5 ngày lễ không đi đâu, lọ mọ tìm về với các văn nghệ sỹ của Nhân văn giai phẩm. Những số phận nghiệt ngã, những cuộc đời bi thảm của những con người đầy nhân cách và tài năng. Buồn cho cả dân tộc!
Một nhà nhà thơ có tâm hồn và rất chân thật.Nhiêt tình của ông bị lãnh đạo quy chụp và bị một xã hội bầy đàn ruồng bỏ!!!Đau đớn tột cùng cho số phận của ông!!!Nhưng,trời quả có mắt,đã ban cho ông người bạn đời quá tuyệt vời...Chẳng biết Tố Hữu và ông ai hạnh phúc hơn ai.Và,ai là người sẽ được muôn đời sau mãi mãi tưởng nhớ...Rất cảm ơn giáo sư Nguyễn Nhã về việc làm này...
" Mình sống cho mình ! Nên theo lẽ phải thì mình làm ! ". Cô dám sống trong nghịch cảnh cuộc đời. Cô đã một phần giúp chú vượt qua những chặng lầy lội trớ trêu, mà cuộc đời gieo tới gia đình yêu thương của cô chú ! Cháu, một kẻ hậu sinh, xin kính phục hai nhân cách sống của cô chú ! ❤
Kể cuộc đời khổ cực đến tận cùng mà ông như kể chuyện của ai. Nhưng người nghe rớt nước mắt. Kính phục ý trí nghị lực và nhân cách hai CON NGƯỜI vĩ đai.
Mỗi lần nhớ Hà Nội lại mở ra coi. Và không nhớ đã coi đoạn phim này bao nhiêu lần nữa... Cảm xúc mỗi lần coi đều giống như lần đầu. Vợ chồng cụ Phùng Quán chính là một phần "hồn" của Hà Nội trong thế kỉ 20.
Tư liệu quý quá. Nhà văn Phùng Quán hhawrn lúc trẻ rất đẹp zai và sự nghiệp văn chương cũng nhưphaarm chất khí khái, cao thượng của ông thật đáng trân trọng. Cảm ơn cố gs Trần Quốc Vượng
Đến lúc ấy ( 1992) Cô Bội Trâm vẫn còn bẽng lẽng như con gái mới lớn khi nhắc về cuộc tình thời trẻ của Cô, Chú thật cảm động trân trọng , cầu xin vong linh Cô Chú an bình bên Ông Bà nơi chín suối.
Phùng Quán. Người mà suốt đời này tôi dành sự kính trọng và quý mến. Thật sự run run xúc động bởi có những lúc nhìn Phùng Quán đọc những vần thơ cay nghiệt mà rưng rưng. Rất đời, rất con người. Một nhân cách sẽ sống mãi trong lòng chúng ta.
Thật may mắn cho tôi, đã quyết đến viếng thăm mộ Nhà thơ và phu nhân, bên cạnh là mộ con trai của họ. Thật vô cùng xúc động. Nếu đi một mình sẽ hay hơn!
Tình yêu giữa nhà văn PQ với cô giáo Trâm mới đúng là tình yêu chân chính! Những ngăn trở khó khăn ngẫu nhiên chỉ là những thử thách để làm tình yêu đó càng cao đẹp hơn! Tôi ngưỡng mộ tình yêu của ông bà Quán - Trâm!
Cảm ơn nhà văn Phùng Quán, một trong những bậc nhân sĩ đã chăm sóc phần hồn từ rất sớm cho những đứa trẻ quê như chúng tôi. nay được nghe hé mở về cđ văn nghiệp của người, càng bội phần xót xa và kính phục.
Cảm ơn Bác vì những Video quý giá, Thật sự tình yêu của nhà Thơ Phùng Quán và Bác gái lãng mạn và hi sinh chẳng thua gì Romeo vs Juliet hoặc của Jack vs Rose, cái thua nếu có chỉ là vì nước mình chưa có film hoặc tác phẩm nào đủ xuất sắc để nghệ thuật hóa được tình yêu của hai Bác! :)
Mình mới đọc xong mấy tác phẩm của bác! Một người lính liều mạng cầm bút sáng tác văn thơ đầy ngẫu nhiên nhưng đã thành danh! Tiếc thay phải cơn vận nước gian nan nên bác mắc kiếp nạn văn chương. Nhưng bác cũng còn may có người vợ hiền có con cháu, thật tội cho bác Nguyễn Hữu Đang về già cô đơn quá!
