông ruỗi Hướng trời nam lướt gió phăng phăng Một hôm ghé bến nha trang Mắt nhìn tiên chúa vô vàng ưu tư Thái tữ vỗi tõ niềm mong nhớ Tạ lòng nhau tiên chúa cũng rưng rưng Kiếp xưa nguyện với ba sanh Giáng trần cứu khổ đoạn tình nơi đây Độ chúng sanh thoát khỏi vòng đau khổ Giúp dân lành qua hoạn nạn điêu linh Về đây thấy cãnh dân tình Lòng càng chua sót không dành hồi quy Vậy hai con dâng chàng dành giữ Đem về theo phụ tử đoàn viên Thiếp nay đã mãn căn tiên Số trời đã định phụ nguyền ba sanh Thái tữ đã hết tình khuyên nhủ Khi oai hùng khi êm nhẹ như tơ Lòng tiên nương lặng lẽ hững hờ Tiền duyên đã định bây giờ biết sao Nghe qua chua sót nghẹn ngào Thấy con thương vợ lệ trào lâm ly Đau lòng kẻ ở người đi Người tiên kẻ tục còn gì mà mong Thái tử đành ngâm ngùi quy khứ Truyền ba quân do dự nhổ neo Rướt tôn ông nhị vị dồng theo Con thuyền lặng lẽ mái chèo buồn tanh Lòng tiên chứ không cầm giọt lệ Nhưng miễn cười dâng chút bình an Chúa đành trỡ lại lên non . Quyết tâm cứu khổ cho tròn nguyền xưa Hóa mùa màng thêm nhìu lúa thóc Độ chúng sanh khỏi bước trầm luân Cầu giang sơn giàu mạnh thịnh cường. Phong hòa vĩ thuận phố phường yên vui Lời cầu nguyện lộc tài tha thiết Nên trời ban phép lạ cứu nhân sinh Chúa tiên thiệt đã anh linh Muôn dân cầu đào phước lành giáng cho Người dãn dục không dò hơn thiệt Chúa cũng làm cho biết sợ kinh Có khi chúa lại hiện hình Dạy người điều biết kinh doanh mọi nghề Cơn nước lũ nhìu bề khó ngự Đã nghe phen cãi tử hoàn sanh Những loài ác thú sơn tinh Ra oai hiển hách phép linh phù trừ Trên hộ quốc cũng nhờ thần lực Dưới trị dân đều được an khương Dạy dân trên dưới kính nhường Trung hiếu tiết nghĩa cang thường trung trinh Làm lành được hường phước kàm Ở ác gặp ác phân minh luật trời Của đời trả lại cho đời Giàu sang mà khỏi luân hồi đặng sao Cuộc đời khác thể chiêm bao Công danh phú quý hơi nào mà mong Vốn xưa thiên khải thạch sùng Dẫu cho ngàn tứ muôn chung một thời Nhớ lời mẹ đặng con ơi Gắng ghi vào dạ chớ rời tất gan Mãn kỳ từ giã trần hoàn Thiên đình phúc giá xe loan về chầu Lịch quốc triều gia phong thượng đẵng Lập miếu đền thờ phụng trang nghiêm Long lanh gió mát trăng thềm Bốn mùa hương lữa cung chiêm phụng thờ Đã đến một cãnh yên hà Một bầu sơn thủy thiên nga khác thường Chốn thành kinh có non ngọc trãng Lối ra vào tỏ rạng anh linh Một bầu nước biếc non sanh Gió đưa lang xạ rưới quanh quãng huyền Dưới trời đội đức chúa tiên Hiển ứng liền liền nam bắc đâu đâu Hỗ lang thấy thấy cuối đầu Cá dâng dưới nước voi chầu trên non Ngàn năm đã dậy tiếng đồn Muôn thu thánh đế vẫn còn oai linh Tuy rằng trở lại thiên đình Mẹ còn cứu khổ tâm thanh với đời Khắp nơi nơi điện thờ bà phổ Ghi công ơn tế độ mẹ hiền Mẹ đây là mẹ cả trần gian Mẹ là thánh mẫu muôn ngàn anh linh Hằng thánh tữ non cao chốn cạn Nếu gặp điều gọn nạn tai ương Nguyện cầu xin với mẹ cho thường Mẹ liền giải thoát trăm đường gian nguy Lòng mẹ cả bầu trời bác ngác Ân đức dày biển rộng vô biên Oai linh vạn trạng muôn hình . Hộ trì đệ tử khương ninh đời đời ...
