Giọng này tôi gọi là giọng Hà Nội cũ. Tôi thích giọng này lắm vì có màu một thời xưa cũ. Ngày xưa, khi tôi còn nhỏ, ở gần nhà tôi có 1 nhà người bắc 54 ngoài Hà Nôi di cư vào. Bên đó có cụ già mà tôi thích nói chuyện lắm. Cụ hay kể mấy chuyện cũ mà tôi chưa bao giờ đc nghe qua sách vở. Phần vì chuyện hay, phần vì tôi thích giọng cụ với cụ cũng hay cho tôi kẹo bánh. Giọng cũ cũ tựa kiểu giọng ông Nguyễn Đình Toàn ấy. Cụ qua đời cũng mấy năm rồi. Giờ ít gặp cái giọng kiểu này lắm. Giọng Hà Nội giờ cũng khác, hiện đại hơn nhưng cảm giác như chói hơn xưa. Nghe lâu mệt lắm. Mãi về sau có dịp qua Paris chơi, tôi mới có dịp nghe lại cái giọng đó ở quận 13. Kiểu như kĩ niệm xưa ùa về đó các bạn ạ. Nhiều lúc tôi nghĩ đến lúc mấy người thế hệ cũ qua đời, cái giọng điệu như này mất theo thì tiếc.
Thật ra theo mình giọng Hà Nội không hề thay đổi nhiều, nhất là khu trung tâm HN như Hoàn Kiếm, Đống Đa, Hai Bà Trưng, Ba Đình vẫn thấy được sự khác biệt rõ nhất là khi nói, thể hiện sự thanh lịch và dõng dạc. Chỉ là khi địa giới Hà Nội mở rộng và xác nhập đi tỉnh Hà Tây ( giọng Hà Tây thì kiểu khác như người Nghệ An nói giọng miền Bắc) hay cả người di cư các vùng Đông Bắc và Tây Bắc vào HN cho nên bạn mới cảm nhận vậy thôi.
Cuối cùng cũng tìm thấy bản full của giọng đọc hoài niệm... nghe thấy ghiền kinh khủng... rồi nhớ ngày xưa ông nội hay bật radio nghe những giọng như này... tình yêu thời xưa vốn hoài niệm và âm ỉ cháy như vậy... kỷ niệm úa màu nhưng đi cùng năm tháng... thương lắm cái thời ko mạng xã hội... chỉ có thể hiểu nhau qua những trang sách và dòng thư lưu bút...
“Ôi mùa thu, cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ. Anh đã đến với em, như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa. Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em mấy mùa say đắm, xin hãy giải thoát tôi khỏi sợi dây ràng buộc âu yếm của tình em. Xin hãy mở toang hết những cánh cửa của quá khứ để thuyền tôi có thể nương gió lãng quên ra khơi…” “Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại, khi những chùm hoa thạch thảo ngát hương trên những lối đi quen. Mùa thu bắt đầu trên dòng sông bát ngát, mùa thu nhuộm vàng những cánh rừng, mùa thu phơi áo mơ phai, chiều võ vàng với xác hoa trên mình bướm. Anh đã đến với em như đám mây tháng Bảy trĩu nặng mưa rào. Anh đã tưởng quên, dù bây giờ mùa thu đã chết. Mỗi mùa thu khác có thể trở về, nhưng mùa thu của chúng ta đã chết. Anh cũng đừng quên cái ngày sung sướng hạnh phúc đó. Anh đừng quên em dù đôi chúng ta sẽ chẳng còn tao phùng được nữa…”
5 dòng cuối cảm giác buồn man mác, đúng là tình chỉ đẹp khi dang dở, đã từng bên cạnh nhau, giờ e đã có 1 gd nhỏ, còn a vẫn như ngày xưa thôi, vẫn đang đi tìm ty của đời mình.
Rồi những năm 90 loa bông bí phát mỗi sáng"đây là đài tiếng nói nhân dân VN..." Giờ nghe lại mà nhớ ghê. Rồi tết vào đêm 30 loa bông bí năm nào phát đài đến giao thừa
Ôi giọng Hà Nội ngày xưa mà lần lần biến mất thật tiếc nuối. Nhớ BBC xưa những Hữu Đại Xuân Kỳ … giờ chỉ là quá khứ. Giờ đây những giọng thô thiển đã tràn vào Hà Thành thật buồn.
Đọc cmt thấy nhớ bà ghê nếu bà còn thì m có thể cho bà nghe những vid như này ròi cuộc sống quá ngắn ngủi để m nhận ra giá trị những thứ m có hiện tại🥲
ngày xưa mỗi khi mưa, lụt, cúp điện, nhà t 4 ng ôm nhau cùng ngủ trên 1 chiếc giường, mở đài fm nghe, giọng nói trầm ấm này thấm vào tiềm thức lúc nào k hay, vô tình nghe lại là lòng bổi hổi bồi hồi, hình ảnh ngày ngày xưa hiện về vô cùng ấm áp
anh bỗng nhận ra anh vẫn còn yêu em dù chúng ta đã xa nhau như hai thành phố anh vẫn còn yêu em một thưở thanh bình có dịu dàng và những xót xa anh biết là một ngày sẽ đến điểm hai màu vào mái tóc hoa
Hỡi em... yêu dấu, hãy làm cho tôi hiểu được rằng: Chẳng phải vì yêu em, tôi đã ôm ấp một mộng phi thường. Tôi đã thiếu cẩn trọng để mộng va vào vòng khuyên rộn ràng em đeo và rơi vào sầu não bi thương. Mộng vỡ tan thành những tiếng hát vu vơ, rơi vãi dưới chân em. Thuyền tình tôi đã nổi chìm trong những đợt sóng cười cợt của em, rồi ngấm đầy lệ và đắm chìm, chỉ mình em..
ngày xưa , nhà ngoại tôi theo VNCH nên có cuốn sách Giấc Mơ Phai của Nguyễn ĐÌnh Toàn đọc hay lắm, nhớ những năm 2008,2009 lúc đó internet còn hơi xa xỉ nên mình chủ yếu đọc truyện và sách ở nhà ngoại, giờ tìm đọc lại mà trên mạng không bán chủ yếu là bị tái bản lượt bỏ nhiều phần do yếu tố chính trị . Xưa có nhiều sách của các tác giả ở VNCH sau chiến tranh bị đốt hết củng may là ông ngoại tôi cất kỉ nên k bị lấy đi để đốt
Những chất giọng chứa đựng kí ức, nó đủ mạnh mẽ để loang lên mảnh giấy mới những cảm giác xưa cũ, tuy tâm hồn còn trẻ, nhưng khi nghe được lại ngỡ như bản thân đã thực sự ở đó vào những năm tháng đó
PHẦN ĐẦU "Tình ca-những tiếng nói thiết tha và tuyệt vời nhất của một đời người - bao giờ cũng bắt đầu từ một nơi chốn nào đó, một quê hương, một thành phố, nơi người ta đã yêu nhau... Tất cả mùa màng, thời tiết, hoa lá, cỏ cây của cái vùng đất thần tiên đó, kết hợp lại, làm nên hạnh phúc, làm nên nỗi tiếc thương của chúng ta”... “Em đâu ngờ anh còn nghe vang tiếng em trong tất cả những tiếng động ngù ngờ nhất của cái ngày sung sướng đó: Tiếng gió may thổi trên những cành liễu nhỏ, tiếng những giọt sương rơi trên mặt hồ, tiếng guốc khua trên hè phố... Ngần ấy thứ tiếng động ngân nga trong trí tưởng anh một thuở thanh bình nào, bây giờ đã gần im hơi, nhưng một đôi khi vẫn còn đủ sức làm ran lên trong ký ức một mùa hè háo hức, một đêm mưa bỗng trở về, gió cuốn từng cơn nhớ... Anh bỗng nhận ra anh vẫn còn yêu em, dù chúng ta đã xa nhau như hai thành phố”... “Ôi mùa thu,cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ.Anh đã đến với em,như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa.Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng.Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em mấy mùa say đắm,xin hãy giải thoát tôi khỏi sợi dây ràng buộc âu yếm của tình em.Xin hãy mở toang hết những cánh cửa của quá khứ để thuyền tôi có thể nương gió lãng quên ra khơi…” “Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại,khi những chùm hoa thạch thảo ngát hương trên mhững lối đi quen.Mùa thu bắt đầu trên dòng sông bát ngát,mùa thu nhuộm vàng những cánh rừng,mùa thu phơi áo mơ phai,chiều vỏ vàn với xác hoa trên mình bướm.Anh đã đến với em như đám mây tháng Bảy trĩu nặng mưa rào.Anh đã tưởng quên,dù bây giờ mùa thu đã chết.Mỗi mùa thu khác có thể trở về,nhưng mùa thu của chúng ta đã chếtAnh cũng đừng quên cái ngày sung sướng hạnh phúc đó.Anh đừng quên em dù đôi chúng ta sẽ chẳng còn tao phùng được nữa…” “Hãy cầu nguyện cho tình ta dù một ngày đời đã vở tan,cầu nguyện cho sự yên vui hằng cửu của mỗi người,cầu nguyện cho sự tình cờ sầu hận đã đưa chúng ta lại gặp nhau.Khi anh bước ra khỏi đời,em chỉ còn lại hai bàn tay không với những chuổi ngày vắng vẽ.Đời có người không ngoan,có kẻ dại khờ.Có những đôi mắt cười,có những đôi mắt khóc.Ở trong mắt tôi có ánh dại cuồng!Anh làm sao hiểu được từ ngày anh bỏ đi,em đã rã rời dưới gánh nặng u buồn của trái tim.Phải,có những người tiến xa trên đường đi,có những người lẻo đẻo theo sau.Có người tự do,có người tù túng.Riêng tôi đứng lại rã rời dưới gánh nặng u buồn của trái tim tôi…”
Thường thì youtube recomend toàn mấy thứ xàm , nhưng lần đầu trong đời mình , lại cảm ơn youtube đã cho mình được xem vid này . Bản thân mình là 1 người rất thích những sự cổ điển , kết hợp với giai điệu lofi thì đây đúng là 1 siêu phẩm mình chưa bao giờ được nghe , cảm ơn bạn đã mang đến cho cộng đồng lofi 1 sản phẩm rất tuyệt vời .