Chuyện tình của nhà văn Phùng Quán và bà tuyệt vời!! Ông bà Phùng Quán đi vào lịch sử!! Dặm Trường Của Nam” và vụ án ‘Văn Nhân Giải Phẩm’ 1955-1958 là cái lưỡi gươm của Đảng hung thần đâm sâu vào những trái tim văn nhân, nhân ái!, Bác Phùng Quán và những người bạn của trong nhóm “ Văn Nhân Giải Phẩm” sẽ sống mãi trong lòng dân Việt Nam mãi mãi!! “Dặm Trường Của Nam” sẽ dành một chương viết về Văn Nhân Giải Phẩm!!!
Nhà thơ Phùng Quán già rồi mà vẫn đẹp quá Chắc khi còn trẻ ông rất đẹp trai Rất khâm phục ông ,một người chân thật như thơ của ông : … Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu … Một người như vậy thì đương nhiên chịu nhiều kiếp nạn dưới chế độ độc tai gian ác rồi Xin cúi đầu kính phục ông: nhà thơ Phùng Quán 🙏🙏🙏🙏❤️❤️❤️❤️
Toi yeu nhat bai tho nay cua ong: Người làm xiếc đi dây rất khó Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn Đi trọn đời trên con đường chân thật. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao dọa giết Cũng không nói ghét thành yêu Tôi muốn làm nhà văn chân thật Chân thật trọn đời Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã Bút giấy tôi ai cướp giật đi Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
Một nhân chứng sống..một chứng nhân..một văn nghệ sĩ... một nạn nhân chủ nghĩa cộng sản...nhân dân giai phẩm... không có sự hy sinh chăm sóc...cô.. thì Phùng Quán... không thể sống đến ngày thống nhất..thật cảm động...
@@Review648 đúng là một con người mới xã hội chủ nghĩa....một chiến sĩ...dư luận viên quần chúng tự phát ak47 hay dlv...được định hướng tổ cuốt xhcn việt nam
Cô thật là một NỮ LƯU ANH KIỆT , thật là TRỜI CAO CÓ MẮT đã đem đến ban cho 1 TÂM HỒN LỚN món quà VÔ GIÁ cho Ông ( nhà thơ , người chiến sĩ văn hóa bất khuất trước bạo quyền CS ) .... 👍 👍 👍
PHùng Quán nói chuyện dí dỏm vui quá, cảm ơn chú Nguyễn Nhã đã có những thước phim tư liệu vô cùng quý giá như thế này để hậu thế hiểu thêm về một thời oan nghiệt của lịch sử
@@pavelcorshaghin9855 thì cũng như lúc Liên Xô và Trung Quốc choảng nhau ở Quốc tế Cộng sản thôi d/chi Pavel ah. Chính trị mà. Lý tưởng tốt đẹp là điều hiển nhiên. Nhưng người nhân danh lý tưởng đó mới là vấn đề. Nên đâu dễ tìm dc 1 Pavel, đúng k? Nếu như tất cả đoàn viên Konsomon đều là Pavel thì số phận Liên Xô đã rất khác rồi
Là đấng hậu thế xin được bày tỏ lòng ngưỡng mộ và kính trọng đối với nhà Văn Phùng Quán. Qua video mới cảm nhận rõ tình cảm của Bác Trâm, cô giáo quê Hà Nội gắn cuộc đời song hành với những đau khổ của Phùng Quán bởi sự bất công của chế độ cũ. Thỉnh thoảng bà vẫn nhắc Phùng Quán vài câu, nhẹ nhàng, thấu hiểu. Giờ đây hai người đã đi xa. Phùng Quán đã nằm lại với đất mẹ Huế thân yêu bên cạnh Bác Trâm, Xin hẹn một ngày đến thăm mộ hai bác. Thật ngưỡng mộ biết bao.
Lịch sử sẽ mái mãi nhớ đến ông để hiểu chủ nghĩa cộng sản tại sao lo sợ một người chỉ có trái tim nói điều thật ông bị ruồng bỏ bởi không chấp nhận giả dối, một con người đáng kính hôm nay nhắc đến ông không còn ai sợ hãi , người được ông tiếp cảm thấy vinh dự thế mới hiểu chỉ có dân là sáng suốt!
