Trời Cảm Xúc Chìm Vào Trầm Tư: từng ngày dài...trôi lệ trên môi em ở đâu? giờ này... từng yêu dấu như đã phai mờ theo bóng em xa dần... kỉ niệm ngày đó... vẫn song song với vết thương ngày nào để lại chốn đây, nỗi niềm, câu ca của ngày xưa những dư thừa nơi đây những mơ tưởng bủa vây anh biết rằng chẳng thể cứu vãn nên gặm nhắm giờ này con người của quá khứ anh ngu muội lắm chứ đơn giản, yêu em thắm thiết nên chìm đắm miết mà em giờ đây có nhớ đâu ngày mà mình bên nhau lời ca anh viết từng chút để cảm nhận hơi ấm của thương đau lặng lẽ theo em về nơi xa nơi đây là bóng tối ngập tràn hạnh phúc của hương hoa bên anh ngàn bối rối kể từ khi em đi làm bạn cùng cô đơn đã quen rồi dòng nước mắt trên mi cũng chỉ như người lạ quanh em thôi lang thang chốn xưa góc phố, hàng dừa, nơi ta từng đón đưa bất chợt về 1 hình bóng em đang hiện hữu như giấc mơ nhưng em ở đây là thật lòng anh rực cháy, dằn vặt em còn lưu luyến ko? hay chóng quên bên tình nhân mới em vẫn phần nào lắng động nhưng ko còn anh trên đường đời chúc em hạnh phúc quay mặt đi để giấu bao tủi nhục nước mắt thầm nuốt... từ hôm nay anh sẽ tập quên... từ hôm nay sẽ thôi yếu mềm... coi như em đã hiểu phần tư coi như nỗi đau cứ dang dở để trời cảm xúc chìm vào trầm tư...
Và anh cũng đã hiểu anh là ai rồi.... Anh chỉ là 1 người giúp em cười tươi.. Trong khoảng 1 thời gian em buồn tủi Lúc em lấy được niềm vui và tươi cười Đó là lúc em bắt anh phải ngã nguc.. Đến bên anh em cháo hanh phúc... Lúc sao em bỏ anh lai em hại anh đâu Rồi em ra đi không cần suy cho anh .. Mặt long là anh đang rất đâu trong hồi úc. Cố gắn rất nhiều đem đem mỗi tối Lúc là anh tự kĩ suy nghĩ cũng rất nhiều..vì .điều gì mà phải rơi nước vì em...vì ly do gì mà em bỏ anh theo họ Chắc là họ tốt giau có hơn anh em đoan nhân tinh cảm từ họ... Em gạt bỏ luôn tinh cảm của anh dành cho em rất mà đâu hiểu
Trời Cảm Xúc Chìm Vào Trầm Tư:
từng ngày dài...trôi
lệ trên môi
em ở đâu? giờ này...
từng yêu dấu như đã phai mờ theo bóng em xa dần...
kỉ niệm ngày đó...
vẫn song song với vết thương ngày nào
để lại chốn đây,
nỗi niềm, câu ca của ngày xưa
những dư thừa nơi đây
những mơ tưởng bủa vây
anh biết rằng chẳng thể cứu vãn
nên gặm nhắm giờ này
con người của quá khứ
anh ngu muội lắm chứ
đơn giản, yêu em thắm thiết
nên chìm đắm miết
mà em giờ đây có nhớ đâu
ngày mà mình bên nhau
lời ca anh viết từng chút
để cảm nhận hơi ấm của thương đau
lặng lẽ theo em về nơi xa
nơi đây là bóng tối
ngập tràn hạnh phúc của hương hoa
bên anh ngàn bối rối
kể từ khi em đi
làm bạn cùng cô đơn đã quen rồi
dòng nước mắt trên mi
cũng chỉ như người lạ quanh em thôi
lang thang chốn xưa góc phố, hàng dừa, nơi ta từng đón đưa
bất chợt về 1 hình bóng em đang hiện hữu như giấc mơ
nhưng em ở đây là thật
lòng anh rực cháy, dằn vặt
em còn lưu luyến ko?
hay chóng quên bên tình nhân mới
em vẫn phần nào lắng động
nhưng ko còn anh trên đường đời
chúc em hạnh phúc
quay mặt đi để giấu bao tủi nhục
nước mắt thầm nuốt...
từ hôm nay anh sẽ tập quên...
từ hôm nay sẽ thôi yếu mềm...
coi như em đã hiểu phần tư
coi như nỗi đau cứ dang dở
để trời cảm xúc chìm vào trầm tư...
Và anh cũng đã hiểu anh là ai rồi....
Anh chỉ là 1 người giúp em cười tươi..
Trong khoảng 1 thời gian em buồn tủi
Lúc em lấy được niềm vui và tươi cười
Đó là lúc em bắt anh phải ngã nguc..
Đến bên anh em cháo hanh phúc...
Lúc sao em bỏ anh lai em hại anh đâu
Rồi em ra đi không cần suy cho anh ..
Mặt long là anh đang rất đâu trong hồi úc.
Cố gắn rất nhiều đem đem mỗi tối
Lúc là anh tự kĩ suy nghĩ cũng rất nhiều..vì .điều gì mà phải rơi nước vì em...vì ly do gì mà em bỏ anh theo họ
Chắc là họ tốt giau có hơn anh em đoan nhân tinh cảm từ họ...
Em gạt bỏ luôn tinh cảm của anh dành cho em rất mà đâu hiểu
Cho xin Betsy này vs you
cứ lấy thoải mái