Thậm chí là 1 viện đạn lạc Thậm chí là 1 quả bom rơi Thậm chí chỉ còn là cái xác Thì khát khao ấy đừng buông lơi Đời người chỉ sống có 1 lần Cớ sao ta lại không làm chủ Nếu như mà có thể làm được Thì sống 1 lần thế là đủ 16 - ICD
Áp lực ở King of rap đã làm chất phóng khoáng của ICD bị lạc đâu mất . Càng vào sâu thì trong nhạc càng có sự trầm lắng và áp lực ... Hãy luôn là chính mình nhé ICD ...
Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân
Lyric: Intro: ( Đây là bài nhạc dành cho một thằng nhóc 16 tuổi trước khi ICD cập bến cuộc đời nó ) Những vòng xe lăn bánh chúng mòn dần trên đường về nhà Họ thấy tôi lớn dần cùng chiếc xe đạp tôi đã từng thề là "Rằng một ngày đó, sớm trở nên giàu có" Nhưng đời vò nhàu nó Biến nó thành màu gió Sống trong ngày khó Chỉ muốn dừng để mà theo đuổi cái cuộc sống này, theo đuổi cái cuộc sống kia Trong tôi hàng tá khao khát, quan tài và 1 đống bia “Nơi này đâu ai giống mày” “viết dăm ba câu không nghĩa” Sao tôi vẫn đi lối này? cuối đường là gì không biết Tôi có những lời nói dối mỗi tối lang thang làm gì Bắt đầu bước vào cái thế giới tôi biết rằng không an toàn gì Nếu chúa có thật, tôi sẽ đến nhà lão và mang vàng quỳ Đùa thôi, thằng nhóc mười sáu tuổi này chắc đem sang toàn mỳ Tôi không giỏi văn, tôi đoán mình giỏi ở khoản khác Giỏi làm khó bản thân với những câu chữ khiến hỏng khản rát Cuộc đời gửi tôi nàng tiên nhưng là tiên phiên bản ác Nhìn vào bản thân mà trông không khác gì bản nháp Thật khó khăn để thích nghi với cái cảm giác bị chỉ trích Dị ứng với hàng ngàn câu nói nhảm khác Nếu chúa tạo ra sự sống, phiền ngài cho con tờ kịch bản khác Hoặc không, ngài sa thải chúng để đời con giảm rác Đôi khi cơ thể mệt mỏi như miếng oản nát Vận may như những viên kẹo được cuộc đời thỉnh thoảng phát Ban đầu góp nhặt những thành công hiếm hoi rơi tản mát Rồi một ngày ICD xuất hiện biến âm nhạc thành công cụ để phản bác Hook: Thậm chí là 1 viện đạn lạc Thậm chí là 1 quả bom rơi Thậm chí chỉ còn là cái xác Thì khát khao ấy đừng buông lơi Đời người chỉ sống có 1 lần Cớ sao ta lại không làm chủ Nếu như mà có thể làm được Thì sống 1 lần thế là đủ Đôi giày đầy vết xước, đế bong dần trên đường về nhà Chúng như muốn đuổi bàn chân của tôi ra, tôi đã từng thề là Sẽ đồng hành cùng em rồi em lạnh lùng đem tình cảm của tôi đi phá hủy Không những thế mà em còn rủ tôi cùng xem Những ảo tưởng tình cảm đầu đời khiến tôi thấy mình may mắn Soạn những dòng tin nhắn ngay ngắn, nào là ngày mai mưa hay nắng Nào là sao chưa ngủ, rồi thì ghen khi thấy em say hắn Rỗi bỗng dưng em hôm nay vắng, ảo tưởng mình biết ôm cay đắng Tôi cảm thấy không ổn và tâm trí cứ mơ màng suốt Càng nhớ về kỷ niệm thì những cảm xúc ấy trong tôi càng buốt Cũng may là lúc khó khăn, vận xui ở bên nhẹ nhàng vuốt Có vẻ tình yêu là thứ gì đó mà tôi chưa sẵn sàng nuốt Lại còn mơ tình yêu như bộ phim được phát sóng toàn