Lời mẹ dặn Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phùng Quán "Tôi mồ côi cha năm hai tuổi Mẹ tôi thương con không lấy chồng Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải Nuôi tôi đến ngày lớn khôn. Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ Ngày ấy tôi mới lên năm Có lần tôi nói dối mẹ Hôm sau tưởng phải ăn đòn. Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn Ôm tôi hôn lên mái tóc - Con ơi trước khi nhắm mắt Cha con dặn con suốt đời Phải làm một người chân thật. - Mẹ ơi, chân thật là gì? Mẹ tôi hôn lên đôi mắt Con ơi một người chân thật Thấy vui muốn cười cứ cười Thấy buồn muốn khóc là khóc. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao doạ giết Cũng không nói ghét thành yêu. Từ đấy người lớn hỏi tôi: - Bé ơi, Bé yêu ai nhất? Nhớ lời mẹ tôi trả lời: - Bé yêu những người chân thật. Người lớn nhìn tôi không tin Cho tôi là con vẹt nhỏ Nhưng không! những lời dặn đó In vào trí óc của tôi Như trang giấy trắng tuyệt vời. In lên vết son đỏ chói. Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi Đứa bé mồ côi thành nhà văn Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ. Người làm xiếc đi dây rất khó Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn Đi trọn đời trên con đường chân thật. Yêu ai cứ bảo là yêu Ghét ai cứ bảo là ghét Dù ai ngon ngọt nuông chiều Cũng không nói yêu thành ghét Dù ai cầm dao doạ giết Cũng không nói ghét thành yêu. Tôi muốn làm nhà văn chân thật chân thật trọn đời Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã Bút giấy tôi ai cướp giật đi Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá. " (1957)
Trước lúc mất mội thời gian ngắn... Bác vào Qui nhơn công tác ở Sở TTVH ( lúc đó còn là tỉnh Nghĩa bình) và ghé thăm ba tôi, một người bạn đồng hương Huế . Nghe ba kể về bác không khỏi xót xa , một tài năng bị vùi dập... Ba tôi và bác giống nhau ở sự vô tư, lạc quan và thanh liêm quá. Thấy hình ảnh bác và giọng nói lại nhớ đến Ba. Ba tôi ra đi năm 2000 ( sau bác 5năm)...Chắc là đã gặp nhau rồi.
Thế hệ tri thức của Bắc Việt, Hà Nội trước 1954 còn sót lại, cùng thời với Văn Cao, Nguyễn Tuân, Thế Lữ,... những viên ngọc quý của Việt Nam từ nhân cách, phẩm chất đến tri thức! Tiếc thay tất cả đều về cõi vĩnh hằng hết rồi!
Bài chống tham ô lãng phí của ông nghe mà thật chua xót, đúng với mọi thời. " Tôi đã đi qua, tôi đã gặp,... Và có tôi trong hàng ngũ tiên phong" tiếc là ko gặp thời thế mà ông phải chịu nhiều cay đắng.
Ngày xưa khi nói đến nhóm nhân văn giai phẩm , cứ tưởng họ là những người xấu và phản động , bây giờ mới hiểu họ không xấu như cách mang đã tuyên truyền . Phùng quán với bài thơ : nhớ lời mẹ dặn cũng phải chịu nỗi oan uổng như Hữu Loan với bài thơ : màu tím hoa sim , họ là những người có tài nhưng đầu thai nhầm thế kỷ .
Khi xem VAN , THO , CA NHAC cua cac van thi si thoi tien chien chung ta thuong co cam xuc rat dac biet , kho ta va rat nguong mo phai chang vi cac vi co THUC TAI va MOT TAM HON CAO QUY
Nói đến Phùng Quán,tôi chợt nhớ đến mẫu mực của thanh niên thời quốc loạn,mẫu mực ,thẳng thắn,trực ngôn...Tiếc thay những nhân tài như thế mà bị đảng và nhà nước nhận chìm.Bài thơ Lời Mẹ dặn nói lên tất cả bản tính nhân văn của nhà thơ,riêng tôi coi đó như là bản tuyên ngôn của giới văn nghệ sĩ thời đó: ...Tôi muốn làm nhà văn, nhà văn chân thật, chân thật trọn đời. Đường mật công danh không làm ngọt lưỡi tôi, sét nổ trên đầu không xô tôi ngã .....bút mực của tôi ai cướp giật đi, tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá !
