Cách đây một năm , mỗi ngày tôi đều khóc với bản nhạc này ! Xem nó Như cách để giải toả , như cách bộc lộ hết mệt mỏi chỉ muốn khóc thật nhiều ,khóc đến mệt thì ngủ! Quãng thời gian đó mịt mù đến đáng sợ , cô đơn đến đau lòng , không gia đình , không bạn bè , nỗi sợ về trường học về người thân làm tôi tiêu cực trầm trọng!! Nhưng tôi vẫn sống , vẫn tiếp tục đi lên ,vì tôi biết bước đi tiếp mới thấy được ánh sáng!! Cho nên bây giờ ,hiện tại tôi đã tốt hơn rất nhiều , nhìn lại quá khứ thấy mọi thứ thật bình yên !! Mong mọi người cũng hãy như vậy! Hiện tại có lẽ rất mệt mỏi , nhưng xin đừng dừng lại , hãy yêu bản thân mình , hãy tìm ra vấn đề để giải quyết , hãy học tập ... Mọi thứ rồi sẽ ổn!!!
Một chiếc bánh, ko ăn thì sẽ thèm, nhưng ăn hết rồi thì lại rất tiếc. Vậy thì phải làm sao mới có thể vẹn toàn đây? Trong thiên hạ, mỗi người sẽ tự có cách riêng phù hợp với mình. Vậy cách vẹn toàn nhất có phải là mua thật nhiều chiếc bánh để ăn không? Có lẽ cũng ko phải, bởi tâm tính con người thường khi thấy quá nhiều thì đột nhiên sẽ không thấy quý trọng nữa. Con người mà, cách hợp lý nhất thì phải để họ tự tìm ra, và phát hiện ra rằng muốn có thứ gì thì bắt buộc phải đánh đổi bằng thứ khác, để rồi mới biết quý trọng nó. Ta và ngươi, cả thiên hạ này đều biết quy luật như vậy, nhưng sao lúc còn thì lại vẫn luôn không biết giữ, để rồi đến khi mất đi mới thấy hối tiếc thì đã quá muộn màng. Đời người như vở kịch hài vậy, chúng ta là nhân vật chính vở kịch, nhưng thật buồn cho những người biết là mình là nhân vật chính nhưng lại chẳng thể thay đổi... Đời người...Rồi lại bàn luận 2 chữ...Công đạo...thật sự ở trong tim mỗi người luôn có 1 cái gọi là công đạo..nhưng... thường công đạo trong tim mỗi người lại khác nhau, không cái nào giống cái nào... Vậy nên mới có loạn thế...rồi luôn tự hỏi: Đời, công đạo thật sự liệu có tồn tại, và thứ công đạo này néu có tồn tại thì liệu có giải thích được câu chuyện chiếc bánh ban đầu không? Vậy nên mới nói, đời người vô thường, công đạo... tồn tại... cũng không ...tồn tại...
Một bài nhạc như một cuộc đời của con Có thể là bi ( buồn, sầu, đau, khổ) Có thể là hoan ( vui vẻ ,hạnh phúc) Có thể là hoài niệm, tiếc nuối, vương vấn, Suy cho cùng vui ít nhưng buồn lại nhiều
Tôi thích một bản nhạc buồn không phải vì lòng mang tâm trạng mà vì sự sâu lắng trong giai điệu và lời bài hát cho tôi một suy nghĩ bình thản hơn bao giờ hết
*đến tận bây h , tôi mới hiểu rằng cái chết thực sự chẳng đến sợ đến thế, “ cái chết “ chỉ đơn giản là một sự cứu rỗi ta ra khỏi thế gian này , khi chúng ta chết đi chỉ đơn giản là ngừng thở mọi cảm xúc , tri giác , cảm giác … đều biến mất, có 1 bài viết tôi từng đọc rằng khi ta chết đi tất cả những kí ức từ khi sinh ra đến khi chết sẽ như một bộ phim hiện lên trong tâm trí ta , chúng ta từng đặt câu hỏi “ Tại sao người đó lại đi tự tử, áp lực một xíu thì đã sao ? Nhưng bạn có biết rằng họ đã trải qua những gì , họ đã cố gắng như thế nào ! Đôi khi thứ đáng sợ nhất không phải là cái chết cũng chẳng phải là thứ gì khác, mà thứ đáng sợ là con người , đúng hơn là sự vô tâm của họ , con người chúng ta luôn tự làm hại nhau , phân biệt chủng tộc ,màu da , giới tính vv, bắt nạt , bạo lực , vv . Vốn dĩ sống trên thế gian này đối với một số người đã là rất khó khăn rồi nên mong đừng làm khó nhau , Khi còn nhỏ chắc ai trong mỗi chúng ta đều sẽ xem những phim hoạt hình của nhà Disney , và cấu trúc mỗi bộ phim là có một nàng công chúa và một chàng hoàng tử … cuối phim người dẫn truyện sẽ nói “ từ đó họ hạnh phúc mãi mãi về sau “ khi còn nhỏ tôi rất tin đều đó nhưng càng lớn chúng ta nhận ra rằng chẳng có một cô công chúa hay một chàng hoàng tử và cũng ko có gì là mãi mãi , ! Khi còn bé tôi cũng hay tự hỏi “ tại sao người lớn lúc nào cũng tìm đến nước có cồn khi họ buồn hay thất tình , áp lực cuộc sống “ nó vốn dĩ chẳng tốt cho sức khỏe nhưng khi trưởng thành thì mới nhận ra là những thứ nước có cồn đó , ấy vậy mà lại giúp ta tạm thời quên đi những áp lực về cuộc sống , cũng như vậy khi bé tôi lại thắc mắc tại sao người lớn lại hay nhắc tới đồng tiền vậy , đến h nhận ra rằng tiền có thể mua đc hầu hết mọi thứ nó cũng quan trọng như những con số điểm . Áp lực về cuộc sống này là rất nhiều , mỗi chúng ta như là hạt cát trong hạt triệu , tỷ hạt cát , chúng ta thật sự rất nhỏ bé , “ chẳng có ai có thể hiểu đc chúng ta “, bởi họ không trải qua những gì ta từng trải , không thấy được chung thế gian quan ta từng thấy , cũng bởi lẽ ra rằng chính ta cũng không thể hiểu đc chính mình , Chúng ta là những đứa trẻ , con người cô đơn , nhiều khi à không gần như lúc nào tôi cũng cảm thất cô đơn lạc lõng , thế giới này chẳng có nơi nào dành cho tôi , nếu có thể đc ban cho đôi cánh tôi muốn bay tới nơi tận cùng của thế giới , nhiều đêm tự hỏi “ nếu một ngày nào đó tôi chết đi liệu có ai nhớ đến tôi “ . Khi mà chúng ta chết đi trái đất , mọi thứ trên thế gian này vẫn chuyển động , thời gian vẫn cứ trôi , xe cộ vẫn cứ chạy ,ai cũng đang sống tiếp câu chuyện của đời họ , chẳng có thứ gì ngừng lại , chỉ là chúng ta đã kết thúc cuộc đời của chính mình .Đôi Khi cái chết không hề đáng sợ như mọi người vẫn nghĩ , mà nó đơn giản là sự cứu rỗi giúp ta thoát khỏi thế gian tàn khốc này , nó là một sự cứu rỗi mà nó chấm dứt mọi áp lực một cách mãi mãi . Bạn biết không có những người suốt đời họ chỉ sống cuộc đời của người khác , đến chết vẫn ôm những đều giá như , mà suốt đời họ mãi mãi không bao giờ có hạnh phúc thật sự . 不然。
Tôi rất tiêu cực rất tổn thương rất mệt mỏi rất cần ai đó đến an ủi tôi nhưng lại sợ mình tiêu cực quá sẽ doạ họ, họ sẽ ghét tôi mất, họ không chấp nhận tôi, họ sẽ vì tôi tiêu cực mà rời bỏ tôi. Nên tôi lại chọn tự tiêu cực cho chính mình biết là đủ
Mk không biết bạn là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi. Nhưng nếu bạn thật sự muốn tìm một người có thể nghe bạn tâm sự thì hãy ib mk nhé. Mk sẵn sàng lắng nghe bạn. Vì mk biết cái cảm giác chịu đựng sự tiêu cực 1 mk nó khó như thế nào. Nếu cần hãy nói với mk nhé, đừng ngại, mk sẵn sàng nghe.
Giống mình quá, bây giờ mọi thứ đè nặng lên người mình, nhiều khi muốn tìm cách để giải thoát vòng luẩn quẩn của tiêu cực nhưng không biết làm gì. Muốn tìm người lắng nghe và tâm sự, nhưng càng lớn lên càng không còn ai. Mọi thứ như muốn bóp chết tôi vậy. Từ cơm áo gạo tiền đã đủ áp lực rồi, thêm một tình yêu dở dang như không có tương lại này. Mình bất lực và hối hận với sự lựa chọn của mình. Mình chỉ biết nuốt trọn vẹn nỗi buồn và sự bất lực này 😢😢 khuôn mặt rạng rỡ nhưng trong lòng là những khúc mắc, lòng nặng trĩu với vô vàn thứ trong cuộc sống, nửa đêm là những tiếng khóc đáng thương :(((
vào một ngày nào đấy bạn sẽ gặp được đúng người soi sáng cuộc đời bạn. yêu thương dịu dàng hơn mọi thứ trên đời. chúc bạn mỗi ngày mới đều vui vẻ mỉm cười
mình biết cảm giác tiêu cực thật sự rất tệ, và không khó để thoát, mình chỉ muốn nói trên thế giới còn rất nhiều người yêu thương bạn, nếu bây giờ không có, tương lai sẽ có, mỗi sinh mệnh sinh ra trên đời đều có lí do cả, hoặc thậm chí nếu bạn tiêu cực đến mức không thấy được ai, thì có mình đây, chúng ta cùng nhau thoát khỏi những thứ tiêu cực nhé . Mong thế giới dịu dàng với bạn .
Chào người lạ Nếu cậu đọc được comment này, tớ chỉ xin gửi tới một cái ôm. Nếu là một ngày vui, tớ chia vui cùng cậu. Nếu là một ngày có chút tồi tệ, tớ mong được xoa dịu nỗi buồn cho cậu. Qua cơn mưa trời sẽ sáng. Chúc cậu hạnh phúc, đạp gió rẽ sóng mà tiến lên! (Vì cậu xứng đáng mà hihi)
thật sự rất hay!!! bài hát này chạm đến được nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn mình, da diết đến đáng sợ, bài hát thật sự giống như tên của nó vậy sâu lắng như thanh âm dưới đáy biển. Có lẽ mỗi người sẽ nghe ra rất nhiều cảm xúc trong này, đối với cá nhân mình trong bài hát như đang nói cho ta nghe về một con người tự kỉ mắc chứng sợ đám đông, cô ấy chứng kiến nhiều bộ mặt của con người kẻ thích cười kẻ ưa lạnh lùng nhưng đa số lại đều mang dáng vẻ thờ ơ vô cảm, sống trong thế giới này khiến cô cảm thấy ngột ngạt mệt mỏi. Cô đứng trước mặt biển cảm nhận làn gió mát hương vị mặn chát của biển, có lẽ ở đây chính là nơi cô tìm thấy được sự bình yên thanh thản trong tâm hồn bản thân mình. Chính giây phút bình yên đấy, cô đã quyết định gieo mình xuống nơi biển sâu thăm thẳm để trốn thoát khỏi thực tại đầy đau đớn, cô không còn muốn tiếp tục cuộc sống khó thở đầy áp lực này nữa.
mình hình dung được một cô gái mặc cho mình tà váy trắng , đi đôi chân trần chạm lên mặt cát , sóng cứ vỗ như muốn níu cô ấy quay về . cô gái ấy vẫn cứ bước tiếp , những cơn gió của biển mặn thổi đến tóc cô thuận theo chiều gió cứ thế bay làm lộ nên sự cô đơn tới tận cùng , bởi vì cô chẳng sợ vị mặn chát hay tăm tối của đáy biển mà cô sợ những con người mang vẻ mặt thờ ơ , lạnh nhạt ấy . !
