Để viết bài này, PMQ đã đọc hầu như tất cả các bài thơ của thi sỹ để viết cho đúng. (tất nhiên là trí nhớ cá vàng của mình không thuộc được bao nhiêu cả ^^). Nếu quí vị yêu thơ Hàn Mặc Tử thì sẽ thấy các chi tiết Q đưa vào bài hát đều là những ý tứ trong thơ, và Q cố gắng chọn lọc để có thể phác họa cho người nghe thấy tâm trạng và tình trạng của thi sỹ những ngày sau cùng. Còn MV thì được quay tại Bình Thuận - cảnh đẹp lắm mà đưa vào MV không hết được ^^
Hai đứa bên nhau, nón lá che. Áo trắng thôi bay, thôi ấp e. Hình bóng của em, còn lặng lẽ. Ta nuốt ánh trăng, những đêm hè. Điên dại,ta lướt, về cõi mơ. Gửi em khúc hát, những vần thơ. Tim đang thổn thức, sa hồn lỡ. Thuyền chở tình ta, bóng trăng mờ. Một thời áo trắng, cũng đã qua. Chẳng còn thiết tha, chẳng thiết tha. Hai đứa hai nơi, phương trời lạ. Đớn đau, hờn tủi, ta với ta. Giằng xé tâm can, ai thấu chăng? Vô vọng đi tìm bụi sao băng. Cô đơn, đêm xuống ta trầm lặng. Hỏi em còn nhớ, kẻ buôn trăng?
Nghe bài bày qua giọng của Quỳnh mới thấy lột tả hết được sự cay đắng của nhà thơ Hàn Mặc Tử ! Đoạn cuối đời ông "cô đơn ! tủi hờn ! không còn gì bám víu" bệnh tật thì giày vò ông, người con gái ông yêu lại chẳng chịu đến gặp ông ! bài này tuy chưa là hit nhưng thật sự là 1 bài mình cực kì tâm đắc của Quỳnh !
Lần thứ hai bình luận trong các sáng tác của PMQ (trước đó là "Tôi muốn quên em") nên tôi vẫn khuyến cáo bình luận của tôi rất dài. Một lần nữa cảm thán trước ca từ mà PMQ đưa vào bài hát. Trăng-hồn-máu( cái chết). Đây là 3 hình ảnh thường trực trong thơ Hàn Mặc Tử và cũng rất khéo trong ca khúc "Huyền thoại" này dường như có đủ cả ba. Là vì PMQ đã tìm hiểu rất kỹ sáng tác của HMT hay đây là sự đồng điệu trong tâm hồn của hai con người dù không ở cùng một thời đại. Thực tại và tương lai, kỳ dị liêu trai và tinh khôi trong trẻo, cảm xúc và phi cảm xúc. Tất cả tạo thành một ca khúc huyền ảo, siêu thực và không kém phần ma mị. Thực tại ở đây là gì? Là thi nhân, là tác giả đem lòng thương một cô thôn nữ. Thương đến đau lòng, yêu đến điên cuồng để rồi nỗi nhớ hóa nỗi đau, nỗi đau hóa ảo ảnh tương lai vô vọng. "Chiếc nón lá che ngang hai đứa". Hình ảnh ước lệ thật đẹp và táo bạo. Chiếc nón lá- biểu tượng nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam ấy như nhân chứng cho tình cảm giữa chàng trai và cô gái. Đó có thể là một khoảng khắc tình tự gặp gỡ, cũng có thể là một phút giây gần gũi thăng hoa tưởng tượng trần trụi nào đó. Bởi thế mà chiếc nón lá nhỏ có thể che ngang khiến cả hai "khô" cứng, hóa đá, ngượng ngùng. Thế nhưng người con gái ấy nay không còn ở bên nữa, chỉ còn hình ảnh của nàng nhập nhoằng giữa đôi dòng hư thực. "Tấm áo trắng thôi không bay nữa" là vì thế. "Hồi ức về em còn, hình bóng của em còn". Cái còn ở đây là gì? Là TRĂNG. Trong đêm tối, chàng thi sĩ tìm đến trăng để mong gặp nàng để bớt u sầu, cay đắng, điên dại. "Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù", hành động đầy cảm xúc mà cũng phi cảm xúc. Làm sao mà nuốt nổi ánh trăng, nhất là trong những đêm đầy sương mù giăng mắc. Hơn nữa, trăng đâu phải ngày nào cũng có. Rõ ràng trăng chỉ là cái cớ của thi sĩ, cái ảo ảnh của "nàng" hiện ra giữa nỗi nhớ day dứt cuồng điên. Trong đêm tối u uất đó, tác giả mong hồn mình thoát khỏi thể xác nặng trịch để lướt trên con thuyền trăng mà tìm tới nàng. Nhưng nàng nào thấy. Có thể chàng trai đã mất hoặc cũng có lẽ là cô gái đã lìa xa chốn dương thế này rồi. Thế nên chàng trai "kêu van thiết tha" mà em vẫn cứ xa để rồi chính bản thân thấy thân ảnh của mình "vật vờ như hồn ma". Vật vờ giữa những đêm cô liêu, vật vờ giữa chính cảm xúc của bản thân. Không thể chạm tới nàng, cứ mê mải đuổi theo trăng, đuổi theo nàng mà ngày dần tàn, chỉ còn chút ánh nắng chiều le lói sắp tàn thành bóng đêm. Phải chăng đó chính là cơn "hấp hối" của kẻ si tình. "Em là nỗi đau nhưng êm diụ", là liều thuốc duy nhất chữa lành cơn đau này. Càng đau lại càng nghĩ về em. Cuối cùng thì hơi tàn "lạnh leõ" chàng trai đi tìm "bụi sao băng". Hỏi rằng, chàng đã ước gì? Đáp rằng "thành kẻ buôn trăng". Tôi rất thích cách phối hợp màu sắc trong ca khúc này. Màu trắng của nón lá, của tấm áo cô gái, của trăng, của hồn ma, của sao băng. Đối lập với đó là màn đêm lạnh lẽo vô tình. Nắng dần tắt và người cũng dần tan. Màu sắc nhạt dần=» mơ=» ảo ảnh=» cái chết. Lý giải cho mối tình trên. Tác giả đã hồi tưởng lại ngày đầu gặp gỡ. Cô thôn nữ làm kẻ lãng khách "luyến lưu nhưng mắc cỡ". Thì ra chàng trai luôn dõi theo nàng nhưng chưa buông lời thổ lộ, vầng trăng đi theo chàng trai từ khi ấy "buông tơ" mà "hóa thành mắt môi nàng". Thì ra là vậy. Hàng đêm cô quạnh. Chàng trai và vầng trăng luôn song hành cùng nhau. Sợi dây tơ hồng ấy ngỡ thật gần mà lại quá xa nên chẳng thể nắm bắt. Và nàng cũng vậy. "Nàng xuống vội đò ngang" còn ta thành kẻ bẽ bàng lang thang. Kẻ lãng khách ấy có lẽ vì "uống nhầm một ánh mắt mà cơn say theo cả đời". Cuối cùng, chỉ còn cách tìm tới trăng rồi làm thơ để gửi gắm nỗi niềm: "Mơ khách đường xa khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà"??? Bốn câu thơ trên trong bài "Đây thôn vĩ dạ" dường như bao quát khá đầy đủ nội dung của ca khúc "Huyền thoại" này: hư-thực, tinh khôi-kỳ ảo. "Ai biết tình ai có đậm đà?"như một câu hỏi mà chỉ có tác giả mới biết được. Trong cái vòng luẩn giữa trăng-em-ta-ma ấy, chỉ còn tình yêu và nỗi nhớ thương day dứt. HMT cả cuộc đời sống trong sự dày vò của bệnh tật, của sự xa lánh kỳ thị về bệnh "Phong" mà ông mắc phải. Thơ là sự cứu rỗi trong tâm hồn ông, là liều thuốc duy nhất để ông gửi gắm những tâm tư tình cảm vào đó. Giai thoại thi nhân Lý Bạch vớt trăng mà chết. Hàn Mặc Tử có lẽ đã chết cùng "nàng trăng". Phan Mạnh Quỳnh- người hậu thế viết về ông như một sự tri ân con người tài hoa bạc mệnh. Tôi viết bình luận này để cảm thán cách dùng thơ ca của bậc tiền bối và ca từ, tài năng của bản thân vẽ nên một chuyện tình buồn mang tên "Huyền Thoại"... #Cúc Nguyễn#
Coi Cuc Quá hay... mình là đạo diễn hình ảnh cho Mv này mà còn thán phục bạn, giống như có cảm giác bạn hiểu hết ý nghĩa trong từng khung hình mà mình vs Quỳnh thể hiện vậy ... Like bạn... nếu có duyên add facebook mình nha... tamnguyengacon sẽ hiện ra Nguyễn Tâm ( Gà con )
Là 1 giáo viên văn cấp 3 từng dạy qua bài Đây thôn Vĩ Dạ tôi rất thích bài hát này! Lời và nhạc còn hợp với cả cái phong cách Thơ điên của Hàn Mặc Tử nữa! 1 bài hát tuyệt vời!
Hoàng Cúc khi là một thiếu nữ mới lớn, sống ở Qui Nhơn. Cô con nhà quan, có học, không đẹp nhưng có duyên và thuỳ mị nết na. Nhà cô đi chung một lối với nhà Hàn Mặc Tử (lúc ấy đang làm việc ở Sở Đạc điền). Giữa hai người hẳn có một mối giao tiếp rất đơn giản nhẹ nhàng kiểu những ai gần ngõ. Nhà thơ đã viết những vấn đề Hoàng Cúc (trong tập Gái quê) với tình cảm đơn phương vô vọng; vì không những Hoàng Cúc là một thiếu nữ mới lớn, con nhà nề nếp, tính tình kín đáo, mà hoàn cảnh hai gia đình có một hố sâu ngăn cách: thân phụ Hoàng Cúc là viên chức cao cấp, nhà theo đạo Phật..., còn Hàn Mặc Tử mồ côi cha từ thuở thiếu thời, gia đình theo đạo Thiên Chúa, đời sống khó khăn, thêm nữa lúc ấy Hàn Mặc Tử chỉ là viên chức nhỏ ở Sở Đạc điền, lại đang có nguy cơ thất nghiệp... Khoảng 1935, sau khi Hàn Mặc Tử từ giã Qui Nhơn vào Sài Gòn thì gia đình Hoàng Cúc cũng chuyển từ Qui Nhơn ra Huế (thôn Vĩ Giạ). Cuối năm 1936, lúc chớm có hiện tượng sức khoẻ không bình thường, tuy chưa khẳng định là bệnh phong, Hàn Mặc Tử từ Sài Gòn trở lại Qui Nhơn thì: "Trước sau nào thấy bóng người..."; nhà thơ coi như Hoàng Cúc đã bước lên xe hoa chung thân vĩnh biệt (mặc dầu, không rõ đích xác vì lý do gì, từ sau đó về sau, Hoàng Cúc khước từ mọi đám cầu hôn, sống độc thân ở Vĩ Giạ và hoạt động ở Hội Phật tử miền Nam cho đến lúc mất). Khoảng năm 1937, nghe tin Hàn Mặc Tử mắc bệnh nan y, Hoàng Cúc đã "gửi vô Qui Nhơn cho Hàn Mặc Tử một tấm hình chụp hồi còn mặc áo dài trường Đồng Khánh (11) có kèm theo lời thăm hỏi sức khoẻ và "trách" Hàn Mặc Tử sao lâu nay không ra thăm Vĩ Giạ? Không thăm lại đất cũ người xưa? (Hàn Mặc Tử đã từng học trung học ở Pellerin ở Huế)" (Đào Quốc Toản). Nhận được những dòng tình cảm chân thành quý giá của người thiếu nữ vốn có nề nếp sống kín đáo ấy, Hàn Mặc Tử xúc động mạnh, và Đây thôn Vĩ Giạ đã ra đời (hẳn ngay trong năm 1937). Bài thơ được gửi ra Huế cho Hoàng Cúc. Thời gian lặng lẽ trôi, cô rồi bà Hoàng Cúc đã giữ gìn bài thơ kỷ vật này cho đến lúc từ trần.
Theo mình thấy thì PMQ bây giờ giống như cố NS Trịnh Công Sơn ngày xưa, mình không so sánh khả năng của 2 người với nhau, mà mình thấy ở 2 người rất giống về hướng đi, họ có hướng đi rất riêng, không thể lạc vào đâu được trong cái nền âm nhạc mà nhìn đâu cũng như nhau, nhạc của 2 người cũng có chất giống nhau, đều về những vấn đề rất đời thường, thực tế, nhưng lời lẽ thì lại rất mang tính ẩn dụ, nghe 1 lần không thể hiểu hết được, phải nghe và ngẫm, và đặc biệt là càng nghe càng thấm,...hướng đi của anh tuy không gây sự chú ý nhưng lại rất an toàn vững chắc, bởi vì gần như anh đã tạo cho bản thân 1 thể loại nhạc...chúc anh ngày càng có nhiều tác phẩm đỉnh cao như thế này ạ.
Phải là người tìm hiểu kĩ về thơ HMT thì PMQ mới có thể sáng tác nên bài hát này. PMQ đã khai thác tốt 3 yếu tố đặc trưng trong thơ HMT là trăng ( Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù.../ Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng... ). Hồn ( Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em..). Máu cũng chính là nỗi đau, cái chết ( Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu...). HMT- người của “trường thơ loạn” là kẻ đa tình, yêu điên cuồng ,đầy thương đau và thơ của ông cũng " điên" như vậy. "Ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ, ta phiêu lưu trong trường tình cùng Lưu Trọng Lư, ta điên cuồng với Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, ta đắm say cùng Xuân Diệu." Hình ảnh tà áo trắng cũng xuất hiện trong câu thơ sau : “Mơ khách đường xa khách đường xa/ Áo em trắng quá nhìn không ra” , cảnh trăng, thuyền sông bến nước : “ Thuyền ai đậu bến sông trăng đó/ Có chở trăng về kịp tối nay”, thánh giá, mái nhà tranh gắn với xuất thân và hồn thơ phảng phất sư linh thiêng của tôn giáo( HMT sinh ra trong một gia đình Công giáo nghèo ) tất cả đều rất quen thuộc đối với HMT và thơ của ông... Khi xem MV “huyền thoại” nên có sự gắn kết cùng số phận , thơ ca HMT thì may ra mới thật sự hiểu trọn vẹn bài hát này.. Và sau cùng, cảm ơn PMQ đã cho ra đời MV hay cả về hình thức và nội dung (nhạc và lời) để mọi người hiểu hơn về con người và hồn thơ HMT. “Ái mộ và tưởng nhớ cố thi sĩ Hàn Mặc Tử”
Mình thích nhất câu "em là nỗi đau nhưng êm dịu. Ta là nắng chiều, sắp thành bóng đêm không còn người trông theo". Rõ ràng đúng với nội dung mà PMQ muốn truyền tải: tâm tư tình cảm, trạng thái của cố thi sĩ vào những ngày cuối cùng. Câu hát cho người nghe cảm nhận rằng Hàn Mặc Tử đã yêu người con gái ấy tận tâm can. Nên dù cuộc tình dang dở này chỉ mang đến đau thương cho ông, thì ông vẫn cảm thấy nó êm dịu, không thể nào oán trách. Hình ảnh nắng chiều, bóng đêm, là biểu trưng cho sự kết thúc của 1 ngày. Nó cũng là tình trạng sức khỏe lúc bấy giờ của nhà thơ. PMQ sử dụng hình ảnh ẩn dụ này rất hay. Và cá nhân mình thì cảm nhận thêm: việc ví von với thời điểm trong ngày, cũng còn 1 ngụ ý khác. Như 1 lời tôn vinh, dù cho bóng đêm buông xuống, k còn ai trông thấy, nhưng ngày mai sẽ lại bắt đầu. Và cố thi sĩ sẽ là "bất tử" trong lòng hậu thế.
Huyền Thoại, đúng như cái tên của bài hát! Đây là đỉnh cao của nghệ thuật chứ không còn đơn thuần là một MV, một bài hát thị trường. Có lẽ kiến thức và sự trải nghiệm của mình chưa đủ sâu sắc và tinh tế để cảm được hết cái linh hồn đầy tính nghệ thuật của ca từ và những hình ảnh, nhưng qua bài hát mình như nhìn thấy nhân ảnh nhà thơ ngay trước mắt, và cả những nỗi niềm, tâm tư, thế giới liêu trai của người thi sĩ họ Hàn. Nể phục và cảm phục PMQ rất nhiều, một nghệ sĩ có tâm và có tầm 🙏
Hàn Mặc Tử (1912-1940) tên thật Nguyễn Trọng Trí, tên thánh là Pierre, sinh ở làng Lệ Mỹ, huyện Đồng Lộc, Tỉnh Đồng Hới (nay là Quảng Bình) trong một gia đình công giáo nghèo, cha mất sớm. Thuở nhỏ sống và học tiểu học ở Quy Nhơn, học trung học ở Huế, sau làm ở Sở Đạc Điền, bị thôi việc vì đau ốm. 1934-1935 theo Thúc Tề vào Sài Gòn làm báo (viết báo Công luận, phụ trách trang văn báo Sài Gòn), về sau lại trở ra Quy Nhơn. 1936 bị mắc bệnh phong, phải vào nhà thương Quy Nhơn và qua đời ở đó.
*hồi xưa đi làm ngồi nói chuyện về hàn mặc tử với ông sư phụ của mình. Ổng nói do ông Hàn dẫn bà mộng cầm lên lầu ông hoàng.. Xúc trên đó nên bị bệnh lun.. Ôi vãi.. Tui ở phan thiết.*
@@bongtra8048mình k rõ lắm. Bệnh tả la do nhiễm trùng, nhiễm độc đường ruột. Mà HMT hồi đó uống nhiều thuốc thầy lang kê khiến nội tạng hư hỏng hết nên bị tả cũng phải 😜
Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, năm 1930 Hàn Mặc Tử - tên thật là Nguyễn Trọng Trí phải thôi học về Quy Nhơn giúp đỡ mẹ và các em. Trong thời gian chưa tìm được việc Trí tạm ở nhà đọc sách, làm thơ. Đến năm 1933, Trí vào làm cho Sở Đạc Điền Quy Nhơn và quen với Hoàng Tùng Ngâm, em thúc bá với Hoàng Cúc (tên thật là Hoàng Thị Kim Cúc, SN 1913, phố Khải Định, TP.Quy Nhơn), mối tình lãng mạn của chàng thi sĩ đa tình. Trong những lần qua nhà Tùng Ngâm bàn luận chuyện thơ ca, Hàn Mặc Tử gặp và làm quen với Hoàng Cúc - khi đó cũng đang tập tành làm thơ, viết văn. Ngay cái nhìn đầu tiên, Hàn Mặc Tử đã đem lòng si mê cô hàng xóm xinh đẹp, đài các. Chàng đã làm một số bài thơ gửi tặng nàng như: bài “Vịnh hoa cúc”, “Trồng hoa cúc”... Nhưng số phận đưa đẩy, Hàn Mặc Tử phải rời mảnh đất Quy Nhơn để vào Sài Gòn làm báo khi cuộc tình hai người vừa mới chớm nở. Sau một thời gian, chàng về lại Quy Nhơn. Lúc này gia đình chàng đã rời đến cách nhà Hoàng Cúc chỉ vài căn và tình xưa lại dậy sóng. Chàng trai trẻ vốn đã quen sương gió đất Sài Gòn giờ đã bạo dạn và tự tin hơn trước. Hàn Mặc Tử đã sáng tác bài “Hồn cúc” để thổ lộ tình cảm của mình: “Bấy lâu sát ngõ, chẳng ngăn tường/Không dám sờ tay sợ lấm hương/Xiêm áo đêm nay tề chỉnh quá/Muốn ôm hồn cúc ở trong sương”. Nhưng vốn là con gái xứ Huế, Hoàng Cúc chỉ giữ mối tình đầu e ấp trong lòng, còn bên ngoài vẫn như hai phương trời xa lạ với Hàn Mặc Tử. Mãi đến sau này, năm 1971, khi viết thư cho một người bạn của Hàn Mặc Tử là nhà thơ Quách Tấn, Hoàng Cúc mới nói rõ tâm tình rằng không có tình ý với chàng thi sĩ trẻ: “Hồi ấy tuy Tử ở gần nhà tôi, song Tử và tôi cách xa nhau như hai ngọn núi. Tử thì kín đáo và bẽn lẽn như con gái, còn tôi thì bí mật và xa lạ như cung trăng! Tuy thế Tử cũng đã tìm cách để gặp, nhưng vẫn chưa toại nguyện…”. Mối tình lặng lẽ trôi qua Mối tình âm thầm, lặng lẽ trôi qua như cuộc tình đơn phương đã khiến chàng thi sĩ ngẩn ngơ, say đắm trong vô vọng. Buồn vì nàng không đáp lại tình cảm, chàng thi sĩ tìm đường trở lại Sài Gòn như một cuộc chạy trốn cảm giác bị bỏ rơi. Sau gần 1 năm chàng trở lại Quy Nhơn, mối tình với Hoàng Cúc lại nồng nàn hơn nhưng cũng vẫn chỉ là một thứ tình cảm chôn chặt trong đáy tâm hồn. Thế rồi Hoàng Cúc theo cha về Vĩ Dạ và “ẩn cư” thành nữ tu sĩ suốt đời ăn chay niệm Phật, Hàn Mặc Tử coi như nàng đi lấy chồng. Trong nỗi đau của mối tình đầu tuyệt vọng, Tử mang tập thơ “Gái quê” (được viết trong những ngày nhớ thương Hoàng Cúc), định tặng người con gái mình yêu nhưng cũng không đủ can đảm để trao tận tay nàng. Mùa hè năm 1939, Hoàng Tùng Ngâm viết thư về Huế cho Hoàng Cúc biết Tử mắc bệnh nan y, khuyên Cúc viết thư an ủi một tâm hồn trong trắng nhưng bất hạnh. Thay vì viết thư thăm hỏi, Cúc đã gửi cho Tử một bức ảnh phong cảnh có mây, có nước, có chiếc đò ngang với cô gái chèo đò, có cả ánh trăng hay ánh mặt trời chiếu xuống nước. Phía sau tấm ảnh là lời hỏi thăm sức khỏe. Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ ra đời từ hoàn cảnh đó. Đây là lần đầu tiên Hàn Mặc Tử được trực tiếp thổ lộ mối tình với Hoàng Cúc - một tình cảm đẹp, trong sáng nhưng buồn và thoáng chút hoài nghi. Mình quên k ghi nguồn, bài này mình tìm hiểu đc trên mạng (Báo Mới), trích đoạn ra đây đoạn mình nghĩ là cảm hứng của a Quỳnh khi viết bài này. Đường link cho ai muốn đọc hết tất thảy ạ: baomoi.com/nhung-bong-hong-di-qua-cuoc-doi-thi-si-han-mac-tu/c/16620379.epi
Chẳng bao giờ bình luận trên youtube nhưng bây giờ phải viết thôi. Hàn Mặc Tử là nhà thơ cả đời tôi ngưỡng mộ, Phan Mạnh Quỳnh là nhạc sĩ tôi yêu thích. Rất cảm ơn anh đã sáng tác ra ca khúc ngày, càng nghe càng thấm, càng hay.. và tôi càng ám ảnh bởi văn phong của anh. Tuyệt vời, cảm động! Ko biết nói gì hơn, cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh rất nhiều!