PHẦN CUỐI “Anh yêu dấu xin hãy tha thứ tình em,như chim lạc lối khi vào lưới,khi tim run động,màn che tuột rơi tim em phơi trần.Anh yêu dấu!Xin anh xót thương bao phủ trái tim trần trụi ấy và tha thứ cho tình em.Nếu không thể yêu em xin tha thứ những khổ đau em đang chịu đựng,đừng đứng từ xa nhìn em bực bội.Em sẽ lần vào xó góc và ngồi trong bóng tối nâng hai tay che kín nổi bẽ bàng trơ trẻn của mình.Anh hãy tha thứ những khổ đau em đang chịu đựng và nếu yêu em xin tha thứ nguồn vui của em.Em xin làm rừng cúi đầu im nghe gió bảo của anh thổi tới.Và nếu chẳng còn yêu em xin hãy tha thứ nguồn vui của em và đừng cười sự buông thả của em để mạo hiểm…” “Ngày đã tàn nhưng mưa chẳng chịu ngừng giây lát,chiều âm u như giấc ngủ không mơ.Những cành tre nào lạ ngoặc dưới những giọt nước u sầu.Quê hương ở phương nào trong bốn phương của mình?Tiếng chim kêu buồn dưới những cành cây khô.Ngày sắp tàn-Ngày sắp tàn cùng với cuộc tình đã chìm đắm trong ta.Tình yêu rực sáng như trân châu trong bóng mờ của trái tim ẩn kín đã tắt cùng với ánh sáng thảm thương của một ngày mưa buồn,nhưng vẫn còn đủ làm cho lòng ta rạo rực.Bên bếp đỏ tro than,em hãy hơ nóng hai bàn tay rét mướt.Ngày gần nhau chẳng còn bao lâu,ta hãy cùng im nghe tiếng mưa trút trên mái tim.Ngày đã tàn,hoa úa nát tả tơi,đời biết có còn hẹn cho chúng ta một ngày ấm cúng?..” “Khi trăng nhập vào đàn,đàn nhập vào đêm,khua động trong em nỗi nhớ nhung cả một thời quá vãng.Làm sao anh trách em chẳng luống nổi cho mình không nhỏ lệ.Dù em cũng tự nhủ lòng đừng để phút chia tay biến thành chết chóc mà thành hoàn hảo vẹn toàn.Em vẫn muốn thấy rằng chuyến bay ngang bầu trời sẽ kết thúc bằng đôi cánh xếp lại trong tổ ấm.Nhưng trăng đã chết trong sông nước lạnh,thuyền neo trên bến chẳng thể nghe thấy tiếng sóng xô thổn thức.Và đêm thủy tinh đã vỡ tan trong cơn bảo ngọt ngào nín lặng,chỉ mình em nghe,mình em ngó thấycùng với nỗi tiếc thương đang run mình trong lạnh lẽo…” “Chúng ta đều biết rằng chẳng có gì bền vững,tình của những ngày sẽ qua.Nhưng em đâu ngờ trận mưa nhỏ lệ tiếc thương nầy đã làm ngập hồn em dù anh hiểu rằng mình chẳng thể làm gì hơn là lau khô nước mắt và đổi điệu bài ca chỉ có bao nốt đời người ngắn ngủi như tiếng chim kêu, tiếng gió thoảng, đã gõ vào nỗi quạnh hiu mõi mệt của lòng anh như một khu vườn xác xơ em đã mặc tình tàn phá.Không phải anh muốn oán trách em mà làm chi ,anh chỉ muốn nhắc lại với em một điều chẳng có gì bền vững và không biết anh có nên nói với em một lời cám ơn như một con ong say mật ngã vào lòng bông hoa hởi em yêu dấu!..” “Chiều đang xuống trên đường về mệt mõi giăng mắc quanh tôi như vòng tay của tình yêu quyến rũ.Sương lam buông kín trên ngọn cây như khói của buổi chiều đang thắp hương cầu nguyện.Hởi anh,tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả.Trong đám cỏ may,tiếng gió nào đang khóc và trên trời những đám mây bay giống như những kẻ bại vong.Chiều trở về trong nỗi tiếc thương,lòng ta ta không hiểu nữa là ai hiểu thấu.Hởi anh.tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả.Nếu bắt đầu dưới bước chân đi,sao trên cao nín thở đếm thời gian,trăng ẻo lã bơi trong đêm chìm lặng,hởi anh tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả!..” “Mùa thu đã chết nhưng đau đớn còn đây,em đã cho anh một bông hoa ngắt trong đêm tối.Cả hai chúng ta đều không biết hoa đẹp ngần nào.Bửa qua anh đã bỏ quên trên bãi cỏ và quên mất mùi thơm,chỉ đầy ấp trong hơi thở anh đã thơm ngát hương em.Ngày ấy đã xa nhưng đau đớn còn đây.Anh còn nghe ngân nga trong trí tưởng tiếng chuông của ngôi cổ tự rót đầy thinh không và trên lối chúng ta đi hương thơm em để lại trên nhịp cầu.Bao nhiêu mùa thu đã chết nhưng đau đớn còn đây!..” “Hát tình ca có phải cũng là cách cầu nguyện cho một thuở thanh bình bền vững trên đất nước.Như cây thông trên đầu non,tim anh tự cất tiếng kêu than hay em lên tiếng gọi anh?Thôi cứ để cho mắt buồn của tình ngóng chờ và nhỏ lệ.Chúng ta hãy cầu nguyện cho tình chảy xuôi vào niềm thương.Dù em đangở nơi nào đó trên mảnh đất buồn bã chúng ta đã chia lìa.Hởi em yêu dấu!Hãy nói cho anh hay,lời chú nào em đã đọc dưới những vì sao để chuyển tới tim anh lời truyền bí mật.U hồn khoắc khoải nào đã nhập vào em giữa đêm khuya đưa anh lại gặp em trong cõi không ngủ nghỉ.Thôi cứ để cho mắt buồn của tình ngóng chờ và nhỏ lệ,chúng ta hãy cầu nguyện cho tình chảy xuôi một niềm thương!...”
"Hãy cầu nguyện cho tình ta dù một ngày đời đã vỡ tan,cầu nguyện cho sự yên vui hằng hữu của mỗi người, cầu nguyện cho sự tình cơ ` sầu hân đã đưa chúng ta lại gặp nhau..."
Dĩ nhiên là giọng bác NĐT truyền cảm và sang nhưng mn rung động là vì những áng văn thật đẹp nó như những bản nhạc văn xuôi của bác chứ ko thiếu người có chất giọng như vậy, đây là những áng văn chương tiêu biểu của Miền nam trc 1975 cũng giống như những nhạc vàng, nhạc Bolero sẽ ko bao giờ còn tìm lại đc nữa.
