Đây đúng là những cảm giác mà khi một người mới bắt đầu làm và học 1 kĩ năng mới. Cảm ơn anh đã ở đây nói lên những điều em bị lấn cấn trong suốt thời gian qua . Cảm ơn anh
chính vì những hình ảnh mà người khác dựng nên cho mình thấy nên trước đây mình tự ti rất nhiều về bản thân, luôn khép mình và không dám đưa ra chính kiến riêng. Nhưng khi tiếp xúc với họ được một thời gian, mình mới nhận ra rằng để đổi được cái bề ngoài như vậy, họ đã phải gồng lên nhiều ntn. Hiện tại thì mình đã cải thiện được phần nào cái mindset của mình về cách nhìn nhận người khác, luôn tâm niệm rằng "đều là con người cả thôi" cho dễ sống, ko có so sánh thì ko có đau thương
Đồng tình với bạn. Càng biết nhiều về ai đấy thì mới thấy họ cũng "đều là con người cả", cuộc sống họ cũng đầy những vấn đề như ai, chỉ là họ chọn ko show ra, nhờ biết vậy mà cũng bớt tự ti về bản thân hơn.
Thanks for your thoughts very well. Nghe đc những chia sẻ của anh về chủ đề này em như đã đc an ủi nhiều. Thật sự luôn! Trong việc tự học English dập chân tại chỗ " chừng nào còn cố gắng hết sức thì còn bước tiếp" appreciate anh nhiều!!!
Em hay nghĩ "nếu mà việc dễ dàng thì ai cũng làm được rồi không tới phiên mình" vậy nên cái sự cố gắng, stress tới stress lui, lên bờ xuống ruộng mới tạo ra trải nghiệm và rèn luyện. Và tạm lấy "thời gian hoàn thành" của người khác làm tham khảo chứ đừng o ép, bắt buộc bản thân cũng phải như người khác (vd như 1 năm phải đạt được IELTS 9.0 mà nền tảng, cách học, thời gian,...khác nhau thì nó vô nghĩa lắm chỉ tạo ra sự chùn bước, mệt mỏi thôi) => đủ lượng thì chất tự biến đổi. Gần đây e có đọc đâu đó và hiểu lại theo ý mình => có 2 loại "không biết": "không biết mình biết" (hay thấy ở những người giỏi nhưng vẫn thấy họ cố gắng trau dồi"); "không biết mình không biết" (thấy ở những người "ảo tưởng sức mạnh"). Như bản thân em từng ở loại 2 nghĩ mình đủ tài giỏi nhưng bị đời tán và tỉnh ra và cảm thấy may mắn vì bản thân tỉnh sớm :D Em tự so sánh với chính mình hôm qua và theo dõi quá trình đó theo tuần, tháng, năm và khi dòm lại thì thấy ít nhiều luôn có sự tiến bộ cảm thấy tự hào và tin tưởng vững bước điều chính mình đang làm. P/s: lâu ngày không cmt nay cmt dài quá anh ưi :))))
Công nhận với em vụ "nếu mà việc dễ dàng thì ai cũng làm được rồi không tới phiên mình" :)) Suy nghĩ như vậy thì lúc đang làm cái gì khó mình mới thấy có động lực hơn, kiểu "khó lòi thế này thì càng ít người làm được => mình càng muốn làm được" xong rồi mắm môi mắm lợi làm :)) Em đủ tỉnh để chỉ sử dụng thời gian hoàn thành của người khác để tham khảo là em hay đấy, chứ anh nhiều khi vẫn chật vật khoản đấy. Chúc em sẽ luôn tập trung vào Gain thay vì vào Gap như hiện tại nhé
hê lô anh, nhân một ngày Hà Nội mưa gió ầm ầm, em mới đang thong dong cắm tai nghe ngồi xem vid của anh thì giật mình anh nói đến GV Toán, thôi em cứ tự cho là em đang được làm cameo trong câu chuyện của anh đi ha =))) về việc mông lung k biết bản thân đang tiến về phía trước hay giậm chân tại chỗ, thậm chí là giật lùi, đôi lúc em cũng thấy bản thân kiểu hơi cứng nhắc , ví dụ như việc học tiếng Thái, em cũng khá tự hào vì dù hoàn toàn là tự học thì đến hiện tại em có thể xem phim, xem vlog, xem review sách hay đọc báo bla blo mà k cần sub và nói chuyện cơ bản với người Thái. nhưng đôi lúc em lại tự hỏi bản thân như