TRỐNG TRƯỜNG THÀNH (Tác giả: NSND Viễn Châu) Trình bày: NSƯT Kim Ngọc và NS Tấn Tài NHẠC: Nữ: Mỗi lần, nhìn thu sang lá thu vàng rơi ngoài hiên. Lòng nghe, nhớ thương nhiều, ôn thời gian nhớ ngày nào mình đẹp đôi. Nhìn hoa cúc, trống trường thành giục anh chốn sa trường dâng đời trai. Người đi, biết bao giờ quay trở về vui phút tao phùng. Thương người đi... phương trời... xa... NGÂM: Mấy độ hoa bay cùng lửa hạ, Nhịp cầu Tư Mã một vầng trăng. Sao em tưởng nhớ anh nhiều quá... Người chốn sa trường có biết chăng? VỌNG CỔ: Nam: Anh đã về đây từ sa trường máu lửa. Tìm lại vầng trăng xưa, bài thơ năm cũ sưởi ấm lòng ai bao năm tháng mong... chờ. [1] Nữ: Nhớ anh như nhớ vầng trăng ấy biết thương nhau đến bạc đầu. Nam: Anh đã từ giã người yêu, xa nghiên bút để tìm vui trong khói lửa binh đao. Chiều hôm nay anh bỗng thấy anh xa, Xa, xa lắm đôi bàn tay người ngọc. Chiều hôm nay sao bỗng thấy nhớ nhung, Nhớ kẻ phòng khuê chờ người vạn lý... [2] Nữ: Từ buổi chia tay bên cầu tơ liễu rũ, em về đây không trang điểm đợi chờ. Chân trời xa từng cánh nhạn lạc loài. Em bỗng thấy thương mình bé bỏng, thương người đi vạn lý mịt mù xa. Em vẫn biết tình chúng mình một thuở cách ngăn, để mãi mãi không còn chia biệt nữa. Em vẫn biết người đi vào khói lửa, để cho đời đẹp lại một mùa xuân... NGÂM: Nam: Trống trường thành dồn dập Quân xâm lăng đã sang thẳng biên thành Viên trấn thủ đêm qua vừa tuẫn tiết Anh lại phải lên đường xin giã biệt. VỌNG CỔ: Nữ: Anh hãy uống cạn chén ly bôi rồi giục ngựa ra roi vào nơi gió cát. Kể từ đây, phòng khuê khép chặt, ngày nhớ đêm mong tháng đợi năm... chờ. [5]: Dù một buổi cách ngăn bằng năm tháng cận kề. Em vẫn tiễn anh đi ngoài quan ải, chốn sa trường cho thỏa chí làm trai. Em sẽ ngày ngày chờ đợi bóng ai, khi chợt thấy một màu dương liễu biếc. Mỗi chiều đông sẽ hâm bầu cúc tửu, làm rượu đoàn viên chờ đợi buổi anh về. [6] Nam: Máu anh là máu hờn vạn thuở, Lửa lòng anh là lửa hận thù. Anh ra đi chép trang sử ngàn thu Để tô thắm một mùa xuân dân tộc. Vẳng đâu đây tiếng bao người than khóc, những năm sầu tháng hận những chiều nhớ đêm thương. Chập chùng dặm cát đồi sương Nghiêng nghiêng trĩu nặng oán than hận thù. Nữ: Anh đi, em tiễn, mình em tiễn Chốc nữa em về, ai tiễn em? Nam: Tiễn em có vạn niềm tin Ngày mai chiến thắng chúng mình đẹp đôi.
@@ngocbichtruong7473 bài này thu năm 1968 hãng dĩa Việt Nam mặt trước trống trường thành. Mặt sau một người đi mỹ châu ca Của soạn giả loan thảo Đây là hài kịch bầu show dỏm Biết thưa thốt không biết dựa cột mà nghe
Trời ơi ! sao người ta nỡ bỏ đi cung cách ca vọng cổ xưa hay tuyệt vời như vậy .
Hai cố NS chỉ còn trong ký ức ❤❤❤😢😢😢
Thương bà quá. Bà đã đi xa nhưng đã để lại cho đời tiếng hát quá tuyệt vời. Mãi nhớ thương bà lắm
Trước năm 75 có 2nghệ sĩ nữ là Ngọc Giàu & Kim Ngọc là có chất giọng khiến ng nghe mê cảm. Các nghệ sĩ khác cũg xuất sắc. Nhưg nói về giọng ca chân phươg thì 2cô này ca chạm tới trái tim. Kim Ngọc (trốg trườg thành, hoa trôi dòng nước bạc,..) Ngọc Giàu (Kiều phong a châu, trong thuy my chau,...)
