Chỉ Là Một Cội Cây - Thiền Sư Ajahn Chah
Вставка
- Опубліковано 29 вер 2024
- Chỉ Là Một Cội Cây - Thiền Sư Ajahn Chah. Dịch giả: Khánh Hỷ
Đọc online: trungtamhotong....
Sơ Lược Tiểu Sử
Ajahn Chah sinh năm 1918 trong một ngôi làng phía Bắc Thái Lan. Ngài xuất gia sa di từ lúc còn nhỏ và trở thành một vị tỳ khưu năm 20 tuổi. Ngài theo truyền thống hành đầu đà của các sơn tăng trong nhiều năm. Hằng ngày mang bát xin ăn, chuyên tâm hành thiền và đi khắp nơi để truyền bá giáo pháp.
Ajahn Chah hành thiền dưới sự chỉ dẫn của nhiều thiền sư danh tiếng trong đó có ngài Ajahn Mun, một vị thiền sư nổi tiếng và được kính trọng vào thời bấy giờ. Ajahn Chah đã chịu nhiều ảnh hưởng của ngài Ajahn Mun. Ajahn Chah là một thiền sư tuyệt diệu, Ngài đã dạy đạo một cách trực tiếp, rõ ràng, và tận tụy chia sẻ sự chứng nghiệm giáo pháp của mình cho những người đến sau. Lời dạy của Ngài thật đơn giản: "Hãy để sự vật tự nhiên, đừng dính mắc. Hãy xả bỏ tất cả. Sự vật thế nào, hãy để y như vậy". Ajahn Chah viên tịch vào ngày 16 tháng Giêng, 1992 ở Wat Pah Pong, tỉnh Ubon Ratchathani.
Ngài đã viên tich lâu rồi nhưng lời dạy của ngài vẫn còn mãi cảm ơn cô đã đoc rất rõ ràng những lời ngài đã dạy
b7uy b
😅😅😅😅😅
😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😊😅😊😊😊😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😊😊😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😊😅😊😅😅😊😅😊😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😊😊😅😊😅😊😊😊😊😊😅😊😊😅😊😅😊😊😅😊😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😅😊😅😅😅😅😅😊😊😊😊😊😅😅😊😊😊😊😅😊😅😅😅😊😊😊😅😅😅😊😅😅😊😅😅😅😊😊😊😊😅😊😅😅😅😅😅😊😊😊😅😊😅😅😊😊😅😅😅😊😅😅😅😊😊😅😊😊😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😊😊😅😅😅😊😊😅😅😅😅😊😊😅😅😊😅😊😅😊😅😊😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😊😅😊😊😅😊😊😅😊😊😊😊😊😊😅😊😅😊😅😅😅😊😅😊😊😅😅😅😅😊😅😊😊😊😊😊😊😅😅😊😊😊😅😊😅😊😅😅😅😊😅😊😊😊😅😊😊😅😅😅😊😅😅😊😅😊😊😅😊😊😅😅😅😊😅😅😊😊😊😊😅😅😊😅😊😊😊😅😊😊😊😊😊😊😊😅😊😊😅😊😊😅😊😊😊😊😊😅😊😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😊😅@@haixuan2542
😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😊😅😊😊😊😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😊😊😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😊😅😊😅😅😊😅😊😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😊😊😅😊😅😊😊😊😊😊😅😊😊😅😊😅😊😊😅😊😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😊😅😊😅😅😅😅😅😊😊😊😊😊😅😅😊😊😊😊😅😊😅😅😅😊😊😊😅😅😅😊😅😅😊😅😅😅😊😊😊😊😅😊😅😅😅😅😅😊😊😊😅😊😅😅😊😊😅😅😅😊😅😅😅😊😊😅😊😊😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😊😊😅😅😅😊😊😅😅😅😅😊😊😅😅😊😅😊😅😊😅😊😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😊😅😊😊😅😊😊😅😊😊😊😊😊😊😅😊😅😊😅😅😅😊😅😊😊😅😅😅😅😊😅😊😊😊😊😊😊😅😅😊😊😊😅😊😅😊😅😅😅😊😅😊😊😊😅😊😊😅😅😅😊😅😅😊😅😊😊😅😊😊😅😅😅😊😅😅😊😊😊😊😅😅😊😅😊😊😊😅😊😊😊😊😊😊😊😅😊😊😅😊😊😅😊😊😊😊😊😅😊😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😊😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😅😅😊😅😅😅😅😅😅😅😊😅😊😅😅😅😅😊😅😅😅😅😊😅@@haixuan2542
Con nghe đi nghe lại hàng nghìn lần mong tìm cái huyền diệu trong đó. Thật cam ơn. A di đà phật
Biết ơn Thiền sư, biết ơn dịch giả và người đọc và ban kỹ thuật ❤️❤️❤️🙏🙏🙏
Con thành kính tri ân những bài giảng của thiền sư,xin cám ơn tì khưu Pháp Hỷ đã dịch ,và cám ơn p t đã đoc rất hay và rỏ ,,p t Thiện Bạch
Cám ơn sư ông
Ngài là một bậc Minh Triết lớn .Xin đảnh lễ Ngài❤
Nam mo bon su thich ca mau ni phat
hay qua cam on ban
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật ♥️ 🙏🙏🙏
Giãng rất lả hây cám ỏn ngày giãng rất là hâycon cám ỏn ngày nam mô bỗn sư thích ca mâu ni phật ❤️😮❤️👍
Nam Mô Công Đức Phật!🙏🏻🙏🏻🙏🏻
hay ạ
Cơ bản các điều thầy giảng đều thấm thía & dễ hiểu..Riêng về phần " Nước", tôi thấy có vẻ mâu thuân vs phần " Tâm"..
Phần tâm, có giảng là khi trong đầu khởi cái Xấu & cái Tốt, nhưng ta đừng can thiệp, tự nó sẽ điều chỉnh.
Nhưng trong phần Nước, bài pháp lấy ví dụ con người trĩ thủy bằng các con đập để điều hòa tưới tiêu, tạo thủy điện..., nghĩa là can thiệp vào cái hoàn toàn của tự nhiên?
A Đi Đà Phật 🙏🙏🙏
TỪ TÂM
Đây còn nhớ lời khuyên buổi nọ,
Của một người trên lộ mộng trung;
Nói qua thế sự sau cùng,
Đây nhân tiện hỏi đường thông Liên Đài.
Người rằng nói cho ai cũng rõ,
Đi Liên Đài đo lộ từ tâm;
Từ tâm càng rộng càng thâm,
Liên Đài càng dễ khiến tầm tới mau.
Nếu như có người nào hỏi tới,
Đem lời này chỉ lối họ đi;
Đi mau chớ ngại ngần gì,
Đường nầy xưa các Từ Bi đã dùng.
Xưa dùng lộ ấy thông Phật Quốc,
Nay mượn đường đó trực Liên Hoa;
Đường gần hoặc giả đường xa,
Do từ tâm của người ta ít nhiều.
Từ tâm ít đường đèo ải chậm,
Từ tâm nhiều lộ thẳng bằng mau;
Liên Đài tới trước tới sau,
Tại lòng người muốn chớ nào tại ai.
Muốn đi phải đi ngay kẻo trễ,
Dịp lành qua không dễ kiếm ra;
Được đi đến chốn Liên Hoa,
Ấy do tâm của người ta tốt lành.
Tốt lành nếu tâm mình có được,
Sẽ khiến cho huệ phước sanh ra;
Giải xong kiếp khổ người ta,
Do lòng lành tốt ấy mà tiến lên.
Nhà muốn cất phải nền móng trước,
Người muốn tu phải tốt lành tâm;
Tốt lành tâm chẳng chịu cầm,
Như nhà muốn cất mà mầm móng không.
Thích Ca cũng do lòng lành có,
Mới động tâm trước khổ của người,
Muốn người hết khổ được vui,
Nên hy sinh cả cuộc đời lo tu.
Lòng lành có đạo mầu sẽ có,
Có lòng lành tuy khó rán trau;
Lành tâm lành sự càng cao,
Tình người với Phật càng mau nối liền,
Lòng lành ấy nên khuyên nhau tạo,
Đời được vui mà đạo được siêu;
Pháp tu thì rất cổ nhiều,
Nhưng môn nào cũng chỉ điều thiện tâm.
Có tâm thiện mới làm việc thiện,
Có lòng lành mới khiến tưởng lành;
Có nhân thiện niệm thiện hành,
Tất nhiên có quả tốt lành mai sau.
(Trích “Đến Liên Hoa” Thanh Sĩ)
💖 💖 💖
Lộ Từ Tâm VLghgnlmmj
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Sadhu sadhu sadhu
Con kính tri ân
Thành kính tri ân thiền sư, bậc giác ngộ đã để lại cho đời những lời dạy đơn giản, dễ hiểu . Nghe đi nghe lại, càng nghe càng thấy sâu sắc và ý nghĩa.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÔ NI PHẬT!
0ⁿ000ⁿ000000ⁿⁿ000😊0000ⁿ0000ⁿ0ⁿ00000ⁿ00ⁿ00000😊0
0000😊
Nam Mo Bon su Thich Ca Mau Ni Phat !
Nam mô a di dà phât
Cảm ơn thầy
Giọng đọc hay
mô phật lành thay!
Nam Mô Phật
🙏🙏🙏
Thấy nhàn nhưng không nhàn, thấy không nhàn nhưng nhàn.( giành việc nhàn để làm thì không nhàn, biết đang làm việc không nhàn thì nhàn ).
Sadhu Sadhu Sadhu!
