Video này đã được 5 năm tức là ra mắt vào năm 2018, năm mà em bước vào đại học. Thật đáng tiếc khi không được xem video này vào 5 năm trước, để đến tận bây giờ khi chuẩn bị bước qua tuổi 24 và đang thất nghiệp sau nhiều lần làm nhiều nghề khác nhau thì mới có đủ duyên lành gặp chị Giang trong video này. Em cảm ơn chị đã truyền cảm hứng cho em cũng như mọi người đặc biệt là các bạn trẻ mới bước vào đời! Em chúc chị nhiều sức khỏe và bình ăn trong năm mới nha ^^
"Ai cũng có một cuộc chiến phải vượt qua" " tất cả mọi việc đều kỳ cục cho đến khi nó trở thành ngầu" C giang sao mà có mấy câu hay quá vầy nè. Yêu chị😍😍😍
Nhờ Giang mình thực sự có năng lượng để làm những gì mình muốn làm mà không sợ hãi bị phán xét ! Mỗi lần mình hoảng sợ lo lắng trước khi làm một điều gì đó, mình nhắc nhở mình bằng một câu của Giang: một ngày mình sẽ chết ! Và chẳng có nhiều thời gian để quan tâm ý kiến của người khác về mình và những việc mình làm. Và mình có thêm can đảm để tiến lên ! Thực sự cảm ơn Giang !
Chị Giang Ơi!!!! Nếu đc chị hãy làm 1 vid tất tần tật về sách nhé, chẳng hạn như những cuốn sách chị thích, những cuốn sách giúp phát triển bản thân, hay những cuốn sách tâm lí học chị tâm đắc,... Hoặc cũng có thể chị hãy cho ra cuốn sách của chị. Em và các fans của Giang Ơi rất mong chờ ạ!!!
Khi còn đi học và hiện tại đang còn ngồi trên ghế nhà trường, mình k dám thể hiện mình vì ở còn có sự ràng buộc rất là nhiều bởi nội quy của nhà trường, thầy cô. Khi bạn thể hiện bản thân mình thì khi đó bạn sẽ chuẩn bị tâm lý để bị soi mói bởi thầy cô, bạn bè. Và người ta thường nói cấp 3 là kỉ niệm đẹp nhất của học sinh. Nhưng đối với mình nó là kỉ niệm tồi tệ nhất. Bởi vì có rất nhiều thứ mình rất muốn làm nhưng mọi thứ đang phải ấp ủ bởi sự ràng buộc nội quy của nhà trường, sự đối mặt với thầy cô, bạn bè.
Từng có khoảng thời gian em tự cô lập chính bản thân, thu mình lại, giữ riêng bản thân cho mình thôi. Em tự thấy mình là thứ gì đó khác với tất cả mọi người. Nhưng mà em nhận ra nếu cứ như thế mình chỉ tự ném vào mặt mình một cục tương lai đen ngòm thôi. Chính vì thế em cho phép bản thân mình bước ra khỏi không gian cũ mà bước ra môi trường mới. Và... Wou, thật tuyệt vời, nó rất thú vị và cuốn hút hơn em nghĩ.
Mình cũng vậy , tự cô lập bản thân và thấy điều này là không tốt nên mình luôn cố gắng quăng mình tham gia nhiều thứ , cố gắng hòa đồng hơn . Nhưng điều đó làm cho mình mệt mỏi thêm và lại càng mãnh liệt muốn cô lập mình , lại giằng xé không được như vậy Và thật hạnh phúc khi bạn làm được điều mình chưa làm được
Em thật sự đã khóc khi xem video này, em thật sự đã khóc. Em cũng là một đứa "khác biệt" trong miệng mọi người, em nói ra ý kiến của em và em biết tính em khá là chát, dù em đã cố sửa. Vài hôm trước em bị một đứa bạn nói thẳng mặt rằng "Nếu mày cứ vậy thì không ai chơi với mày nữa đâu" "Tao mà là bạn trai mày thì tao chắc tao chia tay mày lâu rồi đó." Em biết nó muốn tốt cho em, muốn em fit in nhưng nó không biết rằng hai câu nói đó nó đã ám ảnh em đến thế nào. Em cảm tưởng như năm lớp 9 của em đang quay lại; ai cũng không ưa em. Em thật sự bị chìm sâu trong những suy nghĩ tiêu cực; bạn trai muốn chia tay mình, bạn bè sẽ xa lánh mình, v.v... Kể cả bạn trai em cũng nói em nên thay đổi một chút đi, chứ em không thể cứ sống mà chỉ thích làm theo ý bản thân, làm mọi người ghét em mãi được. Em đang cố gắng thay đổi, nhưng em cảm thấy tệ lắm chị ơi. Em muốn ruồng bỏ hết thảy nhưng em chơi vơi quá.
Mình rất hiểu cgiac của b và mình cũng đang cố gắng tìm ra lối thoát cho mình, kiểu như hay tự hỏi “bộ mình khó ưa lắm sao” hay là “chẳng lẽ mình có vấn đề thật nên mình ko thể fit in”. Theo mình, b nên tâm sự vs những ng bạn thật sự tin tưởng (mẹ, chị gái, bạn thân) và nhờ họ nói ra những khuyết điểm của b. Tìm điểm chung giữa những điều họ nói, và tự hỏi bản thân 1 cách thành thật nhất, cái này có phải tính xấu hay ko? Hay chỉ đơn giản là hơi khác người. Như mình, mình có tật là nghĩ gì nói đó, nhiều khi cũng mích lòng ng khác. Nhưng mình nghĩ, thế giới này đã có quá nhiều sự dối trá rồi, có thêm 1 ng thành thật chẳng phải là điều tốt hay sao? Con ngta nhiều khi chỉ nghe những gì họ muốn, chứ k qtam b là ng ntn, nên b hãy nghĩ đó là những người ko thật sự dành cho b. Tin mình đi, dù cho b là ai cũng sẽ có những người chấp nhận và phù hợp, nhưng để dc như vậy b phải đủ can đảm dứt bỏ những cái ko dành cho b trước. Như mình bh, ai chơi dc chơi, ko chơi dc thì next, mình ko sống để làm hài lòng ai cả =)) thà một mình mà thanh thản còn hơn ở bên cạnh những người làm bạn thấy cô đơn và mệt mõi
Mình cũng từng trải qua những khoảng thời gian khó khăn và khổ sở như vậy. Từng bị cả lớp ghét. Thi thể dục không có ai cổ vũ, lủi thà lủi thủi. Rồi bị ghét lây vì chơi với đứa bị cả lớp ghét. Hồi cấp 3 thì đỡ hơn nhưng bị một nhóm bạn trong lớp không ưa mình. Làm đúng thì không sao, làm sai cái gì một cái thì bị nói, bị xỉa đểu. (Mình là cán bộ lớp) Lắm lúc giận run người không không nói được câu gì. Nhiều lúc nghi ngờ bản thân, chán ghét bản thân, rồi thất vọng, lạc lối. Nhưng bây giờ thì đỡ rồi. Mình tìm hiểu thêm về tâm lý học và khoa học, về thiên hướng tính cách của chính mình. Chấp nhận và yêu thương nó, kể cả những điểm ngày xưa mình ghét nhất ở bản thân. Nghĩ không yêu mình thì ai yêu? Mình bị ghét đủ rồi, đừng tự làm khổ bản thân nữa! Trường hợp của bạn thì mình cũng không biết phải khuyên như thế nào. Chúng đều bị đã/ đang bị xa lánh, nhưng cái sự khác biệt ấy không giống nhau. Như chị Giang nói, hàng ngày, mỗi người đang đều phải đương đầu với những vấn đề của riêng mình. Người khác thấy có gì đâu mà khổ/ mà làm quá lên! Nhưng đối mình lại rất mệt mỏi và bế tắc. Và ngược lại. Cố gắng đấu tranh, rồi lạc lối, rồi ghét bỏ, rồi chấp nhận và yêu thương trở lại là cả một hành trình dài. Mình chưa đạt đến cảnh giới hạnh phúc 100%, nhưng đã bớt buồn hơn xưa. Chúc bạn cũng sớm tìm ra lối đi cho sự khác biệt của mình nhé. Thật sự, khi mình khác biệt, mình sẽ không kỳ thị sự khác biệt của người khác nữa!
Tuanh Tran mình có ý như này: bạn nên tâm sự với cha mẹ hoặc ai đó lớn tuổi về hành động mà mọi người lên án bạn - để họ cho bạn nhận xét, phân tích cho bạn bạn sai ở đâu... vì thực sự tuổi đời chưa đủ sẽ không cho bạn được bất cứ lời khuyên nào - một cách dễ nghe, dễ hiểu. Đây là lời khuyên thật lòng vì mình đã từng bốc đồng với tất cả bạn bè của mình. Giờ thì... hết rồi ^^
Thứ nhất ý, là bạn nào nói vậy thì bỏ bạn ấy đi. Rồi em bình tâm lại, cuộc đời ngắn lắm em nên hãy tận hưởng một chút, ngắm nhìn mọi người và cảm nhận họ.
Chị Giang ạ, cho đến bây giờ em mới hiểu tại sao em luôn cuốn hút vào những video chị chia sẻ ngay từ những ngày đầu tiên. Em từng là đối tượng bị tẩy chay (và đang bị nói xấu) vì em làm những thứ khác biệt, em biểu hiện cảm xúc khác, nói từ vựng khác, quan tâm đến vấn đề khác và không hành động giống như những người tầm tuổi em. Em vẫn nhớ khi em xem được video "The crazy ones" của Apple em đã khóc như thế nào, vì cuối cùng em cũng trút bỏ được gánh nặng trong tâm hồn rằng em đang hành động đúng hay sai, em có nên quay trở lại trong cái hộp và sống bình thường như những người khác để hoà nhập. Khoảnh khắc mà em biết rằng sự khác biệt là điều để tự hào và để nhắc nhở bản thân rằng em là người có thể thay đổi được cuộc sống này, em đã rất biết ơn những gì em trải qua để trở thành em là chính em ngày hôm nay. Em cảm ơn chị vì đã không từ bỏ, em cảm ơn chị vì đã đi qua Anh, em cảm ơn chị đã đứng lên nói về vấn đề này, điều đã dằn vặt em từ lâu nhưng không có sức ảnh hưởng để lên tiếng. Chúc chị luôn vui vẻ và hạnh phúc ạ
Em luôn hi vọng có một người thực sự chân thành ở bên cạnh chì cho mình thế nào là đúng là sai, tâm sự với mình nhưng càng lớn thì hình như điều ấy càng khó chị nhỉ. Bề ngoài thì mạnh mẽ nhưng thực sự e là người hơi yếu đuối và có xu hướng dựa dẫm người mà e tin tưởng. E thấy điều đó là k nên khi cảm xúc của mk lại phụ thuộc vào ng khác. Giờ thì có chị rồi, e tự dành một khoảng thơi gian một mình cho mình, suy nghĩ kĩ cho mọi thứ. Nhờ c, e cảm thấy CS tự chủ hơn về nhiều thứ đặc biệt là lựa chọn và cx của mình. Có lẽ e tự hình tượng hóa các mqh. Cám ơn c nhiều nhiều lắm ạ.
Tóm tắt đại ý của chị Giang : ~ hồi đi học chị không hoà nhập được ,khá lập dị so với các bạn còn lại ~du học là lựa chọn , giải thoát mình tìm được để thay đổi ~ đến với mảnh đất mới mình mới nhận ra , Vd với mình 1 người lập dị mình vẫn đi làm , được làm điều mình thích Việc đi nước ngoài làm thay đổi thế giới quan của mình rất nhiều . Khi đi nước ngoài mình học được : > lí do tại sao những ng như mình bị ghét : 1:) giá trị truyền thống : nghe lời thầy co ,ba mẹ nhưng bạn à? Thực sự không ai hoàn hảo cả , ngay cả cha mẹ hay cô giáo thì họ cũng có sai nhưng bạn luôn được dạy là phải nghe lời cô giáo , cha mẹ , vậy thì câu hỏi đặt ra là nghe hay không nghe ? 2:) các bạn vẫn sợ khác biệt , sợ bị người khác đánh giá , cái đó là cái bản năng sợ “những cái khác” Câu hỏi đặt ra ? Nếu bạn cứ sợ như vậy thì bạn Sẽ làm được gì , Cứ sợ và Không làm gì cả . 3:) tôn trọng sự khác biệt của người khác , cảm thông , ai cũng có hành trình của họ , hãy nhìn nhiều góc nhìn để bạn có thể học hỏi từ sự khác biệt đó .
Cảm ơn chị rất nhiều không chỉ video này mà tất cả những gì chị đã tạo ra và trực tiếp thúc đẩy động lực đi du học của em. Từ bé em đã trở thành một đứa trẻ chẳng giống ai cho đến khi thành thiếu nữ. Trò đùa đem lại một trận cười cho lớp chỉ diễn ra trong mười giây mà lúc nào cũng khiến em thức trắng đêm để buồn bã. Và điều cuối cùng em nhận ra từ sách, từ các video của chị là em phải thay đổi, đi đến nơi mà có một ai đó thật sự chấp nhận em. Năm sau em sẽ lên sân bay du học Mỹ nhưng đến giờ vẫn chưa để bất kỳ ai trong lớp biết, vì cách đây vài tuần, em chính thức bị bạn thân đâm và nhỏ đã kêu gọi toàn lớp tẩy chay em. Qua video của chị, em nghĩ chuyện đó thực sự chẳng quan trọng và đường đời còn rất dài để ta bận tâm vào ý kiến của người khác.