Xin phép có 1 chút cảm nhận về bài hát và MV. Như một số người nhận ra thì đó là MV về cuộc đời của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Khúc này có thể là khi HMT ở ẩn sau khi mắc bệnh phong - một căn bệnh hiểm nghèo và bị người đời xa lánh lúc bấy giờ. Vừa chiến đấu với bệnh tật trong cô đơn, vừa day dứt với các mỗi tình không thành khiến ông như người điên. Người con gái mặc áo dài trắng đầu tiên là Hoàng Thị Kim Cúc - người mà HMT thầm thương trộm nhớ suốt 1 tgian rất dài (từ khi chưa bị nhiễm bệnh). Cậu thanh niên HMT không dám thổ lộ, chỉ dám đứng từ xa ngắm nàng và tỏ tình qua những bài thơ. Cô Cúc sau này chọn cuộc sống thiền, nhưng khi nghe tin HMT bị bệnh đã gửi bức ảnh thôn Vĩ Dạ cùng vài lời hỏi thăm. Bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ ra đời từ đó. Người con gái thứ 2 mặc áo đỏ theo mình đoán là Mộng Cầm. Có một thời gian HMT và Mộng Cầm rất thân thiết với nhau, HMT cũng nhiều lần ngỏ lời nhưng Mộng Cầm từ chối, viện cớ khác biệt tôn giáo (HMT theo đạo Thiên Chúa) nhưng thật lòng đã biết bệnh tình khó chữa của HMT. Sau đó nàng bỏ đi lên xe hoa với người khác. Áo dài đỏ tượng trưng cho áo cưới, nàng quay lưng bỏ đi không chút luyến thương... Mình có 1 ấn tượng lớn với HMT nên nghe bài này cảm thấy rất đã. Mong anh Quỳnh sẽ thành công. Cảm ơn anh vì bài hát tuyệt vời này.
thơ của Hàn Mặc Tử đây mà người đàn ông tài năng trót yêu cô gái Vĩ Dã n thân mang căn bệnh Phong chỉ còn thấy nàng qua tấm ảnh và chỉ biết mặc hồn dần về cõi âm ko còn chút hy vọng
Anh Quỳnh làm nhạc đều nghiên cứu kỹ tứ thơ Hàn Mặc Tử, nhất là bài Đây Thôn Vĩ Dạ, đưa được rất nhiều câu vào lyrics. Thực sự anh đã biến chấp niệm trên trang giấy của cụ HMT thành âm thanh thổn thức. Xem cái MV này mình cứ tưởng như nhìn thấy những giấc mơ của thanh niên Hàn Mặc Tử lặp lại mỗi đêm, vùng vẫy cố níu lấy cuộc đời nhưng không thành. Anh Quỳnh đúng là ca nhạc sĩ có tâm mà mình rất ngưỡng mộ. Mãi ủng hộ anh !
Nội dung bài hát là như thế này. Chiếc lá che nghiêng hai đứa, khô: có ai biết bài đây thôn vĩ dạ không, nón lá che nghiêng mặt chữ điền ấy, nó đấy Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn: ký ức về người con gái, người mà Hàn Mặc Tử yêu thương, giờ tất cả chỉ còn lại ký ức Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù, phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại.: Nhớ về những ký ức ấy, Hàn Mặc Tử thấy lòng nhẹ nhàng hơn trong những đêm trăng làm cho thi nhân bị điên dại, vì ngày bị phong cùi, trăng lên bệnh thần kinh của họ sẽ tăng mạnh Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta..?!: Một sự tự vấn trong cõi lòng, khi mà yêu một người con gái, mà cô gái không đáp lại, điều đó quá đau đớn Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma!: Đau đớn trong cô quạnh mà hình bóng người con gái cứ xa dần, làm cho thi nhân cảm thấy man dại và vật vờ Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu, ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu: cô gái là nỗi đau, nhưng là một nỗi đau ngọt ngào, vì khi nhớ về người con gái, Hàn Mạc Tử bớt cảm thấy điên dại hơn, ta là nắng chiều có nghĩa là một ánh nắng yếu ớt, không còn nhiều sức sống, sắp sửa khép lại một cuộc đời, trong khúc cuối của cuộc đời không có ai bên cạnh, điều đó thật đau đớn Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn,sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng.: Câu này tiếp sức cho câu trước, nói về sự đau đớn khi yêu một cô gái mà không được nàng đáp lại, buồn bã vì lúc nào trăng lên cũng khiến thi nhân điên dại, nên thi nhân muốn bán trăng đi để vơi bớt nỗi đau thể xác và tinh thần của mình Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!: một câu thơ trong đây thôn vĩ dạ thôi Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.: Thi nhân yêu cô nàng đó nhưng không dám nói, chỉ vương vấn mùi hương của cô gái Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng, cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng.: câu này hơi khó hiểu, nhưng theo mình nghĩ thì có nghĩa là từ khi ánh trăng lên làm thi nhân điên dại, nhưng càng điên dại thi nhân càng nhớ nhiều hơn đến hình bóng của cô gái, nhưng càng nhớ lại càng thấy khổ, vì cô gái không bên cạnh thi nhân, nói tóm lại Hàn Mặc Tử bị bệnh tương tư khá nặng Người xuống vội đò ngang...:nghĩa là thi sĩ đã nghĩ rằng cô gái đã đi lấy chồng rôi Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta: Trong cõi lòng thi nhân muốn chạy thật nhanh đến bên để gặp cô gái, nhưng lực bất tòng tâm, chàng đang mang trong mình một thân thể bệnh tật, lòng muốn đi nhưng thể xác thì bất lực, vì lúc này dường như Hàn Mặc Tử đã quá yếu, không còn sức để làm gì được nữa
vâng ! một ca sĩ bị ông Lê Minh Sơn gắn mác toàn nhạc nhạc thị trường và giờ a đã sáng tác một tác phẩm về một nhà thơ thời xưa điều mà không có một ca sĩ trẻ nào làm ngay cả chính ông Lê Minh Sơn . Cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh , một nhạc sĩ có tâm và có tầm của làng nhạc Việt !!
@@giahuytruong7862 Cha chú thì phải phát ngôn chừng mực, so với nhưng cây đại thụ âm nhạc khác như Văn Cao, Trịnh Công Sơn thì ông ta là gì, những người này không bao giờ phát ngôn kiểu như vậy!
Phan Mạnh Quỳnh và Hàn Mạc Tử đều theo thiên chúa giáo. HMT mất năm 28 tuổi, PMQ sáng tác bài này lúc 28 tuổi và a ấy đăng bài này vào ngày 28. Có phải đây là sự tính toán của PMQ ko 😁😁😁 sau 48h đăng #28 top thịnh hành😊😊😊
Học hết năm 11 chuẩn bị thi học kì thì con nghe được bài hát này, nó đã lột tả được tâm trạng đau đớn điên cuồng của Hàn Mặc Tử một cách rất tinh tế và sâu sắc, bài hát này lấy cảm hứng từ bài thơ đây thôn vĩ dạ được viết vào những năm tháng cuối đời của HMT ,bài thơ có lẽ là lời trách thầm và cũng là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng mà nhân vật chữ tình muốn gửi gắm với tâm trạng vời vợi nhớ mong" sao anh không về chơi thôn vĩ"cấu thơ này có thể là lời tác giả tự hỏi , tự trách , thầm ao ước mình được về thăn thôn và cũng có thể là lời của cô gái thôn vĩ trách người bạn xa đã lâu không về chơi,còn câu áo em trắng quá nhìn không ra có thể là lúc này vì quá đâu đớn nên tâm hồn của nhà thơ đã đi dần vào cõi mộng
Kết Câu Này Qúa Anh Quỳnh ei ! Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời! Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.
Thời bây giờ Sơn Tùng là huyền thoại là vua của showbit còn Phan Mạnh Quỳnh so với mọi người chẳng là gì hết ,vì chúng ta k thể đem Thần ra mà so sánh với người phàm được . Xin chào Thần ( Quỳnh Bất Tử ) . 1 bài hát mà k phải bài hát nó như 1 lời cầu nguyện mà ai cũng phải cầu nguyện . Cám ơn Chúa đã tạo ra Quỳnh .
Lần đầu nghe bài này mình vẫn còn đang học lớp 11, vừa đang học thơ Hàn Mặc Tử, lúc đó mình không quá thấm. Sau này nghe nhiều bài của Phan Mạnh Quỳnh, mình mới tìm lại nghe, và đọc thêm một số bài thơ của ông cũng như mối tình của Hàn Mặc Tử với bà Mộng Cầm hay bà Hoàng Thị Kim Cúc. Có những câu thơ trước đó mình chưa từng đọc, có lẽ những vần thơ về trăng của Hàn Mặc Tử với đủ sắc thái: lả lơi, ma quái, huyền diệu, ấm áp cũng không xa lạ với mọi người nữa. "Ta thành kẻ buôn trăng" khiến mình nhớ tới "Ai mua trăng tôi bán trăng cho". Nhưng "tìm bụi sao băng" thì mình chưa thấy bao giờ. Mình có tìm và đọc được "Đà Lạt trăng mờ": "Không một tiếng gì nghe động chạm/ Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!". Điều đó có thể thấy để viết nên "Huyền thoại", Phan Mạnh Quỳnh đã bỏ rất nhiều tâm huyết và đọc rất nhiều. Phần nhạc thực sự làm mình sởn gai ốc, nó tái hiện được "máu cuồng, hồn điên" trong nhiều bài thơ của Hàn Mặc Tử. Nhưng cũng tái hiện được lòng yêu cuộc sống, sự nuối tiếc khi cái đẹp của cuộc sống, mà hình tượng trong bài hát là "em" vuột khỏi tầm tay. Bài hát đúng chất tự sự của Phan Mạnh Quỳnh, anh thực sự đã vẽ nên một câu chuyện mà anh cảm nhận được. Một câu chuyện mà nếu chỉ đọc một vài bài thơ Hàn Mặc Tử sẽ không thể thấm đến thế. Mình nhớ thầy Chu Văn Sơn có bình về thơ Hàn Mặc Tử, đọc có vẻ phi logic, nhưng lại là "siêu logic, phi logic ở bề mặt, nhưng nguyên phiến, nguyên diện ở bề sâu". Mình nghĩ anh Quỳnh đã cảm, đã thấm được phần nào mạch siêu logic đó khi viết bài hát này. Thực sự rất hay. Mình mong nhiều người nghe được bài này hơn. Và nghe nó nhiều hơn một lần.
Cảm giác ta bất lực, chẳng làm được gì. Nhưng khi ta hi sinh chắc chắn ta đã làm được gì đó. Ta lui về chốn hoang vu. Để ta quên đi nàng, quên đi thực tại số phận thi nhân đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn. Cô đơn tủi hờn là những gì ta đã chịu
Bài này chưa đến tai tất cả những nhà văn và những người yêu thích văn thơ hiện nay, nếu họ mà nghe bài này chắc phải điên đão luôn ấy chứ, ca từ rất mị, hàm ý rất sâu sắc. Hơn nữa bài nhạc chính là cuộc đời nói về cố nhà thơ Hàn Mặc Tử(đó chính là nghệ thuật ngôn từ)...chắc chắn đề thi kiểm tra học kỳ, cao hơn nữa sẽ ra "Hàn Mặc Tử". Phan Mạnh Quỳnh đã thổi hồn và khơi dậy được một tâm hồn già cỗi , tâm hồn một thi sĩ trong tâm hồn của một nghệ sĩ...Cho dù là khác xa thời đại nhưng chúng ta có thể thấy điểm tương đồng giống nhau giữa hai người...! "Một chàng trai đang đắm chìm vào những khoảng trống của tâm hồn, anh lạc lõng giữa những cuộc đời, như "Mặt trăng" cái hữu hạn lạc lõng giữa bóng đêm vô tận...khiến cho con người ta cô đơn đến tận cùng, tìm kiếm những "bụi sao băng" cái gì đó nó quá xa vời và chính anh ta cũng biết mình sẽ chẳng bao giờ chạm đến nó được...! Hình ảnh đối lập chính là điểm hay nhất của bài hát này." Anh quá tuyệt đi PMQ !
Hôm qua tới giờ không thiếu giáo viên dạy văn vào nghe và dự lấy làm tài liệu giảng dạy. Có lẽ bài này là dạng bài đi liền với thời gian chứ ko phải lên đc 1 lúc rồi quên lãng
Quangdatduong: bạn nói chuẩn, cái gì càng đọc, càng nghe mới thấy hết vẽ đẹp và ẩn ý bên trong sâu thẳm của nó. Tôi tin bài này sẽ kết thúc như chính tiêu đề của nó "Huyền Thoại".
Chúc mừng Phan Mạnh Quỳnh vì bài hát quá tuyệt vời. Cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh vì sau cú hit Vợ Người Ta, sau cuộc thi Sing My Song anh không chạy theo thị hiếu số đông mà chọn con đường ở ẩn để tìm hướng đi cho mình và những bài hát sau này là một điều tuyệt vời nhất chứng minh anh đã chọn hướng đi âm nhạc đúng đắn. Cảm ơn anh vì đã khiến một người không mặn mà gì với âm nhạc trong nước (âm nhạc một màu vài năm trở lại đây) như tôi trở nên phấn khích mỗi khi click vào những sản phẩm âm nhạc của anh để thấm mình vào từng câu từng chữ từng giây từng phút. Hồi Ức, Có Chàng Trai Viết Lên Cây, Người Khác, Ai Cũng Có Ngày Xưa, Nước Ngoài, Tự Dưng, Chuyện Buồn, Xuân Thì, Ngày Chưa Giông Bão, .... và bây giờ là Huyền Thoại. Người hâm mộ âm nhạc Phan Mạnh Quỳnh sẽ cùng niềm ái mộ thi sĩ Hàn Mặc Tử lên #1 Thịnh Hành.
Vào đây chỉ để nói lại 1 câu là nghe từ lâu rồi nhưng cảm giác vẫn thổn thức như lần đầu! Thầy Ngữ văn của mình ngày đó giảng bài Đây thôn Vĩ Dạ như nhập đồng. Thầy giảng về bài thơ và cuộc đời của cố nhà thơ Hàn Mặc Tử. Hồi đó chỉ say mê nghe thầy giảng nhưng lớn lên mới thấm hết được lời thầy. Bắt gặp bài hát này thì mình biết Quỳnh đã thực sự thấu cảm dc nội tâm của nhà thơ mới viết ra dc những câu từ và giai điệu giằng xé da diết như vậy. Cảm ơn Quỳnh vì những bài hát tuyệt vời!
Cảm ơn bạn nhiều lắm! Tôi, cách nay bốn thập kỷ, cũng dạy Văn, và yêu thơ HMT cũng năm thập kỷ rồi. Ngay lúc này đang nhớ tới hai câu: "Đêm qua ta ngủ trong trăng đó. Sáng dậy điên cuồng mửa máu ra!!! "Tôi là "fan" của bạn cũng hai năm rồi (Vì mới được xem bạn cách nay hai năm thôi!). Xin Trời Phật phù hộ Phan Mạnh Quỳnh!
@@yindrawing Tôi đọc bản của ông Trần Thanh Mại, xuất bản khoảng đầu những năm 1950. Có thế là tam sao thất bổn. Cũng có thể là mình nhớ sai. Bảy mươi rồi, thông cảm nha! Tiện thể, kể chuyện vui này nha! Trước 1975, một điều có lẽ các bạn bây giờ hoạ hoằn lắm mới thấy, việc in ấn tùy thuộc vào mấy người "thợ xếp chữ" nhiều lắm, nhất là mấy ông "xếp ti pô" (trưởng nhóm thợ xếp chữ trong một xưởng in). Nhiều khi tác giả, chủ bút, thư ký toà soạn của báo... nhiều lần năn nỉ họ sửa chỗ sai, nhưng khi in ra ...vẫn sai!!! Năm 1975 trở đi mà làm thế là đi "cải tạo" ngay vì tội "tay sai phản động", nên họ "hết dám lạng quạng"! Còn bây giờ thì việc in ấn đâu còn dùng thợ xếp chữ bằng chì nữa!
Cô Ngữ văn của mình đã giới thiệu bài này cho cả lớp khi dạy đến bài Đây thôn Vĩ Dạ và làm mình ume mấy ngày nay luôn. Một bài nhạc hay và ý nghĩa như thế này mà lại bỏ qua thì thật là đáng tiếc. Cảm ơn cô ạaa
Tôi nói thẳng đây không phải là nhạc thị trường Nó là âm nhạc của sự nghệ thuật. Nó có sẽ không được hot mấy nhưng đó làm âm nhạc thực sự Nó mang cả 1 câu chuyện của một đời người...
Chính xác . Mình nghe nhạc ông quỳnh ng xung quanh bảo k còn nhạc gì mà nghe à . Mà k biết mình bị mê hoặc bởi nhạc ông này sao mà cứ phải ngày nào cũng nghe 1 bài
Không ồn ào vội vã như lớp ca sĩ trẻ bgìơ nhưng pmq đang có nhữnh bước đi vững chắc để tạo nên dấu ấn riêng cho phong cách của mình. Những bài hát của pmq có lẽ không phải cứ ra là thành HIT như trước đây nhưng lại có chất riêng. Phải ngje mhiều và chiêm nghiệm đđược mới thấy hay thấy quý. Chúc mừng a Pmq
PMQ sâu sắc, nồng nàn, độc đáo và tinh tế ! Yêu nhạc của Quỳnh , say đắm giọng ca Quỳnh ... là viên Ngọc trong sáng đang và sẽ mãi mãi rực sáng trên bầu trời âm nhạc Việt! Mong anh nhiều sức khỏe và có nhiều bài hát hay cống hiến cho đời 👍❤️
Đây là lần đầu mình cày view vì 1 người, không ham thành tích đâu, chỉ mong anh biết nhạc anh được đón nhận và ủng hộ nồng nhiệt. Anh giữ chất này mãi nhé! Cảm ơn anh vì đã nghiêm túc và đam mê với từng tác phẩm của anh và các nghệ sĩ khác.
Sao anh không về chơi thôn vĩ Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền Gió theo lối gió mây đường mây Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay Thuyền ai đậu bến sông trăng đó Có chở trăng về kịp tối nay Mơ khách đường xa khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà - HÀN MẶC TỬ- Học sinh lớp 11 ạ chuẩn bị học đến bài này!