quốc Kiểu mấy mối tình đẹp lung linh y như trong phim Hàn Quốc Sau tất cả thì mọi cảm xúc giống như là tàn thuốc Cứ tưởng là sẽ chẳng quên dù có trăm phương ngàn thuốc Trái tim em có dựng rào như thế nào thì đằng sau vẫn có cả trăm người rầm rộ trèo Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân Mười sáu tuổi thật bé bỏng, cuộc đời cười tôi Nhưng tôi tin mọi chuyện sẽ ổn và mình sẽ gặp đúng người thôi Hook Đôi giày cạnh bánh xe, tôi ngồi lại trên đường về nhà Thực sự chẳng muốn đi đâu cả, tôi nhớ lại lúc mình từng thề là Ngày mai ông trời sẽ không bắt tôi chơi lại ván bài ngày hôm nay Và những thứ đáng ghét ngày đó tôi sẽ đem nó đi chôn ngay Tôi đã từng thề phải làm gì đó để khiến cho mình thật tự hào Họ muốn tôi phải giành giật sự hào nhoáng mấy tờ giấy khen thật bự vào Tại sao ngay đến cả tôi cũng phải tự nhắc bản thân mình trật tự vào Mọi bí mật tôi phải chật vật tự đào để chôn chúng Ai là thực sự nào? Chỉ mình tôi thì không thể xây lâu đài nếu cứ lề mề đong gạch Giống như con kiến bị chăn, cuối cùng lại trở về trong vạch Đời là đường đua tàng hình, ai dám thề trong sạch Đương nhiên thôi vì chả có ai trên đời đánh đề mong toạch (làm gì có ai) Chả nhớ từ bao giờ tôi đã quên lời thề và thi thoảng những kí ức được bộ não mời về Những nỗi buồn trong cơ thể này đang mong đông sang Để có thể hòa vào những ký ức rồi tan trong không gian Có quá nhiều lời trách móc và tôi biết mình khá ngang Ai mà chả muốn mình giàu có, đeo trên tay hòn đá sang Họ đưa cho tôi những lời khuyên, sự thật và dối trá đan Với họ rào cản là để đó, còn tôi chỉ muốn phá tan Bên kia là gì thì đến nơi mới biết Đôi khi suy nghĩ không đủ, vẫn cần có lá gan Khó khăn được tạo hóa ban, thành công thì thích hóa trang Tôi biết con đường tôi đi sẽ không có chuyến xe nào cho quá giang Tôi có một vài thứ trong đầu Chả hiểu sao tôi vẫn cứ nhớ quá khứ ban đầu Ngày tôi tập rap cảm xúc đập nát, bắt đầu đặt bút vất lên trên giấy những dòng chữ than rầu Tôi có một vài thứ trong đầu Những thứ mà họ sẽ chẳng bao giờ chạm tới Một mình ôm lấy đống nháp, tìm điểm giống khác giữa những câu chữ, chúng xuất hiện giống như một người bạn mới Tôi có một vài thứ trong đầu Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó Tôi có một vài thứ trong đầu Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó
Lyric: Intro: ( Đây là bài nhạc dành cho một thằng nhóc 16 tuổi trước khi ICD cập bến cuộc đời nó ) Những vòng xe lăn bánh chúng mòn dần trên đường về nhà Họ thấy tôi lớn dần cùng chiếc xe đạp tôi đã từng thề là "Rằng một ngày đó, sớm trở nên giàu có" Nhưng đời vò nhàu nó Biến nó thành màu gió Sống trong ngày khó Chỉ muốn dừng để mà theo đuổi cái cuộc sống này, theo đuổi cái cuộc sống kia Trong tôi hàng tá khao khát, quan tài và 1 đống bia “Nơi này đâu ai giống mày” “viết dăm ba câu không nghĩa” Sao tôi vẫn đi lối này? cuối đường là gì không