Chưa bao giờ em tự nhận mình sai mà lại vui ntn!!! E biết và hiểu những điều chị nói nhg trc giờ vẫn ko thể làm đc. Nhg e nghĩ sau này mỗi khi e kì thị sự khác biệt của một ai đó hay định chê bai ng ta để mình cảm thấy tốt hơn thì những câu nói của chị ngày hôm nay sẽ hiện lên trg đầu e, nhắc e nhớ rằng mình đừng ngại khác biệt, thể hiện điều đó ra cũng là cách ta yêu bản thân mình và chỉ khi ấy ta mới biết tôn trọng sự khác biệt của ng khác ~♥~It's ok to be yourself ~♥~
bạn nói đúng, một khi đã tồn tại được trong 4 năm cấp 2 chỉ có một mình thì mình tin rằng sau này sẽ không có một ai có thể dễ dàng tác động xấu, làm quật ngã bản thân mình nữa:))) Thú thật, Mình cũng trải qua những điều kinh khủng ở thời gian cấp 2 như những chia sẻ của chị Giang, ban đầu khi ở trong lớp cấp 2 và bắt đầu thoát khỏi cấp 2 trong đầu mình luôn luẩn quẩn một điều rằng ông trời quá bất công với mình, tại sao, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì mà lại đưa đẩy mình vào một lớp đáng sợ như này, mình áp lực, mình k có ai để chia sẻ, mình khóc hằng đêm (phần vì mình k dc ở với mẹ nên mình tủi thân, K có ai tâm sự, nhớ mẹ rất nhiều, nhìn các bạn xung quanh ai cũng dc ở cùng mẹ từ nhỏ, dc mẹ yêu thương, dc ở bên cạnh gia đình, mình thèm lắm, cứ nhìn những cảnh tượng gia đình ngta sum vầy vui vẻ cười đùa là mình rơi nước mắt), lên trường thì mình bị tẩy chay vì sở thích và tính cách khác biệt với mọi người trong lớp, mình khi đó 13 tuổi nhưng suy nghĩ thì khác những đứa trẻ cùng lứa. Mình từng muốn tự tử, K phải là một lần mà rất rất nhiều lần, đến hiện tại mình k quên dc cái cảm giác khác biệt ấy mà dẫn đến sự đơn độc như hồi trước, mình k hiểu sao mình có thể trải qua thời gian kinh khủng, bế tắc ấy và còn sống dc đến hiện tại. Đến bây giờ mình chỉ mới ở lứa tuổi sắp bước vào đời thôi nhưng mình lại tiếp tục lựa chọn sự khác biệt khi đi theo ngành học khác biệt, mới lạ ở VN. Minh bỏ qua sự chỉ trích, cấm cản, nói xấu ngành học làm mình nhụt chí, mình đã rất khó khăn trong việc kiên định đến cùng giữa gia đình nội ngoại đầy cổ hủ (phần vì có mẹ ủng hộ mình, luôn luôn đứng về phía mình nữa) nên mình cảm thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện. Mình rốt cuộc cũng đã có thể trở thành một con người tự do học thứ mình thích, bảo vệ chính kiến của bản thân và vượt qua nỗi sợ của bản thân trong quá khứ. Đến bây giờ thì mình thật sự hài lòng và thầm cảm ơn cuộc đời đã đẩy đưa mình vào những hoàn cảnh tưởng chừng là khốn cùng vì điều đó rèn luyện sự mạnh mẽ, sức chịu đựng, sự nhẫn nhịn, sự độc lập và càng yêu bản thân mình hơn. Mình đọc dc cmt của bạn, cảm thấy bạn có gì đó thật giống mình,mình tìm dc sự đồng cảm từ nỗi đau tuy không nói ra của bạn và nỗi đau quá khứ của mình nên mình chia sẻ đôi chút về bản thân, mong bạn sẽ không cảm thấy phiền ạ :))))
cuộc đời em cũng vậy (mặc dù chỉ mới 13) đến trường luôn bị tẩy chay, lợi dụng, ăn hiếp vì sự khác biệt tính cách. từ đó em đã có thể thông cảm và giúp đỡ những bạn cùng hoàn cảnh (dù sau đó bạn ấy cũng tẩy chay em và chơi với bạn khác). em cảm thấy vụn vỡ và đau buồn. nhưng khi nghe chị Giang nói, em đã cảm thấy mình bớt lạc lõng hẳn đi và khá hơn trong chuyện trường lớp
Em là 1 người hướng nội, nhạy cảm, cái gì cũng suy nghĩ, dễ bị tổn thương, thậm chí có những thứ tự bản thân mình nhận thức được là nó vớ vẩn nhưng vẫn liên tục bị ám ảnh, em nội tâm kinh khủng. Tất cả là do quá khứ ko mấy vui vẻ. Và em luôn tự ti về quá khứ của mình. Và em đã từng nghĩ rằng chả ai như mình. Cho đến khi lớn lên, trưởng thành hơn, em đã hiểu ra, hoá ra ai cũng có quá khứ, ai cũng có câu chuyện riêng của cuộc đời mình. Và họ thật đẹp khi đã vượt qua những chuyện buồn và tận hưởng cuộc sống này 1 cách hạnh phúc. Hoá ra mình ko khác biệt. Em cảm ơn chị❤️
Mình là người khá hòa đồng, thân thiện. Trước giờ đi học lớp nào cũng có bạn bè, đã quen với cảm giác hòa đồng với mn. Nhưng mình bik 1 người bị xa lánh rất là đáng thương, nên mình thường là ng chủ động làm quen với họ. Và bạn bè mình nhìn mình như kiểu "sao lại nói chiện với nhỏ đó", ấy mà mình cũng chả quan tâm. Mình thích làm quen mn, nói chuyện với nhiều người khác nhau. Nhưng ko hiểu sao lại sợ cảm giác quá thân, mình hòa đồng nhưng lại thích sự đơn độc. Cũng ko hiểu cảm giác bản thân là ntn nữa.
@@simpnguyen1895 ngỗ nghịch BHXH hình bủn rủn bùn nhìn ngủng nghỉnh huynh B ngùn bin nn n n. NnB nghịch nn n n n n. N. B n nbn nhún nhún b vĩnh hưng huỳnh huỵch huấn bình bị nói b nuôi h n bình tích. N b. B nhích nhưng nhìn nhìn nghịch bình bịch bọn nghịch nghĩ bụng b bích nguy kịch nhún hữu khuynh b bạn bùn huynh. N n n. B n. N n nbn. N. N nhún hữu khuynh bình bùn bùn nghịch hữu khuynh nguy khốn bitcoin. Ngùn bùn bùn bbBbh vụn n bb Bbob bùn vốn n n n. N bùn BHXH ngùn nhỉnh huynh nghênh BHXH b nhún nghìn bình bịch nhún ngùn. Bb bánh nn n n n b b. Nnnn n. Nn b b. Nb bùn huynh b nhún n nhún nghịch BHXH bùng nhùng bùn ngùn bùn nghịch nghịch nhúnn nhún. Nn nn n. N. N. BB ngùn b ngùn bùn b nhún nhún bùn bùn bùn bùn. B. B. N bích BHXH nhúc nhích nhún. Nb b BIDV giun hùng hồn vụn bích bùng nhùng bích BHXH BHXH ngùn bùn giun b nhún nhún nghịch nhúc nhích n bích BHXH nghịch nhún nhún hun ngùn b ngùn nhỉnh. Bn bình bình giữ gìn nhỉnh BHXH hữu khuynh vụn nhích huynh. Ngùn VN giun n nhún bùn. N nhục hình nhưng giữ gìn bùn nhìnb ngừng ,
Em cảm ơn Chị Giang ạ. Thật may mắn vì biết tới chị 💙 . Em từng là một người rất ngại và rất sợ người khác nói xấu mình 😅 nên e cứ thu mình lại, sống cuộc đời của người khác chứ không phải là em. Cho đến một ngày em quyết định nghỉ học cao đẳng (em học vì sợ nói này nói nọ,... trong thời gian ấy em lại lâm vào cảnh áp lực,trầm cảm ...) và từ đó em đã sống là chính em, rồi e xem những video tích cực, biết và được nghe chia sẻ của chị, của Thầy web5ngay thật sự rất hay rất hay và bổ ích luôn chị. 💙💙💙 Được làm việc mình thích thực sự rất vui chị ạ 😄
Trc mk học cao đẳng mầm non. Có 1 lần bị gọi lên đọc bài thơ. Nhưg mk k thuộc mk cứ đứng ì đấy mấy phút. Ai ai cũng nhìn mk. Mk ngại quá hôm sau lên rút hồ sơ nghỉ học luôn và vừa hay con b mk rủ đi học tiếng cùng nó. Thế là mk đi luôn. K.pt c.s sau này của mk tn nữa
Mọi cơ hội đến với mk. Mk luôn nắm bắt. Chỉ hy vọng có cơ hội sang nc ngoài để trải nghiệm thôi. Chỉ hy vọng có công việc ổn định ( kể cả mk k yêu thích công việc đó, nhưg đó là công việc chính của mk thì mk vẫn sẽ làm ) = tuổi họ đã làm ra tiền còn mk vẫn chưa tìm đc việc làm nữa
Mình đã từng nghĩ mình vô dụng, và mình đi làm những công việc mà mình ko thích, chỉ để kiếm tiền làm yên lòng bố mẹ mình và cứ làm đc thời gian là mình nghỉ vì quá chán và sức khỏe mình cũng ko đc tốt lắm... Và giờ mình nhận ra nếu mình làm vì tiền là mình đã nghĩ sai rồi.Hãy theo đuổi đam mê thành công sẽ theo đuổi bạn 😁 Chị Giang cũng có nói rồi á nếu bạn tạo ra giá trị thì bạn sẽ nhận lại giá trị.ví dụ như mình đi hồi đầu mình làm r bán vòng handmade đc 10,20k là mình đi ship, mình rất vui. ai cũng bảo mình nghỉ đi làm chi cho cực. Vậy đấy giờ đã 2 năm rồi và nó là một phần của mình. Và mình cũng kiếm đủ tiền để dùng...
Giang ơi nghe bài này chị cảm thấy được an ủi,vì còn có người giống chị,nói chung nguyên xóm chi nghĩ chi chẳng ra gì,nhưng chị vẫn sống thật với con người chị và k quan tâm họ nghĩ gì về chị...
Em vô tình vào xem video này. Và thực sự học được nhiều điều, thậm chí một số điều chị nói khiến em khó chịu vì nói trúng tim đen của mình, cái mà mình không hề để ý, không hề nhận ra. Cảm ơn chị!
Chị nói đúng. Em thực sự rất hoang mang. Hồi nhỏ em là 1 đứa trẻ ngoan lễ phép. Nhưng đến lúc bước vào thế giới người lớn, tất cả thứ dc dạy toàn là giả. Em bị sốc, nước trong thì ko có cá, người tốt quá thì ko có ai chơi. Em nhạt nhẽo, thiếu muối vì ko dám khác biệt, ko dám bộc lộ chính mình. Cứ tự tạo dựng 1 vỏ bọc hoàn hảo rồi kiệt sức, hoang mang. Em ko biết mình phải làm gì đi đâu. Khác biệt tức là đối đầu, chấp nhận thử thách. Còn lựa chọn bình thuờng thì mang tính chất đám đông, cảm giác an toàn, kiểu có đứa chết chung. Nhưng k phải cái j theo số đông đều đúng. Những con người vĩ đại mang lại tiến bộ cho XH thường rất đơn độc
Mình đã đánh mất bản thân vào cuối cấp hai đến giữa cấp 3. Mình vừa tìm lại bản thân đây, thực sự lúc đó lo sợ nhiều cái vớ vẩn lắm vì bản thân quá khác biệt
Khi mình làm cái gì. Ngta nhìn là chuyện bình thường, vì ít người làm nên lạ nên nhìn, không cần quan tâm người ta đang nghĩ gì. Vì cũng đâu liên quan đến mình. Nghĩ rồi cũng đâu làm gì đc họ. Chỉ quan tâm nội dung đang làm ❤ Cảm ơn bài học của chị.
Đồng cảm! Không biết e vs chị có liên quan gì đến nhau ko nhưng mà e thấy một phần nào đó của chị rất giống con người e. Em học lp 9 và em cũng ko có ai chơi cùng. Từ 1 hs giỏi chỉ vì ko quan tâm đến việc học nên bây h em học dốt lắm, đấy cũng là lí do các bạn ghét e. Giờ ra chơi hầu như cả lớp tụ tập ai cũng chơi vs nhau, có mình e là lủi thủi một mình. E ko có bố mẹ, ko có ai để chia sẻ. Từ bao giờ e lại rất sợ đám đông, ko dám xuất hiện trc mặt mn. Nhiều khi còn ko muốn sống nữa. Chỉ có cô giáo chủ nhiệm của e là hiểu e, có lần cô bảo e là:"cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải tiếp tục sống" từ đó e luôn nhớ câu ấy và k suy nghĩ linh tinh nữa. Tuy nhiên hiện tại e đang rất bế tắc. Em ko đẹp, e ko giỏi, e ko có bạn bè. E thật sự cần một lối thoát . . .
Bạn nên tiến hóa thành người hướng nội và làm thân với sách. Cứ yên tâm đọc đi rồi bạn sẽ tìm thấy điều gì đó. Cho đến khi kết thúc những năm cấp 3 bạn sẽ biết mình muốn gì, khi này sẽ k ai có thể cản bạn bước tiếp nữa. Lựa chọn một ngã rẽ vào tuổi 15 cần có nhiều thứ mà giờ mình nghĩ bạn sẽ chưa kịp chuẩn bị. Vậy nên hãy chuẩn bị cho tuổi 18 của mình đi. Giang nói đúng đấy, cuộc đời rất rộng lớn và luôn có chỗ cho tất cả mọi người. Nên học ít nhất một ngoại ngữ, và tốt nhất là lên thành thạo nó.