THIÊN Y-A-NA THÁNH MẪU Ba cung quế phất phê bóng nguyệt Chén yên hà chi xiết mừng vui Tầng trên minh cãnh cao đài Lòng chầu trong suốt bốn phương dân hòa Gốc nha trang kì nam một cội Tiếng thơm đầy nam hải yến kinh Vốn xưa chúa ở thiên đình Đại an núi chúa giáng sinh cõi này Kể từ thuở non mây trăng rạng Dưới vườn dưa thấp thoáng bóng tiên Tiều ông phu phụ nhơn hiền Xui nên gặp đặng chúa tiên về nhà Ơn dưỡng dục lòng đà yêu dấu Nghĩa mịn linh nương náu làm thân Chạnh lòng nhớ cánh tam thân Nhớ xưa chúa lại tưỡng chừng non tiên Ba mươi sáu động tiên phước địa Cãnh bồng lai gác tía lầu son Chín tầng đá hx giáp chon von Đèn trăng khuya sớm nĩ non chơi bời Vẻ xuân tươi hoa cười ngọc thốt Trên thiên đình có một không hai Tóc mây mái phụng trâm cài Thanh tao cách điệu xấp mười thuyền quyên Khi chúa dạo sang miền yên dự Dưới trăng vầy tiên nữ vui chơi Có khi mang lãnh đến nơi Ngàn cây bóng nước thãnh thơi thích tình Kiếp ba sanh duyên lành còn đợi Mượn gỗ kì mà gửi mình hương Trôi bề bể bắc đại dương Yến kinh chốn ấy chúa tường báu linh Chiếc tiên hương linh đinh mặt nước Chúng thổ dân theo với đua bơi Nặng như sắc đá chẳng dời Muôn ngày dân cũng giũa vời bó tay Tiếng đồn bay đến tay thái tử Đạo long thuyền xin thử dường bao . Dang tay xin đỡ gỗ vào Gỗ hương nhẹ lướt sóng đào lặng theo Thớt về đền kính yêu dấu để Bữa bữa thường gắm ghé thở than Mùi hương thơm nức tòa vàng Trông cây hương ánh nguyệt quang rạng ngời Khi thong thả đến nơi ngoan thượng Thấy bóng người thấp thoáng vào ra Khác nào nguộc điện Tiên nga Xa trông thoáng thầy gần mà lại không Ngước mắt trông nguy kì khốn liệu Phải lo khi kiếm bẽo đón ngăn Mãng còn đợi gió chờ trăng Phút đầu đã thấy chị hằng xuống đây Vội vàng mới bắt tay han hỏi Chúa ngỡ ngàn khó nỗi lánh đâu Chúa bèn bày tỏ tiêu hao Vì duyên luống chịu ba đào bấy lâu Người gặp gỡ xiết bao mừng sợ . Hỡi là duyên là nợ mà hay Quế xem lục hạp tốt thay Tâu lên trạch các đợi ngày kết hôn (Đoạn này phụng trích theo lịch sử) Sau hôm ấy khắp hoàng thành rực rỡ Quốc lễ mừng thái tử thành hôn Vua tứ ban dân chúng suy tôn Tiếng chiêng tiếng pháo nổ đòn ngày đêm Thái tữ đã nên danh tuấn kiệt Chúa tiên thêm đức hạnh thắng trần gian Nhạc thần tiên trỗi khúc nghê thường Hoàng cung rực rỡ phố phường hoa đăng Qua năm tháng qua bao lần thời tiết Gió thanh bình thổi khắp non sông Mẫu song sanh nhị vị tôn ông Mày ngài mắt phụng mặt rồng phương phi Trãi qua mấy duyên hài cầm sắc Vận cung thương diều dắt tiếng tơ Chúa từ cá nước duyên ưa Ứng điềm chiêm ngọc bây giờ sỡ sang Dễ quên lời sơn manh hải thệ Một chữ đồng ghi dễ vào sương Lạ chi tiên vẫn khác thường Gỡ xong duyên phận lánh đường phiền ba Riêng ưa thú yên hà cãnh trí Chẳng vui về nẻo lợi đường danh Nặng bên cảnh nhẹ bên tình Lữa hương tơ tóc đã đành chia phôi Sẵn gỗ hương riêng trời dành để Hóa long thần bút rẽ cao bay Đem hai tiên nữ ẫm vào Gỗ hương nhẹ lướt sóng cao mấy tầng Trãi qua mấy non bồng nước dược Những nước non non nước tằng quen Gỗ hương trôi, giữa dòng quyên Cửa cù lao đã đến quên xưa Gót sen lội vườn dưa lối cũ Nước non mừng hoa cỏ thêm tươi Hỡi làng hỡi xã khắp nơi Hỏi triều phu phụ đôi người vắng không Câu sanh dưỡng đạo đồng đám phụ Kết thảo lộ trên mộ triều ông ( đoạn này phụng trích theo