Mình đọc thấy thông tin con trai Phùng Quân của nhà văn Phùng Quán đã mất vào năm 2016. Không biết Phùng Quân có con cái gì không ạ? Nếu không thì trực hệ của nhà thơ Phùng Quán chỉ còn cháu ngoại ở bên Lào, vì còn gái đầu của nhà văn lấy chồng người Lào. Bạn nào biết thì cho mình xin thông tin ạ
Nhiều văn nghệ sỹ trong nhóm nhân văn giai phẩm, được tặng hoặc truy tặng nhiều giải thưởng cấp quốc gia . Tuy nhiên, vụ án này không được xem xét lại theo góc độ pháp luật.
Chất lương quay sao tối thế, hình ảnh không được thật đẹp, nhưng cuộc sống của một nhà văn nhà thơ một tài năng thật đáng trân trọng, đáng tiếc ông sinh nhầm thời, rồi để thui chột một tài năng một nhân cách lớn .
5 ngày lễ không đi đâu, lọ mọ tìm về với các văn nghệ sỹ của Nhân văn giai phẩm. Những số phận nghiệt ngã, những cuộc đời bi thảm của những con người đầy nhân cách và tài năng. Buồn cho cả dân tộc!
Con người Phùng Quán thể hiện rõ qua tướng mạo: tủ tế, hiền lành, rộng lượng nhưng rất chính trực. Xin kính cẩn nghiêng mình tưởng nhớ đến ông.
Một nhà nhà thơ có tâm hồn và rất chân thật.Nhiêt tình của ông bị lãnh đạo quy chụp và bị một xã hội bầy đàn ruồng bỏ!!!Đau đớn tột cùng cho số phận của ông!!!Nhưng,trời quả có mắt,đã ban cho ông người bạn đời quá tuyệt vời...Chẳng biết Tố Hữu và ông ai hạnh phúc hơn ai.Và,ai là người sẽ được muôn đời sau mãi mãi tưởng nhớ...Rất cảm ơn giáo sư Nguyễn Nhã về việc làm này...
" Mình sống cho mình ! Nên theo lẽ phải thì mình làm ! ". Cô dám sống trong nghịch cảnh cuộc đời. Cô đã một phần giúp chú vượt qua những chặng lầy lội trớ trêu, mà cuộc đời gieo tới gia đình yêu thương của cô chú !
Cháu, một kẻ hậu sinh, xin kính phục hai nhân cách sống của cô chú !
❤
Kể cuộc đời khổ cực đến tận cùng mà ông như kể chuyện của ai. Nhưng người nghe rớt nước mắt. Kính phục ý trí nghị lực và nhân cách hai CON NGƯỜI vĩ đai.
Xem nhớ đến bác Trâm, cả đời hy sinh cho chồng con. Đúng 1 người phụ nữ Ha Nội kiên cường
Mỗi lần nhớ Hà Nội lại mở ra coi. Và không nhớ đã coi đoạn phim này bao nhiêu lần nữa... Cảm xúc mỗi lần coi đều giống như lần đầu. Vợ chồng cụ Phùng Quán chính là một phần "hồn" của Hà Nội trong thế kỉ 20.
co ai co cuon sach Phung Quan va toi cua Xuan Dai khong? Xin gioi thieu va hau ta
Tư liệu quý quá. Nhà văn Phùng Quán hhawrn lúc trẻ rất đẹp zai và sự nghiệp văn chương cũng nhưphaarm chất khí khái, cao thượng của ông thật đáng trân trọng.
Cảm ơn cố gs Trần Quốc Vượng
Đến lúc ấy ( 1992) Cô Bội Trâm vẫn còn bẽng lẽng như con gái mới lớn khi nhắc về cuộc tình thời trẻ của Cô, Chú thật cảm động trân trọng , cầu xin vong linh Cô Chú an bình bên Ông Bà nơi chín suối.
Giờ mới biết về Bác. Từ giờ cháu sẽ là người đọc trung thành của Bác. Thật đáng ngưỡng mộ và đáng học hỏi. Một tâm hồn đẹp, ý chí sắt đá.
Phùng Quán. Người mà suốt đời này tôi dành sự kính trọng và quý mến. Thật sự run run xúc động bởi có những lúc nhìn Phùng Quán đọc những vần thơ cay nghiệt mà rưng rưng. Rất đời, rất con người. Một nhân cách sẽ sống mãi trong lòng chúng ta.