Mình có thể hiểu trường học đối với bạn giống như nhà tù nhiều hơn , nhưng hãy thử coi nó như một chốn yên tĩnh để tu hành xem. Fake it, cứ giả vờ cho đến khi bạn có được thứ cảm giác tự do giữa chốn ngục tù này :)
Em cũng giống chị đó ạ ! Em hiện đang học lớp 7, em cũng không có ai chơi cùng, xấu, học dốt và đôi khi em còn có ý nghĩ muốn tự tử nữa nhưng em không dám chia sẻ với gia đình ! Em cảm giác có lỗi với gia đình, gia đình đã nuôi em cho tới bây giờ mà em không báo đáp được gì còn học dốt lại tự tử nên mỗi lần có suy nghĩ đó em liền bát bỏ ngay. Thời đại bây giờ không có cái bằng thì rất khó để kiếm việc làm mà em thì lại học dốt, tồi tệ nhất là lại đốt toán và tiếng Anh, thời đại này không biết tiếng Anh là điều tồi tệ nhất rồi mà toán em cũng ngu nốt luôn ! Em không tài lại học dốt vừa xấu vừa nghèo vừa không có bạn bè, em rất sợ đến trường mỗi khi đến trường thì cảm giác như đến nơi mà em sợ nhất trên đời vậy ! Em rất buồn em cảm thấy rất cô đơn, mấy bạn trong lớp thì cứ soi mói rồi kiếm chuyện với em, giờ em cũng không biết làm sao nữa ạ
em ơi, ai bảo em thời này không có bằng thì không có việc ? Không phải đâu em. Mỗi người đều có điểm mạnh yếu khác nhau em à. Sẽ có 1 điều gì đó mà em làm giỏi hơn người khác. Em mới lớp 7, còn nhỏ lắm, và ở cái tuổi của em thì nếu có khác ng bình thường thì hay bị bạn bè trêu chọc, cô lập. Không sao em ạ, thời gian tồi tệ này cũng sẽ qua nhanh thôi. Rất nhiều người cũng đã từng ở trong trường hợp của em mà và mọi chuyện cũng sẽ tốt lên thôi !
Thực sự mà nói hồi trước mình xem rất nhiều video kiểu này, thấy hay, thấy cuốn hút, và cũng tự nhủ bản thân rất nhiều điều. Nhưng ngặt 1 nỗi là KO THẤM, ko thấm 1 ít nào, đơn giản là vì những điều đó chưa từng xảy với mình bao giờ. Nhưng có lẽ sau 1 thời gian dài chìm trong sự chiến đấu của nhiều vấn đề trong cuộc sống, thì đây là lần đầu mình mở video kiểu này lên xem, video diễn giả của chị Giang này, mình mới đủ thấm, nghe đến đâu, mình thấy mình đến đấy, mình thấy mình trong từng câu từng chữ của chị Giang. Rất may trong lúc chiến đấu ko hồi kết này, mình tìm thấy video của chị, giúp mình có thể đứng lên 1 làn nữa sau nhiều vấp ngã. Cảm ơn chị nhiều lắm. Mọi người ạ: Vấp ngã rồi thì sao? 2 lựa chọn thôi: Cứ tiếp tục vấp ngã đến khi ko đi được, hoặc là hãy biết đứng lên, tùy ở các bạn
Chị nói đúng tâm lý em rồi... Em sợ phải chuyển trường,sợ giao tiếp với người khác...Người em bé hơn mấy đứa trong lớp,điều đấy khiến em sợ bị bắt nạt...Sợ bị đánh giá,em tự ti...Đến trg không bao giờ dám đi đường thẳng để vào lớp,toàn phải tìm lối khác ít người để đi...Nhưng đôi lúc em lại khác người:) Em luôn làm theo 1 cách khác người...Nghe chị nói xong em thấy tự tin 1 ít :3 Xem channel cũng lâu rồi ~~ Thích cách sống của chị lắm ! Cảm ơn chị nhiều ạ :3
Mình mong những bài diễn thuyết như thế này được nói ở cả trường cấp 2 và cấp 3 nhiều hơn (nhất là ngoại thành và ở quê, tư tưởng học sinh cực tệ) vì đa số chúng ta đều biết về những điều này khi lên đại học hoặc đi làm (là khi đã thoát đc khỏi những đứa ghét mình). Còn những năm học trung học đen tối ko ai khuyên nhủ, ko riêng những ng bị ghét mà cả những ng đi ghét, đều cần stop để để cho ng ta yên. Thời của mình thì đối với những ng khác biệt 1 chút mà ko có ai "bảo kê" thì đi đến trường trung học thật sự chẳng khác gì địa ngục. Nên ai khuyên con gái nên đi học cao đẳng gần nhà hay nhà ko đủ tiền trả học phí thì mình vẫn cố lên được đại học ở sài gòn và tự vây học phí. Cuộc đời khác đi từ đó.
Mình ko muốn quơ đũa cả nắm nhưng PHẦN LỚN các học sinh cấp 2 cấp 3 ở các vùng quê ý thức rất tệ. Tớ ở quê đây mỗi lần diễn giả ở trên nói, chúng nó cũng nói chuyện riêng um sùm hết lên, chỉ mong người ta nói nhanh rồi về để chúng nó được đi chơi hay khỏi phải ngồi nghe thôi:((((
Chị Giang ơi, em chỉ muốn nói là chị làm diễn giả rất tuyệt vời. Cách chị nói rất đi vào lòng người, câu chuyện rất chân thật và cách nói rất tích cực ạ. Yêu chị.😍
Giang nói đúng thật , em nói ra ý kiến của mình với thầy chủ nhiệm về cách làm việc của thầy ko làm cho lớp đi lên đc , thế là cả lớp cạch mặt với em vì nói em ko tôn trọng cách làm việc của thầy , nhưng em biết đơn giản vì cách làm việc cỉa thầu khiến tụi nó thaoir mái ko gò bó muốn làm gì làm , vì em đánh trúng nhược điểm của tụi nó , tụi nó cũng chỉ bảo vệ quyền lợi của mình thôi , tuy biết vậy nhưng vứ như thế này thì ép cũng có hơi áp lực quá
Em là người nghĩ ngợi về người khác một chút ít gọi là quan tâm nhau, những thứ nhìn bề ngoài mỗi người rồi tự đánh giá về mình nên em bắt trước thứ khác lạ, khoảng cách từ nhà đến trường của em rất gần nhưng em thường xuyên bỏ học vì có người mẹ sống nội tâm, bạo cuồng, em cũng biết nghĩ về tương lai của mình nên trở thành người buôn bán vì không có bằng tốt nghiệp và em chỉ sống cho riêng em. Những điều thầy cô dạy chỉ trong sách vỡ mà bạn bè giúp đỡ nâng cao trình độ gọi những người ngoài xã hội là tau, em chẳng tin ai biết hết mọi chuyện vi phạm lỗi lớn, những người xấu xa trong mình mê muội
Mình luôn muốn nghe chị nói mãi như thế này thôi bởi vì chị không chỉ nói đúng và sâu sắc mà còn diễn đạt nó một cách rất tự nhiên như đang tâm sự vậy🤗😊
@@HuongVu-gv6sc đây là sự kiện inspiration day nằm trong chương trình Let's On Air do nhóm truyền thông sinh viên trực thuộc đại học kinh tế TP.HCM tổ chức hằng năm nha bạn
e cũng từng nghĩ xấu và tiêu cự. và e cũng từng bị cô lập năm lớp 7. do e la từ quê lên tp học hai ngôn ngữ khác nhau nên k ai hiểu e nói gì thậm chí nhái giọng e.điều đó mang lại suy nghĩ mà gần như cấp ba, hay thâm chí bây h mới hết cảm giác sợ ai đó đang nhìn mình đang suy nghĩ về mình. e đã k thể nói chuyện trc' ng lạ, cứ chuẩn bị lên đứng là rung đỏ mặt máu lên hết trên não k làm gì dc cứ thế, e trốn e né e ngại, nói chuyện với ng lạ luôn chị ạ. nhưng h nghĩ lại tất cả chỉ thu hẹp trong chính mình chứ k ai nghĩ gì mình cả.
thật sự em xem các video trước em thấy anh yêu chị rất nhiều, thể hiện trong giọng nói của ảnh, giọng ai lai lái nam với bắc, sao cho giống với chị, có lẽ anh cũng không nhận ra điều này nhưng người ta yêu thường hướng về nhau và có xu hướng giống nhau, lúc này em đang gõ gõ và đang rất rảnh, thật sự chúc anh chị hạnh phúc
Mỗi tuần đều vào youtube để hóng video của chị giang😊 thực sự e rất thik những video giống như thế này ạ!!! Nó thực sự như tiếp thêm động lực cho e mỗi lúc chán nản. Mong chị sẽ thường ra những video như thế này nữa ạ, love u😍😍
Woaahh, e là đứa rất thích diễn thuyết, và chị, sau bài này, đã là người đâu tiên e muốn ôm và gặp nhất. Người ta nói rất nhiều, về những thứ họ làm được, nhưng tính ra, họ đâu như mình, trải qua những thứ như mình, họ đâu biết khó khăn mình phải trải qua. Ngày mai e sẽ đi nhuộm 1 màu tóc sáng, 1 trong những mục tiêu e đặt ra từ nhỏ, là đứa duy nhất trong 1 trường y hiện tại làm điều đó... rồi sẽ lời tiếng, nhưng, quen rồi... mặc kệ thôi, dù vẫn sợ thật... Chị, yêu chị quá
Thật cảm ơn chị vì đã truyền cảm hứng cho em và mọi người. Cuộc sống này cần những người như chị. Những điều chị nói giống như những cái phao bơi cho những ai đang sắp chết đuối vậy, vì hình như con người ngày nay dễ dàng nói ra những điều tiêu cực và quan trọng cách chị nói giống như những người bạn, người chị chứ không dậy dỗ hay bảo người ta phải abc hay xyz. Yêu chị. Chúc chị một ngày tốt lành ạ.
Em đang là một lớp phó, trưởng 1 clb nhảy nói chung nhìn về chiều em rất hoàn hảo. Nhưng một chiều e bị kì thị, cũng không có bạn chơi lắm, không có ai để chia sẻ... nhiều lúc em cũng cảm thấy tủi. Nhưng chính đam mê lại làm em toả sáng đó là nhảy. Đi học hằng ngày cũng phải đến nữa cũng phải nói sau lưng em... nên cứ suy nghĩ em làm gì ngta mà bị nó?
Đôi khi vì ngta ganh tị với bạn. Nhưng cũng nên nghe xem họ nói xấu gì bạn và họ nói nv có đúng k. Biết đâu bạn có tính xấu mà bạn k nhận ra. Khác biệt nên theo hướng tích cực, còn khác biệt theo hướng tích cực thì k tốt.
Em cảm ơn chị rất nhiều. Em cũng là đứa không có bạn, rồi tự kỉ chỉ có ở nhà tự chơi đến trường tự học. Nhiều lúc em nản chí lắm, nhưng nhờ có chị em đã trở lại với con người thật của mình. Em giờ đang ở London rồi, học và tiến tới mơ ước của bản thân. Cảm ơn chị vì đã cho em động lực để du học và mong chị luôn thành công và rạng rỡ!
Xem chị Giang từ lúc em chưa đi du học. Bây giờ đi rồi. Câu đi qua khỏi cái hộp rồi, không muốn chui vào cái hộp đó một lần nữa. Đi du học đúng là trải nghiệm tuyệt vời. Vui buồn đều có nhưng đáng
Ôi thời hs của c giống e quá. E cx k có ai chơi cùng nên đến giờ e rất ít bạn. E cx k pt tại sao nữa. Lúc đấy em luôn né tránh những hoạt động của trg lớp. Đi tham quan, đi quân sự rồi là trung thu, noel... cả lớp thì đag trang trí các thứ còn e ngồi 1mk 1 góc giả vờ chơi đt. Giờ nghĩ lại thấy tủi thân quá. E rất ngại ánh mắt của cô chủ nghiệm mỗi khi cô nhìn e. Cô cũng thương nên cũng k làm khó về hạnh kiểm hay chuyện tham gia hoạt động gì gì đó. Lúc đấy, cứ mỗi lần cô xếp lại chỗ là chẳng ai muốn ngồi cạnh e cả. Cứ ra chỗ này là bị đuổi ra chỗ kia. Lúc đấy tức lắm e cứ chửi trong thầm trong đầu. Sau những biến cố cuối cùng e cũng ổn định về chỗ ngồi. Rồi là lúc đi học muộn á e cứ trốn vào wc ngồi đợi trống ra chơi rồi lên lớp. Nên e rất sợ đi học muộn. Lỡ muộn hôm nào là e nghỉ luôn. Giờ e k muốn nhắc đến chuyện này nữa cho đến khi xem đc vd này của c Giang.
Mk cx thế mỗi ngày đến trường ngoại trừ 3 đứa bn chơi vs mk thì toàn bộ tẩy chay mk tại sao mỗi lần cô khen mk ( mk học giỏi văn ss) là bọn nó chửi mk mỗi lần mk đọc bài thì dường như cả thế giới khép lại chỉ có mk hiểu thôi iiiiii
@@haiduyenlieuha3674 ôi mình thì có lần đc 10 Văn xong cả lớp trầm trồ. 1 số bạn nữ ko thích mình sẵn thì tỏ ra ghét và nói mình chép văn mẫu. Mình chỉ cười nhạt vì họ đều là những ng tan học đi hẹn hò tiêu tiền, ko để tâm việc học, nên nghĩ thành quả ng khác đạt đc là do may mắn. Bài ấy 90' mình viết 7 mặt giấy, tập trung đầu óc đến phút cuối cùng luôn. Và bây giờ, sau 5 năm mấy bạn kia có bạn dính bầu lấy chồng năm cấp 3, có bạn lấy chồng 2 con và làm công ty, suốt ngày than thở trách móc đời tệ bạc
Fl c từ những ngày đầu, bạn e đa số fl các beauty blogger khác,nổi tiếng rầm rộ và lúc đó hầu như bạn e k ai biết c nhưng e vẫn k thích họ như c. Và giờ e thấy mình thật sáng suốt khi k theo bạn bè mà theo ý mình để giờ e thấy người e ngưỡng mộ và học tập là ng vừa đẹp vừa tài năng. Ngưỡng mộ bà chế lắm lắm.
