Các chương trình được nhắc đến trong video: - Khoá huấn luyện kết hợp tư vấn 1-1 CAD Career Navigation (Điều hướng sự nghiệp) do anh Trí dẫn dắt: bit.ly/3xqXeO6 - Khoá học Quản lý tài chính cá nhân: bit.ly/3Rv1C5C
Không kỳ vọng thầy Quéo trào lộng u mặc như thánh nhân,sự kỳ vọng luôn tạo ra áp lực cho một ai đó chỉ mong nhận được sự chân thành,tự nhiên,thẳng thắn của thầy trong những bài học quý báu mà thầy truyền đạt, rất cảm ơn thầy! ❤👍
Thì ra lần đầu tiên bắt đầu coi thầy Quéo đã có 1 cảm giác quen thuộc với cách nói chuyện, với các câu đùa của thầy. Sau khi coi cả 2 phần video về chủ đề này mới thấy cuộc đời của bản thân rất giống thầy Quéo, ngày xưa từng là 1 people pleaser, thích châm biến "tạo nghiệp", chơi với mọi loại người khác nhau, và lớn lên cũng có 1 sự thay đổi giống như thầy vào những năm 20 tuổi. Để lại bình luận mong tương lai sẽ có dịp xem lại video này khi bản thân đã thành công hơn tương tự như thầy.
Lúc nhỏ em đi học khoảng từ năm lớp 9 đến hết cấp 3, em đã bị cô lập, ko hiểu sao bị một nhóm bạn trong lớp cười cợt, em rất giận và luôn giận đến ngày nay. Hậu quả của nó là em cho rằng mình là người vô giá trị, tự ti và đến bây giờ là ko bao giờ chụp hình. Em đã rất đau, đau mà ko biết thuốc nào để đỡ đau nên em chọn cách hành hạ mình. Như câu chuyện anh kể, có lẽ những người bạn này cũng chỉ dùng trò đùa để thấy tốt hơn. Nhưng nghiệp mà anh nói thật sự hủy đi một con người.
Từ nhỏ mình đã là một người hài hước đến nỗi mình có cái mặt cười đôi mắt biết cười nhưng trong sự vui vẻ có một nỗi niềm mình luôn ám ảnh cái răng của mình giống như một sự giam cầm không dám cười từ lúc 8 tuổi đến khi thay đổi làm lại nó thì không thành công niềm vui chỉ được một lúc bỗng hoá đau thương đến nỗi trầm cảm nay đã hoá bệnh rối loạn hoang tưởng phải điều trị bằng thuốc.đối với họ sự thay đổi đó cho rằng là một sự chấp nhận tạm được nhưng hành động là một sự xa lánh nghiệp ngã đến nỗi không có một sự may mắn nào để được nói ra cho nhẹ lòng nên từ "nghiệp"thực sự cho vui thêm chút khi nói
Em cảm ơn anh Trí đã chia sẻ trải nghiệm bản thân của mình. Khi anh chia sẻ về mặt tối của sự hài hước thì em cũng cảm thấy được 1 phần bản thân mình trong đó. Em là một người hướng nội và ít nói, nhưng lại đang sống và làm việc trong môi trường cần sự hoạt bát và giao tiếp. Điều nghịch lý đó thúc đẩy em phải năng nổ hơn, và em đã lựa chọn giải pháp đó là ... sự hài hước. Khác với việc lấy người khác ra làm trò đùa thì em lại chọn bản thân hoặc không ai cả làm mục tiêu gây cười. Đương nhiên là sau những tràn cười như thế, nó giúp em hòa nhập mọi người hơn. Nhưng em cũng cảm thấy được mặt tối của nó, dần dần việc chỉ trích bản thân khiến em tự ti hơn và tiêu cực hơn. Em có thể tự đem bản thân làm trò cười nhưng sẽ không vui hoặc tức giận khi bị người khác đem mình ra mua vui. Em cũng thường xuyên phải nói một mình rằng "Hữu, bản thân m làm như này là chưa..." Có thể đó sự "biến tướng" của sự hài hước tốt lành mà anh đề cập. Đến bây giờ em vẫn đang phải chữa lành cho góc tối đó để có thể yêu thương bản thân hơn. Mong rằng em có thể vượt qua được nó. Em cảm ơn mọi người đã đọc đôi dòng tâm sự này!
Dù chưa học anh Quéo 1 ngày nhưng nghe những lời tâm tư cảm thấy anh đúng là thầy. 1 người thầy thật sự và xứng đáng có bao nhiêu người học được từ chính bài học xương máu của mình. Cảm ơn thầy Quéo dễ thương, đẹp trai và thẳng thắn, chân thành! Thầy toả ra aura hấp dẫn vì tình yêu thương từ trái tim mình. Thầy mà nghe nữa chắc nổ lỗ mũi mất thầy ui.
Cảm ơn anh Trí. Em biết anh từ thời đại học, khi em từng làm part-time ở Kumon. Với em, anh là một supervisor thông minh, hài hước, và tràn đầy năng lượng tích cực. Em đã xem trọn vẹn hai phần, và thấy biết ơn vì anh như thay em kể câu chuyện của đời mình. Em đã chọn không đi ra public vì sợ hãi sự hài hước (được xem là khá đặc biệt) của chính mình. Em sợ mình bỏ quên chính mình quá lâu. Và bài học yêu thương chấp nhận bản thân dù rất khó khăn, mãi đến năm 35 tuổi em mới có thể bắt đầu dũng cảm bước đi. Em chỉ có một chút xíu chia sẻ, và cũng mong muốn nghe anh cho thêm lời khuyên, ở một điểm quan trọng trong video này. Em đồng ý với anh khi mình tự trào (châm biếm bản thân), nó sẽ không làm tổn thương ai nữa, nhưng nếu không cẩn thận, nó có thể trở thành một tác dụng khác không mong đợi cho việc mình tiếp tục xem mình là yếu kém, kệch cỡm, và lố bịch. We are what we think. We usually THINK about what we SAID. Lời nói có năng lượng, và nó cũng có khả năng thiết lập lại thông tin ở tàng thức (nếu chúng ta nói thật nhiều lần, và thật tin vào điều đó). Khi chúng ta nói điều gì đó ra cùng với cảm xúc mạnh (bất kể là vui hay buồn), nó đi thẳng và lưu sâu vào tàng thức, từ đó chi phối hành động của chúng ta trong tương lai. Em nghĩ anh biết rất rõ cơ chế này. Thông tin được nói ra đi kèm cảm xúc sẽ hook rất sâu vào trí nhớ của khán giả, và thật không may, của cả chính mình. Với kinh nghiệm của cá nhân em thôi, thì khi mình nói về điểm yếu của chính mình, mình phải có đủ nội lực, sự tỉnh táo, để THẬT SỰ TRUNG THỰC với chính mình, rằng mình HOÀN TOÀN CHẤP NHẬN và YÊU THƯƠNG điểm yếu đó. Nếu không làm được, tốt nhất không nên tự trào. Em cũng rất rất muốn nghe thêm lời khuyên của anh, và cho tất cả các bạn nữa, về những dây đai an toàn cần thiết khi áp dụng sự tự trào vào đời sống và công việc, đặc biệt là với những người tạo ra content liên tục trên mạng xã hội trong thời đại này. Em cảm ơn anh Trí rất là nhiều!
Em luôn biết ơn anh Trí rất nhiều, và em không ngừng tự hào khi thấy anh liên tục trong suốt 10 năm qua, cung cấp không biết bao nhiêu là giá trị cho lớp trẻ. Chắc nhiêu đó cũng đủ “tịnh hóa nghiệp” rồi anh heng, hihi. Dù em đã không còn quá trẻ, em vẫn tiếp tục nghe video của anh và học hỏi được rất rất nhiều. Em thấy anh hát cũng được đó nha :D. Và em thấy xúc động khi nghe lời: “Khi tôi chết đi, cả thế giới được hồi sinh”. Em nghĩ, không cần đợi đến lúc ấy (vì chắc đợi hơi lâu hahahahhaha), anh đã cho mọi người hồi sinh sau từng công việc/video ý nghĩa của mình. Mỗi ngày khi đi ngủ chúng ta đã chết. Mỗi sáng khi thức dậy, chúng ta được hồi sinh. Chúng ta không ngừng chết đi mỗi ngày (thậm chí trong từng phút giây), với niềm tin đó, chúng ta có thể sống một ngày trọn vẹn nhất. Như sư phụ dạy thiền đã từng dặn dò em:”Con ơi, con hãy làm mọi thứ thật hết lòng, và ngay giây phút ấy, cũng nên nhớ rằng con đã làm xong hết rồi.” Chúng ta ai rồi cũng sẽ đóng cho xong vai diễn mà cuộc đời đã trao cho mình. Nhưng có một sứ mệnh giống nhau dành cho tất cả mọi người, đó là chúng ta đều sống/trải nghiệm/trầm cảm/thành công/thất vọng/thử thách…chẳng qua chỉ là để nhớ về BẢN CHẤT CHÂN THẬT của mình mình: tình yêu thương vô điều kiện. Trong những ngày tăm tối nhất, em mong anh luôn nhớ rằng, vì tình yêu thương, mà anh đang ở đây. Và cho dù anh đang làm gì, không nổi tiếng nữa, hay tiếp tục cực kỳ nổi tiếng, thành công, thì việc anh tiếp tục ở lại đây, là vì tình yêu thương của tất cả mọi người dành cho anh. Mà quan trọng hơn hết thảy, việc anh đang tiếp tục ở đây, bất kể đang giỏi, dở, khóc, cười, làm thinh hay làm nhiều hơn, là vì tình yêu thương trong trái tim anh, dành cho chính mình, và dành cho cuộc đời. Stay well and happy anh Trí nha!!! We love you very much!