biết Tôi có những lời nói dối mỗi tối lang thang làm gì Bắt đầu bước vào cái thế giới tôi biết rằng không an toàn gì Nếu chúa có thật, tôi sẽ đến nhà lão và mang vàng quỳ Đùa thôi, thằng nhóc mười sáu tuổi này chắc đem sang toàn mỳ Tôi không giỏi văn, tôi đoán mình giỏi ở khoản khác Giỏi làm khó bản thân với những câu chữ khiến hỏng khản rát Cuộc đời gửi tôi nàng tiên nhưng là tiên phiên bản ác Nhìn vào bản thân mà trông không khác gì bản nháp Thật khó khăn để thích nghi với cái cảm giác bị chỉ trích Dị ứng với hàng ngàn câu nói nhảm khác Nếu chúa tạo ra sự sống, phiền ngài cho con tờ kịch bản khác Hoặc không, ngài sa thải chúng để đời con giảm rác Đôi khi cơ thể mệt mỏi như miếng oản nát Vận may như những viên kẹo được cuộc đời thỉnh thoảng phát Ban đầu góp nhặt những thành công hiếm hoi rơi tản mát Rồi một ngày ICD xuất hiện biến âm nhạc thành công cụ để phản bác Hook: Thậm chí là 1 viện đạn lạc Thậm chí là 1 quả bom rơi Thậm chí chỉ còn là cái xác Thì khát khao ấy đừng buông lơi Đời người chỉ sống có 1 lần Cớ sao ta lại không làm chủ Nếu như mà có thể làm được Thì sống 1 lần thế là đủ Đôi giày đầy vết xước, đế bong dần trên đường về nhà Chúng như muốn đuổi bàn chân của tôi ra, tôi đã từng thề là Sẽ đồng hành cùng em rồi em lạnh lùng đem tình cảm của tôi đi phá hủy Không những thế mà em còn rủ tôi cùng xem Những ảo tưởng tình cảm đầu đời khiến tôi thấy mình may mắn Soạn những dòng tin nhắn ngay ngắn, nào là ngày mai mưa hay nắng Nào là sao chưa ngủ, rồi thì ghen khi thấy em say hắn Rỗi bỗng dưng em hôm nay vắng, ảo tưởng mình biết ôm cay đắng Tôi cảm thấy không ổn và tâm trí cứ mơ màng suốt Càng nhớ về kỷ niệm thì những cảm xúc ấy trong tôi càng buốt Cũng may là lúc khó khăn, vận xui ở bên nhẹ nhàng vuốt Có vẻ tình yêu là thứ gì đó mà tôi chưa sẵn sàng nuốt Lại còn mơ tình yêu như bộ phim được phát sóng toàn quốc Kiểu mấy mối tình đẹp lung linh y như trong phim Hàn Quốc Sau tất cả thì mọi cảm xúc giống như là tàn thuốc Cứ tưởng là sẽ chẳng quên dù có trăm phương ngàn thuốc Trái tim em có dựng rào như thế nào thì đằng sau vẫn có cả trăm người rầm rộ trèo Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân Mười sáu tuổi thật bé bỏng, cuộc đời cười tôi Nhưng tôi tin mọi chuyện sẽ ổn và mình sẽ gặp đúng người thôi Hook Đôi giày cạnh bánh xe, tôi ngồi lại trên đường về nhà Thực sự chẳng muốn đi đâu cả, tôi nhớ lại lúc mình từng thề là Ngày mai ông trời sẽ không bắt tôi chơi lại ván bài ngày hôm nay Và những thứ đáng ghét ngày đó tôi sẽ đem nó đi chôn ngay Tôi đã từng thề phải làm gì đó để khiến cho mình thật tự hào Họ muốn tôi phải giành giật sự hào nhoáng mấy tờ giấy khen thật bự vào Tại sao ngay đến cả tôi cũng phải tự nhắc bản thân mình trật tự vào Mọi bí mật tôi phải chật vật tự đào để chôn chúng Ai là thực sự nào? Chỉ mình tôi thì không thể xây lâu đài nếu cứ lề mề đong gạch Giống như