Em là một cosplayer. Em rất thích cosplay ạ, em rất muốn cosplay và đi ra ngoài một cách tự tin lắm :( mà em sợ bị đánh giá và soi mói. Em muốn to be yourself và bây giờ em đang xem video của chị và em có một sự tự tin vang dội trong lòng ❤️ thank you so much!
H.qua t ik seoul land mà lúc về thấy nhóm cosplayer phải nói đẹp mà cảm thấy là quá tuyệt vời vì sự dám khác biệt và tôi nghĩ bạn có thể đc như họ nếu bạn muốn :)
Bạn cứ cos r đi fes đê.. r sẽ thấy giới cosbiz vui và drama như nào. Vui lắm bạn.... Và sau khi đi fes xog bn sẽ nhận ra dell ai soi mói gì bn đâu bởi niềm vui nhiều hơn bn nghĩ nhiều.
Em thực sự run lên vì hào hứng. Những lời chị nói khiến những sự mơ hồ của em được hiện thực hoá, nó thực sự là một bài học khai sáng, là cái phao cứu sinh, là điều thực sự em muốn nghe, muốn biết.
Nếu một ngày chị đã chán với việc truyền cảm hứng bằng máy ảnh hoặc micro chị hãy thử nghĩ về việc viết sách nha, em thực sự quý cách chị truyền cảm hứng bằng tầm ảnh hưởng của chị
Từ rất lâu đã theo dõi c r, ngay từ lần đầu chỉ là tình cờ xem cho vui thoii roiif vài lần xem kế tiếp e thực sự bị chị thuyết phục bởi cách nói khá tự nhiên gần gũi và chân thực e đã đăng ký và xem và hk hỏi từ chị! Tới hôm nay bạn thân của e chia sẻ cái video của chị với e về vấn đê tiêm phòng chống ung thư cổ tử cung e vào xem vài video nữa đặc biệt là cái video này nghe chị thuyết trình ngay từ vài phút đầu tiên e đã thấy hay vô cùng e thấy ngưỡng mộ c vô cùng chắc hẳn chị giang thay đổi và mạnh mẽ lắm . Con người ta sống cho mình nghĩ nhiều chuyện nó đơn giản nk làm là vân đề hoàn toàn k giống nhau! Thật may mắn là hôm nay e có thể xem video này sớm nhất có thể bởi vì nó mang lại cho e niềm động lực k nhỏ để hướng tới nhiều thứ , cảm ơn c nhiều ! Chúc chị hạnh phúc bên gia đình thành công trong cuộc sống và đừng quên khán giả tụi e 😄
là một đứa nhóm máu b lại còn thuộc cung cự giải, em dám chắc cá tính này có thể chống lại cả thế giới, có câu ngang như cua mà, đã không cho làm thì càng cố gắng thực hiện, mọi người chọn có thì mình chọn không, tuy em cũng hay bị nói là tâm lý phản nghịch, nhưng ai quan tâm chứ? you only live once anyway.
Đến tận bây giờ e mới xem đc clip này của chị. E ước gì mình có thể xem nó sớm hơn 1 chút nữa, để e k còn những hành động thiếu suy nghĩ, mặc cảm định kiến với ng khác thay vì cảm thông cho họ. Cảm ơn chị rất nhiều. Mong mọi điều may mắn đều đến vs những con người truyền cảm hứng như c giang.
Trời ơiiii 🤣🤣 bả dễ thương quá à “cái gì nó cũng kì cục cho đến khi nó thành NGẦU” em ạ =)))))))) ... ước gì e cũg có cơ hội ngồi trog hội trường đó để nghe c nói ❤️❤️❤️
Cám ơn Giang. Những chia sẻ của Giang đã góp phần năng lượng tích cực không hề nhỏ cho cuộc sống của em. Luôn follow và support Giang. Chúc Giang và người thân luôn có thật nhiều sức khỏe và bình an.
E cảm ơn chị nhiều lắm . Em đi học cũng hoàn cảnh như chị vậy , e kiểu như tự kỉ vậy k ai hiểu em ,dù em cố gắng vs bạn bè xung quanh cố gắng hoà nhập bạn bè nhưng e chỉ nói chuyện xã giao với bạn bè mà k thể chia sẻ với họ về cảm xúc của mk
Em cũng giống chị vậy đó, em nghĩ trên đời chỉ có em như vậy, giờ ra chơi em cũng lén ra đứng ở một chỗ khuất trong trường cho đến hết giờ ra chơi vì không muốn mọi người thấy mình ngồi một cục như vậy, em là một người rất khác biệt và ai cũng nhìn vào bảo em phải làm thế này thế kia cho giống người khác và em tự hỏi vì sao phải sống cuộc đời của người khác trong khi cuộc đời mình phải do mình làm chủ phải không chị và cho đến tận bây giờ em vẫn dám khác biệt mặc dù vẫn luôn phải nghe những lời dèm pha xung quanh mình, có một ý em rất đồng tình với chị là khác biệt làm con người ta mạnh mẽ hơn và biết cảm thông với sự khác biệt của người khác hơn.
đây là video em thực sự rất mong mỏi từ lâu rồi... vì em rất khác biệt, từ trong ra ngoài cái đoạn "chiếc váy kỳ cục" là đoạn em thích nhất, chị nói hay lắm
Lúc đầu thì công nhận khi nhìn thấy video của c trên youtube :v nó cứ hiện hoài và e cảm giác không ưa không muốn xem . Nhưng mà chả hiểu sao sau 1 tgian dài khi youtube và các bạn bè e chia sẻ mà e cũng lại phải xem video của chị 😌 và từ đấy e thấy thần tượng mình đây chứ đâu :)
Em không phải 1 người theo dõi chị lâu , em chỉ mới xem video chị gần đây thôi và ngay lần xem đâu tiên em ấn tướng đã rất quí chị . Mỗi điều chị nói ra mọi điều chị làm ra thật sự thật sự rất bổ ít và rất cần thiệt vô cùng thực tế . Em rất thích . Mong chị sẽ ra nhiều videoo hơn ❤️
chị nói hay lắm nhờ có chị mà em đã suy nghĩ trưởng thành hơn rất nhìu. trong lp em có 1 bạn cug bị cô lập cả lp ko ai chơi vs bạn ấy thậm chí còn ns xấu trc mặt bạn ấy nữa, em thì cug ko thân vs bạn ấy cho lắm nhưng em thấy mấy đứa bạn ghét nên em cug a dua ghét theo cho giống bọn nó kiểu có chuyện ns cho vui í sau khi xem những vid của chị em cug suy nghĩ rồi tự đặt câu hỏi cho mình là tại sao mình lại ghét bạn ấy em chẳng bik gì về bạn ấy và bạn ấy cug chẳng làm ảnh hưởng gì ts cuộc sống của mình và bây h em ko còn "ghét" bạn ấy nữa em cug ns chuyện vs bạn ấy bth, em thật sự cảm thấy rất vui:)))))
Tui cũng không phải bị tẩy chay, mà là muốn tự chơi một mình, tự đi ăn một mình, tự làm mọi thứ một mình. Tại tui là một người rất tiêu cực nên tui chơi chung với ai điều sẽ không hòa hợp được, vào trường là toàn đi đánh nhau và xem người ta đánh nhau. Và tui nghĩ từ lúc đó tui đã chính thức bị tự kỷ và trầm cảm, tui cảm thấy thích được một mình, không gian xung quanh sẽ yên lặng, tui cảm thấy vui vì điều đó...
Từ nhỏ luôn bị ng khác nói là đứa khác ng, lập dị, đến bgio sắp tn đại học vẫn bị nói nv, nhưng mình vẫn luôn đấu tranh cho quyền đc sống theo cách riêng của m. Và hnay đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn khi coi được video này. Chỉ muốn nói rằng con ng luôn muốn đi theo "lối mòn" để cảm thấy an toàn hơn, nhưng tất cả mn đều đi theo "lối mòn" thì quả là nguy hiểm và đáng sợ:)))
Em không hiểu sao em thấy : Lí do bạn không dám là chính mình sẽ hay hơn : Lí do bạn không dám khác người. Bởi theo em, nhiều lúc mình chỉ cần sống đúng với bản thân, dù có khác biệt hay không. Người ta nói sao, là mình là được.
Việc tưởng dễ nhưng lại vô cùng khó là dám là chính mình, vì dư luận, vì xã hội, vì gia đình "con gái phải lấy chồng sớm, con gái cần gì làm nhiều, kiếm chồng giáu chồng lo, đàn bà biết gì mà nói, đàn bà chỉ việc vô bếp". Chúng ta dành quá nhiều thời gian để nghe "người ta nói", nhưng khi bạn đau khổ vì không sống như mình muốn thì "người ta" có chịu trách nhiệm không? KHÔNG!
đôi khi em quá sợ hãi để sống là chính mình để 1 ngày nhận ra mình đang cố gắng để trở thành 1 người khác :((( cảm ơn chị Giang về bài phát biểu nó đã giúp em rất nhiều . Em mong có thể được trực tiếp nghe chị diễn thuyết sau này.
" cái gì nó cũng kì cục cho đến khi nó thành ngầu, em ạ " 😲😲
Thật sự thâm thúy câu nói đó
Ngưỡng mộ chị quá, yêu chị quá 💕💕💕💕
Zời :]]] thấy 364 like tức quá bấm thêm một cái cho nó đủ 365 ;)))
Giang ra sách đi ạ, em sẽ mua liền :))))))
Đúng
ý kiến hay ạ,cho bạn top cmt để chị Giang thấy
Đúng rồi
Đúng
😍😍😍
Video này đã được 5 năm tức là ra mắt vào năm 2018, năm mà em bước vào đại học. Thật đáng tiếc khi không được xem video này vào 5 năm trước, để đến tận bây giờ khi chuẩn bị bước qua tuổi 24 và đang thất nghiệp sau nhiều lần làm nhiều nghề khác nhau thì mới có đủ duyên lành gặp chị Giang trong video này.
Em cảm ơn chị đã truyền cảm hứng cho em cũng như mọi người đặc biệt là các bạn trẻ mới bước vào đời!
Em chúc chị nhiều sức khỏe và bình ăn trong năm mới nha ^^
"Ai cũng có một cuộc chiến phải vượt qua"
" tất cả mọi việc đều kỳ cục cho đến khi nó trở thành ngầu"
C giang sao mà có mấy câu hay quá vầy nè.
Yêu chị😍😍😍
boi bui phút mấy v bạn
thích nhất câu: " Cái gì cũng kì cục cho tới khi nó thành ngầu ". quá hay lun
Nhờ Giang mình thực sự có năng lượng để làm những gì mình muốn làm mà không sợ hãi bị phán xét ! Mỗi lần mình hoảng sợ lo lắng trước khi làm một điều gì đó, mình nhắc nhở mình bằng một câu của Giang: một ngày mình sẽ chết ! Và chẳng có nhiều thời gian để quan tâm ý kiến của người khác về mình và những việc mình làm. Và mình có thêm can đảm để tiến lên ! Thực sự cảm ơn Giang !
Chị Giang Ơi!!!! Nếu đc chị hãy làm 1 vid tất tần tật về sách nhé, chẳng hạn như những cuốn sách chị thích, những cuốn sách giúp phát triển bản thân, hay những cuốn sách tâm lí học chị tâm đắc,...
Hoặc cũng có thể chị hãy cho ra cuốn sách của chị.
Em và các fans của Giang Ơi rất mong chờ ạ!!!
Phụng Nguyễn trấm :))
Phụng nguyễn bạn lên giangoi.com để xem sách chị đã review nhá
Hải Hoàng cho mik link sách đc k b? Mik ko thấy
Hay đấy bạn. Mình chưa bh đọc sách. Nhưng bây giờ mình muốn mua sách để đọc thử mà chả biết mua gì. Cảm ơn vì comment này
Dung Nguyen tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu? Bạn đáng giá bao nhieu. Sach của Kiên Trần nua. Còn trẻ nen doc sach nhe e
Khi còn đi học và hiện tại đang còn ngồi trên ghế nhà trường, mình k dám thể hiện mình vì ở còn có sự ràng buộc rất là nhiều bởi nội quy của nhà trường, thầy cô. Khi bạn thể hiện bản thân mình thì khi đó bạn sẽ chuẩn bị tâm lý để bị soi mói bởi thầy cô, bạn bè. Và người ta thường nói cấp 3 là kỉ niệm đẹp nhất của học sinh. Nhưng đối với mình nó là kỉ niệm tồi tệ nhất. Bởi vì có rất nhiều thứ mình rất muốn làm nhưng mọi thứ đang phải ấp ủ bởi sự ràng buộc nội quy của nhà trường, sự đối mặt với thầy cô, bạn bè.
s giống mik thế???
me too
Từng có khoảng thời gian em tự cô lập chính bản thân, thu mình lại, giữ riêng bản thân cho mình thôi. Em tự thấy mình là thứ gì đó khác với tất cả mọi người. Nhưng mà em nhận ra nếu cứ như thế mình chỉ tự ném vào mặt mình một cục tương lai đen ngòm thôi. Chính vì thế em cho phép bản thân mình bước ra khỏi không gian cũ mà bước ra môi trường mới. Và... Wou, thật tuyệt vời, nó rất thú vị và cuốn hút hơn em nghĩ.