🙏🙏🙏💐💐💐
Adidaphat
Nam Mo A Di Da Phat🙏
🙏🙏🙏 2:29:01
104. Nông Phu Và Người Mẹ
Trong việc tu hành, hễ bạn thấy nơi nào còn khuyết điểm thì hãy gia tâm chú ý vào nơi ấy. Trong khi đi, đứng, nằm, ngồi, hãy chú tâm vào đấy, giống như người nông phu chưa cày xong thửa ruộng của mình. Mỗi năm người nông phu đều phải chuẩn bị đất để sẵn sàng gieo hạt. Nhưng năm nay chưa cày xong thửa ruộng nên lúc nào tâm người nông phu cũng hướng về thửa ruộng. Tâm người nông phu không thể nào an vui, bởi vì anh ta biết công việc của mình chưa làm xong. Mặc dầu đang vui với bạn bè nhưng anh không cảm thấy thoải mái chút nào, vì tâm trí anh lúc nào cũng ưu tư đến thửa ruộng còn dang dở. Hoặc như người mẹ đặt đứa con nhỏ trên lầu để đi xuống dưới lầu cho súc vật ăn. Tâm người mẹ lúc ấy luôn luôn hướng về người con, lo lắng không biết có gì xảy ra với đứa trẻ. Mặc dầu đang làm công việc khác, nhưng tâm người mẹ không rời đứa con. Việc hành thiền của chúng ta cũng như vậy. Chúng ta không được quên. Dầu đang làm công việc khác, nhưng tâm không thể nào xa việc thực hành. Tâm phải ở trong thực hành ngày và đêm. Muốn cho việc hành thiền thực sự đạt được tiến bộ thì phải làm như thế.
105. Quả Bóng Đá
Chỉ nghe giáo pháp suông mà không hành thiền, thì khó có thể giác ngộ. Tuy thế, việc nghe giáo pháp rất hữu ích. Vào thời Đức Phật có nhiều vị chứng nghiệm được giáo pháp và một số đắc quả Alahán trong lúc nghe giáo pháp. Ta có thể so sánh những vị này với những quả bóng đá. Khi quả bóng đá được bơm hơi vào thì nó phồng lên. Không khí bên trong bị dồn nén có khuynh hướng muốn thoát ra ngoài, nhưng không có chỗ nào để thoát. Khi đâm một cây nhọn vào quả bóng, thì tức khắc hơi xì ra. Tâm của các vị môn đồ của Đức Phật khi nghe giáo pháp mà giác ngộ thì cũng như vậy. Khi họ nghe giáo pháp và giáo pháp xuyên thấu tâm họ như cây nhọn đâm vào quả bóng thì trí tuệ phát sinh. Họ tức khắc thông suốt chân giáo pháp.
106. Bạn Bè
Đức Phật không muốn chúng ta để cho tâm dẫn đi đâu thì đi. Ngài muốn chúng ta phải luôn luôn làm chủ tâm mình. Nếu tâm muốn đi hướng này, phải dẫn nó đi hướng khác. Nói cách khác, khi tâm muốn điều gì thì đừng chiều theo nó. Giống như trường hợp làm bạn với người nào, nhưng cuối cùng thấy ý kiến của nhau không còn tương đồng nữa, không còn hiểu nhau nữa và nhiều cuộc cãi vã xảy ra, thế rồi đường ai nấy đi. Làm như vậy là đúng. Đừng chiều theo tâm. Người nào chiều theo tâm tức là chiều theo sự ham muốn thích thú của tâm và những cái khác của tâm. Điều này cho thấy người ấy không thực hành giáo pháp.
107. Trái Cây Trong Tay
Việc thực hành giáo pháp rất quan trọng. Nếu không thực hành thì sự hiểu biết của chúng ta chỉ có tính cách hời hợt bề ngoài, chỉ có lớp vỏ mà bên trong rỗng không. Chẳng khác nào có trái cây trong tay mà chẳng hề ăn. Mặc dầu làm chủ nó, nhưng chẳng hưởng ích lợi từ nó. Chỉ khi nào thực sự ăn trái cây này ta mới thưởng thức được hương vị của nó.
108. Cây Ăn Trái
Cây trưởng thành, đơm bông kết trái rồi chín. Trái thối rữa, hột găm xuống đất, mọc lên cây mới. Cây mới lại lớn lên, nở hoa ra trái, và một chu kỳ mới bắt đầu. Cuối cùng nhiều trái chín rơi rụng, rồi hột găm xuống đắt và nhiều cây mới khác mọc lên. Thế gian cũng như vậy, không có gì mới lạ, chỉ là sự tuần hoàn cố hữu mà thôi. Cuộc sống của chúng ta ngày nay chẳng có gì khác. Việc ta làm hôm nay chẳng qua là những việc ta làm trước đây. Chúng ta suy nghĩ thật nhiều, có rất nhiều việc thu hút chúng ta, nhưng chẳng có việc nào dẫn ta đến chỗ hoàn mãn thật sự.
109. Giỏ Rác
Đôi khi việc dạy dỗ rất khó khăn, cần nhiều kiên nhẫn. Thầy dạy đạo là cái thùng rác để mọi người vứt bỏ vào đó mọi nỗi bực dọc và mọi vấn đề rắc rối. Thầy dạy càng nhiều người thì thùng rác của thầy càng đầy. Nhưng đừng lo lắng. Dạy dỗ người khác là phương cách tuyệt diệu để thực hành Phật Pháp. Phật Pháp sẽ hổ trợ cho người nào thành thật áp dụng Phật Pháp vào đời sống của họ. Người nào dạy dỗ kẻ khác, trí hiểu biết sẽ phát triển.
110. Đi Sai Đường
Nhiều người cho rằng làm như vầy, tụng thuộc lòng như vầy, học như vầy, như vầy thì sẽ hết khổ. Nhưng như vậy thì chẳng khác nào người ham muốn đủ thứ, cố gắng thu thập tích tụ thật nhiều thứ, nhiều của cải, và nghĩ rằng khi họ thu thập đầy đủ thì sự đau khổ sẽ giảm. Hay như người mang gánh nặng trên vai, nghĩ rằng càng chất thêm đồ đạc vào thì gánh càng nhẹ hơn. Đó là lối suy nghĩ của người thế gian, nhưng lối suy nghĩ này đi ra ngoài chánh đạo. Giống như một người đi về hướng Nam, còn người kia đi về hướng Bắc, nhưng họ nghĩ rằng họ đi cùng hướng.
111. Đường Ra Phố
Nhiều người phân vân khi thấy ngày nay có nhiều thầy và nhiều lối hành thiền khác nhau. Nhưng chẳng qua cũng giống như chuyện đi vào thành phố bằng nhiều lối khác nhau. Dầu đi lối nào, nhanh hay chậm rốt cuộc cũng đến thành phố. Thông thường các phương pháp hành thiền chỉ khác nhau bề ngoài. Nhưng có một điều cốt yếu là các phương pháp hành thiền đúng theo lời Phật dạy phải dẫn đến chấm dứt tham ái. Cuối cùng bạn phải vất bỏ mọi hệ thống, mọi phương pháp, và ngay cả vị thầy của mình. Phương pháp nào dẫn đến sự dứt bỏ, diệt trừ tham ái thì đó là phương pháp thực hành đúng đắn.
69. Khách Lữ Hành
Khách lữ hành đi xa, muốn trở về nhà, chuyện đương nhiên là không thể chỉ ngồi mà tưởng đến việc trở về là được. Họ phải thực sự lên đường ra đi, và đi đúng hướng mới có thể về đến nhà. Nếu đi lầm đường có thể gặp khó khăn, như đầm lầy hoặc các chướng ngại khó khắc phục khác. Cũng có thể sẽ gặp hiểm nguy nếu không đi đúng đường.
Những người đã về đến nhà, có thể nghỉ ngơi và ngủ thoải mái. Nhà là một mái ấm, nhưng nếu người lữ hành chỉ đi tạt ngang nhà, hay chỉ đi quanh nhà thì sẽ không hưởng được các lợi lạc và sự thoải mái của người trở về nhà.
Cũng vậy, nếu muốn tiến đến nơi an lạc, hạnh phúc do giáo pháp đem lại, chúng ta phải lên đường, phải tự đi lấy, không ai có thể đi thay cho chúng ta. Ngoài ra, phải duyên theo giới, định, huệ để đi cho đến khi ta có được tâm thanh tịnh, sáng suốt, an lạc, hạnh phúc. Đó là kết quả của hành trình trên chánh đạo.
Tuy nhiên, nếu chỉ có kiến thức sách vở, lý thuyết kinh điển, thì đó mới chỉ là sự hiểu biết qua bản đồ và kế hoạch du hành mà chưa thực sự lên đường. Nếu chỉ hiểu biết qua lý thuyết mà không thực hành, thì dù có trải qua hàng trăm kiếp sống cũng không thể nào có được tâm thanh tịnh, sáng suốt và an lạc hạnh phúc. Đó chỉ là sự phí phạm thời giờ mà không gặt hái được lợi ích thật sự của pháp hành. Các bậc thầy là những người chỉ cho ta con đường. Sau khi nghe lời giảng dạy của thầy, chúng ta có chịu tự đi hay không, và do đó có hưởng được lợi ích của sự thực hành hay không, hoàn toàn tùy thuộc vào nơi ta.