Mỗi lúc bế tắc, chán nản trong học tập, công việc là mở nghe bài này mặc dù giai điệu của nó buồn nhưng vẫn cứ thích nghe. Mỗi lần vào nghe nhìn thấy bình luận này để biết mà vươn luôn. Tôi tin bạn sẽ được!
Trước đây đã từng đứng trên tầng lầu và bật bài hát này, khóc chán rồi thì lại bước xuống. Có lẽ, chính mình khi ấy vẫn còn luyến tiếc cuộc đời này, vẫn còn thiết tha hi vọng biết bao... vào một ngày nào đó có ai đó, điều gì đó, thứ gì đó có thể cứu mình ra khỏi "đáy biển" ấy... Năm nay, mình vẫn bật bài hát này lên, nhưng không còn khóc nữa, và, cũng chẳng còn hi vọng mãnh liệt như trước đây nữa. Bởi vì mỗi ngày trái tim mình đều đau đớn, nên ma quỷ cứ quấn lấy mình và khát khao linh hồn của mình. Mình mất vị giác, tiếp tới là xúc giác, không biết tiếp tới sẽ là gì đây nhỉ? Sinh, lão, bệnh, tử dường như đều trở nên tầm thường trong mắt mình. Bởi vì trái tim mình mỗi ngày đều đớn đau, nên mình khát khao biết mấy một liều thuốc giải. Hôm nay, bây giờ, mình thật hi vọng có ai đó yêu mình, có ai đó giúp kẻ ngốc mình đây có được cảm giác của niềm hạnh phúc. Dù ngày mai mình sẽ tan biến, nhưng chỉ cần hôm nay cậu xuất hiện mình sẽ dốc hết tâm can để chạy về phía cậu. Cậu là ai, cậu có thực sự tồn tại không?
Dù không biết cậu là ai, nhưng bây giờ mình cũng đang trong tình cảnh giống cậu. Không cần biết ở đâu mình lúc nào cũng giả bộ kiên cường, treo lên bộ mặt tươi cười như hoa, tỏa ra năng lượng tích cực. Nhưng sâu trong thâm tâm, mình vẫn luôn cố chấp chờ đợi, mặc kệ việc phải thất vọng hết lần này đến lần khác. Mình vẫn chờ với hi vọng xa vời rằng có ai đó sẽ đến cứu mình, đưa mình đi xa, thật xa,rời khỏi nơi này. Rất nhiều lần mình đã từng nghĩ đến cái chết để được giải thoát. Nhưng mình cũng rất sợ chết, mình sợ chết rồi sẽ không còn ai nhớ tới việc mình từng tồn tại và xuất hiện trong cuộc đời họ. Mình không biết sau khi chết sẽ ra sao, nhưng mình không cam tâm chết khi chưa thực hiện được ước mơ. Mình không muốn sống rồi chết đi với thân phận là một người bình thường giữa hàng tỷ người. Nhưng hiện tại mình không biết phải làm sao nữa. Chính vì vậy nên mình mới sống lay lắt đến bây giờ và nhìn thấy comment của cậu đó.😂 Nực cười lắm đúng không? Cơ mà đọc xong bình luận của cậu thì mình nghĩ có lẽ cậu cũng bị trầm cảm giống mình rồi. Để chắc hơn thì cậu có thể tìm hiểu triệu chứng trên gg nhé. Trên gg có cả "test mức độ trầm cảm" nữa đấy. Mong rằng cậu sẽ sớm bình phục và luôn sống vui vẻ nhé!
@@bibomgaming Cảm ơn lời chúc của bạn nhé. So với 7 tháng trước, mình bây giờ đã ổn định hơn rồi, bệnh của mình cũng giảm đi đáng kể và tinh thần thì tốt hơn trước nhiều. Mong là những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn nhé.🥰
Trời đất ôm lấy tôi dòng biển bảo vệ tôi , ánh nắng hôn lên tôi ấm áp xoa dịu tôi , giấc ngủ cuối cùng cải tôi đẹp như thế cũng mãn nguyện lắm r , sợ cái sóng ta vồ dập thân xác sợ cảm giác ngạt thở chèm ép của dòng nước , cái lạnh của mặt biển ma sát vào cơ thể dần lún sâu , tâm lạnh , tình tan , đời tàn , đáng để người đời quan tâm ? Một cái chết tự nhiên an nhàn , một cái chết giải phóng tôi thoát khỏi kiếp khổ đau , có thể không ? Tan biến ko quay lại nữa , quên hết thảy , vì thế xin hãy yêu thương tôi , trước khi tôi hoàn toàn tan biến .
Mỗi lần nghe lại bài hát này đều không nhịn được mà rưng rưng nước mắt , cái cảm giác ngột thở đó bao nhiêu lần vẫn còn . Trong lời bài hát t lại thấy hình bóng của mình nhưng t lại không có đủ can đảm để chìm xuống đáy biển đó thấy mình thật hèn nhát đến chết cũng ko dám .
Nhiều người can đảm để rồi những người ở lại mới là người day dứt nhất,nếu k muốn sống nữa thì hãy xin vào 1 ngôi chùa nào đó,vừa tịnh tâm vừa góp công đức cho đời😔
Đôi chân bước nhẹ nhàng trên bãi biển . Ngỡ tựa như tơ hồng mà trĩu nặng không lối thoát. Tà áo bay trong gió , giữa biển trời mênh mông mà hiu quạnh. Nàng ôm lấy thân mình giữa bốn bề sóng vỗ , theo con sóng mà đi xa bờ tìm một bãi cát khác . Ánh mắt vô hồn nhìn xa xăm , thân nàng được đại dương ôm lấy . Đáy biển sâu nhưng mặt biển hắc sáng , ý thức mơ hồ về vệt sáng mong manh dần lắng đọng theo chiều sâu đáy biển , về với cát bụi .
Một năm trước cũng khoản thời gian này đêm nào cũng mở nhạc và ngồi nghĩ một mình. Cuộc đời không định hướng , bản thân vô thần . Đọc cmt mọi người như một tia sáng để chính mình biết quý trọng bản thân hơn ♥️🐟
20/1/2023 (29 tết). Vừa tỉnh dậy đã muốn tìm đến giai điệu này. Cảm xúc thật sự tiêu cực nghẹn họng mà nước mắt lại rơi. Chẳng biết tại sao lại ước hết gối, chắc em đã kìm lén quá nhiều nhưng e biết giải tỏa thế nào đây. Khi lớp mặt nạ em xây dựng là một người luôn tích cực mạnh mẽ có thể nghe bất cứ lời tâm sự nào và đưa ra hướng giải quyết cho họ những đến mình chỉ biết nghe và khóc. Vấn đề của chính mình lại chỉ có thể lắng nghe chính mình. Em à! Em có mệt không. Em đã có nhiều lần muốn chết đi nhưng lại nghĩ đến cậu nói "Ngày mai rồi sẽ ổn thôi" rồi lại cố gắng diễn nốt vở kịch của cuộc đời.
Năm nay mình cũng đc trải qua 1 cái Tết khó quên. Năm đầu đi lấy chồng, trước Tết bị bố mẹ chồng lôi ra chửi vì chuyện vô lý, không kịp giải thích đã hứng nguyên 1 bài, đến lúc biết mẹ đẻ bị lôi vào nói cùng mình quyết định ko ăn Tết cùng gia đình chồng luôn, ck con 1 nên bảo ck ăn Tết cùng 2 cụ, 1 mình đón đêm giao thừa, ko dám về với bố mẹ đẻ vì sợ bme bị hàng xóm nói ra nói vào, ko khí Tết 1 mình nơi xa lạ nó lạ thật sự, trống trải, tủi thân đủ cả. Qua Tết bố mẹ chồng có xin lỗi rồi, nhưng cái cảm giác đấy chắc cả đời ko quên đc 😂
thật ra, đáy biển cũng không lạnh lẽo đến vậy. Chỉ là cậu có nghĩ nó như vậy, hay cũng chả có ai đủ dũng cảm để xuống đó xem một lần. Cảm ơn cậu vì đã dũng cảm mà khám phá nó, trách cậu vì đã bỏ tôi lại mà đi một mình. Gửi cho cậu lời tâm tình của người trên mặt đất, mong rằng dưới đó cậu sẽ được sống ở nơi cung điện nguy nga, có tiếng hát trong veo của nàng tiên cá, có cảnh đẹp hữu tình bao quanh, có "ánh mặt trời" thay tôi sười ấm cậu
Mình có một người bạn, là người thân, là chỗ dựa, là "thuốc" chữa lành cho mình. Bạn ấy là người tử tế nhất mà mình từng gặp, là người mình tin tưởng hơn bất kì ai. Thế nhưng, trời lại phụ người tốt, bạn ấy đã mất khoảng hơn 3 tháng trước cùng với mẹ và 2 em của mình. Điều đáng đau lòng là bạn ấy cùng mẹ và 2 em mất bởi chính người chồng, người cha mà họ hết mực yêu thương. Mình gặp bạn ấy vào năm 2020, khoảng thời gian cuộc đời của mình rơi vào cùng cực, bạn đến như một tia sáng nhỏ trong lòng mình vậy. Bạn ấy đem mình ra khỏi vũng lầy tiêu cực. Có lần mình cho bạn ấy nghe bài hát mình thường nghe - Đáy Biển, bạn ấy bảo bài này buồn quá chẳng muốn cho mình nghe nữa, vậy mà mình lại nghe lời bạn ấy, có một khoảng thời gian mình chẳng nghe nữa. Mình luôn tìm cho mình một cái ch*t hoàn hảo, luôn mường tượng đến cái ch*t của bản thân và sự hiện diện của bạn ấy trong ngày mình rời đi. Nhưng, ngàn vạn lần mình không thể ngờ rằng bạn ấy lại rời đi một cách bi thương đến vậy. Khoảng vài tháng trước khi mọi chuyện xảy ra, bọn mình chỉ mới vừa làm lành và nói chuyện lại với nhau sau một thời gian dài im lặng với nhau. Bạn ấy khoe với mình đã có người yêu và đã vui vẻ hơn rất nhiều, cảm thấy bản thân muốn sống tốt hơn. Thế mà... Ngày bạn ấy rời đi, bầu trời của mình sụp đổ hoàn toàn. Bạn ấy từng nói rằng dù trời có sập xuống cũng sẽ đỡ cho mình, vậy mà khi bầu trời của mình sập rồi thì lại chẳng còn bạn ấy nữa.
Nếu có dũng cảm tôi muốn nói với cậu ấy rằng: "Mặc dù chúng ta chưa từng gặp nhau nhưng mà cậu giống như chấp niệm vừa đau đớn vừa đẹp đẽ trong tim tôi vậy." "Thật ra có lẽ cậu quên tôi, quên đi mối nghiệt duyên của chúng ta. Tôi cũng đã từng nghĩ mình quên mất cậu rồi nhưng tôi không thể. Tôi còn nhớ rõ cậu, nhớ rõ từng chữ cậu nói với tôi. Tôi muốn cậu cũng phải nhớ rõ tôi."
Tôi luôn nghe bài hát này mỗi khi tôi thấy cảm xúc của mình đi xuống vì đơn giản là bài hát này cho tôi sự đồng cảm , cho tôi tiếng an ủi êm dịu , nó cũng giống như lời bộc bạch mà tôi muốn nói . Thay vì cố gắng trở nên vui vẻ tôi chọn cách im lặng và lắng nghe hơi thở của bài hát này : Ánh trăng tản mạn xuyên qua đám mây Trốn tránh đám đông hòa mình vào biển cả .....
