[Thông tin Show] Văn Nghệ Thường Niên Vol II - TaynguyenSound Show K chào tất cả mọi người, anh em mình đã quay trở về để mang lại cho mọi người 1 đêm thật chơi bời. • Sau mùa 1 chắc có lẽ các bạn cũng đã biết văn nghệ thường niên là 1 c.trinh hiphop show được tổ chức & sản xuất định kỳ hằng năm bởi Taynguyensound tại Pleiku để tạo sự liên kết phát triển cũng như truyền cảm hứng lẫn nhau trong văn hoá HipHop nói chung và cuộc sống nói riêng ! • Lần này có sự kết hợp của 2 đại đội hiphop từ Saigon miền nam Vietnam để tạo nên 1 thứ gì đó thật đặc biệt mang tên “ Thần tượng trên tầng thượng " feat. Bạn có Tài Mà x Homies freestyle. - Địa chỉ sự kiện :Tầng thượng tòa nhà S.O Fitness - 46 Nguyễn Tất Thành - Pleiku Gia Lai. • Cùng Với Các Nghệ SỸ: - MC : MC12 - DJ : VoVanDuc - Rappers : TaynguyenSound x Bạn Có Tài Mà x Homies Freestyle • Phiếu vào cửa : - 150k/ 1 ticket ( bao gồm 1 phần cooktail Special / giới hạn 300 vé ) - Bắt đầu chính thức bán vé vào lúc 13h:00 Ngày 23/01/2018 - Mua vé trực tiếp tại cơ sở chính của Taynguyensound 231 phan đình phùng ( nối dài ) Pleiku- Gia Lai ( Nam Nhỏ - 01666027212 ) - Golee store : 96 Đinh Tiên Hoàng pleiku- Gia Lai ( Đỗ Hoàng Minh - 01673760445 ) • HẸN GẶP LẠI CÁC ANH EM TRONG 1 ĐÊM BANH XÁC. facebook.com/events/151548638838547/
Đúng là 1 bài rap mang đậm chất của TNS, tiếc là bản audio hoàn chỉnh lại không bao giờ được ra mắt. Nhưng đây vốn là 1 bài ca không hoàn thiện, nên đôi khi 1 đoạn rap như này cũng chan chứa nhiều thứ cảm xúc mà những bản audio mà không mang lại được. Chúc anh em TNS ngày càng phát triển với chính chất rap này ! #TSN4L
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, a tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tính người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Đầu năm mới 2022 chúc cả tổ đội Taynguyensound thành công và phát triển sự nghiệp làm nhạc với đam mê cháy bỏng của mỗi thành viên, gửi lời cảm ơn tới mỗi người anh vì đã và đang truyền nhiều cảm hứng tốt đẹp cho mình, dù mới nghe nhạc của TNS không lâu, pov nhưng vibes mọi người mang đến là món quà ý nghĩa nhất cho những ai đam mê âm nhạc giản dị.
Ông ơi trong những bài thơ trong chương trình THPT THCS đầy bài hay về tổ quốc hay mấy bài về Thuý Kiều cũng hay đấy thôi ông mà có đam mê ông phối nhạc chính những bài thơ đã học với nhạc rap chả thu hút được người nghe !
Ngột ngạt 🙂 Lặng lề 🙂 !!!mệt mỏi !!!🙂 Chúa ơi !!! con phải làm gì bây giờ ??? 20 _21 rồi qua lốt tuổi xuân xanh 😔 Chúa ơi !!! Con áp lực , từ bạn bè ,gia đình , từ cuộc sống ,từ tiền bạc ,từ sự trưởng thành , từ tình cảm ...haizzzzz 😔 Con sai 😔😔 con saiiiii . Tất cả là tại con . Con sai rồi Chúa ơi 😑😔 Đắm chìm lãi lơi đây thì bao giờ mới trường thành đâyyyyy 😔 Hèn . Nhát 😐😔. ... Ai cho tôi chở về tuổi 15,16,17 đi , đấy mới là thanh xuân , là xuân xanh 😔 chúa ơi!!!!! con phải cố gắng đúng k ??? Con phải trưởng thành đúng k ??? 😔 có lẽ !! Lên như vậy 😔
Lyrics PC: Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài, đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn,ngày ngắn,ngày ngắn cớ sao lại đêm dài(oh hó), đêm dài, đêm dài, đêm dài. TeA: Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài. Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương Hơi em ngập trong ngõ vắng, từ trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh dưới đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao dãy phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên buổi chiều lộng gió.(oh) PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Tofu: Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh. Ta chỉ là mạch nước ngầm ngại dương dăng Rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác đôi tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra tới biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra, ta đã làm nó nở hoa. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. TeA+PC+Tofu: Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân ai? PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Yeah(ờ ơ ờ ớ)Tây Nguyên Sound for life, Tây Nguyên Sound for life.
PC: Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài (x2) TeA: Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn nhoài hương Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Tofu: Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. TeA: Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được chín, mười Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh.. P/s: Chân thành cảm ơn ad đã giúp đỡ em để có lyrics này
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, a tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn...nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi, tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối, lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân, vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi, mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi. Gian nan, vất vả mới biết tình, người. Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín, mười. Anh ôm trọn vòng tay dở dang, đêm rồi ôm thở than, ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng. Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai, vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài. Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình...sửa vai, vô vàn kéo hoài ... nửa sai. Hai mươi, hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh...nhạt nhòa thân ai.