Cảnh báo cmt này rất dài. Mình muốn viết một chút cảm nhận của mình về HMT. Mình đã từng xem phim về Hàn Mặc Tử nên luôn nghĩ về ông như thế này: HMT là một chàng thi sĩ tài hoa đầy mơ mộng và nội tâm. Trước cuộc đời nghiệt ngã, chàng nhẹ nhàng chấp nhận cái chết dần đến, đếm từng ngày chờ đợi sự cắn nuốt, gặm nhấm của những nỗi đau. Thơ là điều gì đó duy nhất bầu bạn với tâm hồn chàng dẫu thơ lúc nào cũng tràn ngập ám ảnh về em. Những ám ảnh ấy luôn hiện hữu cùng trăng - em - cái chết. Khán giả sẽ luôn khắc khoải vì những ánh mắt tràn ngập nỗi đau âm thầm của chàng. Sau những nụ cười bình thản là những nỗi đau, nỗi nhớ giằng xé trong nội tâm. Khán giả chỉ bắt gặp nỗi đau, nỗi nhớ câm lặng ấy trong khoảnh khắc chàng ngắm trăng, viết thơ hay những ánh mắt chàng vô tình để lộ khi bị cơn đau thể xác hành hạ. Ánh mắt dường như chấp nhận tất cả, buông xuôi tất cả của Hàn Mặc Tử cuối phim đã làm mình tưởng ông là một vị thánh nhân đắc đạo đã chấp nhận thuận theo ý trời, buông bỏ ham muốn sau khi chịu đủ mọi khổ hạnh. Ấn tượng đó đã luôn theo mình cho đến khi xem MV này. MV của PMQ đã khắc họa một HMT vô cùng khác. Không phải những nỗi đau câm lặng, những nỗi nhớ âm thầm mà là những đau xé gào thét, những nhớ nhung điên dại. Không phải nhắm mắt buông bỏ tất cả mà là nỗi không cam lòng, càng ko có được thì càng khao khát. Mình thấy đúng như bạn Cúc nói: "Em là nỗi đau nhưng êm dịu", là liều thuốc duy nhất. Thể xác càng đau đớn, Hàn Mặc Tử càng nhớ em, càng khao khát em. Càng nhớ, càng khao khát thì càng ko cam lòng, càng tủi hờn, càng cay đắng. Nỗi đau ấy ko còn chỉ là đau thể xác mà là nỗi đau thấu tâm can, đau trong tâm hồn. Cảm nhận của mình về HMT bỗng khác hẳn. Tự dưng thấy ông sống động hơn, trẻ trung và gần gũi hơn, ko còn là một vị cao nhân nữa. Ông chỉ còn là một chàng trai trẻ bình thường, vật vã, giãy dụa trong những nỗi đau, nỗi nhớ, nỗi tiếc nuối, không cam lòng. Chàng trai đầy tài hoa ấy đến cuối cùng đành nhắm mắt lại, cô đơn giữa đêm trăng vật vờ sương khói. Cùng với đó là sự ám ảnh, tiếc thương nơi khán giả. Mình biết những cảm xúc này thật ra chịu ảnh hưởng từ suy nghĩ và cách truyền tải của đạo diễn. Có nhiều cách để người đời nhìn nhận về Hàn Mặc Tử. Mình ko biết đâu mới là đúng nhưng mình nghĩ đúng sai không còn quan trọng nữa. Các đạo diễn đều đã thành công khắc họa HMT trong lòng họ trước mắt khán giả rồi. Đây thực sự là một MV có nội dung và hình ảnh rất ấn tượng. Giọng hát của PMQ cũng rất đặc biệt và truyền cảm. Mình thực sự thích giai điệu này. Những lời hát vốn đã hay rồi còn thấm hơn nhiều sau khi đọc bình luận của bạn Cúc. Mình mong PMQ sẽ thật thành công với nhiều dự án âm nhạc tiếp theo! Cmt của mình dài quá, cảm ơn ai đã đọc nhé!
Mình đang ôn thi tốt nghiệp 12 đang học qua bài Đây thôn Vĩ Dạ liền nhớ đến bài hát này, một trong những bài mình cực thích, mình đã hiểu hơn về HMT qua nhận xét của bạn , cảm ơn :)
Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì! Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu, Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu Trên triều thiên ngời chói vạn hào quang?
Hình ảnh Hàn Mạc Tử ( Hàn Mặc Tử) nằm dưới tượng Đức Maria giống như tìm kiếm sự chở che và giải thoát. Hàn Mạc Tử có nhiều bài về Đức Maria. Ông ấy ra đi lúc 28 tuổi. Quá là huyền thoại ở tuổi đó ông đi vào thơ ca phim ảnh.
740k view sau 1 ngày. 100% like video. 99% comment like, khen và ủng hộ. Tab thịnh hành. Ko bàn về sự xuất sắc của Quỳnh, vì Quỳnh quá xuất sắc từ trước đến nay rồi. Chỉ muốn chia sẻ về niềm vui vì cuối cùng nhạc của Quỳnh cũng được mọi người công nhận. Quỳnh thực sự rất xứng đáng!!!
Hãy cứ giữ lấy cái hồn này anh ạ...dù cho ngoài kia âm nhạc thị trường có bao nhiêu triệu view tỉ thì với bọn em anh vẫn là người ca nhạc sĩ có tầm có tâm nhất
Đưa bản thân mình hoá thân thành Cụ HMT để kể và hát vang tiếng lòng của bản thân mà mấy thập kỷ qua Văn Thơ của Cụ ko ai mở khoá được cách đơn giản ntn...1 nét đẹp về tình yêu của 1 thy sĩ Văn học
4:21 Hình ảnh Hàn Mặc Tử nằm dưới tượng Đức Mẹ. Ngày nay ở thành phố Qui Nhơn - Bình Định có một ngọn núi gọi là Núi Đức Mẹ, dưới chân núi là ngôi mộ của cố thi sĩ Hàn Mặc Tử. Không những thế, gần đó còn có nhà lưu niệm Hàn Mặc Tử - nơi còn lưu lại những kỷ vật của ông, và đó cũng chính là nơi ông trút hơi thở cuối cùng của cuộc đời dương thế.
một loại âm nhạc không hình không dáng nhưng chạm tới từng góc và tâm hồn người nghe. trong văn học em thực sự say mê giọng văn và tư duy của HMT, còn âm nhạc thì em thực sự thấy khâm phục anh!
"Trước không có ai, sau không có ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam với cái đuôi chói loà, rực rỡ " . Cuộc đời của thi sĩ đầy nghiệt ngã với mối tình còn dang dở, với cuộc sống đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ và khao khát yêu thương cháy bỏng, những yếu tố ấy đã tạo nên chất thơ điên trong tâm hồn của ông. Hàn Mặc Tử đã từng nói rằng " Đi khắp thế gian ta mới nhận ra rằng chỉ có hai thứ dù đứng ở bất cứ đâu ta cũng có thể thấy : Ánh trăng và khuôn mặt em - người ta yêu ". Có thể thấy ông dành hết tấm lòng cho người thầm thương, nơi đâu cũng luôn dõi theo, nhưng để rồi căn bệnh Phong đã cướp đi tất cả để lại nỗi tiếc thương cho một thi sĩ đầy tài năng. Hình ảnh " ta đi tìm bụi sao băng " dường như muốn lột tả hết ước mong tìm kiếm sự may mắn nhỏ nhoi cho tình yêu và cho cuộc đời sắp kết thúc
anh không còn là ca sĩ nhạc sĩ nữa! anh là 1 thứ gì đó khác lắm rồi! kể cả những người có chuyên môn cũng không đánh giá anh tầm thường được nữa đâu! anh đã thành công, âm nhạc chỉ là phần phụ của thành công! tâm hồn,cách truyền tại cảm xúc cho người nghe mới là thứ anh thành công... THI SĨ PHAN MẠNH QUỲNH Ạ!!!!
Nể. E rất nể a. Tự hào là fan của a. E xem MV, thật sự nín thở để nghe và xem, để cảm nhận. Hay. Dĩ nhiên ạ. Nhưng e tò mò ai là đạo diễn, ai phối khí hoà âm bài này. E quá bất ngờ và ngạc nhiên. Là a. Lại là a. Phan Mạnh Quỳnh. Hẳn a đã phải hi sinh rất nhiều, vượt qua bao khó khăn để đứa con này ra đời... A hãy tự hào và yên tâm nhé. Vs e, nó rất xuất sắc ạ. Em cảm ơn anh cùng ekip đã vất vả. Thật sự cảm ơn mọi người.
Nhạc của phan mạnh Quỳnh thì chỉ có Quỳnh mới lột tả hết những gì mà những nơi đau từ tan cùng xâu thăm nghe để mà đau mà thắm tu những giọt nước mắt của nói tan cùng còn xót lại
Hồi đi học rất rất thích Hàn Mặc Tử vs bài Đây thôn Vĩ Dạ. Bài thơ ám ảnh. Nhà thơ ám ảnh. Đẹp trai một cách ám ảnh. Đáng thương cho a khi phải chịu căn bệnh quái ác để ra đi khi còn trẻ. Hồi đó còn có xem phim về a nữa nek mọi người. Bây giờ lại có nhạc nữa. Thật tuyệt vời. Cảm ơn a Phan Mạnh Quỳnh. Bài này nghe nhiều nghiện đó mọi người ơi. Dung xù tóc rối ơi. Ngươi thấy thì like cho ta nhé. Ta shared cho ngươi làm tài liệu dạy học rồi đó. 😁
Mình thích cả bài Mùa xuân chín nữa. "Ngày mai trong đám xuân xanh ấy Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi" "Chị ấy năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang"
Phan Mạnh Quỳnh ra bài nào cũng lặng lẽ ko pr rầm rộ, nhưng sản phẩm rất chất. Kinh tế a PMQ ko mạnh nên cả năm a ít ra mv dù những bài kia rất hay. A để dành làm 1 mv thực sự chắc a cũng hiểu là sẽ kén và lượt view sẽ ko đột biến. Chờ quảng cáo để click ủng hộ a mà ko thấy. Thì ra a tắt luôn cà quảng cáo để mọi người ko bị cắt mạch cảm xúc. Thực sự nể phục anh.
Bạn nói đúng nhưng mình lại nghĩ do anh Quỳnh muốn chậm mà chắc ... Đầu tư kỹ lưỡng và chỉnh chu cho một MV mang chất của riêng anh . Với anh Quỳnh thì cảm hứng tạo nên bài hát mới quan trọng , về cái kinh tế mà bạn nói thì mình có chút không đồng tình ... 😁😁
Đã 3 năm rồi bây giờ nghe lại vẫn còn nghẹn ngào. Tưởng ít người nghe vậy mà cũng được 11 triệu lượt nghe. Đúng là nhạc PMQ càng nghe nhiều thì càng thấm. Nghe nhạc PMQ làm mình cứ liên tưởng tới cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ngày xưa.
phải làm sao khi vừa là fan của Hàn Mạc Tử, vừa là fan của anh Quỳnh? Cảm ơn anh đã làm sống lại những ám ảnh từng xâm chiếm tâm hồn em về cái tên: Hàn Mạc Tử, về những vần thơ mang đầy bi thương ai oán như ôm hết niềm đau nỗi khổ của nhân gian, về những tiếng gào thét điên loạn trong thơ mà người đời từng chê cười xa lánh, về cuộc đời đời thăng trầm của một vị thi nhân tài hoa nhưng vắn số. Em yêu thơ Hàn, và yêu luôn cuộc đời nhiều nước mắt và nuối tiếc của ông. Chính vì vậy mà em không bỏ qua bất kì tác phẩm nào viết về cuộc đời ông, từ sách, truyện, đến thơ văn,, cải lương hay bài hát. Cảm ơn vì hôm nay em biết được rằng, PMQ mà em ái mộ cũng mang tâm hồn đồng điệu với em, cùng chiêm ngưỡng, mê say, và xót xa cho những vần thơ chưa kết cũng như cuộc đời dở dang của vị thi nhân bạc mệnh. Cái tên Hàn Mạc Tử đã sống mãi trong thơ ca và âm nhạc, cũng như trong tâm tưởng của biết bao thế hệ qua, và sẽ sống mãi đến sau này. "Ta trút linh hồn giữa lúc đây Gió sầu vô hạn nuối trong cây Còn em sao chẳng hay gì cả ? Xin để tang anh đến vạn ngày.."
@@binho115 Ban đầu Nguyễn Trọng Trí lấy bút danh Hàn Mạc Tử (chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải) sau đó. Bạn bè ông thấy vậy gợi ý ông nên vẽ thêm mặt trăng khuyết vào bức rèm lạnh lẽo để lột tả cái cô đơn của con người trước thiên nhiên, vạn vật. "Mặt trăng khuyết" đã được "đặt vào" chữ "Mạc" thành ra chữ "Mặc". Hàn Mặc Tử có nghĩa là "chàng bút nghiên", không sai khi hiểu là "anh chàng bút mực", nhưng sẽ hay hơn khi dùng chữ "chàng bút nghiên".
Nội dung bài hát là như thế này. Chiếc nón lá che nghiêng hai đứa, khô: có ai biết bài đây thôn vĩ dạ không, nói về những người con gái Huế rất dịu dàng và thùy mỵ, câu này dẫn nhập cho cô gái mà Hàn Mặc Tử muốn nói tới Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn: ký ức về người con gái, người mà Hàn Mặc Tử yêu thương, giờ tất cả chỉ còn lại ký ức Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù, phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại.: Nhớ về những ký ức ấy, Hàn Mặc Tử thấy lòng nhẹ nhàng hơn trong những đêm trăng làm cho thi nhân bị điên dại, vì ngày bị phong cùi, trăng lên bệnh thần kinh của họ sẽ tăng mạnh Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta..?!: Một sự tự vấn trong cõi lòng, khi mà yêu một người con gái, mà cô gái không đáp lại, điều đó quá đau đớn Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma!: Đau đớn trong cô quạnh mà hình bóng người con gái cứ xa dần, làm cho thi nhân cảm thấy man dại và vật vờ Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu, ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu: cô gái là nỗi đau, nhưng là một nỗi đau ngọt ngào, vì khi nhớ về người con gái, Hàn Mạc Tử bớt cảm thấy điên dại hơn, ta là nắng chiều có nghĩa là một ánh nắng yếu ớt, không còn nhiều sức sống, sắp sửa khép lại một cuộc đời, trong khúc cuối của cuộc đời không có ai bên cạnh, điều đó thật đau đớn Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn,sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng.: Câu này tiếp sức cho câu trước, nói về sự đau đớn khi yêu một cô gái mà không được nàng đáp lại, buồn bã vì lúc nào trăng lên cũng khiến thi nhân điên dại, nên thi nhân muốn bán trăng đi để vơi bớt nỗi đau thể xác và tinh thần của mình Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!: Thi nhân đem lòng yêu cô nhưng không dám ngỏ lời Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.: Thi nhân yêu cô nàng đó nhưng không dám nói, chỉ vương vấn mùi hương của cô gái Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng, cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng.: câu này hơi khó hiểu, nhưng theo mình nghĩ thì có nghĩa là từ khi ánh trăng lên làm thi nhân điên dại, nhưng càng điên dại thi nhân càng nhớ nhiều hơn đến hình bóng của cô gái, nhưng càng nhớ lại càng thấy khổ, vì cô gái không bên cạnh thi nhân, nói tóm lại Hàn Mặc Tử bị bệnh tương tư khá nặng Người xuống vội đò ngang...: Cô gái đã đi về một nơi rất xa, cô gái đi mà không từ biệt thi nhân, làm thi nhân đau thấu tận tâm can Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta: Trong cõi lòng thi nhân muốn chạy thật nhanh đến bên để gặp cô gái, nhưng lực bất tòng tâm, chàng đang mang trong mình một thân thể bệnh tật, lòng muốn đi nhưng thể xác thì bất lực, vì lúc này dường như Hàn Mặc Tử đã quá yếu, không còn sức để làm gì được nữa
Riêng nhạc của fan PMQ ko dành cho mí đứa trẻ trâu hay mang hùa phang phong trào vì lời bài hát của PMQ ko có những câu gì có thể thả thính như osad ko có câu gì buồn như đạt G mà lyric của PMQ phải lắng nge và cảm nhận ms hiểu thấu tâm cang Ns chung tuyệt đỉnh
Dạo này đang nghiện nhạc Quỳnh, từ sáng tác cho đến giọng hát. Giờ mới được nghe bài Huyền Thoại này. Nói thật là nghe lần đầu không hiểu gì cả, cũng chưa thấy hay chỗ nào. Và mình phải nghe đi nghe lại, vừa nghe vừa đọc lời đến 5 lần mới thấy nó hay thực sự, ca từ và giai điệu quá tuyệt vời và ý nghĩa. Nó làm mình nhớ đến nhà thơ Hàn Mặc Tử, nhớ đến thời ngày xưa học lớp 11 cũng cuồng thơ Hàn Mặc Tử lắm, nhất là bài Đây thôn vĩ dạ. Đến giờ sau 14 năm kể từ ngày học bài thơ trong sách giáo khoa, vẫn nhớ rõ như in cảm giác xúc động nghẹn ngào khi viết bài văn phân tích về bài Đây thôn Vĩ Dạ, và đó cũng là bài duy nhất thầy dạy văn chấm cho mình 9,5đ. Giờ thầy không còn nữa, thương thầy, thương Hàn Mặc Tử. Nguyện cầu cho Mạnh Quỳnh mãi bình an, chúc anh ra nhiều siêu phẩm hơn nữa. P/s: Bị nghiện bài Hồi ức của anh, nghe mấy chục lần rồi mà chưa nhớ được lời. Giờ thêm bài này cũng bị nghiện, và dự là cũng không nhớ nổi lời :
Muốn thuộc lời nhạc của PMQ thì phải nhớ được ý cảnh từng đoạn, từng phần bài hát nữa 😁 Vì nhạc PMQ là 1 câu chuyện nên cũng dễ hình dung ấy. Bài này với bài Hồi ức tôi nghe tầm chục lần là thuộc. Lâu ko hát giờ vẫn thuộc 🤣
chính xác... MV khắc họa cuộc đời của HMT.. từ khi chưa bệnh.. tới lúc bệnh.. bị cáchy phải sống ở bìa rừng... rồi những đêm đau đớn khi trăng sáng lên cao....
Bài này mỗi năm sẽ càng có lượt view ngày càng cao đặc biệt là vào ngày kỉ niệm của cố Thi Sĩ Hàn Mặc Tử !! Nên đối với mình nó sẽ là CA KHÚC TRƯỜNG TỒN THEO THỜI GIAN !!!! Thanks Phan Mạnh Quỳnh và các Family !!!
cho nhiều bạn chưa biết "Hàn Mạc Tử... cũng là bút danh của ông" là không chính xác. Thực ra trong 2 tên Hàn Mặc Tử / Hàn Mạc Tử chỉ có 1 cái đúng là bút danh thôi, cái kia là do người đời gọi! Hàn Mạc Tử" nghĩa là chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải. Hàn Mặc Tử có nghĩa là "chàng trai bút nghiên". bữa văn kiểm tra đúng bài này!!!!! cho em lên toppppppp!!!!!!!!!!
2021 ai còn nghe không ạ, cảm giác lần nào nghe cũng nổi da gà kiểu ma mị, phải nói là hay, nhạc PMQ không dành cho đám đông nghe qua loa mà phải thảnh thơi vừa nghe vừa cảm nhận
@@hoamaiphuoc5847 ông nào chịu đạo diễn nhận luôn dàng casting này làm luôn là đẹp. Tại ông diễn vai Hàn Mạc Tử trong MV cũng đạt cực kì, biểu cảm cực tốt như lời bài hát
Hình ảnh cô Thôn nữ và chàng trai mang bệnh Phong đã khiến tôi nhớ lại Hàn Mặc Tử và phong cách thơ đượm buồn ! Tiếc cho 1 nhân tài ! Nghĩ lại cảnh Văn 11 bài Đây Thôn Vĩ Dạ ! Được thầy giảng về HMT và lần cô gái về thăm ông tại trại Phong Tuy Hoà ! 1 lần và mãi mãi ! Tình yêu vẫn bền chặt tới chết. Thích nhất câu "Ta Thành Kẻ Buôn Trăng" nó mang nhiều nghĩa khiến cho người ta phải suy nghĩ ? 1: Thơ của HMT luôn có Trăng (Hầu hết là vậy) 2: Hình ảnh Trăng luôn gắn liền với thi sĩ thuở xưa ? 3: Trăng và Tình Yêu Đơn Phương là thứ "tri kỉ" 4: ... Thật sự hay và sâu sắc !
Trong tất cả người sáng tác nhạc hiện nay ..thì phan mạnh Quỳnh khác biệt nhất ..hay cảm động ..sáng tác nhạc như phan manh Quỳnh hiếm thấy Ae nào thấy chuẩn like
Mãi năm2013- 2014 mới Biết đến Quỳnh. Hồi ý trong quân ngũ có 1 đc mở bài người yêu cũ. Nghe rất truyền cảm, rất nhiều cảm xúc. Tìm hiểu thêm mới thấy quỳnh có rất nhiều tác phẩm hay, cảm xúc. Chúc quỳnh sẽ có thêm nhiều tác phẩm nữa trong năm 2019
Tôi đánh giá đây là tác phẩm hay nhất của PMQ dù thể loại này có lẽ ko nhiều người thích. Tác phẩm có đầy đủ yếu tố thi ca, âm nhạc sống động, tình yêu, tuyệt vọng, với ca từ súc tích lột tả sâu sắc tâm trạng của HMT.