lịch sử) Chúa về đây chung sống mấy năm Xa lìa trung quốc không màng hồi loan Lòng thái tử ngày đêm thao thức Nhớ con thơ mong đợi bạn hiền Vội vàng ban lịch kết thuyền Xuôi miền nam quốc băng miền cố đô Trãi mấy thu thuyền rồng xông ruỗi Hướng trời nam lướt gió phăng phăng Một hôm ghé bến nha trang Mắt nhìn tiên chúa vô vàng ưu tư Thái tữ vỗi tõ niềm mong nhớ Tạ lòng nhau tiên chúa cũng rưng rưng Kiếp xưa nguyện với ba sanh Giáng trần cứu khổ đoạn tình nơi đây Độ chúng sanh thoát khỏi vòng đau khổ Giúp dân lành qua hoạn nạn điêu linh Về đây thấy cãnh dân tình Lòng càng chua sót không dành hồi quy Vậy hai con dâng chàng dành giữ Đem về theo phụ tử đoàn viên Thiếp nay đã mãn căn tiên Số trời đã định phụ nguyền ba sanh Thái tữ đã hết tình khuyên nhủ Khi oai hùng khi êm nhẹ như tơ Lòng tiên nương lặng lẽ hững hờ Tiền duyên đã định bây giờ biết sao Nghe qua chua sót nghẹn ngào Thấy con thương vợ lệ trào lâm ly Đau lòng kẻ ở người đi Người tiên kẻ tục còn gì mà mong Thái tử đành ngâm ngùi quy khứ Truyền ba quân do dự nhổ neo Rướt tôn ông nhị vị dồng theo Con thuyền lặng lẽ mái chèo buồn tanh Lòng tiên chứ không cầm giọt lệ Nhưng miễn cười dâng chút bình an Chúa đành trỡ lại lên non . Quyết tâm cứu khổ cho tròn nguyền xưa Hóa mùa màng thêm nhìu lúa thóc Độ chúng sanh khỏi bước trầm luân Cầu giang sơn giàu mạnh thịnh cường. Phong hòa vĩ thuận phố phường yên vui Lời cầu nguyện lộc tài tha thiết Nên trời ban phép lạ cứu nhân sinh Chúa tiên thiệt đã anh linh Muôn dân cầu đào phước lành giáng cho Người dãn dục không dò hơn thiệt Chúa cũng làm cho biết sợ kinh Có khi chúa lại hiện hình Dạy người điều biết kinh doanh mọi nghề Cơn nước lũ nhìu bề khó ngự Đã nghe phen cãi tử hoàn sanh Những loài ác thú sơn tinh Ra oai hiển hách phép linh phù trừ Trên hộ quốc cũng nhờ thần lực Dưới trị dân đều được an khương Dạy dân trên dưới kính nhường Trung hiếu tiết nghĩa cang thường trung trinh Làm lành được hường phước kàm Ở ác gặp ác phân minh luật trời Của đời trả lại cho đời Giàu sang mà khỏi luân hồi đặng sao Cuộc đời khác thể chiêm bao Công danh phú quý hơi nào mà mong Vốn xưa thiên khải thạch sùng Dẫu cho ngàn tứ muôn chung một thời Nhớ lời mẹ đặng con ơi Gắng ghi vào dạ chớ rời tất gan Mãn kỳ từ giã trần hoàn Thiên đình phúc giá xe loan về chầu Lịch quốc triều gia phong thượng đẵng Lập miếu đền thờ phụng trang nghiêm Long lanh gió mát trăng thềm Bốn mùa hương lữa cung chiêm phụng thờ Đã đến một cãnh yên hà Một bầu sơn thủy thiên nga khác thường Chốn thành kinh có non ngọc trãng Lối ra vào tỏ rạng anh linh Một bầu nước biếc non sanh Gió đưa lang xạ rưới quanh quãng huyền Dưới trời đội đức chúa tiên Hiển ứng liền liền nam bắc đâu đâu Hỗ lang thấy thấy cuối đầu Cá dâng dưới nước voi chầu trên non Ngàn năm đã dậy tiếng đồn Muôn thu thánh đế vẫn còn oai linh Tuy rằng trở lại thiên đình Mẹ còn cứu khổ tâm thanh với đời Khắp nơi nơi điện thờ bà phổ Ghi công ơn tế độ mẹ hiền Mẹ đây là mẹ cả trần gian Mẹ là thánh mẫu muôn ngàn anh linh Hằng thánh tữ non cao chốn cạn Nếu gặp điều gọn nạn tai ương Nguyện cầu xin với mẹ cho thường Mẹ liền giải thoát trăm đường gian nguy Lòng mẹ cả bầu trời bác ngác Ân đức dày biển rộng vô biên Oai linh vạn trạng muôn hình . Hộ trì đệ tử khương ninh đời đời ...