Lời nhạc anh viết mỗi tối là lúc bình yên Ngân nga câu hát dạo đầu là Khúc tình duyên Kể lại câu chuyện nhỏ trời đổ cơn mưa đầu đông Thuở ngày xưa đó hai ta còn ngồi cầu mong Như chuyện cổ tích nụ cười em là vàng Cây và lá, Không thể xa cách như ta Và nàng Luôn đông đầy tình cảm như sống biển ngoài khơi Nước đâu bao giờ cạn khi Cá còn Hoài bơi Than thân trách phận chấp nhận duyên số Đo đen , Về trên lối nhỏ, vẫn chang trai đó chờ trước ngõ quen Ngày ấy Không phấn son em đẹp đâu cần vật chất A luôn Yêu em bằng thứ tình cảm chân thật nhất Thương em bên em những lời mật ngọt anh vừa nói Giống như em vậy cô gái nhỏ có tính hay lừa dối Đâu dễ quên em dù ngày ngắn dài ,như thế nào Vì mùi hương của em đã ăn sâu vào trong từng tế bào Còn chút lắng đọng về chuyện cũ đã hai năm rồi Tình chớm nở như mầm non nhưng mãi mãi k đâm chồi Chiều hôm nay đã có ai đưa em về trên con Đường ấy K phải chàng trai 17 năm đó mọi người thường thấy Kĩ niệm là thứ đẹp nhất hai ta vẫn còn Giữ gìn Đời người phàm tục sao mà thoát được chữ tình Thanh xuân này chậm lại để anh già cùng em Bữa ăn Sáng đã làm song mình ngồi lại mà dùng em
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dàiEm về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi a tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
Đêm nay nổi buồn anh lại gửi vào bài nhạc 17 iu em chưa trải sự đời tình mình còn xanh còn bạc Sân tường xưa ,gốc cây phượng nơi 2 ta thường hẹn Anh nhẹ nhàng, hôn lên trán sợ , em ngại ngùng thẹn Thoán qua đây vài chút kĩ niệm còn vương Nếu như iu em là tội, anh đây k Ngại ngùng thương Mới đây cũng đã đầy năm phượng cũ vẫn còn nằm đây HÌNH bóng người thương năm nào sao lại k thấy Cảm súc bất chợt ùa về anh lại Ngập ngừng trong vài giây Nổi nhớ e to lớn k thể nào tả ,hay để anh thả theo chời mây Anh k phải phan mạnh quỳnh ,nên tình mình k có viết lên cây Gói gọn nỗi niềm thôi thì viết vào trong giấy Anh đã từng ước những điều thật thà giản đơn Được nge em nói, được thấy em cười ,k gì phải đơn giản hơn Dòng lưu bút tuổi học trò vẫn còn tựa màu xanh Cuộc sống ngoài kia bọn bề tấp nập thì em cứ tựa vào anh Như thường ngày ,a gọi hỏi em thích trân châu hay là đường đen Đêm đến,ta lại hòa mình nhăm nhi chút rượu và hơi men Không sợ đêm tối, hay là đêm đen ,Sống với những điều bình dị và thân quen Xin lỗi nàng vì chuyện tình mình dở dang Iu em là nợ ,kiếp sao thân trai này phải mang Anh sẻ cất giữ, để được iu e đến tận cùng ngày tháng mỗi tối nỗi nhớ kéo về anh lại chill trên con beat leessang
Lyric cho ae cần: Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài ------------------ [TeA] Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, Anh tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. Là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. ----------------- Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi. -------------------------- [Tofu] Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, Tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, Mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, Họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. -------------- Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi ----------------------------- [MrShyn] Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tính người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh.
3 роки тому+10
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. [TeA] Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, Anh tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. Là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. ----------------- Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi. -------------------------- [Tofu] Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, Tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, Mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, Họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. -------------- Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi ------------------------------ [MrShyn] Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tính người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
Lời bài hát Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi A tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi Ta về một nỗi những ngày đó còn lại hương Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng Tại trường giang ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn nơi đây hay tìm đến nơi cho mình mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi). Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai.
Lời bài hát Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện "Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi A tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi Ta về một nỗi những ngày đó còn lại hương Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng Tại trường giang ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn nơi đây hay tìm đến nơi cho mình mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi). Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai"
Thật sự em rất thích TAS, trong 1 lần vô tình thấy người yêu cũ của em share bài Đỏ Mắt của TAS em nghe 1 lần và rất ấn tượng, thật sự rất thích các anh ! Thật may mắn khi có mặt trong danh sách bạn bè của anh PC.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài, đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn,ngày ngắn,ngày ngắn cớ sao lại đêm dài(oh hó), đêm dài, đêm dài, đêm dài. TeA: Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài. Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương Hơi em ngập trong ngõ vắng, từ trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh dưới đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao dãy phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên buổi chiều lộng gió.(oh) PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. Tofu: Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh. Ta chỉ là mạch nước ngầm ngại dương dăng Rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác đôi tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra tới biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra, ta đã làm nó nở hoa. PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. TeA+PC+Tofu: Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân ai? PC: Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
[PC:] Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài đêm dài, đêm dài (x2) [TeA:] Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió. [PC:] Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. [Tofu:] Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa *** rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng Tại dương gian ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói, khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. [PC:] Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi. [TeA:] Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh nhạt nhòa thân anh
Ấy da! Thấy bạn nào bên MV hong kong12 của nguyễn trọng tài nhắc. Thế là tìm nghe liền . Rất hay 🥰🥰🥰 . Thế mà hồi giờ ko biết . Giờ ghim luôn để khỏi mất . 💕
Tình giống như sóng biển- tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ nhưng lạc ở tại dương gian Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn dc cùng em đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ giờ nó đi xa mất rồi Em oi,chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi,ngồi 1minh than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng,sao mây không màu trắng,bão bùng về lại bên anh,anh ước là mai ngày nắng Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình Ánh đèn nấp sau tiếng nhạc,đêm xuống rồi mình kề đầu Dù ra sao đi chăng nữa,ta vẫn luôn nghĩ về nhau !
Mệt!!!!! 😤😤😤Bạn tôi nói đúng Khi có tình yêu vào thì con người ta sẽ có thêm động lực, thêm vị ngọt của cuộc sống, giúp ta thêm cứng rắn, chín chắn, già dặn và chưởng thành hơn 😔 Còn suy nghĩ của tôi!!!! 😔 Tôi k còn liềm tin vào thứ gọi là tình yêu,!! Vào hạnh phúc Tôi cứ nghĩ chỉ cần có tiền là có tất cả, và lm tất cả vì tiền😐😔😑 Tôi cứ nghĩ chỉ cần chịu khó, ngoan ngoãn, cần cù, 😔k ăn chơi, k nêu lổng, k tiêu pha hoang phí 😐😑😑 và thật thà, hiền lành, ngoan ngoãn, chịu khó, tiết kiệm !!!!! Là dc... 😔😔 Nhưng tôi đã sai. Tôi sai!!!! Tôi chợt nhận ra ngoan ngoãn, chịu khó, cần cù k thôi là k đủ. Phải thông minh và tinh ranh cộng với 1 chút liều lĩnh và may mắn nữa 😤 Và có 1 sự thật là tiền k là tất cả. Chúng ta phải có cả tình yêu nữa thì mới có thể thành công và chưởng thành dc 😔😔😔 Tôi thật sự buồn, rất buồn vì giờ tôi chả có gì cả 😤😤 bố mẹ thì ngày càng già yếu, e thì còn bé vẫn còn đi học, bản thân thì.... 😤😤😤 Là con trai 20-21!!! Thật sự áp lực từ công việc, bạn bè, gia đình.... Áp lực vô cùng. MỆT 😔 Con người ta luôn luôn muốn Hạnh phúc. Nhưng không có tiền thì s để Hạnh phúc đây 🤲🤲🤲Lạy chúa con biết con sai. Nhưng con phải làm thế nào đây 😤😤 Thanh Xuân thì trôi nhanh. Bởi vậy lên tôi thích nhất câu cuối của bản ráp này ( 20_21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh..... Nhạt nhoà thân a)
@@Enma-pn6fj nếu bạn nghe thì nó chẳng có một chút ý nghĩa nào cho cái lời nhạc với cái phiên bản đó cả, nếu nghe vì cái beat thì bật beat không lời vẫn được, nếu nghe để cảm thụ chất trữ tình thì TNS làm tốt hơn trăm lần
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
Trong cô đơn vẫn anh đã cố để giữ em lại, em quay đi rồi kí ức anh như vuột bay Đi tìm men và anh rồi lại say . trong tâm thứ của anh đang nhớ vờ, nhưng người đàn ông đó không phải là tôi, xem em qay bước và đây chỉ còn tôi, tôi giờ đây tuy có nhưng không còn
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính mình tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi A tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất không phải thiên thanh chiếu đất mày trời Mà là khi mình cạnh nhau sao chẳng thể nào nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi Những chiều ta từng qua bao nhiêu dãy phố tầng lầu Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi) Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm, tìm ra đường tới cuối cùng Tại trường giang, ta trở thành con suối rừng Rồi phải chọn bình yên nơi đây hay tìm đến nơi cho mình/ mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi Không chung tiếng nói khác lối tư duy Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động Biết còn bao xa ta vẫn lao ra Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa. (Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi). Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tình người Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai.