Hàn Mạc Tử kẽ say trăng và nhờ đến nó mà ông đã bớt đi phần nào cô đơn. Nhưng căn bệnh lại đối lặp với ánh trăng kia, nó khiến ông đau đớn khi mỗi lần nhìn thấy và như đi lạc vào cơn mộng tình rồi tìm ra những thứ đc anh gọi là huyền thoại Về phần nhạc thì luôn mang một phong cách độc đáo riêng mà không nhằm lẫn đc. Nhạc vồn dặp đã thể hiện đc sự đau đớn và đưa người nghe vào mộng mỵ. Tóm lại là rất hay gg
Có những người nghệ sĩ cho dù không phải là fan hâm mộ trung thành nhưng mỗi khi bắt gặp tác phẩm của họ thì mình vẫn mỉm cười bấm nút khởi động, vì họ tạo cho mình một niềm tin là họ không bao giờ làm mình thất vọng! Không tạo ra một cơn bão tố mà lại tạo ra một dòng sóng ngầm chảy mãi trong lòng người nghe! Để tìm một giọng hát hay không khó, nhưng để tìm một giọng hát lôi cuốn một cách kì diệu, cá tính nhưng lại vô cùng giản dị và làm người ta nhớ mãi là không phải dễ! Cách dùng từ của anh thật sự rất tuyệt, giọng hát lại hay nữa! Em là tín đồ của môn văn nên nếu anh Q không làm ca sĩ nhạc sĩ nữa thì hãy viết tiểu thuyết nhé, em sẵn sàng tìm đọc! 😍😍😍😍
Ca từ bài hát thể hiện đầy đủ cái điên của HMT ( nhà thơ điên) tất cả những hình ảnh Hồn - Trăng- Máu đều được nhắc đến trong bài ca. Mình thích chất Trăng trong thơ HMT - ông như là một kẻ điên buôn trăng, uống trăng, say trăng.... " Ai mua trăng tôi bán trăng cho.." rồi PMQ lại kể lại một cách khá đầy đủ những đau đớn, quằn quoại, những hối tiếc, sự cô đơn của lãng khách và hơn hết là sự dày vò về thể xác và tinh thần của HMT qua ca từ. Biết đến bài ca hơi muộn nhưng nghe thật sự thấm. Cảm ơn anh
Khi mà âm nhạc Việt Nam đang trong quá trình đầy bế tắc cho những ca khúc. Có quá nhiều những bài hát ra đời nhưng trùng lặp về ý nghĩa, câu từ, giai điệu thì PMQ đã khai phá ra nét âm nhạc rất mới, mặc dù các bài hát lấy từ các bài thơ ko còn xa lạ, nhưng cách khai phá của PMQ rất là khác. Nó không bê nguyên từ ngữ cũng như lối diễn văn theo bài thơ gốc. Âm nhạc biến hóa khiến người nghe như thấy dc thực hư nỗi lòng như chính nhà thơ. Chúc PMQ thành công hơn nữa trên ý tưởng này. Hy vọng sẽ còn nhiều bài hát theo phong cách như thế này, nó cũng là cách khiến người nghe sẽ đi tìm về chính những tác phẩm này để hiểu hơn về văn hóa thơ văn của Việt Nam.
Ô.Quỳnh lấy rất nhiều ý từ các bài thơ khác của Hàn Mặc Tử đưa vào bài, còn Đây Thôn Vĩ Dạ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông thì Q dùng cả khổ được phân tích nhiều nhất của ĐTVD đưa vào... thích nhất đoạn ngân chữ "Có" nổi hết da gà !
thích thì thích nhưng khuyên 1 câu: cmt thì cmt nguyên câu tiếng anh hay là nguyên câu tiếng việt đi nhìn hơi quê tuy t là ng quê nhưng t thấy m viết kiểu này chối mắt quá
Tui hông phải là chuyện gia, và cũng ít đóng vai thánh phán trên bàn phím nhưng vì quá ấn tượng với lời bài hát nên cũng xin bộc bạch ra đây sự thán phục với năng lực viết ca từ bài hát của ông Quỳnh. nghe Bài này của ông Quỳnh do lần đầu tiên, tui còn hơi hời hợt - cưởi ngựa xem hoa, tui chỉ động lại ấn tượng ở câu” .... đi tìm bụi sao băng,....” vì đây là hình ảnh của những người đang khát khao nhìn lên trời đêm tìm sao băng để đọc 1 điều ước nào đó vì dân gian có tích là làm vậy sẽ được toại nguyện. Rồi tiếp theo là tới ngay”, ta thành kẽ buôn trăng....” ông Quỳnh ơi sao ông có thể làm được chuyện đó vậy. Ông lồng ghép dữ liệu thật về đời HMT vì người thi nhân này có viết câu thơ “....ai mua trăng tôi bán trăng cho....” ghép với câu phía trước sao nó tài tình hết biết. Vì cả 2 câu đó mà nghe cùng 1 lúc (khi nghe nhạc) thì trong đầu người nghe như tui hiện lên ngay bức tranh có 1 chàng trai ngồi ngẫn ngơ thâu đêm để mong cầu 1 điều xa vời thăm thẩm. Hôm nay tui buồn buồn thì ngồi lắng lại nghe kỹ từng câu từng chữ thì phải nói cả bài hát đều hay tuyệt đối, rất sát với đời ông HMT không thừa không thiếu 1 từ nào, không miễn cưỡng không gượng ép bất cứ từ nào vào cho xuôi câu hát. Nghe nó rất thoải mái, không làm người nghe khó chịu. Khi hết bài thì chỉ còn lại cảm xúc ngậm ngùi cho 1 đời người thì sĩ. Ae nào chưa xem phim về HMT thì xem qua đi thì sẽ thấu được ca từ bài hát, sẽ có cảm xúc phiêu linh như tui đây - đã lắm. Nói túm lại tui nghe bài này của ông Quỳnh là cái CPU trong đầu tui phải xài dữ lắm á, hao chất xám lắm luôn á hii. Giai điệu thì mình ko có ăn học về nhạc mình không giám phán, nhưng mà phải nói hay, nghe không nhàm chán và không bị lập lại. Cái kết cho tui hiện tại và vừa ngậm ngùi cho cố thì sĩ và vừa phiêu rất đã. Nó là động cơ thúc đẩy tui đăng đàn viết comment thế này đây. Lần nữa Xin nghiên mình nễ phục ông Quỳnh!
Ý riêg của t là a Q kể chuyện bằg nhạc.... lời nhạc ít điệp khúc lặp lại mà là 1 câu ch xuyên suốt từ đầu đến cuối bàiii. Cách viết nhạc theo kiểu mở đầu nhẹ nhàg chậm rãi... càg về sau càg dồn dập bùg nổ... càg nghe càg muốn nghe thêm...
khi còn nhỏ em rất thích làm thơ, nhớ lúc ấy mẹ cho tiền đi mua được quyển " Thi nhân Việt Nam" , em đã rất chân trọng và say mê nó, em cứ đọc nó suốt ngày, đến một ngày em đọc đến những bài thơ ấy ,, những bài thơ của Hàn Mặc Tử>>> Những bài thơ không khác mấy với tên gọi....nó mịt mờ , sâu thẳm , đau đớn lắm..... Có lẽ lúc còn sống thi sĩ hẳn rất cô đơn... thơ ông đọc lần đầu cũng rất khó hiểu nhưng càng dọc càng thấm càng thấy xót xa đến tận cùng,,, và không biết từ bao giờ em cũng làm thơ theo lối ấy .... thăm thẳm , buồn đau không lối thoát... Và em đã tưngf có giấc mơ là một nhà thơ.... Khi nghe bài hát này những kí ức ngày xưa cứ ùa về một cách lạ lùng tuỳ giờ em đã không còn làm thơ nữa... Cảm ơn anh đã cho em sống lại với những ngày mơ mộng , những ngày mình mơ ước mà không cần để ý đến cuộc đời...
@@esthernguyen7081 😂😂😂, có người thỉnh thoảng viết sai chính tả, có người rất khó chịu khi thấy người khác viết sai chính tả, mình lại còn thuộc cả 2 loại người này cơ, xong suốt ngày tra đi tra lại xem mình có viết sai gì k 😂😂
Mình là đứa kém môn văn nhất.. chỉ biết đơn giản là nhà thơ HMT có thương 1 người con gái nhưng lúc ấy ông bị bệnh hiểm nghèo phải ở cách ly với mọi người. Giờ đọc các comment mới biết thêm các chi tiết cô gái ấy về quê nơi Thôn Vĩ Dạ gửi cho ông tấm ảnh bờ sông con đò, hình ảnh cô gái mặc áo dài nên mới có những ca từ như trong bài của a PMQ. Vì là bệnh phong những đêm trăng lên rất đau đớn những người này phải trốn trong rừng nên mới có hình ảnh HMT quằn quại nơi núi rừng trong MV. Nói chung MV rất sát, ca từ phải nói quá đỉnh. Nhạc thì khỏi bàn. Giọng a Quỳnh quá ma mị. Tuyệt vời!
Mình cũng vậy. Thời đi dc thầy giáo nói rất nhiều về chuyện tình của hmt, và mình rất ấn tượng vs hmt. Và mình cũng rất yêu thích pmq dc 4,5 năm. Và h mình cũng thích 1 người con gái huế, mình cũng tình cờ gặp cô ấy trong 1 chuyến leo núi Bmlt, sau 3 ngày 2 đêm mình đã có tc vs cô gái ấy, sau đó bọn mình về hà nội cô ấy đã rủ mình đi chơi 1 ngày, sau đó thì chia tay nhau, 1 tháng sau mình tình cờ gặp lại cô ấy tại cv bỏ hoang gần nhà cô ấy ở huế, sau đó lại chia tay nhau vội vã dưới cơn mưa bất chợt đầu mùa, và vì cs mình phải đi nước ngoài, và mình tỏ tình vs cô ấy ngày mình bay, cô ấy ko trả lời, chỉ nói rằng mong ngày gặp lại, hy vọng là sau 3 năm mình sẽ gặp lại cô ấy, và mong là cả 2 sẽ cùng nhau chinh phục những đỉnh núi cao nhất vn như từng hứa
hồi xưa Hàn Mặc Tử . còn trẻ ông rất đẹp trai . học giỏi và sách rất nhiều . ông ở ké nhà bà cố mình ông rất giỏi và đào hoa . rất nhiều người theo . sau này phát bệnh . bà mình có chữa trị thời gian hồi đó thì thuốc ko như bây giờ . chưa hoài ko hết ông bỏ lại tất cả đi lên hàng dừa ( bây giờ là trại cùi ) sống và mất trên đó . Bà Mộng cầm có quay lại tìm ông . nhưng ông đã mất nghe bà ngoại kể lại hồi đó bà Mộng Cầm đẹp lắm .
Phan Mạnh Quỳnh . Từ Giai điệu, Ca từ, Giọng hát...Bạn trên cả tuyệt vời ...Không nhận xét bằng lời được Tôi sợ lời không đủ tải những gì tôi nghĩ về PMQ. TÔI YÊU MẾN BẠN...
Chiếc nón lá che ngang hai đứa: khô Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù Phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta? Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma! Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu Ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn Sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời! Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng Cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng Người xuống vội đò ngang... Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta Kêu van thiết tha em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: Vật vờ như hồn ma!
Những ngày cuối cùng của Hàn Mặc Tử thật sự cô đơn bao trùm đó là nỗi đau thương, cô gái mà thi sỹ nhắc đến cũng chỉ là trong tưởng tượng. Tiếng vọng của một tình yêu tuyệt vọng: Máu đã khô rồi, thơ cũng khô Tình ta chết yểu tự bao giờ Từ nay trong gió - trong mưa gió Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ
âm nhạc quá hay, diễn viên nhất là anh đóng HMT diễn xuất sắc lun, coi MV mà nhói lòng quá, tài năng, tình yêu và thanh xuân của 1 con người chôn vùi trong bệnh tật và đớn đau, chớp mắt là hóa cát bụi
Để viết bài này, PMQ đã đọc hầu như tất cả các bài thơ của thi sỹ để viết cho đúng. (tất nhiên là trí nhớ cá vàng của mình không thuộc được bao nhiêu cả ^^). Nếu quí vị yêu thơ Hàn Mặc Tử thì sẽ thấy các chi tiết Q đưa vào bài hát đều là những ý tứ trong thơ, và Q cố gắng chọn lọc để có thể phác họa cho người nghe thấy tâm trạng và tình trạng của thi sỹ những ngày sau cùng.
Còn MV thì được quay tại Bình Thuận - cảnh đẹp lắm mà đưa vào MV không hết được ^^
Phan Mạnh Quỳnh Official hay lm a.❤️
sao gõ UA-cam chưa ra a ơi
buồn ngủ quá mà vẫn đang nghe cho a. 😂😂
Hay hay
Hai đứa bên nhau, nón lá che.
Áo trắng thôi bay, thôi ấp e.
Hình bóng của em, còn lặng lẽ.
Ta nuốt ánh trăng, những đêm hè.
Điên dại,ta lướt, về cõi mơ.
Gửi em khúc hát, những vần thơ.
Tim đang thổn thức, sa hồn lỡ.
Thuyền chở tình ta, bóng trăng mờ.
Một thời áo trắng, cũng đã qua.
Chẳng còn thiết tha, chẳng thiết tha.
Hai đứa hai nơi, phương trời lạ.
Đớn đau, hờn tủi, ta với ta.
Giằng xé tâm can, ai thấu chăng?
Vô vọng đi tìm bụi sao băng.
Cô đơn, đêm xuống ta trầm lặng.
Hỏi em còn nhớ, kẻ buôn trăng?
Thơ này là bạn sáng tác ạ? Hay quá!
Bài này tên gì ạk
Theo lời bài hát của a Quỳnh mình viết ra thôi ạ!
Qua hay b ơi
Đọc thơ bạn viết từ dưới lên cũng khá thú vị :)
Nghe bài bày qua giọng của Quỳnh mới thấy lột tả hết được sự cay đắng của nhà thơ Hàn Mặc Tử ! Đoạn cuối đời ông "cô đơn ! tủi hờn ! không còn gì bám víu" bệnh tật thì giày vò ông, người con gái ông yêu lại chẳng chịu đến gặp ông ! bài này tuy chưa là hit nhưng thật sự là 1 bài mình cực kì tâm đắc của Quỳnh !
do bài hát này đòi hỏi 1 kiến thức xã hội, văn hóa nhất định. Khi có am hiểu thì nghe mới thấm.
anh nghe bài này suốt à :v Thấy 4 ngày trc cũng cmt mà giờ thấy 2 ngày trc cũng cmt :D
Ai biết rõ hmt nghe mới phê
Nhạc người ta viết tưởng nhớ chứ có phải nhạc thị trường đâu mà hit
Ai Sơ lược về Ông hàn mặc tử 1 cách dể hiểu nhanh gọn được không ạ .
Nay ai còn nghe như mình hk ta.
nhạc của a nghe không bao giờ chán được
Hello Chị Sáu
TUI TÊN BÔ khốn nạn thật
Ơ Bô. Còn nằm ngoài cửa bấm dt k
Đm bô bô
Chào chị Bô
Lần thứ hai bình luận trong các sáng tác của PMQ (trước đó là "Tôi muốn quên em") nên tôi vẫn khuyến cáo bình luận của tôi rất dài. Một lần nữa cảm thán trước ca từ mà PMQ đưa vào bài hát.
Trăng-hồn-máu( cái chết). Đây là 3 hình ảnh thường trực trong thơ Hàn Mặc Tử và cũng rất khéo trong ca khúc "Huyền thoại" này dường như có đủ cả ba. Là vì PMQ đã tìm hiểu rất kỹ sáng tác của HMT hay đây là sự đồng điệu trong tâm hồn của hai con người dù không ở cùng một thời đại. Thực tại và tương lai, kỳ dị liêu trai và tinh khôi trong trẻo, cảm xúc và phi cảm xúc. Tất cả tạo thành một ca khúc huyền ảo, siêu thực và không kém phần ma mị. Thực tại ở đây là gì? Là thi nhân, là tác giả đem lòng thương một cô thôn nữ. Thương đến đau lòng, yêu đến điên cuồng để rồi nỗi nhớ hóa nỗi đau, nỗi đau hóa ảo ảnh tương lai vô vọng.
"Chiếc nón lá che ngang hai đứa". Hình ảnh ước lệ thật đẹp và táo bạo. Chiếc nón lá- biểu tượng nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam ấy như nhân chứng cho tình cảm giữa chàng trai và cô gái. Đó có thể là một khoảng khắc tình tự gặp gỡ, cũng có thể là một phút giây gần gũi thăng hoa tưởng tượng trần trụi nào đó. Bởi thế mà chiếc nón lá nhỏ có thể che ngang khiến cả hai "khô" cứng, hóa đá, ngượng ngùng.
Thế nhưng người con gái ấy nay không còn ở bên nữa, chỉ còn hình ảnh của nàng nhập nhoằng giữa đôi dòng hư thực. "Tấm áo trắng thôi không bay nữa" là vì thế. "Hồi ức về em còn, hình bóng của em còn". Cái còn ở đây là gì? Là TRĂNG. Trong đêm tối, chàng thi sĩ tìm đến trăng để mong gặp nàng để bớt u sầu, cay đắng, điên dại. "Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù", hành động đầy cảm xúc mà cũng phi cảm xúc. Làm sao mà nuốt nổi ánh trăng, nhất là trong những đêm đầy sương mù giăng mắc. Hơn nữa, trăng đâu phải ngày nào cũng có. Rõ ràng trăng chỉ là cái cớ của thi sĩ, cái ảo ảnh của "nàng" hiện ra giữa nỗi nhớ day dứt cuồng điên. Trong đêm tối u uất đó, tác giả mong hồn mình thoát khỏi thể xác nặng trịch để lướt trên con thuyền trăng mà tìm tới nàng. Nhưng nàng nào thấy. Có thể chàng trai đã mất hoặc cũng có lẽ là cô gái đã lìa xa chốn dương thế này rồi. Thế nên chàng trai "kêu van thiết tha" mà em vẫn cứ xa để rồi chính bản thân thấy thân ảnh của mình "vật vờ như hồn ma". Vật vờ giữa những đêm cô liêu, vật vờ giữa chính cảm xúc của bản thân. Không thể chạm tới nàng, cứ mê mải đuổi theo trăng, đuổi theo nàng mà ngày dần tàn, chỉ còn chút ánh nắng chiều le lói sắp tàn thành bóng đêm. Phải chăng đó chính là cơn "hấp hối" của kẻ si tình. "Em là nỗi đau nhưng êm diụ", là liều thuốc duy nhất chữa lành cơn đau này. Càng đau lại càng nghĩ về em. Cuối cùng thì hơi tàn "lạnh leõ" chàng trai đi tìm "bụi sao băng". Hỏi rằng, chàng đã ước gì? Đáp rằng "thành kẻ buôn trăng".
Tôi rất thích cách phối hợp màu sắc trong ca khúc này. Màu trắng của nón lá, của tấm áo cô gái, của trăng, của hồn ma, của sao băng. Đối lập với đó là màn đêm lạnh lẽo vô tình. Nắng dần tắt và người cũng dần tan. Màu sắc nhạt dần=» mơ=» ảo ảnh=» cái chết.
Lý giải cho mối tình trên. Tác giả đã hồi tưởng lại ngày đầu gặp gỡ. Cô thôn nữ làm kẻ lãng khách "luyến lưu nhưng mắc cỡ". Thì ra chàng trai luôn dõi theo nàng nhưng chưa buông lời thổ lộ, vầng trăng đi theo chàng trai từ khi ấy "buông tơ" mà "hóa thành mắt môi nàng". Thì ra là vậy. Hàng đêm cô quạnh. Chàng trai và vầng trăng luôn song hành cùng nhau. Sợi dây tơ hồng ấy ngỡ thật gần mà lại quá xa nên chẳng thể nắm bắt. Và nàng cũng vậy. "Nàng xuống vội đò ngang" còn ta thành kẻ bẽ bàng lang thang. Kẻ lãng khách ấy có lẽ vì "uống nhầm một ánh mắt mà cơn say theo cả đời". Cuối cùng, chỉ còn cách tìm tới trăng rồi làm thơ để gửi gắm nỗi niềm:
"Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà"???
Bốn câu thơ trên trong bài "Đây thôn vĩ dạ" dường như bao quát khá đầy đủ nội dung của ca khúc "Huyền thoại" này: hư-thực, tinh khôi-kỳ ảo. "Ai biết tình ai có đậm đà?"như một câu hỏi mà chỉ có tác giả mới biết được. Trong cái vòng luẩn giữa trăng-em-ta-ma ấy, chỉ còn tình yêu và nỗi nhớ thương day dứt. HMT cả cuộc đời sống trong sự dày vò của bệnh tật, của sự xa lánh kỳ thị về bệnh "Phong" mà ông mắc phải. Thơ là sự cứu rỗi trong tâm hồn ông, là liều thuốc duy nhất để ông gửi gắm những tâm tư tình cảm vào đó. Giai thoại thi nhân Lý Bạch vớt trăng mà chết. Hàn Mặc Tử có lẽ đã chết cùng "nàng trăng". Phan Mạnh Quỳnh- người hậu thế viết về ông như một sự tri ân con người tài hoa bạc mệnh. Tôi viết bình luận này để cảm thán cách dùng thơ ca của bậc tiền bối và ca từ, tài năng của bản thân vẽ nên một chuyện tình buồn mang tên "Huyền Thoại"...
#Cúc Nguyễn#
Đi thi văn cấp quốc gia chưa bạn? :))
Xuất sắc
Nhà văn ẩn danh à
Dài thật bạn 😁
Coi Cuc Quá hay... mình là đạo diễn hình ảnh cho Mv này mà còn thán phục bạn, giống như có cảm giác bạn hiểu hết ý nghĩa trong từng khung hình mà mình vs Quỳnh thể hiện vậy ... Like bạn... nếu có duyên add facebook mình nha... tamnguyengacon sẽ hiện ra Nguyễn Tâm ( Gà con )
Là 1 giáo viên văn cấp 3 từng dạy qua bài Đây thôn Vĩ Dạ tôi rất thích bài hát này! Lời và nhạc còn hợp với cả cái phong cách Thơ điên của Hàn Mặc Tử nữa! 1 bài hát tuyệt vời!
E đọc bình luận suốt xem có thầy cô giáo nào nhận xét bài này ko. Chúc cô luôn vui vẻ
Vậy nhờ thầy quảng bá giúp a Quỳnh nhé 😁😁😁.
Pmq. Không gì là anh ấy k viết thành nhạc được
Bay giờ đổi nghề chơi liên minh hả thầy
@@phatr8625 bài này liên quan gì đến game Liên minh
PMQ - người duy nhất ở Việt Nam mà mình hâm mộ. Nhạc quá hay và có chất riêng khó diễn tả. Đến giờ ai còn nghe bài này giơ tay!
Nghe thêm Đen Vâu đi bạn
@@ngochaunguyen2391 công nhận, trước khi có bài này thì Đen đúng là vua của văn vở. Nhưng PMQ ra bài này quá vượt trội
DƠ tay ? Tay bẩn thì giơ lên làm gì ?