Phai nghe cam nhan cam on ❤❤❤
Cầu xin mẹ che chở cho chúng con khỏe mạnh bình yên tai qua nạn khỏi.sai tài đắc lôc
Ma,man,xyma,man,chu,mynh
Dạ vâng
Cảm ơn bạn đã chia sẻ nhed
Van hay
Moi lan bun ma nge kinh me long thay nhe nhang
Ai cam nhan giong mjh gio tay len nao hihi
Giong hùng nuoi nhỉ
Có lời k ạ
THIÊN Y-A-NA THÁNH MẪU
Ba cung quế phất phê bóng nguyệt
Chén yên hà chi xiết mừng vui
Tầng trên minh cãnh cao đài
Lòng chầu trong suốt bốn phương dân hòa
Gốc nha trang kì nam một cội
Tiếng thơm đầy nam hải yến kinh
Vốn xưa chúa ở thiên đình
Đại an núi chúa giáng sinh cõi này
Kể từ thuở non mây trăng rạng
Dưới vườn dưa thấp thoáng bóng tiên
Tiều ông phu phụ nhơn hiền
Xui nên gặp đặng chúa tiên về nhà
Ơn dưỡng dục lòng đà yêu dấu
Nghĩa mịn linh nương náu làm thân
Chạnh lòng nhớ cánh tam thân
Nhớ xưa chúa lại tưỡng chừng non tiên
Ba mươi sáu động tiên phước địa
Cãnh bồng lai gác tía lầu son
Chín tầng đá hx giáp chon von
Đèn trăng khuya sớm nĩ non chơi bời
Vẻ xuân tươi hoa cười ngọc thốt
Trên thiên đình có một không hai
Tóc mây mái phụng trâm cài
Thanh tao cách điệu xấp mười thuyền quyên
Khi chúa dạo sang miền yên dự
Dưới trăng vầy tiên nữ vui chơi
Có khi mang lãnh đến nơi
Ngàn cây bóng nước thãnh thơi thích tình
Kiếp ba sanh duyên lành còn đợi
Mượn gỗ kì mà gửi mình hương
Trôi bề bể bắc đại dương
Yến kinh chốn ấy chúa tường báu linh
Chiếc tiên hương linh đinh mặt nước
Chúng thổ dân theo với đua bơi
Nặng như sắc đá chẳng dời
Muôn ngày dân cũng giũa vời bó tay
Tiếng đồn bay đến tay thái tử
Đạo long thuyền xin thử dường bao .
Dang tay xin đỡ gỗ vào
Gỗ hương nhẹ lướt sóng đào lặng theo
Thớt về đền kính yêu dấu để
Bữa bữa thường gắm ghé thở than
Mùi hương thơm nức tòa vàng
Trông cây hương ánh nguyệt quang rạng ngời
Khi thong thả đến nơi ngoan thượng
Thấy bóng người thấp thoáng vào ra
Khác nào nguộc điện Tiên nga
Xa trông thoáng thầy gần mà lại không
Ngước mắt trông nguy kì khốn liệu
Phải lo khi kiếm bẽo đón ngăn
Mãng còn đợi gió chờ trăng
Phút đầu đã thấy chị hằng xuống đây
Vội vàng mới bắt tay han hỏi
Chúa ngỡ ngàn khó nỗi lánh đâu
Chúa bèn bày tỏ tiêu hao
Vì duyên luống chịu ba đào bấy lâu
Người gặp gỡ xiết bao mừng sợ .