con kiến bị chăn, cuối cùng lại trở về trong vạch Đời là đường đua tàng hình, ai dám thề trong sạch Đương nhiên thôi vì chả có ai trên đời đánh đề mong toạch (làm gì có ai) Chả nhớ từ bao giờ tôi đã quên lời thề và thi thoảng những kí ức được bộ não mời về Những nỗi buồn trong cơ thể này đang mong đông sang Để có thể hòa vào những ký ức rồi tan trong không gian Có quá nhiều lời trách móc và tôi biết mình khá ngang Ai mà chả muốn mình giàu có, đeo trên tay hòn đá sang Họ đưa cho tôi những lời khuyên, sự thật và dối trá đan Với họ rào cản là để đó, còn tôi chỉ muốn phá tan Bên kia là gì thì đến nơi mới biết Đôi khi suy nghĩ không đủ, vẫn cần có lá gan Khó khăn được tạo hóa ban, thành công thì thích hóa trang Tôi biết con đường tôi đi sẽ không có chuyến xe nào cho quá giang Tôi có một vài thứ trong đầu Chả hiểu sao tôi vẫn cứ nhớ quá khứ ban đầu Ngày tôi tập rap cảm xúc đập nát, bắt đầu đặt bút vất lên trên giấy những dòng chữ than rầu Tôi có một vài thứ trong đầu Những thứ mà họ sẽ chẳng bao giờ chạm tới Một mình ôm lấy đống nháp, tìm điểm giống khác giữa những câu chữ, chúng xuất hiện giống như một người bạn mới Tôi có một vài thứ trong đầu Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó Tôi có một vài thứ trong đầu Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó
" Đôi khi suy nghĩ không đủ , vẫn cần có lá gan
Khó khăn được tạo hóa ban , thành công thì thích hóa trang "
Thậm chí là 1 viện đạn lạc
Thậm chí là 1 quả bom rơi
Thậm chí chỉ còn là cái xác
Thì khát khao ấy đừng buông lơi
Đời người chỉ sống có 1 lần
Cớ sao ta lại không làm chủ
Nếu như mà có thể làm được
Thì sống 1 lần thế là đủ
16 - ICD
Like đầu
Nhìn số 16 là bt hip hop Hải Phòng vô đối r
Áp lực ở King of rap đã làm chất phóng khoáng của ICD bị lạc đâu mất . Càng vào sâu thì trong nhạc càng có sự trầm lắng và áp lực ... Hãy luôn là chính mình nhé ICD ...
Bài này ra trước khi thi KOR rồi mà, với lại nhạc ICD ở album này trầm lắng và sâu sắc vl
@@duongtrungkien9828EP The Killing ICD chắc bạn đã quên?
Dù ở giai đoạn nào trong cuộc đời ta vẫn tìm thấy hình bóng bản thân trong âm nhạc của ICD
Giờ thì tôi đã hiểu hết lyric của bài này, ko hiểu sao vừa cảm động lại có chất mạnh mẽ
hay quá... đây thật sự là bài có lyricism hoàn hảo nhất của Huy.
Ngày 1/6, sinh nhật của anh, em nghe lại bài 16 mà thấy đồng cảm với lời rap và thổn thức vô cùng! Cảm ơn anh rất nhiều vì đã viết ra bài này ạ!
Đời là đường đua tàng hình,ai dám thề trong sạch
Đương nhiên thôi vì chả có ai trên đời đánh Đề mong toạch
>>> làm giàu rất khó 😂🤣
Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo
Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân
Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân
Cớ sao ta lại không làm chủ
Nghe thích nhỉ
Nghe bài này lúc 16 tuổi :))) h sắp vô đh ròi
Năm nay mình 16 tuổi cố lên tôi ơi
Em thích bài này của anh nhất.