Khoảng 1 năm gần đây cũng là thời gian em bắt đầu nhận được lời khen hàu hước từ mọi người, và đây cũng là lúc mà em dần đi vào đáy sâu, một hệ quả của 4 năm tích lũy những thứ từ cô đơn, nhục nhã, thảm hại và đần độn. Thật thú vị, em dần xem chương trình hài nhiều hơn, học những mẹo hài trong đó, quan sát và hơn hết chưa bao giờ em có nhiều mqh như bây giờ. Em có bạn bè không chỉ từ trường của mình mà còn nhiều trường khác trong thành phố. Làm bạn với cả những anh chị hơn mình cả chục tuổi và những em nhỏ hơn mình rất nhiều. Thật sự em còn không nhớ được gương mặt mình trong gương. Em ghét nó. Em mất kết nối với bản thân mình. Mỗi khi dù vui hay buồn, câu cửa miệng của em là "muốn tu tu". Em dần quên luôn cách định nghĩa cảm xúc hiện tại của mình. Chỉ đơn giản là "muốn tu tu". Thật kỳ lạ mà quá đỗi thú vị. Em gần như không muốn cố gắng học hành quá nhiều nữa. Rõ ràng một thứ đã giúp em vào tới tận trường chuyên thi đủ thứ giải lại không mạnh mẽ bằng cái năng lực hài hước. Thực sự thì nhờ có anh mà cũng làm chậm đi quá trình của em rất nhiều. Thật khó nói, những vấn đề nội tại của em em biết chứ, nhưng em không muốn giải quyết. Em hiểu nhưng em không muốn. Em ghét thế giới này. Nhưng chắc chắn rằng không ai lại yêu thế giới này hơn em. Em muốn ...... ... thế giới này
Hi Anh Trí, e là học viên của a từ năm 2017, dạo năm gần đây e ít theo dõi anh nhưng vô tình lại thấy chiếc video chủ đề này, khi nghe anh chia sẻ e đã tự nhiên khóc huhu khi tới đoạn 13:13, e cũng giống a, từ nhỏ luôn là đứa mua vui trong gđ, khi ở lớp, ai ở gần đều cười nắc nẻ vì sự hài hước của e, đỉnh điểm khi học xong khoá PS, e tràn đầy sự tự tin và hút rất nhiều ng đến với mình bởi chính sự hài hước ấy, nhưng để rồi khi quay về bên trong e hoàn toàn trống rỗng, và điều tệ hơn là e k nhận ra điều đó, cứ thế e duy trì trạng thái đó đến tầm 2020~2021 thì như chiếc bom hẹn giờ tích tắc.BÙM. Em rơi vào trầm cảm, tự nhốt bản thân trong phòng, e nằm ngủ cả ngày và k làm gì cả mỗi khi thức dậy, và đúng là chỉ có những ng gần e nhất mới thấy tình trạng khủng khiếp đấy đó của e, và e đã nghĩ tới 44 hàng trăm hàng ngàn lần mỗi khi tối buông xuống. E thật sự đã rất cố gắng vượt qua giai đoạn đó. Đến năm 2023~ , e đã và đang dần kết nối lại với chính bản thân mình. Nên khi nghe hết 2 phần của chủ đề này khiến e nhớ lại rất nhiều điều làm e xúc động và e sẽ viết ra 10 điều e xứng đáng. Cảm ơn a Trí vì chiếc video này.
Hài hước= cái nhìn tích cực + thông minh Nhưng khi bị lạm dụng riết bằng góc nhìn đó người ta trốn tránh và tự lừa bản thân luôn về vấn đề hiện tại.... Vd: A nói với B: " Sao m ở dơ thế ? B cười dửng dưng : " Ở dơ sống mới sống lâu, ở dơ mới mơ đẹp.Còn đỡ tốn tiền nước,xà bông các thứ 😂😂"
Hay quá anh ơi, em đã lót dép hóng tập 2 á hihi. Nội dung của kênh anh Trí dạo này tốt quá, cảm thấy là anh đi sâu hơn vào từng nội dung ấy ạ. Hình ảnh cũng chỉn chu nữa. Cảm ơn anh Trí và đội ngũ vì sự đầu tư này để mang đến trải nghiệm tốt nhất và bài học đầy ý nghĩa cho người xem ạ
Cá nhân em cảm thấy đồng tình và những gì anh nói trên video đều chính xác. em may mắn là có một tuổi thơ lớn lên tuy nghèo nhưng không đến nỗi cơ cực và cộng thêm việc em được thừa hưởng một chút sự hài hước đến từ bố và được tiếp xúc với những cây hài trong xóm thì từ đó em vừa là người cảm nhận được sức mạnh của sự hài hước và đồng thời cũng mong muốn rằng bản thân mình cũng trở nên hài hước như họ để có sức hút đối với mọi người xung quanh. sau đó thì trong quá trình lớn lên từ cấp 1 em đã có những cái suy nghĩ là phải chọc cười các bạn cho đến hiện giờ, nhưng em giống như là một cây hài nửa mùa vậy, Thi thoảng sẽ có những lúc mình nổi hứng nổi máu điên muốn chọc tất cả mọi người trong lớp cười, nhưng thi thoảng thì lại ủ rũ và giống như là một đứa tự kỷ vậy! Lắm lúc em không thể hiểu nổi tại sao bản thân lại kỳ quặc như vậy mặc dù em không có vấn đề gì về tâm lý liên quan đến trầm kảm hay tự kỷ cả 🤷 Lập dị là vậy nhưng đúng như những gì anh nói trong hai video này thì sự hài hước nó có chia làm ba kiểu như anh nói. kiểu thứ nhất là chọc cười theo thiên hướng cường điệu Hóa giống như một gã có vấn đề về thần kinh, kiểu thứ hai là "chơi vần" sao cho giống hút cần nhất có thể nhưng giờ giới trẻ nhất là genZ thường sẽ không có còn hứng thú nhiều như trước về vụ gieo vần hài hước nữa (cảm nhận cá nhân) thì hai kiểu này nó sẽ không tập trung công kích vào một cá nhân nào đó mà chỉ tập trung vào sự hài hước của bản thân phần nếu có công kích thì cũng chỉ tự công kích bản thân mà thôi. riêng đặc biệt về cái phần hài hước theo kiểu châm biếm thì đây lại là cái kiểu rất dễ thu hút được sự chú ý và sự quan tâm của các "nhóm đối tượng đối lập" của cái nhóm đối tượng mà mình nhắm đến! nếu để nói đến sự tích cực của kiểu này thì nó sẽ cực kỳ tích cực nhưng nếu nói tiêu cực thì kiểu này nó cũng thuộc dạng Chột dạ và khó sử khi mà bị các nhóm đối tượng đối lập nhau phát hiện mình là một thằng "gián Điệp hai mang". Cái cảm giác y xì như anh Trí nói đó là khi mà mình làm cái trò hài hước châm biếm nó giống như là trèo lên hái quả Dừa trên cây mà ở dưới có một con "Rái cá" đang gặm gốc cây vậy. Mục tiêu mà em đang hướng đến là nếu có thể thì em đang hướng đến là hạn chế tối đa cái việc hài hước theo kiểu châm biếm người khác và chuyển sang hài hước theo kiểu lịch sự nhất có thể mà vẫn không lầm mất chất hay suy giảm cái nội lực mà sự hài hước đó mang lại! Thật khó lòng mà làm được điều đó khi mà cuộc sống bộn bề còn bao nhiêu thứ phải học, haiz! Cảm ơn anh và mọi người đã cố gắng đọc đến cuối nha! Nếu anh có đọc đến đây thì xin phép e được tặng anh và các bạn lọ thuốc nhỏ mắt qua phần bình luận cho đỡ bõ công đọc nha 🐷!!! (Bonus thêm là được cái video gãi đúng chỗ ngứa trong những câu hỏi của cuộc đời nên cmt hơi dài nên mn thông kẻm nghen! Nữa đó là phần tui ko ngờ là mục tiêu chung của em và anh Trí trong đoạn cuối video giống nhau quãi ò! tại vì khi viết comment này là đang xem dở đoạn đầu video à :)))
haha cảm ơn anh Trí khiến em cười điên khúc cuối. Mà hồi em còn sinh viên khi đi dự hội thảo anh Trí bên Đặng Dung, em ấn tượng lúc đó anh Trí thần thái rất nghiêm túc dù luôn vui vẻ
xin được đổ gục bởi những sự tuyệt vời bởi chất lượng nội dung, hình ảnh, hiệu ứng và quan trọng nhất là ý nghĩa nó mang lại cho bản thân em ❤❤ thật đáng yêu
Rất may mắn đầu những năm đầu của tuổi 20 sau bao nhiêu sự trống rỗng buồn chán và đôi khi cô đơn trong chính ngôi nhà mình thấy mọi thứ không ổn em đã đi tìm lại chính mình nhìn lại tất cả những vấn đề của mình tập trung giải quyết những vấn đề của mình giờ mọi thứ với em đã ổn hơn nhiều rồi cảm ơn anh bài học rất thú vị ❤❤
xem đc 2 tập của anh,em cảm thấy có hình bóng mình ở trong đó,e cũng là 1 cây hài của lớp,ko hiểu sao e nói toàn mấy cái random mà mng lại có thể cười quá trời như vậy.Em cũng có thể 1 chân đạp 5 cái thuyền,ai em cũng có thể chs chung đc.Em cũng là 1 ng luôn lạc quan và tỏ ra vẻ như bất cần đời,bạn bè ai cũng hỏi:”Sao M lạc quan đc hay v”.Thật ra thì cũng không có lí do gì làm em buồn được nữa,năm lớp 7 nhà e bị cháy,e gần như mất hết tất cả,nên em luôn dùng nụ cười và sự lạc quan để quên đi cái kí ức đó.Giờ em cũng đã lớn nhưng vẫn dùng cảm giác vui vẻ giả tạo đó để Nch với mng.Những đêm ở 1 mình em cảm thấy cực kì cô đơn,cảm giác nếu như mình ko mua vui như vậy thì không thèm ai chơi với mình hết,mà cũng đúng như vậy nếu như em không nhắn tin trc thì cũng ko ai thèm Nch với em,ng bạn thân em hay chơi chung bây giờ lại ít nch với em hơn ngày trc,như kiểu mình ko còn đc quan tâm tới nữa có hay ko cũng đc.Em luôn tìm những thói quen mới những sở thích mới để cho em có cái gọi là còn sống trên cuộc đời này. Cảm ơn anh Trí và mọi người đã lắng nghe.
2 clip gần đây của anh về sự hài hước này làm em tỉnh ngộ ra trong 2 năm qua em đã thay đổi như thế nào, em đã biết được bản chất của sự hài hước của mình đến từ đâu và tại sao mình lại biến chuyển như thế. Em cũng đang dần biến đổi theo HƯỚNG "trào lộng u mặc" và thấy nó thực sự là tích cực chứ không phải là sự lạc quan không có chủ đích. Cảm ơn a Trí và đội ngũ đã làm ra những content hay thế này.