Mình cũng vậy , tự cô lập bản thân và thấy điều này là không tốt nên mình luôn cố gắng quăng mình tham gia nhiều thứ , cố gắng hòa đồng hơn . Nhưng điều đó làm cho mình mệt mỏi thêm và lại càng mãnh liệt muốn cô lập mình , lại giằng xé không được như vậy
Và thật hạnh phúc khi bạn làm được điều mình chưa làm được
Minh cũng vay
Em thật sự đã khóc khi xem video này, em thật sự đã khóc. Em cũng là một đứa "khác biệt" trong miệng mọi người, em nói ra ý kiến của em và em biết tính em khá là chát, dù em đã cố sửa. Vài hôm trước em bị một đứa bạn nói thẳng mặt rằng "Nếu mày cứ vậy thì không ai chơi với mày nữa đâu" "Tao mà là bạn trai mày thì tao chắc tao chia tay mày lâu rồi đó." Em biết nó muốn tốt cho em, muốn em fit in nhưng nó không biết rằng hai câu nói đó nó đã ám ảnh em đến thế nào. Em cảm tưởng như năm lớp 9 của em đang quay lại; ai cũng không ưa em. Em thật sự bị chìm sâu trong những suy nghĩ tiêu cực; bạn trai muốn chia tay mình, bạn bè sẽ xa lánh mình, v.v... Kể cả bạn trai em cũng nói em nên thay đổi một chút đi, chứ em không thể cứ sống mà chỉ thích làm theo ý bản thân, làm mọi người ghét em mãi được. Em đang cố gắng thay đổi, nhưng em cảm thấy tệ lắm chị ơi. Em muốn ruồng bỏ hết thảy nhưng em chơi vơi quá.
Mình rất hiểu cgiac của b và mình cũng đang cố gắng tìm ra lối thoát cho mình, kiểu như hay tự hỏi “bộ mình khó ưa lắm sao” hay là “chẳng lẽ mình có vấn đề thật nên mình ko thể fit in”. Theo mình, b nên tâm sự vs những ng bạn thật sự tin tưởng (mẹ, chị gái, bạn thân) và nhờ họ nói ra những khuyết điểm của b. Tìm điểm chung giữa những điều họ nói, và tự hỏi bản thân 1 cách thành thật nhất, cái này có phải tính xấu hay ko? Hay chỉ đơn giản là hơi khác người. Như mình, mình có tật là nghĩ gì nói đó, nhiều khi cũng mích lòng ng khác. Nhưng mình nghĩ, thế giới này đã có quá nhiều sự dối trá rồi, có thêm 1 ng thành thật chẳng phải là điều tốt hay sao? Con ngta nhiều khi chỉ nghe những gì họ muốn, chứ k qtam b là ng ntn, nên b hãy nghĩ đó là những người ko thật sự dành cho b. Tin mình đi, dù cho b là ai cũng sẽ có những người chấp nhận và phù hợp, nhưng để dc như vậy b phải đủ can đảm dứt bỏ những cái ko dành cho b trước. Như mình bh, ai chơi dc chơi, ko chơi dc thì next, mình ko sống để làm hài lòng ai cả =)) thà một mình mà thanh thản còn hơn ở bên cạnh những người làm bạn thấy cô đơn và mệt mõi
Mình cũng từng trải qua những khoảng thời gian khó khăn và khổ sở như vậy. Từng bị cả lớp ghét. Thi thể dục không có ai cổ vũ, lủi thà lủi thủi. Rồi bị ghét lây vì chơi với đứa bị cả lớp ghét. Hồi cấp 3 thì đỡ hơn nhưng bị một nhóm bạn trong lớp không ưa mình. Làm đúng thì không sao, làm sai cái gì một cái thì bị nói, bị xỉa đểu. (Mình là cán bộ lớp) Lắm lúc giận run người không không nói được câu gì. Nhiều lúc nghi ngờ bản thân, chán ghét bản thân, rồi thất vọng, lạc lối. Nhưng bây giờ thì đỡ rồi. Mình tìm hiểu thêm về tâm lý học và khoa học, về thiên hướng tính cách của chính mình. Chấp nhận và yêu thương nó, kể cả những điểm ngày xưa mình ghét nhất ở bản thân. Nghĩ không yêu mình thì ai yêu? Mình bị ghét đủ rồi, đừng tự làm khổ bản thân nữa! Trường hợp của bạn thì mình cũng không biết phải khuyên như thế nào. Chúng đều bị đã/ đang bị xa lánh, nhưng cái sự khác biệt ấy không giống nhau. Như chị Giang nói, hàng ngày, mỗi người đang đều phải đương đầu với những vấn đề của riêng mình. Người khác thấy có gì đâu mà khổ/ mà làm quá lên! Nhưng đối mình lại rất mệt mỏi và bế tắc. Và ngược lại. Cố gắng đấu tranh, rồi lạc lối, rồi ghét bỏ, rồi chấp nhận và yêu thương trở lại là cả một hành trình dài. Mình chưa đạt đến cảnh giới hạnh phúc 100%, nhưng đã bớt buồn hơn xưa. Chúc bạn cũng sớm tìm ra lối đi cho sự khác biệt của mình nhé. Thật sự, khi mình khác biệt, mình sẽ không kỳ thị sự khác biệt của người khác nữa!
Tuanh Tran mình có ý như này: bạn nên tâm sự với cha mẹ hoặc ai đó lớn tuổi về hành động mà mọi người lên án bạn - để họ cho bạn nhận xét, phân tích cho bạn bạn sai ở đâu... vì thực sự tuổi đời chưa đủ sẽ không cho bạn được bất cứ lời khuyên nào - một cách dễ nghe, dễ hiểu. Đây là lời khuyên thật lòng vì mình đã từng bốc đồng với tất cả bạn bè của mình. Giờ thì... hết rồi ^^
Đừng suy nghĩ tiêu cực, bạn hãy cố lên nhé. Hãy cảm nhận cuộc sống. Sống cho chính mình là ok rồi bạn
Thứ nhất ý, là bạn nào nói vậy thì bỏ bạn ấy đi. Rồi em bình tâm lại, cuộc đời ngắn lắm em nên hãy tận hưởng một chút, ngắm nhìn mọi người và cảm nhận họ.
Chị Giang ạ, cho đến bây giờ em mới hiểu tại sao em luôn cuốn hút vào những video chị chia sẻ ngay từ những ngày đầu tiên.
Em từng là đối tượng bị tẩy chay (và đang bị nói xấu) vì em làm những thứ khác biệt, em biểu hiện cảm xúc khác, nói từ vựng khác, quan tâm đến vấn đề khác và không hành động giống như những người tầm tuổi em. Em vẫn nhớ khi em xem được video "The crazy ones" của Apple em đã khóc như thế nào, vì cuối cùng em cũng trút bỏ được gánh nặng trong tâm hồn rằng em đang hành động đúng hay sai, em có nên quay trở lại trong cái hộp và sống bình thường như những người khác để hoà nhập. Khoảnh khắc mà em biết rằng sự khác biệt là điều để tự hào và để nhắc nhở bản thân rằng em là người có thể thay đổi được cuộc sống này, em đã rất biết ơn những gì em trải qua để trở thành em là chính em ngày hôm nay.
Em cảm ơn chị vì đã không từ bỏ, em cảm ơn chị vì đã đi qua Anh, em cảm ơn chị đã đứng lên nói về vấn đề này, điều đã dằn vặt em từ lâu nhưng không có sức ảnh hưởng để lên tiếng.
Chúc chị luôn vui vẻ và hạnh phúc ạ
Em luôn hi vọng có một người thực sự chân thành ở bên cạnh chì cho mình thế nào là đúng là sai, tâm sự với mình nhưng càng lớn thì hình như điều ấy càng khó chị nhỉ. Bề ngoài thì mạnh mẽ nhưng thực sự e là người hơi yếu đuối và có xu hướng dựa dẫm người mà e tin tưởng. E thấy điều đó là k nên khi cảm xúc của mk lại phụ thuộc vào ng khác. Giờ thì có chị rồi, e tự dành một khoảng thơi gian một mình cho mình, suy nghĩ kĩ cho mọi thứ. Nhờ c, e cảm thấy CS tự chủ hơn về nhiều thứ đặc biệt là lựa chọn và cx của mình. Có lẽ e tự hình tượng hóa các mqh. Cám ơn c nhiều nhiều lắm ạ.
Vân Nguyễn giong minh vay
Cảm giác không muốn đi học vì k có bạn bè đau lắm :>
Đi học mới kết bạn , mới có bạn bè chứ
@@tungpham-hc3rs ko phải cứ đi học là kết bạn đc đâu, một số ng gặp khó khăn trong vc làm quen kết bạn mới đấy. Ví dụ như mình =))))
Mình nữa
Me too
@@maerd.tiramisy mình thích cảm giác một mình, và khi ra về chỉ có đứa bạn thân là đủ
Tóm tắt đại ý của chị Giang :
~ hồi đi học chị không hoà nhập được ,khá lập dị so với các bạn còn lại
~du học là lựa chọn , giải thoát mình tìm được để thay đổi
~ đến với mảnh đất mới mình mới nhận ra ,
Vd với mình 1 người lập dị mình vẫn đi làm , được làm điều mình thích
Việc đi nước ngoài làm thay đổi thế giới quan của mình rất nhiều .
Khi đi nước ngoài mình học được :
> lí do tại sao những ng như mình bị ghét :
1:) giá trị truyền thống : nghe lời thầy co ,ba mẹ nhưng bạn à? Thực sự không ai hoàn hảo cả , ngay cả cha mẹ hay cô giáo thì họ cũng có sai nhưng bạn luôn được dạy là phải nghe lời cô giáo , cha mẹ , vậy thì câu hỏi đặt ra là nghe hay không nghe ?
2:) các bạn vẫn sợ khác biệt , sợ bị người khác đánh giá , cái đó là cái bản năng sợ “những cái khác”
Câu hỏi đặt ra ? Nếu bạn cứ sợ như vậy thì bạn Sẽ làm được gì , Cứ sợ và Không làm gì cả .
3:) tôn trọng sự khác biệt của người khác , cảm thông , ai cũng có hành trình của họ
, hãy nhìn nhiều góc nhìn để bạn có thể học hỏi từ sự khác biệt đó .
Cảm ơn chị rất nhiều không chỉ video này mà tất cả những gì chị đã tạo ra và trực tiếp thúc đẩy động lực đi du học của em. Từ bé em đã trở thành một đứa trẻ chẳng giống ai cho đến khi thành thiếu nữ. Trò đùa đem lại một trận cười cho lớp chỉ diễn ra trong mười giây mà lúc nào cũng khiến em thức trắng đêm để buồn bã. Và điều cuối cùng em nhận ra từ sách, từ các video của chị là em phải thay đổi, đi đến nơi mà có một ai đó thật sự chấp nhận em. Năm sau em sẽ lên sân bay du học Mỹ nhưng đến giờ vẫn chưa để bất kỳ ai trong lớp biết, vì cách đây vài tuần, em chính thức bị bạn thân đâm và nhỏ đã kêu gọi toàn lớp tẩy chay em. Qua video của chị, em nghĩ chuyện đó thực sự chẳng quan trọng và đường đời còn rất dài để ta bận tâm vào ý kiến của người khác.
Chưa bao giờ em tự nhận mình sai mà lại vui ntn!!! E biết và hiểu những điều chị nói nhg trc giờ vẫn ko thể làm đc. Nhg e nghĩ sau này mỗi khi e kì thị sự khác biệt của một ai đó hay định chê bai ng ta để mình cảm thấy tốt hơn thì những câu nói của chị ngày hôm nay sẽ hiện lên trg đầu e, nhắc e nhớ rằng mình đừng ngại khác biệt, thể hiện điều đó ra cũng là cách ta yêu bản thân mình và chỉ khi ấy ta mới biết tôn trọng sự khác biệt của ng khác
~♥~It's ok to be yourself ~♥~
*Cuộc sống năm cấp 2 là khoảng thời gian tôi k muốn trải qua lần nữa nhất nhưng lại dạy tôi kiên cường và trưởng thành nhất.*
bạn nói đúng, một khi đã tồn tại được trong 4 năm cấp 2 chỉ có một mình thì mình tin rằng sau này sẽ không có một ai có thể dễ dàng tác động xấu, làm quật ngã bản thân mình nữa:)))
Thú thật, Mình cũng trải qua những điều kinh khủng ở thời gian cấp 2 như những chia sẻ của chị Giang, ban đầu khi ở trong lớp cấp 2 và bắt đầu thoát khỏi cấp 2 trong đầu mình luôn luẩn quẩn một điều rằng ông trời quá bất công với mình, tại sao, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì mà lại đưa đẩy mình vào một lớp đáng sợ như này, mình áp lực, mình k có ai để chia sẻ, mình khóc hằng đêm (phần vì mình k dc ở với mẹ nên mình tủi thân, K có ai tâm sự, nhớ mẹ rất nhiều, nhìn các bạn xung quanh ai cũng dc ở cùng mẹ từ nhỏ, dc mẹ yêu thương, dc ở bên cạnh gia đình, mình thèm lắm, cứ nhìn những cảnh tượng gia đình ngta sum vầy vui vẻ cười đùa là mình rơi nước mắt), lên trường thì mình bị tẩy chay vì sở thích và tính cách khác biệt với mọi người trong lớp, mình khi đó 13 tuổi nhưng suy nghĩ thì khác những đứa trẻ cùng lứa. Mình từng muốn tự tử, K phải là một lần mà rất rất nhiều lần, đến hiện tại mình k quên dc cái cảm giác khác biệt ấy mà dẫn đến sự đơn độc như hồi trước, mình k hiểu sao mình có thể trải qua thời gian kinh khủng, bế tắc ấy và còn sống dc đến hiện tại.