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi, tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối, lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân, vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi, mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi. Gian nan, vất vả mới biết tình, người. con sinh ra con sẽ cố gắng mới đạt được chín, mười. Anh ôm trọn vòng tay dở dang, đêm rồi ôm thở than, ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng. Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai, vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài. Ta ôm thầm bao nhiêu bụi bặm vô tình hoang vắng dựa vai, vô vàn kéo hoài thif kết cục chọn nữa sai. Hai mươi, hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh...nhạt nhòa thân ai. Ẩn bớt TRẢ LỜI
Trời sớm sao giống như là ban ngày Anh yêu em không cần phải lo cho sau này Phải bỏ đi hết những cái tôi của bản thân Ðể anh và em tìm lại được với chính mình Tìm lại nơi hẹn hò với nhau ở phố cũ Anh với em nắm tay như thế là quá đủ Như thế nào khi mây trôi qua thật nhanh Em ngại ngùng và bắt đầu hôn vào môi anh Những kỉ niệm anh không thể nào quên Và bài hát này anh xin gửi tặng em Bắt đầu bằng câu nói kết thúc bằng tình yêu Anh với em mở nhạt và hai đứa cùng chill Yêu nhau có nhiều điều thật khó nói Vào buổi chiều nọ ta đi cùng nhau chung lối Sẽ thật là tuyệt nếu cơn mưa không làm việc Và anh sẽ vẫn vậy sẽ vẫn viết tiếp Cho khoảng cách ta không còn là quá xa Vào một ngày nắng không phải ban ngày Và anh muốn hôn em trên đôi vai gầy Muốn được ôm em trong vòng tay này Bỏ qua mọi quá khứ để ta được gần bên nhau Để tình cảm sâu nặng và sẽ càng thêm lâu Chúng ta sẽ tiếp tục nhìn lên trên phía trước Anh với em cũng nắm tay nhau và tiến bước Khi bên anh, em giống như thiên thần Mang cho anh kí ức không thể nhạt phai Thời gian đang chuyển động một hai Ngày mai hai ta sẽ chung bước Cơn mưa sẽ đổ trên mái hiên nhà Thời gian sẽ chứng minh cho tình yêu Tình yêu của anh dành cho em To hơn cả cái bánh xe bò...
Em về giữa tinh khôi, để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió, cuốn mây trôi, mà sao vấn vương em hoài Khi ta cuồng si, với ngộ nhận, do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không, đôi lần gặp ,mà đã yêu từ dạo ấy Mà em ơi, vì tình đầu cứ như,còn mãi đang đâm chồi. Anh tưởng tượng ,mới đây thôi, mà đã ngần ấy tháng năm rồi Ta về, một lối, những ngày đó,còn hoài hương Hơi em ngập trong ngõ vắng, ngập trong nhớ, mà hoài thương Phải chăng nơi xa nhất ,không phải thênh thang, chiếu đất mảnh trời Mà là ,khi mình cạnh nhau mà sao, chẳng thể nói hết thành lời Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi Hoặc là đôi khi biết mình, còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu Chẳng biết em giờ, có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó.Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió. Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây Thời gian đang chậm lại từng giây Ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời Và thực tế, em đã xa rời tôi Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Nhạc tây nguyên chỉ giành cho những người có suy nghĩ và trải qua nhiều biến cố trong tuổi xanh, bởi thế nên con nít ko thích nghe đâu, vậy cũng tốt mà
[Thông tin Show] Văn Nghệ Thường Niên Vol II - TaynguyenSound Show
K chào tất cả mọi người, anh em mình đã quay trở về để mang lại cho mọi người 1 đêm thật chơi bời.
• Sau mùa 1 chắc có lẽ các bạn cũng đã biết văn nghệ thường niên là 1 c.trinh hiphop show được tổ chức & sản xuất định kỳ hằng năm bởi Taynguyensound tại Pleiku để tạo sự liên kết phát triển cũng như truyền cảm hứng lẫn nhau trong văn hoá HipHop nói chung và cuộc sống nói riêng !
• Lần này có sự kết hợp của 2 đại đội hiphop từ Saigon miền nam Vietnam để tạo nên 1 thứ gì đó thật đặc biệt mang tên “ Thần tượng trên tầng thượng " feat. Bạn có Tài Mà x Homies freestyle.
- Địa chỉ sự kiện :Tầng thượng tòa nhà S.O Fitness - 46 Nguyễn Tất Thành - Pleiku Gia Lai.
• Cùng Với Các Nghệ SỸ:
- MC : MC12
- DJ : VoVanDuc
- Rappers : TaynguyenSound x Bạn Có Tài Mà x Homies Freestyle
• Phiếu vào cửa :
- 150k/ 1 ticket ( bao gồm 1 phần cooktail Special / giới hạn 300 vé )
- Bắt đầu chính thức bán vé vào lúc 13h:00 Ngày 23/01/2018
- Mua vé trực tiếp tại cơ sở chính của Taynguyensound 231 phan đình phùng ( nối dài ) Pleiku- Gia Lai ( Nam Nhỏ - 01666027212 )
- Golee store : 96 Đinh Tiên Hoàng pleiku- Gia Lai ( Đỗ Hoàng Minh - 01673760445 )
• HẸN GẶP LẠI CÁC ANH EM TRONG 1 ĐÊM BANH XÁC.
facebook.com/events/151548638838547/
TaynguyenSound Official bao giờ diễn ad ơi. Em. Chưa tham gia buổi off nào ạ
Pc với ai z
PC với a TeA và a Tofu nhé
Phạm Thanh Huy ok
Phạm Thanh Huy ước gì có bảng mp3 để nghe
Bài nhạc nghe không bao giờ chán. Nghe ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác :)) Hợp tâm trạng!
From Bảo Lâm - Lâm Đồng with luv
Đúng là 1 bài rap mang đậm chất của TNS, tiếc là bản audio hoàn chỉnh lại không bao giờ được ra mắt. Nhưng đây vốn là 1 bài ca không hoàn thiện, nên đôi khi 1 đoạn rap như này cũng chan chứa nhiều thứ cảm xúc mà những bản audio mà không mang lại được. Chúc anh em TNS ngày càng phát triển với chính chất rap này ! #TSN4L
03/12/2020 có ai còn nghe không. Lâu lâu nghe lại chill thực sự. Amazing, Good Job!!!