Đọc từng cmt ...Từng câu chuyện khác nhau nhưng cái chung là nỗi buồn ...nếu ai thấy cmt này , các bạn à chúng ta sinh ra trên đời được ngắm nhìn thế giới này 1 lần tất nhiên sẽ có nỗi buồn nhiều hơn niềm vui nhưng các cậu biết không cuộc đời là như vậy nên đừng kéo mình xuống bóng tối nữa các cậu hãy thử chân trọng mọi thứ và xem những tổn thương là thứ khiến mình mạnh mẽ đến nhường nào 💪 chúng ta pải tự vực dậy hãy tin tôi không ai là hoàn toàn đau khổ , tổn thương
tâm trạng k vui k buồn nhưng k hiểu sao muốn nghe ,muốn đứng dưới biển muốn gào thét . cuọic đời này thật chẳng dễ dàng chút nào. ngta cứ bảo cõi tạm sống hết mình là đc nhưng có thật là nv k ? cơm áo gạo tiền chạy theo đồng tiền thực sự rất.... k có gắng thì tương lai của con mình lại là vòng lặp. suy nghĩ thật phức tạp , tôi chả biết nữa chả biết ghic gì nữa...dõ dàng may mắn hơn bn ng , giờ lại ngồi đây kêu ca ,kêu gì đây ...............................................................................................
đôi khi tôi yêu thích một bài hát ko phải vì nó quá hay mà trong bài hát đó đã vô tình hợp với cảm xúc hoàn cảnh của chính bản thân đau buồn và pha lẫn chút tuyệt vọng...
Tôi là một người rất nhạy cảm, rất sợ ánh nhìn của mọi người xung quanh. Tôi cảm thấy sợ người khác hiểu sai về mình khi tiếp xúc với nhau cũng chưa từng. Tôi cảm thấy sợ thế giới này, đã rất nhiều lần tôi muốn từ bỏ thế giới này nhưng không thể. Tôi còn ba mẹ, tôi chưa làm được gì cho họ cả
cố lên bạn, tôi hiểu cảm giác của bạn vì tôi cũng là người như thế, giờ thì cũng đỡ hơn phần nào. Thực ra nó không hề xấu, nó làm ta cảm thấy an toàn hơn, tránh đc nhiều rắc rối k đáng có nhưng đôi khi nó cũng mang lại cho ta nhiều rắc rối. Sinh mệnh thực ra rất đáng quý, ko nên từ bỏ, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, còn sống là tốt rồi, tôi chỉ muốn nói thế thôi. Chúc những con người giống như bạn và tôi gặp may mắn và bình an trong cuộc sống.
comment của bạn như nói lên hết nỗi lòng của tôi vậy. Làm một người quá mức nhạy cảm thực mệt mỏi và khó mà bỏ được các suy nghĩ ấy. Nhưng mà chúng ta vẫn có thể thay đổi, nó khó bởi tâm tư, tinh thần của con người khó mà thay đổi trong ngày một ngày hai được, nó là cả một quá trình thay đổi nhận thức của bản thân. Bây giờ, mỗi ngày hãy nhìn bản thân mình nhiều hơn, quan tâm đến việc mình đang làm, đang nghĩ và cứ để mặc mọi lời đàm điếu ngoài tai, không cần nghe đâu. Lúc đầu suy nghĩ như thế mình cảm thấy không quen và kiểu giả tạo, ích kỉ ấy, nhưng tập dần sẽ quen thui. Cuộc sống của mình mà, mình sống cho mình có đâu là ích kỉ. Cố lênn
Đến thời điểm này, khi nghe bài hát này, tôi chỉ thương cho nhân vật chính. Còn đối với tôi, cuộc sống này, bản thân quan trọng hơn tình yêu, tôi k tin vào tình yêu như cậu.
nghe nhẹ 1 chút giai điệu mà lòng như chìm xuống đáy biển thật , cảm xúc thật khó tả vừa dao động vừa dễ chịu, có chút giữ có chút buông . tâm trạng nhẹ xuống 1 bậc, bao nhiêu cảm xúc vào bài hát này : yêu- hận , buồn- vui, gần- xa , mình rất thích nghe bài này lúc cuối ngày và khuya
Khi đeo tai nghe vào và nhắm chặt mắt nghe bài này, có một cái cảm giác khó thở, tức ngực vô cùng mặc dù cuộc sống của mình không bi thương hay tuyệt vọng gì cả
Không kịp rồi, quá trễ rồi... Làn váy bồng bềnh trong nước, thân người nhẹ tênh chìm xuống... Ánh sáng trên mặt nước cũng không chạm tới được nữa rồi....
Tớ vào đây đa số tớ thấy các bạn nghe bài nhạc này , là muốn an ủi bản thân đôi khi nghe như để lấy động lực để bước tiếp , còn tớ sao không được như các cậu nhỉ , tớ nghe bài hát này tớ chỉ muốn như đi theo tiếng nhạc biến mất khỏi thế gian này , lúc này đây tớ chỉ muốn mình biến mất thôi , tớ biết điều này rất ngu dốt nhưng mà sao tớ không thể nào ngừng ngu được nhỉ , biết rằng càng nghe sẽ càng khiến mình nghĩ đến điều đó hơn có khi tớ sẽ biến nó thành hiện thực . Nhưng mà tớ không thể nào ngưng được , tớ bị điên rồi đúng không ..?
mình nghe bài này khi nản chuyện ôn thi đấy...=)), chắc là nỗi buồn của mình khi nghe bài này là tưởng tượng đến cái cảnh không đậu được trường mong ước, khóc lóc, hối hận cũng không quay trở lại được, và nó cũng là hi vọng của người thân nữa...
Cảm giác bức bối khó chịu bực tức tôi như muốn gào lên nói với tất cả mn rằng " tôi không muốn tôi không làm đừng ép tôi" lúc đó tôi chỉ quận tròn trong chăn và nghe bài hát này và tự khóc thầm với lòng noa như liều thuốc an thần vậy chữa lành tất cả
Mấy ngày nay tôi dường như đã nghiện bài này cứ mỗi lần đi học vào giờ ra chơi là tôi cứ cùng bản nhạc và cuốn sách đấy để đọc cho giải tỏa căng thẳng, tôi tìm đến nơi bình yên để ngồi đọc sách và nghe bài này với một chiếc tai nghe đã củ, nhiều lúc khóc đến mệt! Quãng thời gian đấy tôi đau tận cùng dưới đáy sâu tôi chủ muốn mình là một linh hồn nhạt, tôi muốn là linh hồn nhạc theo sau đẻ bảo vệ mọi người, tôi muốn có một cuộc sống tốt hơn, tôi muốn có những ngày bình yên hơ, tôi muốn mình được tươi cười cùng với mọi người của tôi hơn, bây giờ thì không kịp rồi mọi người của tôi tuy hối hận nhưng đã không kịp. Còn 2 tuần nữa là tôi đã hoàn thành với " CHUYẾN PHIÊU LƯU CUỘC SÔNG "! 😊
Mình cũng giống các bạn mỗi lần buồn đều mở nó lên nghe và ngẫm lại cuộc đời tự hỏi mình đã làm gì sai mà ông trời đối xử với mình như vậy? Mình không sống ác tại sao phải chịu những cảnh như này? Nhưng các bạn ơi đừng vì 1 xíu mà nản lỏng nhé đôi lúc trong cuộc sống cũng sẽ có những lúc các bạn như vậy cũng cảm thấy buồn và cảm thấy tủi thân cũng đôi lúc còn nghĩ đến tự tử nhưng các bạn à chết không phải là cách giải quyết vấn đề ông trời mang đến cho ta nỗi buồn nhưng ông trời cũng mang đến cho ta niềm vui đừng vì 1 chút trắc trở trong cuộc sống mà nghĩ quẩn nhé!! Nếu cuộc sống không có ai bên bạn hãy về đây luôn có mình bên các bạn cố lên nhé tự mình đứng trên đôi chân của mình có thất bại mới thành công có vui cũng sẽ có buồn cố lên❤
Các bạn ơi, dù không biết nhau, nhưng chúc các bạn sẽ có một cuộc đời xứng đáng, hãy sống như con lật đật, vid cho dù bị ngã bao lần, nó vẫn sẽ đứng lên
Em bảo tôi rằng em thích biển và lúc nào đó sẽ lưu chân lại nơi đáy biển... Tôi bảo với em rằng một ngày nào đó, một nơi nào đó em hạnh phúc, tôi trái ngược lại với em...
Còn bài hát nào cũng hay, sâu lắng, và da diết như bài này không ạ, mình muốn nghe thêm những bài tương tự vì giai điệu thực sự rất hay và mang lại cảm giác rất bình yên.
Mỗi khi t buồn t đều sẽ nghe bài này r sợ nc n khi khi nghe bài này t lại thấy biển k hề đáng sợ, có những nỗi đau cả đời chỉ để trong tim buồn bất lực tuyệt vọng, những lời an ủi bất lực tới từ ng thân cả đời t cũng k quên đc những đêm khóc ướt gối về những vc t đã trải qua thật muốn dừng thời gian để ôm bản thân m đã phải cố kìm nén nc mắt vào trong vì k muốn ng khác thấy,t cũng bt bản thân k bằng họ tại sao vẫn phải đưa những lời nói đó vào để t như ngã sụm khoảng thời gian đau tới nỗi tự cầm dao muốn giết m n nghĩ laiu m vẫn còn may mắn rất nhiều ,, có những thứ tưởng như bt n lại xa xỉ là đều mà t thèm khát có đc 😔 6:01
Chỉ muốn khóc thật lớn. Chỉ muốn thoát khỏi thế giới này. Tại sao bản thân lại tự tạo cho chính mình nhiều áp lực đến ntn chứ, e đã giỏi lắm rồi. Đã cố gắng nhiều rồi, cái gì k cố được nữa e được phép từ bỏ k… e mệt quá. Chữ tiền, tương lai làm e mệt, mệt đến nghẹn. Mệt với chính bản thân e. E thật sự muốn thoát khỏi thế giới. E mệt quá.
Hôm nay là sinh nhật tôi nhưng sao nó cô đơn đến lạ thường, những lời chúc mừng từ người lạ thay vì gia đình, ba mẹ tôi tặng quà tôi bằng những lời mắng chửi khó nghe họ bực dọc họ ghét chuyện j vậy, tôi thật sự muốn như cô gái tôi tưởng tưởng ra trong bài hát có thể hòa mình trong biển khơi...
Cũng đã gần 1 năm rồi....!! Mọi chuyện đã qua, người luôn bên cạnh mỗi lúc t buồn cũng bỏ t đi. Bây giờ t nên khóc với ai đâyy, ai sẽ lắng nghe t. Không 1 ai quan tâm đến tôi cả , kể cả GĐ cũng thế!! TÔI MỆT MỎI VỚI CUỘC SỐNG NÀY QUÁA !!!! Nỗi buồn, tiêu cứ ngày càng nhiều. Đúng là k biết trân trọng mất đi r mới thấy tiếc, hối hậnnn.
Không biết anh có còn ở đây không? Em biết đây là bài hát mà anh rất thích. Em chỉ mong anh vẫn ở đây, vẫn hiện diện trên cõi đời này dù cho chúng ta cả đời này cũng sẽ không bao giờ gặp lại. Em xin lỗi vì đã lừa dối anh, em có thích anh, thích anh rất nhiều! Nhưng em không còn cách nào khác ngoài đẩy anh ra xa khỏi em, em sợ, sợ ở cạnh em anh sẽ còn tổn thương nhiều hơn nữa. Chúc anh gặp được người yêu thương anh đủ lớn để vực anh dậy, chúc anh một đời bình an!🥰
Mỗi lần nghe bài này tớ đều liên tưởng tớ đang chìm dần xuống đáy biển mênh mông, một vết sáng long lanh, tớ vừa muốn vươn tay níu giữ vệt sáng đó vừa không muốn mặc mình chìm dần, tớ cứ nhìn cứ nhìn vậy cho đến khi vệt sáng đó biến mất và thay vào đó là bóng tối đại dương bao trùm, tớ nhắm mắt buông lỏng, ngộp thở quá nhưng thật dễ chịu...
Sau sự ra đi của mẹ. Tôi càng thấy sợ và lo cho tương lai của mình với ng thân xung quanh. Đâu ai thắng nổi thời gian, biết có sinh sẽ có tử. Nhưng chỉ mong nó đến muộn hơn nhiều chút, càng lâu càng tốt. Bản thân thực sự chưa sẵn sàng đón nhận...