70. Bài Học Từ Cây Cối
Chúng ta có thể học giáo pháp từ cây cối. Cây sinh ra có nguyên nhân và tăng trưởng theo tiến trình tự nhiên cho đến khi nở nụ, đơm hoa và kết trái. Ngay tại đây, cây giảng dạy giáo pháp cho chúng ta, nhưng chúng ta không hiểu. Chúng ta không đưa chúng vào trong để quán xét, vì thế chúng ta không hiểu cây đang dạy giáo pháp cho chúng ta. Khi trái xuất hiện, chúng ta chỉ biết ăn, mà không hề nhận thức rằng vị ngọt, chua là bản chất của trái cây, và đó là giáo pháp, là lời giảng dạy của trái cây. Tiếp đó lá vàng rồi rụng, chúng ta dẫm lên lá, quét lá, chỉ có thế thôi, mà chẳng tìm hiểu sâu xa. Bởi thế không biết được thiên nhiên đang dạy ta. Về sau đến lúc cây đâm chồi nẩy lộc, lá non xuất hiện, ta cũng chỉ đơn thuần nhìn qua. Đó không phải là chân lý được tìm thấy qua những phản tỉnh và suy tư bên trong. Nếu chúng ta biết đem tất cả vào trong và suy xét, chúng ta sẽ thấy sự sinh của cây và sự sinh của ta chẳng có gì khác biệt, cơ thể chúng ta được sinh ra và tồn tại, tùy thuộc vào điều kiện, tùy thuộc vào các yếu tố đất, nước, gió, lửa. Mỗi một bộ phận trong cơ thể của chúng ta biến đổi tùy theo bản chất của nó chẳng có gì khác biệt với cây cối. Thân, cành, hoa, lá, trái... tất cả đều biến đổi. Tóc, lông, móng, răng, da... tất cả đều biến đổi. Nếu chúng ta hiểu bản chất tự nhiên của sự vật, chúng ta sẽ hiểu chính mình.
47. Quả Xoài
Giới, định và huệ là con đường mà tất cả các bậc thánh phải đi qua để đến nơi giác ngộ. Tuy phân chia ra làm giới, định, huệ nhưng cả ba chỉ là một. Giới là định, định là giới, định là huệ, huệ là định. Cũng giống như trái xoài khi còn là hoa, ta gọi đó là hoa xoài, khi trở thành trái, ta gọi đó là trái xoài. Khi chín, ta gọi là xoài chín. Hoa xoài, xoài non, xoài già, xoài chín đều là xoài, nhưng nó liên tục thay đổi. Trái xoài lớn trưởng thành từ trái xoài nhỏ. Trái xoài nhỏ phát triển thành trái xoài lớn. Ta có thể gọi chúng với những cái tên khác nhau, hay gọi tất cả chúng chỉ bằng một tên cũng thế thôi.
Giới, định và huệ cũng tương quan với nhau như vậy. Cuối cùng thì mọi nẻo đều dẫn đến giải thoát. Trái xoài lúc mới xuất hiện chỉ là hoa, dần dần trưởng thành rồi chín. Dầu người ta đặt cho trái xoài tên gì cũng không thành vấn đề. Chúng ta phải có cái nhìn về giới, định và huệ như vậy. Mỗi khi nó được sinh ra, nó sẽ trưởng thành và chín mùi, rồi sau đó, nó đi về đâu? Chúng ta hãy quán xét điều này. Nhiều người không muốn bị già. Khi tuổi già đến với họ, họ lấy làm tiếc nuối. Những người này không nên ăn xoài chín. Tại sao chúng ta lại muốn xoài chín, nếu xoài không chín đúng thời, ta ủ xoài, thúc ép cho xoài chín mau. Có phải vậy không? Nhưng khi tuổi già đến với ta thì sự tiếc nuối tràn ngập tâm hồn. Nhiều người khóc lóc, sợ hãi tuổi già và chết. Nếu sợ hãi và tiếc nuối như vậy thì không nên ăn xoài chín, mà chỉ nên ăn hoa xoài thôi. Nếu thấy được những điều này thì sẽ thấy giáo pháp. Mọi chuyện đều rõ ràng và chúng ta có an bình hạnh phúc thật sự.
48. Thuốc Và Trái Cây
Nhiều người cảm thấy nóng nảy và khó chịu khi thấy người khác không hành thiền. Không nên làm thế. Hãy khuyến khích họ, hãy tiếp tục quan sát họ, đừng nói điều gì chống đối họ. Họ sẽ đến với giáo pháp khi những yếu tố trí tuệ nơi họ chín muồi. Cũng giống như trường hợp bán thuốc trị bệnh. Ta quảng cáo thuốc của chúng ta, ai đau đầu hay đau bụng hãy đến mua, người nào không thích thuốc của ta thì hãy cứ để họ tự nhiên. Họ như những trái còn xanh, không thể thúc ép cho chín mau được. Hãy để họ như vậy, hãy để cho họ tự trưởng thành, già và chín muồi một cách tự nhiên. Nếu bạn biết suy tư như thế, tâm bạn sẽ bình an. Bởi vậy không cần phải thúc ép ai cả, chỉ cần quảng cáo thuốc là đủ. Người nào bị bệnh sẽ tự động đến mua.
49. Thương Gia
Khi làm một việc gì cũng phải làm một cách chánh niệm, sáng suốt. Khi đã thấy biết một cách rõ ràng, thì bạn sẽ làm việc một cách tự nhiên chẳng cần phải chịu đựng hay thúc ép mình nữa. Bạn gặp khó khăn và tự mang gánh nặng vào mình vì bạn quên mất một điều: Đó là quên sáng suốt chánh niệm. An bình tĩnh lặng sẽ đến khi bạn làm mọi công việc trên đời với tất cả thân và tâm của mình, nghĩa là làm với ý thức sáng suốt và chánh niệm. Bất cứ việc gì chưa được làm trọn vẹn đều khiến bạn cảm thấy không hài lòng. Những điều này sẽ theo bạn và làm khổ bạn dầu bạn đi đến bất cứ nơinào. Bạn muốn hoàn tất mọi chuyện nhưng đó là điều không tưởng. Không thể nào hoàn tất mọi chuyện được.
Hãy lấy trường hợp của các nhà buôn thường đến đây thăm tôi. Họ nói: "Bạch Sư, khi nào con trả xong nợ, mọi việc được thu xếp ổn thỏa con sẽ trở thành một nhà sư." Họ nói như vậy, nhưng đến khi nào họ mới trả hết nợ và thu xếp xong công việc của mình? Chẳng khi nào họ xong được. Họ dùng nợ mới để trả nợ cũ, vừa thanh toán xong món nợ này, họ đã vay món nợ khác. Người nhà buôn nghĩ rằng khi họ hết nợ, họ sẽ an vui hạnh phúc, nhưng không khi nào có thể trả hết nợ. Đó là đường lối mà thế gian làm cho chúng ta điên cuồng rối loạn. Chúng ta cứ chạy loanh quanh như vậy mãi, chẳng hề thấy được hoàn cảnh đáng thương của mình.
50. Dầu Và Nước
Dầu và nước khác nhau cũng như người trí và kẻ thiểu trí vậy. Đức Phật sống với sắc, thinh, hương, vị, xúc, pháp. Nhưng là một vị Alahán đã vứt bỏ mọi bợn nhơ, nên Ngài không bị dính mắc vào hình sắc, âm thanh, mùi vị và sự xúc chạm. Ngài không bị các loại này chi phối. Trên bước đường trở thành bậc giác ngộ, Ngài đã xả bỏ dần dần các dục lạc trần thế cho đến lúc Ngài hiểu rằng tâm chỉ là tâm và sự suy nghĩ chỉ là sự suy nghĩ. Ngài phân biệt được chúng và không trộn lẫn chúng với nhau. Tâm chỉ là tâm. Tư tưởng, cảm giác chỉ là tư tưởng, cảm giác. Hãy để cho sự vật chỉ là sự vật. Hãy để cho hình sắc chỉ là hình sắc, âm thanh chỉ là âm thanh, mùi chỉ là mùi, vị chỉ là vị, sự xúc chạm chỉ là sự xúc chạm và tư tưởng chỉ là tư tưởng. Tại sao chúng ta bối rối băn khoăn và dính mắc vào chúng? Nếu ta có cảm giác và suy tư theo lối này thì ta sẽ có tâm xả bỏ, không còn chấp trước nữa. Tư tưởng và cảm giác của chúng ta sẽ nằm một bên, và tâm của chúng ta sẽ nằm một bên, như nước và dầu cùng đựng chung trong một chai, nước nằm theo phần nước, dầu nằm theo phần dầu.
51. Trẻ Mồ Côi
Cuối cùng con người bị bệnh thần kinh. Tại sao vậy? Bởi vì họ không hiểu biết. Họ chỉ chìu theo các xung động tình cảm mà không biết cách săn sóc tâm mình. Tâm không có người chiếu cố thì chẳng khác chi trẻ con không có cha mẹ chăm nom săn sóc. Trẻ mồ côi không nơi nương tựa nên rất bất an và đau khổ. Cũng vậy, nếu tâm không được săn sóc huấn luyện làm cho thuần thục bằng chánh kiến thì sẽ gặp nhiều phiền toái.
52. Xe Bò
Giả sử chúng ta có một chiếc xe và một con bò để kéo xe. Bánh xe tuy không dài nhưng vết xe lăn thì dài. Khi bò kéo xe thì vết xe sẽ theo sau. Bánh xe thì tròn nhưng vết xe thì dài. Hãy xem xét một chiếc xe đang đậu, ta không thấy bánh xe dài, nhưng một khi bò bắt đầu kéo thì vết xe trải dài ra phía sau. Khi bò kéo thì bánh xe lăn và vết xe xuất hiện. Nhưng rồi đến một ngày nào đó, bò già yếu không kéo được xe, bò ra đi, chiếc xe nằm lại đó. Bánh xe không còn lăn nữa. Rồi tới lúc chiếc xe lụn tàn rã ra từng mảnh, trở về với tứ đại: đất, nước, gió, lửa theo định luật của thế gian pháp.
Người muốn tìm bình an bằng cách nương theo dục lạc ngũ trần sẽ lăn mãi không dừng, và đến một lúc nào đó, sẽ ra đi như con bò già và chiếc xe rã mục. Bao lâu còn cuốn theo thế gian này thì còn trôi lăn mãi, không dừng nghỉ. Nếu chúng ta chấm dứt việc theo đuổi thì bánh xe sẽ không còn quay nữa. Chấm dứt ngay tại đây. Bao lâu ta còn theo đuổi thế gian này một cách mù quáng thì vết xe lăn vẫn còn. Tạo nghiệp xấu cũng như vậy, bao lâu chúng ta còn tiếp tục theo đi theo đường lối cũ thì sẽ không có chỗ dừng. Nếu chúng ta chịu dừng thì chắc chắn sẽ dừng được. Đó là sự thực hành giáo pháp.