Hoàng Cúc khi là một thiếu nữ mới lớn, sống ở Qui Nhơn. Cô con nhà quan, có học, không đẹp nhưng có duyên và thuỳ mị nết na. Nhà cô đi chung một lối với nhà Hàn Mặc Tử (lúc ấy đang làm việc ở Sở Đạc điền). Giữa hai người hẳn có một mối giao tiếp rất đơn giản nhẹ nhàng kiểu những ai gần ngõ. Nhà thơ đã viết những vấn đề Hoàng Cúc (trong tập Gái quê) với tình cảm đơn phương vô vọng; vì không những Hoàng Cúc là một thiếu nữ mới lớn, con nhà nề nếp, tính tình kín đáo, mà hoàn cảnh hai gia đình có một hố sâu ngăn cách: thân phụ Hoàng Cúc là viên chức cao cấp, nhà theo đạo Phật..., còn Hàn Mặc Tử mồ côi cha từ thuở thiếu thời, gia đình theo đạo Thiên Chúa, đời sống khó khăn, thêm nữa lúc ấy Hàn Mặc Tử chỉ là viên chức nhỏ ở Sở Đạc điền, lại đang có nguy cơ thất nghiệp... Khoảng 1935, sau khi Hàn Mặc Tử từ giã Qui Nhơn vào Sài Gòn thì gia đình Hoàng Cúc cũng chuyển từ Qui Nhơn ra Huế (thôn Vĩ Giạ). Cuối năm 1936, lúc chớm có hiện tượng sức khoẻ không bình thường, tuy chưa khẳng định là bệnh phong, Hàn Mặc Tử từ Sài Gòn trở lại Qui Nhơn thì: "Trước sau nào thấy bóng người..."; nhà thơ coi như Hoàng Cúc đã bước lên xe hoa chung thân vĩnh biệt (mặc dầu, không rõ đích xác vì lý do gì, từ sau đó về sau, Hoàng Cúc khước từ mọi đám cầu hôn, sống độc thân ở Vĩ Giạ và hoạt động ở Hội Phật tử miền Nam cho đến lúc mất). Khoảng năm 1937, nghe tin Hàn Mặc Tử mắc bệnh nan y, Hoàng Cúc đã "gửi vô Qui Nhơn cho Hàn Mặc Tử một tấm hình chụp hồi còn mặc áo dài trường Đồng Khánh (11) có kèm theo lời thăm hỏi sức khoẻ và "trách" Hàn Mặc Tử sao lâu nay không ra thăm Vĩ Giạ? Không thăm lại đất cũ người xưa? (Hàn Mặc Tử đã từng học trung học ở Pellerin ở Huế)" (Đào Quốc Toản).
Nhận được những dòng tình cảm chân thành quý giá của người thiếu nữ vốn có nề nếp sống kín đáo ấy, Hàn Mặc Tử xúc động mạnh, và Đây thôn Vĩ Giạ đã ra đời (hẳn ngay trong năm 1937). Bài thơ được gửi ra Huế cho Hoàng Cúc. Thời gian lặng lẽ trôi, cô rồi bà Hoàng Cúc đã giữ gìn bài thơ kỷ vật này cho đến lúc từ trần.
Xúc động 😢
Tuyệt vời bạn
Cám ơn bạn đã cung cấp thêm thông tin cho những người chưa biết
@@_ymsol.02 chắc b là người thích văn học
@@thoandailymoment8372 cảm ơn b
Theo mình thấy thì PMQ bây giờ giống như cố NS Trịnh Công Sơn ngày xưa, mình không so sánh khả năng của 2 người với nhau, mà mình thấy ở 2 người rất giống về hướng đi, họ có hướng đi rất riêng, không thể lạc vào đâu được trong cái nền âm nhạc mà nhìn đâu cũng như nhau, nhạc của 2 người cũng có chất giống nhau, đều về những vấn đề rất đời thường, thực tế, nhưng lời lẽ thì lại rất mang tính ẩn dụ, nghe 1 lần không thể hiểu hết được, phải nghe và ngẫm, và đặc biệt là càng nghe càng thấm,...hướng đi của anh tuy không gây sự chú ý nhưng lại rất an toàn vững chắc, bởi vì gần như anh đã tạo cho bản thân 1 thể loại nhạc...chúc anh ngày càng có nhiều tác phẩm đỉnh cao như thế này ạ.
Huy Nguyễn tui vừa nghĩ y hệt, đồng cảm!
Chuẩn
Còn 1 nhạc sĩ có hướng đi rất tiêng và không bị bão hòa với dòng nhạc thị trường hiện nay,ca từ cũng ẩn dụ:Lê Cát Trọng Lý
1 loại nhạc ko lẫn vào đâu đc
Nhạc Quỳnh
Phải là người tìm hiểu kĩ về thơ HMT thì PMQ mới có thể sáng tác nên bài hát này. PMQ đã khai thác tốt 3 yếu tố đặc trưng trong thơ HMT là trăng ( Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù.../ Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng... ). Hồn ( Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em..). Máu cũng chính là nỗi đau, cái chết ( Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu...). HMT- người của “trường thơ loạn” là kẻ đa tình, yêu điên cuồng ,đầy thương đau và thơ của ông cũng " điên" như vậy. "Ta thoát lên tiên cùng Thế Lữ, ta phiêu lưu trong trường tình cùng Lưu Trọng Lư, ta điên cuồng với Hàn Mặc Tử, Chế Lan Viên, ta đắm say cùng Xuân Diệu."
Hình ảnh tà áo trắng cũng xuất hiện trong câu thơ sau : “Mơ khách đường xa khách đường xa/ Áo em trắng quá nhìn không ra” , cảnh trăng, thuyền sông bến nước : “ Thuyền ai đậu bến sông trăng đó/ Có chở trăng về kịp tối nay”, thánh giá, mái nhà tranh gắn với xuất thân và hồn thơ phảng phất sư linh thiêng của tôn giáo( HMT sinh ra trong một gia đình Công giáo nghèo ) tất cả đều rất quen thuộc đối với HMT và thơ của ông...
Khi xem MV “huyền thoại” nên có sự gắn kết cùng số phận , thơ ca HMT thì may ra mới thật sự hiểu trọn vẹn bài hát này..
Và sau cùng, cảm ơn PMQ đã cho ra đời MV hay cả về hình thức và nội dung (nhạc và lời) để mọi người hiểu hơn về con người và hồn thơ HMT.
“Ái mộ và tưởng nhớ cố thi sĩ Hàn Mặc Tử”
câu trả lời súc tích và đầy trọn vẹn về hồn thơ và sự điên loạn trong thơ của HMT ,phân tích vô cùng chính xác, chắc hẳn bạn cũng thích thơ và văn học
Dep Le đúng rồi! Mình thích văn học.
Bài này anh Quỳnh chuẩn bị lâu lắm luôn
Haha ta lại tìm đc một nhân tài đi cmt dạo r. Phục ngàn lần 👍👍👍.
@@duongngoan941 haha đơn giản là fan thôi bạn ơi 😅😅😅.
Mình thích nhất câu "em là nỗi đau nhưng êm dịu. Ta là nắng chiều, sắp thành bóng đêm không còn người trông theo". Rõ ràng đúng với nội dung mà PMQ muốn truyền tải: tâm tư tình cảm, trạng thái của cố thi sĩ vào những ngày cuối cùng.
Câu hát cho người nghe cảm nhận rằng Hàn Mặc Tử đã yêu người con gái ấy tận tâm can. Nên dù cuộc tình dang dở này chỉ mang đến đau thương cho ông, thì ông vẫn cảm thấy nó êm dịu, không thể nào oán trách.
Hình ảnh nắng chiều, bóng đêm, là biểu trưng cho sự kết thúc của 1 ngày. Nó cũng là tình trạng sức khỏe lúc bấy giờ của nhà thơ. PMQ sử dụng hình ảnh ẩn dụ này rất hay.
Và cá nhân mình thì cảm nhận thêm: việc ví von với thời điểm trong ngày, cũng còn 1 ngụ ý khác. Như 1 lời tôn vinh, dù cho bóng đêm buông xuống, k còn ai trông thấy, nhưng ngày mai sẽ lại bắt đầu. Và cố thi sĩ sẽ là "bất tử" trong lòng hậu thế.
thật ra theo mình hiểu thì HMT yêu cô gái đó ( đơn phương ) nhưng không được cô gái đó đáp lại, có lẽ vì ông ấy nghèo và có bệnh phong T__T
Huyền Thoại, đúng như cái tên của bài hát! Đây là đỉnh cao của nghệ thuật chứ không còn đơn thuần là một MV, một bài hát thị trường. Có lẽ kiến thức và sự trải nghiệm của mình chưa đủ sâu sắc và tinh tế để cảm được hết cái linh hồn đầy tính nghệ thuật của ca từ và những hình ảnh, nhưng qua bài hát mình như nhìn thấy nhân ảnh nhà thơ ngay trước mắt, và cả những nỗi niềm, tâm tư, thế giới liêu trai của người thi sĩ họ Hàn. Nể phục và cảm phục PMQ rất nhiều, một nghệ sĩ có tâm và có tầm 🙏
Ai nói nhạc pmq thị trường
Cùng ý kiến với bạn.để sáng tác bài hát về hàn mặc tử rts khó
Hàn Mặc Tử (1912-1940) tên thật Nguyễn Trọng Trí, tên thánh là Pierre, sinh ở làng Lệ Mỹ, huyện Đồng Lộc, Tỉnh Đồng Hới (nay là Quảng Bình) trong một gia đình công giáo nghèo, cha mất sớm. Thuở nhỏ sống và học tiểu học ở Quy Nhơn, học trung học ở Huế, sau làm ở Sở Đạc Điền, bị thôi việc vì đau ốm. 1934-1935 theo Thúc Tề vào Sài Gòn làm báo (viết báo Công luận, phụ trách trang văn báo Sài Gòn), về sau lại trở ra Quy Nhơn. 1936 bị mắc bệnh phong, phải vào nhà thương Quy Nhơn và qua đời ở đó.
Hàn Mạc Tử có phải sáng tác bài có giai điêu Giống Mùa Đông Khóc phải k bạn
*hồi xưa đi làm ngồi nói chuyện về hàn mặc tử với ông sư phụ của mình. Ổng nói do ông Hàn dẫn bà mộng cầm lên lầu ông hoàng.. Xúc trên đó nên bị bệnh lun.. Ôi vãi.. Tui ở phan thiết.*
Cảm ơn bạn giúp mình hiểu thêm😘
ông này không phải mắc bệnh Phong mà chết mà do bệnh Tả nhé
@@bongtra8048mình k rõ lắm. Bệnh tả la do nhiễm trùng, nhiễm độc đường ruột.
Mà HMT hồi đó uống nhiều thuốc thầy lang kê khiến nội tạng hư hỏng hết nên bị tả cũng phải 😜
Do hoàn cảnh gia đình khó khăn, năm 1930 Hàn Mặc Tử - tên thật là Nguyễn Trọng Trí phải thôi học về Quy Nhơn giúp đỡ mẹ và các em. Trong thời gian chưa tìm được việc Trí tạm ở nhà đọc sách, làm thơ. Đến năm 1933, Trí vào làm cho Sở Đạc Điền Quy Nhơn và quen với Hoàng Tùng Ngâm, em thúc bá với Hoàng Cúc (tên thật là Hoàng Thị Kim Cúc, SN 1913, phố Khải Định, TP.Quy Nhơn), mối tình lãng mạn của chàng thi sĩ đa tình.
Trong những lần qua nhà Tùng Ngâm bàn luận chuyện thơ ca, Hàn Mặc Tử gặp và làm quen với Hoàng Cúc - khi đó cũng đang tập tành làm thơ, viết văn. Ngay cái nhìn đầu tiên, Hàn Mặc Tử đã đem lòng si mê cô hàng xóm xinh đẹp, đài các. Chàng đã làm một số bài thơ gửi tặng nàng như: bài “Vịnh hoa cúc”, “Trồng hoa cúc”... Nhưng số phận đưa đẩy, Hàn Mặc Tử phải rời mảnh đất Quy Nhơn để vào Sài Gòn làm báo khi cuộc tình hai người vừa mới chớm nở.
Sau một thời gian, chàng về lại Quy Nhơn. Lúc này gia đình chàng đã rời đến cách nhà Hoàng Cúc chỉ vài căn và tình xưa lại dậy sóng. Chàng trai trẻ vốn đã quen sương gió đất Sài Gòn giờ đã bạo dạn và tự tin hơn trước. Hàn Mặc Tử đã sáng tác bài “Hồn cúc” để thổ lộ tình cảm của mình: “Bấy lâu sát ngõ, chẳng ngăn tường/Không dám sờ tay sợ lấm hương/Xiêm áo đêm nay tề chỉnh quá/Muốn ôm hồn cúc ở trong sương”.
Nhưng vốn là con gái xứ Huế, Hoàng Cúc chỉ giữ mối tình đầu e ấp trong lòng, còn bên ngoài vẫn như hai phương trời xa lạ với Hàn Mặc Tử. Mãi đến sau này, năm 1971, khi viết thư cho một người bạn của Hàn Mặc Tử là nhà thơ Quách Tấn, Hoàng Cúc mới nói rõ tâm tình rằng không có tình ý với chàng thi sĩ trẻ: “Hồi ấy tuy Tử ở gần nhà tôi, song Tử và tôi cách xa nhau như hai ngọn núi. Tử thì kín đáo và bẽn lẽn như con gái, còn tôi thì bí mật và xa lạ như cung trăng! Tuy thế Tử cũng đã tìm cách để gặp, nhưng vẫn chưa toại nguyện…”.
Mối tình lặng lẽ trôi qua
Mối tình âm thầm, lặng lẽ trôi qua như cuộc tình đơn phương đã khiến chàng thi sĩ ngẩn ngơ, say đắm trong vô vọng. Buồn vì nàng không đáp lại tình cảm, chàng thi sĩ tìm đường trở lại Sài Gòn như một cuộc chạy trốn cảm giác bị bỏ rơi. Sau gần 1 năm chàng trở lại Quy Nhơn, mối tình với Hoàng Cúc lại nồng nàn hơn nhưng cũng vẫn chỉ là một thứ tình cảm chôn chặt trong đáy tâm hồn.
Thế rồi Hoàng Cúc theo cha về Vĩ Dạ và “ẩn cư” thành nữ tu sĩ suốt đời ăn chay niệm Phật, Hàn Mặc Tử coi như nàng đi lấy chồng. Trong nỗi đau của mối tình đầu tuyệt vọng, Tử mang tập thơ “Gái quê” (được viết trong những ngày nhớ thương Hoàng Cúc), định tặng người con gái mình yêu nhưng cũng không đủ can đảm để trao tận tay nàng.
Mùa hè năm 1939, Hoàng Tùng Ngâm viết thư về Huế cho Hoàng Cúc biết Tử mắc bệnh nan y, khuyên Cúc viết thư an ủi một tâm hồn trong trắng nhưng bất hạnh. Thay vì viết thư thăm hỏi, Cúc đã gửi cho Tử một bức ảnh phong cảnh có mây, có nước, có chiếc đò ngang với cô gái chèo đò, có cả ánh trăng hay ánh mặt trời chiếu xuống nước. Phía sau tấm ảnh là lời hỏi thăm sức khỏe. Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ ra đời từ hoàn cảnh đó. Đây là lần đầu tiên Hàn Mặc Tử được trực tiếp thổ lộ mối tình với Hoàng Cúc - một tình cảm đẹp, trong sáng nhưng buồn và thoáng chút hoài nghi.
Mình quên k ghi nguồn, bài này mình tìm hiểu đc trên mạng (Báo Mới), trích đoạn ra đây đoạn mình nghĩ là cảm hứng của a Quỳnh khi viết bài này. Đường link cho ai muốn đọc hết tất thảy ạ:
baomoi.com/nhung-bong-hong-di-qua-cuoc-doi-thi-si-han-mac-tu/c/16620379.epi
Trời ạ yêu thì cứ đến với nhau đi sao phải khổ vậy chứ
@@congnguyenthanh1576 nói như thím từ điển đã ko có 2 chữ " tương tư"
Bạn tự viết hử.. Mà hay quá
Nghe thấy ta thành kẻ vuôn trăng là mình đã liên tưởng tới hàn mạc tử
Hoàng Cúc là Mộng Cầm hở người ae
"Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?"
Chẳng bao giờ bình luận trên youtube nhưng bây giờ phải viết thôi.
Hàn Mặc Tử là nhà thơ cả đời tôi ngưỡng mộ, Phan Mạnh Quỳnh là nhạc sĩ tôi yêu thích. Rất cảm ơn anh đã sáng tác ra ca khúc ngày, càng nghe càng thấm, càng hay.. và tôi càng ám ảnh bởi văn phong của anh. Tuyệt vời, cảm động! Ko biết nói gì hơn, cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh rất nhiều!
Xin phép có 1 chút cảm nhận về bài hát và MV. Như một số người nhận ra thì đó là MV về cuộc đời của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Khúc này có thể là khi HMT ở ẩn sau khi mắc bệnh phong - một căn bệnh hiểm nghèo và bị người đời xa lánh lúc bấy giờ. Vừa chiến đấu với bệnh tật trong cô đơn, vừa day dứt với các mỗi tình không thành khiến ông như người điên.
Người con gái mặc áo dài trắng đầu tiên là Hoàng Thị Kim Cúc - người mà HMT thầm thương trộm nhớ suốt 1 tgian rất dài (từ khi chưa bị nhiễm bệnh). Cậu thanh niên HMT không dám thổ lộ, chỉ dám đứng từ xa ngắm nàng và tỏ tình qua những bài thơ. Cô Cúc sau này chọn cuộc sống thiền, nhưng khi nghe tin HMT bị bệnh đã gửi bức ảnh thôn Vĩ Dạ cùng vài lời hỏi thăm. Bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ ra đời từ đó.
Người con gái thứ 2 mặc áo đỏ theo mình đoán là Mộng Cầm. Có một thời gian HMT và Mộng Cầm rất thân thiết với nhau, HMT cũng nhiều lần ngỏ lời nhưng Mộng Cầm từ chối, viện cớ khác biệt tôn giáo (HMT theo đạo Thiên Chúa) nhưng thật lòng đã biết bệnh tình khó chữa của HMT. Sau đó nàng bỏ đi lên xe hoa với người khác. Áo dài đỏ tượng trưng cho áo cưới, nàng quay lưng bỏ đi không chút luyến thương...
Mình có 1 ấn tượng lớn với HMT nên nghe bài này cảm thấy rất đã. Mong anh Quỳnh sẽ thành công. Cảm ơn anh vì bài hát tuyệt vời này.
hay quá.
lên top
Up
Cmt ấn tượng quá.
Hay wa bạn ơi
thơ của Hàn Mặc Tử đây mà
người đàn ông tài năng trót yêu cô gái Vĩ Dã n thân mang căn bệnh Phong chỉ còn thấy nàng qua tấm ảnh
và chỉ biết mặc hồn dần về cõi âm ko còn chút hy vọng
Anh Quỳnh làm nhạc đều nghiên cứu kỹ tứ thơ Hàn Mặc Tử, nhất là bài Đây Thôn Vĩ Dạ, đưa được rất nhiều câu vào lyrics. Thực sự anh đã biến chấp niệm trên trang giấy của cụ HMT thành âm thanh thổn thức. Xem cái MV này mình cứ tưởng như nhìn thấy những giấc mơ của thanh niên Hàn Mặc Tử lặp lại mỗi đêm, vùng vẫy cố níu lấy cuộc đời nhưng không thành. Anh Quỳnh đúng là ca nhạc sĩ có tâm mà mình rất ngưỡng mộ. Mãi ủng hộ anh !
Đã 1,7 triệu view. Tab 18 rồi. Bây giờ chiến lên top 1 thịnh hành nào các fan. Cố gắng lên.
Bình Ngu Nhất chiến :)
lậy mấy thánh cày view
Hy vọng top 10 thôi cũng đc 🤩🤩🤩.
Nhạc hay mà ít đến dc vs đại chúng quá...
ghe đi ghe lại thấm thiệt ^.^
*_mặc dù nhạc anh lên view chậm nhưng vẫn rất đều đều bởi vì người ta nghe bằng cả con tim chứ không phải chỉ để cày_*
Chiêu Kong chuẩn đấy b ơi, mình ngày nào cũng nghe k fai cày
Nội dung bài hát là như thế này.