Mở lên phải check lại tốc độ phát lại của utube ))
bài này catchy zl
Năm 16 là năm T gặp icd và năm T suy nghĩ về cuộc đời này nhiều nhất
Lyric:
Intro:
( Đây là bài nhạc dành cho một thằng nhóc 16 tuổi
trước khi ICD cập bến cuộc đời nó )
Những vòng xe lăn bánh chúng mòn dần trên đường về nhà
Họ thấy tôi lớn dần cùng chiếc xe đạp tôi đã từng thề là
"Rằng một ngày đó, sớm trở nên giàu có"
Nhưng đời vò nhàu nó
Biến nó thành màu gió
Sống trong ngày khó
Chỉ muốn dừng để mà theo đuổi cái cuộc sống này, theo đuổi cái cuộc sống kia
Trong tôi hàng tá khao khát, quan tài và 1 đống bia
“Nơi này đâu ai giống mày”
“viết dăm ba câu không nghĩa”
Sao tôi vẫn đi lối này?
cuối đường là gì không biết
Tôi có những lời nói dối mỗi tối lang thang làm gì
Bắt đầu bước vào cái thế giới tôi biết rằng không an toàn gì
Nếu chúa có thật, tôi sẽ đến nhà lão và mang vàng quỳ
Đùa thôi, thằng nhóc mười sáu tuổi này chắc đem sang toàn mỳ
Tôi không giỏi văn, tôi đoán mình giỏi ở khoản khác
Giỏi làm khó bản thân với những câu chữ khiến hỏng khản rát
Cuộc đời gửi tôi nàng tiên nhưng là tiên phiên bản ác
Nhìn vào bản thân mà trông không khác gì bản nháp
Thật khó khăn để thích nghi với cái cảm giác bị chỉ trích
Dị ứng với hàng ngàn câu nói nhảm khác
Nếu chúa tạo ra sự sống, phiền ngài cho con tờ kịch bản khác
Hoặc không, ngài sa thải chúng để đời con giảm rác
Đôi khi cơ thể mệt mỏi như miếng oản nát
Vận may như những viên kẹo được cuộc đời thỉnh thoảng phát
Ban đầu góp nhặt những thành công hiếm hoi rơi tản mát
Rồi một ngày ICD xuất hiện biến âm nhạc thành công cụ để phản bác
Hook:
Thậm chí là 1 viện đạn lạc
Thậm chí là 1 quả bom rơi
Thậm chí chỉ còn là cái xác
Thì khát khao ấy đừng buông lơi
Đời người chỉ sống có 1 lần
Cớ sao ta lại không làm chủ
Nếu như mà có thể làm được
Thì sống 1 lần thế là đủ
Đôi giày đầy vết xước, đế bong dần trên đường về nhà
Chúng như muốn đuổi bàn chân của tôi ra, tôi đã từng thề là
Sẽ đồng hành cùng em rồi em lạnh lùng đem tình cảm của tôi đi phá hủy
Không những thế mà em còn rủ tôi cùng xem
Những ảo tưởng tình cảm đầu đời khiến tôi thấy mình may mắn
Soạn những dòng tin nhắn ngay ngắn, nào là ngày mai mưa hay nắng
Nào là sao chưa ngủ, rồi thì ghen khi thấy em say hắn
Rỗi bỗng dưng em hôm nay vắng, ảo tưởng mình biết ôm cay đắng
Tôi cảm thấy không ổn và tâm trí cứ mơ màng suốt
Càng nhớ về kỷ niệm thì những cảm xúc ấy trong tôi càng buốt
Cũng may là lúc khó khăn, vận xui ở bên nhẹ nhàng vuốt
Có vẻ tình yêu là thứ gì đó mà tôi chưa sẵn sàng nuốt
Lại còn mơ tình yêu như bộ phim được phát sóng toàn quốc
Kiểu mấy mối tình đẹp lung linh y như trong phim Hàn Quốc
Sau tất cả thì mọi cảm xúc giống như là tàn thuốc
Cứ tưởng là sẽ chẳng quên dù có trăm phương ngàn thuốc
Trái tim em có dựng rào như thế nào thì đằng sau vẫn có cả trăm người rầm rộ trèo
Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo
Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân
Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân
Mười sáu tuổi thật bé bỏng, cuộc đời cười tôi
Nhưng tôi tin mọi chuyện sẽ ổn và mình sẽ gặp đúng người thôi
Hook
Đôi giày cạnh bánh xe, tôi ngồi lại trên đường về nhà
Thực sự chẳng muốn đi đâu cả, tôi nhớ lại lúc mình từng thề là
Ngày mai ông trời sẽ không bắt tôi chơi lại ván bài ngày hôm nay
Và những thứ đáng ghét ngày đó tôi sẽ đem nó đi chôn ngay
Tôi đã từng thề phải làm gì đó để khiến cho mình thật tự hào
Họ muốn tôi phải giành giật sự hào nhoáng mấy tờ giấy khen thật bự vào
Tại sao ngay đến cả tôi cũng phải tự nhắc bản thân mình trật tự vào
Mọi bí mật tôi phải chật vật tự đào để chôn chúng
Ai là thực sự nào?