vậy có phải là tiến về phía trước k vì học tiếng Thái k giúp gì được cho công việc của e hay em chưa đủ giỏi để biến tiếng Thái thành công việc chính. còn công việc chính thì lại k giỏi hơn, k tiến bộ. sau 1 thời gian dài nghỉ việc thì dạo gần đây em bắt đầu đi tìm việc lại mà khó quá, em lại bắt đầu nghĩ có phải mình đã sai khi quyết định nghỉ hồi đó k, lại bắt đầu tự trách và hoang mang rằng bản thân đang tụt lùi trong khi bạn bè đồng trang lứa xung quanh, thậm chí là các em ít tuổi hơn thì cũng rất nhiều người thành công phải gọi là rực rỡ =))) một người bạn nói với em rằng hạnh phúc của bạn ấy chỉ cần là được sống, bạn ấy hạnh phúc khi mình k chạy đua theo thời trang nhanh hay những thứ đồ công nghệ thời thượng mà ai cũng cho là bình thường nhưng thực chất lại là đang vô thức gây hại đến môi trường và con người. chỉ những việc đơn giản như hạn chế dùng đồ 1 lần, túi nilong hay các thứ cũng khiến bạn ấy hạnh phúc. còn em thì cũng hành động như bạn ấy từ lâu nhưng lại k cảm nhận được cái hạnh phúc như bạn ấy, đôi lúc em nhìn bạn ấy kiểu ngưỡng mộ như kiểu bạn ấy đã "đắc đạo" vậy =))) và em nhận ra hình như em luôn ngưỡng mộ cuộc sống của tất cả những người khác, mỗi người đều là những màu sắc thú vị, trừ cuộc sống của bản thân. ôi hình như hôm nay em lan man hơi nhiều, chưa bao giờ cmt dài thế này, nhiều thứ muốn nói mà k biết nên sắp xếp ý như nào nữa =))) ngắn gọn lại là cảm ơn vid của anh ạ
Ngồi đọc comment mà cứ tủm tỉm cười :)) Ko có nhiều GV Toán vừa xem video của anh vừa comment đâu yên tâm :)) Nếu em chỉ tính tiến lên phía trước là trong công việc thì anh nghĩ là em đang khó với bản thân quá. Cuộc sống là bao nhiêu thứ mà, đâu phải chỉ có công việc. Anh luôn nhìn vào những người mà anh biết là thành công về sự nghiệp nhưng lại ko hạnh phúc để nhắc bản thân ko bị ám ảnh với chuyện phải thành công theo như xã hội mong muốn. Anh ko biết tiếng Thái sẽ giúp gì được cho anh về mặt kiếm tiền, nhưng về mặt tinh thần thì rất nhiều. Nếu cho anh chọn lại thì anh vẫn sẽ chọn học tiếng Thái thay vì một thứ tiếng dễ kiếm tiền khác. Nếu em chê thì em đổi cho anh đi này, anh đang cần level tiếng Thái như em đó, chịu đổi ko :)) Em ko kể nên anh ko biết tiếng Thái của em tới mức đó luôn rồi, trước giờ nói chuyện anh lại cứ tưởng em cũng chỉ học tiếng Thái chơi chơi. Em thử đứng ở vị trí một người đọc sub còn chậm toàn phải pause như anh đi để give credit cho bản thân hơn nhé 😘
@@hoagapyear hiuhiu em cũng đang phấn đấu học cách tự ghi nhận những thứ bản thân làm được dù lớn hay nhỏ mà cũng khá khó, đến giờ vẫn chưa làm được anh ạ =))) còn về tiếng Thái, thì đúng là em học chơi chơi thật mà, em học cũng k áp lực gì lắm, cứ thong dong mà học thôi chứ cũng k có mục tiêu cao siêu, rảnh thì học được nhiều mà lười lười thì lại bỏ xó. với lại em cũng chưa giỏi lắm đâu ạ. được cái em may mắn là có 1 chị bạn người Thái vô cùng nhiệt tình, chị ấy chỉ dạy, giải thích cho em từng chút cho đến khi hiểu thì thôi nên cũng tiến bộ đáng kể. còn đọc sub tiếng Thái thì khó thật mà anh, em đọc nhưng chưa nhanh được, nếu kiểu xem phim mà đọc sub thì em cũng pause ấy chứ. có đợt em còn muốn luyện đọc và rèn tốc độ đọc nhanh bằng cách xem show idol Hàn bằng sub Thái =))) ôi mẹ ơi, sub Thái chạy theo tốc độ nói của người Hàn thì đúng là bá luôn =))) xong em có đọc được đâu, em bỏ cuộc luôn đó chứ =))) với lại nghe đọc thì còn tạm ổn chứ còn phần nói tiếng Thái của em cũng dở ẹc, chứ nếu giỏi thì em mở lớp dạy tiếng Thái rồi anh ơi =)))