53. Mặt Hồ Tĩnh Lặng
Hãy chánh niệm và để mọi chuyện thuận theo lẽ tự nhiên thì bất kỳ ở hoàn cảnh nào tâm bạn cũng bình an tĩnh lặng. Nó sẽ tĩnh lặng như mặt nước hồ trong suốt trong rừng sâu. Những loài thú hiếm và quí sẽ đến đó uống nước. Rồi bạn sẽ thấy rõ ràng bản chất của mọi sự vật trên thế gian này. Bạn sẽ thấy rất nhiều điều kỳ diệu và tốt đẹp trên thế gian đến rồi đi, nhưng bạn vẫn an nhiên tĩnh lặng. Đó là niềm vui của đức Phật.
26. Xa Lộ
Nghĩ rằng chúng ta là những pháp trần hay pháp hữu vi biến đổi, hoặc nghĩ rằng chúng ta đang hạnh phúc hay không được hạnh phúc, hoặc đồng hoá hạnh phúc và đau khổ với chúng ta, v.v... Nghĩ như vậy không phải là hiểu biết đầy đủ rõ ràng bản chất thật sự của vạn pháp. Đó là những ý nghĩ sai lầm hay tà kiến. Chúng ta không thể thúc ép sự vật đi theo hay diễn ra theo chiều hướng mà ta ưa thích. Sự vật diễn biến theo đường lối tự nhiên. Lấy một ví dụ đơn giản. Giả sử bạn ra ngồi ngay giữa xa lộ và các loại xe lớn, nhỏ đang boong boong chạy về hướng bạn. Bạn không thể bảo những chiếc xe dừng lại, dầu bạn có nổi giận thì xe cũng vẫn tiếp tục chạy về phía bạn đang ngồi. Vậy thì bạn phải làm gì bây giờ? Bạn chỉ còn cách rời khỏi xa lộ. Xa lộ là nơi để cho xe chạy. Vì thế, bạn sẽ khổ nếu bạn không muốn xe chạy trên xa lộ.
Đối với các pháp trần hay pháp hữu vi cũng vậy. Chúng ta cho rằng các pháp trần đã quấy rối ta. Như khi ta đang ngồi hành thiền mà nghe tiếng động, chúng ta nghĩ rằng: Ồ! Tiếng động này đã quấy nhiễu ta! Nếu nghĩ rằng tiếng động quấy rầy thì ta sẽ khổ sở. Thật ra ai đã quấy rầy ai đây? Nếu chịu khó quán sát sâu hơn một chút, chúng ta sẽ thấy rằng chính chúng ta đã quấy rầy tiếng động. Tiếng động chỉ đơn giản là tiếng động. Nếu chúng ta hiểu biết tiếng động theo lối này, thì chẳng có chuyện gì xảy ra thêm nữa. Hãy để yên cho tiếng động đến rồi đi. Chúng ta thấy rõ bản chất sanh diệt của âm thanh và thấy âm thanh chẳng có liên hệ gì đến ta cả, đó là trí tuệ thật sự liễu ngộ chân lý.
Thấy cả hai mặt bạn sẽ có bình an thật sự. Nếu chỉ thấy một mặt bạn sẽ đau khổ. Khi thấy rõ cả hai mặt là bạn đã hành theo trung đạo, đó là sự thực hành đúng đắn của tâm, đó là điều mà ta gọi là tu chánh tri kiến hay làm theo sự hiểu biết đúng đắn. Tương tự như vậy, bản chất của tất cả pháp trần là vô thường và hoại diệt, nhưng chúng ta muốn nắm giữ, muốn mang chúng theo và tham đắm chấp giữ chúng. Chúng ta muốn các pháp trần trở thành sự thực. Chúng ta muốn tìm sự thật trong những cái không thật. Người nào có ý muốn như thế và dính mắc chấp giữ pháp trần, xem pháp trần như chính mình, người đó sẽ đau khổ. Đức Phật dạy chúng ta hãy chú tâm xem xét điều này.
27. Con Ếch
Càng lơ là hành thiền, càng lơ là đến chùa nghe pháp, tâm chúng ta càng bị chìm đắm sâu xa hơn như con ếch tiến vào một lỗ hang. Một người nào đó với cái móc đi ngang qua, thế là cuộc đời chú ếch chấm dứt. Chú ếch chẳng còn cơ hội chạy thoát, chỉ có nước nghểnh cổ lên để bị bắt đi thôi. Bởi vậy, phải thận trọng, đừng thụt lùi vào trong lỗ như con ếch. Một người nào đó đi ngang qua sẽ móc cổ bạn lôi ra. ở gia đình, bị con cháu và của cải quấy nhiễu, nên bạn còn tệ hại hơn chú ếch nữa. Bạn không biết làm thế nào để tách rời khỏi con cháu và của cải. Bạn đã thụt lùi vào trong hang rồi đấy. Khi già, đau, chết đến, bạn sẽ làm gì đây? Cái móc sắp đến bắt bạn đó, bạn trốn đi đường nào bây giờ?
28. Trái Cây
Một cây ăn trái đang nở hoa. Thỉnh thoảng một cơn gió nhẹ thoáng qua. Hoa rơi lác đác trên mặt đất. Một số nụ còn lại phát triển thành những trái cây nhỏ. Một trận gió nữa lại thổi qua và một số tráinon rơi rụng. Một số trái còn lại lớn dần và hườm chín. Một số khác chín mùi trước khi rụng.
Con người cũng vậy, như hoa và trái trước cơn gió. Rồi cũng sẽ rơi rụng trong từng lứa tuổi của cuộc đời, một số người chết ngay lúc còn trong bụng mẹ, một số lìa đời vài ngày sau khi sinh, một số sống được vài năm rồi chết khi chưa đạt đến tuổi trưởng thành, một số chết vào lúc tuổi thanh xuân, một số đến tuổi già rồi mới chết. Hãy trầm tư về cuộc sống của con người, liên tưởng đến bản chất của trái cây trước gió.
Chúng ta thấy hoa, trái và cả chúng ta đều không vững bền. Tâm chúng ta cũng vậy, khi pháp trần sinh khởi thổi và quét qua tâm, thì tâm rơi như trái cây rơi rụng. Đức Phật hiểu rõ bản chất không vững bền của sự vật, Ngài quán sát hiện tượng của trái, hoa trước gió và nghĩ đến các đệ tử của ngài: Tỳ Kheo và Sa Di. Ngài thấy rằng tất cả đều có cùng bản chất không vững bền. Đó là bản chất chung của mọi sự, mọi vật, mọi pháp trần. Làm sao có ngoại lệ?
29. Đống Rác
Nếu tâm bạn an tịnh tĩnh lặng thì nó sẽ trở thành một dụng cụ quan trọng để dùng. Nhưng nếu bạn ngồi chỉ với mục đích để có tâm định hầu đạt được cảm giác hạnh phúc và vui vẻ thì bạn đã phí mất thì giờ. Hành thiền là làm cho tâm an tịnh tĩnh lặng ổn định, rồi dùng tâm yên lặng ổn định này để xem xét thân và tâm hầu thấy rõ ràng chính xác bản chất của chúng. Ngược lại, nếu chỉ tập cho tâm yên tịnh để phiền não khỏi phát sinh thì chẳng khác nào dùng một tảng đá tạm thời đậy hố rác. Nếu dời tảng đá đi, hố rác hôi thối vẫn còn nằm đấy. Sự định tâm không phải để tạm thời hưởng thụ an lạc, mà là để xem xét chính xác bản chất của thân và tâm, đó là đạo giải thoát chân chính.
30. Nước Sơn
Phải quán sát thân trong thân, những gì xảy ra trong thân hãy nhìn kỷ nó. Nếu chỉ nhìn bên ngoài sẽ không thấy rõ. Ta thấy tóc, lông, móng, răng, da, v.v... Chúng chỉ là những cái đẹp mê hoặc ta. Bởi thế, Đức Phật dạy ta hãy quán sát bên trong, niệm thân trong thân. Những gì trong thân, hãy thận trọng xem xét. Khi quán sát kỷ càng ta sẽ thấy nhiều điều làm ta ngạc nhiên. Bởi vì, mặc dầu chúng ở bên trong ta, nhưng ta chẳng bao giờ nhìn thấy. Mỗi khi đi đâu ta mang chúng theo nhưng ta chẳng hiểu tí gì về chúng. Như trường hợp ta ra tiệm mua một cái ghế bằng gỗ, thấy một cái ghế có nước sơn bóng loáng đẹp đẽ, ta mua về dùng, nhưng chỉ một thời gian ngắn, chiếc ghế hư gãy vì loại gỗ dùng làm chiếc ghế không tốt. Như vậy, ta chỉ nhìn bề ngoài chiếc ghế mà không để tâm đến chất gỗ bên trong.