Chỉ mình tôi thì không thể xây lâu đài nếu cứ lề mề đong gạch
Giống như con kiến bị chăn, cuối cùng lại trở về trong vạch
Đời là đường đua tàng hình, ai dám thề trong sạch
Đương nhiên thôi vì chả có ai trên đời đánh đề mong toạch (làm gì có ai)
Chả nhớ từ bao giờ tôi đã quên lời thề và thi thoảng những kí ức được bộ não mời về
Những nỗi buồn trong cơ thể này đang mong đông sang
Để có thể hòa vào những ký ức rồi tan trong không gian
Có quá nhiều lời trách móc và tôi biết mình khá ngang
Ai mà chả muốn mình giàu có, đeo trên tay hòn đá sang
Họ đưa cho tôi những lời khuyên, sự thật và dối trá đan
Với họ rào cản là để đó, còn tôi chỉ muốn phá tan
Bên kia là gì thì đến nơi mới biết
Đôi khi suy nghĩ không đủ, vẫn cần có lá gan
Khó khăn được tạo hóa ban, thành công thì thích hóa trang
Tôi biết con đường tôi đi sẽ không có chuyến xe nào cho quá giang
Tôi có một vài thứ trong đầu
Chả hiểu sao tôi vẫn cứ nhớ quá khứ ban đầu
Ngày tôi tập rap cảm xúc đập nát, bắt đầu đặt bút vất lên trên giấy những dòng chữ than rầu
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những thứ mà họ sẽ chẳng bao giờ chạm tới
Một mình ôm lấy đống nháp, tìm điểm giống khác giữa những câu chữ, chúng xuất hiện giống như một người bạn mới
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó
Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó
Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó
Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó
Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó
Đa tạ
respect
Uh ...và từ khi thằng ICD cập bến cuộc đời tao ... là tao ko cần iphone ipad hay " ai đó " nữa.. tao chỉ cần ICD thôi !! =))
vâng ah
Bài này hay đó Huy à
Bài này nghe thư giãn quá
Hay quá a ơi em 16t đây này :)))
Bài này quá hay luôn, nhưng mà tầm 30 tuổi nghe hay hơn lúc 16 tuổi :)
concept này thử trên 1 con beat low tempo đi a.
Đoạn end nổi da gà
đỉnh
❤️❤️❤️
hay thực sự. Trình của ICD tầm này là ở trên đỉnh rồi
agreed 💯
We want ICD (y)
Hay quá anh eiiii
30/05/2003
intro đang nói tôi à, giống thế đồng chí Huy
Uk , tui cũng tưởng chửi tui
like trước nghe sau
Em yeu anh Huy ;)
Hay nhưng mà 3 tháng nay cũng nghe liên tục thấy view tăng hơi chậm.
:)) bây h vẫn thế ô à
Đm thế là biết yêu từ năm 16 tuổi à....ghê nhể 😂😂😂👏🏼
:v
? Yêu từ 10 tuổi nhá bãn
Nghe nó ngang ngang ấy,kiểu icd không nhấn nhá nên nó sao sao ấy,mà lyric thì lúc nào cũng đỉnh
Hay vãi l thề
Xin beat
same :) và tôi vẫn đng đợi
:)) cái này mua mất 500k nhé
Huhu e xin lyrics !