Trước đây và cho đến bây giờ, em vẫn đang là một people pleasure, thực sự năng lực này cho em một sự quan sát rất tốt, nhưng quan sát mình thì không. Cảm ơn anh đã chia sẽ về những cảm xúc của chính mình
Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ 1 góc tâm hồn của anh cho em nghe và cảm nhận. Nghe anh nói, cảm nhận được từng câu chữ anh chia sẻ, em cảm thấy rất vui và nhiều cảm xúc vì anh rất thật và chân thành, em cảm nhận được. Cảm ơn anh Trí! 😁
Cảm ơn anh Trí ^^ Em vẫn trên con đường thấu hiểu và yêu thương bản thân mình hơn sau mỗi trải nghiệm “giả lả, cộc cằn” của chính mình. Xin được đồng hành cùng anh Trí và những các bạn ((:
Em nghĩ những người xem clip này là những người thật sự quan tâm đến con người và cảm xúc của anh đang trải qua. Muốn đồng cảm và sẻ chia những vấn đề mà đã là con người thì ai cũng phải đối diện. Mong anh sớm vượt qua giai đoạn khó khăn, vươn mình lên để được là chính mình một lần nữa! Rất vui được đồng hành cùng nhau!
Hi Trí. Ca hay quá Trí. 👏👏👏👏👏🌹🌹🌹🌹🌹. Càng ngày càng nhiều Video suy ngẫm về cuộc sống, thấy được sự chín mùi và trưởng thành từng ngày. Hay quá. Trí cho mình hỏi: Bạn chạy ngoài nắng có xài kem chống nắng hay không mà không thấy bị nám da hay vậy. Mình thích các môn thể thao ngoài trời nhưng da dễ bị nắng táp tơi tả. Cám ơn Trí.
Nhan sắc mãi đỉnh 😂 em biết đến tác giả Nguyễn Duy Cần qua tôi tự học, óc sáng suôt hay thuật yêu đương, tuy không đồng tình 1 vài luận điểm nhưng thực sự đây là tác giả giúp em học hỏi rất nhiều, để kiếm cái cười của thánh nhân đọc thử.. thank you
Cứ tỏ ra hài hước cười cho qua chuyện dù bị đối phương làm tổn thương, bên trong thì không ổn chút nào mà bỏ mặc cảm xúc của mình để lấy lòng đối phương. Đến lúc sự khó chịu đến tột cùng mới nhận ra mình đang bị gì v nè mới chấm dứt mqh không lành mạnh đó
Em không hay hài hước lắm nhưng lại trải qua hầu hết những cái anh đã nói từ cấp 2 và cấp 3. Mãi đến hiện tại học xong đại học em mới nhìn được bản thân trong gương và trào phúng bản thân, lạc quan hơn, cảm thấy rất thoải mái và nhẹ nhõm với bản thân hiện tại.
Em nhớ 1 người bạn cấp 3 của em luôn tỏ ra người hài hước, đem điểm yếu, khuyết điểm người khác ra làm trò đùa, 1 ngày khi cả nhóm đáng uống cà phê bạn bảo em: sao cái bãi cứt nào cũng có dấu răng của mày hết vậy. Em nhớ trốn vào tolet khóc 20ph. Đến giờ 10 năm sau vẫn thế nhưng em chả buồn để ý đến.
Em cũng có kiểu mặn là “cà khịa móc mỉa chính bản thân hoặc môi trường xung quanh”, có lẽ nó tốt so với những kiểu tếu khác, nhưng cũng có mặt trái là làm em tự ti với bản thân... Chắc cần cả cân bằng giữa tự khen và tự cười bản thân mình 😅 Dù sao rất cảm ơn anh vì một chiếc video bổ icha ạ 😁😁
Sau năm cấp hai tui body shaming người khác thì lên cấp 3 tui cũng tự lấy mình ra pha trò nói tht là năm đó là năm vui nhất đời tui cho tới khi tui lên 11,12 thì chuyển lớp những trò cười của tui không có hiệu quả tui bắt đầu tự ti hơn và rồi đỉnh điểm là tui stress nặng nghỉ học và tự nhốt mình trong phòng nên tui hiểu cảm giác đó
Em chúc mừng anh Trí đã vượt qua được những mặc cảm cá nhân và chia sẽ truyền động lực cho cộng đồng. Bài nhạc rất hay và có ý nghĩa em cám ơn anh nhiều ạ
Rút lại đối với em sự hài hước lành mạnh, rèn luyện cho bản thân sự khiêm tốn, hok tạo nghiệp nhất là sự hài hước,chia sẻ với những cái thiếu xót, chưa trọn vẹn của bản thân.Thêm 1 điều quan trọng nữa đó là đừng mong đợi sự hài hước có thể giải quyết vấn đề của bản thân mà dùng sự hài hước để giúp mình dũng cảm đối diện với quá trình rèn luyện và thay đổi phù hợp hơn với môi trường.
Cảm ơn anh Trí, series này thật sự touching đến em. Vì thời gian dài vừa qua em cũng sống mà ít khi nghĩ về cảm xúc của bản thân mình, em chỉ mới bắt đầu học cách hiểu về bản thân hơn gần đây thôi. Thật sự sống để vừa lòng tất cả mọi người là một big problem trong cuộc đời em suốt thời gian dài vừa qua. Một lần nữa cảm ơn anh!
- Thật sự xúc động khi xem cả 2 phần về sự hài hước của anh Trí! Nên lời nói đầu tiên cho phép em được gửi đến anh lời kính chúc sức khoẻ, lời chào và cảm ơn chân thành nhất! Vì thú thật khi anh Trí kể câu chuyện của anh em thấy mình trong đó. Mọi người đều đánh giá em là người hài hước thậm chí thần tượng em nhưng sau khi tấu hài xong em luôn trằn trọc vì đã cà khịa người khác. Nên em luôn trăn trở liệu có cách hài hước nào tốt hơn không mặc dù em đã nghiên cứu rất nhiều về sự hài hước bằng cả tài liệu tiếng Anh lẫn tiếng Đức. - Lời nói thứ 2 em xin tranh thủ tóm tắt lại những điều mà em tâm đắc sau khi vừa nằm ngủ vừa nghe cả 2 clip, và bây giờ mất ngủ luôn vì clip hay nhức nhối, để em có thể ghi nhớ những gì mình học, nếu lỡ sau này có quên thì những ai like comment này sẽ lại nhắc nhở em, đó là: 1. Hài hước là một cơ chế phòng thủ trước những khó khăn (ví như những nông dân hay châm biếm những tá điền vì họ không có đủ quyền lực và sức mạnh để đấu tranh giành lại sự bình đẳng). 2. Nhưng không phải ai gặp khó khăn cũng có thể hài hước, thậm chí có thể gục ngã. -> Nên ta có công thức: Nghịch cảnh + Thông minh = Hài Hước 3. Vì hài hước đem lại nhiều lợi ích (sự ngưỡng mộ, nổi tiếng, ...), nên ta hay lạm dụng sự hài hước, bằng cách cố gắng lúc nào cũng đem lại tiếng cười và làm hài lòng mọi người nhưng quên mất đem lại tiếng cười và sự hài lòng cho bản thân. Đó là ta đang bị sự hài hước điều khiển mình chứ mình không điều khiển được sự hài hước. 4. Có nhiều kiểu hài hước: thái quá bằng hình thể, chơi chữ, cà khịa ... nhưng tựu chung lại sẽ là kiểu hài hước đen tối đem một hoặc một nhóm người khác ra làm trò cười nhưng vô tình (hoặc cố ý) lại xúc phạm, hoặc tệ hơn là lăng mạ người bị đùa khiến họ tổn thương, dẫn đến họ sẽ căm phẫn ta thậm chí tấn công ta. Hoặc nếu họ không làm gì cả, thì đêm về ta vẫn không thể an tâm được vì đã lỡ làm tổn thương họ. 5. Nên cách hài hước trong sáng và tốt nhất là: Đem mình ra làm trò cười để cùng cười với mọi người/ Cùng mọi người cười chính mình. Vì: 1, Nó giúp ta nhắc nhở mình chưa hoàn hảo, cần cải thiện bản thân mỗi ngày, nó mang lại sự khiêm tốn giúp người khác đồng cảm và nể phục ta, vì không phải ai cũng có thể chân thành, dũng cảm để đối diện và nhận ra được với khiếm khuyết của mình để sửa đổi. 2, Đồng thời ngoài đem lại cho mọi người tiếng cười, nó còn đem lại cho mọi người những bài học để họ cũng có thể tự chiêm nghiệm lại bản thân để sống tốt hơn. 3, Vì là cười chính mình nên sẽ không phải lo âu sợ làm tổn thương người khác, cũng không gieo nghiệp hay gây thù chuốc oán ai cả, nên tâm được an yên cực kì. - Lời nói thứ 3 cũng là lời nói cuối cùng, đó cũng là câu hỏi em đang trăn trở, rằng liệu giữa việc cà khịa người khác nhưng vẫn giữ được phép lịch sự và không làm tổn thương họ so với việc cà khịa chính mình thì mình nên lựa chọn cái nào sẽ là tối ưu hơn ạ? Vì thực sự mà nói để hoạt náo đám đông bằng cách tự cà khịa mình thì rất khó hơn là cà khịa người khác, vì em thường dựa vào tình huống ngẫu nhiên mà người khác làm để kích hoạt sự hài hước, cà khịa họ. Và nếu được anh có thể làm thêm một video chỉ dẫn về sự hài hước trong sáng được không ạ?
em thực sự đồng cảm với những trải nghiệm của a hài hước là sự phòng vệ của kẻ yếu đuối, nghe câu này tự thấy thẹn trong lòng cuộc sống e hoàn toàn đang xảy ra giống với quá khứ của anh, giờ ngồi nghe e chỉ biết vừa cười vừa khóc th, mà trò đùa của e cũng k chạm tới tất cả mọi người như anh e trông bản thân như tên hề ấy, cố gắng để hòa nhập nhưng mình chẳng có gì ngoài trừ việc làm trò hề cho họ em cũng thường thái độ với người thân vì những cảm xúc của e, mà đáng sợ nhất là e tự nói xấu mình, chửi rủa, em ko muốn làm ảnh hưởng đến ai nên điều duy nhất giúp e giải tỏa là chính bản thân e e có sở thích vẽ và thường ngta vẽ tâm trạng của mình vào tranh để giải tỏa nhưng dù có thế nào thứ e vẽ ra vẫn là những thứ tích cực, những nụ cười, e k thể thành thật với cảm xúc của mình có lẽ v và có lẽ là nghiệp do những điều tồi tệ e làm với những người bạn, hoặc gọi là nạn nhân cho mấy trò lố bịch của mình mà đơn giản vì e ghen tỵ với họ, cảm giác được hùa theo khiến e thấy mình như công lý vậy, nực cười v em cũng không thể ngừng phán xét mình mỗi khi nhìn vào trong gương, mà e lại làm điều này mỗi ngày -)) dường như em sắp phát điên lên dù v em vẫn không thể show nó ra, mọi người k hiểu, bạn bè, người yêu, bố mẹ e cũng từng thử chia sẻ một chút nhưng có vẻ k tin hoặc k hiểu, thậm chí còn có chút e ngại, chắc do mọi người quá quen với hình ảnh e tạo dựng ra, thực sự là rối bời 😅
Trước kia e cũng bị tự ti về ngoại hình nhưng nhờ 1 vid của anh và 1 số yếu tố nên em đã dám chấp nhận và cảm thấy thoải mái với nhan sắc này 😁 Nhưng về nhiều thứ khác như tính cách, thói xấu thì e vẫn chưa dám chấp nhận bản thân, vẫn dễ bị kích động khi bị chạm tới nó. Nên là e vẫn đang học cách chấp nhận và hoá giải nỗi sợ ấy ạ.😅
Cuộc đời của anh làm em nhớ tới cuốn " Thất lạc cõi người" của đại danh hào người Nhật Dazai Osamu, một cuộc đời lúc nào cũng đeo trên mình cái mặt nạ cười để rồi tìm đến cái chết như một sự giải thoát.