Thật may mắn cho tôi, đã quyết đến viếng thăm mộ Nhà thơ và phu nhân, bên cạnh là mộ con trai của họ. Thật vô cùng xúc động. Nếu đi một mình sẽ hay hơn!
@@haphanthithanhha9026 xin cô/chú cho hỏi, con trai Phùng Quân của nhà văn Phùng Quán có gia đình vợ con gì ko ạ
Nhà thơ vĩ đại với một vị phu nhân cũng vĩ đại không kém ,con xin kính chúc hai vị hạnh phúc mãi mãi
Nghe Ông đọc thơ. Lặng người rơi nước mắt. Khốn nạn đến vô cùng. Trái tim người chiến sỹ...
Tình yêu giữa nhà văn PQ với cô giáo Trâm mới đúng là tình yêu chân chính! Những ngăn trở khó khăn ngẫu nhiên chỉ là những thử thách để làm tình yêu đó càng cao đẹp hơn! Tôi ngưỡng mộ tình yêu của ông bà Quán - Trâm!
Thái A Trần 👍🏼👏🏻
Vô cùng kính trọng và cảm phục tài năng, nhân cách của hai vợ chồng ông Quán bà Tâm.
hôm nay mới được nghe câu chuyện của bác, cháu đã khóc, cuộc đời của bác đoạn trước khổ quá! lại càng thương bác gái nhiều hơn!
Xót xa và khâm phục cuộc đời người chiến sĩ, thi sĩ Phùng Quán. Đời bạc với ông nhưng may thay còn có những tấm lòng của người vợ vĩ đại bên ông.
Tuyêt Trần Thị 👍🏼👏🏻
Cảm ơn nhà văn Phùng Quán, một trong những bậc nhân sĩ đã chăm sóc phần hồn từ rất sớm cho những đứa trẻ quê như chúng tôi. nay được nghe hé mở về cđ văn nghiệp của người, càng bội phần xót xa và kính phục.
Cảm ơn Bác vì những Video quý giá, Thật sự tình yêu của nhà Thơ Phùng Quán và Bác gái lãng mạn và hi sinh chẳng thua gì Romeo vs Juliet hoặc của Jack vs Rose, cái thua nếu có chỉ là vì nước mình chưa có film hoặc tác phẩm nào đủ xuất sắc để nghệ thuật hóa được tình yêu của hai Bác! :)
Mình mới đọc xong mấy tác phẩm của bác! Một người lính liều mạng cầm bút sáng tác văn thơ đầy ngẫu nhiên nhưng đã thành danh! Tiếc thay phải cơn vận nước gian nan nên bác mắc kiếp nạn văn chương. Nhưng bác cũng còn may có người vợ hiền có con cháu, thật tội cho bác Nguyễn Hữu Đang về già cô đơn quá!
Chuyện tình của nhà văn Phùng Quán và bà tuyệt vời!! Ông bà Phùng Quán đi vào lịch sử!! Dặm Trường Của Nam” và vụ án ‘Văn Nhân Giải Phẩm’ 1955-1958 là cái lưỡi gươm của Đảng hung thần đâm sâu vào những trái tim văn nhân, nhân ái!, Bác Phùng Quán và những người bạn của trong nhóm “ Văn Nhân Giải Phẩm” sẽ sống mãi trong lòng dân Việt Nam mãi mãi!! “Dặm Trường Của Nam” sẽ dành một chương viết về Văn Nhân Giải Phẩm!!!
Rất khâm phục ông, trong rủi có cái may, hóa ra ở đời người hại ko chết chỉ trời hại mới chết
Nhà thơ Phùng Quán già rồi mà vẫn đẹp quá
Chắc khi còn trẻ ông rất đẹp trai
Rất khâm phục ông ,một người chân thật như thơ của ông :
… Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu …
Một người như vậy thì đương nhiên chịu nhiều kiếp nạn dưới chế độ độc tai gian ác rồi
Xin cúi đầu kính phục ông: nhà thơ Phùng Quán
🙏🙏🙏🙏❤️❤️❤️❤️
Người dũng cảm nói lên tất cả sự thật bi hùng. Đều đáng kính trọng chính họ xứng đáng là người Anh hùng chiến đấu vì nhân dân tiến bộ
Toi yeu nhat bai tho nay cua ong:
Người làm xiếc đi dây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao dọa giết
Cũng không nói ghét thành yêu
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
Chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
Một nhân chứng sống..một chứng nhân..một văn nghệ sĩ... một nạn nhân chủ nghĩa cộng sản...nhân dân giai phẩm... không có sự hy sinh chăm sóc...cô.. thì Phùng Quán... không thể sống đến ngày thống nhất..thật cảm động...