Đến bây giờ mình chỉ mới ở lứa tuổi sắp bước vào đời thôi nhưng mình lại tiếp tục lựa chọn sự khác biệt khi đi theo ngành học khác biệt, mới lạ ở VN. Minh bỏ qua sự chỉ trích, cấm cản, nói xấu ngành học làm mình nhụt chí, mình đã rất khó khăn trong việc kiên định đến cùng giữa gia đình nội ngoại đầy cổ hủ (phần vì có mẹ ủng hộ mình, luôn luôn đứng về phía mình nữa) nên mình cảm thấy rất hạnh phúc và mãn nguyện. Mình rốt cuộc cũng đã có thể trở thành một con người tự do học thứ mình thích, bảo vệ chính kiến của bản thân và vượt qua nỗi sợ của bản thân trong quá khứ.
Đến bây giờ thì mình thật sự hài lòng và thầm cảm ơn cuộc đời đã đẩy đưa mình vào những hoàn cảnh tưởng chừng là khốn cùng vì điều đó rèn luyện sự mạnh mẽ, sức chịu đựng, sự nhẫn nhịn, sự độc lập và càng yêu bản thân mình hơn.
Mình đọc dc cmt của bạn, cảm thấy bạn có gì đó thật giống mình,mình tìm dc sự đồng cảm từ nỗi đau tuy không nói ra của bạn và nỗi đau quá khứ của mình nên mình chia sẻ đôi chút về bản thân, mong bạn sẽ không cảm thấy phiền ạ :))))
cuộc đời em cũng vậy (mặc dù chỉ mới 13)
đến trường luôn bị tẩy chay, lợi dụng, ăn hiếp vì sự khác biệt tính cách.
từ đó em đã có thể thông cảm và giúp đỡ những bạn cùng hoàn cảnh (dù sau đó bạn ấy cũng tẩy chay em và chơi với bạn khác).
em cảm thấy vụn vỡ và đau buồn.
nhưng khi nghe chị Giang nói, em đã cảm thấy mình bớt lạc lõng hẳn đi và khá hơn trong chuyện trường lớp
cố lên em nhé!!! Rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn với em thôi!!!
Em là 1 người hướng nội, nhạy cảm, cái gì cũng suy nghĩ, dễ bị tổn thương, thậm chí có những thứ tự bản thân mình nhận thức được là nó vớ vẩn nhưng vẫn liên tục bị ám ảnh, em nội tâm kinh khủng. Tất cả là do quá khứ ko mấy vui vẻ. Và em luôn tự ti về quá khứ của mình. Và em đã từng nghĩ rằng chả ai như mình. Cho đến khi lớn lên, trưởng thành hơn, em đã hiểu ra, hoá ra ai cũng có quá khứ, ai cũng có câu chuyện riêng của cuộc đời mình. Và họ thật đẹp khi đã vượt qua những chuyện buồn và tận hưởng cuộc sống này 1 cách hạnh phúc. Hoá ra mình ko khác biệt. Em cảm ơn chị❤️
Mình là người khá hòa đồng, thân thiện. Trước giờ đi học lớp nào cũng có bạn bè, đã quen với cảm giác hòa đồng với mn. Nhưng mình bik 1 người bị xa lánh rất là đáng thương, nên mình thường là ng chủ động làm quen với họ. Và bạn bè mình nhìn mình như kiểu "sao lại nói chiện với nhỏ đó", ấy mà mình cũng chả quan tâm. Mình thích làm quen mn, nói chuyện với nhiều người khác nhau.
Nhưng ko hiểu sao lại sợ cảm giác quá thân, mình hòa đồng nhưng lại thích sự đơn độc. Cũng ko hiểu cảm giác bản thân là ntn nữa.
Me too
ôi giống tôi quá
Mình cũng từng như bạn. Nhưng rồi người ta trở nên hòa đồng với mọi người thì lại không chơi với mình nữa.
*Dơ tay là thấy tổn thương nhau lắm. Hihi. Đôi khi thích sự hài hước này từ chị :)*
Nguyen Van Duy giơ tay :v
Gặp bạn hoài nè 😊😊
@@simpnguyen1895 ngỗ nghịch BHXH hình bủn rủn bùn nhìn ngủng nghỉnh huynh B ngùn bin nn n n. NnB nghịch nn n n n n. N. B n nbn nhún nhún b vĩnh hưng huỳnh huỵch huấn bình bị nói b nuôi h n bình tích. N b. B nhích nhưng nhìn nhìn nghịch bình bịch bọn nghịch nghĩ bụng b bích nguy kịch nhún hữu khuynh b bạn bùn huynh. N n n. B n. N n nbn. N. N nhún hữu khuynh bình bùn bùn nghịch hữu khuynh nguy khốn bitcoin. Ngùn bùn bùn bbBbh vụn n bb Bbob bùn vốn n n n. N bùn BHXH ngùn nhỉnh huynh nghênh BHXH b nhún nghìn bình bịch nhún ngùn. Bb bánh nn n n n b b. Nnnn n. Nn b b. Nb bùn huynh b nhún n nhún nghịch BHXH bùng nhùng bùn ngùn bùn nghịch nghịch nhúnn nhún. Nn nn n. N. N. BB ngùn b ngùn bùn b nhún nhún bùn bùn bùn bùn. B. B. N bích BHXH nhúc nhích nhún. Nb b BIDV giun hùng hồn vụn bích bùng nhùng bích BHXH BHXH ngùn bùn giun b nhún nhún nghịch nhúc nhích n bích BHXH nghịch nhún nhún hun ngùn b ngùn nhỉnh. Bn bình bình giữ gìn nhỉnh BHXH hữu khuynh vụn nhích huynh. Ngùn VN giun n nhún bùn. N nhục hình nhưng giữ gìn bùn nhìnb ngừng
,
rất đồng tình với chị '' MỘT MÌNH TA CHẤP HẾT GIÓ ĐÔNG .''
'' Người ta khác biệt và người ta cũng chẳng quan tâm mình khác biệt như thế nào cả''😊😊 Cảm ơn câu nói của chị
Em cảm ơn Chị Giang ạ. Thật may mắn vì biết tới chị 💙 .
Em từng là một người rất ngại và rất sợ người khác nói xấu mình 😅 nên e cứ thu mình lại, sống cuộc đời của người khác chứ không phải là em. Cho đến một ngày em quyết định nghỉ học cao đẳng (em học vì sợ nói này nói nọ,... trong thời gian ấy em lại lâm vào cảnh áp lực,trầm cảm ...) và từ đó em đã sống là chính em, rồi e xem những video tích cực, biết và được nghe chia sẻ của chị, của Thầy web5ngay thật sự rất hay rất hay và bổ ích luôn chị. 💙💙💙 Được làm việc mình thích thực sự rất vui chị ạ 😄
Trc mk học cao đẳng mầm non. Có 1 lần bị gọi lên đọc bài thơ. Nhưg mk k thuộc mk cứ đứng ì đấy mấy phút. Ai ai cũng nhìn mk. Mk ngại quá hôm sau lên rút hồ sơ nghỉ học luôn và vừa hay con b mk rủ đi học tiếng cùng nó. Thế là mk đi luôn. K.pt c.s sau này của mk tn nữa
Mọi cơ hội đến với mk. Mk luôn nắm bắt. Chỉ hy vọng có cơ hội sang nc ngoài để trải nghiệm thôi. Chỉ hy vọng có công việc ổn định ( kể cả mk k yêu thích công việc đó, nhưg đó là công việc chính của mk thì mk vẫn sẽ làm ) = tuổi họ đã làm ra tiền còn mk vẫn chưa tìm đc việc làm nữa
chuc ban may man nha
Mình đã từng nghĩ mình vô dụng, và mình đi làm những công việc mà mình ko thích, chỉ để kiếm tiền làm yên lòng bố mẹ mình và cứ làm đc thời gian là mình nghỉ vì quá chán và sức khỏe mình cũng ko đc tốt lắm... Và giờ mình nhận ra nếu mình làm vì tiền là mình đã nghĩ sai rồi.Hãy theo đuổi đam mê thành công sẽ theo đuổi bạn 😁 Chị Giang cũng có nói rồi á nếu bạn tạo ra giá trị thì bạn sẽ nhận lại giá trị.ví dụ như mình đi hồi đầu mình làm r bán vòng handmade đc 10,20k là mình đi ship, mình rất vui. ai cũng bảo mình nghỉ đi làm chi cho cực. Vậy đấy giờ đã 2 năm rồi và nó là một phần của mình. Và mình cũng kiếm đủ tiền để dùng...
4
Giang ơi nghe bài này chị cảm thấy được an ủi,vì còn có người giống chị,nói chung nguyên xóm chi nghĩ chi chẳng ra gì,nhưng chị vẫn sống thật với con người chị và k quan tâm họ nghĩ gì về chị...
Em vô tình vào xem video này. Và thực sự học được nhiều điều, thậm chí một số điều chị nói khiến em khó chịu vì nói trúng tim đen của mình, cái mà mình không hề để ý, không hề nhận ra.
Cảm ơn chị!
Sau khi nghe chị chia sẻ thì mới cảm thấy cuộc đời này nó thật ngắn ngủi, không làm những điều mà con tim mình mách bảo là 1 sự lãng phí tuổi trẻ❤️
Chị nói đúng. Em thực sự rất hoang mang. Hồi nhỏ em là 1 đứa trẻ ngoan lễ phép. Nhưng đến lúc bước vào thế giới người lớn, tất cả thứ dc dạy toàn là giả. Em bị sốc, nước trong thì ko có cá, người tốt quá thì ko có ai chơi. Em nhạt nhẽo, thiếu muối vì ko dám khác biệt, ko dám bộc lộ chính mình. Cứ tự tạo dựng 1 vỏ bọc hoàn hảo rồi kiệt sức, hoang mang. Em ko biết mình phải làm gì đi đâu. Khác biệt tức là đối đầu, chấp nhận thử thách. Còn lựa chọn bình thuờng thì mang tính chất đám đông, cảm giác an toàn, kiểu có đứa chết chung. Nhưng k phải cái j theo số đông đều đúng. Những con người vĩ đại mang lại tiến bộ cho XH thường rất đơn độc
Mình đã và đang giống như bạn
Mk cũng vậy nè
Mình đã đánh mất bản thân vào cuối cấp hai đến giữa cấp 3. Mình vừa tìm lại bản thân đây, thực sự lúc đó lo sợ nhiều cái vớ vẩn lắm vì bản thân quá khác biệt
Khi mình làm cái gì. Ngta nhìn là chuyện bình thường, vì ít người làm nên lạ nên nhìn, không cần quan tâm người ta đang nghĩ gì. Vì cũng đâu liên quan đến mình. Nghĩ rồi cũng đâu làm gì đc họ. Chỉ quan tâm nội dung đang làm ❤
Cảm ơn bài học của chị.
Đồng cảm! Không biết e vs chị có liên quan gì đến nhau ko nhưng mà e thấy một phần nào đó của chị rất giống con người e. Em học lp 9 và em cũng ko có ai chơi cùng. Từ 1 hs giỏi chỉ vì ko quan tâm đến việc học nên bây h em học dốt lắm, đấy cũng là lí do các bạn ghét e. Giờ ra chơi hầu như cả lớp tụ tập ai cũng chơi vs nhau, có mình e là lủi thủi một mình. E ko có bố mẹ, ko có ai để chia sẻ. Từ bao giờ e lại rất sợ đám đông, ko dám xuất hiện trc mặt mn. Nhiều khi còn ko muốn sống nữa. Chỉ có cô giáo chủ nhiệm của e là hiểu e, có lần cô bảo e là:"cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng phải tiếp tục sống" từ đó e luôn nhớ câu ấy và k suy nghĩ linh tinh nữa. Tuy nhiên hiện tại e đang rất bế tắc. Em ko đẹp, e ko giỏi, e ko có bạn bè. E thật sự cần một lối thoát . . .
Bạn nên tiến hóa thành người hướng nội và làm thân với sách.
Cứ yên tâm đọc đi rồi bạn sẽ tìm thấy điều gì đó. Cho đến khi kết thúc những năm cấp 3 bạn sẽ biết mình muốn gì, khi này sẽ k ai có thể cản bạn bước tiếp nữa. Lựa chọn một ngã rẽ vào tuổi 15 cần có nhiều thứ mà giờ mình nghĩ bạn sẽ chưa kịp chuẩn bị. Vậy nên hãy chuẩn bị cho tuổi 18 của mình đi. Giang nói đúng đấy, cuộc đời rất rộng lớn và luôn có chỗ cho tất cả mọi người.
Nên học ít nhất một ngoại ngữ, và tốt nhất là lên thành thạo nó.
Mình có thể hiểu trường học đối với bạn giống như nhà tù nhiều hơn , nhưng hãy thử coi nó như một chốn yên tĩnh để tu hành xem. Fake it, cứ giả vờ cho đến khi bạn có được thứ cảm giác tự do giữa chốn ngục tù này :)
em có sở thích không? hãy quan tâm đến nó
Em cũng giống chị đó ạ ! Em hiện đang học lớp 7, em cũng không có ai chơi cùng, xấu, học dốt và đôi khi em còn có ý nghĩ muốn tự tử nữa nhưng em không dám chia sẻ với gia đình ! Em cảm giác có lỗi với gia đình, gia đình đã nuôi em cho tới bây giờ mà em không báo đáp được gì còn học dốt lại tự tử nên mỗi lần có suy nghĩ đó em liền bát bỏ ngay. Thời đại bây giờ không có cái bằng thì rất khó để kiếm việc làm mà em thì lại học dốt, tồi tệ nhất là lại đốt toán và tiếng Anh, thời đại này không biết tiếng Anh là điều tồi tệ nhất rồi mà toán em cũng ngu nốt luôn ! Em không tài lại học dốt vừa xấu vừa nghèo vừa không có bạn bè, em rất sợ đến trường mỗi khi đến trường thì cảm giác như đến nơi mà em sợ nhất trên đời vậy ! Em rất buồn em cảm thấy rất cô đơn, mấy bạn trong lớp thì cứ soi mói rồi kiếm chuyện với em, giờ em cũng không biết làm sao nữa ạ
em ơi, ai bảo em thời này không có bằng thì không có việc ? Không phải đâu em. Mỗi người đều có điểm mạnh yếu khác nhau em à. Sẽ có 1 điều gì đó mà em làm giỏi hơn người khác. Em mới lớp 7, còn nhỏ lắm, và ở cái tuổi của em thì nếu có khác ng bình thường thì hay bị bạn bè trêu chọc, cô lập. Không sao em ạ, thời gian tồi tệ này cũng sẽ qua nhanh thôi. Rất nhiều người cũng đã từng ở trong trường hợp của em mà và mọi chuyện cũng sẽ tốt lên thôi !