Hỡi là duyên là nợ mà hay
Quế xem lục hạp tốt thay
Tâu lên trạch các đợi ngày kết hôn
(Đoạn này phụng trích theo lịch sử)
Sau hôm ấy khắp hoàng thành rực rỡ
Quốc lễ mừng thái tử thành hôn
Vua tứ ban dân chúng suy tôn
Tiếng chiêng tiếng pháo nổ đòn ngày đêm
Thái tữ đã nên danh tuấn kiệt
Chúa tiên thêm đức hạnh thắng trần gian
Nhạc thần tiên trỗi khúc nghê thường
Hoàng cung rực rỡ phố phường hoa đăng
Qua năm tháng qua bao lần thời tiết
Gió thanh bình thổi khắp non sông
Mẫu song sanh nhị vị tôn ông
Mày ngài mắt phụng mặt rồng phương phi
Trãi qua mấy duyên hài cầm sắc
Vận cung thương diều dắt tiếng tơ
Chúa từ cá nước duyên ưa
Ứng điềm chiêm ngọc bây giờ sỡ sang
Dễ quên lời sơn manh hải thệ
Một chữ đồng ghi dễ vào sương
Lạ chi tiên vẫn khác thường
Gỡ xong duyên phận lánh đường phiền ba
Riêng ưa thú yên hà cãnh trí
Chẳng vui về nẻo lợi đường danh
Nặng bên cảnh nhẹ bên tình
Lữa hương tơ tóc đã đành chia phôi
Sẵn gỗ hương riêng trời dành để
Hóa long thần bút rẽ cao bay
Đem hai tiên nữ ẫm vào
Gỗ hương nhẹ lướt sóng cao mấy tầng
Trãi qua mấy non bồng nước dược
Những nước non non nước tằng quen
Gỗ hương trôi, giữa dòng quyên
Cửa cù lao đã đến quên xưa
Gót sen lội vườn dưa lối cũ
Nước non mừng hoa cỏ thêm tươi
Hỡi làng hỡi xã khắp nơi
Hỏi triều phu phụ đôi người vắng không
Câu sanh dưỡng đạo đồng đám phụ
Kết thảo lộ trên mộ triều ông
( đoạn này phụng trích theo lịch sử)
Chúa về đây chung sống mấy năm
Xa lìa trung quốc không màng hồi loan
Lòng thái tử ngày đêm thao thức
Nhớ con thơ mong đợi bạn hiền
Vội vàng ban lịch kết thuyền
Xuôi miền nam quốc băng miền cố đô
Trãi mấy thu thuyền rồng xông ruỗi
Hướng trời nam lướt gió phăng phăng
Một hôm ghé bến nha trang
Mắt nhìn tiên chúa vô vàng ưu tư
Thái tữ vỗi tõ niềm mong nhớ
Tạ lòng nhau tiên chúa cũng rưng rưng
Kiếp xưa nguyện với ba sanh
Giáng trần cứu khổ đoạn tình nơi đây
Độ chúng sanh thoát khỏi vòng đau khổ
Giúp dân lành qua hoạn nạn điêu linh
Về đây thấy cãnh dân tình
Lòng càng chua sót không dành hồi quy
Vậy hai con dâng chàng dành giữ
Đem về theo phụ tử đoàn viên
Thiếp nay đã mãn căn tiên
Số trời đã định phụ nguyền ba sanh
Thái tữ đã hết tình khuyên nhủ
Khi oai hùng khi êm nhẹ như tơ
Lòng tiên nương lặng lẽ hững hờ
Tiền duyên đã định bây giờ biết sao
Nghe qua chua sót nghẹn ngào
Thấy con thương vợ lệ trào lâm ly
Đau lòng kẻ ở người đi
Người tiên kẻ tục còn gì mà mong
Thái tử đành ngâm ngùi quy khứ
Truyền ba quân do dự nhổ neo
Rướt tôn ông nhị vị dồng theo
Con thuyền lặng lẽ mái chèo buồn tanh
Lòng tiên chứ không cầm giọt lệ
Nhưng miễn cười dâng chút bình an
Chúa đành trỡ lại lên non .
Quyết tâm cứu khổ cho tròn nguyền xưa
Hóa mùa màng thêm nhìu lúa thóc
Độ chúng sanh khỏi bước trầm luân
Cầu giang sơn giàu mạnh thịnh cường.