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, a tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tính người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
tks bro :)))
ghi công
- Thế giới này cần những người như ông :))
bố mẹ bro nên nhân giống thêm ae của bro :v
Đầu năm mới 2022 chúc cả tổ đội Taynguyensound thành công và phát triển sự nghiệp làm nhạc với đam mê cháy bỏng của mỗi thành viên, gửi lời cảm ơn tới mỗi người anh vì đã và đang truyền nhiều cảm hứng tốt đẹp cho mình, dù mới nghe nhạc của TNS không lâu, pov nhưng vibes mọi người mang đến là món quà ý nghĩa nhất cho những ai đam mê âm nhạc giản dị.
6 năm rồi. Đúng là Bản tình ca không hoàn thiện...
Ai là fan tns những ngày đầu sẽ nghe ra ver của Tùng có nhiều câu rất rất cũ trong những bài trc rồi, nhưng hay
Đây là bản ghép những demo trước vào 1 bài mà. Nên mới tên là bản tình ca không hoàn thiện
Bộ giáo dục mà cho mấy bài của TNS vào giáo trình giảng dạy thì thề có trời trên cao, tôi sẽ chẳng vắng học ngày nào
Ông ơi trong những bài thơ trong chương trình THPT THCS đầy bài hay về tổ quốc hay mấy bài về Thuý Kiều cũng hay đấy thôi ông mà có đam mê ông phối nhạc chính những bài thơ đã học với nhạc rap chả thu hút được người nghe !
Giáo trình môn nào 🙂
@@hazelchen8549 văn bn ơi
vo quang tưởng tượng đề văn là phân tích tác phẩm Bản tình ca không trọn vẹn của tns. Không biết viết bao nhiêu cho đủ 🙂
Cayy boy Cú mình tặng bạn một câu
Ai cũng muốn bạn ngu cả không ai muốn bạn khôn trừ cha mẹ.
Ngột ngạt 🙂
Lặng lề 🙂
!!!mệt mỏi !!!🙂
Chúa ơi !!! con phải làm gì bây giờ ???
20 _21 rồi qua lốt tuổi xuân xanh 😔
Chúa ơi !!! Con áp lực , từ bạn bè ,gia đình , từ cuộc sống ,từ tiền bạc ,từ sự trưởng thành , từ tình cảm ...haizzzzz 😔
Con sai 😔😔 con saiiiii . Tất cả là tại con . Con sai rồi Chúa ơi 😑😔
Đắm chìm lãi lơi đây thì bao giờ mới trường thành đâyyyyy 😔
Hèn . Nhát 😐😔. ... Ai cho tôi chở về tuổi 15,16,17 đi , đấy mới là thanh xuân , là xuân xanh
😔 chúa ơi!!!!! con phải cố gắng đúng k ??? Con phải trưởng thành đúng k ??? 😔 có lẽ !! Lên như vậy 😔
Lyrics
PC:
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài, đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn,ngày ngắn,ngày ngắn cớ sao lại đêm dài(oh hó), đêm dài, đêm dài, đêm dài.
TeA:
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài.
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi
Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương
Hơi em ngập trong ngõ vắng, từ trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh dưới đất mảnh trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao dãy phố, tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó
Em có về với anh không? Tây Nguyên buổi chiều lộng gió.(oh)
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Tofu:
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh.
Ta chỉ là mạch nước ngầm ngại dương dăng
Rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng
Tại dương gian ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình
Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói, khác đôi tư duy
Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra tới biển rộng
Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới
Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn
Nhưng với công sức bỏ ra, ta đã làm nó nở hoa.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
TeA+PC+Tofu:
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân ai?
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Yeah(ờ ơ ờ ớ)Tây Nguyên Sound for life, Tây Nguyên Sound for life.
PC:
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài (x2)
TeA:
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi
Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối những ngày đó còn nhoài hương
Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó
Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Tofu:
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng
Tại dương gian ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình
Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói, khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng
Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới
Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn
Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
TeA:
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được chín, mười
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh..
P/s: Chân thành cảm ơn ad đã giúp đỡ em để có lyrics này
Ngọc Tường Nguyễn Quốc cái này chuẩn nè ,
Triệu like nha bạn 😍
Ngọc Tường Nguyễn Quốc copy sủa cc
.
.
2020 vẫn nghe =)))
Tui vẫn đang nghe
Bài tên gì vậy
Đang nghee
sắp sang 2021 rồi nè
18/1/2021
17:16
Vẫn xem
Nghe bản này nó đem đến 1 cảm xúc gì đó khó tả lắm. cứ bị cuốn mặc dù nó k đc trau chuốt kĩ càng. Cứ ngẫu nhiên như đời v.
Tình đẹp là tình dở dang, cũng giống như bài hát này vậy ❤️quá tuyệt vời 🤟
Lyrics:
Ver2:
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài,
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy.
Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi,
Anh tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi.
Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương,
Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương.
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời,
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời,
Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi.
Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu,
Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu.
Là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó,
Em có về với anh không?
Tây nguyên một chiều lộng gió.
Hook:
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại,
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây,
Thời gian đang chậm lại từng giây,
Ngày mà anh và em còn chung bước.
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời,
Và thực tế em đã xa rời tôi,
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi,
Tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
Ver2:
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh
Ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng,
Tại trường giang ta trở thành con suối rừng.
Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình,
Mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi,
Không chung tiếng nói, khác lối tư duy.
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng,
Ta đi tiếp,
Họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động,
Biết còn bao xa,
Ta vẫn lao ra,
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa,
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới,
Chung một lòng bước tới và đã trở thành sông.
Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
Hook:
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại,
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây,
Thời gian đang chậm lại từng giây,
Ngày mà anh và em còn chung bước.
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời,
Và thực tế em đã xa rời tôi,
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi,
Tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
Ver3:
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tính người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
Hook:
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại,
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây,
Thời gian đang chậm lại từng giây,
Ngày mà anh và em còn chung bước.
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời,
Và thực tế em đã xa rời tôi,
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi,
Tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
như mọi người nói tình chỉ đẹp khi còn dang dở , "bản tình ca không hoàn thiện" mãi đẹp vì nó chưa hoàn thiện...
Lyrics
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, a tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tính người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
tổ quốc ghi công bạn
sai rồi bạn, đoạn Tofu : ngại dương danh rồi ta lại ước thầm tìm ra được nơi cuối cùng, tại dương gian ta trở thành con suối rừng
..
W
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài,
khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy.
Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi,
a tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi.
Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương
nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương.
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời,
mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời,
hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi.
Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu,
chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu.
là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm,
ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng,
tại trường giang ta trở thành con suối rừng.
Rồi phải chọn...nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi,
không chung tiếng nói, khác lối tư duy.
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng,
ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động,
biết còn bao xa, ta vẫn lao ra,
và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa,
chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông.
Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi,
tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối,
lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân,
vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi,
mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi.
Gian nan, vất vả mới biết tình, người.
Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín, mười.
Anh ôm trọn vòng tay dở dang, đêm rồi ôm thở than, ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng.
Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai, vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài.
Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình...sửa vai, vô vàn kéo hoài ... nửa sai.