@@mylittlechildinsight618 em cứ so lên thế thì bao giờ em mới chịu ghi nhận em được, em so với anh nè :)) Tới level nào rồi thì vẫn phải ghi nhận và tự hào là mình đã tới level đó chứ. Tiếng Anh anh nói dở ẹt nhưng anh vẫn vênh váo ở một mức độ nhất định vì anh đọc và nghe được. Tiếng Thái anh nghe tàm tạm, đọc siêu chậm, nói mấy câu đơn giản cũng trầy trật nhưng vẫn còn giỏi chán so với hồi đầu mới học :)) Anh nói thật là em chỉ cần biết xài máy ảnh là em đã giỏi hơn người ko biết xài và có thể tạo ra giá trị bằng việc dạy lại cho những người ko biết rồi. Như tiếng Thái của em bây giờ là em đủ dạy cho anh rồi đó :)) P.S: Anh cũng xem phim Hàn, phim Mỹ trên Netflix = sub Thái với thuyết minh tiếng Thái :))
Mình đang tự học tiếng anh và tự học Piano mà hoàn toàn không có chút áp lực nào ngoài sở thích cá nhân. Cảm thấy dậm chân tại chỗ mỗi ngày phải tự kỷ luật phải học mà thấy nản
Đồng cảm với Luca vụ tự kỷ luật phải học mà thấy nản. Piano mình cũng kiểu muốn chơi giỏi để chơi được bài này bài kia nhưng mà lý do đấy có vẻ ko đủ lớn với mình nên mỗi ngày ngồi vào đàn 30' xong đánh tới đánh lui vẫn sai mà nản ghê gớm. Mình thử tự học 2 lần đều chỉ được tầm 1 tháng xong là bỏ ngang vì ngày nào cũng là một cuộc đấu tranh tâm lý học hay ko học. Cũng chưa biết làm thế nào nhưng mình nghĩ khi mà có lý do đủ quan trọng hoặc mình làm trò gì cho việc tập Piano mỗi ngày nó hay ho hơn hoặc dễ dàng hơn thì chắc mình mới chịu ngồi lại vào tập. Nói vậy chứ vẫn chúc Luca sẽ sớm đàn được Piano như level mong muốn, có gì còn chia sẻ câu chuyện để inspire mình thử tự học Piano lần thứ 3 😙
@@hoagapyear Thực sự nản với bản thân. Mình làm việc tự do thời gian không thành vấn đề, tài chính gần như không phải lo nhưng mỗi mục tiêu học tiếng anh để giao tiếp và học piano để chơi được mấy bài yêu thích mà mãi nhiều năm không làm được. Có phải cái thiếu của mình là sức ép.
@@iGunner2628 Mình nghĩ chắc là vậy. Mình cũng kẹt 2 cái đó như Luca. Nó là dạng vấn đề đau đáu suốt nhiều năm nhưng lại ko phải kiểu cấp thiết, bị thúc vào mông nên cứ thiếu động lực mỗi lần ngồi vào bàn.
@@tranphuc3215 Em tinh đấy :)) Dế quảng cáo cái mic này cho anh :)) từ hồi đổi sang cái mic này + chuyển qua xài adobe audition thì xử lý âm thanh đỡ vất hơn hẳn. Nói chung là đáng tiền
Đây đúng là những cảm giác mà khi một người mới bắt đầu làm và học 1 kĩ năng mới. Cảm ơn anh đã ở đây nói lên những điều em bị lấn cấn trong suốt thời gian qua . Cảm ơn anh
chính vì những hình ảnh mà người khác dựng nên cho mình thấy nên trước đây mình tự ti rất nhiều về bản thân, luôn khép mình và không dám đưa ra chính kiến riêng. Nhưng khi tiếp xúc với họ được một thời gian, mình mới nhận ra rằng để đổi được cái bề ngoài như vậy, họ đã phải gồng lên nhiều ntn. Hiện tại thì mình đã cải thiện được phần nào cái mindset của mình về cách nhìn nhận người khác, luôn tâm niệm rằng "đều là con người cả thôi" cho dễ sống, ko có so sánh thì ko có đau thương
Đồng tình với bạn. Càng biết nhiều về ai đấy thì mới thấy họ cũng "đều là con người cả", cuộc sống họ cũng đầy những vấn đề như ai, chỉ là họ chọn ko show ra, nhờ biết vậy mà cũng bớt tự ti về bản thân hơn.