Áng văn chương này là của các trí thức thời Pháp, cộng hưởng của nho giáo và văn chương phong cách Pháp.Dòng văn chương này, giọng đọc nho nhã này xuất hiện nhiều nhiều ở Hà Nội trước năm 1954.Sau này người bắc 1954 di cư vào Nam,đã đem thứ ngôn ngữ tinh túy này của ngàn năm Thăng Long đóng góp cho kho tàng nghệ thuật Miền Nam
Bác Nguyễn Đình Toàn làm việc dưới thời VNCH, ông cũng là 1 trong những làn người Bắc di cư vào Nam năm 1954. Ở miền Nam trước 75 giọng đọc của ông quá quen thuộc với rất nhiều người. Sau giải phóng ông bị bỏ tù vì làm việc cho chế độ cũ.. Và hiện giờ ông đang sinh sống ở Mỹ. Đôi khi các bạn phải tự hỏi vì sao 1954 nhiều người Bắc lại bỏ xứ ra đi, tìm kiếm tự do và cuộc sống mới ở miền Nam (VNCH) ? Và chế độ cũ đã như thế nào thì mới có thể sản sinh ra nhiều nhân tài như thế?
Nghe giọng ông như được hồi sinh quãng đời cũ :dẫu chiến tranh,mất mát vì thảm cuộc sống chết nhưng mỗi lần được nghe giọng nói trầm ấm,nhẹ nhàng qua nhạc chủ đề thì chiến tranh trở nên vô nghĩa ,nay tuổi đời không còn trẻ nữa nghe ông đọc bỗng thấy đời ấm lại vì thấy mạch sống sao cần thiết quá,mong ông vẫn khỏe mạnh ,bình an để chứng kiến những tốt lành sẽ dến!kính vọng !
Những giọng nói của hà nội cũ Chúng khiến chúng ta có cảm giáp hoài niệm chúng là 1 nghệ thuật cần đc lưa giữ lại cho con cháu đời sau ko có j có thể miêu tả đc khi nghe hết video này rất nhiều cảm xúc
Ôi Saigon của tôi với La Pagode,Givral,Brodard,Nước mía Viễn-Đông với gỏi đu đủ bò khô và phá lấu ,Hẻm Casino với phở,bánh tôm,bánh cuốn...cà phê Mai-Hương,Cine Eden,Đại-Nam,Rex,dangcing Văn-Cảnh,Queen Bee,Olympia,Mỹ-Phụng,Ma Cabane .....và về đêm nằm nghe giọng đọc của Nguyễn-Đình-Toàn đâu còn nữa.....
mỗi lần nghe là mỗi lần mình nhớ anh ấy bọn mình không nói chuyện hơn năm rồi không biết anh ấy còn nhớ mình không còn mình vẫn luôn giữ gìn từng kỉ niệm cũ về anh
PHẦN GIỮA “Em có nghe đêm đã trở về-Đêm trở về trên ngọn nguồn,trên những bờ vai,trên những lối đi mấp mô.Đêm trở về trong hương thơm của một cành hoa đã ải.Đêm trở về khi những con chim dầm mình trong giấc ngủ ngon giữa tổ.Đêm trở về trên những chân lau lông mịn giữa giòng nước lã,trong những cô phòng,trong tiếng đàn.Ôi những ngày vui bao giờ cũng ngắn ngủi và đêm-Đêm của những ngày mong đợi tan nát bao giờ cũng dai dẵng và u buồn.Có phải bóng em hiện về trong đáy cốc-Nói cười như chuyện một đêm mơ. Hay chỉ có một mình anh,một mình anh với cơn mơ tưởng hảo huyền,một mình anh với bóng mình là hai, cúi trên nổi sầu. Hởi em yêu dấu!Có phải anh đã đặt được em trên lưới nhạc ánh trăng,đặt được em trên đỉnh mộng huyền mà anh hằng ấp ủ…” “Anh có nhìn thấy mây giăng kín buổi chiều,nhìn thấy dòng sông trôi chảy,ngày đã muộn và con thuyền đã theo sóng trôi xa.Anh có nhìn thấy mây giăng kín bầu trời,nhớ lại những ngày chúng ta còn gần nhau,Những trận gió từ phương Nam đã thổi vào lòng em đầy nổi nhớ nhung.Em không thể nào nhớ ra chúng ta đã xa nhau giửa mùa xuân hay mùa hè,bởi vì mắt em đã tràn ngập sương lam mỗi lần nhớ tới anh,mỗi lần em dõi theo chân trời nơi em tưởng rằng có anh-Ôi nơi nguồn của bình yên,nơi anh cư ngụ.Em muốn tan thành dòng nước cuốn trôi tới nơi mênh mông cô quạnh ấy!Em muốn được cùng anh tan trong ánh sáng rạng rở của ngày bắt đầu và được cùng anh hòa trong ánh chiêu dương khi chiều trở lại…” Chim theo đã quên mùa,hoa sầu đã quên nở,nhưng những ngày tháng êm đềm của chúng ta xưa vẫn không ngừng làm cho lòng anh thổn thức.Anh như đứa trẻ ngắt bông hoa cầm trên tay và tưởng tượng đó là trái tim mình.Ôi những bông hoa nở bằng nước mắt đau thương nhỏ trên hạnh phúc.Có bao giờ chúng ta sống được hai lần hạnh phúc của mình?Bởi vì dù ngày của chúng ta vẫn còn,kỳ hạn của chúng ta chưa đến.Nhưng sống trong một kỳ hạn có phải cũng là sống trong sự chấm dứt đã bắt đầu của mình?..." Hởi em yêu dấu!Hãy làm cho tôi hiểu được rằng chẳng phải vì yêu em tôi đã ôm ấp một mộng phi thường,tôi đã thiếu cẩn trọng để mộng pha vào vòng khuyên rộn ràng em đeo,rồi rơi vào sầu nảo bi thương.Mộng vỡ tan thành những tiếng hát vu vơ rơi vãi dưới chân em.Thuyền tình tôi đã nổi chìm trong những đợt sóng cười cợt của em,sườn ngấm đầy lệ và đắm chìm.Chỉ mình em có thể biến sự mất mát nầy thành điều may mắn cho tôi.Nếu khát vọng của tôi muốn lưu danh bất tử sau khi lìa đời đến nay đã tan từng mảnh,em hãy làm cho tôi bất tử ngay trên thế gian nầy.Được vậy,tôi sẽ chẳng khóc than những gì đã mất và cũng chẳng oán trách chi em,hời em yêu dấu!..” “ Điều nầy để chỉ dõi theo một người đã dứt áo ra đi không một lời từ biệt.Hãy lại đây những đêm mưa của ta(*),hãy cười đi những mùa thu của ta vội vàng.Hởi em yêu dấu!Em đã rỏ chúng ta chỉ là những phàm nhân,liệu có khôn ngoan không nhỉ khi mở rộng lòng mình cho một người đã hướng tâm hồn về nơi khác?..”
hình ảnh sài gòn ngày trước nhìn chất quá ! phải dùng từ chất . từ khung cảnh cho đên trang phục thời ấy ! mình thích cái hình ảnh 1900 ... cũ kỉ nhưng nghệ thuật !
Mới nghe thôi nhưng long ta sao xuyến cảm giác ký ước ùa về trong lồng ngực như có thứ ji rất lạ có chút buồn và tiếc nuối với những gì mình lỡ mất vì một thời đã qua k bao giờ trở lại
Giọng đọc làm tôi liên tưởng đến khung cảnh một thoáng chiều mùa thu những năm 2000, nắng vàng nhẹ chiếu xuống mặt đường, xe cộ qua lại từng nhịp nhẹ nhàng, không khí mát mẻ lướt qua, dòng người đi đường thì rộn rã, ngồi ở một quán cafe lề đường nhỏ, tiếng loa phát thanh vang lên giọng đọc này, vừa nghe vừa ngắm nhìn cái khoảnh khắc ấy làm lòng thoải mái đến lạ...
thật tuyệt nghe bản thu âm giúp mình có thể hoài niệm về cái ký ức vui vẻ ngày xưa cái ngày mà ko có mạng thiếu thốn nhưng đầy niềm vui và đầy ắp nhg kỷ niệm mình vẫn ngồi đây và lắng nghe những câu nói đầy cảm xúc đầy tình cảm khiến cảm xúc mình dường như muốn quay lại cái kỷ niệm vui vẻ đấy mình muốn bé lại muốn đc tận hưởng lại cái sự vui tươi hồn nhiên như còn nhỏ vô lo vô nghĩ thật là tuyệt vời đúng là ký ức mà nó luôn khiến con người ta thấy tiếc nuối nhớ nhung vô vọng
Mình nghe chỗ hiểu thì ít mà không hiểu thì nhiều, chắc do chưa trải nghiệm qua những cảm giác như vậy. Nhưng mình rất thích vibe của những tác phẩm/sản phẩm của bác Toàn, nó gợi cho mình một Hà Nội rất xưa cũ và một trái tim chàng trai 20-25 tuổi nhiệt thành, sôi nổi, đắm chìm trong những cung bậc khác nhau của tình yêu với một cô gái mơ hồ, tưởng như lúc xa lúc gần. Tình cờ dạo này mình có hơi obsessed với 1 người bạn cũ, cũng là một người mơ hồ vừa xa vừa gần, mình không biết cảm giác này gọi tên như thế nào nữa.