Phong hòa vĩ thuận phố phường yên vui
Lời cầu nguyện lộc tài tha thiết
Nên trời ban phép lạ cứu nhân sinh
Chúa tiên thiệt đã anh linh
Muôn dân cầu đào phước lành giáng cho
Người dãn dục không dò hơn thiệt
Chúa cũng làm cho biết sợ kinh
Có khi chúa lại hiện hình
Dạy người điều biết kinh doanh mọi nghề
Cơn nước lũ nhìu bề khó ngự
Đã nghe phen cãi tử hoàn sanh
Những loài ác thú sơn tinh
Ra oai hiển hách phép linh phù trừ
Trên hộ quốc cũng nhờ thần lực
Dưới trị dân đều được an khương
Dạy dân trên dưới kính nhường
Trung hiếu tiết nghĩa cang thường trung trinh
Làm lành được hường phước kàm
Ở ác gặp ác phân minh luật trời
Của đời trả lại cho đời
Giàu sang mà khỏi luân hồi đặng sao
Cuộc đời khác thể chiêm bao
Công danh phú quý hơi nào mà mong
Vốn xưa thiên khải thạch sùng
Dẫu cho ngàn tứ muôn chung một thời
Nhớ lời mẹ đặng con ơi
Gắng ghi vào dạ chớ rời tất gan
Mãn kỳ từ giã trần hoàn
Thiên đình phúc giá xe loan về chầu
Lịch quốc triều gia phong thượng đẵng
Lập miếu đền thờ phụng trang nghiêm
Long lanh gió mát trăng thềm
Bốn mùa hương lữa cung chiêm phụng thờ
Đã đến một cãnh yên hà
Một bầu sơn thủy thiên nga khác thường
Chốn thành kinh có non ngọc trãng
Lối ra vào tỏ rạng anh linh
Một bầu nước biếc non sanh
Gió đưa lang xạ rưới quanh quãng huyền
Dưới trời đội đức chúa tiên
Hiển ứng liền liền nam bắc đâu đâu
Hỗ lang thấy thấy cuối đầu
Cá dâng dưới nước voi chầu trên non
Ngàn năm đã dậy tiếng đồn
Muôn thu thánh đế vẫn còn oai linh
Tuy rằng trở lại thiên đình
Mẹ còn cứu khổ tâm thanh với đời
Khắp nơi nơi điện thờ bà phổ
Ghi công ơn tế độ mẹ hiền
Mẹ đây là mẹ cả trần gian
Mẹ là thánh mẫu muôn ngàn anh linh
Hằng thánh tữ non cao chốn cạn
Nếu gặp điều gọn nạn tai ương
Nguyện cầu xin với mẹ cho thường
Mẹ liền giải thoát trăm đường gian nguy
Lòng mẹ cả bầu trời bác ngác
Ân đức dày biển rộng vô biên
Oai linh vạn trạng muôn hình .
Hộ trì đệ tử khương ninh đời đời ...
Cake Love dạ e cảm ơn nhiều ạ
Dạ cho e hỏi có lời văn cúng mẫu 2019 a sỹ hát k ạ
Không có em nhé!
A ơi đoạn sau hát lời k có hả a
Có.lői.hát.theo.důng.karaoke
Bạn hát văn nghe giống hoàng dức thế nhỉ
A đức đó. Nge giọng la biêt rồi
Cho xin lời văn Mẫu Thiên Y đc ko ạh
THIÊN Y-A-NA THÁNH MẪU
Ba cung quế phất phê bóng nguyệt
Chén yên hà chi xiết mừng vui
Tầng trên minh cãnh cao đài
Lòng chầu trong suốt bốn phương dân hòa
Gốc nha trang kì nam một cội
Tiếng thơm đầy nam hải yến kinh
Vốn xưa chúa ở thiên đình
Đại an núi chúa giáng sinh cõi này
Kể từ thuở non mây trăng rạng
Dưới vườn dưa thấp thoáng bóng tiên
Tiều ông phu phụ nhơn hiền
Xui nên gặp đặng chúa tiên về nhà
Ơn dưỡng dục lòng đà yêu dấu
Nghĩa mịn linh nương náu làm thân
Chạnh lòng nhớ cánh tam thân
Nhớ xưa chúa lại tưỡng chừng non tiên
Ba mươi sáu động tiên phước địa
Cãnh bồng lai gác tía lầu son
Chín tầng đá hx giáp chon von
Đèn trăng khuya sớm nĩ non chơi bời
Vẻ xuân tươi hoa cười ngọc thốt
Trên thiên đình có một không hai
Tóc mây mái phụng trâm cài
Thanh tao cách điệu xấp mười thuyền quyên
Khi chúa dạo sang miền yên dự
Dưới trăng vầy tiên nữ vui chơi
Có khi mang lãnh đến nơi
Ngàn cây bóng nước thãnh thơi thích tình
Kiếp ba sanh duyên lành còn đợi
Mượn gỗ kì mà gửi mình hương
Trôi bề bể bắc đại dương
Yến kinh chốn ấy chúa tường báu linh
Chiếc tiên hương linh đinh mặt nước
Chúng thổ dân theo với đua bơi
Nặng như sắc đá chẳng dời
Muôn ngày dân cũng giũa vời bó tay
Tiếng đồn bay đến tay thái tử
Đạo long thuyền xin thử dường bao .