Bài hát mn nhìn ra nhiều điều , riêng mik thấy nó chỉ là mệt mỏi th , lúc bất lực, mệt mỏi mik mới nghe , và chắc chắn là thỏa mãn lúc ấy th, chứ đòi yêu đời lại thì ko fai lựa chọn tốt r
Cứ nghĩ rằng sau tất cả giông tố ở ngoài đời khiến tôi gục ngã thì ít nhất cũng có người nhà là nơi cho tôi chút ấm áp nhưng những thứ tôi nhận được: ngoài ăn, ngủ, thở ra thì chẳng làm gì, ở nhà không làm gì cũng bị bệnh,nấu ăn cũng chẳng kiếm ra tiền, ngay cả khi mở phòng phẫu thuật ra cũng không có ai đợi tôi bên ngoài cả thì ra ruột thịt là như vậy.
nghe như kiểu chẳng còn muốn vùng vẫy chẳng còn muốn gắng gượng gì nửa , cứ để mọi thứ mặc niệm cuốn trôi . đã kiệt quệ , đã chai lì mọi thứ cứ vậy mà …. thôi thì
Tình đôi ta liệu chỉ đến thế tôi yêu cậu cậu cũng yêu tôi chúng ta yêu nhau nhưng đôi bên chẳng nói tôi biết thừa rằng cậu cũng yêu tôi cậu cũng thừa biết cơ mà chúng ta đều biết tình cảm của đối phương vậy mà... cậu lại cố tình chối bỏ tình cảm này cậu tồi lắm nhưng... tôi cũng tồi sao tôi lại không nhận ra tại sao tôi không nhận ra sức khoẻ của cậu dần tệ đi đáng ra tôi lên để ý và để rồi... cuối cùng tôi lại thấy cậu lạnh dần đi "xin lỗi cậu,nếu lúc đó ta chấp nhận tình cảm của cậu thì cậu sẽ đau lòng hơn thế này nữa" làm ơn đừng nói những điều như vậy mà tôi đứng trước những cơn sóng nhìn vào dòng nước đang ào ạt tràn vào như thể đấy cánh cửa để gặp được cậu tôi bước từng bước một tiến về phía biển xa...
không kịp rồi, trong lúc cấp bách nhất người mà cậu chỉ có thể nghĩ lúc này đó chính là hắn. Nhưng mà những cuộc gọi đến hắn mãi không được hồi đáp. Cậu tuyệt vọng, đau đớn vẫy vùng khỏi người đàn ông kia, đôi tay từng vẽ bao bức tuyệt họa nay đã dập nát. Mãi sau này, đôi tay ấy không còn tiếp tục vẽ nữa, ký ức cũng bị hỗn loạn còn hắn thì đang vui vẻ bên vị hôn thê của mình... Nhưng may mắn, cậu đã gặp được anh, người có thể bù đắp, kéo cậu khỏi quá khứu đau đớn lại òn mang cho cậu hương vị hạnh phúc. p/s: tự nhiên nhớ lại bộ truyện cũ, kết HE, siêu hayy
Đáy biển cũng như là tâm trí bênh trong mỗi chúngt.Đáy biển khó có thể tìm ra cũng như nội tâm thật sự của t luôn bị che giấu bằng những câu nói ng khc,câu nói sai về ta như là nước vậy!
Em chỉ là đứa trẻ 17t nhưng nhìn lại những gì đã trải qua,không có bố mẹ,bạn bè bỏ rơi,học ngu,gia đình kh điều kiện,đi trường thì bị bạo lực học đường,nghỉ học đi làm bị kỳ thị vì ngoại hình xấu,không một người thân em có nên tìm đến cái chết cuộc sống chưa bao giờ nhẹ nhàng với em tại sao chứ??
,Mình đa có khoảng thời gian rất tuyệt vọng, ngày nào cung khócc,cung chỉ nghi quẩn.Nhưng bh đơ hẳn,có le do tâm tịnh hơn, vượt qua suy nghi lứa tuổi bập bênh này.bạn hay thử đọcc sácch. nghe giảng rất tốt đấy.hay yêu bản thân, tôi tin bạn làmm đc
... họ không lắng nghe tôi dù cho chuyện này là tôi sai nhưng xin đừng làm lớn chuyện lên như vậy được không ? lần nào cũng vậy hết lần này tới lần khác họ luôn nhìn tôi với ánh mắt kì lạ.... thực sự thì tôi cũng biết khó chịu , cũng biết buồn chứ ... Tôi cũng là con người đấy mấy người ạ , tha cho tôi đi tôi thực sự chịu đủ rồi tôi không muốn bị đặt câu hỏi về nó nữa và cũng đừng đi rêu chuyện đó nữa ! coi như là tôi xin mấy người lần cuôi tôi cầu xin mấy người đi
Tui từng nhảy sông tự vẫn và đây là cảm giác thật mình bị ngoi lên được thì ít để thở mà toàn ngụp xuống, chỉ uống nước đến mắc ói để thở được dưới nước chứ ko chết, may mà một lá lục bình đã làm mình ngóc mặt lên trời và mình đã được cứu 🧃
Lại nữa rồi , lại nửa rồi Vẫn là những ánh mắt ấy Vẫn là những lời nói ấy K phải đao , cx không kiếm Thế nhưng sắt bén tột cùng Bề ngoài trong chẳng có gì Bên trong tan nát có mấy người hay Ta hận lời nói lẫn tiếng cười Nhưng ... chẳng thể giải bài cùng ai Thế gian cứ thế xoay vòng Luân thường đạo lí hóa ra chỉ là Chỉ là câu chuyện kẻ cười người chê
Bây giờ t ko bt làm sao nữa đã từng có rất nhiều lần t vấp ngã nhưng mình tin rằng chỉ cần cố gắng và nỗ lực thành công sẽ đến và bây giờ t lại thật bại lần này thì t kiệt sức thật rồi t ko muốn đứng lên nx t thực sự rất mệt 😭😭
Đến ngày hôm nay mình không biết bản thân mình sống vì cái gì ? Đi đến ngày mai để làm gì khi trong tâm toàn lo lắng, sợ hãi, nhàm chán, buồn phiền...chỉ bước tiếp vì sợ ng thân mình buồn.
chẳng biết đây là lần thứ mấy nghe nó nữa , mỗi lần nghe lại đều cảm thấy may mắn thật sự rất may mắn rằng khi ấy mình không biết đến bài hát nếu không ..... mình cũng xong rồi
mong rằng tôi sẽ ko chìm lại dưới đáy biển, mong rằng bất cứ ai đang ngụp lăn trong nước rồi sẽ nổi lên khỏi mặt nước. Đừng chìm lại trong nước, trong nước sẽ rất lạnh
bạn rơi xuống biển , không ai cứu bạn lên cả không kịp nữa rồi, bạn ghét cảm giác khó thở này , bạn dần chìm xuống đáy biển tăm tối cô đơn và lạnh lẽo ...
Cách đây một năm , mỗi ngày tôi đều khóc với bản nhạc này ! Xem nó Như cách để giải toả , như cách bộc lộ hết mệt mỏi chỉ muốn khóc thật nhiều ,khóc đến mệt thì ngủ! Quãng thời gian đó mịt mù đến đáng sợ , cô đơn đến đau lòng , không gia đình , không bạn bè , nỗi sợ về trường học về người thân làm tôi tiêu cực trầm trọng!! Nhưng tôi vẫn sống , vẫn tiếp tục đi lên ,vì tôi biết bước đi tiếp mới thấy được ánh sáng!! Cho nên bây giờ ,hiện tại tôi đã tốt hơn rất nhiều , nhìn lại quá khứ thấy mọi thứ thật bình yên !! Mong mọi người cũng hãy như vậy! Hiện tại có lẽ rất mệt mỏi , nhưng xin đừng dừng lại , hãy yêu bản thân mình , hãy tìm ra vấn đề để giải quyết , hãy học tập ... Mọi thứ rồi sẽ ổn!!!
Mọi thứ rồi sẽ ổn cả thôi mà😔
Cố lên nhé cô bạn. Chúc mạnh mẽ, chúc bình an
Cảm ơn bạn đã cho mình lời khuyên❤️
Thật mừng cho bn ❤
❤️ mình cùng từng như bạn vậy. Nhưng rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi ❤️
Một chiếc bánh, ko ăn thì sẽ thèm, nhưng ăn hết rồi thì lại rất tiếc. Vậy thì phải làm sao mới có thể vẹn toàn đây? Trong thiên hạ, mỗi người sẽ tự có cách riêng phù hợp với mình. Vậy cách vẹn toàn nhất có phải là mua thật nhiều chiếc bánh để ăn không? Có lẽ cũng ko phải, bởi tâm tính con người thường khi thấy quá nhiều thì đột nhiên sẽ không thấy quý trọng nữa. Con người mà, cách hợp lý nhất thì phải để họ tự tìm ra, và phát hiện ra rằng muốn có thứ gì thì bắt buộc phải đánh đổi bằng thứ khác, để rồi mới biết quý trọng nó. Ta và ngươi, cả thiên hạ này đều biết quy luật như vậy, nhưng sao lúc còn thì lại vẫn luôn không biết giữ, để rồi đến khi mất đi mới thấy hối tiếc thì đã quá muộn màng. Đời người như vở kịch hài vậy, chúng ta là nhân vật chính vở kịch, nhưng thật buồn cho những người biết là mình là nhân vật chính nhưng lại chẳng thể thay đổi... Đời người...Rồi lại bàn luận 2 chữ...Công đạo...thật sự ở trong tim mỗi người luôn có 1 cái gọi là công đạo..nhưng... thường công đạo trong tim mỗi người lại khác nhau, không cái nào giống cái nào... Vậy nên mới có loạn thế...rồi luôn tự hỏi: Đời, công đạo thật sự liệu có tồn tại, và thứ công đạo này néu có tồn tại thì liệu có giải thích được câu chuyện chiếc bánh ban đầu không? Vậy nên mới nói, đời người vô thường, công đạo... tồn tại... cũng không ...tồn tại...