Trước em hâm mộ người hài hước lắm, họ là tâm điểm ấy. Nma khi quen nyc của em thì em mới hiểu đằng sau sự hài hước của ảnh. Tuổi thơ của anh có sự bạo lực gia đình, bố ngoại tình, họ hàng phản bội,.... nên lúc thấy ảnh pha trò em thấy thương hơn. Ảnh bị rối loạn lo âu, mất ngủ kinh niên. Nma ảnh giỏi lắm, bạn bè mới ra trường mà ảnh làm cho cty nước ngoài, chức cao lương lớn.
Xin lỗi anh sau bản cover khúc cuối, mình phải đi tìm bản gốc để nghe. Nhờ vậy càng thấm hơn câu nói: More people want to see you on your back than on your feet
K liên quan nhưng em thích cách bày trí phòng để đèn neon và khoảng kgian tối màu xquanh anh Trí, nhìn nó đỡ rối hơn mấy vid trước đây để ng xem tập trung centralize vào anh Trí và text trên màn hình thoi áh! Khá phù hợp với chủ đề dark humor này. Cơ mà vẫn cảm ơn anh nhiều vì bài giảng, chúc anh get better soon mentally ạh
Tự nhiên đoạn sau thấy anh Trí vừa đàn vừa ca, lại flashback mấy kỷ niệm ngày xưa thấy nó dễ thương gì đâu. Kiểu làm clip này nó tự nhiên mà cảm động quá anh
Vẫn muốn biết chỗ nào trong bài hát gây ám ảnh ông quéo vì tò mò quá nên phẩm đoán thử câu trước khi từng là nổi ám ảnh bây giờ lại là niềm hy vọng hẳn là câu “khi tôi chết cả thế giới bắt đầu hồi sinh”. Không biết lúc trước anh có nghĩ cái chết của mình là một thứ gì đó ghê tởm vì vậy sau khi chết đi thì thế giới mới khôi phục lại vẻ bình yên và trong sáng. Còn về niềm hy vọng thì trước khi chết tôi để lại rất nhiều thứ ít nhất là sự chân thành muốn truyền tới mọi người… Em cũng không biết nó sao nữa cũng không biết nói đúng chỗ chưa chỉ muốn phỏng đoán một tí thôi
A Quéo có bao giờ hối hận khi mình đã kích người khác để tạo ra sự hài hước trong quá khứ của mình không ạ, em cũng từng nhưng ít, phải nói nó mang lại sự chú ý hoàn toàn quá hấp dẫn 😢 nhưng nó lại cực độc hại với những người bị bắt nạt ạ
Tôi là một nạn nhân của bắt nạt hồi cấp 2 đây. Và ngoại hình của tôi cũng bị lấy ra làm trò đùa để mua vui cả lớp. Tôi khá hận những người "hài hước" kiểu vậy và tính viết kịch bản một bộ phim về "bắt nạt học đường", nếu như được duyệt lên màn ảnh thì đó là "sự trả thù" của tôi 😢😢😢 ( tôi cũng khá thích phim ảnh nên hứng thú với viết kịch bản )
Tôi là một nạn nhân của bắt nạt hồi cấp 2 đây. Và ngoại hình của tôi cũng bị lấy ra làm trò đùa để mua vui cả lớp. Tôi khá hận những người "hài hước" kiểu vậy và tính viết kịch bản một bộ phim về "bắt nạt học đường", nếu như được duyệt lên màn ảnh thì đó là "sự trả thù" của tôi 😢😢😢 ( tôi cũng khá thích phim ảnh nên hứng thú với viết kịch bản ) Không cần lấy dao để đâm những người làm tổn thương, chỉ cần đưa hành động tội lỗi của họ lên màn ảnh và đổi tên nhân vật đi là được 😅😅😅
Mình cũng có trải nghiệm giống bạn, mình cũng đã từng rất hận những người đã bắt nạt mình, mình cũng đã vô số lần tưởng tượng ra những hình ảnh hành hạ lại những người đó để cho thỏa nỗi hận, nhưng khi nhìn lại thì chỉ có mình là người luôn chìm đắm trong quá khứ như thế cũng chỉ có mình là người đau khổ, nên mình đã buông bỏ quá khứ để bản thân có thể phát triển tốt hơn. Nên mình cũng mong bạn và những nạn nhân của blhd khác đều tìm được hạnh phúc và luôn vui vẻ❤
@@tranginh7389mục đích nữa của mình khi đưa lên màn ảnh là còn để xã hội nhìn nhận những vấn đề xã hội một cách nghiêm túc hơn chứ mình sẽ không đợi "nhân quả báo ứng" cho những người bắt nạt đâu. Dù gì Việt Nam cũng ít phim làm về mấy thực trạng nhức nhối kiểu này.
@@tranginh7389 mục đích nữa của mình khi đưa lên màn ảnh là còn để xã hội nhìn nhận những vấn đề xã hội một cách nghiêm túc hơn chứ mình sẽ không đợi "nhân quả báo ứng" cho những người bắt nạt đâu. Dù gì Việt Nam cũng ít phim làm về mấy thực trạng nhức nhối kiểu này.
Thế ngược lại thì sao nhỉ? Em hay bị phản ứng mạnh với mấy câu đùa từ mệt thị ngoại hình đến, trêu chọc ghép đôi, hoặc trêu ế... Chắc e là người quá nghiêm túc chăng. Nhưng em vẫn rất vui vẻ với kiểu nói chuyện hài hước nhưng nếu họ mang ai đó mang ra chế diễu thì không ưa tí nào. Em đã từng bị trêu vì ngoại hình lúc bé và cảm thấy rằng những người trêu mình sẽ chả bao giờ thay đổi và nhận ra những đều như anh Trí đã nhận ra.
a ơi a nói về vấn đề xác minh trên ngân hàng ở thời điểm hiện tại đi ạ, người dùng Android không có chức năng NFC rất nhiều không lẽ nhà nước bắt buộc mua đth mới ạ ???
Các chương trình được nhắc đến trong video:
- Khoá huấn luyện kết hợp tư vấn 1-1 CAD Career Navigation (Điều hướng sự nghiệp) do anh Trí dẫn dắt: bit.ly/3xqXeO6
- Khoá học Quản lý tài chính cá nhân: bit.ly/3Rv1C5C
Không kỳ vọng thầy Quéo trào lộng u mặc như thánh nhân,sự kỳ vọng luôn tạo ra áp lực cho một ai đó chỉ mong nhận được sự chân thành,tự nhiên,thẳng thắn của thầy trong những bài học quý báu mà thầy truyền đạt, rất cảm ơn thầy! ❤👍
Cảm ơn bạn đã đón nhận
Anh là một trong số ít youtuber mà em biết dám nói thật về những mặt tối của bản thân để giúp người xem vượt qua khó khăn.
Thì ra lần đầu tiên bắt đầu coi thầy Quéo đã có 1 cảm giác quen thuộc với cách nói chuyện, với các câu đùa của thầy. Sau khi coi cả 2 phần video về chủ đề này mới thấy cuộc đời của bản thân rất giống thầy Quéo, ngày xưa từng là 1 people pleaser, thích châm biến "tạo nghiệp", chơi với mọi loại người khác nhau, và lớn lên cũng có 1 sự thay đổi giống như thầy vào những năm 20 tuổi. Để lại bình luận mong tương lai sẽ có dịp xem lại video này khi bản thân đã thành công hơn tương tự như thầy.
Lúc nhỏ em đi học khoảng từ năm lớp 9 đến hết cấp 3, em đã bị cô lập, ko hiểu sao bị một nhóm bạn trong lớp cười cợt, em rất giận và luôn giận đến ngày nay. Hậu quả của nó là em cho rằng mình là người vô giá trị, tự ti và đến bây giờ là ko bao giờ chụp hình. Em đã rất đau, đau mà ko biết thuốc nào để đỡ đau nên em chọn cách hành hạ mình. Như câu chuyện anh kể, có lẽ những người bạn này cũng chỉ dùng trò đùa để thấy tốt hơn. Nhưng nghiệp mà anh nói thật sự hủy đi một con người.
Từ nhỏ mình đã là một người hài hước đến nỗi mình có cái mặt cười đôi mắt biết cười nhưng trong sự vui vẻ có một nỗi niềm mình luôn ám ảnh cái răng của mình giống như một sự giam cầm không dám cười từ lúc 8 tuổi đến khi thay đổi làm lại nó thì không thành công niềm vui chỉ được một lúc bỗng hoá đau thương đến nỗi trầm cảm nay đã hoá bệnh rối loạn hoang tưởng phải điều trị bằng thuốc.đối với họ sự thay đổi đó cho rằng là một sự chấp nhận tạm được nhưng hành động là một sự xa lánh nghiệp ngã đến nỗi không có một sự may mắn nào để được nói ra cho nhẹ lòng nên từ "nghiệp"thực sự cho vui thêm chút khi nói
Em cảm ơn anh Trí đã chia sẻ trải nghiệm bản thân của mình. Khi anh chia sẻ về mặt tối của sự hài hước thì em cũng cảm thấy được 1 phần bản thân mình trong đó. Em là một người hướng nội và ít nói, nhưng lại đang sống và làm việc trong môi trường cần sự hoạt bát và giao tiếp. Điều nghịch lý đó thúc đẩy em phải năng nổ hơn, và em đã lựa chọn giải pháp đó là ... sự hài hước.