Cơ thể ta cũng vậy, nếu chỉ nhìn cái vỏ bề ngoài ta sẽ bảo nó hoàn mỹ, nó đẹp đẽ tức là chúng ta quên mất vô thường, khổ và vô ngã. Nếu nhìn vào bên trong ta sẽ thấy nó thật dơ bẩn, xấu xa, chẳng có gì đẹp đẽ. Nếu nhìn với cái nhìn chân thực, nhìn theo chân đế, nhìn vào nguyên chất, đất, nước, gió, lửa của thân thể này mà không phết một lớp sơn mới mẻ bên ngoài thì ta sẽ thấy nó thật là dơ dáy, không có gì đáng để ưa thích thì tâm nhờm chán phát sinh. Cảm giác nhờm chán không phải là tâm chán ghét thế gian, vì không phát xuất từ lòng sân hận. Nó chỉ giản dị là tâm đã được trong sạch, một tâm xả bỏ. Ta thấy rằng tất cả sự vật đều không có bản chất, không thể trông cậy và nương tựa vào được, dầu cho ta có muốn chúng, có yêu thương chúng đến đâu đi nữa chúng cũng chẳng thèm để ý đến ta. Chúng chỉ đi theo đường lối riêng của chúng mà thôi. Sự vật vốn bất ổn, vốn không đẹp. Không ai có thể thay đổi bản chất bất ổn cố và không đẹp đẽ này của chúng. Bởi thế Đức Phật dạy rằng khi ta cảm nhận hình sắc, âm thanh, mùi, vị, xúc chạm và đối tượng tâm ý thì hãy xả bỏ ngay, dầu cho đó là cảm giác hạnh phúc hay đau khổ, chúng cũng đều giống nhau. Hãy xả bỏ, hãy để chúng ra đi.
Sathu, Sathu, Sathu...
Ndifuna ukuthi Izabelo ze-Android ezibonelela ngoyena mnini sabelo mkhulu kwihlabathi namhlanje haha ezemidlalo zakho ziyathengiswa so andizuyibukela kulonyaka uzayo
30. Nước Sơn
Phải quán sát thân trong thân, những gì xảy ra trong thân hãy nhìn kỷ nó. Nếu chỉ nhìn bên ngoài sẽ không thấy rõ. Ta thấy tóc, lông, móng, răng, da, v.v... Chúng chỉ là những cái đẹp mê hoặc ta. Bởi thế, Đức Phật dạy ta hãy quán sát bên trong, niệm thân trong thân. Những gì trong thân, hãy thận trọng xem xét. Khi quán sát kỷ càng ta sẽ thấy nhiều điều làm ta ngạc nhiên. Bởi vì, mặc dầu chúng ở bên trong ta, nhưng ta chẳng bao giờ nhìn thấy. Mỗi khi đi đâu ta mang chúng theo nhưng ta chẳng hiểu tí gì về chúng. Như trường hợp ta ra tiệm mua một cái ghế bằng gỗ, thấy một cái ghế có nước sơn bóng loáng đẹp đẽ, ta mua về dùng, nhưng chỉ một thời gian ngắn, chiếc ghế hư gãy vì loại gỗ dùng làm chiếc ghế không tốt. Như vậy, ta chỉ nhìn bề ngoài chiếc ghế mà không để tâm đến chất gỗ bên trong.
Cơ thể ta cũng vậy, nếu chỉ nhìn cái vỏ bề ngoài ta sẽ bảo nó hoàn mỹ, nó đẹp đẽ tức là chúng ta quên mất vô thường, khổ và vô ngã. Nếu nhìn vào bên trong ta sẽ thấy nó thật dơ bẩn, xấu xa, chẳng có gì đẹp đẽ. Nếu nhìn với cái nhìn chân thực, nhìn theo chân đế, nhìn vào nguyên chất, đất, nước, gió, lửa của thân thể này mà không phết một lớp sơn mới mẻ bên ngoài thì ta sẽ thấy nó thật là dơ dáy, không có gì đáng để ưa thích thì tâm nhờm chán phát sinh. Cảm giác nhờm chán không phải là tâm chán ghét thế gian, vì không phát xuất từ lòng sân hận. Nó chỉ giản dị là tâm đã được trong sạch, một tâm xả bỏ. Ta thấy rằng tất cả sự vật đều không có bản chất, không thể trông cậy và nương tựa vào được, dầu cho ta có muốn chúng, có yêu thương chúng đến đâu đi nữa chúng cũng chẳng thèm để ý đến ta. Chúng chỉ đi theo đường lối riêng của chúng mà thôi. Sự vật vốn bất ổn, vốn không đẹp. Không ai có thể thay đổi bản chất bất ổn cố và không đẹp đẽ này của chúng. Bởi thế Đức Phật dạy rằng khi ta cảm nhận hình sắc, âm thanh, mùi, vị, xúc chạm và đối tượng tâm ý thì hãy xả bỏ ngay, dầu cho đó là cảm giác hạnh phúc hay đau khổ, chúng cũng đều giống nhau. Hãy xả bỏ, hãy để chúng ra đi.
31. Cỏ
Bạn tham thiền để tìm bình an tĩnh lặng. Sự bình an tĩnh lặng mà người ta thường nói là sự bình an tĩnh lặng làm dịu tâm chứ không phải là bình an tĩnh lặng để loại trừ phiền não. Khi tâm bình an thì phiền não tạm thời bị đè nén như tảng đá tạm thời đè lên cỏ. Khi nhấc tảng đá đi thì chỉ trong một thời gian ngắn cỏ lại mọc lên như cũ. Cỏ không bị chết thật sự mà chỉ bị đè xuống thôi. Nếu dùng tâm an bình này để quán sát sự vật, thấy rõ bản chất tạm bợ của chúng, không còn bám víu vào chúng nữa, đó mới là bình an hạnh phúc thật sự. Đó là đã nhổ tân gốc rễ khiến cỏ không mọc lại được nữa.
Khi ngồi thiền phải làm như vậy. Tâm an bình tĩnh lặng do định tâm đem lại chỉ là sự an tĩnh tạm thời. Mục đích của hành thiền là diệt tận phiền não. Bởi thế, muốn có bình an tĩnh lặng thật sự, bạn phải phát triển trí tuệ. Sự bình an tĩnh lặng đến từ trí tuệ sẽ tận diệt phiền não.
32. Bàn Tay
Người nghiên cứu Phật pháp qua lý thuyết và người hành thiền thường hiểu lầm nhau. Thông thường người nghiêng về lý thuyết thì nói rằng những nhà sư chỉ hành thiền mà thôi thì họ sẽ theo ý kiến riêng của họ, họ không có căn bản giáo pháp. Thực ra thì lý thuyết và thực hành cũng đều giống nhau. Có thể ví như hai mặt trong và ngoài của bàn tay. Nếu lật ngửa bàn tay lên thì lưng bàn tay dường như biến mất, lật úp xuống thì lòng bàn tay dường như biến mất. Thật ra tùy theo cách nhìn của chúng ta mà một mặt của bàn tay bị che khuất đi thôi.
Chúng ta nên nhớ đến điều này khi hành thiền. Nếu khi thực hành mà nghĩ rằng sự thực hành của chúng biến mất thì chúng ta sẽ bỏ thực hành và chuyển qua lý thuyết để được kết quả. Tuy nhiên, dầu bạn có nghiên cứu giáo pháp bao nhiêu đi nữa mà không chịu thực hành, bạn sẽ không bao giờ hiểu đúng theo chân lý. Nếu hiểu rõ bản chất thật sự của giáo pháp, chúng ta bắt đầu xả bỏ. Đó là loại bỏ chấp giữ, không còn dính mắc vào chuyện gì nữa hoặc nếu còn dính mắc thì sự dính mắc cũng giảm thiểu dần.
Phần II
93. Trẻ con
94. Cây ốm yếu cong queo
95. Cái khay bẩn
96. Lầu trên, lầu dưới
97. Những giọt nước
98. Con vịt
99. Con giun
100. Mùi phân
101. Vật đắt giá
102. Đau nhức bên trong
103. Rơi từ cây xuống
104. Nông phu và người mẹ
105. Quả bóng đá
106. Bạn bè
107. Trái cây trong tay
108. Cây ăn trái
109. Giỏ rác
110. Đi sai đường
111. Đường ra phố
112. Đối Diện với Chính Mình
113. Tiêu hóa tốt
114. Trạm ga trung tâm
115. Sợi tóc trong tô canh
116. Sợi tóc che quả núi
117. Giảng đường
118. Nắm bùn
119. Gà mái hay gà trống?
120. Dược Thảo
121. Chủ và khách
122. Hòn sắt nóng
123. Một hòn sắt nóng đỏ khác
124. Thỏi sắt nóng và viên kẹo
125. Lữ quán
126. Người chủ nhà
127. Đứa trẻ thơ ngây
128. Đứa trẻ
129. Ngứa đầu
130. Chìa khóa
131. Dùng chì đổi vàng
132. Giã biệt bạn xưa
133. Cái bật điện và cái bát
134. Con rắn mối
135. Mất chỗ nào tìm chỗ đó
136. Lá sen
137. Những đóa sen
138. Khối nước đá
139. Trái xoài
140. Người bán hàng
141. Thịt
142. Thịt dính ở kẻ răng
143. Con cuốn chiếu
144. Tiền, sáp và phân gà
145. Con khỉ
146. Tổ kiến lửa
147. Bà cố
148. Người nói dối
149. Giẻ rách
150. Người làm ruộng
151. Khách dự tiệc
152. Bàn đạp máy may
153. Mẫu bánh ngọt
154. Trồng cây ăn trái
155. Tiêm thuốc độc
156. Cây viết quí giá
157. Con cọp điên
158. Pháp hành của người chủ nhà
159. Con khỉ
160. Sông và suối
161. Sợi thừng
162. Cát và muối
163. Học trò
164. Mương thoát nước
165. Mảnh chai trong chân
166. Con ngựa bất kham
167. Cái gốc cây
168. Thức ăn tráng miệng
169. Quả xoài ngọt
170. Quả đu đủ ngọt
171. Máy ghi âm
172. Võ sĩ và người ăn trộm
173. Trộm và kẻ giết người
174. Tấm lưới cá chằng chịt
175. Rễ Cây
176. Hướng về phía ánh sáng
177. Hư ngụy
178. Dây leo
179. Chim kên kên
180. Con trâu
181. Giếng nước và vườn cây ăn trái
182. Khúc gỗ
183. Lạc hướng
145. Con Khỉ
Khi biết được bản chất của tâm là liên tục thay đổi, sẽ hiểu tâm như thế nào. Phải nhớ rằng tâm luôn luôn thay đổi, lúc thiện lúc ác. Nếu biết rõ điều này thì dầu lúc đang hành thiền mà tâm ý rời bỏ đề mục ta hay suy nghĩ, ta cũng cảm thấy bình an. Giả sử bạn nuôi một chú khỉ con. Khỉ chẳng bao giờ ngồi yên một chỗ được. Nó thích nhảy nhót, leo trèo, chụp chỗ này nắm chỗ kia. Đó là đặc tính tự nhiên của khỉ. Giờ đây bạn đến chùa và thấy một con khỉ nữa. Con khỉ này cũng không ở yên một chỗ. Nó nhảy nhót lung tung, tuy vậy nó không làm bạn khó chịu. Bởi vì chính bạn cũng đang nuôi một con khỉ, nên bạn biết được bản tính của loài khỉ. Chỉ cần biết được bản tính tự nhiên của một con khỉ thôi, thì cho dầu đi đến tận đâu và gặp bao nhiêu con khỉ, bạn cũng không cảm thấy khó chịu, bởi vì bạn đã hiểu loài khỉ. Khi ta đã hiểu loài khỉ rồi ta sẽ không cư xử như khỉ. Nếu ta không hiểu loài khỉ, chúng ta có thể hành động giống như khỉ. Khi thấy khỉ dơ tay với chỗ này chỗ nọ, ta nổi giận. Nhưng nếu ta hiểu bản tính tự nhiên của khỉ, ta sẽ thấy rằng con khỉ ở nhà và con khỉ ở chùa cũng giống như nhau. Vậy thì tại sao ta bực mình với chúng? Thấy được bản tánh của khỉ giống nhau là đủ, ta sẽ được bình an.
