TUỔI XA NGƯỜI - (NS Từ Công Phụng) - Từ Công Phụng
Вставка
- Опубліковано 26 лис 2024
- Cảm ơn các bạn đã xem video, mời các bạn đăng ký kênh nhạc để ủng hộ. Chân thành cảm ơn ! Nguyễn Nhu
Thanks for watching the video ! Please Like, Share & Comment if you would like. And SUBSCRIBE for more videos!!!!! Thanks!
/ @nhunguyennb2548
Với bài hát Tuổi Xa Người, đó là cái buồn nhẹ nhàng thâm trầm. Cái buồn này gần như là một nét đặc trưng trong nhạc Từ Công Phụng. Không có triết lý cao siêu như nhạc họ Trịnh, không dữ dội bão táp như nhạc họ Phạm, không cuồng mê như Lê Uyên Phương, nhạc của Từ Công Phụng có nét gì đó chậm rãi, từng câu từng chữ thấm vào tận cùng tâm tư của người nghe với sự đồng cảm đặc biệt.
Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối
Đưa em đi nhè nhẹ vào đời
Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc
Đưa em vào ngày tháng vỗ về
Cái đẹp lãng mạn của mùa thu được ví như là mùa của hẹn hò, mùa của đôi lứa yêu đương. Ngay đầu bài hát, tác giả đã mở ra một khung cảnh tuyệt đẹp của đôi tình nhân đang tay đan tay, dìu nhau trên lối.
Họ dìu nhau đi nhè nhẹ từng bước khe khẽ vì cuộc tình này mong manh quá, cần sự nâng niu, gìn giữ ân cần, vỗ về nhau trong giấc thu vừa đến.
Kể từ em đem cô đơn mọc lên phố vắng
Khi em mang nụ cười khỏi đời
Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
Ngỡ như đời còn gọi tên nhau
Có ai viết được câu chữ “cô đơn mọc lên phố vắng” hay “từng chiều rơi” như Từ Công Phụng? Đó là nét khác biệt của nhạc Từ và dòng nhạc tình thập niên 1960 so với thời trước và sau đó. Lời ca đẹp hơn cả 1 bài thơ, buồn đến tê tái.
Em đi rồi, mang theo nụ cười của em và cả của anh, để lại cho anh một cõi lòng tê tái. Anh lặng lẽ trở về với phố vắng, giờ chỉ còn lại một vùng cô đơn, để rồi… khi từng chiều rơi xuống, ngỡ như người còn ở quanh đây.
Ngày đó khi một lần, một lần tiếng hát
Đồng lõa đưa em vào vùng trời lấp lánh
Bằng những cánh sao trời đầy đôi mắt ngước trìu mến.
Em, em xa dần ngàn đời hoang vắng
tôi đi về buồn chưng kẽ tóc
bước chân này còn tròn kiếp hoang vu…
Ngày đó, tiếng hát của em hay tiếng hát từ con tim anh? Tất cả đã đồng loã đưa em vào vùng trời lấp lánh, với những cánh sao trời trong đôi mắt ngước nhìn anh đầy trìu mến khiến anh hồn xiêu phách lạc, ngỡ như mình có thể chạm đến sao trời.
Để rồi, một ngày em đem cô đơn mọc trên phố vắng, gieo nỗi buồn phủ xuống đời anh, len vào tận chân tơ kẽ tóc, còn em xa mãi xa mãi ngàn đời, để anh bước đi một mình trọn kiếp hoang vu…
Một mình đi lang thang trong mùa đông rét mướt
nghe bơ vơ hồn mình lạc loài
Buồn dậy lên trên dung nhan gầy xanh của tuổi
trên tháng ngày hằn vết đời mình
Mùa đông rét mướt ùa về, đóng băng cõi lòng anh. Anh bước đi nghe hồn bơ vơ lạc loài. Mỗi mùa đông đi qua là mỗi lần nỗi buồn bừng dậy, khắc dấu thời gian lên dung nhan gầy xanh của tuổi, hằn vết buồn sầu lên đời anh.
Trời mùa đông hong khô đi niềm tin sỏi đá
trên đôi tay này mình còn gì
Và giòng sông trôi đi vô tình mang tất cả
cuộc đời này của người hay tôi…
Một mùa đông, hai mùa đông,…và nhiều mùa đông nữa đã trôi qua. Anh nhìn lại đôi bàn tay mình, chỉ có dấu vết thời gian và nỗi buồn hằn sâu trên đó. Người đã đi từ lâu, cố gắng lắm anh cũng không thể hình dung được bàn tay người đã từng nắm tay anh ra sao, ấm áp thế nào, mềm mại hay thô ráp. Giòng sông cuộc đời đã cuốn trôi đi tất cả. Niềm tin sỏi đá của anh về một thứ tình yêu không phai tàn đã vỡ vụn. Anh còn lại gì? Anh đã làm gì với cuộc đời anh?
…cuộc đời này của người hay tôi?
Đông Kha
Trích nhacxua.vn/cam...
16/11/2024 thank you
Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối
Đưa em đi nhè nhẹ vào đời
Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc
Đưa em vào ngày tháng vỗ về
Kể từ em đem cô đơn mọc lên phố vắng
Khi em mang nụ cười khỏi đời
Từng chiều rơi nghe như cõi lòng mình tê tái
Ngỡ như đời còn gọi tên nhau
Ngày đó khi một lần, một lần tiếng hát
Đồng lõa đưa em vào vùng trời lấp lánh
Bằng những cánh sao trời đầy đôi mắt ngước trìu mến.
Em, em xa dần ngàn đời hoang vắng
tôi đi về buồn chưng kẽ tóc
bước chân này còn trọn kiếp hoang vu
Một mình đi lang thang trong mùa đông rét mướt
nghe bơ vơ hồn mình lạc loài
Buồn dậy lên trên dung nhan gầy xanh cuả tuổi
trên tháng ngày hằn vết đời mình
Trời mùa Đông hong khô đi niềm tin sỏi đá
trên đôi tay này mình còn gì
Và giòng sông trôi đi vô tình mang tất cả
cuộc đời này của người hay tôi
Lời bài hát thật hay, những cảm xúc...nghe đến nao lòng, thứ tình yêu dịu ngọt, sâu lắng, êm ái đi vào lòng của chúng ta những tâm hồn yêu thơ ca, âm nhạc. Cảm ơn bạn đã up bài hát này. 😊
Xin cảm ơn nhạc sĩ Từ Công Phụng và Nhu Nguyễn NB. 🌹💖🌹💖🌹💖🌹💖
Từ Công Phụng, với tôi, là một trong songwriter trữ tình hay nhất của dân tộc ta.
Bài này hay quá
Cám ơn Nhu Nguyễn ,công trình sưu tập các nhạc phẩm và tiếng ca 'hàng quý hiếm'' (Từ Công Phụng , ....) , tình cờ xem được link Nhu Nguyễn , vô cùng súc động khi tưởng chừng đang được trở lại những kỷ niệm êm đềm cách nay 40 năm, ❤
Hay wa cs
Thích nghe nhạc ông và nghe chính ông hát nhạc mình sáng tác.
Nghe hoài ko chán bạn ơi !
Quá tuyệt vời.
em mang nụ cười khỏi đời... hay quá
Viết được những ca từ ntn phải am hiểu triết học sâu sắc, bạn.
That du duong