Mình thích giọng Hà Nội cũ mình thích những điều đơn sơ mộc mạc những nơi yên tĩnh những thứ không quá mĩ miều. Thật sự mà nói mình cảm thấy thích những thứ những thứ ngày xưa hơn. Cái thời nhạc và những tấm ảnh của ông bà và cha mẹ mình ngày xưa mình thật sự nghĩ những kỉ niệm đó thật sự khó mà tìm lại được. Mình biết 19 tuổi ít ai có thể nghe giọng Hà Nội cũ này nhưng mình thật sự nghiện giọng Hà Nội cũ dẫu mình đang ở Sài Gòn
Nghe từ cái hồi mới có 300k mấy thui, tối nào trước khi ngủ tôi cũng mở. Tôi là tác giả hay viết lách vớ vẩn ấy nên nghe radio này thấy có cảm hứng, ý tưởng vãii ❤ rất mê
Ko hiểu sao cứ nghe là hồi tưởng về quá khứ, những kỷ niệm thật đẹp có vui lẫn buồn... Rồi ai cũng sẽ già và cũng sẽ hoài niệm về một thời đã xa...Thương và nhớ em.
''Em không thể nào nhớ ra, chúng ta đã xa nhau giữa mùa xuân hay mùa hè, bởi vì mắt em đã tràn ngập sương lam mỗi lần nhớ tới anh, mỗi lần em dõi theo chân trời, nơi em tưởng rằng có anh'' 😿
Nghe nhạc từ taynguyensound dsk tình cờ nghe đc giọng đọc này cảm thấy rất bình tĩnh giữa cái trốn đô thị vội vã cảm thấy như về chốn yên bình trong tâm hồn sầu lắng vậy
“Ôi mùa thu, cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ. Anh đã đến với em, như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa. Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em ......…”
Cảm ơn vì những câu nói bất hủ làm xao xuyến và thổn thức con tim của bao người ❤️ Cảm ơn Một Thuở Thanh Bình của Tây Nguyên Sound đã cho tôi ông là ai trước khi biết đến con vid hoài niệm, cũ nhàu, cổ điển như thế này !!!
Tình cờ nghe được giọng đọc của bác,cảm nhận được sự từng trãi,từng trãi qua mối tình sâu đậm nhưng không trọn vẹn,cám ơn ký ức xưa,cám ơn những kỉ niệm còn mãi theo thời gian khi ta còn thở.
Giọng này tôi gọi là giọng Hà Nội cũ. Tôi thích giọng này lắm vì có màu một thời xưa cũ. Ngày xưa, khi tôi còn nhỏ, ở gần nhà tôi có 1 nhà người bắc 54 ngoài Hà Nôi di cư vào. Bên đó có cụ già mà tôi thích nói chuyện lắm. Cụ hay kể mấy chuyện cũ mà tôi chưa bao giờ đc nghe qua sách vở. Phần vì chuyện hay, phần vì tôi thích giọng cụ với cụ cũng hay cho tôi kẹo bánh. Giọng cũ cũ tựa kiểu giọng ông Nguyễn Đình Toàn ấy. Cụ qua đời cũng mấy năm rồi. Giờ ít gặp cái giọng kiểu này lắm. Giọng Hà Nội giờ cũng khác, hiện đại hơn nhưng cảm giác như chói hơn xưa. Nghe lâu mệt lắm. Mãi về sau có dịp qua Paris chơi, tôi mới có dịp nghe lại cái giọng đó ở quận 13. Kiểu như kĩ niệm xưa ùa về đó các bạn ạ.
Nhiều lúc tôi nghĩ đến lúc mấy người thế hệ cũ qua đời, cái giọng điệu như này mất theo thì tiếc.
Mình thích giọng hà nội cũ thích giọng chú Ngạn cô Duyên
Nếu bạn là gái tui đã like thêm nhìu cái nữa rồi
@@mymusictaste9176 lúc xưa đã chỉnh đc giọng à đỉnh thiệt
@@ibbyhuynhsofficial4638 giọng việt Dũng, nam lộc cũng khá hay
Thật ra theo mình giọng Hà Nội không hề thay đổi nhiều, nhất là khu trung tâm HN như Hoàn Kiếm, Đống Đa, Hai Bà Trưng, Ba Đình vẫn thấy được sự khác biệt rõ nhất là khi nói, thể hiện sự thanh lịch và dõng dạc. Chỉ là khi địa giới Hà Nội mở rộng và xác nhập đi tỉnh Hà Tây ( giọng Hà Tây thì kiểu khác như người Nghệ An nói giọng miền Bắc) hay cả người di cư các vùng Đông Bắc và Tây Bắc vào HN cho nên bạn mới cảm nhận vậy thôi.
Bác Nguyễn Đình Toàn, nhà văn, nhạc sỹ, nhà thơ vừa qua đời ngày 28 tháng 11 vừa rồi !
Thật may mắn cho những người không tìm mà lại vô tình thấy video này :)))
Chuẩn :))
Hay nghe bên bài Lập Hạ mà không biết. Hôm nay vô tình nghe được :)))
Chúc mừng,tôi đã phải tìm video này đấy
Tớ cũng vv
Mình cũng vậy ❤️
Cuối cùng cũng tìm thấy bản full của giọng đọc hoài niệm... nghe thấy ghiền kinh khủng... rồi nhớ ngày xưa ông nội hay bật radio nghe những giọng như này... tình yêu thời xưa vốn hoài niệm và âm ỉ cháy như vậy... kỷ niệm úa màu nhưng đi cùng năm tháng... thương lắm cái thời ko mạng xã hội... chỉ có thể hiểu nhau qua những trang sách và dòng thư lưu bút...
Nó thật đẹp. Đẹp một cách chân phương nhất những tự tâm tận đái lòng những con người lãng mạn
Mới tìm đc nè keke
Bạn này không phải bản full. Bạn gõ Nguyễn Đình Toàn là sẽ ra bản full. Bản full nó dài lắm nó là bản gốc luôn
@@100kyduyennguyenchat9 tìm ở đâu ạ ?
@@nguyenngochan2539 cùng câu hỏi, bạn tìm thấy chưa ạ
“Ôi mùa thu, cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ. Anh đã đến với em, như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa. Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em mấy mùa say đắm, xin hãy giải thoát tôi khỏi sợi dây ràng buộc âu yếm của tình em. Xin hãy mở toang hết những cánh cửa của quá khứ để thuyền tôi có thể nương gió lãng quên ra khơi…”
“Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại, khi những chùm hoa thạch thảo ngát hương trên những lối đi quen. Mùa thu bắt đầu trên dòng sông bát ngát, mùa thu nhuộm vàng những cánh rừng, mùa thu phơi áo mơ phai, chiều võ vàng với xác hoa trên mình bướm. Anh đã đến với em như đám mây tháng Bảy trĩu nặng mưa rào. Anh đã tưởng quên, dù bây giờ mùa thu đã chết. Mỗi mùa thu khác có thể trở về, nhưng mùa thu của chúng ta đã chết. Anh cũng đừng quên cái ngày sung sướng hạnh phúc đó. Anh đừng quên em dù đôi chúng ta sẽ chẳng còn tao phùng được nữa…”
2:17
Trời ơi k nghe nữa k nghe mà đâu cả lòng
Hi
vì tớ đã quá thích cậu gồi, phải làm sao, phải làm sao
5 dòng cuối cảm giác buồn man mác, đúng là tình chỉ đẹp khi dang dở, đã từng bên cạnh nhau, giờ e đã có 1 gd nhỏ, còn a vẫn như ngày xưa thôi, vẫn đang đi tìm ty của đời mình.