Nhân Văn Giai Phẩm,xin góp ý sửa chữa
Mày nói cái con cặc gì thế
@@Review648 đúng là một con người mới xã hội chủ nghĩa....một chiến sĩ...dư luận viên quần chúng tự phát ak47 hay dlv...được định hướng tổ cuốt xhcn việt nam
Cô thật là một NỮ LƯU ANH KIỆT , thật là TRỜI CAO CÓ MẮT đã đem đến ban cho 1 TÂM HỒN LỚN món quà VÔ GIÁ cho Ông ( nhà thơ , người chiến sĩ văn hóa bất khuất trước bạo quyền CS ) .... 👍 👍 👍
PHùng Quán nói chuyện dí dỏm vui quá, cảm ơn chú Nguyễn Nhã đã có những thước phim tư liệu vô cùng quý giá như thế này để hậu thế hiểu thêm về một thời oan nghiệt của lịch sử
a trick: you can watch series on KaldroStream. I've been using them for watching a lot of movies during the lockdown.
@Kamari Terrell Definitely, been using Kaldrostream for since november myself =)
@Kamari Terrell Yea, have been watching on KaldroStream for since november myself :D
@Kamari Terrell definitely, have been using Kaldrostream for since december myself =)
Mới đọc Tuổi thơ dữ dội xong, vừa khóc vừa ngoi lên đây xem cụ 😢
Cũng khó tin được 1 người viết ra Tuổi thơ dữ dội lại phản bội... tôi không tin điều đó
@@pavelcorshaghin9855 Đương nhiên là vậy, chỉ là quan điểm thôi
@@pavelcorshaghin9855 thì cũng như lúc Liên Xô và Trung Quốc choảng nhau ở Quốc tế Cộng sản thôi d/chi Pavel ah. Chính trị mà. Lý tưởng tốt đẹp là điều hiển nhiên. Nhưng người nhân danh lý tưởng đó mới là vấn đề. Nên đâu dễ tìm dc 1 Pavel, đúng k? Nếu như tất cả đoàn viên Konsomon đều là Pavel thì số phận Liên Xô đã rất khác rồi
Là đấng hậu thế xin được bày tỏ lòng ngưỡng mộ và kính trọng đối với nhà Văn Phùng Quán. Qua video mới cảm nhận rõ tình cảm của Bác Trâm, cô giáo quê Hà Nội gắn cuộc đời song hành với những đau khổ của Phùng Quán bởi sự bất công của chế độ cũ. Thỉnh thoảng bà vẫn nhắc Phùng Quán vài câu, nhẹ nhàng, thấu hiểu. Giờ đây hai người đã đi xa. Phùng Quán đã nằm lại với đất mẹ Huế thân yêu bên cạnh Bác Trâm, Xin hẹn một ngày đến thăm mộ hai bác. Thật ngưỡng mộ biết bao.
Ngưỡng mộ chị Trâm, một phụ nữ tuyệt vời!
Lịch sử sẽ mái mãi nhớ đến ông để hiểu chủ nghĩa cộng sản tại sao lo sợ một người chỉ có trái tim nói điều thật ông bị ruồng bỏ bởi không chấp nhận giả dối, một con người đáng kính hôm nay nhắc đến ông không còn ai sợ hãi , người được ông tiếp cảm thấy vinh dự thế mới hiểu chỉ có dân là sáng suốt!
Phung Quan,con nguoi bat khuat,co nguoi Vo that tuyet voi.
thương bác quá, một thời đau đớn của dân tộc
Chuyện tình của ông cảm động quá . Kính phục bà
Người phụ nữ vĩ đại. Một tâm hồn đẹp.
đã đọc 3 phút sự thật.... Cảm phục Bác....
Cảm ơn Văn hóa đại hòa nhiều . Đã cho tôi thấy đời thực những nghệ sỹ vn
Lời mẹ dặn
Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phùng Quán
"Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc
- Con ơi
trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.
- Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
- Bé yêu những người chân thật.
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vời.
In lên vết son đỏ chói.
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi dây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.