Khác với việc lấy người khác ra làm trò đùa thì em lại chọn bản thân hoặc không ai cả làm mục tiêu gây cười. Đương nhiên là sau những tràn cười như thế, nó giúp em hòa nhập mọi người hơn. Nhưng em cũng cảm thấy được mặt tối của nó, dần dần việc chỉ trích bản thân khiến em tự ti hơn và tiêu cực hơn. Em có thể tự đem bản thân làm trò cười nhưng sẽ không vui hoặc tức giận khi bị người khác đem mình ra mua vui. Em cũng thường xuyên phải nói một mình rằng "Hữu, bản thân m làm như này là chưa..."
Có thể đó sự "biến tướng" của sự hài hước tốt lành mà anh đề cập. Đến bây giờ em vẫn đang phải chữa lành cho góc tối đó để có thể yêu thương bản thân hơn. Mong rằng em có thể vượt qua được nó. Em cảm ơn mọi người đã đọc đôi dòng tâm sự này!
Dù chưa học anh Quéo 1 ngày nhưng nghe những lời tâm tư cảm thấy anh đúng là thầy. 1 người thầy thật sự và xứng đáng có bao nhiêu người học được từ chính bài học xương máu của mình. Cảm ơn thầy Quéo dễ thương, đẹp trai và thẳng thắn, chân thành! Thầy toả ra aura hấp dẫn vì tình yêu thương từ trái tim mình. Thầy mà nghe nữa chắc nổ lỗ mũi mất thầy ui.
Cảm ơn anh Trí. Em biết anh từ thời đại học, khi em từng làm part-time ở Kumon. Với em, anh là một supervisor thông minh, hài hước, và tràn đầy năng lượng tích cực. Em đã xem trọn vẹn hai phần, và thấy biết ơn vì anh như thay em kể câu chuyện của đời mình. Em đã chọn không đi ra public vì sợ hãi sự hài hước (được xem là khá đặc biệt) của chính mình. Em sợ mình bỏ quên chính mình quá lâu. Và bài học yêu thương chấp nhận bản thân dù rất khó khăn, mãi đến năm 35 tuổi em mới có thể bắt đầu dũng cảm bước đi.
Em chỉ có một chút xíu chia sẻ, và cũng mong muốn nghe anh cho thêm lời khuyên, ở một điểm quan trọng trong video này. Em đồng ý với anh khi mình tự trào (châm biếm bản thân), nó sẽ không làm tổn thương ai nữa, nhưng nếu không cẩn thận, nó có thể trở thành một tác dụng khác không mong đợi cho việc mình tiếp tục xem mình là yếu kém, kệch cỡm, và lố bịch.
We are what we think. We usually THINK about what we SAID. Lời nói có năng lượng, và nó cũng có khả năng thiết lập lại thông tin ở tàng thức (nếu chúng ta nói thật nhiều lần, và thật tin vào điều đó). Khi chúng ta nói điều gì đó ra cùng với cảm xúc mạnh (bất kể là vui hay buồn), nó đi thẳng và lưu sâu vào tàng thức, từ đó chi phối hành động của chúng ta trong tương lai. Em nghĩ anh biết rất rõ cơ chế này. Thông tin được nói ra đi kèm cảm xúc sẽ hook rất sâu vào trí nhớ của khán giả, và thật không may, của cả chính mình.
Với kinh nghiệm của cá nhân em thôi, thì khi mình nói về điểm yếu của chính mình, mình phải có đủ nội lực, sự tỉnh táo, để THẬT SỰ TRUNG THỰC với chính mình, rằng mình HOÀN TOÀN CHẤP NHẬN và YÊU THƯƠNG điểm yếu đó. Nếu không làm được, tốt nhất không nên tự trào.
Em cũng rất rất muốn nghe thêm lời khuyên của anh, và cho tất cả các bạn nữa, về những dây đai an toàn cần thiết khi áp dụng sự tự trào vào đời sống và công việc, đặc biệt là với những người tạo ra content liên tục trên mạng xã hội trong thời đại này. Em cảm ơn anh Trí rất là nhiều!
Em luôn biết ơn anh Trí rất nhiều, và em không ngừng tự hào khi thấy anh liên tục trong suốt 10 năm qua, cung cấp không biết bao nhiêu là giá trị cho lớp trẻ. Chắc nhiêu đó cũng đủ “tịnh hóa nghiệp” rồi anh heng, hihi. Dù em đã không còn quá trẻ, em vẫn tiếp tục nghe video của anh và học hỏi được rất rất nhiều.
Em thấy anh hát cũng được đó nha :D. Và em thấy xúc động khi nghe lời: “Khi tôi chết đi, cả thế giới được hồi sinh”. Em nghĩ, không cần đợi đến lúc ấy (vì chắc đợi hơi lâu hahahahhaha), anh đã cho mọi người hồi sinh sau từng công việc/video ý nghĩa của mình. Mỗi ngày khi đi ngủ chúng ta đã chết. Mỗi sáng khi thức dậy, chúng ta được hồi sinh. Chúng ta không ngừng chết đi mỗi ngày (thậm chí trong từng phút giây), với niềm tin đó, chúng ta có thể sống một ngày trọn vẹn nhất. Như sư phụ dạy thiền đã từng dặn dò em:”Con ơi, con hãy làm mọi thứ thật hết lòng, và ngay giây phút ấy, cũng nên nhớ rằng con đã làm xong hết rồi.”
Chúng ta ai rồi cũng sẽ đóng cho xong vai diễn mà cuộc đời đã trao cho mình. Nhưng có một sứ mệnh giống nhau dành cho tất cả mọi người, đó là chúng ta đều sống/trải nghiệm/trầm cảm/thành công/thất vọng/thử thách…chẳng qua chỉ là để nhớ về BẢN CHẤT CHÂN THẬT của mình mình: tình yêu thương vô điều kiện.
Trong những ngày tăm tối nhất, em mong anh luôn nhớ rằng, vì tình yêu thương, mà anh đang ở đây. Và cho dù anh đang làm gì, không nổi tiếng nữa, hay tiếp tục cực kỳ nổi tiếng, thành công, thì việc anh tiếp tục ở lại đây, là vì tình yêu thương của tất cả mọi người dành cho anh. Mà quan trọng hơn hết thảy, việc anh đang tiếp tục ở đây, bất kể đang giỏi, dở, khóc, cười, làm thinh hay làm nhiều hơn, là vì tình yêu thương trong trái tim anh, dành cho chính mình, và dành cho cuộc đời.
Stay well and happy anh Trí nha!!! We love you very much!
Cám ơn em vì lời động viên rất chân tình này!
Khoảng 1 năm gần đây cũng là thời gian em bắt đầu nhận được lời khen hàu hước từ mọi người, và đây cũng là lúc mà em dần đi vào đáy sâu, một hệ quả của 4 năm tích lũy những thứ từ cô đơn, nhục nhã, thảm hại và đần độn.
Thật thú vị, em dần xem chương trình hài nhiều hơn, học những mẹo hài trong đó, quan sát và hơn hết chưa bao giờ em có nhiều mqh như bây giờ. Em có bạn bè không chỉ từ trường của mình mà còn nhiều trường khác trong thành phố. Làm bạn với cả những anh chị hơn mình cả chục tuổi và những em nhỏ hơn mình rất nhiều.
Thật sự em còn không nhớ được gương mặt mình trong gương. Em ghét nó. Em mất kết nối với bản thân mình. Mỗi khi dù vui hay buồn, câu cửa miệng của em là "muốn tu tu". Em dần quên luôn cách định nghĩa cảm xúc hiện tại của mình. Chỉ đơn giản là "muốn tu tu". Thật kỳ lạ mà quá đỗi thú vị.
Em gần như không muốn cố gắng học hành quá nhiều nữa. Rõ ràng một thứ đã giúp em vào tới tận trường chuyên thi đủ thứ giải lại không mạnh mẽ bằng cái năng lực hài hước.
Thực sự thì nhờ có anh mà cũng làm chậm đi quá trình của em rất nhiều. Thật khó nói, những vấn đề nội tại của em em biết chứ, nhưng em không muốn giải quyết. Em hiểu nhưng em không muốn. Em ghét thế giới này. Nhưng chắc chắn rằng không ai lại yêu thế giới này hơn em. Em muốn ...... ... thế giới này
Hi Anh Trí, e là học viên của a từ năm 2017, dạo năm gần đây e ít theo dõi anh nhưng vô tình lại thấy chiếc video chủ đề này, khi nghe anh chia sẻ e đã tự nhiên khóc huhu khi tới đoạn 13:13, e cũng giống a, từ nhỏ luôn là đứa mua vui trong gđ, khi ở lớp, ai ở gần đều cười nắc nẻ vì sự hài hước của e, đỉnh điểm khi học xong khoá PS, e tràn đầy sự tự tin và hút rất nhiều ng đến với mình bởi chính sự hài hước ấy, nhưng để rồi khi quay về bên trong e hoàn toàn trống rỗng, và điều tệ hơn là e k nhận ra điều đó, cứ thế e duy trì trạng thái đó đến tầm 2020~2021 thì như chiếc bom hẹn giờ tích tắc.BÙM. Em rơi vào trầm cảm, tự nhốt bản thân trong phòng, e nằm ngủ cả ngày và k làm gì cả mỗi khi thức dậy, và đúng là chỉ có những ng gần e nhất mới thấy tình trạng khủng khiếp đấy đó của e, và e đã nghĩ tới 44 hàng trăm hàng ngàn lần mỗi khi tối buông xuống. E thật sự đã rất cố gắng vượt qua giai đoạn đó. Đến năm 2023~ , e đã và đang dần kết nối lại với chính bản thân mình. Nên khi nghe hết 2 phần của chủ đề này khiến e nhớ lại rất nhiều điều làm e xúc động và e sẽ viết ra 10 điều e xứng đáng. Cảm ơn a Trí vì chiếc video này.
Cảm ơn em đã đồng hành và lắng nghe bản thân mình #ad
Hài hước= cái nhìn tích cực + thông minh
Nhưng khi bị lạm dụng riết bằng góc nhìn đó người ta trốn tránh và tự lừa bản thân luôn về vấn đề hiện tại....
Vd: A nói với B:
" Sao m ở dơ thế ?