Hai mươi, hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh...nhạt nhòa thân ai.
Trung Nguyễn bài gì đây bạn
bài trên đó
sai lời
.
.
2023 nghe lại vẫn cực hay
2021 rồi và mình vẫn đợi team ra bản audio để nghe cho sướng :
"Bản tình ca không hoàn thiện" cái tên đã nói lên tất cả nên cố gắng nghe như này thôi 😂
Hà Nội vào một buổi chiều gió đông về !!!!
nhìn xa xa qua mặt hồ thoáng lăn tăn những gợn sóng , anh ngồi đây và nhớ emmmmm
30/12/2020
mấy bài này thường có ít người nghe.... nhưng nghe nhiều lần nó bắt đầu nghiện r sẽ muốn nghe thêm trăm lần nữa mà ko biết chán
Lời nhạc anh viết mỗi tối là lúc bình yên
Ngân nga câu hát dạo đầu là Khúc tình duyên
Kể lại câu chuyện nhỏ trời đổ cơn mưa đầu đông
Thuở ngày xưa đó hai ta còn ngồi cầu mong
Như chuyện cổ tích nụ cười em là vàng
Cây và lá, Không thể xa cách như ta Và nàng
Luôn đông đầy tình cảm như sống biển ngoài khơi
Nước đâu bao giờ cạn khi Cá còn Hoài bơi
Than thân trách phận chấp nhận duyên số Đo đen ,
Về trên lối nhỏ, vẫn chang trai đó chờ trước ngõ quen
Ngày ấy Không phấn son em đẹp đâu cần vật chất
A luôn Yêu em bằng thứ tình cảm chân thật nhất
Thương em bên em những lời mật ngọt anh vừa nói
Giống như em vậy cô gái nhỏ có tính hay lừa dối
Đâu dễ quên em dù ngày ngắn dài ,như thế nào
Vì mùi hương của em đã ăn sâu vào trong từng tế bào
Còn chút lắng đọng về chuyện cũ đã hai năm rồi
Tình chớm nở như mầm non nhưng mãi mãi k đâm chồi
Chiều hôm nay đã có ai đưa em về trên con Đường ấy
K phải chàng trai 17 năm đó mọi người thường thấy
Kĩ niệm là thứ đẹp nhất hai ta vẫn còn Giữ gìn
Đời người phàm tục sao mà thoát được chữ tình
Thanh xuân này chậm lại để anh già cùng em
Bữa ăn Sáng đã làm song mình ngồi lại mà dùng em
2019 rồi vẫn nghe :))
Á đù
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dàiEm
về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em
hoài
khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo
lấy
vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy.
Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi
a tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng
năm rồi
Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi
hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương.
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống
đất mấy trời,
mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói
hết thành lời
hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết
mình còn trống, một khoảng trời thế thôi.
Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, chả
biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu.
là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng
đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
Beat : Leessang-instrumental
Đêm nay nổi buồn anh lại gửi vào bài nhạc
17 iu em chưa trải sự đời tình mình còn xanh còn bạc
Sân tường xưa ,gốc cây phượng nơi 2 ta thường hẹn
Anh nhẹ nhàng, hôn lên trán sợ , em ngại ngùng thẹn
Thoán qua đây vài chút kĩ niệm còn vương
Nếu như iu em là tội, anh đây k Ngại ngùng thương
Mới đây cũng đã đầy năm phượng cũ vẫn còn nằm đây
HÌNH bóng người thương năm nào sao lại k thấy
Cảm súc bất chợt ùa về anh lại Ngập ngừng trong vài giây
Nổi nhớ e to lớn k thể nào tả ,hay để anh thả theo chời mây
Anh k phải phan mạnh quỳnh ,nên tình mình k có viết lên cây
Gói gọn nỗi niềm thôi thì viết vào trong giấy
Anh đã từng ước những điều thật thà giản đơn
Được nge em nói, được thấy em cười ,k gì phải đơn giản hơn
Dòng lưu bút tuổi học trò vẫn còn tựa màu xanh
Cuộc sống ngoài kia bọn bề tấp nập thì em cứ tựa vào anh
Như thường ngày ,a gọi hỏi em thích trân châu hay là đường đen
Đêm đến,ta lại hòa mình nhăm nhi chút rượu và hơi men
Không sợ đêm tối, hay là đêm đen ,Sống với những điều bình dị và thân quen
Xin lỗi nàng vì chuyện tình mình dở dang
Iu em là nợ ,kiếp sao thân trai này phải mang
Anh sẻ cất giữ, để được iu e đến tận cùng ngày tháng
mỗi tối nỗi nhớ kéo về anh lại chill trên con beat leessang
Lyric cho ae cần:
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài. Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài
------------------
[TeA] Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy Vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, Anh tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu, Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. Là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
-----------------
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi.
--------------------------
[Tofu] Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, Tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, Mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, Họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
--------------
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi
-----------------------------
[MrShyn] Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi Gian nan vất vả mới biết tính người Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10 Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai 20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
[TeA]
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài,
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy.
Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi,
Anh tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi.
Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương,
Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương.
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời,
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời,
Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi.
Những chiều ta từng qua bao dãy phố tầng lầu,
Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu.
Là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
-----------------
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi.
--------------------------
[Tofu]
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm,
Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng,
Tại trường giang ta trở thành con suối rừng.
Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình,
Mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy.
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp,
Họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra,
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa,
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông.
Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
--------------
Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi
------------------------------
[MrShyn]
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tính người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
Vẫn từng ngày mong các anh hoàn thiện bài này. Thật sự rất hay đó
Ngày nào cũng nghe mấy chục lần mà có thấy nghiện gì đâu :)
Lời bài hát Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi
A tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi
Ta về một nỗi những ngày đó còn lại hương
Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi
Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu
Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng
Tại trường giang ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn nơi đây hay tìm đến nơi cho mình mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng
Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông
Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng
Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai
Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai.
Tự nhiên lại đề xuất bản nhạc cũ, nghe bao nhiêu cũng vẫn hay
Lời bài hát Bản Tình Ca Không Hoàn Thiện
"Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi
A tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi
Ta về một nỗi những ngày đó còn lại hương
Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi
Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu
Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng
Tại trường giang ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn nơi đây hay tìm đến nơi cho mình mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng
Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông
Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng
Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai
Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai"
Thật sự em rất thích TAS, trong 1 lần vô tình thấy người yêu cũ của em share bài Đỏ Mắt của TAS em nghe 1 lần và rất ấn tượng, thật sự rất thích các anh ! Thật may mắn khi có mặt trong danh sách bạn bè của anh PC.
Bài này mà quay hoàn chỉnh hơn thì nhiều người thích lắm đó. Mình thích bài này, nghe hay vãi ❤❤
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
TeA:
Em về giữa tinh khôi, để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió, cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si, với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi
Anh tưởng chừng mới đây thôi, mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối, những ngày đó còn hoài hương
Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng, nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó
Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Tofu:
Từ , trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa dẫm, rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng
Tại dương gian ,ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình
Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói, khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra tới, biển rộng
Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới
Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn
Nhưng với công sức , bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
TeA:
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình, người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang, đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh.