Ôi, nhớ lai giong đoc đăc biệt của Nguyễn đình Toàn trong chương trình "bình nhạc " của ông trên đài Phát thanh Sài gòn hồi trước 1975
Khi nhỏ nghe đài của ông những giọng đọc cũ nhưng khó tìm lại ở bây giờ. Nghe hoài niệm thật
Rồi những năm 90 loa bông bí phát mỗi sáng"đây là đài tiếng nói nhân dân VN..." Giờ nghe lại mà nhớ ghê. Rồi tết vào đêm 30 loa bông bí năm nào phát đài đến giao thừa
Ôi giọng Hà Nội ngày xưa mà lần lần biến mất thật tiếc nuối. Nhớ BBC xưa những Hữu Đại Xuân Kỳ … giờ chỉ là quá khứ. Giờ đây những giọng thô thiển đã tràn vào Hà Thành thật buồn.
Đọc cmt thấy nhớ bà ghê nếu bà còn thì m có thể cho bà nghe những vid như này ròi cuộc sống quá ngắn ngủi để m nhận ra giá trị những thứ m có hiện tại🥲
ngày xưa mỗi khi mưa, lụt, cúp điện, nhà t 4 ng ôm nhau cùng ngủ trên 1 chiếc giường, mở đài fm nghe, giọng nói trầm ấm này thấm vào tiềm thức lúc nào k hay, vô tình nghe lại là lòng bổi hổi bồi hồi, hình ảnh ngày ngày xưa hiện về vô cùng ấm áp
I love you
anh bỗng nhận ra anh vẫn còn yêu em
dù chúng ta đã xa nhau như hai thành phố
anh vẫn còn yêu em
một thưở thanh bình có dịu dàng và những xót xa
anh biết là một ngày sẽ đến điểm hai màu vào mái tóc hoa
Hỡi em... yêu dấu, hãy làm cho tôi hiểu được rằng: Chẳng phải vì yêu em, tôi đã ôm ấp một mộng phi thường. Tôi đã thiếu cẩn trọng để mộng va vào vòng khuyên rộn ràng em đeo và rơi vào sầu não bi thương. Mộng vỡ tan thành những tiếng hát vu vơ, rơi vãi dưới chân em. Thuyền tình tôi đã nổi chìm trong những đợt sóng cười cợt của em, rồi ngấm đầy lệ và đắm chìm, chỉ mình em..
ngày xưa , nhà ngoại tôi theo VNCH nên có cuốn sách Giấc Mơ Phai của Nguyễn ĐÌnh Toàn đọc hay lắm, nhớ những năm 2008,2009 lúc đó internet còn hơi xa xỉ nên mình chủ yếu đọc truyện và sách ở nhà ngoại, giờ tìm đọc lại mà trên mạng không bán chủ yếu là bị tái bản lượt bỏ nhiều phần do yếu tố chính trị . Xưa có nhiều sách của các tác giả ở VNCH sau chiến tranh bị đốt hết củng may là ông ngoại tôi cất kỉ nên k bị lấy đi để đốt
tui có thể mượn đọc không ạ?
Những người trẻ chúng ta thật may mắn khi lỡ mê những thứ xưa cũ cổ điển như vậy
2002/ /21/4/2023
Những chất giọng chứa đựng kí ức, nó đủ mạnh mẽ để loang lên mảnh giấy mới những cảm giác xưa cũ, tuy tâm hồn còn trẻ, nhưng khi nghe được lại ngỡ như bản thân đã thực sự ở đó vào những năm tháng đó
PHẦN ĐẦU
"Tình ca-những tiếng nói thiết tha và tuyệt vời nhất của một đời người - bao giờ cũng bắt đầu từ một nơi chốn nào đó, một quê hương, một thành phố, nơi người ta đã yêu nhau... Tất cả mùa màng, thời tiết, hoa lá, cỏ cây của cái vùng đất thần tiên đó, kết hợp lại, làm nên hạnh phúc, làm nên nỗi tiếc thương của chúng ta”...
“Em đâu ngờ anh còn nghe vang tiếng em trong tất cả những tiếng động ngù ngờ nhất của cái ngày sung sướng đó: Tiếng gió may thổi trên những cành liễu nhỏ, tiếng những giọt sương rơi trên mặt hồ, tiếng guốc khua trên hè phố... Ngần ấy thứ tiếng động ngân nga trong trí tưởng anh một thuở thanh bình nào, bây giờ đã gần im hơi, nhưng một đôi khi vẫn còn đủ sức làm ran lên trong ký ức một mùa hè háo hức, một đêm mưa bỗng trở về, gió cuốn từng cơn nhớ... Anh bỗng nhận ra anh vẫn còn yêu em, dù chúng ta đã xa nhau như hai thành phố”...
“Ôi mùa thu,cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ.Anh đã đến với em,như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa.Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng.Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em mấy mùa say đắm,xin hãy giải thoát tôi khỏi sợi dây ràng buộc âu yếm của tình em.Xin hãy mở toang hết những cánh cửa của quá khứ để thuyền tôi có thể nương gió lãng quên ra khơi…”
“Tình chúng ta bắt đầu khi mùa thu trở lại,khi những chùm hoa thạch thảo ngát hương trên mhững lối đi quen.Mùa thu bắt đầu trên dòng sông bát ngát,mùa thu nhuộm vàng những cánh rừng,mùa thu phơi áo mơ phai,chiều vỏ vàn với xác hoa trên mình bướm.Anh đã đến với em như đám mây tháng Bảy trĩu nặng mưa rào.Anh đã tưởng quên,dù bây giờ mùa thu đã chết.Mỗi mùa thu khác có thể trở về,nhưng mùa thu của chúng ta đã chếtAnh cũng đừng quên cái ngày sung sướng hạnh phúc đó.Anh đừng quên em dù đôi chúng ta sẽ chẳng còn tao phùng được nữa…”
“Hãy cầu nguyện cho tình ta dù một ngày đời đã vở tan,cầu nguyện cho sự yên vui hằng cửu của mỗi người,cầu nguyện cho sự tình cờ sầu hận đã đưa chúng ta lại gặp nhau.Khi anh bước ra khỏi đời,em chỉ còn lại hai bàn tay không với những chuổi ngày vắng vẽ.Đời có người không ngoan,có kẻ dại khờ.Có những đôi mắt cười,có những đôi mắt khóc.Ở trong mắt tôi có ánh dại cuồng!Anh làm sao hiểu được từ ngày anh bỏ đi,em đã rã rời dưới gánh nặng u buồn của trái tim.Phải,có những người tiến xa trên đường đi,có những người lẻo đẻo theo sau.Có người tự do,có người tù túng.Riêng tôi đứng lại rã rời dưới gánh nặng u buồn của trái tim tôi…”
Có nhiều chỗ nghe k rõ cần vietsub cả bài
những đoạn văn này là của tác giả tự viết hay trong cuốn tiểu thuyết nào á bạn, xin chỉ giáo !!!
Có những áng văn hay đến nao lòng
Thường thì youtube recomend toàn mấy thứ xàm , nhưng lần đầu trong đời mình , lại cảm ơn youtube đã cho mình được xem vid này . Bản thân mình là 1 người rất thích những sự cổ điển , kết hợp với giai điệu lofi thì đây đúng là 1 siêu phẩm mình chưa bao giờ được nghe , cảm ơn bạn đã mang đến cho cộng đồng lofi 1 sản phẩm rất tuyệt vời .
Bác Nguyễn Đình Toàn là một nhà văn, nhạc sĩ dưới thời VNCH, ông di cư vào Nam năm 1954
Cảm ơn bạn đã chia sẻ thông tin. Nghe giọng của người Bắc 54 ấm áp quá
Là một trong những người đàn ông không có đàn bà, tôi chúc cho tất cả được hạnh phúc, không con tim nào phải tan nát trong ngày hôm nay.