Thanks for your thoughts very well. Nghe đc những chia sẻ của anh về chủ đề này em như đã đc an ủi nhiều. Thật sự luôn! Trong việc tự học English dập chân tại chỗ " chừng nào còn cố gắng hết sức thì còn bước tiếp" appreciate anh nhiều!!!
Cám ơn em nhé :x rất vui vì video có ích với em 😘😚😚
❤❤❤
Cảm ơn anh đã giúp em tự tin hơn 😊
Cám ơn Ngân nhé 😚
Em hay nghĩ "nếu mà việc dễ dàng thì ai cũng làm được rồi không tới phiên mình" vậy nên cái sự cố gắng, stress tới stress lui, lên bờ xuống ruộng mới tạo ra trải nghiệm và rèn luyện. Và tạm lấy "thời gian hoàn thành" của người khác làm tham khảo chứ đừng o ép, bắt buộc bản thân cũng phải như người khác (vd như 1 năm phải đạt được IELTS 9.0 mà nền tảng, cách học, thời gian,...khác nhau thì nó vô nghĩa lắm chỉ tạo ra sự chùn bước, mệt mỏi thôi) => đủ lượng thì chất tự biến đổi.
Gần đây e có đọc đâu đó và hiểu lại theo ý mình => có 2 loại "không biết": "không biết mình biết" (hay thấy ở những người giỏi nhưng vẫn thấy họ cố gắng trau dồi"); "không biết mình không biết" (thấy ở những người "ảo tưởng sức mạnh"). Như bản thân em từng ở loại 2 nghĩ mình đủ tài giỏi nhưng bị đời tán và tỉnh ra và cảm thấy may mắn vì bản thân tỉnh sớm :D
Em tự so sánh với chính mình hôm qua và theo dõi quá trình đó theo tuần, tháng, năm và khi dòm lại thì thấy ít nhiều luôn có sự tiến bộ cảm thấy tự hào và tin tưởng vững bước điều chính mình đang làm.
P/s: lâu ngày không cmt nay cmt dài quá anh ưi :))))
Công nhận với em vụ "nếu mà việc dễ dàng thì ai cũng làm được rồi không tới phiên mình" :)) Suy nghĩ như vậy thì lúc đang làm cái gì khó mình mới thấy có động lực hơn, kiểu "khó lòi thế này thì càng ít người làm được => mình càng muốn làm được" xong rồi mắm môi mắm lợi làm :))
Em đủ tỉnh để chỉ sử dụng thời gian hoàn thành của người khác để tham khảo là em hay đấy, chứ anh nhiều khi vẫn chật vật khoản đấy.