Cảm ơn bạn rất nhiều!
Ngày ngắn đêm dài em chỉ nghĩ đến a. Nhưng cta k còn là gì hết.
Có ai như mình không 5 tháng r cứ mỗi lần lm vc xong là nghe bài này . Mặc dù là dân 34
Phạm Ngọc Thành mình cũng là dân 34 và là fan của tns rất lâu rồi bạn ei
Bản Này 3-5 tháng sau sẽ hot tik tok :0
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài, đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn,ngày ngắn,ngày ngắn cớ sao lại đêm dài(oh hó), đêm dài, đêm dài, đêm dài.
TeA:
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài.
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi
Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương
Hơi em ngập trong ngõ vắng, từ trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh dưới đất mảnh trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao dãy phố, tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó
Em có về với anh không? Tây Nguyên buổi chiều lộng gió.(oh)
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Tofu:
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh.
Ta chỉ là mạch nước ngầm ngại dương dăng
Rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng
Tại dương gian ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình
Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói, khác đôi tư duy
Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra tới biển rộng
Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới
Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn
Nhưng với công sức bỏ ra, ta đã làm nó nở hoa.
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
TeA+PC+Tofu:
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân ai?
PC:
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Giọng hát tuyệt vời, có lyrics nữa thì good job luôn
Đậm chất mộc mạc của TâyNguyên
[PC:]
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài đêm dài, đêm dài (x2)
[TeA:]
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như còn mãi đang đâm chồi
Anh tưởng chừng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối những ngày đó còn hoài hương
Hơi em còn trong ngõ vắng, đượm trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải thênh thang chiếu đất mảnh trời
Mà là khi mình cạnh nhau mà sao chả thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi
Hoặc là đôi khi biết mình còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó
Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió.
[PC:]
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
[Tofu:]
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh, ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa *** rồi ta lại ước thầm, tìm ra được đến cuối cùng
Tại dương gian ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn phơi thây nơi đây hay tìm đến nơi cho mình
Mọi thứ ở trong tầm mắt đã dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình nên khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói, khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này, để mà tìm ra đến biển rộng
Ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ, đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa, ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới
Và đã trở thành sông, họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn
Nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
[PC:]
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
[TeA:]
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh nhạt nhòa thân anh
Ấy da! Thấy bạn nào bên MV hong kong12 của nguyễn trọng tài nhắc. Thế là tìm nghe liền . Rất hay 🥰🥰🥰 . Thế mà hồi giờ ko biết . Giờ ghim luôn để khỏi mất . 💕
31/10/2019 ai còn nghe k
Á đù
2019 ai còn nghe ko ??
Thu audio đi mấy anh. Hay quá à. Nghiền taynguyensound rồi
HEYY TAYNGUYENSOUND ƠI PLSS !!
RA AUDIO BÀI NÀY ĐI ÉO THỂ CHỊU NỔI NỮA
2024 nghe vẫn cảm xúc như những ngày đầu :33
10-2-2019 ai còn nghe :))
Tao
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Ngày ngắn, ngày ngắn cớ sao lại đêm dài, đêm dài. Đêm dài, đêm dài.
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài, khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính lòng tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy. Mà em ơi, vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi, a tưởng tượng mới đây thôi mà đã rằng đã hết tháng năm rồi. Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương, nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương. Phải chăng nơi xa nhất không phải trên thanh xuống đất mấy trời, mà là khi mình cạnh nhau mà sao chẳng thể nào nói hết thành lời, hay chỉ nhớ nụ cười khóe môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống, một khoảng trời thế thôi. Những chiều ta từng qua bao phường phố tầng lầu, chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu. là khi ta gọi "em ơi", thanh âm còn vọng đó, em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm, ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm tìm ra đường tới cuối cùng, tại trường giang ta trở thành con suối rừng. Rồi phải chọn cách phải nơi đây hay tìm đến nơi cho mình, mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi, không chung tiếng nói, khác lối tư duy. Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng, ta đi tiếp, họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động, biết còn bao xa, ta vẫn lao ra, và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa, chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới, chung một lòng bước tới và đã trở thành sông. Họ vẫn cho rằng, đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tính người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Gian trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại, trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây, thời gian đang chậm lại từng giây, ngày mà anh và em còn chung bước. Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời, và thực tế em đã xa rời tôi, đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi, tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Tình giống như sóng biển- tận ngoài đại dương xanh
Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh
Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang
Em giống như tiên nữ nhưng lạc ở tại dương gian
Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi
Anh muốn dc cùng em đến nơi bình yên đất trời
Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời
Cớ sao bình yên anh nghĩ giờ nó đi xa mất rồi
Em oi,chuyện tình mình tan vỡ
Đêm trôi,ngồi 1minh than thở
Với nỗi cô đơn sầu lắng,sao mây không màu trắng,bão bùng về lại bên anh,anh ước là mai ngày nắng
Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình
Còn anh sẽ ôm em lại và giữ em không xa mình
Ánh đèn nấp sau tiếng nhạc,đêm xuống rồi mình kề đầu
Dù ra sao đi chăng nữa,ta vẫn luôn nghĩ về nhau !
Yêu TNS từ đầu và sau vẫn sẽ mãi yêu
Mệt!!!!!
😤😤😤Bạn tôi nói đúng
Khi có tình yêu vào thì con người ta sẽ có thêm động lực, thêm vị ngọt của cuộc sống, giúp ta thêm cứng rắn, chín chắn, già dặn và chưởng thành hơn 😔
Còn suy nghĩ của tôi!!!!
😔 Tôi k còn liềm tin vào thứ gọi là tình yêu,!! Vào hạnh phúc
Tôi cứ nghĩ chỉ cần có tiền là có tất cả, và lm tất cả vì tiền😐😔😑
Tôi cứ nghĩ chỉ cần chịu khó, ngoan ngoãn, cần cù, 😔k ăn chơi, k nêu lổng, k tiêu pha hoang phí 😐😑😑 và thật thà, hiền lành, ngoan ngoãn, chịu khó, tiết kiệm !!!!! Là dc... 😔😔
Nhưng tôi đã sai. Tôi sai!!!!