Thực sự mà nói hồi trước mình xem rất nhiều video kiểu này, thấy hay, thấy cuốn hút, và cũng tự nhủ bản thân rất nhiều điều. Nhưng ngặt 1 nỗi là KO THẤM, ko thấm 1 ít nào, đơn giản là vì những điều đó chưa từng xảy với mình bao giờ. Nhưng có lẽ sau 1 thời gian dài chìm trong sự chiến đấu của nhiều vấn đề trong cuộc sống, thì đây là lần đầu mình mở video kiểu này lên xem, video diễn giả của chị Giang này, mình mới đủ thấm, nghe đến đâu, mình thấy mình đến đấy, mình thấy mình trong từng câu từng chữ của chị Giang. Rất may trong lúc chiến đấu ko hồi kết này, mình tìm thấy video của chị, giúp mình có thể đứng lên 1 làn nữa sau nhiều vấp ngã. Cảm ơn chị nhiều lắm. Mọi người ạ: Vấp ngã rồi thì sao? 2 lựa chọn thôi: Cứ tiếp tục vấp ngã đến khi ko đi được, hoặc là hãy biết đứng lên, tùy ở các bạn
Em tìm thấy mình đâu đó trong câu chuyện của chị, điều đó thực sự truyền cảm hứng cho em mạnh mẽ hơn. Cảm ơn chị rất nhiều ❤
Chị nói đúng tâm lý em rồi... Em sợ phải chuyển trường,sợ giao tiếp với người khác...Người em bé hơn mấy đứa trong lớp,điều đấy khiến em sợ bị bắt nạt...Sợ bị đánh giá,em tự ti...Đến trg không bao giờ dám đi đường thẳng để vào lớp,toàn phải tìm lối khác ít người để đi...Nhưng đôi lúc em lại khác người:) Em luôn làm theo 1 cách khác người...Nghe chị nói xong em thấy tự tin 1 ít :3 Xem channel cũng lâu rồi ~~ Thích cách sống của chị lắm ! Cảm ơn chị nhiều ạ :3
Mình mong những bài diễn thuyết như thế này được nói ở cả trường cấp 2 và cấp 3 nhiều hơn (nhất là ngoại thành và ở quê, tư tưởng học sinh cực tệ) vì đa số chúng ta đều biết về những điều này khi lên đại học hoặc đi làm (là khi đã thoát đc khỏi những đứa ghét mình). Còn những năm học trung học đen tối ko ai khuyên nhủ, ko riêng những ng bị ghét mà cả những ng đi ghét, đều cần stop để để cho ng ta yên. Thời của mình thì đối với những ng khác biệt 1 chút mà ko có ai "bảo kê" thì đi đến trường trung học thật sự chẳng khác gì địa ngục. Nên ai khuyên con gái nên đi học cao đẳng gần nhà hay nhà ko đủ tiền trả học phí thì mình vẫn cố lên được đại học ở sài gòn và tự vây học phí. Cuộc đời khác đi từ đó.
Mình ko muốn quơ đũa cả nắm nhưng PHẦN LỚN các học sinh cấp 2 cấp 3 ở các vùng quê ý thức rất tệ. Tớ ở quê đây mỗi lần diễn giả ở trên nói, chúng nó cũng nói chuyện riêng um sùm hết lên, chỉ mong người ta nói nhanh rồi về để chúng nó được đi chơi hay khỏi phải ngồi nghe thôi:((((
"mình phải tôn trọng sự khác biệt của người khác" thông điệp tuyệt vời của c.cảm ơn c nhiều ạ
*Yêu Gianggg* ❤️ *Thực sự rất thích nghe chị nói* :3
Chị Giang ơi, em chỉ muốn nói là chị làm diễn giả rất tuyệt vời. Cách chị nói rất đi vào lòng người, câu chuyện rất chân thật và cách nói rất tích cực ạ.
Yêu chị.😍
Giang nói đúng thật , em nói ra ý kiến của mình với thầy chủ nhiệm về cách làm việc của thầy ko làm cho lớp đi lên đc , thế là cả lớp cạch mặt với em vì nói em ko tôn trọng cách làm việc của thầy , nhưng em biết đơn giản vì cách làm việc cỉa thầu khiến tụi nó thaoir mái ko gò bó muốn làm gì làm , vì em đánh trúng nhược điểm của tụi nó , tụi nó cũng chỉ bảo vệ quyền lợi của mình thôi , tuy biết vậy nhưng vứ như thế này thì ép cũng có hơi áp lực quá
2
Thường những bạn đi du học về đều ăn nói rất tự nhiên và có kỹ năng nói trước đám đông rất tốt
Họ cuời tôi vì tôi khác họ. Tôi cuời họ vì tôi tuởng họ cuời với tôi
😃 họ cười tôi vì tôi không giống họ . tôi cười họ vì họ quá giống nhau
"Cái gì nó cũng kì cục cho đến khi thành ngầu, em ạ!" ❤ Yêu chị Giang quá hihi
Best video chị ạ :"> Cám ơn chị rất rất nhiều vì sau khi coi video, em đã biết trân trọng hơn sự " dị hợm" của mình, tự tin hơn nhiều lắm ạ
Em là người nghĩ ngợi về người khác một chút ít gọi là quan tâm nhau, những thứ nhìn bề ngoài mỗi người rồi tự đánh giá về mình nên em bắt trước thứ khác lạ, khoảng cách từ nhà đến trường của em rất gần nhưng em thường xuyên bỏ học vì có người mẹ sống nội tâm, bạo cuồng, em cũng biết nghĩ về tương lai của mình nên trở thành người buôn bán vì không có bằng tốt nghiệp và em chỉ sống cho riêng em. Những điều thầy cô dạy chỉ trong sách vỡ mà bạn bè giúp đỡ nâng cao trình độ gọi những người ngoài xã hội là tau, em chẳng tin ai biết hết mọi chuyện vi phạm lỗi lớn, những người xấu xa trong mình mê muội
Học dốt không có tội :(
Không có ước mơ mới có tội
K hẳn là k có ước mơ , chỉ là chưa tìm đc nó mà thôi
Đúng
@@luongduykhiem8932 chuẩn ạ 👍👍
Ko có đam mê là 1 cái đáng sợ nhỉ
Mình luôn muốn nghe chị nói mãi như thế này thôi bởi vì chị không chỉ nói đúng và sâu sắc mà còn diễn đạt nó một cách rất tự nhiên như đang tâm sự vậy🤗😊
Đây là sự kiện của trường em, em có đki và được mời tgia nhưng đến cuối là ko đi được. 😭Quá tiếc luôn nhưng hên mà c có up lên utube
Trường j z bạn?
@@HuongVu-gv6sc đây là sự kiện inspiration day nằm trong chương trình Let's On Air do nhóm truyền thông sinh viên trực thuộc đại học kinh tế TP.HCM tổ chức hằng năm nha bạn
Chúng ta làm mọi việc khác đi, dám khác biệt để đạt được điều mình muốn - video này truyền cho em rất nhiều động lực! ❤
I just want to thank God for your presence in this world ❤️️
e cũng từng nghĩ xấu và tiêu cự. và e cũng từng bị cô lập năm lớp 7. do e la từ quê lên tp học hai ngôn ngữ khác nhau nên k ai hiểu e nói gì thậm chí nhái giọng e.điều đó mang lại suy nghĩ mà gần như cấp ba, hay thâm chí bây h mới hết cảm giác sợ ai đó đang nhìn mình đang suy nghĩ về mình. e đã k thể nói chuyện trc' ng lạ, cứ chuẩn bị lên đứng là rung đỏ mặt máu lên hết trên não k làm gì dc cứ thế, e trốn e né e ngại, nói chuyện với ng lạ luôn chị ạ. nhưng h nghĩ lại tất cả chỉ thu hẹp trong chính mình chứ k ai nghĩ gì mình cả.
Mình thấy những người có tên bằng 4 từ thực sự rất cá tính và có tài năng🤫🤫
Mình lại thấy tên có 2 hoặc 3 từ nghe nó hay và ngầu hơn =)) Hay còn thậm chí là đầy tính nghệ thuật
😂
tên 3 chữ sẽ thuận miệng và hay hơn, mình nghĩ thế. Nhưng mình tên 4 chữ, mình rất vui khi đọc cmt của bạn kkk
Tên 3 chữ thì xiao chúuuuu =)))))
Minh Anh Đào k sao cả b ah. Cmt ý kiến riêng thôi
Quyên Nguyễn chúc mừng b
thật sự em xem các video trước em thấy anh yêu chị rất nhiều, thể hiện trong giọng nói của ảnh, giọng ai lai lái nam với bắc, sao cho giống với chị, có lẽ anh cũng không nhận ra điều này nhưng người ta yêu thường hướng về nhau và có xu hướng giống nhau, lúc này em đang gõ gõ và đang rất rảnh, thật sự chúc anh chị hạnh phúc
Mỗi tuần đều vào youtube để hóng video của chị giang😊 thực sự e rất thik những video giống như thế này ạ!!! Nó thực sự như tiếp thêm động lực cho e mỗi lúc chán nản. Mong chị sẽ thường ra những video như thế này nữa ạ, love u😍😍
Woaahh, e là đứa rất thích diễn thuyết, và chị, sau bài này, đã là người đâu tiên e muốn ôm và gặp nhất. Người ta nói rất nhiều, về những thứ họ làm được, nhưng tính ra, họ đâu như mình, trải qua những thứ như mình, họ đâu biết khó khăn mình phải trải qua. Ngày mai e sẽ đi nhuộm 1 màu tóc sáng, 1 trong những mục tiêu e đặt ra từ nhỏ, là đứa duy nhất trong 1 trường y hiện tại làm điều đó... rồi sẽ lời tiếng, nhưng, quen rồi... mặc kệ thôi, dù vẫn sợ thật...
Chị, yêu chị quá
*chia sẻ của chị vừa hài hước, vừa chân thực, em học được rất nhiều từ chị. chia sẻ của chị sẽ giúp được rất nhiều người kể cả em ạ*
Thật cảm ơn chị vì đã truyền cảm hứng cho em và mọi người. Cuộc sống này cần những người như chị. Những điều chị nói giống như những cái phao bơi cho những ai đang sắp chết đuối vậy, vì hình như con người ngày nay dễ dàng nói ra những điều tiêu cực và quan trọng cách chị nói giống như những người bạn, người chị chứ không dậy dỗ hay bảo người ta phải abc hay xyz. Yêu chị. Chúc chị một ngày tốt lành ạ.
Em đang là một lớp phó, trưởng 1 clb nhảy nói chung nhìn về chiều em rất hoàn hảo. Nhưng một chiều e bị kì thị, cũng không có bạn chơi lắm, không có ai để chia sẻ... nhiều lúc em cũng cảm thấy tủi. Nhưng chính đam mê lại làm em toả sáng đó là nhảy. Đi học hằng ngày cũng phải đến nữa cũng phải nói sau lưng em... nên cứ suy nghĩ em làm gì ngta mà bị nó?
Đôi khi vì ngta ganh tị với bạn. Nhưng cũng nên nghe xem họ nói xấu gì bạn và họ nói nv có đúng k. Biết đâu bạn có tính xấu mà bạn k nhận ra. Khác biệt nên theo hướng tích cực, còn khác biệt theo hướng tích cực thì k tốt.
cố lên bạn nhé!! Có thể người ta ganh tỵ với bạn bởi vì ngta muốn có đc tài năng nhảy như bạn mà ko có. Chúc bạn luôn vui vẻ nhé!!
Em cảm ơn chị rất nhiều. Em cũng là đứa không có bạn, rồi tự kỉ chỉ có ở nhà tự chơi đến trường tự học. Nhiều lúc em nản chí lắm, nhưng nhờ có chị em đã trở lại với con người thật của mình. Em giờ đang ở London rồi, học và tiến tới mơ ước của bản thân. Cảm ơn chị vì đã cho em động lực để du học và mong chị luôn thành công và rạng rỡ!
Dám khác biệt !
Xem chị Giang từ lúc em chưa đi du học. Bây giờ đi rồi. Câu đi qua khỏi cái hộp rồi, không muốn chui vào cái hộp đó một lần nữa. Đi du học đúng là trải nghiệm tuyệt vời. Vui buồn đều có nhưng đáng
Ôi thời hs của c giống e quá. E cx k có ai chơi cùng nên đến giờ e rất ít bạn. E cx k pt tại sao nữa. Lúc đấy em luôn né tránh những hoạt động của trg lớp. Đi tham quan, đi quân sự rồi là trung thu, noel... cả lớp thì đag trang trí các thứ còn e ngồi 1mk 1 góc giả vờ chơi đt. Giờ nghĩ lại thấy tủi thân quá. E rất ngại ánh mắt của cô chủ nghiệm mỗi khi cô nhìn e. Cô cũng thương nên cũng k làm khó về hạnh kiểm hay chuyện tham gia hoạt động gì gì đó. Lúc đấy, cứ mỗi lần cô xếp lại chỗ là chẳng ai muốn ngồi cạnh e cả. Cứ ra chỗ này là bị đuổi ra chỗ kia. Lúc đấy tức lắm e cứ chửi trong thầm trong đầu. Sau những biến cố cuối cùng e cũng ổn định về chỗ ngồi.