3 tháng nữa 17
Dm em đợi anh lâu vl đấy =))))
Hay... Sơn La. Hehe
Hay vl
89like , 718 luot xem khong dislike
ver 1 có ai nghe thấy hơi nhanh giống mình hok
Có 1 sự thật là rap life a huy rất hay và rap love hơi tệ
Ngày dài hay vãi ra
Sớm quá.
Hay vcl !
cmt đầu
Đ hiểu s ít view v
Cmsn ICD nhé
Đoạn Hook nghe ko hay lắm
Hook hơi ngang như bài my team :v
Flow k ngon lam ICD oi !!!!
Bài này chán v
Viet Ngo nghe cảm nhận đi chả có bài nhạc nào chán cả
@@tientien5020 ôg là bố đời à?
Không biết tư duy nhạc thì câm mõm lại
Đời mày đéo có j để khổ cả à
@@vietngo3427 không phải bố đời mà là thằng bố mày
@@tientien5020 ngôi sao cô đơn
Hay vãiiii
Lyric:
Intro:
( Đây là bài nhạc dành cho một thằng nhóc 16 tuổi
trước khi ICD cập bến cuộc đời nó )
Những vòng xe lăn bánh chúng mòn dần trên đường về nhà
Họ thấy tôi lớn dần cùng chiếc xe đạp tôi đã từng thề là
"Rằng một ngày đó, sớm trở nên giàu có"
Nhưng đời vò nhàu nó
Biến nó thành màu gió
Sống trong ngày khó
Chỉ muốn dừng để mà theo đuổi cái cuộc sống này, theo đuổi cái cuộc sống kia
Trong tôi hàng tá khao khát, quan tài và 1 đống bia
“Nơi này đâu ai giống mày”
“viết dăm ba câu không nghĩa”
Sao tôi vẫn đi lối này?
cuối đường là gì không biết
Tôi có những lời nói dối mỗi tối lang thang làm gì
Bắt đầu bước vào cái thế giới tôi biết rằng không an toàn gì
Nếu chúa có thật, tôi sẽ đến nhà lão và mang vàng quỳ
Đùa thôi, thằng nhóc mười sáu tuổi này chắc đem sang toàn mỳ
Tôi không giỏi văn, tôi đoán mình giỏi ở khoản khác
Giỏi làm khó bản thân với những câu chữ khiến hỏng khản rát
Cuộc đời gửi tôi nàng tiên nhưng là tiên phiên bản ác
Nhìn vào bản thân mà trông không khác gì bản nháp
Thật khó khăn để thích nghi với cái cảm giác bị chỉ trích
Dị ứng với hàng ngàn câu nói nhảm khác
Nếu chúa tạo ra sự sống, phiền ngài cho con tờ kịch bản khác
Hoặc không, ngài sa thải chúng để đời con giảm rác
Đôi khi cơ thể mệt mỏi như miếng oản nát
Vận may như những viên kẹo được cuộc đời thỉnh thoảng phát
Ban đầu góp nhặt những thành công hiếm hoi rơi tản mát
Rồi một ngày ICD xuất hiện biến âm nhạc thành công cụ để phản bác
Hook:
Thậm chí là 1 viện đạn lạc
Thậm chí là 1 quả bom rơi
Thậm chí chỉ còn là cái xác
Thì khát khao ấy đừng buông lơi
Đời người chỉ sống có 1 lần
Cớ sao ta lại không làm chủ
Nếu như mà có thể làm được
Thì sống 1 lần thế là đủ
Đôi giày đầy vết xước, đế bong dần trên đường về nhà
Chúng như muốn đuổi bàn chân của tôi ra, tôi đã từng thề là
Sẽ đồng hành cùng em rồi em lạnh lùng đem tình cảm của tôi đi phá hủy
Không những thế mà em còn rủ tôi cùng xem
Những ảo tưởng tình cảm đầu đời khiến tôi thấy mình may mắn
Soạn những dòng tin nhắn ngay ngắn, nào là ngày mai mưa hay nắng
Nào là sao chưa ngủ, rồi thì ghen khi thấy em say hắn
Rỗi bỗng dưng em hôm nay vắng, ảo tưởng mình biết ôm cay đắng
Tôi cảm thấy không ổn và tâm trí cứ mơ màng suốt