PHẦN CUỐI
“Anh yêu dấu xin hãy tha thứ tình em,như chim lạc lối khi vào lưới,khi tim run động,màn che tuột rơi tim em phơi trần.Anh yêu dấu!Xin anh xót thương bao phủ trái tim trần trụi ấy và tha thứ cho tình em.Nếu không thể yêu em xin tha thứ những khổ đau em đang chịu đựng,đừng đứng từ xa nhìn em bực bội.Em sẽ lần vào xó góc và ngồi trong bóng tối nâng hai tay che kín nổi bẽ bàng trơ trẻn của mình.Anh hãy tha thứ những khổ đau em đang chịu đựng và nếu yêu em xin tha thứ nguồn vui của em.Em xin làm rừng cúi đầu im nghe gió bảo của anh thổi tới.Và nếu chẳng còn yêu em xin hãy tha thứ nguồn vui của em và đừng cười sự buông thả của em để mạo hiểm…”
“Ngày đã tàn nhưng mưa chẳng chịu ngừng giây lát,chiều âm u như giấc ngủ không mơ.Những cành tre nào lạ ngoặc dưới những giọt nước u sầu.Quê hương ở phương nào trong bốn phương của mình?Tiếng chim kêu buồn dưới những cành cây khô.Ngày sắp tàn-Ngày sắp tàn cùng với cuộc tình đã chìm đắm trong ta.Tình yêu rực sáng như trân châu trong bóng mờ của trái tim ẩn kín đã tắt cùng với ánh sáng thảm thương của một ngày mưa buồn,nhưng vẫn còn đủ làm cho lòng ta rạo rực.Bên bếp đỏ tro than,em hãy hơ nóng hai bàn tay rét mướt.Ngày gần nhau chẳng còn bao lâu,ta hãy cùng im nghe tiếng mưa trút trên mái tim.Ngày đã tàn,hoa úa nát tả tơi,đời biết có còn hẹn cho chúng ta một ngày ấm cúng?..”
“Khi trăng nhập vào đàn,đàn nhập vào đêm,khua động trong em nỗi nhớ nhung cả một thời quá vãng.Làm sao anh trách em chẳng luống nổi cho mình không nhỏ lệ.Dù em cũng tự nhủ lòng đừng để phút chia tay biến thành chết chóc mà thành hoàn hảo vẹn toàn.Em vẫn muốn thấy rằng chuyến bay ngang bầu trời sẽ kết thúc bằng đôi cánh xếp lại trong tổ ấm.Nhưng trăng đã chết trong sông nước lạnh,thuyền neo trên bến chẳng thể nghe thấy tiếng sóng xô thổn thức.Và đêm thủy tinh đã vỡ tan trong cơn bảo ngọt ngào nín lặng,chỉ mình em nghe,mình em ngó thấycùng với nỗi tiếc thương đang run mình trong lạnh lẽo…”
“Chúng ta đều biết rằng chẳng có gì bền vững,tình của những ngày sẽ qua.Nhưng em đâu ngờ trận mưa nhỏ lệ tiếc thương nầy đã làm ngập hồn em dù anh hiểu rằng mình chẳng thể làm gì hơn là lau khô nước mắt và đổi điệu bài ca chỉ có bao nốt đời người ngắn ngủi như tiếng chim kêu, tiếng gió thoảng, đã gõ vào nỗi quạnh hiu mõi mệt của lòng anh như một khu vườn xác xơ em đã mặc tình tàn phá.Không phải anh muốn oán trách em mà làm chi ,anh chỉ muốn nhắc lại với em một điều chẳng có gì bền vững và không biết anh có nên nói với em một lời cám ơn như một con ong say mật ngã vào lòng bông hoa hởi em yêu dấu!..”
“Chiều đang xuống trên đường về mệt mõi giăng mắc quanh tôi như vòng tay của tình yêu quyến rũ.Sương lam buông kín trên ngọn cây như khói của buổi chiều đang thắp hương cầu nguyện.Hởi anh,tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả.Trong đám cỏ may,tiếng gió nào đang khóc và trên trời những đám mây bay giống như những kẻ bại vong.Chiều trở về trong nỗi tiếc thương,lòng ta ta không hiểu nữa là ai hiểu thấu.Hởi anh.tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả.Nếu bắt đầu dưới bước chân đi,sao trên cao nín thở đếm thời gian,trăng ẻo lã bơi trong đêm chìm lặng,hởi anh tình yêu giống như cái chết nuốt trôi tất cả!..”
“Mùa thu đã chết nhưng đau đớn còn đây,em đã cho anh một bông hoa ngắt trong đêm tối.Cả hai chúng ta đều không biết hoa đẹp ngần nào.Bửa qua anh đã bỏ quên trên bãi cỏ và quên mất mùi thơm,chỉ đầy ấp trong hơi thở anh đã thơm ngát hương em.Ngày ấy đã xa nhưng đau đớn còn đây.Anh còn nghe ngân nga trong trí tưởng tiếng chuông của ngôi cổ tự rót đầy thinh không và trên lối chúng ta đi hương thơm em để lại trên nhịp cầu.Bao nhiêu mùa thu đã chết nhưng đau đớn còn đây!..”
“Hát tình ca có phải cũng là cách cầu nguyện cho một thuở thanh bình bền vững trên đất nước.Như cây thông trên đầu non,tim anh tự cất tiếng kêu than hay em lên tiếng gọi anh?Thôi cứ để cho mắt buồn của tình ngóng chờ và nhỏ lệ.Chúng ta hãy cầu nguyện cho tình chảy xuôi vào niềm thương.Dù em đangở nơi nào đó trên mảnh đất buồn bã chúng ta đã chia lìa.Hởi em yêu dấu!Hãy nói cho anh hay,lời chú nào em đã đọc dưới những vì sao để chuyển tới tim anh lời truyền bí mật.U hồn khoắc khoải nào đã nhập vào em giữa đêm khuya đưa anh lại gặp em trong cõi không ngủ nghỉ.Thôi cứ để cho mắt buồn của tình ngóng chờ và nhỏ lệ,chúng ta hãy cầu nguyện cho tình chảy xuôi một niềm thương!...”
phần cuối bạn viết mình thấy k có trong audio, có phải đây không phải bản full k ạ?
"Hãy cầu nguyện cho tình ta dù một ngày đời đã vỡ tan,cầu nguyện cho sự yên vui hằng hữu của mỗi người, cầu nguyện cho sự tình cơ ` sầu hân đã đưa chúng ta lại gặp nhau..."
Cái giọng quá hay , dù mình ko ở thời đó nhưng nghe giọng thôi cũng làm ta hoài niệm và tưởng tượng khung cảnh qua lời kể ❤
Dĩ nhiên là giọng bác NĐT truyền cảm và sang nhưng mn rung động là vì những áng văn thật đẹp nó như những bản nhạc văn xuôi của bác chứ ko thiếu người có chất giọng như vậy, đây là những áng văn chương tiêu biểu của Miền nam trc 1975 cũng giống như những nhạc vàng, nhạc Bolero sẽ ko bao giờ còn tìm lại đc nữa.
Áng văn chương này là của các trí thức thời Pháp, cộng hưởng của nho giáo và văn chương phong cách Pháp.Dòng văn chương này, giọng đọc nho nhã này xuất hiện nhiều nhiều ở Hà Nội trước năm 1954.Sau này người bắc 1954 di cư vào Nam,đã đem thứ ngôn ngữ tinh túy này của ngàn năm Thăng Long đóng góp cho kho tàng nghệ thuật Miền Nam
Bác Nguyễn Đình Toàn làm việc dưới thời VNCH, ông cũng là 1 trong những làn người Bắc di cư vào Nam năm 1954. Ở miền Nam trước 75 giọng đọc của ông quá quen thuộc với rất nhiều người. Sau giải phóng ông bị bỏ tù vì làm việc cho chế độ cũ.. Và hiện giờ ông đang sinh sống ở Mỹ.
Đôi khi các bạn phải tự hỏi vì sao 1954 nhiều người Bắc lại bỏ xứ ra đi, tìm kiếm tự do và cuộc sống mới ở miền Nam (VNCH) ?
Và chế độ cũ đã như thế nào thì mới có thể sản sinh ra nhiều nhân tài như thế?
Kênh anh Jimmy TV có bài phỏng vấn về bác (lúc này đã già). Các bạn có thể tìm xem nhé!
@@vyhuynh9386 Trí thức xứ Bắc ngày xưa nói chuyện nho nhã,văn thơ lắm bạn ạ
Nghe giọng ông như được hồi sinh quãng đời cũ :dẫu chiến tranh,mất mát vì thảm cuộc sống chết nhưng mỗi lần được nghe giọng nói trầm ấm,nhẹ nhàng qua nhạc chủ đề thì chiến tranh trở nên vô nghĩa ,nay tuổi đời không còn trẻ nữa nghe ông đọc bỗng thấy đời ấm lại vì thấy mạch sống sao cần thiết quá,mong ông vẫn khỏe mạnh ,bình an để chứng kiến những tốt lành sẽ dến!kính vọng !