Chiếc lá che nghiêng hai đứa, khô: có ai biết bài đây thôn vĩ dạ không, nón lá che nghiêng mặt chữ điền ấy, nó đấy
Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn: ký ức về người con gái, người mà Hàn Mặc Tử yêu thương, giờ tất cả chỉ còn lại ký ức
Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù, phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại.: Nhớ về những ký ức ấy, Hàn Mặc Tử thấy lòng nhẹ nhàng hơn trong những đêm trăng làm cho thi nhân bị điên dại, vì ngày bị phong cùi, trăng lên bệnh thần kinh của họ sẽ tăng mạnh
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta..?!: Một sự tự vấn trong cõi lòng, khi mà yêu một người con gái, mà cô gái không đáp lại, điều đó quá đau đớn
Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma!: Đau đớn trong cô quạnh mà hình bóng người con gái cứ xa dần, làm cho thi nhân cảm thấy man dại và vật vờ
Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu, ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu: cô gái là nỗi đau, nhưng là một nỗi đau ngọt ngào, vì khi nhớ về người con gái, Hàn Mạc Tử bớt cảm thấy điên dại hơn, ta là nắng chiều có nghĩa là một ánh nắng yếu ớt, không còn nhiều sức sống, sắp sửa khép lại một cuộc đời, trong khúc cuối của cuộc đời không có ai bên cạnh, điều đó thật đau đớn
Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn,sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng.: Câu này tiếp sức cho câu trước, nói về sự đau đớn khi yêu một cô gái mà không được nàng đáp lại, buồn bã vì lúc nào trăng lên cũng khiến thi nhân điên dại, nên thi nhân muốn bán trăng đi để vơi bớt nỗi đau thể xác và tinh thần của mình
Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!: một câu thơ trong đây thôn vĩ dạ thôi
Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.: Thi nhân yêu cô nàng đó nhưng không dám nói, chỉ vương vấn mùi hương của cô gái
Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng, cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng.: câu này hơi khó hiểu, nhưng theo mình nghĩ thì có nghĩa là từ khi ánh trăng lên làm thi nhân điên dại, nhưng càng điên dại thi nhân càng nhớ nhiều hơn đến hình bóng của cô gái, nhưng càng nhớ lại càng thấy khổ, vì cô gái không bên cạnh thi nhân, nói tóm lại Hàn Mặc Tử bị bệnh tương tư khá nặng
Người xuống vội đò ngang...:nghĩa là thi sĩ đã nghĩ rằng cô gái đã đi lấy chồng rôi
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta: Trong cõi lòng thi nhân muốn chạy thật nhanh đến bên để gặp cô gái, nhưng lực bất tòng tâm, chàng đang mang trong mình một thân thể bệnh tật, lòng muốn đi nhưng thể xác thì bất lực, vì lúc này dường như Hàn Mặc Tử đã quá yếu, không còn sức để làm gì được nữa
Dã man. Xin sư phụ nhận của đệ tử 1 lạy
Người xuống vội đò ngang ngĩa là thi sỹ nghĩ cô gái đã lấy chồng rồi
haha kinh quá mày ơi
@@trangtrang245 haha, Trang đó à
Dân chuyên văn đây r
Đến giờ ai mà vẫn còn nghe thì chính là fan chân chính
Nghe k chán
Phan Mạnh Quỳnh với Sơn Tùng là 2 ca sĩ mà nhạc nào nghe cũng thể chán được
@@lv5716 chuẩn rồi b oie
Mình nè
@@tuananhle4888 oki b ơi
Chuẩn
Chúc mừng "Huyền thoại" có tên trong danh sách đề cử "Bài hát của năm" - Giải cống hiến lần thứ 14.
Đức Hiếu Lê xem ở đâu v
thấy a quỳnh thông báo trên fanpage
@@ucNguyen-mm6pw Đọc báo bạn ơi
@@conien8305 Mình viết cmt này xong tối anh Quỳnh mới đăng Facebook chia sẻ
tai gioi trẻ thoi nay hk pit thưởng thức nhạc.... giai điệu lạlà nó chê k thèm nghe.. mà au pít cang nghe càng nghiện lạ nghiện lùn
vâng ! một ca sĩ bị ông Lê Minh Sơn gắn mác toàn nhạc nhạc thị trường và giờ a đã sáng tác một tác phẩm về một nhà thơ thời xưa điều mà không có một ca sĩ trẻ nào làm ngay cả chính ông Lê Minh Sơn . Cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh , một nhạc sĩ có tâm và có tầm của làng nhạc Việt !!
Đúng rồi, ông Lê Minh Sơn khoác lác, thử hỏi ông ta có tác phẩm nào gây ám ảnh như thế này không!
@@giahuytruong7862 Cha chú thì phải phát ngôn chừng mực, so với nhưng cây đại thụ âm nhạc khác như Văn Cao, Trịnh Công Sơn thì ông ta là gì, những người này không bao giờ phát ngôn kiểu như vậy!
@@giahuytruong7862 xin lổi bn mik chưa xem nhưng mik xin ns
Mik ỉa vào mồn LMS ấy :)))) ghen ghét PMQ
Lê minh sơn là thằng nào dưới ta ko thấy
@@giahuytruong7862 người lớn tuổi auto đúng. Bỏ cái suy nghĩ cổ hủ đó dùm đi bạn
Phan Mạnh Quỳnh và Hàn Mạc Tử đều theo thiên chúa giáo. HMT mất năm 28 tuổi, PMQ sáng tác bài này lúc 28 tuổi và a ấy đăng bài này vào ngày 28. Có phải đây là sự tính toán của PMQ ko 😁😁😁 sau 48h đăng #28 top thịnh hành😊😊😊
Khác ở chỗ là PMQ vẫn còn sống.
Giờ mới để ý đấy
Chắc có tính toán từ trước
dung phạm sao đi đâu cx thấy bạn vậy
@@egiocuoni8096 fan của a quỳnh mà. Hehe
Học hết năm 11 chuẩn bị thi học kì thì con nghe được bài hát này, nó đã lột tả được tâm trạng đau đớn điên cuồng của Hàn Mặc Tử một cách rất tinh tế và sâu sắc, bài hát này lấy cảm hứng từ bài thơ đây thôn vĩ dạ được viết vào những năm tháng cuối đời của HMT ,bài thơ có lẽ là lời trách thầm và cũng là lời nhắn nhủ nhẹ nhàng mà nhân vật chữ tình muốn gửi gắm với tâm trạng vời vợi nhớ mong" sao anh không về chơi thôn vĩ"cấu thơ này có thể là lời tác giả tự hỏi , tự trách , thầm ao ước mình được về thăn thôn và cũng có thể là lời của cô gái thôn vĩ trách người bạn xa đã lâu không về chơi,còn câu áo em trắng quá nhìn không ra có thể là lúc này vì quá đâu đớn nên tâm hồn của nhà thơ đã đi dần vào cõi mộng
Đến giờ vẫn còn cày cho a Quỳnh...
Chưa 1 lần đc 10 like
777 like
991 :v
Toàn 1k like thôi 😑
1k1 :v
like cho mày tắt thở luôn :))
Kết Câu Này Qúa Anh Quỳnh ei !
Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!
Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.
Thời bây giờ Sơn Tùng là huyền thoại là vua của showbit còn Phan Mạnh Quỳnh so với mọi người chẳng là gì hết ,vì chúng ta k thể đem Thần ra mà so sánh với người phàm được . Xin chào Thần ( Quỳnh Bất Tử ) . 1 bài hát mà k phải bài hát nó như 1 lời cầu nguyện mà ai cũng phải cầu nguyện . Cám ơn Chúa đã tạo ra Quỳnh .
Bọn ngáo Chóa như mày bùn cười thặc! Có bài hát thoi mà cũng lôi Chóa của mày vo được! :v
Lần đầu nghe bài này mình vẫn còn đang học lớp 11, vừa đang học thơ Hàn Mặc Tử, lúc đó mình không quá thấm.
Sau này nghe nhiều bài của Phan Mạnh Quỳnh, mình mới tìm lại nghe, và đọc thêm một số bài thơ của ông cũng như mối tình của Hàn Mặc Tử với bà Mộng Cầm hay bà Hoàng Thị Kim Cúc.
Có những câu thơ trước đó mình chưa từng đọc, có lẽ những vần thơ về trăng của Hàn Mặc Tử với đủ sắc thái: lả lơi, ma quái, huyền diệu, ấm áp cũng không xa lạ với mọi người nữa. "Ta thành kẻ buôn trăng" khiến mình nhớ tới "Ai mua trăng tôi bán trăng cho". Nhưng "tìm bụi sao băng" thì mình chưa thấy bao giờ. Mình có tìm và đọc được "Đà Lạt trăng mờ": "Không một tiếng gì nghe động chạm/ Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!". Điều đó có thể thấy để viết nên "Huyền thoại", Phan Mạnh Quỳnh đã bỏ rất nhiều tâm huyết và đọc rất nhiều.
Phần nhạc thực sự làm mình sởn gai ốc, nó tái hiện được "máu cuồng, hồn điên" trong nhiều bài thơ của Hàn Mặc Tử. Nhưng cũng tái hiện được lòng yêu cuộc sống, sự nuối tiếc khi cái đẹp của cuộc sống, mà hình tượng trong bài hát là "em" vuột khỏi tầm tay.
Bài hát đúng chất tự sự của Phan Mạnh Quỳnh, anh thực sự đã vẽ nên một câu chuyện mà anh cảm nhận được. Một câu chuyện mà nếu chỉ đọc một vài bài thơ Hàn Mặc Tử sẽ không thể thấm đến thế. Mình nhớ thầy Chu Văn Sơn có bình về thơ Hàn Mặc Tử, đọc có vẻ phi logic, nhưng lại là "siêu logic, phi logic ở bề mặt, nhưng nguyên phiến, nguyên diện ở bề sâu". Mình nghĩ anh Quỳnh đã cảm, đã thấm được phần nào mạch siêu logic đó khi viết bài hát này.
Thực sự rất hay. Mình mong nhiều người nghe được bài này hơn. Và nghe nó nhiều hơn một lần.
Hổ hổ
@@theanh2405 :>>>
Cảm giác ta bất lực, chẳng làm được gì. Nhưng khi ta hi sinh chắc chắn ta đã làm được gì đó. Ta lui về chốn hoang vu. Để ta quên đi nàng, quên đi thực tại số phận thi nhân đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn. Cô đơn tủi hờn là những gì ta đã chịu
Giống tình cảnh của tôi bây giờ!!!!
Bài này chưa đến tai tất cả những nhà văn và những người yêu thích văn thơ hiện nay, nếu họ mà nghe bài này chắc phải điên đão luôn ấy chứ, ca từ rất mị, hàm ý rất sâu sắc. Hơn nữa bài nhạc chính là cuộc đời nói về cố nhà thơ Hàn Mặc Tử(đó chính là nghệ thuật ngôn từ)...chắc chắn đề thi kiểm tra học kỳ, cao hơn nữa sẽ ra "Hàn Mặc Tử". Phan Mạnh Quỳnh đã thổi hồn và khơi dậy được một tâm hồn già cỗi , tâm hồn một thi sĩ trong tâm hồn của một nghệ sĩ...Cho dù là khác xa thời đại nhưng chúng ta có thể thấy điểm tương đồng giống nhau giữa hai người...!
"Một chàng trai đang đắm chìm vào những khoảng trống của tâm hồn, anh lạc lõng giữa những cuộc đời, như "Mặt trăng" cái hữu hạn lạc lõng giữa bóng đêm vô tận...khiến cho con người ta cô đơn đến tận cùng, tìm kiếm những "bụi sao băng" cái gì đó nó quá xa vời và chính anh ta cũng biết mình sẽ chẳng bao giờ chạm đến nó được...! Hình ảnh đối lập chính là điểm hay nhất của bài hát này."
Anh quá tuyệt đi PMQ !
Hôm qua tới giờ không thiếu giáo viên dạy văn vào nghe và dự lấy làm tài liệu giảng dạy. Có lẽ bài này là dạng bài đi liền với thời gian chứ ko phải lên đc 1 lúc rồi quên lãng
Quangdatduong: bạn nói chuẩn, cái gì càng đọc, càng nghe mới thấy hết vẽ đẹp và ẩn ý bên trong sâu thẳm của nó. Tôi tin bài này sẽ kết thúc như chính tiêu đề của nó "Huyền Thoại".
Một nhận xét đáng để nói
Very good
👍👍👍👍👍👍👍👍👍
Chúc mừng Phan Mạnh Quỳnh vì bài hát quá tuyệt vời. Cảm ơn Phan Mạnh Quỳnh vì sau cú hit Vợ Người Ta, sau cuộc thi Sing My Song anh không chạy theo thị hiếu số đông mà chọn con đường ở ẩn để tìm hướng đi cho mình và những bài hát sau này là một điều tuyệt vời nhất chứng minh anh đã chọn hướng đi âm nhạc đúng đắn. Cảm ơn anh vì đã khiến một người không mặn mà gì với âm nhạc trong nước (âm nhạc một màu vài năm trở lại đây) như tôi trở nên phấn khích mỗi khi click vào những sản phẩm âm nhạc của anh để thấm mình vào từng câu từng chữ từng giây từng phút.
Hồi Ức, Có Chàng Trai Viết Lên Cây, Người Khác, Ai Cũng Có Ngày Xưa, Nước Ngoài, Tự Dưng, Chuyện Buồn, Xuân Thì, Ngày Chưa Giông Bão, .... và bây giờ là Huyền Thoại.
Người hâm mộ âm nhạc Phan Mạnh Quỳnh sẽ cùng niềm ái mộ thi sĩ Hàn Mặc Tử lên #1 Thịnh Hành.
Ôi mình cũng vậy! Thực sự âm nhạc trong nước thời này chỉ nghe được của anh Quỳnh thôi. Trẻ và giỏi. ❤
Vào đây chỉ để nói lại 1 câu là nghe từ lâu rồi nhưng cảm giác vẫn thổn thức như lần đầu!
Thầy Ngữ văn của mình ngày đó giảng bài Đây thôn Vĩ Dạ như nhập đồng. Thầy giảng về bài thơ và cuộc đời của cố nhà thơ Hàn Mặc Tử. Hồi đó chỉ say mê nghe thầy giảng nhưng lớn lên mới thấm hết được lời thầy.
Bắt gặp bài hát này thì mình biết Quỳnh đã thực sự thấu cảm dc nội tâm của nhà thơ mới viết ra dc những câu từ và giai điệu giằng xé da diết như vậy.
Cảm ơn Quỳnh vì những bài hát tuyệt vời!
Ai giống tôi không? Click vào Bài Hát là Like trước rồi mới nghe, không hẳn cuồng nhưng phải công nhận nhạc anh Quỳnh có chất quá đặc biệt. 👍👍👍
Nhưng cách hát là chỉ có mỗi Phan Mạnh Quỳnh hát đc thui lời khó hát theo nên ko đc thịnh hành 😂😂
Tui like & share roi mới nghe :))
Me too
Tui cũng vậy nè, lần nào chả thế😂
Tôi giống như bạn
😄😄
Cảm ơn bạn nhiều lắm! Tôi, cách nay bốn thập kỷ, cũng dạy Văn, và yêu thơ HMT cũng năm thập kỷ rồi. Ngay lúc này đang nhớ tới hai câu: "Đêm qua ta ngủ trong trăng đó. Sáng dậy điên cuồng mửa máu ra!!! "Tôi là "fan" của bạn cũng hai năm rồi (Vì mới được xem bạn cách nay hai năm thôi!). Xin Trời Phật phù hộ Phan Mạnh Quỳnh!
Hay qua di
chúc thầy luôn mạnh khỏe
Chúc các thầy cô luon manh khoe
@@yindrawing Tôi đọc bản của ông Trần Thanh Mại, xuất bản khoảng đầu những năm 1950. Có thế là tam sao thất bổn. Cũng có thể là mình nhớ sai. Bảy mươi rồi, thông cảm nha! Tiện thể, kể chuyện vui này nha! Trước 1975, một điều có lẽ các bạn bây giờ hoạ hoằn lắm mới thấy, việc in ấn tùy thuộc vào mấy người "thợ xếp chữ" nhiều lắm, nhất là mấy ông "xếp ti pô" (trưởng nhóm thợ xếp chữ trong một xưởng in). Nhiều khi tác giả, chủ bút, thư ký toà soạn của báo... nhiều lần năn nỉ họ sửa chỗ sai, nhưng khi in ra ...vẫn sai!!! Năm 1975 trở đi mà làm thế là đi "cải tạo" ngay vì tội "tay sai phản động", nên họ "hết dám lạng quạng"! Còn bây giờ thì việc in ấn đâu còn dùng thợ xếp chữ bằng chì nữa!
@@nguyensylien cảm ơn bác vì thông tin hay ạ
Vẫn là câu nói đó : Nếu như ngôn là từ món ăn thì Phan Mạnh Quỳnh sẽ mang lại cho chúng ta một bữa tiệc BUFFET hoành tráng❤️❤️
Và ăn nhiều lần mới ngẫm hết cái ngon của nó
Xin phép bổ sung là buffet này nguyên liệu giản dị k đắt đỏ nhưng cách chế biến của a ấy thì đăng phong tạo cực, k chê vào đâu đc
Cô Ngữ văn của mình đã giới thiệu bài này cho cả lớp khi dạy đến bài Đây thôn Vĩ Dạ và làm mình ume mấy ngày nay luôn. Một bài nhạc hay và ý nghĩa như thế này mà lại bỏ qua thì thật là đáng tiếc. Cảm ơn cô ạaa
hay vđ
học sinh LTV phải khum em ._.
dạ em là học sinh CVA ạ
Tôi nói thẳng đây không phải là nhạc thị trường
Nó là âm nhạc của sự nghệ thuật.
Nó có sẽ không được hot mấy nhưng đó làm âm nhạc thực sự
Nó mang cả 1 câu chuyện của một đời người...
Bạn nói rất đúng ạ ❤
Âm nhạc của những người mộc mạc
Like cho bạn nè!
đó là lý do nó tên là Huyền Thoại
Huyền Thoại Hàn Mặc Tử
đó là lí do mà bài này tên Huyền Thoại
Những ca khúc tuyệt phẩm, không dành cho những đôi tai thị trường !.
Vừa hát vừa kể chuyện. Khác biệt so với phần còn lại ....
👍👍👍
Nghe nhạc của PMQ hay Thùy Chi hoặc LCTL..thì kén nhạc cực kỳ..nhạc h nghe lời chẳng hiểu cái mie gì có khi còn chẳng nghe đc hát cái giề 😂
Chính xác . Mình nghe nhạc ông quỳnh ng xung quanh bảo k còn nhạc gì mà nghe à . Mà k biết mình bị mê hoặc bởi nhạc ông này sao mà cứ phải ngày nào cũng nghe 1 bài
Chuẩn
Không ồn ào vội vã như lớp ca sĩ trẻ bgìơ nhưng pmq đang có nhữnh bước đi vững chắc để tạo nên dấu ấn riêng cho phong cách của mình. Những bài hát của pmq có lẽ không phải cứ ra là thành HIT như trước đây nhưng lại có chất riêng. Phải ngje mhiều và chiêm nghiệm đđược mới thấy hay thấy quý. Chúc mừng a Pmq
Nhạc pmq có chất riêng k lẫn với ai
Riêng nhạc PMQ k nghe đến lần thứ 5 k bao giờ thấm nhưng đến lúc thấm thì nghe thấy nhạc thôi đã nổi da gà
anh yêu em
@@linhphan7815 dung roi do e
PMQ sâu sắc, nồng nàn, độc đáo và tinh tế ! Yêu nhạc của Quỳnh , say đắm giọng ca Quỳnh ... là viên Ngọc trong sáng đang và sẽ mãi mãi rực sáng trên bầu trời âm nhạc Việt! Mong anh nhiều sức khỏe và có nhiều bài hát hay cống hiến cho đời 👍❤️
Đây là lần đầu mình cày view vì 1 người, không ham thành tích đâu, chỉ mong anh biết nhạc anh được đón nhận và ủng hộ nồng nhiệt. Anh giữ chất này mãi nhé! Cảm ơn anh vì đã nghiêm túc và đam mê với từng tác phẩm của anh và các nghệ sĩ khác.
Mình cũng vậy...
Sao anh không về chơi thôn vĩ
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền
Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay
Mơ khách đường xa khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà
- HÀN MẶC TỬ-
Học sinh lớp 11 ạ chuẩn bị học đến bài này!
Mới lớp 10 vl ra
Ai lớp 10 giở tay
@@hihi4397lớp 10 đây
Muốn đi học lại vl. Hồi xưa học ngu văn cực. Giờ thấy văn thú vị... Cps trả lại bằng tốt nghiệp để học lại được ko
ngay xua hoc k de y, h thi thay may bai nay hay that
Cảnh báo cmt này rất dài. Mình muốn viết một chút cảm nhận của mình về HMT.
Mình đã từng xem phim về Hàn Mặc Tử nên luôn nghĩ về ông như thế này: HMT là một chàng thi sĩ tài hoa đầy mơ mộng và nội tâm. Trước cuộc đời nghiệt ngã, chàng nhẹ nhàng chấp nhận cái chết dần đến, đếm từng ngày chờ đợi sự cắn nuốt, gặm nhấm của những nỗi đau. Thơ là điều gì đó duy nhất bầu bạn với tâm hồn chàng dẫu thơ lúc nào cũng tràn ngập ám ảnh về em. Những ám ảnh ấy luôn hiện hữu cùng trăng - em - cái chết. Khán giả sẽ luôn khắc khoải vì những ánh mắt tràn ngập nỗi đau âm thầm của chàng. Sau những nụ cười bình thản là những nỗi đau, nỗi nhớ giằng xé trong nội tâm. Khán giả chỉ bắt gặp nỗi đau, nỗi nhớ câm lặng ấy trong khoảnh khắc chàng ngắm trăng, viết thơ hay những ánh mắt chàng vô tình để lộ khi bị cơn đau thể xác hành hạ. Ánh mắt dường như chấp nhận tất cả, buông xuôi tất cả của Hàn Mặc Tử cuối phim đã làm mình tưởng ông là một vị thánh nhân đắc đạo đã chấp nhận thuận theo ý trời, buông bỏ ham muốn sau khi chịu đủ mọi khổ hạnh.