"
(1957)
Trước lúc mất mội thời gian ngắn... Bác vào Qui nhơn công tác ở Sở TTVH ( lúc đó còn là tỉnh Nghĩa bình) và ghé thăm ba tôi, một người bạn đồng hương Huế .
Nghe ba kể về bác không khỏi xót xa , một tài năng bị vùi dập...
Ba tôi và bác giống nhau ở sự vô tư, lạc quan và thanh liêm quá.
Thấy hình ảnh bác và giọng nói lại nhớ đến Ba.
Ba tôi ra đi năm 2000 ( sau bác 5năm)...Chắc là đã gặp nhau rồi.
Hay qua' anh oi, cam on.
Thế hệ tri thức của Bắc Việt, Hà Nội trước 1954 còn sót lại, cùng thời với Văn Cao, Nguyễn Tuân, Thế Lữ,... những viên ngọc quý của Việt Nam từ nhân cách, phẩm chất đến tri thức! Tiếc thay tất cả đều về cõi vĩnh hằng hết rồi!
Rất phục cụ ông, cụ bà
Câu chuyện quá hay. Nhà văn Phùng Quán được nhiều người quí mến
A di đà phật ❤ xin chân thành chúc nhà thơ được ( tặng ) danh hiệu nhân văn giai phẩm ! Mang hồn thơ về sứ phật
Ôi! Nhân văn giai phẩm
Bài chống tham ô lãng phí của ông nghe mà thật chua xót, đúng với mọi thời. " Tôi đã đi qua, tôi đã gặp,... Và có tôi trong hàng ngũ tiên phong" tiếc là ko gặp thời thế mà ông phải chịu nhiều cay đắng.
một người phụ nữ tuyệt vời!
Kính phục 2 bác và kính chúc 2 bác luôn hạnh phúc
Tư liệu quý quá về cuộc đời 2 cô chú Quán - Trâm. Cảm ơn tác giả!
Tôi được biết ông qua tiểu thuyết và bộ phim cùng tên " tuổi thơ dữ dội"
Chào bạn mình dừa ghé xem video của bạn chia sẻ rất hay chúc bạn may mắn thành công nhé OK 👍👍👍
Ôi cuộc đời của nhà văn Phùng Quán thật đau khổ tận cùng câu cuối của bà lịch sẽ phán xét bây giờ câu của bà đã thành bất tử
Tôi thích nhất chuyện tuổi thơ dữ dội của ông, rất kình trọng ông
Nhìn thấy trước mối hoạ tiềm tàng mà mọi người không thấy được , cho nên gió sóng đảo điên, dập vùi một tâm hồn cao thượng !
Ngày xưa khi nói đến nhóm nhân văn giai phẩm , cứ tưởng họ là những người xấu và phản động , bây giờ mới hiểu họ không xấu như cách mang đã tuyên truyền . Phùng quán với bài thơ : nhớ lời mẹ dặn cũng phải chịu nỗi oan uổng như Hữu Loan với bài thơ : màu tím hoa sim , họ là những người có tài nhưng đầu thai nhầm thế kỷ .
cam on su that !
Đọc 3 phút sự thật của cụ thấy nhiều nỗi xót xa lắm.
Viên Ngọc quý của đất nước,(gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn)
tiếc là cs đã nhận chìm xuống bùn kg cho ngóc đầu lên nỗi
Bi kịch lịch sử nhân văn giai phẩm
Đất Bắc nhiều anh hùng hào kiệt. Nhiều nhà văn rất nổi tiếng nhiều nhạc sĩ nổi danh. Nam thanh nử tú. Đất hào kiệt...
rượu chịu cá trộm và thơ chui! Giờ tên ông cũng được đặt cho 1 con đường nơi quê hương ông.
Phục cụ Quán một thì phục cụ Trâm mười
Một nhà văn tài năng nhưng lận đận vì tính cách ngay thẳng.
THƠ ÔNG NHƯ NGƯỜI ẤY
THẬT ĐÁNG KÍNH BIẾT BAO
MƠ ƯỚC TRONG CHIÊM BAO
CÓ NHIỀU NGƯỜI NHƯ THẾ
Lần đầu tiên thấy bác.
Tôi kính phục ông, và cũng thật đáng tiếc cho ông, người VN có tài lại bị tai một vần.
PHÙNG QUÁN - MỘT NGƯỜI CÓ TÂM HỒN ĐẸP
Chuyện tình của 2 cụ cũng đẹp lắm.