Một bài nhạc như một cuộc đời của con
Có thể là bi ( buồn, sầu, đau, khổ)
Có thể là hoan ( vui vẻ ,hạnh phúc)
Có thể là hoài niệm, tiếc nuối, vương vấn,
Suy cho cùng vui ít nhưng buồn lại nhiều
Tôi thích một bản nhạc buồn không phải vì lòng mang tâm trạng mà vì sự sâu lắng trong giai điệu và lời bài hát cho tôi một suy nghĩ bình thản hơn bao giờ hết
*đến tận bây h , tôi mới hiểu rằng cái chết thực sự chẳng đến sợ đến thế, “ cái chết “ chỉ đơn giản là một sự cứu rỗi ta ra khỏi thế gian này , khi chúng ta chết đi chỉ đơn giản là ngừng thở mọi cảm xúc , tri giác , cảm giác … đều biến mất, có 1 bài viết tôi từng đọc rằng khi ta chết đi tất cả những kí ức từ khi sinh ra đến khi chết sẽ như một bộ phim hiện lên trong tâm trí ta , chúng ta từng đặt câu hỏi “ Tại sao người đó lại đi tự tử, áp lực một xíu thì đã sao ? Nhưng bạn có biết rằng họ đã trải qua những gì , họ đã cố gắng như thế nào ! Đôi khi thứ đáng sợ nhất không phải là cái chết cũng chẳng phải là thứ gì khác, mà thứ đáng sợ là con người , đúng hơn là sự vô tâm của họ , con người chúng ta luôn tự làm hại nhau , phân biệt chủng tộc ,màu da , giới tính vv, bắt nạt , bạo lực , vv . Vốn dĩ sống trên thế gian này đối với một số người đã là rất khó khăn rồi nên mong đừng làm khó nhau , Khi còn nhỏ chắc ai trong mỗi chúng ta đều sẽ xem những phim hoạt hình của nhà Disney , và cấu trúc mỗi bộ phim là có một nàng công chúa và một chàng hoàng tử … cuối phim người dẫn truyện sẽ nói “ từ đó họ hạnh phúc mãi mãi về sau “ khi còn nhỏ tôi rất tin đều đó nhưng càng lớn chúng ta nhận ra rằng chẳng có một cô công chúa hay một chàng hoàng tử và cũng ko có gì là mãi mãi , ! Khi còn bé tôi cũng hay tự hỏi “ tại sao người lớn lúc nào cũng tìm đến nước có cồn khi họ buồn hay thất tình , áp lực cuộc sống “ nó vốn dĩ chẳng tốt cho sức khỏe nhưng khi trưởng thành thì mới nhận ra là những thứ nước có cồn đó , ấy vậy mà lại giúp ta tạm thời quên đi những áp lực về cuộc sống , cũng như vậy khi bé tôi lại thắc mắc tại sao người lớn lại hay nhắc tới đồng tiền vậy , đến h nhận ra rằng tiền có thể mua đc hầu hết mọi thứ nó cũng quan trọng như những con số điểm . Áp lực về cuộc sống này là rất nhiều , mỗi chúng ta như là hạt cát trong hạt triệu , tỷ hạt cát , chúng ta thật sự rất nhỏ bé , “ chẳng có ai có thể hiểu đc chúng ta “, bởi họ không trải qua những gì ta từng trải , không thấy được chung thế gian quan ta từng thấy , cũng bởi lẽ ra rằng chính ta cũng không thể hiểu đc chính mình , Chúng ta là những đứa trẻ , con người cô đơn , nhiều khi à không gần như lúc nào tôi cũng cảm thất cô đơn lạc lõng , thế giới này chẳng có nơi nào dành cho tôi , nếu có thể đc ban cho đôi cánh tôi muốn bay tới nơi tận cùng của thế giới , nhiều đêm tự hỏi “ nếu một ngày nào đó tôi chết đi liệu có ai nhớ đến tôi “ . Khi mà chúng ta chết đi trái đất , mọi thứ trên thế gian này vẫn chuyển động , thời gian vẫn cứ trôi , xe cộ vẫn cứ chạy ,ai cũng đang sống tiếp câu chuyện của đời họ , chẳng có thứ gì ngừng lại , chỉ là chúng ta đã kết thúc cuộc đời của chính mình .Đôi Khi cái chết không hề đáng sợ như mọi người vẫn nghĩ , mà nó đơn giản là sự cứu rỗi giúp ta thoát khỏi thế gian tàn khốc này , nó là một sự cứu rỗi mà nó chấm dứt mọi áp lực một cách mãi mãi . Bạn biết không có những người suốt đời họ chỉ sống cuộc đời của người khác , đến chết vẫn ôm những đều giá như , mà suốt đời họ mãi mãi không bao giờ có hạnh phúc thật sự .
不然。
Kẻ 35 tuổi vẫn mang tâm hồn thiếu nữ
tht dang thw khi mik chang lj đc chi bt cuoi tru r đe moi thu troi qua theo le tu nhien
Ý nghĩa cuộc sống phải chăng là tồn tại ?
Tôi rất tiêu cực rất tổn thương rất mệt mỏi rất cần ai đó đến an ủi tôi nhưng lại sợ mình tiêu cực quá sẽ doạ họ, họ sẽ ghét tôi mất, họ không chấp nhận tôi, họ sẽ vì tôi tiêu cực mà rời bỏ tôi. Nên tôi lại chọn tự tiêu cực cho chính mình biết là đủ
Gửi bạn một cái ôm. Mong sẽ có một người bạn đủ tốt đến đưa bạn khỏi hố sâu tiêu cực
Mk không biết bạn là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi. Nhưng nếu bạn thật sự muốn tìm một người có thể nghe bạn tâm sự thì hãy ib mk nhé. Mk sẵn sàng lắng nghe bạn. Vì mk biết cái cảm giác chịu đựng sự tiêu cực 1 mk nó khó như thế nào. Nếu cần hãy nói với mk nhé, đừng ngại, mk sẵn sàng nghe.
Giống mình quá, bây giờ mọi thứ đè nặng lên người mình, nhiều khi muốn tìm cách để giải thoát vòng luẩn quẩn của tiêu cực nhưng không biết làm gì. Muốn tìm người lắng nghe và tâm sự, nhưng càng lớn lên càng không còn ai. Mọi thứ như muốn bóp chết tôi vậy. Từ cơm áo gạo tiền đã đủ áp lực rồi, thêm một tình yêu dở dang như không có tương lại này. Mình bất lực và hối hận với sự lựa chọn của mình. Mình chỉ biết nuốt trọn vẹn nỗi buồn và sự bất lực này 😢😢 khuôn mặt rạng rỡ nhưng trong lòng là những khúc mắc, lòng nặng trĩu với vô vàn thứ trong cuộc sống, nửa đêm là những tiếng khóc đáng thương :(((
vào một ngày nào đấy bạn sẽ gặp được đúng người soi sáng cuộc đời bạn. yêu thương dịu dàng hơn mọi thứ trên đời.
chúc bạn mỗi ngày mới đều vui vẻ mỉm cười
mình biết cảm giác tiêu cực thật sự rất tệ, và không khó để thoát, mình chỉ muốn nói trên thế giới còn rất nhiều người yêu thương bạn, nếu bây giờ không có, tương lai sẽ có, mỗi sinh mệnh sinh ra trên đời đều có lí do cả, hoặc thậm chí nếu bạn tiêu cực đến mức không thấy được ai, thì có mình đây, chúng ta cùng nhau thoát khỏi những thứ tiêu cực nhé . Mong thế giới dịu dàng với bạn .
Chào người lạ
Nếu cậu đọc được comment này, tớ chỉ xin gửi tới một cái ôm. Nếu là một ngày vui, tớ chia vui cùng cậu. Nếu là một ngày có chút tồi tệ, tớ mong được xoa dịu nỗi buồn cho cậu.
Qua cơn mưa trời sẽ sáng. Chúc cậu hạnh phúc, đạp gió rẽ sóng mà tiến lên! (Vì cậu xứng đáng mà hihi)
Hôm nay thật mệt mỏi😔
Cảm ơn cậu😔
Cám ơn cậu! Tôi cũng gửi cậu 1 cái ôm nhé! Chúng ta, ai rồi cũng sẽ được hạnh phúc! Hứa nhé!
Tớ thực sợ mệt mỏi
Tôi con trai năm nay cũng 22 tuổi rồi nhưng đọc những dòng tin nhắn của bạn không kìm được nước mắt cám ơn bạn rất nhiều ❤❤
thật sự rất hay!!! bài hát này chạm đến được nơi sâu thẳm nhất của tâm hồn mình, da diết đến đáng sợ, bài hát thật sự giống như tên của nó vậy sâu lắng như thanh âm dưới đáy biển. Có lẽ mỗi người sẽ nghe ra rất nhiều cảm xúc trong này, đối với cá nhân mình trong bài hát như đang nói cho ta nghe về một con người tự kỉ mắc chứng sợ đám đông, cô ấy chứng kiến nhiều bộ mặt của con người kẻ thích cười kẻ ưa lạnh lùng nhưng đa số lại đều mang dáng vẻ thờ ơ vô cảm, sống trong thế giới này khiến cô cảm thấy ngột ngạt mệt mỏi. Cô đứng trước mặt biển cảm nhận làn gió mát hương vị mặn chát của biển, có lẽ ở đây chính là nơi cô tìm thấy được sự bình yên thanh thản trong tâm hồn bản thân mình. Chính giây phút bình yên đấy, cô đã quyết định gieo mình xuống nơi biển sâu thăm thẳm để trốn thoát khỏi thực tại đầy đau đớn, cô không còn muốn tiếp tục cuộc sống khó thở đầy áp lực này nữa.
mình hình dung được một cô gái mặc cho mình tà váy trắng , đi đôi chân trần chạm lên mặt cát , sóng cứ vỗ như muốn níu cô ấy quay về . cô gái ấy vẫn cứ bước tiếp , những cơn gió của biển mặn thổi đến tóc cô thuận theo chiều gió cứ thế bay làm lộ nên sự cô đơn tới tận cùng , bởi vì cô chẳng sợ vị mặn chát hay tăm tối của đáy biển mà cô sợ những con người mang vẻ mặt thờ ơ , lạnh nhạt ấy . !
cảm ơn bạn đã cho tôi ý tưởng vẽ tranh 🥰
bài này dảk dảk bủh bủh
uồi cảm động kiểu tôi cũng mường tượng ra cái khung cảnh đấy câu chuyện đấy lạ vãi
same
me too,thấy hơi sờ sợ😔
Mỗi lúc bế tắc, chán nản trong học tập, công việc là mở nghe bài này mặc dù giai điệu của nó buồn nhưng vẫn cứ thích nghe. Mỗi lần vào nghe nhìn thấy bình luận này để biết mà vươn luôn. Tôi tin bạn sẽ được!
Trước đây đã từng đứng trên tầng lầu và bật bài hát này, khóc chán rồi thì lại bước xuống. Có lẽ, chính mình khi ấy vẫn còn luyến tiếc cuộc đời này, vẫn còn thiết tha hi vọng biết bao... vào một ngày nào đó có ai đó, điều gì đó, thứ gì đó có thể cứu mình ra khỏi "đáy biển" ấy... Năm nay, mình vẫn bật bài hát này lên, nhưng không còn khóc nữa, và, cũng chẳng còn hi vọng mãnh liệt như trước đây nữa. Bởi vì mỗi ngày trái tim mình đều đau đớn, nên ma quỷ cứ quấn lấy mình và khát khao linh hồn của mình. Mình mất vị giác, tiếp tới là xúc giác, không biết tiếp tới sẽ là gì đây nhỉ? Sinh, lão, bệnh, tử dường như đều trở nên tầm thường trong mắt mình. Bởi vì trái tim mình mỗi ngày đều đớn đau, nên mình khát khao biết mấy một liều thuốc giải. Hôm nay, bây giờ, mình thật hi vọng có ai đó yêu mình, có ai đó giúp kẻ ngốc mình đây có được cảm giác của niềm hạnh phúc. Dù ngày mai mình sẽ tan biến, nhưng chỉ cần hôm nay cậu xuất hiện mình sẽ dốc hết tâm can để chạy về phía cậu. Cậu là ai, cậu có thực sự tồn tại không?
Dù không biết cậu là ai, nhưng bây giờ mình cũng đang trong tình cảnh giống cậu. Không cần biết ở đâu mình lúc nào cũng giả bộ kiên cường, treo lên bộ mặt tươi cười như hoa, tỏa ra năng lượng tích cực. Nhưng sâu trong thâm tâm, mình vẫn luôn cố chấp chờ đợi, mặc kệ việc phải thất vọng hết lần này đến lần khác. Mình vẫn chờ với hi vọng xa vời rằng có ai đó sẽ đến cứu mình, đưa mình đi xa, thật xa,rời khỏi nơi này. Rất nhiều lần mình đã từng nghĩ đến cái chết để được giải thoát. Nhưng mình cũng rất sợ chết, mình sợ chết rồi sẽ không còn ai nhớ tới việc mình từng tồn tại và xuất hiện trong cuộc đời họ. Mình không biết sau khi chết sẽ ra sao, nhưng mình không cam tâm chết khi chưa thực hiện được ước mơ. Mình không muốn sống rồi chết đi với thân phận là một người bình thường giữa hàng tỷ người. Nhưng hiện tại mình không biết phải làm sao nữa. Chính vì vậy nên mình mới sống lay lắt đến bây giờ và nhìn thấy comment của cậu đó.😂 Nực cười lắm đúng không? Cơ mà đọc xong bình luận của cậu thì mình nghĩ có lẽ cậu cũng bị trầm cảm giống mình rồi. Để chắc hơn thì cậu có thể tìm hiểu triệu chứng trên gg nhé. Trên gg có cả "test mức độ trầm cảm" nữa đấy. Mong rằng cậu sẽ sớm bình phục và luôn sống vui vẻ nhé!
@@xuanhuongtran5176 cảm ơn cậu, chúc cậu một đời bình an vui vẻ
@@huakimthoa28 Cảm ơn, cậu cũng vậy nhé.