Ấn tượng đó đã luôn theo mình cho đến khi xem MV này. MV của PMQ đã khắc họa một HMT vô cùng khác. Không phải những nỗi đau câm lặng, những nỗi nhớ âm thầm mà là những đau xé gào thét, những nhớ nhung điên dại. Không phải nhắm mắt buông bỏ tất cả mà là nỗi không cam lòng, càng ko có được thì càng khao khát. Mình thấy đúng như bạn Cúc nói: "Em là nỗi đau nhưng êm dịu", là liều thuốc duy nhất. Thể xác càng đau đớn, Hàn Mặc Tử càng nhớ em, càng khao khát em. Càng nhớ, càng khao khát thì càng ko cam lòng, càng tủi hờn, càng cay đắng. Nỗi đau ấy ko còn chỉ là đau thể xác mà là nỗi đau thấu tâm can, đau trong tâm hồn. Cảm nhận của mình về HMT bỗng khác hẳn. Tự dưng thấy ông sống động hơn, trẻ trung và gần gũi hơn, ko còn là một vị cao nhân nữa. Ông chỉ còn là một chàng trai trẻ bình thường, vật vã, giãy dụa trong những nỗi đau, nỗi nhớ, nỗi tiếc nuối, không cam lòng. Chàng trai đầy tài hoa ấy đến cuối cùng đành nhắm mắt lại, cô đơn giữa đêm trăng vật vờ sương khói. Cùng với đó là sự ám ảnh, tiếc thương nơi khán giả.
Mình biết những cảm xúc này thật ra chịu ảnh hưởng từ suy nghĩ và cách truyền tải của đạo diễn. Có nhiều cách để người đời nhìn nhận về Hàn Mặc Tử. Mình ko biết đâu mới là đúng nhưng mình nghĩ đúng sai không còn quan trọng nữa. Các đạo diễn đều đã thành công khắc họa HMT trong lòng họ trước mắt khán giả rồi. Đây thực sự là một MV có nội dung và hình ảnh rất ấn tượng. Giọng hát của PMQ cũng rất đặc biệt và truyền cảm. Mình thực sự thích giai điệu này. Những lời hát vốn đã hay rồi còn thấm hơn nhiều sau khi đọc bình luận của bạn Cúc.
Mình mong PMQ sẽ thật thành công với nhiều dự án âm nhạc tiếp theo!
Cmt của mình dài quá, cảm ơn ai đã đọc nhé!
Dài vl
Mình đang ôn thi tốt nghiệp 12 đang học qua bài Đây thôn Vĩ Dạ liền nhớ đến bài hát này, một trong những bài mình cực thích, mình đã hiểu hơn về HMT qua nhận xét của bạn , cảm ơn :)
Dài quá, mình lướt qua thui chứ ko đọc, nhưng vẫn like vì sự tâm huyết của bạn :))))
Một chàng trai trẻ mà đã mang căn bệnh ấy, như một án tử, đặc biệt là khi chàng đã có người thương
Chuyên văn à bạn
Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì! Phượng Trì!
Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu,
Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu
Trên triều thiên ngời chói vạn hào quang?
Hình ảnh Hàn Mạc Tử ( Hàn Mặc Tử) nằm dưới tượng Đức Maria giống như tìm kiếm sự chở che và giải thoát.
Hàn Mạc Tử có nhiều bài về Đức Maria.
Ông ấy ra đi lúc 28 tuổi.
Quá là huyền thoại ở tuổi đó ông đi vào thơ ca phim ảnh.
PMQ năm nay cũng 28t
@@khoinguon1009 ừ ha.
Đúng là ca từ mộc mạc, giản dị, bình dân dễ đi vào lòng người. Nhưng lại đầy tính bác học.
@@khoinguon1009 và PMQ cũng theo thiên chúa giáo
@@dungpham-lf3um chính xác.
Còn đóng hài kịch công giáo và viết thánh ca.
Giáo xứ vạn phần. Diễn châu nghệ an
@@balehuu9896 hehe
740k view sau 1 ngày.
100% like video.
99% comment like, khen và ủng hộ.
Tab thịnh hành.
Ko bàn về sự xuất sắc của Quỳnh, vì Quỳnh quá xuất sắc từ trước đến nay rồi. Chỉ muốn chia sẻ về niềm vui vì cuối cùng nhạc của Quỳnh cũng được mọi người công nhận.
Quỳnh thực sự rất xứng đáng!!!
mk vẫn mong chờ view nhiều hơn nữa
24 h ko đc 1 tr view thì 48h nào
Hãy cứ giữ lấy cái hồn này anh ạ...dù cho ngoài kia âm nhạc thị trường có bao nhiêu triệu view tỉ thì với bọn em anh vẫn là người ca nhạc sĩ có tầm có tâm nhất
Bạn nói đúng quá rồi
Đưa bản thân mình hoá thân thành Cụ HMT để kể và hát vang tiếng lòng của bản thân mà mấy thập kỷ qua Văn Thơ của Cụ ko ai mở khoá được cách đơn giản ntn...1 nét đẹp về tình yêu của 1 thy sĩ Văn học
4:21 Hình ảnh Hàn Mặc Tử nằm dưới tượng Đức Mẹ.
Ngày nay ở thành phố Qui Nhơn - Bình Định có một ngọn núi gọi là Núi Đức Mẹ, dưới chân núi là ngôi mộ của cố thi sĩ Hàn Mặc Tử. Không những thế, gần đó còn có nhà lưu niệm Hàn Mặc Tử - nơi còn lưu lại những kỷ vật của ông, và đó cũng chính là nơi ông trút hơi thở cuối cùng của cuộc đời dương thế.
Hiệp Hoàng co mot ngay toi se Đen noi do
Cảm ơn vì thông tin hữu ích
Ở cạnh mộ hàn mặc tử có một ông bày bàn cờ tướng 500k 1 ván giải cờ , thấy rất nhiều khách thua tiền mà không giải dc thế cờ của ổng
thật ra mộ đó là sau này có người đưa thi hài ông lên để mọi người đến tưởng nhớ chứ thực chất ông mất tại trại phong quy nhơn.
@@_CaoacMinhThu trại phong ở ngay dưới chân núi luôn đó chị
Nhân Sĩ nào đã nghe trọn bài hát này với số lần không đếm được xin giơ tay 🖖🖖🖖...
Mình nha :3
34lân :)
Tui
77 lần rồi
Mỗi ngày N lần x số ngày ra ra MV = N lần 😂😂
một loại âm nhạc không hình không dáng nhưng chạm tới từng góc và tâm hồn người nghe. trong văn học em thực sự say mê giọng văn và tư duy của HMT, còn âm nhạc thì em thực sự thấy khâm phục anh!
cùng cảm nhận ne
Đồng quan điểm
"Trước không có ai, sau không có ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam với cái đuôi chói loà, rực rỡ " . Cuộc đời của thi sĩ đầy nghiệt ngã với mối tình còn dang dở, với cuộc sống đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ và khao khát yêu thương cháy bỏng, những yếu tố ấy đã tạo nên chất thơ điên trong tâm hồn của ông. Hàn Mặc Tử đã từng nói rằng " Đi khắp thế gian ta mới nhận ra rằng chỉ có hai thứ dù đứng ở bất cứ đâu ta cũng có thể thấy : Ánh trăng và khuôn mặt em - người ta yêu ". Có thể thấy ông dành hết tấm lòng cho người thầm thương, nơi đâu cũng luôn dõi theo, nhưng để rồi căn bệnh Phong đã cướp đi tất cả để lại nỗi tiếc thương cho một thi sĩ đầy tài năng. Hình ảnh " ta đi tìm bụi sao băng " dường như muốn lột tả hết ước mong tìm kiếm sự may mắn nhỏ nhoi cho tình yêu và cho cuộc đời sắp kết thúc
anh không còn là ca sĩ nhạc sĩ nữa! anh là 1 thứ gì đó khác lắm rồi! kể cả những người có chuyên môn cũng không đánh giá anh tầm thường được nữa đâu! anh đã thành công, âm nhạc chỉ là phần phụ của thành công! tâm hồn,cách truyền tại cảm xúc cho người nghe mới là thứ anh thành công... THI SĨ PHAN MẠNH QUỲNH Ạ!!!!
Bởi vậy a ấy là 1 người đặc biệt..... Mong sao này sẽ đc ngta nói là dòng nhạc "Phan" như dòng nhạc "Trịnh"
m cũng nghe nữa à Mai Cồ :))
Nhạc Quỳnh bạn eii hehe
Hơi quá rồi bạn
Nể. E rất nể a. Tự hào là fan của a. E xem MV, thật sự nín thở để nghe và xem, để cảm nhận. Hay. Dĩ nhiên ạ. Nhưng e tò mò ai là đạo diễn, ai phối khí hoà âm bài này. E quá bất ngờ và ngạc nhiên. Là a. Lại là a. Phan Mạnh Quỳnh. Hẳn a đã phải hi sinh rất nhiều, vượt qua bao khó khăn để đứa con này ra đời... A hãy tự hào và yên tâm nhé. Vs e, nó rất xuất sắc ạ. Em cảm ơn anh cùng ekip đã vất vả. Thật sự cảm ơn mọi người.
Đạo diễn : Phan Mạnh Quỳnh
*#18 Kìa Cả Nhà Ơiiii Family Mục Tiêu Đẩy Lên #1 Nhaaaa!*
Sẽ ủng hộ hết mình. Hay quá các bác ơi
OK pro
Lâu quá ms thấy FC vô nkaaaaa.
#45 rồi ❤️❤️
#43
Nhạc của phan mạnh Quỳnh thì chỉ có Quỳnh mới lột tả hết những gì mà những nơi đau từ tan cùng xâu thăm nghe để mà đau mà thắm tu những giọt nước mắt của nói tan cùng còn xót lại
Lần đầu thấy ca sĩ ra mv mà ai cũng khen đó phan manh quynh ... rất khó ca sĩ nào mà đc khen như a ấy..
Chuẩn rồi b. Nếu có thì chỉ là con số rất nhỏ ghen tị với tài năng của quỳnh ka thôi
@@dungpham-lf3um mjh cũg nghĩ wy
@@trananh6889 hihi
Hồi đi học rất rất thích Hàn Mặc Tử vs bài Đây thôn Vĩ Dạ. Bài thơ ám ảnh. Nhà thơ ám ảnh. Đẹp trai một cách ám ảnh. Đáng thương cho a khi phải chịu căn bệnh quái ác để ra đi khi còn trẻ. Hồi đó còn có xem phim về a nữa nek mọi người. Bây giờ lại có nhạc nữa. Thật tuyệt vời. Cảm ơn a Phan Mạnh Quỳnh. Bài này nghe nhiều nghiện đó mọi người ơi.
Dung xù tóc rối ơi. Ngươi thấy thì like cho ta nhé. Ta shared cho ngươi làm tài liệu dạy học rồi đó. 😁
bài thơ dễ thuộc nhất
Uh bài thơ đến tận 25t tôi còn vẫn nhớ
Yêu a lắm...😲💓💓💓💓💓💓
Mình thích cả bài Mùa xuân chín nữa. "Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi"
"Chị ấy năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang"
Phan Mạnh Quỳnh ra bài nào cũng lặng lẽ ko pr rầm rộ, nhưng sản phẩm rất chất. Kinh tế a PMQ ko mạnh nên cả năm a ít ra mv dù những bài kia rất hay. A để dành làm 1 mv thực sự chắc a cũng hiểu là sẽ kén và lượt view sẽ ko đột biến. Chờ quảng cáo để click ủng hộ a mà ko thấy. Thì ra a tắt luôn cà quảng cáo để mọi người ko bị cắt mạch cảm xúc. Thực sự nể phục anh.
Bạn thật tinh tế
Khanh Nguyen Bạn cmt tinh tế như bạn trên nhận xét thật. Cái này không nhờ bạn nói mình cũng không để ý
Toi la cua ban Quynh
Dúng rôi ko có qc tất cả các mv
Bạn nói đúng nhưng mình lại nghĩ do anh Quỳnh muốn chậm mà chắc ... Đầu tư kỹ lưỡng và chỉnh chu cho một MV mang chất của riêng anh . Với anh Quỳnh thì cảm hứng tạo nên bài hát mới quan trọng , về cái kinh tế mà bạn nói thì mình có chút không đồng tình ... 😁😁
Đã 3 năm rồi bây giờ nghe lại vẫn còn nghẹn ngào. Tưởng ít người nghe vậy mà cũng được 11 triệu lượt nghe. Đúng là nhạc PMQ càng nghe nhiều thì càng thấm. Nghe nhạc PMQ làm mình cứ liên tưởng tới cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ngày xưa.
phải làm sao khi vừa là fan của Hàn Mạc Tử, vừa là fan của anh Quỳnh? Cảm ơn anh đã làm sống lại những ám ảnh từng xâm chiếm tâm hồn em về cái tên: Hàn Mạc Tử, về những vần thơ mang đầy bi thương ai oán như ôm hết niềm đau nỗi khổ của nhân gian, về những tiếng gào thét điên loạn trong thơ mà người đời từng chê cười xa lánh, về cuộc đời đời thăng trầm của một vị thi nhân tài hoa nhưng vắn số. Em yêu thơ Hàn, và yêu luôn cuộc đời nhiều nước mắt và nuối tiếc của ông. Chính vì vậy mà em không bỏ qua bất kì tác phẩm nào viết về cuộc đời ông, từ sách, truyện, đến thơ văn,, cải lương hay bài hát. Cảm ơn vì hôm nay em biết được rằng, PMQ mà em ái mộ cũng mang tâm hồn đồng điệu với em, cùng chiêm ngưỡng, mê say, và xót xa cho những vần thơ chưa kết cũng như cuộc đời dở dang của vị thi nhân bạc mệnh. Cái tên Hàn Mạc Tử đã sống mãi trong thơ ca và âm nhạc, cũng như trong tâm tưởng của biết bao thế hệ qua, và sẽ sống mãi đến sau này.
"Ta trút linh hồn giữa lúc đây
Gió sầu vô hạn nuối trong cây
Còn em sao chẳng hay gì cả ?
Xin để tang anh đến vạn ngày.."
fan mà ghi tên của ông còn sai ?? Ông ấy tên "Hàn Mặc Tử"! Tôn trọng ông ấy tí!
@@binho115 Ban đầu Nguyễn Trọng Trí lấy bút danh Hàn Mạc Tử (chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải) sau đó. Bạn bè ông thấy vậy gợi ý ông nên vẽ thêm mặt trăng khuyết vào bức rèm lạnh lẽo để lột tả cái cô đơn của con người trước thiên nhiên, vạn vật. "Mặt trăng khuyết" đã được "đặt vào" chữ "Mạc" thành ra chữ "Mặc". Hàn Mặc Tử có nghĩa là "chàng bút nghiên", không sai khi hiểu là "anh chàng bút mực", nhưng sẽ hay hơn khi dùng chữ "chàng bút nghiên".
Nội dung bài hát là như thế này.
Chiếc nón lá che nghiêng hai đứa, khô: có ai biết bài đây thôn vĩ dạ không, nói về những người con gái Huế rất dịu dàng và thùy mỵ, câu này dẫn nhập cho cô gái mà Hàn Mặc Tử muốn nói tới
Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn: ký ức về người con gái, người mà Hàn Mặc Tử yêu thương, giờ tất cả chỉ còn lại ký ức
Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù, phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại.: Nhớ về những ký ức ấy, Hàn Mặc Tử thấy lòng nhẹ nhàng hơn trong những đêm trăng làm cho thi nhân bị điên dại, vì ngày bị phong cùi, trăng lên bệnh thần kinh của họ sẽ tăng mạnh
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta..?!: Một sự tự vấn trong cõi lòng, khi mà yêu một người con gái, mà cô gái không đáp lại, điều đó quá đau đớn
Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma!: Đau đớn trong cô quạnh mà hình bóng người con gái cứ xa dần, làm cho thi nhân cảm thấy man dại và vật vờ
Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu, ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu: cô gái là nỗi đau, nhưng là một nỗi đau ngọt ngào, vì khi nhớ về người con gái, Hàn Mạc Tử bớt cảm thấy điên dại hơn, ta là nắng chiều có nghĩa là một ánh nắng yếu ớt, không còn nhiều sức sống, sắp sửa khép lại một cuộc đời, trong khúc cuối của cuộc đời không có ai bên cạnh, điều đó thật đau đớn
Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn,sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng.: Câu này tiếp sức cho câu trước, nói về sự đau đớn khi yêu một cô gái mà không được nàng đáp lại, buồn bã vì lúc nào trăng lên cũng khiến thi nhân điên dại, nên thi nhân muốn bán trăng đi để vơi bớt nỗi đau thể xác và tinh thần của mình
Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!: Thi nhân đem lòng yêu cô nhưng không dám ngỏ lời
Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng.: Thi nhân yêu cô nàng đó nhưng không dám nói, chỉ vương vấn mùi hương của cô gái
Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng, cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng.: câu này hơi khó hiểu, nhưng theo mình nghĩ thì có nghĩa là từ khi ánh trăng lên làm thi nhân điên dại, nhưng càng điên dại thi nhân càng nhớ nhiều hơn đến hình bóng của cô gái, nhưng càng nhớ lại càng thấy khổ, vì cô gái không bên cạnh thi nhân, nói tóm lại Hàn Mặc Tử bị bệnh tương tư khá nặng
Người xuống vội đò ngang...: Cô gái đã đi về một nơi rất xa, cô gái đi mà không từ biệt thi nhân, làm thi nhân đau thấu tận tâm can
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta: Trong cõi lòng thi nhân muốn chạy thật nhanh đến bên để gặp cô gái, nhưng lực bất tòng tâm, chàng đang mang trong mình một thân thể bệnh tật, lòng muốn đi nhưng thể xác thì bất lực, vì lúc này dường như Hàn Mặc Tử đã quá yếu, không còn sức để làm gì được nữa
Lạy thánh phân tích. 10đ văn quốc gia nhé
Hi
Thầy giáo chuyên văn chăng. Triệu like
Bạn hay quá. Chuẩn
B là dân văn ư
Riêng nhạc của fan PMQ ko dành cho mí đứa trẻ trâu hay mang hùa phang phong trào vì lời bài hát của PMQ ko có những câu gì có thể thả thính như osad ko có câu gì buồn như đạt G mà lyric của PMQ phải lắng nge và cảm nhận ms hiểu thấu tâm cang
Ns chung tuyệt đỉnh
Bạn ns quá đúng
- có ai nổi da gà như tôi không ?
Câu từ đơn giản mà sâu sắc, để ý kĩ đa số nhạc của Quỳnh như một bài thánh ca buồn
Bác nói phải
Buồn nhất vẫn là Khi phải quên đi .
Dạo này đang nghiện nhạc Quỳnh, từ sáng tác cho đến giọng hát. Giờ mới được nghe bài Huyền Thoại này. Nói thật là nghe lần đầu không hiểu gì cả, cũng chưa thấy hay chỗ nào. Và mình phải nghe đi nghe lại, vừa nghe vừa đọc lời đến 5 lần mới thấy nó hay thực sự, ca từ và giai điệu quá tuyệt vời và ý nghĩa. Nó làm mình nhớ đến nhà thơ Hàn Mặc Tử, nhớ đến thời ngày xưa học lớp 11 cũng cuồng thơ Hàn Mặc Tử lắm, nhất là bài Đây thôn vĩ dạ. Đến giờ sau 14 năm kể từ ngày học bài thơ trong sách giáo khoa, vẫn nhớ rõ như in cảm giác xúc động nghẹn ngào khi viết bài văn phân tích về bài Đây thôn Vĩ Dạ, và đó cũng là bài duy nhất thầy dạy văn chấm cho mình 9,5đ. Giờ thầy không còn nữa, thương thầy, thương Hàn Mặc Tử. Nguyện cầu cho Mạnh Quỳnh mãi bình an, chúc anh ra nhiều siêu phẩm hơn nữa.
P/s: Bị nghiện bài Hồi ức của anh, nghe mấy chục lần rồi mà chưa nhớ được lời. Giờ thêm bài này cũng bị nghiện, và dự là cũng không nhớ nổi lời :
Ổng có nhiều bài cũ cũng hay lắm, tôi thấy mấy bài cũ có nhiều bài hay hơn bài mới bây giờ
Muốn thuộc lời nhạc của PMQ thì phải nhớ được ý cảnh từng đoạn, từng phần bài hát nữa 😁 Vì nhạc PMQ là 1 câu chuyện nên cũng dễ hình dung ấy.
Bài này với bài Hồi ức tôi nghe tầm chục lần là thuộc. Lâu ko hát giờ vẫn thuộc 🤣
kiểu nhiều bài nghe lúc đó không hay, thấy bình thường ấy. Mà bỗng dưng nghe lại thì bị hút
Tôi thấy rằng anh Quỳnh cũng có lý do khi chưa đăng bài này lên mp3 vì anh muốn mọi người xem video clip để hiểu hết về cuộc đời cố thi sĩ Hàn Mặc Tử.
Mình có làm video chế Huyền Thoại ai rảnh qua xem nhé
chính xác... MV khắc họa cuộc đời của HMT.. từ khi chưa bệnh.. tới lúc bệnh.. bị cáchy phải sống ở bìa rừng... rồi những đêm đau đớn khi trăng sáng lên cao....
Đơn giản là để tập trung view 1 chỗ thôi bố . Nghĩ đâu xa vời
Mình nghe hết mẹ pin
Bài này mỗi năm sẽ càng có lượt view ngày càng cao đặc biệt là vào ngày kỉ niệm của cố Thi Sĩ Hàn Mặc Tử !! Nên đối với mình nó sẽ là CA KHÚC TRƯỜNG TỒN THEO THỜI GIAN !!!! Thanks Phan Mạnh Quỳnh và các Family !!!
Thớt cmt qua clip tiếp theo r 😂
cho nhiều bạn chưa biết
"Hàn Mạc Tử... cũng là bút danh của ông" là không chính xác. Thực ra trong 2 tên Hàn Mặc Tử / Hàn Mạc Tử chỉ có 1 cái đúng là bút danh thôi, cái kia là do người đời gọi!