Càng nhớ về kỷ niệm thì những cảm xúc ấy trong tôi càng buốt
Cũng may là lúc khó khăn, vận xui ở bên nhẹ nhàng vuốt
Có vẻ tình yêu là thứ gì đó mà tôi chưa sẵn sàng nuốt
Lại còn mơ tình yêu như bộ phim được phát sóng toàn quốc
Kiểu mấy mối tình đẹp lung linh y như trong phim Hàn Quốc
Sau tất cả thì mọi cảm xúc giống như là tàn thuốc
Cứ tưởng là sẽ chẳng quên dù có trăm phương ngàn thuốc
Trái tim em có dựng rào như thế nào thì đằng sau vẫn có cả trăm người rầm rộ trèo
Tôi tặng em tòa lâu đài tình nhưng chỉ trong phút chốc em đã biến nó thành hộ nghèo
Em nói mình đau khổ rồi lại nắm tay cậu bạn thân
Vậy rốt cuộc thì tôi và em ai mới là nạn nhân
Mười sáu tuổi thật bé bỏng, cuộc đời cười tôi
Nhưng tôi tin mọi chuyện sẽ ổn và mình sẽ gặp đúng người thôi
Hook
Đôi giày cạnh bánh xe, tôi ngồi lại trên đường về nhà
Thực sự chẳng muốn đi đâu cả, tôi nhớ lại lúc mình từng thề là
Ngày mai ông trời sẽ không bắt tôi chơi lại ván bài ngày hôm nay
Và những thứ đáng ghét ngày đó tôi sẽ đem nó đi chôn ngay
Tôi đã từng thề phải làm gì đó để khiến cho mình thật tự hào
Họ muốn tôi phải giành giật sự hào nhoáng mấy tờ giấy khen thật bự vào
Tại sao ngay đến cả tôi cũng phải tự nhắc bản thân mình trật tự vào
Mọi bí mật tôi phải chật vật tự đào để chôn chúng
Ai là thực sự nào?
Chỉ mình tôi thì không thể xây lâu đài nếu cứ lề mề đong gạch
Giống như con kiến bị chăn, cuối cùng lại trở về trong vạch
Đời là đường đua tàng hình, ai dám thề trong sạch
Đương nhiên thôi vì chả có ai trên đời đánh đề mong toạch (làm gì có ai)
Chả nhớ từ bao giờ tôi đã quên lời thề và thi thoảng những kí ức được bộ não mời về
Những nỗi buồn trong cơ thể này đang mong đông sang
Để có thể hòa vào những ký ức rồi tan trong không gian
Có quá nhiều lời trách móc và tôi biết mình khá ngang
Ai mà chả muốn mình giàu có, đeo trên tay hòn đá sang
Họ đưa cho tôi những lời khuyên, sự thật và dối trá đan
Với họ rào cản là để đó, còn tôi chỉ muốn phá tan
Bên kia là gì thì đến nơi mới biết
Đôi khi suy nghĩ không đủ, vẫn cần có lá gan
Khó khăn được tạo hóa ban, thành công thì thích hóa trang
Tôi biết con đường tôi đi sẽ không có chuyến xe nào cho quá giang
Tôi có một vài thứ trong đầu
Chả hiểu sao tôi vẫn cứ nhớ quá khứ ban đầu
Ngày tôi tập rap cảm xúc đập nát, bắt đầu đặt bút vất lên trên giấy những dòng chữ than rầu
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những thứ mà họ sẽ chẳng bao giờ chạm tới
Một mình ôm lấy đống nháp, tìm điểm giống khác giữa những câu chữ, chúng xuất hiện giống như một người bạn mới
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó
Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó
Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó
Tôi có một vài thứ trong đầu
Những điều mà họ bảo rằng vô cùng khó
Những ước mơ mà tôi vô tình tôn sùng nó
Chắc chắn khi mất tôi sẽ chôn cùng nó