@@xuanhuongtran5176 Chúc bạn sẽ tỏa sáng
@@bibomgaming Cảm ơn lời chúc của bạn nhé. So với 7 tháng trước, mình bây giờ đã ổn định hơn rồi, bệnh của mình cũng giảm đi đáng kể và tinh thần thì tốt hơn trước nhiều. Mong là những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn nhé.🥰
Trời đất ôm lấy tôi dòng biển bảo vệ tôi , ánh nắng hôn lên tôi ấm áp xoa dịu tôi , giấc ngủ cuối cùng cải tôi đẹp như thế cũng mãn nguyện lắm r , sợ cái sóng ta vồ dập thân xác sợ cảm giác ngạt thở chèm ép của dòng nước , cái lạnh của mặt biển ma sát vào cơ thể dần lún sâu , tâm lạnh , tình tan , đời tàn , đáng để người đời quan tâm ? Một cái chết tự nhiên an nhàn , một cái chết giải phóng tôi thoát khỏi kiếp khổ đau , có thể không ? Tan biến ko quay lại nữa , quên hết thảy , vì thế xin hãy yêu thương tôi , trước khi tôi hoàn toàn tan biến .
nhưng nghe bài này lại nhớ Nam Khang Bạch Khởi....
Mỗi lần nghe lại bài hát này đều không nhịn được mà rưng rưng nước mắt , cái cảm giác ngột thở đó bao nhiêu lần vẫn còn . Trong lời bài hát t lại thấy hình bóng của mình nhưng t lại không có đủ can đảm để chìm xuống đáy biển đó thấy mình thật hèn nhát đến chết cũng ko dám .
Cũng may mà b hèn nhát thì hnay mới có thể cmt ở đây đó, nhiều người ngoài kia thì k hèn nhát dc như b đâu...
Nhiều người can đảm để rồi những người ở lại mới là người day dứt nhất,nếu k muốn sống nữa thì hãy xin vào 1 ngôi chùa nào đó,vừa tịnh tâm vừa góp công đức cho đời😔
Đôi chân bước nhẹ nhàng trên bãi biển . Ngỡ tựa như tơ hồng mà trĩu nặng không lối thoát. Tà áo bay trong gió , giữa biển trời mênh mông mà hiu quạnh. Nàng ôm lấy thân mình giữa bốn bề sóng vỗ , theo con sóng mà đi xa bờ tìm một bãi cát khác . Ánh mắt vô hồn nhìn xa xăm , thân nàng được đại dương ôm lấy . Đáy biển sâu nhưng mặt biển hắc sáng , ý thức mơ hồ về vệt sáng mong manh dần lắng đọng theo chiều sâu đáy biển , về với cát bụi .
hay cậu ơi
Một năm trước cũng khoản thời gian này đêm nào cũng mở nhạc và ngồi nghĩ một mình. Cuộc đời không định hướng , bản thân vô thần . Đọc cmt mọi người như một tia sáng để chính mình biết quý trọng bản thân hơn ♥️🐟
20/1/2023 (29 tết).
Vừa tỉnh dậy đã muốn tìm đến giai điệu này. Cảm xúc thật sự tiêu cực nghẹn họng mà nước mắt lại rơi. Chẳng biết tại sao lại ước hết gối, chắc em đã kìm lén quá nhiều nhưng e biết giải tỏa thế nào đây. Khi lớp mặt nạ em xây dựng là một người luôn tích cực mạnh mẽ có thể nghe bất cứ lời tâm sự nào và đưa ra hướng giải quyết cho họ những đến mình chỉ biết nghe và khóc. Vấn đề của chính mình lại chỉ có thể lắng nghe chính mình. Em à! Em có mệt không. Em đã có nhiều lần muốn chết đi nhưng lại nghĩ đến cậu nói "Ngày mai rồi sẽ ổn thôi" rồi lại cố gắng diễn nốt vở kịch của cuộc đời.
Năm nay mình cũng đc trải qua 1 cái Tết khó quên. Năm đầu đi lấy chồng, trước Tết bị bố mẹ chồng lôi ra chửi vì chuyện vô lý, không kịp giải thích đã hứng nguyên 1 bài, đến lúc biết mẹ đẻ bị lôi vào nói cùng mình quyết định ko ăn Tết cùng gia đình chồng luôn, ck con 1 nên bảo ck ăn Tết cùng 2 cụ, 1 mình đón đêm giao thừa, ko dám về với bố mẹ đẻ vì sợ bme bị hàng xóm nói ra nói vào, ko khí Tết 1 mình nơi xa lạ nó lạ thật sự, trống trải, tủi thân đủ cả. Qua Tết bố mẹ chồng có xin lỗi rồi, nhưng cái cảm giác đấy chắc cả đời ko quên đc 😂
Cố gắn lên cô gái phải mạnh mẽ lên mong những điều tốt đẹp sẽ đến với bạn ❤❤
Cứ tưởng em ổn hơn rồi nhưng không em vẫn đang chìm đắm trong tiêu cực 🎭
12 03 24
thật ra, đáy biển cũng không lạnh lẽo đến vậy. Chỉ là cậu có nghĩ nó như vậy, hay cũng chả có ai đủ dũng cảm để xuống đó xem một lần.
Cảm ơn cậu vì đã dũng cảm mà khám phá nó, trách cậu vì đã bỏ tôi lại mà đi một mình.
Gửi cho cậu lời tâm tình của người trên mặt đất, mong rằng dưới đó cậu sẽ được sống ở nơi cung điện nguy nga, có tiếng hát trong veo của nàng tiên cá, có cảnh đẹp hữu tình bao quanh, có "ánh mặt trời" thay tôi sười ấm cậu
[Pinyin] Đáy Biển - Nhất Chi Lựu Liên
Sànluò de yuèguāng chuānguòle yún
duǒzhe rénqún
pù chéng dàhǎi de lín
hǎilàng dǎ shī bái qún
shìtú tuī nǐ huíqù
hǎilàng qīngxǐ xiějī
wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
wǎng hǎi de shēn chù tīng
shéi de āimíng zài zhǐyǐn
línghún méirù jìjìng
wú rénjiāng nǐ chǎo xǐng
nǐ xǐhuān hǎifēng xián xián de qìxí
cǎizhe shī shī de shālì
nǐ shuō rénmen de gǔhuī yīnggāi sā jìn hǎilǐ
nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎlǐ
yǒu méiyǒu rén ài nǐ
shìjiè néng fǒu bù zài
zǒng ài duì liáng báo de rén chězhe xiàoliǎn
ànshàng rénmen liǎn shàng dū guàzhe wúguān
rénjiān háo wú liúliàn
yīqiè sàn wèi yān
sànluò de yuèguāng chuānguòle yún
duǒzhe rénqún
liū jìn hǎidǐ
hǎilàng qīngxǐ xiě jī
wàngxiǎng wēnnuǎn nǐ
línghún méirù jìjìng
wú rén jiāng nǐ chǎo xǐng
nǐ xǐhuān hǎifēng xián xián de qìxí
cǎizhe shī shī de shālì
nǐ shuō rénmen de gǔhuī yīnggāi sā jìn hǎilǐ
nǐ wèn wǒ sǐ hòu huì qù nǎlǐ
yǒu méiyǒu rén ài nǐ
shìjiè yǐrán jiāng nǐ pāoqì
zǒng ài duì liáng báo de rén chězhe xiàoliǎn
ànshàng rénmen liǎn shàng dū guàzhe wúguān
rén jiān háo wú liúliàn
yīqiè sàn wèi yān
láibují láibují
nǐ céng xiàozhe kūqì
láibují láibují
nǐ chàndǒu de shǒubì
láibují láibují
wú rén jiāng nǐ dǎlāo qǐ
láibují láibují
nǐ míngmíng tǎoyàn zhìxí
Mình có một người bạn, là người thân, là chỗ dựa, là "thuốc" chữa lành cho mình. Bạn ấy là người tử tế nhất mà mình từng gặp, là người mình tin tưởng hơn bất kì ai. Thế nhưng, trời lại phụ người tốt, bạn ấy đã mất khoảng hơn 3 tháng trước cùng với mẹ và 2 em của mình. Điều đáng đau lòng là bạn ấy cùng mẹ và 2 em mất bởi chính người chồng, người cha mà họ hết mực yêu thương. Mình gặp bạn ấy vào năm 2020, khoảng thời gian cuộc đời của mình rơi vào cùng cực, bạn đến như một tia sáng nhỏ trong lòng mình vậy. Bạn ấy đem mình ra khỏi vũng lầy tiêu cực. Có lần mình cho bạn ấy nghe bài hát mình thường nghe - Đáy Biển, bạn ấy bảo bài này buồn quá chẳng muốn cho mình nghe nữa, vậy mà mình lại nghe lời bạn ấy, có một khoảng thời gian mình chẳng nghe nữa. Mình luôn tìm cho mình một cái ch*t hoàn hảo, luôn mường tượng đến cái ch*t của bản thân và sự hiện diện của bạn ấy trong ngày mình rời đi. Nhưng, ngàn vạn lần mình không thể ngờ rằng bạn ấy lại rời đi một cách bi thương đến vậy. Khoảng vài tháng trước khi mọi chuyện xảy ra, bọn mình chỉ mới vừa làm lành và nói chuyện lại với nhau sau một thời gian dài im lặng với nhau. Bạn ấy khoe với mình đã có người yêu và đã vui vẻ hơn rất nhiều, cảm thấy bản thân muốn sống tốt hơn. Thế mà...
Ngày bạn ấy rời đi, bầu trời của mình sụp đổ hoàn toàn. Bạn ấy từng nói rằng dù trời có sập xuống cũng sẽ đỡ cho mình, vậy mà khi bầu trời của mình sập rồi thì lại chẳng còn bạn ấy nữa.
Những người cảm nhận được bài hát này chắc hẳn cũng từng nếm trải mặn ngọt trong cuộc sống.
Mỗi khi buồn tôi thường ra ngắm dòng sông nhìn mặt sông tĩnh lăng như lòng tôi đã tan nát một mình gánh chịu đau thương ôm lỗi đau cho chính mình♥
Nghe cả trăm lần vẫn thấy giai điệu khiến con người ta cảm thấy yên bình
Tôi thường nghe nó vào buổi tối, đặc biệt là những ngày buồn phiền, mệt mỏi. Giai điệu nhẹ nhàng, có chút buồn, cứ mỗi lần nghe là tự khóc một mình.
Nếu có dũng cảm tôi muốn nói với cậu ấy rằng:
"Mặc dù chúng ta chưa từng gặp nhau nhưng mà cậu giống như chấp niệm vừa đau đớn vừa đẹp đẽ trong tim tôi vậy."
"Thật ra có lẽ cậu quên tôi, quên đi mối nghiệt duyên của chúng ta. Tôi cũng đã từng nghĩ mình quên mất cậu rồi nhưng tôi không thể. Tôi còn nhớ rõ cậu, nhớ rõ từng chữ cậu nói với tôi. Tôi muốn cậu cũng phải nhớ rõ tôi."
Tôi luôn nghe bài hát này mỗi khi tôi thấy cảm xúc của mình đi xuống vì đơn giản là bài hát này cho tôi sự đồng cảm , cho tôi tiếng an ủi êm dịu , nó cũng giống như lời bộc bạch mà tôi muốn nói . Thay vì cố gắng trở nên vui vẻ tôi chọn cách im lặng và lắng nghe hơi thở của bài hát này : Ánh trăng tản mạn xuyên qua đám mây
Trốn tránh đám đông hòa mình vào biển cả .....
Đọc từng cmt ...Từng câu chuyện khác nhau nhưng cái chung là nỗi buồn ...nếu ai thấy cmt này , các bạn à chúng ta sinh ra trên đời được ngắm nhìn thế giới này 1 lần tất nhiên sẽ có nỗi buồn nhiều hơn niềm vui nhưng các cậu biết không cuộc đời là như vậy nên đừng kéo mình xuống bóng tối nữa các cậu hãy thử chân trọng mọi thứ và xem những tổn thương là thứ khiến mình mạnh mẽ đến nhường nào 💪 chúng ta pải tự vực dậy hãy tin tôi không ai là hoàn toàn đau khổ , tổn thương
Chợt thấy cuộc đời như một thước phim tua nhanh. Tua đi tua lại cũng chỉ thấy đau lòng.