Hàn Mạc Tử" nghĩa là chàng trai đứng sau bức rèm lạnh lẽo, trống trải.
Hàn Mặc Tử có nghĩa là "chàng trai bút nghiên".
bữa văn kiểm tra đúng bài này!!!!!
cho em lên toppppppp!!!!!!!!!!
Cảm ơn b😄
bài này viết về HMT đó
Đụ
Văn lớp mấy vậy ông
Đây Thôn Vĩ Dạ
văn 11 nha
"ở đây sương khói mò nhân ảnh
ai biết tình ai có đậm đà "
PMQ trích nguyên thơ vào bài hát luôn đó
2021 ai còn nghe không ạ, cảm giác lần nào nghe cũng nổi da gà kiểu ma mị, phải nói là hay, nhạc PMQ không dành cho đám đông nghe qua loa mà phải thảnh thơi vừa nghe vừa cảm nhận
Còn chờ các đạo diễn ra phim hàn mặc tử lấy nhạc làm nhạc phim nữa là ok
@@hoamaiphuoc5847 ông nào chịu đạo diễn nhận luôn dàng casting này làm luôn là đẹp. Tại ông diễn vai Hàn Mạc Tử trong MV cũng đạt cực kì, biểu cảm cực tốt như lời bài hát
14/3/2022 vẫn còn nghe nha
Hình ảnh cô Thôn nữ và chàng trai mang bệnh Phong đã khiến tôi nhớ lại Hàn Mặc Tử và phong cách thơ đượm buồn ! Tiếc cho 1 nhân tài !
Nghĩ lại cảnh Văn 11 bài Đây Thôn Vĩ Dạ ! Được thầy giảng về HMT và lần cô gái về thăm ông tại trại Phong Tuy Hoà ! 1 lần và mãi mãi ! Tình yêu vẫn bền chặt tới chết.
Thích nhất câu "Ta Thành Kẻ Buôn Trăng" nó mang nhiều nghĩa khiến cho người ta phải suy nghĩ ?
1: Thơ của HMT luôn có Trăng (Hầu hết là vậy)
2: Hình ảnh Trăng luôn gắn liền với thi sĩ thuở xưa ?
3: Trăng và Tình Yêu Đơn Phương là thứ "tri kỉ"
4: ...
Thật sự hay và sâu sắc !
Phùng Quang bài này viết về Hàn Mặc Tử mà bạn , bài này Phan Mạnh Quỳnh ấp ủ cả năm nay rồi
Có lẽ đây đích danh là học sinh khối C
Nghe đến "buôn trăng" nghĩ ngay đến "Đây thôn Vỹ Dạ" của Hàn Mặc Tử
Tui học sinh khối A vẫn biết mà
Lúc thành công họ bên cạnh , lúc ông mất bị cách li vào mất trong sự cô đơn 😥😥😥
Trong tất cả người sáng tác nhạc hiện nay
..thì phan mạnh Quỳnh khác biệt nhất
..hay cảm động
..sáng tác nhạc như phan manh Quỳnh hiếm thấy
Ae nào thấy chuẩn like
Mãi năm2013- 2014 mới Biết đến Quỳnh. Hồi ý trong quân ngũ có 1 đc mở bài người yêu cũ. Nghe rất truyền cảm, rất nhiều cảm xúc. Tìm hiểu thêm mới thấy quỳnh có rất nhiều tác phẩm hay, cảm xúc. Chúc quỳnh sẽ có thêm nhiều tác phẩm nữa trong năm 2019
Tôi đánh giá đây là tác phẩm hay nhất của PMQ dù thể loại này có lẽ ko nhiều người thích.
Tác phẩm có đầy đủ yếu tố thi ca, âm nhạc sống động, tình yêu, tuyệt vọng, với ca từ súc tích lột tả sâu sắc tâm trạng của HMT.
Hay nhất là “ngày chưa giông bão”
@@phuongnamdang9101 Bài này hay hơn. Có nhiều đoạn đồng cảm với Hàn Mạc Tử. Người nghe còn muốn rơi nước mắt thì lúc viết PMQ phải nhập tâm ntn
@@phuongnamdang9101 bài này hay hơn bạn ạ. Mà âm nhạc mỗi người một cảm nhận.
@@ducdeptrai100 tôi nghe lần nào cũng sởn da gà, bài này phải gọi là ám ảnh, ko biết PMQ ám ảnh ntn mới viết ra được câu từ như thế @@
Chắc chưa nghe ai cũng có ngày xưa, nước ngoài nhỉ
Hàn Mạc Tử kẽ say trăng và nhờ đến nó mà ông đã bớt đi phần nào cô đơn. Nhưng căn bệnh lại đối lặp với ánh trăng kia, nó khiến ông đau đớn khi mỗi lần nhìn thấy và như đi lạc vào cơn mộng tình rồi tìm ra những thứ đc anh gọi là huyền thoại
Về phần nhạc thì luôn mang một phong cách độc đáo riêng mà không nhằm lẫn đc. Nhạc vồn dặp đã thể hiện đc sự đau đớn và đưa người nghe vào mộng mỵ.
Tóm lại là rất hay gg
t nhớ có bạn nói
"ngày xưa chúng ta có nhạc Trịnh
Giờ chúng ta có nhạc Quỳnh"
hay quá đi thôi :
Có những người nghệ sĩ cho dù không phải là fan hâm mộ trung thành nhưng mỗi khi bắt gặp tác phẩm của họ thì mình vẫn mỉm cười bấm nút khởi động, vì họ tạo cho mình một niềm tin là họ không bao giờ làm mình thất vọng! Không tạo ra một cơn bão tố mà lại tạo ra một dòng sóng ngầm chảy mãi trong lòng người nghe! Để tìm một giọng hát hay không khó, nhưng để tìm một giọng hát lôi cuốn một cách kì diệu, cá tính nhưng lại vô cùng giản dị và làm người ta nhớ mãi là không phải dễ! Cách dùng từ của anh thật sự rất tuyệt, giọng hát lại hay nữa! Em là tín đồ của môn văn nên nếu anh Q không làm ca sĩ nhạc sĩ nữa thì hãy viết tiểu thuyết nhé, em sẵn sàng tìm đọc! 😍😍😍😍
Ngọc khùng mình thì mong ảnh làm thơ khi đó
Hay quá
Cậu nói đúng lắm. Dù không phải fan nhưng luôn sẵn sàng bấm nghe nhạc PMQ mà không cần xem qua, đọc qua gì cả. Vì t có niềm tin với người ca sĩ này.
Ca từ bài hát thể hiện đầy đủ cái điên của HMT ( nhà thơ điên) tất cả những hình ảnh Hồn - Trăng- Máu đều được nhắc đến trong bài ca.
Mình thích chất Trăng trong thơ HMT - ông như là một kẻ điên buôn trăng, uống trăng, say trăng....
" Ai mua trăng tôi bán trăng cho.."
rồi PMQ lại kể lại một cách khá đầy đủ những đau đớn, quằn quoại, những hối tiếc, sự cô đơn của lãng khách và hơn hết là sự dày vò về thể xác và tinh thần của HMT qua ca từ.
Biết đến bài ca hơi muộn nhưng nghe thật sự thấm.
Cảm ơn anh
Khi mà âm nhạc Việt Nam đang trong quá trình đầy bế tắc cho những ca khúc. Có quá nhiều những bài hát ra đời nhưng trùng lặp về ý nghĩa, câu từ, giai điệu thì PMQ đã khai phá ra nét âm nhạc rất mới, mặc dù các bài hát lấy từ các bài thơ ko còn xa lạ, nhưng cách khai phá của PMQ rất là khác. Nó không bê nguyên từ ngữ cũng như lối diễn văn theo bài thơ gốc. Âm nhạc biến hóa khiến người nghe như thấy dc thực hư nỗi lòng như chính nhà thơ. Chúc PMQ thành công hơn nữa trên ý tưởng này. Hy vọng sẽ còn nhiều bài hát theo phong cách như thế này, nó cũng là cách khiến người nghe sẽ đi tìm về chính những tác phẩm này để hiểu hơn về văn hóa thơ văn của Việt Nam.
đúng rồi,k giống như bài Bánh trôi nước Hoàng Thùy LInh hát toàn lời của nhà thơ
@@conien8305 bài đó hát thành nhạc chứ có sáng tác đâu bạn cũng đã có nhiều bài thơ hát thành nhạc rồi bạn
Ô.Quỳnh lấy rất nhiều ý từ các bài thơ khác của Hàn Mặc Tử đưa vào bài, còn Đây Thôn Vĩ Dạ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông thì Q dùng cả khổ được phân tích nhiều nhất của ĐTVD đưa vào... thích nhất đoạn ngân chữ "Có" nổi hết da gà !
Trẻ tuổi nhưng "tuổi" âm nhạc của quỳnh đã xếp vào hàng ngũ" bô lão" rồi
Ca sĩ duy nhất tôi mong đợi ra bài hát mới ! PMQ
Ai thích nhạc với cách hát of Ông Quỳnh. Tuyệt ghê ☝️☝️☝️☝️
Luyến lẹo lưỡi
thích thì thích nhưng khuyên 1 câu:
cmt thì cmt nguyên câu tiếng anh hay là nguyên câu tiếng việt đi
nhìn hơi quê
tuy t là ng quê nhưng t thấy m viết kiểu này chối mắt quá
Như nè Hiếu kkk lướt lướt s gặp ôg...mê PMQ lâu r....kkk
@@NhuHuynh-ep8it nghe nhạc ông Quỳnh nghiện bởi cách nhấn với cách hát riêng. 👍👍😂 Bà cũng mê nữa à. Kkk.
Xklhgd. Cccf .
🤩🤩
Thật cảm ơn một người anh mình rất trọng đã giới thiệu cho mình bài hát này! Quá hay, quá cuốn hút,...
Tui hông phải là chuyện gia, và cũng ít đóng vai thánh phán trên bàn phím nhưng vì quá ấn tượng với lời bài hát nên cũng xin bộc bạch ra đây sự thán phục với năng lực viết ca từ bài hát của ông Quỳnh. nghe Bài này của ông Quỳnh do lần đầu tiên, tui còn hơi hời hợt - cưởi ngựa xem hoa, tui chỉ động lại ấn tượng ở câu” .... đi tìm bụi sao băng,....” vì đây là hình ảnh của những người đang khát khao nhìn lên trời đêm tìm sao băng để đọc 1 điều ước nào đó vì dân gian có tích là làm vậy sẽ được toại nguyện. Rồi tiếp theo là tới ngay”, ta thành kẽ buôn trăng....” ông Quỳnh ơi sao ông có thể làm được chuyện đó vậy. Ông lồng ghép dữ liệu thật về đời HMT vì người thi nhân này có viết câu thơ “....ai mua trăng tôi bán trăng cho....” ghép với câu phía trước sao nó tài tình hết biết. Vì cả 2 câu đó mà nghe cùng 1 lúc (khi nghe nhạc) thì trong đầu người nghe như tui hiện lên ngay bức tranh có 1 chàng trai ngồi ngẫn ngơ thâu đêm để mong cầu 1 điều xa vời thăm thẩm. Hôm nay tui buồn buồn thì ngồi lắng lại nghe kỹ từng câu từng chữ thì phải nói cả bài hát đều hay tuyệt đối, rất sát với đời ông HMT không thừa không thiếu 1 từ nào, không miễn cưỡng không gượng ép bất cứ từ nào vào cho xuôi câu hát. Nghe nó rất thoải mái, không làm người nghe khó chịu. Khi hết bài thì chỉ còn lại cảm xúc ngậm ngùi cho 1 đời người thì sĩ. Ae nào chưa xem phim về HMT thì xem qua đi thì sẽ thấu được ca từ bài hát, sẽ có cảm xúc phiêu linh như tui đây - đã lắm. Nói túm lại tui nghe bài này của ông Quỳnh là cái CPU trong đầu tui phải xài dữ lắm á, hao chất xám lắm luôn á hii. Giai điệu thì mình ko có ăn học về nhạc mình không giám phán, nhưng mà phải nói hay, nghe không nhàm chán và không bị lập lại. Cái kết cho tui hiện tại và vừa ngậm ngùi cho cố thì sĩ và vừa phiêu rất đã. Nó là động cơ thúc đẩy tui đăng đàn viết comment thế này đây. Lần nữa Xin nghiên mình nễ phục ông Quỳnh!
HMT ??
Kaka. H.M.Tử
Ý riêg của t là a Q kể chuyện bằg nhạc.... lời nhạc ít điệp khúc lặp lại mà là 1 câu ch xuyên suốt từ đầu đến cuối bàiii. Cách viết nhạc theo kiểu mở đầu nhẹ nhàg chậm rãi... càg về sau càg dồn dập bùg nổ... càg nghe càg muốn nghe thêm...
@@Trnthtrng0717 Hàn Mặc Tử đấy bạn bài này viết theo thơ của Hàn Mặc Tử
quá nể lun bái phục
Xét về tính nghệ thuật thì bài này lời và nhạc đều tốt, nhưng chắc chỉ những ai fan thì mới nghe thôi.....
Vì đơn giản ko phải nhạc thị trường mà
Mk ko phải fan đâu nhưng vẫn thích 😂😂
...
Là fan sau khi nghe bài này
Ai chưa fan thành fan sau khi nghe
khi còn nhỏ em rất thích làm thơ, nhớ lúc ấy mẹ cho tiền đi mua được quyển " Thi nhân Việt Nam" , em đã rất chân trọng và say mê nó, em cứ đọc nó suốt ngày, đến một ngày em đọc đến những bài thơ ấy ,, những bài thơ của Hàn Mặc Tử>>> Những bài thơ không khác mấy với tên gọi....nó mịt mờ , sâu thẳm , đau đớn lắm..... Có lẽ lúc còn sống thi sĩ hẳn rất cô đơn... thơ ông đọc lần đầu cũng rất khó hiểu nhưng càng dọc càng thấm càng thấy xót xa đến tận cùng,,, và không biết từ bao giờ em cũng làm thơ theo lối ấy .... thăm thẳm , buồn đau không lối thoát... Và em đã tưngf có giấc mơ là một nhà thơ.... Khi nghe bài hát này những kí ức ngày xưa cứ ùa về một cách lạ lùng tuỳ giờ em đã không còn làm thơ nữa... Cảm ơn anh đã cho em sống lại với những ngày mơ mộng , những ngày mình mơ ước mà không cần để ý đến cuộc đời...
hyq 381 trân trọng... không phải chân
@@esthernguyen7081 😂😂😂, có người thỉnh thoảng viết sai chính tả, có người rất khó chịu khi thấy người khác viết sai chính tả, mình lại còn thuộc cả 2 loại người này cơ, xong suốt ngày tra đi tra lại xem mình có viết sai gì k 😂😂
Mình củng xợ viếc xai trính tả
@@congphuong8596 bạn củng vậy hả, mình nhìn cmt của bạn là biết bạn xợ xai trính tả rồi haha
@CP10 2 pạn ai củn viếc xai trính tã cìa, ngòi đó mà bắc lõi.
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà ?
Mình là đứa kém môn văn nhất.. chỉ biết đơn giản là nhà thơ HMT có thương 1 người con gái nhưng lúc ấy ông bị bệnh hiểm nghèo phải ở cách ly với mọi người.
Giờ đọc các comment mới biết thêm các chi tiết cô gái ấy về quê nơi Thôn Vĩ Dạ gửi cho ông tấm ảnh bờ sông con đò, hình ảnh cô gái mặc áo dài nên mới có những ca từ như trong bài của a PMQ.
Vì là bệnh phong những đêm trăng lên rất đau đớn những người này phải trốn trong rừng nên mới có hình ảnh HMT quằn quại nơi núi rừng trong MV.
Nói chung MV rất sát, ca từ phải nói quá đỉnh. Nhạc thì khỏi bàn. Giọng a Quỳnh quá ma mị.
Tuyệt vời!
Bài này phải chia sẻ nhiều để cho giới trẻ biết b nha
❤
Kém nhất la như thế nào. Mây môn khác 10 môn này 9 ho?
Mình cũng vậy. Thời đi dc thầy giáo nói rất nhiều về chuyện tình của hmt, và mình rất ấn tượng vs hmt. Và mình cũng rất yêu thích pmq dc 4,5 năm.
Và h mình cũng thích 1 người con gái huế, mình cũng tình cờ gặp cô ấy trong 1 chuyến leo núi Bmlt, sau 3 ngày 2 đêm mình đã có tc vs cô gái ấy, sau đó bọn mình về hà nội cô ấy đã rủ mình đi chơi 1 ngày, sau đó thì chia tay nhau, 1 tháng sau mình tình cờ gặp lại cô ấy tại cv bỏ hoang gần nhà cô ấy ở huế, sau đó lại chia tay nhau vội vã dưới cơn mưa bất chợt đầu mùa, và vì cs mình phải đi nước ngoài, và mình tỏ tình vs cô ấy ngày mình bay, cô ấy ko trả lời, chỉ nói rằng mong ngày gặp lại, hy vọng là sau 3 năm mình sẽ gặp lại cô ấy, và mong là cả 2 sẽ cùng nhau chinh phục những đỉnh núi cao nhất vn như từng hứa
Đây là học sinh chuyên văn nhé.
*Ủng hộ nhiệt tình nào Family ơiiii!*
Cho em hỏi có mp3 chưa ah
nghe 3 lần mới bắt đầu hiểu
Cái lời hay vãi ad ak aaaa ta thành kẻ buôn trăng
Hóng từng ngày đó ah ak
Nhạc việt nam tụi mày còn kém lắm
hồi xưa Hàn Mặc Tử . còn trẻ ông rất đẹp trai . học giỏi và sách rất nhiều . ông ở ké nhà bà cố mình ông rất giỏi và đào hoa . rất nhiều người theo . sau này phát bệnh . bà mình có chữa trị thời gian hồi đó thì thuốc ko như bây giờ . chưa hoài ko hết ông bỏ lại tất cả đi lên hàng dừa ( bây giờ là trại cùi ) sống và mất trên đó . Bà Mộng cầm có quay lại tìm ông . nhưng ông đã mất nghe bà ngoại kể lại hồi đó bà Mộng Cầm đẹp lắm .
Thật ra Hàn Mặc Tử không đẹp trai đâu coi hình trong sgk Ngữ Văn lớp 12 đó biết loeefn
Rose Vlog lớp 11 nha
@@HungPham-qn8zv người nhà kể lại bạn k thấy sao...mà còn sách với vở
Nói như thật kkkk cười ỉa
Đẹp của ngày xưa , và theo đánh giá ngày xưa khác nay mak mik tin ông chuẩn men
Đến giờ vẫn còn có người nghe thì đúng là Fan cực kỳ trung thành ❤️
Mình nữa nè
Chào
Nghe từ lúc phát hành đến giờ 😅
Me toooo
Vẫn nghe nh hahha
Huyền thoại thì không phải ai cũng có khả năng để nghe .Yêu PMQ
Phan Mạnh Quỳnh . Từ Giai điệu, Ca từ, Giọng hát...Bạn trên cả tuyệt vời ...Không nhận xét bằng lời được Tôi sợ lời không đủ tải những gì tôi nghĩ về PMQ. TÔI YÊU MẾN BẠN...
Hong Tran k còn ca từ nào để khen pmq nửa bạn ak huhu
mình thích bạn rồi đó bạn nói đúng suy nghĩ của mình.
Nhìn lượt like với dislike là biết mọi người cũng yêu quý PMQ giống mình thấy cũng vui.
Lần đầu tiên hóng một ca sĩ ra bài hát thế này.
Chiếc nón lá che ngang hai đứa: khô
Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn
Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù
Phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta?
Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: vật vờ như hồn ma!
Thương ai nhớ ai em là nỗi đau nhưng êm dịu
Ta là nắng chiều sắp thành bóng đêm chẳng còn người trông theo, chẳng còn gì bám víu
Cô đơn, tủi hờn đang giày xéo nơi xác thân tàn
Sao nàng im lặng, ôi lạnh lẽo ta đi tìm bụi sao băng, ta thành kẻ buôn trăng
Lúc mới biết yêu cô thôn nữ chưa nên lời!
Lãng khách luyến lưu nhưng mắc cỡ do đó mà trong lòng vương vấn làn hương nồng
Và vầng trăng đi theo ta từ khi ấy buông tơ thành mắt môi nàng
Cho đêm cô quạnh ôm lấy thi nhân thổn thức và bẽ bàng
Người xuống vội đò ngang...
Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em nhưng thuyền đứng im nơi trái tim chính ta
Kêu van thiết tha em vẫn cứ xa chốn lạ ta thấy mình: Vật vờ như hồn ma!
Những ngày cuối cùng của Hàn Mặc Tử thật sự cô đơn bao trùm đó là nỗi đau thương, cô gái mà thi sỹ nhắc đến cũng chỉ là trong tưởng tượng. Tiếng vọng của một tình yêu tuyệt vọng:
Máu đã khô rồi, thơ cũng khô
Tình ta chết yểu tự bao giờ
Từ nay trong gió - trong mưa gió
Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ
*Hay quá đi A ơi*
Idol đi đâu đây
hài
He chào a tuấn hc. A cũng là fan a PMQ ah
A Tún cũng là fan PMQ 😆😆
Tuấn lạc đâu đây v ae
âm nhạc quá hay, diễn viên nhất là anh đóng HMT diễn xuất sắc lun, coi MV mà nhói lòng quá, tài năng, tình yêu và thanh xuân của 1 con người chôn vùi trong bệnh tật và đớn đau, chớp mắt là hóa cát bụi