146. Tổ Kiến Lửa
Dục lạc ngũ trần chẳng khác nào một tổ đầy kiến lửa. Ta lấy một khúc cây chọc vào ổ kiến cho đến khi những con kiến leo lên khúc cây, bò lên mặt rồi cắn mắt và tai ta. Nhưng ta vẫn chưa biết là ta đang lâm vào tình trạng như vậy. Trong những lời dạy của Đức Phật có nói rằng, khi ta thấy sự tai hại của một điều nào đó thì dầu cho nó có tốt đẹp đến đâu đi nữa, ta vẫn biết nó tai hại. Khi ta chưa thấy sự tai hại của một vật gì đó thì ta thấy rằng vật đó tốt. Nếu ta chưa thấy được tai hại của vật gì đó, thì ta không thể nào tránh được nó.
147. Bà Cố
Phần đông đợi cho đến khi già khọm, đến lúc tuổi già xế bóng mới bắt đầu đến chùa hành thiền. Tại sao phải đợi đến lúc đó mới chịu đến chùa? Khi bạn nói với một bà cụ, "Mẹ ơi! Đi chùa với con". Bà cụ trả lời: "Con đi đi, ta bị lãng tai". Bạn có hiểu tôi muốn nói gì không? Khi tai bà ta còn tốt thì bà ta nghe những gì? Bây giờ khi trọng tuổi rồi, tai bà không còn nghe rõ, đi đến chùa nghe pháp cũng không nghe được gì.
Đừng đợi đến khi thể lực kiệt tận mới bắt đầu nghĩ đến việc thực hành giáo pháp.
148. Người Nói Dối
Thói quen tham lam, sân hận, si mê của chúng ta luôn luôn lừa dối chúng ta, nhưng nếu ta kiên trì tỉnh thức, cuối cùng ta sẽ bỏ được chúng. Y như trường hợp, có một người già thường đến và kể đi kể lại cho chúng ta nghe một câu chuyện xạo. Khi biết được sự thật những gì mà người ấy đã kể, chúng ta sẽ không tin tưởng người ấy nữa. Nhưng ta phải mất một thời gian lâu dài trước khi nhận biết điều này, bởi vì sự lừa dối cứ hiện diện thường trực, không để ta có cơ hội nhìn thấy thật tướng của sự vật.
149. Giẻ Rách
Nếu chúng ta thấy mọi vật không vững bền thì giá trị của chúng sẽ mất đi. Mọi vật đều trở thành vô nghĩa. Tại sao ta cứ nắm giữ mọi vật mà chúng chẳng có giá trị gì. Phải xem sự vật chẳng khác nào miếng giẻ chùi chân. Chúng ta giữ nó chỉ để chùi chân mà thôi. Chúng ta cần phải tập để nhìn thấy rằng mọi cảm giác đều có giá trị như nhau, bởi vì chúng có cùng bản chất không bền vững.
150. Người Làm Ruộng
Tinh tấn hành thiền liên tục không lơ là buông trôi như vài người làm ruộng biếng nhác sau đây. Lúc đầu họ làm rất hăng say, nhưng việc chưa xong, họ đã dừng nghỉ. Họ chẳng thèm thu thập dụng cụ, cứ bỏ mặc đó rồi thong dong rảo bước đi. Một thời gian sau khi đất đã khô cứng, họ nhớ lại thửa ruộng bèn trở lại làm thêm một ít, chẳng bao lâu sau lại bỏ dở lần nữa. Làm việc như thế thì chẳng bao giờ có được một đám ruộng màu mỡ tươi tốt. Nếu thật sự muốn tiến bộ thì đừng hành thiền lơ là như những người làm ruộng biếng nhác này.
151. Khách Dự Tiệc
Người ta sống một cuộc sống mù quáng, quên rằng cái chết sẽ đến, cũng giống như những người say sưa chè chén ở bữa tiệc. Họ không nghĩ đến việc bài tiết về sau, cho nên họ đã chẳng để ý xem nhà vệ sinh ở chỗ nào. Cuối cùng khi chuyện phải đến, họ không biết phải làm gì và họ sa vào một trạng thái hỗn loạn.
152. Bàn Đạp Máy May
Khi ngồi thiền, chúng ta chỉ cần theo dõi hơi thở. Đừng tìm cách kiểm soát điều khiển hơi thở. Nếu thúc bách hơi thở, cố ý thở dài ra hay thở ngắn lại, thì bạn sẽ bị mất thăng bằng và tâm không được bình an thoải mái. Ta hãy để hơi thở diễn ra một cách điều hòa tự nhiên. Cũng giống như khi ta sử dụng bàn đạp máy may, ta không thể nào thúc ép nó. Ta đạp lên đạp xuống và để nó điều hòa tự nhiên, nếu thúc ép thì bàn máy sẽ không hoạt động trơn tru dễ dàng. Trước khi muốn may thực thụ, ta phải tập đạp máy may cho nhuần nhuyển thuần thục, sau đó máy may sẽ hoạt động một cách tự nhiên. Theo dõi hơi thở cũng tương tự như vậy, không cần quan tâm đến hơi thở dài hay ngắn, mạnh hay yếu, chỉ cần ghi nhận hơi thở để nó hoạt động tự nhiên và theo dõi nó.
Không làm các điều ác
Siêng làm các điều lành
Giữ tâm ý trong sạch
Chính lời Chư Phật dạy
Nguyện cho Thế giới hòa bình, Quốc Gia được hưng thịnh, nhà nhà ấm no hạnh phúc,
Pháp giới chúng sinh đoạn ác tu thiện, tin sâu Nhân Quả, nương tựa Tam Bảo,
đồng chứng Đạo Bồ Đề
Nam Mô Phật Pháp Tăng Tam Bảo 🙏🙏🙏
🙏🙏🙏🙏🙏
🙏🙏🙏
Ajahn Chah hành thiền dưới sự chỉ dẫn của nhiều thiền sư danh tiếng trong đó có ngài Ajahn Mun, một vị thiền sư nổi tiếng và được kính trọng vào thời bấy giờ. Ajahn Chah đã chịu nhiều ảnh hưởng của ngài Ajahn Mun. Ajahn Chah là một thiền sư tuyệt diệu, Ngài đã dạy đạo một cách trực tiếp, rõ ràng, và tận tụy chia sẻ sự chứng nghiệm giáo pháp của mình cho những người đến sau. Lời dạy của Ngài thật đơn giản: "Hãy để sự vật tự nhiên, đừng dính mắc. Hãy xả bỏ tất cả. Sự vật thế nào, hãy để y như vậy". Ajahn Chah viên tịch vào ngày 16 tháng Giêng, 1992 ở Wat Pah Pong, tỉnh Ubon Ratchathani.
a di da phat trinh do phat phap cua con thi nong can NHung khi nghe nhung bai giang cua thay con hieu duoc phan nao ve phat phap DAU TIEN la giu gioi de an than THIEN DE DINH TAM KHITAM DINH THI TUE SE SINH KHOI
BIết ơn Thầy, người dịch, người đăng! Biết ơn tất cả những điều lành đã cho con được nghe bài giảng này! Biết ơn mọi người!
Adi đã phật nghe1 bài pháp như ta mới uống được ly dị h đường để nuôi tam
Thật may mắn cho con được nghe những lời dậy của ngài, cầu mong cho con và tất cả mọi người đều hiểu và tu tập được giáo PHÁP và thành tựu đạo quả như NGÀI, con xin đảnh lễ Ngài và thánh chúng. NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.
Xin hỏi có phải giọng đọc là của cô Thu Vân? Xin cảm ơn người đọc và ban biên tập đã cất công đọc cuốn sách trí tuệ này 🙏
Biet phat phap do 10 nam ma den b nay moi nghe duoc nhung loi vang ngoc nay con xin de dau danh le ngay
KINH PHƯỚC ÐỨC (Maha Mangala Sutta) Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật 🙏🙏🙏
Đây là những điều tôi được nghe hồi đức Thế Tôn còn cư trú gần thành Xá Vệ, tại tu viện Cấp Cô Độc, trong vườn Kỳ Đà. Hôm đó, trời đã vào khuya, có một vị thiên giả hiện xuống thăm Ngài, hào quang và vẻ đẹp của thiên giả làm sáng cả vườn cây. Sau khi đảnh lễ đức Thế Tôn, vị thiên giả xin tham vấn Ngài bằng một bài kệ:
1
"Thiên và nhân thao thức ,
Muốn biết về phước đức
Để sống đời an lành ,
Xin Thế Tôn chỉ dạy."