B cười dửng dưng : " Ở dơ sống mới sống lâu, ở dơ mới mơ đẹp.Còn đỡ tốn tiền nước,xà bông các thứ 😂😂"
Hay quá anh ơi, em đã lót dép hóng tập 2 á hihi. Nội dung của kênh anh Trí dạo này tốt quá, cảm thấy là anh đi sâu hơn vào từng nội dung ấy ạ. Hình ảnh cũng chỉn chu nữa. Cảm ơn anh Trí và đội ngũ vì sự đầu tư này để mang đến trải nghiệm tốt nhất và bài học đầy ý nghĩa cho người xem ạ
nghe mát lòng mát dạ quá nè
quá yêu mến những video gần đây của anh. nghe nhẹ nhàng sâu sắc và nhiều suy ngẫm
Cá nhân em cảm thấy đồng tình và những gì anh nói trên video đều chính xác. em may mắn là có một tuổi thơ lớn lên tuy nghèo nhưng không đến nỗi cơ cực và cộng thêm việc em được thừa hưởng một chút sự hài hước đến từ bố và được tiếp xúc với những cây hài trong xóm thì từ đó em vừa là người cảm nhận được sức mạnh của sự hài hước và đồng thời cũng mong muốn rằng bản thân mình cũng trở nên hài hước như họ để có sức hút đối với mọi người xung quanh. sau đó thì trong quá trình lớn lên từ cấp 1 em đã có những cái suy nghĩ là phải chọc cười các bạn cho đến hiện giờ, nhưng em giống như là một cây hài nửa mùa vậy, Thi thoảng sẽ có những lúc mình nổi hứng nổi máu điên muốn chọc tất cả mọi người trong lớp cười, nhưng thi thoảng thì lại ủ rũ và giống như là một đứa tự kỷ vậy! Lắm lúc em không thể hiểu nổi tại sao bản thân lại kỳ quặc như vậy mặc dù em không có vấn đề gì về tâm lý liên quan đến trầm kảm hay tự kỷ cả 🤷
Lập dị là vậy nhưng đúng như những gì anh nói trong hai video này thì sự hài hước nó có chia làm ba kiểu như anh nói. kiểu thứ nhất là chọc cười theo thiên hướng cường điệu Hóa giống như một gã có vấn đề về thần kinh, kiểu thứ hai là "chơi vần" sao cho giống hút cần nhất có thể nhưng giờ giới trẻ nhất là genZ thường sẽ không có còn hứng thú nhiều như trước về vụ gieo vần hài hước nữa (cảm nhận cá nhân) thì hai kiểu này nó sẽ không tập trung công kích vào một cá nhân nào đó mà chỉ tập trung vào sự hài hước của bản thân phần nếu có công kích thì cũng chỉ tự công kích bản thân mà thôi. riêng đặc biệt về cái phần hài hước theo kiểu châm biếm thì đây lại là cái kiểu rất dễ thu hút được sự chú ý và sự quan tâm của các "nhóm đối tượng đối lập" của cái nhóm đối tượng mà mình nhắm đến! nếu để nói đến sự tích cực của kiểu này thì nó sẽ cực kỳ tích cực nhưng nếu nói tiêu cực thì kiểu này nó cũng thuộc dạng Chột dạ và khó sử khi mà bị các nhóm đối tượng đối lập nhau phát hiện mình là một thằng "gián Điệp hai mang".
Cái cảm giác y xì như anh Trí nói đó là khi mà mình làm cái trò hài hước châm biếm nó giống như là trèo lên hái quả Dừa trên cây mà ở dưới có một con "Rái cá" đang gặm gốc cây vậy.
Mục tiêu mà em đang hướng đến là nếu có thể thì em đang hướng đến là hạn chế tối đa cái việc hài hước theo kiểu châm biếm người khác và chuyển sang hài hước theo kiểu lịch sự nhất có thể mà vẫn không lầm mất chất hay suy giảm cái nội lực mà sự hài hước đó mang lại!
Thật khó lòng mà làm được điều đó khi mà cuộc sống bộn bề còn bao nhiêu thứ phải học, haiz!
Cảm ơn anh và mọi người đã cố gắng đọc đến cuối nha! Nếu anh có đọc đến đây thì xin phép e được tặng anh và các bạn lọ thuốc nhỏ mắt qua phần bình luận cho đỡ bõ công đọc nha 🐷!!!
(Bonus thêm là được cái video gãi đúng chỗ ngứa trong những câu hỏi của cuộc đời nên cmt hơi dài nên mn thông kẻm nghen!
Nữa đó là phần tui ko ngờ là mục tiêu chung của em và anh Trí trong đoạn cuối video giống nhau quãi ò! tại vì khi viết comment này là đang xem dở đoạn đầu video à :)))
Đã đọc hết "tâm sự" của em nhe
haha cảm ơn anh Trí khiến em cười điên khúc cuối. Mà hồi em còn sinh viên khi đi dự hội thảo anh Trí bên Đặng Dung, em ấn tượng lúc đó anh Trí thần thái rất nghiêm túc dù luôn vui vẻ
xin được đổ gục bởi những sự tuyệt vời bởi chất lượng nội dung, hình ảnh, hiệu ứng và quan trọng nhất là ý nghĩa nó mang lại cho bản thân em
❤❤ thật đáng yêu
Theo dõi anh hơn 3 năm nay. Thú thật anh đã thay đổi em rất nhiều
:) cũng là bản thân em nỗ lực nữa.
Rất may mắn đầu những năm đầu của tuổi 20 sau bao nhiêu sự trống rỗng buồn chán và đôi khi cô đơn trong chính ngôi nhà mình thấy mọi thứ không ổn em đã đi tìm lại chính mình nhìn lại tất cả những vấn đề của mình tập trung giải quyết những vấn đề của mình giờ mọi thứ với em đã ổn hơn nhiều rồi cảm ơn anh bài học rất thú vị ❤❤
xem đc 2 tập của anh,em cảm thấy có hình bóng mình ở trong đó,e cũng là 1 cây hài của lớp,ko hiểu sao e nói toàn mấy cái random mà mng lại có thể cười quá trời như vậy.Em cũng có thể 1 chân đạp 5 cái thuyền,ai em cũng có thể chs chung đc.Em cũng là 1 ng luôn lạc quan và tỏ ra vẻ như bất cần đời,bạn bè ai cũng hỏi:”Sao M lạc quan đc hay v”.Thật ra thì cũng không có lí do gì làm em buồn được nữa,năm lớp 7 nhà e bị cháy,e gần như mất hết tất cả,nên em luôn dùng nụ cười và sự lạc quan để quên đi cái kí ức đó.Giờ em cũng đã lớn nhưng vẫn dùng cảm giác vui vẻ giả tạo đó để Nch với mng.Những đêm ở 1 mình em cảm thấy cực kì cô đơn,cảm giác nếu như mình ko mua vui như vậy thì không thèm ai chơi với mình hết,mà cũng đúng như vậy nếu như em không nhắn tin trc thì cũng ko ai thèm Nch với em,ng bạn thân em hay chơi chung bây giờ lại ít nch với em hơn ngày trc,như kiểu mình ko còn đc quan tâm tới nữa có hay ko cũng đc.Em luôn tìm những thói quen mới những sở thích mới để cho em có cái gọi là còn sống trên cuộc đời này.
Cảm ơn anh Trí và mọi người đã lắng nghe.
2 clip gần đây của anh về sự hài hước này làm em tỉnh ngộ ra trong 2 năm qua em đã thay đổi như thế nào, em đã biết được bản chất của sự hài hước của mình đến từ đâu và tại sao mình lại biến chuyển như thế. Em cũng đang dần biến đổi theo HƯỚNG "trào lộng u mặc" và thấy nó thực sự là tích cực chứ không phải là sự lạc quan không có chủ đích.
Cảm ơn a Trí và đội ngũ đã làm ra những content hay thế này.
Cảm ơn em đã đón nhận. Rất vui được đồng hành cùng em #ad
@@hacthaybachthay ui. Vui quá. Fan anh từ hồi a mới có 4 5k subs mà giờ gần triệu subs r được rep
Lớp du chu cà mo 😘😘😘
Trước đây và cho đến bây giờ, em vẫn đang là một people pleasure, thực sự năng lực này cho em một sự quan sát rất tốt, nhưng quan sát mình thì không. Cảm ơn anh đã chia sẽ về những cảm xúc của chính mình
Cảm ơn anh Trí đã chia sẻ 1 góc tâm hồn của anh cho em nghe và cảm nhận. Nghe anh nói, cảm nhận được từng câu chữ anh chia sẻ, em cảm thấy rất vui và nhiều cảm xúc vì anh rất thật và chân thành, em cảm nhận được. Cảm ơn anh Trí! 😁
Cảm ơn anh Trí ^^
Em vẫn trên con đường thấu hiểu và yêu thương bản thân mình hơn sau mỗi trải nghiệm “giả lả, cộc cằn” của chính mình.
Xin được đồng hành cùng anh Trí và những các bạn ((:
Em nghĩ những người xem clip này là những người thật sự quan tâm đến con người và cảm xúc của anh đang trải qua. Muốn đồng cảm và sẻ chia những vấn đề mà đã là con người thì ai cũng phải đối diện. Mong anh sớm vượt qua giai đoạn khó khăn, vươn mình lên để được là chính mình một lần nữa! Rất vui được đồng hành cùng nhau!
Cám ơn sự động viên của em!
Hi Trí. Ca hay quá Trí. 👏👏👏👏👏🌹🌹🌹🌹🌹. Càng ngày càng nhiều Video suy ngẫm về cuộc sống, thấy được sự chín mùi và trưởng thành từng ngày. Hay quá. Trí cho mình hỏi: Bạn chạy ngoài nắng có xài kem chống nắng hay không mà không thấy bị nám da hay vậy. Mình thích các môn thể thao ngoài trời nhưng da dễ bị nắng táp tơi tả. Cám ơn Trí.
Nhan sắc mãi đỉnh 😂 em biết đến tác giả Nguyễn Duy Cần qua tôi tự học, óc sáng suôt hay thuật yêu đương, tuy không đồng tình 1 vài luận điểm nhưng thực sự đây là tác giả giúp em học hỏi rất nhiều, để kiếm cái cười của thánh nhân đọc thử.. thank you
Cứ tỏ ra hài hước cười cho qua chuyện dù bị đối phương làm tổn thương, bên trong thì không ổn chút nào mà bỏ mặc cảm xúc của mình để lấy lòng đối phương. Đến lúc sự khó chịu đến tột cùng mới nhận ra mình đang bị gì v nè mới chấm dứt mqh không lành mạnh đó
Em không hay hài hước lắm nhưng lại trải qua hầu hết những cái anh đã nói từ cấp 2 và cấp 3. Mãi đến hiện tại học xong đại học em mới nhìn được bản thân trong gương và trào phúng bản thân, lạc quan hơn, cảm thấy rất thoải mái và nhẹ nhõm với bản thân hiện tại.
