Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi Take it away, take it away Just take it away Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai Don’t take it away, take it away Don’t take it away Thầm mong anh thấy điều trong mắt em Để ánh dương thôi chẳng hoá đêm đen Dẫu biết nhưng sao thật khó để bước một bước xa anh Chất chứa trong em ngàn lời chẳng thể nói lên Tựa ánh ban mai sáng rọi từng ưu phiền Cảm xúc em đâu hay nào vẫn còn đầy Nhìn về khi đó, em chẳng thể ngờ Mọi điều người trao chỉ hoá giấc mơ Tận sâu tâm ý, xa rời là khi Người giấu riêng ai Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi Take it away, take it away Just take it away Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai Don’t take it away, take it away Don’t take it away Chẳng thể đổ lỗi cho cuộc sống khó khăn Vì anh thấy đâu cần đổi khác Chỉ là vẫn trong thời khắc của anh Liệu có là vô nghĩa? Và với mỗi bức anh vẫn đang vẽ nên Liệu anh có nên bỏ hết đi? Quán cà phê Bình hoa chỉ để Lại những xót xa Anh viết cho ai nghe những nỗi đau Mà nào có ai bận tâm đâu Và anh cũng đâu thể hiểu thấu, ohh, no, no Thứ lỗi cho em với những gì anh đã trải qua Thật khó khi em đành buông tay Vẽ tình yêu ấy lên một khung tranh đã cũ Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi Take it away, take it away Just take it away Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai Don’t take it away, take it away Don’t take it away
Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời
Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi
Take it away, take it away
Just take it away
Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài
Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai
Don’t take it away, take it away
Don’t take it away
Thầm mong anh thấy điều trong mắt em
Để ánh dương thôi chẳng hoá đêm đen
Dẫu biết nhưng sao thật khó để bước một bước xa anh
Chất chứa trong em ngàn lời chẳng thể nói lên
Tựa ánh ban mai sáng rọi từng ưu phiền
Cảm xúc em đâu hay nào vẫn còn đầy
Nhìn về khi đó, em chẳng thể ngờ
Mọi điều người trao chỉ hoá giấc mơ
Tận sâu tâm ý, xa rời là khi
Người giấu riêng ai
Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời
Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi
Take it away, take it away
Just take it away
Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài
Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai
Don’t take it away, take it away
Don’t take it away
Chẳng thể đổ lỗi cho cuộc sống khó khăn
Vì anh thấy đâu cần đổi khác
Chỉ là vẫn trong thời khắc của anh
Liệu có là vô nghĩa?
Và với mỗi bức anh vẫn đang vẽ nên
Liệu anh có nên bỏ hết đi?
Quán cà phê
Bình hoa chỉ để
Lại những xót xa
Anh viết cho ai nghe những nỗi đau
Mà nào có ai bận tâm đâu
Và anh cũng đâu thể hiểu thấu, ohh, no, no
Thứ lỗi cho em với những gì anh đã trải qua
Thật khó khi em đành buông tay
Vẽ tình yêu ấy lên một khung tranh đã cũ
Chợt nhận ra cảm xúc ấy trong anh cứ rối bời
Nhìn sâu vào bức tự hoạ lệ cứ rơi
Take it away, take it away
Just take it away
Ngồi cafe, vẫn lung linh trong đêm cứ thêm dài
Ghi dòng tâm trí anh gửi đến ai
Don’t take it away, take it away
Don’t take it away
Ỏooo cảm ơn bồ hehe
Bài này nghe suy vãi ❤
Karaoke bài Diamond của rothy đi ạ