Dang tay xin đỡ gỗ vào
Gỗ hương nhẹ lướt sóng đào lặng theo
Thớt về đền kính yêu dấu để
Bữa bữa thường gắm ghé thở than
Mùi hương thơm nức tòa vàng
Trông cây hương ánh nguyệt quang rạng ngời
Khi thong thả đến nơi ngoan thượng
Thấy bóng người thấp thoáng vào ra
Khác nào nguộc điện Tiên nga
Xa trông thoáng thầy gần mà lại không
Ngước mắt trông nguy kì khốn liệu
Phải lo khi kiếm bẽo đón ngăn
Mãng còn đợi gió chờ trăng
Phút đầu đã thấy chị hằng xuống đây
Vội vàng mới bắt tay han hỏi
Chúa ngỡ ngàn khó nỗi lánh đâu
Chúa bèn bày tỏ tiêu hao
Vì duyên luống chịu ba đào bấy lâu
Người gặp gỡ xiết bao mừng sợ .
Hỡi là duyên là nợ mà hay
Quế xem lục hạp tốt thay
Tâu lên trạch các đợi ngày kết hôn
(Đoạn này phụng trích theo lịch sử)
Sau hôm ấy khắp hoàng thành rực rỡ
Quốc lễ mừng thái tử thành hôn
Vua tứ ban dân chúng suy tôn
Tiếng chiêng tiếng pháo nổ đòn ngày đêm
Thái tữ đã nên danh tuấn kiệt
Chúa tiên thêm đức hạnh thắng trần gian
Nhạc thần tiên trỗi khúc nghê thường
Hoàng cung rực rỡ phố phường hoa đăng
Qua năm tháng qua bao lần thời tiết
Gió thanh bình thổi khắp non sông
Mẫu song sanh nhị vị tôn ông
Mày ngài mắt phụng mặt rồng phương phi
Trãi qua mấy duyên hài cầm sắc
Vận cung thương diều dắt tiếng tơ
Chúa từ cá nước duyên ưa
Ứng điềm chiêm ngọc bây giờ sỡ sang
Dễ quên lời sơn manh hải thệ
Một chữ đồng ghi dễ vào sương
Lạ chi tiên vẫn khác thường
Gỡ xong duyên phận lánh đường phiền ba
Riêng ưa thú yên hà cãnh trí
Chẳng vui về nẻo lợi đường danh
Nặng bên cảnh nhẹ bên tình
Lữa hương tơ tóc đã đành chia phôi
Sẵn gỗ hương riêng trời dành để
Hóa long thần bút rẽ cao bay
Đem hai tiên nữ ẫm vào
Gỗ hương nhẹ lướt sóng cao mấy tầng
Trãi qua mấy non bồng nước dược
Những nước non non nước tằng quen
Gỗ hương trôi, giữa dòng quyên
Cửa cù lao đã đến quên xưa
Gót sen lội vườn dưa lối cũ
Nước non mừng hoa cỏ thêm tươi
Hỡi làng hỡi xã khắp nơi
Hỏi triều phu phụ đôi người vắng không
Câu sanh dưỡng đạo đồng đám phụ
Kết thảo lộ trên mộ triều ông
( đoạn này phụng trích theo lịch sử)
Chúa về đây chung sống mấy năm
Xa lìa trung quốc không màng hồi loan
Lòng thái tử ngày đêm thao thức
Nhớ con thơ mong đợi bạn hiền
Vội vàng ban lịch kết thuyền
Xuôi miền nam quốc băng miền cố đô
Trãi mấy thu thuyền rồng xông ruỗi
Hướng trời nam lướt gió phăng phăng
Một hôm ghé bến nha trang
Mắt nhìn tiên chúa vô vàng ưu tư
Thái tữ vỗi tõ niềm mong nhớ
Tạ lòng nhau tiên chúa cũng rưng rưng
Kiếp xưa nguyện với ba sanh
Giáng trần cứu khổ đoạn tình nơi đây
Độ chúng sanh thoát khỏi vòng đau khổ
Giúp dân lành qua hoạn nạn điêu linh
Về đây thấy cãnh dân tình
Lòng càng chua sót không dành hồi quy
Vậy hai con dâng chàng dành giữ
Đem về theo phụ tử đoàn viên
Thiếp nay đã mãn căn tiên
Số trời đã định phụ nguyền ba sanh
Thái tữ đã hết tình khuyên nhủ
Khi oai hùng khi êm nhẹ như tơ
Lòng tiên nương lặng lẽ hững hờ
Tiền duyên đã định bây giờ biết sao
Nghe qua chua sót nghẹn ngào
Thấy con thương vợ lệ trào lâm ly
Đau lòng kẻ ở người đi
Người tiên kẻ tục còn gì mà mong
Thái tử đành ngâm ngùi quy khứ
Truyền ba quân do dự nhổ neo
Rướt tôn ông nhị vị dồng theo
Con thuyền lặng lẽ mái chèo buồn tanh
Lòng tiên chứ không cầm giọt lệ
Nhưng miễn cười dâng chút bình an
Chúa đành trỡ lại lên non .