Những giọng nói của hà nội cũ
Chúng khiến chúng ta có cảm giáp hoài niệm chúng là 1 nghệ thuật cần đc lưa giữ lại cho con cháu đời sau ko có j có thể miêu tả đc khi nghe hết video này rất nhiều cảm xúc
Ôi Saigon của tôi với La Pagode,Givral,Brodard,Nước mía Viễn-Đông với gỏi đu đủ bò khô và phá lấu ,Hẻm Casino với phở,bánh tôm,bánh cuốn...cà phê Mai-Hương,Cine Eden,Đại-Nam,Rex,dangcing Văn-Cảnh,Queen Bee,Olympia,Mỹ-Phụng,Ma Cabane .....và về đêm nằm nghe giọng đọc của Nguyễn-Đình-Toàn đâu còn nữa.....
Tự nhiên được youtub đề xuất, cảm ơn. đã cho tui tìm lại cảm xúc ,👍☺️
tình cờ tìm đc vid này và cũng thật tình cờ khi bên ngoài mưa như trút nước. Thêm cốc caffe nữa ms thoải mái làm sao.
Anh cảm ơn em đã mạng lại sự ấm áp và hạnh phúc, và yêu thương
Nhưng thật tiết là anh không biết trân trọng ........
Anh yêu em
Ui trời đêm khuya tìm được cảm giác ngày bé năm 2007. Mê cái giọng chỉ được nghe qua đài giờ mới tìm lại
Mình tìm giọng chú mãi mà chả thấy, nay vô tình tìm được mới biết tên của chú. Nghe mãi mà xót xa
mỗi lần nghe là mỗi lần mình nhớ anh ấy
bọn mình không nói chuyện hơn năm rồi
không biết anh ấy còn nhớ mình không
còn mình vẫn luôn giữ gìn từng kỉ niệm cũ về anh
PHẦN GIỮA
“Em có nghe đêm đã trở về-Đêm trở về trên ngọn nguồn,trên những bờ vai,trên những lối đi mấp mô.Đêm trở về trong hương thơm của một cành hoa đã ải.Đêm trở về khi những con chim dầm mình trong giấc ngủ ngon giữa tổ.Đêm trở về trên những chân lau lông mịn giữa giòng nước lã,trong những cô phòng,trong tiếng đàn.Ôi những ngày vui bao giờ cũng ngắn ngủi và đêm-Đêm của những ngày mong đợi tan nát bao giờ cũng dai dẵng và u buồn.Có phải bóng em hiện về trong đáy cốc-Nói cười như chuyện một đêm mơ. Hay chỉ có một mình anh,một mình anh với cơn mơ tưởng hảo huyền,một mình anh với bóng mình là hai, cúi trên nổi sầu. Hởi em yêu dấu!Có phải anh đã đặt được em trên lưới nhạc ánh trăng,đặt được em trên đỉnh mộng huyền mà anh hằng ấp ủ…”
“Anh có nhìn thấy mây giăng kín buổi chiều,nhìn thấy dòng sông trôi chảy,ngày đã muộn và con thuyền đã theo sóng trôi xa.Anh có nhìn thấy mây giăng kín bầu trời,nhớ lại những ngày chúng ta còn gần nhau,Những trận gió từ phương Nam đã thổi vào lòng em đầy nổi nhớ nhung.Em không thể nào nhớ ra chúng ta đã xa nhau giửa mùa xuân hay mùa hè,bởi vì mắt em đã tràn ngập sương lam mỗi lần nhớ tới anh,mỗi lần em dõi theo chân trời nơi em tưởng rằng có anh-Ôi nơi nguồn của bình yên,nơi anh cư ngụ.Em muốn tan thành dòng nước cuốn trôi tới nơi mênh mông cô quạnh ấy!Em muốn được cùng anh tan trong ánh sáng rạng rở của ngày bắt đầu và được cùng anh hòa trong ánh chiêu dương khi chiều trở lại…”
Chim theo đã quên mùa,hoa sầu đã quên nở,nhưng những ngày tháng êm đềm của chúng ta xưa vẫn không ngừng làm cho lòng anh thổn thức.Anh như đứa trẻ ngắt bông hoa cầm trên tay và tưởng tượng đó là trái tim mình.Ôi những bông hoa nở bằng nước mắt đau thương nhỏ trên hạnh phúc.Có bao giờ chúng ta sống được hai lần hạnh phúc của mình?Bởi vì dù ngày của chúng ta vẫn còn,kỳ hạn của chúng ta chưa đến.Nhưng sống trong một kỳ hạn có phải cũng là sống trong sự chấm dứt đã bắt đầu của mình?..."
Hởi em yêu dấu!Hãy làm cho tôi hiểu được rằng chẳng phải vì yêu em tôi đã ôm ấp một mộng phi thường,tôi đã thiếu cẩn trọng để mộng pha vào vòng khuyên rộn ràng em đeo,rồi rơi vào sầu nảo bi thương.Mộng vỡ tan thành những tiếng hát vu vơ rơi vãi dưới chân em.Thuyền tình tôi đã nổi chìm trong những đợt sóng cười cợt của em,sườn ngấm đầy lệ và đắm chìm.Chỉ mình em có thể biến sự mất mát nầy thành điều may mắn cho tôi.Nếu khát vọng của tôi muốn lưu danh bất tử sau khi lìa đời đến nay đã tan từng mảnh,em hãy làm cho tôi bất tử ngay trên thế gian nầy.Được vậy,tôi sẽ chẳng khóc than những gì đã mất và cũng chẳng oán trách chi em,hời em yêu dấu!..”
“ Điều nầy để chỉ dõi theo một người đã dứt áo ra đi không một lời từ biệt.Hãy lại đây những đêm mưa của ta(*),hãy cười đi những mùa thu của ta vội vàng.Hởi em yêu dấu!Em đã rỏ chúng ta chỉ là những phàm nhân,liệu có khôn ngoan không nhỉ khi mở rộng lòng mình cho một người đã hướng tâm hồn về nơi khác?..”
Phần cuối b ơi
Nghe nhạc ngủ quên h giật mình tỉnh thì thấy video này. Cái giọng đầy hồi ức tương tự giọng thuyết minh phim tài liệu chiến tranh xưa ấy. Bồi hồi ghê.
Khoảng 40k view nữa là đạt mốc 1m view rồi mn ơi !! Hành trình 2 năm 🥇🥇
Còn trẻ nhưng lại thích nghe những bản nhạc cổ điển , nghe radio này , giọng nói này...nhất là vào trời mưa .. Cứ bị hay♡♡
hình ảnh sài gòn ngày trước nhìn chất quá ! phải dùng từ chất . từ khung cảnh cho đên trang phục thời ấy ! mình thích cái hình ảnh 1900 ... cũ kỉ nhưng nghệ thuật !
Mới nghe thôi nhưng long ta sao xuyến cảm giác ký ước ùa về trong lồng ngực như có thứ ji rất lạ có chút buồn và tiếc nuối với những gì mình lỡ mất vì một thời đã qua k bao giờ trở lại
Giọng đọc làm tôi liên tưởng đến khung cảnh một thoáng chiều mùa thu những năm 2000, nắng vàng nhẹ chiếu xuống mặt đường, xe cộ qua lại từng nhịp nhẹ nhàng, không khí mát mẻ lướt qua, dòng người đi đường thì rộn rã, ngồi ở một quán cafe lề đường nhỏ, tiếng loa phát thanh vang lên giọng đọc này, vừa nghe vừa ngắm nhìn cái khoảnh khắc ấy làm lòng thoải mái đến lạ...
vô tình thấy sau bao năm tìm kiếm
thật tuyệt nghe bản thu âm giúp mình có thể hoài niệm về cái ký ức vui vẻ ngày xưa
cái ngày mà ko có mạng thiếu thốn nhưng đầy niềm vui và đầy ắp nhg kỷ niệm
mình vẫn ngồi đây và lắng nghe những câu nói đầy cảm xúc đầy tình cảm khiến cảm xúc mình dường như muốn quay lại cái kỷ niệm vui vẻ đấy
mình muốn bé lại muốn đc tận hưởng lại cái sự vui tươi hồn nhiên như còn nhỏ vô lo vô nghĩ
thật là tuyệt vời đúng là ký ức mà nó luôn khiến con người ta thấy tiếc nuối nhớ nhung vô vọng
Mới gần 18 thôi mà nghe nhữg bài như này thấy trong lòg lâng lâng
có những đôi mắt cười, có những đôi mắt khóc. Ôi những ngày vui, bh cx ngắn ngủi
Hôm nay là trung thu người ta đi chơi còn mình ở nhà nghe radio bác Toàn
nghe xúc động thật sự:< nó làm tôi nhớ đến mối tình năm 17 thật hoài niệm biết bao:
Tôi đã vô tình thấy vào lúc giữa đêm với rất nhiều muộn phiền
lâu nghe lại hoài niệm quá, hồi dịch nghe suốt
Tôi yêu giọng nói này quá
22/8/2024 từ tt qua đây nghe thật sự hoài niệm về quá khứ cảm xúc đâng trào!