Tôi chợt nhận ra ngoan ngoãn, chịu khó, cần cù k thôi là k đủ. Phải thông minh và tinh ranh cộng với 1 chút liều lĩnh và may mắn nữa 😤
Và có 1 sự thật là tiền k là tất cả. Chúng ta phải có cả tình yêu nữa thì mới có thể thành công và chưởng thành dc 😔😔😔
Tôi thật sự buồn, rất buồn vì giờ tôi chả có gì cả 😤😤 bố mẹ thì ngày càng già yếu, e thì còn bé vẫn còn đi học, bản thân thì.... 😤😤😤
Là con trai 20-21!!! Thật sự áp lực từ công việc, bạn bè, gia đình.... Áp lực vô cùng. MỆT 😔
Con người ta luôn luôn muốn Hạnh phúc. Nhưng không có tiền thì s để Hạnh phúc đây
🤲🤲🤲Lạy chúa con biết con sai. Nhưng con phải làm thế nào đây 😤😤
Thanh Xuân thì trôi nhanh. Bởi vậy lên tôi thích nhất câu cuối của bản ráp này ( 20_21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh..... Nhạt nhoà thân a)
bài Pursuing of hapiness cũng là bài mình thích nhất của Leessang
Gary rap đỉnh nhứt nếu lyric là tiếng hàn :)
Rõ ràng đây là phiên bản thơ mộng nhất cho cái beat này thay vì cái gì mà "tình như đại dương xanh đừng ngại thương anh" gì đó
mik thấy 2 bản này hay giống nhau nếu bn tắng 1.23 speed bản tình anh như sóng vỗ sẽ hay hơn.
@@Enma-pn6fj nếu bạn nghe thì nó chẳng có một chút ý nghĩa nào cho cái lời nhạc với cái phiên bản đó cả, nếu nghe vì cái beat thì bật beat không lời vẫn được, nếu nghe để cảm thụ chất trữ tình thì TNS làm tốt hơn trăm lần
@@trongnghiatran1410 bn có fb k
Bản tình ca không hoàn thiện...có nghĩa là sẽ k có ra mp3 đâu...kkk
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Nhạt hoà thân anh..
giờ còn nghe :)
ae trong taynguyen chắc lúc còn đi học là best Văn trong lớp ❤❤❤
Hay quá. Mong TNS sẽ sớm có tour xuyên Việt và phát triển hơn nữa trong tương lai
Em vô tình để gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh mà nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ còn in đậm đôi bàn chân
Còn thương nhau nữa đâu mà đem tình treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo nên đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Có siêng năng có sự cố gắng mới đạt được 9, 10
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm về ôm thở than
Ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mưa xong trời lại sáng
Ngang trái mang lại khi tiếng sét đánh ngang tai
Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta ôm hoài bao nhiêu mệt mỏi vô tìm quán vắng dựa vai
Vô vàn kế hoạch nhưng kết cục chọn lựa sai
20, 21 rồi qua nốt tuổi xuân xanh…. Nhạt nhòa thân anh
Sao cứ bị ghiền bài này ấy :'>
Trong cô đơn vẫn anh đã cố để giữ em lại, em quay đi rồi kí ức anh như vuột bay
Đi tìm men và anh rồi lại say . trong tâm thứ của anh đang nhớ vờ, nhưng người đàn ông đó không phải là tôi, xem em qay bước và đây chỉ còn tôi, tôi giờ đây tuy có nhưng không còn
TNS luôn có cái gì đó rất rất khác so với phần còn lại của rv
minh hoàng chất mộc và luôn là vậy . 😍
minh hoàng có gì đó đọng lại trong tim với giai từ vần flow nghe rất là đã..
chữ TÌNH luôn ám ảnh con người
Nghe như thấy mình trong đó vậy , haizz
=))) Theo tôi thì mỗi người có 1 chất riêng nhưng chất của TNS thì có gì đó luôn lắng lại trong tim. Rất rất gần gũi luôn.
đỉnh quá rồi !! hóng bản chính thức thôi !! lại một siêu phẩm trong tương lai
tôi đã chờ 5 năm r=((
@@hoanghainguyen7317 đây là bản 9 thức rồi nha, kiểu chỉ 1 mv ngẫu hứng vậy á
Em về giữa tinh khôi để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió cuốn mây trôi mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si với ngộ nhận do chính mình tự tạo lấy vì em biết không đôi lần gặp mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi vì tình đầu vẫn như còn mãi đang đâm chồi
A tưởng tượng mới đây thôi mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một nỗi những ngày đó còn lại hương
Nơi hiên nhà trong ngõ vắng ngập trong nhớ mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất không phải thiên thanh chiếu đất mày trời
Mà là khi mình cạnh nhau sao chẳng thể nào nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười khoé môi hoặc là đôi khi biết mình còn trống một khoảng trời thế thôi
Những chiều ta từng qua bao nhiêu dãy phố tầng lầu
Chả biết em giờ có còn nhớ cảm giác ấy lần đầu
Là khi ta gọi "em ơi" thanh âm còn vọng đó em có về với anh không? Tây nguyên một chiều lộng gió.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi)
Từ trước khi thành con sóng ngoài đại dương xanh ta chỉ là mạch nước ngầm
Ngại dựa dẫm rồi ta lại ước thầm, tìm ra đường tới cuối cùng
Tại trường giang, ta trở thành con suối rừng
Rồi phải chọn bình yên nơi đây hay tìm đến nơi cho mình/ mọi thứ ở trong tầm mắt đang dần trở nên vô hình
Vì ta mãi một mình những khi đông đến thu đi
Không chung tiếng nói khác lối tư duy
Nên ta rời xa nơi này để mà tìm ra tới biển rộng
Ta đi tiếp họ là vũng nước nhỏ đứng yên không chuyển động
Biết còn bao xa ta vẫn lao ra
Và khi mà ta và họ gặp nhau là những con suối giao thoa
Chúng ta nhập lại trở thành dòng nước mới chung một lòng bước tới và đã trở thành sông
Họ vẫn cho rằng đây là mảnh đất khô cằn nhưng với công sức bỏ ra ta đã làm nó nở hoa.
(Góc phố đó em vẫn đứng ngây dại trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây thời gian đang chậm lại từng giây ngày mà anh và em còn chung bước Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời và thực tế em đã xa rời tôi đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi tâm hồn tôi đã "chết" từ lâu rồi).
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi
Tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối
Lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân
Vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi
Mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi
Gian nan vất vả mới biết tình người
Họ sinh ra có sự cố gắng mới đạt được chín mười
Anh ôm trọn vòng tay dở dang đêm rồi ôm thở than ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng
Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài
Ta đâu ngờ con tim bụi bặm vô tình sửa vai vô vàn kéo hoài nửa sai
Hai mươi hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh nhạt nhoà thân ai.
chưa hoàn thiện mà nghe đã nghiện ♥
Thg vàng đưa tao đến đây thg nào giống like t cái 😍😍😍😍
Tao cx vâyh
Nhanh vcl :>>
✌
Ai Qua kênh Mình tt với
Loài tùng đưa t tới đây :>
Em từng như gió hôn nhẹ lên đôi bờ môi,
tóc che mắt anh và nghĩ trời xanh mờ tối,
lối về phố nhỏ con tim đập đôi bàn chân còn thương nhau nữa đâu mà em phải treo ngàn cân,
vì ta không suy nghĩ thấu đáo em đem chữ tình bẻ đôi,
mơ hạnh phúc làm gì để cuối ngày mình lẻ loi.
Gian nan, vất vả mới biết tình, người.
con sinh ra con sẽ cố gắng mới đạt được chín, mười.
Anh ôm trọn vòng tay dở dang, đêm rồi ôm thở than, ngàn ánh mắt hướng nhìn về em đẹp như cơn mơ xong trời lại sáng.