Chúc em sẽ luôn tập trung vào Gain thay vì vào Gap như hiện tại nhé
bổ ích quá bro
Cám ơn em nhé 🥰
hê lô anh, nhân một ngày Hà Nội mưa gió ầm ầm, em mới đang thong dong cắm tai nghe ngồi xem vid của anh thì giật mình anh nói đến GV Toán, thôi em cứ tự cho là em đang được làm cameo trong câu chuyện của anh đi ha =)))
về việc mông lung k biết bản thân đang tiến về phía trước hay giậm chân tại chỗ, thậm chí là giật lùi, đôi lúc em cũng thấy bản thân kiểu hơi cứng nhắc , ví dụ như việc học tiếng Thái, em cũng khá tự hào vì dù hoàn toàn là tự học thì đến hiện tại em có thể xem phim, xem vlog, xem review sách hay đọc báo bla blo mà k cần sub và nói chuyện cơ bản với người Thái. nhưng đôi lúc em lại tự hỏi bản thân như vậy có phải là tiến về phía trước k vì học tiếng Thái k giúp gì được cho công việc của e hay em chưa đủ giỏi để biến tiếng Thái thành công việc chính. còn công việc chính thì lại k giỏi hơn, k tiến bộ. sau 1 thời gian dài nghỉ việc thì dạo gần đây em bắt đầu đi tìm việc lại mà khó quá, em lại bắt đầu nghĩ có phải mình đã sai khi quyết định nghỉ hồi đó k, lại bắt đầu tự trách và hoang mang rằng bản thân đang tụt lùi trong khi bạn bè đồng trang lứa xung quanh, thậm chí là các em ít tuổi hơn thì cũng rất nhiều người thành công phải gọi là rực rỡ =)))
một người bạn nói với em rằng hạnh phúc của bạn ấy chỉ cần là được sống, bạn ấy hạnh phúc khi mình k chạy đua theo thời trang nhanh hay những thứ đồ công nghệ thời thượng mà ai cũng cho là bình thường nhưng thực chất lại là đang vô thức gây hại đến môi trường và con người. chỉ những việc đơn giản như hạn chế dùng đồ 1 lần, túi nilong hay các thứ cũng khiến bạn ấy hạnh phúc. còn em thì cũng hành động như bạn ấy từ lâu nhưng lại k cảm nhận được cái hạnh phúc như bạn ấy, đôi lúc em nhìn bạn ấy kiểu ngưỡng mộ như kiểu bạn ấy đã "đắc đạo" vậy =))) và em nhận ra hình như em luôn ngưỡng mộ cuộc sống của tất cả những người khác, mỗi người đều là những màu sắc thú vị, trừ cuộc sống của bản thân.
ôi hình như hôm nay em lan man hơi nhiều, chưa bao giờ cmt dài thế này, nhiều thứ muốn nói mà k biết nên sắp xếp ý như nào nữa =)))
ngắn gọn lại là cảm ơn vid của anh ạ
Ngồi đọc comment mà cứ tủm tỉm cười :)) Ko có nhiều GV Toán vừa xem video của anh vừa comment đâu yên tâm :))
Nếu em chỉ tính tiến lên phía trước là trong công việc thì anh nghĩ là em đang khó với bản thân quá. Cuộc sống là bao nhiêu thứ mà, đâu phải chỉ có công việc. Anh luôn nhìn vào những người mà anh biết là thành công về sự nghiệp nhưng lại ko hạnh phúc để nhắc bản thân ko bị ám ảnh với chuyện phải thành công theo như xã hội mong muốn. Anh ko biết tiếng Thái sẽ giúp gì được cho anh về mặt kiếm tiền, nhưng về mặt tinh thần thì rất nhiều. Nếu cho anh chọn lại thì anh vẫn sẽ chọn học tiếng Thái thay vì một thứ tiếng dễ kiếm tiền khác. Nếu em chê thì em đổi cho anh đi này, anh đang cần level tiếng Thái như em đó, chịu đổi ko :)) Em ko kể nên anh ko biết tiếng Thái của em tới mức đó luôn rồi, trước giờ nói chuyện anh lại cứ tưởng em cũng chỉ học tiếng Thái chơi chơi. Em thử đứng ở vị trí một người đọc sub còn chậm toàn phải pause như anh đi để give credit cho bản thân hơn nhé 😘
@@hoagapyear hiuhiu em cũng đang phấn đấu học cách tự ghi nhận những thứ bản thân làm được dù lớn hay nhỏ mà cũng khá khó, đến giờ vẫn chưa làm được anh ạ =)))