Vô tình thấy video này. Giọng văn thấm đượm f một kẻ si tình!
Ngồi cà phê trời đà lạt, trời lạnh lạnh, nhâm nhi cốc cà phê nóng, đeo tai phone, nghe bài này thì tuyệt.
Phê thật
Nghe 2 năm rồi lần nào nghe cũng là lúc thua tha nợ nần 😢😢😢
Tình cờ thấy video này và bấm vào xem thôi, để lại ấn tượng mãi không thể nào quên!
Mình nghe chỗ hiểu thì ít mà không hiểu thì nhiều, chắc do chưa trải nghiệm qua những cảm giác như vậy.
Nhưng mình rất thích vibe của những tác phẩm/sản phẩm của bác Toàn, nó gợi cho mình một Hà Nội rất xưa cũ và một trái tim chàng trai 20-25 tuổi nhiệt thành, sôi nổi, đắm chìm trong những cung bậc khác nhau của tình yêu với một cô gái mơ hồ, tưởng như lúc xa lúc gần.
Tình cờ dạo này mình có hơi obsessed với 1 người bạn cũ, cũng là một người mơ hồ vừa xa vừa gần, mình không biết cảm giác này gọi tên như thế nào nữa.
Một thuở thanh bình- TayNguyenSound đưa tui đến đây
Me too
Anh vẫn còn yêu em, dù chúng ta đã xa nhau như hai thành phố.
Mình thích giọng Hà Nội cũ mình thích những điều đơn sơ mộc mạc những nơi yên tĩnh những thứ không quá mĩ miều. Thật sự mà nói mình cảm thấy thích những thứ những thứ ngày xưa hơn. Cái thời nhạc và những tấm ảnh của ông bà và cha mẹ mình ngày xưa mình thật sự nghĩ những kỉ niệm đó thật sự khó mà tìm lại được. Mình biết 19 tuổi ít ai có thể nghe giọng Hà Nội cũ này nhưng mình thật sự nghiện giọng Hà Nội cũ dẫu mình đang ở Sài Gòn
Đoạn đầu thường đc trích trong mấy bài nhạc á quá hay ❤️
23-7-2021 còn ai đó còn nghe radio với tôi không
Nghe từ cái hồi mới có 300k mấy thui, tối nào trước khi ngủ tôi cũng mở. Tôi là tác giả hay viết lách vớ vẩn ấy nên nghe radio này thấy có cảm hứng, ý tưởng vãii ❤ rất mê
Ko hiểu sao cứ nghe là hồi tưởng về quá khứ, những kỷ niệm thật đẹp có vui lẫn buồn... Rồi ai cũng sẽ già và cũng sẽ hoài niệm về một thời đã xa...Thương và nhớ em.
nó là phần k thể thiếu khi t đi ngủ, HN mùa này mưa, cửa sổ mở tắt điều hoà và nghe giọng này cùng tiếng mưa. f*ckin’ luv it 😢
Mỗi khi tôi nghe lại, tôi có thể cảm nhận được hơi ấm bên em..... nhưng chẳng biết hai đứa có thể còn là của nhau nữa không
Hồi xưa hay nghe radio nghe nhiều giọng cũ hay lắm, các bạn nghe kể chuyện đêm khuye trên radio cũng có những giọng hay
Vô tình xem đc video, người cô đơn không có tình yêu nghe mà chảy nước mắt. 1h50' 21/10/2022
Sài gòn xưa sang trọng và đẳng cấp quá
Chuẩn rồi bạn ạ
Giọng chất, nói lên nền văn minh không tầm thường như bây giờ
Bây giờ là văn hóa xhcn,bần cố nông,ăn nói bỗ bã to tiếng rồi!
ngày 2/9/2021 vô tình thấy video này, thích quá, một nét hoài niệm còn sót lại. Giọng đọc hay quá.
tôi thích nghe giọng đọc này vào mỗi mùa thu đông, vì...
Nghe song thanh thản hẳn ,có cái nhìn về chuyện tc của mik một cách tích cực hơn rồi
lần đầu UA-cam đề xuất những âm thanh mà tôi luôn tìm kiếm
Tôi nghe nó khi cuộc sống đã sắp đi vào bế tắc.
Nghe nó tôi tìm lại sự bình yên..
Cảm ơn youtube đã rcm cho mình điều healing như này
một chất giọng quá đẹp. Một chất giọng làm tôi nhớ lại ký ức tuổi thơ
''Em không thể nào nhớ ra, chúng ta đã xa nhau giữa mùa xuân hay mùa hè, bởi vì mắt em đã tràn ngập sương lam mỗi lần nhớ tới anh, mỗi lần em dõi theo chân trời, nơi em tưởng rằng có anh'' 😿
Một giọng đọc có thể kéo chúng ta lại gần nhau hơn và ùa về kỹ niệm nhiều hơn để cho chúng ta hoài niệm hơn
Nghe nhạc từ taynguyensound dsk tình cờ nghe đc giọng đọc này cảm thấy rất bình tĩnh giữa cái trốn đô thị vội vã cảm thấy như về chốn yên bình trong tâm hồn sầu lắng vậy
Một cảm giác như dâng trào trong tôi,nó thực sự rất hay😢
Một thuở thanh bình TNS.
Old Memories.
You know what I'm saying.
no
thật sự cảm ơn youtube đã đề xuất 1 video rất ý nghĩa lúc 2h sáng 29/2/2022 này
Mỗi lần buồn , trống rỗng nghe lại sẽ thấy được sự gì đó ấm lòng …
“Ôi mùa thu, cái mùa u ám đã che rợp đời ta một thời quá khứ. Anh đã đến với em, như cánh chim miệt mài ngày đêm bay về tổ trên núi xa. Và lòng anh giống như chiếc thụ cầm đã vì em lên tiếng. Tôi tìm cái mình không thể có và tôi có cái mình không thể tìm.Tôi đã lạc lối trong em ......…”
Nếu ai vẫn còn nghe radio trên mấy con Nokia cũ lúc 11h khuya chắc vẫn hay bắt gặp những giọng đọc thế này
Cảm ơn vì đã cứu vớt một ngày tồi tệ. Tôi đã nghe nó mỗi tối
"hỡi em yêu dấu" ...
Là một thứ gì đó để ngẫm và mơ mộng chilll thật chill theo thời xưa bên tách trà nóng và nhâm nhi với bản lofi này ^^
Mình vô tình thấy được video này khi nghe bài " Gia tài của mẹ" ôi thật tuyệt.
Mê giọng này quaaa
Thích giọng của bác ❤
Lời cũ vẫn thâm tình như chỉ mới vừa đây thôi, như người vẫn đang nhẹ nhàng nói đó.
Cảm ơn vì những câu nói bất hủ làm xao xuyến và thổn thức con tim của bao người ❤️ Cảm ơn Một Thuở Thanh Bình của Tây Nguyên Sound đã cho tôi ông là ai trước khi biết đến con vid hoài niệm, cũ nhàu, cổ điển như thế này !!!
vô tình 3 giờ sáng nghe được video này,và tự nhiên trời mưa ngay vừa lúc luôn 🌧🌧 có tình cờ vậy không
tự dưng hiện lên trước mắt
nghe mà đầy cảm động
thời tiết se lạnh của mùa đông ,ngoài trời thì gió thổi mưa lạnh , ở trong phòng làm tách Café lướt face nghe giọng đọng này thì thật tuyệt
Một Thuở Thanh Bình - Taynguyensound dẫn tôi tới đây
Tình cờ nghe được giọng đọc của bác,cảm nhận được sự từng trãi,từng trãi qua mối tình sâu đậm nhưng không trọn vẹn,cám ơn ký ức xưa,cám ơn những kỉ niệm còn mãi theo thời gian khi ta còn thở.
Cảm ơn youtube đã đề xuất,nghe cảm giác nhớ ngày xưa
mỗi lần mệt moi và bế tắc là tôi hay vô đây để nghe