Ngang trái vang lại trên tiếng sét đánh ngang tai, vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài.
Ta ôm thầm bao nhiêu bụi bặm vô tình hoang vắng dựa vai, vô vàn kéo hoài thif kết cục chọn nữa sai.
Hai mươi, hai mốt giờ quá tốt để xuân xanh...nhạt nhòa thân ai.
Ẩn bớt
TRẢ LỜI
nhớ ông Shyn vc, lâu quá rồi k thấy ra nhạc
6 năm rồi đấy, các cậu còn không ?
still here
Trời sớm sao giống như là ban ngày
Anh yêu em không cần phải lo cho sau này
Phải bỏ đi hết những cái tôi của bản thân
Ðể anh và em tìm lại được với chính mình
Tìm lại nơi hẹn hò với nhau ở phố cũ
Anh với em nắm tay như thế là quá đủ
Như thế nào khi mây trôi qua thật nhanh
Em ngại ngùng và bắt đầu hôn vào môi anh
Những kỉ niệm anh không thể nào quên
Và bài hát này anh xin gửi tặng em
Bắt đầu bằng câu nói kết thúc bằng tình yêu
Anh với em mở nhạt và hai đứa cùng chill
Yêu nhau có nhiều điều thật khó nói
Vào buổi chiều nọ ta đi cùng nhau chung lối
Sẽ thật là tuyệt nếu cơn mưa không làm việc
Và anh sẽ vẫn vậy sẽ vẫn viết tiếp
Cho khoảng cách ta không còn là quá xa
Vào một ngày nắng không phải ban ngày
Và anh muốn hôn em trên đôi vai gầy
Muốn được ôm em trong vòng tay này
Bỏ qua mọi quá khứ để ta được gần bên nhau
Để tình cảm sâu nặng và sẽ càng thêm lâu
Chúng ta sẽ tiếp tục nhìn lên trên phía trước
Anh với em cũng nắm tay nhau và tiến bước
Khi bên anh, em giống như thiên thần
Mang cho anh kí ức không thể nhạt phai
Thời gian đang chuyển động một hai
Ngày mai hai ta sẽ chung bước
Cơn mưa sẽ đổ trên mái hiên nhà
Thời gian sẽ chứng minh cho tình yêu
Tình yêu của anh dành cho em
To hơn cả cái bánh xe bò...
cậu vàng đưa tao đến đây
Là ai z bann
@@dauhu178 bí kíp troll team
5 năm mình mới được nghe lại vì tìm mãi không thấy
Best version !
khẩn thiết TNS ra audio 1h bài này ạ
replay quài luôn ✨😚
Wish that Team could release official song for this ❤
Em về giữa tinh khôi, để lại yêu thương đêm dài
Cứ như là gió, cuốn mây trôi, mà sao vấn vương em hoài
Khi ta cuồng si, với ngộ nhận, do chính lòng tự tạo lấy
Vì em biết không, đôi lần gặp ,mà đã yêu từ dạo ấy
Mà em ơi, vì tình đầu cứ như,còn mãi đang đâm chồi.
Anh tưởng tượng ,mới đây thôi, mà đã ngần ấy tháng năm rồi
Ta về, một lối, những ngày đó,còn hoài hương
Hơi em ngập trong ngõ vắng, ngập trong nhớ, mà hoài thương
Phải chăng nơi xa nhất ,không phải thênh thang, chiếu đất mảnh trời
Mà là ,khi mình cạnh nhau mà sao, chẳng thể nói hết thành lời
Hay chỉ nhớ nụ cười, khoé môi
Hoặc là đôi khi biết mình, còn sống cùng một khoảng trời, thế thôi
Những chiều ta từng qua, bao phường phố, tầng lầu
Chẳng biết em giờ, có còn nhớ cái cảm giác ấy, lần đầu
Là khi ta gọi "Em ơi", thanh âm còn vọng đó.Em có về với anh không? Tây Nguyên một chiều lộng gió.
Góc phố đó, em vẫn đứng ngây dại
Trong cơn say kí ức bỗng quay lại đây
Thời gian đang chậm lại từng giây
Ngày mà anh và em còn chung bước
Nhưng sao nỗi nhớ đó vẫn cứ xa vời
Và thực tế, em đã xa rời tôi
Đêm từng đêm chỉ còn một mình tôi
Tâm hồn tôi đã chết từ lâu rồi.
Tháng 8 năm 2019 ai còn nghe
14/2/2020
*Vàng đưa t tới đây*
“Vui trong phút chốc buồn mang lại cả trang dài...”🙁
Có ai từ hongkong 12 qua đây k
Kaoo
Nghe đoạn đầu HongKong 2 là nghe quen quen rồi , giọng ông nội kia thì còn nhái nhái Tùng Trà nữa
Người ae cùng lý tưởng :)))
@@tranthaibao5209 nhái cl, giọng của MC 12 là v, nhái gi v
Bản tình ca ko hoàn thiện chỉ có bài này hay nhất
12:01 AM 25/7/2019 From Mang Yang - Gia Lai ♥
viết lyric đi bài này hay quá ad eii ^^ đầu tư vào lại hit nữa ^^
Đã 3 năm trôi qua nhưng cảm xúc khi gặp lại vẫn như lần đầu.
Ai còn cày wew như tui
Tui mới biết đến. Hay quá
Nghiện nhạc của TNS rồi ạ ❤️
Tôi Vẫn Nghe Cho Đến Bây Giờ 🥲🥲🙁 (2022) Ai nghe ko!!
lyrics bài này tôi có dùng ver của tofu để thi văn thpt quốc gia2021
kết cục là 8đ
vl =))) chúc mừng bro nhá
=)))
6 năm rồi. Vẫn đợi bản thu âm hoàn chỉnh của bài này 😢😢😢
Cậu Vàng đưa tôi tới đây... 😅
Tối qua nghe vàng hát lứng quá qua đây 😂
me too
:D
😍😍😍
@@longquoc2379 có link cậu vàng hát ko bạn ???
2023 vui nè
Hy vọng sẽ có bản full hoàn thiện :)) đợi hơi lâu rồi :(
Nhạc chỉ hay khi còn demo ạ :((
nhớ lần đầu tiên được nghe vào tháng 6 năm 2018..nhưng giờ đã 6 năm r 😢
Người lạ ơi được 50tr view bài này ra audio thì ae nghĩ hơn bao nhiêu ?
M White người lạ ơi sao hay bằng mấy bài TâyNguyenSound đơn giản Karik trong showbiz m.n biết nhiều thôi
Trào lưu vớ vẩn của mấy bọn ảo face thôi :))
TNS hay thì hay thật nhưng có hot bằng mấy cái ông tào ông lao kia đâu
Nhạc tây nguyên chỉ giành cho những người có suy nghĩ và trải qua nhiều biến cố trong tuổi xanh, bởi thế nên con nít ko thích nghe đâu, vậy cũng tốt mà
Fu bậy rồi, tuổi nào chả nghe dc, tới tui 17 mà còn thích nghe, nghe 2 năm r =)) =)))
Beat hay thật sự ❤️