(và sau đây là lời đức Thế Tôn:)
2
"Lánh xa kẻ xấu ác
Thân cận thiện tri thức
Tôn kính bậc đáng kính
Là phước đức lớn nhất
3
"Sống trong môi trường tốt
Nhân lành trước đã tạo
Hướng tâm theo đường chánh
Là phước đức lớn nhất
4
"Có học, có nghề hay
Khéo hành trì giới luật
Biết nói lời ái ngữ
Là phước đức lớn nhất
5
"Hiếu thảo với mẹ cha
Nuôi dưỡng vợ và con
Được hành nghề thích hợp
Là phước đức lớn nhất
6
"Sống ngay thẳng, bố thí,
Giúp quyến thuộc, thân bằng
Hành xử không tỳ vết
Là phước đức lớn nhất
7
"Tránh không làm điều ác
Không say sưa nghiện ngập
Tỉnh giác không phóng dật
Là phước đức lớn nhất
8
"Biết khiêm cung lễ độ
Tri túc và biết ơn
Đúng thời nghe chánh pháp
Là phước đức lớn nhất
9
"Nhẫn nại và hòa nhã
Yết kiến bậc sa môn
Dự pháp đàm học hỏi
Là phước đức lớn nhất
10
"Sống thanh tịnh,tỉnh thức
Thấy được lý Thánh đế
Thực chứng được Niết Bàn
Là phước đức lớn nhất
11
"Chung đụng trong nhân gian
Tâm không hề lay chuyển
Phiền não hết, an nhiên,
Là phước đức lớn nhất
12
"Ai sống được như thế
Đi đâu cũng an toàn
Tới đâu cũng vững mạnh
Phước đức của tự thân."
(Thầy Thích Trí Siêu soạn 9/2015).🙏🏻🙏🏻🙏🏻
Kinh này thuộc Kinh Tập (Sutta Nipata) của Tiểu Bộ Kinh. Còn được dịch là Kinh Ðiềm Lành Lớn, hay Kinh Hạnh Phúc
có ai biết người đọc tên gì không ạ..giọng của cô hay quá
Thành kính tri ân thầy ,thầy đã cho chúng con nhìn rõ mọi sự việc.
Rất thực tế nó đã và đang thấm vào thân tâm con . Xin đảnh lễ ngài
tìm một người bạn có chí hướng ẩn tu.
dad garden “
Biết ơn sư và các bậc thiện trí hoàng truyền giáo lý của ngài!
Thật là tuyệt diệu bài giảng và giọng đọc Cảm ơn bạn rất nhiều
Xin hãy xem bài pháp của Ông 5 kiến tánh ! Nam Mô A Mi Đà Phật
Seed d ex xe D-d@z Edee 4x x 3rd-
@@sonduong2965 l
Hi
@@sonduong2965 ô
Hãy tùy duyên bạn ơi . ai có duyên tự sẽ được nghe
mô phật.xin cảm tạ công đức!
Cám ơn Quán Nguyên 🙏 NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT🙏🙏🙏
Bài giảng nầy RẤT HAY! Nên nghe lại nhiều lần. Người đọc rất hay, chậm rải và chuẩn. Xin cám ơn.
Nam Mô Công Đức Lâm Bồ Tát Ma Ha Tát ... Chân thành cám ơn đạo hữu đã chia sẻ ... Đúng thật là
"Chính tự các con phải kiên trì cố gắng.
Các Ðấng Như Lai chỉ là những vị Thầy." (Kinh Pháp Cú , câu 276).
Ngài là bóng cây đại thụ để dìu dắt chúng con đến bước đường Tu Tập để sớm chánh ngộ chánh giác xuất gia tu hành tinh tấn để sớm thành tựu kịp thời y như ước nguyện lành của con 🙏🙏🙏
cảm ơn bạn đã chia sẻ
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Chân lý tuyệt vời 💖 và giọng đọc thật hay chuyền cảm 😍😘💖
Nam mô A di đà phật ☆ Nam mô A di đà phật ☆ Nam mô A di đà phật ☆
Cảm ơn Cô đã thuyết trình lại những lời của. Thien. Sư
Co cô có giọng đọc hay và ấm áp
Cam ơn cô rất nhiều ❤❤❤❤❤
con xin được quỳ lạy công đức giảng dạy của các ngài cho chúng con biết tôn kính tam bảo,biết học tập để bớt vô minh.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
🌳🍂🌳🍂🌳🍁🌳🍂🌳🍁🌳🍂🌳🍁🌳🍂🌳🍁
bai giang qua hay khien long ta cam thay nhe nhang, Moi uu tu phien nao nhu tan bien.Cam on Thien su va Dich gia
N xin cảm niệm công đức và sự tu hành chân chính của ngài .sadhu sadhu lành thay
Hi Team I am happy that you were coming back from the office I am not sure I can Cai this day and I can not wait to see you again I just wanted you know
Sadhu sadhu sadhu 🙏🙏🙏 con kính Tri Ân Sư ạ 🙏🙏🙏
môt ngày môt ngay lai trôi qua, giáo pháp trong con môt sáng dần,mog ngay ra đi con thanh thản,nghiêp chướng mang theo ngiêp chương ma,
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.. cảm ơn cô đã truyền tải lời dạy của Thiền sư con xin đảnh lễ Ngài .giọng đọc ấm áp truyền cảm rất hay
Đúng là thời gian cứ trôi đi, con rất lãng phí thời gian của mình
vào rừng ẩn tu không bạn?
54. Nước Mưa
Thật ra tâm ở trạng thái tự nhiên sẽ thanh tịnh trong sạch như nước mưa. Nếu nhỏ một vài giọt phẩm màu xanh vào nước mưa trong suốt, nước mưa sẽ biến thành màu xanh, nếu nhỏ một vài giọt phẩm màu vàng vào nước, nước sẽ có màu vàng. Phản ứng của tâm cũng tương tự như vậy, khi một pháp trần mang màu sắc vui tươi dễ chịu nhỏ vào tâm thì tâm sẽ vui tươi, dễ chịu, khi một pháp trần mang màu sắc héo úa, khó chịu nhỏ vào tâm thì tâm cũng sẽ héo úa, khó chịu. Tâm bị nhuộm màu bởi các pháp trần như nước bị nhuộm màu bởi các loại phẩm nhuộm. Nước mưa trong sạch không màu sắc, nhưng khi gặp màu vàng sẽ đổi sang màu vàng, khi gặp màu xanh sẽ chuyển sang màu xanh. Nước sẽ đổi màu sắc liên hồi theo phẩm màu. Thực ra, dầu đã chuyển sang xanh hay vàng, bản chất tự nhiên của nước vốn vẫn trong suốt sạch sẽ. Bản chất của tâm vốn cũng trong suốt thanh tịnh, nhưng tâm bị ô nhiễm vì bị các pháp trần nhuộm màu, bị mê loạn trong các xung động tình cảm.
55. Nước Chảy
Cơ thể già và bệnh là chuyện tự nhiên chẳng có gì sai quấy cả. Bởi thế chẳng phải cơ thể chúng ta làm cho chúng ta đau khổ, mà ý nghĩ sai lầm đã đem lại khổ đau cho chúng ta. Khi chúng ta thấy sai sự thật thì phiền não đương nhiên sẽ đến. Ví như nước trong dòng sông, bản tánh tự nhiên của nước là chảy xuống chỗ thấp. Nước từ đồi chảy xuống, chẳng bao giờ nước chảy ngược lên đồi, đó là đặc tính riêng của nước. Đứng bên bờ sông nhìn nước từ cao chảy xuống, nếu ta có ý muốn nước chảy ngược lên thì ta sẽ đau khổ, đau khổ vì chúng ta có ý nghĩ sai lầm hay tà kiến. ý nghĩ của chúng ta đi ngược dòng. Nếu có chánh kiến, ta sẽ thấy rằng nước phải chảy từ cao xuống thấp. Vì không hiểu rõ và chấp nhận định luật tự nhiên này nên chúng ta luôn luôn bị dao động và buồn khổ, do đó, chẳng bao giờ tìm được sự bình an tâm hồn. Nước phải chảy từ cao xuống thấp. Cơ thể chúng ta cũng vậy, nó phải trải qua giai đoạn trẻ trung, già yếu, bệnh hoạn, rồi chết. Đó là chuyện tự nhiên. Đừng kỳ vọng nó diễn biến theo đường lối phản tự nhiên. Chúng ta không có cách nào để cưỡng lại định luật sanh-già-bệnh-chết này. Vậy đừng đi ngược dòng.
56. Con Đường
Bất kỳ đang ở nơi nào cũng phải có thái độ tự nhiên và luôn luôn quán chiếu để tự hiểu mình. Nếu hoài nghi phát sanh, hãy để nó đến và đi tự nhiên. Đây là chuyện thật giản dị, hãy xả bỏ tất cả. Cũng giống như đi trên đường, nhiều khi bạn gặp chướng ngại. Khi gặp phiền não, hãy nhìn chúng, chế ngự chúng, rồi xả bỏ, để chúng tự ra đi. Đừng nghĩ tưởng tới những chướng ngại đã qua, đừng lo âu về những chướng ngại chưa đến. Hãy sống trong hiện tại. Đừng quan tâm đến chiều dài của con đường, cũng đừng để ý tới nơi sẽ đến. Mọi chuyện đều thay đổi. Những gì đã gặp qua hãy xả bỏ. Cuối cùng, tâm sẽ đạt được trạng thái quân bình. Bấy giờ dầu bạn đang ngồi nhắm mắt, hay đang rảo bước trong phố thị ồn ào, thì tâm bạn vẫn bình an tĩnh lặng.