Em nhớ 1 người bạn cấp 3 của em luôn tỏ ra người hài hước, đem điểm yếu, khuyết điểm người khác ra làm trò đùa, 1 ngày khi cả nhóm đáng uống cà phê bạn bảo em: sao cái bãi cứt nào cũng có dấu răng của mày hết vậy. Em nhớ trốn vào tolet khóc 20ph. Đến giờ 10 năm sau vẫn thế nhưng em chả buồn để ý đến.
Em cũng có kiểu mặn là “cà khịa móc mỉa chính bản thân hoặc môi trường xung quanh”, có lẽ nó tốt so với những kiểu tếu khác, nhưng cũng có mặt trái là làm em tự ti với bản thân... Chắc cần cả cân bằng giữa tự khen và tự cười bản thân mình 😅 Dù sao rất cảm ơn anh vì một chiếc video bổ icha ạ 😁😁
Phải tự tin trước rồi mới tự cười mình được em ạ!
Sau năm cấp hai tui body shaming người khác thì lên cấp 3 tui cũng tự lấy mình ra pha trò nói tht là năm đó là năm vui nhất đời tui cho tới khi tui lên 11,12 thì chuyển lớp những trò cười của tui không có hiệu quả tui bắt đầu tự ti hơn và rồi đỉnh điểm là tui stress nặng nghỉ học và tự nhốt mình trong phòng nên tui hiểu cảm giác đó
Em chúc mừng anh Trí đã vượt qua được những mặc cảm cá nhân và chia sẽ truyền động lực cho cộng đồng. Bài nhạc rất hay và có ý nghĩa em cám ơn anh nhiều ạ
Rất vui vì em thích bài hát này nhe.
Đến hôm nay mới được nghe anh Trí đàn hát, thật tình cảm và hay đến vậy
Rút lại đối với em sự hài hước lành mạnh, rèn luyện cho bản thân sự khiêm tốn, hok tạo nghiệp nhất là sự hài hước,chia sẻ với những cái thiếu xót, chưa trọn vẹn của bản thân.Thêm 1 điều quan trọng nữa đó là đừng mong đợi sự hài hước có thể giải quyết vấn đề của bản thân mà dùng sự hài hước để giúp mình dũng cảm đối diện với quá trình rèn luyện và thay đổi phù hợp hơn với môi trường.
Cảm ơn anh Trí, series này thật sự touching đến em. Vì thời gian dài vừa qua em cũng sống mà ít khi nghĩ về cảm xúc của bản thân mình, em chỉ mới bắt đầu học cách hiểu về bản thân hơn gần đây thôi. Thật sự sống để vừa lòng tất cả mọi người là một big problem trong cuộc đời em suốt thời gian dài vừa qua.
Một lần nữa cảm ơn anh!
14:35 theo em đó là nụ cười của sự hiểu đời hiểu về những gì mình từng trải qua
mong anh Quéo mãi đồng hành cùng tụi em
Muốn đồng hành lâu dài thì nhớ like, share ủng hộ anh và ekip nhe
Cảm ơn a. Mỗi khi gặp vấn đề về cs e đều xem kênh của a để tìm giải pháp hay cảm hứng cho bản thân😊
Cảm ơn em đã đón nhận #ad
Cảm ơn anh.Đã giúp em tự tin vào bản thân mình hơn.❤❤❤❤
Cùng cố gắng em nhé #ad
- Thật sự xúc động khi xem cả 2 phần về sự hài hước của anh Trí! Nên lời nói đầu tiên cho phép em được gửi đến anh lời kính chúc sức khoẻ, lời chào và cảm ơn chân thành nhất! Vì thú thật khi anh Trí kể câu chuyện của anh em thấy mình trong đó. Mọi người đều đánh giá em là người hài hước thậm chí thần tượng em nhưng sau khi tấu hài xong em luôn trằn trọc vì đã cà khịa người khác. Nên em luôn trăn trở liệu có cách hài hước nào tốt hơn không mặc dù em đã nghiên cứu rất nhiều về sự hài hước bằng cả tài liệu tiếng Anh lẫn tiếng Đức.
- Lời nói thứ 2 em xin tranh thủ tóm tắt lại những điều mà em tâm đắc sau khi vừa nằm ngủ vừa nghe cả 2 clip, và bây giờ mất ngủ luôn vì clip hay nhức nhối, để em có thể ghi nhớ những gì mình học, nếu lỡ sau này có quên thì những ai like comment này sẽ lại nhắc nhở em, đó là:
1. Hài hước là một cơ chế phòng thủ trước những khó khăn (ví như những nông dân hay châm biếm những tá điền vì họ không có đủ quyền lực và sức mạnh để đấu tranh giành lại sự bình đẳng).
2. Nhưng không phải ai gặp khó khăn cũng có thể hài hước, thậm chí có thể gục ngã. -> Nên ta có công thức: Nghịch cảnh + Thông minh = Hài Hước
3. Vì hài hước đem lại nhiều lợi ích (sự ngưỡng mộ, nổi tiếng, ...), nên ta hay lạm dụng sự hài hước, bằng cách cố gắng lúc nào cũng đem lại tiếng cười và làm hài lòng mọi người nhưng quên mất đem lại tiếng cười và sự hài lòng cho bản thân. Đó là ta đang bị sự hài hước điều khiển mình chứ mình không điều khiển được sự hài hước.
4. Có nhiều kiểu hài hước: thái quá bằng hình thể, chơi chữ, cà khịa ... nhưng tựu chung lại sẽ là kiểu hài hước đen tối đem một hoặc một nhóm người khác ra làm trò cười nhưng vô tình (hoặc cố ý) lại xúc phạm, hoặc tệ hơn là lăng mạ người bị đùa khiến họ tổn thương, dẫn đến họ sẽ căm phẫn ta thậm chí tấn công ta. Hoặc nếu họ không làm gì cả, thì đêm về ta vẫn không thể an tâm được vì đã lỡ làm tổn thương họ.
5. Nên cách hài hước trong sáng và tốt nhất là: Đem mình ra làm trò cười để cùng cười với mọi người/ Cùng mọi người cười chính mình. Vì: 1, Nó giúp ta nhắc nhở mình chưa hoàn hảo, cần cải thiện bản thân mỗi ngày, nó mang lại sự khiêm tốn giúp người khác đồng cảm và nể phục ta, vì không phải ai cũng có thể chân thành, dũng cảm để đối diện và nhận ra được với khiếm khuyết của mình để sửa đổi. 2, Đồng thời ngoài đem lại cho mọi người tiếng cười, nó còn đem lại cho mọi người những bài học để họ cũng có thể tự chiêm nghiệm lại bản thân để sống tốt hơn. 3, Vì là cười chính mình nên sẽ không phải lo âu sợ làm tổn thương người khác, cũng không gieo nghiệp hay gây thù chuốc oán ai cả, nên tâm được an yên cực kì.
- Lời nói thứ 3 cũng là lời nói cuối cùng, đó cũng là câu hỏi em đang trăn trở, rằng liệu giữa việc cà khịa người khác nhưng vẫn giữ được phép lịch sự và không làm tổn thương họ so với việc cà khịa chính mình thì mình nên lựa chọn cái nào sẽ là tối ưu hơn ạ? Vì thực sự mà nói để hoạt náo đám đông bằng cách tự cà khịa mình thì rất khó hơn là cà khịa người khác, vì em thường dựa vào tình huống ngẫu nhiên mà người khác làm để kích hoạt sự hài hước, cà khịa họ. Và nếu được anh có thể làm thêm một video chỉ dẫn về sự hài hước trong sáng được không ạ?
em thực sự đồng cảm với những trải nghiệm của a
hài hước là sự phòng vệ của kẻ yếu đuối, nghe câu này tự thấy thẹn trong lòng
cuộc sống e hoàn toàn đang xảy ra giống với quá khứ của anh, giờ ngồi nghe e chỉ biết vừa cười vừa khóc th, mà trò đùa của e cũng k chạm tới tất cả mọi người như anh
e trông bản thân như tên hề ấy, cố gắng để hòa nhập nhưng mình chẳng có gì ngoài trừ việc làm trò hề cho họ
em cũng thường thái độ với người thân vì những cảm xúc của e, mà đáng sợ nhất là e tự nói xấu mình, chửi rủa, em ko muốn làm ảnh hưởng đến ai nên điều duy nhất giúp e giải tỏa là chính bản thân e
e có sở thích vẽ và thường ngta vẽ tâm trạng của mình vào tranh để giải tỏa nhưng dù có thế nào thứ e vẽ ra vẫn là những thứ tích cực, những nụ cười, e k thể thành thật với cảm xúc của mình có lẽ v
và có lẽ là nghiệp do những điều tồi tệ e làm với những người bạn, hoặc gọi là nạn nhân cho mấy trò lố bịch của mình mà đơn giản vì e ghen tỵ với họ, cảm giác được hùa theo khiến e thấy mình như công lý vậy, nực cười v
em cũng không thể ngừng phán xét mình mỗi khi nhìn vào trong gương, mà e lại làm điều này mỗi ngày -))
dường như em sắp phát điên lên dù v em vẫn không thể show nó ra, mọi người k hiểu, bạn bè, người yêu, bố mẹ e cũng từng thử chia sẻ một chút nhưng có vẻ k tin hoặc k hiểu, thậm chí còn có chút e ngại, chắc do mọi người quá quen với hình ảnh e tạo dựng ra, thực sự là rối bời 😅
Tri hat bai nay rat hay va day cam xuc. Cam on em da mang lai nhung cam xuc day su nhan van
Cảm ơn anh/chị đã khen ạ...
Anh Trí khiêm tốn quá, hát hay dã man :))
Trước kia e cũng bị tự ti về ngoại hình nhưng nhờ 1 vid của anh và 1 số yếu tố nên em đã dám chấp nhận và cảm thấy thoải mái với nhan sắc này 😁
Nhưng về nhiều thứ khác như tính cách, thói xấu thì e vẫn chưa dám chấp nhận bản thân, vẫn dễ bị kích động khi bị chạm tới nó. Nên là e vẫn đang học cách chấp nhận và hoá giải nỗi sợ ấy ạ.😅
Em cảm ơn anh Trí nhé!! What a lovely and touching video! Can’t wait to be an student of your at Aug
Oh! Mong chờ và hẹn gặp lại #ad
Cảm ơn những nỗ lực của anh và ekip rất nhiều để đem tới chia sẻ hôm nay
Cuộc đời của anh làm em nhớ tới cuốn " Thất lạc cõi người" của đại danh hào người Nhật Dazai Osamu, một cuộc đời lúc nào cũng đeo trên mình cái mặt nạ cười để rồi tìm đến cái chết như một sự giải thoát.