còn về tiếng Thái, thì đúng là em học chơi chơi thật mà, em học cũng k áp lực gì lắm, cứ thong dong mà học thôi chứ cũng k có mục tiêu cao siêu, rảnh thì học được nhiều mà lười lười thì lại bỏ xó. với lại em cũng chưa giỏi lắm đâu ạ. được cái em may mắn là có 1 chị bạn người Thái vô cùng nhiệt tình, chị ấy chỉ dạy, giải thích cho em từng chút cho đến khi hiểu thì thôi nên cũng tiến bộ đáng kể. còn đọc sub tiếng Thái thì khó thật mà anh, em đọc nhưng chưa nhanh được, nếu kiểu xem phim mà đọc sub thì em cũng pause ấy chứ. có đợt em còn muốn luyện đọc và rèn tốc độ đọc nhanh bằng cách xem show idol Hàn bằng sub Thái =))) ôi mẹ ơi, sub Thái chạy theo tốc độ nói của người Hàn thì đúng là bá luôn =))) xong em có đọc được đâu, em bỏ cuộc luôn đó chứ =))) với lại nghe đọc thì còn tạm ổn chứ còn phần nói tiếng Thái của em cũng dở ẹc, chứ nếu giỏi thì em mở lớp dạy tiếng Thái rồi anh ơi =)))
@@mylittlechildinsight618 em cứ so lên thế thì bao giờ em mới chịu ghi nhận em được, em so với anh nè :)) Tới level nào rồi thì vẫn phải ghi nhận và tự hào là mình đã tới level đó chứ. Tiếng Anh anh nói dở ẹt nhưng anh vẫn vênh váo ở một mức độ nhất định vì anh đọc và nghe được. Tiếng Thái anh nghe tàm tạm, đọc siêu chậm, nói mấy câu đơn giản cũng trầy trật nhưng vẫn còn giỏi chán so với hồi đầu mới học :)) Anh nói thật là em chỉ cần biết xài máy ảnh là em đã giỏi hơn người ko biết xài và có thể tạo ra giá trị bằng việc dạy lại cho những người ko biết rồi. Như tiếng Thái của em bây giờ là em đủ dạy cho anh rồi đó :))
P.S: Anh cũng xem phim Hàn, phim Mỹ trên Netflix = sub Thái với thuyết minh tiếng Thái :))
13:07 13:11 Wassup bro~ Anh đang nhắc tới em phải không? :>
Điểm danh đây ạ!!
Dạ vâng, ko em thì còn ai vào đây :))
Mình đang tự học tiếng anh và tự học Piano mà hoàn toàn không có chút áp lực nào ngoài sở thích cá nhân. Cảm thấy dậm chân tại chỗ mỗi ngày phải tự kỷ luật phải học mà thấy nản
Đồng cảm với Luca vụ tự kỷ luật phải học mà thấy nản. Piano mình cũng kiểu muốn chơi giỏi để chơi được bài này bài kia nhưng mà lý do đấy có vẻ ko đủ lớn với mình nên mỗi ngày ngồi vào đàn 30' xong đánh tới đánh lui vẫn sai mà nản ghê gớm. Mình thử tự học 2 lần đều chỉ được tầm 1 tháng xong là bỏ ngang vì ngày nào cũng là một cuộc đấu tranh tâm lý học hay ko học. Cũng chưa biết làm thế nào nhưng mình nghĩ khi mà có lý do đủ quan trọng hoặc mình làm trò gì cho việc tập Piano mỗi ngày nó hay ho hơn hoặc dễ dàng hơn thì chắc mình mới chịu ngồi lại vào tập.
Nói vậy chứ vẫn chúc Luca sẽ sớm đàn được Piano như level mong muốn, có gì còn chia sẻ câu chuyện để inspire mình thử tự học Piano lần thứ 3 😙
@@hoagapyear Thực sự nản với bản thân. Mình làm việc tự do thời gian không thành vấn đề, tài chính gần như không phải lo nhưng mỗi mục tiêu học tiếng anh để giao tiếp và học piano để chơi được mấy bài yêu thích mà mãi nhiều năm không làm được. Có phải cái thiếu của mình là sức ép.
@@iGunner2628 Mình nghĩ chắc là vậy. Mình cũng kẹt 2 cái đó như Luca. Nó là dạng vấn đề đau đáu suốt nhiều năm nhưng lại ko phải kiểu cấp thiết, bị thúc vào mông nên cứ thiếu động lực mỗi lần ngồi vào bàn.
luôn ủng hộ anh :)
Cám ơn Nam 😙
A cho e xin info chiếc micro trắng a đang sử dụng với ạ :v
Hi Phúc, em search Micro NZXT Capsule nhé, có màu trắng + đen, anh mua là 2tr5.
@@hoagapyear hình như a dùng cùng loại với anh Dế. Hai ae dẫn nhau đi mua à 😂
@@tranphuc3215 Em tinh đấy :)) Dế quảng cáo cái mic này cho anh :)) từ hồi đổi sang cái mic này + chuyển qua xài adobe audition thì xử lý âm thanh đỡ vất hơn hẳn. Nói chung là đáng tiền
hay qúa bro ơi
Thankiu ông em nhíe