57. Tảng Đá
Xả bỏ hay làm với tâm trống không là hai đề tài ít người hiểu được, vì chúng đi ngược lại quan niệm thông thường của người đời. Nếu dùng ngôn ngữ của người thế gian để giải thích xả bỏ và làm với tâm trống không thì dễ gây nên lầm lẫn, vì con người luôn luôn có tư tưởng: "Tôi có thể làm những gì tôi muốn". Có thể giải thích như vậy, nhưng ý nghĩa thực sự của nó như sau: Như trường hợp chúng ta khiêng một tảng đá nặng, khiêng được một lát, ta cảm thấy nặng nhưng chúng ta không biết làm thế nào để vất bỏ. Bởi thế, ta luôn luôn chịu đựng gánh nặng này. Nếu có ai bảo chúng ta vất tảng đá đó đi, chúng ta sẽ trả lời, nếu vất bỏ nó đi thì tôi còn có gì đâu. Thậm chí nếu người ta giải thích cho chúng ta biết lợi ích của sự trút bỏ gánh nặng, chúng ta sẽ không tin, mà tiếp tục suy nghĩ: "Nếu vất bỏ tảng đá này đi, ta sẽ chẳng còn gì cả". Thế là ta tiếp tục khiêng tảng đá nặng cho đến khi không chịu đựng được nữa, mệt nhoài và đuối sức. Lúc bấy giờ ta phải để tảng đá xuống.
Khi đã bỏ tảng đá xuống, bỗng nhiên ta cảm thấy lợi ích của sự vất bỏ tảng đá. Ngay tức khắc, ta cảm thấy nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn, và ta tự hiểu được sức nặng lớn lao mà ta đã nhận chịu khi khiêng tảng đá. Trước khi vất bỏ tảng đá, chúng ta không biết đến lợi ích của sự xả bỏ. Về sau chúng ta có thể lặp lại việc khiêng tảng đá một lần nữa, nhưng bấy giờ chúng ta đã hiểu được hậu quả của việc mang gánh nặng. Bởi thế, chúng ta có thể dễ dàng vất bỏ nó đi. Sự hiểu biết rằng mang gánh nặng là vô ích và xả bỏ đem lại sự nhẹ nhàng, thoải mái là một ví dụ điển hình về sự tự hiểu chính mình. Tính tự tôn tự đại của chúng ta, sự dính mắc lệ thuộc vào tự ngã của chúng ta, chẳng khác nào tảng đá nặng. Ta không muốn vất bỏ tự ngã, vì sợ rằng sau khi vất bỏ thì chẳng còn gì cả, nhưng cuối cùng khi ta có thể vất bỏ tự ngã thì ta sẽ tự mình ý thức được niềm an lạc thanh thản của sự không dính mắc.
58. Cái Đinh Vít
Nếu do việc hành thiền mà bạn thấy rõ chân lý thì sự đau khổ không còn là vết thương đối với bạn, cũng như cái đinh vít đã được tháo mở. Khi bạn vặn cây đinh vít ngược chiều kim đồng hồ thì nó sẽ được tháo mở, tâm rút lui khỏi mọi sự cũng vậy. Tâm xả bỏ tất cả, tâm không còn bị cột chặt vào tốt, xấu, quyền sở hữu, khen, chê, hạnh phúc và đau khổ. Nếu không hiểu chân lý thì chẳng khác nào luôn luôn siết chặt cây đinh vít lại. Bạn vặn chặt nó cho đến khi nó phản ứng lại và bạn sẽ bị đau khổ về mọi chuyện. Khi tháo mở tất cả, bạn sẽ tự do và an lạc.
1
Mô phật
Nam Mo Bon Su Thich Ca Mau Ni Phat.🙏🧘♀️
Lộ từ tâm.. bài thơ như tâm của bạn hiện ra vậy... cám ơn bạn.
Mọi người Cho con hỏi giọng đọc này của ai ạ ? Giọng đọc quá hay ạ .
Mô phật ! Những dẫn dụ thật là vô giá .
❤ Chúng Con Vô Cùng Biết Ơn Cung kính Công Ơn Sâu Sắc Công Đức Hoằng Truyền Trao Giáo Pháp Của Đức Sư Cô Đã truyền Giảng Bài Pháp Thoại Vô Cùng Ý Nghĩa Vô Cùng Tuyệt Vời Nhất Cho Các Hàng Phật tử Chúng Con Ạ*Chúng Con Vô Cùng Biết Ơn Biết Ơn Biết Ơn Tất Cả Mọi Người Ạ*Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Nam Mô Đại từ Đại Bi quán thế âm bồ-tát Ma Ha Tát Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật. Nghe xong thấy thật tĩnh lặng trong tâm
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
trời sinh sao để vậy cốt do. mình tu
Diệu Phương ( Năm L ê)
Nam. Mô. Bồn. Su. Thích. Ca. Mâu. Ni. Phật
con cảm ơn Ngài đa cho chúng con từng lời từng y
Ngài mãi mãi trong lòng chúng con❤❤❤❤❤
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Nam Mô A Di Đà Phât Tâm Con Vì Tham sân si đả che mờ nay cò duyên đả đươc thầy chỉ rỏ mở ra tâm con như trăng che mờ bỏng nhưng sáng tỏ con cung kính đành lể sư ông với lòng biết ơn Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mau Ni Phật
❤❤❤❤❤❤học hỏi những người trứoc làm nền tảng để học hỏi những điều hay nhất tâm phải tri tâm
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
A Di Đà Phật 🙏🙏🙏
Nam Mô Bổn Sư Phật Thích Ca Mâu Ni
Những lời chỉ dạy của Thiền sư thật sự giản đơn, giống như cách mà thiền sư Thích Nhất Hạnh giảng Pháp và viết sách về hành thiền vậy, biết ơn và cung kính các Ngài 🙏
Con xin cuối đầu Cảm tạ những lời dạy của thầy và lời đọc của người đọc 🙂🙏🏻🌻
Nam mô Bôn Sư Thich Ca mâu Ni Phật 🙏🙏🙏
Con đảnh lễ ngài! 💜
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di dầ phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô a di đà phật
Nam mô â di đà phật
om mani padme hum
Adi đà Phật ! Nhân ngày gần nhất năm nay 2019 / chúng con về chiêm
Nguõng & đảnh lễ Luôngphobu tại Udon! Lời Ngài dậy con thấm nhuần , người đã về với Phật nhưng lời Ngài vẫn còn đọng mãi trong tâm chí chúng con tất cả các Phật tử Việt Nam chúng con & tất cả đều ngưỡng mộ Ngài , nhân duyên qua Dì Dượng con biết Ngài từng lời Ngài dậy đang thấm nhuần tâm trí con
Ban mang theo nghiêp chương ma?? Thât sự là bạn muôn mang theo???? Tôi khg nghĩ vây.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Phần II
93. Trẻ con
94. Cây ốm yếu cong queo
95. Cái khay bẩn
96. Lầu trên, lầu dưới
97. Những giọt nước
98. Con vịt
99. Con giun
100. Mùi phân
101. Vật đắt giá
102. Đau nhức bên trong
103. Rơi từ cây xuống
104. Nông phu và người mẹ
105. Quả bóng đá
106. Bạn bè
107. Trái cây trong tay
108. Cây ăn trái
109. Giỏ rác
110. Đi sai đường
111. Đường ra phố
112. Đối Diện với Chính Mình
113. Tiêu hóa tốt
114. Trạm ga trung tâm
115. Sợi tóc trong tô canh
116. Sợi tóc che quả núi
117. Giảng đường
118. Nắm bùn
119. Gà mái hay gà trống?
120. Dược Thảo
121. Chủ và khách
122. Hòn sắt nóng
123. Một hòn sắt nóng đỏ khác
124. Thỏi sắt nóng và viên kẹo
125. Lữ quán
126. Người chủ nhà
127. Đứa trẻ thơ ngây
128. Đứa trẻ
129. Ngứa đầu
130. Chìa khóa
131. Dùng chì đổi vàng
132. Giã biệt bạn xưa
133. Cái bật điện và cái bát
134. Con rắn mối
135. Mất chỗ nào tìm chỗ đó
136. Lá sen
137. Những đóa sen
138. Khối nước đá
139. Trái xoài
140. Người bán hàng
141. Thịt
142. Thịt dính ở kẻ răng
143. Con cuốn chiếu
144. Tiền, sáp và phân gà
145. Con khỉ
146. Tổ kiến lửa
147. Bà cố
148. Người nói dối
149. Giẻ rách
150. Người làm ruộng
151. Khách dự tiệc
152. Bàn đạp máy may
153. Mẫu bánh ngọt
154. Trồng cây ăn trái
155. Tiêm thuốc độc
156. Cây viết quí giá
157. Con cọp điên
158. Pháp hành của người chủ nhà
159. Con khỉ
160. Sông và suối
161. Sợi thừng
162. Cát và muối
163. Học trò
164. Mương thoát nước
165. Mảnh chai trong chân
166. Con ngựa bất kham
167. Cái gốc cây
168. Thức ăn tráng miệng
169. Quả xoài ngọt
170. Quả đu đủ ngọt
171. Máy ghi âm
172. Võ sĩ và người ăn trộm
173. Trộm và kẻ giết người
174. Tấm lưới cá chằng chịt
175. Rễ Cây
176. Hướng về phía ánh sáng
177. Hư ngụy
178. Dây leo
179. Chim kên kên
180. Con trâu
181. Giếng nước và vườn cây ăn trái
182. Khúc gỗ
183. Lạc hướng
TIKI 1477😂😂😂