Trước em hâm mộ người hài hước lắm, họ là tâm điểm ấy. Nma khi quen nyc của em thì em mới hiểu đằng sau sự hài hước của ảnh. Tuổi thơ của anh có sự bạo lực gia đình, bố ngoại tình, họ hàng phản bội,.... nên lúc thấy ảnh pha trò em thấy thương hơn. Ảnh bị rối loạn lo âu, mất ngủ kinh niên.
Nma ảnh giỏi lắm, bạn bè mới ra trường mà ảnh làm cho cty nước ngoài, chức cao lương lớn.
❤❤❤
nhìn vào gương ...
mặt gương lặng, mặt mình ...
Video này em thấy thật chân thành xúc động lắm anh Trí
Hy vọng anh sẽ làm một series về nỗi lo cũng như cách thích nghi với cuộc sống mới sau khi tốt nghiệp đại học. Cảm ơn anh!
sẽ luôn có viewer ngồi nghe anh nói về nhan sắc của mình mà anh Trí, dăm bữa nữa có nút vàng giờ á.
Xin lỗi anh sau bản cover khúc cuối, mình phải đi tìm bản gốc để nghe. Nhờ vậy càng thấm hơn câu nói: More people want to see you on your back than on your feet
không biết từ bao giờ mà em coi anh Trí như một quyển sách sống r anh ạ
You are a living legend anh Quéo ơi!
hehee anh không dám nhận nhe, cảm ơn em nè
ngừơi hài hước như tôi cảm thấy hữu ích!
Anh hát hay lắm . Chắc đây là câu comment anh muốn nghe nhất phải hông
K liên quan nhưng em thích cách bày trí phòng để đèn neon và khoảng kgian tối màu xquanh anh Trí, nhìn nó đỡ rối hơn mấy vid trước đây để ng xem tập trung centralize vào anh Trí và text trên màn hình thoi áh! Khá phù hợp với chủ đề dark humor này. Cơ mà vẫn cảm ơn anh nhiều vì bài giảng, chúc anh get better soon mentally ạh
Tự nhiên đoạn sau thấy anh Trí vừa đàn vừa ca, lại flashback mấy kỷ niệm ngày xưa thấy nó dễ thương gì đâu. Kiểu làm clip này nó tự nhiên mà cảm động quá anh
cảm ơn input rất có tâm của em nè
Em cảm thấy rất mệt mỏi,vì con người em luôn phải cười như một thói quen mặt dù em không muốn, đôi lúc em thấy như mình bị coi thường
Cảm ơn thầy, thầy ơi
" MẾN MỘ NHAN SẮC CỦA TÔI " 🤣. . nó vừa mắc cười nó vừa dễ thương, kiểu khó diễn tả 😂
16:30 a quéo thể hiện đúng cái sự hài hước châm biếm chính mk 1 cách đúng lúc và gửi gắm đến mọi người sự hài hoà😊
Hát hay quá Thầy ơi....
Cám ơn em
Cảm ơn bạn!
Cảm ơn bạn đã đồng hành và ủng hộ Đội ngũ #ad
Em cảm ơn anh Queo đã chia sẻ ạ
like và share giúp ekip nhoaaa
Cảm ơn anh Trí!
cảm ơn em đã ủng hộ nè
Bài hát dễ thương lắm anh ơi, cảm ơn anh đã chia sẻ
"Thánh nhân"
Đỉnh quá anh trí ơi
Vẫn muốn biết chỗ nào trong bài hát gây ám ảnh ông quéo vì tò mò quá nên phẩm đoán thử câu trước khi từng là nổi ám ảnh bây giờ lại là niềm hy vọng hẳn là câu “khi tôi chết cả thế giới bắt đầu hồi sinh”. Không biết lúc trước anh có nghĩ cái chết của mình là một thứ gì đó ghê tởm vì vậy sau khi chết đi thì thế giới mới khôi phục lại vẻ bình yên và trong sáng. Còn về niềm hy vọng thì trước khi chết tôi để lại rất nhiều thứ ít nhất là sự chân thành muốn truyền tới mọi người… Em cũng không biết nó sao nữa cũng không biết nói đúng chỗ chưa chỉ muốn phỏng đoán một tí thôi
chất lượng quá anh ơi chúc anh nhiều sức khỏe
Bạn cũng thật nhiều sức khoẻ nhen #ad
cảm ơn a Trí
cảm ơn anh đã chia sẻ rất thật, e thấy ngưỡng mộ c vợ of anh á
A Quéo có bao giờ hối hận khi mình đã kích người khác để tạo ra sự hài hước trong quá khứ của mình không ạ, em cũng từng nhưng ít, phải nói nó mang lại sự chú ý hoàn toàn quá hấp dẫn 😢 nhưng nó lại cực độc hại với những người bị bắt nạt ạ
trong video này anh có nói về mặt tối đó nhen
Tôi là một nạn nhân của bắt nạt hồi cấp 2 đây. Và ngoại hình của tôi cũng bị lấy ra làm trò đùa để mua vui cả lớp.
Tôi khá hận những người "hài hước" kiểu vậy và tính viết kịch bản một bộ phim về "bắt nạt học đường", nếu như được duyệt lên màn ảnh thì đó là "sự trả thù" của tôi 😢😢😢 ( tôi cũng khá thích phim ảnh nên hứng thú với viết kịch bản )
mãi mãi một tình yêu ❤❤❤
2 videos ý nghĩa quá anh Quéo
Cảm ơn bạn đã đón nhận trọn vẹn 2 tập ^^ #ad
Tôi là một nạn nhân của bắt nạt hồi cấp 2 đây. Và ngoại hình của tôi cũng bị lấy ra làm trò đùa để mua vui cả lớp.
Tôi khá hận những người "hài hước" kiểu vậy và tính viết kịch bản một bộ phim về "bắt nạt học đường", nếu như được duyệt lên màn ảnh thì đó là "sự trả thù" của tôi 😢😢😢 ( tôi cũng khá thích phim ảnh nên hứng thú với viết kịch bản )
Không cần lấy dao để đâm những người làm tổn thương, chỉ cần đưa hành động tội lỗi của họ lên màn ảnh và đổi tên nhân vật đi là được 😅😅😅
Mình cũng có trải nghiệm giống bạn, mình cũng đã từng rất hận những người đã bắt nạt mình, mình cũng đã vô số lần tưởng tượng ra những hình ảnh hành hạ lại những người đó để cho thỏa nỗi hận, nhưng khi nhìn lại thì chỉ có mình là người luôn chìm đắm trong quá khứ như thế cũng chỉ có mình là người đau khổ, nên mình đã buông bỏ quá khứ để bản thân có thể phát triển tốt hơn. Nên mình cũng mong bạn và những nạn nhân của blhd khác đều tìm được hạnh phúc và luôn vui vẻ❤
@@tranginh7389mục đích nữa của mình khi đưa lên màn ảnh là còn để xã hội nhìn nhận những vấn đề xã hội một cách nghiêm túc hơn chứ mình sẽ không đợi "nhân quả báo ứng" cho những người bắt nạt đâu. Dù gì Việt Nam cũng ít phim làm về mấy thực trạng nhức nhối kiểu này.
@@tranginh7389 mục đích nữa của mình khi đưa lên màn ảnh là còn để xã hội nhìn nhận những vấn đề xã hội một cách nghiêm túc hơn chứ mình sẽ không đợi "nhân quả báo ứng" cho những người bắt nạt đâu. Dù gì Việt Nam cũng ít phim làm về mấy thực trạng nhức nhối kiểu này.
16:33 Anh Trí đã làm em cười nắc nẻ
Cám ơn a
Anh quéo ơi. Anh có thể làm một video về suy nghĩ dập khuôn hành vi dập khuôn được không
cháu chỉ ngưỡng mộ chú vì nhan sắc thôi😂
Chân ái đây ròii!
Thế ngược lại thì sao nhỉ? Em hay bị phản ứng mạnh với mấy câu đùa từ mệt thị ngoại hình đến, trêu chọc ghép đôi, hoặc trêu ế... Chắc e là người quá nghiêm túc chăng. Nhưng em vẫn rất vui vẻ với kiểu nói chuyện hài hước nhưng nếu họ mang ai đó mang ra chế diễu thì không ưa tí nào. Em đã từng bị trêu vì ngoại hình lúc bé và cảm thấy rằng những người trêu mình sẽ chả bao giờ thay đổi và nhận ra những đều như anh Trí đã nhận ra.
a ơi a nói về vấn đề xác minh trên ngân hàng ở thời điểm hiện tại đi ạ, người dùng Android không có chức năng NFC rất nhiều không lẽ nhà nước bắt buộc mua đth mới ạ ???
Cám ơn chú Trí "đẹp" đã chia sẽ ạ 😂😂😂
đã lâu lắm rồi mới có một clip thật đến vậy
ở đây có ai thích xem dưa leo?
Em mới có 14 tuổi thôi mà đã lo sau này thất nghiệp đây này 😢 chưa biết nên chọn ngành gì luôn
E chợt nhận ra e vẫn luôn như vậy e vẫn luôn trống rỗng nhưng thật sự e cũng kb tổn thương của mình ở đâu mình cần lgi để chữa lành n....
😂 yêu Trí
gói CAD cơ bản lúc nào giảm giá để e săn vậy a trí
sau cái black box của anh, sờ ti le video đã khác hẵn và em thích sờ ti le này . nó khiến em hoài niệm về cách anh làm video lúc đầu
respect
Phần đầu hay phần cuối vãn hài hước.
a ơi bây giờ e nên mua quỹ trái phiếu của cty nào để kiếm lãi suất kép ngon v a
Có 1 sự hài hước ở đây khi a nghĩ là mình hài hước
Mùa EURO Em Bị Dopamine Khống Chế , Làm Cách Nào Để Không Bị Lệ Thuộc Vào Dopamine Nữa ạ
Em search clip "Dopamine detox" của anh đi. Có hướng dẫn nhe
Có ai nói với anh là anh cười lên nhìn giống The Rock chưa?
E bất ngờ khi anh tự ti về nhan sắc đó.
Xanh ntn xem buổi tối là mất ngủ luôn á a
Anh ơi bộ inside out trước anh khen ý nghĩa ra thêm rồi á anh thấy sao
anh sẽ cân nhắc nhen, cảm ơn em đã gợi ý
em xem vì thầy quá đẹp trai =))
em xem kênh thầy 2 năm r vẫn chưa nhấn sup =)))
Trời ạ! Viết bảng kiểm điểm cái tội ko Sub!