Tôi rất thích nghe mấy bản nhạc buồn , một phần do tiêu cực , một phần là giai điệu bản nhạc rất hay
tâm trạng k vui k buồn nhưng k hiểu sao muốn nghe ,muốn đứng dưới biển muốn gào thét . cuọic đời này thật chẳng dễ dàng chút nào. ngta cứ bảo cõi tạm sống hết mình là đc nhưng có thật là nv k ? cơm áo gạo tiền chạy theo đồng tiền thực sự rất.... k có gắng thì tương lai của con mình lại là vòng lặp. suy nghĩ thật phức tạp , tôi chả biết nữa chả biết ghic gì nữa...dõ dàng may mắn hơn bn ng , giờ lại ngồi đây kêu ca ,kêu gì đây ...............................................................................................
đôi khi tôi yêu thích một bài hát ko phải vì nó quá hay mà trong bài hát đó đã vô tình hợp với cảm xúc hoàn cảnh của chính bản thân đau buồn và pha lẫn chút tuyệt vọng...
Đáy biển tuy lạnh lẽo nhưng lại là nơi an tĩnh đối với một tâm hồn luôn mệt mỏi và sóng gió. 😇
Tôi là một người rất nhạy cảm, rất sợ ánh nhìn của mọi người xung quanh. Tôi cảm thấy sợ người khác hiểu sai về mình khi tiếp xúc với nhau cũng chưa từng. Tôi cảm thấy sợ thế giới này, đã rất nhiều lần tôi muốn từ bỏ thế giới này nhưng không thể. Tôi còn ba mẹ, tôi chưa làm được gì cho họ cả
cố lên bạn, tôi hiểu cảm giác của bạn vì tôi cũng là người như thế, giờ thì cũng đỡ hơn phần nào. Thực ra nó không hề xấu, nó làm ta cảm thấy an toàn hơn, tránh đc nhiều rắc rối k đáng có nhưng đôi khi nó cũng mang lại cho ta nhiều rắc rối. Sinh mệnh thực ra rất đáng quý, ko nên từ bỏ, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, còn sống là tốt rồi, tôi chỉ muốn nói thế thôi. Chúc những con người giống như bạn và tôi gặp may mắn và bình an trong cuộc sống.
comment của bạn như nói lên hết nỗi lòng của tôi vậy. Làm một người quá mức nhạy cảm thực mệt mỏi và khó mà bỏ được các suy nghĩ ấy. Nhưng mà chúng ta vẫn có thể thay đổi, nó khó bởi tâm tư, tinh thần của con người khó mà thay đổi trong ngày một ngày hai được, nó là cả một quá trình thay đổi nhận thức của bản thân.
Bây giờ, mỗi ngày hãy nhìn bản thân mình nhiều hơn, quan tâm đến việc mình đang làm, đang nghĩ và cứ để mặc mọi lời đàm điếu ngoài tai, không cần nghe đâu.
Lúc đầu suy nghĩ như thế mình cảm thấy không quen và kiểu giả tạo, ích kỉ ấy, nhưng tập dần sẽ quen thui. Cuộc sống của mình mà, mình sống cho mình có đâu là ích kỉ. Cố lênn
Đến thời điểm này, khi nghe bài hát này, tôi chỉ thương cho nhân vật chính. Còn đối với tôi, cuộc sống này, bản thân quan trọng hơn tình yêu, tôi k tin vào tình yêu như cậu.
nghe nhẹ 1 chút giai điệu mà lòng như chìm xuống đáy biển thật , cảm xúc thật khó tả vừa dao động vừa dễ chịu, có chút giữ có chút buông . tâm trạng nhẹ xuống 1 bậc, bao nhiêu cảm xúc vào bài hát này : yêu- hận , buồn- vui, gần- xa , mình rất thích nghe bài này lúc cuối ngày và khuya
Mưa có lớn mấy cũng sẽ có lúc tạnh
Lòng người đã lạnh liệu có ấm lại được không ...............
Khi đeo tai nghe vào và nhắm chặt mắt nghe bài này, có một cái cảm giác khó thở, tức ngực vô cùng mặc dù cuộc sống của mình không bi thương hay tuyệt vọng gì cả
" Đáy biển lạnh thật đấy nhưng mà lòng người lạnh hơn nhiều"
Lòng ng ko lạnh nhưng do xã hội mới khiến lòng ng dần lạnh đi
Chẳng có ai có một tấm lòng lạnh lẽo cả, ngay từ khi sinh ra ai cx giống nhau
Không kịp rồi, quá trễ rồi... Làn váy bồng bềnh trong nước, thân người nhẹ tênh chìm xuống... Ánh sáng trên mặt nước cũng không chạm tới được nữa rồi....
Tớ vào đây đa số tớ thấy các bạn nghe bài nhạc này , là muốn an ủi bản thân đôi khi nghe như để lấy động lực để bước tiếp , còn tớ sao không được như các cậu nhỉ , tớ nghe bài hát này tớ chỉ muốn như đi theo tiếng nhạc biến mất khỏi thế gian này , lúc này đây tớ chỉ muốn mình biến mất thôi , tớ biết điều này rất ngu dốt nhưng mà sao tớ không thể nào ngừng ngu được nhỉ , biết rằng càng nghe sẽ càng khiến mình nghĩ đến điều đó hơn có khi tớ sẽ biến nó thành hiện thực . Nhưng mà tớ không thể nào ngưng được , tớ bị điên rồi đúng không ..?
mình nghe bài này khi nản chuyện ôn thi đấy...=)), chắc là nỗi buồn của mình khi nghe bài này là tưởng tượng đến cái cảnh không đậu được trường mong ước, khóc lóc, hối hận cũng không quay trở lại được, và nó cũng là hi vọng của người thân nữa...
đúng vậy ♥️
Có những thứ mệt mỏi đến nghẹt thở, đã cố gắng rất nhiều rồi vẫn không có kết quả, vậy thì buông xuôi thôi đến nơi có mẹ để mẹ yêu thương tôi
Cảm giác bức bối khó chịu bực tức tôi như muốn gào lên nói với tất cả mn rằng " tôi không muốn tôi không làm đừng ép tôi" lúc đó tôi chỉ quận tròn trong chăn và nghe bài hát này và tự khóc thầm với lòng noa như liều thuốc an thần vậy chữa lành tất cả
Đáy biển rất lạnh nhưng nó lại có thể làm ấm con tim của tôi
Mấy ngày nay tôi dường như đã nghiện bài này cứ mỗi lần đi học vào giờ ra chơi là tôi cứ cùng bản nhạc và cuốn sách đấy để đọc cho giải tỏa căng thẳng, tôi tìm đến nơi bình yên để ngồi đọc sách và nghe bài này với một chiếc tai nghe đã củ, nhiều lúc khóc đến mệt! Quãng thời gian đấy tôi đau tận cùng dưới đáy sâu tôi chủ muốn mình là một linh hồn nhạt, tôi muốn là linh hồn nhạc theo sau đẻ bảo vệ mọi người, tôi muốn có một cuộc sống tốt hơn, tôi muốn có những ngày bình yên hơ, tôi muốn mình được tươi cười cùng với mọi người của tôi hơn, bây giờ thì không kịp rồi mọi người của tôi tuy hối hận nhưng đã không kịp. Còn 2 tuần nữa là tôi đã hoàn thành với " CHUYẾN PHIÊU LƯU CUỘC SÔNG "! 😊
Bạn gì ơi, cho tôi gửi đến bạn một cái ôm. Bạn hãy khóc nhưng đừng từ bỏ nhé ! Còn rất nhiều điều tuyệt vời chờ bạn đó, tin tôi !
Nếu giờ không cố gắng thì sau ko được khóc.. 62 days left
Mình cũng giống các bạn mỗi lần buồn đều mở nó lên nghe và ngẫm lại cuộc đời tự hỏi mình đã làm gì sai mà ông trời đối xử với mình như vậy? Mình không sống ác tại sao phải chịu những cảnh như này?
Nhưng các bạn ơi đừng vì 1 xíu mà nản lỏng nhé đôi lúc trong cuộc sống cũng sẽ có những lúc các bạn như vậy cũng cảm thấy buồn và cảm thấy tủi thân cũng đôi lúc còn nghĩ đến tự tử nhưng các bạn à chết không phải là cách giải quyết vấn đề ông trời mang đến cho ta nỗi buồn nhưng ông trời cũng mang đến cho ta niềm vui đừng vì 1 chút trắc trở trong cuộc sống mà nghĩ quẩn nhé!!
Nếu cuộc sống không có ai bên bạn hãy về đây luôn có mình bên các bạn cố lên nhé tự mình đứng trên đôi chân của mình có thất bại mới thành công có vui cũng sẽ có buồn cố lên❤
Mình chỉ muốn đề xuất bài hát “thật muốn yêu thương thế giới này” của Hoa Thần Vũ, nhất định phải nghe 1 lần !
Các bạn ơi, dù không biết nhau, nhưng chúc các bạn sẽ có một cuộc đời xứng đáng, hãy sống như con lật đật, vid cho dù bị ngã bao lần, nó vẫn sẽ đứng lên
Em bảo tôi rằng em thích biển và lúc nào đó sẽ lưu chân lại nơi đáy biển...
Tôi bảo với em rằng một ngày nào đó, một nơi nào đó em hạnh phúc, tôi trái ngược lại với em...
Còn bài hát nào cũng hay, sâu lắng, và da diết như bài này không ạ, mình muốn nghe thêm những bài tương tự vì giai điệu thực sự rất hay và mang lại cảm giác rất bình yên.
Bác nghe thử Tát dã xem
Em thấy Vịnh Alaska cũng khá hay á
ngày hôm nào cũng vậy tôi cũng nghe bài này giai điệu nhẹ nhàng nhưng lại có chút gì đó buồn bã. Một bài hát sâu lắng da diết
Mỗi khi t buồn t đều sẽ nghe bài này r sợ nc n khi khi nghe bài này t lại thấy biển k hề đáng sợ, có những nỗi đau cả đời chỉ để trong tim buồn bất lực tuyệt vọng, những lời an ủi bất lực tới từ ng thân cả đời t cũng k quên đc những đêm khóc ướt gối về những vc t đã trải qua thật muốn dừng thời gian để ôm bản thân m đã phải cố kìm nén nc mắt vào trong vì k muốn ng khác thấy,t cũng bt bản thân k bằng họ tại sao vẫn phải đưa những lời nói đó vào để t như ngã sụm khoảng thời gian đau tới nỗi tự cầm dao muốn giết m n nghĩ laiu m vẫn còn may mắn rất nhiều ,, có những thứ tưởng như bt n lại xa xỉ là đều mà t thèm khát có đc 😔 6:01
Chỉ muốn khóc thật lớn. Chỉ muốn thoát khỏi thế giới này. Tại sao bản thân lại tự tạo cho chính mình nhiều áp lực đến ntn chứ, e đã giỏi lắm rồi. Đã cố gắng nhiều rồi, cái gì k cố được nữa e được phép từ bỏ k… e mệt quá. Chữ tiền, tương lai làm e mệt, mệt đến nghẹn. Mệt với chính bản thân e. E thật sự muốn thoát khỏi thế giới. E mệt quá.
Hôm nay là sinh nhật tôi nhưng sao nó cô đơn đến lạ thường, những lời chúc mừng từ người lạ thay vì gia đình, ba mẹ tôi tặng quà tôi bằng những lời mắng chửi khó nghe họ bực dọc họ ghét chuyện j vậy, tôi thật sự muốn như cô gái tôi tưởng tưởng ra trong bài hát có thể hòa mình trong biển khơi...
snvv
Dù muộn tới 2 tháng nhưng mà tôi muốn nói với cậu rằng: Chúc mừng sinh nhật. Mong rằng những ngày tháng sau này của cậu sẽ dễ dàng và vui vẻ hơn.😘
Cũng đã gần 1 năm rồi....!! Mọi chuyện đã qua, người luôn bên cạnh mỗi lúc t buồn cũng bỏ t đi. Bây giờ t nên khóc với ai đâyy, ai sẽ lắng nghe t. Không 1 ai quan tâm đến tôi cả , kể cả GĐ cũng thế!! TÔI MỆT MỎI VỚI CUỘC SỐNG NÀY QUÁA !!!! Nỗi buồn, tiêu cứ ngày càng nhiều. Đúng là k biết trân trọng mất đi r mới thấy tiếc, hối hậnnn.