Tinh hoa dân tộc
Bi kịch lịch sử,bi kịch cuộc đời...
Tuyệt vời!
Có một điều mà chắc rất ít người biết đến, đó là cô Bội Trâm chính là bác ruột của MC Anh Tuấn...
ông ấy có 1 ình yêu thật đpẹ , bà trâm thật vĩ đại
giá như cụ sinh ra trong một xã hội khác thì tốt biết mấy !
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá. Phùng Quán
Tội nghiệp một nhân tài
Khi xem VAN , THO , CA NHAC cua cac van thi si thoi tien chien chung ta thuong co cam xuc rat dac biet , kho ta va rat nguong mo phai chang vi cac vi co THUC TAI va MOT TAM HON CAO QUY
Nói đến Phùng Quán,tôi chợt nhớ đến mẫu mực của thanh niên thời quốc loạn,mẫu mực ,thẳng thắn,trực ngôn...Tiếc thay những nhân tài như thế mà bị đảng và nhà nước nhận chìm.Bài thơ Lời Mẹ dặn nói lên tất cả bản tính nhân văn của nhà thơ,riêng tôi coi đó như là bản tuyên ngôn của giới văn nghệ sĩ thời đó:
...Tôi muốn làm nhà văn,
nhà văn chân thật,
chân thật trọn đời.
Đường mật công danh không làm ngọt lưỡi tôi,
sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
.....bút mực của tôi ai cướp giật đi,
tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá !
sau khi xem hinh phu co dong nao suy nghi gi ko doan clip nay ko biet dang va c
Một sự hi sinh cao đẹp của tình yêu
Tình yêu của ong bà đẹp wa
Phòng tối thiếu ánh sáng ,Tiếng trẻ con nheo nhéo chung quanh Ky ̃ thuật thu hình thu âm không chuẩn
42:40 thì ra câu “ tuổi thơ dữ dội” mà giờ trẻ trâu hay dùng là từ tên một tác phẩm của ông
Bà là người đàn bà vĩ đại...
Mình đọc thấy thông tin con trai Phùng Quân của nhà văn Phùng Quán đã mất vào năm 2016. Không biết Phùng Quân có con cái gì không ạ? Nếu không thì trực hệ của nhà thơ Phùng Quán chỉ còn cháu ngoại ở bên Lào, vì còn gái đầu của nhà văn lấy chồng người Lào. Bạn nào biết thì cho mình xin thông tin ạ
co ten duong roi
Tại sao để tiếng trẻ con xâm vô nhiều vậy?
Giới trẻ
trong tương lai
Sẽ nói
Về
Quá khứ này
Zui
Phung Quan co nguoi vo vi dai,
PQ một nhân cách lớn.
Âm thanh và ánh sáng tệ quá!
Idol. Hãy đọc 3 phút sự thật
Chuyện thật mà như đùa: Tình yêu và nghị lưc
Tình yêu vĩ đại
Bác Phùng ngày xưa bị Tố Hữu dập cho tơi tả . Khổ cho bác một nhân cách tuyệt vời !
Toan Nguyên Quoc cũng là ông bác ruột thịt gần mà, ông tố hữu là phó thủ tướng thì phải theo cách mạng nhà nước . Đi ngược nước thì thuyền chìm
ông Cậu của Phùng Quán đó...
Nhiều văn nghệ sỹ trong nhóm nhân văn giai phẩm, được tặng hoặc truy tặng nhiều giải thưởng cấp quốc gia . Tuy nhiên, vụ án này không được xem xét lại theo góc độ pháp luật.
Bác này được phong tặng..cá trộm..rượu chịu...văn chui..
Phùng Quán thật đẹp lão nhưng giọng nói khó nghe quá, nghe tinh mới hiểu + thêm sóng thu bị nhiễu nên Clip chất lượng không cao.
Nhưng Nguyễn Nhã có ý khác hay sao ấy nhỉ?
Chất lương quay sao tối thế, hình ảnh không được thật đẹp, nhưng cuộc sống của một nhà văn nhà thơ một tài năng thật đáng trân trọng, đáng tiếc ông sinh nhầm thời, rồi để thui chột một tài năng một nhân cách lớn .
Thập niên 90 thì làm sao full hd chứ đừng nói 4k-8k.
không thể đẹp hơn người phụ nữ này