Rồi là lúc đi học muộn á e cứ trốn vào wc ngồi đợi trống ra chơi rồi lên lớp. Nên e rất sợ đi học muộn. Lỡ muộn hôm nào là e nghỉ luôn.
Giờ e k muốn nhắc đến chuyện này nữa cho đến khi xem đc vd này của c Giang.
Khác biệt để lớn lên và sống thật. Cám ơn Giang đã truyền đạt.
Hóa ra cũng nhiều người từng bị tẩy chay giống mình :))
Tram cam:((
Mk cx thế mỗi ngày đến trường ngoại trừ 3 đứa bn chơi vs mk thì toàn bộ tẩy chay mk tại sao mỗi lần cô khen mk ( mk học giỏi văn ss) là bọn nó chửi mk mỗi lần mk đọc bài thì dường như cả thế giới khép lại chỉ có mk hiểu thôi iiiiii
@@haiduyenlieuha3674 ôi mình thì có lần đc 10 Văn xong cả lớp trầm trồ. 1 số bạn nữ ko thích mình sẵn thì tỏ ra ghét và nói mình chép văn mẫu. Mình chỉ cười nhạt vì họ đều là những ng tan học đi hẹn hò tiêu tiền, ko để tâm việc học, nên nghĩ thành quả ng khác đạt đc là do may mắn. Bài ấy 90' mình viết 7 mặt giấy, tập trung đầu óc đến phút cuối cùng luôn. Và bây giờ, sau 5 năm mấy bạn kia có bạn dính bầu lấy chồng năm cấp 3, có bạn lấy chồng 2 con và làm công ty, suốt ngày than thở trách móc đời tệ bạc
@@haiduyenlieuha3674 3 bạn của bạn có thân với bạn lắm k
Fl c từ những ngày đầu, bạn e đa số fl các beauty blogger khác,nổi tiếng rầm rộ và lúc đó hầu như bạn e k ai biết c nhưng e vẫn k thích họ như c. Và giờ e thấy mình thật sáng suốt khi k theo bạn bè mà theo ý mình để giờ e thấy người e ngưỡng mộ và học tập là ng vừa đẹp vừa tài năng. Ngưỡng mộ bà chế lắm lắm.
Em là một cosplayer. Em rất thích cosplay ạ, em rất muốn cosplay và đi ra ngoài một cách tự tin lắm :( mà em sợ bị đánh giá và soi mói. Em muốn to be yourself và bây giờ em đang xem video của chị và em có một sự tự tin vang dội trong lòng ❤️ thank you so much!
H.qua t ik seoul land mà lúc về thấy nhóm cosplayer phải nói đẹp mà cảm thấy là quá tuyệt vời vì sự dám khác biệt và tôi nghĩ bạn có thể đc như họ nếu bạn muốn :)
Cosplayer dth lắm nhaa, =3
Mình cũng muốn trở thành một cosplayer lắm, nhưng lại ko giám mặc vậy ra đường . 😭😫
Bạn cứ cos r đi fes đê.. r sẽ thấy giới cosbiz vui và drama như nào. Vui lắm bạn.... Và sau khi đi fes xog bn sẽ nhận ra dell ai soi mói gì bn đâu bởi niềm vui nhiều hơn bn nghĩ nhiều.
@* helucubemuathu * .....
Em thực sự run lên vì hào hứng. Những lời chị nói khiến những sự mơ hồ của em được hiện thực hoá, nó thực sự là một bài học khai sáng, là cái phao cứu sinh, là điều thực sự em muốn nghe, muốn biết.
Nếu một ngày chị đã chán với việc truyền cảm hứng bằng máy ảnh hoặc micro chị hãy thử nghĩ về việc viết sách nha, em thực sự quý cách chị truyền cảm hứng bằng tầm ảnh hưởng của chị
Từ rất lâu đã theo dõi c r, ngay từ lần đầu chỉ là tình cờ xem cho vui thoii roiif vài lần xem kế tiếp e thực sự bị chị thuyết phục bởi cách nói khá tự nhiên gần gũi và chân thực e đã đăng ký và xem và hk hỏi từ chị! Tới hôm nay bạn thân của e chia sẻ cái video của chị với e về vấn đê tiêm phòng chống ung thư cổ tử cung e vào xem vài video nữa đặc biệt là cái video này nghe chị thuyết trình ngay từ vài phút đầu tiên e đã thấy hay vô cùng e thấy ngưỡng mộ c vô cùng chắc hẳn chị giang thay đổi và mạnh mẽ lắm . Con người ta sống cho mình nghĩ nhiều chuyện nó đơn giản nk làm là vân đề hoàn toàn k giống nhau! Thật may mắn là hôm nay e có thể xem video này sớm nhất có thể bởi vì nó mang lại cho e niềm động lực k nhỏ để hướng tới nhiều thứ , cảm ơn c nhiều ! Chúc chị hạnh phúc bên gia đình thành công trong cuộc sống và đừng quên khán giả tụi e 😄
trời ơi lúc chị nói là "cô Trần Lê Thu Giang" làm em mất hồn em tưởng chị gọi em=)) em là Trần Lê Thu Uyên
Haha
là một đứa nhóm máu b lại còn thuộc cung cự giải, em dám chắc cá tính này có thể chống lại cả thế giới, có câu ngang như cua mà, đã không cho làm thì càng cố gắng thực hiện, mọi người chọn có thì mình chọn không, tuy em cũng hay bị nói là tâm lý phản nghịch, nhưng ai quan tâm chứ? you only live once anyway.
Có ai... cả buổi trời nhìn mỗi đôi chân của chị giang hông 😶😶
kkkk y chang tui
Tui nua nè 😱
Me too
Hhhh i chang
Nguyen Le mình vừa nghe vừa ngắm 😂😂
Đến tận bây giờ e mới xem đc clip này của chị. E ước gì mình có thể xem nó sớm hơn 1 chút nữa, để e k còn những hành động thiếu suy nghĩ, mặc cảm định kiến với ng khác thay vì cảm thông cho họ. Cảm ơn chị rất nhiều. Mong mọi điều may mắn đều đến vs những con người truyền cảm hứng như c giang.
"Cái gì nó cũng kì cục cho đến khi nó thành ngầu" like câu này của chế
Hay lăm Giang. My ngưỡng mộ giang cách sống và dám khát biệt ❤️
Trời ơiiii 🤣🤣 bả dễ thương quá à “cái gì nó cũng kì cục cho đến khi nó thành NGẦU” em ạ =)))))))) ... ước gì e cũg có cơ hội ngồi trog hội trường đó để nghe c nói ❤️❤️❤️
"mình chấp nhận và cảm thông cho sự khác biệt của người khác thì rồi mình cũng sẽ tự tin vào sự khác biệt của bản thân"
Chị nói đúng quá!
E cũng hay sợ người ta suy nghĩ về mình thế này thế khác, nên chưa giám tự tin làm cái gì bao giờ.
có bạn nào như mình ko :D
Cám ơn Giang. Những chia sẻ của Giang đã góp phần năng lượng tích cực không hề nhỏ cho cuộc sống của em. Luôn follow và support Giang. Chúc Giang và người thân luôn có thật nhiều sức khỏe và bình an.
E cảm ơn chị nhiều lắm . Em đi học cũng hoàn cảnh như chị vậy , e kiểu như tự kỉ vậy k ai hiểu em ,dù em cố gắng vs bạn bè xung quanh cố gắng hoà nhập bạn bè nhưng e chỉ nói chuyện xã giao với bạn bè mà k thể chia sẻ với họ về cảm xúc của mk
chào người bạn có cùng hoàn cảnh
Em cũng giống chị vậy đó, em nghĩ trên đời chỉ có em như vậy, giờ ra chơi em cũng lén ra đứng ở một chỗ khuất trong trường cho đến hết giờ ra chơi vì không muốn mọi người thấy mình ngồi một cục như vậy, em là một người rất khác biệt và ai cũng nhìn vào bảo em phải làm thế này thế kia cho giống người khác và em tự hỏi vì sao phải sống cuộc đời của người khác trong khi cuộc đời mình phải do mình làm chủ phải không chị và cho đến tận bây giờ em vẫn dám khác biệt mặc dù vẫn luôn phải nghe những lời dèm pha xung quanh mình, có một ý em rất đồng tình với chị là khác biệt làm con người ta mạnh mẽ hơn và biết cảm thông với sự khác biệt của người khác hơn.
Chị Giang . em chính thức là fan cuồng của chị :))
em thấy chị mới là người thầy hữu ích trong cuộc sống , em cám ơn những gì chị đang làm ^^
Lại được thấy chị ruồi . Yêu chị ghê
đây là video em thực sự rất mong mỏi từ lâu rồi... vì em rất khác biệt, từ trong ra ngoài
cái đoạn "chiếc váy kỳ cục" là đoạn em thích nhất, chị nói hay lắm
Cái gì nó cũng kì cục cho đến khi nó thành "Ngầu"
Cách bạn thể hiện rất ok, tôi cần học hỏi ở bạn, chúc bạn thành công hơn lữa.
Lúc đầu thì công nhận khi nhìn thấy video của c trên youtube :v nó cứ hiện hoài và e cảm giác không ưa không muốn xem . Nhưng mà chả hiểu sao sau 1 tgian dài khi youtube và các bạn bè e chia sẻ mà e cũng lại phải xem video của chị 😌 và từ đấy e thấy thần tượng mình đây chứ đâu :)
Me too =))) tại cảm thấy phong trào vlog rộ lên đâm ra ác cảm với mấy kênh mới xuất hiện trên youtube ý
huhu thích cách chị giang chia sẻ và cách suy nghĩ của chị quá chị ơiii
15s đầu nghe chị MC nói mình tưởng đang nói tiếng nước ngoài cơ :)))))))))))))))
Em không phải 1 người theo dõi chị lâu , em chỉ mới xem video chị gần đây thôi và ngay lần xem đâu tiên em ấn tướng đã rất quí chị . Mỗi điều chị nói ra mọi điều chị làm ra thật sự thật sự rất bổ ít và rất cần thiệt vô cùng thực tế . Em rất thích . Mong chị sẽ ra nhiều videoo hơn ❤️
chị nói hay lắm nhờ có chị mà em đã suy nghĩ trưởng thành hơn rất nhìu. trong lp em có 1 bạn cug bị cô lập cả lp ko ai chơi vs bạn ấy thậm chí còn ns xấu trc mặt bạn ấy nữa, em thì cug ko thân vs bạn ấy cho lắm nhưng em thấy mấy đứa bạn ghét nên em cug a dua ghét theo cho giống bọn nó kiểu có chuyện ns cho vui í sau khi xem những vid của chị em cug suy nghĩ rồi tự đặt câu hỏi cho mình là tại sao mình lại ghét bạn ấy em chẳng bik gì về bạn ấy và bạn ấy cug chẳng làm ảnh hưởng gì ts cuộc sống của mình và bây h em ko còn "ghét" bạn ấy nữa em cug ns chuyện vs bạn ấy bth, em thật sự cảm thấy rất vui:)))))
Tui cũng không phải bị tẩy chay, mà là muốn tự chơi một mình, tự đi ăn một mình, tự làm mọi thứ một mình. Tại tui là một người rất tiêu cực nên tui chơi chung với ai điều sẽ không hòa hợp được, vào trường là toàn đi đánh nhau và xem người ta đánh nhau. Và tui nghĩ từ lúc đó tui đã chính thức bị tự kỷ và trầm cảm, tui cảm thấy thích được một mình, không gian xung quanh sẽ yên lặng, tui cảm thấy vui vì điều đó...
100likes tung video kiếm nhà chị Giang Ơi =))))
Từ nhỏ luôn bị ng khác nói là đứa khác ng, lập dị, đến bgio sắp tn đại học vẫn bị nói nv, nhưng mình vẫn luôn đấu tranh cho quyền đc sống theo cách riêng của m. Và hnay đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn khi coi được video này. Chỉ muốn nói rằng con ng luôn muốn đi theo "lối mòn" để cảm thấy an toàn hơn, nhưng tất cả mn đều đi theo "lối mòn" thì quả là nguy hiểm và đáng sợ:)))
Chị ơi bài nói hay thì ai cũng phải công nhận rùi, em chỉ muốn nói thêm là chân chị đẹp quá điii 😍
Yến Chi Dương kaka
Muốn có sự khác biệt hãy tôn trọng sự khác biệt của người khác
Giang ơi, em cám ơn chị nhiều lắm luôn
Em không hiểu sao em thấy : Lí do bạn không dám là chính mình sẽ hay hơn : Lí do bạn không dám khác người. Bởi theo em, nhiều lúc mình chỉ cần sống đúng với bản thân, dù có khác biệt hay không. Người ta nói sao, là mình là được.
Việc tưởng dễ nhưng lại vô cùng khó là dám là chính mình, vì dư luận, vì xã hội, vì gia đình "con gái phải lấy chồng sớm, con gái cần gì làm nhiều, kiếm chồng giáu chồng lo, đàn bà biết gì mà nói, đàn bà chỉ việc vô bếp". Chúng ta dành quá nhiều thời gian để nghe "người ta nói", nhưng khi bạn đau khổ vì không sống như mình muốn thì "người ta" có chịu trách nhiệm không? KHÔNG!
đôi khi em quá sợ hãi để sống là chính mình để 1 ngày nhận ra mình đang cố gắng để trở thành 1 người khác :((( cảm ơn chị Giang về bài phát biểu nó đã giúp em rất nhiều . Em mong có thể được trực tiếp nghe chị diễn thuyết sau này.
cô trần lê thu giang:)))) cô cẩn thận nhớ
😂😂😂
Bình luận này làm tui nghĩ youtube nên có thêm nút haha =))))))
Ny chị Giang phải hơm ạ? 😂😂
2:27
Cô này tên trần thị thu giang đây:))