Quyết tâm cứu khổ cho tròn nguyền xưa
Hóa mùa màng thêm nhìu lúa thóc
Độ chúng sanh khỏi bước trầm luân
Cầu giang sơn giàu mạnh thịnh cường.
Phong hòa vĩ thuận phố phường yên vui
Lời cầu nguyện lộc tài tha thiết
Nên trời ban phép lạ cứu nhân sinh
Chúa tiên thiệt đã anh linh
Muôn dân cầu đào phước lành giáng cho
Người dãn dục không dò hơn thiệt
Chúa cũng làm cho biết sợ kinh
Có khi chúa lại hiện hình
Dạy người điều biết kinh doanh mọi nghề
Cơn nước lũ nhìu bề khó ngự
Đã nghe phen cãi tử hoàn sanh
Những loài ác thú sơn tinh
Ra oai hiển hách phép linh phù trừ
Trên hộ quốc cũng nhờ thần lực
Dưới trị dân đều được an khương
Dạy dân trên dưới kính nhường
Trung hiếu tiết nghĩa cang thường trung trinh
Làm lành được hường phước kàm
Ở ác gặp ác phân minh luật trời
Của đời trả lại cho đời
Giàu sang mà khỏi luân hồi đặng sao
Cuộc đời khác thể chiêm bao
Công danh phú quý hơi nào mà mong
Vốn xưa thiên khải thạch sùng
Dẫu cho ngàn tứ muôn chung một thời
Nhớ lời mẹ đặng con ơi
Gắng ghi vào dạ chớ rời tất gan
Mãn kỳ từ giã trần hoàn
Thiên đình phúc giá xe loan về chầu
Lịch quốc triều gia phong thượng đẵng
Lập miếu đền thờ phụng trang nghiêm
Long lanh gió mát trăng thềm
Bốn mùa hương lữa cung chiêm phụng thờ
Đã đến một cãnh yên hà
Một bầu sơn thủy thiên nga khác thường
Chốn thành kinh có non ngọc trãng
Lối ra vào tỏ rạng anh linh
Một bầu nước biếc non sanh
Gió đưa lang xạ rưới quanh quãng huyền
Dưới trời đội đức chúa tiên
Hiển ứng liền liền nam bắc đâu đâu
Hỗ lang thấy thấy cuối đầu
Cá dâng dưới nước voi chầu trên non
Ngàn năm đã dậy tiếng đồn
Muôn thu thánh đế vẫn còn oai linh
Tuy rằng trở lại thiên đình
Mẹ còn cứu khổ tâm thanh với đời
Khắp nơi nơi điện thờ bà phổ
Ghi công ơn tế độ mẹ hiền
Mẹ đây là mẹ cả trần gian
Mẹ là thánh mẫu muôn ngàn anh linh
Hằng thánh tữ non cao chốn cạn
Nếu gặp điều gọn nạn tai ương
Nguyện cầu xin với mẹ cho thường
Mẹ liền giải thoát trăm đường gian nguy
Lòng mẹ cả bầu trời bác ngác
Ân đức dày biển rộng vô biên
Oai linh vạn trạng muôn hình .
Hộ trì đệ tử khương ninh đời đời ...
@@thanhduccaominh cảm ơn anh rất nhiều.
Đằng thắm, thiết tha,dễ nghe, nói chung là rất hay
=7