Tôi ước gì mik có thể thả mik và ngủ mãi ở biển sâu. Cs của tôi bây giờ muốn khóc cũng k rơi đc nước mắt nữa rồi
Mình cũng đang khóc, nhưng ko có nước mắt...
Mọi sóng gióng gió cuộc đời không thể làm tôi gục ngã cho đến khi nghĩ về chuyện tuổi , thơ quá khứ 😔😔
Không biết anh có còn ở đây không? Em biết đây là bài hát mà anh rất thích. Em chỉ mong anh vẫn ở đây, vẫn hiện diện trên cõi đời này dù cho chúng ta cả đời này cũng sẽ không bao giờ gặp lại. Em xin lỗi vì đã lừa dối anh, em có thích anh, thích anh rất nhiều! Nhưng em không còn cách nào khác ngoài đẩy anh ra xa khỏi em, em sợ, sợ ở cạnh em anh sẽ còn tổn thương nhiều hơn nữa. Chúc anh gặp được người yêu thương anh đủ lớn để vực anh dậy, chúc anh một đời bình an!🥰
Mỗi lần nghe bài này tớ đều liên tưởng tớ đang chìm dần xuống đáy biển mênh mông, một vết sáng long lanh, tớ vừa muốn vươn tay níu giữ vệt sáng đó vừa không muốn mặc mình chìm dần, tớ cứ nhìn cứ nhìn vậy cho đến khi vệt sáng đó biến mất và thay vào đó là bóng tối đại dương bao trùm, tớ nhắm mắt buông lỏng, ngộp thở quá nhưng thật dễ chịu...
Sau sự ra đi của mẹ. Tôi càng thấy sợ và lo cho tương lai của mình với ng thân xung quanh. Đâu ai thắng nổi thời gian, biết có sinh sẽ có tử. Nhưng chỉ mong nó đến muộn hơn nhiều chút, càng lâu càng tốt. Bản thân thực sự chưa sẵn sàng đón nhận...
Bài hát mn nhìn ra nhiều điều , riêng mik thấy nó chỉ là mệt mỏi th , lúc bất lực, mệt mỏi mik mới nghe , và chắc chắn là thỏa mãn lúc ấy th, chứ đòi yêu đời lại thì ko fai lựa chọn tốt r
Cứ nghĩ rằng sau tất cả giông tố ở ngoài đời khiến tôi gục ngã thì ít nhất cũng có người nhà là nơi cho tôi chút ấm áp nhưng những thứ tôi nhận được: ngoài ăn, ngủ, thở ra thì chẳng làm gì, ở nhà không làm gì cũng bị bệnh,nấu ăn cũng chẳng kiếm ra tiền, ngay cả khi mở phòng phẫu thuật ra cũng không có ai đợi tôi bên ngoài cả thì ra ruột thịt là như vậy.
nghe như kiểu chẳng còn muốn vùng vẫy chẳng còn muốn gắng gượng gì nửa , cứ để mọi thứ mặc niệm cuốn trôi . đã kiệt quệ , đã chai lì mọi thứ cứ vậy mà …. thôi thì
tôi thích Dazai Osamu, và tui cảm giác rằng bài hát này khá hợp với anh ấy. Muốn khóc
ô mai gót, tui tình cờ bấm vào đây nghe, ai dè gặp ng giống mình ndjhvsvaddbbj 🙀
Tình đôi ta liệu chỉ đến thế
tôi yêu cậu
cậu cũng yêu tôi
chúng ta yêu nhau
nhưng đôi bên chẳng nói
tôi biết thừa rằng cậu cũng yêu tôi
cậu cũng thừa biết cơ mà
chúng ta đều biết tình cảm của đối phương
vậy mà...
cậu lại cố tình chối bỏ tình cảm này
cậu tồi lắm
nhưng...
tôi cũng tồi
sao tôi lại không nhận ra
tại sao tôi không nhận ra sức khoẻ của cậu dần tệ đi
đáng ra tôi lên để ý
và để rồi...
cuối cùng tôi lại thấy cậu lạnh dần đi
"xin lỗi cậu,nếu lúc đó ta chấp nhận tình cảm của cậu thì cậu sẽ đau lòng hơn thế này nữa"
làm ơn đừng nói những điều như vậy mà
tôi đứng trước những cơn sóng
nhìn vào dòng nước đang ào ạt tràn vào
như thể đấy cánh cửa để gặp được cậu
tôi bước từng bước một
tiến về phía biển xa...
không kịp rồi, trong lúc cấp bách nhất người mà cậu chỉ có thể nghĩ lúc này đó chính là hắn. Nhưng mà những cuộc gọi đến hắn mãi không được hồi đáp. Cậu tuyệt vọng, đau đớn vẫy vùng khỏi người đàn ông kia, đôi tay từng vẽ bao bức tuyệt họa nay đã dập nát. Mãi sau này, đôi tay ấy không còn tiếp tục vẽ nữa, ký ức cũng bị hỗn loạn còn hắn thì đang vui vẻ bên vị hôn thê của mình...
Nhưng may mắn, cậu đã gặp được anh, người có thể bù đắp, kéo cậu khỏi quá khứu đau đớn lại òn mang cho cậu hương vị hạnh phúc.
p/s: tự nhiên nhớ lại bộ truyện cũ, kết HE, siêu hayy
Đáy biển cũng như là tâm trí bênh trong mỗi chúngt.Đáy biển khó có thể tìm ra cũng như nội tâm thật sự của t luôn bị che giấu bằng những câu nói ng khc,câu nói sai về ta như là nước vậy!
Rất hay nghe rất bình yên ^^ có chút nhói lòng^^
Chỉ có những câu nói, lời bài hát mới có thể diễn tả được cảm xúc của tôi.
Tự tôi ko biết phải diễn tả ra sao
Mỗi lần nghe tâm trạng buồn rất buồn nhưng lúc yên tĩnh rất muốn mở lên nghe và thưởng thức cái buồn
Em chỉ là đứa trẻ 17t nhưng nhìn lại những gì đã trải qua,không có bố mẹ,bạn bè bỏ rơi,học ngu,gia đình kh điều kiện,đi trường thì bị bạo lực học đường,nghỉ học đi làm bị kỳ thị vì ngoại hình xấu,không một người thân em có nên tìm đến cái chết cuộc sống chưa bao giờ nhẹ nhàng với em tại sao chứ??
,Mình đa có khoảng thời gian rất tuyệt vọng, ngày nào cung khócc,cung chỉ nghi quẩn.Nhưng bh đơ hẳn,có le do tâm tịnh hơn, vượt qua suy nghi lứa tuổi bập bênh này.bạn hay thử đọcc sácch. nghe giảng rất tốt đấy.hay yêu bản thân, tôi tin bạn làmm đc
bài này làm tôi nhớ tới câu truyện em đợi anh đến năm 35 tuôi quá huhu
Đáy biển dù có tăm tối, yên ắng và lạnh lẽo đến mức nào cũng sẽ không bằng lòng người
... họ không lắng nghe tôi dù cho chuyện này là tôi sai nhưng xin đừng làm lớn chuyện lên như vậy được không ? lần nào cũng vậy hết lần này tới lần khác họ luôn nhìn tôi với ánh mắt kì lạ.... thực sự thì tôi cũng biết khó chịu , cũng biết buồn chứ ... Tôi cũng là con người đấy mấy người ạ , tha cho tôi đi tôi thực sự chịu đủ rồi tôi không muốn bị đặt câu hỏi về nó nữa và cũng đừng đi rêu chuyện đó nữa ! coi như là tôi xin mấy người lần cuôi tôi cầu xin mấy người đi
Nghe bài này thích quá nhìn lại đăng vào ngày sinh nhật mình
hiiihi
Tui từng nhảy sông tự vẫn và đây là cảm giác thật mình bị ngoi lên được thì ít để thở mà toàn ngụp xuống, chỉ uống nước đến mắc ói để thở được dưới nước chứ ko chết, may mà một lá lục bình đã làm mình ngóc mặt lên trời và mình đã được cứu 🧃
Lại nữa rồi , lại nửa rồi
Vẫn là những ánh mắt ấy
Vẫn là những lời nói ấy
K phải đao , cx không kiếm
Thế nhưng sắt bén tột cùng
Bề ngoài trong chẳng có gì
Bên trong tan nát có mấy người hay
Ta hận lời nói lẫn tiếng cười
Nhưng ... chẳng thể giải bài cùng ai
Thế gian cứ thế xoay vòng
Luân thường đạo lí hóa ra chỉ là
Chỉ là câu chuyện kẻ cười người chê
Lận nhìn Đó hoa xinh vừa hé nụ sao người lại vội quay đi bỏ ta lại trốn nhân gian......"
Bây giờ t ko bt làm sao nữa đã từng có rất nhiều lần t vấp ngã nhưng mình tin rằng chỉ cần cố gắng và nỗ lực thành công sẽ đến và bây giờ t lại thật bại lần này thì t kiệt sức thật rồi t ko muốn đứng lên nx t thực sự rất mệt 😭😭
Giai điệu này thật nhói cảm giác thấy bình yên
Thật ra chết không đáng sợ, thứ đáng sợ là khi quyết định chết rồi lại không thể chết và chịu những hậu quả của nó . 🍁
Đến ngày hôm nay mình không biết bản thân mình sống vì cái gì ? Đi đến ngày mai để làm gì khi trong tâm toàn lo lắng, sợ hãi, nhàm chán, buồn phiền...chỉ bước tiếp vì sợ ng thân mình buồn.
Bài này tuy buồn nhưng lại đươc sáng tác ra để chữa lành tâm hồn
Bởi vì bài hát này được sáng tác ra dành cho những người mắc bệnh trầm cảm.
Mỗi lần nghe là một lần nhớ Nam Khang...
Quảng đường đến trưởng thành chắc hẳn ai cũng nghĩ đến việc rời bỏ nhân gian…
chẳng biết đây là lần thứ mấy nghe nó nữa , mỗi lần nghe lại đều cảm thấy may mắn thật sự rất may mắn rằng khi ấy mình không biết đến bài hát nếu không ..... mình cũng xong rồi
[Vietsub | Lyrics] Older - Sasha Sloan - Ngày càng phát triển bạn nhé
Đáy biển tuy lạnh nhưng không lạnh bằng lòng người 🙃
Đang coi tiểu thuyết ngược xong danh sách nhạc ngẫu nhiên bốc trúng đáy biển. Ăn roi không dám khóc nay lại muốn rơi lệ huhuhu ;-;
Nghe thôi đã thấm vào đáy lòng
Nó làm tôi nhớ tới Nam Khang Bạch Khởi.
nghe lần nào đau lòng lần đó...
Không sao đâu, mạnh mẽ lên ☺️
mong rằng tôi sẽ ko chìm lại dưới đáy biển, mong rằng bất cứ ai đang ngụp lăn trong nước rồi sẽ nổi lên khỏi mặt nước. Đừng chìm lại trong nước, trong nước sẽ rất lạnh
là nhạc buồn nhưng lại rất hay(◍•ᴗ•◍)❤
Tôi đã khóc không phải vì bài hát, tôi khóc vì tôi nhớ Nam Khang khi nghe bài hát….
Chúc mấy bạn tìm dc ánh sáng đời mình nè, vượt qua nỗi sợ ở quá khứ ở bước tiếp về ánh sáng .
nghe cứ chạnh lòng 😢
giống..
bạn rơi xuống biển , không ai cứu bạn lên cả
không kịp nữa rồi, bạn ghét cảm giác khó thở này , bạn dần chìm xuống đáy biển tăm tối cô đơn và lạnh lẽo ...
Bài nhạc buồn mà chúng ta nên nghe một lần