Mặc dù sớm chuyển sang hài và hát đào nhì, nhưng cô Kim Ngọc được giới nghệ sĩ mệnh danh là danh ca, điều mà không phải nghệ sỹ danh tiếng nào cũng được!
Ôi...con tiếc thương 2 nghệ sỹ tài danh
TRỐNG TRƯỜNG THÀNH (Tác giả: NSND Viễn Châu)
Trình bày: NSƯT Kim Ngọc và NS Tấn Tài
NHẠC:
Nữ: Mỗi lần, nhìn thu sang lá thu vàng rơi ngoài hiên.
Lòng nghe, nhớ thương nhiều, ôn thời gian nhớ ngày nào mình đẹp đôi.
Nhìn hoa cúc, trống trường thành giục anh chốn sa trường dâng đời trai.
Người đi, biết bao giờ quay trở về vui phút tao phùng.
Thương người đi... phương trời... xa...
NGÂM:
Mấy độ hoa bay cùng lửa hạ,
Nhịp cầu Tư Mã một vầng trăng.
Sao em tưởng nhớ anh nhiều quá...
Người chốn sa trường có biết chăng?
VỌNG CỔ:
Nam: Anh đã về đây từ sa trường máu lửa. Tìm lại vầng trăng xưa, bài thơ năm cũ sưởi ấm lòng ai bao năm tháng mong... chờ.
[1] Nữ: Nhớ anh như nhớ vầng trăng ấy biết thương nhau đến bạc đầu.
Nam: Anh đã từ giã người yêu, xa nghiên bút để tìm vui trong khói lửa binh đao.
Chiều hôm nay anh bỗng thấy anh xa,
Xa, xa lắm đôi bàn tay người ngọc.
Chiều hôm nay sao bỗng thấy nhớ nhung,
Nhớ kẻ phòng khuê chờ người vạn lý...
[2] Nữ: Từ buổi chia tay bên cầu tơ liễu rũ, em về đây không trang điểm đợi chờ. Chân trời xa từng cánh nhạn lạc loài. Em bỗng thấy thương mình bé bỏng, thương người đi vạn lý mịt mù xa. Em vẫn biết tình chúng mình một thuở cách ngăn, để mãi mãi không còn chia biệt nữa. Em vẫn biết người đi vào khói lửa, để cho đời đẹp lại một mùa xuân...
NGÂM:
Nam: Trống trường thành dồn dập
Quân xâm lăng đã sang thẳng biên thành
Viên trấn thủ đêm qua vừa tuẫn tiết
Anh lại phải lên đường xin giã biệt.
VỌNG CỔ:
Nữ: Anh hãy uống cạn chén ly bôi rồi giục ngựa ra roi vào nơi gió cát. Kể từ đây, phòng khuê khép chặt, ngày nhớ đêm mong tháng đợi năm... chờ.
[5]: Dù một buổi cách ngăn bằng năm tháng cận kề. Em vẫn tiễn anh đi ngoài quan ải, chốn sa trường cho thỏa chí làm trai. Em sẽ ngày ngày chờ đợi bóng ai, khi chợt thấy một màu dương liễu biếc. Mỗi chiều đông sẽ hâm bầu cúc tửu, làm rượu đoàn viên chờ đợi buổi anh về.
[6] Nam: Máu anh là máu hờn vạn thuở,
Lửa lòng anh là lửa hận thù.
Anh ra đi chép trang sử ngàn thu
Để tô thắm một mùa xuân dân tộc.
Vẳng đâu đây tiếng bao người than khóc, những năm sầu tháng hận những chiều nhớ đêm thương.
Chập chùng dặm cát đồi sương
Nghiêng nghiêng trĩu nặng oán than hận thù.
Nữ: Anh đi, em tiễn, mình em tiễn
Chốc nữa em về, ai tiễn em?
Nam: Tiễn em có vạn niềm tin
Ngày mai chiến thắng chúng mình đẹp đôi.
đây là hát nhép trong vở hài bầu sohw dởm
@@ngocbichtruong7473 bài này thu năm 1968 hãng dĩa Việt Nam mặt trước trống trường thành. Mặt sau một người đi mỹ châu ca
Của soạn giả loan thảo
Đây là hài kịch bầu show dỏm
Biết thưa thốt không biết dựa cột mà nghe
Mình cũng nghĩ là nhép lại đĩa thu ngày xưa kỉ thuật thu ngày xưa nghe rất khác biệt.
hát nhép
😂😂😂😂😂 nhép cái đầu mày 😂😂😂